Tản mạn mỗi ngày.

@Momongtx
Ko em ơi. Chị ko phải họa sĩ vẽ tranh minh họa.
Chị cần minh chứng cho thiên hạ để làm gì???
Soija cho vài tấm hình minh họa xem tuổi 40 ra sao nhé👍
 
Chuyện là một ngày nọ đón xe Hoàng Công về ngoại, mình được cho ngồi ghế đầu cạnh lái xe. Gặp được ông tài hóm hỉnh nên hai anh em tám chuyện ríu ran như tép nhảy cả đường đi. Thân thiết tới nỗi ông anh thoải mái sai mình tìm cho ông anh món hàng khách gửi mà ổng vứt trong hộc. Lúc đưa món đồ cho ổng thì 2 anh em có chạm tay, rồi ông anh quay sang bảo: nhìn thì em không giống dân lao động mà tay ráp thế nhỉ??
Cái mình bảo: em là dân lao động chân tay xịn đó. Ổng rõ là không tin: vậy em làm nghề gì?? Mình nói ngon ơ: em nhận đánh ghen thuê nè, chuyên nghiệp luôn, mai mốt mà anh cần em tính giá hữu nghị cho nha.
Thế là từ đó ông anh chết lặng luôn. Không tám với mình nữa. Buồn ghê. May mà còn có chút là mình xuống xe rồi.
 
Mình thích sống nhạt.
Yêu, hận, vui, buồn tất tật mình đều thấy như nhau. Sống nhạt nh

Đúng ùi. Bụng no rồi mới thưởng thức cái đẹp được. Chứ đói rã họng thì chịu thôi.
chuẩn rồi chị, bụng đang đói bảo đi ngắm tranh siêu thực thì làm sao mà thẩm đc :))
 
Qua nắng lắm, nên mình ghé Mixue uống ly hồng trà mật ong và hưởng ké máy lạnh. Đương nhâm nhi tám nhảm với cô bé pha chế thì có khách vô. Là một cậu nhóc chắc cỡ 25 đến 27 tuổi, hơi đen, hơi xuề xòa. Cậu nhóc kêu 1 ly trà sữa 25k và hỏi bé pha chế là trà đã có sẵn nhưng topping gì rồi. Rồi cậu nhóc ngần ngừ nghĩ ngợi 1 lúc rồi bảo: cho anh thêm 25k topping đủ loại nhá. Nhỏ pha chế tròn mắt nhìn cậu nhóc đăm đăm, còn mình thì suýt phun luôn ngụm hồng trà trong miệng.
Cậu nhóc cười cười gãi đầu: bạn gái anh thích nhiều topping.
Mình cũng phì cười luôn và bảo: ai làm bạn gái em thì sướng nha, được em cưng quá chừng. Cậu nhóc cười ngượng nghịu bảo: em cũng chỉ chiều được chút xíu nhỏ nhỏ vầy thôi.
Chút nhỏ xíu vầy thôi cũng đủ xiêu lòng nhau rồi mà. Cậu nhóc mang ly trà đầy ngụp đi rồi, mình và bé pha chế bàn luận về cậu trai trẻ. Bé bảo biết đâu hắn cố tình mua nhiều cho bạn gái ăn một lần mắc ngán rồi sau không đòi nữa. Mình bảo : kể cả vậy thì ngưòi sẵn sàng chiều ý để em thử một lần theo ý em cũng đáng trân trọng rồi. Vui được thì cứ vui đi, chuyện sau để sau tính.
Đúng vậy không nào???
 
Qua nắng lắm, nên mình ghé Mixue uống ly hồng trà mật ong và hưởng ké máy lạnh. Đương nhâm nhi tám nhảm với cô bé pha chế thì có khách vô. Là một cậu nhóc chắc cỡ 25 đến 27 tuổi, hơi đen, hơi xuề xòa. Cậu nhóc kêu 1 ly trà sữa 25k và hỏi bé pha chế là trà đã có sẵn nhưng topping gì rồi. Rồi cậu nhóc ngần ngừ nghĩ ngợi 1 lúc rồi bảo: cho anh thêm 25k topping đủ loại nhá. Nhỏ pha chế tròn mắt nhìn cậu nhóc đăm đăm, còn mình thì suýt phun luôn ngụm hồng trà trong miệng.
Cậu nhóc cười cười gãi đầu: bạn gái anh thích nhiều topping.
Mình cũng phì cười luôn và bảo: ai làm bạn gái em thì sướng nha, được em cưng quá chừng. Cậu nhóc cười ngượng nghịu bảo: em cũng chỉ chiều được chút xíu nhỏ nhỏ vầy thôi.
Chút nhỏ xíu vầy thôi cũng đủ xiêu lòng nhau rồi mà. Cậu nhóc mang ly trà đầy ngụp đi rồi, mình và bé pha chế bàn luận về cậu trai trẻ. Bé bảo biết đâu hắn cố tình mua nhiều cho bạn gái ăn một lần mắc ngán rồi sau không đòi nữa. Mình bảo : kể cả vậy thì ngưòi sẵn sàng chiều ý để em thử một lần theo ý em cũng đáng trân trọng rồi. Vui được thì cứ vui đi, chuyện sau để sau tính.
Đúng vậy không nào???
Câu chuyện rất hay nha. Nếu đúng thì bạn trai rất hiểu và chu đáo với bạn gái của mình
Cũng có thể bạn trai mua cho mình nhưng thấy ngại nên nói là mua cho bạn gái :ROFLMAO:
 
Sửa lần cuối:
Câu chuyện rất hay nha. Nếu đúng thì bạn trai rất hiểu và chu đáo với bạn gái của mình
Cũng có thể bạn trai mua cho mình nhưng thấy ngại nên nói là mua cho bạn gái :ROFLMAO:
Chuyện thật chị chứng kiến
 
Công nhận cuộc sống của chị chứng kiến nhiều câu chuyện thú vị thật 😀
 
Công nhận cuộc sống của chị chứng kiến nhiều câu chuyện thú vị thật 😀
Chuyện thú vị ở xung quanh tất cả chúng ta em ạ. Vấn đề là em có nhận ra khía cạnh thú vị của nó hay không thôi
 
Truyện cổ Andersen mang tên " giấc mơ cuối cùng của cây sồi " có một đoạn đối thoại giữa cây sồi đã sống 365 năm và con vờ _ loài côn trùng mùa hè chỉ sống được một ngày duy nhất.
Sồi bảo:
– Hỡi chú nhãi con đáng thương kia, cả cuộc đời chú chỉ được có một ngày thôi. Sao mà ngắn ngủi vậy? Thật đáng buồn thay!
– Buồn ư? Anh định nói gì thế. Xung quanh tôi, vạn vật thật là kỳ diệu, không khí trong sạch, ấm áp, tôi cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.
– Phải, nhưng chỉ được có một ngày thôi, rồi thế là hết.
– Hết ư? – Vờ nhại lại; hết nghĩa là gì nhỉ? – Thế anh có “hết” không?
– Không, ta sống gấp muôn ngàn lần cuộc đời của chú, vì một ngày của ta dài hơn cả mấy mùa liền. Đó là cả một khoảng thời gian dài mà chú không thể nào hình dung nổi.
– Không ư? Thế thì tôi không hiểu anh được đâu. Anh có thể sống gấp muôn ngàn lần cuộc đời của tôi, nhưng tôi lại có muôn ngàn giây phút sung sướng và vui vẻ. Thế còn khi anh chết, liệu tất cả vẻ đẹp trên thế gian này có cùng chết với anh không?
– Tất nhiên là không, – sồi đáp. – Vẻ đẹp của thiên nhiên sẽ tồn tại vĩnh viễn, lâu đến nỗi chính ta cũng chẳng hình dung nổi.
– Tưởng gì? Thế thì chúng ta cũng cùng chung một cảnh; chỉ khác nhau về cách tính toán mà thôi.
Nói rồi vờ lại nhảy múa, bay vụt lên không gian, khoe đôi cánh mềm mại như nhung, như xa tanh, tận hưởng làn gió nhẹ, ngát hương cỏ linh lăng, dã tường vi, hương mộc và kim ngân hoa, xạ hương dại, bạc hà và xạ ngân. Hương thơm sực nức đến nỗi vờ ta càng thở hút càng say sưa.
Ngày hôm ấy dài và huy hoàng, vui tươi đến nỗi khi mặt trời bắt đầu ngả bóng, vờ cảm thấy mệt mỏi, đôi cánh không còn đủ sức đỡ nổi thân; nhẹ nhàng vờ rớt xuống thảm cỏ êm đềm, rồi thiếp đi trong một giấc ngủ dịu dàng, bình thản. Vờ đã chết. Sồi lẩm bẩm:
– Con vờ nhỏ bé đáng thương thay. Cuộc đời nó sao mà ngắn ngủi thế?
Rồi cứ như vậy, từng ngày hè một, cuộc hoan lạc của đàn vờ lại bắt đầu. Sồi lại có dịp chuyện trò tương tự như trên. Và dịp đó tiếp diễn với không biết bao nhiêu là kiếp vờ mà kể, nhưng con vờ nào cũng đều cảm thấy tràn trề hạnh phúc vui tươi.
 
Sửa lần cuối:
anime sex
cliphot
Back
Top