ee88
123b

Truyện Sex Ngắn Truyện Sáng Tác Hành trình sa ngã của một người mẹ

Bận quá không lên chương mới được, mong các bạn thông cảm, hẹn lại một hai hôm nữa mình sẽ lên tiếp, truyện chắc còn cũng ít thôi
 
Chương 4

Tôi kiểm tra lại một lượt áo dài trước khi đi xuống nhà. Bà Thu đang lúi húi dọn dẹp phòng khách. Bà ta giật mình khi thấy tôi rồi lập tức cúi đầu.
  • Chị Thu này - Tôi bắt đầu bằng giọng rất nhẹ nhàng, nhưng từng lời lại như những viên đá nặng ném xuống mặt hồ phẳng lặng - Ngồi xuống đây nói chuyện với tôi một lát.
Bà Thu ngập ngừng đặt giẻ lau qua một bên, rón rén tiến lại ngồi xuống chiếc ghế đơn cách tôi một khoảng khá xa, lưng bà thẳng đơ, hai tay đan vào nhau trông thật căng thẳng.
  • Dạ, cô chủ dặn dò gì ạ?
Tôi nhìn thẳng vào mắt bà ta, cố điều chỉnh ánh mắt không giận dữ hay giả vờ như lúc sáng, mà thay vào đó là sự sắc lạnh.
  • Tôi biết chị có nhiều kinh nghiệm sống. Chuyện đời, chuyện nhà, chị chứng kiến cũng nhiều rồi - Tôi không đi thẳng vào vấn đề mà rào đón, muốn bà ta tự mình nhận ra - Con trai tôi nó đang tuổi lớn. Nhiều khi tôi cũng bối rối không biết phải dạy nó thế nào. Đặc biệt là những chuyện... riêng tư của con trai.
Bà Thu khẽ nhúc nhích, ánh mắt bà ta vẫn tránh né tôi. Có lẽ bà ta đã hiểu một phần.
  • Dạ... Duy ngoan ngoãn, học giỏi mà cô chủ.
  • Ngoan hay không tôi biết. Nhưng cái tuổi này, nó bắt đầu tò mò về nhiều thứ. Về cơ thể, về người khác phái... Tôi là mẹ, tôi phải dạy dỗ nó, phải cho nó biết chuyện gì nên và không nên làm. Chuyện gì là đúng, chuyện gì là sai. Chị hiểu ý tôi chứ?
Ánh mắt bà Thu lập tức thay đổi. Bà ta chợt ngẩng đầu lên nhìn tôi, một tia kinh ngạc lóe lên, như thể bà ta đã hoàn toàn hiểu ra. Tôi đang bóng gió về những gì bà ta vừa thấy, cũng như về những gì bà ta đã làm.
  • Tôi tin chị là người khôn ngoan. Sống ở đời, ai cũng có bí mật. Ai cũng có những lúc yếu lòng, làm những chuyện mà người khác không nên biết - Tôi hạ thấp giọng hơn một chút gần như là thì thầm, nhưng lời nói lại mang sức nặng đe dọa - Chuyện của chị với chồng tôi... tôi biết rồi.
Mặt bà Thu tái mét. Bà ta muốn đứng dậy, hay chính xác hơn là muốn chạy trốn.
  • Bà chủ... tôi... tôi...
  • Ngồi yên đó! - Tôi ra lệnh bằng giọng đầy uy quyền - Đừng vội. Tôi chưa nói xong. Tôi biết chị có hoàn cảnh riêng, góa chồng, một mình nuôi con. Tôi cũng hiểu, đôi khi con người ta cần một sự an ủi về thể xác. Tôi không phải là người quá khắt khe hay tàn nhẫn đến mức vạch mặt người khác.
Tôi tạm dừng để lời nói của mình thấm vào tâm trí bà ta. Bà Thu ngồi im như tượng, đôi mắt vẫn mở to nhưng giờ đây đã pha lẫn sợ hãi tột cùng, nhưng trong đáy mắt đang dần bật lên tia hy vọng mong manh.
  • Tôi có thể làm ngơ. Chuyện của chị với chồng tôi, tôi có thể coi như không thấy, không biết.
Bà Thu chết trân trước từng câu từng chữ tôi nói. Tất nhiên là vậy, vì tôi đâu có nói sai. Bà muốn cuỗm chồng tôi, hay đó chỉ là giây phút xao lòng, muốn ăn một món mà từ lâu mình đã không còn cơ hội? Dù sao đó cũng là hàng tôi xài rồi. Tôi đưa mắt nhìn lên lầu, chưa bao giờ thấy mình bình thản như lúc này. Bà thích, tôi tặng không cho bà đó. Để đổi lại, tôi cần một thứ khác ở bà. Tôi nói vẫn với thái độ lạnh băng.
  • Chị muốn tiếp tục làm việc ở đây, muốn có thu nhập ổn định, thậm chí là được tăng lương hay được tiếp tục hưởng lạc thú xác thịt mà chị đang có với chồng tôi, thì chị chỉ cần biết một điều... - Tôi nhìn thẳng vào mắt bà ta rồi nhấn mạnh - GIỮ MỒM GIỮ MIỆNG.
Tôi lại im lặng thêm một lúc để bà Thu nghiền ngẫm từng lời nói, từng ý tứ mà tôi muốn truyền đạt. Khi sắc mặt bà ta giãn ra đôi chút, tôi nói tiếp.
  • Chị chỉ cần coi như mình chưa từng thấy bất cứ điều gì bất thường trong căn nhà này, bất cứ lúc nào. Đặc biệt là từ phòng tôi hoặc phòng Duy. Chị có thấy gì, biết gì, cũng phải im lặng. Chị nên hiểu rõ, điều đó sẽ tốt cho mọi người, phải vậy không?
Bà Thu cúi gằm mặt xuống với đôi vai run rẩy. Bà ta không có lựa chọn nào khác. Cuộc đời bà ta, thu nhập từ việc làm ở ngôi nhà này, và cả những nhu cầu bản năng đang bị tôi nắm giữ.
  • Dạ... dạ tôi hiểu ạ. Tôi cần một chỗ làm ổn định, có thu nhập cao. Đây là nơi tốt nhất tôi từng làm. Vì vậy xin cô chủ yên tâm, tôi sẽ... tôi sẽ không nói gì hết. Tôi hứa - Giọng bà ta lí nhí đầy cam chịu và sợ hãi.
Tôi nở một nụ cười thỏa mãn, nhưng nụ cười đó không hề có chút ấm áp.
  • Tốt. Vậy thì chị cứ tiếp tục công việc của mình đi. Tôi tin chị là người biết điều - Tôi đứng dậy quay lưng, trước khi bước đi, tôi ném lại một câu - Tháng sau, chị được tăng lương.
Tôi không nhìn thấy biểu cảm trên nét mặt, nhưng tôi tin bà Thu đang cung hai tay rước bụng vái lạy mang ơn. Tôi bước lên cầu thang, để lại bà ta ngồi đó một mình giữa phòng khách trong run rẩy và chết lặng. Mặc kệ, tôi chỉ cần biết là mình đã làm đúng, đã làm những gì cần thiết để vệ mình và con trai. Tôi vào phòng ôm quần áo đi tắm. Cửa phòng tắm khép lại, tiếng nước chảy không thể dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng. Tôi trút bỏ bộ áo dài ban chiều. Mọi thứ tuột xuống khỏi da thịt đang hừng hực của tôi rơi trên sàn, để lại nơi tôi một thân xác trần trụi. Tôi đứng dưới vòi sen, dòng nước ấm áp vuốt ve lên từng thớ thịt. Nhưng cơ thể tôi không còn cảm nhận được chút thư giãn nào như trước đây. Mỗi tế bào đều đang kêu gào, đang khát khao một cảm giác đụng chạm hoàn toàn khác chứ không phải từ đôi tay này.

Tôi nhắm mắt lại, hình ảnh Duy lại hiện lên rõ mồn một. Đôi mắt thèm muốn của nó, hơi thở gấp gáp và cái cách nó vùi mặt vào ngực tôi liếm láp lẫn mút mát. Cảm giác tê dại lan khắp da thịt. Lồn tôi bỗng nhiên co thắt ẩm ướt, như đang đòi hỏi, như đang réo gọi được một thứ gì đó chiếm lĩnh. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy mình bị dục vọng điều khiển một cách trần trụi đến vậy. Tôi tắm thật vội vàng, chỉ muốn nhanh chóng thoát ra khỏi đây.

Tôi lau mình rồi quấn vội chiếc khăn bông quanh người. Hơi nước còn đọng trên làn da đang dần bốc hơi, nhưng cơ thể tôi lại nóng bừng bừng như lửa đốt. Tim tôi đập thình thịch vì mình đang thật sự nôn nóng bởi một ý nghĩ lẫn một quyết định nào đó. Bà Thu hẳn vẫn đang bị lời nói của tôi đóng định xuống sàn nhà, bị quyền lợi cá nhân buộc phải câm miệng, còn chồng tôi mãi bận việc chưa về. Đây là cơ hội không thể tốt hơn.

Vừa đẩy nhẹ cửa phòng tắm bước ra, tôi đã thấy Duy đứng trong phòng mình. Chắc hẳn nó đã tắm xong từ trước, trên mái tóc còn vương nước và nó chỉ mặc độc một chiếc quần đùi xám. Cả thân hình thanh niên đang tuổi lớn lộ hết ra ngoài với những múi cơ rắn chắc trên ngực. Ánh mắt nó dán chặt vào tôi không chút che giấu. Ngay bên dưới, bộ phận nam tính của nó đã cương cứng, nổi rõ dưới lớp vải mỏng manh, nhưng có lẽ vẫn đang bị nhốt trong quần lót. Tôi nghẹn ngào trước hình ảnh đầy cuốn hút đó. Tôi biết nó qua đây để làm gì. Sợ con trai lại hốt hoảng như vừa rồi, tôi mở lời giải thích về buổi nói chuyện với bà Thu, cũng là để gieo vào lòng nó một cảm giác an tâm tuyệt đối.
  • Mẹ... mới nói chuyện với cô Thu. Bà ấy... rất hiểu vấn đề.
  • Vậy là... cô Thu sẽ không...
  • Ừ... sẽ không có chuyện bà ấy đường đột vào phòng mình nữa.
Tôi thấy mắt Duy sáng lên. Thằng bé không đợi tôi làm gì thêm, nó lập tức lao vào ôm chặt lấy tôi. Chiếc khăn tắm bị tay nó tháo bỏ thả rơi xuống sàn nhà, khiến cơ thể trần trụi của tôi hoàn toàn phơi bày trước mắt nó. Tôi cảm nhận rõ con cặc nóng bỏng tuổi 17 đang cọ sát vào đùi mình, vào khe lồn đang ẩm ướt cháy bỏng của mình. Nó hôn tôi bằng một nụ hôn sâu thẳm cuồng dại như muốn nuốt chửng lấy tôi. Lưỡi nó luồn sâu vào miệng tôi, khuấy đảo mọi ngóc ngách. Tôi chưa bao giờ được chồng hôn như thế, ngay cả khi mới lấy nhau cũng thế. Đều là những nụ hôn, dẫu có dài nhưng cũng chỉ nhẹ nhàng. Tôi không cần anh nâng niu, hay ít nhất là trong lúc này, ngay thời kỳ này, cái thời kỳ mà mọi người đàn bà ở tuổi hồi xuân đang khao khát được đàn ông vùi dập tan nát. Quang đang ở đâu trong giai đoạn lịch sử này của tôi? Chồng tôi đang chối bỏ cơ hội đó, hoặc anh đã đánh mất năng lực đàn ông, hoặc cũng có thể anh để dành nó cho ả đàn bà dưới kia. Dù lý do là gì thì đó vẫn là cách anh đối xử với tôi thật khốn nạn. Quang đã đến tuổi này, kinh nghiệm dày dạng nhưng lại không thể bằng một đứa con trai học lớp 12. Duy là con của anh đấy, nhưng nó hơn hẳn cha về khoảng hiểu tâm tư của mẹ, hiểu những khát khao mà mẹ đang kiềm nén. Cũng có thể Quang hiểu hết nhưng anh đã không biết cách đáp ứng, và con trai anh, con trai của chúng ta đang thay anh làm tốt mọi chuyện.

Trong đầu tôi vẫn luôn có những lời nhắc nhở, rằng đây là con ruột của mình, nhưng thân xác tôi đang chống lại lời đay nghiến đó. Thiếu thốn cảm giác được vùi dập đang là ngọn đuốc dẫn dắt tôi, che lấp lý trí tôi. Thế nên tôi không hề kháng cự trước những gì con trai đang làm, dù biết lẽ ra một người mẹ phải phản ứng như thế. Tôi đứng im, trân trối đón nhận vòng tay siết chặt của Duy, đờ đẫn để lưỡi nó chiếm đoạt khoang miệng mình.

Cái hôn của thằng bé đã tiến bộ hơn đêm đầu tiên, mặc dù vẫn còn đó sự vụng về. Nhưng thật quái ác, bất cứ thứ gì nó làm, đối với tôi lại cuốn hút đến kỳ lạ. Những khi tôi há miệng run rẩy, trông chờ cảm giác được cắn nhẹ vào bờ môi, nó lại nhả ra để hôn chụt chụt lên má. Tôi muốn gào lên, sao con ngốc thế? Con không hiểu mẹ đang muốn điều gì sao? Nhưng nghĩ lại, liệu tôi có thể mở miệng nói được như thế không? Tôi đâu phải là tình nhân của con trai mình, và nó cũng không phải phi công trẻ mà tôi tuyển chọn. Duy đến với tôi bằng bản năng giới tính, bằng sự tò mò của tuổi mới lớn. Còn tôi, một người vợ bị cắm sừng, một con đàn bà đang hừng hực hồi xuân bị bỏ phế, và trên hết là một người mẹ vì thiếu thốn mà bất chấp đúng sai, tôi đã chọn con trai mình như một nguồn an ủi duy nhất.

Tôi đáng thương hơn đáng trách có phải không? Nếu câu hỏi này khiến mọi người chửi tôi, cho rằng tôi ngụy biện, bạn hãy dừng lại từ trang này, đừng đọc thêm một dòng nào nữa. Tôi không muốn những diễn biến tiếp theo lại khiến bạn phẫn nộ rồi tấn công tôi bằng những lời lẽ nặng nề. Tôi không đủ sức chịu đựng thêm bất kỳ đả kích nào nữa. Tôi không chối là mình đang buông thả cho cảm xúc dẫn lối. Nhưng đó là cách để tôi thấy mình thật sự tồn tại, thấy giá trị của thân xác này vẫn còn thừa sức hấp dẫn một gã mới lớn. Duy không nhắm vào những cô bé lớp 10 hay 11, hoặc thậm chí bạn cùng khối 12, nó nhắm vào tôi. Tôi hiểu nó không cố tình chọn mẹ ruột, mà vì bị sự trưởng thành của một người đàn bà làm cho nó nhầm lẫn. Đúng thế, nó chọn phụ nữ trưởng thành, chọn hình ảnh phổng phao của bộ ngực căng đầy và đôi mông cong vểnh.

Tôi biết như thế vì con trai tôi thường xuyên nhìn vào những bộ phận ấy của mẹ. Tôi không buôc tội, cũng không ngăn cản ánh mắt đó của nó nữa. Một đứa con trai có quyền được biết về giới tính, về những gì mà trong cuộc đời nó sẽ trải qua. Trước ánh mắt khát khao tìm tòi của con trẻ, tôi chọn cách gác lại danh phận và địa vị một người mẹ, chấp nhận giúp con mình khám phá một thế giới mà đối với lứa tuổi của nó là cả một trời mới lạ.

Tôi đáp lại Duy bằng vòng tay gần như đu vào cổ nó, tôi ngửa mặt đón nhận những gì môi nó giáng xuống môi mình. Tay Duy không ngừng vuốt ve lưng tôi rồi luồn xuống mông, siết chặt lấy hai khối thịt rung rinh ấy. Lý trí trong tôi đã hoàn toàn tan biến. Duy vừa hôn hít, vừa vụng về đẩy tôi đi về phía giường ngủ. Chân tôi cấn vào cạnh giường cũng vừa lúc Duy đẩy nhẹ khiến tôi đã ngã ngửa ra nệm. Rồi nó trèo lên giường nằm đè lên thân thể lõa lồ của tôi. Đây chính là cảm giác mà tôi đang trông đợi, đang ngày đêm thao thức. Bộ ngực trần của Duy đè hẳn vào ngực tôi. Da thịt trần trụi đang hừng hực vì không một mảnh vải nào che đậy, khi tiếp xúc trực tiếp với người khác phái khiến toàn thân tôi như bốc hỏa. Nỗi rạo rực từ những mảng tiếp xúc da thịt bỗng rầm rập hội tụ vào giữa háng, nơi mu lồn sưng mọng của tôi đang bị cặc của con trai đè lên rất rõ ràng. Lớp vải quần ngăn cách là không đủ để che giấu sự cương cứng của nó, và tôi đã cảm nhận gần như trọn vẹn những gì con tôi truyền sang.

Duy tiếp tục vùi dập tôi bằng nụ hôn vụng về nhưng vô cùng hấp dẫn, lưỡi nó lướt xuống cổ tôi, răng cắn trượt vào xương quai xanh rồi nhanh chóng lướt xuống cặp vú. Tôi oằn mình nấc lên khi bàn tay con trai bóp muốn vỡ nát cặp vú to của mẹ. Quái lạ là tôi không thấy đau, chỉ thấy một luồng kích thích dâng trào lên đỉnh đầu rồi chạy sâu xuống đáy háng. Duy bò ngược lên trên, cắn nhẹ vành tai tôi thỏ thẻ.
  • Mẹ ơi, con... con cởi quần được không?
Tôi chết điếng trong im lặng. Tôi phải trả lời nó thế nào đây? Con nghĩ gì trong đầu mà định làm như thế? Không được đâu, chúng ta là mẹ con kia mà. Thế nhưng, quai hàm tôi đã đông cứng, tôi không thốt được câu nào ra cửa miệng. Tôi biết nó đang nghĩ tới điều mà tôi cũng đang nghĩ. Đó thật sự là thứ giao tiếp không lời đầy bản năng giới tính.

Ai đó hãy kéo tôi ra khỏi nỗi đam mê này với. Tôi đã đuối sức khi cố chỗng chọi với ham muốn của bản thân, và sự tò mò của tôi đang bị thằng bé đẩy lên đỉnh điểm. Tôi háo hức muốn biết cơ thể nó, cũng giống như nó đang muốn khám phá cơ thể tôi vậy. Trong đầu tôi liên tục vang lên những câu hỏi không có lời đáp. Con muốn cởi ra để làm gì? Nhưng tôi đã hỏi thành lời đâu, vậy mà Duy lại tự trả lời, cứ như nó đọc hết những gì tôi đang nghĩ.
  • Con chỉ muốn... mẹ xem thử... của con... có ổn không.
Tôi gần như chết ngạt. Hơi thở vừa đứt quãng vừa dồn dập. Mãi một lúc sau tôi mới nặn ra được một câu thật khó nhọc.
  • Ổn hay không... thì... thì con phải... tự biết, sao hỏi mẹ?
  • Thì... mẹ giúp con kiểm tra đi, con thấy... khó chịu quá.
Duy vẫn nằm dán lên thân thể trần truồng của tôi, tay nó luýnh quýnh đưa xuống kéo quần. Tôi hốt hoảng ngăn lại.
  • Con... con làm... gì vậy? Đừng tưởng mẹ... mẹ không biết... con muốn gì. Mẹ nói là... là không có được...
  • Hồi nhỏ mẹ tắm cho con, mẹ cũng cầm của con nghịch mà. Mẹ còn nói... để mẹ bứt con sâu ra nữa mà.
  • Nhưng bây giờ con lớn rồi, con sắp thành đàn ông chứ đâu phải là con nít nữa.
  • Nhưng... nó căng lắm rồi mẹ ơi... Con... con phải lấy nó ra thôi...
Tôi cũng biết là thằng bé không thể kiên nhẫn thêm nữa, nó nhổm dậy hối hả kéo cạp quần xuống. Ngực tôi được trả tự do sau một lúc lâu bị đè ép, cặp vú bung lên hối hả nâng hạ theo nhịp thở. Tôi đang tự khiến mình hồi hộp chứ chẳng phải bị giam hãm bởi sức nặng của Duy. Tôi bắt chéo tay che vú, thở như vừa bị dìm xuống nước. Duy đã đứng xuống sàn nhà giữa háng tôi và tiếp tục tuột quần xuống. Cái cách nó loay hoay khiến tôi cứ bị thu hút, và tôi giật mình khi nhận ra bên dưới của mình trống huơ trống hoác. Háng tôi đang mở nhẹ, mông gác ở cạnh giường còn hai chân thòng xuống sàn gỗ. Đó là một tư thế dâm tục khoe lồn chứ còn gì nữa. Tôi hoảng quá vươn tay lấy chăn đậy lên người.

Có lẽ Duy cởi quần không được nhanh, hẳn là mất tập trung vì mãi nhìn chằm chằm vào giữa hai chân mẹ. Tôi tin là sự hớ hênh vừa rồi đã tạo cơ hội để nó thấy hết phần dưới của mình. Từ bộ lông lợp kín mu lồn, đến những chi tiết mà mọi người đàn bà cần phải che đậy. Hai cánh thịt ở lồn tôi bỗng run rẩy, dâm thủy từ đâu rịn ra mát lạnh cả đáy háng. Thứ dịch nhầy mà lâu rồi tôi tưởng đã đứt hẳn, nay lại tuôn ra dầm dề không thể kiểm soát được nữa. Tôi đậy tay mạnh hơn, cố đè lớp chăn để giam hãm mùi động dục của mình, thứ mùi ngây nồng đang xộc lên từ giữa háng. Tôi không chắc là Duy có đánh hơi nghe thấy hay không, chỉ biết nó ngày càng hối hả cởi quần đùi.

Lưng quần đã trôi xuống tận đầu gối luôn rồi. Không hiểu sao tôi lại chống hai cùi chỏ xuống nệm nhổm đầu dậy. Ánh mắt tôi lướt dọc theo lớp chăn đắp trên người, tia nhìn chiếu thẳng vào háng Duy. Quần lót boxer của nó hiện ra. Giờ tôi mới được nhìn thấy món quà tặng Duy lúc mới vào lớp 12. Cái túi trước quần lót thun đang độn lên một thỏ to đến nghẹt thở, che giấu bên trong hẳn phải là một con “quái vật”.

Tôi phải diễn tả thế nào với cảnh này đây? Tim tôi hẫng đi một nhịp khi ngón tay Duy móc vào lưng thun, trong khi mắt nó nhìn vào mắt tôi, nửa như thăm dò phản ứng của tôi, nửa như thông báo rằng nó sẽ làm thật. Thái độ im lặng của tôi chính là mồi lửa, châm thẳng vào thùng thuốc súng. Duy kéo lưng quần lót xuống, sự dè dặt chỉ lướt qua trong thoáng chốc, để rồi ngay sau đó động tác trở nên hấp tấp, như thể không cho cả hai chúng tôi có cơ hội nào để quay đầu.

Khi lớp vải cuối cùng trượt xuống, “con sâu” bé nhỏ mà tôi từng nựng nịu đã không còn tồn tại, thay vào đó là một thỏi tròn trùng trục, với lớp da căng bóng nổi lên những lằn gân máu chằng chéo. Tôi nấc lên trong tê tái khi lỡ nhìn vào cái đầu khấc cương phồng đỏ au của nó. Trước mắt tôi là một con cặc to lớn, sừng sững đầy đe dọa, một con “quái vật” đúng nghĩa, một thứ công cụ có thể biến bất kỳ người đàn bà nào thành nô lệ. Nhưng giá trị lớn hơn không chỉ ở kích cỡ, mà ở sự trinh nguyên, ở cái nét non tơ chưa từng một lần nếm mùi đời. Hình ảnh đe dọa ấy đang thổi bùng trong tôi một nỗi thèm khát bỉ ổi. Tôi hoàn toàn bị cặc của Duy làm cho chết điếng. Tôi thèm cặc của con trai mình đến điên loạn rồi sao? Tại sao tôi cứ nhìn chằm chằm vào đó? Sau một hồi bị hình ảnh cuốn hút đó thôi miên, tôi giật mình nhận ra mình đã nhìn vào chỗ cấm kỵ đó quá lâu. Duy đã bắt gặp ánh mắt đó của tôi, nó chớp ngay cơ hội, tiến sát vào háng tôi khẽ gọi.
  • Mẹ ơi... mẹ nhìn con đi...
Tim tôi dường như không còn đập nữa. Tiếng gọi của con trẻ, thứ âm thanh dẫn dụ đầy mê hoặc như từ cõi ma giới vọng vào lương tri. Nó khiến tôi phải quay mặt lại, phải nhìn vào con cặc hút hồn ấy một lần nữa. Trong căn phòng khóa trái cửa, hai lớp quần của Duy tuột xuống tới đầu gối nên trông thằng bé gần như trần truồng. Nó đang ở bên cạnh tôi, đứng chắn giữa háng một người đàn bà cũng không có quần áo trên người. Như thế này là mẹ con của nhau sao? Hay chỉ là hai kẻ đánh mất lý trí? Cảnh tượng này thật chẳng ra làm sao. Một giảng viên đại học uy nghi trong môi trường giáo dục, khi cởi bỏ bộ áo dài nền nã cũng phải hiện nguyên hình là một con hồ ly.

Tôi bật dậy ngồi ở cạnh giường, chiếc chăn bông tự nó trượt xuống để lộ toàn bộ thân trên với hai bầu vú to võng nhẹ. Duy lao vào ôm lấy tôi lần nữa. Nó hối hả cúi xuống, để bản mặt đẹp trai cày ủi vào khe ngực. Hơi thở thơm tho phả vào da thịt nhạy cảm của tôi, như muốn đốt cháy hai khối mỡ bồng bềnh ấy. Nó cạp cắn vú tôi trong lúc tay nhồi bóp thô bạo bên còn lại. Tôi đẩy nó ra, nhưng thật quái lạ là sức lực đã tan biến đâu mất. Lý trí đã chính thức rời bỏ tôi. Thời khắc này chỉ còn lại trong tôi tiếng thở dốc nặng nề, những cái đẩy không dứt khoát vì đó chỉ còn là hình thức.

Duy đứng thẳng dậy ôm chầm lấy tôi. Hai thân xác rực lửa trần truồng siết chặt nhau, da thịt nóng hổi như dán dính vào nhau không còn khoảng hở. Đáng nói hơn chính là con cặc của Duy, xóc ngược ép vào bụng, truyền sang làn da nhạy cảm của tôi thứ cảm giác căng cứng đầy mê hoặc. Duy nói như rên rỉ, như van xin khiến tôi phải mủi lòng.
  • Mẹ ơi... mẹ nhìn của con một chút đi mẹ!
  • Đừng mà con...
Nhưng Duy không nghe thấy lời chống đỡ yếu ớt của tôi, hoặc nó đã cố tình lờ đi. Duy nới lỏng vòng tay tách rời khỏi tôi. Nó bẻ cặc nhủi xuống rồi cầm tay tôi đặt vào.
  • Mẹ nhìn xuống đi, cầm thử của con đi mẹ.
Tôi như bị ma quỷ dẫn đường, từ từ cúi mặt nhìn vào nơi nó muốn. Trời ơi... tôi không thở nổi nữa. Đầu cặc lõ của Duy chỉ còn cách đỉnh mũi tôi trong gang tấc. Tôi như ngửi thấy mùi đầu khấc, mùi háng nam giới, mùi của một con đực dũng mãnh hạ gục mọi con đực khác để giành quyền giao phối với con cái. Những ngón tay tôi từ lâu chỉ biết cầm viên phấn, giờ nó không còn tuân theo điều khiển, tự bấu lại ôm quanh thân cặc của Duy. Cái nóng trên lớp da mỏng đang bị kéo căng đốt cháy lòng bàn tay, khiến tôi càng run rẩy không thôi. Duy hẩy mông cho cặc ủi tới gần tôi hơn. Tôi biết thằng bé đang rất muốn, nhưng nó không biết cụ thể là mình muốn gì, rồi nó năn nỉ tôi.
  • Mẹ ơi... mẹ hôn của con đi mẹ. Như hồi nhỏ mẹ hay hôn đó.
  • Sao con... cứ đòi hỏi kỳ cục vậy?
  • Con muốn được mẹ thương. Mẹ hết thương con rồi sao?
  • Con lúc nào cũng là con của mẹ. Sao mẹ không thương con được.
  • Vậy... mẹ hôn con đi.
Tôi nắm mạnh cặc Duy, kéo lại gần hơn nhưng không hôn vào cặc, tôi hôn chỗ bụng nó, ngay chấn thủy. Duy nhón chân hẩy nhẹ lên, cố ý đẩy đầu cặc chạm vào cằm tôi nhưng vẫn chưa chạm được. Nó thở hắt ra một cách nặng nề pha lẫn chút thất vọng, nhưng ngay sau đó là một nỗi khát khao mãnh liệt. Tôi thấy thương thằng bé và cũng thương cho số kiếp của mình. Đây là trò chơi gì? Là hoàn cảnh gì? Tôi, một con đàn bà hồi xuân đang cuồng si thân thể trai mới lớn. Đây không phải là lý do để kết tội, mà tội lỗi ở cái cách tôi đã nhắm vào đối tượng là con ruột của mình. Phải chi đây là học trò của tôi hay một gã “phi công” lành nghề nào đó, hẳn tôi đã dễ dàng buông bỏ danh phận để lao vào.

Duy ôm ghì đầu tôi thở một cách khổ sở. Từng múi cơ bụng săn chắc của nó ép vào gò má tôi thật đê mê. Mồ hôi đã rịn trên da thịt nó và cả trên khe háng. Một tay tôi tự động vòng ta phía sau xoa cặp mông truồng chắc nịch của nó. Tôi vừa ôm mông nó, vừa nắm cặc nó kéo nhẹ lại như một cách buông xuôi, một thái độ chấp nhận, rồi tôi khẽ nói bằng chất giọng khàn đặc vì bị ghì chặt trong vùng bụng của Duy.
  • Mẹ vì con, mẹ chỉ hôn thôi, một lần này thôi, nghe chưa!
  • Dạ dạ... mẹ hôn... của con đi mẹ...
 
Sửa lần cuối:
Chương 5

Có đấu tranh, có tự chửi rủa bản thân, có cố làm ra vẻ gia giáo cho lắm, cuối cùng tôi đã hôn vào đó. Môi tôi chúm lại, ban đầu chỉ định chạm nhẹ vào đầu cặc. Nhưng hỡi ôi, cảm giác vừa căng cứng, vừa mềm mại ở đỉnh khấc đã mua đứt linh hồn một người đàn bà hư đốn như tôi. Duy nhón chân ủi đầu cặc lên, lấn sâu vào giữa hai chiếc môi của tôi vốn đã mở nhẹ. Cái chóp đỏ au nóng hổi của nó lấn nở môi tôi ra, vụng về tìm một khoảng trống ít ỏi để ở lại. Một giọt khí nhờn trong veo rịn ra nơi lỗ niệu, nhanh chóng lan tỏa trên đầu lưỡi của tôi. Làm gì bây giờ? Tôi không còn biết phải làm sao trước tình cảnh này, trước một con cặc tuyệt đẹp và trinh nguyên. Tôi để cho Duy đẩy tới mà không một chút kháng cự, đầu cặc của nó rón rén đè vào giữa hai hàm răng tôi đang mở ra rất nhẹ. Tôi nghe thằng bé rên khe khẽ, tiếng rên của một đứa con trai đang dò dẫm vào đời, được mẹ nó dùng chính thân mình làm mô hình huấn luyện. Có phải cách nghĩ này khiến tôi thấy hành động của mình thật thiêng liêng cao quý không? Mặc kệ đi, tôi không quan tâm ai nghĩ gì, càng không màn đến mụ đàn bà dưới kia, nếu lỡ nhìn thấy cảnh này sẽ chết trân như bị trời trồng. Mụ manh nha giật chồng tôi, một món hàng tôi đã dùng chán chê. Tôi không cần nữa vì tôi có thứ khác để giải trí, để hưởng thụ và níu kéo thanh xuân của mình. Bà ta sẽ không lên đây một lần nữa, tôi tin những lời dằn mặt vừa rồi đủ để bà Thu biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên.
  • Hờ hờ... mẹ ơi...
Tiếng Duy rên rỉ thật khêu gợi và cũng khiến tôi giật mình. Hóa ra, trong lúc đang suy nghĩ lơ đễnh thì đầu cặc đã lấn vào miệng tôi từ lúc nào. Duy đang cúi mặt nhìn xuống, do khuất mái tóc của tôi, chắc thằng bé sẽ không thấy được miệng mẹ đang ngậm cặc mà chỉ cảm nhận qua sự bao bọc. Trời ơi... tôi không nghĩ mình lại mạt hạng đến mức này. Tin nổi không, một người mẹ đang ngậm cặc của con trai? Tôi không biết mình có muốn làm thế hay không, nhưng môi tôi đã bao chặt lấy cặc Duy, bấu khít khao chỗ niêm mạc dưới đầu khấc. Lưỡi tôi đang rục rịch vờn vũ lên đỉnh cặc, cuốn đi những giọt khí trơn nhớt mà cặc Duy liên tục rịn ra.
  • Ôi mẹ ơi... con thích... mẹ làm cho con thích lắm...
Chân Duy run rẩy như sắp không đứng vững. Tôi biết mình vừa thực hiện một hành động dâm đãng, một cách thể hiện không chuẩn mực của một người mẹ. Tôi nhả cặc Duy ra. Nước miếng thoa bóng cả một đoạn tôi vừa ngậm vào miệng. Ánh đèn trong phòng chiếu vào đó khiến cặc Duy lấp lánh thật ngoạn mục. To quá, tôi ngửa mặt nhìn nó suýt thốt lên như thế.
  • Mẹ ơi... nữa đi mẹ. Con thích lắm!
  • Con hư hỏng quá. Mặc quần vô đi.
Tôi không chắc là mình có thật sự muốn Duy kéo quần lên hay không, nhưng tôi lại nói như thế. Thằng bé có chút sợ sệt, nhưng sự cương cứng và đê mê ở cặc đã chiến thắng. Nó cầm cặc ủi tới nhưng tôi quay mặt đi. Đầu cặc đâm vào cổ tôi trong tiếng rên nhẹ. Tôi tiếp tục ngồi im, thằng bé được nước bẻ cặc xuống chà chà vào giữa hai bầu vú. Nó lại van lơn tôi đến tội nghiệp.
  • Mẹ ơi... mẹ đụng tay vô con đi mẹ.
  • Con kỳ cục lắm rồi nha! Mẹ không làm đâu.
  • Thôi mà mẹ. Chiều con lần này nữa đi mẹ. Con thấy... chỗ này... khó chịu quá.
Một lần nữa tôi lại buông xuôi. Tôi không quay mặt lại nhìn mà chỉ đưa tay ra, bàn tay ngửa lên bợ dưới hai hòn dái săn chắc. Cái chạm của tôi khiến Duy khẽ rùng mình, thằng bé ngửa mặt thở hồng hộc, rồi nó cầm tay tôi như hướng dẫn cho tôi cách nựng dái. Tôi đâu có cần nó chỉ dạy, chuyện này tôi đã quá thuần thục với cặp dái lòng thòng của anh Quang. Tôi mân mê rất nhẹ, thật nhẹ nhưng khiến Duy rên lên.
  • Ư... ư... thích quá...!
Tiếng rên pha lẫn trong tiếng thở dốc. Bàn tay tôi đã mon men lên trên cầm vào thân cặc. Dù mới vừa cầm lần trước nhưng lần này vẫn khiến tôi chết ngộp. Tôi phải quay mặt lại nhìn vào đó, để rồi hình ảnh hùng dũng đó lại hớp hồn mình. Tôi nhìn ngắm rất lâu, cảm nhận khúc gân của Duy đang “thở” trong tay mình. Nó liên tục thoi thóp, đoạn thân dài ngoằng phập phồng giãn nở vô cùng cuốn hút. Cái chóp loe đỏ, cứ thu nhỏ được đôi chút lại trương phồng, căng bóng tuyệt đẹp. Tôi ngửa mặt nhìn Duy, nó cũng đang nhìn xuống tay tôi.
  • Con... muốn mẹ làm gì nữa? - Trời ơi... là tôi vừa hỏi đó sao?
  • Dạ... mẹ... mẹ cầm mạnh vô đi mẹ.
Tôi cúi mặt giấu đi nụ cười bí hiểm. Thằng bé muốn tôi sục, nhưng nó không đủ từ ngữ lẫn can đảm để nói ra như thế. Tay tôi vuốt nhẹ dọc theo chiều dài. Cái vuốt ve chất chứa cả một trời nuông chiều và dâm dục. Cặc Duy lại cương nở, lại phập phồng thở trong bàn tay nắm hờ của tôi. Ngón cái của tôi đưa ra, xoa xoa lên đỉnh chóp, thoa giọt chất nhờ ra cả đầu cặc khiến Duy run bần bật.
  • Hờ hờ... mẹ ơi... Con thích vậy đó mẹ... Hờ hờ... nữa đi mẹ...
Tôi bắt đầu vuốt nhanh hơn, ngón cái lướt ở mặt dưới cặc, trượt lên hai củ tròn dưới đầu khấc rồi trôi theo dây thắng. Tôi biết đầu cặc của thằng bé đang rất nhạy cảm, cú vờn đó sẽ khiến nó không chịu nổi. Và đúng như thế, cả người Duy run lên, đùi gồng mạnh nổi rõ từng bó cơ chắc nịch. Cặp dái với một bên cao một bên thấp, liên tục thun lên hạ xuống theo nhịp co nhíu cơ cặc. Đầu khấc trương nở giương ngạnh đỏ au. Những đường máu li ti trên lớp niêm mạc lộn ngược, tất cả nhưng đang căng lên hết cỡ. Thằng bé bỗng gồng mình, rồi một tiếng rú như muốn phá tung bốn bức vách của căn phòng.
  • A...a...a... Mẹ ơi... con... con... không xong rồi...
Tôi không hề nương tay, thậm chí sục nhanh hơn, nhanh hơn nữa. Duy bấu hai tay vào vai tôi, móng tay của nó bấm lún vào da thịt nhưng tôi không hề thấy đau, chỉ thấy đó là lời khuyến khích. Nhịp tay của tôi liên tục lên xuống, tay còn lại tôi cũng đã đưa ra mân mê cặp trứng dái khiến Duy rú lên.
  • Mẹ ơi... mẹ ơi... con con...
Rồi một luồng khí đặc sệt phọt ra từ lỗ niệu trên đỉnh cặc. Dòng khí đục như sữa phụt thẳng vào cổ tôi, lợn cợn trôi từng mảng xuống triền vú. Tôi tiếp tục sục như lên cơn điên. Mỗi cú lên xuống tạo ra từng nhát bắn dũng mãnh của tuổi trẻ. Cặc Duy giương nòng bắn ra liên tiếp, cứ như vòi bơm thủy lợi, đứt quãng từng đợt vì lượng nước ở bể chứa không kịp cung cấp. Tôi nghe cặc Duy điên cuồng thoi thóp trong tay mình, thân cặc cứng ngắc, nóng hổi như thỏi sắt nung. Những nhát về cuối yếu dần khiến tinh khí rơi xuống sàn nhà, rồi một dòng chảy đặc sệt ọc ra từ lỗ niệu, theo dây thắng chảy xuống mấy ngón tay. Tôi đợi cặc Duy xìu xuống nhưng đợi mãi chẳng thấy, nó cứ sừng sững giương lên loe cái chóp đỏ ửng, tôi không thể duy trì quá lâu tình trạng này, đành buông cặc nó ra, vén mền đứng dậy.

Tôi hứng tay còn lại để lượng tinh dính trên tay mình không nhiễu xuống nền nhà, cứ thế tôi đi vào toilet. Duy đứng đó nhìn theo, chắc chắn nó đang dùng ánh mắt thiêu đốt thân hình trần truồng của mẹ, đốt cháy cả cặp mông phồng to có làn da trắng nõn không tì vết. Tôi mở nước vào lavabo để tạo tiếng ồn. Tôi không đưa tay vào rửa mà đứng đó nhìn mình trong gương. Những vệt tinh đục ngầu còn nguyên trên cổ, chảy dài xuống ngực. Nếu là trước đây chắc tôi đã nôn ọe với hình ảnh này, nó thật bẩn thỉu, gớm ghiếc. Nhưng giờ đây thì không. Những gì con trai đang để lại trên vú tôi là cả một trời bùng nổ, là sản phẩm của sự sung mãn được tự do bung xõa. Khí của nó nhiều quá, và cũng vô cùng đậm đặc. Tôi vuốt ngón tay lên triền vú đưa lên nhìn. Mảng tinh dịch dính trên ngón tay tôi tỏa mùi nồng nàn, sao thứ mùi tanh tưởi ấy lại thơm tho quyến rũ tôi đến vậy.

Tôi đưa đến gần miệng, định nếm thử thì có tiếng bước chân của Duy khiến tôi hốt hoảng bỏ tay xuống. Thằng bé đẩy cửa bước vào, nhìn thân thể đàn bà trần truồng làm sao một đứa con trai chịu nổi. Nó bất chấp sự thể thế nào, ôm chầm lấy tôi siết thật chặt. Lạ lùng là cặc nó vẫn nứng, đè cấn vào khe mông tôi nóng rực. Duy hôn gáy tôi, liếm láp mồ hôi trên cổ tôi thỏ thẻ.
  • Con cảm ơn mẹ.
  • Cảm ơn cái gì mới được?
  • Mẹ giúp con giải tỏa. Con thấy dễ chịu hơn rồi.
  • Về phòng của con đi. Đừng để ba về bắt gặp, không hay đâu.
  • Mẹ nói ba về trễ mà.
  • Nhưng mà...
  • Con chỉ vô đây vệ sinh thôi, xong con đi ra liền.
  • Vậy thì làm nhanh đi để mẹ còn tắm rửa lại. Con làm dơ cả người mẹ rồi nè.
Duy buông tôi ra đi đến bàn cầu. Nó phải đứng rất lâu mới mở được cái van tiểu trong cặc. Nó xịt rửa một lúc rồi đi ra, lúc đi ngang không quên hôn vào má tôi một cái thật sâu. Duy bước ra khỏi toilet nhưng cố tình không đóng cửa, phải chăng nó sẽ không về phòng mà ngồi ngoài kia hóng tai. Khi người đàn bà ở trong toilet, mọi âm thanh vọng ra đều như lời mời gọi. Tôi cũng không hiểu tại sao mình vẫn không khép cửa, cứ để như thế rồi mở nước rửa tay. Tôi đã từ bỏ ý định nếm khí của thằng bé vì sợ nó có thể đi vào bất cứ lúc nào. Tôi đứng dưới vòi sen, buông lỏng cơ thể để nước ấm xoa dịu ngọn lửa trong lòng mình. Con bướm giữa hai chân tôi vẫn đang thoi thóp uất ức. Tôi xoa tay lên mu, cố dùng hành động này để an ủi thân xác mình, rằng tối tượng ngoài kia không dành cho mình, mà cho một đứa con gái nào đó trong tương lai. Oái oăm lắm có phải không? Chồng tôi thì người khác hưởng, còn con trai do tôi nuôi khôn lớn cũng chỉ để dành cho kẻ khác xài. Khốn kiếp. Cuộc đời này dành cho tôi những gì hay chỉ có sự phản trắc? Có chút gì đó không cam tâm khiến tôi chỉ muốn nổi loạn. Tôi cố trầm mình trong làn nước, để cảm giác được vuốt ve chảy khắp làn da của mình.

Rời khỏi vòi sen bước ra khỏi khu tắm, tôi định lau mình mới sực nhớ, chiếc khăn lớn lúc nãy đã rơi bên ngoài. Nhìn lên móc cũng không thấy quần áo đâu cả, vì lúc nãy tôi đâu có mang vào trong này. Tôi đắn đo một lúc cất giọng như một cách thăm dò, xem Duy còn bên ngoài hay nó đã về phòng.
  • Duy ơi! Con còn ngoài đó không?
  • Dạ - Tiếng trả lời gần như ngay lập tức, Duy chạy đến cửa toilet hỏi - Mẹ gọi con hả?
  • Lấy giùm mẹ khăn tắm, và... quần áo.
Nếu Duy đã về phòng thì tôi sẽ tự làm những việc này. Nhưng nó đang túc trực ngoài kia nên tôi không thể trần truồng bước ra, như thế sẽ ngượng chết đi được. Có tiếng mở tủ, rồi tiếng hộc tủ nhỏ được kéo ra. Tôi có thể hình dung gương mặt con trai đang đóng băng hoàn toàn. Cả một thế giới đồ lót đang đập vào mắt nó, đủ các hình dạng và màu sắc. Thôi chết tôi rồi, sao tôi lại tạo ra cảnh này kia chứ? Nó là con trai, nó còn quá nhỏ để nhìn và cầm vào quần lót của đàn bà. Âm thanh bên ngoài im bặt, chỉ có tiếng Duy thở rất khẽ nhưng không đều. Tôi đành cất giọng.
  • Sao lâu vậy con?
  • Dạ dạ... Lấy.. lấy cái nào hả mẹ? Mẹ muốn quần lót hồng hay tím, hay cái màu nude?
Mỗi một câu hỏi, tôi hình dung ra thằng con cứ bốc vào quần xì líp của tôi, hết cái này tới cái khác đưa lên. Lồn tôi chợt nhíu lại, thứ bẩn thỉu nào đó lại vừa ọc ra từ âm đạo, loang rộng khắp môi lồn. Tôi bấn loạn nói, tỏ vẻ khó chịu.
  • Cái nào cũng được.
  • Mẹ muốn mặc đồ nào? Pijama hay đầm xòe?
  • Đã nói là cái nào cũng được.
Duy ôm hết, thản nhiên đi vào toilet. Nó không đứng thập thò ngoài cửa như đáng lẽ một đứa con phải thế. Nó đi thẳng đến chỗ tôi đứng khiến tôi hốt hoảng quay người đi. Lồn và vú đã tạm “lánh mặt”, nhưng cặp mông truồng thì hất thẳng vào mặt Duy.
  • Con treo lên rồi đi ra ngoài liền cho mẹ.
  • Dạ... - Duy máng đồ lên móc, rồi chần chừ cầm khăn tắm tiến đến - Mẹ có cần... con lau mình cho không?
  • Mẹ tự làm được - Tôi giật khăn từ tay Duy - Con đi ra đi.
Tôi nghe tiếng Duy mở cửa đi về phòng. Có chút gì đó hụt hẫng, như mình vừa chối bỏ một thứ quan trọng. Tôi lau mình thật nhanh rồi bò lên giường kéo chăn đắp kín từ đầu đến chân. Tôi phải ngủ, phải vứt bỏ hết những gì vừa xảy ra, xem đó như một giấc mơ không hề có thật.

Sáng hôm sau, một ngày mới bắt đầu với ánh nắng nhạt nhòa chiếu qua khung cửa sổ. Khắp nhà vẫn còn vương vấn mùi cồn lẫn với mùi nước hoa rẻ tiền từ quần áo của chồng. Đêm qua, Quang về trong tình trạng say khướt ngã sõng soài ngay cửa. Tôi đã cố lôi anh lên phòng nhưng phải bỏ cuộc, để mặc anh ta ngủ ngay trên sofa phòng khách. Sáng ra, hình ảnh nhếch nhác vẫn còn đó khiến tôi nghĩ, đêm qua ảnh chẳng còn sức mò vào phòng bà Thu.

Tôi đánh thức Quang dậy. Anh dụi mắt, gương mặt toát lên vẻ xấu hổ rồi lảo đảo bước lên cầu thang. Trong lúc chồng tôi về phòng chỉnh đốn lại hình hài của mình trước khi xuống bàn ăn, tôi bước xuống nhà bếp, nơi bà Thu đang lúi húi chuẩn bị bữa sáng. Ngay khi thấy tôi, bà giật mình cúi gằm mặt xuống. Tôi biết đêm qua giữa hai người chẳng xảy ra chuyện gì, nhưng nỗi sợ của bà Thu vẫn canh cánh còn đó nên bà mới phản ứng như thế. Ánh mắt bà ta không dám nhìn thẳng vào tôi, đều là do bị tôi nắm thóp. Mặc dù tối qua giữa hai chúng tôi đã “thỏa hiệp”, và thậm chí hứa tăng lương để bà ta im lặng, nhưng tôi biết nỗi sợ hãi và ám ảnh vẫn còn đó. Tôi sẽ dùng nó như một vũ khí trong tay mình.

Duy và chồng tôi bước xuống từ cầu thang cùng lúc, áo quần đều chỉnh tề. Nhìn từ xa, Duy vẫn là đứa con trai ngoan ngoãn, học giỏi. Nhưng tôi biết bên trong nó đã có thay đổi lớn. Ánh mắt nó lướt qua tôi một cách vội vã, nhưng tôi vẫn kịp thấy một tia nhìn đầy ẩn ý, như một lời nhắc nhở về những gì đã xảy ra. Nó nhìn sang Quang rồi lại nhìn tôi, rồi có một nụ cười kín đáo như vừa lướt qua trên môi nó. Bữa ăn sáng diễn ra trong không khí ngột ngạt. Quang ngồi vào bàn ăn nhưng đầu óc vẫn còn mụ mị vì rượu. Anh ta gật gù, thỉnh thoảng mới nhấc đũa. Duy thì tập trung vào món ăn, nhưng tôi biết tâm trí nó đang ở nơi khác. Nó luôn ngồi đối diện với tôi như bao lần, nhưng hôm nay ánh mắt ấy thỉnh thoảng lướt lên người tôi, dừng lại một chút ở vùng ngực tôi rồi lại nhanh chóng rời đi. Tôi cũng không cũng lặng thinh như chồng và con trai, tay tôi cầm đũa nhưng lòng đang rối bời. Mỗi khi chạm vào mắt Duy, tôi lại nhớ đến đêm qua, nhớ đến cảm giác nóng bỏng, nhớ đến con cặc to của nó đã tưới những dòng mật ngọt lên cổ và ngực mình. Tôi nghe có một cảm giác vừa tội lỗi vừa kích thích dâng lên khiến tôi rùng mình.
  • Tối qua... anh ngủ ở phòng khách sao? - Quang lầm bầm hỏi.
  • Em đã cố đánh thức để đưa anh lên phòng, nhưng em thất bại. Anh ngày càng tệ đi, anh có thấy vậy không?
  • Anh xin lỗi, hôm qua... mọi người nài ép quá.
Tôi không nói gì thêm, Duy cũng lờ đi vẫn tiếp tục ăn. Quang nhìn hai mẹ con tôi, có lẽ anh cảm nhận được một sự xa cách vô hình nhưng rất rõ ràng. Phòng ăn chìm vào im lặng, rồi bữa ăn nhanh chóng kết thúc. Duy dứt bữa đầu tiên đặt đũa xuống một cách dứt khoát.
  • Con đi học đây.
Duy đứng dậy khoác cặp và không quên ngoái đầu lại nhìn tôi thật sâu. Ánh mắt đó chứa đựng một lời hứa hẹn, một kiểu thách thức đầy mê hoặc mà chỉ có tôi mới hiểu được. Nó rời đi mang theo một phần của bí mật đêm qua. Tôi và Quang đứng dậy sau đó. Chúng tôi mỗi người đi một hướng, xa cách và nhạt nhẽo như chính cuộc hôn nhân này. Khi đến trường đại học, tôi chạy xe máy vào bãi nội bộ. Tôi giữ lưng mình thật thẳng, bước đi một cách khoan thai, luôn nhắc nhở mình là một giảng viên, một tiến sĩ được mọi người ngưỡng mộ. Tôi phải xuất hiện trước sinh viên với vẻ ngoài thanh lịch, điềm đạm và trí thức. Nhưng bên trong, tôi là một người đàn bà bị phản bội, một tâm hồn mục rữa vì dục vọng, và một người mẹ đang ngấp nghé bước chân vào vực thẳm. Những lời tôi rủa thầm Quang, hình ảnh về con cặc hấp dẫn của Duy, cả những dòng mật ngọt từ con cặc ấy vẫn còn ám ảnh khi tôi đứng trên bục giảng. Nhìn xuống những gương mặt sinh viên trai xinh gái đẹp, những con người sẽ làm chủ đất nước, nhưng tôi không thấy điều đó trong mắt họ, chỉ thấy những nét đẹp của tuổi trẻ, của giới tính. Chăng biết ngồi dưới kia, đám thanh niên trai trẻ nhìn tôi bằng ánh mắt nào, có khát khao như con trai tôi nhìn vào thân xác mẹ hay không? Và trên hết, những anh chàng ngồi dưới kia, trông tướng tá ngon lành như thế, nhưng liệu có sở hữu một thứ “vũ khí” bí mật, đủ sánh với Duy nhà tôi không? Tôi cho rằng không. Tôi cũng không có ý định kiểm tra để có câu trả lời, ít nhất là trong lúc này.

Nghĩ đến Duy là nghĩ đến những gì nó đã mang đến cho tôi. Không vội vã, không ồn ào, rất nhẹ nhàng từ tốn nhưng chất chứa khát khao chiếm hữu. Trưa nay tôi cố tình không đi ăn chung với đồng nghiệp, tìm một chỗ nào đó thật yên tĩnh để lẫn trốn ánh mắt xoi mói của cuộc đời. Tôi ngồi ở quán ăn xa lạ trong một góc nhỏ. Tay tôi lướt trên màn hình điện thoại, chạm vào dòng tên của Duy. Tôi nhắn tin cho nó nhưng rồi lại xóa đi, cất máy vào giỏ xách. Nhưng chỉ được một lát, tôi lại lôi điện thoại ra, lần này tôi quyết định nhắn nhưng lại không biết nên nói gì.
  • Con trai của mẹ, con đang làm gì đó?
Tin nhắn được gởi đi, một lúc sau mới thấy dấu hiệu đã đọc. Nhưng phải thêm một lúc nữa mới có tin hồi đáp.
  • Con đang ở phòng thí nghiệm.
À... hóa ra thằng bé đang bận với một thí nghiệm hóa học hay vật lý nào đó. Vậy mà tôi tưởng nó không trông mong tin nhắn của mẹ.
  • Chiều mấy giờ con về? Đi với mẹ một chút được không?
  • Dạ con trống tiết cuối. Về nhà rồi mới đi hả mẹ?
  • Không cần về nhà. Con cứ đến trường đón, mẹ để xe lại ở trường rồi mẹ con mình đi chung.
  • Dạ.
Cất điện thoại vào túi xách, tôi bần thần không biết mình đang chơi trò gì, đang muốn gì. Chỉ biết rằng mình đang mong thời gian trôi nhanh. Buổi chiều, tôi đứng nép mình dưới một tán cổ thụ, hồi hộp đưa mắt nhìn về cuối đường. Kia rồi, chiếc xe máy quen thuộc đang tiến đến, là Duy. Hai mẹ con tôi chào nhau bằng ánh mắt. Tôi vén áo dài, chìa mông ngồi một bên lên yên sau, tay quàng hờ qua eo Duy. Chiếc xe êm ái lướt đi, bỏ lại nơi ven đường mùi nước hoa Chanel ngào ngạt.
  • Đi đâu vậy mẹ?
  • Mẹ... cũng không biết nữa.
Có vẻ Duy vừa ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó nó lại tỏ ra hứng thú. Con hiểu mẹ muốn gì và cảm thấy thế nào phải không con trai? Duy chở tôi đi trên nhiều ngã đường, bầu không khí im lặng giữa hai mẹ con kéo dài rất lâu nhưng lại vô cùng ấm áp.
  • Con muốn uống một chút gì đó không?
  • Hay đi ăn đi mẹ. Con hơi đói.
  • Cũng được. Nhưng tìm quán nào vắng thôi.
Những quán Duy định ghé vào đều không khiến tôi hài lòng. Chẳng phải vì nó tồi tàng, mà vì quá đông người. Cuối cùng tôi chọn theo ý mình. Duy ngạc nhiên khi đó là một quán nhậu, và ngạc nhiên hơn là nó rất vắng khách. Duy trao xe máy cho bảo vệ, rồi hai chúng tôi, người trước người sau đi vào. Tôi để Duy chọn món ăn theo sở thích của nó, tôi chỉ gọi thêm một đĩa đồ nhấm và hai lon bia.
  • Ủa... mẹ... cho con uống bia luôn?
  • Dám uống không? - Tôi cười mỉm.
  • Nếu mẹ cho thì con uống.
  • Hôm nay hai mẹ con mình uống một chút lâng lâng cho vui. Đàn ông là phải biết uống chứ.
  • Nhưng đừng đến mức như ba phải không mẹ?
  • Ba con thì vứt đi, đừng nhắc tới nữa.
Thằng bé thấy mặt tôi tối sầm lại liền đổi đề tài.
  • Trước nay con nghĩ mẹ khó khăn lắm, nhưng là do con không hiểu mẹ thôi. Giờ hiểu rồi, con thấy mình thật may mắn khi có một người mẹ rất ngọt ngào.
  • Thôi được rồi anh hai, bớt nịnh cho tui nhờ.
Hai mẹ con tôi vừa ăn chiều vừa cụng ly, mới đó mà lon bia đã trống rỗng. Duy nhìn tôi và tôi gật đầu, thế là nó gọi thêm hai lon nữa. Gương mặt con trai tôi lúc này hơi ửng nhẹ, đôi mắt nó sáng lên, cái nhìn dành cho tôi cũng khác đi đôi chút so với lúc tới đón tôi bên lề đường. Tôi không biết do có chất men trong người, hay do Duy thật sự cuốn hút, nhưng càng nhìn, cái nét điển trai ấy càng khiến tôi nghe xốn xang đến khó tả.
  • Sao mặt mẹ đỏ ửng lên vậy?
  • Chắc tại mẹ uống nhiều quá.
  • Mẹ có ổn không?
  • Mẹ không sao. Còn con, có say không đó?
  • Không ăn thua.
  • Ăn no chưa?
  • Dạ no rồi mẹ.
  • No rồi... vậy... có muốn đi đâu không?
  • Người ta nói: căng da bụng, chùng da mắt...
  • Muốn ngủ, thì mình... đi kiếm chỗ ngủ...
Hai mẹ con tôi đều bỏ lửng câu nói, và dường như mỗi người hiểu được ẩn ý của đối phương. Ánh mắt chúng tôi lại nhìn nhau đau đáu. Tôi cố đọc thông điệp trong mắt Duy, đồng thời cũng phát đi thông điệp của mình. Duy chồm sang nắm lấy tay tôi bóp nhẹ.
  • Lúc nãy trước khi quẹo vô hẻm này, con thấy quanh đây... cũng có nhiều khách sạn.
Tôi nghe máu huyết như đang dồn lên mặt, và cũng tin chắc là mặt mũi mình đang đỏ như gấc. Không phải đỏ vì ngượng mà vì hồi hộp, cứ như có một nỗi háo hức quái dị đang dâng lên như thác lũ. Tôi vẫy tay gọi tính tiền, còn Duy lặng lẽ ra ngoài dắt xe.
 
Sửa lần cuối:
Chương 5

Có đấu tranh, có tự chửi rủa bản thân, có cố làm ra vẻ gia giáo cho lắm, cuối cùng tôi đã hôn vào đó. Môi tôi chúm lại, ban đầu chỉ định chạm nhẹ vào đầu cặc. Nhưng hỡi ôi, cảm giác vừa căng cứng, vừa mềm mại ở đỉnh khấc đã mua đứt linh hồn một người đàn bà hồi xuân. Duy nhón chân, đầu cặc ủi lên, lấn sâu vào giữa hai chiếc môi của tôi vốn đã mở nhẹ. Cái chóp đỏ au nóng hổi của nó lấn nở môi tôi ra, vụng về tìm một khoảng trống ít ỏi để ở lại. Một giọt khí nhờn trong veo rịn ra nơi lỗ niệu, nhanh chóng lan tỏa trên đầu lưỡi của tôi. Làm gì bây giờ? Tôi không còn biết phải làm sao trước tình cảnh này, trước một con cặc tuyệt đẹp và trinh nguyên. Tôi để cho Duy đẩy tới mà không một chút kháng cự, đầu cặc của nó rón rén đè vào giữa hai hàm răng tôi đang mở ra rất nhẹ. Tôi nghe thằng bé rên khe khẽ, tiếng rên của một đứa con trai đang dò dẫm vào đời, được mẹ nó dùng chính thân mình làm mô hình thực tập. Có phải, cách nghĩ này khiến tôi thấy hành động của mình thật thiêng liêng cao quý không? Mặc kệ đi, tôi không quan tâm ai nghĩ gì, càng không màn đến mụ đàn bà dưới kia, nếu lỡ nhìn thấy cảnh này sẽ chết trân như bị trời trồng. Mụ manh nha giật chồng tôi, một món hàng tôi đã dùng chán chê. Tôi không cần nữa vì tôi có thứ khác để giải trí, để hưởng thụ và níu kéo thanh xuân của mình. Bà ta sẽ không lên đây một lần nữa, tôi tin những lời dằn mặt vừa rồi đủ để bà Thu biết, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên.
  • Hờ hờ... mẹ ơi...
Tiếng Duy rên rỉ thật khêu gợi và cũng khiến tôi giật mình. Hóa ra, trong lúc đang suy nghĩ lơ đễnh thì đầu cặc đã lấn vào miệng tôi từ lúc nào. Duy đang cúi mặt nhìn xuống, do khuất mái tóc của tôi, chắc thằng bé sẽ không thấy được miệng mẹ đang ngậm cặc mà chỉ cảm nhận qua sự bao bọc. Trời ơi... tôi không nghĩ mình lại hư đốn, mạt hạng đến vậy. Tin nổi không, một người mẹ đang ngậm cặc của con trai? Tôi không biết mình có muốn làm thế hay không, nhưng môi tôi đã bao chặt lấy cặc Duy, ôm chặt chịa chỗ niêm mạc dưới đầu khấc. Lưỡi tôi đang rục rịch vờn vũ lên đỉnh cặc, cuốn đi những giọt khí trơn nhớt mà cặc Duy liên tục rịn ra.
  • Ôi mẹ ơi... con thích... mẹ làm cho con thích lắm...
Chân Duy run rẩy như sắp không đứng vững. Tôi biết mình vừa thực hiện một hành động dâm đãng, một cách thể hiện không chuẩn mực của một người mẹ. Tôi nhả cặc Duy ra. Nước miếng thoa bóng cả một đoạn tôi vừa ngậm vào miệng. Ánh đèn trong phòng chiếu vào đó khiến cặc Duy lấp lánh thật ngoạn mục. To quá, tôi ngửa mặt nhìn nó suýt thốt lên như thế.
  • Mẹ ơi... nữa đi mẹ. Con thích quá!
  • Con hư hỏng quá. Mặc quần vô đi.
Tôi không chắc là mình có thật sự muốn Duy kéo quần lên hay không, nhưng tôi lại nói như thế. Thằng bé có chút sợ sệt, nhưng sự cương cứng và đê mê ở cặc đã chiến thắng. Nó cầm cặc ủi tới nhưng tôi quay mặt đi. Đầu cặc đâm vào cổ tôi trong tiếng rên nhẹ. Tôi tiếp tục ngồi im, thằng bé được nước bẻ cặc xuống chà chà vào giữa hai bầu vú. Nó lại van lơn tôi đến tội nghiệp.
  • Mẹ ơi... mẹ đụng tay vô con đi mẹ.
  • Con kỳ cục lắm rồi nha! Mẹ không làm đâu.
  • Thôi mà mẹ. Chiều con lần này nữa đi mẹ. Con thấy... chỗ này... khó chịu quá.
Một lần nữa tôi lại buông xuôi. Tôi không quay mặt lại nhìn cặc mà chỉ đưa tay ra, bàn tay ngửa lên bợ dưới hai hòn dái săn chắc. Cái chạm của tôi khiến Duy khẽ rùng mình, thằng bé ngửa mặt thở hồng hộc, rồi nó cầm tay tôi như hướng dẫn cho tôi cách nựng dái. Tôi đâu có cần nó chỉ dạy, chuyện này tôi đã quá thuần thục với cặp dái lòng thòng của anh Quang. Tôi mân mê rất nhẹ, thật nhẹ nhưng khiến Duy rên lên. Tiếng rên pha lẫn trong tiếng thở dốc. Bàn tay tôi đã mon men lên trên cầm vào thân cặc. Dù mới vừa cầm lần trước nhưng lần này vẫn khiến tôi chết ngộp. Tôi phải quay mặt lại nhìn vào đó, để rồi hình ảnh hùng dũng của cặc con trai lại hớp hồn mình. Tôi nhìn ngắm rất lâu, cảm nhận con cặc của Duy đang “thở” trong tay mình. Nó liên tục thoi thóp, đoạn thân dài ngoằng phập phồng giãn nở vô cùng cuốn hút. Cái chóp loe đỏ cứ thu nhỏ được đôi chút lại trương phồng, căng bóng tuyệt đẹp. Tôi ngửa mặt nhìn Duy, nó cũng đang nhìn xuống tay tôi.
  • Con... muốn mẹ làm gì nữa? - Trời ơi... là tôi vừa hỏi đó sao?
  • Dạ... mẹ... mẹ cầm mạnh vô đi mẹ.
Tôi cúi mặt giấu đi nụ cười bí hiểm. Thằng bé muốn tôi sục, nhưng nó không đủ từ ngữ lẫn can đảm để nói ra như thế. Tay tôi vuốt nhẹ dọc theo thân cặc. Cái vuốt ve chất chứa cả một trời nuông chiều và yêu thương. Cặc Duy lại cương nở, lại phập phồng thở trong bàn tay nắm hờ của tôi. Ngón cái của tôi đưa ra, xoa xoa lên đỉnh chóp, thoa đầu giọt chất nhờ ra cả đầu cặc khiến Duy run bần bật.
  • Hờ hờ... mẹ ơi... Con thích vậy đó mẹ... Hờ hờ... nữa đi mẹ...
Tôi bắt đầu vuốt nhanh hơn, ngón cái lướt ở mặt dưới cặc, trượt lên hai củ tròn dưới đầu khấc rồi trôi theo dây thắng. Tôi biết đầu cặc của thằng bé đang rất nhạy cảm, cú vờn đó sẽ khiến nó không chịu nổi. Và đúng như thế, cả người Duy run lên, cơ đùi gồng mạnh nổi rõ từng bó cơ chắc nịch. Cặp dái với một bên cao một bên thấp, liên tục thun lên hạ xuống theo nhịp co nhíu cơ cặc. Đầu khấc trương nở, giương ngạnh đỏ au. Những đường máu li ti trên lớp niêm mạc lộn ngược, tất cả nhưng đang căng lên hết cỡ. Thằng bé bỗng gồng mình, rồi một tiếng rú như muốn phá tung bốn bức vách của căn phòng.
  • A...a...a... Mẹ ơi... con... con... không xong rồi...
Tôi không hề nương tay, thậm chí sục nhanh hơn, nhanh hơn nữa. Duy bấu hai tay vào vai tôi, móng tay của nó bấm lún vào da thịt nhưng tôi không hề thấy đau, chỉ thấy đó là lời khuyến khích. Nhịp tay của tôi liên tục lên xuống, tay còn lại tôi cũng đã đưa ra mân mê cặp trứng dái khiến Duy rú lên.
  • Mẹ ơi... mẹ ơi... con con...
Rồi một luồng khí đặc sệt phọt ra từ lỗ niệu trên đỉnh cặc. Dòng khí đục như sữa phụt thẳng vào cổ tôi, lợn cợn trôi từng mảng xuống triền vú. Tôi tiếp tục sục như con điên. Mỗi cú lên xuống tạo ra từng nhát bắn dũng mãnh của tuổi trẻ. Cặc Duy giương nòng bắn ra liên tiếp, cứ như vòi bơm thủy lợi, đứt quãng từng đợt vì lượng nước ở bể chứa không kịp cung cấp. Tôi nghe cặc Duy điên cuồng thoi thóp trong tay mình, thân cặc cứng ngắc, nóng hổi như thỏi sắt nung. Những nhát về cuối yếu dần khiến tinh khí rơi xuống sàn nhà, rồi một dòng chảy đặc sệt ọc ra từ lỗ niệu, theo dây thắng chảy xuống tay tôi. Tôi đợi cặc thằng bé xìu xuống, nhưng đợi mãi chẳng thấy, nó cứ sừng sững giương lên loe cái chóp đỏ ửng. Tôi không thể duy trì quá lâu tình trạng này, đành buông cặc nó ra, vén mền đứng dậy.

Tôi hứng tay còn lại để lượng tinh dính trên tay mình không nhiễu xuống nền nhà, cứ thế tôi đi vào toilet. Duy đứng đó nhìn theo, chắc chắn nó đang dùng ánh mắt thiêu đốt thân hình trần truồng của mẹ, đốt cháy cả cặp mông phồng to có làn da trắng nõn không tì vết. Tôi mở nước vào lavabo để tạo tiếng ồn. Tôi không đưa tay vào rửa mà đứng đó nhìn mình trong gương. Những vệt tinh đục ngầu còn nguyên trên cổ, chảy dài xuống ngực. Nếu là trước đây chắc tôi đã nôn ọe với hình ảnh này, nó thật bẩn thỉu, gớm ghiếc. Nhưng giờ đây thì không. Những gì con trai đang để lại trên vú tôi là cả một trời bùng nổ, là sản phẩm của sự sung mãn được tự do bung xõa. Khí của nó nhiều quá, và cũng vô cùng đậm đặc. Tôi vuốt ngón tay lên triền vú đưa lên nhìn. Mảng tinh dịch dính trên ngón tay tôi tỏa mùi nồng nàn, sao thứ mùi tanh tưởi ấy lại thơm tho quyến rũ tôi đến vậy.

Tôi đưa đến gần miệng, định nếm thử thì có tiếng bước chân của Duy khiến tôi hốt hoảng bỏ tay xuống. Thằng bé đẩy cửa bước vào, nhìn thân thể đàn bà trần truồng làm sao một đứa con trai chịu nổi. Nó bất chấp, ôm chầm lấy tôi. Lạ lùng là cặc nó vẫn nứng, đè cấn vào khe mông tôi nóng rực. Duy hôn gáy tôi, liếm láp mồ hôi trên cổ tôi thỏ thẻ.
  • Con cảm ơn mẹ.
  • Cảm ơn cái gì mới được?
  • Mẹ giúp con giải tỏa. Con thấy dễ chịu hơn rồi.
  • Về phòng của con đi. Đừng để ba về bắt gặp, không hay đâu.
  • Mẹ nói ba về trễ mà.
  • Nhưng mà...
  • Con chỉ vô đây vệ sinh thôi, xong con đi ra liền.
  • Vậy thì làm nhanh đi để mẹ còn tắm rửa lại. Con làm dơ cả người mẹ rồi nè.
Duy buông tôi ra đi đến bàn cầu. Nó phải đứng rất lâu mới mở được cái van tiểu trong cặc. Nó xịt rửa cặc một lúc rồi đi ra, lúc đi ngang không quên hôn vào má tôi một cái thật sâu. Duy bước ra khỏi toilet nhưng cố tình không đóng cửa, phải chăng nó sẽ không về phòng mà ngồi ngoài kia hóng tai. Khi người đàn bà trong toilet, thì mọi âm thanh vọng ra đều như lời mời gọi. Tôi cũng không hiểu tại sao mình không khép cửa, cứ để như thế rồi mở nước rửa tay. Tôi đã từ bỏ ý định nếm khí của thằng bé, vì sợ nó có thể đi vào bất cứ lúc nào. Tôi đứng dưới vòi sen, buông lỏng cơ thể để nước ấm xoa dịu ngọn lửa trong lòng mình. Con bướm giữa hai chân tôi vẫn đang thoi thóp uất ức. Tôi xoa tay lên mu, cố dùng hành động này để an ủi thân xác mình, rằng tối tượng ngoài kia không dành cho mình, mà cho một đứa con hái nào đó trong tương lai. Oái oăm lắm có phải không? Chồng tôi thì người khác hưởng, còn con trai do tôi nuôi khôn lớn cũng để dành cho kẻ khác xài. Khốn kiếp. Cuộc đời này dành cho tôi những gì hay chỉ có sự phản trắc? Có chút gì đó không cam tâm khiến tôi chỉ muốn nổi loạn. Tôi cố trầm mình trong làn nước, để sự vuốt ve chảy khắp làn da của mình.

Rời khỏi vòi sen bước ra khỏi khu tắm, tôi định lau mình mới sực nhớ, chiếc khăn lớn lúc nãy đã rơi bên ngoài. Nhìn lên móc cũng không thấy quần áo đâu cả, vì lúc nãy tôi đâu có mang vào. Tôi đắn đo một lúc cất giọng như một cách thăm dò, xem Duy còn bên ngoài hay nó đã về phòng.
  • Duy ơi! Con còn ngoài đó không?
  • Dạ - Tiếng trả lời gần như ngay lập tức, Duy chạy đến cửa toilet hỏi - Mẹ gọi con hả?
  • Láy giùm mẹ khăn tắm, và... quần áo.
Nếu Duy đã về phòng thì tôi sẽ tự làm những việc này. Nhưng nó đang túc trực ngoài kia nên tôi không thể trần truồng bước ra. Đúng là ngượng chết đi được. Có tiếng mở tủ, rồi tiếng hộc tủ nhỏ được kéo ra. Tôi có thể hình dung gương mặt con trai mình đang đóng băng hoàn toàn. Cả một thế giới đồ lót đang đập vào mắt nó, đủ các hình dạng và màu sắc. Thôi chết tôi rồi, sao tôi lại tạo ra cảnh này kia chứ? Nó là con trai, nó còn quá nhỏ để nhìn và cầm vào quần lót của đàn bà. Âm thanh bên ngoài im bặt, chỉ có tiếng Duy thở rất khẽ nhưng không đều. Tôi đành cất giọng.
  • Sao lâu vậy con?
  • Dạ dạ... Lấy.. lấy cái nào hả mẹ? Mẹ muốn quần lót hồng hay tím, hay cái màu nude?
Mỗi một câu hỏi, tôi hình dung ra thằng con của tôi cứ bốc hết cái này tới cái xì líp khác. Lồn tôi chợt nhíu lại, thứ bẩn thỉu nào đó vừa ọc ra từ âm đạo, loang rộng khắp môi lồn. Tôi bấn loạn nói, tỏ vẻ khó chịu.
  • Cái nào cũng được.
  • Mẹ muốn mặc đồ nào? Pijama hay đầm xòe?
  • Đã nói là cái nào cũng được.
Duy ôm hết, thản nhiên đi vào toilet. Nó không đứng thập thò ngoài cửa như đáng lẽ một đứa con phải thế. Nó đi thẳng đến chỗ tôi đứng khiến tôi hốt hoảng quay người đi. Lồn và vú đã tạm “lánh mặt”, nhưng cặp mông truồng thì chìa thẳng vào mặt Duy.
  • Con treo lên rồi đi ra ngoài liền cho mẹ.
  • Dạ... - Duy máng đồ lên móc, rồi chần chừ cầm khăn tắm tiến đến - Mẹ có cần... con lau mình cho không?
  • Mẹ tự làm được - Tôi giật khăn từ tay Duy - Con đi ra đi.
Tôi nghe tiếng Duy mở cửa đi về phòng. Có chút gì đó hụt hẫng, như mình vừa chối bỏ một thứ quan trọng. Tôi lau mình thật nhanh rồi bò lên giường kéo mền đắp kín từ đầu đến chân. Tôi phải ngủ, phải vứt bỏ hết những gì vừa xảy ra, xem đó như một giấc mơ không hề có thật. Sáng hôm sau, một ngày mới bắt đầu với ánh nắng nhạt nhòa chiếu qua khung cửa sổ. Khắp nhà vẫn còn vương vấn mùi cồn lẫn với mùi nước hoa rẻ tiền từ quần áo của chồng. Đêm qua, Quang về trong tình trạng say khướt ngã sõng soài ngay cửa. Tôi đã cố lôi anh lên phòng nhưng phải bỏ cuộc, để mặc anh ta ngủ ngay trên sofa phòng khách. Sáng ra, hình ảnh nhếch nhác vẫn còn đó khiến tôi nghĩ, đêm qua ảnh chẳng còn sức mò vào phòng bà Thu.

Tôi đánh thức Quang dậy. Anh dụi mắt, gương mặt toát lên vẻ xấu hổ, lảo đảo bước lên cầu thang. Trong lúc chồng tôi về phòng chỉnh đốn lại hình hài của mình trước khi xuống bàn ăn, tôi bước xuống nhà bếp, nơi bà Thu đang lúi húi chuẩn bị bữa sáng. Ngay khi thấy tôi, bà giật mình cúi gằm mặt xuống. Tôi biết đêm qua giữa hai người chẳng xảy ra chuyện gì, nhưng nỗi sợ của bà Thu vẫn canh cánh còn đó nên bà mới phản ứng như thế. Ánh mắt bà ta không dám nhìn thẳng vào tôi, đều là do bị tôi nắm thóp. Mặc dù tối qua giữa hai chúng tôi đã “thỏa hiệp”, và thậm chí hứa tăng lương để bà ta im lặng, nhưng tôi biết, sự sợ hãi và ám ảnh vẫn còn đó. Tôi sẽ dùng nó như một vũ khí trong tay mình.

Duy và chồng tôi bước xuống từ cầu thanh cùng lúc, áo quần đều chỉnh tề. Nhìn từ xa, Duy vẫn là đứa con trai ngoan ngoãn, học giỏi. Nhưng tôi biết bên trong nó đã có thay đổi lớn. Ánh mắt nó lướt qua tôi một cách vội vã, nhưng tôi vẫn kịp thấy một tia nhìn đầy ẩn ý, như một lời nhắc nhở về những gì đã xảy ra. Nó nhìn sang Quang rồi lại nhìn tôi. Một nụ cười kín đáo như vừa lướt qua trên môi nó.

Bữa ăn sáng của ba người diễn ra trong không khí ngột ngạt. Quang ngồi vào bàn ăn nhưng đầu óc vẫn còn mụ mị vì rượu. Anh ta gật gù, thỉnh thoảng mới nhấc đũa. Duy thì tập trung vào món ăn, nhưng tôi biết tâm trí nó đang ở nơi khác. Nó luôn ngồi đối diện với tôi như bao lần khác, nhưng hôm nay ánh mắt ấy thỉnh thoảng lướt lên người tôi, dừng lại một chút ở vùng ngực tôi rồi lại nhanh chóng rời đi. Tôi cũng không khác. Tay tôi cầm đũa nhưng lòng thì rối bời. Mỗi khi chạm vào mắt Duy, tôi lại nhớ đến đêm qua, nhớ đến cảm giác nóng bỏng, nhớ đến con cặc to của nó đã tưới những dòng mật ngọt vào cổ và ngực mình. Một cảm giác vừa tội lỗi vừa kích thích dâng lên khiến tôi rùng mình.
  • Tối qua... anh ngủ ở phòng khách sao? - Quang lầm bầm hỏi.
  • Em đã cố đánh thức để đưa anh lên phòng, nhưng em thất bại. Anh ngày càng tệ đi, anh có thấy vậy không?
  • Anh xin lỗi, hôm qua... mọi người nài ép quá.
Tôi không nói gì thêm, Duy cũng lờ đi vẫn tiếp tục ăn. Quang nhìn hai mẹ con tôi, có lẽ anh cảm nhận được một sự xa cách vô hình nhưng rất rõ ràng. Phòng ăn chìm vào im lặng, rồi bữa ăn nhanh chóng kết thúc. Duy dứt bữa đầu tiên đặt đũa xuống một cách dứt khoát.
  • Con đi học đây.
Duy đứng dậy khoác cặp và không quên ngoái đầu lại nhìn tôi thật sâu. Ánh mắt đó chứa đựng một lời hứa hẹn, một kiểu thách thức đầy mê hoặc mà chỉ có tôi mới hiểu được. Nó rời đi mang theo một phần của bí mật đêm qua. Tôi và Quang đứng dậy sau đó. Chúng tôi mỗi người đi một hướng, xa cách và nhạt nhẽo như chính cuộc hôn nhân này. Khi đến trường đại học, tôi chạy xe máy vào bãi nội bộ. Tôi giữ lưng mình thật thẳng, bước đi một cách khoan thai, luôn nhắc nhở mình là một giảng viên, một tiến sĩ được mọi người ngưỡng mộ. Tôi phải xuất hiện trước sinh viên với vẻ ngoài thanh lịch, điềm đạm và trí thức. Nhưng bên trong, tôi là một người đàn bà bị phản bội, một tâm hồn mục rữa vì dục vọng và một người mẹ đang ngấp nghé bước chân vào vực thẳm. Những lời tôi rủa thầm Quang, hình ảnh về con cặc hấp dẫn của Duy, cả những dòng mật ngọt từ con cặc ấy vẫn còn ám ảnh khi tôi đứng trên bục giảng. Nhìn xuống những gương mặt sinh viên trai xinh gái đẹp, những con người sẽ làm chủ đất nước, nhưng tôi không thấy điều đó trong mắt họ, chỉ thấy những nét đẹp của tuổi trẻ, của giới tính. Chăng biết ngồi dưới kia, đám thanh niên trai trẻ nhìn tôi bằng ánh mắt nào, có khát khao như con trai tôi nhìn vào thân xác mẹ hay không? Và trên hết, những anh chàng ngồi dưới kia, trông tướng tá ngon lành như thế, nhưng liệu có sở hữu một thứ “vũ khí” bí mật đủ sánh với Duy nhà tôi không? Tôi cho rằng không. Tôi cũng không có ý định kiểm tra để có câu trả lời, ít nhất là trong lúc này.

Nghĩ đến Duy, là nghĩ đến những gì nó đã mang đến cho tôi. Không vội vã, không ồn ào, rất nhẹ nhàng từ tốn nhưng chất chứa khát khao chiếm hữu. Trưa nay tôi cố tình không đi ăn chung với đồng nghiệp, tìm một chỗ nào đó thật yên tĩnh để trốn tránh sự xoi mói của cuộc đời. Tôi ngồi ở quán ăn xa lạ trong một góc nhỏ. Tay tôi lướt trên màn hình điện thoại, chạm vào dòng tên của Duy. Tôi nhắn tin cho nó nhưng rồi lại xóa đi, cất máy vào giỏ xách. Nhưng chỉ được một lát, tôi lại lôi điện thoại ra, lần này tôi quyết định nhắn nhưng lại không biết nên nói gì.
  • Con trai của mẹ, con đang làm gì đó?
Tin nhắn được gởi đi, một lúc sau mới thấy dấu hiệu đã đọc. Nhưng phải thêm một lúc nữa mới có tìn hồi đáp.
  • Con đang ở phòng thí nghiệm.
À... hóa ra thằng bé đang bận với một thí nghiệm hóa học hay vật lý nào đó. Vậy mà tôi tưởng nó không trông mong tin nhắn của mẹ.
  • Chiều mấy giờ con về? Đi với mẹ một chút được không?
  • Dạ con trống tiết cuối. Về nhà rồi mới đi hả mẹ?
  • Không cần về nhà. Con cứ đến trường đón, mẹ để xe lại ở trường rồi mẹ con mình đi chung.
  • Dạ.
Cất điện thoại vào túi xách, tôi bần thần không biết mình đang chơi trò gì, đang muốn gì. Chỉ biết rằng mình đang mong thời gian trôi nhanh. Buổi chiều, tôi đứng nép mình dưới một tán cổ thụ, hồi hộp đưa mắt nhìn về cuối đường. Kia rồi, chiếc xe máy quen thuộc đang tiến đến, là Duy. Hai mẹ con tôi chào nhau bằng ánh mắt. Tôi vén áo dài, chìa mông ngồi một bên lên yên sau, tay quàng hờ qua eo Duy. Chiếc xe êm ái lướt đi, bỏ lại nơi ven đường mùi nước hoa Chanel ngào ngạt.
  • Đi đâu vậy mẹ?
  • Mẹ... cũng không biết nữa.
Có vẻ Duy vừa ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó nó lại tỏ ra hứng thú. Con hiểu mẹ muốn gì và cảm thấy thế nào phải không con trai? Duy chở tôi đi trên nhiều ngã đường, bầu không khí im lặng giữa hai mẹ con kéo dài, rất lâu sau tôi mở lời.
  • Con muốn uống một chút gì đó không?
  • Hay đi ăn trước đi mẹ. Con hơi đói.
  • Cũng được. Nhưng tìm quán nào vắng thôi.
Những quán Duy định ghé vào đều không khiến tôi hài lòng. Chẳng phải vì nó tồi tàng, mà vì quá đông người. Cuối cùng tôi chọn theo ý mình. Duy ngạc nhiên khi đó là một quán nhậu, và ngạc nhiên hơn là nó rất vắng khách. Hai chúng tôi trao xe máy cho bảo vệ, người trước người sau đi vào. Tôi để Duy chọn món ăn theo sở thích của nó, tôi chỉ gọi thêm một đĩa đồ nhấm và hai lon bia.
  • Ủa... mẹ... cho con uống bia luôn?
  • Dám uống không? - Tôi cười mỉm.
  • Nếu mẹ cho thì con uống.
  • Hôm nay hai mẹ con mình uống một chút lâng lâng cho vui. Đàn ông là phải biết uống chứ.
  • Nhưng đừng đến mức như ba phải không mẹ?
  • Ba con thì vứt đi, đừng nhắc tới nữa.
Thằng bé thấy mặt tôi tối sầm lại liền đổi đề tài.
  • Trước nay con nghĩ mẹ khó khăn lắm, nhưng là do con không hiểu mẹ thôi. Giờ hiểu rồi, con thấy mình thật may mắn khi có một người mẹ rất ngọt ngào.
  • Thôi được rồi anh hai, bớt nịnh cho tui nhờ.
Hai mẹ con tôi vừa ăn chiều vừa cụng ly, mới đó mà lon bia đã trống rỗng. Duy nhìn tôi và tôi gật đầu, thế là nó gọi thêm hai lon nữa. Gương mặt con trai tôi lúc này hơi ửng nhẹ, đôi mắt nó sáng lên, cái nhìn dành cho tôi cũng khác đi đôi chút so với lúc tới đón tôi bên lề đường. Tôi không biết do có chất men trong người, hay do Duy thật sự cuốn hút, nhưng càng nhìn, cái nét điển trai ấy khiến tôi nghe xốn xang đến khó tả.
  • Sao mặt mẹ đỏ ửng lên vậy?
  • Chắc tại mẹ uống nhiều quá.
  • Mẹ có ổn không?
  • Mẹ không sao. Còn con, có say không đó?
  • Không ăn thua.
  • Ăn no chưa?
  • Dạ no rồi mẹ.
  • No rồi... vậy... có muốn đi đâu không?
  • Người ta nói: căng da bụng, chùng da mắt...
  • Muốn ngủ, thì mình... đi kiếm chỗ ngủ...
Hai mẹ con tôi đều bỏ lửng câu nói, và dường như mỗi người hiểu được ẩn ý của đối phương. Ánh mắt chúng tôi lại nhìn nhau đau đáu. Tôi cố đọc thông điệp trong mắt Duy, đồng thời cũng phát đi thông điệp của mình. Duy chồm sang nắm lấy tay tôi bóp nhẹ.
  • Lúc nãy, trước khi quẹo vô hẻm này, con thấy quanh đây... cũng có nhiều khách sạn.
Tôi nghe máu huyết như đang dồn lên mặt, và cũng tin chắc là mặt mũi mình đang đỏ như gấc. Không phải đỏ vì ngượng mà vì hồi hộp, cứ như có một nỗi háo hức quái dị đang dâng lên như thác lũ. Tôi vẫy tay gọi tính tiền, còn Duy lặng lẽ ra ngoài dắt xe.
Văn phong tuyệt vời. Hay lắm bạn ạ
 
Chương 6

Chúng tôi rời quán khi ánh nắng chiều đã tắt, nền trời chuyển sang màu tím sẫm rồi chìm vào bóng đêm. Cảm giác lạnh lẽo của hoàng hôn hòa cùng hơi men trong người khiến tôi lâng lâng, nhưng không phải say sưa mà là một kiểu say tình, say tội lỗi. Chúng tôi lên xe. Lần này tôi không còn quàng tay hờ hững qua eo Duy nữa, tôi ôm chặt lấy Duy tựa đầu vào tấm lưng rộng của nó, vùi mặt vào mùi thơm đặc trưng của mồ hôi và nước hoa nó xịt lúc sáng. Duy cũng không còn tỏ ra ngạc nhiên vặn ga lướt đi không nói một lời. Lúc này, con trai tôi như một người dẫn đường đã quá quen thuộc với đích đến. Chiếc xe máy lượn vào một con hẻm nhỏ. Ánh đèn đường mờ nhạt rọi vào những tấm biển khách sạn lẫn nhà nghỉ với đủ màu sắc. Duy nhìn qua gương chiếu hậu bằng đôi mắt lấp lánh trong bóng tối. Nó khẽ bóp tay tôi như hỏi ý, tôi gật đầu, nhưng tôi lại nghĩ đến một việc quan trọng hơn, tôi chồm tới nói khẽ vào tai Duy.
  • Con... tìm nhà thuốc tây trước đi.
Ánh mắt Duy hơi ngạc nhiên, nhưng nó nhanh chóng hiểu ý tôi. Đang ôm nó mà tôi nghe thân thể rắn rỏi ấy run lên. Tôi tin là không có cách bật đèn xanh nào lộ liễu hơn như mình vừa làm. Tôi cũng vừa ban cho con trai một cơ hội hiếm hoi, khiến nó vô cùng phấn khích chớp lấy ngay lập tức. Thay vì rẽ vào hẻm, Duy cho xe chạy thẳng. Cứ tưởng ra đường lớn sẽ dễ dàng tìm thấy nhà thuốc, vậy mà chạy rà rà cả buổi chẳng có lấy một hiệu thuốc nào. Duy có vẻ nôn nóng chạy nhanh hơn, cảm giác trong tôi cũng tương tự như con trai, cũng nôn nao đến kỳ lạ. Hơi men đang âm ỷ thổi vào “cơn điên” trong tôi, khiến ngọn lửa ham muốn đang bị giam cầm lại chực chờ bùng lên. Mắt tôi dường như tinh hơn thường ngày. Khi lướt qua một ngã rẽ, bảng hộp đèn khá mờ nằm ở xa tít, vậy mà tôi vẫn nhìn thấy. Tôi mừng rỡ đập tay nhẹ vào vai Duy.
  • Mẹ mới thấy ở ngã ba đằng sau.
  • Dạ, để con quanh lại.
Duy nôn nóng cua gắt, suýt nữa va chạm với một xe máy chạy phía sau. Chiếc xe lại tăng tốc chạy bon bon trên đường rồi dừng trước một nhà thuốc nhỏ. Tất nhiên tôi là người bước vào nhà thuốc vì thằng bé đâu có kinh nghiệm gì trong chuyện này. Tôi đợi người khách đến trước mình rời đi mới tiến đến đứng trước ô kính nhỏ. Đứng sau quầy là một thanh niên ước chừng 28 tuổi, dù còn trẻ nhưng thái độ rất chuyên nghiệp, anh ta khẽ gật đầu chào trước khi cất lời.
  • Dạ chị cần gì ạ!
  • Cho chị... một hộp bao.
  • Chị cần loại nào? Ở em có loại mỏng, loại kéo dài thời gian.
  • Có loại...
Giọng tôi chợt nghẹn lại, phải rất khó khăn lắm tôi mới điều tiết nhịp thở cho thật bình thường, tôi thở hắt ra trước một câu hỏi rất ngắn gọn.
  • Có... loại gai không em?
  • Dạ có.
Một tay tôi cầm lấy hộp bao cao su đã được bỏ trong túi nylon đen, một tay đưa tiền rồi quay lưng bước đi nhanh nhất có thể. Dường như gã đó vẫn nhìn theo tôi, nhìn từng bước chân thiếu tự nhiên đi ra xe máy, nơi có cậu thanh niên non choẹt đang nổ máy đứng đợi. Giờ tôi mới nhận ra là mình không hề đeo khẩu trang, bản mặt sượng trân chắc đã bị gã kia bắt gặp. Tôi ngồi lên yên sau, trong lúc Duy vặn ga lướt đi, tôi mở túi xách lấy khẩu trang đeo vào rồi vùi mặt vào lưng Duy. Vậy là, mọi lý trí, mọi đấu tranh, cuối cùng chỉ còn lại sự buông thả. Tôi đưa mắt nhìn dọc khung cảnh bên đường khi Duy cho xe đi chậm lại. Đoạn này xuất hiện vài khách sạn, Duy hỏi tôi.
  • Chỗ này được không mẹ?
  • Con kiếm chỗ nào khác đi, thử quẹo vô mấy hẻm nhỏ hơn đi con.
Tôi không cần một khách sạn bề thế, chỉ cần nó khuất khỏi ánh mắt của người đi đường, càng ít người biết đến nó càng tốt. Duy dừng xe trước một khách sạn nhỏ nằm sâu trong một con hẻm ngoằn ngoèo, đầu khẽ ngoái nhìn về phía sau hỏi ý. Tôi “ừ” nhẹ, một tiếng rất nhẹ chỉ đủ để con trai tôi nghe thấy. Xe tắt máy, ánh đèn vụt tắt. Tôi bước xuống, không biết do hơi men đã ngấm hơn, hay do lòng đang nôn nóng đã khiến tôi lảo đảo đôi chút. Chúng tôi bước vào. Tôi đi trước, cố gắng giữ vẻ mặt bình thản nhất có thể, cứ như một cặp tình nhân đã quá quen thuộc những nơi này. Nhân viên tiếp tân khẽ chào cất giọng hỏi.
  • Anh chị dùng phòng ạ?
  • Dạ, cho một phòng đôi - Tôi đã giật mình chết lặng nhưng Duy kịp trả lời.
Duy cầm lấy chìa khóa nắm tay tôi cùng đi đến thang máy. Cái nắm tay của nó lúc này bỗng mạnh mẽ và dứt khoát, khiến tôi có cảm giác mình như con búp bê đang bị điều khiển chứ không còn quyền tự chủ. Khi ở nhà Duy không được vững chải như thế này, nó vẫn có nét rụt rè của một đứa con. Nhưng ở đây, trong một không gian xa lạ đầy cảm dỗ, cách Duy thể hiện đã khác hẳn, đến nỗi tôi phải ngỡ ngàng không nhận ra đây là con trai mình. Cảm giác này vừa khiến tôi sợ hãi, vừa nghe phấn khích tột độ. Sợ hãi vì con tôi ngày càng bạo dạn, nhưng phấn khích vì nó rất đàn ông.

Nhìn hành lang im lặng như thờ, tôi nghĩ khách sạn vắng khách. Hay tôi đã nhầm? Biết đâu phía sau những cánh cửa đóng kín là những cặp đôi đang chui rút trong phòng? Tôi cố phân tách tiếng giày khua trên nền gạch, hóng tai nghe ngóng âm thành thoát ra từ chân cửa của những phòng mình đi qua. Khách sạn này tệ hơn cả mức bình dân, cửa phòng cong vênh, đôi chỗ không ép sát vào khung bao, và... tôi đã nghe thấy thứ gì đó. Đúng rồi, đó là những tiếng rên rỉ đứt quãng, tiếng va đập bôm bốp mà tôi tin là của hai đôi háng va vào nhau. Những âm thanh ấy xuất hiện trong khung cảnh này, trong hoàn cảnh nôn nao này, càng khiến cho lòng tôi như có lửa. Tôi nhìn Duy đang đi phía trước mình, nhìn vào đôi mông săn chắc của nó rồi gắn kết với tiếng va đập kia, thân xác tôi chợt run lên đầy bấn loạn, nghe như có thứ gì đó vừa vỡ òa từ nơi sâu thẳm. Ai đến đây cũng chỉ có một mục đích, và mẹ con tôi cũng thế. Tôi chẳng cần biết đến thế giới chung quanh nữa, để mặc cho hơi men dẫn tôi trong những bước chân nhẹ hẫng. Cánh cửa phòng được Duy mở ra, tôi lẻn vào nhanh như một cơn gió, cánh cửa liền khép lại. Tiếng “cạch” khô khốc vang lên dập tắt mọi âm thanh của thế giới bên ngoài. Tôi tháo bỏ khẩu trang, Duy khóa cửa rồi quay lại nhìn tôi. Ánh mắt nó không còn nét rụt rè mà thay vào đó đang toát lên vẻ khát khao chiếm hữu.

Tiếng giày khua vang lanh lảnh trên sàn nhà khi chúng tôi đi sâu vào trong. Tôi dừng lại trước chiếc giường lớn giữa phòng nhìn ra cửa sổ. Ngoài kia, nền trời đã tối đên như tâm hồn tôi lúc này không còn chút trong sáng nào nữa. Duy tiến lại gần khẽ chạm vào tay tôi. Hơi ấm từ bàn tay con trai truyền sang khiến tôi rùng mình. Hơi thở của hai chúng tôi nồng nặc mùi men, đẩy bối cảnh này vào căng thẳng tột độ. Duy từ từ đưa tay lên vuốt nhẹ gò má tôi rồi cúi xuống hôn tôi. Nụ hôn không cuồng dại như từng diễn ra mà chậm rãi dò dẫm, nửa như muốn nếm trọn vị ngọt của tôi, nửa như muốn xác nhận lại một lần nữa, rằng điều này đang thực sự xảy ra.

Tôi đứng đó không nhúc nhích, trân trối làm như một vật hiến tế. Nó đã nhiều lần hôn môi tôi lắm rồi, giờ hẳn là nó phải làm một thứ gì đó khác hơn, mạnh mẽ hơn. Tôi trông đợi điều đó, trông chờ những bước tiến táo bạo hơn nữa. Trong đầu tôi liên tục vang lên những lời động viên dạng như: tiếp đi con trai, con đang nghĩ gì thì cứ mạnh dạn thực hiện đi. Hay, ngoài hôn môi của mẹ, con còn biết hôn chỗ nào nữa? Con muốn hôn những vị trí khác nữa không? Có muốn biết về cơ thể mẹ không...?

Chắc tôi điên thật rồi. Có quá nhiều thứ đã dẫn dắt tôi đến với nơi bệ rạc này. Nhìn tấm ga trải giường thẳng thớm nhưng ngả vàng vì đã sử dụng quá lâu, trên đó, một vết dính còn khá mới đã tố cáo rằng, một cặp nào đó vừa rời khỏi đây không lâu. Căn phòng không được sạch sẽ cho lắm, ngay cả còn không bằng phòng ngủ của gia nhân nhà tôi. Thế nhưng ở cái nơi dành làm chỗ lẫn trốn cho những kẻ có nhu cầu xác thịt, nó lại sở hữu một thứ mà căn biệt thự của tôi không có, đó là sự kín đáo, là bí mật tuyệt đối. Căn phòng này sẽ là nơi giúp tôi che giấu những bí mật đó. Tôi chỉ cần có thế nên chẳng màng đến chuyện sang hèn.

Tôi nhìn quanh một lượt. Trong căn phòng vừa tối tăm vừa thoang thoảng dâm khí, quái lạ là nó không khiến tôi kinh tởm, trái lại mùi tanh nhẹ khi quyện trong hơi thở thơm men nồng từ Duy, nó dậy lên thứ mùi của phòng the kích thích tôi đến điên đảo, thôi thúc tôi hãy mau chóng chiếm đoạt tuổi trẻ của con trai mình. Tôi chạm tay vào bụng dưới của mình, đưa mắt nhìn Duy. Nó là sản phẩm hoàn hảo do tôi tạo ra, đã tượng hình trong tử cung tôi rồi được hạ sinh qua đường âm đạo. Một ý nghĩ kỳ quái đang nhen nhóm, đó là tôi đang muốn một phần cơ thể nó quay trở lại cái nơi mà nó được tạo ra. Tiếng va đập sau những cánh cửa mà tôi đã đi qua, một lần nữa như hứa hẹn với tôi về một mong ước sắp thành hiện thực. Khi đã quyết định bước chân vào đây là tôi đã bất chấp một thực tế, tình thương của người mẹ đã thật sự biến chất. Tôi không còn nhìn Duy bằng ánh mắt thông thường, mà bằng sự khát khao chiếm hữu của một con đàn bà đang hừng hực hồi xuân. Duy lại đang ở tuổi lớn, có nhiều thắc mắc lẫn tò mò về giới tính. Nếu nhà trường đã không dạy cho nó những kiến thức cần thiết, thì tôi, một người mẹ thương con sẽ làm thay việc đó một cách tận tụy và an toàn.

Tôi ngồi xuống mép giường, Duy cũng ngồi theo, vịn vào vai xoay tôi đối diện. Hai đôi môi tự tiến về phía nhau như có một lực hút vô hình. Hai chúng tôi siết chặt nhau, quấn quýt trong nụ hôn đầy đam mê và tội lỗi. Duy chỉ mới đẩy nhẹ, tôi liền nằm ngửa ra giường, nhích người thêm một chút để nằm vào giữa nệm. Tấm ga trải càng nhăn lại khi Duy bò vào bên tôi. Nó nằm phủ lên người tôi hôn hít khắp nơi, từ trán xuống má, xuống cổ, rồi lên ngực. Tôi biết, hai mẹ con đã không còn đường lui. Tôi đã buông xuôi theo tiếng gọi của bản năng và dục vọng. Tôi đưa tay chạm vào công tắc ở đầu giường, căn phòng tối om, chỉ còn lại ánh sáng hắt ra từ toilet, nhưng như thế là quá đủ để thắp sáng mọi thứ, vẽ lên hình ảnh rõ ràng của một đứa con trai mới lớn đang nằm đè lên một người đàn bà.

Duy hôn môi tôi rất cuồng nhiệt, tay trôi nhẹ xuống vai tôi, rón rén tháo từng nút áo. Mỗi chiếc nút bóp được tháo bung là da thịt bên trong căng lên, xé cho đường nối xiên xiên trên triền áo nứt ra. Chẳng mấy chốc thân áo phía trước bị lật qua một bên, khiến cặp vú to căng của tôi bung vào mặt Duy. Tôi không cố ý ưỡn ngực khiêu khích, nhưng cặp vú quá đồ sộ đã phản bội tôi, tự nó vung lên như một lời thách thức. Duy bóp vú tôi qua lớp áo lót. Miếng mousse mỏng đậy ngực không thể ngăn nổi cơn háo hức trong Duy, bao nhiêu lực bóp từ ngón tay như truyền hết lên hai bầu vú, căng tức đến mê muội.

Tôi khẽ rên lên, vô thức quàng tay qua cổ Duy kéo xuống. Gương mặt nó đã đờ đẫn trong thích thú, nó liền vùi mặt ngay vào khe vú hôn hít điên dại. Tôi nghe hai gò má Duy áp vào bầu vú mình, truyền sang cảm giác vừa nóng hổi, vừa mát lạnh đến lạ lẫm. Duy gạt dây áo khỏi vai tôi, kéo xệ hai miếng đậy trước ngực. Cặp vú gần như được giải phóng, ngạo nghễ bung lên đỗ tràn ra cạnh sườn. Duy hôn đầu vú tôi, tham lam hả miệng đớp lấy cả một mảng thật lớn.
  • A...!!! Ôi... con ơi...
Tôi oằn mình rên lên, và tôi cũng không chắc là mình vừa thốt lên câu gì. Đầu óc tôi hoàn toàn mụ mẫm giữa men say của bia và hơi thở hầm hập của Duy. Mùi ẩm mốc của ga giường, của sàn nhà lau chưa khô, bỗng chốc tan biến đâu mất, chỉ còn lại mùi hơi thở của Duy ngạt ngào vị men, của mùi mồ hôi trên cơ thể trai mới lớn. Những thứ hương vị ấy đang quyện vào nhau tạo nên thứ mùi hấp dẫn đến khó cưỡng. Tôi cũng nghe thấy rõ ràng sự cương cứng đang đè ép vào háng mình. Tay tôi lân la tìm xuống, nhưng chưa kịp chạm đến nơi mình cần thì Duy đã lùi cả người xuống phía dưới. Đôi môi non nớt của nó đang thám hiểm trên bụng tôi, trôi chầm chậm xuống bụng dưới. Duy hôn đến đâu, bụng tôi thoi thóp đến đó. Tay nó lướt dọc hông tôi, xuống vòng eo rồi ôm theo độ nở của vòng ba. Bàn tay nóng hổi ấy đang chạm vào quần lót của tôi qua lớp vải quần ngoài. Chiếc quần dài bóng bẩy không một nếp nhăn, màu trắng càng khiến cho lớp vải satin như mỏng hơn, làm nổi bật những đường nét của nội y thật rõ ràng. Duy cong người hôn vào bờ mông tôi ngay dưới xương hông, nơi quần lót vắt một bản ren hững hờ vô cùng khiêu khích. Người tôi như có điện chạy qua, tê tái từ nơi đó lan nhanh lên tận đỉnh đầu. Giữa hai chân tôi đang tỏa mùi động dục, và tôi tin là Duy đã nghe thấy.

Đôi môi đang chạm nhẹ bên hông, lấn dần vào trong, manh nha chạm đến khe háng. Chân tôi co nhẹ trong vô thức. Trước một động tác từ tốn, nhưng với tôi trong lúc này là một sự kích thích vô cùng mãnh liệt. Môi Duy đã dừng lại trước lằn ranh đỏ, chỉ cần leo qua khe háng là nó sẽ chạm đến chỗ bí hiểm nhất của người đàn bà, nơi có một bộ phận đang sưng lên vì ham muốn tội lỗi, nơi mà trước đây tôi ngỡ chỉ dành riêng cho ba của Duy. Tay tôi run run đậy lên đũng quần giấu đi mu lồn đang sưng mọng. Duy liền hôn lên mu bàn tay tôi trong lúc vuốt ve vùng đùi lân cận với háng. Toàn thân tôi không ngớt run rẩy, đôi lúc tôi phải đưa tay giữ lấy tay Duy, để kiềm bớt mức độ chà miết trên đùi non của mình. Lúc đó mu lồn không còn được che đậy, nhô lên như một hòn đảo đơn độc giữa ngã ba đường, ngay trước mũi Duy. Thằng bé không thể kiềm chế được nữa, cúi xuống hôn lên đó. Bàn tay nó mò mẫm tìm đến khóa quần, nhưng loay hoay mãi vẫn không mở ra được. Quỷ tha ma bắt một người mẹ hư đốn như tôi, chẳng những không ngăn hành động đó, tôi còn hóp bụng để Duy dễ dàng mở bung.

Lưng quần dài được Duy tuột xuống, nhưng khi đến chỗ to nhất của vòng mông thì vướng lại. Thằng bé cứ loay hoay vật lột với cái quần, không biết làm sao cởi bỏ khiến tôi cũng rơi vào tình trạng dở khóc dở cười. Không lẽ tôi tự tay cởi quần của mình trước mặt con trai, như vậy còn ra thể thống gì nữa. Tôi cố gắng nằm im chịu trận, mặc tình cho cơn ham muốn đang đày ải thân xác mình, nghe cơ thể nóng bứt tột độ. Tôi chỉ muốn thân xác này nhanh chóng được giải phóng khỏi vướng víu. Cố lên con trai, đừng bỏ cuộc, hãy kiên nhẫn thử lại một lần nữa, mẹ biết con làm được.

Lần này Duy nắm lưng quần kéo mạnh hơn nhưng là kéo từng phía. Con thông minh lắm, hãy cứ tiếp tục như thế. Tôi hưởng ứng bằng cách khẽ nhón từng bên mông, rất khẽ thôi để Duy không nhận ra sự đồng lõa từ mẹ. Chiếc quần trôi xuống khá chậm chạp, nhưng khi qua được chỗ to nhất, thật sung sướng là nó được Duy kéo tuột một mạch ra khỏi hai chân. Bên dưới của tôi lúc này đã gần như trơ trọi, da thịt trắng nõn ngồn ngộn phơi bày trong căn phòng có ánh sáng tù mù. Tôi không dám nhìn vào mặt Duy, mắt tôi nhắm nghiền lại, nhưng tôi tin là mặt nó cũng đang đỏ lên vì phấn khích cũng như tôi. Chiếc quần lót ren với phần che phía trước khiêm tốn, nó luôn là món đồ được phái nữ giấu kín trong bất kỳ trang phục nào. Nhưng giờ đây nó đang ở ngay trước mũi Duy, rõ ràng đến từng họa tiết nhỏ trên rìa quần. Duy hỏi tôi bằng giọng gần như rên rỉ.
  • Mẹ ơi... cho con... con hôn nha mẹ?
Tôi không thể trả lời câu hỏi này, hai tay tôi đã buông bỏ vị trí che đậy từ lúc nào. Những móng tay sắc nhọn đang bấu xuống ga giường, khiến thân xác tôi trở nên trân trối như trinh nữ đêm động phòng. Hơi thở từ mũi Duy mỗi lúc một gần hơn, liên tục phả hơi vào vùng da thịt nhạy cảm ở háng tôi. Rồi đỉnh mũi thằng bé chạm xuống, đúng vào nơi nhô cao nhất của mu lồn. Tuy còn ngăn cách một lớp mỏng manh, nhưng tôi đã cảm nhận trọn vẹn cái chạm nơi ấy. Ban đầu là rất khẽ, sau đó mạnh hơn, rồi mũi Duy ấn hẳn vào mu lồn. Tiếng hôn hít thoát ra từ háng tôi, tô đậm cho căn phòng vốn chỉ có hơi thở.
  • Ưhm....
Tôi hốt hoảng nhận ra là mình vừa rên lên, không phải là hành động phản kháng, cũng không phải lời thì thầm của một người mẹ, mà là thứ âm thanh đặc trưng của ham muốn, của con chồn cái đến kỳ động dục. Một cảm giác ớn lạnh, mang theo chút ghê tởm hòa quyện trong cơn kích thích tột độ, bỗng lan ra khắp cơ thể tôi. Lời xin phép của Duy thể hiện sự tôn trọng, nhưng lại biến hành vi của hai chúng tôi trở nên bệnh hoạn và ám ảnh hơn bao giờ hết. Sự im lặng của tôi chính là câu trả lời rất rõ ràng. Duy hiểu hết những điều đó, bởi thế nó mới bạo dạn ngậm lấy một phần quần lót cắn nhẹ. Hơi thở nó ngày càng nóng bỏng truyền vào lồn tôi xuyên qua lớp ren ngăn cách, khiến cho sự ẩm ướt ở khe lồn càng thêm trầm trọng.

Tôi không thể tiếp tục đóng kịch, không thể chịu đựng sự đày ải này nữa, tôi chủ động đưa tay xuống, ngón tay run rẩy móc vào lưng quần lót tự cởi nó ra. Duy đón lấy, giúp tôi tuột xuống ở chặn đường còn lại. Thế là phần dưới của tôi đã hoàn toàn bị lột truồng, lồn phơi bày trước mắt con trai mình. Ngay khi quần lót được vứt bỏ, Duy không vội vã như tôi nghĩ. Nó vẫn quỳ ở đó nhìn chằm chằm vào nơi mà nó vốn không được phép nhìn. Có lẽ đối với một đứa con, đây là nơi thiêng liêng và cũng là nơi cấm kỵ nhất. Mùi hương của dục vọng tỏa ra, và tôi tin là Duy đang hít lấy từng chút một. Cặp đùi tôi vẫn còn run rẩy, không phải vì sợ hãi mà vì nôn nao chờ đợi một điều gì đó thật bùng nổ.

Ánh mắt dán chặt vào lồn tôi không rời, đủ cho thấy Duy đang muốn khám phá cơ thể tôi bằng những giác quan nhạy cảm của nó. Tôi không nói gì, chỉ khẽ dạng chân một chút cho Duy nhìn được rõ hơn. Rồi nó cúi xuống đưa đầu lưỡi chạm vào môi lồn. Một cái chạm rất khẽ đầy dò dẫm, như một đứa trẻ nếm thử một món ăn mới lạ. Nó không có kinh nghiệm, nhưng chính sự vụng về đó lại càng khiến tôi bị kích thích. Nó hôn vào môi lồn nhưng đôi khi lại chệch ra ngoài. Nó mút nhẹ nhưng rồi lại buông ra, như sợ làm mẹ đau. Cứ thế, Duy thử đi thử lại khiến tôi muốn điêu đứng với nó. Mỗi cú liếm, mỗi cái mút vụng về ấy đều khiến lồn tôi co thắt run rẩy.
  • Ưhm... con ơi... - Tôi rên lên, nhưng câu nói bị nuốt chửng bởi cảm giác tê dại.
Duy lại đổi kiểu. Nó dùng mũi cọ nhẹ vào lồn tôi, rồi lại dùng môi mút lấy. Nó vẫn chưa biết cách mút lồn một cách đúng đắn, nhưng sự vụng về đầy bản năng đó lại đánh thẳng vào dục vọng của tôi. Lưỡi nó giờ đã táo bạo hơn, bắt đầu đưa vào bên trong. Một cái liếm rồi một cú ngoáy, tuy không sâu nhưng đã khiến tôi oằn mình bấu tay vào ga giường. Duy vẫn mải mê khám phá. Mặc dù lúng túng nhưng lại khiến tôi phát điên. Cơn sóng của khoái cảm dâng lên đến mức tôi không thể kiểm soát cơ thể mình được nữa. Tôi muốn nó đâm vào tôi, muốn nó chiếm lấy tôi ngay lập tức, nhưng mặt khác tôi cũng muốn nó cứ tiếp tục như thế này, khám phá và tìm hiểu bằng đôi môi và lưỡi.

Duy ngồi dậy bắt đầu cởi bỏ áo của mình, rồi đến quần tây và quần lót. Mọi thao tác đều gãy gọn như sợ lãng phí thời gian. Khi toàn bộ quần áo đã được trút bỏ, Duy quỳ nhích lên gần lên phía vai tôi. Ánh sáng lờ mờ nhưng đủ để tôi nhìn rõ toàn bộ cơ thể nó. Con cặc to đùng của nó hiện ra, sừng sững đầy uy lực. Nó không giấu diếm mà cố tình đưa cặc ra trước mặt tôi như một lời tuyên bố. Cặc nó nóng bỏng với những đường gân xanh nổi rõ. Hình ảnh hấp dẫn ấy khiến tôi nhìn chằm chằm vào đó không thể rời mắt.
  • Mẹ ơi... mẹ làm giống như hôm ở trong phòng đi mẹ.
  • Ý con là... muốn mẹ hôn cái này đúng không?
  • Dạ, mẹ hôn, xong rồi... mẹ... mẹ ngậm nó thử đi.
Tất nhiên là tôi hiểu Duy muốn gì. “Hôn” chỉ là một cách nói tránh. Tôi vịn tay vào sau đùi Duy kéo lại, con cặc nứng của nó gần như gác lên mũi tôi, dậy lên mùi mồ hôi thật kích thích. Tôi hôn vào mặt dưới cặc, dịch môi mình tiến về phía gốc, nơi bộ lông rậm đen đang vây quanh. Rồi tôi hôn lên bìu dái của thằng bé. Hai quả trứng liền săn lại, thun lên hạ xuống trông thật ngoạn mục. Tôi biết Duy đang trông chờ một cách làm mạnh mẽ hơn. Lưỡi tôi thè ra, liếm láp lớp mồ hôi dưới cặc. Mặt lưỡi di chuyển từ gốc ra đến ngọn, lúc đó môi tôi cũng mở ra, nhẹ nhàng bao lấy con cặc to. Duy run lên bần bật khi lưỡi tôi thoa đều lên đầu cặc lõ của nó. Giọt chất nhờ trong veo được lưỡi tôi cuốn đi rồi trôi vào cuống họng lúc nào không hay. Trong suốt quá trình đó, Duy cứ nhìn vào mắt tôi, như cố đọc thông điệp phía sau hành động này là gì. Là sự nuông chiều của một người mẹ, hay là cơn thèm khát của một con đàn bà đa dâm? Tôi không muốn đối diện ánh mắt đó lâu hơn, tôi nhả cặc con trai nói.
  • Con có muốn... muốn tiếp cận bên dưới của mẹ không?
  • Dạ muốn, con muốn lắm mẹ.
  • Con trở đầu nằm xuống đi.
Thằng bé lập tức nằm bên cạnh tôi nhưng ngược chiều. Tôi nghiêng sang phía nó, ôm siết lấy đôi mông cởi truồng của nó kéo lại để cặc nó găm một phần vào miệng mình. Trong lúc đó, một chân tôi co lại cho Duy gác đầu lên đùi, chân còn lại giở cao, tạo ra một khoảng trống rất thuận lợi. Mẹ đưa lồn ra rồi đó, giờ là việc của con. Đến mức này mà con không bú được nữa thì mẹ cũng đành chịu.

Duy đã không khiến tôi thất vọng, thằng bé dúi mặt ngay vào háng tôi. Lưỡi nó thè dài, liếm láp những dòng chảy mà lồn tôi vừa thải ra. Tiếng rên của tôi đã có chỗ che giấu, nó chỉ còn là âm thanh “um um” vì bị một con cặc to nêm chặt ở cửa miệng. Đôi má tôi cốp lại khi tận lực bú thật mạnh lên đầu khấc, Duy rùng mình giật nhẹ. Nó cũng đáp lại bằng một cú mút mạnh mẽ, tạo áp lực lên cửa lồn rất rõ ràng. Tôi lại ra khí, chất bầy nhầy nhớp nhúa vừa trào ra khỏi âm đạo đã đi thẳng sang miệng Duy. Tôi nghe tiếng nó nuốt xuống từng đợt. Âm thanh thô tục ấy càng lúc càng dìm tôi vào vực thẳm dâm dục. Tôi phải nhả cặc ra van xin.
  • Ôi... Duy ơi, mẹ không chịu nổi nữa. Lên đây đi... Lên đây với mẹ.
Duy rứt miệng ra khỏi lồn tôi, tạo nên một âm thanh đứt quãng. Nó hối hả trở đầu lại, trong lúc đó tôi nằm ngửa ra, khẽ dạng chân chờ đợi. Duy nằm phủ lên người tôi ngay tức thì, nó định đâm cặc vào nhưng tôi đã đưa tay che lồn.
  • Từ từ đã con. Mang bao vô trước đã.
  • Hay là... mình cứ làm đại đi mẹ. Mang bao làm gì cho phiền vậy mẹ?
  • Mình là mẹ con, không như vậy được đâu.
Tôi hơi rướn người để lấy giỏ xách. Túi nylon đen được lôi ra, sau đó là hộp bao cao su siêu mỏng. Tay tôi run run xé lớp niêm phong, mở nắp hộp giấy lấy ra chiếc bao trong vỉ bạc đưa cho Duy.
  • Đeo vô đi con, đeo vô rồi mẹ cho con tùy thích muốn làm gì cũng được.
Duy ngồi dậy với con cặc nứng xóc ngược, cứ như đoạn gân ấy chưa hề biết teo nhỏ là gì. Duy xé lớp giấy bạc, cầm bao cao su đang cuốn thành một vành tròn. Trông thằng bé có vẻ lúng túng khi lần đầu sử dụng món đồ này.
  • Không biết làm phải không?
  • Úp chiều này vô phải không mẹ?
  • Nhích lên đây mẹ đeo cho.
Duy quỳ bên vai tôi như lúc nãy, hiên ngang chĩa cặc vào mặt tôi. Chiếc bao được tôi trùm lên đầu cặc của Duy, tôi bóp cái chỏm phía trước ép không khí ra ngoài rồi mới vuốt tay lăn lớp cao su mỏng xuống đến tận gốc. Vài sợi lông xoăn bị cuốn vào bên trong, tôi dùng móng tay khều chúng ra ngoài để đảm bảo lớp cao su được ôm sát vào thân cặc. Giờ thì cặc của con trai tôi như được bôi thêm một lớp mỡ, lấp lánh bóng lưỡng, trên đó lấm tấm những hạt gai nhỏ. Duy chỉ vào đó hỏi tôi.
  • Mấy cái nốt này để làm gì vậy mẹ?
  • Ờ... - Tôi ú ớ, là tôi đã cố tình chọn loại này, nhưng tôi lại không dám nói thật - mấy cái này... mẹ cũng không biết.
Duy lại nằm phủ lên người tôi. Hơi thở nó ngày càng gấp gáp, nóng hổi phả vào mặt tôi. Nó cúi xuống hôn lấy tôi rất vồ vập đầy bản năng. Nó không còn chậm rãi dò dẫm như trước, hai tay đặt lên eo tôi rồi dịch xuống mông nắm chặt lấy. Tôi cong người lên háo hức chờ đợi. Duy định vị đầu cặc vào giữa hai chân tôi, nhưng vì quá vội và thiếu kinh nghiệm, nó đã đâm trượt. Thay vì vào cửa lồn, đầu cặc to lớn của Duy lại chọt vào háng tôi nơi xương chậu.
  • A...
Tôi rên lên không phải vì đau, mà vì bị ức chế và kích thích. Tôi đã rất sẵn sàng, lồn tôi đã ướt đẫm bởi cơn thèm muốn tột độ, nhưng sự vụng về của nó lại khiến tôi khóc không thành tiếng. Duy vẫn tiếp tục cố gắng, nhưng đầu cặc lại trượt xuống chọc vào đùi trong của tôi. Cứ thế nó chọt, chọt và chọt... mỗi cú trượt đều khiến tôi vừa ấm ức vừa tê dại. Duy đang bộc phát bản năng một con đực hùng dũng nhưng lại thiếu kinh nghiệm. Nó càng vội vã sẽ càng làm cho đầu cặc to lớn khó chui vào một cánh cửa chật hẹp. Đã nhiều lần quy đầu chỉ mới lấn nở lỗ lồn liền đâm trượt xuống xuống nệm. Cú lướt qua đầy bất ngờ đó khiến tôi oằn mình co rúm. Duy có chút xấu hổ cầm cặc đặt lại vị trí cũ. Tôi ôm mặt thằng bé thỏ thẻ trấn an.
  • Con từ từ thôi. Cố gắng chính xác hơn.
Lần này đầu cặc lại đặt đúng chỗ, từ từ tiến vào khiến cửa lồn tôi căng dần lên. Đầu cặc vừa xuyên qua lớp màng thịt lấn sâu vào trong. Nhưng rồi, sự hối hả và non nớt của thằng bé một lần nữa lộ rõ. Dù cặc đã vào được một chút nhưng nó lại không chọn đúng hướng đâm. Thay vì đẩy ngang và dứt khoát, Duy lại lụp chụp để cặc trượt sang một bên, lụi vào mép lồn tôi như lúc nãy. Cơ thể tôi đang rạo rực cực độ, nóng bỏng như lửa đốt, lồn căng tức đến muốn phát điên. Vậy mà thằng bé lại cứ trật giuột mãi. Tôi lại phải chỉ cho nó cái lỗ nằm đâu.
  • Nhích lên... lên trên một chút đi con... Được rồi, giờ con đẩy đi, đẩy ngang chứ đừng xiên.
Duy cúi xuống dán môi vào môi tôi như một cách xin lỗi. Rồi nó thở dốc mạnh hơn, trán lấm tấm mồ hôi. Tôi không chờ được nữa khẽ đưa một tay xuống. Ngón tay tôi tìm kiếm, luồn lách qua háng Duy nắm lấy gốc cặc. Duy rên lên trong khoái cảm rồi phó mặc hoàn toàn cho tôi. Ngón tay cái của tôi vuốt nhẹ dọc theo thân cặc, sau đó tôi nhẹ nhàng nhưng dứt khoát đưa đầu cặc trở lại đúng cửa lồn. Tôi thì thầm vào tai con trai mình.
  • Mẹ giữ đúng chỗ rồi đó. Đẩy vào đi con... Đẩy sâu vào...
Duy đẩy một nhịp mạnh hơn, và lần này con cặc to lớn của nó không còn bị sai phương nữa, trượt thẳng vào lồn tôi, cắm sâu hun hút. Thân cặc to lớn, gai góc đã bất ngờ lấp đầy âm đạo một cách hoàn hảo. Tôi rên lên thành tiếng.
  • A...a...a...!
Toàn thân tôi như có điện chạy qua. Cảm giác căng trướng đến vỡ òa, vừa thốn nhẹ nhưng cũng sung sướng cực điểm. Lồn tôi lập tức siết chặt lấy đoạn gân nổi gai vừa được đút vào, truyền sang cái nóng bỏng và tẩm ướp lên lớp cao su mỏng sự ướt át lẫn nhớp nhúa. Duy cũng rên lên trong đê mê. Nó bắt đầu chuyển động, chậm rãi lúc ban đầu rồi nhanh dần và đều đặn hơn hơn ở những nhịp sau đó. Mỗi nhịp đẩy vào, tôi lại cảm nhận được sự nhức nhối và khoái cảm dâng lên điên cuồng. Những hạt gai nhỏ trên bao cao su đang phát huy giá trị, liên tục cào xới vào những nếp gấp trong âm đạo. Đã lâu rồi những vòng thịt này không nhận được một kích thích nào. Con cặc của chồng tôi đã bận chăm sóc cho lồn khác, vậy thì cặc của con trai anh ta sẽ làm thay nhiệm vụ đó. Tôi hả hê đón nhận Duy, nghe một phần cơ thể nó đang nằm sâu trong tôi thật ấm áp và mãn nguyện.

Duy như được giải thoát, nó bung hết sức trẻ tích tụ bấy lâu, bắt đầu nắc vào lồn tôi đầy bản năng. Từng cú nắc mạnh mẽ và dứt khoát, khiến chiếc giường rẻ tiền phải kẽo kẹt kêu lên. Đầu cặc liên tục cọ sát vào điểm G, tạo nên những cơn tê dại lan khắp cơ thể. Háng tôi đóng mở hối hả, khuyến khích nó nắc sâu hơn, mạnh hơn. Đôi tay tôi không còn giữ lấy cổ mà dời xuống siết chặt lấy mông nó, kéo sát xuống như muốn nuốt chửng cả thân cặc to lớn ấy vào sâu trong lồn mình.
  • Ôi... Duy... Mẹ... Aaa... Duy ơi...
  • Mẹ... Mẹ ơi...
  • Nữa đi... mạnh nữa con...
Những tiếng nắc “bạch... bạch... bạch...” cùng tiếng da thịt ẩm ướt va chạm vào nhau, tiếng rên thỏa mãn của cả hai chúng tôi liên tục khuấy động cả căn phòng. Tôi không còn giữ kẽ, không còn bận tâm tiếng rên la của mình sẽ lọt qua khe cửa. Mặc kệ thế giới ngoài kia, mặc kệ tiếng bước chân ngoài hành lang của kẻ mới đến hay rời đi. Tôi chỉ còn biết có Duy đang chống tay nẩy mông, đâm con cặc to của nó phầm phập xuống lồn mình. Hơi thở chúng tôi dồn dập và nồng nặc mùi dục vọng. Trong cơn bấn loạn điên cuồng đó, tôi ôm siết thân thể con trai mình mà tưởng như một bạn tình nào đó. Tôi liên tục gào lên cùng nhịp nắc hối hả của Duy.
  • Mạnh lên Duy ơi... Đúng rồi, sướng lắm... Em sướng lắm Duy ơi... Nữa đi anh...
  • Xuýt... thích quá mẹ ơi... Đã quá Hà ơi...
Đứa con mà tôi sinh ra đã gọi tôi bằng ngôn từ đó. Nhưng tôi không còn tâm trí đâu để phân biệt đúng sai. Ngay cả cái chuyện đang làm với nhau còn xảy ra, thì một tiếng xưng hô đảo lộn vai vế còn có nghĩa lý gì. Tôi trân mình rên xiết, liên tục đẩy hông lên hưởng ứng.
  • Nữa đi... tiếp tục như thế đi anh... Em sướng... Mẹ sướng lắm Duy ơi...
  • Con sướng quá mẹ ơi... Hà xinh đẹp ơi...
Lồn tôi nhoe nhoét đón nhận những cú đâm phá thô bạo, trong tôi lại trào lên một nỗi căm phẫn tột cùng. “Quang! Gã chồng tệ bạc! Anh ta đã vứt bỏ tôi để đến với con đàn bà hôi hám kia! Anh ta đã coi thường tôi! Nhưng giờ thì sao? Cái thứ mà anh ta không còn thèm muốn, lại đang được con trai anh tận hưởng một cách cuồng dại và mãnh liệt hơn gấp vạn lần!” Tôi rủa thầm gã chồng và cả con đàn bà xấu xa giật chồng người. Sướng khoái của thể xác này chính là sự trả thù ngọt ngào nhất.

Rồi một tiếng gầm bật ra từ cổ họng Duy. Thân hình nó cứng đờ trên người tôi. Những cú nắc cuối cùng dồn dập và mạnh như một trận động đất. Tôi nghe thấy dòng tinh nóng hổi phun trào vào sâu trong lồn mình. Nghe da thịt nhạy cảm trong đó nóng bỏng căng đầy, khiến cơn tê dại lan tỏa khắp cả tử cung. Tôi cong người lên đón nhận trọn vẹn, hai tay siết chặt lấy lưng Duy, móng tay cắm sâu vào da thịt nó.
  • A...a...a...!
Tôi thét lên thật dài, tiếng thét của sự giải thoát, của khoái cảm tột cùng, và cả một chút điên dại. Cả người tôi co giật, run rẩy bần bật, những cơn co thắt trong lồn siết chặt lấy con cặc đang xuất tinh xối xả. Duy co giật trối chết, đổ sụp xuống người tôi thở hồng hộc. Hơi thở nóng bỏng phả vào cổ tôi, con cặc to cứng vẫn còn nằm trọn trong lồn tôi sâu thăm thẳm. Đoạn gân guốc ấy vẫn không hề mềm đi, khiến cảm giác đầy đặn ấm nóng vẫn nguyên vẹn.

Hai chúng tôi nằm bất động trong tình trạng truồng dính chặt vào nhau. Mùi dâm khí từ cửa lồn tôi tỏa vào không gian, hòa lẫn với mùi dục vọng và mồ hôi. Tôi nằm đó nhìn trần nhà trắng toát. Cơn bùng nổ vừa rồi đã rút cạn toàn bộ sức lực của tôi, nhưng đồng thời lại lấp đầy một khoảng trống nào đó trong tâm hồn. Hai mẹ con tôi cứ thế lồng khít thịt gân trong nhau rất lâu trước khi tôi đẩy Duy nằm qua một bên. Thật khó tin là đến giờ mà cặc Duy vẫn còn nứng. Khi bị lôi tuột ra khỏi lồn, nó cũng mang theo cả chiếc bao mỏng đã dính khí nhầy nhạu. Trên cái chỏm nhỏ mà tôi đã bóp cho không khí ra ngoài, giờ đây nó đã được bơm căng bởi một lượng tinh dịch nhiều đến khó tin. Tôi kéo áo lót lên che lại hai bầu vú, cài sơ lại hàng nút áo dài. Suốt quá trình phơi lồn cho con trai đụ, tà áo phía sau đã vô tình lót dưới mông mà tôi không biết, khiến lớp vải mỏng phải hứng trọn những gì lồn tôi tiết ra. Tôi khẽ đưa tay lên, vuốt nhẹ mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Duy. Đây là đứa con mà tôi đã sinh ra. Nhưng bất kể nó là gì, ngay lúc này nó là của tôi và tôi là của nó. Duy mở mắt, khẽ hôn vào môi tôi thỏ thẻ.
  • Em sướng không Hà?
  • Con xưng hô với mẹ như vậy đó hả?
  • Chứ sao nữa! - Duy cười cười - Mẹ cho con đút vào, vậy mẹ đã là vợ của con rồi.
  • Dù chúng ta có làm ra chuyện gì, chúng ta vẫn là mẹ con của nhau, con hiểu không?
  • Con không được xem mẹ là vợ sao?
  • Chỉ khi nào... - Tôi nghiêng qua gác đùi mình lên đùi Duy, đưa tay mân mê hòn dái của nó - khi nào mẹ con mình như thế này, mẹ cho phép con xem mẹ là gì cũng được. Nhưng khi bước ra khỏi đây, chúng ta phải trở về vị trí của mình. Nghe con?
  • Dạ, con hiểu rồi. Vậy tạm thời trong lúc này, chúng ta vợ chồng nhé mẹ?
Tôi không trả lời, chỉ mím môi gật đầu. Tôi buông Duy ra, ngồi dậy dạng chân bước xuống sàn nhà mặc lại quần áo. Lồn tôi đang đầm đìa dâm khí, nhưng tôi cứ mặc kệ kéo quần lót lên. Duy nhìn tôi mặc đồ, cứ như không cam tâm kết thúc như thế này, nó kéo tôi lại ôm chặt rồi hôn vào mông tôi qua nhiều lớp vải ngăn cách.
  • Về hả vợ? Mình thêm một cái được không em?
  • Còn nổi không mà đòi? Đi rửa ráy đi.
  • Hôm nay là đêm động phòng, anh muốn nữa vợ ơi!
  • Nhưng... cũng phải đi rửa ráy đi. Nghỉ ngơi một chút rồi... rồi em... cho anh làm lại từ đầu.
Tôi thấy Duy nhảy cẫng lên sung sướng, nó để nguyên người ngợm trần truồng chạy u vào toilet. Tiếng xịt rửa ồn ào, có cả tiếng hút sáo khe khẽ. Tôi nhìn hộp bao cao su, còn hai cái. Trong đầu tôi đang nghĩ đến ngày mai, sau giờ nghỉ buổi trưa ở trường đại học, tôi sẽ ghé bệnh viện, tranh thủ đặt vòng.
 
Câu chuyện ngắn cũn cỡn của mình đến đây kết thúc, khi nào rảnh rỗi và có hứng, mình sẽ viết tiếp phần 2. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ.
 
Câu chuyện ngắn cũn cỡn của mình đến đây kết thúc, khi nào rảnh rỗi và có hứng, mình sẽ viết tiếp phần 2. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ.
Chuyện hay lắm cám ơn bác
 
anime sex
cliphot
Back
Top