ee88
123b

Truyện sex công sở "hành trình nữ thần hóa điếm"

Ch1_Ngọc Mai, Thanh Vy những bông hồng công sở
-Em xin anh…huhuhu…anh nghĩ đến tình nghĩa bao lâu nay anh bỏ qua cho em …huhuhu…
-Bỏ qua ư,em làm tôi đau đớn nhục nhã tận cùng vậy em muốn tôi tha thứ tôi quên đi đc sao.
-Huhuhu…anh ơi em biết tội em lớn khó ai tha thứ được, nhưng anh ơi anh nhìn Fa,Mi con mình mà xem anh ơi…huhu.. Chúng còn nhỏ quá anh cho em cơ hội để bên anh cùng chăm sóc các con cho chúng có đủ cha đủ mẹ. Ở đây người ta dị nghị nhòm ngó thì mình đi xa,thậm chí đi nước ngoài sống em sẽ chỉ chăm chăm trong nhà nội trợ được ko anh.
Người đàn bà tuyệt sắc đang ngồi khóc lóc van xin dưới chân chồng mình. Cô đã phạm tội lỗi tày trời gì mà phải quỵ lụy như thế. Phải biết rằng chồng cô,chàng thanh niên 30t đang ngồi trên ghế là chuyên gia về phần mềm máy tính,đẹp trai giỏi kiếm tiền nhưng yêu chiều nâng niu vợ hết mực. Anh chán nản đưa ánh mắt nhìn vợ đang ngồi sụp dưới chân anh.
Dù cô không cố tạo dáng nhưng từng đường cong yểu điệu của cô vẫn phơi bày đầy quyến rũ. Đã 33t kết hôn đc 6 năm và sinh 2 con,nhưng vì đc sống trong nhung lụa và duy trì lối sống lành mạnh mà cô vẫn giữ gìn được sắc đẹp. Không những chẳng tàn phai mà ngày càng mặn mà quý phái. Da cô vẫn trắng ngần không một tì vết cùng dáng vóc cân đối thướt tha ai nhìn cũng ao ước.
Giờ cô đang cố gắng năn nỉ chồng để anh bỏ qua cho cô tội lỗi mà cô gây nên. Nước mắt cô rơi lã chã mái tóc mượt mà giờ cũng đôi chút mất trật tự nhìn thật đáng thương. Cô vừa nhắc đến các con và cũng khá thành tâm nhận lỗi. Thật tâm Khánh chồng cô vẫn còn yêu cô. Nếu đây chỉ là sai lầm nhất thời và cô chịu từ bỏ quay đâu thì vì các con anh sẽ có thể bỏ qua để giữ lấy mái ấm cho 2 công chúa nhỏ. Anh định đưa tay vỗ vai cô thì lại có thông báo từ điện thoại. 1 email nặc danh vừa gửi đến. Đọc xong email anh hoàn toàn sụp đổ. Anh rút tay về,ném điện thoại trc mặt cô tức giận tột cùng.
-Cô cút đi,cút ngay tôi và cô không thể hàn gắn hay có cơ hội nào để quay lại đâu. Cô xem đi và nếu biết nghĩ cho các con thì đừng bao giờ xuất hiện trc mặt chúng.
Cô cầm điện thoại xem hết email anh vừa nhận. Mắt cô trợn tròn kinh hãi, cô nắm tay đến nổi gân sau đó áy náy nhìn anh rồi lí nhí.
-Anh cho em gặp con chào chúng đc không.
-KHÔNG!!!CÚT,CÚT NGAY,CÔ CÒN DÁM XUẤT HIỆN TRC MẶT CON TÔI TÔI SẼ BẰNG MỌI GIÁ KHIẾN CÔ HỐI HẬN.
Mọi chuyện quá đáng đến đâu mà khiến cho 1người hiền lành tri thức như anh phát điên như vậy chứ. Vì đâu mà bao nhiêu yêu thương suốt những năm qua có thể cạn sạch đến thế vào lúc này…
Vài năm trước khi Khánh mới vừa tốt nghiệp và hoàn thành chương trình thực tập cho 1 tập đoàn lớn trong nước. Anh đc nhận vào làm nhân viên phòng kĩ thuật.
Hôm nay là ngày anh đến chi nhánh mình trực thuộc nhận công tác. Trong chương trình thực tập này có 5người đạt yêu cầu thì 2 người bên kinh doanh 2 người kế toán và thêm anh thuộc về bên kĩ thuật. Cùng anh nhận việc bên này có thêm em Vy kém cậu 1tuổi. Vy rất xinh đẹp,với vóc dáng thanh thoát trẻ trung. Gương mặt Vy ưa nhìn và có vẻ hiền lành chuẩn Việt,mắt bồ câu ướt át này mũi thẳng đầu mũi nhỏ và hơi chút vểnh. Thêm nữa là cái miệng nhỏ xinh chúm chím với 2 cánh môi mọng đỏ,cô cũng đặc biệt tỏa sáng khi sở hữu làn da trắng sáng thu hút ánh mắt mọi người.
tieu-su-hot-girl-tam-tit-1816.webp

Vy và cậu đã có 2 tháng làm việc cùng ở các chi nhánh trung tâm trong lúc thực tập. Hai người cũng nói chuyện nhiều lần nên vẻ đẹp của em không xa lạ gì với cậu. Vậy mà giờ thấy em trong diện mạo chỉn chu hơn chút so với mọi ngày cậu cũng đôi chút thất thần. Chỉ với chút trang điểm nhẹ cho đôi môi thêm chút đỏ,đôi má phớt hồng em đã nâng tầm sắc đẹp nên lever mới.
Vy nhìn cậu cười tít mắt, cô rất quý chàng trai thông minh hài hước này. Dù có vẻ mọt sách điển hình nhưng khi tiếp xúc mới thấy Khánh rất hóm hỉnh. Các cô gái đều bị cuốn hút với lối nói chuyện nhẹ nhàng nhưng hiểu biết và sâu sắc. Thêm điểm cộng cho anh khi anh là goodboy tiêu chuẩn. Suốt 2 tháng thực tập các chị các em đánh mắt,thả thính các kiểu nhưng cậu luôn khéo léo né đc.
Kể cả với Vy, dù cả 2 khá thân và đc mọi người gán ghép nhưng anh luôn đúng mực để cả 2 chỉ dừng ở mức đồng nghiệp thân thiết mà thôi.
-Anh biết ai đón mình không,muốn biết không em bật mí cho,bọn con trai các anh thích mê cho xem. 1 cốc trà sữa thôi.
-60k cho 5p chờ đợi thì đắt quá.
-Hứ,cái đồ chi li.
-Nhưng 60k để đổi lấy 30p ngồi ăn trưa cùng em thì quá hời,em uống vị gì đấy nhỉ.
-Hihi,thế chứ dạo này tán như xiếc rồi chàng mọt sách nhỉ. Vị dâu tằm cho cổ điển đi ạ.
-Ok,nhưng bọn em nhầm rồi,anh mọt vi tính mọt web chứ không mọt sách nhé.
-Vẫn là mọt tiêu chuẩn thôi.hihi. À đón mình hôm nay là hoa hậu công sở Ngọc Mai đấy.
-Hoa hậu công sở cơ á. Đẹp lắm à? Đẹp đc hơn em ko mà lấy danh xưng hoa hậu vậy?
-Em thì so làm sao đc mà so. Cả tòa trung tâm đều khen chị ấy thế,hôm qua bạn em bảo là chị ấy xuống đây làm phó bộ phận nhân sự quận mình.
Khỏi chờ lâu đã thấy 1 bóng dáng thướt tha với sơmi trắng ngắn tay và chân váy tối màu bước đến. Mỗi bước đi của chị hình như kéo theo toàn bộ hào quang xung quanh,chị nổi bật như chú hạc kiêu sa giữa bầy gà khốn khổ.
Tóc đen vấn đuôi gà khoe cần cổ cao trắng ngần. Đôi vai suôn mềm mại nối dài với đôi cánh tay ngó sen và bàn tay búp măng có những ngón dài mà thon nhỏ. Ngực nở mông cong và tròn,đôi chân dài kia nếu đem so sánh với người mẫu hoa hậu cũng chẳng kém gì.
Cô nghiêm trang đứng đó cũng đủ khiến đàn ông có mặt ở đại sảnh thất thần. Vì cơ thể yêu ma đấy lại mang khuôn mặt thiên sứ. Bao nhiêu nét đẹp cô đều có cả,mắt to đen láy sáng ngời mà nhanh nhẹn,đôi hàng mi dài mà cong vút. Sống mũi cao thẳng với 2 cánh mũi mỏng vừa phải làm sang lên cả khuôn mặt. Khuôn miệng tươi tắn với nét cười tự nhiên và đôi môi mọng đỏ. Cô thật hoàn mỹ khiến ai đó muốn chê cũng bí từ.
images.webp

Khánh phải chỉnh lại kính đến vài lần vì bối rối. Cậu cũng là đàn ông nên gặp sắc đẹp này xao xuyến cũng bình thường .
-Nguyễn Nam Khánh à,em về phòng kĩ thuật phía cuối hành lang anh(…) phụ trách nhé. Còn Thanh Vy theo chị,em với chị gần phòng đấy.
Cậu bước theo ngay sau chị,đôi bờ mông tròn trịa lúc lắc trc mặt không có cả vệt hằn quần lót,chị mặc lọt khe hay quần bảo hiểm nhỉ.
Tò mò vớ vẩn suy nghĩ lung tung dâm đãng,bình thường Khánh ko thế,vậy mà gặp chị cậu mất bình tĩnh toàn nghĩ vẩn vơ.
Nhưng khi về đến phòng Khánh đã bình tĩnh lại ngay,cậu luôn là người lí trí vậy mà. Không khó quá để cậu hiểu công việc ban đầu của mình,chỉ là bảo dưỡng máy tính nhân viên trong khu vực,với cậu thì nhạt toẹt.
Phải biết rằng cậu nhận giải thưởng quốc tế dành cho tin học tuổi trẻ từ năm 16t đấy. Và hiện tại trên hackerRank cậu cũng không phải tay mơ đâu, nhất là sau 1 năm trong chương trình trao đổi sinh viên sang Châu Âu cậu trưởng thành và sắc bén hơn nhiều trong công việc. Sở dĩ cậu xin làm trong tập đoàn để báo cáo với mẹ,nếu thất nghiệp các cụ bắt về quê,cậu ko chịu đc. Cậu ước gì thực tập cả năm cũng đc. Cậu chỉ chờ dự án của cậu và bạn khởi động cậu sẽ danh chính ngôn thuận đi làm cho đam mê thật sự của mình.
Giờ thì cậu đã thấm thía cái buồn chán của công việc văn phòng, cả ngày ngồi đến ê mông nếu không có công việc bên ngoài để làm không biết cậu ngồi kiểu gì trong 8 tiếng đấy nữa. Niềm vui của cậu bây giờ là mỗi giờ nghỉ trưa ngắm Vy mút trà sữa và tán gẫu cùng cô.
Năng lượng tích cực của cô khiến cậu lấy lại đc tinh thần vui vẻ sau mỗi giờ trưa.
- Anh Khánh biết người yêu chị Mai ko,giỏi lắm là thạc sĩ,giảng viên đại học đấy. Mới 30 mà giỏi thế đấy đúng trai tài gái sắc luôn.
-Sao em rành chuyện mọi người vậy,có rành về mình đc như thế không? Thích anh nào trong đây rồi,có anh nào thích chưa, cái đấy mới cần phải biết à nha.
-Em thích thì biết mà ai thích em thì chưa thấy ngỏ lời sao mà biết đc chứ.
-Tưởng em là type phụ nữ hiện đại thích 2 loại thủy sản là “cua trai”.
Cô lườm anh rồi ngúng nguẩy bỏ đi.
-Không tiếc ly trà thì em để anh 1 mình chơi với kiến. Mai không có trà vải em để anh ăn cơm 1 mình.
Anh luôn băn khoăn về bản thân,anh rất thích bên Vy,chiều theo ý thích của cô nhưng hình như anh quá lí trí mà phủ quyết mọi lí do tiến thêm bước nữa trong chuyện 2 người. Khi thực tập thì anh lấy lí do là tác phong phải chuyên nghiệp không tán tỉnh, yêu đương đồng nghiệp thì mới đạt yêu cầu. Giờ thì anh lấy lí do sợ yêu khiến kế hoạch sắp tới ko suôn sẻ. Đây là sở trường nhưng cũng là sở đoản của cậu. Cậu suy tính quá nhiều, mà trong chuyện tình cảm lí trí chính là con kì đà đáng ghét .
Vy bực mình cái tên đầu gỗ ấy,sao máy tính cái gì anh ta cũng biết mà người ngay trc mắt ra tín hiệu suốt ngày thế mà ko hiểu gì. Chắc người ta thèm thuồng trà sữa, trà vải đến độ ngày nào cũng lẽo đẽo đợi anh ăn trưa đến cả tuần thế à. Rồi chỉ biết hẹn mỗi buổi trưa hả,tối thì sao thứ 7 chủ nhật thế nào. Trời ạ đúng là đầu gỗ mà.
Người ta con gái nói hiện đại thích thủy sản “cua trai” này nọ cũng chỉ đùa là chính. Cua thật nhỡ anh không đổ cả công ty nó đồn thì ngại chết sao.
Đang ngồi mắng Khánh trong đầu thì tin nhắn đến.
- “ui hôm nay giận ghê vậy,bỏ cả ly trà còn đến 2 hạt trân châu cơ đấy”
-Đang bực mình,đừng nt gọi điện gì nhé.
“tinh” thông báo email đến.
-Ai đọc email này thì: trả lời là hết giận,im lặng là nhận sai còn xóa đi nghĩa là đang rất nhớ người gửi.
Cô gửi cho anh meme 1 người đàn ông ném máy tính vào thùng rác.
Anh gửi cô hình 2 chiếc vé rạp Lotte Cinema lúc 7h30 tối thứ 7. Rồi để 2 ô yes/no phía dưới. Cô tick yes thêm chữ “THA” phía dưới. Vậy là cô đã có cuộc hẹn đầu tiên như ý, sự hài lòng đong đầy trong mắt cô. Chặng đường nào muốn đi hết cũng cần những bước đầu tiên, đây có lẽ là chính nó trong chặng đường 2 đứa.
Suốt cả tuần Vy luôn vui vẻ và căng tràn năng lượng,những buổi trưa ngồi ăn chung tuy bớt sôi nổi đôi chút khi cô đang trong giai đoạn xao xuyến có chút ngượng ngùng trc anh. Bù lại cô thường ngắm anh nhiều hơn với nhiều góc độ khác nhau.
Anh không đẹp trai kiểu tài tử điện ảnh nhưng tuấn tú vẻ tri thức với đôi mắt sáng lông mày rậm sau cặp kính mỏng. Da anh trắng trẻo nhưng khá khỏe khoắn chứ không bủng beo xanh xao như những dân văn phòng khác. Cô thường cười tủm tỉm cười mỗi khi nhớ tới anh.
 
Sửa lần cuối:
Ch60. Cuộc yêu của đôi vợ chồng trẻ 1
Mai về đến nhà khi chưa đến 10h tối, việc đầu tiên cô làm là ghé qua phòng của các con. Bà vú đang nằm chơi điện thoại còn các thiên thần nhỏ của cô thì đang thở đều đều, say giấc. Cô cúi xuống hôn lần lượt cả hai rồi quay ra gật đầu, cười với bà vú hiền lành sau đó mới đi ra.
Căn phòng của 2 vợ chồng cô ở phía dưới, cô đang thấy tò mò xem chồng cô làm gì mà đến cả vợ về mà anh không ra đón. Cô chỉ vừa mở cửa đã nghe tiếng “lạch cạch” của những ngón tay vội vàng đang lướt nhanh trên bàn phím, cô gật đầu biết rằng anh đang ngồi viết code. Có vẻ anh đang vô cùng chăm chú, bỗng cô nảy ra một ý đồ tinh nghịch để trêu anh.
Mai tắm qua loa rồi mặc một chiếc váy ngủ 2 dây và khoác ngoài thêm chiếc áo mỏng. Cô cầm theo ly nước bước thẳng đến bàn làm việc của anh rồi đặt ly ở trên đó.
-Anh làm gì mà say mê đến nỗi vợ về bao lâu rồi mà không biết. Hay là bên trong máy tính có gì khiến anh còn đắm chìm hơn cả vợ con.
Nói rồi cô đi lướt qua anh về phía cửa sổ rồi vươn tay khép lại hai tấm rèm. Khánh chẳng nói lời nào, chỉ cầm ly nước lên hớp một ngụm rồi nuốt trôi thật mạnh, anh làm việc đó nặng nề như đang cố dằn xuống sự kích động của chính mình.
Vợ anh trong bộ đồ ngủ mỏng manh, sexy đến cực hạn, nàng lướt qua anh để lại mùi hương ban mai vốn là đặc trưng của nàng. Chết người hơn là chiếc váy ngủ hai dây cũn cỡn chỉ vừa phủ qua mông. Khi cô vươn người kéo lại hai tấm rèm cửa thì toàn bộ đôi mông trần như ưỡn hẳn lên khiêu khích. Đôi mông no tròn chẳng chút sồ sề sau, sinh nó được chăm sóc kĩ càng cùng tập tành đều đặn thì mỗi ngày một vun đầy hấp dẫn. Chỉ mất một thoáng để chàng nhận ra là vợ mình không mặc quần lót, thứ đẫy đà căng mọng ấy cứ trọn vẹn phô ra rung rinh khiến anh suýt trào máu mũi.
Tiếng bàn phím giờ trở nên im bặt, Mai khẽ nhếch môi cười đắc thắng khi thấy Khánh đứng lên đang tiến về phía mình. Anh vòng tay ôm cô từ đằng sau rồi thì thào rất nhẹ.
-Vợ anh về rồi đấy à, bữa tiệc có vui không, xe đi thế nào chắc là vừa ý em chứ. Anh đang mải làm để kiểm tra cho xong dự án mới, anh không biết em về, xin lỗi nha vợ yêu.
Mai làm động tác tránh né với anh còn buông giọng dỗi hờn khiêu khích.
-Thôi anh bận thì cứ tiếp tục làm đi em không làm phiền anh nữa, em ra ngủ một mình kẻo làm chậm trễ công việc của anh. Mới tết ra mà đã được ăn bơ của chồng, sướng thật, một hai năm nữa chắc ngủ cùng phòng với vú em.
Mai quay lưng bước về phòng ngủ liền kề bên cạnh, khi đi lướt qua người anh cô còn khẽ cong môi. Khánh đâu thể nào đứng yên được nữa, anh vội vàng đuổi theo rồi níu tay vợ lại.
-Việc anh sẽ làm sau, em đừng đi đâu cả, anh nhớ em cả buổi tối đấy có biết không.
Cô vùng tay thoát được rồi khanh khách cười chạy đi, dáng cô uyển chuyển đong đưa, mỗi bước chân là một lần bờ mông cô đánh nhịp cũng là một lần mắt Khánh hoa lên. Anh bắt lại cô rồi giữ cô cho thật chặt, anh vừa chọc tay vào sườn và quờ quạng lên cả trước ngực của cô.
-Em dám chơi xấu với anh à, luật nào cho phép em phóng hỏa xong rồi bỏ chạy. Em muốn anh bị chết cháy có phải không.
-Ha ha ha…anh đừng có mà vu khống nhé…ha ha nhột quá… em có châm lửa đốt nhà ai đâu… ha ha…bỏ em ra bây giờ em đi ngủ.
-Còn chối nữa à, ăn mặc thì trống trên hở dưới, dáng điệu thì đong đưa gợi tình. Không phải cố tình câu dẫn anh rồi bỏ trốn còn sao nữa. Giờ anh bắt em phải chịu trách nhiệm, xem nào giờ em chạy đi đâu.
-Em không cố tình, em mặc cái váy này để thoải mái cho dễ ngủ mà thôi.
-Muộn rồi, mọi lời biện hộ lúc này đều vô tác dụng, em đã thành công đánh thức con thú vật ở trong người tôi. Khà khà giờ em phải chịu hình phạt đích đáng. GRUU.
Mai bị bế bổng lên rồi quăng xuống giường, Khánh cởi vội chiếc áo phông rồi lao người nhào đến. Cô mỉm cười mị hoặc che tay trước ngực rồi nói thật nhanh.
-Từ từ, cho em xin, em vẫn đang còn mỏi đau chân, đau lưng, cả tối nay em phải đi giày cao gót anh không thương em à.
Khánh vẫn nhào vào người em nhưng nhẹ nhàng hơn chút.
-Dịch vụ massage đổi tình xin trân trọng phục vụ quý khách. Xin quý khách vui lòng nằm úp lại, đặt tay hai bên và tuyệt đối không được chống cự.
Mai cười hì hì, rồi thả lỏng nằm ra như anh bảo. Khánh dừng lại một lúc lâu để ngắm vợ mình trong tư thế vô cùng gợi cảm.
Chiếc áo ngủ 2 dây cũn cỡn chẳng đủ để che hết đi đôi mông đẫy đà, cong vút. Nó chỉ làm nền cho em thoải mái khoe ra toàn bộ sự mượt mà trắng nõn của đôi chân dài miên man. Và thứ làm Khánh như đang bị thiêu đốt đến cực hạn là một vùng tối mờ ở chính giữa khe mông cứ ẩn hiện khi vợ mình không mặc vào quần lót.
Mai biết chồng mình đang làm gì, nhìn đi đâu. Mặt cô vẫn hơi hồng do xấu hổ và tim đập nhanh hơn khi chính cô cũng rạo rực khi mình chủ động câu dẫn anh. Cô nói nhỏ, giọng gọi mời quyến rũ.
-Dịch vụ massage kiểu gì sao mà đực mặt ra thế, có phải muốn phạm tội rồi đúng không. Đừng có làm gì khác ngoài massage đấy nhé, tôi đang cực kỳ mệt mỏi và không có hứng thú chút nào đâu.
Cô nói rồi còn làm thêm một vài động tác nhỏ, những đụng cựa nhẹ nhàng làm chiếc váy ngủ xô lệch đi chút ít và lại thêm ra những vùng da thịt trắng ngần lộ liễu. Khánh gần như phun máu mũi, anh cố gắng định thần rồi vươn tay về phía vợ.
-Để anh xoa bóp cho em đỡ mỏi nhé.
-Vâng, nhớ là xoa bóp thôi nha, hi hi.
Cái thứ âm thanh ngọt ngào như rót mật vào tai làm trống ngực Khánh đập thình thình, anh đặt tay nhẹ nhàng lên người em, bắt đầu từ vai trước. Bàn tay anh dịu dàng không vội vã, nó cố xoa miết rồi nhào nặn cho mọi khối cơ trên thân thể em được thả lỏng. Mai “ưm” lên rất nhẹ, đây chính là cảm giác được giải tỏa mà cô mong muốn cả tối hôm nay.
-Tuyệt quá, cứ như vậy đi anh, em đang thấy mỏi mệt được xua tan rất nhiều. Uhm hưm.
Khánh chỉ ừ thật nhẹ, anh đang tận hưởng cảm giác mềm mại, trơn nhẵn trên đôi tay mình. Làn da Mai trắng tựa như bông bưởi, khi chúng bị tác động lại tạo thêm các vệt phớt hồng nhìn càng thêm quyến rũ. Khánh cứ miệt mài hết vai rồi chuyển xuống đến lưng, cũng đôi khi anh trượt tay sang hai bên lườn rồi cố tình chạm nhẹ lên hai bầu ngực đang phè ra.
Mai hiểu rõ ý đồ của chồng, cô úp mặt cười mỉm chi như gã thợ săn vừa lừa được con mồi ngon dính bẫy. Cô cựa mình rồi nằm ngửa hẳn ra. Tim Khánh hẫng một nhịp rồi lại đập nhanh gia tốc, Mai chuyển tư thế để nâng cấp phần gợi cảm khiến người anh nóng ran kích động.
Chiếc váy bị xô cao lên một chút để lộ hoàn toàn đôi chân tròn căng bóng mượt, thêm chút dụ hoặc khi lúc này vùng mu bướm của cô cũng lấp ló một khoảng đen. Mai biết mình hớ hênh khi cảm nhận được vùng da thịt nhạy cảm của mình mát lạnh, cô vờ như che chắn lại vờ như không. Những động tác hững hờ chẳng khác nào khiêu khích khiến lồng ngực Khánh phập phồng kịch liệt. Khánh lướt tay mình nhanh hơn từ cao đến thấp đến khi tay anh chạm vào mớ lông mu lạo xạo thì chợt khựng lại. Anh khẽ run người khi cảm giác mềm mại của đám lông mu cưa chờn vờn trên đầu ngón tay.
Sự thư giãn giải tỏa của Mai dần bị thay bằng kích thích. Cô khẽ “ưm” thật nhẹ rồi mở mắt ra nhìn, người đàn ông của đời cô đang ngồi phía dưới, ánh mắt anh đờ đẫn còn bàn tay cứ qua lại vuốt trên đám lông mu chẳng muốn rời.
-Này chú em, nhiệm vụ của chú em là massage toàn thân cơ mà, vì sao lại cứ dừng lại nơi đó thế, có phải lại muốn làm trò bậy bạ gì không. Hic, tôi nói rồi đấy nha, chú em đừng giở trò bắt nạt tôi sẽ la lên đó.
Lời nói gọi mời tựa như đổ thêm dầu vào lửa khiến lồng ngực anh nóng bừng, Khánh thấy mình không nhịn thêm được nữa, nơi nào đó của anh đã bắt đầu trướng căng giật giật.
Mai che miệng cười khanh khách khi thấy chồng mình trưng ra bộ mặt ngây dại đáng yêu kia. Cô chống cao một chân cho vùng mu vun đầy gần như phô bày trọn vẹn. Còn dụ hoặc nào hơn thế, Khánh như bị hút chặt vào nơi đó. Anh vô thức tiến lại gần, bàn tay nhanh chóng chạm vào vùng da non mềm nhất vuốt dọc theo mép đùi trong rồi lần mò đến sát cửa mình của Mai.
-Ưm…tay anh hư quá… lại muốn giở trò không thành thật ra rồi.
Khánh chẳng nói gì chỉ ghì cứng em xuống giường bằng nụ hôn vội vã. Mai cũng không còn tâm trí đâu để trêu đùa thêm nữa, ngọn lửa trong cô giờ cũng đang rực cháy cô thở hổn hển rồi vươn cái lưỡi đỏ hồng ra đáp lại. Vị ngọt ngào cùng cảm giác trơn mềm ấm nóng phủ đầy khiến Khánh thở hụt hơi nhưng hoàn toàn thỏa mãn.
-Uhm…uhm…em tuyệt quá… anh không nhịn thêm nổi nữa…chiều anh nhé vợ yêu …uhm…
-Em đây…uhm…uhm…đến đây để em chiều chuộng chồng nào…uhm…uhm… đừng cố nhịn nữa anh yêu…uhm uhm.
Họ chỉ cố nói thêm được vài câu còn để hai đôi môi mê say làm việc khác. Trong lúc đó cả tay Mai cùng bàn tay Khánh bắt đầu di chuyển. Chúng chẳng xa lạ gì với từng vùng nhạy cảm Trên cơ thể của nhau. Khánh lột váy cùng áo khoác ngủ của Mai trong khi cô đã đặt tay lên cạp quần đùi của anh rồi kéo xuống.
Tấm thân trần trụi của cô đẹp tựa như tuyệt tác, thân hình hấp dẫn chín mọng của người phụ nữ 2 con kết hợp cùng làn da nõn nà như lụa quý. Dưới ánh sáng dịu nhẹ của bóng đèn trần vẻ đẹp ấy như đang được tán xạ khắp nơi. Lòng Khánh cồn cào do dục vọng quấy phá, anh tiến sát gần nàng rồi đỡ người em nằm xuống.
Anh trườn người lên hôn phớt lên đôi môi đỏ hồng của vợ, anh làm y hệt như thế với cần cổ kiêu kì và xương quai xanh tinh mỹ. “Ưm, đến rồi” trong đầu Mai đã cảm nhận được sự kích thích khi hơi thở nóng rực của anh mơn man trên da thịt. Khánh tìm đến rất nhanh rồi tấn công dứt khoát lên hai bầu sữa mọng. Anh ngoạm một miếng thật to khiến cho đầu vú của Mai mất hút. Anh mút nhẹ nhàng rồi lại nhả ra, núm vú hồng hào nhỏ xinh khẽ rung lên theo từng nhịp thở gấp gáp của cô. Nó như hai viên ruby trang hoàng cho hai trái đào tiên trở nên hoàn mỹ gọi mời.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Post lại rồi hả, đừng flop nữa nha
 
Ch62. Bất ngờ gặp lại
Buổi sáng trong biệt thự rộng rãi luôn kèm theo rộn ràng tiếng chim kêu, đó chính là khác biệt với cảm giác khô khốc trên các tòa nhà căn hộ. Mai bị đánh thức bằng chút nhột nhạt ở trên mông, rồi lần lần đến vùng âm hộ. Cô lật tấm chăn để nhìn xuống thân dưới của mình, lúc đó cô đang nằm nghiêng một chân co cao lên còn một chân duỗi thẳng. Cô thấy gương mặt Khánh đang cười nham nhở với mình, anh vẫn không chịu dừng động tác mà tiếp tục ve vuốt và vươn dài đầu lưỡi liếm dọc theo khe đít của cô.
-Ưm…anh, mới hôm qua làm rồi mà… ưm…anh còn chưa chán sao.
-Hi hi, chán sao được, anh vừa tập thể dục rồi tắm xong, thấy em nằm trong chăn mà những đường cong cứ mập mờ gợi cảm quá làm anh không nhịn nổi. Chiều anh nhé.
-Nhưng trong nhà còn bà vú, rồi cô giúp việc chắc giờ cũng tới rồi, mình làm người ta nghe thấy hết em ngượng lắm…uhm…
Khánh vẫn không chịu dừng mà dùng ngón tay miết dọc theo mép bướm, anh sục sạo trong mớ chăn lùng bùng miệng không quên giải thích.
-Cả 2 người ăn sáng xong thì để phần 2 vợ chồng mình rồi đang cho 2 đứa đi dạo quanh nhà. Mà nếu không em vẫn không phải sợ, tường nhà mình rồi cả cửa phòng đều cách âm rất tốt, nhất là phòng mình, dù em có hét lên cũng không ai nghe thấy đâu.
Mai lúc này cũng chẳng còn từ chối hay nói đúng hơn đã ngầm thuận theo và còn đôi chút mong chờ. Bướm cô đang bị anh xâm lược bằng tay và vài giây sau là cả bằng môi lưỡi, bụng dưới cô cũng dần trở nên nóng bừng sôi sục. Thôi thì là cuối tuần cũng chẳng bận, chiều anh thêm chút có sao đâu, thậm chí còn sướng chết mê ấy chứ.
Thế là cuộc chiến mới đầu ngày đã nổ ra kịch liệt, Khánh chồm người lên rồi chui vào trong chăn nằm nghiêng cùng với vợ. Khi bướm vợ anh ướt nhòe cũng là lúc con cu chui lọt qua cửa lỗ, cả hai giao hoan trong tư thế nhẹ nhàng khớp chặt với nhau như 2 chiếc thìa úp gọn. Mai nhanh chóng rên lên trọng trọn vẹn sướng khoái, đến cả nửa giờ sau họ mới kéo nhau vào nhà vệ sinh mà tắm rửa rồi ra ăn sáng.
Kể cả trên bàn ăn Khánh vẫn thỉnh thoảng táy máy tay chân khiến Mai phải gắt lên, cô cũng có chút khó hiểu mà hỏi anh.
-Hôm nay anh sao thế, vừa nãy mới xong mà giờ ngồi cũng không yên là thế nào.
-Hì hì, thì vợ anh đẹp quá nên anh bị thu hút không kiềm chế nổi.
-Thôi đi ông tướng ạ, tôi còn không biết tỏng nhà anh, chắc lại có vấn đề gì vi phạm quy tắc của em đúng không, nói mau bằng không để tự em biết được thì tội tăng thêm một bậc.
Mai là người tinh ý, cô nhận ra sự khác lạ của chồng mình rồi bắt anh phải nói thật. Khánh lúc này mới buông đũa nhìn cô.
-Không có gì là vi phạm quy tắc cả, chỉ là anh sắp phải đi công tác dài ngày, vì thế mấy hôm nay muốn gần vợ hơn cho mai kia đỡ nhớ.
Mai cũng dừng ăn, cô nhìn anh hỏi kỹ.
-Đi dài ngày là bao lâu, ra nước ngoài hay sao ạ, đi nước nào, có cần chuẩn bị nhiều không anh.
-Đi khoảng 3 tuần đến 1 tháng, đến Oman, Kuwait, Qatar có thể phải đến cả UAE nữa. Bên đấy bọn anh có hợp tác viết phần mềm tối ưu hóa sơ đồ và vận hành đường ống với mấy công ty khai thác dầu mỏ. Nga đang chiến tranh nên bây giờ họ gặp sức ép nguồn cung nên bắt buộc phải triển khai những tối ưu vào lúc này. Thời gian vừa gấp lại vừa dài nên cả nhóm bọn anh cùng phải phân sức ở các nơi, mà bên đấy văn hóa, đồ ăn đều khác biệt chẳng biết có đón em sang cùng được không.
Mai sà vào lòng anh yêu của mình, nàng nâng đôi má anh lên rồi lấy mũi mình cọ mũi anh, cô làm vậy như một động tác an ủi rồi nói.
-Hóa ra đây lí do là khiến chồng em tỏ ra lo lắng, buồn thiu như thế đó sao, việc làm đôi khi phải có những nhấp nhô như vậy là hết sức bình thường. Hơn nữa cũng chỉ là một tháng mà thôi, khi chú tâm vào công việc anh sẽ thấy thời gian trôi rất nhanh chẳng mấy mà anh sẽ lại về với mẹ con em thôi mà.
-Một tháng mà em còn nói “mà thôi” đã bao giờ anh đi công tác một lèo mà lâu như thế đâu. Mọi lần cùng lắm cũng chỉ 20 ngày, lại là những nơi xinh đẹp có thể đón cả mẹ con em sang giữa đợt. Lần này mấy nước đi qua toàn cát với sỏi, luật lệ còn khắt khe, anh chẳng muốn đón em sang đấy một chút nào. Nếu có qua UAE thì còn có thể.
Khánh vừa nói mà mặt vẫn chẳng tươi tỉnh lên chút nào, chứng tỏ chuyến đi xa này khiến anh thực sự không vui. Mai thấy vừa buồn cười lại vừa thương, nàng làm lại động tác lúc nãy rồi tiếp tục thủ thỉ bên tai chồng.
-Cố lên chồng yêu, sẽ qua nhanh thôi mà, chưa kể Qatar cũng là nước khá phát triển, vừa rồi mới tổ chức giải bóng đá gì to to xong còn gì, đến đấy rồi anh đón em sang cũng được. Ngoan đừng buồn nữa, có gì để tối nay em bù cho anh, cho anh mệt rã rời, nhìn em đến phát ngấy thì mới thôi có được không.
Lời an ủi của nàng có tác dụng rõ rệt hơn khi kết hợp với những nụ hôn dài bên tai, dưới cổ, cùng với đó nàng liên tục day mông trên đùi anh để cho anh bị kích thích đến căng phồng. Hai người cứ hú hí cùng nhau như thế đến khi tiếng hai bà cô giúp việc cùng lũ trẻ quay về thì mới buông nhau ra.
Khi lũ trẻ về chúng cũng đòi quấn lấy bố mẹ chẳng còn dịp nào để Khánh mè nheo làm nũng với Mai thêm nữa, đến buổi trưa chúng cũng đòi ngủ chung khiến Khánh buồn phiền bỏ ra một góc. Đến sang buổi chiều Khánh thấy vợ mình an mặc chỉnh tề còn khoác cả chiếc măng tô muốn đi ra ngoài thì anh mới hỏi.
-Vợ ơi em định đi đâu thế, không ở nhà với anh hay sao, hay cho anh theo với có được không.
-Em hẹn ra ngoài với cái Yến, anh không thích nó cơ mà, vậy thì đi theo em làm sao được, như thế cả bọn cùng mất vui.
-Ừ, vậy em đi một mình đi, nhưng mà có điều anh không thể hiểu được là vì sao em có thể thân với cô ấy như vậy nhỉ, hai người đối lập như 2 mặt của đồng xu vậy.
-Hì hì, lạ phải không anh, với tại vì anh gặp mó trong thời điểm hiện giờ, nó vì phải thích nghi, phải chống chọi với cuộc đời nên trở thành lõi đời sắc sảo và toan tính mưu mô mà thôi. Chứ ngày xưa nó là đứa biết thương người lắm đấy, nó thấy em bị hội trong lớp học tẩy chay, dè bỉu vì hoàn cảnh cả vì những lời đồn không hay về mẹ thì đều đứng ra bênh vực. Nó là người bạn gái duy nhất chịu chơi với em thật lòng, chịu lắng nghe nỗi buồn của em mà chưa bao giờ ghen tị hay chành chọe như những đứa khác. Kể cả bây giờ nó vẫn nghĩ cho em, lúc yêu anh nó cũng là người tích cực khuyên em lấy anh nhất đấy.
-Nghe em miêu tả anh chẳng thấy giống con người của Yến bây giờ gì cả. Nhưng không sao chỉ cần cô ấy đối tốt với em là được, nếu cô ấy khó khăn gì em cũng cứ giúp nhé. Có lẽ đàn ông bọn anh bản năng đã có chút dè chừng với những người phụ nữ như vậy mà thôi.
Khánh nói về Yến như vậy cũng bởi vì cô ta dễ yêu dễ bỏ, giá trị tình yêu và chung thủy của cô cũng có thể quy đổi bằng tiền hoặc vật chất.
Lúc trước cô ta lấy một ông già hơn 60 rồi sinh một đứa con với ông ta, 2 năm trước chuyện tình bác cháu ấy chia lìa. Đứa con chưa đủ 36 tháng tuổi trở thành thứ cô ta ngã giá lấy số dư trong tài khoản ngân hàng và bất động sản.
Sau li hôn cô ta thoải mái sinh hoạt với lãi phát sinh từ khoản tiết kiệm gửi trong ngân hàng và tiền cho thuê mặt bằng trên phố. Giờ cô ta cũng thỉnh thoảng cặp kè đại gia hay trai trẻ tùy theo hứng thú, mấy lần cô ta khoe chiến tích với Mai rồi Mai cũng vô tình kể cho Khánh, chính thế anh mới có ác cảm với cô ta. Nhưng nghe vợ nói thế anh cũng chẳng còn khó chịu nữa, nếu Yến cần thậm chí anh còn có thể ra tay giúp đỡ.
-Anh với các con ăn cơm đi nhé, có khi tối nay em đãi nó một chầu gọi là rửa xe, gớm nó nghe thấy anh tặng xe cho em mà suýt xoa từ tết đến giờ. Thôi em đi đây bye anh, moa moa.
-Lại bỏ lại bố con anh một mình à, trọng hữu khinh phu.
-Đã có 3 bố con còn kêu một mình là sao, em đi rồi sẽ về sớm, em đã hứa tối nay chắc chắn không quên đâu mà, ở nhà ngoan nha.
Khánh nói vậy nhưng Mai biết anh sẽ chiều theo ý cô mà thôi, những năm qua vẫn thế, cô được bao bọc trong thứ tình yêu nuông chiều hết mực. Thế nên cô thoải mái sống theo ý thích, cô làm gì, cho ai hay tiêu pha như thế nào anh không bao giờ quản mà còn chu cấp thả phanh đến mức dư thừa. Nhưng Mai cũng tỏ rõ là người phụ nữ biết điều, cô tiêu tiền cẩn trọng và có mục đích, cô cũng chẳng cần cho ai cũng không hoang phí vào những món đồ vô bổ.
Cuộc sống cứ như vậy với 2 người có thể nói là viên mãn, Khánh không còn gì mong cầu hơn, thậm chí ngay hiện tại nếu thích cậu có thể nghỉ hưu luôn cũng được. Còn Mai, xinh đẹp đoan trang như thế này cũng đã là miễn chê. Nhưng liệu còn gì trắc trở ở phía sau hay không, có chướng ngại vật nào mà có thể khiến họ chẳng thể vượt qua hay không thì không ai có thể chắc được.
Mai rời nhà đi trên con xe mà chồng mới tặng, cô thẳng tiến đến quán cafe mà Yến đã cho cô địa chỉ, cô nghĩ về những điều chồng nói mà bất giác cười. Quan hệ của cô với Yến quả thật khó giải thích, họ khác biệt đến mức tương phản nhưng lại thân quý mà luôn nghĩ cho nhau. Như cô dù người khác nói gì cô vẫn thấy thương cho bạn mình.
Mai đến nơi đã thấy xe Yến đỗ ở ngoài, cô đi về phía bàn mà hai người họ hay ngồi ở đây. Mai nhìn xa xa đã thấy bóng hình bạn mình nổi bật trong góc, nhưng lạ thay Yến không đi một mình mà có một người đàn ông bên cạnh. Mai nhíu mày nghĩ thầm trong bụng.
“Con hâm này, sao hôm nay lại ngồi trong sâu thế, mà tưởng đi một mình mà còn dắt theo người nào nữa đây, hay là định giới thiệu người yêu mới nhỉ, có bao giờ thấy nó giới thiệu ai đâu. Mà sao dáng người này quen quen.”
Mai chầm chậm bước và hơi giấu mình muốn dò la xem người đến cùng Yến là ai, khi đến gần và thấy được nửa mặt của người kia thì đột nhiên tim cô thắt lại.
Là Khanh, người yêu cũ bên cô gần 7 năm nhưng vì hoài bão riêng mình mà bỏ cô ở lại, tay cô nắm thật chặt mà vẫn còn run run. Những hoài niệm tưởng đã quên nay lại tuôn trào như sóng vỗ, cô không chắc mình có nên bước tiếp hay không, cô đứng yên trong góc, cố gắng bình tâm để đưa ra quyết định đúng đắn. Cô còn nhiều thứ phải đắn đo, cần ổn định để rõ ràng nên đối mặt với người cũ ra sao.
Lòng cô đang xốn xang thì “Tinh…tinh tinh…tinh tinh tinh”, Mai giật bắn người khi chuông điện thoại reo lên. Là Yến, cô gọi chắc vì đến giờ hẹn mà chưa thấy Mai đâu, Mai buộc phải bước vào và tỏ vẻ như đang không bối rối.
-Hello mày, ơ anh Khanh…anh mới về nước à, bất ngờ quá.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 
Ch63. Người về từ quá khứ 1.
Mai cười tươi rói, rối rít chào cả hai một cách tự nhiên nhất. Khanh ngồi đó cứng đơ khi thấy lại người tình năm xưa, em giờ đẹp quá, sự quý phái và hấp dẫn tỏa ra khiến mọi ánh nhìn người khác đều phải hướng về em khen tấm tắc. Hắn nghĩ những năm cày cuốc cật lực ở bên kia để kiếm được cái bằng tiến sĩ, để vững chân trong cái mác giảng viên trong trường Đại học lớn thì sẽ có thể tự hào và làm mọi người ngưỡng mộ. Nhưng khi nhìn thấy Mai lúc này hắn biết mình đã tụt lại phía sau.
-Hi, Mai đến rồi đấy hả tao tưởng đâu mày lạc đường hay sao mà chờ mãi. Anh Khanh thì là bất ngờ dành cho mày trong hôm nay, tao gặp anh hồi tao đi Sài Gòn, đợt này anh ấy ra Hà Nội dạy, tao dắt đến gặp mày luôn, dù sao cũng là người quen cũ.
Yến nói tựa như đang giải thích, cô rất sợ hành động của mình khiến bạn không vui, chính vì thế hôm nay cô đã ngồi thụt sâu vào trong và để Khanh quay lưng ra ngoài. Nếu đến đây Mai sẽ nhận ra 2 người trước cô có thể lựa chọn xem có gặp Khanh hoặc là không.
Khi Mai bước vào và dù đã cố giấu đi nhưng Yến vẫn nhận ra bạn mình đang bối rối. Nhưng rõ ràng Mai vẫn muốn gặp lại Khanh, nhìn cái cách cô đang vuốt lại tóc và nhìn xuống xem xét lại áo khoác ngoài là Yến hiểu ra ngay. Như vậy mối lo bị Mai giận đã không còn cô thoải mái hơn để nói chuyện, chứ trước khi Mai đến cô thực sự rất phân vân về quyết định của mình. Nếu vì bất ngờ này mà để Mai giận cô thì cô sẽ mất đi một người bạn rất quý giá.
Yến gặp Khanh trong chuyến du lịch vừa rồi trong miền Tây sông nước, một sự tình cờ ngẫu nhiên trong lúc chờ xe đò liên tỉnh. Cô là người nhận ra Khanh trước vì sau ngần ấy năm anh vẫn chẳng khác gì. Gặp lại thì hai người mới bắt đầu nói chuyện, mới đầu là hỏi thăm, vì 6 năm đã qua quả thật có rất nhiều điều để hỏi và để kể với đối phương, nhưng rồi câu chuyện nhanh chóng về lại với người quen chung của 2 người, Mai.
Chủ yếu là Khanh hỏi, mới đầu Yến chẳng muốn trả lời, đến khi anh ta kể hành kể tỏi, nói dù khó khăn vất vả nơi xứ người nhưng chưa bao giờ hết lưu luyến Việt Nam. Anh ta muốn biết và mong sao Mai hạnh phúc, thành công thì hắn mới bớt đi phần nào áy náy. Thế là nàng tuôn ra một loạt, nàng kể để hắn biết rằng bạn mình giờ đây không phải chỉ là hạnh phúc thành công đơn thuần, mà đã đến gần với độ viên mãn và hoàn mỹ trong cuộc sống. Thế rồi chẳng biết thế nào nàng lại cho anh ta số, để hôm trước anh ta gọi đến năn nỉ ỉ ôi rồi dẫn đến cuộc hẹn này đây.
Khanh nhìn kĩ Mai hồi lâu, đến khi cô gần ngồi vào chỗ anh mới cất đi nụ cười cứng đơ kia rồi lên tiếng.
-Ừ, chào em anh về cũng được một thời gian tương đối lâu rồi nhưng ở tận trong TPHCM. Qua tết anh mới xin được việc ngoài này, vậy nên đang chờ phân công công tác, hôm nay khó lắm mới nhờ được Yến hẹn gặp mặt để chào hỏi em một câu. Em vẫn khỏe đúng không, cuộc sống cũng tốt đẹp chứ.
Khanh hỏi như đã biết trước được câu trả lời và mặc dù không muốn nhưng quả thực anh thấy mình thua kém và lạc lõng trước Mai của bây giờ. Mai thấy anh hơi cúp mắt, cúi đầu thì lòng cô như mềm nhũn, cô không muốn sự sung túc đủ đầy của mình trở thành sự xấu hổ hay đem lại cảm giác thất bại cho bất cứ ai, đặc biệt là Khanh. Cô muốn hướng câu chuyện đi hướng khác.
-Thế anh Khanh nhận công tác ở cơ quan nào, có phải viện Kinh Tế Việt Nam không, với lại bạn gái anh Khanh đâu rồi, trước em thấy 2 người chụp ảnh trên mạng nhiều lắm mà.
Khanh nở nụ cười buồn còn hơn khóc, anh tự giễu bản thân trước 2 người.
-Viện Kinh Tế Việt Nam sao, anh đã nghĩ đơn giản rằng chỉ cần cái bằng tiến sĩ ở nước ngoài về là chắc trăm phần trăm được nhận vào đấy. Thế nhưng là nhận vào làm gì, bưng trà đổ rác cho mấy bọn con ông cháu cha thì có chịu được không. Anh đã bỏ hết những lời mời làm việc ở bên kia, thậm chí đất nước họ cũng bằng lòng cho anh nhập Quốc Tịch anh cũng không màng. Nhưng đến lúc xin vào viện thì nghe những câu trả lời khiến anh phải suy nghĩ lại mà chùn chân, cốt lõi vấn đề là mình đã không tiền lại cũng chẳng nhiều quan hệ. Còn bạn gái sao, haizz.
Khanh thở dài một tiếng rồi nhìn sâu vào mắt Mai nói tiếp.
-Anh liệu có xứng có được tình yêu của người con gái nào thật sự tốt nữa không, anh đang đi tìm lại, không biết có lại được cô ấy hay không đây.
Không biết Khanh có cố tình hay không nhưng câu trả lời của anh để lại một hiểu lầm tai hại. Hắn nói về cô tiểu thư là du học sinh Việt Nam bên Úc, cô có gia đình bề thế với nhiều người là quan chức trong các bộ ngành, cô cũng từng yêu hắn một thời gian nhưng đã ra trường rồi về nước. Khi hắn trở lại Việt Nam thì cô lại đi học Thạc sĩ, hai người vẫn chưa chính thức quay lại và cũng chưa biết có quay lại được không. Hắn ra Hà Nội này cũng một phần là chờ cô ta trở về rồi nối lại tình xưa. Nếu hắn nói rõ hơn và ánh mắt nhìn về Mai đừng tha thiết thế thì nàng đã chẳng ngộ nhận rồi khó xử thế kia.
May mắn nơi này còn có Yến, giọng cô oang oang phá tan bầu không khí sùi sụt khó xử.
-Thôi nào, gặp mặt nhau thấy ai cũng trưởng thành và ít nhiều có thành tựu thì phải vui lên chứ hả. Sao ai cũng mặt nhăn mày nhó như khỉ hết thế này, ông này ít than thân đi một tý còn con kia cũng đừng cả nghĩ làm gì. Mà con kia mày nhớ mục đích buổi gặp mặt hôm nay không thế hả, đã hứa là phải làm, đầu năm đầu tháng không được để dông đâu đấy.
-Ừ tao nhớ mà, xe đỗ ngay ngoài, là con Porsche cayenne biển (...) đấy
Yến gần như hét lên, gương mặt cô hân hoan tựa như mới bắt được vàng.
-Porsche á, ôi giời ơi sao trên đời lại có chàng phi công tuyệt phẩm như chồng mày được nhỉ. Ra ngoài đi cho tao xem cái đống tiền đấy nó đẹp thế nào.
Mặc dù cuộc sống của Yến cũng coi như là giàu sang, trước đây chồng cô cũng từng coi cô như báu vật. Nhưng một món quà nhiều tỷ đồng như vậy thì chưa bao giờ cô được nhận hay thậm chí mơ về thôi cũng khó. Sự vui mừng của Yến kéo ba người lao ra ngoài mà quên đi sự khó xử của Khanh.
Mặt anh ta lúc này nhăn nhúm, ánh mắt là sự hỗn độn của bao nhiêu thứ cảm xúc ngổn ngang, anh những tưởng tấm bằng tiến sĩ của mình là oai, học vị của mình là cao giá. Nhưng nếu xét theo cái cách anh ta thường quy đổi cho sự thành công trong cuộc đời, là tiền hay đúng hơn là sự tự do trong tài chính thì hắn thấy mình thua thảm hại. Cả cuộc đời hắn phấn đấu đến về sau cũng chẳng bằng món quà một thanh niên 30 tuổi tiện tay trao cho vợ mình.
Ba người bước ra khỏi quán cà phê, không khí bên ngoài thoáng đãng hơn hẳn, ánh nắng đầu xuân dịu dàng len lỏi qua những tán cây trên phố Hà Nội. Chiếc Porsche Cayenne màu trắng ngọc trai đỗ ngay bên lề đường, sáng bóng dưới ánh mặt trời, như một biểu tượng của sự thành công rực rỡ mà Mai đang sở hữu. Yến gần như nhảy cẫng lên khi nhìn thấy nó, đôi mắt cô sáng rực, miệng không ngừng xuýt xoa.
Trời ơi, Mai ơi, mày đúng là niềm ao ước của tao luôn đấy. Kiếp trước chắc mày đã giải cứu thế giới thì kiếp này mới kiếm được người chồng tuyệt vời như thế. Nhanh nhanh mở cửa xe ra cho tao ké vía tý nào, đầu năm hít hà mùi tiền để cả năm tiền vào như nước.
Mai lấy chìa khóa từ trong túi ra và nhấn nút, Yến chui vào trong xe sờ vuốt không bỏ chỗ nào rồi ré lên phấn khích, làm Mai phát ngượng.
-Ôi trời ơi, đây không phải là một chiếc xe đơn giản nữa, mà là chuyên cơ mặt đất, là gia tài ao ước của bao người. Mai ơi mày hỏi hộ tao xem họ hàng nhà chồng mày có còn đứa em hay đứa cháu nào hào phóng như thế nữa không.
Vừa nói cô vừa như có như không dưa mắt thăm dò thái độ của Khanh, anh ta chỉ đứng đó mắt nhìn trân trân vào chiếc xe láng coóng với biểu cảm phức tạp. Chiếc xe này với anh ta thật chói mắt, vì sao ư, vì 6 năm trước lúc anh rời xa Mai để đi sang Úc anh nghĩ rằng mình đang đi lên, anh nghĩ một ngày kia địa vị của anh ta sẽ khiến cô phải ngước nhìn. Thế nhưng giờ thì sao, cuộc sống xa hoa về vật chất thoải mái về tinh thần của cô với anh ta là niềm mơ ước, anh ta đã nhận một cú tát trời giáng cho những suy tính trước kia.
-Chiếc xe đẹp quá. Chắc cả cuộc đời cày cuốc của anh chưa chắc đủ để mua được một cái bánh. Ha ha.
Cuối cùng Khanh cũng phải lên tiếng ,anh cố nói một cách tự nhiên nhất giống như đây chỉ là một lời khen đơn thuần nhưng ai tinh ý sẽ thấy rõ ràng sự chua chát bên trong. Rồi hắn nhìn về Mai thếm lần nữa, vẫn cái giọng gượng gạo cố làm ra thoải mái kia.
-Chính ra ngày đấy anh rời đi là chính xác nhỉ, không có như vậy thì làm sao em tìm được người “yêu thương em nhiều” như vậy.
Khanh hơi nhấn mạnh vài từ như một ngụ ý xót xa nào đó. Câu nói của Khanh làm Mai hơi cúi mặt ,cô để tóc mình che đi gương mặt đã thoáng chút buồn của bản thân. Cô thực sự không thích nghe mấy lời này từ anh, cô không muốn khoe khoang đắc ý để anh phải thấy thua kém.
Anh đâu biết rằng 6 năm trước, ngày anh rời xa, Mai tưởng chừng như chẳng thể vượt qua, cô chỉ biết khóc lóc buồn khổ cho đến lúc được Khánh vực dậy để tiếp bước. Những gì có được hôm nay cũng chỉ là thứ may mắn theo kèm, chứ đâu phải là thứ cô truy cầu khi quyết định lấy anh.
-Anh Khanh đừng nói vậy, chuyện cũ qua rồi, em tin anh sẽ nhanh chóng tìm thấy chỗ đứng và tìm được người yêu thương mình. Người đấy sẽ còn tốt hơn em và cho anh cuộc sống đáng ngưỡng mộ gấp nhiều lần .
Khanh cười định mở lời nói gì nữa thì Yến từ xe nhảy “phịch” xuống nói thẳng không một chút nể nang.
-Ơ hay, ông anh này buồn cười nhỉ? Người ta sống tốt thì ông phải mừng cho người ta chứ, sao cứ ngồi đấy than thân trách phận thế. Ngày xưa ông bỏ Mai đi, giờ Mai có cuộc sống thế này là đáng lắm rồi. Ông đừng có mà đứng đấy làm bộ mặt đưa đám, nhìn phát chán.
Yến nói với giọng điệu vừa châm chọc vừa đanh đá. Cô rất quý Mai, và việc Khanh từng làm tổn thương bạn mình khiến cô chẳng thể ưa nổi anh ta, dù hôm nay chính cô là người sắp xếp cuộc gặp này.
Bị nói như tát nước, một người như Khanh sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu, hắn muốn phản bác, muốn nói rằng không phải ai cũng may mắn như Mai. Rằng anh ta đã cố gắng hết sức nhưng cuộc sống ở Việt Nam không dễ dàng với một người không có "ô dù" như hắn. Thế nhưng có nói gì cũng chỉ là vô ích chiếc Porsche vẫn lù lù như bằng chứng về chênh lệch hiện giờ của anh và cô ấy.
Thay vào đó trong anh một chút toan tính bẩn thỉu càng trở nên kiên định, thứ mà anh đã học thêm được ngoài tấm bằng tiến sĩ ở trời Tây: lợi dụng lòng thương của những người phụ nữ. Tại sao không, khi mà họ gặp quá nhiều may mắn và tự nguyện san sẻ thì anh sẵn sàng nhận thôi.
Mai không nghĩ người đàn ông ngày xưa cô say đắm giờ thành kẻ thế này, ủy mị mưu mô và phù phiếm tham lam. Anh không bằng người thực tế do anh không đủ tài năng để vượt qua những người khác, cũng chẳng đủ may mắn để gặp được cơ hội lớn. Anh đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho sự thiếu quan hệ, cho tất cả mọi thứ, trừ chính bản thân mình. Giờ anh còn bỏ qua đức tính quý báu nhất của mình là luôn luôn nỗ lực mà chọn đi lối tắt, Khanh đã tụt lùi thật sự, chỉ là Mai không nhận ra được mà thôi.
-Thôi được rồi, tiện thể có cả anh Khanh bọn mình đi làm một bữa ra trò đi mừng xe mới cộng thêm mừng gặp mặt.
Mai lên tiếng xua tan đi bầu không khí căng thẳng giữa 2 người, cô cũng muốn tìm hiểu thêm về Khanh nếu anh cần giúp đỡ cô sẽ sẵn sàng.
-Thôi đi đi nhanh lên ,tao thấy đói rồi, chầu này phải hoành tráng chứ không được qua loa đâu đấy, lên Ba Đình ăn hải sản đê.
-Ok, mà con hâm mày không ra lấy xe của mày đi, lên xe tao làm gì.
-Ờ quên, thấy xe đẹp nên ham, hì hì.
Mai quay vào trả tiền nước không quên bấm mở cửa xe trước cho Khanh. Yến nhìn thấy tất cả những điều này, và đây là biểu hiện lạ, nhưng cô rất tin bạn mình rồi nhanh chóng cho rằng Mai chỉ đang đồng cảm nên muốn hỏi han Khanh nhiều hơn chút mà thôi.
Mai muốn bước lên xe thì Khanh ngỏ lời.
-Cho anh cầm lái nhé, anh chưa thử lái Porsche bao giờ .
Mai đồng ý không chút đắn đo, cô sang ghế phụ và nhìn dáng vẻ suýt xoa của anh mà mỉm cười. Cô cũng là người mở lời hỏi thăm trước.
-Anh Khanh học lái xe khi nào mà điệu nghệ thế, chẳng bù cho em lái xe 4,5 năm nay vẫn còn lóng ngóng.
-Ừ, trước kia ở bên Úc anh hay lái xe của…là xe của bạn để đi làm thêm.
Suýt nữa hắn buột miệng rằng bên kia hắn cũng đi xe nhờ của người phụ nữ khác, thậm chí đôi lúc còn tiêu ké tiền cô ta.
-Cuộc sống bên Úc của anh thế nào có thuận lợi nhiều không, công việc anh sắp nhận ở đây là gì.
-Bên Úc mang tiếng là du học với học bổng toàn phần nhưng chỉ được năm đầu, năm sau anh chỉ được bán phần mà thôi. Vì thế phải vắt chân lên cổ mà làm thêm để có tiền ăn học rồi gửi về, vất vả gấp đôi hồi trong nước.
Cái giọng ngậm ngùi để Mai nhìn ra những ngày bên kia là những ngày ảm đạm. Thế nhưng đó chỉ là một phần nhỏ sự thật, hắn mất học bổng toàn phần vì nhìn thấy con đường tắt khi có một cô bé kém hắn gần con giáp là con nhà quan chức Việt Nam sang bên đấy du học. Hắn nguyện bỏ thời gian kèm cặp nâng cao điểm số cho em để đổi lấy chút cảm tình của cô bé. Hắn thành công rồi khám phá ra cuộc sống dựa vào tình thương của phụ nữ nhàn hạ và nhanh có tương lai hơn là đơn thuần cố gắng. Xe của cô ta, nhà cũng vậy, hắn đi làm để có tiền gửi về quê và làm vốn lận lưng chứ không phải trang trải nhiều như hắn nói.
-Thôi không sao anh ạ, anh vẫn luôn là người không ngừng nỗ lực từ trước tới giờ, thành quả giờ cũng có rồi, tấm bằng danh giá đạt được sẽ cho anh chỗ đứng vững chắc với bất cứ nơi nào anh đến.
-Ở Việt Nam thì khó lắm, “quan hệ, hậu duệ, tiền tệ” thứ nào anh cũng thiếu, kể cả phương tiện đi lại và chỗ ở cũng khó khăn mọi bề. Anh thấy mình thật sự là thất bại.
Rồi hắn kể về môi trường làm việc mới là một trường khối tài chính nổi tiếng, các thầy cô giáo trong trường ai cũng có điều kiện. Mấy hôm nữa gặp mặt làm quen hắn sợ bẽ mặt vì không biết đi cái gì đến đó, chắc phải thuê xe ít ngày. Thêm nữa ở gần trường giá nhà rất cao hắn cũng gặp khó khăn về chỗ ở, thuê nhà sụt sùi thì xấu hổ mà nhà tốt một chút thì tốn kém hắn sợ khó kham. Hắn thở ngắn than dài kể lể đến khi vào nhà hàng mới thôi.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 
Ch62. Bất ngờ gặp lại
Buổi sáng trong biệt thự rộng rãi luôn kèm theo rộn ràng tiếng chim kêu, đó chính là khác biệt với cảm giác khô khốc trên các tòa nhà căn hộ. Mai bị đánh thức bằng chút nhột nhạt ở trên mông, rồi lần lần đến vùng âm hộ. Cô lật tấm chăn để nhìn xuống thân dưới của mình, lúc đó cô đang nằm nghiêng một chân co cao lên còn một chân duỗi thẳng. Cô thấy gương mặt Khánh đang cười nham nhở với mình, anh vẫn không chịu dừng động tác mà tiếp tục ve vuốt và vươn dài đầu lưỡi liếm dọc theo khe đít của cô.
-Ưm…anh, mới hôm qua làm rồi mà… ưm…anh còn chưa chán sao.
-Hi hi, chán sao được, anh vừa tập thể dục rồi tắm xong, thấy em nằm trong chăn mà những đường cong cứ mập mờ gợi cảm quá làm anh không nhịn nổi. Chiều anh nhé.
-Nhưng trong nhà còn bà vú, rồi cô giúp việc chắc giờ cũng tới rồi, mình làm người ta nghe thấy hết em ngượng lắm…uhm…
Khánh vẫn không chịu dừng mà dùng ngón tay miết dọc theo mép bướm, anh sục sạo trong mớ chăn lùng bùng miệng không quên giải thích.
-Cả 2 người ăn sáng xong thì để phần 2 vợ chồng mình rồi đang cho 2 đứa đi dạo quanh nhà. Mà nếu không em vẫn không phải sợ, tường nhà mình rồi cả cửa phòng đều cách âm rất tốt, nhất là phòng mình, dù em có hét lên cũng không ai nghe thấy đâu.
Mai lúc này cũng chẳng còn từ chối hay nói đúng hơn đã ngầm thuận theo và còn đôi chút mong chờ. Bướm cô đang bị anh xâm lược bằng tay và vài giây sau là cả bằng môi lưỡi, bụng dưới cô cũng dần trở nên nóng bừng sôi sục. Thôi thì là cuối tuần cũng chẳng bận, chiều anh thêm chút có sao đâu, thậm chí còn sướng chết mê ấy chứ.
Thế là cuộc chiến mới đầu ngày đã nổ ra kịch liệt, Khánh chồm người lên rồi chui vào trong chăn nằm nghiêng cùng với vợ. Khi bướm vợ anh ướt nhòe cũng là lúc con cu chui lọt qua cửa lỗ, cả hai giao hoan trong tư thế nhẹ nhàng khớp chặt với nhau như 2 chiếc thìa úp gọn. Mai nhanh chóng rên lên trọng trọn vẹn sướng khoái, đến cả nửa giờ sau họ mới kéo nhau vào nhà vệ sinh mà tắm rửa rồi ra ăn sáng.
Kể cả trên bàn ăn Khánh vẫn thỉnh thoảng táy máy tay chân khiến Mai phải gắt lên, cô cũng có chút khó hiểu mà hỏi anh.
-Hôm nay anh sao thế, vừa nãy mới xong mà giờ ngồi cũng không yên là thế nào.
-Hì hì, thì vợ anh đẹp quá nên anh bị thu hút không kiềm chế nổi.
-Thôi đi ông tướng ạ, tôi còn không biết tỏng nhà anh, chắc lại có vấn đề gì vi phạm quy tắc của em đúng không, nói mau bằng không để tự em biết được thì tội tăng thêm một bậc.
Mai là người tinh ý, cô nhận ra sự khác lạ của chồng mình rồi bắt anh phải nói thật. Khánh lúc này mới buông đũa nhìn cô.
-Không có gì là vi phạm quy tắc cả, chỉ là anh sắp phải đi công tác dài ngày, vì thế mấy hôm nay muốn gần vợ hơn cho mai kia đỡ nhớ.
Mai cũng dừng ăn, cô nhìn anh hỏi kỹ.
-Đi dài ngày là bao lâu, ra nước ngoài hay sao ạ, đi nước nào, có cần chuẩn bị nhiều không anh.
-Đi khoảng 3 tuần đến 1 tháng, đến Oman, Kuwait, Qatar có thể phải đến cả UAE nữa. Bên đấy bọn anh có hợp tác viết phần mềm tối ưu hóa sơ đồ và vận hành đường ống với mấy công ty khai thác dầu mỏ. Nga đang chiến tranh nên bây giờ họ gặp sức ép nguồn cung nên bắt buộc phải triển khai những tối ưu vào lúc này. Thời gian vừa gấp lại vừa dài nên cả nhóm bọn anh cùng phải phân sức ở các nơi, mà bên đấy văn hóa, đồ ăn đều khác biệt chẳng biết có đón em sang cùng được không.
Mai sà vào lòng anh yêu của mình, nàng nâng đôi má anh lên rồi lấy mũi mình cọ mũi anh, cô làm vậy như một động tác an ủi rồi nói.
-Hóa ra đây lí do là khiến chồng em tỏ ra lo lắng, buồn thiu như thế đó sao, việc làm đôi khi phải có những nhấp nhô như vậy là hết sức bình thường. Hơn nữa cũng chỉ là một tháng mà thôi, khi chú tâm vào công việc anh sẽ thấy thời gian trôi rất nhanh chẳng mấy mà anh sẽ lại về với mẹ con em thôi mà.
-Một tháng mà em còn nói “mà thôi” đã bao giờ anh đi công tác một lèo mà lâu như thế đâu. Mọi lần cùng lắm cũng chỉ 20 ngày, lại là những nơi xinh đẹp có thể đón cả mẹ con em sang giữa đợt. Lần này mấy nước đi qua toàn cát với sỏi, luật lệ còn khắt khe, anh chẳng muốn đón em sang đấy một chút nào. Nếu có qua UAE thì còn có thể.
Khánh vừa nói mà mặt vẫn chẳng tươi tỉnh lên chút nào, chứng tỏ chuyến đi xa này khiến anh thực sự không vui. Mai thấy vừa buồn cười lại vừa thương, nàng làm lại động tác lúc nãy rồi tiếp tục thủ thỉ bên tai chồng.
-Cố lên chồng yêu, sẽ qua nhanh thôi mà, chưa kể Qatar cũng là nước khá phát triển, vừa rồi mới tổ chức giải bóng đá gì to to xong còn gì, đến đấy rồi anh đón em sang cũng được. Ngoan đừng buồn nữa, có gì để tối nay em bù cho anh, cho anh mệt rã rời, nhìn em đến phát ngấy thì mới thôi có được không.
Lời an ủi của nàng có tác dụng rõ rệt hơn khi kết hợp với những nụ hôn dài bên tai, dưới cổ, cùng với đó nàng liên tục day mông trên đùi anh để cho anh bị kích thích đến căng phồng. Hai người cứ hú hí cùng nhau như thế đến khi tiếng hai bà cô giúp việc cùng lũ trẻ quay về thì mới buông nhau ra.
Khi lũ trẻ về chúng cũng đòi quấn lấy bố mẹ chẳng còn dịp nào để Khánh mè nheo làm nũng với Mai thêm nữa, đến buổi trưa chúng cũng đòi ngủ chung khiến Khánh buồn phiền bỏ ra một góc. Đến sang buổi chiều Khánh thấy vợ mình an mặc chỉnh tề còn khoác cả chiếc măng tô muốn đi ra ngoài thì anh mới hỏi.
-Vợ ơi em định đi đâu thế, không ở nhà với anh hay sao, hay cho anh theo với có được không.
-Em hẹn ra ngoài với cái Yến, anh không thích nó cơ mà, vậy thì đi theo em làm sao được, như thế cả bọn cùng mất vui.
-Ừ, vậy em đi một mình đi, nhưng mà có điều anh không thể hiểu được là vì sao em có thể thân với cô ấy như vậy nhỉ, hai người đối lập như 2 mặt của đồng xu vậy.
-Hì hì, lạ phải không anh, với tại vì anh gặp mó trong thời điểm hiện giờ, nó vì phải thích nghi, phải chống chọi với cuộc đời nên trở thành lõi đời sắc sảo và toan tính mưu mô mà thôi. Chứ ngày xưa nó là đứa biết thương người lắm đấy, nó thấy em bị hội trong lớp học tẩy chay, dè bỉu vì hoàn cảnh cả vì những lời đồn không hay về mẹ thì đều đứng ra bênh vực. Nó là người bạn gái duy nhất chịu chơi với em thật lòng, chịu lắng nghe nỗi buồn của em mà chưa bao giờ ghen tị hay chành chọe như những đứa khác. Kể cả bây giờ nó vẫn nghĩ cho em, lúc yêu anh nó cũng là người tích cực khuyên em lấy anh nhất đấy.
-Nghe em miêu tả anh chẳng thấy giống con người của Yến bây giờ gì cả. Nhưng không sao chỉ cần cô ấy đối tốt với em là được, nếu cô ấy khó khăn gì em cũng cứ giúp nhé. Có lẽ đàn ông bọn anh bản năng đã có chút dè chừng với những người phụ nữ như vậy mà thôi.
Khánh nói về Yến như vậy cũng bởi vì cô ta dễ yêu dễ bỏ, giá trị tình yêu và chung thủy của cô cũng có thể quy đổi bằng tiền hoặc vật chất.
Lúc trước cô ta lấy một ông già hơn 60 rồi sinh một đứa con với ông ta, 2 năm trước chuyện tình bác cháu ấy chia lìa. Đứa con chưa đủ 36 tháng tuổi trở thành thứ cô ta ngã giá lấy số dư trong tài khoản ngân hàng và bất động sản.
Sau li hôn cô ta thoải mái sinh hoạt với lãi phát sinh từ khoản tiết kiệm gửi trong ngân hàng và tiền cho thuê mặt bằng trên phố. Giờ cô ta cũng thỉnh thoảng cặp kè đại gia hay trai trẻ tùy theo hứng thú, mấy lần cô ta khoe chiến tích với Mai rồi Mai cũng vô tình kể cho Khánh, chính thế anh mới có ác cảm với cô ta. Nhưng nghe vợ nói thế anh cũng chẳng còn khó chịu nữa, nếu Yến cần thậm chí anh còn có thể ra tay giúp đỡ.
-Anh với các con ăn cơm đi nhé, có khi tối nay em đãi nó một chầu gọi là rửa xe, gớm nó nghe thấy anh tặng xe cho em mà suýt xoa từ tết đến giờ. Thôi em đi đây bye anh, moa moa.
-Lại bỏ lại bố con anh một mình à, trọng hữu khinh phu.
-Đã có 3 bố con còn kêu một mình là sao, em đi rồi sẽ về sớm, em đã hứa tối nay chắc chắn không quên đâu mà, ở nhà ngoan nha.
Khánh nói vậy nhưng Mai biết anh sẽ chiều theo ý cô mà thôi, những năm qua vẫn thế, cô được bao bọc trong thứ tình yêu nuông chiều hết mực. Thế nên cô thoải mái sống theo ý thích, cô làm gì, cho ai hay tiêu pha như thế nào anh không bao giờ quản mà còn chu cấp thả phanh đến mức dư thừa. Nhưng Mai cũng tỏ rõ là người phụ nữ biết điều, cô tiêu tiền cẩn trọng và có mục đích, cô cũng chẳng cần cho ai cũng không hoang phí vào những món đồ vô bổ.
Cuộc sống cứ như vậy với 2 người có thể nói là viên mãn, Khánh không còn gì mong cầu hơn, thậm chí ngay hiện tại nếu thích cậu có thể nghỉ hưu luôn cũng được. Còn Mai, xinh đẹp đoan trang như thế này cũng đã là miễn chê. Nhưng liệu còn gì trắc trở ở phía sau hay không, có chướng ngại vật nào mà có thể khiến họ chẳng thể vượt qua hay không thì không ai có thể chắc được.
Mai rời nhà đi trên con xe mà chồng mới tặng, cô thẳng tiến đến quán cafe mà Yến đã cho cô địa chỉ, cô nghĩ về những điều chồng nói mà bất giác cười. Quan hệ của cô với Yến quả thật khó giải thích, họ khác biệt đến mức tương phản nhưng lại thân quý mà luôn nghĩ cho nhau. Như cô dù người khác nói gì cô vẫn thấy thương cho bạn mình.
Mai đến nơi đã thấy xe Yến đỗ ở ngoài, cô đi về phía bàn mà hai người họ hay ngồi ở đây. Mai nhìn xa xa đã thấy bóng hình bạn mình nổi bật trong góc, nhưng lạ thay Yến không đi một mình mà có một người đàn ông bên cạnh. Mai nhíu mày nghĩ thầm trong bụng.
“Con hâm này, sao hôm nay lại ngồi trong sâu thế, mà tưởng đi một mình mà còn dắt theo người nào nữa đây, hay là định giới thiệu người yêu mới nhỉ, có bao giờ thấy nó giới thiệu ai đâu. Mà sao dáng người này quen quen.”
Mai chầm chậm bước và hơi giấu mình muốn dò la xem người đến cùng Yến là ai, khi đến gần và thấy được nửa mặt của người kia thì đột nhiên tim cô thắt lại.
Là Khanh, người yêu cũ bên cô gần 7 năm nhưng vì hoài bão riêng mình mà bỏ cô ở lại, tay cô nắm thật chặt mà vẫn còn run run. Những hoài niệm tưởng đã quên nay lại tuôn trào như sóng vỗ, cô không chắc mình có nên bước tiếp hay không, cô đứng yên trong góc, cố gắng bình tâm để đưa ra quyết định đúng đắn. Cô còn nhiều thứ phải đắn đo, cần ổn định để rõ ràng nên đối mặt với người cũ ra sao.
Lòng cô đang xốn xang thì “Tinh…tinh tinh…tinh tinh tinh”, Mai giật bắn người khi chuông điện thoại reo lên. Là Yến, cô gọi chắc vì đến giờ hẹn mà chưa thấy Mai đâu, Mai buộc phải bước vào và tỏ vẻ như đang không bối rối.
-Hello mày, ơ anh Khanh…anh mới về nước à, bất ngờ quá.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Hay quá cơ.
 
cảnh báo javhd
anime sex
cliphot
Back
Top
X