Chương 9: Gắn kết
Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống nhuộm căn phòng một màu cam tím ảo diệu, Trọc khẽ cựa mình nhận ra đã đến giờ bay. Một thoáng tiếc nuối hiện lên trong mắt anh khi nhìn Linh đang say ngủ trong vòng tay mình. Anh nhẹ nhàng gỡ tay Linh ra định đứng dậy. Bất chợt Linh choàng tỉnh, đôi mắt còn ngái ngủ nhưng ánh lên sự tinh ranh. Cô nhìn thẳng vào mắt Trọc, siết chặt tay anh. “Anh Trọc, em nghĩ… em không muốn anh đi.” Trọc sững sờ. "Linh... em nói thật lòng chứ?" Linh gật đầu, đôi môi khẽ mím lại, một sự kiên quyết lạ thường hiện rõ trong ánh mắt. "Em muốn anh ở lại đây... với em... với cả Đức Anh nữa."
Đức Anh nãy giờ vẫn im lặng theo dõi, giờ lên tiếng: “Đúng đó anh Trọc. Anh cứ ở lại đây thêm hai ngày nữa. Lâu lắm rồi ba anh em mình mới có dịp sum vầy thế này.” Trọc nhìn Linh, rồi lại nhìn Đức Anh, một tia nghi ngờ thoáng qua trong mắt anh nhưng rồi khao khát được ở lại bên Linh và sự tò mò về ý định của Đức Anh đã lấn át tất cả. “Thật à? Vậy anh hoãn chuyến bay nhé!” Anh nở một nụ cười rạng rỡ ôm chặt Linh vào lòng, không biết rằng quyết định này sẽ kéo họ vào một vòng xoáy cảm xúc phức tạp và cấm kỵ hơn nữa. Đức Anh nhìn cảnh đó, nụ cười trên môi càng sâu hơn, ánh mắt lấp lánh một sự tính toán và một cảm giác kích thích khó tả đang trỗi dậy trong lòng anh. Anh biết, trò chơi này mới chỉ bắt đầu.
Hai ngày tiếp theo trôi qua trong căn villa như một giấc mộng hoang đường, nơi mọi ranh giới đạo đức dường như tan biến dưới sức nóng của ham muốn. Linh, Trọc và Đức Anh sống trong một bong bóng riêng, tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, nơi duy nhất tồn tại là dục vọng và những cảm xúc phức tạp, đan xen.
Họ cùng nhau khám phá mọi ngóc ngách của căn villa, biến từng nơi thành sân khấu cho những cuộc làm tình cuồng nhiệt. Phòng khách với bộ sofa da đen sang trọng trở thành nơi diễn ra những màn ân ái đầy bản năng. Linh không còn chút e dè, cô chủ động uốn lượn, vuốt ve, khiêu khích cả Trọc và Đức Anh. Tiếng rên rỉ của cô không còn kìm nén, mà vỡ òa thành những âm thanh dâm đãng, mời gọi. Khi Trọc rút ra, để lại dòng tinh dịch ấm nóng chảy xuống đùi, Đức Anh đã tiến đến, ánh mắt anh đầy vẻ chiếm hữu nhưng cũng ngập tràn sự ủng hộ. Anh hôn lên môi cô rồi từ từ tiến vào, tiếp tục cuộc hành trình khám phá dục vọng của cô. Linh rên lên gọi tên cả hai người, không phân biệt, không chút ngượng ngùng, cảm giác tội lỗi ban đầu nhanh chóng bị khoái cảm lấn át.
Rồi họ chuyển vào phòng ngủ. Dưới ánh đèn vàng dịu, ba cơ thể trần trụi quấn quýt không ngừng. Có lúc Linh nằm giữa, cảm nhận cả hai người đàn ông của mình luân phiên chiếm lấy. Cô cảm thấy như mọi tế bào trong cơ thể đều được đánh thức, được sống một cuộc sống mới. Cô nhún mạnh, vòng eo thon gọn uốn lượn theo từng nhịp thúc, cặp ngực khủng rung rinh nảy lên theo từng cú đẩy. Tiếng nước dâm kêu lép nhép, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ của cô hòa quyện vào nhau, tạo thành một bản giao hưởng hoang dại của dục vọng. Linh bất ngờ nhận ra mình thích thú khi được hai người đàn ông chiếm hữu cùng lúc. Khoảnh khắc cả ba người quấn quýt trên giường, cơ thể hòa vào nhau, cô thấy một sự tự do tuyệt đối, một khoái cảm chưa từng có. Rào cản về loạn luân, về sự phản bội dường như đã bị dục vọng thiêu rụi.
Phòng tắm xông hơi là đỉnh điểm của sự trần trụi và mãnh liệt. Hơi nước nóng ẩm bao phủ, làm mờ đi mọi thứ. Linh trần truồng ngồi trên ghế, đôi chân dang rộng, để Trọc quỳ gối trước mặt, bú mút lồn cô. Lưỡi anh điêu luyện xoáy sâu, mút mạnh, tạo ra những tiếng động đầy khiêu khích. Cùng lúc đó, Đức Anh đứng phía sau, tay anh vuốt ve tấm lưng trần của cô, rồi từ từ trượt xuống, xoa bóp cặp vú căng tròn. Anh cúi xuống thì thầm những lời dâm tục vào tai cô, khuyến khích cô rên to hơn, buông thả hơn. Linh không thể kìm nén, tiếng rên của cô vỡ òa trong hơi nước, như một lời tuyên ngôn cho sự giải phóng bản năng. Cô đã hoàn toàn buông thả, không còn chút e dè, không còn chút rào cản. Đó là khoảnh khắc cô nhận ra, mình chưa bao giờ sống trọn vẹn với dục vọng của mình đến thế.
Và rồi, những cuộc vui thâu đêm trong hồ bơi. Dưới ánh trăng mờ ảo, cơ thể họ lấp lánh nước, trần truồng và tự do. Linh bơi lượn giữa hai người đàn ông, đôi khi chủ động cọ xát, đôi khi lặn xuống, hôn lên con cu cương cứng của họ dưới làn nước. Cô cười khúc khích, tiếng cười trong trẻo nhưng đầy mời gọi, như một nàng tiên cá đang dụ dỗ con mồi vào lưới tình. Đức Anh và Trọc luân phiên bế bổng cô lên để cô quấn chặt chân quanh eo họ, rồi tiến vào trong làn nước mát lạnh. Cảm giác lạnh của nước và nóng của dục vọng hòa quyện, tạo nên một sự tương phản kích thích đến tột đỉnh.
Những rào cản đạo đức mà Linh từng cố gắng duy trì, như những sợi tơ mỏng manh, đã bị xé toạc trong cơn bão dục vọng. Cô nhận ra, đây không còn là sự hy sinh vì Đức Anh, mà là một sự thỏa mãn sâu sắc của chính cô. Cảm giác được Trọc ôm ấp, ve vuốt mang đến một sự an toàn, một sự chở che khác biệt so với Đức Anh. Nụ hôn của anh Trọc ngọt ngào, đầy sự trân trọng. Linh không thể gọi tên chính xác cảm xúc này nhưng cô biết nó tồn tại, nó mãnh liệt và nó khiến cô khao khát được trải nghiệm nhiều hơn. Trong sâu thẳm, cô vẫn day dứt về sự "sai trái" này nhưng mỗi khi cơ thể rên lên vì khoái cảm, lý trí dường như lại tắt ngấm.
Khi đêm thứ hai buông xuống, sau một cuộc làm tình mãnh liệt trong phòng ngủ khiến Linh hoàn toàn kiệt sức và chìm vào giấc ngủ sâu, Đức Anh nhẹ nhàng trượt khỏi giường. Anh nhìn Linh cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng, khuôn mặt hồng hào, hơi thở đều đều, dường như đang mơ những giấc mơ ngọt ngào. Một cảm giác hài lòng khó tả dâng lên trong lòng anh. Anh kéo áo choàng vào, rồi lặng lẽ đi ra ban công, nơi Trọc đang ngồi uống bia, ánh mắt nhìn xa xăm về phía thành phố lung linh ánh đèn.
Trọc quay lại, giật mình khi thấy Đức Anh. “Chú không ngủ à?”
Đức Anh ngồi xuống chiếc ghế đối diện, đưa lon bia của mình lên cụng nhẹ với Trọc. “Ngủ gì nổi anh. Chuyến bay của anh là tối mai, đúng không?”
Trọc gật đầu. “Ừ, tối mai. Cũng phải đi thôi. Công việc ở Nhật còn dang dở, mà công ty mới bên này cũng đang chờ.”
Đức Anh nhấp một ngụm bia, rồi quay sang Trọc, ánh mắt anh lấp lánh dưới ánh đèn đô thị, như đang che giấu một bí mật nào đó. “Anh Trọc, em nghĩ anh nên tính chuyện ở hẳn Việt Nam đi.”
Trọc ngạc nhiên, suýt nữa làm rơi lon bia. “Sao lại ở Việt Nam? Công việc đang gấp mà, với lại… anh nghĩ cũng nên kết thúc ở đây thôi chú ạ.” Anh nói, dù trong lòng vẫn tràn đầy khao khát.
Đức Anh cười nhẹ, một nụ cười đầy bí hiểm. “Anh Trọc, em biết anh cũng đang rất… thích thú với mọi chuyện mà Linh mang lại. Anh không cần phải giấu đâu. Em cũng thấy mà. Hơn nữa, anh đã sang Nhật bao năm, giờ là lúc anh nên về hẳn Việt Nam để ổn định công việc mới, gần gia đình hơn. Anh có thể bay sang Nhật để hoàn thành nốt những gì cần làm, rồi về hẳn đây. Anh thấy sao? Tiện cả đôi đường. Em và Linh cũng muốn anh ở lại thêm, chúng ta có thể làm quen với nhau hơn, và có lẽ… khám phá thêm nhiều điều mới mẻ.”
Trọc nhìn Đức Anh, ánh mắt đầy phân vân. Một mặt, anh lo sợ những rào cản đạo đức, lo sợ việc ở lại sẽ khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn. Mặt khác, khao khát được ở bên Linh, được tiếp tục chìm đắm trong những khoái cảm chưa từng có, quá lớn. Hơn nữa ý tưởng về việc về hẳn Việt Nam sống gần Linh và Đức Anh, cũng rất hấp dẫn. Anh đã cô đơn quá lâu ở xứ người.
“Chú nói thật lòng chứ? Linh cũng muốn anh ở lại à?” Trọc hỏi, giọng anh thoáng chút hy vọng.
Đức Anh gật đầu chắc nịch. “Chắc chắn rồi. Anh không thấy Linh thoải mái với anh thế nào sao? Em biết Linh cũng rất thích anh. Hơn nữa, đây cũng là cơ hội để anh và em hiểu nhau hơn. Chúng ta là anh em cọc chèo mà, phải không?” Anh vỗ vai Trọc, nụ cười trên môi càng rạng rỡ hơn. “Với lại… em nghĩ Linh còn rất nhiều điều mà anh chưa được khám phá đâu. Em và Linh đã có một hành trình dài để cô ấy bộc lộ bản thân. Giờ có anh rồi, em nghĩ con đường này sẽ còn thú vị hơn nữa.” Anh chầm chậm nói thêm, như đang gợi mở một cánh cửa mới. “Anh Trọc, anh có bao giờ nghĩ đến chuyện mình… có máu cuckold không? Nghĩa là… anh thích nhìn vợ mình… được người khác làm tình đó. Như em này, em thấy Linh làm tình với anh còn sướng hơn cả tự mình làm. Cảm giác này nó rất đặc biệt. Em nghĩ anh cũng có một chút máu cuck đấy. Sắp tới, em lên kế hoạch cho Linh tiến những bước tiếp theo trên con đường dâm dục này. Có lẽ, anh sẽ là một phần quan trọng trong những chuyến phiêu lưu đó đấy.”
Trọc đỏ mặt hơn nữa, anh nhớ lại những khoảnh khắc Đức Anh chứng kiến họ làm tình, và cách anh ấy nói những lời kích thích. Một luồng điện chạy dọc sống lưng anh, một sự pha trộn giữa ngượng ngùng và cảm giác mới lạ. Anh đã từng nghĩ mình thật bệnh hoạn khi cảm thấy thích thú với việc Đức Anh chứng kiến. Giờ đây, nghe Đức Anh nói ra, anh mới nhận ra có lẽ mình không đơn độc, và cảm giác này có một cái tên. “À… anh… cũng thấy lạ… nhưng mà… đúng là có gì đó rất… kích thích.”
Cuối cùng, Trọc gật đầu, một nụ cười rạng rỡ nở trên môi, gạt bỏ mọi nghi ngờ. “Được! Vậy anh sẽ bay sang Nhật để giải quyết nốt công việc, rồi sẽ về hẳn Việt Nam! Chắc mất khoảng một, hai tháng”
Đức Anh mỉm cười đắc thắng, nâng lon bia lên cụng với Trọc. “Tuyệt vời! Vậy là ba anh em mình sẽ có thêm thời gian để gắn kết. Anh Trọc à, em biết anh sẽ không phải hối hận đâu.” Ánh mắt Đức Anh lấp lánh sự tính toán, và một cảm giác hài lòng khó tả. Anh biết trò chơi này mới chỉ bắt đầu, và Trọc đã hoàn toàn bước vào lưới của anh.
Đêm đó sau cuộc trò chuyện với Trọc, Đức Anh trở vào phòng ngủ, nhẹ nhàng nằm xuống cạnh Linh. Anh ôm cô vào lòng, cảm nhận hơi ấm cơ thể cô. Nhưng cơn buồn ngủ không đến với anh. Đầu óc anh vẫn văng vẳng những lời nói vừa rồi, và những kế hoạch cho tương lai. Anh miên man suy nghĩ, cho đến khi cảm nhận Linh khẽ cựa mình, rồi từ từ trượt ra khỏi vòng tay anh.
Anh mở mắt thấy Linh nhẹ nhàng rời khỏi giường, bước về phía cửa phòng. Anh định hỏi, nhưng rồi lại im lặng, tò mò theo dõi. Linh đi thẳng ra phòng khách, nơi ánh trăng hắt vào qua khung cửa kính lớn, soi rõ bóng Trọc đang ngồi trên sofa, dường như cũng không ngủ được.
Linh khẽ ngồi xuống cạnh Trọc, cô nhìn anh, đôi mắt long lanh dưới ánh trăng. “Anh không ngủ được sao?” Giọng cô thì thầm, đầy dịu dàng.
Trọc lắc đầu, anh đưa tay ôm lấy Linh kéo cô sát vào lòng. “Anh… anh vẫn còn tiếc nuối. Anh không muốn rời đi.”
Linh siết chặt lấy anh, một cảm giác tội lỗi len lỏi, nhưng rồi ham muốn lại trỗi dậy mạnh mẽ hơn. “Em cũng vậy. Em… em muốn anh ở lại.”
Và rồi, không cần lời nói, hai cơ thể lại hòa vào nhau. Trong ánh trăng mờ ảo, Linh chủ động hôn lên môi Trọc, một nụ hôn sâu đầy khao khát. Cô từ từ trượt xuống cởi bỏ chiếc áo choàng mỏng manh còn sót lại trên người, để lộ cơ thể trần trụi dưới ánh trăng. Trọc rên rỉ, bàn tay anh run rẩy vuốt ve khắp cơ thể cô. Linh lại chủ động cưỡi lên anh nhún nhẹ nhàng, lồn cô ướt sũng và co bóp điên cuồng. Tiếng rên của cô không còn kìm nén, nó vỡ òa thành những tiếng la dâm đãng, đầy khoái cảm, vang vọng khắp căn phòng khách. “Sướng… anh Trọc… mạnh nữa… em sướng chết mất!”
Đức Anh trong phòng, nghe rõ từng âm thanh. Anh biết điều gì đang diễn ra.. Anh bước ra phòng khách, đứng lặng ở ngưỡng cửa, ánh mắt dán chặt vào cảnh tượng trước mắt. Linh đang cưỡi Trọc, cặp mông tròn lẳn nhấp nhô, cặp ngực khủng rung lên và tiếng rên dâm đãng của cô cứ thế vang vọng. Anh sục cu nhanh hơn, trải nghiệm cảm giác cuckold thực sự, nó vừa cay đắng, xót xa nhưng lại vừa kích thích tột độ đến phát điên. Linh không chỉ dâm đãng mà còn dâng hiến, chiều chuộng Trọc bằng cả cơ thể lẫn tâm hồn, y như cách cô làm với anh – hôn má, vuốt tóc, rên tên anh, ánh mắt lấp lánh yêu thương. Anh nghĩ, một sự pha trộn phức tạp của hưng phấn và ghen tuông đang cuộn trào trong lòng: Con đĩ của anh… em làm tốt lắm! Sự dâm đãng tột độ của Linh, kết hợp với việc Trọc là anh trai ruột của cô làm anh kích thích đến cổ họng khô khốc.
Không thể kìm nén thêm, Đức Anh tiến lại, không nói một lời. Anh quỳ xuống bên cạnh Trọc, tay anh vuốt ve bắp đùi săn chắc của Linh, rồi từ từ trượt lên, chạm vào nơi hai cơ thể đang quấn quýt. Linh giật mình, rên lên một tiếng nhỏ khi cảm nhận cái chạm của Đức Anh, nhưng rồi cô lại tiếp tục nhún mạnh hơn, như muốn mời gọi anh nhập cuộc. Cuộc làm tình tay ba diễn ra cuồng nhiệt cho đến tận bình minh. Cả ba kiệt sức nằm dài trên sofa, cơ thể lấp lánh mồ hôi và tinh dịch như bằng chứng cho một đêm hoang dại và không giới hạn.
Khi những tia nắng đầu tiên của bình minh ló rạng, báo hiệu ngày Trọc lên đường, cả ba lảo đảo đứng dậy. Họ cùng nhau dọn dẹp căn villa, cố gắng xóa đi mọi dấu vết của những cuộc truy hoan. Sự mệt mỏi thể chất đã đạt đến cực điểm, nhưng trong lòng mỗi người đều mang một cảm xúc khó tả, một sự kết nối sâu sắc và cấm kỵ.
Đức Anh và Linh đưa Trọc ra sân bay. Không còn những ánh mắt lén lút hay những cái chạm trộm. Thay vào đó là những cái ôm thật chặt, những lời hẹn ước cho ngày đoàn tụ. Trọc ôm Linh thật chặt, thì thầm vào tai cô: “Anh sẽ về sớm thôi, Linh. Anh sẽ về hẳn.” Linh gật đầu, lòng cô cũng đang trải qua những cảm xúc phức tạp. Cô hôn lên má Trọc, một nụ hôn không còn chút ngại ngùng, mà đầy thân mật, như một lời hứa hẹn.
Khi chiếc máy bay cất cánh, đưa Trọc trở về Nhật Bản để hoàn thành nốt công việc trước khi về hẳn Việt Nam, Đức Anh nắm tay Linh thật chặt. Họ trở về căn hộ của mình, không nói lời nào. Sự mệt mỏi sau hai ngày cuồng nhiệt cuối cùng cũng ập đến.
Đêm đó, Đức Anh ôm Linh vào lòng trên chiếc giường quen thuộc. Linh nép vào anh, cơ thể cô vẫn còn rã rời, nhưng tinh thần lại vô cùng tỉnh táo. Cô khẽ ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh. “Chồng yêu này!...”
Đức Anh siết chặt cô hơn. “Anh nghe đây, vợ yêu. Cứ nói ra hết.”
Linh bắt đầu kể, giọng cô thì thầm đầy tự sự. Cô kể về cảm giác được giải phóng, được sống trọn vẹn với bản năng, về sự hấp dẫn lạ lùng của Trọc, về khoái cảm mới mẻ mà cô đã trải nghiệm. Cô không giấu diếm một điều gì, kể cả những lúc cô rên tên Trọc, kể cả những lúc cô cảm thấy tội lỗi. Cô cũng chia sẻ về sự đấu tranh nội tâm, về những rào cản đạo đức đã bị phá vỡ, và về những quy tắc cô đã đặt ra. Linh nhấn mạnh rằng, dù có những cảm xúc mới, nhưng tình yêu cô dành cho Đức Anh vẫn là quan trọng nhất. Cô muốn anh hiểu rằng, cô sẽ không bao giờ để bất cứ điều gì làm tổn hại đến mối quan hệ của họ.
Đức Anh lắng nghe, anh không ngắt lời cô. Từng lời Linh nói ra, từng chi tiết nhỏ về cuộc làm tình của cô với Trọc, về những cảm xúc cô trải nghiệm đều làm con cu anh cương cứng dưới lớp chăn. Anh không thể ngừng tưởng tượng ra những cảnh tượng đó. Anh vuốt ve mái tóc cô, thỉnh thoảng khẽ rên lên một tiếng nhỏ khi Linh kể đến một chi tiết đặc biệt nào đó. Dù không làm tình, nhưng việc nghe Linh kể về sự dâm đãng của cô, về việc cô buông thả hoàn toàn với Trọc đã khiến anh hưng phấn đến tột độ. Anh cảm thấy như mình đang được sống lại những khoảnh khắc đó, qua lời kể đầy chân thật của Linh.
Khi Linh kết thúc, cô ngước nhìn anh, đôi mắt vẫn còn chút lo lắng. “Chồng yêu, Chồng… chồng có giận vợ không?”
Đức Anh khẽ lắc đầu, cúi xuống hôn lên trán cô. “Giận gì chứ, con đĩ của chồng. Chồng chỉ… thấy vợ thật tuyệt vời. Chồng biết vợ đã buông thả hết mình, và chồng rất thích điều đó. vợ đúng là của chồng, con đĩ của riêng chồng.” Anh siết chặt cô hơn nữa. Linh thở phào nhẹ nhõm nép vào lòng anh, cảm thấy an toàn và được thấu hiểu. Giấc ngủ đến với họ, một giấc ngủ sâu và thoải mái trên chiếc giường quen thuộc. Linh nằm trong vòng tay chồng cảm nhận hơi ấm quen thuộc, và tự hỏi liệu cuộc sống của họ sẽ thay đổi thế nào khi Trọc trở về hẳn Việt Nam? Và liệu, cô có thể thật sự kiểm soát được những dục vọng mới trỗi dậy trong mình? Cánh cửa cho một cuộc sống mới, đầy cấm kỵ và thử thách, đã mở ra.
Sửa lần cuối: