ee88
123b

Truyện Sáng Tác Sóng Gió Nhân Gian (Sắc - Đô thị - Linh dị) - Phần 1

Song Gio Nhan Gian P1.webp

01. Tên truyện:
Sóng Gió Nhân Gian

02. Thể loại:
Sắc, đô thị, linh dị

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Tổng quát nội dung:
Thế gian bước vào kỳ mạt kiếp theo vòng xoay của Tạo Hoá, nhận thấy đó là thời cơ thống trị nhân gian đã tới nên Quỷ Vương và bè lũ tay sai quyết liệt tiêu diệt loài người và vạn vật để hòng đạt được mưu đồ đen tối. Biết được âm mưu đó của Quỷ Vương nên Thượng Đế đã sai vị anh hùng bán thần tên Gilgamesh có danh hiệu là "King of Heroes" xuống để diệt Quỷ Vương. Liệu Gilgamesh có hoàn thành nhiệm vụ mà Thượng Đế giao phó hay không? Đọc truyện sẽ rõ.

05. Nhân vật:
Nguyễn Quang Minh​
 
Sửa lần cuối:
Chương 80: Quang Minh đụ Hoài Thương [2]

Minh khẽ nói: "Vậy thì nhún đi em…"

Nàng chầm chậm nhấp nhổm cái hông của mình cho dương vật thò thụt vào bên trong cái động thịt của mình. Một cảm giác sung sướng do da thịt cọ xát mạnh vào nhau khiến cả Minh và nàng thích thú vô cùng. Quả thật dương vật của cậu khá dài nên cô bé cố gắng lắm cũng không dám ngồi hẳn xuống vì nó chạm vào tử cung nên hơi thốn.

Dâm dịch ngay lập tức tuôn ra thật nhiều làm cho cả cái thân dương vật trơn nhẫy. Nàng vừa nhún vừa bảo: "Thích quá chồng ơi… em thèm. Cảm giác được anh đâm thế này!"

Minh cũng rên theo: "Anh cũng thế… sướng lắm ấy… Lỗ gì mà khít thế…"

Minh ₫âu biết vợ mình đang vận dụng bài Kegel mà nàng đã tập luyện để co thắt vách tường thịt non để cho cậu sướng, nàng bĩu môi nói: "Muốn nó không khít thì đụ nhiều vào hì hì."

Cả hai đều nói lên những lời dâm dục còn nàng thì được thể càng nhún mạnh hơn. Tiếng nhóp nhép vang lên thật to vì nước dâm dịch tuôn ra nhiều vô cùng.

Năm phút rồi bảy phút trôi qua, cô nàng ưỡn người ra thở hổn hển rồi nói: "Chồng ơi… doggy đi… em thèm cảm giác đó!"

Minh cười rõ to: "Ha ha… mệt rồi hả? Giờ thì chổng mông lên đi nào!"

Cô bé nhanh nhẹn nhấc khe âm đạo ra khỏi dương vật của Minh. Một dòng nước nhơm nhớp đặc quánh đục đục dính ở trên cái mép.

Hai môi âm hộ thì bị cọ xát nhiều nên đỏ hồng lên. Cậu biết nó đỏ hồng lên vì sướng chứ không phải vì đau. Quay đầu lại nàng chúi hẳn mặt xuống cái gối để lưng cúi xuống và cái mông chổng lên thật cao mà nói: "Kiểu này… vào mới sướng!"

Minh hồ hởi nói: "Vậy hả? Thế kiểu này muốn mạnh hay nhẹ nào?"

Nàng hổn hển nói: "Mạnh… mạnh một chút… nhưng mà đừng mạnh quá anh nhé không là em gãy cổ đấy nhé!"

Minh nói: "Hứ… sướng thế làm sao mà gãy cổ được cơ chứ… he he… nhìn kiểu này khe âm đạo còn ngon lành hơn lúc nãy đấy!"

Hoài Thương tủm tỉm hỏi lại: "Sao mà ngon hơn lúc nãy?"

Chồng nàng giải thích: "Thì kiểu này hai môi âm hộ nó khít vào nhau chứ còn sao nữa… cứ như hai múi mít mật đây này."

Quỳ xuống rồi Minh cầm dương vật vẫn còn dính nhớp nhớp kê vào đúng cái cửa động đã khít lại mà ấn vào. Do nước nhờn bên trong vẫn còn nhiều nên chẳng khó khăn gì cho cả cái dương vật to tròn của cậu thọc thẳng vào.

Mông của bé Thương tròn mẩy nên doggy kiểu này sướng lắm… vỗ bèn bẹn rồi cậu vừa đụ vừa bảo: "Sao… sướng không… kiểu này có thốn không?"

Nàng rên lên: "Không thốn đâu chồng ơi… đã lắm… sướng lắm ấy… a. A. Đâm mạnh nữa đi anh… em sướng hức hức… đã quá… cái kiểu này vào sâu nhưng mà không thốn bằng kiểu lúc nãy ấy… đã… nhanh một chút đi anh… em lên đỉnh anh ơi… em ra nước… anh đụ banh cái âm đạo em ra đi!"

Quang Minh thở dốc nhấp nhổm mạnh hơn rồi bảo: "Đụ banh cái lỗ ra rồi còn gì nữa, vợ anh càng ngày càng dâm nhỉ… đụ cho thế này rồi mà còn muốn mạnh hơn nữa là sao?"

Nàng thỏ thẻ nói: "Thì mạnh hơn nữa em mới sướng chứ hức hức… em ra nước anh ơi… em sướng quá anh ơi."

Hoài Thương nấc lên từng tiếng thì cũng là lúc bên trong vách tường thịt non co bóp thật mạnh rồi tuôn xối xả dâm dịch ra. Dù cái vách tường thịt căng như vậy nhưng khi nó bóp mạnh thì cảm giác sướng lắm. Thở hổn hển, Minh nói: "Vẫn còn sức… anh làm mạnh thêm một chút nữa rồi mới xuất vào nhé…"

Bé Thương cổ vũ chồng mình: "Vâng… làm mạnh thêm một chút nữa rồi hãy xuất anh ơi a… a. Bắn tận sâu vào tử cung… của em đi… chồng ơi em thích…"

Cố gắng cong cái hông rồi Minh đâm mạnh hơn nhưng cho dù cậu có cố gắng lắm nhưng đúng lúc vợ cậu áp dụng bài tập Kegel khiến vách tường thịt ở trong bụng dưới của nàng co bóp dương vật cậu liên tục thì Minh không chịu được mà phun ầm ầm tinh dịch vào thật sâu bên trong cái âm đạo của Hoài Thương.

Cắn nhẹ vào môi mình nàng khẽ nói: "Nước của chồng sao hôm nay nóng thế?"

Quẹt mồ hôi lấm tấm trên trán rồi Minh nói: "Nước của chồng thì lúc nào mà chẳng nóng hì hì… cứ chổng mông thế này nó vào sâu là có thêm thằng bé đấy nhé!"

Hoài Thương cười tươi: "Hì hì… hôm nay là ngày an toàn mà chồng… không sao đâu…"

Đợi cho dương vật mềm oặt thì Minh mới khẽ khàng rút nó khỏi cái lỗ âm đạo. Do cô bé vẫn chổng mông như vậy nên tinh dịch của cậu vẫn ở bên trong chứ không chảy ra ngoài. Đổ sụp xuống rồi nàng thở hổn hển nói: "Bắt đền anh đấy… làm em mệt không chịu được rồi đây này!"

Minh cười nói: "Mệt thì ngủ, nếu thằng Thịnh có khóc thì chỉ một lát sau nó mệt và ngủ tiếp thôi."

Hoài Thương bĩu môi: "Đấy! Chỉ mải đụ nhau chẳng chú ý gì đến con mình cả, con cứ để trên lầu không trông à?"

Minh cười chịu thua: "Được rồi, để anh lên lầu xem con nó thế nào nhé."

Nàng quay người lại nhìn chồng mỉm cười thật tươi: "Vâng, giờ mệt rồi… anh cho nhiệt độ điều qua cao lên tí đi rồi hãy đi."

Thực hiện yêu cầu của nàng xong thì Minh lên lầu hai vô phòng Hoài Thương xem tình hình con trai thế nào, thấy đứa bé vẫn còn yên giấc trong nôi nên Minh trở xuống về phòng mình ôm Hoài Thương ngủ ngon, mặc kệ đống tinh trùng bầy nhầy hãy còn ấm ách bên trong cái lỗ âm đạo của nàng.​
 
Chương 81: Đê mê tình ái cùng Tâm Như và Thu Phương [1]

Tối hôm nay là thứ sáu thì theo lịch hai nàng Tâm Như và Thu Phương sẽ ngủ với Minh. Hai nàng mặc bộ váy ngủ cổ yếm hở lưng trong suốt đi vào phòng chồng mình. Minh nhìn hai cô vợ đầy gợi dục như thế khiến cậu thèm ứa nước miếng.

Minh nháy mắt nói với hai nàng: "Làm tình trên giường mãi cũng chán, vợ chồng mình đổi chỗ khác nhé."

Hai nàng khẽ hỏi: "Chỗ nào vậy chồng?"

Minh cười đáp: "Hồ bơi phía sau nhà đấy, chúng ta vừa bơi vừa…"

Vừa nói cậu vừa cho hai tay vuốt ve âm hộ của hai người vợ làm hai nàng khẽ rên tiếng nhỏ. Rồi Tâm Như và Thu Phương theo Minh đến chỗ hồ bơi với tâm trạng háo hức và mong chờ một cuộc hoan lạc mới lạ mà hai nàng chưa từng trải qua.

Cả ba người đi xuống phía dưới nhà, phía trước biệt thự là một khoảnh sân rộng rãi, cây xanh mát rượi ngăn nắp và sạch sẽ. Quang Minh chăm chăm nhìn chiếc áo ngủ mỏng manh của Tâm Như. Dưới ánh sáng bởi những bóng đèn được lắp ở phía trên mấy cây cột có thể nhìn rõ từng đường cong cơ thể, hai núm vú nhô lên và cả chiếc quần lót ren nhỏ xíu bên trong. Minh nhịn không được ôm lấy nàng, xoa xoa bờ mông tròn trịa mát rượi bên dưới lớp vải.

"Ừm… Nhịn không nổi phải không... Hi hi…" Tâm Như đáp trả bằng một nụ hôn thật say đắm.

Ba người đi về phía sau biệt thự có một cái hồ bơi lớn, nước xanh trong vắt, thấy được cả những thớt gạch men bên dưới. Thu Phương ngắm nhìn cái hồ bơi, rồi thoáng đỏ mặt nhìn Quang Minh và chị gái hôn nhau say sưa, sau đó chồng nàng tiến tới cũng phủ lên môi nàng những nụ hôn khiến nàng muốn chìm nghỉm trong nụ hôn đắm đuối.

“Hai vợ có biết anh đang nghĩ gì không?" Quang Minh hỏi.

Hai cô bé đỏ mặt gật gật đầu.

"Thì ra đầu óc hai em bậy bạ hết sức…" Minh trêu.

"Hứ…Tại anh đó Hi hi…" Thu Phương cười thẹn nói.

Ba người không nói thêm một lời, tự cởi đồ mình ra. Minh nhìn hai khuôn mặt xinh đẹp tựa Tiên nữ đang háo hức khiến cậu phấn khích đến tột độ.

Ùm…

Quang Minh cởi xong nhanh nhất, lao xuống trước. Lặn một hơi trồi lên, cậu mở hai mắt thật lớn nhìn Tâm Như và Thu Phương đang trần trụi đứng trên mép hồ tựa như tượng Venus. Hai chị em vô tình hợp ý nhau, mặt đỏ bừng, đứng yên như chờ chồng mình nhìn ngắm, bình phẩm. Thật trắng ah… Không có từ nào để diễn tả hết vẻ đẹp của hai mỹ nữ mà Minh đang hưởng thụ.

Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười. Thu Phương thanh thoát, yếu đuối, làn da mịn màng trắng muốt, hai bầu vú cân xứng xinh đẹp, cặp đùi thon dài khép chặt, mu âm hộ trụi lông. Tâm Như dáng người tuyệt đẹp, cong hình chữ S, làn da trắng nõn, hai bầu vú nảy nở căng tròn, bờ mông tròn trịa cong cong, cặp đùi thon dài khép lại cũng còn một khoảng trống tam giác của vùng mu lông phơn phớt và hai mép âm hộ đỏ hồng. Quang Minh khó khăn nuốt nước bọt, tay huơ huơ mãi mới thốt ra lời: "Xuống đây… Xuống nhanh… Muốn tui chết hay sao trời…"

"Hi hi… Tưởng anh chỉ cần nhìn thôi chứ?" Tâm Như trêu chọc, tay chắp sau mông vặn vẹo hai bầu vú khiêu khích.

"Hi hi…" Thu Phương khúc khích cười.

Thân thể trần trụi của hai nàng ngay lập tức lọt vào vòng tay Minh khi vừa xuống nước. Hai cánh tay cậu mở rộng sang hai bên, ôm ghì hai cơ thể mềm mại vào người. Hai bàn tay mân mê hai bầu vú căng tròn êm ái. Miệng cậu tham lam hôn hít khắp khuôn mặt xinh đẹp của nàng Như và nàng Phương. Lưỡi ba người cuốn hút lấy nhau không còn ranh giới. Dương vật cậu bị túm chặt, vuốt ve liên tục của rất nhiều bàn tay không phân biệt của ai.

"Ưmmm… Hôn vú em đi… em muốn anh hôn lên vú em…" Tâm Như nũng nịu.

Nàng nhón chân cho bầu vú nâng lên, núm vú đỏ hồng của nàng vừa qua khỏi mặt nước đã lọt vào miệng Quang Minh. Từng giọt sữa trắng ngọt lịm từ đầu vú nàng Như tiết ra chui vào miệng chồng nàng đang há bú mút.

"Ưmm… Ôi…" Tâm Như rên lên khe khẽ.

Lưỡi của nàng và em gái vẫn không rời, hai bàn tay trên dưới xoa bóp vú nhau và vuốt dương vật Quang Minh. Nàng Phương chậm rãi hôn khắp cổ chị mình, xuống bầu vú và ngậm mút núm vú còn lại của cô bé.

"Ôi… thích quá…" Tâm Như rên rỉ, hai cánh tay ôm ghì lấy hai cái đầu hì hục ngậm vú mình, tay nàng khao khát cầm dương vật của chồng cọ cọ giữa hai chân. Còn Thu Phương hít sâu một hơi, lặn xuống.

"Ahh…" Quang Minh hít hà sung sướng cảm giác dương vật mình đang lạnh lẽo chợt ấm áp dễ chịu thì ra là Thu Phương ngậm lấy quy đầu dương vật, lưỡi đánh quanh quanh, rồi nuốt sâu vào. Cuống họng nàng thật ấm, trơn trượt, lưỡi mềm mại, nham nhám, lúc trái, lúc phải như một con lươn. Cơ thể Minh càng mát lạnh vì nước hồ bơi, thì cảm giác ấm áp tê dại càng nhiều dưới hạ thể. Thu Phương vừa nhoài lên thở hổn hển, thì Tâm Như đã lặn xuống.

"Ahhh…" Quang Minh ngửa người dựa vào thành hồ bơi, hai chân mở rộng dưới nước. Một mái tóc đen bóng dập dền giữa hai chân cậu. Nhắm mắt lại cậu có thể tưởng tượng được đôi môi xinh xắn của cô vợ xinh đẹp Tâm Như đang bao quanh thân dương vật cậu. Thu Phương thì mút sâu, Tâm Như thì dùng đôi môi và lưỡi như những ngón tay xoa bóp mềm mại. Nàng Như trồi lên, mặt đỏ bừng hổn hển. Quang Minh liền ôm ghì thân thể cô bé bế bổng lên đi về phía bờ dốc thoai thoải của bể bơi. Đến vị trí nước ngang dưới đầu gối, dừng lại hô lớn: "Cao Thị Tâm Như, Cao Thị Thu Phương... tập hợp…"

Hai nàng cười hỏi: "Hi hi… Anh muốn làm gì?"

"Xếp hàng ngay…" Quang Minh quỳ gối, nước ngang đùi, dương vật to dài dựng đứng như chào cờ. "Trời ơi… Đi đâu vậy? Đứng lên làm gì… Quỳ xuống, chống tay ra trước… Ơ kìa người ta bảo xếp hàng, tại sao xoay ngược lại hả?"

"Hứ… Đáng ghét…" Hai cô bé bĩu môi, ư ử, chổng hai cặp mông tròn trịa, âm hộ khin khít trước mặt Minh. Cậu hài lòng gật đầu, tay cầm dương vật dũ dũ qua lại như duyệt binh. Cậu đặt tay lên mông Tâm Như, tay cầm dương vật khẽ nhét vào lỗ âm đạo hé mở của cô bé.

"Ưm…" Nếu nói miệng nàng ấm áp là hai thì khe âm đạo của bé Như phải tính là mười. Dương vật được vách tường thịt non bó chặt, từng chút đi sâu vào cõi thiên thai êm nhu ẩm ướt. Hai tay cậu xoa nắn cặp mông tròn trịa, bóp chặt, bắt đầu đụ mạnh.

"Ưmm… ưm…" Tiếng rên rỉ của nàng Như, tiếng chan chát của da thịt, tiếng ì oạp của nước hồ vang vọng cả gian nhà sau. Nàng Phương mặt nóng bừng bừng, mông ngún nguẩy bắt đầu mất kiên nhẫn thì một tay của Quang Minh đã tới. Hai ngón tay cậu miết quanh âm hộ ướt đẫm của cô bé, từ từ luồn vào trong làm Thu Phương khẽ rên: "Ôi… Ưm…” Hạ thể Quang Minh vẫn đụ đều đều, còn hai ngón tay bóng loáng dâm dịch móc sâu vào khe âm đạo của cô bé. Cậu vét quanh thành khe âm đạo, cảm nhận bên trong là những mô xúc cảm rờn rợn nhấp nhô được bao phủ bởi dâm dịch. Một chỗ thắt nhỏ trước khi ngón tay cậu xâm nhập bên trong.

Tâm Như bắt đầu rên la lớn, cơ thể run rẩy liên tục. Quang Minh đụ chậm lại, từ từ rút dương vật ra. Cậu vừa chuyển người qua, ngay lập tức đưa dương vật lấp kín bên trong khe âm đạo Thu Phương. Những ngón tay cậu mân mê, vuốt ve luồn vào âm đạo bé Như. Vẫn cảm giác rờn rợn quen thuộc trên đầu ngón tay, nhưng có phần đỡ chật chội hơn. Hai ngón tay cậu móc sâu vào trong, ngoáy xuôi, ngoáy ngược, ngón tay cái lại đặt lên âm hạch day day thật mạnh.

"Ưmmm… Ôi… Em thích quá… Ưmm… ưmm… Ưmm…" Nàng Như rên lớn. Tiếng rên rỉ vang vọng khắp cả khu biệt thự, nhưng chẳng ai quan tâm, nhất là ba người trong cuộc. Quang Minh lật ngửa bé Phương ra, giở hai đùi cô bé dang rộng hết mức, cắm dương vật vào khe âm đạo giữa hai chân nàng.

"Ưmmm… Ôi…" Đầu cô bé chìm hẳn xuống, nước sâm sấp mép môi. Hai bầu vú như hai ngọn đồi duy nhất sau cơn đại hồng thủy, nảy tưng tưng bồng bềnh trên mặt nước. Tâm Như lõa lồ trườn người lên bụng Thu Phương, tay nàng xoa nắn, bóp vung hai bầu vú lên, mút chùn chụt. Núm vú bé Phương săn cứng ray rứt trong miệng chị gái, nàng ôm ghì lấy đầu Tâm Như, hai bầu vú ưỡn cong lên chới với.

"Ôi… Em thích quáaaa… Ưmmm…" Thu Phương còn đang há hốc lim dim thì sức nặng của Tâm Như trên cơ thể cô bé chợt tăng gấp rưỡi. Quang Minh đè bẹp nghiến nàng Như ngay trên mình nàng Phương. Hai chân cô bé dang rộng, để dương vật nó tìm đường xâm chiếm.

"Ưm… ôi…" Nàng Như nấc lên từng tiếng một theo từng cú đụ mạnh mẽ của chồng. Hai bầu vú chèn ép trên ngực bé Phương thành hai khối thịt căng tròn sang hai bên. Quang Minh càng đổ người tới trước, mặt cậu áp lên tấm lưng trắng muốt mịn màng của Tâm Như, hạ thể dồn dập liên tục.​
 
Chương 82: Đê mê tình ái cùng Tâm Như và Thu Phương [2]

"Ưmmm… ôi… Em chết mất… Ôi…" Nước hồ bơi xao động, rút ra, dồn lại theo dương vật Quang Minh, rồi vỡ òa trước cửa mình Tâm Như. Cặp đùi nàng co lên, những ngón chân co rút, cặp mông tấy đỏ lên vô lực chống đỡ trước sức mạnh vũ bão của chồng nàng khiến cô bé phải rên lớn: "Ôi… Em… Em… Ahhh…"

"Ahhh…" Quang Minh gầm lên, rút dương vật mình ra, nhằm ngay miệng há hốc của Tâm Như xuất tinh xối xả. Từng đợt, từng đợt tinh trùng nóng bắn tung toé vào miệng, lên khắp khuôn mặt xinh đẹp của nàng Như. Mặt nàng đỏ bừng, nhìn chồng như oán trách, nhưng miệng vẫn đón dương vật vào, mút say mê.

"Ahhh…" Nhìn khuôn mặt xinh đẹp bê bết vết nhầy trắng đục, đôi môi đỏ xinh của Tâm Như vét sạch thân dương vật, ánh mắt nhìn lên nàng vừa ngượng ngùng vừa hờn dỗi. Mẹ nó, sung sướng… Không còn lời diễn tả.

"A... Thu Phương… vợ yêu của anh…" Đột nhiên Quang Minh hét lên, nhảy chồm qua Thu Phương mặt đang chìm nghỉm dưới nước. Nhìn khuôn mặt cô bé tái nhợt, nước trào ra miệng, lòng cậu đau như cắt. Nãy giờ cậu mãi làm tình với cô vợ thứ ba mà quên mất cô vợ thứ tư nằm bên dưới. Minh vội kéo nàng lên bờ, hô hấp nhân tạo. Nhưng môi vừa chạm môi, thì cái lưỡi nhỏ của cô bé chợt sống lại.

"Hi hi…" Nàng cười.

"Ahhh… Dám gạt anh hả?" Minh giận vỗ một phát vào mông bé Phương - "Chát…" "Ai ui…" Thu Phương xoa xoa cặp mông đỏ lừ: "Em nín thở hay lắm đó… cũng may anh… chỉ được hai phút… Nếu không thì tiêu thật rồi… Hi hi…"

Cậu ôm chặt nàng vào lòng, nói như muốn khóc: "Đừng bao giờ làm thế với anh nữa nghen, anh sợ lắm khi một trong bốn vợ của anh gặp điều gì bất trắc, mà nhất là em lại hay tinh nghịch, làm anh phải luôn trông chừng."

Thu Phương mỉm cười nhắm mắt xúc động khi nghe lời nói đầy quan tâm yêu thương từ chồng mình, nàng nhẹ nhàng nói: "Em xin lỗi vì đã để chồng phải lo lắng, em xin hứa sẽ không làm thế nữa đâu chồng ạ!"

"Như vậy thì tốt, giờ phải phạt em" Nói rồi Minh rúc mặt vào hai bầu vú cô bé làm nàng cười ré lên: "Hi hi…"

Tâm Như vốc nước, vừa rửa mặt, vừa cười nắc nẻ. Nàng dĩ nhiên biết em gái giả vờ vì nàng còn sờ mó cơ thể em gái suốt. Làm sao có thể xảy ra chuyện gì chứ? Nhìn chồng và em gái trần trụi vật lộn từ trên bờ, lăn ùm xuống nước, nàng cảm thấy rất vui, cảm giác tự do thoải mái bên người mình yêu thương không bị ràng buộc bởi những quy định khi còn là người hầu của chồng nàng lúc còn ở cõi trời Hóa Lạc. Nhưng khi ánh mắt cô bé nhìn quan cảnh xung quanh, lòng lại chùn xuống. Cái hồ bơi này, có lẽ là lần đầu nàng sử dụng. Biệt thự này đã ở gần một năm và nàng đã thấy quen thuộc.

"Tha cho em… Thôi mà… Em xin lỗi… Ahhh…" Thu Phương lao đến núp sau lưng Tâm Như. Quang Minh không né không tránh vồ luôn cả hai nàng đè xuống. Bốn bầu vú tròn trịa lại biến thành đệm cho cậu vùi mặt vào, tham lam ngấu nghiến.

"Ưmm… Ôi… Đừng cắn…" Nàng Như khẽ rên.

"Anh… Đừng kéo ra mà… Ôi…" Nàng Phương thì thào phản đối.

Tâm Như biến ra cái giường cực lớn hình tròn, gra trắng muốt để nàng, bé Phương, Quang Minh tiếp tục cuộc hoan lạc. Nàng Như quỳ gối chống tay mép giường, miệng há hốc rên rỉ. Quang Minh vừa xoa nắn hai bầu vú căng tròn, hạ thể vừa thao mãnh liệt vào mông cô bé. Nàng khuyến khích chồng: "Ưmmm… Ôi… mạnh nữa đi anh… Ôi… Em thích quá…"

Thu Phương ôm ghì lấy cơ thể Minh, tay vuốt ve bộ ngực rắn chắc của cậu, lưỡi hai người cuống lấy nhau say mê. Minh hít hà liên tục cho cơn sung sướng dịu xuống để nghe cơn rên rỉ thoát từ đôi môi xinh xắn của nàng hồ ly xinh đẹp Cao Tâm Như. Tay cậu thích thú bóp nghiến hai bầu vú bé Như, dương vật càng gào thét điên cuồng xâm chiếm bên trong âm đạo cô bé.

"Ahh… ưmmmm… Ôi… Anh…" Nàng Như càng rên gấp bội.

Một dòng nước ấm áp tuôn trào trong âm đạo cô bé nhưng Minh không dừng lại dù một khắc, cậu nghiến răng thúc tiếp, càng mạnh hơn, tay cậu nắm kéo hai núm vú nàng đến sưng tấy lên.

"Ưmm… Ôi… Em em chết mất… Ôi…” Tâm Như há hốc, hai bàn tay muốn che cặp vú bị chồng nàng gạt ra. Cậu bóp nghiến hai bầu vú nàng, hạ thể thúc ngược lên từng cú, từng cú mãnh liệt. Quang Minh gầm lên, xoay nàng lại rồi bế cô bé lên giường nằm ngửa ra, hai tay cậu nhanh chóng banh hai chân nàng rộng ra thành góc bẹt có thể rồi đút dương vật vào cửa động giữa hai chân nàng để lấp đầy bên trong rồi đụ tiếp. Lát sau từng dòng tinh từ quy đầu dương vật bắn vào trong tử cung của Tâm Như rồi cậu rút dương vật ra nhắm ngay cái miệng xinh xắn há hốc của nàng xuất tiếp vào đó.

“Ưmm…" Tâm Như thở dốc, cuống họng nuốt xuống từng chút một.

"… Hứ… Sao không cho em…" Thu Phương vội nằm xuống, le lưỡi liếm khắp mặt chị gái.

"Ahhh…" Quang Minh vừa hít hà, vừa cầm dương vật bê bết của mình quét quanh quanh đôi môi đỏ hồng của Tâm Như, lại đưa qua miệng Thu Phương để nàng vét sạch. Môi bé Phương mở rộng để chiếc lưỡi đỏ hồng đưa ra liếm từ dưới lên tới trên, vét đi cả giọt tinh đang rỉ ra từ đầu dương vật Quang Minh.

"Ahhh… Em ngậm nó đi…" Minh nói.

Nàng lém lỉnh nhìn chồng khẽ hất mái tóc đen dài còn ướt ra sau lưng. Đôi môi cô bé hé mở chậm rãi ngậm lấy đầu dương vật.

"Ôi… đừng dùng răng… Dùng môi và... lưỡi như mọi lần ấy… Ôi…" Minh rên rỉ.

Nhìn đôi môi xinh xắn bao quanh dương vật mình và ánh mắt yêu thương của Thu Phương làm Minh sướng muốn điên.

"Em nằm xuống đây…" Nói rồi Quang Minh kéo Thu Phương nằm sấp xuống giường, hai chân bỏ thỏng xuống đất. Cậu lùi người lại chiêm ngưỡng cặp mông tròn lẳn như vẽ bằng compa, trắng phau phau, hai cánh môi âm hộ khít khao đỏ hồng mọng nước. Minh quỳ xuống đất, hai tay cậu đặt lên mông vợ mình. Mông vừa mịn màng, vừa căng tròn tuyệt đẹp như chị gái của nàng, bé Phương áp mặt trên giường, hơi thở dồn dập vì chồng đang bóp nghiến cặp mông, kéo mở ra. Mới có một đứa con mà nàng ngày càng đẹp đẫy đà lên, từ trên xuống dưới, đến cả những chỗ sâu kín nhất cũng hoàn mỹ đến lạ kỳ. Bên trên hai cánh môi ẩm ướt là một bông hoa chúm chím hồng hồng. Minh úp mặt vào, lưỡi le dài liếm một đường từ âm hộ lên đến hậu môn cô bé.

"Ahhh… ôi…" Bé Phương rên rỉ.

Minh lại khum thấp xuống, chui hẳn đầu vào giữa hai chân nàng. Tay cậu vạch hai môi âm hộ cô bé ra, miệng há lớn, ngậm khít, mút mạnh. Nước nhờn tràn ra như muốn nhấn chìm cậu, lưỡi cậu le dài liếm quanh quanh cái âm hạch nho nhỏ xinh xinh.

“Ahhh… Ưmm… Em chết mất… Anh ơi… Ôi…” Nàng Phương đờ đẫn cả người, hai chân muốn nhũn ra, cả âm hộ đè dí lên miệng chồng nàng, mặc cho Minh xì xụp như muốn hút khô cơ thể nàng.

Giây lát sau, Minh ngồi dậy, tay cầm dương vật đỏ bầm giận dữ, tay kia xốc eo Thu Phương quỳ cao lên. Cậu hít hà cọ cọ đầu dương vật vào âm hộ cô bé, khẽ tách hai môi âm hộ, ấn vào thật nhẹ.

“Ô… anh ơi…” Nàng lại rên.

Minh vừa hít hà, vừa nhấp vào chậm chậm. Cảm giác khít khao ấm áp quanh đầu dương vật thật tuyệt diệu. Cậu đẩy vào rút ra từ từ và hạ thể bắt đầu thúc mạnh tăng tốc.

"Ahhh… Ôi…" Thu Phương há hốc, mặt ngửa lên vì cơn sướng bắt đầu tràn đến, Minh khí thế bừng bừng vừa đụ, tay vừa vỗ mông nàng chan chát. Cặp mông cô bé đàn hồi, căng tròn như hai trái banh, hạ thể cậu dập vào, nảy ngược ra thật sướng không thể tả. Minh thấy mình như đang chơi bập bênh, bên dưới có một cái lò xo lớn, vừa xuống lại nảy lên.

Dương vật cứng vừa thẳng, một đường lại một đường đi tới, chèn ép hai môi âm hộ bé Phương đến nức nở, đỏ tấy lên. Tay cậu vuốt ve tấm lưng trần láng mịn, xoa bóp hai bầu vú trắng nõn bị đèn nghiến trên chiếu. Nàng há hốc, đờ đẫn, miệng không phát ra nổi tiếng rên rỉ. Âm đạo của nàng tuôn trào dâm dịch ướt vãi dưới sàn. Dương vật Minh hai lần bị vách tường thịt non của bé Phương co bóp mạnh. Đến lúc cậu vã mồ hôi, sướng khoái sắp đến đỉnh thì Thu Phương đã hét lên vì sướng: "A... a... a... em ra…"

Rồi nàng rũ người thiêm thiếp. Quang Minh gầm lên: "Ahhh…"

Từng dòng, từng dòng tinh dịch nóng hổi phun trào như thác đổ vào trong tử cung cô bé. Minh gầm gừ sung sướng, nhấp nhấp dương vật thêm mấy cái như muốn cảm giác đê mê còn âm ỉ lại mới rút khỏi âm đạo bé Phương.

Trên chiếc giường tròn trắng muốt, ba cơ thể lõa lồ rã rời dính chặt vào nhau, ngủ vùi.​
 
Chương 83: Còn lại em và anh

Ba ngày trước thời điểm Minh và Tâm Như, Thu Phương cùng hoan lạc và ngủ ở hồ bơi phía sau biệt thự...

Ảo Hóa Quỷ đưa cho Bạch Dạ một viên đá chứa đầy quỷ khí và nói: "Đến khu công viên phần mềm Thuận Tiến, đưa cho con ma thần vòng đó. Nhớ làm đúng lời ta dặn đấy."

Bạch Dạ thưa: "Tôi đã rõ, chủ nhân…"

Ảo Hóa Quỷ hỏi: "Sao thế?"

Bạch Dạ đáp: "Ngài có nét gì đó giống Naraku, chủ cũ của tôi."

Ảo Hóa Quỷ ngạc nhiên: "Thế hử? Ở điểm nào?"

Bạch Dạ trả lời: "Ở điểm suy tính kế hoạch chăng!"

Ảo Hóa Quỷ nói: "Vậy ư? Thôi ngươi đi đi."

Bạch Dạ chắp tay nói: "Vậy tôi đi đây."

Nói rồi Bạch Dạ cưỡi trên lưng con hạc giấy bay đi.

...

Buổi sáng tại hồ bơi phía sau biệt thự...

Quang Minh mở mắt thức giấc nhờ ánh sáng mặt trời chiếu vào mặt, cậu ngồi dậy khẽ vươn vai rồi nhìn bên cạnh thấy Tâm Như và Thu Phương trần trụi còn đang nằm lăn lóc chưa tỉnh. Đánh thức hai nàng bằng cách nhét dương vật vào từng lỗ âm đạo của hai cô bé đụ tới tấp khiến cả hai cảm thấy thốn bên trong bất ngờ mà rên la oai oái. Sau đó cậu hôn lên trán hai nàng nhẹ nhàng nói: "Trời sáng rồi đó hai em. Còn phải cho các con chúng ta ăn sáng nữa chứ."

Hai nàng ngáp dài ngắn đáp: "Dạ, thưa chồng."

Cả hai nàng uể oải ngồi dậy cùng Minh rời khỏi giường, Tâm Như vận phép làm chiếc giường biến mất rồi cả ba người không thèm mặc quần áo cứ thế tồng ngồng đi vào trong biệt thự thì thấy Ngọc Duyên và Hoài Thương đang chăm con của họ, bé Duyên mỉm cười nói: "Anh Minh, Tâm Như, Thu Phương, chào buổi sáng."

Minh nói: "Chào buổi sáng, hai vợ Duyên, Thương."

Hai nàng Như - Phương đồng nói: "Chào buổi sáng chị Duyên, Hoài Thương."

Hoài Thương vừa đút cho con trai Hưng Thịnh ăn bột vừa ngạc nhiên hỏi: "Sao anh Minh với hai người không ngủ trong phòng mà lại ra ngoài làm gì thế?"

Thu Phương cười nói: "Anh Minh muốn đổi chỗ ngủ ấy mà thế là em với chị Tâm Như theo ảnh ra chỗ hồ bơi ngủ luôn."

Hoài Thương ngạc nhiên "Ồ" lên một tiếng, còn Ngọc Duyên cười nói trong khi tay cầm khăn lau miệng cho cậu con trai Thiên Tú: "Gu lạ nhỉ!"

Tâm Như cười nói: "Ngày kia tới phiên chị Duyên với Hoài Thương nên em nghĩ hai người cũng nên thử để biết cảm giác."

Ngọc Duyên cười đáp: "Nghe hay đấy, hai em với anh Minh vệ sinh tắm rửa rồi bế mấy nhóc xuống đây, chị hâm nóng lại nồi bột."

Tâm Như và Thu Phương khẽ cười đáp: "Tụi em cảm ơn chị nhiều lắm."

Rồi Tâm Như và Thu Phương trần trụi lên cầu thang, Minh tranh thủ ôm hôn hai chị em Ngọc Duyên và Hoài Thương, tranh thủ lột áo hai dây hở lưng của hai nàng ra khỏi người, cậu bóp nắn bú mút cặp vú của hai nàng Duyên, Thương, cả hai rên rỉ thỏa thích. Minh cười nói: "Cảm giác ăn vụng thích thật."

Bé Duyên và bé Thương cười đồng tình, bú mút vú hai nàng xong thì Minh hôn hai cậu con trai: "Chào buổi sáng, hai con ngoan của cha."

Hai đứa bé cười oe oe với cha mình, sau đó Minh đi lên cầu thang về phòng. Ngọc Duyên và Hoài Thương ngồi dậy mặc lại chiếc áo hai dây hở lưng và chăm con mình tiếp.

Tâm Như và Thu Phương mặc loại áo yếm hai dây cột nơ lưng và váy ngắn tới đùi đang bế con mình cùng chồng xuống nhà dưới. Buổi sáng chủ nhật luôn tập hợp đủ các thành viên trong tổ ấm nên Minh vui lắm.

Cho con ăn bột xong thì Tâm Như, Thu Phương cùng Ngọc Duyên, Hoài Thương ăn sáng cùng chồng. Minh cùng bốn cô vợ xinh đẹp dùng bữa và chuyện trò luyên thuyên. Ngọc Duyên thông báo là lát nữa ông quản gia của nhà họ Cao sẽ tới đón nàng và Hoài Thương cùng các con về thăm cha mẹ của hai nàng, có lẽ cha mẹ vợ nhớ nhung hai cô con gái và muốn gặp hai nàng và cháu ngoại rồi.

Cảm thấy không yên tâm nên Minh kêu Thu Phương đi theo ngầm hỗ trợ hai vợ Duyên – Thương, cậu nhìn Tâm Như nháy mắt, nàng lấy tay che miệng cười thừa biết sau khi ba người kia đi thì chồng nàng sẽ đè nàng ra mà mây mưa vì nàng là người vợ mà cậu yêu quý nhất, đó là bí mật của nàng và chồng mình.

Một tiếng sau...

Xe nhà họ Cao chở chị em Ngọc Duyên và Hoài Thương đi rồi thì Thu Phương vận phép bay theo chiếc xe. Còn lại Tâm Như và Quang Minh nhìn nhau cùng cười tủm tỉm, nàng vòng hai tay ghì đầu Minh xuống, còn hai tay cậu ôm lưng nàng, cả hai ôm hôn một cách say sưa. Cả hai hôn nhau thì buông ra, nàng cười nói: "Đợi em xuống bếp hâm sữa cho con nha!"

Minh không nói gì luồn tay vào trong cái áo yếm nàng đang mặc và bóp vú nàng một cái, cậu nói: "Ok em."

Nàng cười thật tươi rồi ngúng nguẩy cái mông đi xuống dưới bếp. Đang hâm nóng sữa thì Tâm Như bất ngờ khi Quang Minh đưa tay kéo nàng quay lại và cậu áp ngay miệng mình vào miệng nàng. Và hình như bé Như cũng chỉ chờ có vậy, nàng hé miệng ra đón nhận cái hôn thèm muốn đến cháy bỏng của chồng mình, vậy là lửa dục trong hai người đều đồng loạt phát cháy.

Hai cánh tay Minh ghì chặt lấy tấm thân của Tâm Như ép sát vào cơ thể cứng cáp của cậu. Một tay cậu bóp lấy bên mông phổng phao của nàng, Minh ấn mạnh vào hạ bộ mình để cho dương vật được tiếp xúc với phần mu mềm mại trong quần lót của nàng. Hành động của Minh làm Tâm Như khoái chí, nàng thích chồng mình mạnh mẽ như vậy và khi nàng cảm nhận được cái vật cưng cứng chọc vào cái mu trong quần lót của mình thì dưới háng, dâm thủy bắt đầu rỉ ra… Thật là nhớp nháp, nàng để cho chồng thoải mái hôn, thoải mái mút lưỡi mình. Minh hôn ngấu nghiến như thể muốn cho nàng biết là cậu thèm khát nàng đến mức độ nào.​
 
Chương 84: Kích tình Tâm Như

Tâm Như phải đứng dựa vào thành bếp khi tay Minh đưa ra đằng trước kéo tuột hai dây áo yếm trên vai nàng xuống, Minh tham lam bóp hai bầu vú trắng núng niếng vì sữa đầy. Từng giọt sữa bắt đầu rỉ ra từ cái đầu vú đỏ hồng thì cậu mới tha cho cái môi của nàng để cậu cúi xuống mút hai cái núm vú. Miệng cậu di chuyển xuống mút say sưa một bên vú của cô bé, một tay ra sức bóp quả vú còn lại, tay kia cậu luồn vô trong váy ngắn của vợ cậu mà mân mê bóp cái âm hộ.

"Ôi... Ôi…" Tâm Như rên lên trong cơn sướng.

Quang Minh đang no nê vì được uống nhiều sữa từ hai bầu vú của nàng, nghe nàng rên như vậy thì cậu ngẩng đầu lên, không trả lời mà lại hôn lên cái miệng xinh đẹp đó của nàng. Bé Như mỉm cười hạnh phúc khi chồng nàng lại say mê nàng đến vậy, phải chăng vì nàng sở hữu nhan sắc xinh đẹp hơn ba người còn lại? Hay vì tính ôn nhu, thẹn thùng và bẽn lẽn của nàng? Có thể là cả hai.

Lúc này Minh lột tung cái áo yếm hai dây cột nơ lưng, rồi tụt cả váy ngắn lẫn quần lót của Tâm Như vứt vào một góc bếp. Nàng trần trụi như nhộng đứng mỉm cười thì Minh bế xốc nàng lên cái bàn bếp, lúc này cậu không nói gì hết mà chỉ hành động.

Tâm Như tự động dạng hai chân ra khi chồng nàng dùng tay mân mê hai cánh môi âm hộ, mắt cậu nhìn thẳng vào mắt nàng và khi thấy nàng nhắm mắt lại thì cậu đút một ngón tay vào cái khe âm đạo đã nhớp nháp dâm thủy.

"Ư ư… em sướng quá anh ơi…" Cô bé sướng rên lên, nàng kéo đầu Minh lại để hôn trong khi bên dưới háng thì cậu vẫn miệt mài dùng ngón tay kích thích cái khe âm đạo của nàng.

Một ngón, rồi hai ngón, tiếng nhóp nhép vang lên làm cậu mỉm cười nói: "Âm hộ gì mà sao nước nhiều thế này cơ chứ… "

Đang mút lưỡi thì Minh thấy bé Như dừng lại, thấy tay nàng ấn đầu mình xuống, hiểu ý cậu trêu nàng: "Muốn anh liếm à?"

Nàng nói gấp gáp: "Vâng, anh liếm âm hộ em đi, liếm hết dâm thuỷ cho em đi, nhanh lên anh em không chịu được nữa rồi…"

Minh cười chọc nàng: "Liếm xong có cho anh đụ không?"

Tâm Như thích lắm nhưng giả đò ngại ngùng: "Ứ… chồng nói bậy thế… vợ nghe không quen."

Minh cười: "Đụ thì nói là đụ… Có gì đâu mà bậy hả vợ? Nhưng nếu em không thích thì anh không nói nữa."

Bỗng nhiên trong đầu Tâm Như có ý nghĩ nếu như nàng làm phật ý Quang Minh chắc chắn sẽ làm cho cậu giận và chán ghét nàng, trong mắt nàng thì Minh là người chồng vĩ đại trên cả tuyệt vời, lại nữa nàng là người vợ được cậu yêu chiều nhất trong bốn vợ nên cho dù thế nào nàng cũng sẽ không dám làm điều chi đắc tội với người mà nàng nhất mực thương yêu. Tâm Như mỉm cười dịu dàng kéo đầu Minh sát mặt mình, miệng nàng thủ thỉ trong khi hai cái miệng đang kề bên nhau: "Tuy bậy... Nhưng em… Thích nghe lắm chồng ạ."

Quang Minh chưa kịp mỉm cười thì đã bị miệng của nàng phủ kín miệng mình. Cậu bị kích thích khi thấy bé Như chủ động đưa lưỡi lùa sang miệng mình. Nàng ngoáy lưỡi bên trong miệng cậu một lúc thì nàng lại thủ thỉ: "Thè lưỡi ra đi anh!"

Minh bắt đầu thích thú khi thấy nàng chủ động như vậy bèn thè lưỡi ra và ngay lập tức cái lưỡi của cậu đã được cô vợ hồ ly tận tình mút. Cô bé vừa mút vừa từ từ kéo lưỡi của ông chồng như muốn cho dài thêm rồi nàng ngoạm cả cái lưỡi dài đó vào trong miệng mình. Cách thưởng thức lưỡi của Tâm Như như là nàng đang thưởng thức một món ăn khai vị của Pháp.

Sau màn cháo lưỡi khiến Quang Minh đê mê, nàng từ từ nhả lưỡi cậu ra, miệng nàng cũng ứa ra những dòng nước bọt chảy xuống cằm trông vô cùng đĩ thõa. Thấy đã đủ, Tâm Như khẽ cười nhỏ nhẹ nói: "Nào bây giờ đến lượt chồng liếm âm hộ cho em đi! Khe âm đạo em ngứa lắm rồi chồng ơi."

Minh thấy không còn từ nào có thể miêu tả nổi độ dâm đãng của vợ mình, nhưng nghĩ thì vậy thôi vì chính cậu nghe lại thấy thích, nghe mà dương vật trong quần giật giật liên hồi. Ngay lập tức Minh dùng hai tay banh hai chân của nàng ra và cậu từ từ cúi đầu xuống để liếm âm hộ cho cô vợ yêu quý của mình.

Quang Minh đưa lưỡi liếm vài đường thì sau đó cậu áp cả cái miệng vào âm hạch, ngay lập tức mồm cậu đã bị ngập trong dâm dịch của Tâm Như. Bao nhiêu nước trong khe âm đạo của cô vợ tuổi mười tám chảy ra cậu lè lưỡi liếm sạch khiến cậu sung sướng vô cùng. Lúc này Minh chỉ biết là cứ chơi cho thỏa cơn nứng, hưởng thụ cho đã tấm thân ngọc ngà của Tâm Như thì có chết cậu cũng thấy mãn nguyện.

Minh lè lưỡi liếm một đường dọc giữa hai cánh môi âm hộ sưng mọng của bé Như, âm hạch của nàng đã nổi lên một cục to đùng, liếm đến âm hạch cậu ngừng lại đá lưỡi qua lại liên tục….

"Aaa… Aaa… em sướng, liếm mạnh lên anh ơi..." Được nàng khích lệ Minh nuốt luôn âm hạch vào miệng cắn nhẹ không ngừng.

"Á á á… Á… Aaa… em sướng… Chồng làm vợ sướng quá chồng ơi…" Nàng hét to như bể nhà, hai mắt trợn ngược nhìn chồng nàng, hai đùi kẹp chặt đầu Minh. Dâm dịch trong âm đạo nàng tuôn như mưa, Minh liếm không kịp nên chảy xuống cả hai bên bẹn nàng.​
 
Chương 85: Quang Minh cùng Tâm Như chìm đắm trong hoan lạc

Thấy đã đủ và cũng ngạt thở vì bị hai đùi của cô bé kẹp chặt, Quang Minh từ từ đứng dậy. Miệng cậu lúc trước thì dính đầy sữa, giờ thì nhớt nhát dâm thủy bao quanh hai bên mép và cả cằm. Minh không ngại ngần điều đó, cậu vẫn kéo đầu Tâm Như sát mặt mình rồi hai người tiếp tục hôn nhau. Cậu cười nói: "Dâm dịch của em ngon lắm, ngọt hơn cả Thu Phương"

Nàng đỏ mặt thẹn thùng nói: "Được anh khen làm em thấy vui lắm."

Minh liền đút hai ngón tay vào cái khe âm đạo của nàng, hai ngón của cậu vừa chọc vừa như muốn banh, muốn nới cho nó rộng ra. Thấy hai ngón đã đủ ướt thì cậu rút ra và đưa lên miệng Tâm Như. Nàng mút, thè lưỡi ra liếm khiến Minh nhìn mà thấy rạo rực hết cả người. Cậu nhìn cái lưỡi của nàng thè ra liếm mà thấy ba người vợ còn lại chẳng thể bằng.

Không kìm được cảm xúc, Minh bế thốc Tâm Như lên người đi ra phòng khách có ghế salon. Hai chân cô bé quặp chặt hai bên hông cậu, hai tay thì bám sau gáy cậu. Nàng vận phép lên đôi mắt và nháy một cái để tắt bếp lửa đang hâm nóng bình sữa rồi nàng mỉm cười cúi xuống vừa hôn môi cậu và cố tình nhả ít nước bọt cho chảy xuống, Minh ngay lập tức nuốt hết sạch… Chứng tỏ cậu cũng dâm không kém gì nàng…

Đặt bé Như ngồi xuống ghế, Quang Minh cởi chiếc áo trên người ra rồi đứng trước mặt nàng. Nàng hiểu ý đưa tay vuốt ve đúng cái cục nhô lên ở bên trong quần, nàng từ từ tụt chiếc quần của cậu xuống chân thì dương vật ngay lập tức bật lên như cái lò xo khiến nàng giật mình.

Nàng cầm khúc thịt vừa cứng vừa to của chồng, nàng thốt lên rồi ngước mắt nhìn Minh mỉm cười rồi từ từ hé miệng ra. Cô bé thè lưỡi ra mút mút rồi cầm dương vật đập đập mấy cái lên lưỡi mình. Tất cả đều có bài bản và cái gì chứ bài bản về BJ thì Tâm Như lại quá sành. Sau khi gây tê thân dương vật và cái quy đầu bằng lưỡi thì nàng há to miệng ra để nuốt chửng cả chiều dài dương vật chui vào tít sâu tận trong cổ họng. Minh như không thể đứng vững bởi vì cậu sướng… Sướng đến nỗi phải ngửa miệng lên trần nhà mà thốt lên: "Ôi.. Ôi.. Cái miệng em làm anh sướng dương vật quá…"

Nàng thích lắm khi đã làm chồng mình phải sướng tê bởi mình.

Khi thấy Tâm Như mút và ngậm dương vật mình trong miệng thì Minh cũng phối hợp bằng cách hẩy mông trông giống như là cậu đang đụ vào miệng nàng. Cậu sướng quá tăng dần tốc độ đụ vào họng Tâm Như. Mỗi cú đụ tăng lên cả về độ mạnh và độ sâu khiến cô bé đôi lúc cảm thấy như mắc nghẹn, khó thở. Quang Minh vừa đụ vừa nhìn xuống thấy dương vật mình và cái miệng của nàng nhầy nhụa nước miếng trông vô cùng kích thích.

Cảm thấy chơi kiểu này sẽ không trụ được lâu, sợ sẽ xuất khi mà cái khe âm đạo chưa được đụ nên Minh dứt khoát rút dương vật khỏi miệng nàng đẩy bé Như nằm xuống ghế. Nhìn cô vợ với đôi mắt đờ đẫn, cái miệng nhớt nhát, hai bầu vú trắng căng tròn và cái âm hộ ướt át mời gọi khi hai chân đã được nàng tự động dang rộng ra, Minh không thể chờ thêm được một giây nào nữa, cậu dí dương vật gân guốc của mình vào khe âm đạo cô bé rồi hẩy mông nghe "phụp” một cái... Rõ sướng. Cả hai vợ chồng đều đồng loạt kêu lên cùng lúc khi dương vật đâm ngập lút cán vào sâu bên trong khe âm đạo Tâm Như: "Á!!!"

Minh ngoáy ngoáy cái mông sành điệu để cảm nhận từ từ cái khoan khoái khi dương vật của mình được ngâm trong âm đạo của cô vợ xinh đẹp.

"Anh sướng quá em ơi…. Có chết anh cũng hạnh phúc khi lấy em làm vợ, Tâm Như à." Nghe những lời bộc lộ thật lòng của chồng thì cô bé cũng cảm động và thương yêu chồng nhiều hơn nữa.

Nàng đưa tay lên vuốt má cậu một cách trìu mến rồi mỉm cười thỏ thẻ nói: "Em cũng hạnh phúc và mãn nguyện lắm khi được anh chọn làm vợ, một người vợ đúng nghĩa là khi có chồng và hai đứa con. Và anh đừng nói như thế nữa nha, em muốn anh phải sống mãi bên cạnh mẹ con em và còn phải giúp em sinh tiếp bốn đứa còn lại đó. Định mệnh đã giúp chúng ta gặp lại nhau và nên duyên vợ chồng khiến em đến nay còn không tin đó là sự thật."

Minh vừa đụ vừa trả lời nàng: "Nó đã thành sự thật rồi đó vợ yêu à!"

Nàng mỉm cười gật đầu với chồng.

Minh liền bắt đầu dập mông xuống, dương vật cứ thế từ trên cao đâm thẳng xuống cái khe âm đạo như cái chày giã gạo. Đôi mắt Tâm Như đờ đẫn vì dương vật khủng của Minh cứ thế đâm vào trong tận cùng âm đạo cô bé. Nàng sướng lắm, vừa đưa hai tay lên bóp hai vú mình vừa rên rỉ: "AAAAA… Sướng… Quá anh ơi… Ư.. Ư… Anh dập nát âm đạo em rồi."

Minh hét lên: "Sướng không em!"

Để cho cả hai cùng hòa nhịp theo tiếng gọi của nhục dục, Tâm Như cũng hưởng ứng theo chồng nàng: "Vâng... Em sướng lắm… Á… Ư.. Ư… Mạnh.. Mạnh nữa đi anh."

Quang Minh nghe nàng kêu mạnh nữa thì ra sức đụ liên tục bất tận vào khe thịt của nàng, dương vật dài của cậu rút ra rồi lại cắm phập lút cán vào âm đạo đụng tận tử cung: "Bạch.. Bạch.. Bạch…"

Tâm Như mắt trợn ngược chỉ còn lòng trắng, mồm ngáp ngáp không rên ra tiếng, tay chân co giật như người động kinh. Lâu lắm rồi chồng nàng mới dập mới có mấy chục phút mà đã làm cho nàng lên đỉnh.​
 
Chương 86: Long Thần đợi chờ vợ chồng Thiên Tử ân ái cho xong

Cơn cực khoái qua đi, Tâm Như chỉ biết nằm đó hưởng thụ từng cú đụ như trời giáng của chồng nàng. Mỗi lần Minh đụ vào âm đạo thì nàng lại ngáp lên một tiếng ử... ử...

Vách tường thịt âm đạo của nàng ra sức co bóp như muốn nuốt trọn thân dương vật. Hai vợ chồng đang tận hưởng hoan lạc trong phòng khách mà chỉ có trời đất biết thì bỗng nghe thấy tiếng khóc của Phi Cường khiến nàng hoảng hốt: "Anh ơi... Phi Cường con mình dậy rồi."

Quang Minh đang sướng thì làm sao cậu dằn lòng rút dương vật ra được. Mặc kệ con khóc, mặc kệ vợ nói, cậu vẫn ra sức dập mạnh cái mông xuống, nói gấp: "Nó khóc tí không sao đâu. Chồng sắp ra rồi… chồng đụ mấy phút nữa thôi."

Nói xong rồi như tranh thủ, như chạy đua với thời gian, Quang Minh hai tay vừa ghì vừa bóp hai bầu vú núng niếng của Tâm Như, mông cậu dập vừa nhanh vừa mạnh như cái piston khiến Tâm Như lại thấy sướng. Nàng cũng bám tay lên hai vai của Quang Minh, nàng đưa đẩy như muốn cậu dập nhanh nữa: "Nữa... Nữa… Mạnh nữa đi anh.. Em sướng quá anh ơi.. Aaaa… Dương vật của anh đụ sướng quá…. Mạnh nữa lên anh ơi…."

Trong căn phòng khách, Tâm Như rên rỉ ngửa âm hộ ra cho chồng nàng dập, tiếng nhóp nhép do dâm dịch chảy ra dính đầy háng hai người, tiếng bạch… bạch... do dương vật và âm hộ chạm vào nhau mà ngỡ chỉ có trong những bộ phim người lớn. Và sau màn tăng tốc thần kì, Quang Minh lần nữa đã làm cho cô vợ xinh đẹp của mình lên đỉnh lần nữa… Một việc mà không phải ai có thể làm được.

"Aaaaa.. Á… Em ra cái nữa rồi anh ơi." Nàng lại hét lên.

Cả hai say sưa trong ái tình không để ý ông Mạnh vào lúc nào, thấy vợ chồng cậu chủ đang yêu quên trời quên đất khiến ông cũng lắc đầu, ông giả vờ ho khục thì Minh và Tâm Như mới ngỡ ngàng khi thấy sự xuất hiện của ông tài xế. Minh và nàng đỏ mặt lắp bắp nói: "Bác... đến từ... lúc nào... vậy?"

Ông Mạnh thản nhiên đáp: "Đến từ nãy giờ, thấy cậu và phu nhân dập nhau đâu thèm để ý xung quanh đâu."

Minh vội hỏi: "Bác đến vì chuyện gì?"

Ông Mạnh lấy tờ báo mở ra và nói: "Có chuyện mới đến chứ. Cậu và phu nhân cứ tiếp tục dập nhau xong đã đi rồi nói chuyện tiếp."

Quang Minh và Tâm Như nhìn ông Mạnh rồi cả hai lại nhìn nhau rồi gật đầu tiếp tục cuộc hoan lạc dù sao thì cũng gần xong rồi. Quang Minh lấm tấm mồ hôi khi làm vợ mình phải ra hai lần. Thấy nàng hẩy mông lên như con thú đói khát nhục dục, cậu cũng gồng mình cố đâm thêm vài nhát rồi kêu gào thật to như muốn cả xóm đều biết: "AAAAAAAA… Đã quá… Em ơi… Anh… Ra... Á... Á... "

Ông Mạnh ngoáy lỗ tai nói: "Kêu nhỏ thôi."

Dương vật phồng to lên trong âm đạo Tâm Như và nã đạn: "Phụt.. Phụt.. Phụt…"

Nàng cảm nhận được từng dòng tinh dịch chạy dọc thân dương vật phụt thẳng vào tử cung mình, len lỏi khắp mọi ngã của tử cung tràn ra ngoài cửa âm đạo. Vách tường thịt âm đạo đang co bóp như muốn vắt sạch tinh trùng của Minh thì lúc đó tiếng khóc của Phi Cường - con trai nàng và Minh gào lên thảm thiết hơn, nó như tự ái khi cha và mẹ mình mải mê làm tình mà chẳng quan tâm đến nó. Bắn xong thì Minh rút vội dương vật ra và đỡ Tâm Như ngồi dậy, nàng trần trụi chạy tới chỗ cái nôi để nựng con. Minh ngồi vừa thở vừa nhìn bé Như, nàng đi mà tinh trùng từ háng chảy hết xuống chân, xuống ghế, và xuống sàn nhà.

Sau khi thỏa mãn dục vọng, Minh ngồi nghỉ ngơi mà lòng cậu vừa có cảm giác lâng lâng, vừa có cảm giác không thoải mái khi ông Mạnh đột nhiên xuất hiện. Đang suy nghĩ miên man thì Tâm Như trần trụi bế con trai đi ra, nhìn nàng khỏa thân sao thấy đẹp thế lại làm cậu cảm thấy trong người lại rạo rực, lại muốn nữa…

"Con nhìn cha đang ngồi kìa. Con nhìn cha con có hư không?" Nghe Tâm Như nói nựng con cậu thấy buồn cười. Phi Cường nhìn cha mình cười toe toét. Nàng ôm con ngồi cạnh chồng mình, Minh đưa tay xoa má con trai rồi mắng yêu: "Con hư quá! Không chịu ngủ một mình gì cả. Cứ khóc gào lên không để cha và mẹ yêu nhau tí."

Tâm Như cười nói: "May mà con cứu mẹ đấy. Con mà không khóc lên thì mẹ lại bị cha con hiếp cái nữa rồi."

Quang Minh đưa tay xuống móc ngay cái khe âm đạo của bé Như, cậu nói bên tai nàng: "Thế vừa nãy hiếp mẹ Phi Cường có thấy sướng không?"

Nàng ưỡn cái mu ra đằng trước như hưởng ứng ngón tay của chồng nàng đang chọc vào, nghe cậu hỏi vậy nàng liền tủm tỉm cười rồi quay sang mặt cậu thể hiện sự đồng ý mà nghe giọng nàng không thể nũng nịu hơn được nữa: "Cóa……"

Ông Mạnh đọc báo nghe cái giọng dâm dục của Tâm Như mà ông cũng thích thú, còn Minh thì cười ha hả rồi chọc mạnh ngón tay cho vào sâu hơn chút nữa vào âm đạo của nàng, nói: "Thế lát nữa có thích bị hiếp nữa không?"

Nàng nũng nịu cười nói: "Cóa…. Hiếp cả đêm cũng được."

Minh cười rồi ghé sát tai vợ cậu thì thầm: "Em đúng là vợ yêu quý nhất của anh…."

Nàng cười rồi trả lời luôn: "Trong nhà này em sẽ mãi là người vợ yêu của anh mà. Thế có thích đụ em nữa không?"

Minh cười hì hì: "Có chứ… dương vật anh lại ngỏng lên rồi đây này. Làm tình với em thích lắm."

Nàng cười cười: "Thế á? Để tối nay tiếp nhé, giờ phải tiếp chuyện với bác Mạnh nữa chứ kẻo bác ấy đợi lâu."

Minh gật đầu với nàng rồi quay sang nhìn ông Mạnh hỏi: "Thế bác tìm cháu có việc gì ạ?"

Ông Mạnh bỏ tờ báo sang bên, bất ngờ thấy Tâm Như và cậu chủ còn đang trần trụi chưa mặc đồ đang ngồi ghế nhìn mình, ông giả vờ ho khục rồi làm vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Việc nghiêm trọng lắm."​
 
Chương 87: Âm mưu của Ảo Hóa Hiện Thực Quỷ

Rồi ông Mạnh kể chậm rãi: "Mười hôm trước công ty ông chủ có cái đơn hàng giao ở công ty An An trong khu công viên phần mềm Thuận Tiến, người phụ trách đi giao là nhân viên kỹ thuật tên Tâm là cháu của ông chủ. Chắc cậu biết anh ta?"

Minh nói: "Sao không biết, anh ấy là con của bác Ba, anh trai của cha tôi. Anh ấy được bác Ba gửi gắm cho cha tôi để học việc. Tôi và anh ta cũng khá thân nhưng ít khi gặp nhau lắm. Thế có chuyện gì xảy ra với anh ta à?"

Ông Mạnh gật đầu rồi bắt đầu kể tiếp: "Anh ta sau khi giao xong hơn ngày không thấy về khiến ông chủ tưởng anh ta trốn công việc đi chơi, gọi điện liên tục không thấy anh ta bắt máy. Gọi bên đối tác thì người ta bảo anh ta giao hàng xong thì người ta ký nhận hóa đơn xong rồi anh ta đã rời khỏi đó liền. Gần chiều tối người ta mới phát hiện xác của anh ta treo lủng lẳng trên cây me. Sau đó thì công an tới điều tra và báo về công ty cha cậu. Cha cậu biết tin thì rụng rời, ông chủ cũng đã báo bên gia đình bác Ba của cậu, họ nghe tin xong thì thất kinh bàng hoàng không tin đó là sự thật ấy."

Nghe xong câu chuyện về cái chết của anh Tâm là nhân viên kỹ thuật của công ty cha Minh mà ông Mạnh vừa kể làm Quang Minh và Tâm Như cũng không khỏi bàng hoàng, Minh hỏi: "Anh Tâm chết thế nào vậy bác?"

Ông Mạnh đáp: "Chết treo cổ."

Tâm Như hỏi: "Có bắt được thủ phạm không bác?"

Ông Mạnh đáp: "Sợ vụ này không có thủ phạm ấy chứ phu nhân."

Rồi Minh hỏi tiếp: "Vậy bác tính sao?"

Ông Mạnh nói: "Cậu chủ cùng tôi tới đó điều tra nhé, tôi cảm nhận được thế lực ma quỷ đang muốn nhắm tới gia đình cậu nữa rồi."

Minh "chậc" một tiếng, rồi nói: "Thật đúng là... chắc là bọn tay sai do tên chúa tể hắc ám phái đến nữa rồi. Được, cháu đi với bác."

Ông Mạnh gật đầu, Tâm Như ngưng hát ru con trai ngủ nhìn chồng nàng hỏi: "Anh đi thật à?"

Minh nhìn nàng gật đầu: "Vì sự an toàn của em và con và những người khác trong tổ ấm chúng ta nên anh sẽ diệt mọi mầm mống nguy hiểm có thể xảy ra."

Nàng mỉm cười nhìn cậu gật đầu: "Anh đi nhớ cẩn thận nhé."

Minh quay qua nói với ông Mạnh: "Công viên phần mềm Thuận Tiến ở đâu vậy bác?"

Ông Mạnh gãi đầu nói: "Chính ta còn không biết nó ở đâu nữa."

Minh trố mắt nói: "Ông không biết chỗ sao còn rủ tôi làm gì?"

Ông Mạnh ngó Tâm Như trần trụi đang ru cho con ngủ, nói: "Vậy có thể nhờ phu nhân Tâm Như dùng phép đưa chúng tôi sang chỗ đó được không?"

Tâm Như ngước lên nhìn ông Mạnh rồi mỉm cười dịu dàng nói: "Ồ được chứ bác!"

Minh đứng dậy lững thững lên lầu nói: "Tôi lên lầu mặc đồ, Tâm Như, em coi pha coffee cho ông già đó đi."

Tâm Như "dạ" một tiếng đáp lại, nói với ông Mạnh: "Coffee nhà cháu hết rồi, bác uống đỡ sữa của cháu nhé!"

Ông Mạnh cười nói: "Thật vinh dự khi được uống sữa hồ ly của phu nhân."

Tâm Như e thẹn đỏ ửng khuôn mặt xinh đẹp bế con trai đặt lại vào nôi rồi lấy ly bỏ mấy viên đá lạnh vào, nàng quay trở lại phòng khách ngồi trên ghế salon rồi cô bé bắt đầu bóp bầu vú để cho giọt sữa từ đầu vú đỏ hồng của mình chảy vào ly. Khi sữa đã đầy ly rồi nàng mời ông Mạnh: "Bác uống thử xem có ngon không?"

Ông Mạnh nhận ly sữa từ tay nàng rồi nói: "Không ngờ vú phu nhân nhiều sữa như vậy."

Mặt nàng đỏ ửng khẽ cười nói: "Bác quá khen, anh Minh cũng hay uống sữa của cháu mà."

Ông Mạnh nói: "Thảo nào nhìn cậu ấy trắng trẻo mập mạp thật, phu nhân chăm chồng khéo thật."

Cô bé cười cảm thấy hãnh diện khi được khen, hỏi: "Sữa ngon không bác?"

Ông Mạnh mỉm cười trả lời: "Ngon lắm phu nhân."

Rồi ông uống cạn một hơi khiến Tâm Như rất vui. Vừa đúng lúc Quang Minh mặc đồ xong đi xuống nói: "Ta đi chứ bác!"

Ông Mạnh gật đầu, sau đó Tâm Như vận phép đưa ông Mạnh và chồng nàng đến khu phần mềm Thuận Tiến điều tra sự việc.

Trong nháy mắt họ đã ở trong khuôn viên phần mềm, ngay chỗ cây me còn treo sợi dây thừng thòng lọng ở trên cành. Quan sát cây me một hồi, ông Mạnh nói: "Xung quanh cây me không hề có âm khí hay vật mang tà khí bám vào."

Minh nhướng mày hỏi: "Ý bác là sao? Không lẽ anh Tâm chết ở chỗ khác chứ không phải chỗ này."

Ông Mạnh gật đầu: "Có thể vậy."

Bất chợt ông Mạnh lia mắt dưới gốc cây me có một viên đá lạ. Ông cầm lên và vận Thần lực lên mắt xem xét, Minh hỏi: "Viên đá này có điều gì lạ hả bác?"

Xem xét kỹ càng xong ông nói: "Đây có vẻ là viên đá chứa quỷ lực chuyên dùng để trị vết thương và phục hồi sức mạnh của quỷ dữ."

Minh ngạc nhiên: "Thật thế sao bác? Vậy tại sao nó lại ở đây? Không lẽ nơi đây có con quỷ đã bị thương và dùng nó để chữa trị?"

Ông Mạnh gật đầu: "Có khả năng đó, nhưng tôi linh cảm rằng có thể đây là âm mưu của bọn quỷ nhằm dụ chúng ta tới đây để…"

Chưa dứt lời thì trên không trung có tiếng nói lớn: "Đúng như lời Long Thần Hộ Pháp đã nói."

Quang Minh và ông Mạnh vội ngước lên không trung thì thấy kẻ đang cưỡi con hạc giấy vừa thốt ra lời nói vừa nãy, Minh ngạc nhiên thốt lên: "Bạch Dạ Mộng Ảo!"

Ông Mạnh ngó qua cậu chủ hỏi: "Cậu biết cái gã ăn mặc hợm hĩnh đó à?"

Minh gật đầu nói: "Vâng, hắn là tác phẩm của tên Ảo Hóa Quỷ đó bác, một nhân vật trong manga Inuyasha."

Ông Mạnh gật đầu ngước lên nhìn Bạch Dạ, gã đang xăm soi y phục của mình, rồi Bạch Dạ nhìn xuống nói: "Bộ đồ ta mặc đẹp thế này mà ông chê à, ông Long thần?"

Minh nói lớn: "Đủ rồi nghe ta hỏi đây: thật ra chuyện này là do chủ nhân ngươi làm đúng không?"

Bạch Dạ thản nhiên nói: "Ngươi nói đúng đó Thiên tử, bởi vì chủ nhân ta nói con trai của ngươi và Thiên nữ Vô Ưu mới đích thực là kẻ thù trong tương lai của chúa tể nên ngài ra lệnh cho chủ nhân ta không cần thiết phải hạ sát ngươi và mấy vợ con của ngươi, tuy nhiên ngài có dặn nếu có thể giết được thì cứ giết vì vậy chủ nhân ta nhận thấy đây là lúc thích hợp."

Quang Minh dường như hiểu ra điều gì, cậu nói: "Vậy ra chủ nhân ngươi nhân lúc nhân viên của cha ta đi tới đây giao hàng và giết chết anh ta để dụ ta với Long thần hộ pháp tới đây."

Bạch Dạ vỗ tay cười nói: "Phải, phải đúng như thế."

Ông Mạnh cầm giơ viên đá lên nói: "Chuyện này là như thế nào?"

Bạch Dạ ra vẻ thản nhiên nói: "Từ từ đã ngài Long Thần để ta giải thích. Sau khi tên nhân viên đó bị chủ nhân ta giết treo hắn lên cây như các ngươi đã biết, linh hồn hắn rất u uất chỉ mãi quanh quẩn bên cái cây không thể trở về nhà hay siêu thoát được. Đợi đến khi tà tính của hắn đến cực điểm thì chủ nhân mới giao cho ta viên đá chứa quỷ lực đưa cho hắn với lời nhắn: "Nếu ngươi muốn được siêu thoát thì phải giết năm người bà con họ hàng thân thuộc của ngươi, còn đây là viên đá chứa sức mạnh của ta, ngươi chỉ cần hấp thụ nó là không kẻ nào ngăn ngươi giết người đâu". Việc tiếp theo thế nào chắc hai người cũng hiểu?"

Quang Minh gắt lên: "Vậy ra tên Ảo Hóa Hiện Thực Quỷ là chủ mưu việc này, sao ngươi lại nói với ta biết? Ngươi có âm mưu gì?"

Bạch Dạ bật cười trước câu hỏi ngây ngô của Minh, nói: "Thế ngươi nghĩ sao ta lại dụ các ngươi ra đây và tốn nước bọt giải thích cơ chứ?"

Ông Mạnh chợt hiểu điều gì vội nói lớn: "Cậu chủ, tôi hiểu rồi: qua lời hắn nói khi nãy thì cậu Tâm muốn được giải thoát thì bắt buộc phải giết những người họ hàng thân thiết và mục tiêu có thể là cha mẹ của cậu chủ hoặc là vợ con của cậu chủ."

Quang Minh nói: "Nhưng bốn vợ của cháu chưa gặp anh ta bao giờ thì làm sao mà có quen biết thân thiết để anh ta giết chứ? Nếu là tôi thì anh ta có thể giết vì tôi và anh ta khá thân."

Ông Mạnh nói: "Tôi nghĩ có thể tên Ảo Hóa Quỷ nói dối cậu Tâm, theo tôi biết ma thần vòng không cần phải giết nhiều nhân mạng làm gì chỉ cần một mạng để thế mình là đủ, vả lại người bị ma thần vòng giết không cần thiết phải là người thân thích. Có thể do bọn quỷ không thể giết cậu nên chúng mới mượn tay cậu Tâm nhắm tới những người xung quanh cậu đó."

Lúc này Quang Minh mới sững người: "Trời, bác nói có lý, mục tiêu có thể là cha mẹ cháu hoặc vợ con cháu trong biệt thự…"

Nói tới đây Quang Minh rùng mình, tái mặt khi nghĩ đến người vợ xinh đẹp nhất của mình... Tâm Như và các con của nàng và cậu... hiện nàng đang ở biệt thự một mình đang chăm con...

Thấy vẻ mặt Minh như thế, Bạch Dạ nói: "Hô, ngươi suy nghĩ đúng rồi đó, cô ta là mục tiêu dễ hạ nhất... giờ này có lẽ con ma thần vòng đó đến biệt thự riêng của ngươi…"

Quang Minh tức giận hét lên khiến Bạch Dạ giật mình: "Ngươi…"

Bạch Dạ thót tim: "Ngươi... bị... gì vậy?"

Quang Minh gằn từng tiếng: "Vậy những điều ngươi nói luyên thuyên nãy giờ là để câu giờ cho gã kia hành động, đúng không?"

Bạch Dạ ngạc nhiên: "Sao thông minh đột xuất vậy?"

Quang Minh quay qua nói với ông Mạnh: "Chúng ta mau quay về thôi Long thần."

Ông Mạnh gật đầu nói: "Được."

Bạch Dạ cười nói: "Đâu dễ đi như vậy."

Nói rồi Bạch Dạ lấy cái hồ lô đeo trên người ra, hắn rút cái nắp và cầm hồ lô chứa sương mù trong đó rải xuống chỗ Quang Minh và lão Mạnh đang đứng. Minh và lão Mạnh vội lấy tay bịt miệng mũi, cậu khẽ kêu lên: "Lại trò sương mù của hắn."

Bạch Dạ nói vọng xuống: "Xin thứ lỗi, không thể để hai vị phá kế hoạch của chủ nhân ta được. Bye bye."

Nói xong, gã cưỡi con hạc giấy bay đi mất. Giây lát sau, sương mù tan biến khiến ông Mạnh và Quang Minh hoảng kinh khi thấy mình đứng ở một nơi hoang tàn lạnh lẽo...​
 
Chương 88: Thi Quỷ

Sương mù tan đi, ông Mạnh và Quang Minh thất kinh khi xung quanh là khung cảnh hoang tàn đổ nát, Minh bực mình nói: "Hừ, tên Bạch Dạ biến mất rồi, mà chúng ta đang ở đâu vậy bác Mạnh?"

Ông Mạnh nhún vai lắc đầu tỏ vẻ không biết rồi khẽ nói: "Ta cũng không rõ lắm, chúng ta cứ đi thử theo con đường này xem biết đâu tìm được lối thoát."

Quang Minh gật đầu đồng tình rồi rảo bước đi trước: "Nếu đã vậy chúng ta phải khẩn trương lên bác, hi vọng Tâm Như và hai con chúng cháu được an toàn."

Ông Mạnh khẽ "Ừa" rồi cất bước theo sau cậu chủ của mình. Cả hai đi một lúc thì thấy lạ vì thấy chẳng có lấy một bóng người nào trên con đường họ đang đi. Càng đi tới trước thì cảnh vật thay đổi càng nhanh, nhà cửa phố thị thưa thớt dần, cảnh vật ngày càng hoang sơ đến lạnh lẽo. Khắp nơi là đồng hoang, đất đai khô cằn màu xám, nhiều cỏ cây tàn héo trơ cành như đã trải qua mùa hạn thật lâu. Minh đảo mắt nhìn xung quanh, xa xa mới thấy thấp thoáng vài bụi cỏ, một vài cây xanh còn sót lại ít lá. Đi cùng ông tài xế nên Minh cũng không mấy lo lắng.

Cả hai vừa đi vừa ngó kiếm coi có ai ở đây không, khung cảnh vẫn hoang tàn vắng lặng. Đi một chốc thì hai người gặp một nghĩa trang thật lớn. Những mộ phần san sát nhau, cảm thấy không khí nơi đây ngột ngạt nặng nề đầy u ám nên cả hai không nói gì cả, nhìn nhau rồi lặng lẽ bước đi thật nhanh.

Được một lúc, Minh bất chợt nhìn thấy một bác nông dân trên đầu có đội cái nón rơm lụp xụp không nhìn rõ mặt, quần áo thì lấm lem bùn đất, trên vai còn vác theo cái cuốc nhỏ và một tay thì cầm giỏ tre giống mấy người hay đem theo cơm nước ra đồng vậy. Minh và ông Mạnh dừng lại, Minh hỏi đường: "Dạ bác ơi làm sao ra khỏi đây về lại thành phố được ạ?"

"Trời đang còn tối nên khó kiếm đường ra lắm. Mấy cậu ghé qua nhà tôi nghỉ ngơi một chút, trời sáng hẵng rồi đi cho dễ." Bác nông dân đáp.

"Dạ vậy cũng được. Bác dẫn đường đi ạ." Minh mỉm cười.

Rồi họ theo chân bác nông dân, ông ta dẫn đường rẽ vào một lối nhỏ khác, đi một lát thì không còn thấy bóng dáng của nghĩa trang nữa.

......

Tại căn biệt thự - tổ ấm của Quang Minh, bốn người vợ và các con của mình...

Lúc này Tâm Như đang bận bịu chăm sóc hai con sinh đôi của mình và con của Lan Phương. Nghe tiếng chuông ngoài cổng nàng nhẹ nhàng đặt con vào trong nôi rồi vội ra xem thử là ai thì thấy hình bóng quen thuộc của chồng mình, nàng vui mừng hớn hở mở cổng và mỉm cười hỏi: "Chồng xong việc rồi à?"

Minh tỏ vẻ không quan tâm đến nét mặt rạng rỡ của Tâm Như mà chỉ nhàn nhạt nói: "Ừm, anh xong việc rồi chỉ hơi mệt."

Nói xong thì mặc kệ nàng, Minh cứ thế bước vô cổng, bé Như đóng cổng lại mà lòng cảm thấy hụt hẫng vì thái độ chồng mình bỗng dưng khác hẳn lúc trước, lần nào về Minh cũng đều ôm hôn nàng thắm thiết mà sao hồi nãy cậu lại... nàng lắc đầu tự trấn an mình có thể là do chồng nàng mệt do công việc hồi sáng nên vội đi theo sau nói với theo: "Để em đun nước cho anh tắm."

Nàng vội bước đi nhanh qua Quang Minh mà lòng nghĩ ngợi miên man thì trực giác mách bảo nàng có điều gì đó không ổn. Tâm Như khựng lại trước cửa biệt thự và cảm giác được có nguy hiểm thì sau lưng nàng có giọng nói lạnh lùng phát ra: "Sao thế? Không đun nước cho anh tắm mà đứng đó làm gì?"

Tâm Như đáp: "Ngươi không phải chồng ta."

Tiếng nói rợn người của người đàn ông giống hệt Quang Minh cất lên: "He he... nhận ra rồi hả? Vậy cũng tốt, đỡ mất công diễn kịch."

Nói rồi gã xông lên phía trước nhắm vào mục tiêu, cô bé cảm nhận được tiếng xé gió từ sau lưng vội xoay người nhảy lui về đằng sau tránh đòn vừa kịp lúc, từ trên cánh tay trắng nõn của nàng xuất hiện tia máu nhỏ bắn ra. Nhìn gã đàn ông trước mặt hoàn toàn không phải chồng nàng, bàn tay năm ngón mọc ra móng dài nhọn hoắt khiến nàng thất kinh: "Ngươi là thứ gì vậy?"

Gã đàn ông cười hiểm đáp: "Hồ ly như ngươi không cần phải biết, chỉ cần biết ngươi và thằng chồng của ngươi chết thì ta mới được giải thoát khỏi kiếp ma thần vòng."

Câu trả lời của gã khiến nàng kinh sợ hãi hùng, với trí thông minh của mình nàng biết được kẻ muốn lấy mạng vợ chồng nàng là ai...

......

Đương lúc ấy ông nông dân dẫn Minh và ông Mạnh về đến nhà mình. Nhà của ông ta là một căn nhà lợp lá rơm, tường vách bên ngoài là đắp từ bùn đất với rơm rạ. Căn nhà không có lấy một cánh cửa nào khác ngoại trừ cửa chính. Vừa về đến nhà, ông ta mở cửa ra thì trong nhà đã có mấy người đang ngồi đó bên bàn gỗ mục nát. Có một người phụ nữ và hai đứa nhỏ một trai một gái, Minh đoán họ là một gia đình. Tất cả bọn họ đều có chung một đặc điểm là nhìn ốm đói, quần lấm lem bùn đất, hơi rách, đầu tóc lụp xụp không nhìn rõ được khuôn mặt và cặp mắt dù họ vừa ngoái đầu nhìn về phía cửa mở ra. Ông nông dân vui mừng nói với họ: "Tôi đem thức ăn về rồi đây!"

Ngay lập tức ông Mạnh hiểu rằng thức ăn mà gã ấy nói chính là hai người bọn họ liền nắm tay cậu chủ của mình và chạy thật nhanh rời khỏi đó. Gia đình gã nông dân ấy đều rời khỏi căn nhà đó đuổi theo hai người họ. Chạy một hồi ra khỏi con hẻm nhỏ đó thì lại chạy vào đường khác. Nhưng mà lần này không phải là khung cảnh hoang tàn vắng lặng như lúc đầu. Khắp nơi đều có những người giống như gia đình gã đó vậy. Ốm đói, dáng đi vật vờ chậm rãi, quần áo lấm lem bùn đất và tóc tai rũ rượi không nhìn rõ mặt. Lúc này ông Mạnh biết mình và cậu chủ đã bị tên Bạch Dạ đưa đến thị trấn của những âm linh Thi Quỷ thuộc Ngạ Quỷ Bộ.

Hai người chạy nhanh, họ thì vật vờ chậm rãi nên chắc chắn họ không theo kịp. Nhưng mà họ rất đông. Họ cứ liên tục xuất hiện từ dưới mặt đất, từ trong các ngôi nhà, từ những đống đổ nát, ụ đất trồi lên… Họ tiến về con đường mòn cả hai đang chạy ồ ạt.

Minh vừa chạy vừa sợ hãi hỏi ông Mạnh: "Có chuyện gì vậy bác? Bọn chúng là thứ gì vậy?"

Ông Mạnh vừa chạy vừa hít một hơi dài trả lời: "Chúng ta đang ở trong thị trấn của bọn Thi Quỷ, chúng là một nhóm trong Ngạ Quỷ Bộ, khác biệt về thân ảnh vì họ bám chấp vô hình dạng lúc họ sắp mất vì bệnh tật hoặc là lúc thân thể đang trong gai đoạn phân hủy trong bùn đất, họ có thể tàn hại để ăn lẫn nhau vì đói. Những thôn làng hay thành phố có chiến tranh tàn hại, dịch bệnh, thiên tai hay nguyên nhân nào đó khiến người vật bị tử vong hàng loạt khiến cho nơi ấy tử khí, độc khí đầy dẫy, người vật khó sinh sống dễ dẫn đến nơi ấy bị bỏ hoang do người vật đều đã di cư đến nơi khác. Vì không được tưởng nhớ, không được cúng kiếng nhang khói, bị lãng quên… nên âm hồn của họ vật vờ khó mà di chuyển nhanh, cũng khó tự giải thoát.

Thi Quỷ rất hiếm khi tương tác ám nhập được với người còn sống ở thế gian hữu tình. Khi họ ám nhập, sẽ có biểu hiện hung hăng muốn ăn háu đói, có thể nhìn người vật gì cũng thèm muốn cắn…"

Minh nghiến răng nói: "Rõ ràng là tên Bạch Dạ muốn giam chân chúng ta ở đây để con quỷ thần vòng có thời gian để ám hại vợ con cháu."

Nói đến đây đột nhiên cảm thấy trong lồng ngực bỗng nhiên đau nhói, linh tính mách bảo cho cậu biết Tâm Như đang gặp nguy hiểm...​
 
Chương 89: Điện Súy Tướng Quân ứng cứu. Minh Quân Đại Đế ra tay

Lúc này ông Mạnh thấy chạy bộ tìm đường ra không ổn liền đưa tay lên không trung triệu hoán một chiếc pháp xa xuất hiện. Cả hai lên pháp xa chạy rất nhanh, vượt lướt qua cả những người phía trước mặt, họ không cách nào chạm được vào pháp xa với vận tốc chạy lướt gió như bay. Lão Mạnh ngồi phía trước điều khiển pháp xa chạy như bay, càng lúc càng đông Thi Quỷ bao vây họ, ông Mạnh hừ một tiếng vì pháp xa không thể tiến lên được. Bọn Thi Quỷ xông lên tấn công họ thì một tia sáng lóe lên chém bọn Thi Quỷ đứt đôi bảy, tám đứa.

Ông Mạnh và Quang Minh định thần lại nhìn người vừa cứu họ có dáng vẻ oai phong lẫm liệt của một vị tướng quân đang cầm giáo đánh bật bọn Thi Quỷ. Nhận ra người quen, ông Mạnh vui mừng nói lớn: "Điện súy Thượng tướng quân, Ngài đến cứu chúng tôi à?"

Vị tướng quân vừa đánh ngã vài tên Thi Quỷ thì quay người lại đáp: "Là ta chứ còn ai nữa hả ông Long thần. Đức Chí Tôn biết Thiên tử gặp nạn ở đây nên sai ta xuống hiệp trợ."

Ông Mạnh cười nói: "Thật cảm tạ Long ân và đa tạ Ngài nhọc công tới đây cứu chúng tôi."

Điện súy tướng quân cười nói: "Nào có chi đâu phải cảm ơn. Thời Hạ ngươn quỷ ma tác oai tác quái nhân gian nên Ngọc Đế mới ra lệnh cho các Thần trấn áp chúng nó để tránh gây thảm cảnh ở nhân gian này."

Lúc này Quang Minh nghe cuộc đối đáp của hai người có vẻ họ quen biết từ lâu nên hỏi nhỏ ông Mạnh: "Ông ta là ai thế hả bác?"

Ông tài xế vui vẻ nói: "Cậu không biết đây là vị tướng tài ba văn võ toàn tài trong lịch sử à? Ông ấy đã lập vô số chiến công hiển hách dưới triều đại nhà Trần và được phong tước vị rất cao, chính là Điện súy Thượng tướng quân Phạm Ngũ Lão."

Minh nghe xong hoảng hồn khi biết danh tính của vị tướng quân kia vội vàng quỳ xuống nghênh tiếp: "Con thật có mắt như mù, xin Tướng quân thứ tội không nghênh tiếp Ngài."

Điện súy tướng quân cười ha hả mở lời: "Nào, nào mời Thiên tử đứng lên. Không biết thì không có tội, huống chi Ngài mang trọng trách bảo vệ cho gã King of Heroes kia mà. Tương lai hắn có hiển hách không thì nhờ vào Ngài đấy. Hơn nữa để bảo vệ nhân gian được an ổn, Thượng Đế có lệnh thêm một nhân vật trọng yếu nữa chuyển sinh làm con của Ngài."

Minh hỏi: "Cho phép con mạo mụi hỏi: đó là ai vậy ạ?"

Điện súy tướng quân vừa đáp vừa đâm vào một con Thi Quỷ quăng nó ra xa: "Đó là Minh Quân Diêm Vương Đại Đế - lãnh đạo tối cao ở Địa phủ."

Lời vừa dứt khiến Quang Minh và ông Mạnh đều bất ngờ, không chờ Minh lên tiếng Điện súy tướng quân nói tiếp: "Đừng đứng đực ra thế, mau trở về cứu vợ con của Ngài đi, họ đang gặp nguy hiểm đấy."

Lúc này Minh mới sực tỉnh, cậu vội nói: "Ý Ngài là Tâm Như và các con của con và cô ấy đang bị con quỷ thần vòng làm hại?"

Tướng quân: "Đúng vậy, con trai đầu của Ngài và nàng ấy chính là Minh Quân Diêm Vương Đại Đế chuyển sinh đấy."

Nghe xong trong lòng Minh rất mừng khi cậu và nàng Như có đứa con trai là anh hùng nhưng mừng chưa bao lâu thì trong lòng lại nóng như lửa đốt vì mạng sống của người vợ thứ ba và các con như mành treo chuông, Minh vội lên tiếng: "Đa tạ Ngài chỉ điểm, nhưng làm sao con có thể quay trở về kịp cứu họ đây."

Ông Mạnh lên tiếng trấn an: "Cậu chủ bình tĩnh." Rồi ông quay sang hỏi Điện súy tướng quân: "Tướng quân có cách nào giúp cậu chủ tôi không?"

Tướng quân đáp lời: "Long thần cùng Thiên tử chớ quá lo lắng, tôi sẽ giúp một tay. Trước tiên, cậu hãy nhắm mắt định thần nghĩ tới họ đã."

Nghe lời, Quang Minh nhắm mắt, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh Cao Tâm Như - cô vợ thứ ba sở hữu nhan sắc xinh đẹp bậc nhất trong bốn nàng, hai tay nàng đang bế đứa con trai bé bỏng - Minh chắc chắn rằng đứa con trai đó chính là nhân vật quyền uy đứng đầu địa phủ chuyển sinh. Sau đó, Điện súy tướng quân vận phép lên ngón tay chỉ vào Quang Minh hô lớn: "Biến." Một đạo hào quang xuất hiện xoay quanh Quang Minh chốc lát rồi biến mất cùng cậu ta.

Lúc này ông Mạnh gãi đầu nói: "Cậu ấy thật sự sẽ cứu kịp phu nhân Tâm Như phải không?"

Tướng quân: "Phải chờ coi số mệnh của nàng ấy ra sao, có đại nhân vật của Địa phủ ở đó mà ma quỷ nào tới dám quấy phá chứ, họa có khi chúng nó bị thần kinh thì mới liều mạng thôi."

Ông Mạnh nói: "Ông sẽ giúp tôi trở về cõi thế gian chứ?"

Tướng quân: "Đương nhiên, phí là năm hũ rượu Quỳnh Tương đấy."

Ông Mạnh thở dài: "Trời ạ, loại rượu đó chỉ có bậc Đại La Kim Tiên, Đại Thành Chí Thánh hoặc là Đại Giác Như Lai Phật mới được quyền sở hữu và sử dụng, bậc chứng đạo cấp thấp như tôi làm gì đủ tư cách mà có để đưa cho ông."

Điện súy tướng quân cười ha hả rồi hướng ánh mắt nhắm vào bọn Thi Quỷ: "Đùa thôi ông bạn già, tôi sẽ đưa ông về nhưng trước khi đi chúng ta vận động một chút nhé?"

Ông Mạnh cười đáp: "Tốt thôi."

Dứt lời, Long thần Hộ pháp và Điện súy Thượng tướng quân nhằm vào bọn Thi Quỷ mà ra tay.

......

Tại biệt thự của Quang Minh...

Con quỷ thần vòng cười sắc lạnh đầy de doạ: "Giờ chịu chết đi, thằng chồng ngươi dù biết có quay trở về thì cũng trễ rồi."

Mồ hôi Tâm Như túa ra, lòng cầu mong chồng nàng trở về kịp. Lúc bàn tay năm ngón đầy móng dài của hắn đang chuẩn bị động thủ với cô bé thì một đạo âm thanh đầy uy lực ở đâu dội đến uy hiếp hắn: "Dừng tay, ai cho phép ngươi dám động đến mẹ của ta."

Quỷ thần vòng lập tức dừng lại còn Tâm Như thì ngây người ra, cả hai không biết giọng nói uy lực vừa nãy phát ra từ đâu. Con ma thần vòng dò xét xung quanh, Tâm Như nhịn không được tò mò, nàng lên tiếng: "Ngươi kiếm gì thế hả, con quỷ kia?"

Con quỷ mặc kệ bé Như, nó dường như đang tìm kiếm điều gì đó rồi mắt nó dừng lại chỗ cái nôi, trong nôi là Phi Cường - con trai của Quang Minh và Tâm Như ngủ ngon lành, cạnh bên cái nôi là một bóng người mờ mờ ảo ảo có thể hình khôi ngô cường tráng, thân thể cao lớn, oai phong lẫm liệt. Gương mặt tròn tròn, ngũ quan đoan chính, mắt lớn hình phẫn nộ, lông mày cùng mắt toát ra vẻ uy nghiêm vô cùng. Trên cái mũ của người đó đang đội có miếng rèm trước sau hình chữ nhật. Cái hình chữ nhật là màu đen, miếng rèm là màu trắng. Cái mũ trông rất khí thế, là bức tranh nhân gian sơn hà đại địa, loại hình mũ quan thời xưa, tất cả có năm màu. Chính giữa mũ có một viên đá quí màu đỏ, hai bên viên đá quí đỏ là hình gợn sóng màu xanh lam, phía trên hình gợn sóng là vùng đại địa màu vàng đậm, trên mặt đại địa là rừng cây, núi cao màu xanh lục, tất cả hợp lại thật khí thế vô cùng, lấy cả sơn hà đại địa tại nhân gian toàn bộ tập trung lên cái mũ.

Người đó mặc áo triều phục có hình lục đạo luân hồi, hình sắc bảy màu mới lạ; hình lục đạo luân hồi là hình tròn, chia ra sáu phần đều nhau. Trên cùng là Thiên đạo cùng A-tu-la đạo, có nam nữ thiên nhân đang bay lượn, có A-tu-la đang chiến đấu với Thiên quân. Đối diện với Thiên đạo và Nhân đạo là Địa ngục đạo, trong địa ngục có vạc dầu nấu tội hồn, quỷ sai đánh tội hồn, tội hồn ôm trụ đồng… kế bên Thiên đạo theo chiều kim đồng hồ là Nhân đạo, Nhân đạo chia làm 3 loại: người phú quí, công nhân và nông dân bần cùng. Phía dưới nhân đạo thuận theo chiều kim đồng hồ là Ngạ quỷ đạo, quỉ có Ngạ Quỷ bụng lớn, đói khát, loại quỷ rất ốm nhỏ, quỷ khói lửa… đối diện với Ngạ quỷ đạo là Súc sanh đạo có các loại gia cầm cùng động vật hoang dã…

Con quỷ thần vòng nhìn thấy bóng người đó bỗng tự nhiên sợ hãi như chuột sợ mèo vậy, nó lắp bắp: "Ngươi... ngươi... là ai vậy?"

Người đó đáp: "Loài ma hạ đẳng như ngươi làm sao biết được danh tính của ta? Nhưng thôi, để ngươi bị tống vào địa phủ mà không biết danh tính ta thì tội nghiệp."

Tâm Như cũng ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi không kém con ma thần vòng nên chỉ im lặng mà nhìn, thầm cầu mong con trai bé bỏng trong nôi không bị gì cả. Như biết được nỗi lòng của Tâm Như, bóng người đó nở một nụ cười trên môi để trấn an nàng hãy yên tâm rồi quay sang trừng mắt con quỷ cao giọng lớn tiếng: "Cho ngươi biết Quả nhân chính là người thống lĩnh cả địa phủ, danh xưng là Minh Quân Diêm Vương Đại Đế!!!"

Vừa nghe xong con quỷ bủn rủn cả chân tay, Tâm Như thì điếng người không thốt nên lời khi biết người đứng đầu Địa phủ lại có mặt nơi đây. Con quỷ thần vòng thừa lúc Đại Đế không chú ý liền vội quay lưng bỏ chạy, Minh Quân Đại Đế thấy vậy chỉ nhếch mép cười bèn rút kiếm đeo bên hông ra, Đại Đế giơ kiếm lên cao vận Thần lực, chốc lát cả thanh kiếm sáng rỡ màu huỳnh kim. Sau đó Đại Đế vung kiếm xuống và hét lớn "Đi chết đi" khiến Tâm Như giật mình. Thần lực từ lưỡi kiếm phóng ra tạo thành hình vòng cung hướng tới mục tiêu của nó là con quỷ thần vòng đang bỏ chạy và... "bùm". Con quỷ chết banh xác không còn để lại vết tích gì.

Diệt xong con quỷ, Đại Đế hướng tới Tâm Như cười nói: "Con quỷ đã chết rồi nên mẹ cũng đừng lo lằng nữa. Con xin lỗi vì đã làm kinh động tới mẹ. Lát cha về sẽ giải thích cho mẹ được tỏ tường, giờ con xin phép đi ngủ tiếp."

Dứt lời, bóng dáng Đại Đế biến mất để lại Tâm Như những khúc mắc khó hiểu...​
 
Chương 90: Đã có anh đây

Khi Quang Minh trở về thấy Tâm Như còn thừ người đang ngồi bệt bất động như người mất hồn khi phải chứng kiến những chuyện kinh khủng xảy ra liên tiếp trong một buổi sáng. Linh tính có điều chẳng lành, Minh nhanh chóng tới chỗ vợ mình, cậu vội ngồi xuống và đặt hai bàn tay lên vai nàng để lay động nói lớn: "Vợ yêu, em bị sao vậy? Là anh đây, chồng của em đây."

Tâm Như lúc này như chợt tỉnh cơn mê, nàng mở to đôi mắt để nhìn kỹ chàng trai trước mặt: là chồng nàng chứ không phải ai khác. Nước mắt bắt đầu ứa ra và nàng ôm chầm lấy Quang Minh khóc nức nở: "Hu hu... em sợ quá anh ơi! Sao anh đi lâu quá vậy? Có biết suýt nữa em và con bị con quỷ thần vòng ấy hãm hại không? May mắn có ngài Diêm Đế tới cứu kịp lúc không thì em và con đã chết trong tay con quỷ điên ấy rồi."

Quang Minh chỉ biết khẽ thở dài ôm vợ vào lòng dỗ dành trong khi những lời oán trách của nàng vẫn rót vô tai cậu đều đều, đợi đến khi Tâm Như trút nỗi lòng xong thì cậu mới dám mở miệng: "Anh xin lỗi vợ yêu, là do anh không tốt, đáng lý ra anh phải nhận ra âm mưu của tên Bạch Dạ kia để nhanh chóng trở về bảo vệ em và con. Cũng may có con trai chúng ta bảo vệ mẹ nó không thì anh đã ôm hận trong lòng."

Nghe thấy lạ, Tâm Như khẽ đẩy Quang Minh ra, ngón tay thon quẹt bớt nước mắt đang ứa chảy, nàng mở miệng: "Anh nói sao thấy lạ, con trai mình mới có mấy tháng tuổi còn đang oe oe trong nôi, biết chuyện gì mà cứu mẹ nó. Người cứu vợ con của anh là Diêm Đế đấy."

Quang Minh khẽ mỉm cười giải thích: "Lúc anh với bác Mạnh bị trúng kế của tên Bạch Dạ bị lạc vào thị trấn của đám Thi Quỷ, nhờ Điện súy Thượng tướng quân ra tay tương trợ nên mới thoát chết. Ngài ấy còn nói Phi Cường - con trai chúng ta chính là người đứng đầu địa phủ chuyển sinh để cứu thế gian đấy."

Nghe xong Tâm Như mở to mắt ngạc nhiên: "Thật thế à?", rồi nàng khẽ mỉm cười, lòng khấp khởi vui mừng khi biết mình giống Ngọc Duyên ở chỗ đều sinh một người con trai có sứ mệnh là anh hùng cứu thế gian khỏi họa quỷ ma. Bất giác nàng hướng ánh mắt về đứa con trai bé bỏng đang yên giấc trong nôi, trên môi nở nụ cười tự hào về con trai mình.

Chợt một tia nghi vấn xẹt qua trong đầu bé Như, nàng hỏi chồng: "Lúc con quỷ tính động thủ với em thì Đại Đế xuất hiện trong hình dạng cái bóng mờ ảo trông rất uy nghiêm, nếu Ngài thật sự là con chúng ta thì lẽ ra phải là xuất hiện trong hình dạng đứa bé mới đúng chứ?"

Hiểu được khúc mắc của vợ mình, Minh giải thích: "Xuất hiện trong hình dáng đứa trẻ sơ sinh sợ không cứu được em luôn ấy chứ, vì trẻ sơ sinh rất yếu mềm do chưa phát triển đầy đủ thể chất nên buộc Ngài ấy phải xuất Chủ Nguyên Thần ra khỏi đứa bé dưới dạng bóng mờ như em thấy đó."

Lúc này Tâm Như mới hiểu mọi chuyện, thảo nào Đại Đế cứ gọi nàng là mẹ, có lẽ định mệnh đã an bài cho Ngài ấy làm con của nàng nên cô bé thầm nhủ sẽ yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ đứa con trai này thành người tài.

Thấy vợ mình đăm chiêu suy nghĩ nên Minh cười nói: "Gì mà suy nghĩ sâu xa thế? Mấy năm nữa em còn sinh tiếp 5 đứa nữa mà. Lúc đó dạy dỗ 6 đứa không có thời gian nghỉ ngơi đâu."

Nghe Mình nói thế khiến nàng đỏ mặt, quả thật làm mẹ của 6 đứa trẻ là điều mà nàng chưa thể dám tin dù chồng nàng đã báo trước. Bé Như khẽ lại gần nôi của Phi Cường, ghé môi đặt xuống trán con trai bé bỏng còn đang nhắm mắt, nàng mỉm cười thì thầm với con mình: "Mẹ cảm con nhiều lắm! Nếu không có con kịp cứu mẹ thì giờ này cha mẹ đã âm dương đôi ngã rồi."

Đứa bé có vẻ như nghe được lời mẹ mình nói nên khẽ cựa mình, rồi Tâm Như nhẹ nhàng chỉnh lại cái mền nhỏ đang đắp con mình cho ngay ngắn. Quay sang đứa con gái con gái của Thu Phương, nàng cũng chỉnh lại hai cái mền cho ngay ngắn. Xong xuôi, nàng quay người lại thì thấy ông chồng đang nhìn mình bằng ánh mắt khát tình, nàng cười nói: "Muốn gì hả?"

Minh đáp: "Đương nhiên là chuyện vợ chồng của tụi mình."

Nàng hỏi: "Buổi sáng không đủ ư?"

Minh nhún vai: "Lão tài xế đó xuất hiện đột ngột quá làm anh tụt hết cả hứng."

Tâm Như cười hi hi: "Xạo nữa, dù bác ấy xuất hiện nhưng anh cũng dập em lên bờ xuống ruộng đấy thôi."

Minh cười: "Ai chà, càng lúc em càng không sợ anh đấy, phải dạy dỗ em lại mới được."

Nói xong Minh vồ lấy Tâm Như hôn ngấu nghiến, cô bé vịn lên vai cậu mặc cho cậu thưởng thức cơ thể mình. Minh ép nàng vào tường, một tay luồn ra sau sờ soạng, một tay cậu luồn vào cái áo yếm hai dây cột nơ lưng của nàng, môi cậu vẫn quyện chặt lấy môi bé Như. Cậu cho cả hai tay vào ngực nàng, vừa hôn Minh vừa mò vú nàng rồi cậu cho một tay vào trong quần lót bên trong váy ngắn nàng đang mặc, bỗng nàng rít lên một tiếng nho nhỏ: "Ứ… anh ơi."

Minh thì thào: "Của em đẹp lắm, anh yêu em Như à…"

Cậu hôn siết và thọc bàn tay vào khe thịt nàng mạnh hơn, cô bé run rẩy như người bị bệnh, tay nàng bấu chặt vào tường, Minh rút tay ra khỏi khe âm đạo của nàng, cậu giơ lên cho nàng xem rồi mút ngón tay đang dính dâm dịch của nàng. Tâm Như thẹn thùng đánh vào vai Quang Minh, cậu cười rồi tiếp tục cúi xuống, lần này cậu làm đến cặp vú của cô bé.

Minh kéo cái áo yếm của nàng lên, hai bầu vú núng niếng hiện ra, cậu vục mặt vào cặp vú của nàng, tay cậu vẫn trong quần lót của Tâm Như, cô bé run run một tay vịn tường một tay bám vào vai áo cậu. Rồi Minh kéo tuột cái váy ngắn cùng quần lót của nàng xuống ngang gối, cậu cầm hai tay nàng đặt lên vai mình, rồi cậu từ từ quỳ xuống.

"Anh ơi..." Tâm Như kêu lên.

Hai chân nàng thay phiên co lên để Minh dễ dàng lột hẳn váy và quần lót nàng ra, rồi nàng khẽ giơ chân cao lên để chồng cô bé liếm mút âm hộ mình tay nàng nắm tóc Minh mà rên rỉ.

"Của vợ đẹp quá." Minh thì thầm.

Bé Như ngửa đầu ra thở hổn hển, nàng hít lấy một hơi nói: "Em biến ra cái giường để tụi mình làm tiếp nhé?"

Minh cười nói: "Ừa… làm nhanh kẻo ba người về mà thấy ghen chết."

Giọng cười trong trẻo đầy quyến rũ từ đôi môi mọng của nàng thoát ra càng khiến Minh mê đắm, nàng thẹn thùng cười nói: "Cho họ ghen tị luôn."

Minh đặt nụ hôn nồng nàn lên đôi môi gợi cảm của Tâm Như, cậu nói: "Cho anh xem phép thuật của em nào."

Đôi má đỏ hây hây của Tâm Như càng khiến nàng xinh đẹp thêm bội phần, nàng dịu dàng nói: "Dạ, để em."​
 
Chương 91: Đê mê thêm lần nữa

Nói rồi nàng vận phép lên ngón tay thon biến ra cái giường mà hai vợ chồng vẫn thường ngủ chung. Quang Minh bế bé Như đi lại chiếc giường rồi nhẹ nhàng đặt nàng nằm ngửa xuống, cậu cởi bỏ cái áo yếm hai dây cột nơ lưng nàng ra. Tâm Như trần trụi nằm im, Minh ngồi cạnh, tiếp tục ngậm vú cô bé bú tiếp những giọt sữa ngọt ngào ấy, bàn tay cậu không ngừng ma sát vào âm hộ nàng.

Rồi Quang Minh lần xuống hạ thể của cô bé, cậu cầm hai chân nàng đẩy lên, Minh vục mặt bú liếm âm hộ của nàng làm cô bé kêu rên dữ dội do bị kích tình mạnh mẽ.

Minh vẫn không thôi hành hạ bé Như, thả chân nàng xuống cậu chuyển lên bú vú, bú một bên và bóp một bên, rồi cậu chuyển lên hôn môi nàng, hai vợ chồng hôn nhau say đắm. Minh hôn lên lỗ tai, hôn lên vai rồi lần xuống cặp vú no tròn đầy sữa của nàng đang đợi chờ cậu dùng miệng hút những dòng sữa ngọt ngào thơm mát.

Uống sữa của cô bé đã đời, Minh khép hai ngón tay lại, tay cậu hơi cong cho hai ngón tay thẳng đứng chĩa thẳng vào khe thịt bé Như, đẩy một cái, hai ngón tay cậu mất hút trong khe âm đạo cô bé khiến nàng rít lên: "Ưh… anh ơi…"

Minh vừa bú vú Tâm Như vừa cắm rút ngón tay liên tục vào âm đạo cô bé khiến nàng rên lên dữ dội, rên to hơn cả lúc cậu liếm vào đó. Minh rút hai ngón tay dính đầy dâm dịch ra và giơ lên và đưa vào miệng liếm ngon lành, rồi chưa dừng lại cậu tiếp tục vục mặt vào âm hộ vợ mình bú liếm lần nữa, nàng có vẻ hơi mệt: "Ư ư ư… anh ơi."

"Em đẹp quá Như ơi!" Minh vừa liếm vừa thều thào khen nàng.

"Ư ư ư…" Tâm Như vẫn rên.

"Anh đút dương vật vào âm đạo của vợ nhé?" Minh hỏi nàng.

"Dạ… ư ư ư…" Nàng rên rỉ đồng ý.

Quang Minh cởi đồ, giải phóng dương vật to dài chuẩn bị lâm trận, cậu tiếp tục liếm vào âm hộ bé Như.

Minh cười hỏi nàng: "Giúp "nó" một vé được không em?"

"Dạ." Nàng cười thẹn thùng hôn vào má chồng mình.

Minh quỳ gối, Tâm Như kéo cái gối kê cho đầu cao lên, nàng vén tóc sang một bên rồi cầm dương vật to lớn của Minh bỏ vào miệng, nàng liếm quanh quy đầu rồi mút như cây kem vậy. Quang Minh có vẻ sướng lắm, cậu rên hừ hừ rồi vuốt tóc nàng.

Rồi cậu kéo nàng ngồi dậy, Minh nằm xuống chỗ nàng, cô bé hiểu ý nằm sấp lên người cậu theo chiều ngược theo tư thế 69, nàng hơi nâng mông lên cho Minh liếm, cậu liếm vào hai môi âm hộ rồi liếm vào cái khe âm đạo của nàng, Tâm Như vẫn bú mút dương vật Minh say sưa cho đến khi cả hai rùng mình đạt khoái cảm và ra dâm dịch, sau đó Minh quay cô bé xuôi theo giường rồi hôn nàng: "Anh vô nghen?"

"Dạ…" Nói rồi nàng hất mái tóc rồi kéo cái gối nằm lên, chân nàng kiểng lên chờ đợi.

Quang Minh quỳ gối, tay cầm dương vật rà lên rà xuống lên khe thịt Tâm Như, cậu lấy ngón tay cái miết mạnh lên âm hạch nằm trên cùng lỗ niệu đạo cô bé khiến nàng co giật người lại vì sướng. Minh đặt quy đầu vào chính giữa hai môi âm hộ rồi từ từ đẩy vào, hai môi âm hộ bé Như từ từ căng ra đón dương vật vào trong lỗ âm đạo cô bé cho đến khi dương vật mất hút dần bên trong cô bé, Minh rướn người làm Tâm Như rít lên: "Ui, anh ơi…"

"Dương vật bự quá hả?" Minh trêu vợ mình.

"Mất nết." Bé Như cười thẹn thùng đánh nhẹ vào vai chồng nàng rồi cầm tay Minh đặt lên vú mình.

Minh vừa thúc vừa nhồi hai bầu vú nàng như người ta nhồi bột làm bánh. Bạch bạch bạch… tiếng hai bộ phận sinh dục va chạm vang lên như người ta tắm ướt rồi lấy tay vỗ vào mông vậy.

Tay Tâm Như vịn cái gối, Quang Minh ngồi dưới cầm chân nàng banh ra và đụ không ngừng, tiếng va chạm bạch bạch vẫn đều đặn và tiếng rên của hai vợ chồng cứ vang lên đều.

Minh đụ một hồi rồi ngừng lại, cậu rút dương vật ra khỏi lỗ âm đạo bé Như, dương vật cậu vẫn cứng. Minh nằm ngửa ra, nàng bước qua người cậu rồi vén mái tóc dài sang một bên, tay nàng cầm dương vật của chồng canh đúng ngay khe âm đạo của mình rồi từ từ ngồi xuống, dương vật to dài gân guốc của Minh bị nuốt dần bởi lỗ âm đạo bé Như, nàng cảm thấy thốn khi đầu dương vật chạm tới cổ tử cung bên trong âm đạo của cô bé nên khẽ nhăn mặt nhưng cũng có vẻ sướng lắm. Minh đưa hai tay bóp hai bầu vú núng niếng của bé Như trong khi mông nàng không ngừng dập cho dương vật chọt mọi ngóc ngách trong âm đạo.

"Anh sướng... chết đi mất." Minh rên lớn.

Nàng cười rồi hạ người ép ngực mình sát vào người chồng nàng, mông vẫn dập đều đặn.

"Kiểu này chắc phải làm mỗi ngày quá." Minh cười nói.

"Nổi không? Sáng giờ hai, ba bận rồi." Tâm Như cười tươi.

Minh: "Thử xem… anh khỏe lắm, chỉ sợ em chịu không nổi."

"Thử xem…" Nàng trả lời một cách lẳng lơ làm Minh hăng máu, cậu lật nàng xuống rồi dập như cái máy, tiếng nổ bốp bốp giòn tan, cậu vuốt nhẹ vào má cô bé: "Em tuyệt lắm."

"Vì em là vợ anh mà." Cô bé hếch mặt cười.

"Yêu quá đi cô bé ạ!" Minh hôn nàng rồi tiếp tục cái công việc đàn ông của mình.

Bé Như: "Hôm nay anh dai sức thật."

Minh: "Chồng em mà lại..."

Bé Như: "Hi hi..."

Minh: "Vừa làm tình vừa trò chuyện với em vui thật."

Bé Như cười: "Em cũng vậy… nhanh đi anh em mệt rồi, người gì mà khỏe thế không biết. Chắc mấy người kia chắc cũng sắp về rồi."

Minh kéo dương vật ra khỏi âm đạo Tâm Như rồi lại cắm và rồi lại kéo ra, với chiều dài khủng cậu kéo ra và đâm vào tội nghiệp cái khe âm đạo nhỏ xinh của nàng nhưng cô bé thì thích thú vô cùng.

"Người đẹp đến cái lỗ chơi cũng đẹp." Minh trêu vợ mình.

"Mất nết." Nàng vỗ nhẹ vào tay cậu.

"Vậy chuẩn bị nhận quà của chồng mất nết nè cô bé." Minh hô lớn.

Nàng cười rồi ôm Minh, cậu đụ liên tục liên tục, cả hai quấn chặt lấy nhau chỉ có khu vực trung tâm là đụ không ngừng cho đến khi Quang Minh cùng Tâm Như rít lên một tiếng đầy khoái lạc rồi siết chặt nhau đê mê. Vách tường thịt âm đạo bé Như chứa đầy chất dịch nhớp nháp và ẩm ướt của cả hai đang co bóp liên hồi và bó sát lên dương vật của Minh, đồng thời sự chặt khít của hai bộ phận sinh dục tạo ra kích thích dương vật của Minh giật giật mấy lần và miệng nhỏ cổ tử cung mở rộng để dương vật bắn tinh dịch tràn vào trong tử cung Tâm Như để chuẩn bị cho lần thụ thai tiếp theo.

Sau đó, Quang Minh và Tâm Như cùng thống nhất phải giấu kín chuyện cả hai bị bọn quỷ đột kích để tránh thêm hoang mang không cần thiết cho ba người kia. Buổi tối, Ngọc Duyên gọi điện thoại báo cho Quang Minh là nàng và em gái cùng các con ở lại với gia đình họ Cao đến tối mai mới về. Và thế là, Minh và Tâm Như lại có một đêm mặn nồng.​
 
Chương 92: Quang Minh cùng Tâm Như về thăm ngoại [End]

Ôm tấm thân trần trụi của Tâm Như vào lòng, đang miên man thụ hưởng cảm giác bồng bềnh do thăng hoa của cuộc vui hoan ái mang lại thì Quang Minh chợt nói: "Sáng mai, hai ta đi thăm ngoại nhé."

Tâm Như ngước mặt nhìn chồng nàng với vẻ ngạc nhiên: "Anh nói chúng mình đi thăm ngoại ư?"

Minh gật đầu rồi cười nói: "Ừ, chỉ là anh muốn cho cho ngoại thấy anh đã yên bề gia thất rồi để ngoại yên tâm thôi. Tiện thể cũng để cho ngoại được thỏa lòng ước nguyện, em có nhớ lúc tạm biệt ngoại, tụi mình đã hứa gì với ngoại không?"

Nghe xong, Tâm Như ngẫm nghĩ nhớ lại cái buổi cuối cùng ở lại nhà bà Hai, một hồi sau đôi má nàng ửng đỏ lên và thì thầm nói: "Em nhớ rồi, chúng ta có hứa với ngoại phải nhanh chóng sinh con để ngoại có cháu được bế bồng."

Minh bật cười: "Chính xác, giờ thì hai ta đã là vợ chồng và có hai con rồi. Ngày mai chúng ta về thăm ngoại để ngoại được mừng vui."

Nàng mỉm cười khẽ "vâng" một tiếng rồi chìm vào giấc ngủ, Minh thì còn thao thức cho đến khi cơn buồn ngủ kéo đến thì cậu mới khép đôi mắt lại.

Sáng sớm, Tâm Như cùng Quang Minh và các con ăn sáng xong thì nàng vận phép đưa hai vợ chồng nàng và hai con tới nhà bà Hai. Từ ngoài cửa, cậu cất tiếng gọi ngoại mình: "Ngoại ơi! Con và vợ con đến thăm ngoại này."

Ngoại Minh đang lui cui dưới bếp, nghe tiếng gọi giống thằng cháu của mình thì ra xem. Trông thấy đúng là Quang Minh, kế bên là cô gái xinh đẹp thoát tục như tiên khiến bà ngờ ngợ một lúc mới nhớ ra đó là Tâm Như. Bà vui mừng nói: "Ôi trời, hai đứa bây ghé thăm ngoại hả? Còn hai đứa trẻ mà hai đứa đang bế trên tay là con ai vậy?"

Quang Minh cười nói: "Ôi bà ngoại ơi! Cháu và Tâm Như đã kết hôn, hai đứa trẻ mà cháu và Tâm Như đang bế là con của cháu và cô ấy đấy ạ!"

Bà Hai nghe xong không giấu nỗi vui mừng pha lẫn bất ngờ quay qua nhìn Tâm Như hỏi lại: "Thằng Minh nó nói thật không cháu?"

Tâm Như gật đầu mỉm cười với bà Hai, nàng dịu dàng trả lời: "Dạ, thưa ngoại. Anh Minh nói thật đấy ạ! Chúng cháu đã chính thức là vợ chồng rồi ạ! Và cháu rất hạnh phúc khi trở thành vợ của ảnh nhưng quan trọng hơn là cháu đã là cháu dâu của ngoại rồi. Hôm nay vợ chồng cháu cùng quay về đây để thăm ngoại."

Nghe Tâm Như nói mà ngoại Minh ứa nước mắt hạnh phúc vì cháu trai của bà cuối cùng cũng đã yên bề gia thất rồi. Duy có điều bà Hai không biết ngoài Tâm Như ra cháu trai của bà còn ba người vợ khác nữa, Quang Minh sợ ngoại mình mà biết thì chắc bà sẽ lên cơn tăng xông mất.

Bỗng bà Hai lên tiếng thúc giục: "Hai đứa mau mau vào nhà nghỉ ngơi đi, nắng gắt thế này sao lại đứng ngoài đó làm chi."

Quang Minh và Tâm Như cùng mỉm cười nói: "Dạ, tụi cháu vào ngay."

Rồi hai vợ chồng bế hai con của mình vào nhà, bà Hai ngó đứa trẻ trên tay Quang Minh, Tâm Như cười hiểu ý nhắc chồng: "Anh đưa con trai cho ngoại bế một lát đi, trông ngoại thèm bế chắt lắm rồi!"

Bà Hai cười thẹn: "Con bé này thật là..."

Chưa dứt câu bé Như cười hì hì, Quang Minh đành đưa đứa bé cho ngoại mình bế. Bà Hai nhận bế đứa bé từ tay Minh đi tới đi lui ra vẻ cưng chiều chắt của mình lắm. Rồi bà đưa chắt trai lại cho Minh và nhận chắt gái từ Tâm Như. Bà khen chắt trai giống Minh và chắt gái cũng có nhiều nét đẹp giống Tâm Như và chốt một câu: "Hai bây sinh con khéo thật, đứa thì giống cha, đứa thì giống mẹ. Đủ nếp đủ tẻ luôn."

Cả hai vợ chồng hạnh phúc nhìn nhau mỉm cười. Sau đó, bà Hai giao lại chắt gái cho cháu dâu, nói: "Hai vợ chồng bây ngồi chơi lát để bà vô bếp nấu mấy món rồi dọn ra ăn."

Nói xong, bà cất bước đi vô bếp, Tâm Như nói với theo: "Để cháu vô phụ với ngoại ạ!"

Nàng giao lại con gái cho Minh trông coi rồi vô bếp phụ ngoại làm bữa trưa. Cả hai cùng hai con ăn trưa và ở lại chơi đến chiều mới tạm biệt bà Hai trở về nhà.

Thế gian vốn vô thường, Quang Minh và Tâm Như cũng đâu ngờ đó là lần gặp cuối cùng với bà ngoại mình. Đúng ba tháng sau thì bà Hai mất, hai vợ chồng xót thương vô hạn, đặc biệt là Tâm Như. Hàng năm cứ đến ngày giỗ bà Hai, hai vợ chồng cùng các con đến cúng viếng.

Sau này, Phi Cường cho cha mẹ mình biết là bà cố đã sanh lên cõi trời Tứ Thiên Vương rồi nên không cần phải đau buồn nữa.

...

Đến chiều tối, Ngọc Duyên, Hoài Thương bồng con của họ và Thu Phương trở về thì thấy Quang Minh ngồi vắt vẻo trên sopha ngồi bấm chuyển kênh TV, Tâm Như vừa chăm con vừa hối hả bếp núc. Thấy vậy, hai nàng Duyên và Thương vội đặt con mình vào trong nôi rồi xuống bếp phụ nàng Như, còn nàng Phương coi sóc con gái của mình vẫn còn ngủ trong nôi.

Lát sau, Quang Minh và bốn vợ sum vầy dùng bữa tối trong không khí rộn rã tiếng cười.

Tối hôm đó, Minh làm tình với Ngọc Duyên rất lâu, như mọi lần lỗ nhỏ tử cung của nàng mở rộng để tiếp nhận chất dịch đặc sệt từ dương vật chồng nàng bắn ra. Cả hai thở phì phò ôm chặt lấy nhau cùng chia sẻ cảm xúc thăng hoa của ái tình. Ngọc Duyên đợi một lúc hơi thở bình thường trở lại, nàng dịu dàng hỏi: "Hôm nay chồng khỏe thế?"

Minh đáp: "Vì vợ bỏ đi về nhà nên không có ai để anh trút bầu tâm sự."

Nàng mỉm cười: "Hi hi, chồng xạo, còn Tâm Như ở cạnh anh mà."

Minh bật cười: "Em ấy bận chăm con cả ngày, với lại nguyên ngày nay anh theo giúp bác Mạnh vài chuyện nên đâu có được gần gũi với em ấy đâu."

Nàng nói: "Thế à, tại vợ không biết."

Minh: "Với lại, những lúc bên em thế này làm anh nhớ lại cuộc sống trước kia của tụi mình ở Hóa Lạc Thiên."

Ngọc Duyên khẽ nói: "Em cũng vậy."

Minh: "Đợi sau khi con trai chúng ta lớn lên diệt xong Quỷ vương thì lúc đó chúng ta mới hoàn thành nhiệm vụ mà Đức Chí Tôn giao phó."

Ngọc Duyên đồng tình: "Anh nói đúng, mong con trai bé bỏng lớn lên sau này sẽ là người đội trời đạp đất."

Minh: "Mong là vậy."

Nói rồi Quang Minh bú liếm hai bầu vú của Ngọc Duyên để kích tình cho nàng để chuẩn bị cho lần ân ái tiếp theo...

~.~.~.~.~~.~.~

Đến đây thì phần về Quang Minh và bốn vợ của cậu ta đã kết thúc để chuẩn bị cho nhân vật chính bước ra trình diễn.​
 
anime sex
cliphot
Back
Top
X