ee88
123b
Huong dan dang nhap Telegram khi bi chan

Truyện Sáng Tác Sóng Gió Nhân Gian (Sắc - Đô thị - Linh dị) - Phần 2

Rumtr9x

Thành viên tích cực

Reputation: 55%
Tham gia
18/5/25
Bài viết
335
Cảm xúc
167
Điểm
43
Nơi ở
Hải Ngoại
Tín dụng
0.0
Giới tính
Nam
Song Gio Nhan Gian P2.webp


01. Tên truyện:
Sóng Gió Nhân Gian - Phần 2

02. Thể loại:
Sắc, đô thị, linh dị

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Tổng quát nội dung:
Thế gian bước vào kỳ mạt kiếp theo vòng xoay của Tạo Hoá, nhận thấy đó là thời cơ thống trị nhân gian đã tới nên Quỷ Vương và bè lũ tay sai quyết liệt tiêu diệt loài người và vạn vật để hòng đạt được mưu đồ đen tối. Biết được âm mưu đó của Quỷ Vương nên Thượng Đế đã sai vị anh hùng bán thần tên Gilgamesh có danh hiệu là "King of Heroes" xuống để diệt Quỷ Vương. Liệu Gilgamesh có hoàn thành nhiệm vụ mà Thượng Đế giao phó hay không? Đọc truyện sẽ rõ.

Tiếp theo nội dung phần 1, Nguyễn Thiên Tú - con trai của Nguyễn Quang Minh và Cao Ngọc Duyên nay đã trưởng thành sẽ giao chiến với Quỷ Vương và bầy quỷ sai của hắn.

Dĩ nhiên chuyện đụ gái là sẽ không thiếu trong phần 2 này.

05. Nhân vật:
Nguyễn Thiên Tú​
 
Sửa lần cuối:
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Trả lời
0
Lượt xem
7K
Chương 01: Một buổi sáng đẹp trời
Khoảng hai mươi năm sau, một buổi sáng trời đẹp...

"A... Ha... Anh... Tha cho em đi..." Tiếng kêu la thảm thiết của cô bé độ tuổi 14 đang học lớp chín bị một chàng thanh niên vạm vỡ độ tuổi hai mươi hai đứng ở mép giường, thẳng lưng đưa đẩy, rút cắm dương vật liên tục vào trong lỗ âm đạo nhỏ nhắn của cô bé.

Dương vật của chàng thanh niên cắm ở trong âm đạo của cô bé cả một buổi tối, nàng bị đụ cả đêm sau khi tỉnh dậy lại bị cậu thanh niên kia lôi tới đụ hết lần này đến lần khác một cách tàn nhẫn, khắp phòng đều là tiếng bạch bạch của da thịt va chạm. Cô bé cảm thấy âm đạo của mình sắp chảy cạn nước, âm đạo bị đâm trở nên tê dại, khoái cảm cũng giảm bớt không ít, nàng nghĩ cái âm hộ đáng thương chắc chắn đã bị cậu thanh niên đụ cho sưng lên rồi.

"A..." Chàng thanh niên gầm nhẹ một tiếng, lại bắn tinh dịch đặc sệt của mình vào trong tử cung của cô bé thêm lần nữa, thân thể rắn rỏi và cường tráng đè lên trên người cô bé rồi thở hổn hển, đôi tay còn không đứng đắn mà xoa bóp hai bầu vú trắng nõn.

"Anh sướng quá Như Quỳnh ạ. Sướng muốn chết." Cậu thanh niên rút dương vật đã mềm nhũn ra, âm đạo mất đi sự ngăn chặn của dương vật thì liền lập tức có một lượng lớn chất lỏng trắng đục tràn ra như hồng thủy, dần dần tích trên mặt ga giường thành một bãi.

Cuộc ân ái đã xong, giờ phút này cô bé tên Như Quỳnh còn đang mê man vì sướng, không còn biết trời trăng gì nữa cả. Hai chân nàng còn dạng tênh hênh, lỗ âm đạo còn đang mở chưa khép lại được. Cậu thanh niên lấy ra một cái khăn lông sạch từ trong ngăn tủ, giúp cô nàng lau sạch cái âm hộ bị chơi đến be bét. Âm đạo nhỏ bị đụ cả một đêm đã không còn bộ dạng như lúc trước nữa, âm đạo vốn khép chặt giờ đây đã mở rộng hoàn toàn, hai môi âm hộ lớn nhỏ đều tõe ra hai bên, để lộ thịt non hồng hồng ở bên trong ra, từ bên trong hỗn hợp tinh dịch và dịch nhầy chảy ồ ạt ra ngoài, sắc tình lại dâm mỹ, trông thấy mà dương vật của cậu thanh niên lại có xu thế ngẩng đầu.

Chỉ là phía dưới của cô bé quả thật đã bị đụ cho sưng đỏ không chịu nổi nên lúc này cậu thanh niên cũng không nóng vội làm thêm một lần nữa. Cái lỗ âm đạo ngon miệng như vậy thì cậu có thể hưởng dụng từ từ.

Quả nhiên cậu bắn tinh dịch vào quá nhiều nên bụng dưới của Như Quỳnh nhô lên giống như đang có thai ba tháng vậy, cậu bèn nhấn cái bụng dưới của nàng thì lập tức lượng tinh dịch bị dồn ứ chảy ào ạt ra ngoài âm đạo của Như Quỳnh.

Đợi nàng tỉnh lại, cậu thanh niên bế nàng vào phòng tắm riêng của cậu. Đặt cô bé ngồi trên đùi mình, chĩa vòi hoa sen vào âm đạo để súc rửa, còn cắm hai ngón tay vào sâu bên trong âm đạo để móc tinh dịch ra.

Cô bé khẽ hỏi: "Lát anh có định đi học không?"

Cậu thanh niên đáp: "Không, anh đang bận học làm CEO rồi."

Nàng phì cười: "Học làm ông chủ nhà tắm công cộng này á?"

Cậu thanh niên: "Đó là lý do tại sao cha mẹ cho anh một số tiền để có thể tự xây dựng Thương hiệu riêng sau khi họ nghe anh trình bày lý do."

Như Quỳnh mỉm cười: "Vậy thì cố gắng nhé anh trai."

Cậu thanh niên tên Thiên Tú đáp lại: "Cảm ơn em nhiều lắm."
C1-01.webp

Nguyễn Như Quỳnh

Rửa sạch âm hộ cho bé Quỳnh xong rồi thì tới phiên nàng xối nước kì cọ cho cậu. Nhìn dáng vẻ trần trụi của thiếu nữ mới lớn khiến dương vật Tú ngỏng lên ngay, cậu xoay nàng quay mặt vào tường, hai tay nàng chống lên tường, mông chu ra, Thiên Tú cầm dương vật rà rà theo chiều dọc khe âm đạo của cô bé rồi ấn quy đầu tách hai âm môi chui vào, nàng khẽ rùng mình. Rồi cậu tăng tốc rút cắm dương vật trong âm đạo Như Quỳnh, tiếng da thịt va chạm kêu bạch bạch bạch cùng tiếng rên vang vọng đầy dâm mỹ của cả hai cùng hòa vào nhau tạo ra một khung cảnh thật hoan ái.

Rồi Tú lại bắn vào trong tử cung của nàng lần nữa, cả hai tắm rửa sơ qua rồi thì Như Quỳnh mặc lại đồng phục tạm biệt anh trai để đi học. Còn Thiên Tú chuẩn bị một ngày mới đón những vị khách tới nhà tắm công cộng của mình.

...

Giới thiệu sơ qua về nhân vật chính:

Nguyễn Thiên Tú: 22 tuổi, cao 1m83 đang còn là sinh viên. Con trai đầu của Nguyễn Quang Minh và Cao Ngọc Duyên, rất được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ do có nhãn mác "anh hùng diệt quỷ dữ cứu thế gian". Tuy sống trong nhung lụa nhưng cậu lại thích sống tự lập và được cha mẹ đồng ý và thường chu cấp đầy đủ (lý do thật sự là cậu có mười sáu đứa em trai lẫn gái cộng thêm một đứa của Tâm Như sắp chào đời. Do vậy trong nhà thường rất ồn ào trong khi cậu lại ưa tĩnh mịch mới xin cha mẹ ra ngoài ở riêng).

Hiện tại cậu là CEO của một nhà tắm công cộng dành cho nữ trong một khu biệt thự cao cấp Hoàng Kim ở phường Hoàng Bích (phường này được quy hoạch thành “nơi cư ngụ của những người siêu giàu”)

Bạn gái đầu tiên của cậu tên Nguyễn Như Quỳnh vô cùng xinh đẹp. Nàng vốn là con gái út của Nguyễn Quang Minh và Cao Ngọc Duyên, cũng là em gái của Thiên Tú năm nay có nguyện vọng muốn thi vào lớp 10 một trường Trung học Phổ thông chuyên có tiếng ở thành phố A. Cô bé cũng hay đến nhà tắm công cộng của anh trai để tắm rửa và cùng anh mình làm tình. Như Quỳnh vô cùng ấn tượng dáng người cao lớn vạm vỡ, lạnh lùng có phần kiêu ngạo của Thiên Tú và mong muốn sau này làm vợ anh trai và được Tú đồng ý. Thế là nàng thành bạn gái từ đó của Thiên Tú.​
 
Sửa lần cuối:
Chương 02: Hồi ức phá trinh em gái của Thiên Tú

Lần đầu của Như Quỳnh và Thiên Tú là nàng được anh trai chở vô bar chơi đến khuya và nàng say khướt được Tú chở về nhà tắm công cộng của cậu. Bế nàng lên phòng của mình, cậu đặt nàng nằm xuống giường. Vừa toan quay người đi thì Như Quỳnh nắm lấy tay cậu không chịu buông, còn kéo cậu làm cậu ngã lên người cô bé..

"Anh ơi, anh đừng đi, ở lại với em đi, em yêu anh." Nàng nửa tỉnh nửa mê nói sảng, chỉ vào ngực mình mà nói.

Thiên Tú lúc này cứ ngây người ra, thì ra em gái rất yêu cậu. Niềm sung sướng dâng trào, cùng với việc cô nàng ở dưới cứ ngọ nguậy làm ngọn lửa trong cậu bùng cháy, không kiềm chế mà hôn đôi môi đỏ mọng ấy, cuốn chiếc lưỡi thơm tho, cùng hòa quyện với nàng. Cậu hôn bé Quỳnh được một lúc thì nàng cũng bắt đầu tỉnh hơn, thấy em gái đang hôn mình cô bé vừa mừng vừa sợ, lấy tay đẩy người cậu ra rồi thì thào: "Em xấu lắm phải không anh?"

Thiên Tú: "Ngoan, không khóc, em khóc làm anh xót lắm."

Như Quỳnh: "Em xấu lắm phải không?"

Thiên Tú: "Bậy nào, em lúc nào cũng đẹp hết."

Như Quỳnh đơ người ra: "Hả?"

Nhìn bộ dạng ngây ngô của em gái làm Tú buồn cười và yêu thương hơn, hôn chụt lên môi cô bé rồi nàng tỉnh táo lại luôn. Nụ hôn này lại dấy lên ngọn lửa trong người cậu, thế là không chuồn chuồn lướt nữa Tú thật nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng nàn, mút hết mật ngọt, cuốn chiếc lưỡi ấy cùng cậu hòa nhịp. Cô bé bị Thiên Tú hôn đến ngất ngây quên cả mọi thứ, chỉ biết đáp lại theo quán tính. Sự ngây thơ này càng làm nơi nào đó của Tú thật căng cứng, cậu lật người nàng lại, hôn lên vành tai làm nàng run rẩy, một tay cậu ôm nàng, một tay cậu kéo dây kéo chiếc váy ôm trọn cơ thể tươi trẻ, đầy quyến rũ đó.

Kéo Như Quỳnh đối mặt lại với mình, Thiên Tú tiếp tục tìm kiếm đôi môi mê người làm cậu không dứt ra được đó, đồ trên người cô bé và cậu đã bị cậu lột ra hết từ lúc nào. Hai bầu vú non căng tròn của nàng thật mê người, đôi tay cậu lần mò bóp nắn nó, bàn tay cậu nắm hết trọn vẹn.

Hô hấp Thiên Tú dồn dập, còn bé Quỳnh thì như rút cạn sức lực, mặc em gái muốn làm gì thì làm, cô bé chỉ có thể thuận theo mà không biết gì. Tú cúi xuống hôn ngấu nghiến bầu vú căng tròn ấy, một tay bóp nắn, móp méo biến hình của bên kia, nàng như thuốc phiện làm cậu bay bổng ngất ngây.

Vì biết đây là lần đầu của nàng, Tú không thể vội vàng dù dương vật của cậu đã cứng đến muốn nứt ra, cậu vẫn cố giữ để lần đầu của nàng thật nhẹ nhàng, đôi tay cậu lần mò xuống âm hộ đã ẩm ướt của cô bé.

Tú cười hì: "Em thật nhạy cảm, chưa gì đã ẩm ướt vậy rồi."

"Anh này!! Không được nói!" Cô bé che mặt ngại ngùng.

"Được rồi, được rồi!" Tú tiếp tục hôn xuống rốn cô bé rồi từ từ dùng chân tách hai chân của nàng ra, che dưới lông mu là một nơi thật đẹp, hai môi âm hộ hồng hào còn khép chặt, âm đạo nhỏ xinh, cậu hôn lên đó khiến cô bé giật bắn mình: "Anh... đừng... đừng mà, ở đó dơ lắm, kỳ lắm."

Tú vẫn liếm láp hết dâm thủy cô bé tiết ra, hai tay anh xoa vú nàng.

"Um... ưm... a... a..." Tiếng rên rỉ của Như Quỳnh làm Tú đê mê, âm đạo của nàng cũng được ẩm ướt cậu liền đưa khúc thịt to dài đặt lên bụng nàng, nàng nhìn chăm chăm: "A... To quá, đừng, không được đâu, hu hu... anh ơi, sẽ đau lắm, hic."

"Ngoan, em đừng sợ, sẽ sướng thôi, anh sẽ thật nhẹ nhàng." Tú nhẹ nhàng trấn an nàng.

Tay cậu vẫn bóp nắn vú bé Quỳnh để cơ thể cô bé thả lỏng, dễ dàng đón nhận dương vật của cậu, cậu lại hôn cô bé để nàng mê đắm trong dục vọng này, Thiên Tú từ từ đưa quy đầu vào lỗ âm đạo của nàng.

"Ưm..." Cô bé lắc lắc cái mông: "Khó... chịu... quá... ưm."

Cậu thấy nàng đã chuẩn bị kỹ càng liền nhanh chóng đâm thật mạnh một cái. "Bụp", màng trinh của nàng đã bị dương vật Tú đâm thủng.

"Aaaaa... đau... hức." Như Quỳnh đau đến chảy nước mắt, nức nở khóc, cố gượng người định rút ra.

Thiên Tú ngăn cô bé lại: "Ngoan, không sao, đau một lần thôi, rồi em sẽ thoải mái, thả lỏng đi, em đang cắn chặt khúc thịt của anh chết mất. Từ từ thả lỏng nào. Tú vừa hôn bé Quỳnh vừa nắn bóp hai bầu vú non của nàng để nàng quên đi cái đau và cảm nhận được sự thoải mái, sau khi nàng ổn định, cậu liền đung đưa từng nhịp.

Sau khi qua cơn đau, cảm giác sung sướng làm cô bé rên rỉ: "Aaa... um, um, ư... ư."

"Em hấp dẫn quá." Thiên Tú tăng độ mạnh cắm rút dương vật vào trong âm đạo bé Quỳnh: "Hự, hự..."

Nàng nhăn mặt khẽ rên: "A a a... từ... từ... nhẹ... thôi... anh... làm... mạnh quá."

Thiên Tú gằn từng tiếng: "Của... em... khít quá... anh sướng quá..."

Như Quỳnh sắp đạt cực khoái, nàng la lớn: "Aaa, đừng... dừng lại... em... anh... anh to quá... em hết chịu nổi."

Tú cười: "Em... nói đừng... dừng hả, vậy anh... sẽ ra sức."

Nàng khẽ gật đầu: "Aaaa."

Từng cú nhấp liên hồi của Thiên Tú làm Như Quỳnh ngất ngây, rên rỉ, sau đó cậu xoay người nàng lại chơi thế doggy, từ sau đút dương vật của mình vào âm đạo của bé Quỳnh. Tư thế này làm cậu cảm thấy xoáy vào sâu nhất, đụng tử cung của nàng, sung sướng nhất.

"Anh... aaa... em sướng quá... aaa em... em ra... mất." Nàng quằn quại rên rỉ.

Nghe cô bé rên rỉ như thế, Tú càng ra sức nhấp tới nhấp tui, tiếng ọt ẹt do dâm dịch của hai người hòa vào nhau rất dâm mỹ, khoái cảm tột cùng, Thiên Tú đâm thật nhanh và mạnh, liên tục từ sau thúc mạnh tới trước rồi bắn vào tử cung của Như Quỳnh.

Cô bé mệt lả người, ngất đi ngay vừa rồi. Dương vật của Tú vừa xuất ra nay nhìn cơ thể trần trụi của bé Quỳnh lại có hứng lên lại, giương mình ngẩng cao ngọn cờ.

"Em thật mê người, ngày mai anh không cho em xuống giường được." Tú cười nói.

Dương vật của Tú lại đút vào âm đạo nhỏ xinh ấy, khít thật chặt, đặt nàng nằm nghiêng, một chân của nàng được cậu vắt lên cổ mình, ra vào luân phiên, tay xoa mông, tay bóp vú, xoa núm vú, sung sướng làm cho Như Quỳnh tỉnh dậy, thấy em gái vẫn còn chuyển động trên cơ thể mình, thì cầu xin: "Anh... tha... cho em. "Hự" aaaa... a."

Tú: "Hôm nay anh phải đút cho em no luôn."

"Bạch... bạch..." Tiếng da thịt đụng chạm vào nhau, "ưm... aaa... áaaa" những tiếng rên rỉ vang khắp căn phòng.

Trong buổi tối mà Thiên Tú đã thay đổi không biết bao nhiêu tư thế, làm Như Quỳnh sung sướng rên rỉ và ngất đi mấy lần, từ trên giường ra cửa sổ, rồi bàn làm việc của cậu, trong nhà vệ sinh, khắp nơi là các tinh dịch của cậu, và dâm thủy của cô bé.

Tú bế nàng lên, hai tay nàng ôm cổ cậu, từ dưới dương vật cậu đút vào, mỗi bước đi là một lần đẩy mạnh vào âm đạo cô bé, nàng chỉ biết rên rỉ và để em gái hư hỏng trên khắp cơ thể mình, tư thế này cậu vừa hôn được vú cô bé vừa đụ vào âm đạo nàng thật mạnh mẽ, lút sâu. Đến gần 3 giờ sáng sau khi trải qua không biết bao nhiêu lần Như Quỳnh ngất đi và những lần Tú xuất tinh thì cậu bế cô bé vào phòng tắm để cơ thể nàng được thả lỏng, cũng không quên đụ cô bé trong bồn tắm một lần nữa dù nàng có cầu xin cậu vì nàng quá mệt.

Rồi Tú ôm cô bé về phòng mình rồi đắp chăn, hai cơ thể trần trụi ôm nhau mà ngủ, hai người một tình yêu loạn luân có vẻ viên mãn.​
 
Chương 03: Nhà tắm công cộng

Nhà tắm công cộng, đây chính là startup khởi nghiệp đầu tiên trong đời của Nguyễn Thiên Tú. Bể tắm cũng khá lớn, mỗi lần có thể chứa hơn năm mươi người tắm cùng lúc, bên trong chỉ có tắm vòi sen đơn giản, còn có một khu nghỉ ngơi cỡ nhỏ. Mà đặc điểm lớn nhất của nhà tắm này là, chỉ có bể nữ không có bể nam, ở phòng tắm vòi sen và khu nghỉ ngơi, trong vài ngóc ngách bí mật nào đó còn lắp đặt rất nhiều camera nhìn lén. Vì thế, Thiên Tú luôn cảm thấy kiêu ngạo và tự hào về nhân phẩm của mình, cậu chỉ nhìn lén và chụp lén, tuyệt đối không up lên web “đen” hoặc bán đấu giá số ảnh khỏa thân của các cô gái mà cậu có được. Nhân phẩm tốt đến nát tươm.

Đây là nhà tắm công cộng đắt khách nhất trong phạm vi vài dặm, mỗi ngày đều chật kín chỗ, hơn nữa tới đây đều là một vài cô gái rất mực tao nhã, xinh tươi mọi vẻ, tràn đầy sức hấp dẫn. Điều này cũng bởi vì Thiên Tú quá đẹp trai, thừa hấp dẫn. Gương mặt lúc nào cũng toát lên vẻ quyền uy của bậc Đế vương khiến mọi cô gái đều chao đảo trước nét đẹp quá nam tính của Thiên Tú mà em gái Như Quỳnh là ví dụ.

Nhà tắm công cộng này nằm ở trong một khu biệt thự cao cấp Hoàng Kim thuộc khu vực tấc đất tấc vàng của thành phố A. Nơi đây có rất nhiều hoa hậu, diễn viên trẻ tuổi xinh đẹp cư ngụ, họ ở chỗ này, ở không phải khu nhà cao cấp thì chính là biệt thự cao cấp, trang thiết bị tắm rửa ở trong nhà còn tốt hơn một vài nhà tắm cao cấp, nhưng họ vẫn thích tới tắm bể tắm công cộng của Thiên Tú, vì sao? Đương nhiên vì bể tắm công cộng là nơi để họ khoe khoang vẻ thanh xuân và vốn liếng tốt nhất.

Phụ nữ dùng sắc đẹp chinh phục đàn ông hiện đã không có cảm giác thành tựu nữa rồi, phụ nữ dùng sắc đẹp chinh phục phụ nữ mới là minh chứng tốt nhất.

Cứ thế, nhà tắm từ ngày khai trương đã trở thành nơi giải trí cho những cô gái này, hầu như mỗi ngày đều kín hết chỗ, họ không vì tắm rửa, chỉ vì phơi ra vẻ thanh xuân và mỹ lệ của mình, mỗi ngày nhà tắm kín hết chỗ đều là mỹ nữ trẻ trung xinh đẹp. Từ bắt đầu so dung nhan, so dáng người, đến sau đó so ăn mặc, so mỹ phẩm, lúc dữ dội nhất còn so độ co giãn, so hình dạng với nhau, điều này khiến Thiên Tú một phen "no mắt".

Trong đó Thiên Tú bị phát hiện nhìn trộm rất nhiều lần, nhưng những cô gái cũng không để bụng, chẳng những không truy cứu ngược lại còn chủ động phơi ra cho cậu nhìn, lấy lòng đàn ông đã trở thành một kiểu thói quen. Vì thường xuyên tới lui nên Tú và những cô gái này đã trở thành bạn tốt không giấu nhau điều gì. Song song với lúc ca ngợi vẻ đẹp của họ, cậu cũng hiểu rất nhiều nỗi đắng cay trong lòng họ...

Lúc này Thiên Tú vừa hát nghêu ngao vừa lau chiếc ghế dài trước tủ quần áo, mỗi ngày chiếc ghế dài này đều sẽ có rất nhiều cô gái ngồi ở trên, nói đúng ra hẳn là đủ mọi nữ nhân trần truồng ngồi trên đó.

Hôm nay là thứ hai, chuyện làm ăn của Thiên Tú rất vắng vẻ, bởi vì các cô gái trong khu biệt thự đều rất bận công việc của mình nên không có ai đến tắm cả, không có người để trò chuyện nên cậu cũng hơi buồn. Còn người yêu của cậu thì đang ở trên lớp, gần chiều tối mới có thể tạt ngang thăm cậu được.

Mỗi tháng đều sẽ có vài ngày làm ăn vắng khách như vậy, Thiên Tú sớm đã quen rồi, đây chính là điểm tai hại khi mở nhà tắm nữ, buôn bán vắng lặng làm cho cậu ngay cả tâm tư nhìn lén đều không có.

Thiên Tú thẫn thờ quét dọn phòng thay quần áo, à quên nói là đôi mắt của cậu có thể nhìn thấy quỷ ma vì cậu là một á thần. Đúng vào lúc Tú quét dọn phòng thay quần áo, bỗng không biết từ phương nào truyền tới tiếng thút thít đứt quãng, lúc có lúc không. Âm thanh này giống như quỷ chết oan đang khóc lóc, người bình thường nghe thấy đều sẽ nổ tung da đầu, hơn nữa ở hướng ánh mắt bạn có thể đạt tới hoàn toàn không nhìn thấy bất kỳ bóng người nào.

Thiên Tú bắt đầu chú mục để xác định nơi phát ra âm thanh đó bỗng nó im bặt, cậu gãi đầu, tìm khắp cả nhà tắm một lần, hơn nữa trước khi tiến vào cậu đã nhìn rất rõ ràng qua khe nhìn lén, tất cả khách hàng đều đi hết, không có người ở lại mà.

Tú tìm khắp bể tắm, bất kể là người hay quỷ cậu đều không nhìn thấy một ai, cho rằng mình nghe nhầm, tiếp tục dọn vệ sinh. Bỗng nhiên, tiếng khóc lóc nức nở kia lại truyền tới: "Hu hu hu... huhuhu..."

Thiên Tú dựng lỗ tai, men theo âm thanh rón rén tay chân đi tìm, âm thanh đó đứt quãng, cậu cũng đi rồi dừng, may mà diện tích cả bể tắm không lớn, rất nhanh cậu đã khóa chặt mục tiêu, âm thanh xuất phát từ trong một chiếc tủ áo bên tay cậu!

Cuối cùng, Tú tập trung vào tủ áo thấp nhất ở góc trong cùng, cậu bước dài lao vụt một cái lên trước, đó gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, người quỷ đều không sợ.

Tú kéo mạnh cửa chiếc tủ áo kia. Vừa nhìn kỹ, cậu thoáng cái ngẩn ngơ. Đây là bể tắm của cậu, mỗi ngày trước khi đóng cửa cậu đều kiểm tra tình hình trong tủ áo một lần, thường xuyên sẽ nhặt được những vật phẩm như chìa khóa, ví tiền, băng vệ sinh... nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người sống.

Đó là một cô bé trần trụi oằn mình trong tủ quần áo trước mắt, cho dù co ro nhưng hai bầu vú đã bị ép biến hình, loáng thoáng có thể nhìn thấy một đầu vú đỏ hồng của cô bé, hai tay ôm đầu gối, có vài cọng lông mu nghịch ngợm vươn ra ngoài, Thiên Tú lập tức xác định đây là một con người, là một người sống, là một cô bé còn sống sờ sờ!

"Chị à, chỗ tôi là bể tắm, chị muốn chơi trốn tìm, tôi đề nghị chị tới chỗ khác!" Sau khi nhìn đủ cô bé rồi Thiên Tú mới nói.

Cô bé tội nghiệp nọ ngẩng đầu lên, Thiên Tú lại thộn ra lần nữa, cậu có thể khẳng định cô bé này nhất định là lần đầu tiên tới bể tắm của cậu, bằng không cô bé có được dung nhan tuyệt sắc cỡ này cậu chỉ cần nhìn qua một lần là tuyệt đối không thể quên.

Cho dù lúc này nét mặt cô bé có chút mệt mỏi, nhưng lại có vẻ đẹp rất khác lạ, mái tóc dài đen bóng suôn thẳng, xõa tung trên vai, khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương cùng làn da trắng nõn, thân hình gợi cảm vừa mới tẩy đi tất cả phấn son, thanh tân thoát tục, sóng mắt đảo quanh dập dờn, trong lúc vô ý còn toát lên vẻ quyến rũ hồn xiêu phách lạc, kiều diễm mê người.

Theo Thiên Tú thì cô bé này ắt là Thiên nữ trên trời chuyển sinh, sắc đẹp có một không hai. Có điều dạo trước cậu chưa từng nhìn thấy cô nàng, lẽ nào là mới chuyển tới?

Trong lòng Tú còn đang nghĩ, nhưng cô bé nọ vẫn co ro không nhúc nhích trong tủ áo, cậu chán nản nói: "Chị hai, mau ra ngoài đi, chỗ chúng tôi không phục vụ ngủ lại, có điều nếu chị có nhu cầu, có thể phục vụ mát xa khác giới."

"Anh..." Cô bé rốt cuộc mở miệng, vẫn là không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của Thiên Tú, nàng hơi sợ hãi nói: "Tôi ra ngoài, anh có thể rời khỏi trước được không?"

Nhà tắm của Thiên Tú quy định 22 giờ tối đóng cửa, nhưng mỗi lần cậu đều vào quét dọn từ hai mốt giờ năm mươi, vờ vĩnh hô to hai tiếng ở ngoài cửa rồi xông thẳng vào, thường xuyên có cô gái bị cậu chặn lại, nhìn cho đã mắt, các cô gái kia từ trước tới giờ đều không để bụng, mà hôm nay, cô bé có sắc đẹp hạng cực phẩm này không ngờ lại bảo mình rời khỏi, xem ra thật là mới tới.

Thiên Tú nhún vai, xoay người đi vào bể tắm quét dọn vệ sinh, vểnh tai nghe tiếng vang truyền tới từ ngoài, vội vàng chớp thời cơ nhìn lén. Đáng tiếc cô bé nọ không ngờ lại quấn khăn tắm ra ngoài, có điều nhìn thấy cặp chân dài gần một mét kia vẫn khiến cậu động tâm không thôi.

Cô bé này chiều cao ít nhất khoảng một mét bảy, nếu đi giày cao gót, đi tất chân, rồi cặp chân dài này quắp lên hông mình... Không được, Tú cũng lạnh sống lưng!

Cậu đơn giản dùng nước lạnh dập tắt ngọn lửa trong lòng, không chút lo lắng cô bé kia sẽ nhìn lén. Lúc trở ra, cô bé kia đã ăn mặc chỉnh tề, một bộ đầm hai dây màu trắng hở lưng khoe gần trọn vòng một đầy đặn trông thật gợi cảm, mái tóc đen nhánh, nếu không phải Tú từng nhìn thấy quỷ thật sự, quả thật sẽ tưởng rằng cô bé này là quỷ.

Mỹ nữ hạng cực phẩm này rõ ràng vừa tắm rửa xong, mái tóc vẫn ướt sũng, trong tay cầm một chiếc bọc nhỏ, bên trong toàn bộ đều là đồ trang điểm đắt giá, còn có một chiếc chìa khóa xe BMW, Thiên Tú thật sự không hiểu, đây rõ ràng là hàng cao cấp, vì sao lại lại lén lút trần trụi trốn vào tủ áo chứ?​
 
Chương 04: Tranh luận bạn đời lý tưởng [1]

"Chào người đẹp, tôi là CEO của nhà tắm công cộng này, tôi họ Nguyễn, sẵn lòng cung cấp mọi phục vụ cho quý cô." Nguyễn Thiên Tú cười ha ha nói, hơn nữa nom cô bé này hiển nhiên không có ý muốn đi.

Cậu thích nhất những cô bé không nóng vội như vậy, hiển nhiên là cho mình cơ hội phục vụ đây. Nếu có thể hưởng dụng thân thể của cô bé thì càng tốt nữa.

Chỉ đáng tiếc, rất nhiều cô gái ở khu biệt thự này đều chơi thân với Tú không tệ, chỉ là không có một ai sẵn lòng "giao lưu chiều sâu" với cậu, điều này khiến Tú rất khó hiểu, dù sao họ cũng là nhàn rỗi, nhưng lại không có bất kỳ một ai bằng lòng, sau này hi vọng có một cô gái hảo tâm giải đáp nghi hoặc cho cậu.

Những cô gái này đều có tố chất cao, ý thức tự bảo vệ bản thân rất mạnh, có điều tình huống ngày hôm nay...

Cô bé đẹp trước mắt e thẹn nhìn Thiên Tú, lúc nãy ở trong tủ áo gần như nhìn hết thân thể nàng, nàng cũng không có phản ứng quá khích gì, điều này khiến Tú cảm thấy có cửa.

"Anh..." Cô bé cực phẩm này dường như có đôi chút bị kinh hãi quá độ, đối mặt với Thiên Tú hơi sợ sệt run rẩy, hơn nữa hỏi tới một vấn đề khiến cậu giống như chưa tắm rửa: "Anh là nam nhân đúng không?"

Thiên Tú vừa tắm xong, rất xác định mình là nam tính không thể nghi ngờ. Cậu bắt đầu cảm thấy ông trời thật công bằng, dung mạo nghịch thiên của cô bé đúng là dùng để che giấu đi chỉ số thông minh xoàng xĩnh kia.

Tú cười gượng đi vào ô cửa sổ bán vé, đây cũng là phòng làm việc của cậu, một bộ PC Gaming mạnh mẽ vừa dùng làm việc vừa chơi game là đồng bọn trung thành nhất của cậu. Vừa châm điếu Jet, mỹ nữ nọ không ngờ cũng theo vào, không hề coi mình là người ngoài ngồi xuống ghế sopha đúng vị trí cô nàng ngồi, bên dưới rất nhiều vết tích hoan ái của cậu và Như Quỳnh đêm qua chưa tẩy sạch. Điều này đã chứng minh, Thiên Tú là một nam nhân cực kỳ khỏe mạnh hơn nữa tinh lực dồi dào, cô bé này chẳng có chút ý thức nguy cơ nào mà.

Thiên Tú cảm thấy hứng thú nhìn cô nàng, cô bé này chắc chắn có việc gì đó nhưng lại chẳng muốn nói ra, cảm giác giống như coi nhà tắm thành nơi tránh nạn vậy. Thiên Tú cũng từng gặp phải chuyện tương tự. Nên biết rằng, sống ở khu biệt thự này lâu lâu cũng có vài chuyện không hay xảy ra. Cho nên Tú vẫn bèn mua hai quyển sách, một quyển là "Phụ nữ tâm lý học" một quyển là "Sổ tay tán gái", mỗi ngày cậu đều chăm chỉ đọc, đang chuẩn bị tìm người thi triển thì hôm nay cô bé cực phẩm này liền chủ động đưa lên cửa.

"Tôi tên Thái Ngọc Ánh, hai mươi tuổi, xin lỗi đã quấy rầy anh, nhưng tôi vẫn muốn ở đây ngồi lát, được không?" Mỹ nữ cực phẩm mở lời, có một cái tên rất dễ nghe, vẻ mặt đáng thương cầu xin với cậu.
414.webp

Thái Ngọc Ánh

Thiên Tú nhả vòng khói nói: "Tôi tên Nguyễn Thiên Tú, là CEO của nhà tắm này, ngoại trừ phục vụ tắm rửa, chúng tôi còn phục vụ mát xa khác giới, chà lưng, cắt tóc, cạo lông chân cùng tư vấn tâm lý."

Cậu lục quyển sách "Tâm lý học phụ nữ" từ trong ngăn kéo, quơ quơ trước mắt cô nàng giống như e sợ người ta không tin, mà Ngọc Ánh thì hoàn toàn bó tay, cả bể tắm chỉ có một mình Tú. Nói cách khác, nào là mát xa, cạo lông, tư vấn tâm lý đều do một mình cậu phụ trách.

"Ha ha..." Ngọc Ánh cười gượng, xua tay liên tục: "Anh đừng hiểu lầm, tôi không cần bất kỳ phục vụ gì cả, chỉ không muốn về nhà, ngồi đây một lát là được."

"Thế muốn ở bao lâu? Muốn qua đêm chăng? Chỗ chúng tôi trước giờ không cung cấp phục vụ qua đêm, chủ yếu là không có chăn đệm thừa, nếu cô không chê, chúng ta có thể chen chúc một chỗ, phòng ngủ của tôi ở đằng kia." Thiên Tú thân là một người phục vụ, rất nhiệt tình tiếp đón.

Ngọc Ánh bó tay toàn tập, một giọt mồ hôi lạnh chảy thẳng từ trán xuống tận cổ, may mà nàng cũng rất thông minh, phản ứng rất nhanh, vội vàng chuyển đề tài nói: "Tôi không cần bất cứ phục vụ gì cả, trừ phi nói chuyện anh cũng thu phí. Chỗ này chỉ có một mình anh thôi à? Không có kiểu như bà chủ hay sao?"

Thiên Tú lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Cô xem tài sản riêng của tôi lớn như vậy, tuyển bà chủ nhất định phải kỹ càng cẩn thận, nàng ta nhất định phải là người yêu tôi, mà không phải yêu tài sản và tiền của tôi!"

Ngọc Ánh mồ hôi như thác, cái nhà tắm nho nhỏ này của cậu, mỗi ngày định mức kinh doanh không vượt quá năm chục triệu, không ngờ lại còn dám kêu "tài sản"?

Ngọc Ánh lau mồ hôi, cười tủm tỉm nói: "Tài sản anh lớn như vậy, bạn gái chắc hẳn dễ tìm lắm. Phụ nữ bây giờ chẳng phải đều thích đàn ông có xe có nhà có sự nghiệp có tiền gửi ngân hàng sao?"

Nàng nói xong, trong lòng lại rất cao hứng, rốt cuộc đã lái được đề tài, cảm xúc vốn hoang mang sợ hãi trong lòng cũng dần sút giảm, điều này cũng khiến nàng biết rõ rằng, phụ nữ có mạnh mẽ, thông minh hơn chăng nữa cũng có lúc yếu đuối, bên người cần có một người đàn ông, cho dù là một người đàn ông xa lạ, có ở bên cũng cảm thấy khá an toàn.

Chủ đề của nàng đã thành công khơi lên sự hứng thú của Thiên Tú, tán dóc với mỹ nữ cực phẩm cũng là một kiểu hưởng thụ. Hơn nữa, tất cả những tình yêu vĩ đại trong đất trời đều bắt đầu từ tán dóc và giở trò lưu manh đấy thôi.

Thiên Tú gãi đầu nói: "Thời đại phát triển, xã hội tiến bộ, yêu cầu về chọn đối tượng cũng đang biến hóa không ngừng, bây giờ phụ nữ cứ há mồm mở mồm là yêu cầu nam nhân phải có tướng mạo, còn phải có xe có tiền có nhà có cảm giác an toàn."

Nghe Thiên Tú oán trách, Ngọc Ánh thân là con gái đương nhiên phải lên tiếng vì chị em: "Anh thôi đi, đừng luôn nói phụ nữ, đàn ông các anh còn chẳng phải như thế, luôn yêu cầu phụ nữ xinh đẹp còn phải biết nội trợ, kinh tế độc lập lại phải lấy anh ta làm trung tâm, đáng yêu lại mãi mãi không già đi... Điều kiện của các anh thì không hà khắc à?"

Thiên Tú và Ngọc Ánh đấu ngang sức ngang tài, kỳ phùng địch thủ. Dù sao bạn đời thực tế nhất chính là người hợp với mình!

Thiên Tú ngồi ở trên ghế máy tính, Ngọc Ánh ngồi trên ghế sopha kế bên, hai người xa lạ cứ thế cãi vã nhau, hơn nữa hai bên đều giữ vững lập trường, một người đại diện cho đàn ông, một người đại diện cho phụ nữ, không nhường một bước, tranh từng tấc đất, đây chính là đấu tranh mãi mãi không ngừng nghỉ giữa đàn ông và phụ nữ.​
 
Sửa lần cuối:
Chương 05: Tranh luận bạn đời lý tưởng [2]

Ngọc Ánh là một cô bé rất thông minh, ngay cả Thiên Tú giỏi dùng miệng mồm lưu loát, đầu óc nhanh nhạy đều có chút khó có thể chống đỡ, Ngọc Ánh dần chiếm thượng phong, vẫn nói chưa hết, dường như muốn hoàn toàn trấn áp Thiên Tú. Cô nàng lẩm bẩm nói: "Đàn ông luôn tham hoa háo sắc, lòng tham không đáy, ham mới ghét cũ,..."

Thiên Tú vốn dĩ không định đáp trả nàng, nhưng ai ngờ rằng nàng ta còn chưa nói đã làm cậu ngán ngẩm, vì giữ gìn địa vị của đàn ông cậu chỉ có thể ra chiêu độc, nói hết sức chói tai: "Tôi thừa nhận có rất nhiều gã đàn ông đều tham hoa háo sắc, nhưng đây là lẽ thường của con người, cái gọi là lòng yêu cái đẹp ai ai đều có mà. Nhưng phụ nữ các cô thì sao, đó mới là lòng tham không đáy thật sự, mình không có bản lãnh lại đắm chìm hưởng thụ vật chất, cho nên mới sẽ có nhiều người cam tâm tình nguyện làm tiểu tam như vậy. Mà mọi chuyện đàn ông làm đều là vì thỏa mãn lòng tham của phụ nữ thôi, hơn nữa phụ nữ bây giờ càng lúc càng khó thỏa mãn, cứ lấy chuyện vợ chồng mà nói, phụ nữ luôn có rất nhiều cớ để trách cứ, móc chậm thì nói muộn, móc ra ngoài thì nói ngắn; cho vào miệng thì nói mềm, tiến vào thì nói nông; dùng sức rút thì nói yếu, nằm bất động thì nói lười; tốn sức nửa ngày còn không bằng liếm, thoải mái xong còn nói thật không biết xấu hổ!"

Lời này quả thật quá chói tai, khuôn mặt Ngọc Ánh thoáng cái đỏ bừng, đôi mắt nhìn không chớp, ngón tay ngọc chỉ vào chóp mũi cậu, nén rất lâu mới nói ra một câu: "Anh thật không biết xấu hổ!"

Thiên Tú nhún vai cười nói: "Đấy cô xem, thoải mái xong còn nói thật không biết xấu hổ!"

"Xí!" Ngọc Ánh xì nhẹ, không tri bất giác lại bị Tú cuốn vào.

Cô bé thoáng chốc yên lặng, bĩu môi, ngồi sopha hờn dỗi, như thể cướp đồ chơi thất bại với bạn nhỏ, bộ dạng đáng yêu khiến Thiên Tú suýt nữa không nhịn nổi vồ tới. Cậu lấy một chiếc kẹo mút từ trong ngăn kéo, mang theo tư thế của người chiến thắng cười ha ha nói: "Bé con, đừng giận đừng giận mà, anh cho kẹo ăn, lát nữa đi bar với anh được không?"

"Hứ!" Ngọc Ánh nhăn mũi ngọc, xoay người sang bên không ngó ngàng tới Tú, trực tiếp không thèm chiếc kẹo mút kia, hừ nói: "Ai đi bar với ai chứ?"

"Ừm, thiếu nữ như cô thì nên ở nhà." Thiên Tú cười nói.

Ngọc Ánh lại hứ một tiếng, hoàn toàn không đếm xỉa tới Tú, ngồi sopha không nói. Thiên Tú cũng bắt đầu im lặng, cho dù đấu mồm một trận nhưng dẫu sao hai người vẫn là kẻ xa lạ, hơn nữa sắc đẹp của đối phương khiến cậu kinh ngạc, thậm chí sinh ra một cảm xúc không dám khinh nhờ. Nhìn kỹ cô bé thì bỗng có cái gì đó đánh động tâm thức của cậu, trong lòng cảm thấy xốn xang, chợt Thiên Tú cảm thấy Ngọc Ánh rất thân quen, có cảm giác như nàng và cậu quen biết từ kiếp nào.

Ngó giờ giấc, bất tri bất giác đã 23 giờ 30 phút, Thiên Tú hơi mệt, nhưng chỉ lo đấu mồm với nàng nên bên trong bể tắm vẫn chưa quét dọn hết, dù sao bây giờ hai người cũng không còn chuyện gì để nói, cậu đứng dậy lặng lẽ đi về phía bể tắm.

Thấy Tú rời đi, Ngọc Ánh vô ý thức muốn gọi cậu lại, nhưng nhớ tới chủ đề khiến nàng chịu thiệt lúc nãy, Ngọc Ánh cố nhịn xúc động, hứ một tiếng, cứng đầu cứng cổ không thèm nhìn cậu, mãi đến khi Thiên Tú biến mất trong phòng tắm.

Ngọc Ánh ngó quanh, bên ngoài tĩnh mịch không tiếng động, chiếc PC của Tú còn mở chưa tắt, nàng vô cùng buồn chán, lại vẫn không có ý muốn đi, tiếp tục ngồi, trong bể tắm thỉnh thoảng phả tới hơi gió ấm áp xen lẫn mùi sữa tắm vuốt ve khuôn mặt nàng, nàng bất giác ngủ thiếp đi...

Nhưng lúc Thiên Tú đi ra, nàng đã ngủ say rồi. Cậu nhất thời nhức đầu, cô bé này rốt cuộc tới đây làm gì? Sẽ không là tới phá quán chứ, lúc nãy rúc trong tủ áo khóc lóc hu hu, bây giờ không ngờ lại ngủ say trên ghế sopha trong phòng làm việc của một gã con trai xa lạ, nàng mặc bộ đầm hai dây màu trắng khoe gần như trọn hai bầu vú của mình, hai bầu vú phập phồng theo lần nàng hít thở, nàng trong lúc ngủ vẫn xinh đẹp như thế, giống như một nàng công chúa đang chờ hoàng tử hôn khẽ đánh thức nàng từ giấc ngủ triền miên.

Thiên Tú rón rén tới gần, nên biết rằng, đại mỹ nữ hạng cực phẩm như Ngọc Ánh chẳng phải có thể thấy thường xuyên. Nhưng đúng vào lúc Tú vừa mới tới gần, nàng vốn đang ngủ rất say bỗng xao động bất an, nàng nhíu chặt mày, hơi thở nặng hơn, thân thể uốn éo bất an lại giống như không thể động đậy, dường như bị thứ gì đó đè xuống.

Thiên Tú trơ mắt nhìn từng giọt mồ hôi toát ra trên trán nàng, đôi mắt nhắm chặt, cổ họng phát ra âm thanh oa oa, bình thường vào lúc này người ta đều sẽ tỉnh lại, nhưng nàng hiển nhiên không, thoạt nhìn giống như đang gặp cơn ác mộng đáng sợ nào đó.

"Tha cho tôi... tôi không thở nổi..." Ngọc Ánh bỗng mở miệng, thanh âm run rẩy, vừa giống như đang van xin. Bỗng nhiên, nàng nhìn như gian nan mở choàng mắt, nhìn lên người mình, phát ra tiếng thét đinh tai nhức óc: "A... là ông, lại là ông. Vì sao ông cứ quấn lấy tôi... tha cho tôi..."

Tiếng thét run rẩy của nàng khiến Thiên Tú khựng chân, nhìn men theo ánh mắt của nàng, cậu chợt sững sờ, bởi vì ngay trên người nàng, nói chính xác là phần eo nàng, có một tên đàn ông đang áp chế nàng!

"A..." Theo tiếng hét xé gan xé phổi của Ngọc Ánh, nàng hoàn toàn tỉnh lại, mồ hôi đã ướt đẫm chiếc đầm của nàng, nàng sợ hãi muôn vàn, co ro ở trên ghế, hai cánh tay quắp chặt lấy mình, xem ra nàng đã cực kỳ sợ hãi. Mãi đến khi nàng nhìn thấy Thiên Tú ở ngay bên mới vội vã vươn tay, hệt như người rơi xuống nước muốn tóm lấy cọng rơm cứu mạng vậy.

Nàng kéo chặt tay Thiên Tú, chặt đến độ tay cậu đau buốt, Ngọc Ánh không ngừng lách người mình vào trong ngực Thiên Tú, vô ý thức tìm sự bảo vệ và an toàn, thân thể nàng run rẩy, mồ hôi lạnh tan hết, nhưng toàn thân nóng bừng, nàng đang sốt.

Chỉ vì nàng đang sốt, thân thể rất suy yếu, cho nên nàng mới có thể nhìn thấy quỷ!​
 
Chương 06: Ngọc Ánh bị quỷ ám

Tên đàn ông lúc nãy rất rõ ràng là một con quỷ, hơn nữa nó còn áp chế người Ngọc Ánh đang ngủ, người trong nghề thông thường gọi tình huống này là "bóng đè"!

Bóng đè, cũng chính là người ta đang ngủ đột nhiên cảm thấy dường như có vật nặng ngàn cân đè lên người mông mông lung lung không thể thở nổi, như tỉnh mà không phải tỉnh, như ngủ mà không phải ngủ, muốn hô hô không ra, muốn động động không nổi. Dường như loáng thoáng có thể nhìn thấy thứ gì đó, đương nhiên rất nhiều người không nhìn thấy thứ gì cả.

Song rất hiển nhiên lúc nãy Ngọc Ánh và Thiên Tú đều nhìn thấy con quỷ ngồi trên người nàng. Thiên Tú thì bởi cậu vốn là bán thần chuyển sinh có đôi mắt của Thần, còn Ngọc Ánh bởi vì nàng quá suy yếu.

Con người vào lúc suy yếu thường xuyên sẽ nhìn thấy một vài thứ kỳ quái, rất nhiều người cho rằng đó chỉ là ảo giác, thực ra không phải. Những người từng trải qua muôn vàn sinh tử kia, hầu như mỗi người đều nói vào lúc sinh tử trong phút chốc, họ nhìn thấy vài thứ kỳ quái nào đó. Có người nhìn thấy Thiên Đường, có người nhìn thấy linh hồn mình, có người nhìn thấy những việc trải qua trong cả cuộc đời, nhưng càng nhiều người nhìn thấy quỷ!

Mà cho dù có suy yếu hay không thì lúc bình thường Ngọc Ánh cũng thấy quỷ ma vì kiếp trước nàng là một nữ thần sống ở cõi trời thứ sáu thuộc Dục giới có tên Tha Hóa Tự Tại.

"Anh, anh lúc nãy có nhìn thấy không?" Ngọc Ánh dồn dập hỏi Thiên Tú.

Trong ngực Thiên Tú, nghe tiếng tim đập của cậu, cảm nhận sự ấm áp trong vòng tay cậu, cô bé dần bình tĩnh lại, lúc nãy nàng còn nói đàn ông chẳng ra thể thống gì, bây giờ lại cần tìm chút ấm áp và an toàn từ đàn ông.

Ngọc Ánh yếu ớt hỏi, còn chỉ vào vị trí con quỷ xuất hiện lúc nãy, Thiên Tú mặt không chút biểu cảm gật đầu, ánh mắt hướng về con quỷ vẫn đang ở đây, nó đang trừng mắt nhìn cậu đầy căm tức như thể Tú đang cướp người yêu của nó vậy, chỉ có điều Ngọc Ánh không nhìn thấy nó nữa mà thôi vì tâm của nàng không muốn để ý nữa nên Thần lực tự động ẩn đi trong người nàng.

"Đó là cái gì? Xin anh hãy nói cho tôi biết rốt cuộc là cái gì?" Ngọc Ánh kích động nói. Nàng vô cùng sợ hãi, hận không thể chui vào khe tường tìm sự che chở.

Thiên Tú chẳng biết từ lúc nào đã ôm bờ vai nàng, nàng mặc chiếc đầm hai dây, bờ vai trần mềm như lụa, làn da đẹp như trứng gà bóc, khiến người ta yêu thích không buông tay, cậu trầm giọng nói: "Tôi nghĩ đó hẳn là một con quỷ."

"Á..." Ngọc Ánh nghe xong, chứng thực ý nghĩ trong lòng lại càng thêm khủng hoảng, nàng một hơi chui vào trong ngực Thiên Tú, hai tay ôm chặt vòng qua hông cậu, trọn nửa người trên đều nằm trong ngực cậu. Cảm giác kia, hương vị kia, chẹp chẹp, cảm ơn ngươi, con quỷ!

Ngọc Ánh ôm chặt một hồi mới phát hiện không hề có chuyện đáng sợ gì xảy ra, ngược lại Thiên Tú đỏ mặt, gần như còn có nước miếng sắp nhễu ra, hơn nữa bàn tay vốn chỉ ôm bờ vai cũng đang di chuyển.

Ngọc Ánh tốt xấu gì cũng là người trong giới xã hội thượng lưu, từng tiếp nhận tri thức nữ tính giáo dục bậc cao, đối với cách nói thần quỷ vẫn không tin tưởng cho lắm. Cho dù tự mình trải qua nhưng so sánh với việc Thiên Tú thừa cơ sỗ sàng, nàng vẫn tin rằng cậu còn đáng sợ hơn ác quỷ.

Nàng vươn tay đẩy Thiên Tú ra, ngờ vực hỏi: "Anh xác định vừa rồi là quỷ? Nhưng quỷ chẳng phải vô hình sao? Sao anh có thể nhìn thấy?"

"Sao cô lại có thể nhìn thấy quỷ?" Tú hỏi ngược lại nàng.

Ngọc Ánh im lặng, đôi mắt thấy Tú vẫn không thành thực. Nàng cẩn thận ngẫm lại, chuyện lúc nãy vẫn khiến cõi lòng nàng sợ hãi, nàng lắc đầu nói: "Tôi, tôi không biết, từ nhỏ đến lớn tôi đã luôn gặp phải chuyện lạ như thế này. Vài ngày gần đây, buổi tối mỗi ngày đều cảm thấy bị thứ gì đó đè lên, làm tôi khó thở, không thể động đậy, lại có cảm giác ai đó sờ mó, hôn hít khắp thân thể khi tôi cố gắng mở mắt thì loáng thoáng nhìn thấy một tên đàn ông nằm lên người tôi, đó là quỷ thật sao? Lúc nãy anh cũng nhìn thấy à?"

"Ừm, tôi nhìn thấy." Thiên Tú xòe hai tay, rất ung dung nói: "Đó là một gã đàn ông tầm u40, để tóc húi cua, chỉ là sắc mặt xanh mét khá là dâm dê."

Nghe Tú miêu tả, Ngọc Ánh hoàn toàn tin, đồng thời thái độ ung dung của Tú cũng khiến nàng không còn sợ hãi như vậy nữa. Nàng yếu ớt hỏi: "Đó rốt cuộc là cái gì? Vì sao lại quấn lấy tôi? Tôi nên làm gì bây giờ? Hắn sẽ không muốn hại chết tôi chứ, tôi không làm cái gì cả, càng chưa bao giờ hại người mà!"

"Theo tôi được biết, bình thường du hồn dã quỷ sẽ không tìm người sống, cho dù là quỷ chết oan lệ quỷ thông thường cũng sẽ không vô duyên vô cớ tìm người, trừ phi chúng có oan khuất gì đó, hoặc có thù hận gì với người kia." Trên vấn đề này, câu trả lời của Thiên Tú là có uy tín nhất trong cả thế gian.

Ngọc Ánh vừa nghe liền quýnh lên, lớn tiếng nói: "Nhưng tôi thật sự không làm gì cả, thậm chí ngay cả con quỷ đó tôi đều không quen, vì sao nó lại tìm tôi chứ? Còn nữa, vì sao tôi phải tin anh, anh nói nhất định phải là thật sao? Những việc thần tiên quỷ quái này ai có thể nói rõ?"

"Không sao, tôi cũng không yêu cầu cô tin tôi." Thiên Tú vô tư cười nói: "Cô cũng thấy đấy, tôi chỉ là một người trông nhà tắm, thuận tiện tư vấn tâm lý giúp khách hàng của tôi thôi."

Lời Tú chưa nói hết, cậu giúp khách hàng nữ trong nhà tắm tư vấn tâm lý là vì tán gái, thực ra cậu học Tâm lý học chủ yếu là giúp những oan hồn ác quỷ kia làm tư vấn tâm lý, hy vọng chúng cao hứng xuống Âm Phủ, bình an đi đầu thai.

"Hứ, tôi còn khuya mới tin lời anh, tôi thấy anh chính là một kẻ háo sắc muốn chịch người khác!" Ngọc Ánh đứng phắt dậy, thoáng cái từ kẻ nhát gan biến thành nữ anh hùng, điều này chủ yếu là vì Thiên Tú lúc nãy quá nóng vội, lúc men từ vai nàng tuột xuống dưới không cẩn thận chạm vào bầu vú của nàng, cho nên Ngọc Ánh mới nổi đóa với cậu.

Sau đó nàng mau đứng dậy, sửa sang y phục lại không khỏi nghĩ đến con quỷ lúc nãy, sự kiện quỷ dị này không phải vừa mới xảy ra hôm nay, từ vài ngày trước đã xuất hiện rồi. Hôm nay nàng cố ý tới nhà tắm tắm rửa chính là muốn rửa đi thứ bẩn thỉu và vận xui trên người, đâu ai hay sau khi tắm xong nằm ở phòng nghỉ ngơi lại vô tình ngủ thiếp đi, cảm giác nghẹt thở đáng sợ kia lại xuất hiện, lúc đó xung quanh không có một ai, nàng sợ hãi cho nên mới rúc vào trong tủ áo.

Lúc nãy ngủ thiếp con quỷ lại xuất hiện, sự việc quá khó tin. Thân là một cô gái truyền thống, bảo thủ, thuần khiết, Ngọc Ánh vẫn cảm thấy con quỷ đó quả thật đáng sợ. Cho nên ăn mặc chỉnh tề, cầm hết quần áo của mình, không hề chùn bước xoay người rời đi, rất nhanh liền biến mất trong màn đêm.

Cùng lúc đó, con quỷ ở góc tường kia cũng đi theo nàng, Thiên Tú chỉ nhìn theo nó chứ chẳng có hành động gì. Chờ nó đi xong, cậu rút smartphone siêu đặc biệt chỉ mình cậu sở hữu dò số trong danh bạ, chọn cái tên Phi Cường Đại Đế rồi bấm nút call. Ít lát sau, đầu dây bên kia hỏi: "Có chuyện gì à?"

Thiên Tú: "Ừm, vừa có một con quỷ đang quậy phá ở chỗ anh, tính hỏi chú về lai lịch của nó đấy?"

Phi Cường: "Tôi đang bận xử án dưới Địa phủ, cần gì thì tới phủ Minh Quân Đại Đế ấy."

Nói xong thì tắt máy.

Thiên Tú gãi đầu: "Chà, căng nhỉ!"​
 
Chương 07: Tới phủ Minh Quân Đại Đế hỏi thăm

Thiên Tú vào bể tắm nữ khóa cửa lại, tay vận Thần lực, miệng nhẩm thần chú, tức thì nước trong bể tắm bắt đầu chuyển động thành dòng xoáy, xuất hiện một hố xoáy ngay giữa trung tâm cái bể. Những tiếng gào thét, gió rít ai oán từ cõi nào đó vang vọng lại thông qua cái hố xoáy nước trong bể tắm. Thiên Tú "hừ" một tiếng rõ chán ghét cái nơi sầu thảm đen tối kia, nhưng vì công việc đành phải đi thôi.

Thế rồi Tú nhảy xuống cái hố xoáy nước, là con đường nối liền giữa nhân gian và địa phủ do chính mình tạo ra. Đến nơi, Thiên Tú hiện lại nguyên thân của mình là King of Heroes - vị vua giáp vàng nổi tiếng thành bang Uruk của Sumer cổ đại, tướng mạo đẹp trai, khôi ngô, tuấn tú mặc bộ giáp màu vàng kim - thứ tạo ra một ấn tượng đầy dữ dội với những người cậu gặp, mái tóc vàng dựng lên tựa như một ngọn lửa đang rực cháy, hai tai đeo trang sức cũng bằng chất liệu vàng hết, đôi mắt màu đỏ thẫm như máu, rõ ràng không phải của con người.

Cậu có một "cơ thể hoàn hảo, đạt tỉ lệ Vàng", tỏa ra vẻ uy nghi, làm bùng lên ngọn lửa khiến những người xung quanh không dám lại gần, ánh kim quang từ người cậu phát ra sáng rực toát ra quyền uy của Thần làm người khác chịu khuất phục. Đến phủ Minh Quân Đại Đế, các quỷ Dạ xoa đang canh gác trông thấy Thiên Tú đều vội quỳ xuống hành lễ. Cậu chỉ nói gọn: "Miễn lễ."
C7-01.webp

Nguyên thân của Nguyễn Thiên Tú là King of Heroes - Gilgamesh

Một con quỷ thưa: "Không rõ Ngài tới phủ Đại Đế là có chuyện gì ạ?"

Cậu đáp: "Ta muốn hỏi Đại Đế một chuyện."

Quỷ canh cửa: "Giờ Đại Đế bận đang xử án, Ngài có thể vui lòng đợi một lát được không?"

Thiên Tú nhướng mày: "Vậy thì dẫn ta vào điện xử án, đợi gã xử án xong thì ta sẽ hỏi."

Biết tính cách của vị King of Heroes này không hề có tính kiên nhẫn nên quỷ Dạ Xoa không dám nấn ná vội dẫn đường cho Thiên Tú tới đại điện xử án. Đến nơi, quỷ Dạ xoa cúi đầu xin cáo lui, Thiên Tú ném cho hắn mấy cái đồng vàng, gã Dạ xoa cúi đầu tạ ơn rồi lủi mất còn Tú thì khoanh tay dựa cột xem xử án. Minh Quân Đại Đế trông thấy cũng chẳng nói gì, tiếp tục công việc của mình.

Lúc này vị Phán quan đứng bên cạnh bàn xử án của Đại Đế lớn giọng đọc án kế tiếp: "Tên Nguyễn A ở huyện X, làm đồ tể mổ trâu bò. Tên Trần B ở huyện Y làm đồ tể mổ chó. Tên Phạm C ở huyện Z làm đồ tể mổ heo.

Minh Quân Diêm Vương Đại Đế phán: "Ba tên đồ tể này, đáng quăng vào Địa ngục núi Đao."

Phạm C khóc mà tâu rằng: "Tôi có ăn chay ba năm, theo kinh Huyết bồn. Vả lại làm hàng heo, nhẹ tội hơn hàng trâu bò và hàng chó. Xin Đại Đế xét lẽ tôi nhờ."

Minh Quân Đại Đế: "Ngươi ăn chay theo kinh Huyết bồn mà cầu cho ai?"

Phạm C: "Tôi cầu cho mẹ tôi siêu thoát."

Minh Quân Đại Đế: "Tuy kinh ấy là phi lý, huyễn hoặc, chẳng phải chân kinh, nhưng mà lòng có hiếu đáng khen. Song ngươi có hiếu với mẹ, sao không thuận theo ý trời mà có lòng hiếu sinh, lại đi làm đồ tể ?"

Phạm C: "Xin Đại Đế xét lại, bởi cha tôi bảo nên tôi phải làm. Vả lại heo là loại thú người ta nuôi lấy thịt, không công lao gì với đời, xin Đại Đế rộng lượng."

Minh Quân Đại Đế: "Ngươi ăn chay theo kinh Huyết Bồn mà có tụng chăng?"

Phạm C: "Dạ, có tụng."

Minh Quân Đại Đế: "Người đời sau bày đặt ra kinh Huyết Bồn, chứ không phải của Tiên Phật, phải chi ngươi tụng kinh Địa Tạng, kinh Kim Cang, kinh Vô Lượng Thọ... chẳng những hồn mẹ ngươi tiêu tội, mà vong hồn tổ tiên ba đời cũng được nhờ. Ngươi có hiếu tụng kinh cho mẹ nên Quả nhân xóa cho tội làm đồ tể, lại cho ngươi đầu thai làm thân con trai, cố gắng kiếm việc tử tế ngay thẳng mà làm ăn."

Rồi Minh Quân Đại Đế quay sang hai tên còn lại: "Còn hai tên mổ trâu bò và mổ chó, lại đây. Trâu bò cày ruộng mới có lúa cho đời, chó giữ nhà mới còn đồ cho chủ. Chúng nó đều có công với đời, ngươi giết vật có công, không thể dung tha. Phán quan tra thử chúng nó giết bao nhiêu chó, bao nhiêu trâu bò cày ruộng?"

Phán quan tâu : "Tên Nguyễn A mổ 72 con trâu. Trần B giết hết 187 con chó."

Minh Quân Đại Đế phán: "Cho tên A đầu thai làm trâu 72 kiếp, còn tên B đầu thai làm chó 187 kiếp, thường mạng cho đủ số, rồi đày làm Ngạ quỷ."

Phán quan tiếp tục đọc án kế tiếp: "Tội hồn họ Phương tên D ở huyện F bị thất nghiệp do cơn bão suy thoái kinh tế toàn cầu, không chịu kiếm việc khác để nuôi thân và phụ giúp gia đình mà chỉ ở nhà ăn chơi nhậu nhẹt, cha mẹ có khuyên nói thì hắn cũng cự cãi. Cho đến một hôm tên D cãi nhau với hai đấng sinh thành thì trong lúc nóng giận hắn quăng bài vị tổ tiên ở trên bàn thờ xuống đất, điều đó khiến cho cha mẹ hắn nổi giận và đuổi hắn ra khỏi nhà, thế rồi hắn đùng đùng nổi giận bỏ nhà ra đi sống lang bạt từ chỗ này đến chỗ khác cho đến khi hắn chết. Trước lúc dứt hơi, hắn có hối hận về chuyện tày trời mình đã làm, vậy nên xin Đại Đế định liệu."

Minh Quân Đại Đế: "Hành động phá hoại thần chú bài vị của tổ tiên chứng tỏ ngươi là một tên vong bản quên mất cội nguồn, cắt đứt tổ đức. Quả nhân hỏi ngươi: thân thể của ngươi ở đâu mà có? Ngươi mang họ gì? Nhất thiết đều do tổ tiên của ngươi đã ban phát cho ngươi. Trên Trời có đức Đại Thượng Đế thì tổ tiên là Tiểu Thượng Đế mà ngươi vong bản, khinh khi tổ tiên, làm việc trái điều dạy của Thượng Đế cho nên ngươi mới rớt xuống địa ngục. Sau khi mãn hạn tù ở đây ngươi sẽ phải đầu thai sáu kiếp luân hồi. Trước lúc mạng chung, do ngươi kịp thức tỉnh ăn năn sám hối về việc mình đã làm nên Quả nhân giảm hai tháng tội cho ngươi. Còn bây giờ quỷ sứ mau áp giải nó vào ngục Moi Tim để thụ hình."

Sau khi kết thúc án rồi, Đại Đế nói: "Hôm nay xử đến đây thôi, các ngươi lui về nghỉ ngơi đi."

Tất cả văn võ bá quan trong điện đồng loạt thưa: "Chúng thần xin tạ ơn Đại Đế."

Một lát sau, đại điện trở nên im ắng, Đại Đế hướng mắt về phía Thiên Tú đang đứng dựa cột nói lớn: "Có chuyện gì thì mau nói đi, tôi đang bận lắm."

Thiên Tú ngạc nhiên: "Không phải xử hết các án rồi sao?"

Đại Đế nói: "Hiện giờ Thập điện Diêm Vương đang bận học thêm khóa nghiệp vụ ở cõi Đâu Suất Đà Thiên rồi, không còn ai xử án các tội hồn nữa nên tôi phải tự mình xét xử hết tất cả. Từ trước tới nay tôi chỉ lo xử mấy vụ án mà mười điện không giải quyết được, còn bây giờ không còn ai nên tôi phải gánh hết thôi, anh trai à."

Thiên Tú gật đầu tỏ vẻ cảm thông: "Ừm, tôi hiểu rồi."

Đại Đế: "Dùng trà không?"

Thiên Tú mỉm cười nói: "Được, lâu rồi tôi và chú không có đối ẩm."

Đại Đế hỏi: "Anh tới kiếm tôi là vì con quỷ trong nhà tắm nữ mà anh đang kinh doanh sao?"

Thiên Tú: "Đúng vậy!"

Rồi Tú kể lại mọi chuyện xảy ra ở nhà tắm công cộng của mình, Đại Đế chăm chú lắng nghe rồi nhận định: "Có thể đó là một con quỷ dâm dục."

Tú hớp nước trà rồi hỏi: "Con quỷ đó như thế nào?"

Đại Đế: "Loài quỷ đó lúc sống thường là những kẻ ham mê cưỡng hiếp con gái nhà lành hoặc tìm những gái bán dâm để thỏa mãn cái tính dâm dật của mình thì khi chết đi làm quỷ thường đi rong khắp thế gian, tìm gái đẹp để giao hợp hoặc làm trò yêu quái để sống. Ắt hẳn cô bé kia đã gặp loại quỷ này."

Thiên Tú nghe xong gật gù: "Ừm, để mai tôi sẽ làm phước cho cô bé tội nghiệp ấy."

Đại Đế khẽ mỉm cười: "Dù sao cô bé đó với anh có mối quan hệ sâu đậm không thể chia cắt đấy."

Tú tỏ ra khó hiểu, Đại Đế chỉ nói: "Rồi đến lúc anh sẽ tự hiểu." Rồi nói tiếp: "Ba tuần nữa là tới ngày sinh nhật của cha đấy, anh có định về thăm ông ấy không?"

Thiên Tú khẽ gật đầu, Đại Đế mỉm cười: "Hi vọng đến lúc đó gia đình ta sẽ sum họp đầy đủ."

Thiên Tú không nói gì, uống cạn tách trà rồi từ giã Minh Quân Đại Đế trở về cõi nhân gian.​
 
Sửa lần cuối:
anime sex
cliphot
Back
Top
X