ee88
123b

Truyện Sáng Tác Sóng Gió Nhân Gian (Sắc - Đô thị - Linh dị) - Phần 1

Song Gio Nhan Gian.webp

01. Tên truyện:
Sóng Gió Nhân Gian

02. Thể loại:
Sắc, đô thị, linh dị

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Tổng quát nội dung:
Thế gian bước vào kỳ mạt kiếp theo vòng xoay của Tạo Hoá, nhận thấy đó là thời cơ thống trị nhân gian đã tới nên Quỷ Vương và bè lũ tay sai quyết liệt tiêu diệt loài người và vạn vật để hòng đạt được mưu đồ đen tối. Biết được âm mưu đó của Quỷ Vương nên Thượng Đế đã sai vị anh hùng bán thần tên Gilgamesh có danh hiệu là "King of Heroes" xuống để diệt Quỷ Vương. Liệu Gilgamesh có hoàn thành nhiệm vụ mà Thượng Đế giao phó hay không? Đọc truyện sẽ rõ.

05. Nhân vật:
Nguyễn Thiên Tú​
 
Sửa lần cuối:
Chương 60: Truy sát

Thấy vẻ mặt Minh tỏ ra kinh hãi, Thu Phương lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy anh?"

Quang Minh đáp: "Chúng ta đang bị lũ quỷ truy sát."

Lời này vừa dứt khiến hai cô vợ hồ ly của cậu bàng hoàng, lão Mạnh nãy giờ chú tâm lái xe nghe thấy tiếng nổ lớn ở phía sau chiếc xe nên thót tim hỏi lại: "Cậu nói ai truy sát chúng ta?"

Minh gằn giọng: "Lũ quỷ dữ chứ còn ai nữa bác!"

Lão gật đầu tán đồng: "Tôi hiểu rồi! Vậy là bọn chúng đã bắt đầu hành động."

Minh nói tiếp: "Đâu phải lần đầu, lần thứ hai chúng cử người đến giết tụi cháu đấy."

Ông Mạnh quay đầu nhìn cậu ngạc nhiên nói: "Lần thứ hai á?"

Minh xác nhận: "Vâng!"

Lão Mạnh đáp: "Tôi hiểu rồi, lúc tôi trở về thành phố A là bọn quỷ bắt đầu hành thích cậu."

Minh nói: "Vâng, chắc chắn chúng ngại có vị Long thần ở cạnh cháu lúc đó nên chúng không dám manh động, giờ thì chúng chẳng e ngại gì nữa."

Ông Mạnh mỉm cười: "Kể cả biết tôi đang ở đây." Rồi ông nói tiếp: "Bằng giác quan của Thần, tôi có thể nói rằng cái gã cầm Bazooka trên cái chiếc xe màu đen ấy không phải là thủ hạ của bọn quỷ."

Minh ngạc nhiên: "Bác nói sao cơ? Không phải thủ hạ thì tại sao hắn lại truy sát chúng ta?"

Ông Mạnh lắc đầu: "Tôi không biết, có thể là hắn bị lũ quỷ ép buộc."

Bỗng một tiếng "bùm" cực lớn vang lên khiến Quang Minh, Tâm Như, Thu Phương và lão Mạnh hoảng kinh quay qua nhìn thì thấy chiếc xe tải con chạy ngược chiều song song với xe của họ bị ăn đạn từ khẩu Bazooka của Gin.

Tâm Như giọng run sợ nói: "Ghê quá chồng ơi!"

Thu Phương hỏi Minh với giọng đầy lo lắng: "Làm sao đây anh?"

Minh nhẹ nhàng trấn an hai cô vợ: "Hai em cứ yên tâm."

Rồi cậu quay qua hối thúc lão Mạnh: "Tăng tốc lên bác, chúng ta phải có khoảng cách an toàn với chiếc Porsche đó."

Ông Mạnh gật đầu: "Ok, vậy là cậu đã có kế sách đối phó với bọn chúng?"

Minh nói: "Cứ cho là vậy! Nhưng kẻ mà chúng ta đang đối đầu là một gã sát thủ máu lạnh thuộc hàng thông minh và tinh quái bậc nhất trong manga Detective Conan đấy."

Lão Mạnh bật cười: "Ha ha, nhân vật trong truyện tranh xuất hiện ngoài đời thực à?"

Minh càu nhàu đáp: "Vâng, vừa nhìn hắn là cháu nhận ra ngay bởi cháu là fan của bộ truyện dài hơi này mà. Và bác có thể ngưng cười không? Cứ như thể cháu là thằng ngố trong mắt bác vậy đó."

Lão ngưng cười rồi mở lời: "Thực ra điều cậu vừa nói khiến tôi nghĩ ra một chuyện, có muốn nghe không?"

Quang Minh đáp: "Bác cứ nói."

Ông Mạnh cho tay vào túi áo lấy điếu jet ra cho vào miệng ngậm rồi châm lửa điếu thuốc, Minh nói: "Lái xe mà bỏ cả hai tay khỏi bánh lái để châm thuốc là điều nguy hiểm đó ông già."

Ông Mạnh rít một hơi rồi ngó Minh cười: "Nhưng mà ta thích đấy nhóc à!"

Minh trơ mặt: "Kể được chưa?"

Ông tài xế gật đầu: "Theo như ta được biết ở Quỷ giới thì có một loại rất giỏi thần thông biến hóa, hắn có thể biến những cái tưởng tượng của con người thành hiện thực nên ta nghi ngờ cái tên trong bộ truyện mà cậu đề cập có khả năng là tác phẩm của hắn."

Minh ngạc nhiên: "Có loại Quỷ như thế sao bác?"

Ông Mạnh gật đầu: "Ừ."

Giờ Minh mới cảm thấy phần nào khúc mắc đã được giải đáp liên quan đến sự xuất hiện của Bạch Dạ Mộng Ảo, hóa ra tên đó cũng được con quỷ đó biến thành thật ở thế giới này.

Minh hỏi: "Vậy bác có biết tên con quỷ đó không?"

Ông Mạnh điềm tĩnh trả lời: "Nó tên là Ảo Hóa Hiện Thực Quỷ!!!"

Minh nói: "Hừ, nghe tên thì cũng đã biết chức năng của thứ quỷ đó là gì rồi."

Thu Phương giờ mới mở lời: "Anh Minh, phải chăng kẻ xuất hiện cùng đám sương mù lúc gặp hai ta là tác phẩm của con Quỷ đó biến ra à?"

Minh gật đầu với nàng: "Là nó đó."

Minh khẽ luồn tay vào bên trong áo hai dây của Thu Phương bóp vú nàng, cô bé lườm yêu cậu một cái rồi mỉm cười. Minh nói: "Giờ trước mắt tính cách diệt tên Gin đã."

...

Sau khi bắn mấy quả đạn từ khẩu Bazooka không trúng mục tiêu, miệng gã bận đồ đen phát một tiếng "chậc" rồi rút người vào trong xe, ngồi yên rồi gã lấy trong túi áo khoác một điếu thuốc cho vào miệng ngậm, đương châm thuốc thì có tiếng nói của một gã cũng vận bộ đồ đen, đội mũ đen và đeo kính đen đang ngồi bên cạnh làm nhiệm vụ lái xe: "Hiếm khi em thấy đại ca Gin bắn trật ạ!"

Gã đàn ông tên Gin rít một hơi mới trả lời: "Cái xe đó quả không bình thường tí nào, tao đã canh mục tiêu rất kỹ thế mà khi đạn bắn ra cứ bị lệch mục tiêu, cứ như thể chiếc xe đó được Thần bảo hộ ấy."

Gã đàn ông đeo kính đen nói: "Hừ, vậy mà con quỷ kia lại bảo mục tiêu rất dễ hạ."

Gin nói: "Chính tao cũng còn méo hiểu những chuyện mà con quỷ đó nói. Tao nhớ là lúc đó bọn mình đang truy đuổi con chuột nhắt FBI thì tự nhiên xuất hiện làn khói đen bao trùm lấy chiếc xe và kết quả chúng ta có mặt tại đây rồi nghe những chuyện tầm phào của gã đó…"

Gã đeo kính đen nói thêm vào: "Cuối cùng gã chốt lại chỉ cần chúng ta diệt kẻ thù của gã thì gã sẽ đưa chúng ta trở về thế giới của mình."

Gin rít một hơi rồi nhả khói ra chiều nghĩ ngợi một lúc rồi mở lời: "Tao chẳng đếch quan tâm kẻ thù của nó là ai, nếu nó không giữ lời thì tao sẽ cho nó một phát đi chầu ông bà ngay tức khắc. Vodka, mày tăng tốc lên đi, chiếc Mercedes đó ngày càng xa dần rồi."

Vodka lúng túng nói: "Vâng, đại ca."

Rồi chiếc Porsche được tăng tốc lao về phía trước, một lúc Minh thấy chiếc Porsche đang tiến đến, cậu nói với ông Mạnh: "Bác Mạnh, chiếc Porsche đó đang tăng tốc dí theo chúng ta, lát nữa đến ngã ba bác hãy cho xe rẽ phải."

Rồi Minh quay qua nhìn Tâm Như đắm đuối nói: "Em hãy dùng phép biến ra cái xe khác giống chiếc này cùng bốn hình nhân giống bốn người chúng ta."

Vừa nói Minh vừa vén chiếc váy ngắn của Tâm Như và bàn tay cậu luồn vào trong quần lót nàng, ngón tay cậu thọc tới lui trong âm đạo nàng khiến cô bé rên ứ một tiếng nhỏ, cậu đặt lên môi nàng một nụ hôn khiến nàng ngất ngây, cậu hỏi nhỏ: "Em làm được không?"

Nàng đỏ mặt cười thẹn nói: "Dạ, em làm được."Tuy không nhìn nhưng ông Mạnh thừa biết chuyện gì vừa diễn ra, ông nói: "Này này, trên xe có người già đấy, hai cô cậu muốn ta nhập viện à? Muốn xoạc nhau thì đợi về tới nhà đã chứ!"

Lời nói của lão khiến Minh và hai nàng hồ ly xinh đẹp bật cười. Tâm Như vận phép biến ra chiếc Mercedes khác cùng bốn hình nhân chạy sau chiếc Mer lão Mạnh đang lái. Đến ngã ba, ông Mạnh đánh lái rẽ phải còn chiếc xe Mer giả thì Tâm Như vận phép điều khiển cho nó rẽ trái.

Chiếc Porsche 356A gần đến ngã ba, Vodka lúng túng không biết rẽ hướng nào quay qua hỏi Gin, gã có tóc bạch kim ngồi yên lặng khoanh tay phân tích một lúc rồi mỉm cười đanh thép trả lời: "Rẽ trái, qua bên trái!"

Vodka nghe xong vội vàng đánh lái rẽ trái. Chạy một lúc không thấy chiếc Mer thì Gin nói: "Tăng tốc lên nữa đi, Vodka!"

Vodka đáp: "Ok đại ca!"

Một lúc sau chiếc Porsche mới bắt kịp chiếc Mer giả, Vodka kêu lên: "Nó kia rồi, nhưng... nhưng... tại sao...?"

Biết điều mà Vodka đang thắc mắc, Gin cười giải thích: "Khi con người bị dồn đến đường cùng thì sẽ rẽ trái theo bản năng, bọn chuột nhắt này ắt cũng sẽ giống vậy."

Chiếc Posrche bám đến gần mục tiêu, Gin lấy khẩu Bazooka ra ngắm mục tiêu, hắn cười sắc lạnh: "Thật phấn khích."

Và rồi hắn bóp cò, quả đạn từ nòng súng hướng tới mục tiêu và "bùm", chiếc Mer giả và bốn hình nhân trong chiếc xe đó bốc cháy ngùn ngụt, Gin cười đắc thắng, Vodka tán thưởng. Cả hai còn đang tự sướng vì đã diệt được mục tiêu thì bỗng có tiếng hét lớn từ phía sau: "Bắn lộn rồi cha nội ơi, bọn ta ở phía sau các ngươi mà."

Gin và Vodka lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì thì bị ăn quả đạn combo từ khẩu Bazooka mà Thu Phương hóa phép biến ra đưa cho Minh sử dụng. Chiếc Porsche 356A nổ banh cùng hai gã áo đen tan biến đi, Tâm Như hóa phép làm biến đi chiếc Mer giả còn đang cháy âm ỉ.

Xong xuôi, Minh kêu lão Mạnh lái xe thẳng về biệt thự mà mẹ cậu đã mua cho riêng cậu. Minh nghĩ tạm thời giấu hai nàng trước đã rồi sẽ trình với cha mẹ là mình đã có vợ.

Bạch Dạ đứng trên con hạc giấy ở trên không trung quan sát nãy giờ, hắn cười mỉm lẩm bẩm: "Gã Thiên tử này chẳng hề đơn giản tí nào!"​
 
Chương 61: Tổ ấm mới

Chiếc Mer rẽ vào ngôi biệt thự hoành tráng và bề thế ở một khu vực thuộc quận A1 này, Minh dìu hai cô vợ xinh đẹp ra ngoài xe, cậu muốn được hoan lạc với Tâm Như và Thu Phương thêm mấy tiếng nữa mới về nhà trình diện cha mẹ nên dặn ông Mạnh tầm bốn giờ chiều hãy đến chở cậu về. Lão cũng ừ rồi nói: "Vậy cũng được, tôi tranh thủ ghé nhà thăm thằng con một lát."

Ông hướng về chị em Tâm Như và Thu Phương nói: "Nhờ nhị vị phu nhân trông nom giùm cậu chủ tôi, cậu ấy hay bỏ ăn lắm."

Nghe xong, Tâm Như và Thu Phương mỉm cười cùng đáp: "Bác cứ để chúng cháu chăm sóc ảnh, bảo đảm anh ấy sẽ nhanh chóng mập lên ngay."

Lời vừa dứt thì lão Mạnh bật cười còn Minh cau mặt nói: "Ai mượn ông lắm chuyện vậy?"

Lờ đi cậu chủ của mình, ông Mạnh cảm tạ chị em Tâm Như và Thu Phương: "Cảm tạ hai vị phu nhân, giờ tôi xin phép."

Nói rồi lão cho chiếc Mer lăn bánh rời khỏi biệt thự còn hai nàng Tâm Như và Thu Phương vẫy tay chào nói lớn: "Bác bảo trọng."

Còn Minh thì hậm hực theo hướng bậc thang dẫn vào biệt thự mà bước đi, Tâm Như vận phép đóng cánh cổng lại rồi cùng Thu Phương tíu tít theo Minh vào trong. Rồi Minh giới thiệu sơ qua về ngôi biệt thự và rồi cậu tự chọn cho mình một phòng ở tầng một, sau đó nói hai nàng cứ tự nhiên chọn phòng ở các tầng khác, cuối cùng hai nàng chọn hai phòng khác cũng ở tầng một để tiện bề chăm sóc chồng mình.

Minh nói: "Cả thảy là hai mươi bốn phòng quá dư cho mấy bọn nhóc sau này ở rồi."

Tâm Như và Thu Phương chưa hiểu lời nói của cậu nên ngạc nhiên pha lẫn chút không vui hỏi lại: "Bọn nhóc mà chồng nói là ai vậy ạ? Họ hàng của anh phải không ạ?"

Minh cười nham nhở rồi giải thích với hai nàng: "Bọn nhóc đó sẽ từ trong đây và chui ra từ đây sống cùng với chúng ta sau này."

Vừa nói hai bàn tay cậu xoa xoa lên hai cái bụng phẳng lỳ của Tâm Như và Thu Phương rồi những ngón tay từ hai bàn tay cậu len lỏi vào quần lót dưới váy của hai nàng rồi ngón giữa chui lọt chui lọt vào âm đạo của hai nàng mà thọc ngoáy. Hai nàng rên một tiếng nhỏ và nhanh chóng hiểu, mặt đỏ lựng cảm động hân hoan nói: "Tụi em hiểu rồi, bọn nhóc đó chính là những đứa con sau này của chúng ta ra đời và sống cùng với cha mẹ chúng."

Minh gật đầu cười khi hai nàng cuối cùng đã hiểu rồi rút tay ra khỏi quần lót của hai nàng, cậu nói: "Cũng trưa rồi, vợ chồng chúng ta kiếm gì bỏ bụng rồi làm nháy nữa nhé!"

Thu Phương cười nói: "Cứ để em. "

Nói rồi nàng hóa phép biến ra một cái mâm đầy đủ những món ngon. Minh và hai cô vợ đói quá nên ăn luôn không nói gì thêm nữa. Ngồi nghỉ một lát, Minh giục hai nàng cùng mình đi tắm cho mát.

Khi biết về tình dục cũng là lẽ thường, tắm xong Minh kéo hai nàng vào phòng, đóng cửa lại, cậu ngồi lên ghế, kéo hai cô bé đứng lại gần, cậu khen: "Hai em thật xinh đẹp, có hai em làm vợ, anh thấy mình thật may mắn."

Thu Phương hỏi: "Chồng làm hai đứa luôn hả?"

Minh trả lời: "Ừ, hai em chịu hông?"

"Dạ." Thu Phương mỉm cười trả lời còn Tâm Như bẽn lẽn cười. Minh cởi quần mình ra, móc dương vật to tướng ra rồi nói: "Hai em bú đi."

Tâm Như và Thu Phương quỳ xuống luân phiên bú dương vật cậu, cởi áo mình ra và cậu cởi luôn hai chiếc áo hai dây của hai nàng ra. Ngã ra ghế cậu để mặc tình hai cô bé chăm sóc dương vật mình, sau khi đã rồi Minh kéo hai nàng lại giường, mỗi nàng nằm một bên cậu ngồi giữa, làn da hai nàng đã mát sau khi tắm còn mát hơn gấp bội, cậu mân mê và bóp vú hai nàng. Lột váy cùng quần lót từng nàng một, âm hộ hai cô nàng trông khá giống nhau về hình dáng. Duy chỉ khác nhau là Tâm Như đã có lông mu, còn Thu Phương thì trụi lông. Nhìn hai nàng đúng là: Dáng đẹp, mặt xinh, âm hộ hum húp, có lẽ tạo hóa sinh ra hai nàng để Minh đem về làm vợ.

Cậu móc âm đạo hai cô bé làm họ quằn quại rên rỉ, bú âm đạo Tâm Như thì cậu móc âm đạo Thu Phương và ngược lại, Minh bú liếm hai cô vợ say sưa. Cậu đẩy chân Tâm Như lên, cầm dương vật sát vào âm đạo của nàng rồi đâm vào lút cán, cậu đụ lia lịa.

"Thu Phương, em bước qua người chị em và cúi xuống cho anh bú âm hộ của em nào." Minh hướng dẫn.

Bé Phương làm theo, cô bé cúi xuống, âm hộ chìa vào mặt cậu, úp mặt vào đó Minh bú say sưa, dưới một âm hộ, trên một âm hộ nữa thì còn gì sướng bằng. Rút dương vật ra, kéo cho bé Phương bò trên người bé Như, Minh cầm dương vật đâm vào bé Phương từ phía sau và đụ, hai cái lỗ âm đạo nhớp nháp đầy nước kêu ọp ọp mỗi khi dương vật của Minh cắm vào.

Dạy hai cô bé bú nhau kiểu 69, Minh ngồi nhìn, hứng tình cậu chồm lên cắm dương vật vào âm đạo Tâm Như, dương vật chạy ra chạy vào trong âm đạo cô bé lôi dâm dịch nàng ra cho Thu Phương liếm, vừa được lưỡi vừa được dương vật cùng công phá âm đạo làm bé Như run lên, rên ư ử liên tục. Trở đầu Minh thọc dương vật vào âm đạo Thu Phương, mới thấy lần đầu nên Tâm Như khá thích thú, cô bé bú liếm dương vật Minh, húp nước chảy ra từ âm đạo em gái nàng, bìu dái cậu chạy tới chạy lui trên mặt Tâm Như làm cô nàng khoái cứ đớp đớp lấy.​
 
Chương 62: Tiếp tục hoan ái

Kế đến Minh cho hai nàng úp mặt vào tường, nhô mông ra, với chiều cao và cặp chân thon dài, cùng dáng thon tạo cho hai cô nàng sức hút tình dục ghê gớm. Rồi cậu chỉnh dương vật đâm vào âm đạo của hai nàng liên tục từ phía sau.

Rồi cậu đặt hai nàng nằm ngửa ra, banh hai chân, Minh lấy dương vật giả và bao cao su donzen mà cậu nhờ Tâm Như dùng phép biến ra để chuẩn bị cho cuộc hoan lạc thêm phần hấp dẫn. Dương vật giả rất bự và dài, có nhiều gai lô nhô, cái bao cao su cũng khá bự, cũng có nhiều gai.

Đeo cái bao cao su vào, bình thường dương vật cậu đã bự nay đeo bao cao su đôn dên làm nó to khủng khiếp, một gang tay cậu chả thấm vào đâu với chiều dài của cái bao cao su, bàn tay cậu cũng không cầm vừa với độ bự, phía trong còn có một cái vòng rung đầy gai dài mềm. Dương vật giả thậm chí còn to hơn, quá đã cho hai cái âm đạo non tơ.

Đổ bôi trơn lên đầu dương vật, chất bôi trơn bám vào mấy viên bi lổm chổm nổi lên và len vào các rãnh, đẩy chân Tâm Như lên cậu đút vào, đầu dương vật quá lớn khi chạm vào cửa âm đạo thì không còn thấy cái lỗ, môi bé, môi lớn, âm hạch. Minh đâm mạnh vào, nàng ú ớ khi dương vật cậu chui vào, âm đạo rộng ra đón lấy, hơi khó khăn cậu đẩy mạnh hơn.

"Anh ơi, đau em…" Tâm Như rên rỉ.

"Mạnh vô đi anh. " Thu Phương ngồi dậy xem và cổ vũ.

Minh đẩy thêm cái nữa.

"Ui, anh ơi…" Tâm Như gồng lên khi đầu dương vật dần xâm chiếm cái âm đạo của nàng rồi cái khe mở rộng ra chịu đựng dương vật to khủng. Người ta nói trăn có khả năng phi thường là nuốt con vật to hơn miệng mình nhiều lần nhưng người ta cũng quên không đưa âm đạo con gái vào top.

Một cái đẩy nữa một nửa dương vật dài đã vào trong, thêm cái nữa là 75% dương vật chui vào, Tâm Như bóp mạnh cái gối, Minh rút ra thọc vào nhè nhẹ, bé Phương đổ thêm chất bôi trơn vào thân dương vật, Minh đụ bé Như nhẹ nhàng hơn, vì đeo bao cao su làm to nên hầu như không có ma sát giữa dương vật và âm đạo nên cậu đụ rất thoải mái. Minh đâm mạnh thêm cho dương vật vào hết trong âm đạo bé Như.

“Chồng ơi...” Tâm Như căng mình chịu đựng sự xâm chiếm tàn bạo của dương vật to lớn trong khi âm đạo cô bé đang phát triển để phù hợp với dương vật to bự của Minh.

Bật nút trên chiếc vòng, nó rung lên làm những cái gai cạ vào môi âm hộ và âm hạch, Tâm Như gào lên vì sự ma sát nhẹ nhẹ nhưng sướng khoái: “U u u anh Minh ơi…”

“Sướng rồi hả chị?” Bé Phương cười.

Kéo Thu Phương lại cậu và nàng hôn môi nhau, phía dưới thì dương vật tiếp tục thọc vào âm đạo cô chị của nàng. Rút dương vật ra khỏi người bé Như, cái lỗ âm đạo rộng toác không khép lại được, cậu vật bé Phương ngửa ra và cắm vào, âm đạo cô bé đã quen dần dương vật Minh nên cho vào khá dễ dù đôi lúc vẫn thấy chật chội, Minh đụ nàng ào ào.

Đặt hai nàng cạnh nhau, Minh lấy dương vật giả lại, bật máy, dương vật giả run run và lắc lắc cái quy đầu trông rất ghê, cậu đâm vào âm đạo bé Phương, cô bé rú lên: “Oa, anh ơi…ư ư ư..”.

Cậu đụ tới liên tục dương vật giả vào âm đạo bé Phương, được một lúc cậu rút ra và đẩy vào âm đạo Tâm Như, cô bé vặn mình run run khi dương vật giả xâm nhập. Minh ngồi dưới, hai nàng nằm ngửa và cậu hành hạ hai cô vợ. Để dương vật giả trong âm đạo bé Phương, cậu kéo bé Như đứng dậy, úp mặt vào tường, vứt cái bao cao su ra cậu thọc vào âm đạo nàng và nghe vách tường thịt âm đạo non hồng bé Như cọ xát dương vật thật tuyệt, phía dưới Thu Phương tự cầm dương vật giả thọc vào âm đạo mình liên tục. Vừa đụ Minh vừa xoa vú, bụng và mu âm hộ, Tâm Như run lên và âm đạo tràn nước, tiếng đụ của cậu nghe ọc ọc, nước tràn xuống đùi cô bé, nàng đã mệt lã.

Minh đặt Tâm Như nằm ngửa, cậu rút dương vật giả ra khỏi âm đạo của Thu Phương và kéo nàng nằm sấp lên người cô chị, hai cái âm hộ úp vào nhau nhìn xinh ơi là xinh, hai cái lỗ âm đạo cùng hướng ra phía sau. Minh cầm dương vật thọc vào, mỗi bé một cái, Tâm Như và Thu Phương mút lưỡi nhau, cạ vú vào nhau, bé Phương nâng người lên cho cậu thọc tay vào bóp bốn cái vú xinh.

Minh hỏi bé Phương: “Ra chưa vợ?”

Thu Phương đáp: “Dạ, vợ ra rồi chồng ơi!”

Minh đụ mạnh hơn, Thu Phương ôm chặt chị gái nàng mà rên và cô bé gồng lên chảy nước, cậu đụ mạnh hơn nữa và xuất tinh dịch vào âm đạo bé Phương ào ào. Rút dương vật ra, tinh dịch và dâm thủy hòa vào nhau chảy ra khỏi âm đạo bé Phương, tràn xuống âm hộ bé Như, Minh lấy dương vật chặn dưới hậu môn rồi đút vào âm đạo Tâm Như cho tinh dịch cậu chảy vào cái âm đạo mới. Đụ hơn chục phút thì cậu bắn tiếp vào tận cùng âm đạo bé Như rồi mới rút ra. Cả ba người thở hổn hển mệt mỏi và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Buổi chiều lão Mạnh đến đón Minh về trình diện cha mẹ cậu theo lời dặn hồi trưa. Minh ôm hôn tạm biệt hai cô vợ xinh đẹp và giao ngôi biệt thự cho hai nàng quản lý và chăm sóc. Hai nàng mỉm cười xinh tươi gật đầu nhận lệnh của chồng mình giao phó.​
 
Chương 63: Tâm Như cùng Thu Phương có thai

Trở về nhà trình diện cha mẹ xong thì Minh lên phòng của mình ngủ một giấc tới sáng mai sau một ngày mệt mỏi. Buổi sáng ngày mai đã tới, cậu lên trường Đại học A nhập học tiếp và ghé ngôi biệt thự của riêng cậu thăm hai cô vợ hồ ly xinh đẹp của mình. Vừa thấy chiếc Mer quen thuộc dừng trước cổng, Tâm Như và Thu Phương reo lên vui mừng hớn hở chạy ra mở cổng đón cậu vào. Họ chăm sóc cậu như người vợ thực thụ vậy, cậu ở lại làm tình với hai nàng đến tận chiều tối mới về.

Khi đã nhập học, Minh dọn đồ đạc hẳn về biệt thự để sống cùng hai cô vợ và cũng tiện bề đi học luôn, được hai nàng thương yêu hết mực, chăm sóc cho cậu từng miếng ăn, giấc ngủ và hai cô bé thay phiên nhau mỗi tối ngủ với cậu và phục vụ nhu cầu tình dục cho chồng mình. Khi làm tình để đỡ vướng mắc quần áo, Minh nói với Tâm Như và Thu Phương mỗi khi có cậu trong biệt thự thì hai nàng không được phép mặc đồ mà phải trần trụi hoàn toàn để cậu có thể làm tình với hai nàng bất cứ lúc nào lúc tùy thích. Hai nàng thẹn đỏ mặt lên và bẽn lẽn nói: “Tụi em xin vâng lệnh chồng!”

Minh cười: “Vậy mới là vợ yêu của anh chứ!”

Đến giờ cơm, Tâm Như nắn bóp hai bầu vú căng tròn của mình để cho sữa bắn vào ly, nàng muốn bồi dưỡng chồng nàng sau mấy đêm làm tình với hai chị em nàng liên tục do nhu cầu tình dục của hai người dạo này cao thất thường nên đòi Minh chiều tới tập khiến cậu cũng… sợ. Đang ăn Minh cứ nghía cơ thể trắng nõn và trần trụi của hai cô vợ khiến cậu muốn bế hai nàng lên bàn và phang ngay tại chỗ. Vừa tính thực hiện nhưng may có lý trí ghìm cậu lại, dù gì cũng phải ăn xong bữa đã chứ rồi muốn làm gì thì làm.

Cuộc sống êm đềm và hạnh phúc cứ thế trôi qua, thi thoảng Minh vẫn lệnh cho Tâm Như và Thu Phương xem tình hình Ngọc Duyên và Hoài Thương ra sao, mỗi lần như thế hai nàng đều báo cáo lại là hai cô vợ kia đêm nào cũng khóc vì nhớ thương cậu chứng tỏ họ vẫn yêu cậu tha thiết khiến Minh cảm thấy có lỗi với hai người họ. Cậu rất muốn đi thăm Ngọc Duyên với Hoài Thương nhưng sợ có sẽ gây nguy hiểm đến hai nàng, nhất là Duyên, bào thai đang dần hình thành trong bụng của nàng nếu để bè lũ Quỷ vương mà biết nơi trú ngụ của nàng thì hắn sẽ phái người đến giết mẹ con nàng ngay. Thôi thì cứ tùy theo tình hình thực tế mà hành động vậy. Nhìn Tâm Như và Thu Phương đang trần trụi ở trước mặt khiến cậu lo lắng thêm vì hai người họ chưa có biểu hiện gì của việc có thai cả, nếu biết để còn biết đường mà tính nữa chứ. Bị hai cơ thể trần trụi đó quyến rũ khiến cậu hưng phấn lên ngay và quên mọi chuyện đang nghĩ, kệ cứ đụ hai nàng trước đã rồi chuyện gì cứ để đó tính sau.

Một buổi sáng chủ nhật, Minh được nghỉ học và đang ngủ thẳng cẳng do ân ái với hai cô vợ hồ ly nguyên đêm nên rất là mệt. Tâm Như và Thu Phương dậy sớm, cảm thấy mắc tiểu nên cả hai lò dò đi xuống nhà tắm để đi tiểu. Cũng chẳng thèm mặc quần áo, hai nàng trần trụi như nhộng mà bước đi, từ khi Minh lệnh cho hai nàng không được phép mặc quần áo nên hai cô bé đã quen vậy rồi. Tiểu xong hai nàng rửa âm hộ rồi đi về phòng.

Bỗng dưng hai nàng cảm thấy không chịu nổi, một cơn buồn nôn bỗng xông lên trong người. Không kịp chạy vô nhà tắm, cả hai ngồi bệt xuống nôn thốc nôn tháo mọi thứ trong bao tử. Ngay lúc đó thì có tiếng chân từ căn phòng Minh bước hướng tới đây và Minh xuất hiện. Trần trụi, dương vật dài nửa cứng nửa mềm lúc lắc phía trước cái mu đầy lông lá. Hai nàng cũng không quan tâm được nhiều nữa chỉ biết ngồi xổm, cong người như con tôm luộc mà nôn khan đến mức xanh mét mặt mày, tay chân run rẩy, thở muốn không nổi nữa.

Sau đó Tâm Như chợt thấy mình được hai cánh tay rắn chắc bế ngửa ra, rồi sau đó là gương mặt lo lắng của Minh xuất hiện bên trên mặt nàng, rồi nàng thấy mình được bế vô trong phòng ngủ. Nàng ráng chặn cơn nôn khan, rên rỉ: “Ụa, vợ muốn ói quá chồng ơi, ụa ụa.”

Cậu đưa cái khăn tắm sạch đưa cho nàng rồi nói nhanh: “Em nôn ra cái khăn này đi để anh bế Thu Phương vô với lau dọn nữa, hai em mà có mệnh hệ gì thì kẻ làm chồng như anh hổ thẹn lắm.”

Tâm Như gật đầu, nôn khan mấy lần nữa mà chẳng ra được chút gì. Xong rồi nàng dần dần thấy đỡ hơn nên đưa trả cái khăn lại cho Minh, hai bầu vú phập phồng thở dốc, mồ hôi túa ra như tắm. Minh mới lấy một cái khăn giấy ở hộp khăn ngay đầu giường, lau miệng cho nàng, rồi lấy miếng khăn giấy khác lau trên trán, trên mặt, và cả người nàng. Xong rồi cậu mang mớ khăn giấy đó bỏ vào sọt rác ở góc phòng và quay trở lại giường đắp mền phủ kín người nàng. Tay cậu vuốt mép cái mền cho khít chặt lại theo thân hình cô bé khiến nàng cảm động, cảm nhận được sự ấm áp không chỉ từ cái mền, mà từ những hành động cùng ánh mắt lúc này của chồng nàng.

Rồi Minh lại quay trở ra ngoài bế Thu Phương, nhìn cô bé nôn khan mà cậu thấy xót cho nàng, chưa bao giờ cậu cảm thấy yêu thương hai người vợ hồ ly như lúc này. Cậu cũng lấy khăn giấy lau chùi sạch sẽ cho nàng y như Tâm Như rồi đắp mền cho cô bé. Minh nằm giữa hai nàng, cúi xuống hôn nhẹ lên môi hai cô vợ rồi nói: “Hai em thấy khó chịu hả?.”

Cả hai gật gật đầu, Tâm Như lí nhí nói: “Hồi nãy em cùng với Thu Phương vừa đi tiểu xong thì tự nhiên muốn ói quá chừng.”

Minh nhìn nàng thật sâu, hơi sững sờ một chút, sau đó là nhíu mày lại, đăm chiêu như nghĩ ngợi cái gì, rồi sau đó cậu mỉm cười đầy hạnh phúc nói: “Không sao đâu, biểu hiện đó là của việc mấy em đã có rồi đấy.”

Tâm Như và Thu Phương ngơ ngác: “Có gì hả chồng? Không lẽ tụi em đã có...”

Nói tới đây thì mặt hai nàng đỏ ửng khi thấy Quang Minh cười nham nhở gật đầu xác nhận, cậu nói: “Hai em đều đã mang thai con của anh, anh nghĩ tụi mình nên ăn mừng sự kiện này.”

Nghe Minh nói mà hai nàng cảm động rơi lệ vui mừng nói: “Cuối cùng thì tụi em cũng đã đạt ước nguyện là sinh con cho ngài Thiên tử Tịnh Quang rồi.”

Minh vội nói: “Nào nào, hai em là vợ ta nên việc có thai và sinh con là bình thường, đáng lẽ chuyện này phải vui mừng chứ sao hai em lại khóc.”

Tâm Như và Thu Phương lấy tay gạt lệ cười nói: “Vâng, vâng chồng nói đúng, việc này phải vui chứ không được khóc.”

Rồi Minh kéo tấm mền đang che cơ thể trần trụi của Tâm Như và Thu Phương quăng sang một bên nói: “Chúng ta thêm một trận mây mưa rồi đi ăn sáng nhé.”

Hai nàng đồng thanh: “Xin nghe lời chồng ạ!”

Rồi cả ba người họ chìm trong sóng biển ân ái cho đến khi Minh hết nã đạn được thì cả ba dìu nhau đi tắm chung và cùng đi ăn ở một quán nào đó khá xa quận A1. Trong lúc đang chờ món dọn lên, Minh nhìn Tâm Như nói: “Em sắp tới sẽ sinh đôi hai đứa con nên có phần sẽ mệt nhọc hơn so với ba người còn lại, từ giờ cho đến lúc sắp sinh nhớ tránh làm gì quá nặng nhọc nghe chưa?”

Tâm Như vui sướng trong lòng khi nghe Minh nói nàng sẽ sinh đôi, nàng mỉm cười nói: “Em nghe rồi a! Chồng đừng quá lo lắng!”

Rồi Minh quay qua Thu Phương cũng dặn dò như thế, cô bé mỉm cười chỉ nói: “Anh yên tâm đi, em khỏe lắm ạ!”

Minh cười gật đầu, vươn tay xoa xoa đầu bé Phương nói: “Em thì lúc nào cũng nói được câu đó mà.”

Nghe xong Thu Phương chu mỏ khiến chị nàng và Quang Minh cười... khúc khích.​
 
Chương 64: Hoan lạc cùng Thu Phương [1]

Một buổi sáng, Quang Minh mở mắt tỉnh ngủ, ngó qua Tâm Như thì nàng đang trần trụi vẫn còn ngủ trong vòng tay cậu, khẽ ôm hôn lên trán nàng cái chụt rồi nhẹ nhàng nâng đầu nàng lên để rút cánh tay còn đang tê nhức vì cô nàng gối đầu lên cánh tay cậu rồi lấy gối kê dưới đầu nàng.

Tối qua ân ái với hai người vợ đều trời long đất lở như mọi bữa nên giờ này họ chưa tỉnh giấc, xoa xoa hai bên thái dương cho đỡ nhức đầu. Nhìn thân thể trần trụi trắng nõn của Thu Phương đang còn ngủ ngon lành sao mà gợi dục thế không biết, Minh hôn lên trán nàng cái chụt làm nàng mở mắt tỉnh giấc. Cô bé nhìn cậu dịu dàng nói: “Anh dậy sớm thế!”

“Gần 9 giờ sáng rồi còn muốn sớm thế nào nữa hả vợ?” Minh cười nói vừa thò tay mân mê xoa bóp hai bầu vú nàng, hai gò vú mơn mởn đầy đặn quen thuộc với hai núm vú kiêu hãnh vươn cao khiến Thu Phương rên ứ một tiếng nhỏ.

Cậu nháy mắt với cô vợ thứ tư nói: “Chị em còn đang ngủ nên chúng ta làm tình trong im lặng nhé. Đây sẽ là bí mật của hai ta.”

Nàng hiểu ý gật đầu thích thú: “Em biết rồi chồng ạ!”

Rồi hai cơ thể cuộn tròn siết chặt lấy nhau trùng trùng những cơn sóng cảm giác, môi cậu áp sát vào môi nàng rồi lùa lưỡi vào sâu cuốn lấy lưỡi nàng, cả hai như chìm vào cõi u mê cực lạc của nhục dục tình ái.

Nhẹ nhàng trườn xuống dưới cho đến khi đôi môi của Minh phủ gọn núm vú xinh của bé Phương, rồi đến núm vú bên kia, môi, lưỡi, bàn tay cậu mơn man lúc nặng lúc nhẹ, lúc dày vò, khi nhào nặn lên hai gò bồng đảo. Nàng oằn mình hai tay ghì lấy đầu cậu và bật ra tiếng rên rỉ vì sướng…

Vừa mút Minh vừa cắn nhẹ lên hai đầu vú, rồi dùng hai tay bóp nâng cho hai bầu vú gần nhau để mút nhẹ nhàng từ đầu vú này sang đầu vú bên kia. Rời bầu vú nàng bàn tay Minh men dần xuống qua vùng bụng phẳng lỳ thon nhỏ rồi đến âm hộ, lúc này nước của cô bé đã ra khá nhiều, hai ngón tay cậu mơn man cho đến khi trơn vì dâm dịch thì đã nằm gọn bên trong âm đạo của Thu Phương, nàng ưỡn người rên rỉ theo nhịp rung lắc của hai ngón tay cậu.

Dạng nhẹ hai chân cô bé rộng ra, Minh cúi xuống dùng lưỡi luồn lách giữa hai môi âm hộ nàng rồi đột ngột len lỏi vào sâu hơn di chuyển lên xuống, dừng lại ở một múi thịt thật nhỏ, lưỡi cậu lướt và day vào đó. Bé Phương oằn người, hai tay bấu chặt vào gra giường, vú nàng cong ưỡn, Minh vội nuốt hết dâm thủy có vị ngọt như siro đang dạt dào tuôn chảy nơi âm đạo của nàng…

Xoay người nằm ngửa để nàng nằm lên trên, hai người cuộn chặt lấy nhau, vật vã, chiếc đầu lưỡi ấm nóng, mềm mại, ẩm ướt của nàng mơn man khắp cơ thể Minh không sót chỗ nào cho đến khi cái dương vật cương cứng của cậu đang trượt ra trượt vào trong miệng nàng, thỉnh thoảng Thu Phương lại ngoi lên trên liếm láp, ngậm mút đầu vú cậu, còn tay nàng sục mạnh dương vật đang vươn mình thẳng đứng, thỉnh thoảng nó lại giật giật liên hồi như muốn tuôn trào khoái cảm.

Nhổm dậy Minh đứng xuống nền nhà, kéo Thu Phương tới mép giường rồi dạng chân nàng ra hết cỡ. Cái mu âm hộ trụi lông của cô bé phơi bày trọn vẹn, cậu khẽ cúi người rồi đẩy dương vật từ từ vào cái lỗ âm đạo đang mở rộng nhòe nhoẹt dâm dịch, khi chiều dài dương vật vừa chui hết vào, hai chân nàng quặp chặt lấy hông cậu. Rồi cứ thế nhấc lên, dập xuống, mỗi cái dập là mỗi tiếng rên của nàng, dâm dịch từ âm đạo bé Phương chảy ra ròng ròng… chọt chẹt… chọt chẹt… nhỏ dần xuống hai đầu gối cậu…

Để nàng nằm nghiêng, còn Minh nằm phía sau, một tay cậu nâng chân nàng rồi đẩy dương vật vào từ phía sau, một tay cậu vòng ra trước bóp nắn hai bầu vú cô bé, dương vật rút ra đẩy vào khi êm ả nhẹ nhàng khi vùi dập tơi tả. Cảm giác khoái lạc bật ra làm Quang Minh và Thu Phương rên xiết, căn phòng giường như chao đảo quay cuồng theo nhịp dập của cậu và tiếng rên của cả hai.

Kéo nàng ra mép giường, thả hai chân nàng xuống nền nhà dang rộng, để cô bé úp xuống khom lưng rạp trên giường mông chổng lên, Minh đứng phía sau đút dương vật vào âm đạo rồi đẩy tới, hai tay cậu bám vào hông nàng mà đụ tới lui liên tục, nhìn cặp mông trắng phau rung lên mỗi khi cậu đẩy đến và lại cúi rạp người trên lưng nàng, hai tay đưa về phía trước nắm bóp vào cặp vú to tròn đang đong đưa theo nhịp điệu ân ái.

Sắp xuất tinh nên Minh để bé Phương nằm dưới rồi cứ thế cậu dập lên nàng, càng lúc càng nhanh, đột ngột rùng mình như có luồng điện giật, Minh rên lên thật mạnh rồi bắn một dòng tinh dịch trắng đục phụt mạnh ra từ quy đầu dương vật thẳng vào tận lỗ tử cung của nàng. Xong rồi Minh rút dương vật ra, một vài giọt tinh dịch dính trên làn da trắng ngần mơn mởn của Thu Phương, nàng nhổm dậy ngậm mút và nuốt hết những giọt tinh túy đậm đà đang óng ánh còn sót lại trên quy đầu dương vật, bàn tay nàng mơn trớn hai hòn dái.

Minh nằm xuống mơn trớn cặp vú với Lan Phương, cả hai nhìn nhau cười tủm tỉm sau khi nhân lúc Tâm Như đang ngủ cả hai đã "lén lút" quan hệ tình dục với nhau. Bất chợt cả hai nghe thấy tiếng ậm ừ của Tâm Như nên Minh quay qua nhìn cô bé như thể sợ nàng sẽ thức giấc và bắt gặp cậu với em gái nàng đang tâm sự riêng tư nhưng nàng vẫn còn say ngủ và quay người về phía bên kia.​
 
Chương 65: Hoan lạc cùng Thu Phương [2]

Minh quay qua nằm sấp lên người Thu Phương và hôn lên đôi môi mọng của nàng một cách say đắm khiến nàng cảm thấy muốn tan chảy trước tình yêu mãnh liệt và cuồng say của chồng nàng và nàng hôn đáp trả lại nụ hôn cháy bỏng ấy của Minh.

Cậu luồn hai tay dưới lưng cô bé rồi khẽ nâng người nàng lên chút để cặp vú được gần miệng cậu hơn và Minh há miệng bú mút cặp vú nhỏ nhắn ấy. Thu Phương giơ hai cánh tay qua khỏi đầu thả lỏng để hưởng cảm giác nhột nhạt nơi núm vú bị chồng nàng bú mút chùn chụt. Ngậm vú bé Phương mút chán chê cậu trườn lên hôn liếm da thịt trắng nõn ở hai bên nách nàng, dù có bị nhột nàng cũng không dám cử động sợ chồng mình cụt hứng nên chịu trận. Rồi Minh hôn trán cô vợ thứ tư cái chụt cười nói: “Đây là chuyện tuyệt vời bí mật nho nhỏ của hai ta, đừng cho chị em biết nhé.”

Thu Phương nhoẻn miệng cười đầy thích thú đáp lại: “Em xin vâng lời chồng, sẽ không ai biết ngoài anh và em ra.”

Minh vuốt nhẹ mái tóc dài đen nhánh của nàng, nói: “Em tuyệt lắm, đi tắm rồi đi ăn sáng với anh nào!”

Thu Phương khẽ nói: “Nhưng còn chị Tâm Như thì sao ạ?”

Minh cười nói: "Em ấy còn mệt thì cứ để ẻm ngủ. Tụi mình đi thôi!"

Bé Phương cười đáp lại: "Vậy vợ chồng mình đi!"

Rồi Minh bế cô bé đi thẳng vào phòng tắm cuối hành lang, cả hai tắm rửa kỳ cọ nhau và vui đùa cùng nhau. Sau đó, Minh lấy chiếc SH mod mới sắm chở bé Phương đi ăn phở.

Trong lúc chờ được dọn lên, Minh và nàng nhìn nhau cười hạnh phúc, cô bé lấy khăn giấy lau đũa, muỗng cho cả hai. Còn cậu thì lấy smartphone ra gọi cho Ngọc Duyên báo tin là Tâm Như và Thu Phương đã có thai rồi, đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi Ngọc Duyên giọng run run chúc mừng hai chị em hồ ly rồi nàng khóc nấc nói ngắt quãng: "Hu hu... anh Minh ơi, ... em với... Hoài Thương... tới giờ... vẫn chưa... có thai... em... sợ... em với... nó... không có... con... được... với anh...."

Mặt Minh xám nghét luống cuống lên: "Vợ yêu, em bình tĩnh lại nào!"

Ngọc Duyên trong cơn hoảng loạn làm sao chú tâm nghe cậu nói những gì, Thu Phương ngồi đối diện khẽ cất tiếng hỏi: "Anh đang gọi cho chị Duyên hả?"

Minh gật gật đầu, bé Phương nói tiếp: "Lạ nhỉ? Anh đã có số phone của chị ấy sao không gọi hỏi thăm mà còn kêu em với chị Tâm Như đi hỏi thăm giùm anh?"

Minh giải thích: "Anh quên mà em, chỉ có bé Duyên là cho số phone của em ấy cho anh thôi à, rồi khi nhận em với Tâm Như làm vợ, sống sung sướng bên hai em khiến anh quên luôn số của Duyên đưa nên mới nhờ hai em coi tình hình của Duyên và Thương thôi mà, hơn nữa Duyên đâu có số của anh mà biết để gọi."

Nghe xong Thu Phương mỉm cười: "Ố ồ, thôi đưa smarthone của anh đây để em trấn an quý phu nhân Vô Ưu của anh cho."

Rồi Minh đưa smartphone cho nàng, cô bé đón lấy rồi xì xào gì đó với người ở đầu dây bên kia, xong rồi cô bé bấm cảm ứng loa ngoài, chỉ nghe Ngọc Duyên nói: "Cảm ơn em nhiều lắm, vậy là chị với Hoài Thương an tâm rồi!"

Thu Phương đáp: "Không có chi, thưa phu nhân!"

Duyên nói: "Ơ kìa, sao gọi chị như thế, giờ chúng mình là người một nhà rồi. Cho chị gửi lời hỏi thăm tới Tâm Như nhé."

Bé Phương vui vẻ đáp: "Vâng, thưa chị!"

Cô bé tắt nút kết thúc cuộc gọi rồi đưa smartphone lại cho chồng mình. Minh nhận lấy rồi hỏi: "Em nói với cô ấy gì thế?"

Bé Phương mỉm cười trả lời: "Em nói là chị ấy sắp có thai vào ngày mai rồi."

Minh mỉm cười: "Bằng cách xem tương lai của cô ấy hả?"

Thu Phương đáp: "Vâng, mai là chị ấy với chị Thương sẽ có thai một lượt luôn."

Minh nghe xong ngớ người luôn, cậu nghĩ: "Ôi trời!"

Bỗng cô bé lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu: "Ăn đi anh, phở dọn ra tới bàn vợ chồng mình rồi."

Minh đáp: "À, ừm sẵn tiện mua thêm suất về cho Tâm Như luôn."

Thu Phương dịu dàng nói: "Chồng em chu đáo quá!"

Minh mỉm cười: "Vợ nào mà anh cũng quan tâm chăm sóc hết, nhiều khi ở bên em và Tâm Như thì đôi lúc anh cũng muốn có muốn chút riêng tư với em nên cảm giác làm tình với em sáng nay khiến anh thấy phiêu và thú vị lắm."

Thu Phương bỗng đỏ mặt thẹn thùng nói: "Vợ cảm ơn chồng nhiều lắm, vì chồng đã dành một khoảnh khắc ít ỏi hồi sáng để làm cho vợ thăng hoa và hiểu tình yêu chồng dành cho vợ như thế nào. Em xin thề với chồng một lần nữa là em chỉ biết và yêu một mình chồng thôi và nguyện dâng hiến cho chồng cả thân xác và con tim của mình. Sinh mạng của vợ thề sẽ đem bảo vệ chồng và các con chúng ta, người chồng mà em đã nguyện tôn kính suốt cả cuộc đời."

Minh nghe xong cảm động trước tấm lòng của cô vợ thứ tư này, cậu nói: "Là chồng, anh xin thề là sẽ yêu thương chăm sóc và bảo ban cho em và các con suốt cả đời."

Hai vợ chồng nhìn nhau mỉm cười vì đã rõ chân tình của nhau, dù trong thâm tâm của Minh chỉ có Tâm Như mới là người vợ yêu thương nhất của cậu, Minh nói bé Phương: "Ăn thôi em, nói chuyện nãy giờ anh thấy đói quá rồi."

Thu Phương bật cười khúc khích: "Dạ, vợ chồng mình ăn thôi ạ!"​
 
Sửa lần cuối:
Chương 66: Ngọc Duyên cùng Hoài Thương mang thai

Tối hôm đó tại nhà chị em Ngọc Duyên và Hoài Thương...

Cả hai cô bé đã ăn tối xong thì Ngọc Duyên rửa bát ở trong bếp, bỗng nghe thấy tiếng nôn khan của em gái ngay chỗ tủ lạnh nên nàng bỏ dở việc rửa chén bát vội đến chỗ bé Thương thì thấy em mình ngồi bệt nôn ra một bãi, nàng bèn ngồi xuống vỗ nhẹ lưng em gái và lo lắng hỏi: "Em bị sao vậy Thương?"

Hoài Thương vừa nôn vừa đáp: "Em chả biết nữa chị hai ơi, đang khát nước tính mở tủ lạnh lấy lon nước ngọt thì mùi tanh từ trong đó bốc ra làm em nôn mửa... Ụa... ụa…"

Ngọc Duyên nhìn vào trong tủ lạnh thấy cái đĩa cá, nàng nói: "Đây là mấy con cá mà mẹ đã mua về, làm sạch cất tủ lạnh hồi chiều."

Rồi mùi của mấy con cá bay vô mũi bé Duyên khiến nàng cảm thấy không chịu nổi, một cơn buồn nôn bỗng xông lên trong người. Hai chân vội chạy tới cái bồn rửa chén nôn ói đến mức xanh mét mặt mày, tay chân run rẩy, thở muốn không nổi nữa như em gái nàng. Qua một lúc mới thấy đỡ, Ngọc Duyên tới chỗ tủ lạnh mà em nàng còn đang ngồi bệt thở hổn hển, cố dìu em gái tới chỗ cái bàn mà cả nhà thường ngồi ăn tối với nhau, sau khi bé Thương ngồi yên trên ghế xong thì Ngọc Duyên nói: "Đợi chị dọn dẹp xíu kẻo cha mẹ về thấy thì la."

Vừa dọn bãi nôn của em gái vừa nghĩ triệu chứng ói mửa vừa rồi của hai chị em. Nàng biết triệu chứng này có thể là dấu hiệu có thai của người phụ nữ vì sau lần làm tình với Quang Minh thì nàng có lên Internet tìm hiểu, cộng thêm lời Thu Phương nói hồi sáng thì việc đó có thể lắm chứ, nghĩ đến đó bất giác nàng mỉm cười, cuối cùng nàng và Minh cũng đã có trái ngọt. Nhưng đâu phải riêng mình nàng có thai, còn có Hoài Thương và hai cô thị nữ - giờ cũng là vợ của ông chồng nàng cũng đều có thai cả, điều đó cả nàng cũng không bao giờ nghĩ đến.

Dọn dẹp rồi, Ngọc Duyên đi lấy hộp khăn ướt để lên bàn rồi kéo ghế ra ngồi đối diện với em gái, nói: "Khăn ướt đó, em lấy ra chùi miệng đi."

Hoài Thương với tay mở hộp lấy khăn vừa ngó chị mình: "Sao thế chị hai?"

Ngọc Duyên mở lời: "Chị đang nghĩ việc ói mửa vừa rồi của chị em mình là dấu hiệu chúng ta đã có thai rồi."

Hoài Thương mắt sáng rỡ lên: "Thật hả chị?"

Ngọc Duyên gật đầu: "Ừa!"

Bé Thương còn nghi hoặc: "Nhưng sao chị biết?"

Bé Duyên đáp: "Chị có lên mạng tìm hiểu với lại hồi sáng Thu Phương khẳng định chúng ta sẽ có thai vào sáng mai."

Nghe chị mình xong Hoài Thương mới hiểu ra, ngẫm nghĩ một lúc cô bé nói: "Nhưng Thu Phương nói sáng mai chúng ta mới... có mà."

Ngọc Duyên nói: "Chị cũng nghĩ vậy, đợi sáng mai chị đi mua mấy que thử thai về sẽ biết ngay thôi, được chưa Hiểu Khê?"

Hoài Thương ngạc nhiên nói: "Sao lại lôi cái tên kiếp trước của em chi vậy?"

Ngọc Duyên mắt nhắm mắt mở đáp: "Ai mà ngờ được cô em lại đầu kiếp xuống trần theo hai vợ chồng tôi chứ và giờ lại là em gái tôi nữa, không phải chồng tôi dặn cô trông coi nhà cửa ở cõi Hóa Lạc à?"

Hoài Thương chạnh lòng đáp: "Vì em yêu chồng em, thế thôi."

Ngọc Duyên bĩu môi: "Không phải cô luôn châm chọc anh ấy vì cái dự án mà cô cho là dở hơi sao?"

Hoài Thương buồn đáp: "Đó là lỗi lầm ngu ngốc nhất của em."

Ngọc Duyên nói: "Dù sao cũng cám ơn cô nhiều, cũng nhờ lỗi lầm của cô mà anh ấy sủng ái tôi rất nhiều cho đến bây giờ cũng thế. Giờ đây tôi đã mang cốt nhục của anh ấy nên chắc chắn ảnh sẽ yêu tôi nhiều hơn nữa."

Hoài Thương cười đáp: "Lỗi lầm của em đã được anh Minh tha thứ rồi và giờ em cũng mang cốt nhục của chồng em nên chắc chắn anh Minh sủng ái em không kém chị đâu."

Ngọc Duyên quắc mắt nhìn em gái, bé Thương nói tiếp: "Ngoài hai ta ra thì hai ả thị nữ kia cũng đều mang thai cả rồi nên chỉ sợ anh Minh cũng sủng ái hai người họ luôn."

Ngọc Duyên thở dài nói: "Đàn ông bao giờ cũng thích có nhiều vợ em nhỉ?"

Hoài Thương cười hì nói: "Đúng đó chị, đàn ông bao giờ cũng thích tam thê tứ thiếp mà, dù sao chúng ta đã là người một nhà nên phải nương tựa lẫn nhau, em là em gái của chị nên chị em ta cần phải giúp đỡ lẫn nhau."

Ngọc Duyên nói: "Em nói đúng."

Hoài Thương cười lém lỉnh nói: "Vâng."

Ngọc Duyên nói tiếp: "Cũng nhờ Thu Phương mà chị em ta mới khôi phục lại ký ức kiếp trước, ơn của nó có nói một ngày cũng không thể hết lời."

Bé Thương tiếp lời: "Vâng, giờ em ấy với Tâm Như chắc đang được anh Minh sủng ái trên giường đó chị."

Ngọc Duyên cau mày tỏ ý không thích câu nói vừa rồi của em gái: "Hai ta ở đây ngày đêm cùng nhớ nhung ông chồng của mình vậy mà ổng vui say bên hai cô vợ mới của ổng."

Hoài Thương cười đáp: "Đàn ông là thế đó chị à!"

Ngọc Duyên thở dài: "Haiz... sáng mai để chị mua mấy que thử thai, hi vọng đúng như lời Thu Phương nói."

Hoài Thương gật đầu với chị mình.

Sáng hôm sau, hai chị em Ngọc Duyên và Hoài Thương vỡ òa trong sự vui sướng khi tất cả que thử đều hiện lên hai vạch, Ngọc Duyên gọi điện báo tin cho chồng nàng biết và khỏi phải nói Minh vui biết chừng nào, giờ cả bốn vợ đều đã có thai, cậu cần phải lên kế hoạch xây dựng tổ ấm hạnh phúc và viên mãn...​
 
Chương 67: Chuẩn bị đột kích

Chín tháng sau, tại ngôi biệt thự của Quang Minh...

Lão Mạnh bước vào thì thấy Quang Minh đang khoác vai Tâm Như, còn cô bé thì ngả đầu vào vai chồng nàng - cả hai vợ chồng đang ngồi dựa ghế sofa tận hưởng bộ phim tình cảm hài. Lão giả vờ ho khục để giành sự chú ý cả hai.

Thấy lão Mạnh tới cả hai kêu lên: "Bác Mạnh!"

Ông cũng gật đầu chào lại hai vợ chồng Minh: "Cậu chủ, phu nhân!"

Tâm Như nhẹ nhàng đáp: "Bác đâu cần phải gọi cháu như thế?"

Ông Mạnh cười nói: "Cô giờ là vợ của cậu chủ không gọi như thế sao được?"

Tâm Như cũng không có ý kiến gì nữa, chỉ nói: "Thôi để cháu vô pha coffee cho bác với anh Minh."

Nói rồi nàng khệ nệ rời ghế đi cẩn thận từng bước sợ ảnh hưởng đến đứa con trai trong bụng rồi vào trong bếp.

Lão Mạnh ngồi xuống ghế cái phịch mà không cần cậu chủ mình mời chi cả. Lão mở lời trước: "Cậu không phụ phu nhân à?"

Minh trả lời: "Nếu tôi giúp thì thể nào cô ấy cũng nói: "Em tự làm được mà". Thế đó."

Lão nói: "Trông hai người hạnh phúc thật."

Minh cười: "Vâng, tụi cháu hạnh phúc lắm. Nhất là Tâm Như, cô ấy đang mong chờ giây phút được làm mẹ đó bác. Không phải bác đang ganh tị hạnh phúc của chúng cháu ạ!"

Lão Mạnh lắc đầu: "Ta đã già rồi, hạnh phúc này ta cũng đã trải qua chứ đâu cần phải ganh tị với đám hậu bối các cô cậu."

Minh bật cười: "Cháu chỉ đùa thôi ạ!"

Ông Mạnh hỏi: "Ủa còn phu nhân Thu Phương đâu sao tôi không thấy?"

Minh đáp với vẻ mặt hơi buồn: "Đang nằm nghỉ dưỡng thai trong phòng đó bác, mới 13 tuổi đã sắp làm mẹ, việc mang thai có vẻ quá sức em ấy."

Lão Mạnh gật đầu đồng tình: "Ừ, nhưng vì yêu cậu nên cô bé mới chấp nhận tất cả."

Minh nói: "Cô ấy hệt như Hoài Thương, chỉ mong cả hai sẽ đều mẹ tròn con vuông ở độ tuổi đang lớn này."

Lão Mạnh an ủi: "Cậu chủ đừng lo, mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi."

Minh gật đầu: "Cảm tạ bác, khi mọi chuyện xong xuôi thì cháu sẽ trình lên cha mẹ biết."

Lão Mạnh thoải mái nói: "Hi vọng họ sẽ không bị "sốc" nặng tới mức nhập viện khi biết các con dâu của mình còn đang độ tuổi mới lớn."

Minh lấy tay che mặt để giấu cảm xúc của mình: "Được như lời bác nói thì còn gì bằng."

Rồi cậu bỏ tay ra khỏi mặt mình nhìn ông Mạnh nói: "Mà sao bác lại đến hôm nay, cháu tưởng ngày mai chứ!"

Lão Mạnh tính châm điếu Jet thì Minh cau mày nhắc: “Ở đây có phụ nữ mang thai đấy ông già.”

Lão Mạnh vội cất điếu Jet và cái bật lửa, cười nói: "Sorry, ta quên." Rồi nói tiếp: "Mai ta bận đưa gia đình của ta đi chơi rồi nên chỉ hôm nay là rảnh thôi, ý cậu thế nào?"

Minh đáp với tâm trạng chán chường: "Đi thì đi, dù sao thì tôi cũng phải có trách nhiệm."

Lão cười nói: "Ha, xem cậu kìa, đi rước vợ chứ đâu phải rước cha vợ đâu mà tâm trạng lạ vậy."

Minh chỉ nói: "Kệ cháu…"

Đang nói thì Tâm Như xuất hiện cùng với khay đựng hai ly coffee đá, trà và bánh. Nàng cười nói: "Để hai người phải đợi lâu!"

Lão Mạnh nói: "Không sao đâu, thưa phu nhân."

Minh tới giúp nàng bày các món trên khay ra rồi cậu nói: "Em vô trong xem Thu Phương thế nào rồi!"

Nàng đáp: "Dạ, để em vô coi."

Tâm Như chào lão Mạnh và quay người vừa đi vừa xoa bụng thì thầm: "Ngoan, ngoan nào, con trai của mẹ, để mẹ lên coi tình hình dì Phương thế nào rồi mẹ sẽ cho con ăn nhé."

Lão Mạnh nói: "Cô ấy yêu con mình nhiều nhỉ?"

Minh khẽ cười đáp: "Không khéo sau này cô ấy yêu con nhiều hơn là yêu cháu, sợ lúc đó cháu bị cho ra rìa thì tủi lắm."

Lão Mạnh bật cười: "Ha ha, cậu còn ba người kia mà."

Minh cười nói: "Cả ba người còn lại mà như Tâm Như chắc cháu bị cho ra ở trọ mất."

Lão Mạnh cười rõ to rồi nhìn bên cạnh Minh có cuốn truyện "Tây Du Ký" rồi hỏi Minh: "Cuốn đó cậu xem đến đoạn gì rồi."

Minh ngạc nhiên "hử" một tiếng rồi ngó bên mình có cuốn "Tây Du Ký" mới hiểu câu hỏi của lão tài xế, cậu nói: "Đến đoạn Ngọc Đế mời Phật Tổ đến thu phục Tề Thiên."

Lão Mạnh cười nói: "Thế cậu có biết tại sao Thượng Đế là Đấng Tối Cao mà không chế ngự đặng Ngộ Không, lại phải nhờ Huyền Công Phật Tổ không?"

Minh đáp: "Vì pháp lực của Thượng Đế không đủ mạnh để chế ngự Tề Thiên."

Ông Mạnh cười đáp: "Sai, để ta giải thích cho cậu hiểu. Bởi vì :

+ Thượng Đế là cái Trí.

+ Phật Tổ là Chơn Tâm.

+ Ngộ Không là Vọng Tâm.

Khi Ngộ Không dấy loạn đại náo Thiên Cung thì Lý Trí không khắc phục đặng. Đấy không phải vì Lý Trí không thắng được Vọng Tâm, mà vì:

- Trí Thần vi Chủ, cầm quyền cai quản Vũ Trụ Càn Khôn.

Còn Chơn Tâm là Phật Tổ thì cầm quyền về Cơ Pháp. Bởi Trí là Thần – Tâm là Khí (Thần là Chủ, Khí là Tôi). Muốn chế phục Tà Tâm phải dụng Chơn Tâm ấy là :

Lấy Chánh Khí trừ Tà Khí - Lấy Chơn Tâm phục Vọng Tâm - Chơn Tâm là Phật, Vọng Tâm là Ma.

Thượng Đế là Thần Trí của chúng ta.

Trí là vi Chủ, là an thần vị.

Khí là Tâm – Theo Kỷ Cương Khí là Tôi.

Như Lai Phật là Chánh Khí phải phụng sự Ngươn Thần là Thượng Đế để khắc phục tà tâm là Yêu Hầu. Bởi Tâm là Ngôi Hai, là Phật Pháp mà Phật Pháp mới kềm chế được Tà Tâm.

Quyền Hành Pháp là của Phật.

Quyền làm Chủ là của Thượng Đế.

Khi dùng Phật Pháp, Như Lai Phật Tổ phải dụng Ngũ Hành Sơn để bắt Tôn Ngộ Không, Ngũ Hành Sơn của Phật Pháp đây là phép Ngũ Hành Hiệp Nhứt, bế Ngũ Quan thì Tứ Tổ Quy Gia.

Bế Nhãn thì Thần tại Nội, cái Tâm chẳng thoát ra ngoài. Ngũ Quan đồng bế thì Gom Thần Quy Nội. Ngũ Hành Sơn là ý chỉ khi dùng Ngũ Khí khi dằn lên nên giữ Tâm mới đặng, Ngộ Không bị đè dưới núi Ngũ Hành, tức là chỉ cái Tâm đã Định, yêu hầu không còn phóng túng bôn ba vì đã có Phật Pháp kềm chế. Sau đó gặp Quan Âm Bồ Tát là Kiến Tánh Minh Tâm. Kiến Tánh là thấy Phật, là thấy Như Lai Tự Tánh, tức là chỗ âm dương tương hội, từ đây Ngộ Không mới chịu Quy Y Phật Pháp."

Minh ngạc nhiên và ném cho ông Mạnh cái nhìn đầy bất ngờ: "Wow, nào giờ cháu chưa được nghe bao giờ cả, thì ra nó lại chứa đựng cái ý nghĩa cao thâm như vậy."

Ông Mạnh nói: "Cái đó chỉ sơ sơ thôi. Uống xong coffee là chuẩn bị đi đó nghen."

Minh đáp: "Vâng, thưa bác."

...

Tại nhà hai chị em Ngọc Duyên và Hoài Thương, một giọng nói trong trẻo đong đầy hi vọng cất lên trong phòng bé Duyên: "Mẹ luôn tin cha con sẽ không bao giờ bỏ rơi mẹ con mình."

Cô bé độ tuổi 18 đang ngồi ghế salon vừa thì thầm vừa xoa bụng bầu chín tháng của mình, ánh mắt cô hướng ra cửa sổ, bên ngoài mưa đang bắt đầu lất phất.

"Chị hai đừng lo, trước khi em về nhà thì chồng chúng ta đã nói sẽ tìm mọi cách cứu chị em mình khỏi cảnh khó khăn này, em tin anh ấy." Giọng nói của một cô bé độ chừng mới mười bốntuổi cất lên an ủi chị mình, tay cô cũng xoa nhẹ nhàng bụng bầu chín tháng của mình.

Ngọc Duyên nhìn em gái mỉm cười nói: "Em sao rồi hả Thương? Có còn khó chịu không? Mới 14 tuổi đã phải cảnh thai nghén thế này thì quả là khó đối với em, chị cũng không ngờ chị em ta vừa mới đi chơi hè về thì cả hai bị dính bầu ngay, lại cùng một chồng nữa chứ!"

Hoài Thương cũng cười đáp lại chị mình: "Dạ, em không sao hết chị ơi, được mang thai con của anh Minh khiến em vui không sao nói hết, chỉ mong anh ấy không hắt hủi em và con là được rồi."

Ngọc Duyên nói trấn an em gái: "Em đừng nói thế, anh ấy tuyệt đối không phải người vô tình vô nghĩa như thế đâu."

Bé Thương xúc động, hai bên mắt ứa lệ nói: "Dạ, em mong chị nói đúng."

Bên ngoài phòng, một người đàn ông với tâm thái giận dữ sau khi nghe hai chị em Duyên và Thương tâm sự: "Ta nhất quyết xem thằng khốn nạn đó là ai mà dám làm hai con gái cưng của ta phải chịu cảnh này, khi nó tới đây ta sẽ cho nó một trận nhừ tử."​
 
Chương 68: Quang Minh rước Ngọc Duyên và Hoài Thương về dinh

Két... chiếc Mercedes dừng trước cổng nhà chị em Ngọc Duyên và Hoài Thương, Minh rút khẩu súng mà vợ thứ ba của cậu - Cao Tâm Như dùng phép biến ra để hỗ trợ chồng mình lúc còn ở biệt thự bắn vỡ cái khóa cổng rồi cùng lão Mạnh hiên ngang đi vào như chỗ không người. Bỗng đâu xuất hiện cả mấy chục vệ sĩ nhà họ Cao xuất hiện cản đường tiến bước của cả hai khiến Minh và lão Mạnh ngạc nhiên, lão Mạnh cười nói: "Có vẻ cha vợ cậu biết hôm nay cậu tới rước hai con gái ổng nên mới chuẩn bị màn đón tiếp chu đáo thế này."

Minh nhìn một lượt đám vệ sĩ đang bao vây mình rồi nói: "Hừm, lên thôi bác. Ngọc Duyên với Hoài Thương đang đợi cháu."

Lão Mạnh gật đầu "ừ" một tiếng rồi cùng cậu chủ tiến lên, cả hai tay đấm chân đá bọn vệ sĩ không ngừng nghỉ. Chẳng mấy chốc bọn vệ sĩ nhà họ Cao nằm một đống dưới chân họ. Cả hai bước đi tiếp, đi lên mười mấy bậc thang thì cả hai thấy một người đàn ông bận vest đen trông khá lịch sự đang đứng chắn cửa ra vào, thấy Minh ông ta cất tiếng: "Cậu Minh, đã lâu không gặp!"

Minh trông ông ta thấy quen bèn cất tiếng: "Ông là người nhà của Ngọc Duyên tên Kim phải không?"

Ông Kim gật đầu chào: "Đúng, xin tự giới thiệu: tôi là quản gia của nhà họ Cao, đã hơn chín tháng chúng ta mới gặp lại nhau, hai tiểu thư không lúc nào mà không nhắc tới cậu, kể cả... ông chủ của tôi."

Minh nuốt nước bọt khi nghe ông Kim nhắc đến "cha vợ", ông Mạnh kế bên hỏi nhỏ: "Cậu biết thằng cha đó hả?"

Minh gật đầu nói: "Vâng, lúc còn ở nhà ngoại chơi hè, khi chia tay bé Duyên thì cháu có gặp ông ấy, chính ổng đã lái xe đưa nàng về nhà làm thủ tục nhập học."

Nghe xong lão Mạnh "ồ" lên một tiếng, bất chợt ông Kim lên tiếng: "Tôi có được vinh hạnh biết quý ông đi cạnh cậu là ai không?"

Minh đáp: "À, ông này là lái xe cho gia đình tôi."

Ông Kim nhìn lão Mạnh một lúc như thể đánh giá lão vậy rồi quay qua nhìn Minh nói: "Sau khi cậu chia tay hai tiểu thư thì tự dưng hai cô ấy bị mang bầu buộc phải nghỉ học, điều này khiến ông bà chủ rất giận dữ, họ hỏi han rầy la thế nào thì hai tiểu thư cũng không nói ai là tác giả bào thai của họ. Riêng tôi thì biết chắc đó là cậu vì hai người họ chưa hề đi chơi hay hẹn hò với bạn trai bao giờ, chỉ có cậu là đối tượng duy nhất tiếp xúc hai chị em họ khi cả hai về quê chơi hè. Tôi nói đúng chứ? Cậu Nguyễn Quang Minh?"

Ông ta nói quá đúng nên Minh đành gật đầu thừa nhận: "Đúng, tôi là tác giả của hai cái bào thai của hai vị tiểu thư nhà họ Cao. Chính vì vậy tôi tới đây để rước hai người vợ đáng yêu cùng các con của tôi về nhà tôi. Tôi muốn tận tay chăm sóc để bù đắp những thiệt thòi mà họ đã chịu suốt mấy tháng qua."

Ông Kim nghe xong thì mỉm cười nói: "Đúng, đàn ông là phải thế, vậy mời cậu theo tôi đi gặp ông chủ. Ông ấy đang đợi."

Minh ngạc nhiên: "Ông ấy biết tôi sẽ đến hôm nay?"

Ông Kim cười đáp: "Đúng, ông ấy tự hào vì mình có giác quan nhạy bén."

Minh "ha" một tiếng rồi cùng lão Mạnh theo ông quản gia nhà họ Cao đi gặp "cha vợ".

Tại phòng "cha vợ"...

Quang Minh và lão Mạnh ngồi đối diện với chủ nhân biệt thự họ Cao, "cha vợ" cậu tự giới thiệu: "Ta tên Cao Quang Huy, chủ nhân gia tộc họ Cao, ta muốn nghe cậu giải thích vì sao lại làm điều đó với hai con gái yêu của ta."

Sau khi nghe Minh trình bày xong, cha của Ngọc Duyên ngẫm nghĩ một lúc nói: "Đúng là trái đất tròn, không ngờ ta lại gặp con trai của người bạn chí cốt thuở xưa, nếu như theo lời cậu nói thì cậu với hai con gái ta quả là có duyên vợ chồng với nhau…"

Cha của Ngọc Duyên trầm ngâm một hồi rồi nói: "... nếu là vậy ta cũng không khiên cưỡng nữa, ta đồng ý hôn nhân của cậu và hai con gái ta."

Minh thở phào nhẹ nhõm: "Cháu cảm tạ ngài."

Rồi ông Huy ngước nhìn Minh nói: "Trông cậu cũng anh tuấn tiêu sái, thảo nào hai con gái ta chết mê chết mệt cũng không uổng. Tuy nhiên nếu cậu muốn đem hai đứa nó đi thì phải đỡ được ba chiêu của ta…"

Chưa dứt lời, thì Minh đập một phát khiến cha vợ bất tỉnh nhân sự, cậu phủi tay nói: "Xong điều kiện rồi đó bác ạ, giờ cháu phải đi gặp hai cô vợ của cháu đây."

Nói xong thì cậu cùng lão Mạnh leo lên tầng hai, nghe tiếng gõ cửa phòng Ngọc Duyên hỏi: "Ai đấy?"

Minh trả lời: "Anh đây em yêu, anh tới đón em với bé Thương đây."

Nghe giọng nói quen thuộc đầy thân thương, bé Duyên khệ nệ ôm bụng bầu vội mở cửa cho chồng nàng, trông thấy Minh nàng vui mừng òa khóc vội ôm lấy cậu, Hoài Thương trông thấy cậu cũng vui mừng chạy đến ôm. Hai tay Minh ôm chặt bờ vai của hai nàng, nhủ thầm: "Để hai em phải đợi tới giờ này, kẻ làm chồng như ta thật có lỗi."

Ngọc Duyên thút thít nói: "Anh đừng nói vậy mà."

Hoài Thương khóc nói: "Chồng em luôn là người giữ chữ tín."

Minh cười nói: "Chúng ta đi chứ?"

Hai nàng cùng đáp: "Chồng đi đâu, tụi em theo đó."

Minh vui lắm, cậu cao giọng nói: "Về tổ ấm của chúng ta nào!

Hai nàng đồng thanh: "Dạ, xin theo ý chồng."

Rồi hai nàng theo Minh cùng lão Mạnh xuống dưới nhà và đi thẳng ra xe trước dàn hợp xướng hô vang "tạm biệt" của đội vệ sĩ nhà họ Cao mà ông Kim là nhạc trưởng, Ngọc Duyên và Hoài Thương hôn lên má ông quản gia đáng kính của họ cùng lời tạm biệt. Hai nàng ứa lệ khẽ nói: "Tụi cháu sẽ nhớ bác lắm!"

Ông quản gia khịt mũi, nói: "Nhị vị tiểu thư đi đường bình an, thỉnh thoảng nhớ về thăm nhà nhé."

Hai nàng gật đầu nói: "Dạ, chúng cháu biết rồi, cho tụi cháu gửi lời tạm biệt đến cha mẹ chúng cháu ạ!"

Ông Kim nói: "Ta biết rồi" - rồi ngó qua Minh nói - "cậu nhớ chăm sóc tốt cho nhị vị tiểu thư, xảy ra sơ suất gì thì cậu đừng trách tôi nặng tay đó nghen."

Minh gật đầu đảm bảo với ông Kim: "Cứ tin ở cháu."

Ông Kim gật đầu bày tỏ tin tưởng cậu, rồi Minh dìu hai chị em Duyên và Thương lên xe, khi cậu đã vô trong xe rồi thì lão Mạnh đề pa chiếc Mercedes chạy.

Chừng 50 phút sau, ông Mạnh lái chiếc Mer về tới biệt thự riêng của Minh, lão tài xế đánh lái cho xe rẽ vào cổng cho đến mấy bậc thang dẫn vào ngôi biệt thự thì dừng lại. Minh dìu chị em Duyên - Thương xuống xe thì thấy Tâm Như khệ nệ ôm bụng bầu đi xuống mấy bậc thang ra đón. Thấy nàng như vậy, Minh không hài lòng: "Không phải anh dặn em nghỉ ngơi trong phòng sao bé? Rủi em và con có chuyện gì thì sao?"

Tâm Như thoáng đỏ mặt, nói khẽ: "Dạ, em xin lỗi chồng, tại hôm nay anh đón phu nhân Vô Ưu với Hoài Thương nên em mới... "

Ngọc Duyên thấy thế vội đỡ lời cho Tâm Như: "Chồng đừng vội trách cô ấy, nếu là em thì em cũng sẽ như thế."

Hoài Thương cũng góp lời: "Cả em cũng vậy."

Thấy hai cô vợ Duyên - Thương đồng lòng bảo vệ Tâm Như như vậy nên buộc Minh phải nhượng bộ: "À, ừm anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên nói nặng với em như thế."

Tâm Như mỉm cười: "Lỗi của em không nghe lời anh mà."

Rồi quay qua Ngọc Duyên mỉm cười nói: "Đa tạ phu nhân đã nói giúp."

Nói rồi nàng toan hành lễ, bé Duyên vội ngăn nàng lại nói: "Em không còn là thị nữ của ta nữa nên không cần phải đa lễ, chúng ta giờ đã là người một nhà lại cùng một chồng nên cần phải sống hòa thuận giúp đỡ nhau. Cứ gọi ta là chị Duyên là được rồi."

Nghe Ngọc Duyên nói thế Tâm Như cũng chỉ khẽ cười nói: "Nếu vậy cung kính không bằng tuân mệnh, em tên Cao Tâm Như xin chào chị Duyên ạ."

Nghe xong ai nấy cũng đều mỉm cười, có lẽ Minh là người vui nhất bởi từ nay đã được sống sum họp cùng với bốn vợ rồi. Lão Mạnh thấy mọi chuyện đã êm xuôi nên tạm biệt họ rồi lái xe khỏi biệt thự, Minh cùng ba vợ chào tạm biệt ông rồi quay trở vào bên trong biệt thự.

...

Từ trên không trung, Bạch Dạ Mộng Ảo đứng trên lưng con hạc giấy cùng với chủ nhân hắn là Ảo Hóa Hiện Thực Quỷ đang quan sát diễn biến nãy giờ ở ngôi biệt thự của Minh. Bạch Dạ cất tiếng hỏi: "Giờ gã Thiên tử và bốn vợ của hắn đã có mặt đầy đủ tại nhà riêng của hắn vậy chúng ta có cần tiêu diệt hắn ngay liền không? Thưa chủ nhân."

Ảo Hóa Hiện Thực Quỷ nhắm mắt định thần một lúc mới mở mắt nói: "Ta vừa mới nhận lệnh của Chúa tể, Ngài nói rằng từ nay không cần phải tiêu diệt gã Thiên tử và các mục tiêu xung quanh hắn nữa."

Bạch Dạ ngạc nhiên: "Tại sao?"

Ảo Hóa Quỷ đáp: "Chúa tể nói trong tương lai gã King of Heroes mới đích thực là kẻ gây chướng ngại cho Ngài nên những kẻ này không cần thiết phải giết. Tuy nhiên Ngài dặn nếu có cơ hội thì cứ việc giết chết."

Bạch Dạ nêu quan điểm: "Ắt hẳn có sự can thiệp của Đấng Thái Cực Thánh Hoàng nên Ngài ấy mới chùn tay."

Ảo Hóa Quỷ gật đầu đồng tình với quan điểm của Bạch Dạ: "Ừ, quả là thế, dù sao thì trước khi chuyển sinh thì gã Thiên tử và các cô vợ của hắn đã được Đấng Thượng Đế Chí Tôn hứa bảo hộ rồi nên chuyện này Chúa tể của chúng ta cũng phải nhượng bộ."

Bạch Dạ hỏi: "Giờ chúng ta phải làm sao, thưa Ngài? Uống trà đợi thời cơ diệt bọn chúng phải không?"

Ảo Hóa Quỷ cười trả lời: "Ừ, nghe hay đấy, vừa uống trà vừa có thời gian suy nghĩ cách diệt bọn chúng. Nếu diệt chúng không được thì giết những mục tiêu khác có ảnh hưởng đến gã Thiên tử đó là được."

Nói xong Ảo Hóa Quỷ biến mất cùng với Bạch Dạ Mộng Ảo.​
 
Chương 69: Ngọc Duyên sinh con
Minh đưa tay ve vuốt từ cái cổ thon xuống bờ vai thon và trắng nõn của Ngọc Duyên, qua hai bầu vú và ngay sau đó là tới cái bụng tròn, to căng như trái bóng khổng lồ, tới mức đội rốn của nàng lồi ra ngoài.

Cô bé nhìn Minh ngại ngùng nói: "Trông em giờ xấu lắm phải không? Hic hic."

Minh cười với nàng: "Không sao đâu vợ, vài tuần nữa em mới sinh và sẽ ốm trở lại ngay thôi à. Lại đây anh yêu cái nè, hí hí."

Nói xong Minh nắm tay kéo tuột Ngọc Duyên vô phòng ngủ. Nàng nặng nề đi theo, miệng cũng cười “hi hi”.

Vô tới phòng, cậu đỡ cô bé nhẹ nhàng ngồi xuống giường, rồi nhìn nàng nặng nề lắc lắc người rê mông vô bên trong. Nhìn nàng mặc váy đầm suông hai dây này mà không ngờ bụng bầu của nàng to vượt mặt, đẩy cái đầm trước đây vốn rộng thùng thình, giờ căng tròn ra ngang bụng muốn chật luôn.

Minh lấy cái gối đưa cho bé Duyên kê lưng dựa vô tường, nửa nằm nửa ngồi. Rồi giúp nàng vén váy lên, cởi ra để một bên. Hai chân nàng dạng ra hai bên, để lộ... cái bụng tròn to, căng phồng như bong bóng của nàng. Minh xoa xoa lên cái rốn bị đẩy lồi ra ngoài của vợ mình, rồi hôn lên bụng dưới nàng. Bất chợt đứa bé trong bụng nàng chuyển động làm nàng kêu lên: "Con không chịu để yên cho cha mẹ làm việc một lát à?"

Minh cười hô hố. Hôn lần nữa lên da bụng, rồi qua làn da mỏng của Ngọc Duyên, cậu muốn vuốt ve con mình bên trong đang quẫy đạp tử cung của mẹ nó. Cậu cười nói: "Con của mình quậy tưng. Đạp tùm lum luôn kìa em."

Ngọc Duyên nhìn Minh khẽ mỉm cười.

Từ khi đón nàng và Hoài Thương về biệt thự của mình thì đêm nào Minh cũng đè hai nàng ra đụ một cách hoan lạc và điên cuồng như để bù đắp thời gian vừa qua khi cậu không có ở cạnh họ. Hai tuần trôi qua Hoài Thương phục vụ tình dục chồng mình hết nổi thì cậu mới buông tha cho nàng và bảo cô bé từ đây cứ ở trong phòng nghỉ dưỡng thai giống như Thu Phương. Sau đó chỉ còn Ngọc Duyên và Tâm Như được Minh thay phiên "chăm sóc tận tình" cho đến khi hai nàng mệt rã người hết mới thôi.

Mấy bữa trước khi Minh “yêu” Ngọc Duyên khá mạnh bạo và sau đó khi lau chùi âm hộ, nàng thấy có một ít máu đỏ dính trong khăn giấy. Khi thấy vậy cô bé nói với Minh thì cậu kêu là để lần sau cậu sẽ nhẹ nhàng hơn. Từ hôm đó khi chồng nàng đút dương vật vô lỗ âm đạo nàng rồi đụ, nàng thấy Minh không có làm mạnh bạo như trước nữa nên cũng làm lâu hơn nhiều, vì vậy bé Duyên cảm thấy sướng hơn dữ lắm.

Một cơn sướng khoái kéo nàng trở lại thực tại. Minh đang đụ đều đều, từ nãy tới giờ cũng khá lâu, và lúc này cậu đã dừng hẳn lại, dương vật co giật thấy rõ bên trong âm đạo của nàng. Cơn sướng khoái này được tích tụ theo thời gian chồng nàng “yêu” nàng từ nãy tới giờ, nên lúc này được tiếp sức bởi cái cảm giác nóng rực chỗ quy đầu dương vật của Minh, sâu thẳm trong âm đạo, cô bé cũng bắt đầu thấy bên trong bụng mình co giật theo. Và rồi ngày càng mãnh liệt.

Nàng ngồi ngả lưng dựa vô cái gối, hai tay đưa ra như với lấy hai bắp tay Minh, rồi chợt vừa co giật, vừa nói nhanh: "Em sướng quá anh ơi như buổi đầu anh và em gặp nhau vậy."

Lúc này Minh không thể trả lời nàng được như thường lệ, cả người cậu liên tiếp có những cơn co giật cũng giống như dương vật của cậu đang cắm sâu trong âm đạo nàng vậy. Ngọc Duyên nhắm tịt mắt trong cảm giác đê mê bỗng nàng chợt cảm thấy có cái gì đó như vỡ òa trong bụng, bên trong âm đạo, ở ngay cái chỗ quy đầu dương vật Minh đang ấn mạnh vào.

Mới đầu nàng không chú ý, nhưng sau đó là một loạt cơn đau buốt như banh da xé thịt khiến nàng phải hét lên: "A, ui da... em đau bụng... quá anh ơi, hình như... con nó muốn... chui ra... Áaaaaaaa…"

Minh đang lên đỉnh thì nghe thấy vợ mình la thất thanh khiến cậu phải choàng tỉnh, cậu lại thấy đứa nhỏ bên trong bụng bé Duyên chuyển động rất mạnh, và nhất là bên trong âm đạo nơi dương vật của cậu đang xuất tinh. Hoảng hồn, Minh ráng gắng sức rút dương vật ra ngoài, lui lại phía sau. Trong tích tắc, ngay khi dương vật cậu vẫn còn co giật, bắn ra nốt số tinh dịch còn lại khắp lên cái bụng bầu chín tháng của cô bé thì cậu thấy một cục chất nhầy màu trắng bị đùn ra ngoài âm đạo của Ngọc Duyên, ngay sau đó là một dòng nước hơi trong cũng chảy ra ồ ạt.

Trong tích tắc, Minh thốt lên: "Định mệnh! Duyên ơi! Em bị bể ối rồi!"

Minh ráng hết sức chạy qua phòng kế bên gọi Tâm Như qua giúp đỡ đẻ cho Ngọc Duyên, Tâm Như khệ nệ ôm bụng bầu cùng Minh qua phòng của chồng nàng. Trên giường, bé Duyên không ngừng rên la đau đớn khiến Minh cũng xót lắm. Tâm Như vận phép lên ngón tay chỉ vào âm hộ của Ngọc Duyên. Trong giây lát, Minh thấy cái khe âm đạo của Mỹ Duyên bỗng biến to ra khiến cậu hết hồn còn Tâm Như an ủi bé Duyên: "Chị ráng chịu đau chút xíu để đứa bé ra đời an toàn nha."

Ngọc Duyên nắm chặt tay Tâm Như khẽ gật đầu, Tâm Như chăm chú nhìn cái bụng bầu của Mỹ Duyên nói nhỏ: "Ra đi nào, con không muốn mẹ của mình bị đau đớn phải không?"

Thế rồi từ lỗ âm đạo của bé Duyên, đứa bé chui ra từ từ, xung quanh nó là màu kim quang sáng lòa khắp cả phòng khiến Minh và Tâm Như ngỡ ngàng. Chui ra khỏi âm đạo của mẹ mình xong đứa bé chợt khóc òa. Tâm Như vận phép biến khe âm đạo bé Duyên nhỏ lại như cũ. Cả người Ngọc Duyên ướt đẫm mồ hôi, ngó nhìn Tâm Như thầm cảm ơn, Tâm Như cười đáp lại thầm bảo không có chi. Vệ sinh cho Ngọc Duyên và đứa bé xong rồi nàng hóa phép biến ra bộ đồ mới và khăn quấn trẻ sơ sinh, bộ đồ thì Tâm Như mặc giúp Ngọc Duyên còn đương mệt sau khi sinh con, còn cái khăn thì bé Như quấn đứa bé lại cẩn thận rồi đặt nó nằm cạnh Ngọc Duyên, nàng cười nói: "Chúc mừng chị Duyên, là một đứa bé trai. Mặt mũi nó y chang anh Minh luôn."

Ngọc Duyên rướn đầu nhìn kỹ đứa con mình mới sinh, nàng khẽ cười nói: "Em nói đúng đó Tâm Như à! Nhất là cái miệng nó này giống y như miệng của ảnh."

Minh còn đang tồng ngồng đứng thở phào một cách nhẹ nhõm, cậu biết ơn Tâm Như rất nhiều vì đã giúp Ngọc Duyên sinh con an toàn, tính khoác vai bé Như thì nàng đẩy cậu tới trước cười nói: "Xem con mình đi chứ anh đứng đực ra đó làm gì."

Minh nhẹ nhàng bồng đứa con trai lên thầm nghĩ: "Đứa bé này ngày sau sẽ là anh hùng diệt Quỷ vương đây".

Tâm Như và Ngọc Duyên đồng thanh nói: "Lần đầu làm cha, anh cảm thấy thế nào?"

Minh bế đứa bé đi tới lui trong phòng trong giây lát nói: "Thật khó tả, cảm giác lạ lắm."

Rồi Minh đặt đứa bé trở lại bên cạnh Ngọc Duyên, cậu nói: "Em và con nghỉ ngơi đi, anh với Tâm Như ra ngoài."

Mỹ Duyên mỉm cười: "Dạ vâng."

Sau đó Tâm Như cùng Quang Minh rời khỏi phòng và đóng cửa lại, Minh bế cô vợ hồ ly xinh đẹp và đặt lên môi nàng nụ hôn nồng cháy rồi mỉm cười nhìn nàng nói: "Về chốn riêng tư của chúng ta nào!"

Tâm Như đỏ mặt ôn nhu mỉm cười đáp: "Vâng, theo ý chồng, không khéo em cũng sinh con giống chị Duyên lúc chúng ta làm tình mất."

Minh cụng đầu lên trán nàng một cách âu yếm nói: "Ha ha, anh muốn xem con tụi mình giống anh hay giống em đây."

Nàng thẹn thùng nói: "Giống cả cha mẹ nó là điều tốt nhất."

Minh nói: "Điều đó quá tốt vợ yêu ạ."

Rồi cả hai về phòng của Tâm Như và chìm đắm trong cơn sóng biển ân ái vồ vập...​
 
Chương 70: Tâm Như và Thu Phương được đụ trước khi sinh con

Tâm Như là vậy vẫn ngoan vô cùng, cô bé phục vụ tình dục cho Minh mà không bao giờ biết cáu gắt hay khó chịu gì hết. Nàng quả là một người vợ lý tưởng và biết chiều chồng. Sau khi bắn nốt số tinh dịch còn lại vào bên trong âm đạo Tâm Như thì cậu từ từ rút dương vật ra và thở phì phò. Cậu hôn lên bụng bầu chín tháng của nàng và cười nói: "Cha xin lỗi con nghen, cha làm mẹ hơi mạnh làm động tới con, lần sau cha sẽ nhẹ nhàng."

Tâm Như còn đang lim dim tận hưởng cơn sướng đê mê nghe Minh nói thế cũng phì cười: "Con nó phản đối chồng này."

Nàng chỉ tay vào bụng mình - nơi đứa con trai đang động đậy trong tử cung của nàng.

Minh nhìn nàng mỉm cười hạnh phúc và cúi xuống hôn lên bụng bầu của nàng thêm lần nữa rồi nói: "Làm thêm cái nữa nhé."

Tâm Như cười nói: "Anh chưa mệt sao? Sáng mai còn đi học đấy."

Minh chồm lên hôn lên môi nàng và cô bé chỉ nhắm mắt hưởng thụ vị ngọt đôi môi do chồng nàng mang tới. Hôn xong, cậu nói: "Mai nghỉ một bữa cũng được mà."

Tâm Như cười đáp: "Tùy chồng, giờ cho em đi vệ sinh lát được không?"

Minh cười: "Ok vợ."

Nói rồi cậu đỡ vợ mình xuống giường, Tâm Như trần trụi đi từng bước nặng nhọc tiến về phía cửa, vừa mở cửa ra đã thấy Thu Phương ở ngoài đó từ bao giờ khiến Tâm Như thốt lên: "Ơ... Thu Phương... sao em không nghỉ ngơi trong phòng mà ở ngoài này làm gì thế?"

Thấy chị mình đang trần trụi bước ra nên cô bé biết chị gái và Quang Minh làm tình ở phòng chị mình nên Thu Phương lém lỉnh đáp: "Chị có bầu gần đẻ rồi mà còn được anh Minh sủng ái tới thế nên em sợ bị mất phần nên mới tới đây."

Tâm Như cười nói: "Em gái tôi bữa nay sao thế nhỉ? Em cũng sắp gần đẻ rồi chứ đâu riêng gì chị."

Bỗng có tiếng Minh vọng ra: "Thu Phương vô luôn đi em, đêm nay anh sẽ cho hai em sung sướng."

Thu Phương nhìn chị mình đá đểu: "Chị nghe anh Minh nói đấy, giờ nhường đường cho em nào."

Tâm Như cười trừ nép người sang bên để em gái vô phòng rồi nhìn chồng nói: "Anh làm nó trước đi, em đi tiểu lát sẽ quay lại."

Minh đáp lại: "Ok vợ."

Rồi Tâm Như rời khỏi phòng. Đỡ Thu Phương nằm xuống giường rồi Minh ghé môi nàng hôn, nàng cũng hôn trả cậu một cách nồng nàn, cậu lột hết đồ cô bé ra, hôn lên đôi vú xinh xinh, hôn lên làn da mát rượi, hôn lên cái mu âm hộ vun đầy nhựa sống, hôn lên âm đạo đang e ấp như nụ hoa. Cậu liếm vào âm đạo bé Phương, húp lấy giọt nước ngọt như siro vừa chảy ra.

Tâm Như trần trụi đi vào và nằm cạnh Thu Phương, nàng nhìn Minh đang bú âm hộ em gái, còn bé Phương thì thẹn thùng nhắm mắt lại, Minh liếm âm hộ bé Phương và thọc tay vào âm đạo bé Như, nàng rên ư ư ư sung sướng, cậu bò qua liếm âm hộ bé Như và thọc tay vào âm đạo bé Phương móc. Tâm Như rên lên to hơn và nước trào ra, cậu húp lấy rồi mang nhả vào âm đạo bé Phương. Minh bú hai cô vợ liên tục làm cả hai quằn quại, Tâm Như bóp vú em gái còn Thu Phương tay vẫn nắm gối, mắt nhắm nghiền.

Minh ra dấu cho bé Như ngồi dậy, đặt âm hộ vào miệng bé Phương, cô bé há miệng, Tâm Như cà cà cho nước tràn vào miệng em gái, Minh chui đầu vào háng bé Như vừa bú âm hộ nàng vừa hôn lên môi bé Phương, cậu thì thầm: "Em liếm âm hộ chị của em đi và bú dương vật anh nữa."

Thu Phương lém lỉnh đáp: "Em muốn xem chị Như bú "cây hàng" của anh trước cơ."

Hai má Tâm Như và Quang Minh đỏ ửng nhìn nhau không thốt nên lời: "…"

Thu Phương hào hứng theo dõi Minh kéo Tâm Như ra và đút dương vật vào miệng chị gái nàng, bé Như bú say sưa, rồi cậu đến đút dương vật vào miệng bé Phương, nàng mỉm cười bặm chặt môi rồi từ từ cũng hả miệng cho chồng đút dương vật vào. Cũng như cô chị, nàng bú mút một cách ngon lành, Tâm Như nằm kế bên xem. Bỗng bé Như khệ nệ lên người em gái nằm kiểu 69 và bú âm hộ cô bé, Minh lại gần nhìn họ bú nhau mà cậu thèm quá. Cậu nâng chân Thu Phương lên cho đầu bé Như lọt giữa háng, nàng vẫn bú say sưa.

Minh ngồi dưới háng bé Phương rồi cầm dương vật đâm vào lỗ âm đạo đang hé mở, Tâm Như liếm vào vị trí tiếp xúc giữa cậu và Thu Phương. Minh nâng đầu bé Như lên, hai người hôn nhau say sưa, dương vật thì đâm vào âm đạo bé Phương. Tâm Như ra nước nhiều làm em gái nàng ngộp làm cô bé né đầu qua lại, bé Như sàng theo làm nước dính bê bết trên mặt bé Phương. Cậu đỡ Tâm Như nằm qua một bên rồi cậu nằm trên Thu Phương, khá là vướng mắc do cái bụng bầu chín tháng của cô bé, cậu liếm dâm thủy của bé Như dính trên mặt bé Phương và dương vật thì đâm vào âm đạo nàng liên tục.

Thu Phương bắt đầu rên, tiếng rên rất nhỏ nhưng với Minh thì đã lắm. Cậu ôm chặt thân thể mát mẻ, mịn màng của Thu Phương, dương vật cậu lao vào cái âm đạo nàng như cái máy, tiếng kêu va chạm của da thịt nghe bạch bạch, tiếng dương vật chạy trong âm đạo nghe ộp ộp. Thu Phương nói đứt quãng: "Ư... ư... sướng quá chồng ơi... mạnh hơn chút nữa... đi anh…"

Nghe vậy Minh dốc sức đụ Thu Phương như khẩu đại liên xả đạn khiến cô bé rên la quá trời.

Tâm Như chịu hết nổi bò đến, Minh lấy tay thọc vào âm đạo của nàng mà ngoáy, vừa đụ bé Phương cậu vừa ngoáy bé Như. Minh rút dương vật ra, kéo bé Như nằm xuống háng em gái, Tâm Như hiểu ý bú âm hộ em gái sầm sập, cậu kéo mông bé Như cho cao lên và đâm vào, tiếng dương vật va vào âm hộ bành bạch, tiếng bú âm hộ chụt chụt, tiếng rên rỉ hư hư hư tạo nên âm thanh đặc trưng của trận giao hoan tập thể.

Tâm Như nằm xuống cạnh Thu Phương, phơi hai cái âm hộ no tròn, Minh đụ mỗi nàng một ít và khi "đâm" nàng này cậu cũng không quên móc âm đạo nàng kia cho bớt sự chờ đợi. Minh chịu hết nổi nên bò qua bé Phương, cậu nằm lên nàng, cắm dương vật vào âm đạo nàng đụ và cảm nhận sự ma sát giữa dương vật và những thớ thịt non tơ trong lỗ âm đạo của cô bé, cảm nhận cái mu âm hộ cứng và cao đẩy Minh lên như để bảo vệ cái hang sừng sững phía dưới, cảm nhận làn da mát rười rượi của bông hoa non mới chớm hé nụ đã bị cậu đâm vào hút hết mật thơm. Và cảm nhận sự căng tức nơi dương vật rồi cậu ngừng đụ phóng vào búp hoa non ấy đống nọc, loại nọc đã kết hợp với trứng của cô bé tạo ra một đứa bé 9 tháng tuổi đang ở bên trong tử cung của nàng.

Minh rút dương vật ra, nằm thở, tinh dịch len lỏi ra khỏi âm đạo chảy xuống, Tâm Như thấy vậy bò đến liếm sạch rồi nàng cầm dương vật ướt mèm, mềm nhũn của cậu bú liếm như thể ra lệnh cho nó thức dậy để phục vụ cho cuộc hoang lạc chưa được phép kết thúc sớm. Được chăm sóc dương vật Minh dần tỉnh dậy, nó ngóc đầu giật giật như cảm ơn và lắc lư tìm âm đạo, thứ mà cả đời nó phải chui vào cái hang tăm tối và nhớp nháp ấy.

Tâm Như đứng lên, chỉnh dương vật cậu ngay cửa hang và ngồi xuống, dương vật cậu ngoan ngoãn chui vào làm nhiệm vụ gây mê cho đàn bà. Dương vật quả là mạnh mẽ, nó có thể biến con gái thành đàn bà, biến đàn bà thành những đàn bà dâm đãng, biến sự ngây thơ, ngơ ngác của cô bé thành sự hoang dại của con mèo cái khát tình…​
 

Chương 71: Tâm Như cùng Thu Phương sinh con


Minh ngồi dậy, bé Như ôm cổ cậu nhún nhảy cho đến khi mệt mới thôi. Lát sau cậu cho Tâm Như và Thu Phương bò trên giường, cậu cầm dương vật cắm vào từ phía sau và đụ cho hai cô bé bò tới bò lui nhìn thật tội nghiệp. Minh kéo Thu Phương xuống giường, rồi đẩy nàng nằm ngửa lên giường, chân vẫn dưới đất, kiểu này âm hộ nhô ra thật đẹp, Minh cầm dương vật đâm vào, cậu ôm nàng và đụ, chân nàng run run vì mỏi nhưng không dám nhúc nhích, cậu rút ra, kéo đến làm giống bé Như.

Lúc này Minh mới thấy rõ hai cái âm hộ hai chị em hồ ly to và trắng như nhau, những sợi lông lơ thơ của Tâm Như còn Thu Phương thì vẫn trụi lông nhưng lỗ âm đạo của cả hai thì đã bị đâm nhiều lần và tử cung của cả hai dù đang trong thời kỳ phát triển đã phải đón nhận hàng đống tinh trùng và đã có thai nhi hình thành và phát triển bên trong nó mà lẽ ra phải đến năm, sáu năm nữa nó mới sẵn sàng tiếp nhận. Minh cầm dương vật đâm vào âm đạo Tâm Như và đụ…

"Mỏi chân quá anh ơi." Thu Phương nói…

"Để im nào vợ." Minh vừa xoa mu âm hộ bé Phương vừa nói…

Minh rút dương vật ra khỏi lỗ âm đạo bé Như rồi cắm vào âm đạo bé Phương, còn bé Như mỏi chân quá nên duỗi thẳng, thấy hay hay cậu cũng cho bé Phương duỗi ra rồi cậu bước một chân qua người nàng, ôm lấy nàng, cậu cầm dương vật đâm vào, bàn chân dưới đất, lưng trên giường còn mông, âm hộ, đùi lơ lửng trên không nên khi Minh đụ bé Phương tưng tưng thật hay. Rồi cậu chơi bé Như ở thế tương tự.

Minh đẩy bé Phương lên giường, đẩy chân cô bé lên ngực cho âm hộ lồi ra và cầm dương vật đâm vào, cậu thấy nàng cắn răng, tay nắm chặt gối, vậy là nàng sắp ra, cậu để chân nàng hai bên hông, ôm lấy nàng, hôn vào tai và đụ ầm ầm. Thu Phương ôm lấy cậu, bụng bầu của nàng giật giật, rồi đến vách tường thịt non âm đạo căng lên co bóp dương vật Minh liên tục và cả thân người cô bé giật giật, dâm dịch trào ra làm dương vật cậu nóng lên. Minh mới ra nên cậu không ra được, cậu đụ thêm mấy chục cái nữa, mắt nàng đờ đẫn. Cậu rút dương vật ra, nước tràn ra ngoài, nước trên dương vật chảy xuống giường. Nàng rũ người xuống, mắt lim dim thỏa mãn.

Còn lại Tâm Như đưa ánh mắt ngóng chờ người chồng tôn kính của mình, Minh gật đầu với nàng rồi kéo nàng lên, cầm chân cô bé đẩy lên cho âm hộ nhô ra giống bé Phương, cậu đâm vào đụ, và đẩy mạnh cho chân nàng lên đến mặt, mông nhổng cao, cậu đứng dậy cầm dương vật đâm xuống và dập cho tan nát cái âm hộ của nàng ra. Nàng thích chơi từ phía sau nên cậu tính lật sấp nàng xuống chợt nghĩ nếu làm vậy đứa con trai trong bụng nàng sẽ bị ảnh hưởng mất nên buộc cậu phải chơi nàng theo kiểu truyền thống trai trên gái dưới vậy, cậu điều chỉnh cho quy đầu dương vật ngay cửa khe của nàng, rồi dương vật Minh chui thẳng vào trong âm đạo bé Như, Minh cảm nhận rõ quy đầu đã chạm vào cổ tử cung của nàng và rồi cậu ra sức dập mạnh và nhanh làm mông cô bé rung rinh, nàng rên: "Ư... ư... Em ra... anh ơi…"

Minh đáp: "Ừ mình ra nhé…"

Nàng khẽ nói: "Dạ…"

Minh đụ như cái máy, Tâm Như rên lớn hơn, hai tay nắm chặt cái gối và người nàng giật giật. Cậu đụ thêm mấy phát bạch bạch cuối cùng, bé Như ứ lên một tiếng và tràn ra, Minh gồng lên đụ như một cái máy và dương vật cậu nóng lên, phồng to rồi phóng tinh vào nơi sâu thẳm trong âm đạo nàng. Dương vật cậu xìu xuống trong cái hang ẩm ướt, đê mê, rồi cậu rút dương vật đã mềm xèo ra khỏi âm đạo bé Như. Tinh dịch, dâm thủy chảy rỉ ra khỏi âm đạo và chảy xuống giường.

Minh nằm qua một bên, cả ba thở hổn hển sau trận làm tình đầy hoan lạc. Bỗng Tâm Như và Thu Phương cảm nhận được một loạt cơn đau buốt như banh da xé thịt khiến hai cô bé phải ôm bụng hét lên: "A, ui da... em đau bụng... quá anh ơi, có vẻ như con chúng ta.. muốn... chui ra... Áaaaaaaa…"

Nghe hai nàng hét khiến Minh giật bắn người lúng ta lúng túng chưa biết làm sao, thầm nghĩ: "Trời ơi, mới ban nãy Ngọc Duyên mới đẻ xong giờ tới lượt Tâm Như và Thu Phương cũng sắp đẻ, sao mà nhanh vậy?"

Cậu vội hỏi bé Phương: "Thu Phương, sao hôm bữa em nói là Tâm Như sinh sau Ngọc Duyên mà, và em thì sinh sau chị của em cơ mà?"

Thu Phương bị cơn đau vật vã do đứa bé bên trong tử cung gây ra nhưng nàng cố hít một hơi chịu đau trả lời ông chồng mình: "Năng lực dự đoán của em chỉ có thế thôi vì tương lai có thể bị thay đổi lúc nào. Ối cha... em đau quá... chồng ơi."

Minh nhìn hai cô vợ xinh đẹp độ tuổi mới lớn đang ôm bụng bầu rên la oai oái khiến cậu xót lắm nhưng cậu làm gì mà có chuyên môn khoa sản mà đỡ đẻ cho hai người vợ mình đây? Chẳng lẽ lại bất lực nhìn hai cô vợ yêu dấu rên la đầy đau đớn thế này mãi ư? Bỗng một tia sáng lóe trong đầu Minh, cậu vội nói: "Tâm Như, em biến ra được một người đỡ đẻ không? Chứ anh không biết làm thế nào để lấy mấy đứa nhóc trong bụng hai em ra cả."

Tâm Như vận phép lên ngón tay đang run run biến ra hai con robot đỡ đẻ. Thấy vậy Minh ngạc nhiên hỏi: "Sao giống con robot đỡ đẻ trong phim Star Wars vậy bé?"

Bé Như cười ngượng: "Bữa trước em coi phim đó cùng anh mà. Thấy nó có vẻ hữu dụng nên em ghi nhớ luôn."

Và rồi với sự mát tay của hai "bà đỡ đẻ", Tâm Như cùng Thu Phương cho ra đời những đứa con khỏe mạnh và đáng yêu.

Khi hai con robot vệ sinh xong đứa nào thì đưa cho Minh nhận đứa đó. Minh bồng lên, cảm giác vỡ òa sung sướng của người làm cha, đặt đứa bé gái ngay cạnh Thu Phương, cậu mỉm cười nói: "Đây là con gái chúng ta tên là Ngọc Linh."

Thu Phương mỉm cười ứa lệ nhìn Minh rồi quay qua nhìn con của mình, cuối cùng nàng với Minh cũng đã có trái ngọt.

Tới phiên Tâm Như, chồng nàng đặt cạnh nàng là đứa con trai, nàng mỉm cười trìu mến nhìn Minh rồi nhìn đứa con của mình (có vẻ nàng đã lo xa, con nàng sinh ra hoàn toàn là người chứ không hề mang đặc điểm của hồ ly gì hết khiến nàng mừng thầm trong bụng).

Minh chỉ tay vào hai con của mình và nhìn Tâm Như cười nói: "Đây là Phi Cường."

Tâm Như cười nói: "Tên đẹp quá."

Nói rồi nàng cúi xuống hôn lên trán đứa con của mình và khẽ nói: "Mừng con trai của mẹ đến với thế giới này."

Minh nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Để xem nào, bé Duyên đã sinh một còn ba, còn em thì đã sinh một còn năm, bé Phương sinh một còn ba, còn Hoài Thương mốt bé ấy sinh một đứa thì sẽ còn ba. Haiz... lại phải đợi nữa rồi."

Tâm Như mở mắt ngạc nhiên nhìn chồng nàng: "Anh nói sao? Em còn phải sinh năm đứa nữa á?"

Minh cười nói: "Ừa, đúng đó vợ yêu."

Thu Phương góp lời: "Trong bốn người chúng ta, chị là người đẻ nhiều nhất ấy, thật không công bằng khi em với chị Duyên, chị Thương chỉ sinh được tối đa có bốn đứa mà chị lại sinh tới sáu được."

Thu Phương nói với giọng nũng nịu khiến Minh phì cười phải qua an ủi nàng, còn Tâm Như đỏ mặt, e thẹn và trong lòng thì khỏi phải nói: vui hết cỡ luôn. Minh lấy khăn lau cho hai cô vợ hồ ly xong thì lấy quần áo khác mặc vô cho hai nàng.

Vui vầy bên hai nàng và các con thêm chút nữa thì cậu rời khỏi phòng để hai nàng và các con ngủ nghỉ và cậu về bên phòng của mình, nơi cô vợ đầu tiên của cậu đang đụ thức chưa ngủ có vẻ đang đợi cậu hâm nóng tình cảm, dù sao hồi kiếp trước khi cả hai còn là vợ chồng son ở cõi Hóa Lạc, cả hai đêm nào cũng "yêu" nhau đến khi mệt lả thì thôi và ở kiếp này cũng thế Minh và nàng cũng là một cặp vợ chồng son như thế.​
 
Chương 72: Hoài Thương bị đụ trước lúc sinh con

ờ mờ sáng, Minh đã thức dậy và ghé môi Ngọc Duyên hôn cái chụt, nàng mở mắt nhìn chồng âu yếm hỏi: "Anh dậy sớm thế?"

Minh trả lời nàng: "Anh ghé phòng Hoài Thương coi em ấy thế nào rồi."

Ngọc Duyên gật đầu mỉm cười nói: "Vậy anh đi đi, mấy ngày qua thiếu hơi anh, con bé chắc mong chờ anh quan tâm đến nó lắm."

Minh chỉ nói với nàng: "Ừ anh biết rồi."

Rồi cậu hôn lên trán cậu con trai mới sinh còn ngon giấc, thầm thì: "Cha đi thăm dì Thương một lát, con nhớ ngoan ngoãn nghe lời mẹ con đó nha."

Rồi cậu và Ngọc Duyên nhìn nhau mỉm cười, sau đó cậu rời khỏi phòng ghé phòng Tâm Như đem theo con robot đỡ đẻ, biết đâu đang "hành sự" với Hoài Thương thì nàng lại lên cơn đau đẻ không biết chừng.



Tại phòng Hoài Thương...

Minh gõ cửa phòng: "Anh vào được không?"

Nàng nằm trên giường nói vọng ra: "Dạ được, anh vô đi."

Vào trong phòng đóng cửa lại, Minh thấy nàng đang nằm, một tay gối đầu tay kia đang xoa bụng bầu chín tháng của mình, mới mười bốn tuổi phải chịu cảnh bầu bì thế này ắt hẳn là một việc không dễ dàng với nàng.

Hoài Thương quay mặt qua nhìn chồng mình cười nói: "Em không nghĩ là anh lại tới vào giờ này, mới tờ mờ sáng."

Minh cười nói: "Anh xem hai mẹ con em thế nào."

Nàng cười đáp: "Con nó cứ quậy tưng trong bụng không chịu ngủ, thế là em thức theo nó luôn."

Minh tới nằm cạnh Hoài Thương, đưa tay luồn vào chiếc váy hai dây hở lưng dáng xòe bồng bềnh màu xám tro cô bé đang mặc mà vuốt ve cơ thể nàng, cảm nhận nàng cũng phản ứng lại đối với những kích thích đó, bằng chứng là hai đầu vú của nàng đã săn cứng hẳn lại khi mấy ngón tay của cậu chạm vô.

Từ lúc để Hoài Thương dưỡng thai tới nay, Minh chưa đụng vô cô bé lần nào. Phần vì biết nàng rã rời sau khi cố hết sức phục vụ tình dục cho mình, phần vì nàng đang mang bầu chín tháng rồi cần phải giữ sức khỏe để sinh con, còn lóng ngóng với ba cô vợ còn lại nên mất rất nhiều thời gian. Bây giờ ba cô nàng Mỹ Duyên, Tâm Như và Thu Phương đều đã sinh con rồi nên Minh cũng tạm yên tâm, giờ thì cậu chỉ lo để mắt đến Hoài Thương thôi.

Minh cởi chiếc váy hai dây hở lưng dáng xòe bồng bềnh màu xám tro cùng với quần lót của nàng ra, áp thân hình trần trụi của mình vào người nàng. Hai bầu vú nàng bây giờ đã to hơn rất nhiều. Hai đầu vú đang cương cứng nhô hẳn lên cực kỳ khêu gợi, Minh nhìn chăm chăm đầu vú vẫn đỏ hồng chứ không sạm đen như nhiều phụ nữ trong lúc đang mang thai, cậu kêu khẽ lên: "Vú em đẹp quá."

Nàng thẹn thùng khi được chồng mình khen: "Anh bú đi."

Và Minh nghe lời nàng cúi xuống bú liếm, cảm giác đầu vú cứng ngắc cực kỳ tuyệt vời khiến cậu chỉ muốn liếm mãi bầu vú non tơ của nàng. Cô bé rên mấy tiếng nho nhỏ, hơi thở nặng nhọc, hai tay bấu chặt lấy tóc Minh ghịt mạnh vào vú mình. Cậu trổ hết tài miệng lưỡi với hai bầu vú xinh đẹp này, bú mút như em bé bú sữa mẹ vậy. Tất nhiên hai bầu vú non này làm gì có giọt sữa nào, nhưng Minh cứ ngậm lấy mút chùn chụt.

Hai tay bé Thương bận ghì chặt đầu của chồng nàng, hai chân nàng cũng không yên, mà giơ lên, gác qua hông Minh, rồi cọ xát, đụ đụ âm hộ vào mu cậu. Minh cũng không để hai chân Hoài Thương cô đơn, mà đưa tay xuống vuốt ve lên cặp đùi mịn màng thẳng tắp của nàng.

Chừng năm phút sau, khi mấy ngón tay của Minh "lạc" vô phần giữa hai chân cô bé, thì giống như đã chạm vô cả một vũng nước ướt nhem ở đó. Nàng lúc này thì thào trong hơi thở gấp: "Hơ hơ… đút vô bên trong em đi anh! Em muốn! Hơ hơ…"

Minh cũng chẳng màu mè với nàng thêm nữa. Rời miệng khỏi hai bầu vú trắng nõn, cậu ngồi dậy lật ngửa nàng ra. Lấy cái gối kê dưới mông cô bé cho cao lên, rồi sửa lại vị trí mình quỳ gối giữa hai chân nàng, hai tay banh hai chân nàng dạng rộng ra. Sau đó Minh cúi người tới trước, đưa dương vật cứng ngắc như thép nóng nhắm vào lỗ âm đạo của nàng.

Trượt!

Lần đầu tiên bị trượt, quy đầu chạy dọc theo đường chẻ ướt nhem, nhũi lên trên cái âm hạch khiến Hoài Thương kêu lên một tiếng thất vọng. Minh dùng hai tay nắm hai đùi nàng, chỉnh hông mình lại, nhắm dương vật bự chĩa vô lỗ âm đạo của nàng lần hai.

Lại trượt!

Dương vật lại chạy theo đường chẻ ướt át lõm sâu giữa hai môi âm hộ, nhũi lên âm hạch đỏ hồng đang cương cứng tới mức nhú ra khỏi đỉnh âm hộ. Minh lại cười cười, lại nhắm và nhấn. Lần này dương vật cậu còn chưa kịp chạm vào cô bé thì bỗng bị một bàn tay của nàng thò xuống tóm gọn, sau đó nắm lấy quy đầu dương vật kê vào cái âm đạo của mình và kéo tới. Minh cười đểu, nhấn một cái rồi cảm nhận quy đầu chui tọt vào trong cái đường hầm nóng rực, ẩm ướt quen thuộc đó.

Cậu há miệng ra rên lên đầy kích thích, bé Thương cũng thở mạnh một cái. Khi Minh đụ thêm mấy cái cho dương vật chui sâu vào bên trong, quy đầu của cậu cảm nhận sự mấp mô rất kích thích như xe chạy ngang một loạt gờ giảm tốc xây nhô lên khỏi mặt đường bằng phẳng. Cho tới khi quy đầu của cậu chạm vào cái chỗ cưng cứng và nóng rực trong tận cùng thì cậu bật ra một tiếng rên rõ to: "Trời ơi! Sướng quá!"

Hoài Thương cũng phụ họa với chồng mình, rên lên một tiếng nho nhỏ: "Em cũng sướng quá anh ơi!"

Minh buông hai đùi nàng ra, chồm lên phủ lên người nàng, ngực áp ngực, cơ ngực cuồn cuộn cảm nhận hai bầu vú to to cưng cứng của nàng chạm vô, ma sát, cọ cọ khiến cậu thấy vô cùng kích thích.

Dưới hạ thể, cảm giác thắt bót tới mức đau dương vật ở những ngày đầu khi làm tình với nàng đã không còn, trong suốt mấy ngày khi đang dưỡng thai Hoài Thương đã tập bài Kegel: co thắt âm đạo liên tục và nàng cũng nghiêm túc tập dữ lắm, nên bây giờ vách tường thịt non sau khi thu gọn lại đã có những nếp nhăn gợn sóng bên trong, lúc rút ra thụt vào khiến quy đầu trượt lên cái đường hầm mấp mô đó, mang lại cảm giác phê gấp chục lần khi còn lúc chưa mang thai. Cảm giác sướng khoái tăng vọt nhanh chóng theo từng cú đụ.

Sau khi tập, âm đạo của người con gái mới lớn như nàng đã có thay đổi kinh hoàng. Từ chỗ chiều sâu không đủ, chỉ chứa được hơn phân nửa cây hàng khủng của Minh, bây giờ đây cậu có thể đâm gần lút cán luôn rồi. Với Minh thì âm đạo càng sâu và co khít thì đụ càng sướng. Bây giờ âm đạo của cô vợ thứ hai đã đúng nghĩa có được điều đó.

Minh phấn khích đụ như điên, tiếng phành phạch vang vang như tiếng nhạc ru ngủ đứa bé còn nằm bên trong tử cung của mẹ nó. Và rất nhanh chóng, cậu thấy quy đầu mình bắt đầu tê tái, báo hiệu cho một cơn cực khoái đã ở cạnh bên. Minh tăng tốc độ đụ tới, hai hòn dái tung tung lúc lắc theo những cú thúc dương vật vô trong âm đạo của vợ mình và rồi ngay sau đó, cậu gồng cứng mông ép mạnh tới trước, rùng mình bắn vọt hàng đống tinh dịch vào bên trong âm đạo của bé Thương. Hai chân cô bé lúc này cũng kẹp chặt lấy mông của Minh, cảm nhận từng thớ thịt ở đó tưng tưng như điện giật, cảm nhận dương vật bự của chồng mình đang co giật, phập phồng bên trong âm đạo và quan trọng nhất là cảm nhận sức nóng mãnh liệt mà nàng vẫn quen thuộc đang “tỏa ra” nơi quy đầu dương vật của Minh, sâu bên trong bụng dưới nàng.

Hoài Thương nhớ lại bài tập kegel mà mình vẫn chăm chỉ tập liên tục suốt mấy ngày qua, bèn co thắt vách tường thịt non một cái. Bỗng chồng nàng kêu “ah” đầy sảng khoái nên nàng khoái chí co thắt thêm mấy cái nữa. Nàng cảm giác khi tập kegel nhiều như vậy thì nàng có thể kiểm soát được vách tường thịt giống như người ta dùng tay cầm đồ vật vậy. Bây giờ nàng tưởng tượng là đang dùng vách tường thịt để “nắm chặt” dương vật của chồng mình, nên siết vách tường thịt mấy cái nàng càng cảm nhận được dương vật đang run giật rõ ràng bên trong. Cảm giác kiểm soát được cửa hang như vậy thích lắm, thích hơn nhiều hồi lúc trước, khi mà chỗ đó nàng muốn làm gì cũng không làm được, chỉ có thể bị động đợi được sướng hoặc chịu đau.​
 
Chương 73: Hoài Thương sinh con

Đang mê man bắn tinh dịch, Minh đột nhiên cảm thấy dương vật bị siết mạnh trong âm đạo của nàng, không chỉ siết chặt mà còn co thắt liên tục. Dương vật đang cắm chặt bên trong âm đạo mà cậu cảm thấy nàng co siết vách tường thịt non nhuần nhuyễn đến không ngờ. Đang xuất tinh mà dương vật chẳng khác nào được một "bàn tay" nóng hổi, ướt át bóp chặt rồi thả ra liên tục.

Khoái cảm còn nhiều hơn cả lúc lần đầu Minh với nàng làm tình nữa. Trong tình trạng bị "bóp nghẹt", tinh dịch bắn ra như bị nghẽn dòng đến 70%, nên cơ thể cậu phải gồng lên, tăng thêm áp lực mới bắn ra được lượng tình dịch còn lại, khiến cho thời gian xuất tinh của Minh kéo dài thêm lên gần gấp đôi, cực khoái cũng mãnh liệt hơn gấp mấy lần bình thường. Cả dương vật rung giật như bị cắm trực tiếp vào ổ điện. Cảm giác lên đỉnh mạnh như này là lần đầu tiên Minh từng trải qua. Quả thật trong số bốn cô vợ thì chỉ có âm đạo của Hoài Thương là đụ đã nhất.

Thời gian cực khoái kéo dài, cả cơ thể Minh ngập tràn trong một đêm khoái lạc với bốn vợ. Một phần vì âm đạo của bé Thương lợi hại hơn xưa, Minh được nàng cho hưởng thụ một "bữa tiệc buffet" cực khoái kéo dài và mãnh liệt nhất cậu từng biết đến. Minh lâng lâng kéo dài đến khi toàn bộ tinh dịch tồn kho đã bị vét sạch sẽ để bắn vào trong nàng. Thậm chí sau đó cậu còn cực khoái "nôn" ra gần chục cái nữa sau khi túi tinh đã cạn sạch. Minh há miệng ra thở lóp ngóp như cá lên bờ, người rã rời thư giãn, nên cậu chồm tới đưa tay ôm siết lấy cơ thể mảnh mai xinh đẹp của Hoài Thương, phả vào gáy nàng hơi thở nóng rực và nói: "Phù phù … vợ giỏi quá! Phù phù … Chồng sướng quá! Hờ hờ… em càng ngày càng xuất sắc, thương quá đi! Phù phù…"

Thân thể lấm tấm mồ hôi, nhưng Hoài Thương lại cười tươi rói như hoa buổi sáng còn đọng sương sớm. Nàng không ngờ chỉ thử làm một số động tác Kegel mà Minh khen nàng không hết lời. Nàng hạnh phúc nhìn chồng mình đang phập phù thở gấp trên người nàng, cảm nhận lồng ngực Minh phồng lên xẹp xuống ép cho nó muốn thở không nổi, hơi thở nóng rực của cậu phả vào người nàng mùi "đàn ông" đậm đặc, cực kỳ quyến rũ.

Cô bé nằm dưới, bị nong chặt, bị đè nặng, nhưng lại chẳng thấy khó chịu gì, ngược lại đây lại là cảm giác mà nàng mong chờ suốt mấy tháng qua khi không được gần gũi người chồng mà mình nhất mực yêu thương. Nàng sung sướng đưa tay ôm chặt tấm lưng cuồn cuộn, ướt đẫm của Minh, miệng cười tươi thủ thỉ: "Vợ cũng thương chồng lắm, chồng cũng làm cho vợ sướng nữa."

"Sướng" ở đây tức là nàng cảm thấy sung sướng khi Minh vẫn còn quan tâm và yêu thương nàng chứ không phải cực khoái. Nàng rất hạnh phúc vì thấy Minh tỏ ra mê mẩn từng chút cơ thể nàng và quan trọng hơn là nàng đã mang thai đứa con trai với Minh khiến nàng mừng muốn chảy nước mắt. Mọi lo lắng suốt thời gian qua của nàng xem như chỉ là lo lắng thái quá.

Bài Kegel này có thể tập bất cứ lúc nào, nên dù mang thai Hoài Thương vẫn cố gắng tập, thậm chí lúc đi tiểu nàng cũng tập, khiến cho bước tiểu bắn ra từng đợt, từng đợt, mất mấy phút mới tiểu xong. Mới đầu bài tập này khó ghê nhưng chỉ sau mấy ngày tập liên tục, nàng đã nhuần nhuyễn rồi. Bây giờ nàng đã lên level pro luôn, có thể thắt tường thịt non từ ngoài vào trong được luôn, một việc mà hồi chưa có thai nàng hoàn toàn bó tay. Nên mới có chuyện ngay vừa nãy nàng làm cho ông chồng sướng điên lên được.

Cô nàng hãnh diện co thắt tường thịt non quanh dương vật hơi mềm xuống của ông chồng và đổi lại nàng nhận được cả một cơn mưa nụ hôn của Minh lên gáy, lên cổ, lên môi. Vừa hôn nàng, cậu vừa lặp đi lặp lại: "Yêu vợ quá đi! Anh yêu vợ quá chừng!"

Kèm theo đó là những cái ôm ghì thật chặt của Minh khiến cô bé muốn nín thở. Nàng cười nói: "Nhẹ thôi anh, con nó phản đối này."

Minh chợt nhớ nàng đang mang thai, cần phải cẩn trọng hơn mới được, cậu nói: "Ôi, anh quên!"

Nàng hạnh phúc đón nhận sự cuồng nhiệt của Minh, từ những nụ hôn cho tới những cái vuốt ve, và rồi sau đó là những cái nhúc nhích rút ra thụt vào của dương vật. Khúc thịt đó đã trở lại cứng ngắc như thép nguội bên trong âm đạo của nàng rồi. Cô bé cũng vuốt ve tấm lưng vạm vỡ của chồng mình, rồi đưa tay xuống bóp lấy bóp để cặp mông cuồn cuộn đầy quyến rũ của Minh, đồng thời cảm giác những cái di chuyển nhẹ nhàng của dương vật bên trong âm đạo đã dần dần tăng lên thành những cú đụ.

Nàng mở lớn hai mắt, hôm nay Minh đụ nàng hai lần liên tục luôn, thậm chí không cần rút ra nghỉ mệt nữa. Bé Thương mừng quá vội phối hợp với Minh, dạng hai chân ra, cong lên quắp lấy cặp mông săn chắc của cậu, vách tường thịt non thì co bóp liên tục bài kegel mà nàng đã thuần thục mấy ngày qua…

Mười lăm phút sau, Hoài Thương cũng đạt cực khoái, chỉ trước Minh có vài phút, khiến cho khi cậu lên đỉnh thì cơn cực khoái của nàng gần như bị đẩy lên một cấp độ mới.

Tới lúc này cả hai đã ôm siết lấy nhau, nàng cảm thấy lồng ngực mình bị siết chặt, ép sát vào những cơ bắp và khung xương vững chắc trong ngực của Minh đến mức gần như nghẹt thở. Cơ thể cả hai run rẩy, co giật, bộ phận sinh dục đang cắm chặt vô nhau càng co giật dữ dội hơn. Từng đợt cực khoái này đến đợt cực khoái khác trào ra từ hạ thể của hai người, như từng cơn sóng dữ ùa lên xâm chiến hết toàn bộ cơ thể và tâm trí của hai vợ chồng. Cả hai đắm chìm trong nhục dục, quên luôn thời gian, và thậm chí là quên luôn cả thở…

Không biết trải qua bao nhiêu lâu, khi Minh thả lỏng vòng tay quanh cơ thể bé Thương, thì nàng cũng thấy cơ thể mình bỗng như bong bóng xì hơi, mềm đến mức có cảm giác có thể tan chảy vào cái giường bên dưới, kèm theo một sự mệt mỏi không hề nhẹ. Tuy nhiên cảm giác này cực kỳ dễ chịu nên nàng thở ra một hơi thật dài, buông xõa hai tay ra hai bên, và một cơn buồn ngủ chợt ập tới không cưỡng lại được.

Và hình như Minh cũng vậy, cô bé thấy dương vật của chồng được rút ra khỏi âm đạo của nàng, đầu dương vật kéo theo cả một dây nhớt, rũ xuống lòng thòng, nhiễu cả xuống giường. Rồi Minh phả hơi thở mạnh vô người nàng, nằm ngửa xuống bên cạnh, ngực phập phồng, nụ cười đầy thỏa mãn vẫn còn treo trên gương mặt của cậu.

Nàng hạnh phúc quá, cũng vừa thở mạnh vừa nghiêng người qua ôm chặt lấy bắp tay to của Minh, nép mình vô người cậu như một con chim nhỏ lạc lõng, giờ đây đã tìm được nơi nương tựa. Nàng và Minh không cần nói gì thêm, chỉ nằm đó hưởng thụ cảm giác thoải mái, mát mẻ của cơ thể sau khi cực khoái. Và rất nhanh sau đó, cả hai cùng chìm vào giấc ngủ đầy dễ chịu.

Hai tiếng sau, Minh chợt choàng tỉnh khi bị đánh thức bởi tiếng la thất thanh của Hoài Thương thì thấy nàng ôm bụng bầu chín tháng đang rên la thảm thiết. Như có kinh nghiệm từ ba cô vợ hồi đêm qua, cậu vội hỏi ngay: "Em sắp đẻ rồi phải không vợ?"

Hoài Thương hít một hơi nghiến răng một lúc rồi trả lời Minh: "Dạ... con nó... muốn chui ra... rồi... anh ơi... Aaaaaa... em đau quá…"

Bất chợt Minh thấy cục chất nhầy màu trắng bị đẩy ra ngoài cửa âm đạo của Hoài Thương kèm theo đó là dòng nước ối hơi trong chảy ra. Minh biết nàng bị bể ối rồi liền bấm nút khởi động cho con robot đỡ đẻ làm việc.

Chẳng mấy chốc con trai của cậu và Hoài Thương ra đời an toàn, vệ sinh cho đứa bé xong thì robot trao nó cho cậu, Minh đón lấy mà lòng vui mừng khi lại có thêm một cậu con trai, cậu đặt đứa bé cạnh Hoài Thương rồi mỉm cười, cô bé nhìn đứa bé mới sinh mà lòng dạ khấp khởi mừng thầm. Cuối cùng nàng cũng hạ sinh cho chồng nàng một đứa con, xem như ước nguyện sinh con cho Thiên tử Tịnh Quang đã thành hiện thực, nàng nhìn Minh cười hỏi: "Anh tính đặt tên gì cho con chúng mình đây hả chồng yêu?"

Minh ngẫm nghĩ: "Để anh xem…"

Rồi cậu mỉm cười nói: "Hưng Thịnh sẽ là tên con trai chúng ta vậy."

Nàng mỉm cười dịu dàng nói: "Vậy theo ý anh…"

Rồi nàng nhìn xuống đứa con mới sinh của mình, nói nhỏ: "Mừng con đến với cha mẹ, mẹ vui lắm khi có con là cầu nối cho cha mẹ được ở gần bên nhau. Yêu con lắm, con trai của mẹ."

Nói rồi nàng hôn lên má con mình, Rồi nàng nhìn Minh và cả hai mỉm cười nhìn sinh linh bé nhỏ đang nhắm mắt ngủ ngon.​
 
anime sex
cliphot
Back
Top
X