Chương 1: Những Ngày Hè Không Ngủ (Tuổi 22)
"Bố mẹ về quê thăm ông bà, con trông nhà mấy hôm nhé Ngân!"-----------------
Thứ ranh giới mỏng manh giữa ngột ngạt và dâm đãng đã bị xóa nhòa bởi cái nóng quánh đặc của một đêm hè Hà Nội. Không khí trong căn phòng ngủ của Bảo Ngân như một lớp mật ong vô hình, bao bọc lấy hai thân thể trần truồng, dính bết mồ hôi.
Tiếng quạt máy kêu vù vù, một nhân vật thứ ba câm lặng và tò mò, cố gắng khuấy động sự oi bức nhưng chỉ thành công trong việc biến từng âm thanh nhỏ nhất trở nên nhơ nhuốc. Tiếng da thịt lép nhép, tiếng thở hổn hển, tất cả đều bị nó hòa tan, vo tròn lại rồi ném vào không gian. Mùi của tuổi trẻ, của tự do, của mồ hôi và tinh dịch còn vương lại hòa quyện vào nhau, một thứ mùi nguyên thủy và gây nghiện.
Họ vừa làm tình xong, nằm thở dốc trên tấm ga giường đã nhàu nát. Ngân hoàn toàn không phòng bị, một sinh vật tràn trề sức sống của tuổi hai mươi hai. Chiếc áo hai dây mỏng và quần short cotton của cô đã bị vứt thành một đống bèo nhèo dưới sàn nhà từ lâu. Tuấn nằm nghiêng, chống một tay, mê mẩn ngắm nhìn cô. Anh chưa bao giờ chán việc ngắm nhìn cơ thể này. Anh gọi nó là "cơ thể của đàn bà", một lời tán dương chân thành và có phần thô kệch. Anh yêu cái cách cặp vú cô không đứng thẳng một cách kiêu kỳ, mà trĩu nặng, mềm mại, đổ sang hai bên khi cô nằm, đung đưa theo từng nhịp thở sâu. Anh yêu cái eo không thon nhỏ nhưng săn chắc, và đặc biệt là cặp mông tròn lẳn, đầy đặn mà theo lời anh là một sự thách thức tạo hóa. "Mông em sinh ra là để cho anh bóp đấy à?" - anh hay nói vậy, và tay anh cũng chưa bao giờ nói dối.
Tuấn lật người Ngân lại, nhìn cô cười, mồ hôi chảy thành vệt từ trán xuống cằm.
"Mệt chưa, heo?"
Ngân cười, một nụ cười rạng rỡ không chút che giấu. Cô đạp nhẹ vào người anh, một cú đạp yếu ớt nhưng đầy nũng nịu. "Anh mới là heo ấy. Đè người ta muốn chết."
Tuấn không trả lời. Anh chỉ cười, một nụ cười của gã trai trẻ no nê thỏa mãn. Rồi anh cúi xuống, bắt đầu một hiệp mới. Lần này, anh không vội vã. Lưỡi anh bắt đầu một cuộc hành trình khám phá, từ chiếc cổ thon dài lấm tấm mồ hôi, trượt xuống khe ngực sâu hút, dừng lại ở cái rốn nhỏ xinh. Ngân rên rỉ, người uốn éo như một con rắn nước, hai tay bấu chặt lấy ga giường.
Anh hôn lên bụng cô, rồi từ từ di chuyển xuống thấp hơn, nơi vẫn còn ẩm ướt dấu vết của hiệp đấu trước. Anh dùng miệng để "dọn dẹp" một cách thành kính và say mê. Cảm giác xấu hổ và kích thích tột độ hòa làm một, một cơn lốc xoáy trong đầu Ngân.
Giọng cô lạc đi, run rẩy. "Tuấn... đừng... bẩn..."
Anh ngẩng lên, miệng bóng loáng, cười một nụ cười đầy quỷ quyệt. "Cái gì của em mà anh chẳng ăn. Ngoan nào."
"Đồ quỷ," Ngân nghĩ thầm. "Nhưng mà... thích thật."
Anh trườn người lên, dương vật đã lại cương cứng, sừng sững một cách đáng sợ. Anh không hỏi. Anh chỉ lật người cô lại, bắt cô quỳ ở tư thế doggy, một tư thế của sự đầu hàng tuyệt đối. Bàn tay to lớn của anh vỗ mạnh vào một bên mông cô, một tiếng "bốp" sắc lẻm vang lên, hằn lại một vệt đỏ ửng.
"Chổng cao lên cho anh!" Anh ra lệnh, giọng khàn đặc vì ham muốn.
Ngân ngoan ngoãn làm theo, đẩy cặp mông tròn trịa của mình về phía anh. Anh không chút do dự, thúc mạnh một cú ngập lút cán. Căn phòng, vốn chỉ có tiếng quạt máy, giờ đây tràn ngập những âm thanh trần trụi. Tiếng "phập phập" ướt át vang lên đều đặn, một nhịp điệu của sự hòa hợp. Tiếng rên không thể kìm nén của Ngân, tiếng gầm gừ thỏa mãn của Tuấn. Và tiếng chiếc giường sắt cũ kỹ kêu cọt kẹt theo từng cú thúc, như đang kể lại một câu chuyện không hồi kết.
"Sướng không em? Anh địt em sướng không?" Anh thì thầm, hơi thở nóng rực phả vào gáy cô.
"A... sướng..." Ngân стоn rỉ, tâm trí trống rỗng, chỉ còn lại bản năng. "Địt mạnh nữa vào... Nát lồn em ra đi..."
Như chỉ chờ có thế, Tuấn gầm lên một tiếng như con thú hoang, thúc những cú cuối cùng điên cuồng và mạnh bạo, phun ra dòng tinh nóng hổi ngập tràn bên trong cô. Anh đổ gục xuống lưng cô, cả hai cùng run rẩy trong cơn cực khoái.
Họ nằm chồng lên nhau, mồ hôi nhễ nhại, không còn một chút sức lực để cử động. Họ không ngủ. Họ chỉ nằm đó, giữa cái nóng và mùi da thịt, thỉnh thoảng lại nhìn nhau và bật cười. Với họ lúc này, tình dục là trò chơi vui vẻ nhất, là cách chân thật nhất để nói rằng "anh yêu em".
-------------------
Mình không buôn bán, sáng tác cho có thêm phong vị cuộc sống, mn thấy vui vẻ thì donate cho Lãng Du .
Donate: USDT (BEP20) : 0xde913cc4a79b9a8b61a503589b6dc443cb48a919
Sửa lần cuối: