Áp lực có thể khiến con ng ta suy sụp đến mức độ nào nhỉ ?
Ai biết đâu
Có thể đối với ng khác, sứt móng tay cũng đủ để rơi nước mắt, cãi nhau vs thèng bồ hay ông ck cũng đủ tan nát con tim ...
Vậy mà tui có những câu chuyện ... Ko muốn nói ra, chỉ vài ng hiểu, chỉ vài người có thể chia sẻ. Luôn tự vực dậy chính mình.
Đêm xuống là khoảng thời gian rất dài ...
Có thể tui sai, nhưng ...
Tự buông thả bản thân để làm vừa lòng tất cả mọi người là điều tui ko muốn nữa ...
Họ hờn trách... Nhưng đã có ai thử đặt bản thân vào vị trí của tui để tự hỏi rằng, tui làm vậy là đúng hay sai???
Đầu nhiều sạn quá cũng là vấn đề. Muốn sống vô tri vô nghĩ ... Nhưng mà ko có làm đc, số rồi. Ai giận thì giận, ai rời đi thì đi... Cứ cố gắng dung hoà để rồi ng tổn thương là chính mình .
Đêm xuống, là suy nghĩ nặng đầu ... Cần lắm 1 nơi để vỗ về , chứ ko phải cần 1 cuộc giao hoan vô bổ .
Cây càng to thì càng phải chịu gió lớn.
Ngày trước ko hiểu... Tại sao họ lại trồng đc mấy cây bonsai đẹp như vậy? Thì ra, ngta phải cắt cành, bê vỗ , uốn nắn từ ngày này qua tháng nọ... 1 cái cây oằn mình tự chữa lành vết thương. Càng xù xì càng sẹo thì càng đắt giá.
Chắc tui cũng thế ... Thôi thì chỉ mong là... Đời nhẹ nhàng với tui 1 chút, bạn bè yêu thương tui nhiều hơn.
Đôi khi cứ lãm nhãm tự hủy nhân phẩm , mỗi khi lên cơn ... Xong lại thôi như cây me rụng lá ... Lá đéo đâu mà rụng miết. Quá là buồn .
Saigon 1 ngày mát mẻ
Ai biết đâu
Có thể đối với ng khác, sứt móng tay cũng đủ để rơi nước mắt, cãi nhau vs thèng bồ hay ông ck cũng đủ tan nát con tim ...
Vậy mà tui có những câu chuyện ... Ko muốn nói ra, chỉ vài ng hiểu, chỉ vài người có thể chia sẻ. Luôn tự vực dậy chính mình.
Đêm xuống là khoảng thời gian rất dài ...
Có thể tui sai, nhưng ...
Tự buông thả bản thân để làm vừa lòng tất cả mọi người là điều tui ko muốn nữa ...
Họ hờn trách... Nhưng đã có ai thử đặt bản thân vào vị trí của tui để tự hỏi rằng, tui làm vậy là đúng hay sai???
Đầu nhiều sạn quá cũng là vấn đề. Muốn sống vô tri vô nghĩ ... Nhưng mà ko có làm đc, số rồi. Ai giận thì giận, ai rời đi thì đi... Cứ cố gắng dung hoà để rồi ng tổn thương là chính mình .
Đêm xuống, là suy nghĩ nặng đầu ... Cần lắm 1 nơi để vỗ về , chứ ko phải cần 1 cuộc giao hoan vô bổ .
Cây càng to thì càng phải chịu gió lớn.
Ngày trước ko hiểu... Tại sao họ lại trồng đc mấy cây bonsai đẹp như vậy? Thì ra, ngta phải cắt cành, bê vỗ , uốn nắn từ ngày này qua tháng nọ... 1 cái cây oằn mình tự chữa lành vết thương. Càng xù xì càng sẹo thì càng đắt giá.
Chắc tui cũng thế ... Thôi thì chỉ mong là... Đời nhẹ nhàng với tui 1 chút, bạn bè yêu thương tui nhiều hơn.
Đôi khi cứ lãm nhãm tự hủy nhân phẩm , mỗi khi lên cơn ... Xong lại thôi như cây me rụng lá ... Lá đéo đâu mà rụng miết. Quá là buồn .
Saigon 1 ngày mát mẻ
