Đến giờ này... Trong đầu chỉ vẳng lên hai chữ "giá như" . Một người đàn bà đầy sai lầm trong tâm hồn lẫn cuộc sống, liệu có xứng đáng được yêu cuồng si , một lần nữa, không?
giá như... Mạnh dạn gạ chịch anh ta sớm hơn. Chắc số lần được mukbang con cu ấy noa sẽ nhiều hơn hàng chục rồi. Vẫn cảm thấy chưa thoả mãn lắm... Con dục nó vọng lên từng tiếng trách hờn . Hư hỏng ghê
Giá như... Mình đủ xinh đẹp và có tiền. Chắc đã không có mắt như mù. Trơ mắt nhìn ngta bên nhau như 1 con ngốc. Để rồi bị khuyên "ko được liên lạc với anh ta nữa" , tại sao đến bây giờ cô ấy vẫn ko thừa nhận nhỉ ?
Giá như... Nhẫn tâm và thờ ơ vs anh ta hơn 1 chút, đối xử với anh ta như cả đàn chym trời thì cuộc đời mình nó ngang tàng và hào sảng bao nhiêu. Là Nghiệp, là những giông gió mà mình phải chấp nhận . Oke, mình vui lòng đón nhận lắm, chill giữa cái bể khổ tự đào, tự gặm nhấm từng ký ức . Buồn, nhưng thật sự là thấy vui quá . Giữa bể đời , tôi vẫn có cảm giác yêu thương ai đó, dù họ hồi đáp lại chẳng bao nhiêu.
"Em buồn không?" , chồng tôi đã hỏi khi tôi thông báo về dự định tương lai của anh ấy. Là một nốt trầm ending của 1 bản sonate mùa thu. Sẽ có dấu coda chứ ? My god... Nếu vậy thì ác nhơn cho cuộc sống mới của anh quá. Những lời cuối với nhau, chỉ là những câu trách hờn... Nếu còn nghiệp với nhau, hẹn anh ở bản nhạc khác . Còn bản sonate mùa thu 2025 , em giữ trọn trong tim nhé. Còn anh hả... Như lá mùa thu, hãy để gió cuốn đi . BYE
giá như... Mạnh dạn gạ chịch anh ta sớm hơn. Chắc số lần được mukbang con cu ấy noa sẽ nhiều hơn hàng chục rồi. Vẫn cảm thấy chưa thoả mãn lắm... Con dục nó vọng lên từng tiếng trách hờn . Hư hỏng ghê
Giá như... Mình đủ xinh đẹp và có tiền. Chắc đã không có mắt như mù. Trơ mắt nhìn ngta bên nhau như 1 con ngốc. Để rồi bị khuyên "ko được liên lạc với anh ta nữa" , tại sao đến bây giờ cô ấy vẫn ko thừa nhận nhỉ ?
Giá như... Nhẫn tâm và thờ ơ vs anh ta hơn 1 chút, đối xử với anh ta như cả đàn chym trời thì cuộc đời mình nó ngang tàng và hào sảng bao nhiêu. Là Nghiệp, là những giông gió mà mình phải chấp nhận . Oke, mình vui lòng đón nhận lắm, chill giữa cái bể khổ tự đào, tự gặm nhấm từng ký ức . Buồn, nhưng thật sự là thấy vui quá . Giữa bể đời , tôi vẫn có cảm giác yêu thương ai đó, dù họ hồi đáp lại chẳng bao nhiêu.
"Em buồn không?" , chồng tôi đã hỏi khi tôi thông báo về dự định tương lai của anh ấy. Là một nốt trầm ending của 1 bản sonate mùa thu. Sẽ có dấu coda chứ ? My god... Nếu vậy thì ác nhơn cho cuộc sống mới của anh quá. Những lời cuối với nhau, chỉ là những câu trách hờn... Nếu còn nghiệp với nhau, hẹn anh ở bản nhạc khác . Còn bản sonate mùa thu 2025 , em giữ trọn trong tim nhé. Còn anh hả... Như lá mùa thu, hãy để gió cuốn đi . BYE