Chương 24: Thiên đường
Linh không quay đầu lại, bước nhanh về phía hang động, mỗi bước chân đều nặng trĩu. Trái tim cô đập thình thịch, không phải vì sợ hãi, mà vì một cảm giác tội lỗi và bối rối tột độ. Cô không dám đối mặt với ánh mắt của Quân, không dám nghĩ đến tình huống vừa rồi, cũng không dám thừa nhận những rung động mãnh liệt trong chính cơ thể mình. Cô không biết phải đối mặt với Quân như thế nào khi hai mẹ con trở về hang.
Quân đứng lặng trên bãi đá, nhìn theo bóng mẹ xa dần. Nỗi đau khổ và rối loạn trong lòng cậu không hề nguôi ngoai, trái lại còn bùng lên dữ dội hơn. Cậu không hiểu tại sao mẹ lại đẩy mình ra, khi rõ ràng cô cũng đã đáp lại nụ hôn của mình. Mùi hương của Linh vẫn còn vương vấn trên môi cậu, thiêu đốt tâm trí cậu. Cậu khao khát mẹ, khao khát được cô chấp nhận một cách trọn vẹn. Cảm giác bị từ chối khiến cậu đau đớn đến tận xương tủy, nhưng cũng càng củng cố quyết tâm trong lòng. Cậu sẽ không bỏ cuộc.
Bầu trời bắt đầu ngả sang sắc cam đỏ của hoàng hôn. Linh đã trở về hang từ lúc nào, lẳng lặng nhóm lửa. Ánh lửa bập bùng chiếu lên khuôn mặt cô, ẩn hiện vẻ mệt mỏi và nỗi buồn sâu thẳm. Cô ngồi bó gối bên đống lửa, tấm lưng gầy gò khẽ run lên. Chiếc váy maxi xanh ngọc của cô đã bạc màu và rách nhiều chỗ, giờ đây càng tôn lên dáng vẻ mong manh, cô độc của cô.
Quân bước vào hang. Cậu không nói gì, chỉ tìm một góc xa, ngồi xuống, lẳng lặng nhìn mẹ. Cậu thấy bờ vai Linh khẽ run lên, và cậu biết, cô đang khóc. Cảnh tượng đó khiến trái tim Quân quặn thắt. Cậu muốn lao đến ôm mẹ, an ủi cô, nhưng cậu sợ cô sẽ lại đẩy mình ra. Cậu sợ làm cô đau khổ hơn. Cậu ngồi đó, đấu tranh nội tâm dữ dội.
Đêm xuống, gió biển bắt đầu thổi mạnh vào cửa hang. Linh khẽ rùng mình vì lạnh. Cô nhìn về phía Quân, thấy cậu đang co ro trong góc tối. Lòng cô lại mềm đi. Dù sao đi nữa, cậu vẫn là con trai cô, là người thân duy nhất còn lại của cô trên thế giới này. Và cô cũng không thể phủ nhận, chỉ khi ở bên Quân, cô mới cảm thấy an toàn và không còn cô đơn.
Linh khẽ thở dài, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc rối bù dính cát của mình. "Quân... lại đây đi con. Sẽ lạnh đấy." Giọng cô yếu ớt, nhưng đầy sự dịu dàng.
Quân ngẩng đầu lên, ánh mắt cậu ánh lên vẻ bất ngờ. Cậu không ngờ mẹ lại gọi mình. Không chần chừ, cậu bò lại gần Linh, ngồi xuống đối diện cô, bên cạnh đống lửa. Hơi ấm từ ngọn lửa bập bùng mang lại cảm giác dễ chịu hơn, nhưng không khí giữa hai mẹ con vẫn còn căng thẳng.
Linh đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay Quân. Bàn tay cậu vẫn còn thô ráp vì công việc nặng nhọc, nhưng giờ đây nó lại mang đến cho cô một cảm giác ấm áp và an toàn lạ kỳ. "Mẹ xin lỗi, Quân à." Linh thì thầm, giọng cô nghẹn lại. "Mẹ... mẹ không biết phải làm sao nữa. Mẹ sợ... mẹ sợ những gì đang xảy ra giữa chúng ta."
Quân siết chặt tay mẹ. Cậu nhìn vào đôi mắt sưng mọng của cô, ánh mắt đầy sự thấu hiểu và khao khát. "Mẹ ơi... con hiểu mà." Cậu nói, giọng cậu trầm ấm, thì thầm. "Con không muốn mẹ phải buồn. Con... con chỉ muốn bảo vệ mẹ. Con chỉ muốn mẹ được hạnh phúc."
Linh nhìn vào đôi mắt kiên định của con trai. Cô thấy trong đó không chỉ có tình yêu thương của một người con, mà còn là sự đam mê cháy bỏng của một người đàn ông. Cô biết, cậu không nói dối. Cậu thực sự muốn cô hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc này... liệu có đúng đắn không?
Quân thấy Linh im lặng, ánh mắt cô đầy phức tạp. Cậu biết, đây là cơ hội cuối cùng của mình. Cậu phải khiến cô hiểu, rằng trên hòn đảo này, họ chỉ có nhau. Cậu nhẹ nhàng kéo tay Linh, khiến cô dịch lại gần mình hơn, cho đến khi đầu gối họ chạm vào nhau. Hơi thở của cậu phả vào mặt cô, mang theo mùi của đất, của biển, và của khao khát.
Cậu đưa tay lên, vuốt ve mái tóc đen nhánh của Linh, rồi nhẹ nhàng luồn những ngón tay vào tóc cô, nâng niu. Linh khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận sự đụng chạm dịu dàng của con trai. Từng sợi tóc cô dường như đều rung lên dưới những ngón tay cậu. Mùi hương nam tính của Quân bao trùm lấy cô, khiến cô cảm thấy đầu óc choáng váng.
Quân cúi xuống, không chần chừ. Môi cậu tìm đến môi Linh. Nụ hôn ban đầu chỉ là một cái chạm nhẹ, thăm dò, nhưng khi Linh khẽ hé môi, đáp lại một cách thụ động, nụ hôn trở nên mãnh liệt hơn, đầy tham lam. Lưỡi cậu hung hăng luồn vào khoang miệng cô, quấn lấy lưỡi cô, mút mát một cách tham lam. Linh khẽ rên lên, hai tay cô vô thức vươn lên, ôm lấy cổ Quân, ghì chặt cậu vào lòng. Cô cảm nhận cơ thể mình đang bừng nóng, mặc dù ánh lửa trong hang chỉ leo lét.
Trong nụ hôn sâu, Quân khẽ luồn tay vào bên trong chiếc váy maxi mỏng manh của Linh, nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô. Cậu cảm nhận được độ mềm mại, đàn hồi của chúng, và những đầu ti đã cương cứng dưới lòng bàn tay cậu. Linh khẽ ưỡn người, cảm thấy khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Cô biết đây là sai trái, nhưng cảm giác sung sướng tột cùng này khiến cô không thể nghĩ được gì khác.
Quân rời môi Linh, nhưng ánh mắt cậu vẫn nhìn cô đắm đuối. Hơi thở cậu dồn dập, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì khao khát. "Mẹ... con muốn mẹ... con yêu mẹ." Cậu thì thầm, giọng khản đặc, bàn tay vẫn không ngừng xoa nắn bầu ngực mẹ.
Linh nhìn vào đôi mắt ấy. Cô thấy sự đam mê cuồng nhiệt, không thể che giấu. Lý trí cô gào thét, nhưng cơ thể cô lại run rẩy và đáp ứng. Cô không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, chấp nhận. Trong bóng tối của hang động, chỉ có ánh lửa leo lét và tiếng sóng biển rì rào làm nền, mọi ranh giới dường như tan biến.
Quân hiểu. Cậu từ từ cởi bỏ chiếc áo phông của mình, để lộ lồng ngực vạm vỡ và cơ bắp săn chắc. Sau đó, cậu kéo chiếc quần short jeans bạc màu xuống, để lộ dương vật cương cứng, căng tức, đỏ au, nổi rõ những đường gân xanh tím, thể hiện sự sung mãn của tuổi trẻ một cách táo bạo. Linh nhìn nó, đôi mắt cô mở to, hơi thở dồn dập. Đó là một vật thể vừa đáng sợ, vừa đầy hấp dẫn.
Quân nhẹ nhàng đỡ Linh nằm xuống tấm chiếu lá dừa. Cậu cẩn thận kéo chiếc váy maxi xanh ngọc của cô lên, để lộ hoàn toàn đôi chân trắng ngần và vùng hạ thân trắng hồng mịn màng. Âm hộ của cô khẽ co giật, cánh môi nhỏ xinh mọng nước, làn lông tơ đen mờ khẽ nhấp nhô theo từng nhịp thở của cô.
Quân quỳ gối giữa hai chân Linh, đôi mắt cậu dán chặt vào cơ thể cô. Cậu khẽ vuốt ve đùi mẹ, rồi từ từ di chuyển lên âm hộ của cô. Linh khẽ rùng mình, cảm nhận ngón tay cậu lướt nhẹ trên làn da mềm mại của mình. Quân dùng ngón cái miết nhẹ lên hột le đã cương cứng của Linh, khiến cô khẽ rên lên một tiếng. `Sướng quá... con trai mình...`
Quân từ từ đưa dương vật cương cứng của mình vào giữa hai cánh môi âm hộ của Linh. Dương vật to lớn của cậu khẽ chạm vào lối vào ẩm ướt, rồi từ từ tiến sâu vào bên trong. Linh khẽ rít lên một tiếng, cảm giác vừa đau nhói vừa sướng tê dại. Âm đạo cô khít khao, chật chội, như muốn nuốt trọn lấy thứ đồ vật to lớn đó.
Quân nhẹ nhàng thúc vào, từ từ tiến sâu hơn. Cậu nghe thấy tiếng rên rỉ nghẹn ngào của mẹ, và cậu biết cô đang đau. "Mẹ ơi... cố lên mẹ..." Cậu thì thầm, hôn nhẹ lên trán Linh.
Cuối cùng, sau vài nhịp thúc nhẹ nhàng, dương vật Quân đã hoàn toàn lọt vào bên trong âm đạo của Linh. Linh khẽ cong người lên, những ngón chân co quắp lại, cảm giác căng tức đến tột độ. Sau đó, một cảm giác khoái cảm bùng lên, lan tỏa khắp cơ thể cô, át đi mọi đau đớn.
Quân nằm đè lên người Linh, dùng tư thế truyền thống. Ánh lửa bập bùng chiếu lên cơ thể trần trụi của hai mẹ con, phác họa những đường cong gợi cảm của Linh và cơ bắp săn chắc của Quân. Tiếng sóng biển rì rào bên ngoài hang như bản nhạc nền cho cuộc ân ái cấm kỵ. Quân bắt đầu nhấp, những cú nhấp ban đầu chậm rãi, thăm dò, rồi dần dần trở nên mạnh mẽ, dồn dập hơn. Linh khẽ rên lên theo từng nhịp thúc của con trai, hai tay cô ôm chặt lấy tấm lưng rắn chắc của cậu, móng tay cô khẽ cào nhẹ vào da thịt cậu.
Dương vật Quân ra vào bên trong âm hộ ẩm ướt của Linh, tạo ra những tiếng "bành bạch" vang vọng khắp hang động. Linh cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng, toàn thân cô rung lên bần bật. Đầu óc cô trống rỗng, mọi suy nghĩ về đạo đức, về ranh giới mẹ con đều tan biến, chỉ còn lại khoái cảm nguyên thủy đang dâng trào.
Quân cảm nhận được sự co thắt của âm đạo mẹ, cậu biết cô đang dần lên đỉnh. Cậu thúc mạnh hơn, dồn dập hơn, không cho cô một giây phút nào để thở. Linh rên la dâm đãng, tiếng rên của cô ngày càng lớn. "A... a... Quân... sướng quá... mẹ... mẹ..." Cô gần như không thể nói thành lời, chỉ biết ôm chặt lấy con trai, để khoái cảm nhấn chìm.
Cả người Linh bỗng cứng đờ rồi ưỡn cong lên như một cây cung bị kéo căng. Cô hét lên một tiếng chói tai, hai mắt trợn ngược, dòng nước ấm nóng từ âm đạo tuôn trào không kiểm soát, những thớ thịt bên trong co thắt điên cuồng, như muốn nghiền nát dương vật của Quân. Đầu óc cô nổ tung thành một màu trắng xóa, mọi suy nghĩ tan biến, chỉ còn lại cảm giác sung sướng đến chết đi sống lại đang giật từng cơn trong cơ thể. Linh nức nở, gọi tên Quân trong cơn mê dại.
Quân cúi xuống, hôn lấy đôi môi sưng mọng của mẹ. Cậu cảm nhận được cơn co giật mạnh mẽ của cô. Một cảm giác mãn nguyện và hoàn thành tràn ngập trong lòng cậu. Cậu ghì chặt Linh vào lòng, thúc mạnh những cú cuối cùng, rồi gầm lên một tiếng, cảm nhận dòng tinh dịch nóng hổi của mình bắn đầy vào sâu bên trong âm hộ ẩm ướt của Linh. Mọi khao khát, mọi dục vọng dường như được giải tỏa hết trong khoảnh khắc đó.
Quân ngả người xuống bên cạnh Linh, hơi thở cậu dồn dập. Cậu ôm chặt lấy mẹ, hôn lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô. Linh nằm im trong vòng tay Quân, cơ thể cô vẫn còn run rẩy nhẹ. Cô không nói gì, chỉ khẽ nức nở. Nước mắt cô lăn dài trên má, không biết là nước mắt của tội lỗi, của xấu hổ, hay của sự giải thoát và hạnh phúc tột cùng.
Quân cảm nhận được những giọt nước mắt nóng hổi của mẹ. Cậu nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, thì thầm. "Mẹ ơi... Đừng khóc. Con sẽ luôn ở bên mẹ." Cậu hôn nhẹ lên trán Linh, rồi siết chặt cô hơn vào lòng.
Dần dần, tiếng nức nở của Linh nhỏ dần rồi im bặt. Cả hai chìm vào giấc ngủ sâu trong vòng tay nhau, giữa tiếng sóng biển rì rào và ánh lửa bập bùng. Căn hang ấm áp bao bọc lấy hai cơ thể trần trụi, như một thế giới riêng, nơi mọi ranh giới và luật lệ của thế giới bên ngoài đều tan biến.