fb68
68 game bài

Thich_lodit

Tập sự

Reputation: 2%
Tham gia
24/3/25
Bài viết
9
Cảm xúc
7
Điểm
3
Nơi ở
Hưng Yên
Tín dụng
0.0
Giới tính
Nam
Lâu lắm rồi không thấy những câu chuyện kiểu như 12 Nữ Thần, Con Đường Bá Chủ, Sói Săn Mồi,...Cũng là truyện sex thôi nhưng có nội dung lôi cuốn người đọc vào thế giới của truyện.

Mình thì không tay to được như mấy tác giả của những bộ kể trên nhưng cũng muốn đóng góp cho diễn đàn một bộ đầu tay của mình.

Một thể loại có lẽ là kén người đọc, truyện có nhiều yếu tố liên quan đến tình dục, bệnh hoạn, loạn luân,...lưu ý trước khi đọc.

Thể loại: Cày cấp, khoa huyễn, truyện sex.
 
Truyện Sáng Tác  Diệu Linh
Truyện Sáng Tác  Chuyện của Hương
Sửa lần cuối:
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Trả lời
0
Lượt xem
3K
CHƯƠNG 1: THI

Trái Đất năm 2000 bước sang một chương mới. Chẳng biết từ đâu một nguồn năng lượng kì lạ xuất hiện ở Trái Đất làm cho động vật đột biến mạnh mẽ hơn.

Con người cũng có thể mạnh lên nhờ hấp thụ năng lượng kia vào cơ thể. Ban đầu chỉ là những cá nhân mạnh vượt trội, sau đó dần dần rất nhiều người học được cách mạnh lên.

Từ năm 2000 tới năm 2020 là khoảng thời gian vô cùng hỗn loạn, Trái Đất chìm trong bạo loạn. Không phải vì chiến tranh mà vì từ dân chúng. Những cá nhân mạnh mẽ dùng sức mạnh để thị uy chèn ép kẻ yếu. Trộm cướp cũng ngày một nhiều, những kẻ có sức mạnh thay vì đi giúp đỡ người dân lại dùng sức mạnh đó để bật tường trèo rào, phá khóa bẻ cửa để cướp giật.

Thậm trí có rất nhiều vụ án mạng xảy ra, người người đánh nhau, nhà nhà đánh nhau cũng chỉ vì có sức mạnh. Những tổ chức, băng nhóm được lập ra và đánh giết lẫn nhau.

Quân đội và những lực lượng trị an phải đau đầu vì đối phó với những kẻ có sức mạnh không hề đơn giản.

Chỉ trong 20 năm đó thôi, toàn thế giới có tới 130 triệu người chết. Gần như tương đương với số người chết trong hai cuộc chiến tranh thế giới một và hai cộng lại.

Nhưng rồi thì mọi thứ đã được kiểm soát, nhờ sự đồng lòng. Tất cả chính phủ các nước trên thế giới đã lập ra một tổ chức gọi là Liên Minh Thế Giới. Chuyên quản lý và xử lý những vụ liên quan đến những kẻ mang sức mạnh.

Đương nhiên, để áp chế những kẻ mang sức mạnh thì Liên Minh thế giới cũng phải có những người tương đương. Họ là những quân nhân, những người dân thường được triệu tập, những tên giang hồ muốn kiếm tiền, thậm trí những tù nhân muốn giúp ích cho xã hội.

Từ năm 2020 tới năm 2030 Liên Minh Thế Giới đã dẹp yên hỗn loạn, những kẻ muốn chống đối đều sẽ bị xử tử, những tổ chức thế lực chống đối đều bị dẹp sạch, đổi lại là tổn thất về sinh mạng vô số, con số ước tính có khoảng 50 triệu người chết trong cuộc dẹp loạn này. Nhờ đó mà đưa trả Trái Đất lại bình yên.

Nhưng chẳng bao lâu một cuộc đua mới được diễn ra, đó chính là cuộc đua bá chủ Trái Đất.

Trước năm 2000 thì Mỹ luôn là quốc gia đứng đầu, tuy nhiên giờ đây việc đó hoàn toàn có thể thay đổi. Đơn giản vì sức ảnh hưởng của những người mang sức mạnh quá lớn. Quốc gia nào sở hữu nhiều người mang sức mạnh hơn thì quốc gia đó mạnh hơn.

Năm 2045...


" Trần Thiên à, vác bao gạo lớn như vậy không thấy mỏi hay sao? Đúng là tuổi trẻ mà haha." Tiếng một trung niên sảng khoái cất lên.

" Chào chú Vương, hôm nay buôn bán vẫn ổn chứ ạ?" Thiếu niên tên Trần Thiên mỉm cười với trung niên kia, mặc dù trên gương mặt đã lấm tấm mồ hôi.

Trên vai là bao gạo nặng hơn 100kg, Trần Thiên đã vác nó từ quán mỳ đầu đường cách đây 300 mét mà mới chỉ thấy hơi mệt.

" Haha bán ổn lắm!" Chú Vương cười sảng khoái đáp.

Trần Thiên đem bao gạo lớn tới cửa một ngôi nhà, trên đường đi hắn bị vô số ánh mắt soi mói. Có người bảo hắn thích thể hiện, có người bảo hắn ngu sao không dùng xe chở cho đỡ mệt, nhưng họ nào hiểu được.

Hắn bấm chuông và chờ đợi, sau một lát có người ra mở cửa. Là một thiếu phụ hơn 30 tuổi mặc tạp dề đầu đội khăn, thiếu phụ thấy Trần Thiên đem bao gạo tới trước cửa thì ngạc nhiên, sau đó nói : " Nhanh như vậy sao, đem vào đây giúp chị."

Trần Thiên đem bao gạo vào bên trong, hắn đặt xuống rồi hướng mắt về phía người đàn ông trong nhà.

Người đàn ông đang phì phèo điếu thuốc trên tay, thấy Trần Thiên đem bao gạo về thì tròn mắt : " Không thể nào."

Người đàn ông cay đắng, nhưng không còn cách nào khác phải múc hầu bao đưa cho Trần Thiên hai viên ngọc tròn xoe lấp lánh ánh sáng xanh lục to như hạt đậu đen.

" Haha 2 Linh Thạch đã về tay." Trần Thiên hứng khởi tung tung hai viên Linh Thạch trong tay mà nói.

" Mạnh Trường, chị nói rồi em sẽ thua thôi." Thiếu phụ đứng một bên lấy tay che miệng cười khi mặt của người đàn ông kia thộn ra vì thua kèo.

" Hừ...may mắn thôi" Mạnh Trường cay đắng nói.

Hóa ra Mạnh Trường đã bắt kèo với Trần Thiên rằng nếu hắn vác được 1 bao gạo lớn nhất từ cửa hàng gạo về đây thì sẽ mất hắn 2 Linh Thạch và ngược lại.

" Thôi được rồi, đi tắm đi rồi còn ăn tối." Thiếu phụ quay sang nhắc nhở Trần Thiên.

"Dạ vâng!"

Trần Thiên năm nay 17 tuổi là trẻ mồ côi, nghe đâu là cha mẹ hắn bị thiệt mạng trong khoảng thời gian hắn còn rất nhỏ. Thời đó vô cùng loạn, người chết không biết bao nhiêu mà đếm.

Trần Thiên thoát chết cũng nhờ chị em nhà Mạnh Trường. Họ đã cứu hắn ra khỏi đống đổ nát, chính vì thế mà đối với Thiên thì hai người này giống như gia đình.

" Thiên à, việc tập luyện của em thế nào?" Thiếu phụ nở nụ cười hiền từ như người mẹ hỏi.

Thiên đáp : " Mọi thứ đều ổn ạ, em đã đăng kí vào buổi tuyển chọn nhân tài của trường, nếu may mắn có thể có cơ hội được các thế lực để ý."

Mạnh Trường vỗ vai Trần Thiên và nói : " Tốt rồi, nhất định em phải thắng đó không uổng công anh dạy em."

" Em biết rồi, nhất định sẽ không làm hai người thất vọng." Trần Thiên mặt đầy quyết tâm.

Ở thời điểm hiện tại, việc học sẽ song song với việc tập luyện theo mô hình giáo dục của từng ngôi trường. Bởi vì muốn sản sinh ra nhiều nhân tài cho đất nước nên việc giáo dục này được các ban ngành hết mực ủng hộ. Mà mỗi một năm sẽ có một buổi thi để tìm ra những gương mặt nổi trội, từ đó mở ra con đường tu luyện rộng mở về sau.

Trần Thiên học lực trung bình, không dốt cũng chẳng giỏi. Nhưng về khoản tập luyện thì hắn khá có số má. Rất nhanh buổi tuyển chọn đã tới.

Nhà trường dựng ra một sàn đấu giữa sân trường. Vô số người tới xem, chủ yếu là người nhà của học sinh.

Một thiếu phụ mặc vest nữ sang trọng, thân hình quyến rũ bốc lửa bước lên bục cao. Gương mặt xinh đẹp của nàng làm sáng bừng cả sân khấu. Nàng là Hồng Hạnh, hiệu trưởng của ngôi trường cấp 3 này.

Hiệu Trưởng Hạnh lên tiếng : " Chào mừng mọi người tới với buổi tuyển chọn nhân tài mỗi năm một lần của trường ta."

Phía bên dưới mọi người vỗ tay nồng nhiệt, Hiệu Trưởng Hạnh bắt đầu bài diễn thuyết của mình, kể về lịch sử hào hùng của những vị anh hùng đã góp phần cho công cuộc dẹp yên nổi loạn, đem lại nền thái bình cho Trái Đất như ngày nay.

Sau đó nàng còn giới thiệu ban khách mời, đều là những người tới từ thế lực có tiếng trong vùng.

Cuối cùng cũng đến phần quan trọng nhất là tuyển chọn. Tất cả học sinh lớp 11 đã đăng kí tham gia tuyển chọn đều được xướng tên. Trong đó đương nhiên có cả Trần Thiên.

" Mặc dù năm nào cũng phổ biến nhưng năm tay tôi vẫn tiếp tục phổ biến về thể lệ của buổi tuyển chọn. Tuyển chọn gồm 3 vòng, vòng đầu tiên là sinh tồn, vòng 2 là võ đài, vòng 3 là quyết chiến."

" Vòng đầu tiên, các thí sinh tham gia sẽ được đưa vào không gian ảo để sinh tồn trong vòng 30 phút."

Lúc này đây, các thí sinh trong đó có cả Trần Thiên lần lượt được xếp cho một chỗ ngồi và và một thiết bị giống như mũ bảo hiểm nhưng có đầy chi tiết máy móc.

" Vòng hai đó là sau khi kết thúc 30 phút tất cả thí sinh phải di chuyển tới sàn đấu. Trên đường đi gặp thí sinh khác nhất định phải hạ gục ngay. Sau khi những người còn lại đã đều tới sàn đấu thì tới vòng ba là quyết đấu, những người đó sẽ bắt cặp để chiến đấu trên sàn, ai đứng lại sau cùng sẽ là người chiến thắng."

Hiệu Trưởng Hạnh vẫn phổ biến thể lệ của cuộc tuyển chọn, nàng nhấn mạnh : " Vì các thí sinh chiến đấu trong thế giới ảo nên cứ thoải mái mà ra tay không sợ hạ sát đối phương. Những người thương tích quá nặng thì hệ thống sẽ tự cân nhắc mà ngắt kết nối, đồng nghĩa với việc người đó bị loại."

" Bây giờ tôi tuyên bố cuộc tuyển chọn bắt đầu!"

Trần Thiên đã ngồi ngay ngắn vào ghế, đầu đội thiết bị kết nối thần kinh. Hắn còn mỉm cười với cô bạn ngồi bên cạnh.

Khi thiết bị kích hoạt, tâm trí của Trần Thiên xoay như chong chóng, giây sau hắn đã thấy bản thân đứng tại một khu rừng mưa nhiệt đới.

Hắn không còn mặc đồng phục học sinh mà thay vào đó là một bộ giáp chiến đấu khá ngầu hai màu đỏ đen. Sau lưng còn có một thanh kiếm và một tấm khiên, đây là thế giới ảo nhưng mọi thứ chân thực tới lạ.

Ở thế giới ảo này mọi chỉ số về ngoại hình, chiều cao cân nặng của Trần Thiên đều chính xác đến mức nhỏ nhất.

" Mọi thứ bắt đầu rồi!" Trần Thiên thầm nói, hắn sẵn sàng đối mặt với mọi nguy hiểm sắp xảy ra.

Trần Thiên thận trọng tiến về phía trước và giật mình nhận ra dưới chân nơi có lùm cây thấp là một con nhện to bằng ngón tay sặc sỡ sắc màu. Màu sắc sặc sỡ là báo hiệu cho độc tính chết người, hắn tránh nơi con nhện đó ra mà đi tiếp.

Hóa ra vòng một sinh tồn là tránh sao không cho chết trong 30 phút. Nơi đây toàn là thứ gì đâu, rắn độc, ong độc, nhện độc.

Cũng may Trần Thiên hay xem Thế Giới Động Vật và đọc nhiều sách về động vật nên biết kha khá. Còn ở đâu đó trong khu rừng đã có tới mười mấy thí sinh bị loại chỉ vì vô tình dẫm trúng nhện độc bị nó cắn cho đăng xuất.

Trần Thiên thận trọng bừng bước trong rừng, hết cúi xuống đất rồi nhìn lên cây. 30 phút trôi qua rất nhanh, khi vòng một kết thúc thì một giọng nói thông báo vang lên rằng đã tới vòng hai, yêu cầu toàn bộ thí sinh phải tiến về phía võ đài.

Ngay lập tức một bản đồ hiện ra trước mặt mỗi thí sinh báo địa điểm của võ đài. Trần Thiên cũng bắt đầu di chuyển về phía ấy, cũng không xa chỗ của hắn lắm. Bỗng từ đâu một mũi giáo dài bay tới từ sau lưng, mũi giáo đâm vào tấm khiên đang đeo sau lưng khiến Trần Thiên giật mình.

Hắn vội xoay người lại mà thủ thế, từ phía xa có một bóng người bước tới. Là một người bạn học mà Trần Thiên quen.

" Ồ...ném trượt rồi, lần đầu nên chưa quen lắm." Thiếu niên kia cười nhạt tiến về phía nơi cây giáo rơi xuống rồi nhặt nó lên.

" Đánh lén sao, đánh lén mà cũng trượt thì mày thua rồi." Trần Thiên tỏ ra xem thường nói.

" Tao biết mày rất mạnh, nhưng ở đây không chỉ có mình tao." Thiếu niên kia đắc ý nói.

Từ hai bên bụi cây đi ra hai thí sinh khác, cả ba đều cầm giáo dài. Bọn họ trước khi tham gia buổi tuyển chọn đã lên kế hoạch với nhau rằng sẽ tạo thành một tổ đội, sẵn sàng loại bất kì kẻ nào ngáng đường.

Trần Thiên vào thế thủ, tay cầm kiếm chĩa về phía nhóm ba người kia mà nói : " Còn hơi ít, gọi thêm ra đây đi."

Mấy thiếu niên kia nhìn nhau, vẻ căm tức hiện rõ trên gương mặt. sau đó thì liền lao lên tấn công.

Trần Thiên lập tức quay đầu bỏ chạy trước sự ngỡ ngàng của ba thiếu niên. Bọn họ lập tức đuổi theo và gầm lên : " Đồ hèn, mau đứng lại."

" Ngu sao đứng, tao đâu có ngu mà để chúng mày hội đồng tao!" Trần Thiên thầm nói, thân hình nhanh thoăn thoắt vụt qua những bụi cây rậm rạp.

Mặc dù Trần Thiên khá mạnh nhưng đây mới chỉ là khởi đầu không nên bung quá nhiều sức.

Ở một nơi khác trong rừng rậm, một thiếu niên vừa hạ gục hai thiếu niên khác khiến cho hai người kia bị loại. Hắn tay tay vác theo đại đao tiến về phía trước nơi có người đang đứng chờ sẵn.

" Xuân Tiến, mày vẫn chưa bị loại hả?" Thiếu niên hỏi với giọng châm chọc.

Thiếu niên tên Xuân Tiến đáp lại không kém phần : " Tao đang đợi mày loại tao đây, nhưng mày không mạnh bằng Trần Thiên nên chắc không làm được điều đó rồi."

" Hừ...Trần Thiên là cha mày hay sao mà mày cuồng nó dữ vậy?" Thiếu niên vác đao xông tới bổ thẳng vào đầu của đối thủ.

Xuân Tiến tay cầm hai thanh dao găm, nghiêng mình né tránh đòn tấn công của đối phương trong gang tấc và nói : " Còn mày có thù gì với nó mà ghét nó dữ vậy?"

" Không phải việc của mày!"

Hai thiếu niên lao vào nhanh quyết liệt, từng đòn đánh tung ra đầy uy lực và tốc độ. Cả hai cân tài cân sức không chịu nhường đối phương.

Tiếng vũ khí lạnh va vào nhau đến chói tai, nếu cứ tiếp diễn ắt phải có một kẻ phải bị loại.

Bên ngoài khán giả được xem trực tiếp trên những màn hình lớn. Có nhiều không khỏi lắc đầu mà chê bai : "Bây giờ là năm 2045 rồi, súng ống đâu, bom đạn đâu không dùng mà lại lao vào đánh nhau thế kia?"

Một người có hiểu biết hơn lên tiếng giải thích cho người kia :" Súng đạn vẫn phổ biến, tuy nhiên đó là đối với những người không quá mạnh. Còn đối với những người mạnh thực sự thì họ xem súng đạn như đồ chơi vậy, mạnh đến mức độ nhất định thì có là boom nguyên tử nổ ra còn chẳng chết chứ đừng nói đến súng với chả đạn. Tới lúc đó thì kỹ năng chiến đấu, đầu óc tính toán, khả năng kết liễu mới là mấu chốt."

" Vậy bây giờ bọn trẻ còn yếu, không cho chúng dùng súng đạn đi lại cho đánh nhau?" Người kia vẫn ngoan cố.

" Thằng này ngu, đây là tuyển chọn nhân tài, cần phải xét kỹ năng chiến đấu tổng thể. Ai có thế mạnh gì thì chọn thế mạnh đó. Mày xem cô bé kia cầm súng bắn bùm bùm kìa." Người kia nghiến răng chỉ lên màn hình.

Lúc này trên màn hình có một thiếu nữ xinh xắn buộc tóc đuôi ngựa. Hai tay cầm hai khẩu súng lục vừa hạ gục một đối thủ.

Thời gian đang dần trôi qua, chỉ còn 5 phút nữa là hết giờ. Trần Thiên lúc này đang đứng bên cạnh ba người nãy đuổi theo mình, họ giờ nằm la liệt trên nền rừng và đang dần tan biến.

" Lần sau nhớ gọi đông người lên." Trần Thiên hừ lạnh nhìn bọn chúng bị loại. Sau đó hắn chạy về phía sàn đấu, sàn đấu dần hiện ra trước mắt Trần Thiên.

Nơi này giống như một bệ đá cổ hình tròn cao hơn nền rừng khoảng nửa mét, bán kính sàn đấu ước chừng 20 mét.

Những người khác cũng lần lượt có mặt, Trần Thiên thấy cô gái tay cầm súng thì liền nháy mắt với nàng. Cô nàng cũng thân thiện mà cười lại.

" Vòng đầu tiên đã kết thúc, có tổng cộng 202 thí sinh tham gia và hiện tại chỉ còn lại 40 người."

40 người này sẽ bốc thăm chia cặp ra để đấu solo trên sàn đấu. Ai thua sẽ bị loại còn ai thắng sẽ được đấu tiếp với những người thắng khác.

Đây cũng là vòng đấu mà nhiều người muốn xem nhất. Nhân tài thường bộc lộ hết tài năng ở vòng cuối này. Thể hiện tốt dù thua vẫn có cơ hội được tổ chức lớn mạnh để ý tới.
 
Truyện đầu tay nếu có sai sót gì xin mọi người hãy chỉ ra để mình sửa.
 
CHƯƠNG 2: KHE NỨT KHÔNG GIAN
" Trận đầu tiên đó là Vũ Văn Mạnh đấu với Nguyễn Hải Dương."

Khi tiếng của Hiệu Trưởng Hạnh vừa hô lên thì bất ngờ trên bầu trời trong xanh bỗng nhiên mây mù giăng kín.

Sau đó một tiếng động như gương vỡ vang lên thật lớn khiến cho vô số người phải bịt tai lại.

Từng mảnh vỡ trên không dần tan biến tạo thành một vết nứt không gian. Phía bên kia là một mảng đen tối u ám. Mọi người nhìn thấy thế liền khiếp sợ mà bỏ chạy.

Hiệu Trưởng Hạnh lập tức hét lên với các giáo viên : " Nhanh, đánh thức lũ trẻ dây."

Rất nhanh các thầy cô giáo chạy tới nơi những thí sinh đang ngồi rồi cưỡng chế đánh thức họ dậy.

Trần Thiên bị cưỡng chế trở về thực tại thì cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Trước mặt hắn là gương mặt của thầy giáo dạy mỹ thuật.

" Tỉnh dậy đi, mau chạy nhanh lên chúng ta gặp nguy rồi."

Lúc này tiếng la hét vang trời, Trần Thiên thấy cảnh tượng hỗn loạn cũng nhanh chóng chạy theo đoàn người. Hắn hướng mắt lên bầu trời thì giật mình vì có một vết nứt không gian khổng lồ. Từ trên đó xuất hiện hàng trăm sinh vật giống thằn lằn có cánh lớn đang bay ra.

Trên lưng của những sinh vật bay kia là những kẻ có ngoại hình gần giống con người nhưng có làn da màu xám cùng hai chiếc sừng nhọn trên cái đầu trọc lốc. Bọn họ ăn mặc kì dị, đôi mắt đầy hung tợn mà bắt đầu lao xuống tấn công người dân.

Trần Thiên chạy cùng nhóm bạn học, đang chạy ra ngoài cổng trường thì một sinh vật bay từ trên xuống đáp đất khiến mặt đất rung chuyển.

Nó há chiếc miệng đầy răng đủ lớn để nuốt vừa một chiếc xe bốn chỗ ra rồi gầm lên chói tai. Cả đám học sinh run lẩy bẩy mà chạy ngược lại vào trong trường học.



Tại tòa nhà Liên Minh Thế Giới trụ sở Việt Nam, tòa nhà to và cao nhất Thủ Độ Hà Nội.

" Thông báo khẩn cấp...thông báo khẩn cấp, 3 phút trước đã ghi nhận một vụ tấn công với quy mô lớn. Thủ phạm là một nhóm các sinh vật không xác định, chúng chui ra từ một vết nứt trên bầu trời....thương vong ước tính đã lên đến 100 người....báo động cấp độ một...báo động cấp độ một"

Giọng nói của nữ phát thanh viên vang lên trên tất cả những thiết bị cảnh báo trong tòa nhà, lặp đi lặp lại tới ba lần.

Chưa đầy 1 phút sau, hàng chục chiếc xe quân sự đã lao ra đường. Trên bầu trời trực thăng chiến đấu cũng đã cất cánh.



Ầm ầm...

Lúc này tại trường học, Trần Thiên và nhóm bạn đang phải trốn trong lớp học để tránh sự tìm kiếm của những sinh vật kia. Ai cũng mang nét mặt sợ hãi, có nữ sinh còn bật khóc nhưng phải bịt miệng để tránh tạo ra tiếng động.

Trần Thiên cũng đang vô cùng sợ hãi, lần đầu tiên trong đời thấy cảnh tượng kinh hoàng như vậy. Trường học đang bị đám thằn lằn bay kia phá hủy, rất nhiều học sinh và giáo viên đã chết, xác bị bọn sinh vật kia gom lại thành đống cho đám thằn lằn bay ăn.

Trần Thiên tay run bần bật, mồ hôi đổ ra ướt hết cả áo. Hắn thầm cầu nguyện cho bản thân cùng bạn bè không bị phát hiện.

" Làm sao đây, chúng ta sẽ chết ở đây sao?" một nam sinh bi quan hỏi nhỏ.

" Không đâu, nhất định sẽ có người đến cứu chúng ta." Một nam sinh khác mặt sợ hãi nhưng vẫn tự tin nói.

" Im lặng!" Trần Thiên ra lệnh cho tất cả im lặng khi mà bên ngoài xuất hiện một kẻ da xám, hắn ta đang đi dọc hành lang như để tuần tra.

Khi tên đó đứng lại nơi cửa sổ lớp học mà nhìn vào bên trong qua những ô cửa kính. Cả đám như nín thở vì sợ, tim muốn nhảy ra ngoài rồi.

Nhưng có vẻ kẻ này thị lực kém nên đã rời đi ngay sau đó. Cả đám thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa được 3 giây thì một cánh tay rắn chắc đấm vỡ kính của chính rồi mở ra.

Sinh vật kia từ từ tiến vào trong tiếng la hét của đám học sinh. Một sinh vật hình người cao khoảng 2 mét, thân thể rắn chắc đô con ăn mặc giống thổ dân. Quanh thân đeo đầy vũ khí, gương mặt dữ tợn cùng hai chiếc sừng nhọn trên đầu dài khoảng 5cm.

Nó phát ra thứ ngôn ngữ kì lạ, sau đó thì hét lên một tiếng để thị uy sức mạnh. Tiếng hét của nó làm cho nhóm học sinh sợ đến run cả người, có đứa còn đái cả ra quần mà co cụm lại ở góc lớp. Ai cũng muốn trốn sau lưng người khác để tránh bị nhắm đến.

Sinh vật kia có vẻ như đang lựa chọn mục tiêu, nó đảo mắt nhìn quanh một lượt. Khi nó nhắm vào một nữ sinh và rút dao trong tay ra thì bất ngờ từ phía sau một thanh gỗ đập thẳng vào đầu nó.

Cú đập mạnh khiến thanh gỗ gãy đôi nhưng sinh vật kia dường như không cảm thấy đau đớn. Nó quay lại thì nhận ngay một cú đá xoáy của Hiệu Trưởng Hạnh.

Cú đám thẳng vào mặt khiến cho nó choáng váng mà lùi về sau. Hiệu Trưởng Hạnh lúc này xé tà váy lên cao để tiện cho di chuyển, hai tay thủ thế trước sinh vật ngoại lai kia.

" Hiệu Trưởng....!" Đám học sinh nhao nhao lên khi thấy Hiệu Trưởng Hạnh tấn công sinh vật kia. Dáng vẻ của nàng lúc này không hề giống với bình thường chút nào, còn đâu một hiệu trưởng nghiêm khắc, khó tính.

" Các em không ai bị thương chứ?" Hạnh đôi mắt tập trung vào sinh vật kia nhưng vẫn không quên hỏi han học trò của mình.

" Dạ bọn em không sao, bọn em sợ lắm cô ơi huhu."

" Không phải sợ, cô đã hạ một đứa ngoài kia rồi. Chúng cũng không mạnh lắm, để cô cầm chân đứa này tới lúc quân đội tới, các em ở nguyên tại chỗ đừng chạy linh tinh bên ngoài không an toàn đâu." Hiệu Trưởng Hạnh nhắc nhở học trò.

" Gàoooo!"

Sinh vật kia lao lên tấn công, nó rút dao ra mà đâm chém về phía Hạnh. Hạnh dùng đôi guốc cao gót của mình làm vũ khí chống lại.

Cả hai chiến đấu ác liệt giống như hai sát thủ chỉ tìm điểm yếu của đối phương mà tấn công. Tuy nhiên xé về thể lực và vóc dáng Hạnh thua rõ, càng đánh Hạnh càng thua thiệt, trên da đã xuất hiện những vết dao cứa, máu đã chảy ra.

Còn nàng tuy có đánh trúng được đối phương nhưng đối phương da dày thịt chắc nên chẳng hề hấn gì, khi nắm được cổ tay của Hạnh thì sinh vật kia gầm lên sau đó quăng nàng như quăng một con búp bê tình dục đã hết hạn về phía đám học sinh.

Trần Thiên cùng vài nam sinh khác lao ra đỡ lấy Hiệu Trưởng Hạnh. Hạnh đã ngất đi vì cú va đập, còn sinh vật kia thì đắc ý mà nhếch mép cười sau đó muốn tiến đến tấn công cả bọn.

Xoẹt.

Một tiếng sắc lẹm vang lên, sinh vật kia vẫn đang bước đi nhưng đầu thì từ từ rơi xuống đất, máu từ động mạch bắn ra xối xả, thân xác dần đổ xuống trong cơn co giật.

Đám học sinh trong đó có Trần Thiên không khỏi bàng hàng và khiếp hãi cảnh tượng trước mắt. Thế rồi sự chú ý của họ chuyển sang một bóng người đang bước vào. Toàn thân người này mặc đồ vũ trang. Đội vũ bảo hiểm kín đầu và trên tay là một con dao găm vẫn còn vết máu trên phần lưỡi sắc bén.

" Là Lực Lượng Phòng Vệ, chúng ta được cứu rồi!" Có nam sinh hét lên trong phấn khích.

Ít phút sau, tất cả những người bị thương đều được sơ cứu rồi đưa tới bệnh viện. Nhóm Trần Thiên có Hiệu Trưởng Hạnh bị ngất cũng đã tỉnh lại bên trong một căn lều y tế được dựng ra giữa sân vận động gần trường học. Nơi này hiện tại đã biến thành một bệnh viện dã chiến tạm thời.

Hạnh từ từ tỉnh lại thấy bản thân đang nằm trên giường bệnh trong căn lều trắng có dấu chữ thập ở cửa. Bên cạnh là một nữ y tá đang truyền nước cho nàng.

" Cô tỉnh rồi sao? Thấy trong người sao rồi?" Nữ y tá hỏi.

" Tôi ổn, bọn trẻ sao rồi?" Hạnh nhớ tới lúc đó vẫn còn tụi nhóc thì liền hỏi.

" Mấy em học sinh đều ổn cả, chúng nói cô đã cầm chân một tên người ngoài hành tinh, cô giỏi thật đấy!" Nữ y tá nói với giọng đầy hâm mộ.

Hạnh đáp : " May mắn mà thôi, bọn trẻ không sao thì tốt rồi."

Nữ y tá sau khi truyền nước cho Hiệu Trưởng Hạnh thì đi ra ngoài. Lúc này đám Trần Thiên đã được phụ huynh tới đón về.

Vài ngày sau....

" Cánh cổng đó không có dấu hiệu đóng lại sao?" trên nóc của một tòa nhà chọc trời có hai người đang đứng nhìn lên bầu trời nơi vết nứt không gian vẫn còn hiện hữu.

Người hỏi là người đàn ông mặc áo trắng gương mặt nghiêm túc. Còn người đứng cạnh là người đàn ông mặc áo đen vẫn đang trầm ngâm suy nghĩ nhìn lên bầu trời.

Trần Thiên ngồi ở nhà xem tin tức qua tivi, đã mấy ngày kể từ khi vết nứt không gian kia mở ra. Những sinh vật loại lai kia đều đã bị tiêu diệt phần lớn, phần còn lại thì rút chạy về vết nứt không gian.

Hiện tại toàn bộ khu vực phía dưới vùng trời chứa vết nứt không gian ước tính khoảng 10km vuông đều bị phong tỏa, toàn bộ dân cư đã được sơ tán ra khỏi vùng nguy hiểm.

Trần Thiên đã thôi hết bàng hoàng về sự việc xảy ra ngày hôm đó. Nhưng còn một vấn đề khác, buổi tuyển chọn bị cắt ngang khiến hắn chưa được tốt nghiệp.

Bỗng điện thoại trong túi reo lên.

" Alo ai vậy?"

" Xin chào, tôi là người của Liên Minh Thế Giới trụ sở Việt Nam. Hiện tại tổ chức đang muốn mời cậu tới trụ sở để trao đổi một số thông tin." Đầu dây bên kia một giọng nữ vang lên.

Ít phút sau, một chiếc xe hơi đã đỗ ở cửa nhà. Mạnh Trường thấy xe hơi đỗ ở cửa thì bước ra hỏi han. Sau khi biết mấy người kia là người của Liên Minh Thế Giới thì vội tỏ thái độ lịch sự và cúi chào.

Trần Thiên cũng đi ra, thấy Trần Thiên thì một trong số những người đàn ông mặc vest đen lên tiếng : " Cậu là Trần Thiên?"

" Vâng là tôi!"

" Mời cậu theo chúng tôi, chúng tôi muốn trao đổi một vài thông tin."

Mạnh Trường thấy vậy thì liền đứng ra can ngăn và nói :"Này này, các người muốn đưa em trai tôi đi đâu?"

Người đàn ông mặc vest đen đáp :" Chúng tôi là người của Liên Minh Thế Giới, chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm hại tới em trai của cậu."

" Ồ, người của Liên Minh Thế Giới....chẳng lẽ?" Mạnh Trường ngạc nhiên sau đó nhíu mày suy nghĩ.

Để được người của Liên Minh Thế Giới tìm tới tận nhà thì có hai khả năng một là siêu tội phạm bị truy nã toàn cầu. Hai là thiên tài tiềm năng được họ nhìn trúng đặc cách đưa về đào tạo. Đương nhiên Mạnh Trường nghĩ tới khả năng thứ hai vì khả năng đầu tiên tuyệt đối không thể xảy ra.

" Em...nhóc này hay lắm haha!" Mạnh Trường vỗ vai Trần Thiên thật mạnh rồi cười phá lên sau đó giữ nguyên điệu cười đó mà đi vào nhà.

Còn Trần Thiên cũng phối hợp mà lên xe cùng với họ và rời đi. Ngồi trên xe Trần Thiên được phổ biến sơ qua về lý do hắn được mời tới trụ sở Liên Minh Thế Giới.

Tại trụ sở Liên Minh Thế Giới chi nhánh Việt Nam.

Trong một căn phòng kín giống như phòng tra thẩm tội phạm. Chỉ có một chiếc bàn và hai chiếc ghế đối diện nhau. Người ngồi trên ghế lúc này là Trần Thiên, đối diện hắn là một thanh niên ngoài 20 tuổi.

"Chào Trần Thiên, tôi là Phạm Đồng, là người có thể giúp đỡ cậu trong tương lai nếu cậu chịu hợp tác với chúng tôi."

Trần Thiên hỏi : "Hợp tác cái gì?"

Phạm Đồng đáp : "Như cậu đã thấy đó, hiện nay trên bầu trời của tỉnh Hải Dương có một vết nứt không gian, thứ đi ra từ đó chắc cậu vẫn chưa quên."

Nói tới đây Phạm Đồng đứng dậy chắp tay sau đít vừa đi lại trong phòng vừa nói : "Hàng chục năm về trước, Nguyên Linh xuất hiện như một phép màu. Nguyên Linh đem lại cho Thế Giới một thay đổi lớn chưa từng có. Nhưng cũng vì Nguyên Linh mà Thế Giới rơi vào đại loạn. Cho tới khi Liên Minh Thế Giới được lập ra mới đưa được mọi thứ về quỹ đạo."

" Thời điểm hiện tại đứa trẻ lên 3 tuổi đã biết Liên Minh Thế Giới lập ra vì điều gì. Mặc dù vẫn có tranh chấp nhất định nhưng mọi quốc gia trên thế giới đều đang sống chung dưới một mái nhà nên việc hủy diệt nhau hoàn toàn không thể xảy ra...ngược lại là vì lo sợ mối nguy từ ngoài Trái Đất."

" Ngoài Trái Đất!" Trần Thiên nhấn mạnh lại, hắn từng xem vô số bộ phim về viễn cảnh người ngoài hành tinh xâm lược Trái Đất nên hiểu rõ về viễn cảnh đó.

Phạm Đồng lấy trong ngực áo ra một tấm thẻ cứng đặt lên mặt bàn, hắn nói tiếp : "300 mạng người đã chết trong chưa đầy 20 phút, bọn chúng có sức mạnh thể chất vượt trội, tàn nhẫn và khát máu. Rất có thể đây chỉ là một nhóm nhỏ của lực lượng trinh sát mà lũ ngoài hành tinh cử đi...một khi chúng tấn công tổng lực thì loài người sẽ lâm nguy."

Trên tấm thẻ mà Phạm Đồng đặt lên bàn có mặt của Trần Thiên, thông tin tên tuổi,...

" Qua tìm hiểu chúng tôi biết cậu khá nổi trong lứa tuổi của mình, là một mầm mống tốt để đào tạo. Tương lai của Trái Đất cần những người như cậu... Để bảo vệ quê hương và người thân hãy gia nhập làm thành viên của Liên Minh Thế Giới... Hãy trở thành Chiến Hành Giả."
 
anime sex
cliphot
Back
Top