Là môi giới bất động sản. Công việc khiến tôi quen với những cuộc gặp chóng vánh, những nụ cười vừa đủ, và những cái bắt tay tạm biệt. Mọi thứ cứ lặp lại cho đến khi E ấy xuất hiện.
E là khách hàng trầm lặng, nhẹ nhàng, ánh mắt buồn. Tôi dẫn E đi xem nhà vài lần. Không hỏi giá nhiều, E chỉ đứng ở ban công nhìn xa xăm. Một lần, giữa chiều mưa, E khẽ hỏi:
“Anh có còn dẫn ai khác lên đây không nếu mai em mua căn này?”
Tôi cười. Không trả lời. Vì tôi biết – mình đã rung động.
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện ngoài công việc. Một vài tin nhắn. Một vài buổi tối muộn. Một cái ôm rất khẽ sau xe. Mọi thứ nhẹ như sương, nhưng đủ để khiến tim tôi nhói khi cô nói:
“Em không mua nữa. Em cần đi.”
Không giận, không níu kéo. Mối quan hệ không tên thì chẳng ai có quyền giữ ai.
Giờ đây, mỗi khi dẫn khách quay lại khu căn hộ đó, tôi vẫn bảo: “View ở đây rất đẹp lúc 5 giờ chiều.” Nhưng tôi không nói… đã từng có một người con gái đứng ở đó, im lặng nhìn trời, và đi mất trước khi tôi kịp giữ.
E chưa từng ký hợp đồng mua nhà. Nhưng với tôi, E là căn hộ đẹp nhất… dù chẳng bao giờ bàn giao.
Kỷ niệm !!!


E là khách hàng trầm lặng, nhẹ nhàng, ánh mắt buồn. Tôi dẫn E đi xem nhà vài lần. Không hỏi giá nhiều, E chỉ đứng ở ban công nhìn xa xăm. Một lần, giữa chiều mưa, E khẽ hỏi:
“Anh có còn dẫn ai khác lên đây không nếu mai em mua căn này?”
Tôi cười. Không trả lời. Vì tôi biết – mình đã rung động.
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện ngoài công việc. Một vài tin nhắn. Một vài buổi tối muộn. Một cái ôm rất khẽ sau xe. Mọi thứ nhẹ như sương, nhưng đủ để khiến tim tôi nhói khi cô nói:
“Em không mua nữa. Em cần đi.”
Không giận, không níu kéo. Mối quan hệ không tên thì chẳng ai có quyền giữ ai.
Giờ đây, mỗi khi dẫn khách quay lại khu căn hộ đó, tôi vẫn bảo: “View ở đây rất đẹp lúc 5 giờ chiều.” Nhưng tôi không nói… đã từng có một người con gái đứng ở đó, im lặng nhìn trời, và đi mất trước khi tôi kịp giữ.
E chưa từng ký hợp đồng mua nhà. Nhưng với tôi, E là căn hộ đẹp nhất… dù chẳng bao giờ bàn giao.
Kỷ niệm !!!



Đính kèm