fb68
68 game bài
32win
nhà cái 789f
X

(Truyện dài) Dục vọng

Câu chuyện về Chi, một người phụ nữ đang trên con đường khai phá dục vọng của mình. Mong các bác like cmt để em có động lực :D

CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15

CHƯƠNG 1:

Bốn giờ sáng. Bóng tối đặc quánh bao trùm căn phòng ngủ quen thuộc, nhưng giấc ngủ vẫn lẩn tránh Chi. Nàng thao thức nhìn lên trần nhà vô định. Bên cạnh, Phong, người chồng năm năm đầu ấp tay gối, đang chìm trong giấc ngủ say nồng, hơi thở đều đều, một sự bình yên xa lạ với tâm trạng nàng lúc này. Sự thân thuộc giữa họ giờ đây sao chỉ còn mang đến cảm giác trống rỗng.

Nàng nhẹ nhàng rời giường, bước vào phòng tắm. Ánh đèn vàng vọt chiếu rọi hình ảnh người phụ nữ trong gương: hai mươi bảy tuổi, một nhan sắc được thừa nhận, đường nét hài hòa, cơ thể vẫn giữ được vẻ thanh xuân. Nhưng có gì đó quá "lành", quá phẳng lặng, thiếu vắng những dấu vết của đam mê cuồng nhiệt, của những đêm không ngủ vì ái ân. Cần một cú sốc, ý nghĩ đó lại lóe lên, một ngọn lửa đủ mạnh để đánh thức con thú đang ngủ quên bên trong.

Nàng ra ban công, tự pha một ly cà phê đen đặc, đắng ngắt. Cái lạnh buổi sớm thấm vào da thịt, nhưng cái lạnh giá thực sự lại đến từ bên trong, từ khoảng trống ẩm ướt, im lìm giữa hai chân nàng, từ sự tẻ nhạt đang gặm nhấm tâm hồn. Hôn nhân của họ giống như một bản nhạc cũ được chơi đi chơi lại, mọi nốt đều đúng nhịp một cách hoàn hảo, nhưng lại thiếu đi những đoạn cao trào khiến người ta nghẹt thở. Phong là người chồng tốt, chu đáo theo mọi tiêu chuẩn, nhưng anh thiếu đi ngọn lửa, thứ mà nàng đang vô vọng tìm kiếm.

Ký ức về cuộc làm tình đêm qua ùa về, nhạt nhẽo và vô vị. Phong đã chủ động, nhưng những động tác của anh chỉ lặp lại một lộ trình nhàm chán cũ kỹ đến đáng buồn. Nụ hôn đáp xuống môi nàng, quen thuộc đến mức khô khan, thiếu vắng hơi ẩm của sự mong chờ hay khao khát. Bàn tay anh lần mò theo thói quen, tìm kiếm cửa mình một cách vụng về hơn là đam mê, không đủ sức khơi gợi. Nàng nhắm mắt, cố gắng gọi về chút ham muốn le lói, nhưng vô ích. Cơ thể chỉ phản ứng theo quán tính, tiết ra chút dịch nhờn miễn cưỡng như một nghĩa vụ, trong khi sâu bên trong, âm đạo vẫn trơ lì, âm vật im lìm không một rung động.

Rồi dương vật Phong tiến vào, mang theo cảm giác lấp đầy quen thuộc nhưng lạnh lẽo, thành âm đạo gần như thờ ơ không đáp lại. Những cú thúc của anh đều đặn như một cỗ máy được lập trình sẵn, chỉ là ma sát đơn thuần về mặt vật lý, không tạo ra chút khoái cảm đáng kể nào. Nàng nghe tiếng anh thở gấp bên tai, một giai điệu đơn điệu của sự gắng sức hơn là đê mê. Nàng lại phải diễn, buông ra vài tiếng rên khe khẽ để anh không thấy hụt hẫng, để nghi lễ này sớm kết thúc. Rồi anh xuất tinh, một sự lấp đầy vô nghĩa bên trong nàng, để lại cảm giác thừa thãi, xa lạ của thứ tinh dịch từ người chồng mà nàng từng yêu. Anh lăn ra ngủ gần như ngay lập tức, bỏ lại nàng thao thức với nỗi thất vọng và cảm nhận rõ hơn bao giờ hết sự vô hồn của thứ tình dục họ đang có. Nó chỉ còn là một nghi lễ trống rỗng.

Nàng khao khát một sự khác biệt, những cảm xúc sống động hơn, mãnh liệt hơn. Nàng cần một cú sốc đủ mạnh để phá vỡ cái vỏ bọc ổn định nhưng tẻ nhạt đang dần giết chết con người thật của nàng từ bên trong.

Khi Phong thức dậy, anh vòng tay ôm nàng từ phía sau. Vẫn là cái ôm quen thuộc ấy, mang lại cảm giác an toàn nhưng không đủ ấm áp để xua đi cái lạnh giá trong lòng nàng. "Em không ngủ được à?" anh hỏi, giọng ngái ngủ. Sự không đồng điệu giữa họ trở nên rõ rệt trong khoảnh khắc đó. Anh đề nghị tối nay đi ăn nhà hàng để thay đổi không khí. "Sao cũng được anh," nàng đáp thờ ơ, chẳng còn chút hứng thú nào.

Nhà hàng sang trọng vẫn là nơi quen thuộc họ hay đến. Phong hào hứng kể về những dự án mới ở công ty, về những thành công anh đạt được. Chi ngồi đối diện, cố gắng lắng nghe, mỉm cười xã giao đúng lúc, nhưng tâm trí nàng đã trôi đi từ lúc nào, lạc vào những suy nghĩ mông lung.

Trên đường lái xe về nhà, không gian trong xe trở nên im lặng. Bất ngờ, Phong ngập ngừng lên tiếng, phá vỡ sự tĩnh lặng: "Chi này... Anh có đọc được vài thứ trên mạng... về mấy cách để... làm mới đời sống vợ chồng."

Tim nàng khẽ thắt lại, một sự tò mò xen lẫn cảnh giác dâng lên. "Cách gì vậy anh?" nàng hỏi, cố giữ giọng bình thường.

Phong liếm môi, có vẻ hơi căng thẳng. "Ừm... có một cách khá đặc biệt... người ta gọi là... swing. Em đã nghe bao giờ chưa?"

Swing. Từ đó vang lên trong đầu nàng, lạ lẫm, cấm kỵ, đầy nguy hiểm. Nhưng nó lại chạm đúng vào góc tối sâu thẳm, nơi nàng đang khao khát phá vỡ mọi giới hạn, mọi quy tắc. Nàng lắc đầu, cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, một hơi ấm kỳ lạ bắt đầu lan tỏa từ bụng dưới.

Phong hắng giọng, nói tiếp, giọng lí nhí hơn: "Có một kiểu gọi là 'soft swing'... nghĩa là hai cặp đôi sẽ cùng ở trong một không gian, vẫn làm tình với bạn đời của mình thôi, nhưng... ờ... có thể nhìn thấy nhau."

Nàng sững người. Nhìn người khác làm tình? Bị người khác nhìn thấy mình làm tình? Trần trụi. Táo bạo. Một sự giằng xé dữ dội nảy sinh trong lòng nàng, giữa những chuẩn mực đạo đức đã ăn sâu và một sự tò mò bệnh hoạn đang trỗi dậy mạnh mẽ. Một luồng kích thích thể xác hoàn toàn mới lạ dâng lên khi nàng tưởng tượng ra cảnh tượng đó: cơ thể mình phơi bày dưới ánh mắt của một người đàn ông xa lạ, tiếng rên của mình bị lắng nghe... và được chứng kiến bản năng tình dục nguyên sơ nhất của người khác – liệu điều đó có đủ mạnh để lấp đầy khoảng trống đang lớn dần trong nàng?

"Anh... anh thực sự muốn thử điều đó sao?" Giọng nàng run run, không giấu nổi sự bối rối.

"Anh không biết nữa," Phong thở dài, có vẻ anh cũng không chắc chắn. "Anh chỉ cảm thấy chúng ta cần cái gì đó khác biệt. Một cú hích..."

Nàng im lặng, không đáp. Đầu óc nàng quay cuồng với những hình ảnh tưởng tượng và những luồng suy nghĩ trái ngược. Lý trí nàng đang gào thét phản đối. Nhưng sâu thẳm bên trong, cơ thể nàng, tâm hồn nàng đang đói khát một cường độ khác, đang bị cám dỗ bởi ý nghĩ điên rồ nhưng đầy mê hoặc này.

"Em... em nghĩ sao?" Phong hỏi lại, giọng chờ đợi.

Nàng quay mặt đi, nhìn ra khung cảnh mờ ảo bên ngoài cửa xe. "Em... em cần thời gian để suy nghĩ, anh ạ."

Phong không ép buộc. "Ừ. Em cứ suy nghĩ kỹ đi."

Xe về đến nhà trong im lặng. Nhưng từ "swing" cứ ám ảnh tâm trí Chi. Một cơn ngứa ngáy thể xác mơ hồ trỗi dậy.
Đêm đó, nàng thức trắny, tìm hiểu ẩn danh về khái niệm này. Những hình ảnh, những câu chuyện nàng đọc được vừa khiến nàng sợ hãi vừa kích thích tột độ. Nỗi sợ về những rủi ro, về sự băng hoại vẫn còn đó, nhưng khao khát được thoát khỏi cái lồng tù túng của sự nhàm chán, được nếm trải những cảm giác mạnh mẽ, mới lạ ngày càng trở nên mãnh liệt hơn. Bản năng tình dục bị kìm nén bấy lâu nay đang đòi được giải phóng. Lời đề nghị của Phong, dù điên rồ và bất ngờ, lại vô tình mở ra một cánh cửa mà nàng không chắc mình có đủ can đảm để bước qua hay không.
 
Sửa lần cuối:
Văn phong trau chuốt, từng dòng nắn nót, chuẩn chính tả, giọng điệu truyền cảm và tình cảm. Truyện dục nhưng không tục, mình rất thích.

Chưa đọc hết chap1 phải comment ngay rồi, nhưng nhất định sẽ đọc hết. Cảm ơn tác giả :) không cần thấy mặt cũng biết là đẹp trai rồi ^^
 
chuyện hay và thu hút quá thớt ơi. càng đọc càng thu hút và căng thẳng cứng hết cả người. chúc thớt nhiều sk và đều tay ra tiếp theo những chap kế.
 
Tuần công tác còn lại trôi qua nhanh chóng. Ban ngày là công việc, đến đêm Chi vẫn gọi điện về nhà. Phong giờ đây hoàn toàn cởi mở kể về những buổi "vui vẻ" với Hiền. Chi lắng nghe, có chút không chú ý. Nàng cũng nói chuyện với Hiền, xác nhận chuyện Khôi đã được giải quyết ổn thỏa, nhưng tuyệt nhiên không hé một lời về sự cố với Ông Quang. Bí mật này, nàng quyết giữ chặt.

Mối lo về Khôi đã được gỡ bỏ sau lời xin lỗi bất ngờ của cậu ta. Tâm trí nàng nhẹ nhõm hơn, nhưng cơ thể lại bắt đầu cảm nhận sự âm ỉ quen thuộc nơi hạ bộ, một sự sẵn sàng về mặt thể xác đang trỗi dậy sau những ngày căng thẳng. Nhưng điều làm nàng băn khoăn là bốn ngày trôi qua kể từ đêm đó ở khách sạn mà bõng dưng thái độ chuyên nghiệp tuyệt đối, không một chút đả động của Ông Quang trong những ngày làm việc còn lại lại khiến nàng có chút bứt rứt và tò mò. Ông ta hoàn toàn như chưa có chuyện gì xảy ra sao? Hay đang chờ đợi điều gì?

Ngày hôm sau. Một cuộc họp quan trọng với đối tác diễn ra trong phòng hội nghị lớn của khách sạn. Ánh sáng giảm tối đa, chỉ còn nguồn sáng từ máy chiếu hắt lên, tạo không khí mập mờ, tập trung. Chi và Ông Quang ngồi cạnh nhau ở dãy bàn đầu, gần bục trình bày. Mọi người đều hướng mắt về màn hình lớn.

Chi mặc váy công sở dáng xòe, thanh lịch, dài đến gối. Khi đến lượt mình, nàng - với vai trò Chuyên viên Chiến lược cấp cao - bình tĩnh đứng dậy tại chỗ, cầm lấy bút trình chiếu, sẵn sàng bắt đầu phần thuyết trình của mình.
Giọng nói trôi chảy, chuyên nghiệp:

"Kính thưa quý vị, dựa trên phân tích dữ liệu thị trường quý vừa qua, chúng ta có thể thấy một xu hướng tăng trưởng ổn định ở phân khúc khách hàng..."

Nàng đang nói thì đột nhiên, một bàn tay ấm áp, quen thuộc đặt nhẹ lên lưng nàng. Cái chạm bất ngờ khiến nàng khựng lại trong một phần nghìn giây, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tiếp tục.

"...với tỷ lệ chuyển đổi đạt mức 15%, vượt kỳ vọng ban đầu."

Bàn tay đó di chuyển chậm rãi, lướt dọc cột sống, một cảm giác hơi nhột và khó chịu bắt đầu len lỏi. Rồi nó trượt xuống thấp hơn, dừng lại nơi bờ mông căng tròn. Tim Chi đập nhanh hơn một chút. Nàng hắng giọng nhẹ.

"Khụ... Xin lỗi quý vị." Nàng tiếp tục, giọng cố gắng giữ đều.
"Yếu tố tiếp theo cần xem xét là hiệu quả của chiến dịch truyền thông gần đây..."

Nàng cố gắng tập trung vào slide trên màn hình, nhưng sự hiện diện của bàn tay kia trên mông mình khiến nàng không thể hoàn toàn lơ đi. Nó cứ nán lại đó, thỉnh thoảng lại xoa nhẹ một cách lơ đãng như vô thức.

"...Kết quả khảo sát cho thấy độ nhận diện thương hiệu tăng 8%," nàng tiếp tục, giọng vẫn đều, nhưng hơi thở có phần nông hơn một chút. Bàn tay kia khẽ nhúc nhích, dò dẫm luồn vào bên dưới lớp váy xòe. Da thịt non mềm nơi đùi trong đột ngột tiếp xúc với hơi ấm từ bàn tay lạ. Nàng hơi giật nhẹ người, phải cố lắm mới không lùi lại.

"Điều này... khụ... điều này cho thấy chiến lược tiếp cận của chúng ta là đúng hướng."

Bàn tay hư hỏng đó không dừng lại, nó trượt lên cao hơn, táo bạo tìm đến nơi giao giữa hai chân. Nàng cảm nhận rõ từng ngón tay ông ta đang nhẹ nhàng mân mê lớp quần lót ren mỏng manh, ngay sát mép âm hộ. Một luồng điện giật mạnh chạy dọc cơ thể, nàng phải nuốt khan để lấy lại giọng.

"Tuy nhiên... cần tối ưu hóa thêm... về mặt chi phí..." Âm đạo nàng bắt đầu phản ứng không tự chủ, lớp dịch nhờn ấm nóng từ từ tiết ra, thấm dần vào lớp vải ren. Cảm giác bứt rứt tăng lên.

Nàng gần như nín thở, cố gắng duy trì vẻ mặt chuyên nghiệp, nhưng bên dưới lớp váy, sự tra tấn chậm rãi kia đang khiến nàng phát điên. Những ngón tay ông ta bắt đầu nghịch ngợm hơn, nhưng vẫn giữ sự chậm rãi đến khó chịu. Ông ta dùng một ngón tay, nhẹ nhàng miết dọc theo khe âm hộ qua lớp quần lót, rồi dừng lại nơi hạt nhân bé nhỏ đang bắt đầu nhạy cảm, không ấn mạnh mà chỉ lướt qua, rồi lại lướt lại, một sự trêu đùa tàn nhẫn. Tiếng "ưm" khe khẽ suýt bật ra khỏi cổ họng. Nàng vội ho nhẹ để che đi.

"Khụ... Các... các đề xuất cụ thể... được trình bày ở slide số 5." Cảm giác bị kích thích công khai, giữa hàng chục ánh mắt đang đổ dồn vào mình, vừa nhục nhã vừa mang lại một sự kích thích lệch lạc đến điên cuồng. Sự bứt rứt, khao khát một cái chạm mạnh mẽ hơn khiến cơ thể nàng khẽ run lên.

Đột nhiên, nàng cảm thấy những ngón tay ông ta từ tốn kéo lệch quần lót sang một bên. Làn da trần trụi, nóng bỏng nơi cửa mình nàng tiếp xúc trực tiếp với đầu ngón tay chai sần. Một tiếng thở hắt ra nghẹn ngào bị nàng nuốt vội vào trong. Ngón tay đó không tấn công âm vật dồn dập, mà lại lướt nhẹ qua hai mép môi âm hộ ướt át, rồi mới tìm đến hạt nhân đang run rẩy, bắt đầu xoa nhẹ, xoay tròn với nhịp điệu đều đều, chậm rãi. Khoái cảm âm ỉ nhưng dai dẳng khiến đầu gối nàng như muốn khuỵu xuống.

"Số liệu... trên màn hình... thể hiện rõ tiềm năng tăng trưởng..."Nàng phải bám nhẹ vào mép bàn thuyết trình để đứng vững, cố gắng tỏ ra như đang nhấn mạnh vào biểu đồ.

Chưa kịp định thần, Ông Quang dùng các ngón tay còn lại, túm lấy mép chiếc quần lót ren của nàng và từ từ, kéo tụt nó xuống. Nàng điếng người, nhưng không dám cử động mạnh. Chiếc quần nhỏ trượt dọc theo bắp chân, rồi mắt cá chân, cuối cùng rơi xuống và nằm im trên đôi giày cao gót của nàng. Hoàn toàn trần trụi từ eo trở xuống, chỉ có lớp váy xòe che đậy.

"Uh... Chuyển sang... khụ... xin lỗi quý vị, tôi hơi khó chịu trong người... chuyển sang các mục tiêu chiến lược dài hạn..." Nàng đưa tay lên che miệng ho, mặt hơi đỏ lên. Cảm giác trống trải, dễ bị tổn thương nhưng cũng đầy kích thích lan tỏa.

Ngay lúc đó, một ngón tay rắn chắc, ướt át dịch nhờn của chính nàng, chạm nhẹ vào cửa mình đang hơi hé mở, rồi dừng lại, thăm dò. Sau đó, ngón tay ấy mới từ từ tách hai mép thịt mềm mại, sưng mọng ra nhẹ nhàng tiến vào bên trong. Một tiếng rên bị chặn lại nơi cổ họng. Nàng cảm nhận rõ ngón tay ông ta bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng bên trong cái hang động ẩm ướt, nóng bỏng, lúc xoay tròn, lúc khẽ ấn vào thành âm đạo, rồi lại rút ra một chút, lặp đi lặp lại khoan thai, chậm rãi.

"Khả năng... giữa các... khụ... giữa các bộ phận là... rất lớn..." Nàng lại ho, cố gắng che giấu tiếng thở gấp. Thành âm đạo co thắt liên tục, ôm siết lấy ngón tay xâm nhập. Dịch nhờn ấm nóng không ngừng tuôn ra, giờ đây không còn gì ngăn cản, chảy thành dòng dọc theo đùi non. Tiếng "nhóp nhép" khe khẽ, ẩm ướt vang lên trong sự im lặng tương đối dưới lớp váy, một âm thanh dâm dục khiến nàng càng thêm bối rối và hứng tình. Từng thớ thịt bên trong âm đạo nàng như đang run rẩy khao khát.Nàng cố gắng hoàn thành những câu cuối cùng của phần trình bày, giọng run run rõ rệt, mặt đỏ bừng như người đang sốt cao.

"Vì vậy... kết luận... là... chúng ta cần... cần phải đẩy mạnh giai đoạn hai... ngay lập tức..." Nàng cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa. Sự bứt rứt lên đến đỉnh điểm, muốn nhiều hơn, nhanh hơn, mạnh hơn nữa, nhưng lại hoàn toàn bất lực trước tình huống trớ trêu này. Ngón tay kia vẫn di chuyển đều đều, chậm rãi, như cố tình tra tấn nàng. Nỗi sợ bị bại lộ và cơn cực khoái đang dồn nén đến mức muốn vỡ òa khiến toàn thân nàng căng cứng.

"...Xin hết... khụ... phần trình bày của tôi... Xin lỗi vì giọng không được tốt hôm nay..." Nàng cố gắng hoàn thành phần trình bày, giọng run run, mặt đỏ bừng. Nàng cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa. Bứt rứt, muốn nhiều hơn, nhanh hơn, nhưng lại hoàn toàn bất lực. Nỗi sợ bị bại lộ và cơn cực khoái đang chực chờ khiến toàn thân nàng căng cứng.

Đúng lúc đó, ngón tay đang giày vò bên trong nàng đột ngột rút ra. Sự hụt hẫng khiến nàng suýt loạng choạng. Nàng quay lại nhìn Ông Quang, cố giữ vẻ mặt bình tĩnh. Ông ta cũng đang nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm đầy thỏa mãn và thách thức. Rồi, trước ánh mắt sững sờ của nàng, ông ta từ từ đưa ngón tay vừa rút ra khỏi người nàng lên miệng, và khẽ mút nhẹ đầu ngón tay vẫn còn bóng loáng dịch thể của nàng.

Mặt Chi nóng bừng. Nàng nhanh chóng ngồi xuống ghế, cảm nhận rõ sự trống trải và ẩm ướt nhớp nháp giữa hai chân, chiếc quần lót vẫn còn nằm dưới sàn.

"Chị Chi, chị không sao chứ ạ? Mặt chị đỏ quá," một đồng nghiệp nữ lo lắng hỏi nhỏ.

"À... không sao... chắc do hơi nóng thôi," Chi cố gắng mỉm cười.

Cuộc họp kết thúc. Mọi người rời đi. Chỉ còn Chi và Ông Quang. Nàng ngồi yên, không dám cử động, cảm giác nhục nhã và phấn khích vẫn còn. Nàng cúi xuống, định nhặt quần lót thì Ông Quang đã nhanh hơn. Ông ta nhặt chiếc quần lót ren lên, ngắm nghía rồi thản nhiên nhét vào túi áo.

Ông ta nhìn nàng, ánh mắt kẻ cả, thích thú. "Món đồ nhỏ xinh này," ông ta nói. "Coi như vật kỷ niệm. Nếu cô em muốn lấy lại..." Ông ta nhếch mép. "...thì cứ nói với tôi một tiếng."

Nói rồi, ông ta quay người, thong thả rời đi, bỏ lại Chi ngồi đó, trần trụi dưới lớp váy, trống trải giữa hai chân và một mớ cảm xúc hỗn độn.

Trở về phòng khách sạn chiều đó, Chi đóng sập cửa, dựa lưng vào tường, thở hổn hển. Hình ảnh ngón tay Ông Quang, ánh mắt thách thức, hành động mút ngón tay và chiếc quần lót bị lấy mất cứ quay cuồng. Nàng vào phòng tắm, nước nóng xối lên người nhưng không thể gột rửa cảm giác ngứa ngáy từ bên trong. Nàng cần giải tỏa ngay lập tức.

Quấn khăn tắm, nàng nằm vật ra giường. Bàn tay run run tìm đến giữa hai chân, nơi vẫn còn ẩm ướt và nhạy cảm. Ngón tay chạm vào âm vật đã sưng lên, chỉ một chạm nhẹ đã khiến nàng khẽ rên. Nàng bắt đầu tự mình mơn trớn, cố gắng tái tạo cảm giác Ông Quang mang lại. Nàng di chuyển ngón tay thật chậm, miết nhẹ, rồi xoay tròn quanh âm vật, mô phỏng sự trêu ngươi chậm rãi. Khoái cảm dâng lên, nhưng thiếu đi sự kiểm soát từ bên ngoài.

Bứt rứt, nàng tăng tốc độ, ngón tay day ấn mạnh hơn, nhanh hơn vào hạt nhân đang rung lên. Đồng thời, đưa một ngón tay khác vào sâu bên trong âm đạo đang co thắt và trơn tuột dịch nhờn. Nàng tưởng tượng đó là ngón tay Ông Quang. Cơn cực khoái ập đến khá nhanh, cơ thể co giật, âm đạo co thắt. Nhưng khi cơn co giật qua đi, sự thỏa mãn lại không trọn vẹn. Nó chỉ là sự giải tỏa thể xác đơn thuần, không thể chạm tới cái tầng sâu bứt rứt, khao khát được tra tấn, được điều khiển chậm rãi mà Ông Quang đã khơi dậy.

Nàng nằm đó, mệt lả nhưng không buồn ngủ. Cơn nứng vẫn âm ỉ. Nàng lại tiếp tục thủ dâm, hết lần này đến lần khác, cố gắng tìm lại cảm giác đó, nhưng vô ích. Mỗi cơn cực khoái chỉ càng làm rõ sự thiếu hụt, khao khát một bàn tay khác, một sự điều khiển khác. Nàng nhận ra, Ông Quang đã gieo vào cơ thể và tâm trí nàng một loại khoái cảm gây nghiện mới, gắn liền với sự chờ đợi, khó đoán và quyền lực.

Ngày hôm sau, trên chuyến bay về nhà, tâm trí Chi vẫn bị ám ảnh. Nàng mệt mỏi nhưng cũng tràn đầy năng lượng bồn chồn.

Tối đó, về nhà, Phong đón nàng bằng bữa tối ấm cúng. Khi anh chủ động đòi hỏi, Chi không từ chối, thậm chí còn cố chủ động hơn để giải tỏa sự bức bối. Họ làm tình, Phong nồng nhiệt hơn, có lẽ cảm nhận được sự khác lạ. Nhưng sự quen thuộc của anh, những cú thúc mạnh mẽ nhưng đều đặn, thiếu đi sự biến ảo, cái chậm rãi tra tấn, lại khiến nàng thất vọng. Dù cơ thể vẫn phản ứng, âm đạo vẫn co bóp, nàng đạt cực khoái, nhưng nó nhạt nhẽo, hời hợt. Không thể so sánh với cảm giác bị Ông Quang điều khiển.

Nằm bên cạnh Phong đang say ngủ, Chi cảm thấy trống rỗng và bứt rứt hơn bao giờ hết. Sự giải tỏa thể xác với chồng không đủ, mà còn làm nổi bật hơn khao khát mãnh liệt với trải nghiệm đặc biệt kia. Nàng nhìn vào bóng tối, tâm trí bị chiếm lĩnh bởi hình ảnh ngón tay chai sần, ánh mắt thách thức, chiếc quần lót bị lấy mất, và một quyết định lạnh lùng hình thành: Nàng phải tìm gặp ông ta. Nàng cần lấy lại "vật kỷ niệm" đó, và quan trọng hơn, nàng cần nếm trải lại, phải chinh phục được cái cảm giác bị điều khiển đầy mê hoặc kia.
 
@hiepsichimung
Bác Hiệp Sĩ Chim Ưng này cảm giác phải là Chim Đại Bàng mới đúng. Em mới đọc hết chương 1. Hứa sẽ đọc hết. Câu từ quá trau chuốt. Em thích văn phong của bác.
 
Một chap rất hay! Cảm ơn tác giả!
 
CHƯƠNG 20:

Giọng nói chuyên nghiệp của thư ký Ông Quang vang lên qua điện thoại: "Chị Chi, phiền chị lên phòng sếp một lát để trao đổi thêm về định hướng chiến lược mới ạ." Một cảm giác hồi hộp khó tả len lỏi trong lồng ngực Chi, không hẳn sợ hãi, mà là sự chờ đợi một điều gì đó sắp xảy ra. Nàng chuẩn bị tài liệu, sẵn sàng bước vào "lãnh địa" của ông ta với tâm trạng phức tạp, vừa cảnh giác vừa có chút mong đợi.

Nàng gõ cửa. Tiếng "Mời vào" trầm ấm quen thuộc. Chi đẩy cửa bước vào và khựng lại ngay ngưỡng cửa. Mắt nàng mở to, tim như ngừng đập. Cả vì khung cảnh đang diễn ra lẫn người phụ nữ đang ở đó.

Ông Quang đang ngồi trên sofa, lưng dựa thoải mái, dáng vẻ ung dung. Và ngồi trên người ông ta, quay mặt ra phía Chi, không ai khác chính là Ngọc – cô thư ký trẻ, cô gái có ánh nhìn tò mò đặc biệt trong buổi swing với Khôi hôm trước. Ngọc đang thực hiện những chuyển động lên xuống nhịp nhàng trên người Ông Quang. Cúc áo sơ mi xanh nhạt của cô đã mở tung, để lộ hoàn toàn đôi gò bồng đảo trắng nõn, không hề có áo lót, hai đầu vú hồng hào khẽ rung lên theo từng nhịp nhún. Chân váy công sở bị kéo tốc lên tận eo, phơi bày cặp mông tròn trịa và đôi chân thon dài.

Từ vị trí của Chi, nàng nhìn thấy rất rõ điểm kết nối. Chiếc quần lót ren trắng của Ngọc bị kéo lệch sang một bên. Cửa mình hồng hào, không một sợi lông, hơi sưng mọng và ướt át đang mở ra, bao bọc lấy thân dương vật sẫm màu, rắn chắc của Ông Quang. Với mỗi nhịp Ngọc nhún xuống rồi lại nhấc hông lên, Chi thấy rõ thân dương vật bóng loáng dịch nhờn lại trượt ra một chút, để lộ phần gốc nơi tiếp xúc với cửa mình ướt át, rồi lại lún sâu vào bên trong. Tiếng nhóp nhép khe khẽ, ẩm ướt phát ra đều đặn từ sự ma sát. Thỉnh thoảng lại xen lẫn tiếng bạch bạch rất nhẹ. Lớp dịch nhờn trong suốt, óng ánh bám quanh gốc dương vật và rỉ ra từ cửa mình Ngọc ngày càng nhiều. Khuôn mặt Ngọc cúi xuống, nhưng Chi vẫn thấy đôi mắt cô nhắm nghiền, hàng mi dài khẽ rung, và thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên khe khẽ.

Tim Chi đập loạn xạ. Một sự ngỡ ngàng bao trùm. Ngọc? Cô gái đi cùng Khôi? Đang làm tình với Ông Quang? Ngay tại đây? Ký ức về ánh mắt tò mò của Ngọc đêm đó, về nụ hôn bất ngờ trong lúc thác loạn thoáng hiện. Cô ta biết mình! Sự nhận thức đó khiến mọi thứ càng thêm kỳ quái. Cảm giác bị đặt vào tình huống trớ trêu khiến nàng hơi bối rối.

"A, Chi. Vào đi, ngồi đi," Ông Quang ngẩng đầu lên, nhìn nàng, giọng hoàn toàn bình thường. Ông ta khẽ đặt một tay lên mông Ngọc, vỗ nhẹ. Ngọc khẽ giật mình, nhịp nhún hơi nhanh hơn, nhưng chỉ dám liếc nhanh về phía Chi một cái rồi lại vội cúi gằm mặt, má đỏ bừng.

Chi hít một hơi sâu, bước tới chiếc ghế bành đối diện, ngồi xuống. Nàng đặt tập tài liệu lên bàn kính, cố gắng nhập vai vào cuộc họp, nhưng mắt không thể không dõi theo màn trình diễn xác thịt kia.

"Về bản đề xuất tôi gửi sáng nay," Ông Quang bắt đầu, giọng điệu chuyên nghiệp. "Hướng tiếp cận thị trường ngách khá tiềm năng, nhưng cần làm rõ hơn về nhóm khách hàng mục tiêu." Ông ta nói, và bằng một cử chỉ nhẹ nhàng, ông ta dùng tay đỡ lưng Ngọc, để cô ngả người ra sau, tựa hoàn toàn vào lòng ông. Tư thế mới này khiến phần thân dưới của Ngọc càng phơi bày rõ hơn. Ông Quang bắt đầu tự mình thúc nhẹ từ dưới lên, nhịp điệu chậm rãi, chắc chắn.

Chi cố gắng tập trung trả lời. "Dạ, thưa sếp. Tôi nghĩ chúng ta nên tập trung vào nhóm khách hàng trẻ..." Giọng nàng hơi khô. Nàng thấy rõ hơn cách dương vật Ông Quang ra vào bên trong Ngọc. Lớp thịt âm đạo hồng hào, mềm mại ôm lấy thân dương vật theo từng cú thúc. Tiếng "phập phập" nhẹ nhàng nhưng đều đặn vang lên, hòa cùng tiếng "nhóp nhép" ướt át. Ngọc rên lên một tiếng "ưm..." dài hơn khi Ông Quang thúc sâu hơn một chút, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, môi thoáng nụ cười nhẹ vì khoái cảm.

"...có thu nhập ổn định và quan tâm đến công nghệ," Chi tiếp tục, mắt không thể rời khỏi cảnh tượng đó. Nàng thấy bàn tay Ông Quang luồn vào bên trong áo sơ mi đã bung cúc của Ngọc, thản nhiên xoa nắn bầu ngực trắng nõn. Rồi ngón cái và ngón trỏ ông ta tìm đến đầu vú hồng hào, khẽ vê nhẹ. Ngọc khẽ ưỡn người, tiếng rên trở nên rõ hơn, mặt đỏ bừng nhưng chỉ là sự ngượng ngùng xen lẫn hưởng thụ. Những cú thúc từ dưới của Ông Quang cũng mạnh hơn một chút, nhưng vẫn giữ sự kiểm soát tinh tế.

"Cô phân tích sâu hơn về đối thủ cạnh tranh trực tiếp xem nào," Ông Quang yêu cầu Chi, nhưng bàn tay kia không để yên. Nó lần xuống dưới váy Ngọc, tìm đến nơi hai cơ thể đang quấn quýt. Những ngón tay chai sần bắt đầu mân mê quanh cửa mình đang bao bọc lấy dương vật ông ta, rồi trực tiếp chạm vào âm vật của Ngọc, khẽ miết nhẹ, day ấn đầy kỹ thuật.

Ngọc thở dốc dữ dội, cơ thể bắt đầu run rẩy. Những cú thúc của Ông Quang trở nên gấp gáp hơn, mạnh mẽ hơn. Tiếng da thịt va chạm pạch pạch vang lên rõ ràng, trần trụi. Tiếng rên của Ngọc không còn kìm nén, bật ra thành những âm thanh ư ử, nức nở, rõ ràng là tiếng rên của khoái cảm đang dâng trào.

Chi ngồi đó, chứng kiến tất cả. Sự bối rối ban đầu dần lắng xuống, nhường chỗ cho một sự chú tâm đặc biệt vào những gì đang diễn ra. Nàng quan sát Ngọc, rồi Ông Quang, mối quan hệ của họ. Một sự hứng thú kỳ lạ khi nhìn thấy bức tranh quyền lực và ham muốn được bày ra trước mắt lại trỗi dậy. Nàng cảm nhận sự ẩm ướt giữa hai chân mình ngày càng rõ rệt.

Khi Chi vừa kết thúc phần phân tích, Ông Quang không đáp lại ngay. Ông ta ngả đầu ra sau, mắt nhìn lên trần, tay vuốt cằm như đang đăm chiêu. Vẻ mặt hoàn toàn tập trung "công việc". Nhưng Chi thấy rõ, bên dưới vẻ trầm ngâm đó, hông ông ta không ngừng lại. Ngược lại, những cú thúc trở nên mạnh mẽ và dứt khoát hơn, nhịp điệu gấp gáp như chạy nước rút. Dương vật ông ta đóng sâu vào bên trong Ngọc, khiến cô bé cắn chặt môi, người căng cứng. Tiếng "phập phập" dồn dập, ướt át cực độ. Chi thấy rõ cơ bụng Ông Quang gồng lên.

Rồi, với một cú thúc cuối cùng, sâu và mạnh, Ông Quang khẽ nín thở, người hơi cứng lại. Ngọc kêu lên một tiếng "Á!" nghẹn ngào, đỉnh điểm của khoái cảm, người khẽ giật nhẹ, căng cứng rồi mềm ra. Chi nhìn thấy rõ ràng, ngay tại điểm kết nối, những thớ thịt âm đạo hồng hào của Ngọc co bóp liên tục, mạnh mẽ quanh thân dương vật Ông Quang, như muốn vắt kiệt, muốn hút hết từng giọt tinh túy đang được giải phóng.

Ông ta giữ nguyên tư thế, dương vật vẫn nằm trọn vẹn bên trong Ngọc đang thở hổn hển, mặt đỏ bừng, ánh mắt lơ đãng mơ màng. Ông ta giữ như vậy thêm vài giây, để Chi phải chứng kiến cảnh tượng đó: âm đạo Ngọc vẫn đang giật giật khe khẽ quanh dương vật, và một dòng dịch trắng đục, đặc sánh bắt đầu từ từ trào ra từ điểm giao hợp, chảy dọc theo thân dương vật vẫn còn nằm im bên trong, len lỏi qua lớp lông của Ông Quang, tạo thành vệt loang lổ ẩm ướt.

Chỉ sau khi màn co thắt cuối cùng của Ngọc kết thúc, ông ta mới phá vỡ vẻ trầm ngâm giả tạo, quay sang nhìn Chi, ánh mắt bình tĩnh, sâu thẳm.

"Tốt lắm, Chi," ông ta nói đều đều. "Tạm thời như vậy. Cô về chuẩn bị kỹ hơn bản kế hoạch chi tiết." Ông ta nói câu đó trong khi dương vật vẫn còn nằm bên trong Ngọc, và dòng tinh dịch trắng đục vẫn đang từ từ rỉ ra.

Sau khi nói xong, ông ta mới chậm rãi rút dương vật ra khỏi người Ngọc. Khi vật cản cuối cùng rời đi, một dòng tinh dịch đặc sánh nữa từ sâu bên trong âm đạo cô lập tức trào mạnh ra ngoài, chảy xuống và rớt thành giọt xuống đệm sofa.

Ngọc vội vàng ngồi dậy, run rẩy kéo váy, cài lại cúc áo, mặt đỏ bừng, không dám nhìn thẳng vào Chi, chỉ có sự ngượng ngùng và dư âm cực khoái. Ông ta bình thản kéo khóa quần, chỉnh lại trang phục.

"Bản kế hoạch đó," Ông Quang nói tiếp khi Chi đã đứng dậy, chuẩn bị rời đi, giọng nói bình thản nhưng ánh mắt lại mang hàm ý sâu xa, "tôi muốn có thêm phần phân tích rủi ro từ góc độ cá nhân của cô nữa nhé."

Chi hiểu rõ ẩn ý. Nàng chỉ gật đầu, vẻ mặt vẫn giữ nét bình thản, ngọt ngào, nhanh chóng thu dọn tài liệu rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng, bỏ lại sau lưng Ông Quang, Ngọc, mùi tinh dịch nồng nặc và một thông điệp ngầm về cách vận hành của thế giới này.
 
Truyện hay quá. Không quá nhanh mà cũng không quá chậm. Tình tiết hợp lý, đủ để kích thích người đọc. Đều tay nha tác giả ơi
 
Một chap nữa rất hay và nhiều diễn biến tâm lí sâu sắc. Nhẹ nhàng nhưng rất kích thích. Những câu chuyện kiểu như thế này chị em phụ nữ đọc sẽ thấy hấp dẫn nhất.
Cảm ơn tác giả rất nhiều!
 
CHƯƠNG 21:

Vài ngày sau vụ "họp" trong văn phòng, Chi vẫn bứt rứt vì "chiếc quần lót" và cảm giác bị động. Cơ hội đến khi nàng có cuộc họp quan trọng cùng Ông Quang. Sau khi cuộc họp buổi chiều thành công tốt đẹp, trên đường về, Ông Quang có phần thả lỏng, tự mãn. Chi quan sát vẻ tự mãn đó, một khoảnh khắc sơ hở của ông ta. Ý định giành lại thế chủ động nảy sinh một cách mạnh mẽ và thôi thúc. Trong không gian kín của chiếc xe sang, kính được phủ đen mờ, nàng bắt đầu màn khiêu khích.

Khi cuộc trò chuyện về công việc lắng xuống, Chi khẽ nghiêng người, giọng mềm mại, ánh mắt nhìn thẳng vào ông ta có một sự thu hút lạ thường. "Bản phân tích rủi ro... có lẽ cần thêm chút 'thực nghiệm' để đánh giá chính xác hơn, sếp nhỉ?" Giọng nàng ngọt ngào, pha chút ngây thơ nhưng lại đầy ẩn ý.

Ông Quang nhướng mày, rõ ràng bị thu hút bởi sự táo bạo bất ngờ. "Ồ? Cô chuyên viên có cao kiến gì?"

"Ý tôi là,"
Chi tiếp tục, tay nàng di chuyển một cách mượt mà, gần như vô thức, đặt lên quần ông ta, "có những 'rủi ro' mà chỉ khi trực tiếp ''va chạm'', mới thực sự hiểu được giới hạn."

Ông Quang cười khẽ, hứng thú tột độ. "Vậy thì... mời cô chuyên viên 'thực nghiệm'." Ông ta ngả người ra sau, ánh mắt đầy chờ đợi.

Không do dự, Chi nhoài người tới, thành thạo kéo khóa quần ông ta xuống. Dương vật đã hơi cương cứng bật ra. Nàng không ngần ngại cúi đầu, liếm nhẹ lên đầu khấc căng mọng rồi ngậm lấy nó. Nàng bắt đầu chuyển động miệng một cách điêu luyện, đầy tự tin. Lưỡi nàng xoáy quanh vành khấc, rồi mút mạnh hơn, sâu hơn. Một tay nàng lần tìm đến bên dưới, khẽ vuốt ve tinh hoàn đang săn lại của ông ta, tay kia luôn vào bên trong áo, tìm đến đầu vú nhỏ, khẽ day và vê tròn một cách thích thú.

Ông Quang khẽ rít lên, hơi thở trở nên gấp gáp. Tay ông ta siết chặt lấy thành ghế. Chi cảm nhận rõ sự căng cứng của cơ thể ông ta, nghe rõ tiếng rên khẽ bị kìm nén. Nàng mỉm cười nhẹ, thích thú với phản ứng mà nàng đang tạo ra. Nàng tiếp tục, tăng tốc độ, kỹ năng thuần thục khiến ông ta hoàn toàn bị cuốn theo.

Khi cảm nhận ông ta sắp không chịu nổi nữa, Chi khéo léo dừng lại, rút miệng ra khỏi dương vật đang cương cứng tột độ, để lại một vệt nước bọt trong suốt trên đầu khấc. Nàng ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt ông Quang đang mơ màng vì khoái cảm dang dở, ánh mắt nàng trong veo, có chút gì đó chờ đợi.

Rồi, nàng di chuyển một cách nhanh nhẹn, ngồi hẳn lên đùi ông ta. Nàng xoay người, quỳ trên đùi ông ta, mặt đối mặt. Váy bị tốc lên tận eo, nàng tự mình kéo chiếc quần lót đang mặc sang một bên, để lộ hoàn toàn cửa mình đã ướt sũng, hai mép âm hộ hồng hào sưng mọng. Nàng không nói gì, chỉ đưa phần nhạy cảm nhất của mình đến sát khuôn mặt đang ngỡ ngàng của Ông Quang, ánh mắt nàng bình tĩnh, gần như ngây thơ.

Ông Quang sững người một giây trước hành động đảo ngược vai trò đầy bất ngờ này. Nhưng rồi, như bị thôi miên bởi cảnh tượng trước mắt, một nụ cười khẽ xuất hiện trên môi ông ta. Ông ta úp mặt vào háng nàng, lưỡi dày, thô ráp bắt đầu khám phá vùng đất ẩm ướt của nàng. Lưỡi ông ta lướt dọc khe âm hộ, rồi ấn mạnh vào âm vật đang cương cứng. Toàn thân Chi giật bắn. Lưỡi ông ta di chuyển đầy kỹ thuật, xoáy quanh hạt nhân nhạy cảm, liếm sâu vào cửa mình, mút nhẹ. Khoái cảm lạ lẫm dâng lên, mãnh liệt hơn, pha trộn với cảm giác kỳ lạ khi người đàn ông quyền lực này đang phục tùng giữa hai chân nàng. Âm đạo nàng co thắt liên tục, tiếng "nhóp nhép" ướt át vang lên, dịch nhờn trào ra nhiều hơn. Nàng ngửa đầu ra ghế, thở dốc, hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác đê mê được phục vụ.

Khi Chi cảm thấy đủ, nàng khẽ đẩy đầu ông ta ra. Ánh mắt nàng vẫn còn mơ màng vì khoái cảm, nhưng sự chủ động rõ ràng. Nàng tự mình nắm lấy dương vật vẫn đang cương cứng của ông ta, hướng nó vào cửa mình. Nàng từ từ hạ người xuống, âm đạo ướt đẫm dễ dàng nuốt trọn lấy dương vật rắn chắc. Cảm giác căng đầy trở lại, lần này, nàng cảm nhận rõ ràng sự chủ động của mình trong từng chuyển động.

Nàng bắt đầu màn trình diễn bằng âm đạo. Một cái siết chặt đột ngột, lớp thịt nóng ẩm ghì lấy thân dương vật. Ông ta khẽ rít lên, tay siết chặt eo nàng. Chi khẽ cười, một nụ cười thích thú khi cảm nhận phản ứng mạnh mẽ của ông ta dưới sự điều khiển của mình. Nàng thả lỏng, lại siết mạnh, những đợt co thắt nhịp nhàng. Nàng cảm nhận rõ từng đường gân, mạch đập dưới sự kiểm soát điêu luyện. Nàng cố tình co bóp mạnh hơn ở gốc dương vật, rồi siết chặt phần đầu khấc, thích thú quan sát sự thay đổi nhỏ trên nét mặt ông ta.

Tiếng "nhóp nhép" khe khẽ, ướt át vang lên. Dịch nhờn của nàng hòa quyện với dịch tiết của ông ta. Mùi tình dục ngai ngái quyện vào không khí ngột ngạt.

Ông Quang thở gấp, đôi mắt mơ màng. Ông ta cố lấy lại thế chủ động, tay bóp mạnh cặp mông tròn trịa của nàng, vạch hai cánh mông ra, rồi luồn lên nhào nặn, bóp mạnh bầu ngực.

Xe dừng đèn đỏ. Chi liếc ra ngoài, thấy người đi đường ngay sát. Tim nàng đập mạnh vì thích thú, nhưng cảm giác nguy hiểm đó lại càng làm nàng siết chặt cơ âm đạo hơn nữa, một phản ứng vừa sợ hãi vừa phấn khích.

"Cô... khá lắm..." Ông ta thì thầm, giọng khàn đặc, có chút bất lực.

Chi cười nhẹ. Nàng kết hợp co bóp âm đạo với nhấp nhẹ hông lên xuống, xoay tròn. Rồi, nàng bất ngờ kéo tung cúc áo, để lộ bộ ngực trần. Nàng cúi xuống, ấn mạnh một bên bầu ngực căng tròn vào miệng ông ta đang ngỡ ngàng. Đầu vú cương cứng cọ vào lưỡi.

"Ngậm lấy đi, sếp," nàng thì thầm, giọng ngọt ngào như một lời đề nghị không thể chối từ, ánh mắt nàng trong veo, tay giữ chặt gáy ông ta.

Ông Quang hoàn toàn bất ngờ. Phản xạ hé miệng, ngậm lấy bầu vú mềm mại. Chi nhìn thẳng vào mắt ông ta lúc này, ánh mắt sâu thẳm, khi ông ta đang thực hiện hành động phục tùng đó. Một luồng khoái cảm khác lạ, mãnh liệt chạy dọc cơ thể nàng. Sự đảo ngược vai trò, kết hợp với khoái cảm từ âm đạo đang co bóp điên cuồng đã đánh sập hoàn toàn sự kiểm soát của ông ta.

Ông ta gầm lên trầm đục, cơ thể căng cứng, hông giật mạnh vô thức. Chi cảm nhận rõ cơn co thắt dữ dội từ gốc dương vật, rồi dòng tinh dịch nóng bỏng, đặc quánh phun trào mãnh liệt vào tử cung nàng, từng đợt không ngừng. Nó nhiều đến mức nàng cảm nhận sự ấm nóng lan tỏa, cảm giác lấp đầy nghẹt thở. Ngay cả trong cơn cực khoái, nàng vẫn cảm nhận rõ sự khuất phục của ông ta. Nàng để yên dương vật ông ta nằm trọn bên trong, âm đạo vẫn co bóp theo phản xạ, ôm siết lấy thân dương vật đang phun trào, như muốn vắt kiệt. Dòng tinh dịch đặc quánh, trắng đục ứa ra khỏi cửa mình, chảy tràn dọc theo gốc dương vật.

Ngay khoảnh khắc ông ta xuất tinh, cảm nhận sự khuất phục hoàn toàn của người đàn ông quyền lực, Chi cũng đạt đến đỉnh điểm. Cơn cực khoái khác lạ, mãnh liệt hơn vì được cộng hưởng từ cảm giác chiến thắng. Cơ thể nàng co giật mạnh mẽ, âm đạo co thắt điên cuồng quanh dương vật đang dần mềm đi, nàng ngửa đầu ra sau, một tiếng rên thỏa mãn, đầy quyền lực bật ra.

Khi cơn cực khoái lắng xuống, Chi từ từ ngồi thẳng dậy. Nàng chỉnh lại trang phục một cách bình tĩnh, khuôn mặt đỏ bừng nhưng ánh mắt có chút gì đó sâu hơn, khó đoán hơn trước nhưng vẫn giữ vẻ trong veo, ngây thơ. Ông Quang cũng đang cố gắng lấy lại hơi thở, chỉnh lại quần áo, mặt lộ rõ vẻ thỏa mãn cực độ nhưng cũng có chút ngỡ ngàng và một tia nhìn khác lạ khi đánh giá nàng. Xe dừng lại gần khu nhà Chi. Trước khi nàng mở cửa, Ông Quang lên tiếng, giọng còn chút dư âm:

"Tôi sẽ đi châu Âu công tác. Khoảng một tháng." Ánh mắt ông ta có chút dao động.

Chi chỉ khẽ gật đầu. Nàng mở cửa xe, một chân bước ra ngoài, rồi đột ngột dừng lại, quay đầu vào, nhìn thẳng vào mắt Ông Quang, cười tự tin, ánh mắt lấp lánh một sự tinh nghịch khó hiểu.

"À, còn về chiếc quần lót," nàng nói, giọng nhẹ nhàng, bâng quơ, như đang nhắc một chuyện nhỏ nhặt. "Em sẽ lấy lại sau, sếp ạ. Khi nào em thấy thích hợp."

Nói rồi, nàng đóng sập cửa xe, quay lưng bước đi. Cảm nhận dòng tinh dịch ấm nóng bên trong thấm dần qua lớp vải quần lót, cảm giác ẩm ướt, dính nhớp lan tỏa. Một chiến tích ngọt ngào.
 
CHƯƠNG 22:

Ông Quang đi công tác, Phong bận tối mặt, các mối quen khác cũng im ắng. Thiếu vắng kích thích thể xác lẫn tâm lý, Chi thấy buồn chán, bứt rứt khó tả. Nàng lơ đãng trong nhà, không yên, như một con thú bị nhốt trong lồng chờ đợi điều gì đó xảy ra.
Phong, dù bận, thoáng nhận ra sự không ổn của vợ nhưng chỉ dừng ở đó. Rồi anh báo tin Khoa, cậu em họ dưới quê, lên ở nhờ một thời gian chờ nhập học. Phong tả thằng bé ngoan, hiền, nhưng hơi nhút nhát, kiểu "mọt sách". Nàng thờ ơ gật đầu, nghĩ bụng thêm người trong nhà càng phiền.

Khoa đến. Dáng người thấp, hơi tròn, cặp kính dày, tóc tai có phần bù xù hơi bết. Trông cậu ta không hẳn quê mùa, mà giống mấy cậu thanh niên mới lớn dành quá nhiều thời gian cho máy tính hơn là giao tiếp xã hội. Ăn nói vẫn lắp bắp, mặt đỏ khi chào Chi, tay chân lóng ngóng. Nàng chỉ phòng, chỉ nhà tắm ngoài rồi quay đi, ấn tượng ban đầu vẫn là sự khó chịu nhẹ vì vẻ lúng túng đó.

Ba ngày đầu tiên, Khoa đúng là rất yên lặng, phần lớn thời gian ru rú trong phòng với chiếc laptop hoặc điện thoại. Tuy nhiên, Chi bắt đầu để ý thấy những điều khác lạ. Dù cố tỏ ra né tránh, ánh mắt cậu ta thỉnh thoảng lại lén lút quét qua cơ thể nàng khi cậu ta nghĩ nàng không để ý. Một ánh nhìn dừng lại hơi lâu trên đôi chân nàng khi nàng mặc váy ngắn ở nhà, hay thoáng qua vòng một khi nàng cúi xuống lấy đồ. Vài lần nàng bắt gặp ánh mắt đó, Khoa liền giật mình quay đi, mặt đỏ bừng, giả vờ nhìn ra chỗ khác. Có lúc nàng đi ngang qua phòng khách, thấy cậu ta vội vàng gập màn hình laptop lại.

Ban đầu, Chi chỉ thấy hơi khó chịu, có chút khinh thị. "Chắc lại xem ba cái thứ bậy bạ rồi nhìn trộm," nàng nghĩ thầm, xếp cậu ta vào loại thanh niên mới lớn tò mò nhưng nhát gan. Những ánh nhìn đó không đủ để khuấy động nàng, nó quá non nớt, quá vụng về so với những gì nàng đã trải qua và đang tìm kiếm. Nàng vẫn chìm trong sự buồn chán của riêng mình.

Cho đến chiều ngày thứ ba. Nàng đi ngang phòng Khoa, cửa lại hé mở như thường lệ (có lẽ cậu ta quên hoặc cố tình?). Lần này không phải tiếng động, mà là sự im lặng bất thường khiến nàng liếc vào. Khoa đang ngồi trên mép giường, quay lưng lại, vai hơi run. Tay phải cậu ta đang làm việc cật lực bên trong chiếc quần short thun. Thủ dâm. Chuyện này thì nàng không lạ. Nàng định quay đi, sự khó chịu vẫn còn đó.

Nhưng rồi, qua khe cửa, ánh mắt nàng vô tình bắt gặp thứ đang được bàn tay kia bao bọc, di chuyển.

Tim nàng hẫng một nhịp. Một sự tương phản đột ngột và cực kỳ gây sốc. Vẻ ngoài lúng túng, ánh mắt lén lút kia hoàn toàn không ăn nhập gì với dương vật cương cứng, đầy đặn một cách ấn tượng đang hiện ra trước mắt nàng. Nó không hề nhỏ bé. Đầu khấc nở nang, hồng hào, căng mọng như một cây nấm, ngẩng cao đầy kiêu hãnh. Một hình ảnh vừa trần trụi vừa mạnh mẽ.

Cơn sốc ban đầu nhanh chóng nhường chỗ cho một cảm giác khác. Những ánh mắt lén lút nàng bắt gặp mấy ngày qua đột nhiên có ý nghĩa khác. Nó không chỉ là sự tò mò non nớt. Nó là sự thèm khát bị dồn nén hướng về nàng, được nuôi dưỡng bởi những hình ảnh trên màn hình và giờ đây được giải tỏa một cách vụng về. Và cái công cụ đang được dùng để giải tỏa kia... lại có sức hấp dẫn đến không ngờ.

Một cơn nóng ran tức thì lan tỏa từ bụng dưới, dồn xuống nơi kín đang bắt đầu râm ran, co giật. Sự tò mò pha lẫn thích thú trỗi dậy. Hình ảnh cái đầu nấm cương mãn đó như một mồi lửa, đốt cháy sự buồn chán. Ý nghĩ "dạy dỗ" cậu trai tân này, kẻ dám nhìn trộm nàng rồi tự giải quyết một mình, kẻ sở hữu một thứ vũ khí tiềm năng như vậy, trở nên vô cùng hấp dẫn.

Nàng vội vàng lùi lại, má nóng bừng, tim đập loạn nhịp. Cậu nhóc này, với vẻ ngoài và bí mật của mình, đột nhiên trở thành liều thuốc kích thích mà nàng đang cần.

Nhưng rồi lý trí nhắc nhở: Phong. Anh sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này. Khoa là người quen gửi gắm, là trách nhiệm. Đụng vào cậu ta là phá vỡ quy tắc cuối cùng.

Nghịch lý thay, chính rào cản đó lại khiến ham muốn của nàng thêm mãnh liệt. Bí mật. Rủi ro. Cảm giác tội lỗi đan xen phấn khích.

Nàng uống cạn ly nước mát nhằm giải tỏa, nhưng ngọn lửa dục vọng đã được thắp lên. Khoa không còn là cậu nhóc phiền phức nữa. Cậu ta là con mồi mới, là đối tượng cho trò chơi tiếp theo của nàng. Một nụ cười nhẹ nhàng hiện lên.

...........

Vài hôm sau kể từ buổi chiều nhìn trộm Khoa thủ dâm, một sự tò mò pha lẫn hứng tình đen tối đã bén rễ trong Chi. Hình ảnh dương vật căng đầy sức sống tương phản với vẻ ngoài non nớt, rụt rè của cậu ta cứ lởn vởn trong đầu nàng, khuấy động những ham muốn mà chính nàng cũng không ngờ tới. Khoa không còn là cậu em họ phiền phức, mà đã trở thành một "dự án" mới, một đối tượng tiềm năng để nàng khám phá giới hạn của bản thân và cả của cậu ta. Nàng bắt đầu cảm nhận một loại quyền lực mới – quyền lực đến từ việc biết mình có thể gieo rắc ham muốn vào kẻ khác để phục vụ chính mình. Và rồi Phong gọi điện báo, anh phải đi công tác nước ngoài hai tuần. Nàng mỉm cười, báo công ty xin phép được làm việc từ xa trong hai tuần.

Và kế hoạch của Chi âm thầm bắt đầu.

Những ngày tiếp theo, Chi bắt đầu chiến dịch "trêu ghẹo" có chủ đích, nhưng được che đậy dưới vỏ bọc vô tình hoặc có chút quan tâm giả lả. Nàng kết hợp nhiều phương pháp, biến sự hiện diện của mình thành một màn tra tấn ngọt ngào, tập trung vào việc khơi gợi và tận hưởng chính cơn hứng tình đang dâng lên trong mình khi quan sát Khoa.

Chiều, phòng khách. Nàng ngồi trên sofa, mặc quần legging mỏng, ôm sát cặp mông tròn căng, nẩy. Nàng "vô tình" làm rơi cây bút gần chỗ Khoa ngồi. Nàng cúi xuống nhặt thật chậm, cố tình chổng mông về phía cậu ta. Vì không mặc quần lót, lớp vải legging mỏng tang ép sát vào cơ thể, làm lộ rõ khe mông sâu hút và mập mờ cả đường nét của hai mép âm hộ hồng hào, khép hờ ẩn hiện. Nàng biết mắt cậu ta đang dán chặt vào đó, gần như nín thở. Nàng đứng dậy thật chậm, quay lại bắt gặp ánh mắt hoảng hốt của Khoa, rồi mỉm cười nhẹ nhàng. "Tìm gì thế em?" Giọng ngọt ngào, nhưng ánh mắt lại đầy ẩn ý. Khoa lắp bắp quay đi. Thấy cậu ta bối rối vì cơ thể mình, một sự phấn khích độc địa khiến âm đạo nàng khẽ co giật, cảm giác ẩm ướt bắt đầu xuất hiện.

Sáng, trong bếp. Nàng mặc áo hai dây mỏng, không bra. Lúc với tay lấy đồ trên cao, hai đầu vú hồng hào cương cứng lên, đâm thẳng vào lớp vải, nhìn rõ mồn một. Nàng biết Khoa đứng gần đó đang nuốt nước bọt, mắt dán chặt vào ngực mình. Bị nhìn chằm chằm, đầu ti nàng càng ngứa ngáy, nhạy cảm hơn, bụng dưới thắt lại, cơn nứng càng rõ ràng. Nàng quay lại, nhìn thẳng vào mắt Khoa đang đỏ bừng. "Sao thế Khoa? Thấy chị mặc áo này... không đẹp à?" Nàng hỏi bâng quơ, giọng ngây thơ, nhưng cố tình ưỡn nhẹ ngực ra một chút, tận hưởng sự chú ý của cậu ta. Khoa vội lắc đầu, không dám nhìn nữa.

Tối, ở bàn ăn. Nàng ăn dâu tây, cắn nhẹ đầu quả, rồi đưa lưỡi ra liếm phần nước dâu đỏ mọng còn vương trên môi một cách thật chậm rãi, đầy khêu gợi, mắt nhìn thẳng vào Khoa đầy ẩn ý. "Ưm... ngọt quá..." Nàng khẽ rên lên một tiếng đầy ẩn ý, cảm nhận vị ngọt tan trên lưỡi và cả ánh mắt thèm thuồng của Khoa. Cậu ta cứng người, yết hầu chuyển động liên tục.

Nàng còn "tình cờ" suýt ngã khi đi ngang, vịn tay vào người Khoa, áp cả bầu ngực mềm mại vào cánh tay cậu ta trong giây lát. "Ôi, bất cẩn quá!" Nàng kêu lên nhẹ nhàng, rồi nhìn Khoa cười tinh nghịch. "Cảm ơn em đã đỡ chị nhé." Khoa mặt đỏ bừng, lắp bắp không thành lời. Cái chạm bất ngờ và phản ứng của Khoa khiến nàng thích thú, một luồng điện chạy dọc cơ thể.

Đêm hôm đó, sau khi chắc chắn Khoa đã về phòng, Chi chuẩn bị "cái bẫy" cuối cùng, một cái bẫy mà chính nàng cũng háo hức chờ đợi kết quả. Nàng chọn chiếc váy ngủ hai dây bằng lụa mỏng, không mặc gì bên trong. Đèn ngủ mờ ảo. Cửa phòng ngủ hé mở một khoảng vừa đủ. Nàng nằm nghiêng trên giường, quay lưng ra phía cửa, cố tình kéo nhẹ chiếc váy lên cao một chút, để lộ gần hết cặp mông tròn trắng nõn. Nàng nhắm mắt, điều chỉnh hơi thở thật đều, nhập vai một người đang ngủ say hoàn toàn, không chút phòng bị, chờ đợi sự xâm phạm sắp tới.

Im lặng. Nàng nghe tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực. Rồi, một tiếng bước chân rất nhẹ, ngập ngừng vang lên ngoài hành lang. Tiếng bước chân dừng lại ngay cửa phòng nàng. Nàng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm qua khe cửa hé. Sự chờ đợi khiến cơ thể nàng căng lên, âm đạo bắt đầu âm thầm rỉ nước, ướt át và nóng bỏng.

Khoa bước vào phòng. Rất khẽ. Nàng vẫn nhắm mắt, nhưng mọi giác quan đều tập trung lắng nghe. Cậu ta đứng bên giường một lúc lâu, hơi thở nặng nề hơn. Rồi, một giọng nói run rẩy, thì thầm vang lên: "Chị Chi ơi?"

Nàng im lặng, cố gắng giữ nhịp thở đều đặn như đang ngủ say.

Sự im lặng của nàng dường như là một sự cho phép. Nàng cảm thấy một bàn tay ấm nóng, run rẩy và cực kỳ nhẹ nhàng đặt lên vai mình, cẩn trọng lay nhẹ, khẽ xoay người nàng ra một chút. Trái tim nàng như muốn nhảy khỏi lồng ngực, nhưng nàng vẫn giữ vẻ mặt thanh thản, hơi thở không đổi. Bàn tay đó rời khỏi vai, ngập ngừng trong không khí một tích tắc, rồi từ từ hạ xuống, áp lên bầu ngực căng tròn của nàng qua lớp lụa mỏng. Hơi ấm và sự run rẩy từ những ngón tay cậu ta truyền thẳng vào da thịt nàng. Đầu ngực nàng lập tức cương cứng lên, nhói lên vì kích thích. Nàng phải cắn chặt môi dưới để không bật ra tiếng rên.

Bàn tay Khoa liều lĩnh trượt xuống eo, rồi lần mò xuống phần đùi non mềm mại. Những ngón tay lướt nhẹ trên da thịt nàng. Cuối cùng, bàn tay đó dừng lại ở mép váy ngủ đang che hờ vùng giữa hai chân. Nó ngập ngừng, rồi những ngón tay run rẩy hơn nữa khẽ vén mép váy lụa lên. Hơi mát lạnh chạm vào làn da nóng hổi khiến nàng khẽ rùng mình, nhưng nàng vẫn giữ vẻ ngủ say. Chiếc váy được vén lên cao, để lộ hoàn toàn vùng mu mềm mại với đám lông tơ đen nhánh và khe âm hộ khép hờ, đang bóng loáng vì ẩm ướt.

Bàn tay Khoa ngập ngừng một giây, rồi run rẩy hạ xuống, những ngón tay dè dặt chạm vào đám lông mu mềm mại, rồi khẽ lướt qua môi âm hộ đang sưng mọng, ướt đẫm nước nhờn. Tiếng nước nhờn nhọp nhẹp khe khẽ vang lên rất rõ trong tĩnh lặng, khi bàn tay cậu ta di chuyển trên bề mặt ẩm ướt. Cả bàn tay Khoa nhanh chóng trở nên ướt đẫm, dính nhớp bởi thứ dịch nhờn trong suốt, nóng hổi của nàng đang không ngừng tuôn ra.

Ngay lúc bàn tay cậu ta còn đang vụng về mơn trớn, Chi khẽ cựa như người đang ngủ trở mình, đôi chân đang khép hờ hơi hé ra thêm một chút, một cử động mời gọi thầm lặng. Sự hé mở đó như một tín hiệu. Bàn tay đang mơn trớn dừng lại, rồi một ngón tay run rẩy nhưng cương quyết tách hai mép âm hộ ướt át ra, tìm đến cái lỗ nhỏ và từ từ ấn vào bên trong.

Cơ thể Chi giật bắn. Cảm giác ngón tay của Khoa xâm nhập vào bên trong âm đạo khiến nàng nứng đến điên dại. Âm đạo nàng lập tức co bóp mạnh mẽ, siết lấy ngón tay của cậu ta, nước nhờn càng tuôn ra như suối, trơn tuột. Ngón tay Khoa vụng về di chuyển bên trong, nông sâu không đều, lúc chạm vào thành âm đạo mềm mại, lúc lại ấn mạnh hơn, khẽ cọ vào điểm G nhạy cảm khiến toàn thân nàng rung lên. Chi phải cắn chặt môi để không bật ra tiếng rên lớn, nhưng phần hông nàng không thể kiểm soát được nữa, khẽ ưỡn lên nhịp nhàng theo nhịp ra vào của ngón tay, một cử động mời gọi rất nhỏ mà Khoa không hề nhận ra. Nàng cố gắng giữ hơi thở đều, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ, nghẹn ngào trong cổ họng, như tiếng người ngủ mê.

Ngay lúc này, nàng lại nghe thấy tiếng sột soạt quen thuộc. Chi khẽ hé mắt. Khoa vẫn nhìn chằm chằm vào phía dưới, một tay đang luồn sâu vào âm đạo nàng, ngón tay vẫn di chuyển vụng về, tay kia của cậu ta đang nắm chặt lấy dương vật cương cứng của chính mình, tuốt lên tuốt xuống điên cuồng.

Cảnh tượng đó đập vào mắt Chi, một sự pha trộn giữa ghê tởm và phấn khích tột độ. Thấy cậu ta tự xử trong khi đang dùng tay kích thích mình, âm đạo nàng càng co thắt điên cuồng, nước nhờn chảy thành dòng. Nàng vội nhắm mắt lại, chìm vào cơn khoái cảm đang dâng lên mãnh liệt. Ngón tay Khoa bên trong nàng vẫn di chuyển, dù lóng ngóng nhưng lại chạm đúng những điểm chết người. Hông nàng ưỡn lên cao hơn, nhịp nhàng hơn, gần như cầu xin theo từng cử động của ngón tay.

Khoa dường như cũng sắp không chịu nổi. Hơi thở cậu ta đứt quãng, gấp gáp. Ngón tay bên trong nàng cũng di chuyển nhanh hơn, mạnh hơn một chút.

Rồi, cả hai cùng đến đỉnh điểm gần như một lúc. Nàng cảm nhận được cơn co thắt cực độ sâu bên trong âm đạo, một luồng điện chạy dọc sống lưng, lan tỏa ra toàn thân. Chi không thể kìm nén được nữa, nàng ưỡn cong người hết mức, một tiếng rên lớn hơn, vừa sung sướng vừa tắc nghẹn bật ra khỏi môi, kèm theo hơi thở gấp gáp, hổn hển không thể kiểm soát. Cơ thể nàng căng cứng rồi run lên bần bật trong cơn cực khoái mãnh liệt.

Đúng lúc đó, nàng nghe thấy tiếng rên cuối cùng của Khoa, tinh trùng bắn hết xuống sàn nhà. Mùi tinh dịch nồng nặc xộc lên.

Tiếng rên và hơi thở gấp của Chi dường như đã khiến Khoa bừng tỉnh trong hoảng loạn. Cậu ta lập tức rụt mạnh ngón tay ướt đẫm ra khỏi âm đạo nàng, nơi vẫn đang co thắt vì dư âm cực khoái. Cậu ta nhìn nàng với ánh mắt kinh hoàng, tưởng rằng nàng đã thức giấc bởi tiếng động và vì hành động của mình. Vội vàng kéo váy ngủ của nàng xuống che lại, Khoa không dám nán lại thêm một giây. Tiếng bước chân rón rén, vội vã và đầy sợ hãi, lùi nhanh ra khỏi phòng.

Cánh cửa được khép lại cực kỳ nhẹ nhàng. Chi nằm đó, người mềm nhũn, cơ thể vẫn còn run rẩy sau cơn lên đỉnh. Âm đạo ướt đẫm, nóng rẫy, nhịp đập của khoái cảm vẫn còn dư âm, nước nhờn thấm ướt một mảng lớn ga giường. Mùi tinh dịch tanh nồng hòa quyện với mùi cơ thể nàng. Một nụ cười bí ẩn, đầy thỏa mãn hiện lên.

Lên đỉnh vì ngón tay của một thằng ranh con, trong khi nó tự bắn ra sàn. Nàng nghĩ, cảm giác phức tạp khó tả, sự thỏa mãn thể xác là không thể phủ nhận. Nhưng thế này vẫn chưa đủ…
 
Rất lôi cuốn và hấp dẫn. Thank you.
 
CHƯƠNG 23:

Sáng hôm sau, Chi tỉnh dậy sớm, dư âm của cơn cực khoái vẫn còn phảng phất. Ký ức về sự xâm nhập, cơn lên đỉnh không thể kiềm chế, và cảnh tượng cậu ta thủ dâm rồi bắn ra sàn nhà khiến nàng vừa thấy thỏa mãn vừa có chút ghê tởm. Nàng lặng lẽ lau dọn dấu vết, rồi bước ra khỏi phòng, mặt bình thản như không.

Khoa ngồi ở bàn ăn, mắt thâm quầng, sưng húp, da mặt trắng bệch vì cả đêm không ngủ. Cậu ta nghĩ rằng mình đã làm Chi thức giấc bởi tiếng rên rỉ của mình đêm qua, nên càng thêm tội lỗi và sợ hãi. Thấy Chi, cậu ta giật bắn mình, vội cúi gằm. Cả bữa sáng, Khoa không dám ngẩng mặt, tay run rẩy. Chi cố tình ngồi đối diện, thỉnh thoảng hỏi han vu vơ, giọng nhẹ nhàng nhưng mắt quan sát toàn bộ sự hoảng loạn của cậu ta.

Cả ngày hôm đó, Chi tiếp tục tra tấn tâm lý. Nàng ăn mặc kín đáo hơn một chút, nhưng vẫn đủ để lộ đường cong. Nàng tiếp tục đụng chạm trực tiếp, thêm vào đó là những ánh nhìn ẩn ý, những nụ cười ẩn ý, những câu nói bâng quơ găm thẳng vào nỗi sợ của Khoa. Nàng muốn khắc sâu cảm giác tội lỗi và sự thấp thỏm chờ đợi của cậu ta.

Đến tối, Chi về phòng, đi ngang qua Khoa đang ngồi co rúm trên sofa, nàng liếc nhìn cậu ta một lúc lâu bằng ánh mắt nhẹ nhàng không chút ác cảm, rồi mới vào phòng và khóa cửa "cạch" một tiếng rõ ràng. Nằm trên giường, nàng chờ đợi. Đúng như dự đoán, nàng nghe thấy tiếng bước chân rón rén đến gần cửa, rồi tiếng tay nắm cửa bị vặn thử khe khẽ. Tiếng bước chân lại lặng lẽ rời đi. Chi khẽ cười trong bóng tối. Vẫn muốn tiếp tục khám phá sao?...

Ngày hôm sau, Chi quyết định đẩy mọi thứ đến cực hạn. Nàng muốn nghiền nát chút lý trí còn sót lại của cậu ta bằng ham muốn trần trụi.

Sáng sớm. Chi ra khỏi phòng chỉ với chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình của Phong và một chiếc quần đùi ngủ rộng, không mặc quần lót. Khi nàng cố tình cúi người lấy đồ trong tủ lạnh, áo kéo lên, quần xộc xệch. Khoảng trống mời gọi giữa hai đùi lộ ra, vùng mu cao mềm mại phủ lớp lông tơ đen nhánh hiện lên lồ lộ, ẩn hiện cả đường viền hồng hào của hai mép âm hộ khép hờ. Nàng biết chắc Khoa đang nhìn trộm từ phía sau, nàng nán lại tư thế đó thêm một chút. "Khoa ơi, lấy giúp chị chai nước trên cao với," nàng bất ngờ lên tiếng, giọng ngọt ngào, hơi nghiêng người, để lộ gần như trọn vẹn phần trước cơ thể chỉ được che hờ bởi chiếc áo sơ mi mở cúc, khoe bầu ngực không áo lót căng tròn với đầu vú hồng hào đang cương lên. Khoa đứng hình, mặt đỏ gay, lắp bắp. Cảm giác phơi bày cơ thể trần trụi một cách có chủ đích trước ánh mắt thèm khát của cậu ta khiến nàng thấy phấn khích, âm đạo khẽ co giật, ẩm ướt.

Trưa. Chi thay quần đùi bằng một chiếc quần lót lọt khe màu nude hòa vào màu da, vẫn giữ nguyên chiếc áo sơ mi rộng của Phong, cúc mở hờ hững hơn nữa, để lộ khe ngực sâu hút. Lau nhà gần chỗ Khoa đọc sách, nàng "vô tình" cúi thấp người, chổng cặp mông tròn lẳn, trắng nõn về phía cậu ta. Chiếc áo sơ mi rộng thùng thình trễ xuống. Toàn bộ bờ mông căng tròn, mềm mại phơi bày trọn vẹn. Sợi dây lọt khe màu da gần như vô hình biến mất hút vào khe mông sâu hun hút, chỉ để lại một mảnh vải nhỏ xíu phía trước, ép sát vào vùng mu, làm nổi bật đường nét bờ môi âm hộ đang hơi sưng lên vì kích thích. Nàng giữ tư thế đó vài giây, cảm nhận ánh mắt như thiêu đốt của Khoa đang dán chặt vào mông và vùng kín gần như trần trụi của mình. Nàng nghe rõ tiếng cậu ta nuốt nước bọt khan. Đầu ti nàng dưới lớp áo lại cương cứng, hồng hào hơn, âm đạo co thắt mạnh vì sự táo bạo của chính mình và cơn nứng đang dâng lên. Nàng đứng dậy thật chậm, quay lại nhìn Khoa đang đỏ mặt tía tai, rồi liếm nhẹ môi mình. "Nóng quá nhỉ?" Nàng nói bâng quơ, giọng lạc nhẹ.

Chiều tối, khi xem TV. Chi thay bộ đồ cuối cùng, chính là chiếc váy ngủ bằng lụa đêm trước, loại gần như trong suốt, không mặc gì bên trong. Nàng ngồi xuống sofa, tư thế nửa rất thoải mái, một chân co lên ghế, chân kia duỗi hờ hững, cố tình dạng ra một cách mời gọi. Lớp lụa mỏng tang dính vào da thịt ẩm ướt sau khi tắm, làm hiện rõ mồn một hình dáng vùng mu, đám lông tơ đen nhánh, và cả khe âm hộ khép hờ, đôi môi nhỏ hồng hào bên trong hơi hé ra, bóng loáng vì nước nhờn đang không ngừng rỉ ra. Ánh đèn phòng khách chiếu vào càng làm cảnh tượng thêm phần dâm đãng. Nàng biết Khoa đang ngồi ở góc phòng, mắt như bị thôi miên, dán chặt vào chỗ đó không rời. Nàng thấy rõ sự dằn vặt điên cuồng và ham muốn cháy bỏng trong mắt cậu ta, thấy cả chỗ căng phồng dưới lớp quần short. Cảm giác được khao khát đến mức này khiến Chi nứng ran, nước nhờn chảy ra nhiều hơn, thấm ướt một vệt sẫm màu trên lớp lụa mỏng manh giữa hai chân. Nàng khẽ cựa mình, giọng hơi khàn đi vì hứng tình, hỏi Khoa: "Em có gì khó chịu chị à? Sao cứ nhìn chị mãi thế?" Lời nói đổ lỗi nhưng ánh mắt lại đầy khiêu khích, như đang nói đừng nhìn nữa, đến mà chạm vào đi.

Đêm đó, sau một ngày tra tấn cực độ, Chi biết Khoa đã ở giới hạn cuối cùng. Nàng vào phòng ngủ, lần này cố tình không khóa cửa, thậm chí còn để hé một chút. Nàng không mặc gì cả, hoàn toàn trần truồng nằm nghiêng trên giường, quay lưng ra cửa, tấm lưng ong và cặp mông tròn lẳn phơi bày dưới ánh đèn ngủ mờ ảo. Nàng nhắm mắt, hơi thở đều đặn, nhưng hoàn toàn tỉnh táo, chờ đợi.

Không phải chờ đợi lâu. Tiếng bước chân rón rén, ngập ngừng hơn cả đêm qua, tiến đến cửa phòng. Khoa hé cửa nhìn vào, rồi chết lặng khi thấy cơ thể trần trụi hoàn toàn của Chi. Hơi thở cậu ta trở nên nặng nề, gấp gáp. Sau một hồi đấu tranh nội tâm dữ dội, cậu ta không thể thắng nổi bản năng, khẽ khàng bước vào phòng, tiến đến bên giường.

Cậu ta đứng đó rất lâu, chỉ nhìn tấm lưng trần và bờ mông cong cong của nàng. Rồi, bàn tay run rẩy lại vươn ra, chạm thẳng vào làn da mềm mại nơi thắt lưng nàng.

Ngay khoảnh khắc những ngón tay run rẩy của Khoa chạm vào da thịt trần trụi của nàng, cậu ta khựng lại. Có lẽ cậu ta cảm nhận được sự căng cứng rất nhẹ dưới cái chạm. Cậu ta ngẩng đầu lên một chút, nhìn về phía khuôn mặt của Chi.

Đôi mắt Chi đang mở hé. Ánh mắt trong veo, tĩnh lặng nhưng lại ánh lên một tia nhìn đen tối, pha trộn giữa sự dâm đãng mời gọi và kiểm soát tuyệt đối. Nàng đang nhìn thẳng vào cậu ta.

Khoa giật bắn người như bị điện giật, tay vội rụt lại. Cậu ta nhìn vào đôi mắt đang mở của Chi, nhận ra sự thật kinh hoàng: nàng đã thức, và nàng biết hết mọi chuyện. Kinh hoàng. Sợ hãi tột độ. Cậu ta chết lặng tại chỗ, toàn thân run lên như cầy sấy, mặt trắng bệch không còn một giọt máu. Cậu ta co rúm người lại, lùi lại một bước theo phản xạ, gần như mất thăng bằng.

Chi không nói gì. Nàng chậm rãi ngồi dậy, rồi từ tốn đứng dậy khỏi giường, bước ra khoảng trống. Nàng đứng đó, hoàn toàn trần truồng. Ánh đèn ngủ mờ ảo hắt lên cơ thể tuyệt đẹp: làn da trắng mịn, đôi gò bồng đảo căng tròn với hai đầu vú hồng hào vẫn còn hơi cương cứng, eo thon, hông nảy nở, vùng mu với đám lông tơ đen nhánh gọn gàng và đôi chân dài thẳng tắp. Vẻ đẹp đầy nhục cảm đó hiện ra trọn vẹn, tương phản hoàn toàn với sự sợ hãi cùng cực của Khoa.

Trước với cậu trai đang run rẩy vì kinh hoàng, một nụ cười chậm rãi, bí ẩn nở trên môi Chi. Ánh mắt nàng vẫn giữ nguyên vẻ trong khẻo pha lẫn mời gọi hoàn toàn đối lập với nụ cười bí ẩn đó.
 
CHƯƠNG 24:

Trước với cậu trai đang run rẩy vì kinh hoàng, một nụ cười chậm rãi, bí ẩn nở trên môi Chi. Ánh mắt nàng vẫn giữ nguyên vẻ trong khẻo pha lẫn mời gọi hoàn toàn đối lập với nụ cười bí ẩn đó.

Nàng không cần nói nhiều. Chỉ một cái nghiêng đầu nhẹ nhàng, ánh mắt nàng hướng thẳng về phía giường cũng đủ khiến Khoa hiểu ý. Như một con rối bị điều khiển bởi nỗi sợ hãi và một sức hút khó cưỡng từ cơ thể trần trụi trước mặt, cậu ta run rẩy làm theo, lảo đảo bước tới và nằm ngửa ra trên tấm ga giường. Dương vật cậu ta vẫn cương cứng một cách trơ trẽn, đầu khấc đỏ hồng rỉ dịch – một sự tương phản thú vị với vẻ mặt khiếp sợ.

Chi từ tốn bước tới, rồi thành thạo ngồi lên người Khoa, đối mặt với cậu ta. Nàng chủ động cầm lấy dương vật cứng nóng của Khoa, cảm nhận độ rắn chắc và phần đầu khấc to bè đặc biệt trong tay mình – chính thứ này đã khiến nàng tò mò ngay từ đầu. Nàng từ từ hướng nó vào cửa mình đã ướt đẫm, sẵn sàng của nàng. Nàng hạ người xuống rất chậm, để chính mình cảm nhận rõ từng milimet. Âm đạo nóng hổi, co thắt của nàng từ từ nuốt lấy đầu dương vật. Cảm giác căng tức khi nó bắt đầu tiến vào khiến nàng khẽ thở ra một hơi dài, mắt lim dim vì khoái cảm đầu tiên.

Nhưng sự non nớt của Khoa lại bộc lộ quá nhanh. Ngay khi đầu khấc vừa vào sâu hơn một chút, tìm được lối vào trơn tuột, cơ thể Khoa đã căng cứng. Cậu ta khẽ rên lên một tiếng "ự...ực" tắc nghẹn, rồi Chi cảm nhận rõ ràng một dòng tinh dịch nóng hổi, đặc sệt bắn mạnh vào sâu bên trong âm đạo mình. Những cơn co giật từ gốc dương vật truyền thẳng vào người nàng rất rõ ràng.

Nhanh đến bực mình. Vừa vào đã ra. Khoa mở bừng mắt, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ tột độ. "Em... em xin lỗi... Em không cố ý..." Cậu ta hoảng loạn định co người lại, rút dương vật ra.

"Khoan..." Chi khẽ kêu lên, giọng có chút thất vọng vì bị cắt ngang cơn hứng, nhưng đồng thời âm đạo nàng lại co mạnh lại, siết chặt lấy thân dương vật đang định rút ra, một phản xạ níu giữ đầy bản năng. Nàng cúi xuống nhìn, và một sự ngạc nhiên thích thú thực sự hiện lên trong mắt. "...Nó vẫn còn cứng nguyên này?" Nàng cảm nhận rõ ràng, dương vật bên trong nàng, dù vừa xuất tinh, vẫn không hề mềm đi chút nào. Nó vẫn căng như đá. Một nụ cười thật sự, pha lẫn tò mò và phấn khích hiện lên. Thú vị thật!

"Thế này thì... sao lại dừng?" Chi thì thầm, giọng ngọt ngào hơn, mắt nhìn thẳng vào Khoa đầy ẩn ý. Nàng hơi nhúc nhích phần hông, khiến tinh dịch ấm nóng vừa bắn ra hòa quyện cùng nước nhờn dồi dào của nàng, tạo thành một lớp bôi trơn hoàn hảo, nhớp nháp và trơn tuột bao quanh dương vật Khoa và cửa mình nàng. Mùi tanh nồng đặc trưng của tinh dịch hòa quyện với mùi cơ thể nàng, một mùi hương thô ráp, bản năng khiến nàng càng thêm hưng phấn.

Hành động giữ lại và lời nói đầy ẩn ý của Chi khiến Khoa chết lặng, vừa xấu hổ vừa không hiểu chuyện gì, nhưng dương vật cậu ta lại càng thêm cương cứng trước cái siết chặt mời gọi từ âm đạo nàng.

"Tiếp tục nào..." Chi nói khẽ, giọng như đang khuyến khích, tay nàng nhẹ nhàng đặt lên vai Khoa như trấn an, nhưng hông nàng đã bắt đầu chuyển động. Nàng nhún nhẹ phần hông, âm đạo co bóp, mút lấy thân dương vật cứng rắn. Nàng tăng dần tốc độ, nhún sâu hơn, mạnh hơn, tìm kiếm khoái cảm cho chính mình. Mỗi lần nàng nhấc hông lên rồi hạ xuống, tinh dịch lại bị đẩy ra, chảy dọc xuống gốc dương vật Khoa, xuống cả phần bụng dưới của cậu ta, trắng đục và dính nhớp. Tiếng da thịt mềm mại của nàng đập vào phần bụng dưới của Khoa vang lên đều đặn, trộn lẫn với tiếng nhóp nhép ướt át của dịch thể giữa hai chân. Chiếc giường cũng bắt đầu kêu cót két khe khẽ. Hơi thở của nàng trở nên gấp gáp hơn, những tiếng rên không còn khe khẽ mà trở nên rõ ràng, đầy khoái lạc, "ưm... aah... đúng rồi..." Nàng tận hưởng cảm giác làm chủ hoàn toàn cuộc yêu, điều khiển cơ thể non nớt nhưng đầy sức sống bên dưới.

Khoa nằm dưới thân nàng, mắt nhắm nghiền, mặt nhăn nhó vì cảm giác tội lỗi nhưng không thể chống lại sự kích thích mãnh liệt mà Chi mang lại. Dương vật cậu ta càng lúc càng cứng hơn. Cậu ta thở dốc từng hơi nặng nhọc, thỉnh thoảng lại bật ra tiếng rên trầm trầm bị dồn nén. Nàng hoàn toàn làm chủ, điều khiển độ nông sâu, tốc độ, góc độ. Đầu khấc to bè của Khoa cọ xát vào thành âm đạo, đặc biệt là điểm G, khiến nàng rên rỉ liên tục, lớn tiếng hơn, hai tay chống lên ngực Khoa, ngửa đầu ra sau, mái tóc dài buông xõa.

Sự kích thích dồn dập khiến Khoa không thể chịu đựng được lâu. Cơ thể cậu ta lại căng lên. Cậu ta rên lên một tiếng dài hơn, lạc đi, và lần thứ hai, tinh dịch lại bắn mạnh vào bên trong Chi, một lượng lớn hơn, đặc quánh hơn, rồi trào ra ngoài không ngừng, chảy tràn lan trên bụng dưới Khoa và thấm ướt cả ga giường.

Ngay khi Khoa vừa xuất tinh lần hai, Chi cũng đạt đến đỉnh điểm. Cơn cực khoái ập đến như sóng vỗ. Âm đạo nàng co giật điên cuồng, siết chặt lấy dương vật Khoa, cơ thể nàng run lên bần bật, tiếng rên sung sướng, gần như là hét lên, vang vọng khắp phòng.

Nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc. Sau cơn cực khoái, Chi thở hổn hển, nằm gục xuống người Khoa, nhưng nàng vẫn cảm nhận rõ ràng dương vật bên trong mình... vẫn không hề xìu đi. Nó vẫn căng cứng một cách phi lý. Sự bền bỉ đáng kinh ngạc này càng làm tăng thêm khoái cảm và sự tò mò của Chi. Nàng chống tay ngồi dậy, nhìn xuống gương mặt vẫn còn đang ngây ngất và xấu hổ của Khoa với ánh mắt sáng rực vì hứng tình chưa được thỏa mãn hoàn toàn.

"Mình thử kiểu khác xem sao, Khoa?" Nàng nói khẽ, giọng ngọt ngào đầy cám dỗ, như đang chia sẻ một bí mật thú vị. Nàng nhanh chóng tụt xuống khỏi người cậu ta, rồi vỗ nhẹ vào lưng, ra hiệu cho Khoa ngồi dậy..

Sau đó, Chi tự mình xoay người lại, chống hai tay và đầu gối xuống giường, đưa cặp mông tròn lẳn, căng mẩy về phía Khoa. Tư thế đầy mời gọi và bản năng. Từ phía sau, Khoa có thể thấy rõ cửa mình nàng hé mở, hai mép âm hộ đỏ hồng, căng mọng, vẫn còn ngập trong thứ dịch trắng đục nhớp nháp của hai lần xuất tinh trước đó.

Khoa, dù vẫn còn trong trạng thái mơ màng vì khoái cảm và sự phục tùng, cũng hiểu ý. Cậu ta chồm người dậy, quỳ gối đối diện với cặp mông đang mời gọi của Chi. Cậu ta đưa dương vật hướng thẳng vào cửa mình ẩm ướt của nàng.

Chi khẽ lắc nhẹ hông, tự điều chỉnh để đầu dương vật của Khoa có thể dễ dàng trượt vào. Cậu ta bắt đầu đưa đẩy từ phía sau, nhịp điệu có phần vụng về hơn so với những gì nàng vừa trải nghiệm, nhưng sự nhiệt tình và cố gắng thì không thiếu. Dương vật cậu ta lại cương cứng lên nhanh chóng khi cảm nhận được sự ôm siết nóng bỏng từ âm đạo nàng. Chi cảm nhận rõ sự ma sát ở thành sau âm đạo khi Khoa thúc vào.

Cuộc giao hợp bắt đầu lại với nhịp độ gấp gáp và mạnh bạo hơn. Lần này, Khoa dường như đã tìm được chút bản năng, thúc mạnh từ phía sau theo sự dẫn dắt của Chi. Mỗi cú thúc sâu lại đẩy thêm tinh dịch từ bên trong trào ra, đầu nấm căng tròn của dương vật như một cái thìa, vét theo dòng dịch trắng xóa chảy dọc xuống dưới. Âm thanh bành bạch của mông Chi đập vào đùi Khoa vang lên mạnh mẽ, chát chúa, trộn lẫn với tiếng ướt át của dịch thể bắn tung tóe. Chiếc giường kêu kẽo kẹt dữ dội theo từng nhịp thúc. Chi chống tay xuống giường, ngửa đầu ra sau, mái tóc dài xõa xuống lưng, miệng rên la không ngừng, những tiếng "aaah...ư...sướng quá... mạnh nữa đi..." vang lên theo từng cú thúc mạnh bạo của Khoa. Nàng cảm nhận rõ đầu dương vật to bè đang đâm sâu, thô ráp cọ xát vào thành âm đạo, kích thích đến tận cùng. Hơi thở của cả hai gấp gáp, hổn hển, hòa vào nhau.

Lần này, cuộc giao hoan kéo dài hơn một chút, nhưng rồi sức chịu đựng của Khoa cũng đến giới hạn. Cậu ta gầm lên một tiếng như ré, rồi bắn mạnh tinh dịch lần thứ ba vào sâu bên trong Chi. Lượng tinh dịch lần này có vẻ ít hơn nhưng kết hợp với hai lần trước, chảy lênh láng xuống mông, xuống đùi nàng và thấm đẫm cả một khoảng ga giường bên dưới.

Ngay sau đó, Chi cũng hét lên, đạt cực khoái một lần nữa, cơ thể co giật dữ dội.

Sau ba lần xuất tinh liên tiếp, cả hai đều đã thực sự kiệt sức. Cả hai gục xuống giường, vẫn giữ nguyên tư thế, thở hổn hển như vừa chạy marathon. Dương vật Khoa cuối cùng cũng bắt đầu mềm đi và từ từ trượt ra khỏi âm đạo ướt át của nàng. Chi cũng lả đi, không còn sức lực để cử động, chỉ còn nghe tiếng thở dốc của cả hai và tiếng tim đập thình thịch. Cả hai nằm im trên chiếc giường hỗn độn, nhớp nháp bởi mồ hôi và dịch thể, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu, mệt nhoài sau một đêm mà ham muốn trần trụi đã được thỏa mãn đến tận cùng.
 
CHƯƠNG 25:

Ánh sáng yếu ớt của buổi sớm len lỏi vào phòng. Chi cựa mình trong giấc ngủ, cơ thể rã rời nhưng một cảm giác khác lạ đang lan tỏa từ nơi sâu kín nhất, một sự ấm áp, nhịp nhàng đang dần đánh thức nàng.

Nơi âm đạo, nàng lờ mờ cảm nhận một sự căng đầy, rồi đến chuyển động chậm rãi của vật gì đó nóng hổi, rắn chắc đang từ tốn ra vào. Nơi ấy vẫn còn ướt sũng thứ dịch sệt đặc, nhớp nháp – hỗn hợp nước nhờn và tinh dịch – khiến sự ma sát trở nên trơn tuột, nóng bỏng. Cái đầu khấc to bè cọ nhẹ vào những nếp gấp mềm mại, từng chút một khuấy động khoái cảm âm ỉ, tê dại lan tỏa khắp hạ bộ. Tay nàng vô thức siết chặt lấy lớp ga giường lụa mềm mại. Cả cảm giác mơ hồ như bàn tay ai đó – thô ráp, hơi núng nính – đang rụt rè đặt nhẹ lên bầu ngực căng tròn, chỉ lướt qua cũng đủ làm núm vú nàng cương cứng, tê rần.

Tai nàng bắt đầu lọc được những âm thanh rất khẽ. Âm thanh ướt át vang lên đều đặn từ nơi giao hợp. Đâu đó phía trên là tiếng thở gấp, cố nén lại, thỉnh thoảng bật ra một tiếng "hự". Hoàn toàn đối lập, một tiếng rên khe khẽ, đầy bản năng lại đang vô thức thoát ra từ môi Chi. Tiếng vải ga cọ xát rất nhẹ nhàng theo từng chuyển động chậm rãi trên chiếc nệm êm ái.

Nàng hít một hơi sâu hơn. Mùi không khí trong phòng đặc quánh. Mồ hôi đàn ông, mùi cơ thể đàn bà, và trên hết là mùi tanh nồng của tinh dịch. Thứ mùi thô ráp ấy khiến bụng dưới nàng khẽ quặn lên, âm đạo càng thêm rạo rực.

Đầu nàng khẽ nghiêng trên gối. Mi mắt rung rung rồi hé mở. Một hình bóng mập mạp. Mái tóc đen dày, bết mồ hôi. Tấm lưng trần, hơi u thịt, lớp mỡ mềm rung lên theo từng nhịp thúc chậm chạp.

Ý thức trở lại hoàn toàn. Khoa. Cậu ta đang làm tình với nàng trong lúc nàng ngủ. Sự tự tiện thoáng gây khó chịu, nhưng cơn khoái cảm ập đến, lấn át tất cả. Cái cách cậu ta thúc vào chậm rãi, sợ sệt, cái cơ thể tầm thường đang xâm nhập nàng... lại kích thích đến lạ.

Nàng lại từ từ nhắm mắt, chìm vào cảm giác. Nàng khẽ ưỡn nhẹ hông, âm đạo co thắt nhẹ nhàng đáp lại, ôm lấy dương vật Khoa chặt hơn. Tiếng rên của nàng rõ hơn. "Ưm...ah..."

Phản ứng của nàng như một tín hiệu. Nàng cảm nhận nhịp điệu của Khoa thay đổi. Sự ngập ngừng biến mất, thay vào đó là những cú thúc gấp gáp, mạnh bạo hơn, có chút chiếm hữu. Cái đầu khấc to bè giờ đây đâm thẳng, cọ mạnh vào thành âm đạo. Bàn tay thô kệch của cậu ta cũng táo bạo hơn, vụng về đặt lên bầu ngực căng tròn, những ngón tay ngắn mập mạp khẽ bóp lấy. Đôi chân ngắn, nhiều lông của Khoa cọ vào cặp đùi thon dài, trắng mịn của nàng khi cậu ta cố tìm điểm tựa thúc mạnh hơn. Bụng cậu ta, mềm và hơi phệ, ép vào bụng dưới săn chắc của nàng, tiếng da thịt va chạm rõ ràng hơn, lớp mỡ ở đùi trong của cậu ta đập phạch phạch vào phần mông căng tròn của nàng vang lên ẩm ướt.

Chi hoàn toàn bị cuốn vào cơn cực khoái ập đến như vũ bão. Bụng dưới quặn thắt dữ dội, cơ thể nàng cong lên, run bần bật. Nàng rên rỉ lạc giọng khi âm đạo co rút điên cuồng, siết chặt lấy gốc dương vật đang điên cuồng thúc vào.

Khoa không thể chịu đựng thêm. Bị cơn co thắt của nàng đẩy đến giới hạn, cậu ta gầm lên một tiếng tắc nghẹn, cả cơ thể căng cứng rồi run bắn lên ngay trên người nàng, dương vật vẫn cắm sâu bên trong. Nàng cảm nhận rõ ràng từng đợt co giật mạnh mẽ từ gốc dương vật cậu ta truyền vào mình, và dòng tinh dịch nóng bỏng, đặc sệt thứ tư trong đêm lại phun mạnh vào sâu bên trong, xối thẳng vào cổ tử cung đang co thắt điên cuồng.

Trong khi Khoa vẫn còn đang run rẩy, thở hổn hển, dương vật vẫn co giật nhẹ những đợt cuối cùng bên trong nàng, Chi từ từ mở mắt. Ánh nhìn nàng bình thản, hướng thẳng vào khuôn mặt đẫm mồ hôi và vẫn còn nét hoảng loạn của Khoa. Nàng cảm nhận rõ những giọt tinh cuối cùng vẫn đang được đẩy vào mình.

Nàng khẽ hỏi, giọng nhẹ nhàng:

"Sướng không Khoa? Em có thích không?"

Câu hỏi như sét đánh ngang tai. Khoa giật bắn mình, mở bừng mắt, đối diện với ánh nhìn bình thản của Chi. Kinh hoàng và xấu hổ tột độ hiện rõ trên gương mặt tái mét. Phản xạ đầu tiên là hoảng loạn rút phắt dương vật vẫn còn hơi mềm ra khỏi người nàng, lồm cồm bò lùi lại trên giường, co rúm người, mắt dán chặt vào Chi như nhìn thấy ma. "Chị... em... em xin lỗi... Em..."

Chi không đáp lại lời xin lỗi lắp bắp đó. Nàng chỉ chống tay ngồi dậy, hoàn toàn trần trụi. Chỗ nàng vừa nằm ướt sũng một mảng lớn dịch thể nhớp nháp. Nàng liếc nhìn quanh giường, thấy những vết loang lổ khác, không khí vẫn còn nặng mùi tình dục. Nàng nhìn sang Khoa đang ngồi co rúm trên giường, ánh mắt đầy sợ hãi.

Nàng nhìn lơ đãng vào tấm ga bẩn bên cạnh, giọng nhẹ nhàng:

"Ôi... Bẩn hết cả ga giường rồi này."

Vừa dứt lời, nàng liền đứng dậy, rời khỏi chiếc giường bừa bộn.

Hành động đứng dậy và câu nói của Chi như một mệnh lệnh không lời. Khoa, đang ngồi trên giường, không dám chậm trễ một giây, vội vàng bò tới, lúng túng bắt đầu kéo mạnh các góc ga trải giường ra khỏi nệm, cuống cuồng thu dọn "hiện trường" trong nỗi sợ hãi tột độ, cố gắng không nhìn vào những vết bẩn.

Chi không nhìn lại, chậm rãi bước về phía nhà tắm. Tấm lưng trần nuột nà, vòng eo thon thả và cặp mông tròn đầy, căng mẩy khẽ lắc lư theo từng bước đi uyển chuyển.

Đi được vài bước, nàng đột ngột dừng lại, rồi chậm rãi quay người lại, đối diện hoàn toàn với Khoa đang luống cuống với tấm ga.

Ánh sáng sớm chiếu rọi lên cơ thể trần trụi tuyệt mỹ của nàng. Khuôn mặt nàng có chút phiếm hồng, đôi môi hơi sưng mọng. Bầu ngực căng tròn, đầu vú sẫm màu vẫn còn cương cứng. Vòng eo con kiến nối liền với cặp hông nở nang. Nơi cửa mình, hai mép thịt hồng hào, hơi sưng lên, bóng loáng dịch thể nhớp nháp. Phần đùi trong có vài vệt ửng đỏ mờ mờ. Dòng tinh dịch trắng đục vẫn còn đang từ từ chảy xuống, vương trên khe mông và đùi non.

Một bức tranh mô tả nữ thần nhục dục sống động.

Khoa ngẩng phắt lên khi thấy nàng quay lại, ánh mắt cậu ta mở to kinh hoàng, rồi như bị hút chặt vào cơ thể nàng. Tay chân cậu ta đông cứng lại, quên cả việc đang làm.

Chi nhìn thẳng vào Khoa, ánh mắt vẫn dịu dàng, nàng khẽ mỉm cười, giọng nói nhẹ như gió thoảng:

"Cảm ơn em đã dọn giường nhé."

Ánh mắt nàng khẽ lướt xuống dưới một chút, dừng lại nơi phần dưới của Khoa đang lộ ra sau đống ga giường cậu ta đang ôm. Nàng thấy rõ phản ứng không thể che giấu của cậu ta, thứ đó đang ngóc lên một cách đáng thương hại giữa mớ hỗn độn. Một nụ cười rất nhẹ, gần như chỉ là một thoáng cong môi kín đáo, hiện lên trên khuôn mặt Chi.

Rồi nàng mới chậm rãi quay người, tiếp tục bước về phía nhà tắm, để lại Khoa đứng chết lặng giữa căn phòng, vừa sợ hãi, vừa xấu hổ, vừa bị khuấy động bởi hình ảnh cuối cùng đó.
 
CHƯƠNG 26:

Tiếng cửa phòng tắm đóng lại. Chi đứng dưới vòi sen, nước ấm chảy xuống người. Nàng dùng xà phòng hương hoa, kỳ cọ cơ thể.

Bước ra, nàng quấn khăn bông quanh người, đi đến tủ quần áo. Nàng chọn một bộ đồ ở nhà màu xám nhạt, loại rộng rãi, kín đáo. Nàng mặc cả áo lót và quần lót bên trong. Tóc được búi gọn lên. Trông nàng tươm tất, như mọi ngày.

Nàng mở cửa. Phòng ngủ đã được dọn qua loa. Tấm ga giường nhớp nháp tối qua được Khoa cuộn lại, để ở góc. Cậu ta đang lau sàn, lưng áo phông ướt mồ hôi. Thấy Chi, cậu ta giật nảy mình, vội cúi mặt xuống, tai đỏ lựng, tay chân trông rất lúng túng.
Chi bước qua, đi thẳng ra phòng khách. Có mùi cà phê mới pha. Nàng đến, tự rót một ly đen, không đường. Cầm ly cà phê ấm, nàng dựa người vào quầy, nhìn ra đường phố bên ngoài.

Khoa dọn xong, xách túi ga bẩn đi ngang qua. Cậu ta dừng lại, giọng nhỏ xíu, lắp bắp:
"Chị... em dọn xong rồi ạ."
"Ừ, em mang ra sau đi,"
Chi đáp, giọng bình thường, mắt vẫn nhìn ra ngoài.
Khoa "vâng" một tiếng rồi vội đi. Sau đó cậu ta chuẩn bị bữa sáng đơn giản, rồi ngồi ăn một mình ở bàn. Thỉnh thoảng, Chi liếc thấy cậu ta len lén nhìn mình. Nàng vẫn đứng đó, uống cà phê, không tỏ vẻ gì khác lạ.

Cả ngày hôm đó, Chi cư xử hoàn toàn bình thường. Nàng đọc sách trên sofa, làm việc với laptop, tưới cây ngoài ban công. Nàng nói chuyện với Khoa vài câu về những chuyện lặt vặt.
"Khoa xem hộ chị cái vòi nước ở bồn rửa nhé," nàng nói khi đang ở gần bếp.
"Vâng... vâng ạ," Khoa đáp, giọng căng thẳng, vội đi xem.
Lúc xem TV, nàng quay sang hỏi vu vơ: "Diễn viên này đóng mấy phim trước cũng hay nhỉ?"
"Dạ..."
Khoa trả lời gọn lỏn, mắt dán chặt vào màn hình, thỉnh thoảng liếc nhìn nàng.

Chi quan sát thấy rõ sự căng cứng của Khoa. Cậu ta luôn trong tư thế phòng bị, giọng nói thiếu tự nhiên, ánh mắt lảng tránh. Khi nàng nói chuyện, cậu ta giật mình, trả lời vội vàng. Rõ ràng, việc nàng hành động như không có gì xảy ra đang làm cậu ta bất an. Bầu không khí trong nhà vì thế mà có chút gượng gạo, chủ yếu là từ phía cậu ta.

Buổi tối, sau bữa ăn cũng bình thường như vậy, Chi đặt đũa xuống. "Chị ăn xong rồi, chị đi ngủ trước đây." Giọng nàng đều đều. Nàng đứng dậy, đi về phòng ngủ. "Cạch!" Tiếng chốt cửa lại vang lên.

Một lúc sau, Chi đang nằm trên giường đọc sách, nghe thấy tiếng bước chân rất nhẹ đến gần cửa phòng. Tiếng tay nắm cửa bị vặn thử khe khẽ. Cửa không mở. Tiếng bước chân ngập ngừng rồi đi xa dần. Một thoáng suy tư, nàng đặt sách xuống, rồi tắt đèn đầu giường, nhắm mắt lại và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Chi dậy sớm. Sau khi tắm, nàng bước ra phòng khách, hoàn toàn không mặc gì. Ánh nắng sớm chiếu lên làn da trần, làm nổi bật những đường cong. Nàng ngồi xuống ghế sofa, vắt chéo chân, khoanh tay trước ngực, đầu vú hơi cương lên dưới cánh tay.

Tiếng cửa phòng Khoa mở. Cậu ta bước ra, ngái ngủ, rồi đứng sững lại. Mắt cậu ta trợn tròn, miệng há hốc nhìn Chi. Nàng nhìn cậu ta, khẽ cười. "Chào buổi sáng, Khoa."

Khoa như bị đóng băng. Rồi hai đầu gối cậu ta run rẩy, khuỵu xuống, quỳ trên thảm, đầu cúi gằm.
"Lại đây," Chi hướng ánh nhìn về phía sàn nhà ngay chân mình. Như hiểu ý, Khoa lết đến gần, ngồi bó người lại, cúi gằm xuống đất, không dám nhìn nàng.

"Khoa này," Chi bắt đầu, giọng nhẹ như không, "Chị thích chó."

Khoa khẽ ngẩng đầu lên, mắt ngơ ngác. Chi chậm rãi đổi chân vắt chéo. Trong khoảnh khắc đó, khe âm hộ hồng hào, viền bởi lông tơ đen nhánh, thoáng lộ ra giữa hai đùi trong trắng nõn. Khoa nuốt nước bọt ừng ực, yết hầu chuyển động rõ rệt.

Nàng đưa ngón tay trỏ lên, lưỡi liếm nhẹ đầu ngón, mắt vẫn nhìn Khoa. "Nhưng... chị chỉ thích chó ngoan thôi."
Nàng duỗi thẳng một chân, đặt bàn chân trắng nõn lên gần vai Khoa và mép âm hộ lại mập mờ ẩn hiện.
Khoa nín thở, người cứng lại. Mắt dán vào bàn chân nàng, rồi lại liếc lên mặt Chi.
Chi cười nhẹ. "Chó ngoan phải biết làm chủ vui lòng, đúng không?" Nàng nhìn về phía bàn chân mình đang đung đua.

Khoa run rẩy rồi sau đó đưa tay nâng chân Chi. Cậu ta cúi sát, môi khô khốc chạm vào mu bàn chân mịn. Rồi lưỡi cậu ta rụt rè đưa ra, liếm nhẹ lên da thịt mát lạnh. Một luồng điện nhỏ chạy dọc người Chi. Nàng khẽ rùng mình. Cảm giác này khá thú vị. Nàng hơi ngả người ra sau, chống tay lên đệm sofa, bộ ngực trần căng tròn hơi ưỡn ra.

Khoa thấy vậy, mạnh dạn hơn. Lưỡi cậu ta di chuyển ẩm ướt, liếm dọc mắt cá chân, rồi ngậm mút từng ngón chân. Hơi ấm từ miệng cậu ta phả lên da nàng. Lưỡi tiếp tục đi lên bắp chân lên dần lên dần, tiếng liếm mút chùn chụt khe khẽ vang lên.
Khi lưỡi chạm vào da đùi trong non mềm, Chi khẽ bật ra một tiếng rên khe khẽ. 'Ưm...' Âm thanh trầm trầm, hơi nghẹn lại trong cổ họng nàng.

Đầu lưỡi Khoa tiếp tục đi lên, gần hơn nơi bí mật. Nàng cảm nhận rõ hơi thở nóng hổi, gấp gáp của cậu ta phả vào giữa hai chân. Nàng hơi tách hai đùi ra. Nơi đó đã hé mở, hồng hào, mép thịt mọng nước, rịn ra thứ dịch nhờn trong suốt, óng ánh.
Lưỡi Khoa run bắn khi thấy cảnh đó. Cậu ta ngước đôi mắt đỏ ngầu, đầy ham muốn và sợ hãi lên nhìn Chi. Nàng nhìn lại, khẽ gật đầu.

Khoa lập tức cúi sát mặt vào giữa hai chân Chi. Đầu lưỡi nóng ẩm, mềm mại vươn ra, run rẩy tách nhẹ hai bờ môi âm hộ ẩm ướt. Tiếng nước nhờn nhóp nhép vang lên khi lưỡi cậu di chuyển. Rồi nó tìm đến âm vật nhỏ đang cương cứng, khẽ run run. Lưỡi cậu ta quét một đường đầu tiên lên đó, chậm rãi, thăm dò, nhưng bỏng rát.
 
Chi đã có đồ chơi mới, hãy bung xõa cảm xúc khi có
chú Chó ngoan sung mãn và mạnh mẽ.
 
tác giả dẫn dắt thu hút người đọc quá. càng đọc càng cuốn mê mệt. cảm ơn tg với những tình huống bất ngờ 👌👌
 
tác giả dẫn dắt thu hút người đọc quá. càng đọc càng cuốn mê mệt. cảm ơn tg với những tình huống bất ngờ 👌👌

Hehe thanks bác, câu chuyện sẽ còn nhiều cao trào hơn.
Mong các bác đón chờ 🥳
 
anime sex
cliphot
Back
Top