lc88
123b
Huong dan dang nhap Telegram khi bi chan

Tản mạn mỗi ngày.

Chị cũng khg thấm nổi nhạc này. 😂
Thà nghe sến sến cho dễ hiểu. 🤣
Kiểu có lúc em bị mụ mị nghĩ rằng nghe sẽ làm mình có vẻ chảnh chó hơn ấy chị. Kaka
 
Nhân hôm nay lướt thấy bài một mem nữ kia, nói quen 1 anh giai nọ thuộc tuyp người thủy chung, fb đăng ảnh vợ yêu từ hồi đi học sau chia tay rồi mà bị báo dính bầu nên vì trách nhiệm mới cưới chứ hết yêu lâu rồi.
Và đoán xem nào, mem nữ kia tin sái cổ rồi có cảm tình với ảnh rồi hỏi mọi ngưòi có thể thích ảnh, quan tâm giúp đỡ nhau mà không ảnh hưởng tới gia đình không???
Mèng đéc ơi, cái bài này nghe quen quá trời. Vãi cả trách nhiệm, vãi cả chung thủy. Nói như shit ấy mà vẫn cơ số chị em tin. Chung thủy thì đã éo đi ra ngoài than thở với con mái khác!!! Trách nhiệm thì đã éo kể lể rằng vợ chồng anh không còn tình yêu....
Fuckboy có chung 1 bài tủ. Tỏ ra đáng thương, tỏ ra đau khổ vì không có ai sẻ chia. Fuckboy nào cũng hát rất rành rẽ bài " cô đơn trong nhà mình. Thế là các chị em đồng cảm, các chị em chia sẻ xót xa. Và các chị em say trong những lời kiểu như : anh chỉ tâm sự được với mỗi em, chỉ em hiểu anh, chỉ cần gặp em thôi là anh thấy mình thư thái bao nhiêu.... vân vân và mây mây.
Thế là các chị em sướng, thế là các chị em ảo tưởng rằng mình là thánh, là nữ thần may mắn, là vị cứu tinh cho một tâm hồn đang tan nát.....
Nhưng éo phải đâu các chị em ơi. Fuck boy chỉ đang đôn các chị lên mây để mà say trong cái sự bồng bềnh, rồi đè các chị xuống dưới thân nó dễ dàng thôi ạ!!
Mịa, tìm sex thì nói mệ nó là tìm sex đi. Văn vở tởm vãi.

Sorry các bro. Nay em bị bức xúc muốn chửi nên chửi luôn.
 
Nhân hôm nay lướt thấy bài một mem nữ kia, nói quen 1 anh giai nọ thuộc tuyp người thủy chung, fb đăng ảnh vợ yêu từ hồi đi học sau chia tay rồi mà bị báo dính bầu nên vì trách nhiệm mới cưới chứ hết yêu lâu rồi.
Và đoán xem nào, mem nữ kia tin sái cổ rồi có cảm tình với ảnh rồi hỏi mọi ngưòi có thể thích ảnh, quan tâm giúp đỡ nhau mà không ảnh hưởng tới gia đình không???
Mèng đéc ơi, cái bài này nghe quen quá trời. Vãi cả trách nhiệm, vãi cả chung thủy. Nói như shit ấy mà vẫn cơ số chị em tin. Chung thủy thì đã éo đi ra ngoài than thở với con mái khác!!! Trách nhiệm thì đã éo kể lể rằng vợ chồng anh không còn tình yêu....
Fuckboy có chung 1 bài tủ. Tỏ ra đáng thương, tỏ ra đau khổ vì không có ai sẻ chia. Fuckboy nào cũng hát rất rành rẽ bài " cô đơn trong nhà mình. Thế là các chị em đồng cảm, các chị em chia sẻ xót xa. Và các chị em say trong những lời kiểu như : anh chỉ tâm sự được với mỗi em, chỉ em hiểu anh, chỉ cần gặp em thôi là anh thấy mình thư thái bao nhiêu.... vân vân và mây mây.
Thế là các chị em sướng, thế là các chị em ảo tưởng rằng mình là thánh, là nữ thần may mắn, là vị cứu tinh cho một tâm hồn đang tan nát.....
Nhưng éo phải đâu các chị em ơi. Fuck boy chỉ đang đôn các chị lên mây để mà say trong cái sự bồng bềnh, rồi đè các chị xuống dưới thân nó dễ dàng thôi ạ!!
Mịa, tìm sex thì nói mệ nó là tìm sex đi. Văn vở tởm vãi.

Sorry các bro. Nay em bị bức xúc muốn chửi nên chửi luôn.
Nội dung này quả thật rất quen 🤣
 
Phạm Quỳnh Nhung
CAO 1M65 NẶNG 53.1KG
ĐỜI SỐNG TÌNH DỤC CAO CẦN TÌM NGƯỜI THỎA MÃN NHU CẦU
SẠCH SẼ AN TOÀN KÍN ĐÁO THÌ IB RIÊNG CHO EM
T.E.L.E nhungmit2k
 
Đôi khi không biết phải đánh giá mình khỏe hay yếu.
Mình đi bộ trung bình 1 ngày cỡ 15000 bước, có thể leo cầu thang liên tục 30 phút, có thể leo núi chặng đường tầm 20km được. So với trung bình thì xem như mình có sức khỏe ổn.
Nhưng mỗi lần mình ốm trung bình kéo dài từ 2 tuần đến 1 tháng. Xuất phát điểm sẽ là cúm thông thường, rồi cứ dây dưa mãi, ngạt mũi, ho đờm.... Không nặng nhưng cứ dây dưa mãi ko khỏi. Mệt, rất mệt. Mỗi đợt ốm vậy não mình như kiểu nhũn ra, mất tập trung, uể oải và không nhớ gì luôn.
Nay là ngày ốm thứ mấy nhỉ? Không nhớ nữa. Đêm mũi ngạt không thở được nên cũng gần như thức trắng đêm. Oải. Mệt rũ ra mà không ngủ nổi. Giống như đang trở thành một vũng bùn lầy, đặc quánh, nhoét nhoẹt....
 
Đôi khi không biết phải đánh giá mình khỏe hay yếu.
Mình đi bộ trung bình 1 ngày cỡ 15000 bước, có thể leo cầu thang liên tục 30 phút, có thể leo núi chặng đường tầm 20km được. So với trung bình thì xem như mình có sức khỏe ổn.
Nhưng mỗi lần mình ốm trung bình kéo dài từ 2 tuần đến 1 tháng. Xuất phát điểm sẽ là cúm thông thường, rồi cứ dây dưa mãi, ngạt mũi, ho đờm.... Không nặng nhưng cứ dây dưa mãi ko khỏi. Mệt, rất mệt. Mỗi đợt ốm vậy não mình như kiểu nhũn ra, mất tập trung, uể oải và không nhớ gì luôn.
Nay là ngày ốm thứ mấy nhỉ? Không nhớ nữa. Đêm mũi ngạt không thở được nên cũng gần như thức trắng đêm. Oải. Mệt rũ ra mà không ngủ nổi. Giống như đang trở thành một vũng bùn lầy, đặc quánh, nhoét nhoẹt....
Cái này là đề kháng kém rồi.
 
Nay ra quán cafe quen, thấy bé con pha chế một mình bao cả 2 tầng, hỏi ra mới biết nhóc bưng bê có lịch học sáng nên nghỉ. Lát thấy bé bảo : chị ơi, chị chịu khó để em quét qua cái sàn nhé? Mình oki và tiện miệng hỏi : ca tối qua sao không dọn mà để sàn đầy rác vầy? Bé nói giọng bức xúc : em cũng không hiểu nổi. Ca tối tận 3 ngưòi mà không chịu dọn. Chả nhẽ em lại chụp ảnh rồi @ tụi nó vào! Mình bảo luôn : chả nhẽ gì nữa! Em nhắc luôn đi. Ngại thì bảo tụi nó, chị khách quen chê bẩn.
Tự nhiên nhớ hồi cấp 2 ( lớp 7 hay 8 gì đó ) mỗi buổi học sẽ có 2 bạn được phân công trực nhật. Bữa đó tới lượt mình và con bạn thân. Đã dặn nó năm lần bảy lượt là nhớ đi sớm đấy, nàng ta ừ hử đảm bảo đủ kiểu. 6h15 mình đến lớp không thấy nó đâu, hì hụi dọn dẹp một mình. Tới 6h45 trống tập trung vang lên thì nó mới tà tà xuất hiện và cưòi nhăn nhở : tao quên mất. Mình cáu, mắng nó một trận, bảo mày vô trách nhiệm vừa thôi... Và sau một hồi nghe mắng thay vì nhận lỗi, nó ôm mặt khóc. Trách mình quá đáng, sao mắng nó khó nghe thế... này kia. Và cả lớp đúng lộ trình, đứng ra bênh vực kẻ biết khóc, cứ khóc là auto đúng, auto được bênh. Nên mình đã quay sang chửi cả những đứa bênh luôn. Và thế là vốn đã hơi lập dị mình lại được thêm quả combo ghét từ nguyên tập thể, may quá mình éo quan tâm.
 
Nay ra quán cafe quen, thấy bé con pha chế một mình bao cả 2 tầng, hỏi ra mới biết nhóc bưng bê có lịch học sáng nên nghỉ. Lát thấy bé bảo : chị ơi, chị chịu khó để em quét qua cái sàn nhé? Mình oki và tiện miệng hỏi : ca tối qua sao không dọn mà để sàn đầy rác vầy? Bé nói giọng bức xúc : em cũng không hiểu nổi. Ca tối tận 3 ngưòi mà không chịu dọn. Chả nhẽ em lại chụp ảnh rồi @ tụi nó vào! Mình bảo luôn : chả nhẽ gì nữa! Em nhắc luôn đi. Ngại thì bảo tụi nó, chị khách quen chê bẩn.
Tự nhiên nhớ hồi cấp 2 ( lớp 7 hay 8 gì đó ) mỗi buổi học sẽ có 2 bạn được phân công trực nhật. Bữa đó tới lượt mình và con bạn thân. Đã dặn nó năm lần bảy lượt là nhớ đi sớm đấy, nàng ta ừ hử đảm bảo đủ kiểu. 6h15 mình đến lớp không thấy nó đâu, hì hụi dọn dẹp một mình. Tới 6h45 trống tập trung vang lên thì nó mới tà tà xuất hiện và cưòi nhăn nhở : tao quên mất. Mình cáu, mắng nó một trận, bảo mày vô trách nhiệm vừa thôi... Và sau một hồi nghe mắng thay vì nhận lỗi, nó ôm mặt khóc. Trách mình quá đáng, sao mắng nó khó nghe thế... này kia. Và cả lớp đúng lộ trình, đứng ra bênh vực kẻ biết khóc, cứ khóc là auto đúng, auto được bênh. Nên mình đã quay sang chửi cả những đứa bênh luôn. Và thế là vốn đã hơi lập dị mình lại được thêm quả combo ghét từ nguyên tập thể, may quá mình éo quan tâm.
Thế nên mới thù dai nhớ lâu tới tận giờ lun hả =))
 
Tui nhớ đủ thứ. Chuyện hồi mẫu giáo còn nhớ luôn.
Chứ thù oán gì???
Mẫu giáo vẫn còn nhớ luôn. Trí nhớ tốt ghê.
 
Quán cafe nay đông dã man. Toàn ngưòi mồm to. Phòng máy lạnh mà tưởng đâu đang ngồi chợ đầu mối. Ong hết đầu
 
Quán cafe nay đông dã man. Toàn ngưòi mồm to. Phòng máy lạnh mà tưởng đâu đang ngồi chợ đầu mối. Ong hết đầu
Có khi phải nhờ quán bật bài Im Lặng - LK để nhắc khéo chị ạ :v
 
@Tô Minh
Em nghĩ nghe đc nhạc chắc???
Chị đang xài tai nghe chống ồn chủ động này, mà tiếng ầm ầm vẫn đấm vào tai.
Sợ thật
 
Có một mùi hương khiến mình ngẩn ngơ.
Đôi lần trên phố sau những cơn mưa khi đang cắm mặt bước mải miết, có mùi hương nào bất chợt bao bọc lấy mình. Nhẹ nhẹ, thanh thanh vấn vít, trong như hơi nước, thơm ngọt như trái ương đầu cành. Nếu ngẩng lên sẽ bắt gặp chùm hoa dâu da trắng xám nhẹ, tùm hoa nhỏ nhỏ như những hạt bỏng gạo đính nơi đầu nhánh mảnh mai. Run run...
Mình thích mùi hoa ấy, không thanh trong sâu lắng bằng ngọc lan; mùi hoa dâu da giống kiểu em gái nhà bên cười lỏn lẻn ấy. Đáng yêu!
Vì thích mùi hoa nên mình cũng thích mùi của xà phòng tắm hãng Fa, loại màu tím ấy. Rất giống mùi hoa dâu da. Tiếc là ngày càng hiếm tìm thấy chỗ nào bán.
Hoài niệm....
 
@soija
chốn tình Dục hay chỉ là cõi mơ mộng.rất nhiều người cứ ngỡ và mơ sẻ tìm 1 thứ gì trên này kể cả mình😭
 
@soija
chốn tình Dục hay chỉ là cõi mơ mộng.rất nhiều người cứ ngỡ và mơ sẻ tìm 1 thứ gì trên này kể cả mình😭
Khuyên chân thành với bạn là: chỉ nên tìm tình dục thôi. Đừng mơ mộng quá. Dễ ngã đau.
Nói gì thì nói đây là diễn đàn 18+ mà
 
Khuyên chân thành với bạn là: chỉ nên tìm tình dục thôi. Đừng mơ mộng quá. Dễ ngã đau.
Nói gì thì nói đây là diễn đàn 18+ mà
cảm ơn bạn
 
Mỹ nhân.
Hồi trước, trong một cuốn tiểu thuyết có nhân vật đã chào một người phụ nữ là : " chào ngưòi đẹp ". Và người phụ nữ đã đáp lại một cách lạnh nhạt rằng : " tôi không phải người đẹp".
Nãy có 1 cô em bước vào quán cafe, nhìn cũng mỏng mày hay hạt ra phết đấy. Cái mặt kia chắc cũng chỉnh sửa kha khá rồi, nét mũi và cằm cứng và nhọn. Kì lạ thay lại phù hợp đến lạ với tông giọng mảnh mảnh the thé. Trước khi ẻm cất giọng thì cũng là một tiểu mỹ nhân. Nhưng há mồm ra thì một loạt từ " vãi đái ", " đĩ " , " lồn ".... bay toán loạn vọt lên trên tiếng ồn của quán, vả bôm bốp vô mặt bất cứ ai ngồi xung quanh....
Ôi, đúng là không phải ngưòi đẹp mà...
 
anime sex
cliphot
Back
Top
X