fb68
68 game bài

Tạm Bợ

Dạ Ảnh

Thành viên tích cực

Reputation: 25%
Tham gia
18/10/24
Bài viết
104
Cảm xúc
106
Điểm
43
Nơi ở
Thanh Hoá
Tín dụng
42.7
Chiếc lá nọ sinh ra trên cành cây, cùng với bao cái là khác. Mỗi ngày đều cười đùa vui vẻ mỗi ngày một lớn dần lên. Tuy nhiên chiếc lá nhận ra có những chiếc lá khác đang dần dần rời xa cành. Nó không hiểu tại sao lại phải rời xa cành, ở cùng nhau chẳng phải rất vui sao?. Nhưng rồi mỗi ngày trôi qua tay nó càng trở nên yếu ớt, chẳng thể nào nắm chặt cành cây được nữa. Cơn gió đến - nó buông tay. Nó hiểu rằng đã đến lúc bước đi trên con đường mới giống như bao chiếc lá khác.

Rơi xuống con suối nhỏ - trôi theo dòng nước. Nó thấy những điều trước nay chưa từng thấy, trải nghiệm những thứ trước nay chưa từng thử. Nó cứ trôi như thế cho đến khi gặp cành cây nhỏ đang kẹt bên bờ đá. Cành cây giữ nó lại kể cho nó nghe mọi thứ về con suối về con tôm, con cá.. Và bảo vệ nó trước dòng nước chảy siết. Dần dần nó yêu cành cây lúc nào không hay, thứ hạnh phúc đó là thứ nó chưa từng cảm nhận được. Nó say mê trong hạnh phúc, nó muốn bên cành cây cho đến ngày nó chẳng thể nổi trên mặt nước được nữa.

Cơn bão đến- dòng nước mạnh mẽ và cuồng bạo như bổ nhào về phía nó. Vỡ tan, lần này nó đã cố nắm lấy cành cây nhưng nó không đủ sức. Nó bất lực nhìn cành cây bị dòng nước đập nát không thương tiếc. Cơn bão qua đi nó giờ trở nên trống rỗng và vô định. Nó muốn chìm xuống đáy sông ngay lập tức. Nhưng dòng nước chẳng đế nó làm vậy, dòng nước đưa nó đến hết cành cây này rồi đến cành cây khác. Nó cố lách mình đi cho dù những cành cây đó cố níu giữ nó. Nó muốn một mình, nó không thể chịu được cảm giác chia ly một lần nữa. Bất ngờ một cành cây giữ chặt lấy nó, mặc cho nó vùng vẫy thế nào vẫn không buông tay.

Nó cố gắng dùng mọi cách để thoát khỏi cành cây nhưng không thể. Nó nhìn cành cây vừa cố gắng giữ chặt nó vừa chống chọi với dòng nước bằng cơ thể tàn tạ.
" có đáng không ? " nó hỏi cành cây. Cành cây không trả lời
" chỉ là tạm bợ thôi sao phải làm vậy ? " nó bực tức nói
" không biết là thực sự có đáng không. Nhưng dù tạm bợ cũng muốn một lần được sống với cảm xúc của chính mình " cành cây nhẹ nhàng nói

Nó không vẫy vùng nữa chỉ im lặng ở bên cành cây. Không còn hóa hức với những thứ xung quanh nữa, nó cũng đã có nhiều vết xước. Cành cây cũng hiểu điều đó nên chẳng hỏi điều gì. Cứ yên lặng giữ chặt chiếc lá để dòng nước không thể làm tổn thương chiếc lá thêm nữa. Thời gian cứ thế trôi, dù không nói gì nhưng cả hai đều hiểu được tình cảm của đối phương. Nhưng chẳng có bình yên nào là mãi mãi.

' rắc ; cành cây gãy thành từng mảnh rồi chìm xuống dòng nước. Chiếc lá ôm chặt lấy cành cây rồi chìm dần xuống dưới đáy. Tuy nhiên dòng nước vẫn vô tình kéo nó ra khỏi cành cây. Nó quay đầu nhìn cành cây lần cuối, rồi khẽ mỉm cười.

--- Tôi Không Kể Câu Chuyện Về Chiếc Lá ----
 
Sửa lần cuối:
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

@canhchimcodon1807
@-Nắng-
Thiệt tình. E khóc luôn ấy ạ 🤧
Hãy khóc đi khóc đi khóc đi đừng ngại ngùng
Và hãy khóc nước mắt ướt đẫm chứa chan trong lòng
Khi bao nhiêu cơn mơ chấp cánh bay xa vời
Thì người đàn ông cũng vẫn phải khóc giống như ai.....
=))))
 
Hãy khóc đi khóc đi khóc đi đừng ngại ngùng
Và hãy khóc nước mắt ướt đẫm chứa chan trong lòng
Khi bao nhiêu cơn mơ chấp cánh bay xa vời
Thì người đàn ông cũng vẫn phải khóc giống như ai.....
=))))
Thôi xong. E mà khóc thì đố ai mà dỗ được 🥹
 
@Dạ Ảnh

Lá lìa cành,
trôi theo dòng nước –
như một đoạn kết không cần viết thêm lời.
Thế mà,
nó lại dừng bên một mảnh đất xa lạ,
nơi không ai ngờ tới,
nơi chẳng ai chọn trước.
Tưởng sẽ mục.
Tưởng chỉ để tan.
Nhưng rồi mưa đến,
ánh nắng ghé ngang,
và lá xanh lại –
chầm chậm… lên chồi non, như thể chưa từng rơi.
 
@Dạ Ảnh
bên dưới làn nước cuồn cuộn ấy, nụ cười của cành cây, đúng hơn là những mảnh nụ cười, chợt lung linh theo nắng.
 
@Xấu Gái Nhưng Kiêu
Tri kỉ. Cuối cùng cũng có người hiểu vì sao mình ko viết nốt đoạn kết. Bởi mỗi người sẽ có một kết thúc khác nhau

Trong cuộc sống mỗi người, ai mà không mong một cái kết đẹp?
Nhưng đời thì lạ lắm…
Duyên phận vốn không chiều lòng người,
nên đôi khi, dở dang cũng là một kiểu trọn vẹn —vì ít ra, đã từng đậm sâu, gắn bó vs nhau bằng cả chân thành.
 
@Dạ Ảnh
bên dưới làn nước cuồn cuộn ấy, nụ cười của cành cây, đúng hơn là những mảnh nụ cười, chợt lung linh theo nắng.
Mỗi người sẽ có cách nhìn khác nhau. Điều tôi muốn thấy chính là như vậy 😊
 
Trong cuộc sống mỗi người, ai mà không mong một cái kết đẹp?
Nhưng đời thì lạ lắm…
Duyên phận vốn không chiều lòng người,
nên đôi khi, dở dang cũng là một kiểu trọn vẹn —vì ít ra, đã từng đậm sâu, gắn bó vs nhau bằng cả chân thành.
Nhưng đôi khi chân thành không đổi được chân thành cuối cùng lại để lại nhiều nuối tiếc.
 
Nhưng đôi khi chân thành không đổi được chân thành cuối cùng lại để lại nhiều nuối tiếc.

Yêu thật lòng thì mới nuối tiếc,
Còn vô tâm thì có gì để mất đâu.
Thế nên, dù không nhận lại được điều mình trao, thì cũng đừng hối hận – vì ít ra, mình đã từng yêu đủ đẹp để nhớ cả đời.
 
anime sex
cliphot
Back
Top