Truyện Sáng Tác Nữ thần công sở

hucau

Tập sự

Reputation: 1%
Tham gia
1/8/25
Bài viết
5
Cảm xúc
0
Điểm
1
Nơi ở
Hà Nội
Tín dụng
0.0
Giới tính
Nam
Chương 1

Tiếng chuông báo thức inh ỏi cắt ngang giấc mơ hỗn độn của Hùng. Anh rướn người tắt chuông, ánh mắt lờ đờ nhìn trần nhà trắng toát. Một ngày mới lại bắt đầu, và như thường lệ, nó hứa hẹn sẽ lặp lại chuỗi ngày đơn điệu ở công ty X. Anh 28 tuổi, một nhân viên văn phòng quèn với mức lương ba cọc ba đồng, cùng những áp lực vô hình từ cấp trên và những đồng nghiệp tưởng chừng như vô hại.

Hùng uể oải bước vào phòng tắm, soi mình trong gương. Gương mặt anh hốc hác, hai quầng mắt thâm quầng sau những đêm dài trằn trọc. Anh không muốn nghĩ đến công việc, đến những bản báo cáo chồng chất, hay những cuộc họp căng thẳng. Nhưng rồi, hình ảnh các nữ đồng nghiệp lại hiện lên trong tâm trí anh, như một liều thuốc kích thích duy nhất trong cuộc sống tẻ nhạt này.

Khoảng 7 giờ 30 phút sáng, Hùng đến công ty. Tòa nhà văn phòng hiện đại với kiến trúc bằng kính và thép lạnh lẽo dường như nuốt chửng sự nhiệt huyết của bất kỳ ai đặt chân vào. Anh quẹt thẻ, bước vào thang máy, và hít một hơi thật sâu. Không khí trong công ty X luôn nặng nề, ngột ngạt, tràn ngập mùi giấy tờ, mực in và cà phê pha sẵn.

Anh ngồi vào bàn làm việc, bật máy tính. Công việc bắt đầu bằng việc kiểm tra hàng trăm email và bản báo cáo đang chờ duyệt. Mọi thứ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán, khiến anh gần như hóa đá. Nhưng rồi, ánh mắt anh lại vô thức lướt qua những bóng dáng quen thuộc đang di chuyển trong văn phòng.

Đầu tiên là Loan, trưởng phòng marketing. Cô ta bước đi với một phong thái tự tin, mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh và một thân hình bốc lửa đến khó tin. Chiếc váy bút chì màu xanh navy ôm sát vòng ba căng tròn, và bộ ngực khủng như muốn trào ra khỏi chiếc áo sơ mi trắng tinh. Mỗi bước đi của Loan đều khiến những đường cong trên cơ thể cô ta uốn lượn, hấp dẫn một cách chết người. Hùng nuốt khan, cố gắng tập trung vào màn hình máy tính, nhưng ánh mắt anh cứ như bị hút chặt vào cô ta.

Kế đến là Nhung, bạn gái của Phong, một trong những tay quản lý cấp cao nhất công ty. Nhung mang dáng dấp của một người mẫu, cao ráo, thanh mảnh, với mái tóc dài suôn mượt và phong thái sang chảnh. Cô ta thường khoác lên mình những bộ đồ công sở đắt tiền, khoe đôi chân dài miên man và vòng eo thon gọn. Mỗi lần Nhung đi qua, một mùi nước hoa Pháp thoang thoảng lại vương vấn trong không khí, càng tôn thêm vẻ kiêu kỳ của cô. Hùng biết Nhung luôn coi thường mình, nhưng không thể phủ nhận vẻ đẹp và sự xa cách đầy thu hút đó.

Xa hơn một chút, Phương, cô bé nhân viên mới của phòng thiết kế, đang cặm cụi bên máy tính. Phương nhỏ nhắn, nhưng lại sở hữu một vẻ đẹp gợi cảm tiềm ẩn. Chiếc áo sơ mi voan mỏng manh đôi khi để lộ thấp thoáng đường cong thiếu nữ, và đôi chân thon gọn, mềm mại dưới chiếc váy chữ A ngắn. Cô có vẻ rụt rè, ít nói, nhưng đôi mắt trong veo ấy lại ẩn chứa một điều gì đó dịu dàng, dễ khiến người ta muốn che chở.

Phía bàn kế toán, Huyền đang lúi húi với chồng hóa đơn. Huyền là kiểu con gái chubby, với thân hình tròn trịa nhưng lại cực kỳ quyến rũ. Vòng một của cô ta to tròn, căng mẩy, gần như làm căng tức chiếc áo đồng phục. Vòng ba cũng không hề kém cạnh, đầy đặn và mềm mại. Mỗi khi Huyền cúi xuống, những đường cong ấy lại càng lồ lộ, khiến Hùng phải vội quay đi để tránh bị lộ liễu. Huyền luôn thân thiện, hay cười, nhưng chính sự hồn nhiên đó lại càng khiến cô ta trở nên hấp dẫn một cách đặc biệt.

Và cuối cùng là My, cô thư ký riêng của Phong. My luôn xuất hiện với vẻ lạnh lùng, gương mặt đẹp không cảm xúc, gần như không bao giờ nở nụ cười. Thân hình cô cân đối, cao ráo, với những đường nét khỏe khoắn, gọn gàng. Chiếc váy công sở ôm sát tôn lên vòng eo thon và đôi chân thẳng tắp. Cô ta di chuyển nhẹ nhàng, ít tạo ra tiếng động, như một bóng ma xinh đẹp trong văn phòng. Sự bí ẩn và khó gần của My lại càng khơi gợi sự tò mò trong Hùng.

Mỗi người một vẻ, nhưng tất cả đều là những nữ thần trong mắt Hùng, những hình ảnh sống động giúp anh thoát ly khỏi thực tại tẻ nhạt của công việc. Anh luôn tự hỏi, liệu có ngày nào đó, anh có thể chạm vào một trong số họ không?

Giữa buổi chiều, Loan đi ngang qua bàn Hùng, dừng lại. "Hùng, báo cáo quý 3 anh nộp có vài lỗi cơ bản đấy," giọng cô ta sắc lạnh, nhưng thân hình cong vút lại vô tình khiến Hùng phân tâm. Cô ta nghiêng người xuống một chút, để lộ khe ngực sâu hun hút, và ánh mắt Hùng vô thức bị hút vào đó. "Tôi đã nói rồi, làm việc cẩn thận vào. Không thì đừng trách tại sao lương cứ dậm chân tại chỗ."
Hùng cố gắng nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa. "Vâng, em xin lỗi ạ. Em sẽ sửa ngay."
Loan nhếch mép cười khẩy, ánh mắt lướt qua Hùng đầy khinh thường trước khi cô ta quay gót bỏ đi. Hương nước hoa Chanel No. 5 vương lại, như một lời nhắc nhở về sự xa vời giữa hai người.

Sự sỉ nhục công khai ấy, cùng với áp lực công việc và những khát khao không được giải tỏa, dồn nén trong Hùng. Khi đồng hồ chỉ 5 giờ chiều, anh cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, nhưng bên dưới lại trỗi dậy một ham muốn nguyên thủy. Anh nhanh chóng cất cặp sách, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, rồi lén lút đi về phía phòng tắm nam ở cuối hành lang. Đây là nơi duy nhất anh có thể tìm thấy chút riêng tư.

Phòng tắm vắng tanh. Hùng khóa trái cửa lại, bật vòi nước khẽ khàng để át đi những âm thanh không mong muốn. Anh nhìn vào gương, thấy dương vật của mình đã cương lên một cách khó chịu trong chiếc quần tây công sở. Tay anh run rẩy cởi thắt lưng, kéo khóa quần xuống. Hơi thở anh bắt đầu dồn dập.

Hắn vươn tay vào trong quần lót, giải phóng dương vật đã cương cứng từ lâu. Nó nóng rẫy và đập giật từng hồi, căng tức như một thanh sắt. Hùng nhắm mắt lại, trong đầu anh, hình ảnh Loan hiện lên rõ nét đến kinh ngạc. Cô ta không còn đứng trước mặt anh, mắng mỏ nữa, mà đang ở đó, trong tâm trí anh, với chiếc áo sơ mi đã bung một vài nút, để lộ bộ ngực khủng lồ đang phập phồng sau lớp vải mỏng.
Hùng bắt đầu miết lòng bàn tay lên dương vật, vuốt ve từ gốc đến ngọn. Anh tưởng tượng bàn tay mình đang luồn vào trong áo Loan, chạm vào làn da mịn màng, ấm nóng của cô. Đầu ngón tay anh lướt nhẹ qua những đường gân xanh ẩn hiện trên bầu ngực căng tròn, rồi từ từ ôm trọn lấy nó. `Ôi, nó mềm mại, nặng trĩu thế này.` Anh khẽ rên lên trong cổ họng, cảm giác như đang chạm vào chính bộ ngực ấy thật sự.

Hùng thúc mạnh hơn, nhịp nhàng hơn. Trong tưởng tượng, Loan vẫn đứng trước mặt anh, giọng nói sắc lạnh như lưỡi dao: "Hùng, anh làm ăn kiểu gì thế hả? Cái báo cáo này mà anh cũng làm sai được sao?" Nhưng giờ đây, những lời mắng mỏ đó không còn là sự sỉ nhục nữa, mà trở thành những lời lẽ dâm đãng, kích thích tột độ. Hùng hình dung mình đang cúi đầu xuống, không phải vì xấu hổ, mà để chôn mặt vào giữa đôi gò bồng đảo khủng khiếp của cô. Anh ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng, mùi mồ hôi thoang thoảng từ hõm ngực cô, và cả mùi hương tự nhiên của cơ thể phụ nữ. Anh liếm nhẹ đầu lưỡi vào khe ngực, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng từ da thịt cô.

Anh đẩy tốc độ vuốt ve nhanh hơn, mạnh hơn. Tưởng tượng Loan đang thở dốc, hai bầu ngực đồ sộ rung lên bần bật theo từng nhịp thở hổn hển. `Tiếng cô ta mắng càng sắc, mình càng nứng.` Hắn day mạnh ngón tay cái lên đầu ti cương cứng của cô trong tưởng tượng, cảm nhận nó nhô lên đầy khêu gợi. Loan rên nhẹ một tiếng, đôi môi mọng hé mở, ánh mắt mơ màng nhìn xuống anh. Cả người cô ta như nhũn ra, mất hết vẻ kiêu ngạo thường ngày, chỉ còn lại sự yếu đuối, mềm mại, hoàn toàn phục tùng dưới bàn tay anh. Hùng không ngừng miết mạnh, dương vật của anh đã ướt đẫm dịch nhờn, dính nhớp trong lòng bàn tay.

Hùng không thể kiềm chế được nữa. Anh gầm gừ một tiếng, cả người run rẩy. Dương vật co giật từng hồi, phun ra những dòng tinh dịch trắng đục, ấm nóng vào lòng bàn tay anh. Từng luồng khoái cảm chạy dọc sống lưng, khiến anh như ngã quỵ. Hơi thở anh nặng nề, dồn dập, và cơ thể anh vẫn còn run lên từng đợt sau cơn cao trào. Anh ngửa đầu tựa vào bức tường gạch lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định. Căn phòng tắm nhỏ bé, chật chội bỗng trở nên rộng lớn, trống rỗng. Tiếng nước chảy vẫn rì rầm, che lấp đi những âm thanh hổn hển của anh.

Anh đứng đó một lúc, để những dư âm của khoái cảm trôi qua. Sau khi bình tĩnh lại, Hùng dùng khăn giấy lau sạch dương vật và lòng bàn tay, rồi kéo khóa quần lên. Anh chỉnh lại quần áo, vuốt lại mái tóc rối bời, và cố gắng lấy lại vẻ mặt bình thường nhất có thể. Dù đã thỏa mãn được phần nào bản năng, nhưng trong sâu thẳm, Hùng biết, cuộc đời anh vẫn đơn độc và những khao khát này chỉ càng lớn dần.
 
Sửa lần cuối:
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Trả lời
0
Lượt xem
6K
Chương 2

Dù đã phần nào trút được sự căng thẳng trong phòng tắm, Hùng vẫn cảm thấy một nỗi trống rỗng khó tả. Anh trở về bàn làm việc, hoàn thành nốt những công việc cuối ngày trong trạng thái lơ đờ. Cái mùi nước hoa Chanel của Loan vẫn vương vấn đâu đó, một lời nhắc nhở không mấy dễ chịu về sự sỉ nhục vừa qua. Cuộc đời anh vẫn vậy, đơn độc và đầy những khát khao bị đè nén. Anh rời công ty trong sự mệt mỏi rã rời, cái bóng của Loan và những người phụ nữ khác cứ luẩn quẩn trong tâm trí anh như những ảo ảnh khó nắm bắt.

Sáng hôm sau, Hùng đến công ty với một tâm trạng nặng nề hơn. Hôm nay có cuộc họp toàn phòng ban, và anh biết mình sẽ không thoát khỏi ánh mắt dò xét của Loan. Anh cố gắng chuẩn bị tài liệu thật kỹ lưỡng, nhưng nỗi lo lắng vẫn len lỏi.

Đúng 9 giờ sáng, mọi người tề tựu đông đủ trong phòng họp. Không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Loan ngồi ở vị trí chủ tọa, chiếc váy bút chì màu đỏ ôm sát thân hình đồng hồ cát, tôn lên bộ ngực khủng lồ và cặp mông siêu tròn. Cô ta vắt chéo chân, một động tác tưởng chừng vô tư nhưng lại khiến đường cong của đùi và bắp chân săn chắc lồ lộ, thu hút mọi ánh nhìn. Ánh mắt sắc như dao cau của cô ta lướt qua từng người, dừng lại ở Hùng lâu hơn một chút, khiến anh rụt rè cúi mặt.

Cuộc họp bắt đầu, và như dự đoán, Loan nhanh chóng chuyển sang phần đánh giá hiệu suất quý. Giọng cô ta vang lên rành rọt, từng lời nói như những nhát dao găm thẳng vào Hùng. "Về báo cáo quý 3 của dự án X, tôi rất thất vọng. Có những lỗi cơ bản mà một nhân viên làm việc lâu năm như anh Hùng lại mắc phải."
Hùng nắm chặt tay dưới gầm bàn. Cảm giác bất lực và nhục nhã dâng lên. Anh ngước mắt nhìn lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Loan. Cô ta hơi nghiêng người về phía trước, hai bầu ngực đồ sộ như chực trào ra khỏi chiếc áo sơ mi. Ánh mắt anh vô thức dán chặt vào khe ngực sâu thăm thẳm, rồi lướt xuống cặp đùi nuột nà đang khép hờ. Cái vẻ uy quyền và cơ thể bốc lửa của cô ta càng khiến anh bất mãn, nhưng đồng thời cũng kích thích một cách kỳ lạ.

"Anh Hùng, anh có gì để giải thích không?" Loan hỏi, giọng điệu đầy mỉa mai, ánh mắt cô ta như xuyên thấu tâm can anh.
Hùng lắp bắp: "Dạ... em... em đã cố gắng hết sức rồi ạ."
Loan nhếch mép, một nụ cười khẩy hiện rõ trên đôi môi tô son đỏ mọng. "Cố gắng hết sức mà ra cái báo cáo như thế này sao? Anh nghĩ công ty trả lương cho anh để anh 'cố gắng' à?"
Những lời nói của Loan vang vọng trong phòng họp, khiến Hùng cảm thấy cả thế giới đang đổ sập xuống. Anh cúi gằm mặt, không dám đối diện với ánh mắt khinh thường của cô ta. Cả phòng họp im lặng, không ai dám lên tiếng.

Đúng lúc đó, một tờ giấy nhỏ được đặt nhẹ nhàng lên góc bàn của Hùng. Anh ngước mắt lên, thấy Phương đang khẽ mỉm cười với anh, đôi mắt trong veo ẩn chứa sự đồng cảm. Cô bé ngồi ở bàn bên cạnh, ra hiệu cho anh đọc tờ giấy. Hùng lén lút mở ra. Bên trong là vài dòng ghi chú và những con số chính xác, chỉ ra những điểm anh cần tập trung để sửa chữa. Kèm theo đó là một dòng chữ nhỏ viết tay: "Đừng lo, cố lên nhé!" Ánh mắt Phương lại bắt gặp anh, nụ cười vẫn nhẹ nhàng, nhưng sâu thẳm lại mang một chút gì đó thẹn thùng, như một lời động viên thầm kín.
Hùng nhìn Phương, cảm thấy một chút ấm áp len lỏi qua sự tủi nhục. Cô bé đã lén lút giúp đỡ anh, dù biết Loan có thể phát hiện và khiển trách.

Sau cuộc họp, Hùng vội vàng chạy theo Phương, muốn cảm ơn cô bé. "Phương, cảm ơn em về cái tờ giấy đó nhé."
Phương quay lại, nụ cười vẫn e ấp. "Không có gì đâu anh. Em thấy... chị Loan hơi quá lời thôi. Anh đừng để bụng nhé."
"Anh biết em tốt bụng mà," Hùng nói, cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút. "Nhưng mà, lỡ Loan biết thì sao?"
Phương khẽ lắc đầu, mái tóc dài lướt nhẹ qua vai. "Em cẩn thận rồi. Với lại... em chỉ muốn giúp anh thôi mà." Giọng cô bé nhỏ dần, ánh mắt cụp xuống, hai má hơi ửng hồng. Hùng nhận ra sự ngại ngùng đó, và anh cảm thấy một luồng điện nhẹ chạy qua. Có lẽ, anh không đơn độc như anh nghĩ.

Cả buổi chiều, Hùng vùi đầu vào sửa chữa báo cáo. Những con số và ghi chú của Phương thực sự hữu ích, giúp anh nhìn ra nhiều lỗ hổng. Anh làm việc quần quật cho đến tối muộn, khi văn phòng đã vắng tanh. Sự mệt mỏi về thể chất hòa trộn với những cảm xúc phức tạp về Loan và Phương. Loan là người phụ nữ quyền lực, khinh thường anh nhưng lại sở hữu vẻ đẹp chết người mà anh khao khát. Phương là cô bé hiền lành, quan tâm anh một cách thầm lặng.

Đêm đó, Hùng nằm trên giường, trằn trọc không ngủ được. Mọi hình ảnh trong ngày cứ xoáy vào tâm trí anh. Lời mắng mỏ của Loan, ánh mắt khinh bỉ của cô ta, nhưng đồng thời là những đường cong bốc lửa, đặc biệt là bộ ngực khủng và cặp mông siêu tròn của cô. Cả hình ảnh Phương với nụ cười e ấp và ánh mắt dịu dàng cũng hiện lên, nhưng rồi lại bị Loan lấn át. Hùng không biết mình đã thiếp đi từ lúc nào, chỉ biết rằng cơ thể anh nóng ran, và một giấc mơ ướt át, sống động như thật đang ập đến.

Trong giấc mơ, Hùng thấy mình đang ở văn phòng công ty vào ban đêm. Ánh đèn lờ mờ hắt xuống bàn làm việc của Loan, biến nó thành một sân khấu mờ ảo. Loan không mặc bộ váy công sở, mà chỉ có một chiếc áo sơ mi trắng mỏng tang hơi bung cúc, để lộ chiếc áo ngực ren đen mờ ảo bên trong và quần lót đen lọt khe. Cô ta đang đứng cúi người trên bàn, mái tóc xoăn nhẹ rũ xuống, để lộ cặp mông siêu khủng tròn lẳn, cong vút đầy mời gọi. Chiếc quần lót ren đen lọt khe gần như biến mất giữa hai khối thịt mềm mại, căng tròn, chỉ còn một sợi dây mảnh mai hằn sâu vào khe mông. `Trời ơi, cặp mông này... còn khủng hơn cả trong tưởng tượng.` Hùng nuốt khan, cảm thấy dương vật mình đã cương cứng đến đau nhức.

Anh bước lại gần, bàn tay run rẩy đưa lên vuốt ve cặp mông vĩ đại của Loan. Da thịt cô ta mềm mại, ấm nóng đến lạ lùng. Anh miết nhẹ đầu ngón tay vào sợi dây ren lọt khe, rồi trượt xuống khe mông. Loan khẽ rên một tiếng, hai tay bám chặt lấy mặt bàn. "Anh... Hùng... anh đang làm gì vậy?" Giọng cô ta không còn sắc lạnh mà trở nên yếu ớt, đầy ham muốn. `Giọng cô ta nũng nịu thế này sao? Mình chưa bao giờ nghe thấy.`

Hùng không trả lời, anh cúi xuống, hôn ngấu nghiến lên xương cụt của cô, rồi lướt lưỡi xuống khe mông, cảm nhận sự mềm mại và ấm nóng. Anh kéo nhẹ chiếc quần lót ren xuống, để lộ hoàn toàn cặp mông trắng nõn và khe lồn ẩn hiện. Dương vật hắn đã cứng như đá, đập giật từng hồi trong quần. Hùng nhẹ nhàng kéo quần cô ta xuống đầu gối, để lộ hoàn toàn cặp đùi trắng ngần và khe lồn ướt át. Anh không thể chờ đợi hơn nữa.

Hùng quỳ xuống sau lưng Loan, đưa dương vật cương cứng của mình lên. Nó nóng rẫy, căng tức đến cực hạn. Anh dùng tay banh nhẹ hai mép mông tròn trịa của cô ra, rồi từ từ đặt đầu dương vật lên cửa mình. Âm đạo Loan đã ướt đẫm dịch nhờn, sáng bóng dưới ánh đèn lờ mờ. Anh từ từ đẩy vào. Cảm giác đầu tiên là sự chật khít, ấm nóng đến nghẹt thở. "A... ưm..." Loan rên rỉ, lưng cô ta cong vút hơn, cặp mông siêu khủng ưỡn hẳn về phía sau. `Tuyệt vời... ấm và khít quá.`

Hùng thúc mạnh một cú. "Phập!" Đầu dương vật xuyên qua màng trinh mỏng manh, tạo ra một tiếng động nhỏ và một cảm giác đau nhói thoáng qua. Loan hét lên một tiếng. "A... Hùng! Đau... đau quá!" Cô ta run rẩy, cố gắng đẩy người Hùng ra, nhưng anh không buông. Hắn cúi xuống, ghé sát tai cô thì thầm: "Ngoan nào... rồi em sẽ quen thôi." Hắn đẩy thêm một chút, dương vật từ từ tiến sâu hơn vào bên trong âm đạo cô. Cảm giác ẩm ướt, mềm mại và bao bọc hoàn toàn.

Khi dương vật hắn đã nằm trọn bên trong, Hùng bắt đầu nhấp nhẹ nhàng. Từng cú nhấp đều đặn, từ tốn, giúp Loan làm quen với cảm giác mới mẻ này. Cặp mông siêu khủng của cô ta rung nhẹ theo từng chuyển động. `Nó mềm mại đến nỗi mình muốn bóp nát nó.` Hắn vươn tay ra, nắm lấy eo Loan, kéo cô ta ép sát vào mình hơn, tăng thêm độ ma sát.

Loan dần thả lỏng, tiếng rên rỉ cũng chuyển từ đau đớn sang gợi cảm. Hùng bắt đầu thúc mạnh hơn, dứt khoát hơn. "Bành bạch! Bành bạch!" Âm thanh da thịt va chạm dồn dập trong không gian yên tĩnh của văn phòng ban đêm. Cặp mông siêu khủng của Loan nảy lên bần bật theo từng cú thúc, tạo ra một vũ điệu đầy mê hoặc. `Mông cô ta... nó như một cái máy dập vậy. Cảm giác này... sướng đến phát điên.`

Hắn thúc mạnh, ghì chặt eo cô. Loan không còn phản kháng, cô ta rên rỉ đầy khoái cảm, đầu ngả về phía trước. Hùng cúi xuống, vùi mặt vào lưng cô, hít lấy mùi hương tự nhiên từ làn da Loan. Cứ thế, hắn liên tục ra vào, không ngừng nghỉ, tận hưởng trọn vẹn sự mềm mại, ấm nóng của âm đạo cô.

Sau vài phút, Hùng cảm thấy Loan bắt đầu run rẩy. Cô ta rên lên những tiếng đứt quãng, toàn thân co giật. "A... Hùng... em... em sắp..." Hùng thúc mạnh thêm vài cú cuối, cảm nhận âm đạo cô thít chặt lấy dương vật hắn. Loan hét lên một tiếng, hai chân co quắp lại, dòng dịch nhờn ấm nóng trào ra từ bên trong, ướt đẫm dương vật hắn. Cô ta lên đỉnh lần đầu tiên. `Cô ta đã nứng đến mức này sao?` Hùng thầm nghĩ, cảm thấy một sự thỏa mãn lớn lao khi chinh phục được sự cứng rắn của cô ta.

Loan thở dốc, cả người nhũn ra, nhưng Hùng không cho cô nghỉ ngơi. Hắn rút dương vật ra một chút, rồi lại đẩy mạnh vào sâu hơn. "Chưa đâu, em yêu." Hắn thì thầm, giọng khàn khàn. "Em còn phải phục tùng anh nhiều hơn nữa."

Loan lại rên rỉ, cơ thể cô ta bị cuốn vào vòng xoáy khoái cảm mới. Hùng tiếp tục thúc mạnh mẽ, nhịp độ nhanh và sâu hơn. Cặp mông siêu khủng của Loan liên tục nảy lên, va vào bụng hắn một cách đầy dục vọng. "Bành bạch! Bành bạch! Đụ móa, sướng quá!" Hùng gầm gừ, vùi mặt vào mái tóc cô, hít lấy mùi hương quyến rũ. Loan rên la không ngừng, những lời dâm đãng thoát ra khỏi đôi môi cô ta trong vô thức: "Ư... ưm... sâu nữa đi anh... mạnh nữa đi... em muốn... em muốn..."

Tiếng rên rỉ của Loan càng lúc càng cao trào. Cô ta bỗng ưỡn cong người lên, hai tay bấu chặt lấy mặt bàn, móng tay cào nhẹ lên lớp gỗ. "A... a... em... em sướng quá! Em không chịu nổi nữa!" Cặp mông siêu khủng co giật liên hồi, âm đạo cô thít chặt lấy dương vật Hùng. Một dòng điện mạnh chạy dọc sống lưng anh, cảm giác như tất cả các giác quan đều bùng nổ. Loan hét lên một tiếng chói tai, cơ thể cô co giật mạnh, dòng dịch âm đạo nóng hổi lại trào ra như suối, ướt đẫm mọi thứ. Cô ta lên đỉnh lần thứ hai, mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều.

Hùng cảm thấy dương vật mình đang căng cứng đến cực điểm, từng thớ thịt giật lên từng hồi. Hắn ôm chặt lấy eo Loan, thúc mạnh cú cuối cùng, bắn tất cả dòng tinh dịch nóng hổi vào sâu bên trong âm đạo cô. Hắn gầm lên một tiếng thỏa mãn, cả người run rẩy, và cảm thấy một sự trống rỗng đầy dễ chịu.

Hơi thở Hùng dồn dập, cơ thể anh vẫn còn run rẩy sau cơn khoái lạc tột độ. Anh nằm sấp trên giường, cảm giác mệt mỏi nhưng lại mãn nguyện đến lạ. Ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào, làm căn phòng bớt đi vẻ u tối. Hùng vẫn cảm nhận được hơi ấm và sự ẩm ướt giữa hai chân mình. Giấc mơ thật đến nỗi anh còn tưởng mình đang nằm trên bàn làm việc của Loan thật. Trong cơn mơ màng, Hùng khẽ nở một nụ cười thỏa mãn. Cái cảm giác được chinh phục, được khiến một người phụ nữ kiêu ngạo như Loan phải rên rỉ và phục tùng dưới thân anh, dù chỉ trong mơ, cũng đủ khiến anh cảm thấy quyền lực hơn bao giờ hết.
 
Chương 3

Sáng hôm sau, Hùng thức dậy với một cảm giác mệt mỏi lạ lùng. Dư âm của giấc mơ đêm qua vẫn còn vương vấn, khiến anh có chút bối rối khi đối diện với thực tại. Anh rời giường, bước vào phòng tắm, tự nhủ phải xua tan những hình ảnh ấy ra khỏi đầu để tập trung vào một ngày làm việc mới. Nhưng rồi, chính những khao khát cháy bỏng đó lại càng thôi thúc anh.

Khi Hùng đến công ty, không khí vẫn đặc quánh sự căng thẳng từ cuộc họp hôm qua. Anh ngồi vào bàn làm việc, cố gắng sắp xếp lại những con số và tài liệu theo ghi chú của Phương. Đúng lúc đó, một bóng dáng thanh mảnh lướt qua bàn làm việc của anh. Mùi nước hoa Pháp nồng nàn lan tỏa trong không khí, báo hiệu sự xuất hiện của Nhung.

Nhung bước đi với một phong thái kiêu kỳ, mái tóc dài suôn mượt khẽ đung đưa theo từng bước chân. Hôm nay cô ta mặc một bộ vest công sở màu be nhạt, tôn lên vóc dáng người mẫu cao ráo, đôi chân dài miên man và vòng eo thon gọn. Ánh mắt cô ta lướt qua Hùng với một vẻ khinh thường rõ rệt, dừng lại khi cô thấy anh đang loay hoay với những con số.

"Ồ, anh Hùng à, vẫn còn 'cố gắng' với cái báo cáo 'xuất sắc' của anh sao?" Nhung cất giọng mỉa mai, đôi môi tô son đỏ khẽ nhếch lên. "Phong đã nói với tôi rồi, dự án này mà thất bại thì đích thị là do năng lực của anh không đủ. Đừng có kéo cả phòng ban xuống nhé."
Hùng nắm chặt cây bút trong tay, cố nén lại cơn tức giận. Anh ngước nhìn Nhung, thấy cô ta đứng thẳng tắp, đôi tay khoanh trước ngực, ánh mắt đầy sự coi thường. "Tôi... tôi đang cố gắng sửa chữa nó đây, Nhung." Anh cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
Nhung bật cười khẩy, tiếng cười chói tai vang lên trong không gian văn phòng. "Cố gắng? Anh nghĩ 'cố gắng' là đủ sao? Công ty cần kết quả, không phải những lời biện hộ yếu ớt." Cô ta tiến lại gần bàn Hùng hơn một chút, cúi người xuống, để lộ khe ngực sâu hun hút trong chiếc áo vest. Một mùi nước hoa đậm đặc xộc vào mũi Hùng. "Anh nên biết vị trí của mình ở đâu. Đừng cố gắng quá sức làm những việc không phải của mình, chỉ làm mất mặt thôi."

Những lời nói của Nhung như những cái tát thẳng vào mặt Hùng. Anh cảm thấy một sự bất lực và nhục nhã tột cùng dâng lên. Cô ta nói đúng, anh chỉ là một nhân viên quèn, còn cô ta là bạn gái của Phong, một người có quyền lực trong công ty. Nhưng chính cái vẻ kiêu căng, sang chảnh và những lời lẽ châm chọc đó lại càng khơi dậy một ham muốn chiếm hữu, làm nhục trong Hùng. Anh nuốt khan, cố gắng không để lộ ra sự khó chịu của mình.

Nhung thấy Hùng im lặng, cô ta càng được thể. "Thôi được rồi, tôi cũng không có thời gian đôi co với anh. Cứ tiếp tục 'cố gắng' đi nhé, Hùng." Cô ta nói rồi quay gót, bước đi với vẻ tự mãn, để lại Hùng với một nội tâm đang sôi sục.

Cả buổi sáng hôm đó, Hùng làm việc trong một trạng thái bức bối. Hình ảnh Nhung với dáng vẻ cao kiều và những lời lẽ khinh bỉ cứ luẩn quẩn trong đầu anh. Sự tức giận, kết hợp với những khao khát tình dục bị đè nén, tạo nên một hỗn hợp cảm xúc phức tạp. Anh khao khát được nhìn thấy cô ta bị hạ bệ, bị khuất phục, bị dẫm đạp dưới chân mình.

Giữa buổi chiều, Hùng mang tài liệu lên tầng trên để nộp cho một phòng ban khác. Khi anh bước vào thang máy, một bóng dáng quen thuộc cũng vừa bước vào cùng lúc. Đó là Nhung.
Không gian nhỏ hẹp của thang máy bỗng trở nên ngột ngạt. Nhung đứng tựa lưng vào thành thang, ánh mắt thờ ơ nhìn lên bảng đèn số tầng. Mùi nước hoa của cô ta lại vương vấn trong không khí. Hùng đứng cách xa cô ta một chút, cố gắng giữ khoảng cách.

Thang máy từ từ đi lên. Bỗng nhiên, nó khựng lại một cái, rồi những ánh đèn bên trong chớp nháy liên tục, cuối cùng tắt hẳn. Thang máy dừng lại giữa hai tầng, chìm vào bóng tối. Một tiếng "leng" nhỏ vang lên, báo hiệu thang máy đã bị kẹt.
Hùng hơi giật mình. "Cái gì thế này?"
Nhung khẽ nhíu mày. "Chắc lại hỏng hóc rồi. Công ty này ngày càng tệ." Giọng cô ta vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng Hùng cảm nhận được một chút lo lắng trong đó.

Trong bóng tối và sự im lặng, một ý nghĩ đen tối chợt lóe lên trong đầu Hùng. Đây là cơ hội duy nhất. Anh nhắm mắt lại, mặc cho trí tưởng tượng dẫn lối.

Trong khoảnh khắc đó, thang máy tối om bỗng biến thành một không gian khác trong tâm trí Hùng. Nó không còn là một cái hộp kim loại lạnh lẽo nữa, mà là một căn phòng bí mật, nơi anh có thể thực hiện những ham muốn sâu thẳm nhất. Nhung vẫn đứng đó, đôi mắt đẹp nhìn anh đầy vẻ coi thường, nhưng trong ảo ảnh của Hùng, sự khinh miệt đó nhanh chóng tan biến.

"Cô vừa nói gì cơ, Nhung?" Hùng cất giọng trầm thấp, bước lại gần.
Nhung hơi giật mình, lùi lại một bước, lưng chạm vào thành thang máy. "Anh Hùng, anh làm gì vậy? Sợ hãi à?"
Hùng nhếch mép cười khẩy, một nụ cười mà Nhung chưa bao giờ thấy. "Sợ hãi? Cô sẽ biết thế nào là sợ hãi." Anh vươn tay ra, giữ chặt lấy vai Nhung, ép cô ta vào góc tường. Dáng người mẫu cao ráo của cô ta bỗng trở nên yếu ớt trong vòng tay anh. "Cô ta kiêu ngạo thế nào, mình phải làm cô ta khuất phục gấp đôi."

Nhung cố gắng đẩy anh ra, nhưng Hùng giữ chặt. Anh cúi xuống, ghé sát vào tai cô ta. "Cô nghĩ mình có thể coi thường tôi mãi sao, hả Nhung?" Giọng anh trầm thấp, đầy ám ảnh. Anh luồn một tay xuống, giữ chặt vòng eo thon gọn của cô, tay kia vuốt nhẹ lên đôi chân dài miên man qua lớp vải vest. "Tôi sẽ dạy cô biết thế nào là phục tùng."

Nhung cố giãy giụa, ánh mắt hoảng sợ. "Buông ra! Anh điên rồi!"
Hùng không nói gì, anh đột ngột cúi thấp người xuống, dùng sức mạnh kéo Nhung quỳ rạp xuống sàn thang máy lạnh lẽo. Cô ta kêu lên một tiếng thất thanh, đầu gối đập mạnh xuống đất. "Anh Hùng! Anh... anh dám làm gì vậy?"
Anh ghì chặt đầu cô ta, kéo mái tóc dài suôn mượt của cô, ép gương mặt xinh đẹp, kiêu kỳ của Nhung hướng về phía hạ thân anh. Hùng kéo khóa quần tây xuống, giải phóng dương vật đã cương cứng đến đau nhức. Nó nóng rẫy, đập giật từng hồi trước ánh mắt hoảng loạn của Nhung. "Ngậm lấy nó đi, con điếm kiêu ngạo." Hùng gằn giọng, giọng nói đầy sự chiếm hữu.

Nhung trợn mắt nhìn dương vật to lớn của Hùng, đôi môi cô ta run rẩy. "Không! Không đời nào!"
Hùng cười khẩy. "À, vậy sao? Để xem cô còn kiêu ngạo được bao lâu." Anh siết chặt tóc Nhung, ép cô ta mở miệng. Dáng cao ráo của cô ta giờ đây chỉ càng khiến tư thế quỳ gối này thêm nhục nhã. Anh không cho cô ta cơ hội phản kháng, đẩy thẳng đầu dương vật vào miệng cô.

"Ưm... ưm..." Nhung ú ớ, tiếng rên rỉ nghẹn lại trong cổ họng khi dương vật nóng rẫy của Hùng lấp đầy khoang miệng cô. Cô ta cố gắng đẩy anh ra, nhưng Hùng ghì chặt. Hắn không nói gì, chỉ thúc nhẹ từng cú, bắt cô ta phải nuốt trọn đầu dương vật hắn. `Cái miệng sắc bén của cô ta giờ đây lại đang ngậm lấy thứ này của mình.` Anh cảm thấy một sự thỏa mãn bệnh hoạn.

Hùng thúc mạnh hơn, bắt đầu nhấp sâu hơn. Dương vật hắn ra vào trong khoang miệng ấm nóng của Nhung, tạo ra những tiếng "chụt chụt" dâm đãng. Anh nắm lấy mái tóc cô, điều khiển đầu cô nhấp nhô theo từng cú thúc. Nhung nhắm chặt mắt, nước mắt chảy dài trên má, cơ thể cô ta run rẩy từng đợt. Cô không ngừng rên rỉ, nhưng tiếng rên ấy bị nuốt chửng bởi dương vật đang di chuyển trong miệng.

"Ư... ưm... anh Hùng... dừng lại..." Nhung khó khăn lắm mới thốt ra được vài tiếng cầu xin yếu ớt khi Hùng rút dương vật ra một chút, rồi lại đẩy mạnh vào sâu hơn.
Hùng cười khẩy. "Dừng lại sao? Cô nghĩ mọi chuyện dễ dàng thế à?" Anh nắm chặt tóc cô, kéo mạnh lên một chút để cô ta phải ngẩng đầu. "Nhìn tôi đây, Nhung. Cô có thấy mình giờ thảm hại thế nào không?"
Rồi Hùng lại đẩy dương vật vào sâu hơn, ép cô ta ngậm lấy toàn bộ thân dương vật nóng rẫy của hắn. Nhung ho sặc sụa, cổ họng cô ta nghẹn ứ, nhưng Hùng không buông tha. Hắn tiếp tục thúc mạnh, tận hưởng cảm giác chinh phục.

Sau vài phút, Hùng cảm thấy dương vật mình đã căng cứng đến cực điểm. Anh gầm gừ một tiếng, thúc mạnh cú cuối cùng, bắn tất cả dòng tinh dịch trắng đục, nóng hổi vào sâu trong khoang miệng của Nhung. Cô ta giật mình, nuốt chửng toàn bộ dòng tinh dịch ấm nóng ấy. Hùng vẫn giữ chặt đầu cô, bắt cô ta phải nuốt sạch, không sót một giọt.
Nhung ho sặc sụa, khuôn mặt cô ta đỏ bừng, nước mắt giàn giụa. Cô ta cố gắng phun ra, nhưng Hùng đã rút dương vật ra. Anh nhìn xuống, thấy môi cô ta dính đầy tinh dịch trắng đục của mình.

"Nhớ kỹ những gì vừa xảy ra, Nhung." Hùng thì thầm, giọng nói đầy sự hăm dọa và thỏa mãn. "Đây chỉ là khởi đầu thôi."
Anh kéo khóa quần lên, phủi nhẹ tay. Nhung vẫn quỳ rạp trên sàn, thở dốc, đôi mắt nhìn anh đầy căm hận và nhục nhã.

"Keng!"
Tiếng thang máy hoạt động trở lại vang lên, kéo Hùng trở về với thực tại. Ánh đèn bên trong thang máy bật sáng trở lại. Hùng giật mình, mở mắt ra. Nhung vẫn đứng ở góc thang máy, khoanh tay trước ngực, ánh mắt thờ ơ nhìn lên bảng đèn số tầng. Không có gì xảy ra cả. Chỉ là một ảo ảnh.

Hùng hít một hơi thật sâu, cảm thấy dương vật mình vẫn còn nhói lên sau cơn tưởng tượng mãnh liệt. Anh nhìn trộm Nhung một lần nữa. Cô ta vẫn vậy, kiêu sa và lạnh lùng. Nhưng trong tâm trí Hùng, hình ảnh cô ta quỳ gối, ngậm lấy dương vật của anh đã in sâu vào. Cảm giác chinh phục, dù chỉ là trong tưởng tượng, cũng đủ để xoa dịu phần nào sự bất mãn và nhục nhã mà anh phải chịu đựng.

"Đến tầng rồi, thưa cô." Giọng thang máy tự động vang lên.
Nhung không nói gì, cô ta bước ra ngoài, đi thẳng về phía phòng ban của mình. Hùng theo sau, cảm thấy một luồng năng lượng mới len lỏi trong người. Giấc mơ và ảo ảnh đang dần trở thành những mục tiêu cụ thể.
 
Chương 4

Sau buổi sáng đầy bức bối trong thang máy, Hùng trở lại bàn làm việc với một cảm giác kỳ lạ. Cái ảo ảnh về Nhung đã gieo vào lòng anh một hạt giống mới: sự quyết tâm. Anh không còn muốn mãi là kẻ bị động, bị chèn ép. Ánh mắt anh lướt qua những gương mặt quen thuộc trong văn phòng, dừng lại ở Phong, rồi lướt đến My – cô thư ký riêng của sếp tổng, người luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng không chút cảm xúc. My ngồi trước chiếc máy tính, những ngón tay thon dài gõ nhanh thoăn thoắt trên bàn phím, dáng người cô cân đối, thẳng tắp, toát lên vẻ chuyên nghiệp đến đáng sợ.

Vài giờ sau, Hùng đang vùi đầu vào đống tài liệu thì nhận được một email từ Phong. Nội dung chỉ vỏn vẹn vài dòng, giao cho anh một nhiệm vụ mới, nghe có vẻ đơn giản nhưng lại ẩn chứa nhiều cạm bẫy: tổng hợp toàn bộ các báo cáo tài chính quý 3 của các phòng ban khác để nộp cho sếp tổng vào cuối ngày. Anh chợt cảm thấy một điều bất thường. Dự án cũ còn chưa xong, lại có thêm nhiệm vụ mới?

***

Cùng lúc đó, trong văn phòng của Phong, không khí có vẻ nặng nề hơn thường lệ. Phong ngồi dựa lưng vào ghế da, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào My, người đang đứng đối diện bàn làm việc của anh ta. My, như thường lệ, vẫn giữ khuôn mặt đẹp không chút biểu cảm, mái tóc đen mượt buông xõa qua vai. Hôm nay cô ta mặc một bộ váy công sở màu xám than, thiết kế đơn giản nhưng ôm sát, làm nổi bật đường eo thon gọn và đôi chân thẳng tắp, đầy sức sống.

"My, tôi có một việc quan trọng cần cô làm," Phong lên tiếng, giọng nói trầm và đầy toan tính. "Báo cáo tài chính quý 3 của phòng Marketing, tôi muốn cô 'điều chỉnh' một chút."
My vẫn đứng im, không chút dao động. "Điều chỉnh như thế nào, thưa sếp?"
"Hãy làm cho nó trông như Hùng đã cố tình che giấu một số khoản chi không minh bạch, hoặc làm cho các con số bị lệch để gây thiệt hại cho công ty," Phong nói, nhếch mép cười khẩy. "Không cần quá lộ liễu, chỉ cần đủ để sếp tổng nghi ngờ năng lực và sự trung thực của cậu ta. Tôi có thể tin tưởng cô sẽ làm mọi thứ 'trôi chảy' mà không để lại dấu vết chứ?"
My không trả lời bằng lời, chỉ khẽ gật đầu. Đôi mắt cô ta không ánh lên bất kỳ cảm xúc nào, chỉ có sự lạnh lùng và tập trung tuyệt đối. "Vâng, thưa sếp. Tôi hiểu ý sếp." Cô ta quay người, bước ra khỏi văn phòng mà không hề hỏi thêm một câu nào, dáng đi nhẹ nhàng, gần như không tạo ra tiếng động.

Phong nhìn theo bóng My, một nụ cười mãn nguyện hiện rõ trên môi. My là một thư ký xuất sắc, luôn hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo và kín đáo. Hắn tin rằng cô ta sẽ không làm hắn thất vọng.

***

Trong khi đó, Hùng bắt đầu công việc tổng hợp báo cáo. Anh nhận thấy My phải làm việc rất muộn, thậm chí còn hơn cả anh. Cô thư ký vốn đã lạnh lùng giờ lại càng trở nên bí ẩn hơn, ánh mắt dán chặt vào màn hình máy tính, đôi tay gõ phím không ngừng nghỉ. Có những lúc, anh thấy My nhìn sang anh một cách thoáng qua, nhưng ánh mắt đó quá vô cảm, khiến anh không thể đoán được điều gì. `Cô ta đang làm gì mà bí mật vậy? Hình như có gì đó không ổn.` Hùng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, linh tính mách bảo anh rằng có một âm mưu nào đó đang được dệt nên sau lưng mình.

Anh cố gắng quan sát My một cách kín đáo, nhận thấy cô ta thường xuyên mở các file mật của phòng Marketing, đôi khi còn liếc nhìn về phía văn phòng của Phong. `Hay là... Phong và cô ta đang giở trò gì đó?` Anh không có bằng chứng, nhưng sự bất an cứ lớn dần trong lòng.

Đêm đó, sau khi mọi người đã về hết, chỉ còn lại vài nhân viên làm thêm giờ, Hùng quyết định nán lại một chút. Anh đi ngang qua văn phòng của My, thấy cửa phòng cô ta không đóng hoàn toàn, chỉ hé một khe nhỏ. Ánh đèn vàng yếu ớt hắt ra từ bên trong. Sự tò mò trỗi dậy mạnh mẽ trong lòng Hùng. Anh rón rén bước lại gần, ánh mắt dán vào khe cửa hẹp.

Qua khe hở, Hùng thấy My đang đứng quay lưng về phía cửa, đối diện với chiếc tủ đựng tài liệu. Cô ta dường như đang chuẩn bị ra về. My vươn tay lên, kéo chiếc khóa kéo váy công sở màu xám than. Tiếng "xoạt" nhẹ vang lên trong không gian tĩnh lặng. Chiếc váy từ từ trượt xuống, để lộ bờ vai trần thanh mảnh và tấm lưng trắng mịn không tì vết. `Thân hình cô ta thật cân đối, gọn gàng, không một chút mỡ thừa.` Hùng nuốt khan, cảm thấy dương vật mình bắt đầu cương cứng trong quần.

Váy tuột đến eo, để lộ chiếc quần lót lụa màu đen ôm sát vòng ba săn chắc, đầy đặn nhưng không quá lớn. Đường rãnh mông lờ mờ hiện ra dưới lớp vải mỏng. `Cái mông này... trông gọn gàng nhưng lại đầy đặn một cách khó hiểu.` Hùng nín thở, dán chặt mắt vào cảnh tượng trước mắt. My nhấc một chân lên, từ từ kéo váy xuống qua đôi chân thon dài. Giờ đây, cô ta chỉ còn lại chiếc quần lót lụa đen và chiếc áo ngực cùng màu. Lưng cô ta vẫn quay về phía anh, để lộ toàn bộ tấm lưng trần mịn màng và những đường cong tự nhiên. `Không hề có vẻ đồ sộ như Loan, hay mềm mại như Phương, nhưng cái thân hình này lại có một vẻ đẹp khó cưỡng khác, cân đối đến hoàn hảo.` Hùng cảm thấy máu dồn xuống hạ thân, dương vật căng cứng đến đau nhức.

My cúi người xuống, lấy từ trong tủ ra một chiếc áo khoác. Trong khoảnh khắc cô ta cúi xuống, vòng ba cong lên một cách đầy gợi cảm, những thớ thịt săn chắc khẽ nhấp nhô dưới lớp quần lót mỏng. `Ước gì mình có thể chạm vào nó...`

Hùng lùi lại thật nhanh, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực. Anh vội vã chạy vào nhà vệ sinh nam ở cuối hành lang, khóa chặt cửa lại. Hơi thở anh dồn dập, hình ảnh My với thân hình cân đối, gọn gàng và chiếc quần lót lụa đen cứ ám ảnh trong đầu. Anh không thể kìm nén được nữa.

Hùng cởi phăng quần áo, giải phóng dương vật đã cương cứng đến cực hạn. Nó nóng rẫy, đập giật từng hồi. Anh đứng trước gương, ánh mắt dán vào hình ảnh phản chiếu của chính mình, nhưng trong tâm trí anh, người anh đang nhìn thấy là My. My đang nằm trên một chiếc giường trắng muốt, mái tóc đen mượt xõa tung trên gối, đôi mắt đẹp nhìn anh không chút biểu cảm, nhưng cơ thể cô ta lại phơi bày hoàn toàn trước mặt anh. `Làn da cô ấy mịn màng như lụa, không một vết tì.`

Hùng đưa tay vuốt ve thân dương vật đang căng cứng của mình, cảm nhận sự nhạy cảm của nó. Anh nhắm mắt lại, tưởng tượng mình đang nằm đè lên My, ngực cô ta áp sát vào anh. My vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng anh có thể cảm nhận được hơi thở dồn dập và nhịp tim đập nhanh của cô. `Cô ta có vẻ lạnh lùng, nhưng mình sẽ làm tan chảy nó.`

Anh từ từ đặt dương vật cương cứng của mình lên cửa mình My. Âm đạo cô ta khít khao, ấm áp, chờ đợi sự xâm nhập. Hùng nhẹ nhàng đẩy vào. "A... ưm..." My khẽ rên lên một tiếng, đôi mắt đẹp vẫn nhìn anh không chớp, nhưng có một tia khoái cảm lóe lên trong đó. `Khít quá... lại còn ấm nữa.`

Hùng bắt đầu thúc nhẹ nhàng, từ tốn. Từng cú nhấp đều đặn, chậm rãi, cho phép anh tận hưởng trọn vẹn sự khít khao và mềm mại của âm đạo cô. My không hề chống cự, cô ta nằm im, để mặc anh ra vào. Hùng cúi xuống, hôn lên môi My, nụ hôn sâu và chiếm hữu. Mùi hương tự nhiên từ làn da cô ta xộc vào mũi anh, kích thích mọi giác quan.

"Em yêu, sao em im lặng thế?" Hùng thì thầm, giọng khàn khàn. "Em không cảm thấy gì sao?"
My vẫn không trả lời, nhưng cơ thể cô ta khẽ co giật theo từng cú thúc của anh. Hùng bắt đầu thúc mạnh hơn, sâu hơn. "Bành bạch! Bành bạch!" Tiếng da thịt va chạm vang vọng trong tâm trí anh. My rên lên, tiếng rên dần trở nên mãnh liệt hơn. `Cô ta đang dần cảm thấy rồi. Mình sẽ làm cô ta không còn lạnh lùng được nữa.`

Hùng dứt khoát thúc từng cú, cảm nhận toàn bộ dương vật mình ngập sâu trong âm đạo My. My bắt đầu ưỡn người, hai tay siết chặt lấy lưng anh, những ngón tay cô ta bấm nhẹ vào da thịt anh. "A... Hùng... ưm... sâu nữa đi..." Giọng cô ta yếu ớt, nhưng đầy sự ham muốn. `Cô ta đã nứng đến mức này sao?`

Hùng cười mãn nguyện. Anh tăng tốc độ, thúc liên tục, không ngừng nghỉ. My rên rỉ không ngừng, tiếng rên ấy ngày càng dâm đãng. "A... a... em... em sướng quá... ưm..." Cô ta giật mạnh, toàn thân co giật từng đợt, âm đạo cô siết chặt lấy dương vật hắn. Dòng dịch nhờn ấm nóng trào ra, ướt đẫm hạ thân cả hai. My hét lên một tiếng, cơ thể cô ưỡn cong lên, đạt đến đỉnh điểm đầu tiên.

Hùng không cho cô nghỉ ngơi. Anh rút dương vật ra một chút, rồi lại đẩy mạnh vào sâu hơn. "Em yêu, em mới bắt đầu thôi." Hắn thì thầm, giọng đầy quyền lực. "Anh sẽ làm em phải cầu xin anh."

My khẽ rên rỉ, cơ thể cô ta bị cuốn vào vòng xoáy khoái cảm mới. Hùng tiếp tục thúc mạnh mẽ, nhịp độ nhanh và sâu hơn. Hắn ghì chặt lấy eo My, ép cô ta ôm lấy hắn. My rên la không ngừng, những lời dâm đãng thoát ra khỏi đôi môi cô ta trong vô thức: "Ư... ưm... sâu nữa đi anh... mạnh nữa đi... em muốn... em muốn..."

Tiếng rên rỉ của My càng lúc càng cao trào. Cô ta bỗng ưỡn cong người lên, hai tay bấu chặt lấy lưng anh, móng tay cào nhẹ lên da thịt anh. "A... a... em... em sướng quá! Em không chịu nổi nữa!" Âm đạo cô thít chặt lấy dương vật Hùng. Một dòng điện mạnh chạy dọc sống lưng anh, cảm giác như tất cả các giác quan đều bùng nổ. My hét lên một tiếng chói tai, cơ thể cô co giật mạnh, dòng dịch âm đạo nóng hổi lại trào ra như suối, ướt đẫm mọi thứ. Cô ta lên đỉnh lần thứ hai, mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều.

Hùng cảm thấy dương vật mình đang căng cứng đến cực điểm, từng thớ thịt giật lên từng hồi. Hắn ôm chặt lấy My, thúc mạnh cú cuối cùng, bắn tất cả dòng tinh dịch nóng hổi vào sâu bên trong âm đạo cô. Hắn gầm lên một tiếng thỏa mãn, cả người run rẩy, và cảm thấy một sự trống rỗng đầy dễ chịu.

***

Hơi thở Hùng dồn dập, cơ thể anh vẫn còn run rẩy sau cơn khoái lạc tột độ. Anh dựa vào bức tường lạnh lẽo của nhà vệ sinh, cảm giác mệt mỏi nhưng lại mãn nguyện đến lạ. Anh nhìn xuống dương vật mình, vẫn còn dính chút dịch lỏng. Giấc mơ... không, ảo ảnh về My thật đến nỗi anh còn cảm nhận được sự mềm mại, khít khao của cô ta. My, cô thư ký lạnh lùng, bí ẩn, giờ đây đã khuất phục dưới tay anh, dù chỉ trong tưởng tượng.

Hùng hít một hơi thật sâu, rửa sạch sẽ. Anh nhìn lại mình trong gương. Gương mặt anh vẫn hốc hác, nhưng ánh mắt đã ánh lên một tia sáng khác, một sự quyết tâm mới. My và Phong, anh biết có điều gì đó đang diễn ra. Anh sẽ không để mình bị lừa gạt. Từ bây giờ, anh sẽ không còn là một nhân viên quèn bị chèn ép nữa. Anh sẽ tìm hiểu sự thật, và sẽ khiến những kẻ đã coi thường anh phải trả giá. Hùng bước ra khỏi nhà vệ sinh, sải bước tự tin về phía bàn làm việc của mình, sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đang chờ đợi anh.
 
Sửa lần cuối:
Chương 5

Sau đêm dài với những ảo ảnh đầy nhục dục và sự bừng tỉnh của ý chí, Hùng trở lại văn phòng vào sáng hôm sau với một tinh thần khác lạ. Ánh mắt anh không còn lẩn tránh, mà lướt qua mọi ngóc ngách, mọi gương mặt quen thuộc. Anh biết có điều gì đó đang diễn ra, và anh sẽ không để mình bị động nữa.

Buổi sáng trôi qua khá yên bình, cho đến khi Hùng cần kiểm tra một số số liệu kế toán cho báo cáo mới. Anh thu thập tài liệu rồi bước đến phòng Kế toán ở cuối hành lang. Cánh cửa phòng luôn mở hé, và Hùng có thể nghe thấy tiếng lách cách của bàn phím và tiếng lật giấy tờ từ bên trong.

Khi anh bước vào, một cô gái đang ngồi quay lưng lại với cửa, dáng người hơi tròn trịa. Cô ta mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt rộng rãi và quần vải tối màu, nhưng vẫn không che giấu được những đường cong mềm mại của mình. Mái tóc đen dài được buộc gọn gàng, để lộ chiếc cổ đầy đặn. Đây là Huyền, nhân viên kế toán mới của phòng, người mà Hùng ít khi có dịp nói chuyện.

Huyền quay lại khi nghe tiếng bước chân của Hùng. Gương mặt cô tròn trịa, đôi mắt to tròn và nụ cười thân thiện lập tức xuất hiện. "À, anh Hùng à? Anh tìm gì vậy?" Giọng cô ấm áp, khác hẳn với sự lạnh lùng của My hay vẻ kiêu kỳ của Nhung, sắc sảo của Loan.

"Chào Huyền," Hùng đáp, cảm thấy có chút ngượng ngùng khi ánh mắt anh vô thức lướ xuống vòng một của cô. Chiếc áo sơ mi tuy rộng nhưng vẫn bị kéo căng ra ở phần ngực, để lộ hai bầu ngực đồ sộ đang ẩn hiện bên dưới lớp vải. `Ngực của cô ấy còn khủng hơn cả Loan sao?` Anh cố gắng gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu, tập trung vào công việc. "Tôi muốn kiểm tra lại một vài số liệu tài chính quý trước của phòng Marketing. My đưa cho tôi một báo cáo, nhưng tôi muốn đối chiếu lại."

"À, vâng, anh đợi em một chút nhé," Huyền nói, nụ cười vẫn thường trực trên môi. Cô ta đứng dậy, để lộ thân hình chubby đáng yêu. Chiếc quần vải tối màu không giấu nổi vòng ba đầy đặn, căng tròn, khiến anh phải nuốt khan. Mỗi bước đi của cô ta đều khiến cặp mông rung nhẹ một cách đầy gợi cảm. Huyền cúi người xuống chiếc tủ tài liệu, lấy ra một tập hồ sơ dày cộp. Khi cô ta nghiêng người, phần ngực lại càng nổi rõ hơn, và Hùng thấy mình không thể rời mắt khỏi đó. `Cô ta có vẻ thân thiện, nhưng thân hình lại quá... bốc lửa.`

Huyền đưa tập tài liệu cho Hùng, ngón tay họ khẽ chạm vào nhau. "Đây ạ, anh cứ xem đi. Có gì không rõ thì hỏi em nhé."
"Cảm ơn Huyền," Hùng nói, giọng hơi khàn. Anh cầm tập tài liệu, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, rồi quay trở lại bàn làm việc của mình.

Suốt buổi chiều hôm đó, dù đang cố gắng xem xét các con số, hình ảnh Huyền với thân hình đầy đặn và nụ cười thân thiện cứ luẩn quẩn trong đầu Hùng. Anh so sánh cô với Loan, với Nhung, với Phương, với My. Mỗi người một vẻ, nhưng Huyền lại có một sự mềm mại, ấm áp khác hẳn.

Đúng lúc đó, Loan bước đến bàn làm việc của Hùng. Mái tóc xoăn bồng bềnh của cô ta khẽ lướt qua vai anh, mang theo mùi nước hoa quyến rũ. Chiếc váy bút chì màu xanh navy ôm sát vòng ba căng tròn của cô, khiến mỗi bước đi của cô ta đều thu hút mọi ánh nhìn. "Hùng, báo cáo của anh vẫn chưa đâu vào đâu à?" Giọng Loan vẫn sắc lạnh như thường lệ, nhưng lần này lại kèm theo một nụ cười nhếch mép. "Sếp Phong vừa nói với tôi là cậu ta muốn anh tăng ca đêm nay để hoàn thành gấp. Sếp tổng đang cần gấp đó."

Hùng ngẩng đầu lên, cảm thấy một cơn tức giận dâng trào. "Tăng ca? Nhưng..."
"Không nhưng nhị gì cả," Loan cắt ngang. "Đây là mệnh lệnh. Tôi đã sắp xếp cho anh ở lại rồi. Cố gắng mà làm cho xong đi, đừng để ảnh hưởng đến cả phòng." Cô ta nói rồi quay lưng đi, vòng ba căng tròn khẽ lắc lư theo từng bước chân, bỏ lại Hùng với cảm giác bất lực và uất ức.

Tăng ca. Lại là tăng ca. Và lại là Phong. Sự tức giận của Hùng lên đến đỉnh điểm. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nhưng đầu óc anh lại quay cuồng với hình ảnh của Huyền. Nụ cười thân thiện, thân hình đầy đặn, và bộ ngực đồ sộ của cô ta. `Huyền... nếu mình có thể...`

Đêm đó, văn phòng dần vắng lặng. Chỉ còn lác đác vài người, và Hùng là một trong số đó. Anh ngồi trước màn hình máy tính, cố gắng tập trung vào các con số khô khan, nhưng tâm trí anh lại hoàn toàn bị chiếm đóng bởi những khao khát mới. Cảm giác bị Loan chèn ép, bị Phong hãm hại càng khiến anh muốn tìm kiếm một lối thoát, một sự giải tỏa trong tưởng tượng. Và Huyền chính là mục tiêu mới của anh.

Anh dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại. Trong tâm trí anh, căn phòng văn phòng tối tăm bỗng biến mất. Hùng thấy mình đang ở trong một căn phòng khác, ấm áp và riêng tư hơn. Huyền đang đứng trước mặt anh, chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt của cô ta đã biến mất, chỉ còn lại chiếc áo lót màu trắng đơn giản. Áo lót tuy đơn giản nhưng không thể kìm hãm được hai bầu ngực đồ sộ đang phập phồng theo từng nhịp thở của cô. `Ngực cô ấy thật sự rất lớn... tròn trịa và mềm mại.` Hùng thầm nghĩ, cảm giác dương vật mình bắt đầu căng cứng.

Anh vươn tay ra, nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc áo lót của Huyền. Tiếng "tách" nhỏ của khóa áo lót vang lên. Hai bầu ngực đồ sộ của cô ta lập tức bung ra, căng tròn và trắng nõn, lấp đầy không khí trước mặt Hùng. Chúng mềm mại, nhũn nhịn, đầy đặn hơn cả tưởng tượng của anh. Đôi núm vú nhỏ xinh màu hồng nhạt, hơi cương cứng, nằm chễm chệ giữa hai khối thịt mềm mại đó. `Tuyệt vời...`

Huyền vẫn đứng im, đôi mắt to tròn nhìn anh đầy sự tin tưởng, và nụ cười thân thiện vẫn nở trên môi. Cô ta không hề kháng cự, cứ để mặc anh chiêm ngưỡng. Hùng không thể chờ đợi thêm. Anh đưa hai tay ra, nâng niu lấy hai bầu ngực khủng của cô, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của chúng. Bàn tay anh vùi sâu vào giữa hai khe ngực, nắn bóp, day day. `Mềm quá... ấm quá...`

Hùng cúi xuống, tham lam ngậm lấy một bên núm vú của Huyền. "Mmm..." Cô ta khẽ rên lên một tiếng, tiếng rên nhẹ nhàng nhưng đầy gợi cảm. Anh mút mạnh, dùng lưỡi liếm láp xung quanh núm vú, rồi lại cắn nhẹ. Huyền thở dốc, hai tay cô ta vô thức bám vào vai Hùng, cơ thể cô ta khẽ run rẩy. Hùng không ngừng bú mút, cảm nhận trọn vẹn vị ngọt ngào và mềm mại của bầu ngực cô.

Sau khi bú no một bên, Hùng chuyển sang bên còn lại. Anh ngấu nghiến ngậm lấy núm vú bên kia, tay còn lại không ngừng nắn bóp, xoa vuốt bầu ngực đang rảnh rỗi. "A... a... Hùng... ưm..." Huyền rên lên khe khẽ, tiếng rên dần trở nên dâm đãng hơn. Đôi mắt cô ta nhắm nghiền, gương mặt ửng hồng. `Cô ấy đang cảm thấy sướng rồi...`

Hùng tiếp tục bú mút mạnh bạo, cả hai bầu ngực của Huyền đều được anh chăm sóc kỹ lưỡng. Anh cảm nhận được chúng đang dần căng cứng hơn, hai núm vú nhô ra rõ rệt hơn. Huyền thở dốc, cơ thể cô ta khẽ ưỡn cong, hai tay siết chặt lấy cổ Hùng. "Ưm... sướng quá... Hùng... mạnh nữa đi anh..." Giọng cô ta yếu ớt, nhưng đầy sự van nài.

Hùng tăng tốc độ bú mút, kết hợp với những cái nắn bóp mạnh bạo hơn. Anh ghì chặt lấy Huyền, không cho cô ta cơ hội lùi lại. Hai bầu ngực đồ sộ của cô ta rung lên bần bật theo từng nhịp bú của anh. Huyền rên la không ngừng, tiếng rên càng lúc càng dâm đãng. "A... a... em... em sướng quá... ưm... em không chịu nổi!" Cô ta giật mạnh, toàn thân co giật từng đợt, cảm giác một dòng dịch ấm nóng trào ra từ hạ thân. Huyền hét lên một tiếng, cơ thể cô ưỡn cong lên, đạt đến đỉnh điểm đầu tiên.

Hùng không cho cô nghỉ ngơi. Anh rời miệng khỏi núm vú cô, nhưng tay vẫn không ngừng xoa bóp, vặn vẹo hai bầu ngực. "Em yêu, em mới bắt đầu thôi." Hắn thì thầm, giọng đầy chiếm hữu. "Anh sẽ làm em phải lên đỉnh nhiều hơn nữa."

Huyền khẽ rên rỉ, cơ thể cô ta bị cuốn vào vòng xoáy khoái cảm mới. Hùng tiếp tục bú mút mạnh mẽ, nhịp độ nhanh và sâu hơn. Anh ghì chặt lấy eo Huyền, ép cô ta ôm lấy hắn. Huyền rên la không ngừng, những lời dâm đãng thoát ra khỏi đôi môi cô ta trong vô thức: "Ư... ưm... sâu nữa đi anh... mạnh nữa đi... em muốn... em muốn..."

Tiếng rên rỉ của Huyền càng lúc càng cao trào. Cô ta bỗng ưỡn cong người lên, hai tay bấu chặt lấy lưng anh, móng tay cào nhẹ lên da thịt anh. "A... a... em... em sướng quá! Em không chịu nổi nữa!" Hai bầu ngực cô thít chặt lấy khuôn mặt Hùng. Một dòng điện mạnh chạy dọc sống lưng anh, cảm giác như tất cả các giác quan đều bùng nổ. Huyền hét lên một tiếng chói tai, cơ thể cô co giật mạnh, dòng dịch âm đạo nóng hổi lại trào ra như suối, ướt đẫm mọi thứ. Cô ta lên đỉnh lần thứ hai, mãnh liệt hơn lần trước rất nhiều.

Hùng cảm thấy dương vật mình đang căng cứng đến cực điểm, từng thớ thịt giật lên từng hồi. Hắn ôm chặt lấy Huyền, thúc mạnh cú cuối cùng, bắn tất cả dòng tinh dịch nóng hổi vào sâu bên trong khoang miệng của cô, tưởng tượng cô đang quỳ gối bú cặc cho hắn như Nhung. Hắn gầm lên một tiếng thỏa mãn, cả người run rẩy, và cảm thấy một sự trống rỗng đầy dễ chịu.

***

Hơi thở Hùng dồn dập, cơ thể anh vẫn còn run rẩy sau cơn khoái lạc tột độ trong tưởng tượng. Anh mở bừng mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính đầy số liệu. Văn phòng vẫn tối om, và bên ngoài cửa sổ, những ánh đèn thành phố đã lên. Hùng hít một hơi thật sâu, cảm giác mệt mỏi nhưng lại mãn nguyện đến lạ. Giấc mơ về Huyền thật đến nỗi anh còn cảm nhận được sự mềm mại, ấm áp của bộ ngực cô ta.

Anh đứng dậy, vươn vai. Dù chỉ là tưởng tượng, nhưng nó đã xoa dịu phần nào sự uất ức và bất mãn trong lòng anh. Anh nhìn tập tài liệu trên bàn, nơi có dấu vết của Phong và My. Cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu. Anh sẽ không để những kẻ đó dễ dàng bắt nạt mình nữa. Hùng sẽ tìm cách trả thù, từng bước một, bắt đầu từ việc làm rõ những âm mưu đang diễn ra. Anh tin rằng, với Loan và Nhung đã bị khuất phục trong tâm trí, giờ đây cả Huyền và My cũng sẽ sớm nằm trong tầm kiểm soát của anh, dù là trong tưởng tượng hay ngoài đời thực. Hùng đóng máy tính, thu dọn đồ đạc, và bước ra khỏi văn phòng.
 
anime sex
cliphot
Back
Top