Chương 1
Tiếng chuông báo thức inh ỏi cắt ngang giấc mơ hỗn độn của Hùng. Anh rướn người tắt chuông, ánh mắt lờ đờ nhìn trần nhà trắng toát. Một ngày mới lại bắt đầu, và như thường lệ, nó hứa hẹn sẽ lặp lại chuỗi ngày đơn điệu ở công ty X. Anh 28 tuổi, một nhân viên văn phòng quèn với mức lương ba cọc ba đồng, cùng những áp lực vô hình từ cấp trên và những đồng nghiệp tưởng chừng như vô hại.
Hùng uể oải bước vào phòng tắm, soi mình trong gương. Gương mặt anh hốc hác, hai quầng mắt thâm quầng sau những đêm dài trằn trọc. Anh không muốn nghĩ đến công việc, đến những bản báo cáo chồng chất, hay những cuộc họp căng thẳng. Nhưng rồi, hình ảnh các nữ đồng nghiệp lại hiện lên trong tâm trí anh, như một liều thuốc kích thích duy nhất trong cuộc sống tẻ nhạt này.
Khoảng 7 giờ 30 phút sáng, Hùng đến công ty. Tòa nhà văn phòng hiện đại với kiến trúc bằng kính và thép lạnh lẽo dường như nuốt chửng sự nhiệt huyết của bất kỳ ai đặt chân vào. Anh quẹt thẻ, bước vào thang máy, và hít một hơi thật sâu. Không khí trong công ty X luôn nặng nề, ngột ngạt, tràn ngập mùi giấy tờ, mực in và cà phê pha sẵn.
Anh ngồi vào bàn làm việc, bật máy tính. Công việc bắt đầu bằng việc kiểm tra hàng trăm email và bản báo cáo đang chờ duyệt. Mọi thứ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán, khiến anh gần như hóa đá. Nhưng rồi, ánh mắt anh lại vô thức lướt qua những bóng dáng quen thuộc đang di chuyển trong văn phòng.
Đầu tiên là Loan, trưởng phòng marketing. Cô ta bước đi với một phong thái tự tin, mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh và một thân hình bốc lửa đến khó tin. Chiếc váy bút chì màu xanh navy ôm sát vòng ba căng tròn, và bộ ngực khủng như muốn trào ra khỏi chiếc áo sơ mi trắng tinh. Mỗi bước đi của Loan đều khiến những đường cong trên cơ thể cô ta uốn lượn, hấp dẫn một cách chết người. Hùng nuốt khan, cố gắng tập trung vào màn hình máy tính, nhưng ánh mắt anh cứ như bị hút chặt vào cô ta.
Kế đến là Nhung, bạn gái của Phong, một trong những tay quản lý cấp cao nhất công ty. Nhung mang dáng dấp của một người mẫu, cao ráo, thanh mảnh, với mái tóc dài suôn mượt và phong thái sang chảnh. Cô ta thường khoác lên mình những bộ đồ công sở đắt tiền, khoe đôi chân dài miên man và vòng eo thon gọn. Mỗi lần Nhung đi qua, một mùi nước hoa Pháp thoang thoảng lại vương vấn trong không khí, càng tôn thêm vẻ kiêu kỳ của cô. Hùng biết Nhung luôn coi thường mình, nhưng không thể phủ nhận vẻ đẹp và sự xa cách đầy thu hút đó.
Xa hơn một chút, Phương, cô bé nhân viên mới của phòng thiết kế, đang cặm cụi bên máy tính. Phương nhỏ nhắn, nhưng lại sở hữu một vẻ đẹp gợi cảm tiềm ẩn. Chiếc áo sơ mi voan mỏng manh đôi khi để lộ thấp thoáng đường cong thiếu nữ, và đôi chân thon gọn, mềm mại dưới chiếc váy chữ A ngắn. Cô có vẻ rụt rè, ít nói, nhưng đôi mắt trong veo ấy lại ẩn chứa một điều gì đó dịu dàng, dễ khiến người ta muốn che chở.
Phía bàn kế toán, Huyền đang lúi húi với chồng hóa đơn. Huyền là kiểu con gái chubby, với thân hình tròn trịa nhưng lại cực kỳ quyến rũ. Vòng một của cô ta to tròn, căng mẩy, gần như làm căng tức chiếc áo đồng phục. Vòng ba cũng không hề kém cạnh, đầy đặn và mềm mại. Mỗi khi Huyền cúi xuống, những đường cong ấy lại càng lồ lộ, khiến Hùng phải vội quay đi để tránh bị lộ liễu. Huyền luôn thân thiện, hay cười, nhưng chính sự hồn nhiên đó lại càng khiến cô ta trở nên hấp dẫn một cách đặc biệt.
Và cuối cùng là My, cô thư ký riêng của Phong. My luôn xuất hiện với vẻ lạnh lùng, gương mặt đẹp không cảm xúc, gần như không bao giờ nở nụ cười. Thân hình cô cân đối, cao ráo, với những đường nét khỏe khoắn, gọn gàng. Chiếc váy công sở ôm sát tôn lên vòng eo thon và đôi chân thẳng tắp. Cô ta di chuyển nhẹ nhàng, ít tạo ra tiếng động, như một bóng ma xinh đẹp trong văn phòng. Sự bí ẩn và khó gần của My lại càng khơi gợi sự tò mò trong Hùng.
Mỗi người một vẻ, nhưng tất cả đều là những nữ thần trong mắt Hùng, những hình ảnh sống động giúp anh thoát ly khỏi thực tại tẻ nhạt của công việc. Anh luôn tự hỏi, liệu có ngày nào đó, anh có thể chạm vào một trong số họ không?
Giữa buổi chiều, Loan đi ngang qua bàn Hùng, dừng lại. "Hùng, báo cáo quý 3 anh nộp có vài lỗi cơ bản đấy," giọng cô ta sắc lạnh, nhưng thân hình cong vút lại vô tình khiến Hùng phân tâm. Cô ta nghiêng người xuống một chút, để lộ khe ngực sâu hun hút, và ánh mắt Hùng vô thức bị hút vào đó. "Tôi đã nói rồi, làm việc cẩn thận vào. Không thì đừng trách tại sao lương cứ dậm chân tại chỗ."
Hùng cố gắng nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa. "Vâng, em xin lỗi ạ. Em sẽ sửa ngay."
Loan nhếch mép cười khẩy, ánh mắt lướt qua Hùng đầy khinh thường trước khi cô ta quay gót bỏ đi. Hương nước hoa Chanel No. 5 vương lại, như một lời nhắc nhở về sự xa vời giữa hai người.
Sự sỉ nhục công khai ấy, cùng với áp lực công việc và những khát khao không được giải tỏa, dồn nén trong Hùng. Khi đồng hồ chỉ 5 giờ chiều, anh cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, nhưng bên dưới lại trỗi dậy một ham muốn nguyên thủy. Anh nhanh chóng cất cặp sách, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, rồi lén lút đi về phía phòng tắm nam ở cuối hành lang. Đây là nơi duy nhất anh có thể tìm thấy chút riêng tư.
Phòng tắm vắng tanh. Hùng khóa trái cửa lại, bật vòi nước khẽ khàng để át đi những âm thanh không mong muốn. Anh nhìn vào gương, thấy dương vật của mình đã cương lên một cách khó chịu trong chiếc quần tây công sở. Tay anh run rẩy cởi thắt lưng, kéo khóa quần xuống. Hơi thở anh bắt đầu dồn dập.
Hắn vươn tay vào trong quần lót, giải phóng dương vật đã cương cứng từ lâu. Nó nóng rẫy và đập giật từng hồi, căng tức như một thanh sắt. Hùng nhắm mắt lại, trong đầu anh, hình ảnh Loan hiện lên rõ nét đến kinh ngạc. Cô ta không còn đứng trước mặt anh, mắng mỏ nữa, mà đang ở đó, trong tâm trí anh, với chiếc áo sơ mi đã bung một vài nút, để lộ bộ ngực khủng lồ đang phập phồng sau lớp vải mỏng.
Hùng bắt đầu miết lòng bàn tay lên dương vật, vuốt ve từ gốc đến ngọn. Anh tưởng tượng bàn tay mình đang luồn vào trong áo Loan, chạm vào làn da mịn màng, ấm nóng của cô. Đầu ngón tay anh lướt nhẹ qua những đường gân xanh ẩn hiện trên bầu ngực căng tròn, rồi từ từ ôm trọn lấy nó. `Ôi, nó mềm mại, nặng trĩu thế này.` Anh khẽ rên lên trong cổ họng, cảm giác như đang chạm vào chính bộ ngực ấy thật sự.
Hùng thúc mạnh hơn, nhịp nhàng hơn. Trong tưởng tượng, Loan vẫn đứng trước mặt anh, giọng nói sắc lạnh như lưỡi dao: "Hùng, anh làm ăn kiểu gì thế hả? Cái báo cáo này mà anh cũng làm sai được sao?" Nhưng giờ đây, những lời mắng mỏ đó không còn là sự sỉ nhục nữa, mà trở thành những lời lẽ dâm đãng, kích thích tột độ. Hùng hình dung mình đang cúi đầu xuống, không phải vì xấu hổ, mà để chôn mặt vào giữa đôi gò bồng đảo khủng khiếp của cô. Anh ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng, mùi mồ hôi thoang thoảng từ hõm ngực cô, và cả mùi hương tự nhiên của cơ thể phụ nữ. Anh liếm nhẹ đầu lưỡi vào khe ngực, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng từ da thịt cô.
Anh đẩy tốc độ vuốt ve nhanh hơn, mạnh hơn. Tưởng tượng Loan đang thở dốc, hai bầu ngực đồ sộ rung lên bần bật theo từng nhịp thở hổn hển. `Tiếng cô ta mắng càng sắc, mình càng nứng.` Hắn day mạnh ngón tay cái lên đầu ti cương cứng của cô trong tưởng tượng, cảm nhận nó nhô lên đầy khêu gợi. Loan rên nhẹ một tiếng, đôi môi mọng hé mở, ánh mắt mơ màng nhìn xuống anh. Cả người cô ta như nhũn ra, mất hết vẻ kiêu ngạo thường ngày, chỉ còn lại sự yếu đuối, mềm mại, hoàn toàn phục tùng dưới bàn tay anh. Hùng không ngừng miết mạnh, dương vật của anh đã ướt đẫm dịch nhờn, dính nhớp trong lòng bàn tay.
Hùng không thể kiềm chế được nữa. Anh gầm gừ một tiếng, cả người run rẩy. Dương vật co giật từng hồi, phun ra những dòng tinh dịch trắng đục, ấm nóng vào lòng bàn tay anh. Từng luồng khoái cảm chạy dọc sống lưng, khiến anh như ngã quỵ. Hơi thở anh nặng nề, dồn dập, và cơ thể anh vẫn còn run lên từng đợt sau cơn cao trào. Anh ngửa đầu tựa vào bức tường gạch lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định. Căn phòng tắm nhỏ bé, chật chội bỗng trở nên rộng lớn, trống rỗng. Tiếng nước chảy vẫn rì rầm, che lấp đi những âm thanh hổn hển của anh.
Anh đứng đó một lúc, để những dư âm của khoái cảm trôi qua. Sau khi bình tĩnh lại, Hùng dùng khăn giấy lau sạch dương vật và lòng bàn tay, rồi kéo khóa quần lên. Anh chỉnh lại quần áo, vuốt lại mái tóc rối bời, và cố gắng lấy lại vẻ mặt bình thường nhất có thể. Dù đã thỏa mãn được phần nào bản năng, nhưng trong sâu thẳm, Hùng biết, cuộc đời anh vẫn đơn độc và những khao khát này chỉ càng lớn dần.
Tiếng chuông báo thức inh ỏi cắt ngang giấc mơ hỗn độn của Hùng. Anh rướn người tắt chuông, ánh mắt lờ đờ nhìn trần nhà trắng toát. Một ngày mới lại bắt đầu, và như thường lệ, nó hứa hẹn sẽ lặp lại chuỗi ngày đơn điệu ở công ty X. Anh 28 tuổi, một nhân viên văn phòng quèn với mức lương ba cọc ba đồng, cùng những áp lực vô hình từ cấp trên và những đồng nghiệp tưởng chừng như vô hại.
Hùng uể oải bước vào phòng tắm, soi mình trong gương. Gương mặt anh hốc hác, hai quầng mắt thâm quầng sau những đêm dài trằn trọc. Anh không muốn nghĩ đến công việc, đến những bản báo cáo chồng chất, hay những cuộc họp căng thẳng. Nhưng rồi, hình ảnh các nữ đồng nghiệp lại hiện lên trong tâm trí anh, như một liều thuốc kích thích duy nhất trong cuộc sống tẻ nhạt này.
Khoảng 7 giờ 30 phút sáng, Hùng đến công ty. Tòa nhà văn phòng hiện đại với kiến trúc bằng kính và thép lạnh lẽo dường như nuốt chửng sự nhiệt huyết của bất kỳ ai đặt chân vào. Anh quẹt thẻ, bước vào thang máy, và hít một hơi thật sâu. Không khí trong công ty X luôn nặng nề, ngột ngạt, tràn ngập mùi giấy tờ, mực in và cà phê pha sẵn.
Anh ngồi vào bàn làm việc, bật máy tính. Công việc bắt đầu bằng việc kiểm tra hàng trăm email và bản báo cáo đang chờ duyệt. Mọi thứ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán, khiến anh gần như hóa đá. Nhưng rồi, ánh mắt anh lại vô thức lướt qua những bóng dáng quen thuộc đang di chuyển trong văn phòng.
Đầu tiên là Loan, trưởng phòng marketing. Cô ta bước đi với một phong thái tự tin, mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh và một thân hình bốc lửa đến khó tin. Chiếc váy bút chì màu xanh navy ôm sát vòng ba căng tròn, và bộ ngực khủng như muốn trào ra khỏi chiếc áo sơ mi trắng tinh. Mỗi bước đi của Loan đều khiến những đường cong trên cơ thể cô ta uốn lượn, hấp dẫn một cách chết người. Hùng nuốt khan, cố gắng tập trung vào màn hình máy tính, nhưng ánh mắt anh cứ như bị hút chặt vào cô ta.
Kế đến là Nhung, bạn gái của Phong, một trong những tay quản lý cấp cao nhất công ty. Nhung mang dáng dấp của một người mẫu, cao ráo, thanh mảnh, với mái tóc dài suôn mượt và phong thái sang chảnh. Cô ta thường khoác lên mình những bộ đồ công sở đắt tiền, khoe đôi chân dài miên man và vòng eo thon gọn. Mỗi lần Nhung đi qua, một mùi nước hoa Pháp thoang thoảng lại vương vấn trong không khí, càng tôn thêm vẻ kiêu kỳ của cô. Hùng biết Nhung luôn coi thường mình, nhưng không thể phủ nhận vẻ đẹp và sự xa cách đầy thu hút đó.
Xa hơn một chút, Phương, cô bé nhân viên mới của phòng thiết kế, đang cặm cụi bên máy tính. Phương nhỏ nhắn, nhưng lại sở hữu một vẻ đẹp gợi cảm tiềm ẩn. Chiếc áo sơ mi voan mỏng manh đôi khi để lộ thấp thoáng đường cong thiếu nữ, và đôi chân thon gọn, mềm mại dưới chiếc váy chữ A ngắn. Cô có vẻ rụt rè, ít nói, nhưng đôi mắt trong veo ấy lại ẩn chứa một điều gì đó dịu dàng, dễ khiến người ta muốn che chở.
Phía bàn kế toán, Huyền đang lúi húi với chồng hóa đơn. Huyền là kiểu con gái chubby, với thân hình tròn trịa nhưng lại cực kỳ quyến rũ. Vòng một của cô ta to tròn, căng mẩy, gần như làm căng tức chiếc áo đồng phục. Vòng ba cũng không hề kém cạnh, đầy đặn và mềm mại. Mỗi khi Huyền cúi xuống, những đường cong ấy lại càng lồ lộ, khiến Hùng phải vội quay đi để tránh bị lộ liễu. Huyền luôn thân thiện, hay cười, nhưng chính sự hồn nhiên đó lại càng khiến cô ta trở nên hấp dẫn một cách đặc biệt.
Và cuối cùng là My, cô thư ký riêng của Phong. My luôn xuất hiện với vẻ lạnh lùng, gương mặt đẹp không cảm xúc, gần như không bao giờ nở nụ cười. Thân hình cô cân đối, cao ráo, với những đường nét khỏe khoắn, gọn gàng. Chiếc váy công sở ôm sát tôn lên vòng eo thon và đôi chân thẳng tắp. Cô ta di chuyển nhẹ nhàng, ít tạo ra tiếng động, như một bóng ma xinh đẹp trong văn phòng. Sự bí ẩn và khó gần của My lại càng khơi gợi sự tò mò trong Hùng.
Mỗi người một vẻ, nhưng tất cả đều là những nữ thần trong mắt Hùng, những hình ảnh sống động giúp anh thoát ly khỏi thực tại tẻ nhạt của công việc. Anh luôn tự hỏi, liệu có ngày nào đó, anh có thể chạm vào một trong số họ không?
Giữa buổi chiều, Loan đi ngang qua bàn Hùng, dừng lại. "Hùng, báo cáo quý 3 anh nộp có vài lỗi cơ bản đấy," giọng cô ta sắc lạnh, nhưng thân hình cong vút lại vô tình khiến Hùng phân tâm. Cô ta nghiêng người xuống một chút, để lộ khe ngực sâu hun hút, và ánh mắt Hùng vô thức bị hút vào đó. "Tôi đã nói rồi, làm việc cẩn thận vào. Không thì đừng trách tại sao lương cứ dậm chân tại chỗ."
Hùng cố gắng nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa. "Vâng, em xin lỗi ạ. Em sẽ sửa ngay."
Loan nhếch mép cười khẩy, ánh mắt lướt qua Hùng đầy khinh thường trước khi cô ta quay gót bỏ đi. Hương nước hoa Chanel No. 5 vương lại, như một lời nhắc nhở về sự xa vời giữa hai người.
Sự sỉ nhục công khai ấy, cùng với áp lực công việc và những khát khao không được giải tỏa, dồn nén trong Hùng. Khi đồng hồ chỉ 5 giờ chiều, anh cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, nhưng bên dưới lại trỗi dậy một ham muốn nguyên thủy. Anh nhanh chóng cất cặp sách, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, rồi lén lút đi về phía phòng tắm nam ở cuối hành lang. Đây là nơi duy nhất anh có thể tìm thấy chút riêng tư.
Phòng tắm vắng tanh. Hùng khóa trái cửa lại, bật vòi nước khẽ khàng để át đi những âm thanh không mong muốn. Anh nhìn vào gương, thấy dương vật của mình đã cương lên một cách khó chịu trong chiếc quần tây công sở. Tay anh run rẩy cởi thắt lưng, kéo khóa quần xuống. Hơi thở anh bắt đầu dồn dập.
Hắn vươn tay vào trong quần lót, giải phóng dương vật đã cương cứng từ lâu. Nó nóng rẫy và đập giật từng hồi, căng tức như một thanh sắt. Hùng nhắm mắt lại, trong đầu anh, hình ảnh Loan hiện lên rõ nét đến kinh ngạc. Cô ta không còn đứng trước mặt anh, mắng mỏ nữa, mà đang ở đó, trong tâm trí anh, với chiếc áo sơ mi đã bung một vài nút, để lộ bộ ngực khủng lồ đang phập phồng sau lớp vải mỏng.
Hùng bắt đầu miết lòng bàn tay lên dương vật, vuốt ve từ gốc đến ngọn. Anh tưởng tượng bàn tay mình đang luồn vào trong áo Loan, chạm vào làn da mịn màng, ấm nóng của cô. Đầu ngón tay anh lướt nhẹ qua những đường gân xanh ẩn hiện trên bầu ngực căng tròn, rồi từ từ ôm trọn lấy nó. `Ôi, nó mềm mại, nặng trĩu thế này.` Anh khẽ rên lên trong cổ họng, cảm giác như đang chạm vào chính bộ ngực ấy thật sự.
Hùng thúc mạnh hơn, nhịp nhàng hơn. Trong tưởng tượng, Loan vẫn đứng trước mặt anh, giọng nói sắc lạnh như lưỡi dao: "Hùng, anh làm ăn kiểu gì thế hả? Cái báo cáo này mà anh cũng làm sai được sao?" Nhưng giờ đây, những lời mắng mỏ đó không còn là sự sỉ nhục nữa, mà trở thành những lời lẽ dâm đãng, kích thích tột độ. Hùng hình dung mình đang cúi đầu xuống, không phải vì xấu hổ, mà để chôn mặt vào giữa đôi gò bồng đảo khủng khiếp của cô. Anh ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng, mùi mồ hôi thoang thoảng từ hõm ngực cô, và cả mùi hương tự nhiên của cơ thể phụ nữ. Anh liếm nhẹ đầu lưỡi vào khe ngực, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng từ da thịt cô.
Anh đẩy tốc độ vuốt ve nhanh hơn, mạnh hơn. Tưởng tượng Loan đang thở dốc, hai bầu ngực đồ sộ rung lên bần bật theo từng nhịp thở hổn hển. `Tiếng cô ta mắng càng sắc, mình càng nứng.` Hắn day mạnh ngón tay cái lên đầu ti cương cứng của cô trong tưởng tượng, cảm nhận nó nhô lên đầy khêu gợi. Loan rên nhẹ một tiếng, đôi môi mọng hé mở, ánh mắt mơ màng nhìn xuống anh. Cả người cô ta như nhũn ra, mất hết vẻ kiêu ngạo thường ngày, chỉ còn lại sự yếu đuối, mềm mại, hoàn toàn phục tùng dưới bàn tay anh. Hùng không ngừng miết mạnh, dương vật của anh đã ướt đẫm dịch nhờn, dính nhớp trong lòng bàn tay.
Hùng không thể kiềm chế được nữa. Anh gầm gừ một tiếng, cả người run rẩy. Dương vật co giật từng hồi, phun ra những dòng tinh dịch trắng đục, ấm nóng vào lòng bàn tay anh. Từng luồng khoái cảm chạy dọc sống lưng, khiến anh như ngã quỵ. Hơi thở anh nặng nề, dồn dập, và cơ thể anh vẫn còn run lên từng đợt sau cơn cao trào. Anh ngửa đầu tựa vào bức tường gạch lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định. Căn phòng tắm nhỏ bé, chật chội bỗng trở nên rộng lớn, trống rỗng. Tiếng nước chảy vẫn rì rầm, che lấp đi những âm thanh hổn hển của anh.
Anh đứng đó một lúc, để những dư âm của khoái cảm trôi qua. Sau khi bình tĩnh lại, Hùng dùng khăn giấy lau sạch dương vật và lòng bàn tay, rồi kéo khóa quần lên. Anh chỉnh lại quần áo, vuốt lại mái tóc rối bời, và cố gắng lấy lại vẻ mặt bình thường nhất có thể. Dù đã thỏa mãn được phần nào bản năng, nhưng trong sâu thẳm, Hùng biết, cuộc đời anh vẫn đơn độc và những khao khát này chỉ càng lớn dần.
Sửa lần cuối: