NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG VỀ QUÊ TẢO MỘ ******* Chương 1: Kéo Dài Thời Gian
(Hình minh họa : nguồn internet)
Tại lúc bảy giờ rưỡi, tôi phải đi đến công ty, nếu không sẽ đến muộn! Sau khi tiễn đưa vợ với bố về quê hương tảo mộ, tôi hơi có chút lưu luyến không nở rời đi. Tiễn biệt vợ ra trạm xe khách, sau đó liền lái xe đi đến công ty để làm việc.
Ở công ty, ngồi bên trong văn phòng, tôi không hiểu có chút sững sờ, người bố cùng Tiểu Oánh lập tức đi về quê hương, tôi không biết là làm sao mà trong lòng cảm thấy trống rỗng! Lấy điện thoại ra nhìn một chút để xem thời gian thì đã hơn tám giờ. Bây giờ Tiểu Oánh cùng bố đã lên xe rồi, có lẽ chiếc xe khách đã rời xa thành thị phồn hoa này, đi đến quê nhà Sơn Tây! Tôi bắt đầu ngồi trước máy vi tính để mà làm việc, đột nhiên nhận được tin nhắn từ mẹ vợ: "Tuấn Khải, Tiểu Oánh cùng bố con đã đi chưa?"
Nhìn đến tin nhắn của mẹ vợ, tôi bản năng cảm thấy buồn rầu liền vội vàng soạn thảo tin nhắn gửi cho mẹ vợ để tán gẫu cho vui: "Mẹ, vợ với bố con đi hồi sáng rồi."
-Vậy bao lâu con qua đây chở mẹ đi?
Tôi nhìn thấy những chữ mẹ vợ gửi phản hồi thì suy suy nghĩ nghĩ một chút, sau liền gửi tin nhắn hồi âm: "Mẹ, giữa trưa ạ, giữa trưa nhân lúc con nghỉ ngơi con liền đi qua đón mẹ về nhà!
-Ừ… được, đúng rồi, Tuấn Khải, nếu không phải Mộng Oánh vợ con tận tình khuyên bảo một mực cầu xin mẹ, cho nên mẹ mới đến nhà nấu cơm cho con đây nè!
Tôi xem thấy tin nhắn, rồi đọc xong liền vội vàng gửi tin tức hồi âm: "Dạ, con biết, biết, mẹ, cám ơn mẹ vợ rất nhiều!
-Ừ! Được rồi, con rể làm việc đi, mẹ sẽ không quấy rầy nữa! Nhưng mà giữa trưa nhớ đến đón mẹ đừng có mà quên đó. -Dạ! Con đã biết, mẹ, bye bye!
Sau đó mẹ vợ không còn trả lời tin nhắn của tôi nữa, bởi vì bà ấy biết tôi đang làm việc, sẽ không khuấy động phiền hà đến tôi. Vốn là hiện tại trống rỗng, nhưng trong tâm lại có mẹ vợ xuất hiện, cho nên tôi không cảm thấy cô đơn và rầu rĩ nữa, do đầu óc liền không hiểu lý do gì mà tôi lại nghĩ đến mẹ vợ lúc này. Dáng người bà ấy tao nhã, đoan trang hào phóng, rồi tôi biến thái đến nỗi khó tin. Bởi vì lúc này đột nhiên đầu óc lại hiện ra mẹ vợ thân thể trần truồng, toàn thân làn da trắng nõn, hai cái bộ ngực đầy đặn, còn vú như tuyết trắng mùa đông, còn có cái mê người hơn đó là vùng tam giác bí hiểm của bà ấy nữa, cùng hai chân thon dài đều đặn, cặp chân trắng tinh không thua gì bầu vú...
Mẹ vợ muốn tôi hãy mau quên buổi tối hôm đó đi, bởi vì lúc đó tại nhà vệ sinh, tôi ở giữa nhìn thấy bà lõa thể, rồi tôi đã bị sét đánh ngang tai khi nhìn vào cái mu bướm tuyệt đẹp ấy, cho nên làm sao có khả năng quên đi chứ? Lúc đó thân thể bà trần truồng giống như đã minh chứng khắc tại trong lòng tôi rồi! Cho nên tôi thường thường nhớ tới bà ấy mỗi khi một mình.
Nghĩ đến viễn cảnh ấy đột nhiên hai mắt tôi sáng ngời lên, cả người cũng tỏ ra hưng phấn, bởi vì tôi nghĩ đến mẹ vợ lúc nữa đây sẽ ở tại bên trong nhà tôi, rồi đến buổi tối sẽ vào trong phòng vệ sinh mà tắm rửa, mà trong phòng vệ sinh đều cài đặt camera theo dõi, sở dĩ có camera trong phòng vệ sinh là vì muốn theo dõi vợ với bố tôi quan hệ tình dục khi họ còn ở nhà, nay bố với vợ đi rồi nên chuyển sang bà ấy…
Lúc này tôi càng nghĩ càng hưng phấn, trong quần dương vật tự nhiên cứng lên, nó đội u lên bên trong đũng quần thật là hùng vĩ mặc dù con cu tôi cũng không to gì lắm, nhưng mà chiếc quần nó có vẻ chống đỡ không nổi nên muốn lòi dom ra khiến tôi thật vất vả. Đến trưa lúc tan sở, tôi liền vội vàng lái xe đi đến đón mẹ vợ ở tiểu khu cửa chính, bởi khi nãy tôi đã gửi tin nhắn thông báo với bà, cho nên bà ấy hiện tại ở tiểu khu cửa chính chờ tôi rồi! Đến nơi chỉ thấy mẹ vợ dáng điệu hơi cao gầy, trên người mặc một bộ màu đen liền quần, tay áo thì lại dài. Mặc dù có một chút bảo thủ, cái bộ đồ này màu đen áo dính líu với váy nhưng không cách nào che đậy kín bộ ngực của mẹ vợ, bởi núi non trùng điệp của bà ấy nó phập phồng, nó tạo ra những đường cong, cao thẳng song song, còn bầu ngực bên trong chiếc áo màu đen nó đẩy lên tràn đầy sức sống, làm người ta không khỏi muốn tưởng tượng bên trong vô cùng mê người vì tựa như phong cảnh. Thế nhưng, lại hướng xuống vòng eo đột nhiên thu nhỏ lại trở nên chặt khít, nhưng lại hướng xuống dưới tiếp thì thấy cái kia phồng lên trong quần đen ngạo nghễ là cặp mông mập mạp no tròn, với lại nói rõ hơn một chút nữa là, dáng vóc của mẹ vợ rất nữ tính, thân phận địa vị cao quý. Cho nên tôi không khỏi ngẩn người khi nhìn hoặc là nghĩ tới bà ấy: "Ê này, Tuấn Khải. Con bị sao mà hớp hồn thế? Ngây ngốc làm sao đâu này? Vợ mới đi mà đã thèm khát chuyện đó rồi à?"
Mẹ vợ đương nhiên biết tôi hiện tại nhìn trộm bà, lập tức thân hình tao nhã tinh xảo đỏ mặt lên, trợn mắt nhìn tôi, rồi liếc nhìn một cái nói. Nghe được lời nói của mẹ vợ, tôi mới lấy lại tinh thần, biết vừa rồi thô lỗ nên liền vội vàng lúng túng khó xử, nhỏ giọng nói: "Dạ! Lên xe, lên xe!"
Nói xong, tôi mở cửa xe phía trước tay lái phụ để mẹ vợ vào ngồi. Nhưng không hiểu sao mẹ vợ lại muốn đi đến ngồi cửa xe phía sau, sau khi mở cửa xe ra, rồi dịu dàng ngồi xuống. Bây giờ tôi lập tức kinh ngạc một chút, trong lòng cũng có một phần khẩn trương, có lẽ vừa rồi bà ấy nhất định nhìn ra tâm tính của tôi, bởi ánh mắt của tôi rất biến thái, nhìn chằm chằm vô bờ mông của bà một cách thô thiển:
-"Này, sao không để xe chạy đi?" Ngồi ở bên trong xe, mẹ vợ bắt gặp tôi còn ngây ngô sững sờ bất động, liền nói với tôi một câu hối thúc.
Tôi nghe bà ấy nói thì lấy lại tinh thần. Tôi hôm nay rốt cuộc là thế nào? Sau nhìn trộm bà ấy ghê gớm thế? Lúc này trong lòng tôi cảm thấy đặc biệt lúng túng khó xử. Cho nên tôi không còn nhìn trộm bà ấy nữa mà điều khiển xe hướng đến nhà tôi, tôi với mẹ vợ không nói gì, bởi vì bình thường hai mẹ con chúng tôi đều là không nói chuyện không tán gẫu. Tôi vừa lái xe vừa cảm thấy càng ngày càng lúng túng. Bởi bà ấy như khẳng định biết tôi có ý định xấu xa đối với bà. Nếu không làm sao có khả năng ngồi ở phía sau mà không ngồi phía trước? Làm sao có khả năng không nói một lời nào nữa chứ?
-"Ê nè!!! Lái chậm chút! Bộ đua xe sao?" Đột nhiên, mẹ vợ nói một câu.
Bởi vì tôi không có quen ở trong xe nói chuyện phiếm, cho nên điều khiển xe ô tô chạy thật là nhanh: "Dạ!!! Đã biết, mẹ!" Thế là tôi lập tức chạy chậm tốc độ lại.
Mẹ vợ thấy vậy liền không nói gì thêm, bà đưa khuôn mặt tao nhã hướng bên cửa kính xe, nhìn bên ngoài ngã tư đường cùng đủ loại màu sắc hình dạng cửa hàng.
-"Mẹ, mẹ có tâm sự à?" Tôi vẫn là chủ động tấn công, bởi vì bà mỗi lần bị ba vợ khi dễ, đều là tôi dỗ dành nên rất hài lòng. -"Hừ!!! Ai nói mẹ không vui chứ?" Mẹ vợ nhàn nhạt nói một câu. -"Vậy sao nãy giờ mẹ không nói gì?" Tôi hỏi bà. -"Nói cái gì à?" Mẹ vợ lại nhàn nhạt nói. -"Tùy tiện nói lời gì mà chúng ta vẫn thường nói á, bởi hai mẹ con chúng ta không phải là không nói chuyện không tán gẫu sao? Ha ha!" Tôi nói xong liền nở nụ cười, cố tình muốn đem không khí vui vẻ lên. -"Hôm nay mẹ không muốn nói chuyện!" -"Mẹ, nhất định là ba vợ con buổi sáng gọi điện thoại khi dễ mẹ. Đúng không?" -"Ai khi dễ mẹ chứ, chỉ toàn nói bừa! Lo lái xe đi, đừng có mà nghĩ lung tung beng biết chưa!"
Mẹ vợ giống như có chuyện muốn nói với tôi nhưng không nói. Tôi nghe xong lập tức toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mẹ vợ biết ý nghĩ trong lòng tôi?
-Dạ!!! Thật tốt thôi, con nghiêm túc lái xe là được rồi chứ gì!
Bị mẹ vợ nhắc nhở, cho nên tôi cũng không biết nên nói với bà ấy những gì nữa. Lúc này chiếc xe đã tới cửa cổng nhà, tôi bèn dừng lại, nhân lúc mẹ vợ còn chưa xuống xe, tôi liền đem chìa khóa của Tiểu Oánh vợ tôi đưa cho bà ấy: "Mẹ, đây là chìa khóa căn nhà, con không đi lên đâu, mẹ đi lên một mình đi!"
Tiếp nhận chìa khóa, mẹ vợ hỏi tôi: "con ăn cơm trưa ở đâu mà chưa có lên nhà?"
-"Dạ! Con... Con không có ăn ở đâu đâu!" Tôi ngượng ngùng mà nói. -"Hừ! Xuống xe, lên nhà mẹ sẽ làm đồ ăn, con nên ăn chút gì đó đi một!" Mẹ vợ nói xong thì đi xuống xe.
Tôi giữa trưa, chưa bao giờ ăn cơm tại nhà, huống chi hôm nay còn phải đi làm. Thế nhưng không biết hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi lại muốn làm điều khác biệt hơn mọi ngày, tôi nghe theo lời của mẹ vợ, nói cách khác là, lời nói của bà ấy có một loại nam châm làm người ta khó có thể kháng cự lực dẫn hấp, liền mơ hồ cũng mở cửa xe, sau đó cùng mẹ vợ, cùng nhau đi lên nhà. Vừa vào trong nhà, mẹ vợ liền tiến vào phòng bếp, tại bên trong bếp lửa bắt đầu bận rộn nấu nướng. Lúc này tôi ngồi tại ghế sofa ở phòng khách, cầm lấy điện thoại nhắn tin hỏi thăm Tiểu Oánh: "Nè bà xã, đến đâu rồi, ngồi xe có mệt mỏi không?"
Tiểu Oánh rất nhanh liền hồi âm: "Ông xã, em cũng không biết nơi này là ở đâu nữa này? Nhưng cũng may mắn, em ngồi phía cửa sổ nên luôn luôn nhìn thấy được phong cảnh bên ngoài, cho nên không còn cảm thấy mệt.
-Phải không đó? Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, anh còn một mực lo lắng em, sợ em ngồi xe mệt chứ! Haha… -Hừm, ông xã, cám ơn anh quan tâm em nha! Ờ, đúng rồi, chồng ăn cơm trưa chưa đó? -Anh chưa có ăn cơm trưa, bởi mẹ em đang ở tại nhà chúng ta, hiện tại trong phòng bếp làm cơm trưa cho anh đây này! -Hả? Sao cơ! Mẹ em ở đây ư??
Tôi thấy Tiểu Oánh gửi cho tôi đến hai cái icon biểu cảm ngơ ngác nên lập tức liền không nhịn được hé miệng cười cười. Sau đó liền gửi cho nàng tin tức:
-Nè bà xã, là như thế này, anh nhân lúc giữa trưa, thời gian nghỉ ngơi anh liền lái xe đưa mẹ về nhà, trùng hợp anh với mẹ em đều chưa ăn cơm, cho nên mẹ liền vào phòng bếp nấu cơm. -Oh! Thì ra nguyên nhân là như vậy nhỉ. Hihi… -Nè, bà xã, em cùng ba ăn cơm chưa? -Chưa có ăn, bởi xe còn trên cao tốc, cũng không biết bao lâu mới ăn cơm được nữa nè, dù sao em không đói bụng. -Bà xã, có thể khi đến cái trạm dừng chân thì ăn cơm đi, đến lúc đó em cần phải ăn nhiều một chút, chứ cơm chiều cũng không biết cái gì ăn đâu. -Ừm! Biết rồi! Ông xã. Không cùng ngươi hàn huyên nhắn tin tâm sự nữa, em ngắm cảnh đẹp miền quê rồi. Bye bye! Hihi…
Tôi cũng hồi âm cho Tiểu Oánh một cái biểu cảm "bye bye", rồi liền buông điện thoại rời tay. Do vừa rồi đang cùng Tiểu Oánh nói chuyện phiếm bên trong tin nhắn, thấy nàng như vậy có vẻ cũng hài lòng ăn ở cùng ba tại quê nhà, cho nên tôi cũng yên tâm.
-"Tuấn Khải, ăn đi! Nấu cơm xong rồi". Đúng lúc này, mẹ vợ lên tiếng gọi, cái âm thanh trong trẻo theo bên trong nhà bếp truyền qua phòng khách. -"Dạ, con vô liền cơ!"
Tôi đáp lời bằng miệng, thân hình ở sofa đứng lên. Đi đến nhà bếp, chỉ thấy trên bàn ăn để hai tô nóng hôi hổi giống như mì sợi.
-"Wow! Mẹ, thơm quá ạ!" Tôi đem mặt tiến đến tô mì sợi mà ngửi mùi thơm, rồi nói với mẹ vợ. -"Ừ! Nhanh ăn đi, nhân lúc còn nóng!" Mẹ vợ nói xong cũng ngồi xuống bàn ăn. Sau đó tôi cùng với bà ấy liền bắt đầu ăn tô mì sợi . -"Nè! Tuấn Khải, Mộng Oánh chưa từng có đi ra ngoài xa nhà, lần này đi cùng bố chồng, không biết có quen không nữa?"
Vừa ăn vài miếng mì sợi, chỉ thấy mẹ vợ mang lấy quan tâm cùng lo lắng giọng điệu nói với tôi.
-"Mẹ, cũng không có vấn đề gì đâu, vừa mới hồi nãy con cùng cô ấy nhắn tin nói chuyện phiếm, nàng còn vui vẻ hài lòng đây này."
NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG - VỀ QUÊ TẢO MỘ ******* Chương 11: Tiểu Oánh Ăn Cơm Chung Với Tài Xế
(Hình minh họa: nguồn internet)
Đến khi đi ra bên ngoài, Mộng Oánh rảo bước đến bãi đỗ xe nhưng không có lên xe mà là đi dạo gần đó, như thể hô hấp thêm một chút không khí mới mẻ vào trong phổi. Tại đây Tiểu Oánh phát hiện, có rất nhiều nam thanh niên đều đang nhìn trộm cô một cách chăm chú, nhưng điều này Mộng Oánh cảm thấy cũng là bình thường chứ không hề kinh ngạc, bởi mỗi lần đi tại trên đường, cho dù không quay đầu lại nhìn nhưng cô khẳng định đều là trăm phần trăm. Có lẽ cô biết tướng mạo mình xinh đẹp nên tâm lý rõ ràng nhất. Đôi khi cũng có khả năng vì dáng mình cao gầy, dáng người cũng tinh xảo xinh đẹp, còn gương mặt xinh xắn mà cảm thấy tự hào. Bỗng dưng có tiếng nói của đàn ông: "Cô mạnh khỏe! Đi xe khách đường dài này có mệt mỏi?"
Tiểu Oánh xoay mặt vừa nhìn thì thấy là gã tài xế xe khách đường dài, đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó cô tự nhiên cười nói với hắn: "Xin chào! Hihihi… tài xế lái xe!"
Gã tài xế lái xe là một người nam thanh niên chừng hơn ba mươi tuổi, vóc người trung bình không cao lắm, tướng mạo thì bình thường, thậm chí còn xấu xí hơn ông Vỹ Trung bố chồng của cô, cho nên Mộng Oánh cũng nhìn không ra hắn ta có cái gì đặc biệt! Hắn gặp Tiểu Oánh mỉm cười với mình, lập tức hồn lìa khỏi xác. Hắn nói thầm: "Quá đẹp, so với những nữ minh tinh trên tivi còn xinh đẹp hơn!"
-Nè người đẹp… người đẹp ăn cơm chưa? Hắn ta hỏi thăm dò.
-Tôi ăn rồi, còn ông thì sao? Tiểu Oánh cũng lịch sử trả lời và hỏi lại hắn, đây cũng là phép tắc giao tiếp!
-Tôi à, đang đi vào ăn cơm, thấy bộ dạng của cô cứ nghĩ rằng cô chưa ăn, cho nên muốn dẫn cô đi vô bên trong đó cùng ăn đây nè!
Gã lái xe mỉm cười nhìn Mộng Oánh nói. Bình thường xe khách đường dài thì người lái xe đến từng cái trạm phục vụ ăn cơm đều là miễn phí, hơn nữa nhà ăn cho hắn riêng tư một bàn ghế ngồi bên trong nhà ăn rất ngon và sạch sẽ, vả lại đồ ăn đương nhiên cũng có khả năng so với hành khách bên ngoài nhà ăn tốt hơn nhiều!
-Vậy à, cảm ơn nha! Tiểu Oánh lịch sử nói với hắn.
-Khà khà…! Vậy cơm trưa ngày mai cô với tôi cùng vô bàn ghế riêng tư dành cho tài xế ăn đi, miễn phí đấy! Gã lái xe bắt đầu gạ gẫm con mồi nên cười méo miệng nói với Mộng Oánh.
-Cự tuyệt sao? Bên ngoài đồ ăn không được vệ sinh, còn bên trong bàn ghế dành cho tài xế thì tương đối sạch sẻ! Người đẹp nên suy tính một chút đi! Gã lái xe nói tiếp.
Tiểu Oánh vừa nghe, lại có một chút động tâm, bởi cô ấy vốn đã biết đúng là không vệ sinh vị đồ ăn thực sự phản cảm, nên lập tức do dự một chút.
-Người đẹp khả năng không biết à, bên ngoài nhà ăn mà hành khách ăn đồ ăn thì đa phần đều là hành khách ăn thức ăn thừa chế biến lại…! Gã lái xe gặp Tiểu Oánh đang do dự, lập tức liền vội vàng nói với cô.
-A, có thật không? Ôi, thật ghê tởm! Tiểu Oánh nghe xong lông mày nhíu một cái, nhớ tới bố chồng đang ở trạm phục vụ ăn qua hai lần rồi, thật sự là ghê tởm chết người. Nghĩ đến đều muốn ói!
-Vậy thế nào nè người đẹp? Cô có đồng ý trưa mai ăn cơm cùng với tôi không? Bên trong đó đồ ăn ngon miệng mà còn sạch sẽ nữa. Gã lái xe lại liền vội vàng nói.
-Nhưng… nhưng trưa mai rồi nói sau! Tiểu Oánh đã bị lái xe nói đúng ý nghĩ trong lòng nên lưỡng lự.
-Vậy thì tôi đi ăn cơm đây! Khà khà…! Mà hiện tại lên xe khách chi buồn lắm, người đẹp đừng lên xe, hãy đi dạo một chút vì ban đêm không khí trong lành tốt lắm! Gã lái xe đè nén dục vọng trong người xuống, cố gắng tỏ ra người tốt, kinh ngạc vui mừng cười ha hả rồi nói với Tiểu Oánh.
-Ừm, cảm ơn tài xế nha! Ông thật là tốt bụng. Tiểu Oánh lịch sự nói với hắn.
-Không có gì, người đẹp đừng có khách sáo, ha ha! Gã lái xe cười nói trông sắp bắt được con mồi nên vui mừng nói tiếp với Mộng Oánh: "Thôi tôi đi ăn cơm đây! Hẹn cô buổi cơm trưa ngày mai"
-Ừm…! Tiểu Oánh cũng đáp một tiếng.
Nói xong gã lái xe xoay người liền hướng đến bên trong trạm phục vụ ăn cơm, hắn lúc này trong lòng nhất định thật cao hứng: "Ôi ngày mai có thể cùng với người phụ nữ xinh đẹp như vậy cùng nhau ăn cơm! Thật sự là vinh hạnh cực kỳ!"
Gặp gã lái xe đi, Tiểu Oánh muốn đi toilet để rửa cái tay, đột nhiên gặp bố chồng từ bên trong trạm phục vụ nhà ăn đi ra.
-Nè Mộng Oánh, vừa rồi người tài xế kia cùng con nói cái gì rồi hả? Cha tôi đi đến bên cạnh Tiểu Oánh, liền gấp gáp không thể chờ mà hỏi nàng dâu.
-Dạ, không nói gì đâu! Tiểu Oánh thuận miệng nói.
-Ba gặp hai người hàn huyên một hồi rồi! Nói cười vui vẻ trông thân mật lắm! Cha tôi có chút không yên lòng nên nói.
-Dạ, người lái xe bảo con trưa mai cùng hắn cùng đi bên trong bàn ghế riêng tư dành cho tài xế ăn hết sạch đồ ăn! Tiểu Oánh nói.
-Thế con nhận lời sao? Cha tôi nghe xong sắc mặt cũng có chút bực mình nhìn Tiểu Oánh.
-Dạ, không có đâu, con nói cho hắn biết là trưa mai nói sau! Tiểu Oánh lại thuận miệng nói.
-Con không thể đi! Cha tôi kiên quyết nói một câu.
-Ơ…! Vì sao? Tiểu Oánh mang lấy ánh mắt kinh ngạc nhìn bố chồng.
-Con còn không nhìn ra được sao? Cha tôi hỏi ngược lại.
-Nhìn ra cái gì nha? Tiểu Oánh càng nghe không hiểu.
-Gã lái xe không gọi hành khách khác cùng nhau ăn cơm, cố tình chỉ gọi mỗi mình con ăn, có lẽ hắn là gặp con rất xinh đẹp, dễ dãi nên mới nghĩ cùng con cùng nhau ăn cơm nơi riêng tư, cũng là ham muốn sắc đẹp của con rồi! Không lẽ con không nhận ra á!
-Không thể nào! Tiểu Oánh nghe xong kinh ngạc một chút nói.
-Con nói không thể nào là không có khả năng ư? Con có biết hay không từng gã tài xế lái xe xe khách đường dài đều thật là những người háo sắc. Cho nên ngày mai con không thể đi theo hắn cùng nhau ăn cơm! Cha tôi mang lấy lo lắng nói với Tiểu Oánh.
-Tại bên ngoài… bên ngoài đồ ăn rất không vệ sinh, bên trong đồ ăn sạch sẽ một chút! Nói sau thì chỉ ăn bữa cơm trưa có làm sao? Hắn có thể lợi dụng con như thế nào đây? Vả lại không phải là không trả tiền! Tiểu Oánh mang lấy ngây thơ mở miệng nói với bố chồng.
-Như vậy, con trưa mai thực sự muốn theo bên cạnh gã lái xe cùng nhau ăn cơm ư? Cha tôi hỏi.
-Dạ! "...." Nhớ tới vừa rồi gã lái xe nói bên ngoài nhà ăn đồ ăn đều là hành khách ăn còn thừa lại, nên Tiểu Oánh nghĩ nghĩ liền cảm thấy ghê tởm, ở giữa yết hầu cũng có điểm chuyển động, cho nên liền đáp một tiếng.
-Vậy thì tốt lắm!
-Dạ! Tiểu Oánh nhìn bố chồng như muốn khóc.
-Vậy trưa mai ba đi chung với con! Cha tôi nói.
-Chính là con muốn mang ba ba cùng đi nha! Hihihi… Tiểu Oánh nghe xong liền cười duyên với bố chồng nói.
-Bộ con thật sự là nghĩ như vậy thật sao? Cha tôi hỏi.
-Thật đó ạ, đúng rồi, con cũng nghĩ cùng ba ba ăn hết sạch đồ ăn luôn? Hihihi… Tiểu Oánh nói liền cười duyên hỏi bố chồng.
-Ba đi theo chủ yếu là bảo vệ cho con á! Chứ không phải là ăn cơm đâu! Cha tôi nói.
-Con lớn như vậy, còn cần ba ba bảo vệ sao? Con biết ba ba là nghĩ con nhìn chằm chằm gã lái xe khi ngồi ăn cơm chung, đúng không?
-Cũng có thể nói như vậy! Bởi vì ba rất lo lắng con bị gã tài xế xe khách đường dài ôm lấy! Haha...! Cha tôi ngượng nghịu cười cười nói nói.
-Ba ba á, tốt lắm, thôi không nói với ba ba nữa, con đi vô bên trong rửa cái tay! Tiểu Oánh nói xong liền xoay người hướng đến toilet đi vô bên trong.
Nhìn Tiểu Oánh dáng cao gầy tính tình hiền lành dịu dàng, ông bố chồng hạ quyết định càng muốn đi theo nàng dâu cùng với gã lái xe cùng nhau ăn cơm. Đại khái hơn hai mươi phút sau, Tiểu Oánh đang cùng ông Vỹ Trung ngồi trên ghế dài phía ngoài trạm phục vụ nghỉ ngơi, cô ấy thấy gã lái xe cơm nước xong đi đến hướng cô với bố chồng.
-Ủa, tài xế, ăn cơm xong rồi sao? Có khả năng là nghĩ ngày mai muốn cùng hắn cùng một chỗ ăn hết sạch đồ ăn, cho nên Tiểu Oánh niềm nở khách khí chủ động nói chuyện cùng hắn.
-Ờ, ăn xong rồi, nhưng đây là…! Gã lái xe vừa liếc nhìn về phía ông Vỹ Trung vừa Tiểu Oánh hỏi thăm dò.
-À, đây là ba ba của tôi! Tiểu Oánh liền vội vàng nói cho hắn biết.
-Xin chào, bác trai!
Gã lái xe khách khí chào hỏi cha tôi. Nhưng cha tôi giống như không nghĩ để ý đến hắn, chính là tại cổ họng khô khan xem như đáp lại: "Ngồi xe mệt chết á!"
Gã lái xe cũng lười lý luận với cha tôi, hắn ta liền nhìn Tiểu Oánh hỏi: "Nè người đẹp, còn cô?"
-Ờ, tâm trạng khá tốt! Tiểu Oánh đáp lại.
-Lúc này là đêm khuya rồi, ngồi ngủ rất không thoải mái! Lái xe nói.
-Không ngồi ngủ thì ngủ như thế nào? Tiểu Oánh nói.
-Không thì cô ngủ ở phía trước chỗ của tôi, ở đó có một chiếc giường nhỏ! Như vậy thì ngủ thoải mái một chút! Gã lái xe gạ gẫm nói tiếp: "Mỗi xe khách đường dài, ở trước chỗ ghế ngồi tài xế đều có một tấm giường nhỏ, là dùng cho lái xe đi ngủ! Tất cả xe khách đường dài đều có hai người tài xế, chúng tôi thay phiên lái xe, thay phiên ngủ ở giường nhỏ phía trên này"
-Cảm ơn hảo ý của chú em nha! Cha con tôi ngồi ở ghế này ngủ được rồi á! Không chờ Tiểu Oánh mở miệng đáp lời hắn, cha tôi nãy giờ một mực không nói chuyện nhưng cuối cùng nhịn không được nên nhìn gã tài xế mở miệng nói, trên mặt biểu cảm còn rất không ưa thích.
-Này người đẹp, trả lời đi, sao im lặng vậy…? Lái xe nhìn Tiểu Oánh, muốn cho cô chính mình quyết định.
-Ờ, ba ba tôi nói không sai, tôi ngủ tại chỗ ngồi này chấp nhận một đêm có gì đâu á! Tiểu Oánh gặp bố chồng không cao hứng biểu cảm thì không vui, liền nhìn gã lái xe nói.
-Vậy được rồi, nếu như trong đêm người đẹp ngồi mệt mỏi, liền đến phía trước giường nhỏ của tôi ngủ đi! Thoải mái hơn nhiều…
Gã lái xe gặp cha tôi trên mặt không ưa thích gì hắn, cũng chỉ có thể tiếc nuối một con mồi ngon như vậy rồi nhìn nói với Tiểu Oánh. Tuy gã tài xế nói vậy nhưng là tâm lý của hắn rất buồn bực rồi, hắn nói thầm: "Chính mình kêu con gái của ông bác này lên giường phía trên đi ngủ, cái này bác ấy làm sao có khả năng một tiếng cự tuyệt nữa chứ, nếu như là người khác, họ còn vui mừng cũng không kịp đâu! Thật không biết cái ông bác này nghĩ như thế nào!"
-Vậy được rồi, lên xe thôi, tới lúc xe phải chạy rồi! Gã lái xe nói xong liền hướng đến xe khách rồi bước lên trên xe. Tiểu Oánh cùng bố chồng cũng đứng dậy cùng đi lên trên xe luôn.
-Không có ý tốt, đồ lưu manh! Cha tôi đi bên cạnh sau lưng Tiểu Oánh, trong miệng mắng gã tài xế một câu.
-Hihihi…! Tiểu Oánh nghe xong nhịn không được nên "hihihi" một tiếng cười duyên đi ra từ miệng xinh xắn.
-Nè còn cười, con không nhìn thấy cái khuôn mặt kia đầy háo sắc sao? Rõ ràng chính là không có ý tốt, mưu đồ gây rối! Cha tôi mang lấy bực mình mở miệng nói.
-Được rồi! Là ba ba luôn luôn lo lắng nghĩ cho con bị tài xế lợi dụng chứ gì? Thôi nhanh lên xe đi ạ! Tiểu Oánh trợn mắt nhìn bố chồng rồi liếc nhìn một cái nói.
Cha tôi cũng không tiếp tục nói, bởi vì đã đến cửa xe khách rồi, nói sau cũng sẽ bị lái xe nghe thấy được! Thời điểm bước lên xe, Tiểu Oánh bản năng tò mò nhìn coi phía trước chỗ ghế ngồi bên cạnh tài xế có giường nhỏ không, cô nghĩ thầm: "Nếu như bố chồng mình cho phép và không ghen tuông, trong đêm mà nằm ở trên chiếc giường nhỏ xíu này đi ngủ, so với ngồi thì thoải mái hơn nhiều!"
-Nè người đẹp! Trưa mai nhớ theo tôi cùng đi ăn cơm nhé! Gã lái xe ngồi ở ghế điều khiển, gặp Tiểu Oánh lên xe đi ngang qua hắn liền căn dặn nói với cô.
-Nè, con nhanh đi đến bên trong thôi, phía sau còn có người muốn lên xe đây này! Cha tôi thúc giục Tiểu Oánh đi trước mau đi lẹ. Rất rõ ràng, bởi vì hiện tại ông không muốn để cho gã lái xe cùng Tiểu Oánh nói hơn hai câu.
Tiểu Oánh đi ở lối giữa, tâm lý trách móc: "Cái này phá hư bố chồng, tâm thật nhỏ nhen!"
Tìm được vị trí cũ, Tiểu Oánh liền ngồi xuống. Cha tôi cũng ngồi theo, thấy nàng dâu ngồi vị trí bên ngoài, gương mặt không vui. Tiểu Oánh cũng không có để ý đến ông ấy, lấy điện thoại ra nhìn đến lúc mười giờ, liền có một chút buồn ngủ. Sau đó cô cầm điện thoại đặt ở trong túi xách rồi khóa lại, xong xuôi lại tựa lưng vào ghế mềm và nhắm đôi mắt đẹp lại muốn ngủ một giấc. Nhưng do là chưa từng có ngủ ngồi, nên dù nhắm mắt đi chăng nữa thì nàng dâu cũng ngủ không được, bởi vì ngủ ngồi như thế, dựa lưng vào ghế đều là không thoải mái. Cho đến khi hơn mười một giờ khuya, thời điểm mà nàng dâu đã đổi nhiều cái dựa lưng và tư thế ngồi đủ kiểu rồi mà vẫn là cảm thấy không thoải mái, cũng không cách nào chìm vào trong giấc ngủ.
Lúc này trong xe tất hành khách đều đã ngủ, chỉ có cha tôi và Tiểu Oánh là không có ngủ. Tiểu Oánh muốn ngủ lắm, nhưng là ngồi nên làm thế nào cũng ngủ không được! Mà ông bố chồng cũng không có gì là buồn ngủ, bởi vì có một cô con dâu xinh đẹp như vậy ngồi bên người mình, làm sao có thể ngủ được?
-Nè, Mộng Oánh, ngủ không được sao? Gặp Tiểu Oánh đã đổi đủ tư thế, với nhiều cái dựa lưng vào ghế, cho nên liền mang lấy quan tâm mở miệng nhẹ giọng hỏi nàng dâu.
-Dạ, do ngồi dựa lưng như vậy thì ngủ không thoải mái! Haizz…! Tiểu Oánh nghe xong liền nói thật nhỏ một câu, vừa rồi đầu óc cũng nghĩ phía trước chỗ tài xế có cái chiếc giường nhỏ và nệm êm!
-Vậy con tựa vào trên người ba nè, sẽ thoải mái hơn một chút, có thể ngủ được ngon giấc á! Bố chồng nhỏ tiếng nói với nàng dâu.
-Dạ…! "????" Tiểu Oánh có chút kinh ngạc.
-Không có việc gì đâu, con nhìn xem, tất cả mọi người đều đang ngủ, không có người nhìn thấy! Cha tôi mang lấy hưng phấn giọng điệu nhỏ nhẹ nói.
Tiểu Oánh nghĩ nghĩ một lúc, khuôn mặt đỏ bừng bừng lên, liền đem thân thể tựa vào trên người bố chồng. Cha tôi vừa thấy, trên mặt lập tức liền xẹt qua một đạo kinh ngạc vui mừng, ông vội vàng duỗi tay đem đến ôm cơ thể nàng vào trong ngực mình. Sau đó thấp giọng hỏi nàng: "Như vậy có phải thoải mái hơn một chút không á?"
-Dạ…! Tiểu Oánh phát âm tại trong cổ nghe như nấc cụt một chút.
Cha tôi nghe được thì trên mặt liền để lộ ra vui mừng! Bởi từ ngày đó, ngày mà Tiểu Oánh đáp ứng cha tôi cùng ông trở về quê nhà Sơn Tây, bên trong đầu óc ông thường xuyên ảo tưởng cùng Tiểu Oánh trở về quê nhà và ăn ở chung bên trong ngôi nhà thôn trang miền núi, cho nên hiện tại ngồi bên trong xe khách, trong đêm Tiểu Oánh lại rất khó ngủ, rồi nàng dâu dựa vào ngực mình trong đi ngủ, điều này làm cho cái ảo tưởng như mơ hồ mà cuối cùng thực hiện được! Lúc này trong ngực ông bố chồng ôm lấy một cô con dâu xinh đẹp như vậy, có thể không cao hứng sao? Có thể ngủ được sao?
Lúc này chỉ thấy thân trên Mộng Oánh toàn dựa vào trên người cha tôi, mà cánh tay cha tôi lại ôm toàn bộ thân trên ở bầu ngực Tiểu Oánh, còn một cánh tay khác thì khoát lên vai Tiểu Oánh từ phía sau lưng. Nếu cúi đầu nhìn, có thể nhìn thấy Tiểu Oánh buộc tóc đuôi ngựa, mái tóc dài lại gác tại bên cạnh một bầu ngực, lộ ra giống như thiên nga tao nhã vì cái cổ trắng trẻo của cô con dâu.
Nếu như lúc này ông Vỹ Trung và Mộng Oánh, hai người để cho gã tài xế thấy bộ dạng họ tình cảm như vậy, cam đoan hắn ta liền giết chết ông Vỹ Trung ngay lập tức vì ghen tị và nứng!
Dần dần, cha tôi chỉ nghe thấy Tiểu Oánh thở đều đều, biết nàng dâu đã ngủ. Đại khái lúc này, thời điểm mà ông bố chồng cũng không chịu đựng được rồi, liền ôm Tiểu Oánh chặt vào ngực khi cô đang ngủ.
Cũng không biết hiện tại là mấy giờ rồi, Tiểu Oánh liền chầm chậm mở đôi mắt đẹp tỉnh lại, gặp chính thân thể mình tựa vào trong ngực bố chồng đi ngủ, lập tức khuôn mặt đỏ hồng lên, khả năng sợ bố chồng tỉnh lại, cho nên Mộng Oánh liền đem thân trên nhẹ nhàng thoát ra khỏi vòng ngực cha chồng, ngồi thẳng lưng thân thể thì ngay ngắn, thời điểm này cô mới biết được ngoài của sổ xe thì thiên mênh mông có chút sáng, rồi ngay tại khoá túi xách lấy ra điện thoại, vừa nhìn vào màn hình thấy là năm giờ mười phút buổi sáng rồi! Mà trong xe thấy các hành khách giống như đều còn đang ngủ, vừa rồi cũng không thấy bố chồng có tỉnh dậy chưa, chỉ thấy ông Vỹ Trung còn một mực dựa lưng vào ghế mềm đi ngủ.
Nhìn ngoài của sổ xe khách thấy núi cao chót vót và sông suối thơ mộng đẹp quá, Mộng Oánh nghĩ tới: "Ôi, cảnh đẹp quá! Rồi thôn trang ở giữa lưng chừng núi, cũng không biết hiện tại đến đó ra sao? Mà quê nhà bố chồng mình còn thật là xa, bởi xe khách đều chạy một ngày một đêm trôi qua, còn phải ngồi một ngày hôm nay nữa thì xe mới có thể đến nơi"
Duỗi tay vuốt vuốt mái tóc dài kiểu tóc đuôi ngựa, lại sắp xếp quần áo cho ngay ngắn một chút, Tiểu Oánh liền từ đưa tay vào trong túi xách lấy ra khăn ướt lau mặt, lại cầm lấy gương soi khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của mình. Gặp toàn bộ khuôn mặt trong gương có vẻ ổn định, Tiểu Oánh liền cầm lấy điện thoại ra nhìn, cô không thấy tin tức nào của Tuấn Khải, bởi vẫn là tin nhắn cũ không có tin nhắn mới nào khác, rồi cô hơi buồn phiền vì chồng mình ít quan tâm, cho nên trong lòng không khỏi có chút tâm trạng không vui. Cô trách thầm: "Ừm, cái ông chồng đáng ghét á! Dám tuyệt không quan tâm vợ nhé! Ừm, cũng may mắn mình còn có ba ba tốt bên cạnh!"
Tiểu Oánh một bên nghĩ, một bên nhìn điện thoại. Đại khái đến lúc sáu giờ sáng thì ông Vỹ Trung cũng tỉnh, gặp Tiểu Oánh trang phục áo quần chỉnh tề, khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc dài của nàng dâu gọn gàng ổn thỏa, có lẽ biết nàng dâu thức dậy từ lâu rồi!
-Mộng Oánh, con thức sớm thế? Ngủ vậy có quen không á! Cha tôi mang lấy giọng điệu quan tâm hỏi Tiểu Oánh.
-Dạ, ơ… ngủ không có quen! Tiểu Oánh khuôn mặt đỏ lên, bởi vì nàng nhớ tới lúc tối dựa vào trong ngực bố chồng ngủ, sau đó mang lấy ngượng ngùng giọng điệu nhỏ tiếng nói một câu.
-Vậy à! Hết ngày hôm nay, đêm nay chúng ta sẽ không cần phải ngủ trên xe khách đường dài này nữa! Cha tôi dùng bàn tay xoa xoa đôi mắt, sau đó nhìn Tiểu Oánh nói.
-Dạ, ban ngày ở trên xe cũng khá tốt hơn ban đêm một chút! Tiểu Oánh thuận miệng nói.
-À, đúng rồi, ba ba, chồng con lúc trước ở quê nhà là dạng gì? Tiểu Oánh đột nhiên nhớ tới nên hỏi cha tôi.
-Ưm, chỉ là nhà cũ mà thôi, bởi lúc trước gia đình nghèo khó, còn ngôi nhà thì dưới chân núi, đến nơi con sẽ biết thôi! Cha tôi nói.
-Vậy nó giống như những phòng ốc hay túp lều tranh như phim cổ trang này sao? Tiểu Oánh nhìn phía ngoài cửa xe, ngón tay chỉ cái thôn trang kia rồi hỏi bố chồng.
-Ơ, có chút không giống, bởi vì nhà ba ở quê là nhà trệt, rất cũ kỹ! Cha tôi mang lấy lúng túng giọng điệu khó xử nói.
-Dạ, vậy à!
-Vả lại trong thôn có rất nhiều người đều xây nhà hai tầng lầu, ba vốn là cũng nghĩ xây giống như họ, nhưng là Tuấn Khải hiện tại ở thủ đô Bắc Kinh, cho nên ba cũng không muốn xây nhà hai tầng lầu làm gì! Dù sao xây dựng xong cũng không có người ở! Bởi ba cũng về thủ đô ở với vợ chồng con rồi còn gì! Cha tôi nói.
-Dạ, điều này cũng đúng ba ba hé! Bởi vì con cùng với Tuấn Khải không có khả năng ở nhà này đâu! Hihihi Tiểu Oánh mỉm cười nói.
-Chuyện này cũng không nhất định nha! Cha tôi cười ha hả nói ghẹo.
-Xí, muốn ở thì anh Tuấn Khải ở một mình đi, chứ con là không có khả năng ở nhà dưới quê đâu! Liu liu Tiểu Oánh ngữ khí kiên quyết mà nói.
-Ha ha ! Cha tôi nghe xong cười cười.
-Ưm, ba ba nè! Bao lâu thì xe dừng, sao chạy đi đâu này? Tiểu Oánh đột nhiên thấp giọng hỏi.
-Sao cơ? Bộ con đói bụng rồi sao? Tối hôm qua kêu con ăn nhiều một chút con lại không ăn! Cha tôi lải nhải nói.
-Không... Không đói, ba ba đừng có đoán mò nha! Con đâu có đói bụng đâu! Tiểu Oánh đỏ mặt xấu hổ nói lí nhí.
-Vậy à, hiện tại xe khách đang trên cao tốc, hẳn là khi đến cái phục vụ trạm dừng chân thì xe sẽ đậu lại! Cha tôi nghe xong có chút hưng phấn nhỏ, sau đó liền nói cho nói với Tiểu Oánh.
-Vậy còn bao lâu nữa mới tới trạm dừng chân ạ?
-Nè, coi bộ con dâu xinh đẹp của ba không nhịn đói được rồi đó? Ha ha ! Cha tôi mang lấy hưng phấn hỏi kiểu cách ghẹo ghẹ.
-Ơ… con đã nói là có đói bụng bao giờ! Tiểu Oánh gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, nhỏ giọng nói nói.
-Vậy cố gắng nhịn thêm chút nữa, nhẫn nãi á, hẳn là xe rất nhanh sẽ đến thôi! Cha tôi nói.
Đại khái lúc bảy giờ sáng, xe khách cuối cùng cũng tiến vào một cái phục vụ trạm, sau đó hành khách đã đi xuống xe, có người thì đi toilet để rửa mặt đánh răng! Có người trực tiếp tiến vào toilet để vệ sinh! Còn có người có khả năng là đói bụng, hướng đến phục vụ trong trạm ở trước mặt quầy mua đồ ăn vặt.
Tiểu Oánh đương nhiên cũng đi toilet vệ sinh trước rồi mới rửa mặt! Mà cha tôi thì rửa mặt trước rồi mới đi vô toilet để vệ sinh. Rất nhanh, xe khách liền truyền âm thanh từ loa, đây là muốn hành khách nhanh chóng lên xe khi nghe tín hiệu. Do đây là trạm dừng chân cho hành khách đi vệ sinh và rửa mặt.
Sau khi lên xe, xe khách liền cho xe chạy ra khỏi cái trạm phục vụ này, rồi theo đường dẫn lên cao tốc tốc hướng đến chỗ hành khách cần đến địa phương nào đó. Đến thời điểm mười hai giờ trưa, xe khách lại tiến vào một cái trạm ăn, lái xe nói cho hành khách trong xe ở phía dưới mau xuống xe ăn cơm, còn hắn ta thì đứng ngay tại cửa xe chờ đợi Tiểu Oánh.
-Nào người đẹp, chúng ta hiện tại đi ăn cơm đi! Gặp Tiểu Oánh xuống xe, gã lái xe liền sốt sắng nói với Tiểu Oánh, sau đó nhìn người theo thật sát Tiểu Oánh phía sau lưng là cha tôi, trong lòng thầm mắng chửi hai câu: "Đồ ông già kỳ đà cản mũi, đồ ông già phá đám việc tốt của tôi"
-Vâng, cám ơn tài xế nha! Tiểu Oánh có chút ngượng ngùng nhỏ tiếng nhìn gã lái xe nói.
-Người đẹp khách sáo cái gì, đi thôi! Gã ái xe nói xong liền đi phía trước dẫn đường, nhưng là thấy Tiểu Oánh đứng tại chỗ bất động, lại dừng lại tới hỏi Mộng Oánh: "Này, làm sao nữa rồi?"
thài xế, có thể… có thể hay không cho ba ba tôi cùng ăn một chỗ? Tiểu Oánh lại mang lấy ngượng ngùng giọng điệu hỏi lái xe.
Gã lái xe nghe xong liền nhìn nhìn cha tôi, biểu cảm gương mặt chán ghét vẻ không muốn ông ấy đi cùng, sau đó nhìn Tiểu Oánh nói: "Ba của cô thì ăn bên ngoài nhà ăn, ăn xong sẽ liền tìm cô thôi!"
-Nè, Mộng Oánh, đi với ba, chúng ta cùng đi bên ngoài nhà ăn ăn! Cha tôi nghe xong liền nổi trận lôi đình, không chờ Tiểu Oánh mở miệng nói chuyện, liền duỗi tay bắt lấy cổ tay trắng nõn của Tiểu Oánh rồi kéo lấy một tay nàng dâu đi về phía trước và nói.
-Ba…! Tiểu Oánh một phen hú vía vì bất ngờ cha chồng chộp vào cổ tay ngọc của mình. Sau đó cô nhìn gã lái xe nói giọng ngượng ngùng: "Ông không cho ba ba tôi theo chúng ta cùng đi ăn, tôi cũng không đi!"
-Đừng… đừng á, tôi đâu có nói là không cho ba của cô cùng đi ăn đâu! Gã lái xe liền vội vàng nhìn Tiểu Oánh nói.
-Bất quá cái gì? Tiểu Oánh đầu tiên là ngẩn người, sau đó liền hỏi hắn.
-Người đẹp có thể ăn miễn phí, còn ba của cô thì phải trả tiền nha! Gã lái xe thong thả ung dung chậm rãi nói ra.
-Tôi không thèm ăn chùa đâu, chú em cho rằng tôi thích ăn cơm miễn phí á, đừng coi thường người khác như thế! Cha tôi nghe xong trong lòng liền hung hăng mắng gã lái xe.
-Đó là dĩ nhiên, ba ba tôi ăn cơm khẳng định được trả tiền đầy đủ á, chẳng những ba tôi trả phần cơm, của tôi cũng như thế! Tiểu Oánh còn cho rằng tưởng gã lái xe muốn nói cái gì, ai dè hắn ta nói vụ tiền bạc nên sau khi nghe xong liền mỉm cười nhìn gã lái xe nói.
-Đừng á, người đẹp thì ăn uống miễn phí! Gã lái xe liền vội vàng gật đầu phân bua nhìn Tiểu Oánh nói kiểu cách ga lăng.
-Vậy không được, nếu miễn phí, tôi sẽ không đi theo ông ăn cơm đâu! Bởi tôi không muốn mắc nợ của người khác. Tiểu Oánh cũng là có cá tính.
-Nhưng mà… bên trong nhà ăn là có quy định, tài xế lái xe có thể mang một người miễn phí ăn cơm, người đẹp cũng là do tôi mang theo, người đẹp nhìn xem, tôi chỉ có ý tốt để cô đỡ tốn kém tiền nong? Gã lái xe lại nói phân trần.
-Vậy được rồi, chúng ta đi vô trong đi! Tiểu Oánh nhớ tới nhà ăn bên ngoài dành cho hành khách ăn cơm là đồ ăn thừa, lòng dạ có nhiều nôn mửa, ăn chùa thì ngu sao mà không ăn, cho nên liền đáp ứng rồi!
Gã lái xe nghe xong liền vô cùng cao hứng hướng dẫn Tiểu Oánh cùng cha tôi tiến vào trạm phục vụ nhà ăn, sau đó lại tiến vào bên trong một cái phòng nhỏ. Tiểu Oánh vừa thấy phòng nhỏ này rất sạch sẽ, ở giữa phòng là một cái bàn ăn, mà lúc này trên bàn ăn đã trưng bày bốn loại đồ ăn, nhìn qua đồ ăn sạch sẽ tựa như hội nghị tiệc tùng nhà hàng, trên bàn là cá băm viên, bình thường là thịt nướng, còn có một con cá cùng một bàn rau xanh! Tuy trên bàn có bốn loại đồ ăn ấy mà trên bàn ăn chỉ có hai bộ đồ ăn à. Nhìn đến đồ ăn bày biện trên bàn có hai chén đũa, có lẽ do gã lái xe gọi điện thoại đặt đồ ăn cho hai người trước rồi! Cho nên không có phần đồ ăn của cha tôi!
Tiểu Oánh thấy đồ ăn không có gì, mà cha tôi gặp gã lái xe sắp xếp xong xuôi trước cả rồi, bởi vì hiện tại trên bàn chỉ có hai bộ đồ ăn, hắn ta chuẩn bị giống như tình nhân ăn cùng nhau, mà hai người ở chung trong căn phòng nhỏ, lập tức nội tâm cha tôi lại nổi trận lôi đình! Sắc mặt cũng càng ngày càng khó nhìn.
Tiểu Oánh khả năng sợ bố chồng mình bộc phát ra, bởi vì nàng dâu biết tính tình của bố chồng, một anh nông dân miền quê, tính tình nóng nảy mà lại còn khỏe mạnh hơn cả bọn thanh niên, nếu như để ông Vỹ Trung ở đây còn có thể tốt sao? Cho nên liền vụng trộm véo von quần áo bố chồng, lại cho ông một cái ánh mắt rất tình, nên cha tôi mới đem lửa giận trong lòng ép xuống dưới, không chờ lái xe nói chuyện, ông liền nhất mông ngồi ở ghế phía trên.
Gã lái xe vừa thấy cha tôi ngồi xuống ghế, trong lòng hắn lại âm thầm mắng một câu: "Ừ, chết đi lão già, cái đồ phá đám tôi"! Sau đó liền gật đầu hạ lưng làm bộ dáng lấy lòng với Tiểu Oánh nói: "Mau mời ngồi, mau mời ngồi!"
Nói xong, gã lái xe còn thân hơn nữa, hắn ta ra vẻ ga lăng tự kéo ghế ra mời Tiểu Oánh ngồi xuống ghế dựa.
-Cám ơn! Tiểu Oánh đáp rồi ngồi xuống.
-Bác trai, bác tự đi bên ngoài cầm lấy một bộ bàn ăn đến đây đi! Gã lái xe sau khi ngồi xuống, liền mang lấy khuôn mặt biểu cảm chán ghét nhìn cha tôi nói.
Cha tôi cũng không có đi vội, mà là hỏi lại gã lái xe: "Chú em kêu tôi ăn cơm chung, vậy mà còn muốn tôi đi cầm lấy đồ ăn?
-Này, bác lại không phải là người mà cháu mời mọc, cho nên bác vẫn là chính mình tự đi cầm lấy bộ chén đũa á! Gã lái xe lãnh đạm nói với cha tôi.
-Ba ba, ba mau đi ra bên ngoài cầm lấy bộ đồ ăn á! Ba nhìn tài xế cũng làm cho chúng ta ngồi chung nơi này ăn hết sạch đồ ăn rồi còn gì! Mau đi đi! Tiểu Oánh sợ bố chồng cùng lái xe nói đến nhiều lần làm mất thì giờ, cho nên liền mở miệng nhìn bố chồng nói.
Tiểu Oánh nói thì cha tôi mới chịu đi, nhưng vẫn là không tình nguyện đứng lên, sau đó đi bên ngoài cầm lấy bộ đồ ăn.
-Ba, ba ba tốt có cá tính nha! Gặp cha tôi đi ra ngoài, gã lái xe liền nhìn Tiểu Oánh nói ghẹo.
-Này tài xế, ông đừng thấy làm lạ, bởi ba tôi vốn là người tính tình này, vì người nông thôn mà, cho nên tài xế cũng thông cảm nha! Hihihi…! Hihihi… ! Tiểu Oánh nói xong cũng cười duyên hai tiếng.
Nhìn thấy Tiểu Oánh cười lên bộ dạng chính xác là quá dễ nhìn, chưa từng có gặp qua người phụ nữ nào cười lên đẹp như vậy, khiến gã lái xe nhìn mà như hồn lìa khỏi xác.
-Hả…! Gã lái xe nghe thấy âm thanh của Mộng Oánh trong trẻo nên mới tỉnh lại, biết chính mình vừa rồi quá say mê sắc đẹp nên cũng có chút ngượng ngùng, sau đó liền vội vàng nhìn Tiểu Oánh nói: "Không có gì, không có gì, đúng rồi, mau ăn đi nhân lúc còn nóng!"
-Ông ăn trước đi, tôi ngồi đợi ba tôi vô cùng ăn chung một chỗ ăn! Tiểu Oánh nói.
-Không cần chờ rồi, đợi lát nữa đồ ăn đều nguội lạnh! Hihihi… ! Vừa nói đến cha tôi, gã lái xe khuôn mặt lại hiện ra biểu cảm phiền chán không vui, nhưng đối với Tiểu Oánh vẫn là vô cùng niềm nở và vui vẻ, vẻ mặt mỉm cười nói với Mộng Oánh.
-Tôi… nhưng mà tôi vẫn là đợi lát nữa á, tài xế ăn trước hết đi! Tiểu Oánh biết tính tình của bố chồng, cũng biết ông vốn khó tính, nên nói thầm: "Nếu như mình cùng lái xe ăn cơm trước, rồi khi ba ba trở về nhìn thấy, sợ rằng ông ấy nhẫn nại nãy giờ bên trong bụng có lẽ sự tức giận sẽ bạo phát ra, cho nên vẫn là kiên quyết phải đợi bố chồng trở về cùng một chỗ ăn"
-Haizz…! Vậy được rồi, chúng ta cùng đợi á! Gã lái xe mục đích đúng là muốn cùng Tiểu Oánh cùng nhau ăn cơm, nếu như ăn cơm trước, kia chẳng phải là uổng phí tâm cơ. Cho nên mới nhẫn nại như vậy mà nói với Tiểu Oánh.
-À nha, tài xế quá khách sáo rồi á! Bộ dạng của hắn ta làm Tiểu Oánh đều có chút ngượng ngùng!
-Vậy có, mà đúng rồi, hai người là người ở đâu vậy? Gã lái xe đột nhiên nhớ tới hỏi.
-Tài xế hỏi chuyện này làm chi? Chúng ta là người dưng nước lã, hội ngộ tương phùng, ông không cần thiết biết, có phải hay không? Hihihi… !Tiểu Oánh mỉm cười nói với hắn ta.
-Ừ, đúng phải nhỉ! Thật là ngượng ngùng á, ha ha…! Gã lái xe mang lấy ngượng ngùng giọng điệu cười nhìn Tiểu Oánh nói.
-Không có việc gì nha!
-À…! Chúng ta có thể hay không kết bạn với nhau qua cái WeChat được không? Gã lái xe đột nhiên cẩn thận hỏi thăm dò Tiểu Oánh.
-Này... Không tốt lắm đâu! Tiểu Oánh do dự nói.
-Này có cái gì không tốt chứ, nói thật với người đẹp á, tôi thấy cô là người xinh đẹp nhất trong số phụ nữ tôi thường gặp, tôi thêm bạn WeChat chính là nghĩ hoài niệm một chút mà thôi, tuyệt đối không có khả năng có ý đồ gì, cô yên tâm đi! Gã lái xe nói ra lời trong lòng của hắn.
Tiểu Oánh nghe xong khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, trong lòng cô cũng là ngượng nghịu, cô nghĩ: "Rõ ràng lái xe chính là thích sắc đẹp của mình mới có thể mời gọi mình ăn cơm, rồi kêu mình ngồi ở đây, trong cái phòng ăn nhỏ này! Nếu như không đáp ứng thêm bạn bè WeChat, cũng là băn khoăn, nói sau thì thêm ông ta vô danh bạ thì cũng có thể nghỉ kết bạn với nhau". Cho nên liền đáp ứng: "Vậy được rồi, chúng ta liền thêm bạn một chút đi!"
Gã gái xe gặp Tiểu Oánh cuối cùng đáp ứng làm bạn với nhau qua WeChat, lập tức cao hứng muốn nhảy cởn lên khỏi ghế, hắn ta liền vội vàng lấy điện thoại ra thêm tên Tiểu Oánh vào danh bạ WeChat.
-Cảm ơn người đẹp, để tôi thêm cô vô WeChat, ha ha! Sau khi thêm xong, gã lái xe cao hứng dị thường nói với Tiểu Oánh.
-Đừng khách khí á, chỉ thêm bạn vào danh bạ WeChat mà thôi, chứ có phải làm người yêu của nhau đâu mà xem tài xế cao hứng chưa kìa! Tiểu Oánh lườm hắn liếc nhìn một cái nói.
-Bởi vì cô xinh đẹp như vậy, có thể cùng tôi kết bạn với nhau qua WeChat, tôi chính xác là quá vinh hạnh rồi! Ha ha! Gã lái xe vẫn là cao hứng nhịn xuống không được nên nói với Tiểu Oánh.
Tiểu Oánh nghe xong gương mặt xinh đẹp lại càng thêm hồng. Sau đó cúi đầu im lặng. Bởi ngồi ở đây cùng một người đàn ông xa lạ ăn cơm, nội tâm của Mộng Oánh lại thẹn thùng lại cảm thấy thực lúng túng.
-À, đúng rồi, người đẹp… người đẹp muốn chơi đùa tình một đêm để giải quyết buồn chán không? Gã lái xe mang lấy khẩn trương lại có hưng phấn và dục vọng trong người nên có giọng điệu gạ tình hỏi Tiểu Oánh. Những lời này đối với tài xế lái xe khách đường dài là bình thường, bởi vì bọn hắn luôn luôn ở tại xe khách mà xe khách thì luôn luôn trên đường xá, thường xuyên quan hệ tình dục cùng với hành khách nữ độc thân hay đi một mình, do nữ hành khách đi một mình có rất nhiều tâm trạng không kiên định, mà tài xế lại vừa háo sắc nên nữ hành khách đều cùng lái xe phát sinh quan hệ tình dục sau một chuyến hành trình trên xe khách! Cho nên gã tài xế này cũng không sợ thẹn thùng liền hỏi Tiểu Oánh những lời thô lỗ đó, bởi hắn ta nghĩ đơn giản, dù sao là người dưng nước lã lần đầu gặp nhau, khi đến chỗ cần đến thì đường ai nấy đi.
-Ông nói cái gì? Tiểu Oánh nghe xong lập tức kinh ngạc hai cái mắt đẹp cũng đứng im bất động.
-Ơ, tùy tiện hỏi một chút, tùy tiện hỏi một chút, nhưng đó là lời nói thành thật tôi nói với cô á, bởi rất nhiều nữ hành khách đi một mình đều vui mừng khi tình dục một lần với tài xế để giải tỏa sinh lý, dù sao chúng ta không biết lẫn nhau, sau khi xuống xe ai cũng sẽ không biết đâu nên cô đừng sợ! Gã lái xe không biết liêm sỉ nói với Tiểu Oánh.
-Thực sự xin lỗi ông, nhưng mà tôi không phải là người như vậy, ông là tìm lộn người á! Tôi vẫn là đi ra bên ngoài ăn đây! Tình dục với tài xế một đêm đối với Tiểu Oánh mà nói nghĩ cũng không dám nghĩ! Cho nên nói với hắn ta liền chuẩn bị đứng lên.
-Đừng… đừng đi, vậy chúng ta không nói chuyện cái đề tài này là được rồi? Gã lái xe gặp Tiểu Oánh chuẩn bị rời khỏi ghế, lập tức liền nói với cô.
Tiểu Oánh nghe xong do dự một chút, bởi vì cô cũng cân nhắc qua: "Bố Chồng một mực không nghĩ chính mình cùng lái xe cùng nhau ăn cơm, nếu như hiện tại đi ra ngoài không ăn, có lẽ ba ba nhất định hoài nghi lái xe đối với mình làm cái chuyện gì trong căn phòng này, mới có thể làm cho chính mình tức giận mà không cùng lái xe cùng nhau ăn cơm. Sau đó sẽ tra hỏi lung tung! Cho nên nghĩ nghĩ vẫn là ở lại nơi này ăn cơm với hắn còn hơn, dù sao cũng ban ngày ban mặt, chẳng lẽ lái xe cưỡng hiếp mình hay sao? Nói sau đi nữa thì ba cũng có thể trở về ngay thôi, có ba ba ở tại đây, lái xe cũng không can đảm làm chuyện đó!"
-Vậy thì được, nhưng tôi không cho phép ông giở trò chuyện đó để gạ tình tôi dù một chữ! Tiểu Oánh lại ngồi xuống nói với gã lái xe.
-Ừ, không nói, không nói nữa, cam đoan không nói một chữ nữa đâu, người đẹp bớt giận nha, ha ha! Gã lái xe không những không mắc cỡ, bỏ qua mặt mũi liêm sỉ cười nói với Tiểu Oánh.
-Nè, hai người đang nói chuyện gì mà cười ha hả vậy? Đúng lúc này, cha tôi nói vọng từ ngoài vào.
-Ơ, đâu có nói gì, cũng không có tán gẫu cái gì hết, ha ha! Gã lái xe gặp cha tôi cầm lấy đồ ăn trở về, liền cười nói với ông ấy.
-Đây là cái gì phục vụ trạm, ấy vậy mà tìm đồ ăn cũng không thấy! Thiếu muỗng và đũa! Cha tôi vừa bên ngồi xuống, bực mình nói với Mộng Oánh và gã tài xế.
-Ủa, ba, xảy ra chuyện gì à? Bên ngoài nhà ăn đồ ăn không phải là rất nhiều sao? Tiểu Oánh nghe xong đầu tiên là kinh ngạc một chút, sau đó liền hỏi bố chồng.
-Tại họ nói ba sao không ở bên trong nhà ăn ăn cơm ra đây làm gì, nên họ không cấp phát đồ ăn cho ba! Thật sự là không hay ho chút nào! Huơ, huơ…! Kêu đi lòng vòng hoài. Cha tôi vẫn là thở phì phì mà nói.
Gã lái xe gặp cha tôi vô trong đây và tự nhiên ngồi xuống ghế, hắn ta huých mũi, bên trong nói trộm: "Hừ, ông già, sao không đi luôn đi, vô lại đây cản mũi tôi hoài à!"
Cha tôi vẫn còn tức giận dù đã ngồi xuống ghế, vì chỉ có một bữa cơm trưa thôi mà con dâu xinh đẹp của ông, rồi gã tài xế với nhân viên nhà ăn sai đi tới đi lui, nên lúc này ông ấy đói bụng lắm, chẳng cần nói cũng chỉ tự mình cầm lấy đũa và bắt đầu ăn! Bộ dạng giống như còn đang tức giận, uất ức…
-"Xem bộ dạng nong dân của ba ba kìa, người ta cho ba đồ ăn mới là lạ chứ?". Tiểu Oánh nghe xong lời bố chồng nói, trong lòng cũng âm thầm nói hai câu. Sau đó liền nhíu nhíu lông mày nhìn ông ấy nói: "Được rồi, nếu đã cầm được bộ chén đũa đến đây rồi cũng đừng tức giận rồi nữa!"
-Hừm, không tức giận, lười để ý đến nhóm nhân viên đó! Cha tôi miệng đang đầy đồ ăn nhưng vẫn nói.
-Vậy tôi với người đẹp, hai người chúng ta cũng ăn đi! Gã lái xe gặp cha tôi bộ dạng cũng nhăn lại lông mày, do hắn ta không thích ông ấy có mặt tại đây, sau đó liền nhìn với Tiểu Oánh nói giọng điệu khách sáo.
-Ừm…! Tiểu Oánh đáp một tiếng, sau đó bắt đầu ăn chậm rãi.
Cũng may, có bố chồng tại đây, nên gã lái xe cũng không dám nói với Tiểu Oánh những lời gạ gẫm tình dục. Cơm nước xong, Tiểu Oánh lấy điện thoại ra, muốn trả tiền phần cơm của bố chồng cho gã lái xe, nhưng mà gã lái xe vẫn là khách sáo cự tuyệt: "Không cần, chỉ một bữa cơm mà thôi, nếu như ba của cô không đến ăn thì đồ ăn này cũng lãng phí một cách vô ích! Ha ha!"
Cha tôi nghe xong trong lòng cảm thấy gã lái xe nói kiểu mắng chửi khéo léo mình, nên khi nghe lời lẽ đó đến tai thì cả người ông cũng không được tự nhiên. Nhưng mà gã là lái xe nói kiểu cách mắng chửi lại giống như cũng có lý, cho nên cha tôi liền nhịn nhục không nói với hắn và Mộng Oánh lời nào nữa mà cố gắng ăn hết sạch sẽ đồ ăn cho bỏ ghét.
NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG - VỀ QUÊ TẢO MỘ *******
Chương 13: Bố Chồng Nàng Dâu Thuê Phòng Trọ "502"
(Hình minh họa: nguồn internet)
Tuy hắn ta không muốn nhận tiền nhưng Tiểu Oánh vẫn là muốn trả vì không muốn nợ nần, cho nên cô âm thầm mở điện thoại vào ứng dụng WeChat, rồi tìm tên hắn trong danh bạ mà chuyển tiền chi trả hai phần cơm trưa của cô với bố chồng Vỹ Trung. Khi trả tiền cho gã tài xế lái xe xong thì Mộng Oánh liền thuận tay xóa tên hắn khỏi danh sách bạn bè. Hắn ta tức lắm, bí ẩn muốn dở trò nhưng mà sợ người đàn ông khỏe mạnh trước mặt là cha tôi nên e dè không dám đến nắm tay Tiểu Oánh, hắn chỉ biết ngậm ngùi tiếc nuối con mồi ngon xinh đẹp vụt qua khỏi tầm tay. Tiếp theo ba người liền từ trong phòng nhỏ đi ra, lúc này bên ngoài nhà ăn có mấy người hành khách gặp Tiểu Oánh cùng cha tôi và gã lái xe cùng một chỗ từ phòng nhỏ đi ra, trên mặt bọn họ liền để lộ ra hâm mộ ganh tị.
Sau khi lên xe, xe khách lại lái ra khỏi cái trạm phục vụ, rồi lên cao tốc hướng đến chỗ hành khách cần đến. Toàn bộ buổi chiều ngồi trên xe khách, cha tôi với Tiểu Oánh không có một câu tán gẫu, ông cũng không có nắm tay nàng dâu hay ôm chặt lấy nhau như trước, ông ấy luôn có một bộ dạng thành thật, điều này làm cho Tiểu Oánh cũng yên tâm không nhỏ.
Bất chợt bầu trời mây đen che kín từ phía trước, xe khách cũng đã tiến vào trong địa phận tỉnh Sơn Tây quê nhà của ông Vỹ Trung rồi, cho nên cơm chiều Mộng Oánh với bố chồng không cần phải ăn, bởi vì khoảng chừng hai tiếng đồng hồ nữa là đến nơi.
Đại khái thời điểm hơn bảy giờ tối, phía ngoài cửa xe bầu trời đã tối đen, ấy mà bố chồng lại có một chút không thành thật, thường thường đưa tay đến trên người Tiểu Oánh. Nhưng mỗi lần đưa tay đến đều bị Tiểu Oánh chặn lại. Đến cuối cùng, Tiểu Oánh liền đỏ mặt, đem hai miếng môi hồng gợi cảm ghé vào một bên lỗ tai bố chồng ngượng ngùng nói với ông: "Hiện tại bàn tay của ba ba không được phép nhúc nhích hay sờ soạng, đợi đến nhà ba ba, con sẽ cho ba ba làm..."
Cha tôi nghe xong trên mặt đều là hưng phấn hớn hở, liền vội vàng cao hứng đáp: "Con nói thì phải giữ lời đó nha!"
Tiểu Oánh gặp bố chồng bộ dạng cao hứng phấn khởi, nhớ tới buổi tối chút nữa đây mình muốn cùng bố chồng ngủ chung bên trong ngôi nhà ở quê của ông, gương mặt xinh đẹp liền không tự chủ được để lộ ra đỏ ửng. Kế tiếp cha tôi không đưa tay đến trên người Mộng Oánh nữa mà đứng đắn đàng hoàng, ngồi nghiêm trang, cũng có vẻ đặc biệt thành thật.
Đại khái đến buổi tối lúc tám giờ rưỡi, xe khách cuối cùng đến chỗ huyện An Trạch.
Vừa rồi xe khách tiến vào huyện An Trạch, thời điểm Tiểu Oánh nhìn ngoài cửa sổ xe gặp đây chỉ là cái thị trấn nhỏ, lưng dựa núi mặt kề sông, thị trấn hình như có chút lạc hậu, nhà cao tầng cũng không mấy nhiều, có một số khu dân cư cao nhất cũng khoảng sáu bảy tầng. Nhưng mà đổi lại là thị trấn này ở ngã tư, con đường cũng rất sạch sẽ, hai bên cây xanh tỏa bóng mát so với thành phố lớn của mình cũng tốt hơn nhiều!
Sau khi xuống xe, cha tôi đến ngay tại xe khách để lấy hành lý, còn có Tiểu Oánh tuyệt đẹp tay thì xách vali. Đương nhiên Tiểu Oánh cùng bố chồng sẽ rời đi để về nhà, còn xe khách thì vận chuyển hành khách ở trên xe đến trạm tiếp theo. Thời điểm Tiểu Oánh rời đi thì gã lái xe một mực nhìn chăm chú Tiểu Oánh, bên trong hai mắt của hắn luôn luôn lưu lại dáng người đẹp có một chút không tha cùng ghen tị!
-Mộng Oánh nè, chúng ta nên trọ tại thị trấn ở một đêm, ngày mai ngồi xe nữa sẽ đến quê nhà ba! Đi ra khỏi trạm vận chuyển hành khách, cha tôi liền nhìn Tiểu Oánh nói.
-Vì sao? Tiểu Oánh nghe xong có chút kinh ngạc hỏi bố chồng.
-Bởi vì hiện tại đã trễ thế này, đến quê nhà ba thì không có xe! Ngày mai mới có! Cha tôi nói với Tiểu Oánh.
-Dạ…! Vậy được rồi, ở nơi này ở một đêm ạ! Tiểu Oánh nghe xong cũng không có cách nào, hiện tại đến nơi thị trấn nhỏ xa lạ này, chỉ có thể nghe bố chồng an bài.
-Mộng... Mộng Oánh…! Cha tôi đột nhiên nhìn Tiểu Oánh.
-Làm sao vậy? Ba...!Tiểu Oánh biết bố chồng nói ra suy nghĩ của mình, liền hỏi ông.
-Ưm…! Chúng ta có thể hay không ở chung một cái gian phòng? Cha tôi mang lấy khiếp đảm hỏi.
-Ơ chuyện này…! Làm người khác nhìn thấy không tốt đâu! Tiểu Oánh nghe xong khuôn mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói nói.
-Con lo lắng chi! Bởi tại nơi huyện lỵ nhỏ xíu này ai nhận biết chúng ta là bố chồng nàng dâu đâu? Cha tôi nói.
-Nhưng mà… kì kì sao á! Tiểu Oánh có chút ngượng ngùng nói ra, dù sao bộ dạng nàng dâu xinh đẹp như vậy, mà bố chồng lại là một bác nông thôn sáu mươi tuổi, cô nghĩ: "Nếu như ở chung một cái gian phòng, rồi người chủ quán trọ và người khách ở đây họ nghĩ mình như thế nào đây? Chẳng phải là bị người ta xem thường!"
Cho nên lúc này trong lòng Tiểu Oánh suy nghĩ những chuyện đó. Bất chợt trên gương mặt xinh đẹp của cô hồng hồng đôi má.
-Mộng Oánh, không phải là con đã đáp ứng làm người phụ nữ của ba rồi sao? Đừng suy nghĩ nhiều như vậy á! Cha tôi giống như nhìn ra sự băn khoăn của Tiểu Oánh.
-Ưm…! Trước tiên tìm khách sạn rồi nói sau á!
-Được mà! Được mà! Ha ha…! Cha tôi nghe xong cao hứng nói bốn chữ liên tiếp.
-Vậy chúng ta đi nhanh thôi! Ba ba còn đứng ngây ngô làm sao đâu này? Tiểu Oánh gặp bố chồng cao hứng đứng tại chỗ bất động, hai con mắt nhìn chằm chằm mình, nên liền lườm liếc nhìn ông Vỹ Trung một cái và nói.
-Ừm! Vậy chúng ta đi tìm quán trọ thôi nào, ha ha! Cha tôi liền vội vàng nói chứ đợi lâu thì Mộng Oánh đổi ý. Sau đó ông liền xách lấy vali đi về phía trước.
-Ba ba nè, tối thế này ở thị trấn nhỏ có tìm được quán trọ không? Tiểu Oánh tay kéo vali cá nhân của cô đi theo đằng sau bố chồng, rồi nói với ông.
-Không phải là ở khách sạn sao? Con hỏi quán trọ làm sao đâu này? Cha tôi vừa đi vừa ngoáy đầu nhìn Tiểu Oánh nói.
-Này… ba ba nên tìm quán trọ ít người một chút, để họ không biết chúng ta ở quán trọ á! Tiểu Oánh cũng là có ý tưởng của mình: "Bởi vì khách sạn thì người đến thuê tương đối nhiều, vừa hay chính họ với mình và ba ba đều không biết lẫn nhau, nhưng nếu nhiều người thì bọn họ gặp một cô gái xinh đẹp như vậy theo lấy một bác nông thôn mướn ở chung một phòng, lúc đó họ sẽ nghĩ mình như thế nào, cho nên chính mình khẳng định cảm thấy thực lúng túng. Còn nếu như ở quán trọ, người ta ít người hơn ở khách sạn, vì ở quán trọ đa phần là hộ gia đình cho thuê, còn khách sạn là doanh nghiệp kinh doanh. Lúc đó mình cũng ít lúng túng khó xử hơn một chút"
-Haizz…! Vậy được rồi! Mướn quán trọ chứ không có thuê phòng khách sạn! Kỳ thật cha tôi cũng không muốn đi thuê phòng khách sạn ở qua đêm, dù sao ông cũng là người nông thôn quê mùa, ở phòng khách sạn sang trọng có chút không thích hợp. Vả lại biết Tiểu Oánh chủ động đưa ra ý kiến muốn ở quán trọ, cho nên liền đáp ứng. Nhưng là trong lòng ông cũng có chút biết Tiểu Oánh sao có ý định như vậy, bởi đây cũng là muốn tránh ra nhiều người ở khách sạn, nên cô mới lựa chọn quán trọ nhỏ cho an toàn.
Cha tôi đối với chỗ thị trấn nhỏ này vẫn là rất quen thuộc, bởi bình thường khi còn ở quê ông cũng thường xuyên có ra huyện nhỏ này mua sắm đồ đạc. Cho nên rất nhanh liền tìm được một cái quán trọ nhỏ gần đây!
Đây là một quán trọ tư nhân cho thuê chứ không phải của tập đoàn, có hai khu ở giữa ngã tư và sáu tầng lâu, lầu một lầu hai ở giữa đối diện với ngã tư đường xem như đại sảnh, phía trên tầng năm là gian phòng cho khách đến thuê. Lúc này có một cô gái hơn ba mươi tuổi ngồi ở đại sảnh lầu một, cô gái đó có khả năng là nhân viên lễ tân của quán trọ này, cũng có khả năng là bà chủ quán trọ cũng nên. Cô gái gặp hai người tiến vào, một bác nông thôn bình dị không trang điểm cùng một nàng thơ xinh đẹp diễm lệ khiến không khỏi hâm mộ ghen tị. Lập tức trong đầu nhất thời liền mường tượng nghĩ đến Mộng Oánh với ông Vỹ Trung nhất định là cha và con gái, có khả năng là đi công tác đến nơi này, bởi vì hai cha con đều xách vali hành lý riêng tư.
-Nè, cô ơi! Còn gian phòng trống không? Cha tôi đi tới phía trước quầy phục vụ hỏi cô gái.
Tiểu Oánh cũng không có đi theo bố chồng tới phía trước quầy phục vụ, mà là đứng cách quầy phục vụ đại khái khoảng chừng ba đến bốn mét, lúc này nàng dâu mang gương mặt tinh xảo xinh đẹp kèm theo một loại khẩn trương cùng ngượng ngùng e thẹn.
-Dạ còn gian phòng trống ạ! Thế bác muốn ở hai phòng hay sao? Cô gái hơn ba mươi tuổi này hỏi cha tôi, bởi vì cô ấy đoán biết hai vị này là cha và con gái, cho nên liền nghĩ một chút hỏi cha tôi muốn ở hai gian phòng hay sao? Tiểu Oánh nghe xong thì cảm thấy càng thêm thẹn thùng rồi, gương mặt xinh đẹp tinh xảo cũng để lộ ra ngượng ngùng mắc cỡ.
-Ơ…! Một gian phòng! Cha tôi nói.
-Một gian phòng ạ? Nữ nhân viên giống như nghe lầm tựa như mơ hồ.
-Tôi chỉ thuê một gian phòng thôi á! Cha tôi sợ cô gái nhân viên nghe nhầm lẫn nên thực khẳng định nói với cô.
-Vậy một người ở ạ! Nữ nhân viên cuối cùng nghe rõ ràng.
-Ơ, không, không phải vậy! Một phòng nhưng hai người ở! Cha tôi nói.
-A…! Lúc này nữ nhân viên dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cha tôi, tựa như nghe lầm.
Tiểu Oánh mặc dù cách bố chồng với cô nhân viên có chút xa, nhưng là có thể nhìn và nghe tiếng nói rất rõ ràng! Lúc này nữ nhân viên ở quầy lễ tân vẻ mặt đều là kinh ngạc mơ hồ nhìn chằm chằm cha tôi, lập tức tim cô thì càng đập càng nhanh cùng ngượng ngùng.
-Ủa, có gì lạ sao? Cha tôi gặp ánh mắt kèm biểu cảm khuôn mặt kinh ngạc của cô nàng nhân viên quán trọ, nước da muốn có một chút điểm hồng, lúc này cũng có khả năng cảm thấy lúng túng khó xử, còn riêng cha tôi thì không có, bởi vì da mặt của ông dày lắm.
-Thế hai người xác định muốn ở chung một gian phòng sao? Nữ nhân viên quán trọ nghe xong lời nói của cha tôi, tưởng như mình nghe nhầm mới kinh ngạc, sau đó lấy lại tinh thần hỏi lại cha tôi lần nữa!
Đối với cái trường hợp này mỗi ngày ngồi ở quầy phục vụ của quán trọ thì nữ nhân viên đã từng thấy qua tới, bởi nam nữ tuổi tác chênh lệch cô gái cũng thấy nhiều rồi, có số đàn tuổi đời rất lớn mà tuổi của phụ nữ thì rất nhỏ, ngược lại có số đàn ông tuổi đời rất nhỏ mà tuổi của phụ nữ lại rất lớn! Nữ nhân viên của quán trọ biết những thứ này đều là mở ra gian phòng yêu đương vụng trộm nam nữ! Nhưng là trước mắt hai người nam nữ tuổi xê xích nhiều còn không nói, bởi họ là đại gia chơi gái trẻ chân dài, ấy mà đàn ông này là bác nông thôn. Mà phụ nữ bên cạnh tướng mạo cũng quá đẹp á, thấy cô có dáng người cao gầy mạn diệu giống như tiên nga, mà khuôn mặt cô càng thêm xinh đẹp, tinh xảo tao nhã, gương mặt xinh đẹp trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, tóc dài kết thành đuôi ngựa, lộ ra giống như thiên nga tao nhã với cổ trắng trẻo. Nói thật, thiếu nữ xinh đẹp như vậy mà tại huyện lỵ nhỏ đúng là lần đầu thấy được. Càng làm nữ nhân viên quán trọ ngạc nhiên hơn chính là thiếu nữ xinh đẹp như thế mà an nhiên cùng một ông bác nông thôn quê mùa, vẫn là muốn cùng bác ấy ở chung một cái gian phòng.
-Đúng vậy! Chỉ một gian phòng! Cha tôi lại nói khẳng định.
-Được rồi! Gian phòng phí một trăm, bác trả hai trăm, trong đó một trăm là tiền thế chấp! Nữ nhân viên của quán trọ nói với cha tôi. Nhưng trong lòng cô ấy luôn nghĩ: "Thật sự là thiên hạ hữu duyên, tuổi tác chênh lệch mấy cũng yêu nhau!"
Cha tôi thò tay bên trong túi lấy ra hai tờ tiền một trăm giá trị lớn đưa cho nữ nhân viên của quán trọ trần gian.
-À bác ơi! Đem giấy căn cước của bác với chị ấy lấy ra, bởi cháu muốn đăng ký một chút thông tin ạ! Nữ nhân viên một bên tiếp nhận tiền, một bên đối nói với cha tôi.
Cha tôi lấy ra chứng minh thư đưa cho nữ nhân viên: "Chỉ một mình tôi đưa chứng minh thư có thể chứ?"
-Dạ! Không thể, cục công an quy định, từng người ở trọ đều cần chứng minh thư của người đó ạ! Nữ nhân viên tiếp nhận chứng minh thư nói với cha tôi.
Cha tôi xoay người đi đến trước mặt Mộng Oánh, thấy nàng dâu gương mặt xinh đẹp đã rất đỏ, hơn nữa còn mang lấy khẩn trương cùng lúng túng khó xử mắc cỡ.
-Ba! Không chờ bố chồng mở miệng, Tiểu Oánh đã đưa tay vào túi xách lấy ra chứng minh thư, đỏ mặt đưa cho cha chồng, rồi nàng dâu có nụ cười bẽn lẽn đồng thời đem thân thể chuyển tới, mặt hướng ra phía ngoài ngã tư đường, còn sau lưng hướng về bố chồng cùng nữ nhân viên quán trọ. Cô thầm nói: "Trời ạ, quá thẹn thùng rồi, thật sự là lúng túng khó xử chết á!"
Cha tôi cầm lấy chứng minh thư Tiểu Oánh trở lại phía trước quầy phục vụ, đem chứng minh thư Tiểu Oánh đưa cho nữ nhân viên quán trọ để đăng ký thông tin. Nữ nhân viên quán trọ tiếp nhận và bắt đầu đăng ký, toàn bộ ổn thỏa, sau đó liền cầm lấy một cái thẻ khóa cửa điện tử cùng một tấm hóa đơn đưa cho cha tôi: "Dạ! Tại gian phòng 502 ạ, đây là tiền thế chấp hóa đơn, ngày mai trả phòng thì cháu trả lại tiền thế chấp cho bác!"
-Ừm, cảm ơn cô! Cầm thẻ khóa điện tử đến gian phòng, khuôn mặt cha tôi cũng để lộ ra vui sướng hớn hở, nói chuyện cũng mang theo niềm vui.
-Nè Mộng Oánh, chúng ta lên phòng đi! Cha tôi xoay người nhìn Tiểu Oánh nói.
Tiểu Oánh lấy tay kéo vali đi theo sát sau lưng cha chồng rồi cùng ông Vỹ Trung đi đến lầu một để mở cửa thang máy, ấn lên cái nút vài cái, cửa thang máy liền mở ra. Bố chồng nàng dâu tiến vào thang máy, đương nhiên hai cánh cửa đóng lại, rồi gương mặt xinh đẹp Tiểu Oánh liền đỏ bừng hung hăng nhìn chòng chọc cha chồng và liếc nhìn một cái.
-Nè, đừng nhìn và liếc mắt như thế! Về sau sẽ thành thói quen thôi á, ha ha…! Cha tôi mang lấy biểu cảm lúng túng khó xử nhìn Tiểu Oánh cười và nói.
-Vừa rồi chính xác là lúng túng khó xử đây này! Đều tại ba ba á! Tiểu Oánh mang lấy giọng điệu oán trách nói.
-Ha ha…! Cha tôi lại cười cười vẻ xấu hổ sau đó nói: "Hãy để mọi chuyện đều đi qua nha, đừng để ở trong lòng được không?"
Tiểu Oánh nghe xong ngượng ngùng cắn cắn môi dưới không nói lời nào. Đi đến lầu năm, từ bên trong thang máy đi ra tìm gian phòng, do cái quán trọ này nhỏ, mỗi tầng có bốn cái gian phòng, đều là trước sau hai cái gian phòng.
Phía trước là gian phòng 502, cha tôi cầm lấy thẻ khóa cửa điện tử mở cửa phòng, rồi đem thẻ khóa điện tử cắm vào trên bức tường và mở điện, toàn bộ gian phòng lập tức sáng lên. Tiểu Oánh thấy liền nói: "Ơ, không phải chứ! Như thế này chẳng phải cùng ba ba ngủ chung một giường luôn á!"
Đương nhiên cha tôi nhìn thấy bên trong gian phòng chỉ có một cái giường mà thời điểm hiện tại có hai người ngủ, trong lòng cảm thấy kinh ngạc kèm theo phấn khởi.
NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG - VỀ QUÊ TẢO MỘ *******
Chương 14: Bố Chồng Muốn Đổi Phòng "503"
(Hình minh họa: nguồn internet)
Tiểu Oánh ở ngoài thì bỡ ngỡ, cứ tưởng có một chiếc giường ngủ nhưng mà ai ngờ vô đến bên trong gian phòng thì không có gì cảm thấy không hài lòng cả. Cô gặp gian phòng đầu tiên vẫn là ngỡ ngàng, nhà vệ sinh, TV ở tủ đầu giường, dưới TV còn có một mặt bàn dài, phía trên mặt bàn có ấm trà điện để nấu nước, chén trà cái gì đều có! Cô suýt ngã: "Wow! Không thể tưởng cái huyện nhỏ lại được như vậy, gian phòng vẫn là thực sạch sẽ!"
Cho nên Mộng Oánh liền đi thẳng vào, đem túi xách để trên mặt bàn phía dưới tv. Nhưng mà cha chồng…
-Nè, Mộng Oánh! Đợi một chút…! Cha tôi đột nhiên hô một tiếng.
-Dạ! Tiểu Oánh gặp bố chồng còn một mực đứng ở cửa không có tiến vào, lại còn hô một tiếng, liền xoay người nhìn ông ấy.
-Chúng ta đổi lại gian phòng á! Cha tôi nói.
-Tại sao muốn đổi á? Cái gian phòng này tuyệt đỉnh tốt, thông thoáng tươm tất đầy đủ tiện nghi! Tiểu Oánh không hiểu hỏi lại bố chồng.
-Đây là phòng hai người ở á! Con nhìn xem hai cái giường, có nghĩa là một người ngủ một cái giường, như thế thì ngủ riêng à? Cha tôi mang giọng điệu lo lắng giọng nói.
-Như thế nào mà không thể ngủ được? Ba ba ngủ một chiếc giường, con ngủ một chiếc giường không phải vừa vặn sao? Hihihi! Tiểu Oánh làm sao có khả năng lại không biết tâm tư ông bố chồng đâu này? Thấy được bộ dáng ông ấy lo lắng, nên mới nghĩ ra trêu chọc bố chồng một chút mà thôi, kỳ thật trong lòng đều rất thương thầm trộm nhớ ông!
-Không được, tuyệt đối không được, lại đổi phòng có một cái giường hai người ngủ chung với nhau á! Cha tôi nghe Tiểu Oánh vừa nói như vậy, thì càng thêm lo lắng! Rồi liền nghĩ, hai tay thì dao động kiểu cách miệng nói tay minh họa. Sau đó vội vàng xoay người đi ra cửa thang máy, muốn xuống lầu một trước quầy phục vụ lễ tân!
-Ơ, con thấy thậm chí gian phòng tuyệt đỉnh tốt nha…! Tiểu Oánh gặp bố chồng xoay người, trong miệng liền lải nhải một câu.
Cha tôi đi đến lầu một trước quầy phục vụ quán trọ, hỏi cô nữ nhân viên lễ tân vì sao không phải là gian phòng một giường hai người ở?
-À nha, thật ngượng ngùng, bởi cháu nghĩ bác với cô gái trẻ đẹp ấy là cha và con gái, chắc do tiết kiệm tiền nên chỉ thuê một cái gian phòng, vì thế cháu liền cho bác phòng hai người ở! Nữ nhân viên quán trọ trong lòng nhịn xuống kèm theo ngạc nhiên vội vàng phân trần nói với cha tôi.
-Cô nói cái gì cơ! Cái gì cha và con gái, cô gái trẻ đẹp ấy là vợ tôi đây này! Mau đổi cho tôi một cái phòng có một giường hai người ở á! Cha tôi khả năng nghĩ Tiểu Oánh dù sao cũng không nghe được, cho nên ngay tại trước mặt nữ nhân viên quán trọ này khoác lác!
-A, nữ nhân viên quán trọ nghe xong lại dùng ánh mắt ngỡ ngàng kinh ngạc nhìn cha tôi, nói: "A a, bác đúng là người có phúc khí, có thể có người vợ trẻ trung xinh đẹp như vậy! Thật là làm cho người ta hâm mộ và ghen tị nha, hihihi..."
-Ha ha…! Cha tôi nghe xong trên mặt già nua tất cả đều là nụ cười: "Vậy cô mau đổi lại cho tôi gian phòng một giường hai người ngủ á!"
-Dạ vâng ạ…! Nữ nhân viên quán trọ miệng đã nói, nhưng cô ta không có hành động thực tế, mà là đem mặt mình để sát vào mặt cha tôi hạ thấp âm thanh nói: "Nè bác trai, cháu có thuốc bổ thận tráng dương đây này, có muốn không?"
-Không muốn, không muốn! Cha tôi lớn tuổi như vậy, kinh nghiệm từng trải qua nên đương nhiên có thể nghe hiểu nữ nhân viên quán trọ nói rồi, liền vội vàng đưa tay dao động minh họa nói. Bởi tâm lý nghĩ: "Bản thân mình rất lợi hại rồi, nàng dâu xinh đẹp rên la ới ời, còn có thể sử dụng loại thuốc kia sao?
-Nè, bác thật không muốn à? Nữ nhân viên quán trọ nghe xong lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cha tôi, sau đó lại tiếp tục hỏi một câu nữa.
-À nha, cô này, sao lại nói nhảm nhiều như vậy đây này? Mau cho tôi đổi gian phòng một giường á! Cha tôi đã không có tính nhẫn nại rồi, mang lấy giọng điệu lo lắng nói.
-Dạ được thôi, cũng là tầng năm, gian phòng 503 kề bên phòng 502 ạ! Nữ nhân viên quán trọ vừa nói vừa đưa cho cha tôi một cái chìa khóa điện tử khác!
Cha tôi tiếp nhận chìa khóa từ cô gái nhân viên quán trọ, ngay cả lời cũng không nói một câu với cô ấy mà liền xoay người hướng đến cửa thang máy.
Sau khi Tiểu Oánh gặp bố chồng đi xuống lầu một đổi phòng, đầu óc liền không hiểu sao lại nhớ tới Tuấn Khải chồng mình, nhớ chồng một mực không có gửi tin nhắn cho cô hoặc là gọi điện thoại, vừa hay chính là trong lòng có hờn dỗi, nhưng là nghĩ: "Thôi thì hiện tại đã đến quê nhà anh ấy ở huyện thành nhỏ rồi, dù thế nào đi nữa cũng phải nói cho anh một chút đi! Cho nên mình phải gửi tin nhắn cho Tuấn Khải thôi"
-Chồng nè, anh đang làm gì thế? -Ủa vợ, em đã tới chưa?
Tiểu Oánh gặp tôi trả lời tin nhắn rất nhanh, trong lòng hờn giận cũng bớt đi, liền vội vàng đap lại: "Chồng, em và ba vừa đến cái huyện thành nhỏ của anh đây này!"
-Ừm, vậy thì tốt quá, cuối cùng đã tới an toàn, anh cũng yên tâm!
-Anh yên tâm sao? Vậy hai ngày nay vì sao anh cũng không gửi tin nhắn cho em, để em phải ngóng trông tin tức đây này?
-À há, nhưng mà anh đều một mực cầm lấy điện thoại, do em không muốn gửi tin tức cho anh chứ không phải vì anh đâu.
-Ơ, do chồng không gửi tin nhắn thì sao vợ gửi phản hồi chứ?
-Anh chỉ sợ là quấy rầy em á, bởi vì em thật vất vả cùng cha anh ở cùng một chỗ, anh muốn là cho em gởi thư tin nhắn trước, nếu không sẽ vô tình làm em tâm tình không tốt, cho nên anh mới nhịn tâm tư mình xuống một mực không có gửi tin cho em.
Nhìn tôi đầu dây bên này phát tin tức, có vẻ khuôn mặt xinh đẹp Tiểu Oánh lập tức đỏ bừng lên như mặt trời mọc lúc hừng đông, trong lòng tồn tại một điểm hờn dỗi cũng không có, giống như là ý tứ của tôi với vợ mình như vậy, đồng thời Mộng Oánh cũng cảm thấy ngượng ngùng, cắn cắn môi dưới, sau đó liền trả lời tin tức đi qua cho tôi: "Chồng nè, anh thật tốt!"
-À vợ nè, em thì như thế nào? Ngồi xe mệt không?
-Dạ không ạ, cũng bình thường!
-Như vậy tốt quá, đúng rồi, ba đâu?
Tiểu Oánh gặp tôi hỏi mình như vậy, lập tức gương mặt xinh đẹp tinh xảo, phía trên gò má đỏ hồng lên, đồng thời đầu óc đang nhanh chóng chuyển động, suy nghĩ: "Mình có nên nói cho chồng lời nói thật không nữa?"
Cuối cùng, sau một hồi lâu suy nghĩ thì Tiểu Oánh vẫn là quyết định nói cho tôi lời nói thật, bởi vì lần này tôi muốn để vợ cùng với cha tôi trở về quê nhà, không phải là muốn tìm kích thích sao? Tôi nghĩ: "Nếu như vợ giấu diếm tôi, tâm lý Mộng Oánh cũng băn khoăn, cho nên quyết định phải nói ra"
Vài giây sau Tiểu Oánh liền cắn cắn môi dưới, tại phía trên màn hình điện thoại cô nhanh chóng đánh kí tự để ghép thành các con chữ viết thành câu văn, bởi vì trong lòng Mộng Oánh không biết vì sao, lại có một chút sợ bị cha tôi biết mình cùng tôi đang nói chuyện phiếm, cho nên đánh chữ cũng đánh đặc biệt mau lẹ kiểu cách vụng trộm lén lút, vả lại Tiểu Oánh là nữ tiến sĩ nên tốc độ viết chữ người khác là không thể so sánh với vợ tôi được, chỉ trong chốc lát, liền đánh ra liên tiếp kí tự gửi về cho tôi: "Chồng nè, anh biết không? Thiếu chút nữa em và ba đều bị người ta cười ngạo rồi! Hiện tại bây giờ em với ba đang trọ ở huyện thành nhỏ quê anh, lúc này đã là hơn tám giờ tối rồi, do huyện thành nhỏ quê nhà anh buổi tối không có xe. Cho nên em và ba liền tìm cái quán trọ nhỏ ở một đêm, anh biết không? Ba không muốn một cái gian phòng có hai chiếc giường, đáng lẽ em với ba có thể là ở chung một phòng hai giường này, thế nhưng ba ba lại lo lắng, bởi vì ba gặp trong phòng là hai cái giường, một người ngủ một giường, cho nên hiện tại ba ba vội vã tiêu cấp bách đi xuống dưới lầu một tìm nhân viên lễ tân để đổi phòng có một cái giường hai người ngủ á, hihihi"
Đánh xong kí tự, Tiểu Oánh liền nhìn lại một lần vì dòng chữ quá dài, sau đó liền mang lấy ngượng ngùng mắc cỡ ấn phím gửi phát tới cho tôi…
Sau khi gửi tin nhắn xong, Tiểu Oánh trong lòng có một chút hơi khẩn trương, không biết tôi xem xong tâm tình là như thế nào? Nhất định là lại ghen tị hay lại cảm thấy đặc biệt hưng phấn cùng kích thích.
-Ha ha ha!
Không thể tưởng cha tôi lại làm được như vậy nên tôi lại cười ha ha, Tiểu Oánh thấy biểu cảm icon tôi gửi thì trong lòng hơi khẩn trương cũng đã biến mất, còn lại chính là ngượng ngùng, cắn cắn môi dưới sau đó liền gửi cho tôi ba cái gõ biểu cảm: "//"
-Này bà xã, em với ba lãng mạn ghê nha, còn ngủ chung một giường hai người á, ha ha !
-Hi hi , thẹn thùng quá đi!
-Như vậy thì tốt lắm, thôi không trêu ghẹo em nữa, à vợ nè, em với ba ăn cơm chiều chưa đó?
-Dạ chưa ạ, do em với ba chính là quan tâm giường hai người, căn bản không nghĩ tới ăn cơm, haizz… đói bụng quá!
-Ủa? Như vậy sao được, đợi ba anh lên đây, em và ba nên đi ăn cơm!
-Vâng, ông xã, ba anh khả năng cũng mau về thôi, có lẽ em cũng không cùng anh hàn huyên được.
-Nếu vậy thật đáng buồn, hay vợ chồng mình cho cha anh biết khi vợ chồng nói chuyện phiếm nha, rồi khỏi cần lén lút, lúc đó kích thích lắm nha, ha ha.
-Thật không dễ dàng gì, cùng chồng hàn huyên trước mặt ba! Bị ba anh nhìn thấy ông sẽ tức giận!
-Ủa? Xảy ra chuyện gì?
-Nói cho chồng cái bí mật, ba không cho vợ ngay trước mặt của ba cùng chồng nói chuyện phiếm. Hi hi , thẹn thùng quá á!
-Không lẽ cha anh xem em là vợ của mình rồi sao?
Tiểu Oánh nhìn dòng chữ tôi gửi thì khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, sau đó ngượng ngùng cắn cắn môi dưới rồi liền phản hồi tin nhắn cho tôi: "Không phải là chồng từng nói với em và ba, không phải là anh quên chứ! Anh nói em cùng với ba thật vất vả đến quê nhà một chuyến thì sao cho thân mật hơn, cho nên ba nói khi tại quê nhà mấy ngày nay, tạm thời làm bạn gái của ba ba á"
-À? Nhưng ba lúc ấy không phải là không đáp ứng sao? Như thế nào lại thay đổi chủ ý?
-Nè ông xã, có lẽ vợ chồng mình đều bị ba anh lừa, tuy trên mặt bề ngoài không đáp ứng, do chỉ sợ chồng lúng túng khó xử, kỳ thật trong lòng ba ba rất cao hứng và phấn khởi, à đúng rồi, việc này chồng cũng không cần hỏi ba anh làm gì, bởi hai người dù sao cũng là cha con, lòng biết rõ là được rồi! Biết không?
-Ừm! Như vậy cũng rất tốt mà, có một loại cảm giác thần bí, bởi ba thì giấu diếm anh, ngược lại là anh cảm thấy vô cùng kích thích, bà xã, em yên tâm, anh không có khả năng hỏi ba đâu!
-Nè, amh thật sự không ghen tuông à?
-À nha, lời này của em hỏi cũng bằng thừa á, nếu như anh muốn ghen, lúc ấy liền không có ý tưởng kia, cũng sẽ không khiến em theo lấy ba trở về quê nhà rồi, bà xã, em yên tâm đi, anh cam đoan có thể so với trước kia anh yêu em nhiều hơn, em cũng càng yêu anh nha!
-Ông xã, em cũng rất yêu anh! Không cùng anh hàn huyên nữa, bởi em nghe thấy âm thanh ba trở về rồi!
Tiểu Oánh gửi tin nhắn cho tôi một tin cuối cùng thì không còn trả lời tin nhắn của tôi nữa, biết vậy nên tôi không nghĩ ngợi nhiều nên không muốn quấy rầy Mộng Oánh cùng cha tôi tại cùng một chỗ.
-Ha ha…! Cha tôi mở cửa, không nói mà cười, xem bộ dáng là cao hứng vô cùng!
-Nè, Mộng Oánh, đổi, đổi, đổi một cái giường hai người ngủ rồi, chúng ta nhanh đi thôi, nó chỉ sát vách gian phòng này thôi à, ha ha…! Cha tôi vừa tiến vào gian phòng vẻ mặt liền nở nụ cười nhìn Tiểu Oánh nói.
Nói xong ông Vỹ Trung cùng Tiểu Oánh tay xách vali hướng đến bên ngoài phòng để đi đến phòng kế bên. Tiểu Oánh cũng không biết nói cái gì nữa, bởi đổi giường hai người ngủ đối với nàng dâu mà nói vẫn là cảm thấy ngượng ngùng cùng lúng túng khó xử, gặp bố chồng cầm lấy tay mình và xách vali đi ra gian phòng, cô đành phải cầm lấy túi xách để trên bàn dài đi theo ra ngoài.
Cha tôi đã qua tới gian phòng bên cạnh rồi mở cửa ra, liền bên trong gian phòng đèn cũng sáng bừng lên.
-Wow! Cái phòng này, cái phòng này, ha ha! Cha tôi nhìn thấy bên trong gian phòng có một giường lớn hai người ngủ, lại cao hứng và hưng phấn nói.
Tiểu Oánh gặp cái gian phòng 503 này cùng với gian phòng 502 đều sạch sẽ giống nhau, chỉ là phòng 502 giường ngủ nhỏ xíu bởi vừa đủ một người ngủ, còn phòng 503 thì cái giường lớn hơn đủ cho hai người.
-Nè Mộng Oánh, con thấy như thế nào? Con thích chứ? Ha ha! Sau khi cha tôi cất xong hành lý, vẻ mặt đầy hưng phấn hỏi Tiểu Oánh.
Khả năng vừa rồi cùng tôi tán gẫu, cũng đem bí mật kia nói cho tôi biết, cho nên Tiểu Oánh tâm tình cũng buông lỏng, như vậy cô cũng không giấu diếm hay giữ khoảng cách với bố chồng làm chi. Lúc này Mộng Oánh cảm thấy toàn thân đều buông lỏng, nếu không sẽ có một loại cảm giác có tật giật mình!
-Dạ thích, thích ạ… hi hi ! Tiểu Oánh cười đáp lại cha tôi.
-Đúng rồi, con vô bên trong gian phòng trước đi, ba đi xuống mua một chút đồ ăn! Cha tôi đột nhiên nhớ tới hai người chưa ăn cơm nên nói.
-Hừm, ba ba cũng biết đói nữa à? Tiểu Oánh tức giận trợn mắt nhìn bố chồng liếc nhìn một cái nói.
NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG - VỀ QUÊ TẢO MỘ *******
Chương 15: Tăt Đèn Đi Ngủ
(Hình minh họa: nguồn internet)
-Hề hề, do ba muốn tìm chỗ ngủ trước á, bây giờ chúng ta thật sự là ở chung một chỗ mà lại còn ngủ chung một giường. Thôi ba sẽ xuống mua đồ ăn ngay lập tức á! Cha tôi cười hề hề nhìn Tiểu Oánh nói.
-Ơ, tại sao ba ba lại muốn đi xuống dưới mua đồ ăn về? Chúng ta cùng với nhau đi ăn không ngon sao? Thậm chí đồ ăn còn nóng hổi á? Tiểu Oánh hỏi.
-À nha, tại con xinh đẹp như vậy, ấy mà lúc này đêm hôm khuya khoắt không an toàn, cho nên con hãy ngoan ngoãn ở tại bên trong gian phòng này, một mình ba đi xuống mua đồ ăn là được rồi! Cha tôi nói ra về sự lo lắng băn khoăn trong dạ bồn chồn.
Nguyên do sao ba ba muốn mình ở tại gian phòng, giống như kim ốc tàn kiều á, Tiểu Oánh tâm lý thầm nghĩ: "Có lẽ ba ba lo lắng mình bộ dạng xinh đẹp như vậy, đi ra ngoài không an toàn! Bất quá ý tưởng này của ba ba là tốt chứ không hề xấu, có thể mình lần đầu đi tới nơi cái huyện thành nhỏ này, nhưng mà mình thật muốn đi ra bên ngoài đi dạo một vòng, nhìn xem huyện lỵ nhỏ xíu của vùng sâu vùng xa một chút! Chứ cứ ngây ngô tại bên trong gian phòng khó chịu lắm!"
-Ba nè, hiện tại cũng là xã hội văn minh, cái gì không an toàn đâu mà sợ, chúng ta cùng nhau một chỗ đi xuống dưới phố núi ăn đi! Tiểu Oánh nghĩ liền nhìn cha tôi nói.
-Này…! Cha tôi có chút hơi khó.
-Ba, ba ba làm sao vậy? Tiểu Oánh hỏi.
-Mộng Oánh, ba không nói gạt con, hiện tại cũng chín giờ tối rồi, ra bên ngoài ăn khuya nhưng… ở một góc phố có chút loạn, mà bộ dạng của con lại xinh đẹp như vậy, ba thật lo lắng an toàn đây này! Cha tôi cuối cùng nói ra.
-Hả? Bữa ăn khuya ở một đầu phố à? Tiểu Oánh nghe xong lời bố chồng lập tức liền nhăn lông mày lại, bởi vì nàng dâu biết những chỗ vùng sâu vùng xa này ban đêm đều là thực sự hỗn loạn, cho nên liền có sợ hãi rồi!
-Giống như! Cha tôi đáp.
-A... Thôi con không đòi đi xuống dưới nữa đâu, ba vẫn là một mình đi mua á! Tiểu Oánh căn bản vô cùng thích náo nhiệt nhưng lại không thích sự hỗn loạn ở địa phương, bởi cô ấy vốn cho rằng: "Tưởng là ở tại mặt tiền bên trong cửa hàng ăn. Cho nên mình muốn cùng bố chồng ăn cơm tối xong thì đi dạo một chút, nhưng ba ba nói là bữa ăn khuya ở một góc đầu phố có loạn, thôi thì ở tại gian phòng quán trọ còn hơn"
-Vậy con ở một mình trong gian phòng nha, ba đi xuống dưới mua đồ ăn đây! Cha tôi nói xong liền đi ra gian phòng, hơn nữa còn đem cửa phòng đóng lại.
Tiểu Oánh gặp bố chồng đi, liền đem tay mở vali ra, sau đó đưa tay vô bên trong lấy ra đồ lót cùng một bộ đồ ngủ. Ngồi trên xe khách một thời gian dài như vậy, vẫn không có tắm rửa, hiện tại cả người khó chịu nó rít, nên bây giờ tắm rửa cho thỏa thích. Cầm lấy bộ đồ ngủ và đồ lót tiến vào phòng vệ sinh, bắt đầu vặn vòi nước tắm rửa…
Đại khái nửa giờ sau, cha tôi liền trở về, trong tay mang theo đồ ăn. Gặp Tiểu Oánh dựa vào ở trên giường, nhìn bộ dạng đã tắm qua, bởi vì nàng dâu trên người mặc quần áo màu hồng nhạt, tơ lụa chất liệu vải khá mỏng, ống tay áo lại dài mà quần ngủ cũng dài luôn. Tóc dài của Mộng Oánh thì búi cao, tại phía trên đỉnh đầu thì dùng một chiếc khăn lông màu trắng bao vây những sợi tóc, lộ ra cần cổ trắng trẻo giống như thiên nga tao nhã.
Lúc này Tiểu Oánh dựa vào ở trên giường, trong tay cầm lấy điện thoại nhìn màn hình, eo hông thì đắp một tấm chăn mỏng manh màu trắng. Vừa tắm qua nên trên người nàng dâu phát tán ra mùi sữa tắm hoa hồng , cùng mùi thơm cơ thể hương vị ngọt ngào của gái đẹp thủ đô. Lại phối thêm một khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân, chính xác là không lời nói nào diễn tả được bởi vì đẹp nhất trần gian khiến người ta mải mê nhìn.
-Ba, ba ba mua cái gì á? Gặp cha tôi trong tay cầm đồ ăn tiến vào gian phòng, Tiểu Oánh liền ngẩng đầu nhìn ông ấy, sau đó hỏi.
-Oh! Ba mua hai chén mì, còn có hai cái chân gà, hai cái trứng luộc! Cha tôi đem một gói đồ ăn to, rồi cầm lấy đồ ăn để tại phía dưới tivi trên mặt bàn dài.
-Ba mua chi nhiều như vậy làm sao ăn hết á? Con chỉ có thể ăn chút xíu mì sợi thôi. Tiểu Oánh thuận miệng nói.
-Vậy con ăn một cái trứng luộc á, ba giúp con lột vỏ ra rồi để trong tô mì sợi bảo đảm ăn thật ngon. Cha tôi vừa nói vừa lột vỏ trứng luộc, sau đó để vô bên trong tô mì sợi nóng hổi rồi liền bưng đến mép giường trước mặt Tiểu Oánh, phục vụ là vô cùng chu đáo.
Tiểu Oánh cũng không khách khí, liền tiếp nhận tô mì sợi và ngồi ở trên giường bắt đầu ăn…! Nàng dâu xinh đẹp thì ngồi trên giường. Ông bố chồng thì ngồi tại trước mặt bàn dài phía dưới TV để ăn mì sợi. Do có khả năng là đói quá, nên ông Vỹ Trung đưa những sợi mì vô miệng đều có thể nghe được âm thanh vang vù vù. Chỉ trong chốc lát, một tô mì sợi cùng hai cái chân gà còn có một cái trứng luộc đều đã bị ông ấy nuốt chửn trong bụng!
Trái ngược với bố chồng Vỹ Trung, nàng dâu xinh đẹp Mộng Oánh còn đang từ từ ăn, bởi ông ấy đều ăn xong rồi mà nàng dâu mới ăn được một phần ba tô mì sợi. Do đồ ăn dù sao cũng là mua từ bên ngoài vỉa hè, Tiểu Oánh sợ không vệ sinh, cho nên ăn chút xíu rồi còn một nửa tô mì sợi sẽ không ăn.
-Ưm, con không ăn tiếp nữa sao? Thấy Tiểu Oánh ngưng lại không ăn mà tô mì sợi còn rất nhiều, cha tôi liền hỏi một câu.
-Dạ! Tiểu Oánh duỗi tay tại phía trên tủ đầu giường rồi cầm lấy khăn tay lau miệng sau đó mới đáp một tiếng.
Cha tôi hai mắt nhìn chằm chằm nửa bát mì sợi của Mộng Oánh, rồi yết hầu ông hiện tại lăn lộn, giống như còn chưa có ăn no.
-Ba, có phải ba chưa ăn no, này nửa bát mì còn lại ba ăn đi! Tiểu Oánh thấy liền bố chồng nói.
-Nhưng thế này…! Cha tôi có chút lúng túng khó xử.
-À, tiết kiệm lương thực nha, không muốn lãng phí! Ba ba mau ăn đi, đừng ngượng ngùng! Hi hi
-À, đúng... Mộng Oánh con nói đúng, bởi ba là một nông dân trồng trọt, nên cũng biết làm ra củ sắn củ khoai, hạt lúa hạt ngô đều là vất vả! Không thể lãng phí, không thể lãng phí! Ha ha...! Kỳ thật cha tôi đã là ăn không biết no, sở dĩ ông còn muốn ăn phần của Tiểu Oánh nên nhìn chằm chằm vào tô mì sợi, bởi vì đối với ông bố chồng mà nói, được ăn tô mì sợi mà Tiểu Oánh ăn qua thì so với sơn hào hải vị còn muốn ngon hơn nhiều.
Miệng cha tôi vốn là như vậy, nó rộng thùng thình, ông liền đem tô mì sợi Tiểu Oánh ăn thừa còn lại nửa bát, rồi chỉ chốc lát trong vòng vài giây liền cấp tốc ăn xong bát mì, thậm chí một chút nước mì cũng không chừa lại.
Tiểu Oánh biết bố chồng mình là cái anh nông dân, lượng cơm ăn vô bụng nhiều cũng là rất bình thường! Cho nên cũng không nói gì, vả lại khỏi phải lãng phí lương thực.
Sau khi cha tôi ăn xong, húp hết sạch nước mì, ông xoay mặt nhìn Tiểu Oánh đang ở trên giường dựa lưng vào vách, nội tâm liền không hiểu hưng phấn do đâu: "Bây giờ là tại bên trong gian phòng ở huyện thành nhỏ quê nhà mình, mà Tuấn Khải thì lại tại ở thủ đô xa xôi. Trước kia mình cùng nàng dâu tại trong nhà ở thủ đô Bắc Kinh hoàn toàn khác biệt, bởi trước kia vẫn là cảm thấy có một chút cưỡng ép, mà bây giờ có thể không chút kiêng kỵ! Cùng Tiểu Oánh bên nhau giống như hai vợ chồng sinh hoạt lứa đôi! Cho nên càng nghĩ càng hưng phấn, bên dưới đũng quần mình nó cũng biến thành to tướng đồ sộ rục rịch chuyển động"
-Ơ, ba ba, ngồi trên xe khách đường dài lâu như vậy, ba còn không đi tắm rửa ạ, nhìn chằm chằm con là sao? Tiểu Oánh gặp bố chồng đứng ở trước giường một mực nhìn chằm chằm cơ thể mình, lập tức khuôn mặt đỏ hồng lên, rồi lườm rồi liếc nhìn sang phía ông một cái và nói.
-Tuân lệnh nàng dâu xinh đẹp! Ba lập tức đi tắm, ba lập tức đi tắm! Ha ha...! Cha tôi cao hứng vui mừng nói liên thanh, bởi Tiểu Oánh kêu ông tắm rửa, ông đương nhiên cao hứng, cũng ý định sau khi tắm xong liền có thể lên giường, tiếp theo liền có thể… -""...
Gặp bố chồng vô cùng cao hứng tiến vào phòng tắm, Tiểu Oánh nhịn không được hé miệng tự nở nụ cười, sau đó trên gương mặt xinh đẹp tinh xảo liền lộ ra đỏ ửng. Bởi vì Mộng Oánh cũng biết lát nữa đây bố chồng nàng dâu sẽ phát sinh cái gì? Loại sự tình này có thể làm người ta ngượng ngùng, lại làm người ta cảm thấy dục tiên dục tử. Rất nhanh, cha tôi liền từ trong phòng tắm đi ra, trên người lại là trần như nhộng, chỉ thấy ông dùng bàn tay nâng lấy một con quái vật khổng lồ hướng đến mép giường, rồi theo nhịp bước chân đi, con quái vật khổng lồ cũng lay động đung đưa qua đưa lại theo.
-Ơ ba, ba nghĩ tới chuyện gì mà cũng không mặc quần lót với quần đùi chứ? Tiểu Oánh thấy lập tức ngượng ngùng liền vội vàng đem gương mặt xinh đẹp vòng đi nơi khác.
-À nha, con không phải là chưa thấy qua dương vật ba, làm sao còn xấu hổ như vậy đâu này? Ha ha...! Có khả năng là đến quê nhà, nên cha tôi nói chuyện cũng biến thành bạo dạn hơn.
-Ba… ba còn nói lưu manh nữa á! Tiểu Oánh nghe xong càng thêm ngượng ngùng, bởi cô từ nhỏ cho tới lớn, chưa từng có ai nói với cô lời thô tục như vậy, nhưng do là cùng bố chồng phát sinh quan hệ tình dục, rồi đã nghe qua nhiều lần lời thô tục từ miệng của ông rồi!
Khi lần đầu giúp đỡ bố chồng Vỹ Trung, vừa mới bắt đầu nghe tiếng nói ấy thì nàng dâu cảm thấy thật vô cùng phản cảm. Thế rồi cứ mỗi lần gần gũi cô đều nói cho bố chồng nghe, nhưng là ông vẫn là tính nào tật nấy liên tiếp không thay đổi. Ấy mà về sau nghĩ nghĩ bố chồng là người nông thôn, lời nói thô tục đã xảy ra như ăn cơm bữa, cũng không sao khuyên nổi ông ấy, ngược lại mỗi lần ông bố chồng bạo dạn nói thô tục, nội tâm chỗ sâu nhất của nàng dâu đều có khả năng ẩn chứa hưng phấn cùng kích thích. Cũng như Mộng Oánh vừa mới nghe bố chồng nói ra dương vật, nội tâm của nàng dâu cũng cảm thấy đặc biệt hưng phấn cùng kích thích, hơn nữa còn cảm thấy cái mu bướm múp míp ở giữa hai chân cũng có phản ứng. Nhưng nàng dâu dù sao cũng là cái yểu điệu thục nữ, lại là nữ tiến sĩ, bộ dạng lại tinh xảo xinh đẹp như vậy, bình thường hình bóng Mộng Oánh trong mắt người khác tựa như thần nữ, xinh đẹp không thể tả, cao quý không cho phép khinh nhờn! Vừa hay chính là nghe qua bố chồng nhiều lần nói lời thô tục, nhưng nàng dâu mỗi lần nghe được tiếng nói thô tục của ông bố chồng thì trên mặt đều thật phản cảm thật ngượng ngùng.
-Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ba lại quên! Cha tôi vội vàng nói xin lỗi.
-Nhanh đến giường rồi lên đây đi, xấu chết á! Tiểu Oánh một bên đỏ mặt nói, một bên đem thân thể của mình dịch chuyển tới, để chừa lại một cái chỗ trống cho bố chồng.
Cha tôi giống như con nhộng đang lột xác hóa hình, thân thể trần trụi liền vội vàng lên giường, nằm ở chỗ Tiểu Oánh, còn Tiểu Oánh thì dịch chuyển sang chỗ trống phía trên. Tiểu Oánh vừa thấy bố chồng nằm ở bên cạnh thân thể của mình, ấy mà còn ở truồng nên nàng dâu liền vội vàng cầm lấy chăn ném vào eo bố chồng, che ở hạ thân nơi con cu to lớn như quái vật khổng lồ đang trần trụi. Sau đó Mộng Oánh lại đem thân thể của mình dịch chuyển hướng đến mép giường một khoảng nhỏ, như vậy giữa nàng dâu xinh đẹp với bố chồng liền có một chút khoảng cách.
-Mộng... Mộng Oánh, trên xe khách con không phải nói đến nhà cho ba làm chuyện đó sao? Cha tôi gặp Tiểu Oánh bộ dạng giống như không có ý định cùng ông thân thiết, liền mở miệng hỏi nàng dâu.
-Ơ, ba nói là quá nha! Tiểu Oánh thuận miệng nói ra.
-Rõ ràng là con nói thế mà…! Cha tôi xem biểu cảm của Mộng Oánh rồi nhìn thân thể của mình có một khoảng cách, liền nghĩ mãi không có lời giải.
-Con nói khi nào đến nhà ba ba thì con sẽ cho ba làm, thế bây giờ chúng ta đã tới chưa? Tiểu Oánh hỏi lại bố chồng.
-Nhưng mà hiện… hiện tại không phải là đến quê nhà của ba rồi sao sao? Cha tôi nghe xong đầu tiên là ngẩn người, sau đó miễn cưỡng nói một câu.
-Bây giờ là ở quán trọ chứ không phải ở nhà? Biết chưa? Còn lải nhải nữa là nghỉ cho làm chuyện đó luôn á!
-Này… haizz…! Cha tôi không còn từ ngữ nào để phản bác!
Tiểu Oánh cầm lấy điện thoại mà nhìn, giống như không để ý tới bố chồng, kiểu mặc kệ ông ấy.
-Mộng... Mộng Oánh… nhưng mà...! Cha tôi nhẹ nhàng hô to một câu, một bên đem thân thể nghiêng người, còn khuôn mặt thì chính diện hướng về Tiểu Oánh, nhưng là bố chồng nàng dâu vẫn là có một khoảng cách!
-Làm sao vậy? Tiểu Oánh một bên nhìn điện thoại một bên hỏi một câu, nhưng mặt cũng không thèm nhìn bố chồng dù là một cái liếc nhìn.
-Đừng... Đừng nhìn điện thoại di động nữa!
-Chứ nhìn gì nha?
-Hãy nhìn ba một cái đi, nhìn điện thoại có cái gì tốt đâu, nếu không…! Cha tôi nói nửa câu liền dừng lại.
-Ơ, sao ạ! Tiểu Oánh mới xoay mặt nhìn bố chồng.
-Nếu không con nhìn... nhìn phía dưới ba á! Ha ha...! Cha tôi mê nàng dâu quá nên vô liêm sỉ ngượng ngập cười nói.
-A… ba đúng là lưu manh! Tiểu Oánh nghe xong lập tức xấu hổ mặt ngọc đỏ lên! Nhưng là nội tâm lại cảm thấy hưng phấn cùng kích thích.
-Ha ha, ba đùa giỡn với con mà thôi! Cha tôi mở ra cái miệng rộng thùng thình miệng cười ngốc nghếch nói.
-Ba, con phát hiện ba ba càng ngày càng không đứng đắn rồi! Tiểu Oánh lườm ông Vỹ Trung liếc nhìn một cái nói.
-Nếu ba đứng đắn, chúng ta bây giờ có thể ngủ chung ở trên một cái giường sao? Hê hê! Nói xong, cha tôi liền cười gian hai tiếng.
-Ba…! Tiểu Oánh vừa thẹn vừa giận , cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thể đưa ra một cái ngón tay nhỏ xíu của mình hung hăng bấm trên mu bàn tay của bố chồng một cái thật mạnh.
-A… ui ui, đau chết ba rồi á…! Tuy cánh tay bố chồng rắn chắc, nhưng do là Tiểu Oánh đang tức giận mà lại bóp ở mu bàn tay, rồi lực bóp cũng theo đó mạnh dần, cho nên ông Vỹ Trung đau đớn lớn tiếng kêu ca.
-Cho ba bỏ nói lưu manh, không còn nói lung tung.
-Ui ui, ba đau quá đây này…! Cha tôi xoa lấy chỗ mu bàn tay bị ngón tay của Tiểu Oánh bóp véo, vẻ mặt nhăn nhó.
-Tắt đèn đi ngủ! Tiểu Oánh đưa tay đến trên tủ đầu giường mặt trên bức tường, tìm được một cái công tắc ấn một cái tức thì toàn bộ gian phòng liền tối xuống.