fb68
soc88
max88
net88
Quảng cáo Net88

Nấc thang tội lỗi (Truyện ngắn, thể loại: loạn luân + bdsm nặng)

Không biết trên này có bác nào từng trải hoặc có sở thích về Phụ nữ lớn tuổi/ Loạn luân/ Bạo dâm nặng không :p ?
Đây là câu truyện mình viết dựa trên trải nghiệm thực tế và cũng có hư cấu thêm (bao nhiêu % là thật, bao nhiêu % là hư cấu thì các bác tự cảm nhận nhé).
Hình sử dụng trong bài cũng phần lớn là hình của mình
Do chỉ là tập tành viết, nên mong nhận được các góp ý/động viên của các bác cùng gu :)
..........................................................................
Polish_20250111_002601567.webp
1.
Tôi sinh ra trong một gia đình đông đúc, đầy những lo toan và vất vả. Nhà tôi không khá giả, cuộc sống hàng ngày của ba mẹ phải chắt chiu từng chút một. Những ngày thơ ấu của tôi gắn liền với sự chia sẻ, không chỉ về vật chất mà còn về tình yêu thương giữa anh chị em trong gia đình. Thế nhưng, mọi thứ đã thay đổi lúc tôi vào lớp 1, khi ba mẹ quyết định để tôi chuyển đến sống cùng người bác ruột trên thành phố.

Ngày tôi rời xa gia đình, những cảm xúc lạ lẫm tràn ngập trong tôi. Là một đứa trẻ, tôi chỉ nghĩ rằng đó là một chuyến đi tạm thời, một lần xa nhà ngắn ngủi, không ngờ rằng đó là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời mình.

Bác tôi, sinh năm 1971, là một người phụ nữ có nghị lực mạnh mẽ, giỏi giang và tháo vát trong công việc. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài mạnh mẽ ấy là một trái tim đầy những vết thương chưa bao giờ được chữa lành. Hai lần mang thai, hai lần đối diện với nỗi đau mất đi những đứa con mà bà đã đặt tất cả niềm hy vọng vào. Nỗi đau ấy không dễ gì nguôi ngoai, và mỗi lần bác nhắc về những mất mát đó, tôi thấy ánh mắt bà trùng xuống, như thể quá khứ vẫn còn ám ảnh. Nhưng đó chưa phải là tất cả, chồng bác lại gặp tai nạn đột ngột, phải sống cuộc đời thực vật, để lại bà trong nỗi cô đơn tuyệt vọng. Tất cả những bất hạnh đó, dường như đã kết thúc một chương tình yêu trong cuộc đời bà. Sau đó, bác quyết định không bước thêm vào một mối quan hệ nào nữa, ở vậy chăm sóc người chồng bệnh tật. Đối với bà, cuộc sống có lẽ đã lấy đi quá nhiều thứ.

Khi tôi chuyển đến sống cùng bác, tôi không chỉ là một đứa trẻ cần được chăm sóc, mà dần dần tôi trở thành người con mà bà yêu thương và bảo vệ như chính con ruột của mình. Bà đã nhận tôi làm con nuôi, một quyết định có thể nói là lớn lao và sâu sắc, khi bà không ngần ngại trao cho tôi tình yêu vô điều kiện, mặc dù chính bà cũng đã trải qua quá nhiều nỗi đau. Và tôi bắt đầu gọi bà là Mẹ như một người mẹ thứ hai của mình, người Mẹ đã ở bên cạnh tôi trong hầu hết thời gian cuộc đời.

Mẹ rất nghiêm khắc, thậm chí có những lúc tôi cảm thấy bà quá khắt khe với mình, nhưng càng lớn lên tôi càng dần nhận ra rằng tất cả đều xuất phát từ một tình yêu sâu sắc. Bà muốn tôi trưởng thành, tự lập và có thể tự đứng vững trong cuộc sống, dù tương lai có khó khăn đến đâu. Bà không chỉ giúp tôi khôn lớn, mà còn dạy tôi về những giá trị sống, về sự kiên cường, và sự mạnh mẽ khi đối mặt với đau thương

Tuy nhiên càng lớn lên, cũng là lúc tôi bắt đầu nhận ra những thay đổi khác…

Tôi bước vào giai đoạn cuối cấp 2, giai đoạn có rất nhiều sự thay đổi về tâm sinh lý, bắt đầu có những cảm nhận và biết rung động trước cơ thể của những người phụ nữ xung quanh. Trong một lần vô tình ngắm nhìn kỹ thân hình của Mẹ khi bà đang ngồi trang điểm, ánh mắt và tâm trí tôi đã bị thôi miên vào bờ mông to căng dưới lớp quần lụa áo dài mỏng ấy…Đến lúc tôi giật mình nhận ra mình đang nhìn ngắm Mẹ của mình chẳng khác gì con thú đang nhìn con mồi của nó, tôi đã tự sỉ vả mình thậm tệ.

Rồi những lần đầu nghĩ đến chuyện đó với Mẹ, chỉ vừa tưởng tượng đến việc chạm nhẹ vào người bà qua lớp quần áo thôi là tôi đã tự cảm thấy mình kinh tởm vô cùng. Sao lại có thể nghĩ đến những chuyện đó với người đã nuôi dưỡng mình gần cả chục năm qua chẳng khác gì mẹ ruột của mình. Tôi phải vội vàng tìm kiếm những luồng suy nghĩ khác, cố gắng chèn nhanh vào đầu mình để đẩy cái suy nghĩ mà tôi cho rằng khốn kiếp ấy ra khỏi đầu. Nhưng rồi cái sự tưởng tưởng ấy nó cứ liên tục quay lại, ngày càng thường xuyên. Đến 1 ngày tôi thử lấy hết can đảm để mặc cái sự tưởng tượng ấy đi xa hơn, đến cảnh tôi bắt đầu cởi lớp quần áo bên ngoài của Mẹ ra, cảnh mân mê bầu ngực rồi bắt đầu lần xuống đến những vùng nhạy cảm hơn, rồi bà bắt đầu dùng miệng của mình để dạo đầu, …Ban đầu tôi vẫn cảm thấy rất kinh tởm, nhưng càng để sự tưởng tượng ấy đi xa nó càng thay thế dần bằng 1 cảm giác rất dễ chịu. Tôi nằm sấp xuống giường, bắt đầu trườn lên trườn xuống lớp nệm mềm bên dưới và cảm nhận cái sự dễ chịu ấy lan tỏa dần khắp người… đến khi đột nhiên rùng mình và thấy 1 thứ gì đó nóng nóng từ bên dưới cơ thể tiết ra. Lần đầu tiên xuất ra của tôi đã diễn ra một cách bất chợt như vậy.

Vượt qua cảm giác ghê sợ. Tôi bắt đầu tưởng tượng đến việc làm tình với Mẹ ngày càng nhiều. Quen dần với việc ngắm nhìn bà với con mắt khát khao của kẻ săn mồi, hưởng thụ bờ mông to căng hay khe ngực sâu hun hút mỗi khi bà cúi xuống, hay nhìn xoáy vào lớp vải quần đang bó sát phần háng và thân dưới mỗi khi Mẹ ngồi lặt rau, làm bếp… Rồi cũng đã biết len lén giấu 1 vài bộ đồ lót của Mẹ như một món đồ chơi ưa thích trong ngăn kéo riêng của mình. Trong sự tưởng tượng của tôi với Mẹ, những tư thế và những cách chơi với bà ngày càng đa dạng và mạnh bạo hơn, những cảnh chỉ có trong những phim Porn hạng nặng, thậm chí có cả thể loại bdsm.... cũng bắt đầu được tôi đưa vào thế giới mộng mơ của mình…

Thời gian cứ thế trôi qua, mọi thứ tưởng chừng chỉ mãi dừng lại trong thế giới mộng mơ của tuổi mới lớn, cho đến ngày hôm ấy....

Đó là một ngày bình thường, trong lúc tìm kiếm tài liệu cũ trên chiếc bàn làm việc của bà, tôi lại vô tình phát hiện ra quyển nhật ký đó. Quyển nhật ký cũ kỹ, bìa đã bạc màu theo thời gian, nhưng lại được giấu kín một cách cẩn thận dưới đáy ngăn tủ. Ban đầu, tôi chỉ tò mò về những trang viết trong đó, chẳng phải vì tìm kiếm điều gì đặc biệt, mà chỉ là một sự vô thức. Nhưng khi những dòng chữ đầu tiên xuất hiện trước mắt, tôi lập tức cảm nhận được sự khác biệt. Những câu chữ trong đó không phải là những mẩu ký ức bình thường, mà là những đoạn mô tả về một quá khứ mà tôi chưa bao giờ nghe bà nhắc đến.

Tôi bắt đầu lật nhanh những trang tiếp theo, càng đọc, tôi càng cảm thấy một sự bàng hoàng dâng lên trong lòng. Mẹ – người phụ nữ mà tôi luôn kính trọng, luôn xem như hình mẫu của sự bao dung và đứng đắn – lại có một quá khứ bị vấy bẩn bởi một sai lầm nghiêm trọng. Những điều mà bà đã từng làm và che giấu để bảo vệ gia đình của mình, giờ đây lại hiện lên rõ ràng như một bức tranh vỡ nát.

*** (Note: Về nội dung của nhật ký sẽ không ảnh hưởng đến nội dung truyện lúc sau, và mình cũng không tiện nêu chi tiết)

Một nỗi thất vọng lẫn hoang mang trào dâng trong lòng tôi, làm trái tim tôi nhói lên. Ban đầu, tôi muốn quên đi. Tôi tự nhủ rằng điều này không quan trọng, rằng ai cũng có những lỗi lầm của riêng mình, và điều đó không làm thay đổi những điều tốt đẹp mà bà đã làm cho tôi. Nhưng rồi, ý nghĩ ấy bị che lấp bởi một giọng nói nhỏ bé nhưng dai dẳng trong đầu: "Nếu mày có được bí mật này, mày có thể buộc bà làm bất cứ điều gì mày muốn."

Ý nghĩ đó khiến tôi cảm thấy ghê tởm chính mình. Tôi cố gắng xua tan nó, tự nhủ rằng mình không phải người như thế. Nhưng càng cố quên, cơn cám dỗ lại càng lớn dần. Quyền lực nằm ngay trong tay tôi là một thứ quyền lực không thể phủ nhận – quyền được điều khiển, được chi phối người mà tôi luôn nghĩ là mạnh mẽ và vững chãi hơn mình.
Những ngày sau đó, tôi như bị nhốt trong một cơn bão của cảm xúc. Tôi trằn trọc mỗi đêm, một phần trong tôi liên tục nhắc nhở rằng bà đã nuôi dưỡng tôi, đã yêu thương tôi không khác gì con ruột của bà. Nhưng một phần khác, phần tối tăm mà tôi chưa từng biết đến trong chính mình, thì thầm rằng đây là cơ hội không thể bỏ lỡ.

Tôi nhớ lại những lần bà bảo bọc tôi, những lời động viên bà dành cho tôi khi tôi vấp ngã. Nhưng cùng lúc, tôi cũng cảm thấy mình nhỏ bé trước bà, cảm giác bị chi phối bởi sự bao dung và quyền lực âm thầm của bà. Giờ đây, tôi lại đứng ở phía ngược lại – cầm trong tay thứ có thể khiến bà khuất phục. Cám dỗ từ quyền lực ấy như một thứ thuốc độc ngọt ngào, len lỏi vào từng ý nghĩ của tôi. Nó khiến tôi quên đi cảm giác tội lỗi, thay vào đó là sự phấn khích kỳ lạ – một cảm giác mà tôi chưa từng trải qua. Tôi bắt đầu hình dung cảnh bà, với ánh mắt từng luôn mạnh mẽ và vững vàng, giờ đây sẽ phải nhìn tôi với sự cam chịu và bất lực. Ý nghĩ đó kết hợp với những hình ảnh trước đó của bà trong thế giới đồi trụy mà tôi vẫn thường tưởng tượng vừa làm tôi sợ hãi, vừa khiến tôi say mê.

Khi cuối cùng tôi quyết định sẽ sử dụng bí mật đó để buộc bà làm theo ý mình, một nỗi trống rỗng bao trùm lấy tôi. Tôi cảm thấy như mình vừa bước qua một ranh giới mà không thể quay lại. Nhưng thay vì dừng lại, tôi nhắm mắt làm ngơ trước cảm giác nhói lên trong lồng ngực, tự nhủ rằng mình không còn sự lựa chọn nào khác.

Đêm trước khi tôi đối diện với bà, tôi ngồi trong bóng tối. Lương tâm tôi gào thét, nhưng nó dần bị lấn át bởi cơn khát quyền lực. Quyết định đã được đưa ra, và tôi biết mình sắp đánh mất điều gì đó quý giá – sự trong sạch của tâm hồn mình. Nhưng trong khoảnh khắc đó, điều duy nhất tôi có thể nghĩ đến tiếp theo là cảm giác chi phối bà, và cảm giác ngọt ngào của quyền lực mà tôi không thể cưỡng lại.​
 
Sửa lần cuối:
Thể loại hay fren, niềm mơ ước của những cậu bé 15 tuổi là chiếm đoạt những người phụ nữ 4o tuổi.
 
  • Love
Cảm xúc: Zee
Tôi thì từ năm học lớp 6 đã được nhìn lén vú cô giáo trong lúc học thêm, năm lớp 7 đã được nhìn lén mẹ tắm, năm lớp 10 đã bắt đầu được đọc truyện sex loạn luân.
 
  • Love
Cảm xúc: Zee
Polish_20250208_011809734.webp


2.
Buổi tối hôm ấy, không khí trong phòng như nặng nề hơn bình thường. Mẹ vừa đi tiệc về trong bộ áo dài xanh làm từ lụa mềm mại, ôm lấy thân hình hơi đậm người nhưng căng tràn sức sống. Đường cong của bà hiện lên rõ nét qua lớp vải mỏng, từ bờ vai tròn trịa, vòng eo đầy đặn nhưng vẫn gọn gàng, đến phần hông nở nang cân đối. Bộ áo dài được may khéo léo, ôm sát vừa phải, nhấn nhá thêm vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành, từng trải nhưng vẫn giữ được nét hấp dẫn riêng biệt. Chiếc quần lụa trắng rũ xuống mềm mại, làm tôn lên dáng vóc bà khi đứng thẳng, khiến từng bước di chuyển của bà mang theo vẻ uyển chuyển tự nhiên. Trong bộ trang phục ấy, bà như một bức tranh hoàn hảo của sự mặn mà và dịu dàng, không hay biết rằng cơn bão giông đang chực chờ ập tới.

Tôi ngồi đối diện với Mẹ, cảm giác như một đứa trẻ đứng trước cánh cửa dẫn vào thế giới của sự trưởng thành, nhưng đồng thời cũng là một thế giới đầy tội lỗi và phản bội. Tôi cảm nhận được mỗi nhịp đập trong lồng ngực, mỗi hơi thở của mình đều trở nên gấp gáp hơn, biết rằng mọi thứ sắp tới sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc đời của tôi và của bà.

Tôi nhìn bà, người mà tôi đã từng yêu thương và kính trọng như mẹ ruột, giờ đây đang đứng trước mặt, vô cùng tin tưởng vào tôi, không hề đề phòng. Cái cảm giác tội lỗi ấy lẩn khuất trong lòng, nhưng nó không đủ mạnh để ngăn cản quyết tâm của Tôi. Rồi tôi bắt đầu nói với bà về những điều mà tôi đã biết. Mỗi lời tôi nói ra, chẳng khác gì mỗi bước tôi tiến lại gần bà hơn, đều mang một chút lo lắng, một chút sợ hãi.

"Bà phải làm theo những gì tôi muốn."

Tôi cố gắng giữ giọng của mình thật lạnh lùng, bình tĩnh nhất có thể. Và khi tôi nói ra tiếp yêu cầu đầu tiên của mình rằng tôi muốn bà phải quỳ xuống dưới chân tôi và làm những chức năng cơ bản của một động vật giống cái, tay tôi siết chặt thành nắm đấm, trái tim đập mạnh như muốn vỡ tung. Cảm giác hồi hộp, lo lắng của một đứa trẻ sắp phạm lỗi lần đầu làm tôi cảm thấy lạ lẫm. Tôi không biết liệu mình có thể dừng lại hay không. Tôi muốn nhìn thấy sự phục tùng, sự cam chịu của bà, nhưng mỗi lần bà nhìn tôi, ánh mắt ấy như một vết dao cắt sâu vào trái tim tôi. Ánh mắt bà tràn đầy thất vọng, đau đớn. Dường như không thể tin nổi, người mà bà đã chăm sóc và yêu thương lại có thể yêu cầu một điều như thế. Làm sao có thể là tôi – đứa trẻ bà đã cưu mang, yêu thương như con ruột, người mà bà đặt tất cả hy vọng vào, người mà bà đã dành trọn trái tim và công sức để nuôi dạy, lại có thể đối xử với bà như vậy?

Bà muốn lên tiếng, muốn phản kháng, nhưng lời nói như không thể thoát ra khỏi cổ họng. Mọi sự căm phẫn, mọi nỗi đau đều nghẹn lại trong tim bà. "Con... con không thể làm vậy.." bà nghẹn ngào, đôi tay bà run rẩy. "Mẹ đã chăm sóc con, đã yêu con như con ruột. Con có biết con đang làm gì không? Con đang hủy hoại tất cả, hủy hoại chính bản thân con."

Tôi nhìn bà, người phụ nữ từng trải, mạnh mẽ, nhưng giờ đây đang đứng đó, ánh mắt đã mất đi sự kiêu hãnh, chỉ còn lại sự lo lắng, thất vọng. Những năm tháng bà đã hy sinh vì tôi, bảo vệ và chăm sóc tôi giờ đây lại đang bị chính tôi xé nát. Cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng tôi, nhưng rồi, ngay lập tức, sự thỏa mãn lại bao trùm. Tôi như một con thú đang nhìn vào con mồi trước mặt mình, biết rằng nó đã ngấm đòn đau và việc nó khụy xuống chỉ còn là vấn đề thời gian.

Và rồi cuối cùng người đàn bà ấy đã quỳ xuống trước mặt tôi, hình ảnh ấy giống như một cảnh tượng nghẹt thở. Từng động tác của bà như chậm lại, mỗi cử chỉ đều nặng nề. Những ngón tay bà khẽ siết lại trên sàn, như một hành động của cơ thể khi con người ta cảm thấy mất hết mọi thứ. Thân thể bà còng xuống, như đã kiệt sức sau những năm tháng chiến đấu với cuộc sống, và giờ đây, trước mặt tôi, bà đã buông bỏ hết. Cái quỳ xuống ấy không chỉ là sự vâng lời, mà còn là sự đầu hàng trước một định mệnh mà bà không còn khả năng thay đổi. Đôi mắt bà, khi ngẩng lên nhìn tôi, như chứa đựng cả một đại dương cảm xúc. Ánh mắt ấy không còn sáng trong như trước, mà phủ đầy lớp sương mờ của nước mắt. Dường như đang hỏi, đang trách móc, và đồng thời đang cầu xin. Một ánh mắt đau thương, không chỉ vì sự khuất phục, mà còn vì niềm tin và hy vọng cả đời bà đặt vào tôi giờ đây đã bị chính tôi chà đạp.

Lòng tôi như bị thắt lại, một cảm giác mủi lòng xâm chiếm. Tôi muốn dừng lại, muốn ôm lấy bà và xin lỗi, nhưng một thứ gì đó trong tôi lại khựng lại. Tôi nhìn người đàn bà đang quỳ dưới chân mình, bắt đầu thật sự cảm nhận được sức mạnh mà mình đang có. Trong tư thế quỳ này, tà áo dài của bà vô tình bị rũ sang một bên, để lộ ra cặp mông to tròn, cong vồng ra sau, căng phồng lên bên dưới lớp vải lụa mỏng của chiếc quần dài trông càng kích thích vô cùng. Sự hồi hộp của một đứa trẻ sắp phạm lỗi giờ đây chuyển thành sự thỏa mãn, như một con quái vật sắp được xổ lồng. Nếu tôi dừng lại bây giờ, mọi thứ sẽ tan biến, mọi cơ hội này sẽ mất đi vĩnh viễn. - TÔI CẦN PHẢI TÀN NHẪN.

Theo lệnh của tôi, bà đặt hai tay ra sau lưng, hai khủy tay ép sát vào nhau, khiến ngực bà ưỡn ra phía trước một cách gợi cảm. Áo dài vốn đã ôm sát, giờ càng làm nổi bật những đường cong đầy đặn của bà, để lộ rõ hình dáng của bộ ngực to đầy, khiến tôi cảm thấy một sự kích thích không thể cưỡng lại. Tư thế này cũng làm cho vòng ba của bà trở nên nổi bật hơn, cặp mông đầy đặn, hơi xệ nhưng vẫn to tròn, khiến chiếc quần lụa trắng căng ra, vẽ nên những đường nét gợi cảm. Đường nét một phần eo của bà lộ ra, rạn mỡ nhẹ nhưng vẫn khá cân đối, tạo nên bức tranh sống động.

Tôi lấy hết can đảm, đưa ngón tay xuống vùng cổ của bà, cảm nhận hơi ấm ở cổ họng, mạch đập nhanh và sự sống đang chảy dưới làn da hơi nhăn, mỏng manh. Ý thức trong tôi rõ ràng, đầu các ngón tay của tôi đang chạm vào sinh mệnh của một con người. Từ từ, tôi rê tay thấp dần xuống phía dưới, mỗi milimet đều như một bước tiến vào vực thẳm của sự tội lỗi. Bà khẽ co người lại, một phản xạ tự vệ cuối cùng, yếu ớt nhưng đầy bi thương, rồi bà hoàn toàn buông xuôi, như một con thú đã chấp nhận số phận. Tay tôi chạm vào vùng ngực của bà, cảm nhận sự đầy đặn, sự nặng nề của một bầu ngực đã qua cái tuổi trẻ trung. Chúng có lẽ không còn săn chắc như của những cô gái trẻ nhưng lại mang đến một cảm giác kích thích mà tôi chưa từng trải qua. Tôi cảm nhận cơ thể bà qua lớp vải lụa mỏng manh, cả từng đường ren của chiếc áo lót ẩn bên dưới.

Tôi cầm cổ chiếc áo dài bà đang mặc bên ngoài, xé mạnh, âm thanh tàn nhẫn của tiếng vải rách vang lên trong không gian yên tĩnh. Chiếc áo lót kiểu shapewear màu trắng bên trong lộ ra, hoa văn tinh tế. Chiếc áo bó chặt làm cho vòng eo có tuổi của bà trở nên gọn gàng hơn, phần cúp áo ôm gọn bầu ngực to đầy đặn, làm chúng càng thêm nổi bật, khe ngực sâu đến mức làm tôi chết lặng. Tâm trí tôi như bị cuốn vào một cơn lốc của sự kích thích và tội lỗi. Tôi cảm nhận từng đường cong, từng sự rung động dưới đầu ngón tay…bầu ngực này, dù đã chịu ảnh hưởng của thời gian, vẫn mang một vẻ đẹp mê hoặc. Trong lòng tôi, sự hối hận và sự thỏa mãn đấu tranh khốc liệt. Mỗi giây trôi qua khi tay tôi chạm vào bà, cảm giác như một phần tâm hồn của tôi đang mất đi. Nhưng đồng thời, một sự phấn khích, một sự sở hữu điên cuồng lại làm cho tôi muốn đi xa hơn, muốn khai thác nhiều hơn nữa từ cơ thể của người phụ nữ đã từng yêu thương tôi như con ruột.

Chiếc áo lót của bà quá đẹp và khiêu gợi, những đường nét tinh tế của nó, màu sắc nhã nhặn, khiến tôi không nỡ cởi bỏ. Tôi quyết định để nó lại trên người bà như một món đồ trang trí cho cuộc chơi của mình, không cởi hẳn nó ra mà chỉ nắm mép áo trên kéo mạnh xuống. Bầu ngực của bà không còn được cúp áo che chở, lập tức xổ tung ra, lớn và đầy đặn, hơi thỏng xuống nhưng vẫn giữ được vẻ căng tròn nhờ mép áo giờ đây chèn bên dưới. Áo lót, vốn là để bảo vệ, giờ không còn tác dụng đó nữa mà chỉ làm tăng thêm sự gợi dục của bà, biến bà thành một bức tranh sống động của sự kích thích và phơi bày. Tôi cảm thấy mình như một kẻ săn mồi, như một con thú đang đùa giỡn với con mồi đã bị đánh bại, và điều này khiến tôi cảm thấy một sự khoái lạc đen tối.

Tôi, với sự thô bạo của một kẻ chiến thắng, chộp lấy một bên bầu vú của bà, vò mạnh, cảm nhận sự mềm mại, độ đàn hồi của nó dưới tay mình. Sự đầy đặn và trọng lượng của nó lại mang đến một cảm giác kích thích khác biệt, một sự phấn khích mà tôi chưa từng biết đến. Tôi cảm nhận từng đường nét, từng chút mềm mại và sự rung động của nó, cảm nhận được đầu vú của bà cộm lên dưới tay mình…..từng chút một, từng khoảnh khắc đều như một sự phản bội đối với những gì bà đã hy sinh cho tôi.

Rời tôi cởi quần ra, mang theo sự quyết đoán của một kẻ đã đánh mất bản thân vào trong dục vọng, để lại phía sau mọi giá trị đạo đức mà tôi từng được dạy. Khi chiếc quần rơi xuống sàn nhà, dương vật của tôi bật ra, dựng thẳng đứng như một biểu tượng của sự thèm khát, của sự chiến thắng đen tối. Nó đỏ ửng, mạch máu nổi rõ, đầu dương vật nhô lên, nhấp nhô theo nhịp tim đập, như một con thú đang sẵn sàng tấn công.

Người mẹ nuôi đã từng yêu thương tôi hơn bất cứ ai, đang quỳ dưới chân tôi, mắt bà mở to, đầy kinh hoàng và đau đớn khi chứng kiến cảnh tượng này. Bà không thể che giấu được sự thất vọng và cả sự tổn thương khi nhìn thấy dục vọng trần trụi của tôi. Đôi mắt bà như muốn nói lên tất cả những lời không thể thốt ra, nhưng rồi chỉ cúi đầu xuống, không phải vì sự khuất phục mà vì không thể chịu đựng được cảnh tượng đó, một sự phản bội đến từ chính đứa con bà đã nuôi dưỡng và yêu thương.

Tôi nâng cằm bà lên, buộc bà phải nhìn thẳng vào cái dương vật đang dựng đứng, đỏ ửng của mình. Đôi môi của bà run rẩy, cố gắng giữ lại chút ít tôn nghiêm cuối cùng, nhưng tôi, với sự thô bạo của một kẻ chiến thắng, bóp mạnh, làm cho chúng tách hẳn ra, hé mở như một lời mời gọi đầy nhục nhã. Tôi từ từ nhét cái dương vật đầy nhựa sống của mình vào cái miệng nhỏ bé ấy, nhìn đôi môi của bà dần mở rộng ra và bao trùm lấy cậu nhỏ của tôi, cho đến khi dương vật của tôi cắm ngập hoàn toàn trong cái lỗ miệng của bà. Một cảm giác ấm áp, ẩm ướt, đê mê bắt đầu lan tỏa, kích thích đến khó chịu, một sự thỏa mãn nhục dục mà tôi chưa từng biết đến. Khi đầu dương vật chạm vào cái cổ họng nhớt nhớt của bà, bà khẽ quặn người theo phản ứng tự nhiên của cơ thể trước sự xâm phạm thô bạo của đứa con ngỗ nghịch, và một dòng nước mắt lăn dài từ khóe mắt. Đôi mắt lúc này không còn là ánh nhìn yêu thương, mà là sự thất vọng, sự đau đớn và một sự chấp nhận bất đắc dĩ với số phận.

Tôi từ từ kéo cặc của mình ra khỏi cái miệng nhỏ bé của bà, chỉ để sau đó đẩy nó vào lại, mỗi cú đẩy đều mang theo sự thô bạo của một kẻ không còn biết xấu hổ. Cảm nhận từ từ cái cảm giác đê mê đó, từ những chiếc răng thỉnh thoảng khẽ cọ vào, tạo nên những cơn kích thích sắc bén, đến cái đầu lưỡi mềm mại, lướt qua như một sự dụ dỗ đầy đê mê. Rồi đến cái ấm áp, nhớt nhớt từ cuống họng, một cảm giác như đang bị nuốt chửng vào trong một vực thẳm nhục dục.

Cứ thế, tôi chầm chậm trượt tới trượt lui trong cái miệng bé nhỏ, cảm nhận sự co bóp yếu ớt của nó, như một sự phản kháng chẳng đáng kể trước sự chiếm hữu của tôi. Sự kích thích đó dần làm cho dương vật của tôi cương cứng hẳn, nở to dần trong cái lỗ miệng chật chội ấy cho đến khi đạt đến kích thước tối đa của nó, như một con quái vật đang dần được giải phóng hết sức mạnh, sẵn sàng xé nát mọi thứ trước mặt.

Những cú thọc của tôi ngày càng nhanh và mạnh hơn, như một con thú đang điên cuồng với con mồi của mình. Tôi không còn quan tâm đến gì xung quanh, để mặc cảm xúc mình dẫn dắt vào một cơn lốc của dục vọng đen tối. Bà quỳ dưới chân tôi, cơ thể căng cứng, chỉ biết gồng người lại, co giật theo từng cú thọc mạnh mẽ, như một nạn nhân trong một buổi hành hình nhục dục, không còn khả năng chống cự. Mặt bà căng lên, gân cổ nổi rõ như những sợi dây, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt mở to như muốn trồi ra, hằn lên những tia máu ti ti, ánh nhìn dại đi. Trán bà lấm tấm mồ hôi, tóc bết lại, dính chặt vào da, tạo nên một bức tranh của sự tuyệt vọng và đau đớn. Thỉnh thoảng, tôi rút dương vật ra khỏi miệng bà để bà có thể hít thêm oxy, chỉ chờ có thế, bà cố gắng hít thở, lấy thêm dưỡng khí vào phổi trước khi dương vật của tôi lại lấp đầy khoang miệng bà, tiếp tục cuộc hành hình nhục dục này.

Không gian yên lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng thở gấp gáp, hơi thở khản đặc, nặng nề của bà. Và tiếng òng ọc phát ra từ cổ họng do nước dãi từ miệng bà tiết ra ngày càng nhiều, không kiểm soát được, tạo thành những dây dài, nhớt nhợt, rơi xuống mặt đất giữa hai đùi bà. Lớp trang điểm của bà, từ những đường kẻ mắt sắc nét đến lớp phấn má hồng nhẹ nhàng, giờ đây đã tan chảy, hòa lẫn với nước mắt và mồ hôi, tạo nên một bức tranh méo mó của sự đau khổ và tan vỡ. Những đường mascara chảy dài trên gương mặt, để lại vệt đen nhòe, phấn nền loang lổ, và son môi lem nhem, tất cả đều nhày nhụa như một lời tố cáo về sự tàn nhẫn mà bà đang phải chịu đựng.​
 
Sửa lần cuối:
Chả logic gì cả, viết dở quá
 
@Banglangtim
Cảm ơn bạn đã góp ý. Nhưng mà bạn có thể nói rõ chưa logic ở điểm nào ko?

@littleapple
Thank bác :)
Truyện này dựa trên câu chuyện có thật về bà bác của bạn hả, nếu dựa trên câu chuyện có thật thì bạn kể từng phần một sẽ hay hơn, kiểu như truyện "Hành Trình Cuckold Của Tôi"
 
Truyện này dựa trên câu chuyện có thật về bà bác của bạn hả, nếu dựa trên câu chuyện có thật thì bạn kể từng phần một sẽ hay hơn, kiểu như truyện "Hành Trình Cuckold Của Tôi"
Thank bạn. Cũng có hư cấu thêm một phần bạn à. Ý bạn là mạch truyện cần chậm hơn à bạn?
 
Thank bạn. Cũng có hư cấu thêm một phần bạn à. Ý bạn là mạch truyện cần chậm hơn à bạn?
Cần ngắn gọn mạch lạc, nếu không được mạch lạc thì cắt ra từng phần, vd như 1 2 chap thì xong 1 tình huống này, chap sau kể tình huống khác
 
  • Love
Cảm xúc: Zee
Cần ngắn gọn mạch lạc, nếu không được mạch lạc thì cắt ra từng phần, vd như 1 2 chap thì xong 1 tình huống này, chap sau kể tình huống khác
Thank bạn. Để mình thử điều chỉnh dần xem 😀
 
Polish_20250211_154145396.webp


3.
Trạng thái sắp xuất tinh của tôi đạt đến mức gần như không thể kiểm soát, nhưng tôi cố gắng kiềm nén lại, không muốn kết thúc cuộc chơi tàn nhẫn này quá sớm. Để giảm bớt sự kích thích lên dương vật, tôi rút nó ra khỏi miệng mẹ. Đồng thời nắm chặt lấy tóc bà bằng cả hai tay để điều khiển đầu và lưỡi bà xuống các vị trí thấp hơn, tiếp tục đưa bà vào một cuộc hành trình nhục dục mà bà chưa từng trải qua.

Lưỡi bà chạm vào bìu dái của tôi, một cảm giác kích thích lan tỏa từ từ. Tôi hướng lưỡi bà di chuyển từ bìu dái đến hậu môn, những động tác quét qua lại không ngừng, nhẹ nhàng nhưng đủ để gây ra những cơn kích thích mạnh mẽ. Khi lưỡi bà chạm vào hậu môn, tôi buộc bà phải ngoáy vào đó, di chuyển lưỡi theo những vòng tròn nhỏ, từ từ rồi mạnh mẽ hơn, thọc vào, ngoáy sâu hơn, tạo ra những cảm giác tê tê, ẩm ướt không thể diễn tả. Một cảm giác đê mê, khác lạ, làm cho tôi chìm đắm trong sự hưởng thụ. Mỗi lần lưỡi bà chạm vào, quét qua, ngoáy vào, như một dòng điện chạy qua cơ thể, làm cho mọi giác quan của tôi đều tỉnh táo, sống động hơn bao giờ hết.

Sau một lúc hưởng thụ cảm giác từ lưỡi của bà, tôi cảm thấy đã đủ. Đưa dương vật của mình trở lại vào miệng bà, tôi nhấp thêm một lúc, để duy trì trạng thái cương cứng của nó trước khi rút ra hẳn. Ra lệnh cho bà vào tư thế bò, đầu và ngực ép sát đất, hai chân mở rộng, mông nâng cao hết cỡ. Rồi tôi đứng dậy, đi vòng ra sau, nhìn vào cảnh tượng trước mắt. Đối với cảm nhận của riêng tôi, nếu phần ngực và miệng của bà được tôi cho 7-8 điểm, thì phần mông xứng đáng được 10+. Tôi đã lén nhìn trộm nó nhiều lần trước đây, nhưng không ngờ giờ đây mình lại có thể đứng nhìn quả mông ấy trong hoàn cảnh như thế này.

Trong tư thế này, cặp mông vốn đã to lớn của bà bị ép cong hẳn ra sau, khiến chiếc quần lụa càng ôm sát vào cơ thể, vẽ ra những đường nét cuốn hút đến khó chịu. Mép ren của chiếc quần lót hiện ra rõ ràng, cùng với những đường cơ mông và đùi căng ra dưới lớp vải mỏng manh, tạo nên một bức tranh kích thích đến cực điểm. Cặp mông của bà, dù đã qua cái tuổi thanh xuân, vẫn to lớn, đầy đặn, căng phồng lên, hướng lên trên, trông càng khiêu khích vô cùng. Những đường nét của nó không còn săn chắc như tuổi trẻ, hơi xệ và bè, nhưng lại mang một vẻ gợi dục đặc biệt, một sự quyến rũ mà chỉ những người phụ nữ đã qua năm tháng mới có thể toát ra.

Tôi khẽ lùa tay vào lưng quần của mẹ, ngón tay cảm nhận được sự mềm mại của chiếc quần lót ren mỏng manh bên dưới. Tôi nắm lấy mép lưng quần lót của bà giật mạnh. Chiếc quần ren, dù đẹp đẽ và tinh tế, không thể chịu đựng được sức mạnh đó, lập tức bị xé toạc ra khỏi cơ thể bà, lôi ra ngoài một cách thô bạo. Vải ren cọ mạnh vào âm hộ, làm cho bà giật nảy mình.

Khuôn mặt của bà lúc này ép sát sàn, nhầy nhụa mồ hôi, nước mắt lẫn nước dãi, nhưng tôi không quan tâm, chỉ tập trung vào cặp mông đang vểnh lên đầy khiêu khích kia, giờ chỉ còn chiếc quần lụa mỏng dài bên ngoài bảo vệ, hướng thẳng về phía tôi. Tại cái khe sâu giữa hai khối mông to lớn ấy, do không còn quần lót bên trong che chắn, bộ phận sinh dục của bà, nơi nhạy cảm và thiêng liêng nhất, thấp thoáng bên dưới lớp vải lụa, hằn lên cả mép và khe của nó. Giờ chỉ cách đầu dương vật của tôi vài gang tay, như một lời mời gọi tàn nhẫn để tôi thực hiện quyền sinh sát, định đoạt số phận của bà.

Người đàn bà đã hơn 50 tuổi của đời người, đủ từng trải để hiểu rằng, chỉ một lúc nữa thôi, cửa ngõ vào nơi trọng yếu thiêng liêng nhất của bà sẽ mở toang. Và chính đứa con nuôi của bà sẽ phá hủy hoàn toàn bà, không chỉ về thể xác mà cả tinh thần, mà cả những phẩm giá mà bà đã dành cả đời để xây dựng.

Với giọng điệu chua xót, cay đắng, bà thì thào qua làn nước mắt:
- Mẹ đã trải qua hơn nửa đời người, nhưng không ngờ số phận của mình lại kết thúc chẳng khác gì một con đĩ già. Đó có lẽ là hậu quả của lòng tin mù quáng và luật nhân quả mà mẹ phải nhận. Hi vọng lương tâm của con sẽ thanh thản với những gì con đang làm.

Tôi chỉ cười nhạt, nghĩ thầm trong bụng: "Đúng là một mụ già thất bại. Đến lúc này mà bà ấy còn cố gắng dạy dỗ mình, trong khi ngay cả việc khép háng lại bà ấy còn không được phép."

Mẹ tôi, với hơn nửa đời người đã làm nhiều việc vì gia đình, kể cả một số việc không đúng trong quá khứ. Đến lúc này, bà xem như đó là nhân quả mà bà phải đón nhận, một sự trừng phạt từ chính những sai lầm bà đã từng mắc phải. Có lẽ tôi còn quá nhỏ để hiểu hết những gì bà ấy nói, những gì bà đang cảm nhận, về luật nhân quả hay những giá trị đạo đức khác. Trong tôi chỉ còn là sự đắc thắng, tự mãn của sự chinh phục, một cảm giác chiến thắng trước một đối thủ đã bị đánh bại hoàn toàn.

Tôi bắt đầu xoa nhẹ nhàng, mân mê bờ mông của bà, cảm nhận từng đường nét của thời gian đã để lại trên đó. Mỗi chạm tay đều như một hành trình khám phá những đường cong đầy đặn, mềm mại đã qua nhiều năm tháng. Ngón tay của tôi, với sự tò mò và kích thích, di chuyển vào giữa hai mông của bà, bắt đầu tiếp cận cái mép và khe nhỏ nhỏ đang hằn lên nhức mắt bên dưới lớp vải lụa. Tôi mơn trớn nó, cảm nhận từng chi tiết nhỏ nhất, như đang khám phá một di sản của thời gian.

Mỗi động tác của ngón tay tôi đều như một lời thì thầm về sự chinh phục, và khi tôi cảm nhận được hai cái mép âm hộ đó khẽ tách ra, một cảm giác kích thích dâng tràn trong tôi. Đó là một phản ứng tự nhiên của cơ thể, một sự phản bội của bản thân bà dưới sự kiểm soát của tôi. Và rồi, tôi cảm nhận được một ít dịch tiết ra từ bộ phận sinh dục của bà, thấm qua lớp vải, hơi dính dính lại nhớt nhớt trên đầu ngón tay của mình. Đó là một sự xác nhận rằng dù trong hoàn cảnh nào, cơ thể bà vẫn phản ứng, vẫn sống động, và điều đó chỉ càng làm tôi thêm phần kích thích. Cảm giác này, cảm giác được chiếm hữu một người phụ nữ đã trải qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời, là một cảm giác không thể diễn tả bằng lời. Tôi cảm thấy mình như đang bước vào một thế giới mới, nơi mà mọi giới hạn đều bị xóa nhòa, nơi mà tôi là người nắm giữ quyền lực.

"Mẹ à, bà không phải là một con đĩ già." Tôi nói với giọng điệu đầy sự khinh miệt. "Đĩ còn có thể từ chối phục vụ hoặc tự định đoạt số phận của nó. Còn bà thì không."

Tôi cười nhạo, đưa tay xuống, với một sự quyết đoán tàn nhẫn xé đáy chiếc quần lụa dài còn lại, tiếng vải rách vang lên trong không gian yên lặng. Cũng như chiếc áo shapewear, chiếc quần lụa mỏng ôm sát quá đẹp khiến tôi muốn để lại cho bà mặc như một món đồ trang trí, một phần của trò chơi tàn nhẫn mà tôi đang thực hiện. Tôi xé đáy quần của bà một lỗ vừa đủ để bộ phận sinh dục của bà lộ ra hoàn toàn.

Tuổi tác đã khiến mép âm hộ của bà hơi thâm, dày hơn, lông mọc khá gọn gàng, có vài sợi bạc, như một lời nhắc nhở về những năm tháng đã qua. Nhưng bà đã mất chồng từ lâu và ít quan hệ, nên khi tôi dùng tay banh hai mép âm hộ ra, bên trong vẫn hồng khá tươi, lỗ lồn nhỏ với các đường gân cơ bên trong đang co thắt nhẹ. Tôi dùng ngón tay cái ấn mạnh và day vào hạt le của bà, trong khi ngón tay giữa của tôi thọc vào sâu bên trong,cảm nhận sự sống, sự phản ứng của một cơ thể đã qua bao nhiêu năm tháng nhưng vẫn giữ được sự nhạy cảm của nó, các ngấn cơ bên trong âm đạo như đang ma sát và co thắt quanh ngón tay của mình.

Tôi bắt đầu điều chỉnh đầu dương vật, tiến gần đến cửa mình của mẹ và tách hai môi âm hộ của bà ra, chuẩn bị “đóng cột mốc” cuối cùng cho sự sụp đổ hoàn toàn của bà. Nhưng lồn của bà vẫn còn khá khít, như một lời thách thức đối với một đứa trẻ non nớt trong lần đầu thực chiến chưa từng trải qua những cuộc chinh phục như thế này trước đây. Bằng kinh nghiệm của một phụ nữ từng trải, bà dường như biết cách gồng để siết cơ âm đạo ép khít lại để tự bảo vệ mình khỏi sự xâm nhập từ bên ngoài, khiến đầu dương vật của tôi không ngừng trượt ra, loay hoay mãi vẫn chưa thể đút sâu vào được. Tôi toát mồ hôi, cảm nhận sự thất bại đang len lỏi vào lòng, nhưng tôi tự nhủ mình phải bình tĩnh, mình đang là người làm chủ cuộc chơi này.

Lần này, khi thằng nhỏ đã tiến vào được một nửa vào bên trong bà, tôi nhấp một lúc cho nó cứng hẳn lại, chuẩn bị cho cú tấn công cuối cùng. Lần ngón tay cái xuống phía dưới, tôi bóp và day mạnh lên âm vật của bà, từ từ làm cho nó căng lên, như một cách để nới lỏng phòng tuyến cuối cùng của mẹ tôi. Bị kích thích mạnh liên tục, trong một thoáng mất kiểm soát, cơ âm đạo của bà nhả ra trước sự tấn công không thể cưỡng lại. Tôi chỉ chờ có thế lập tức lấy hết sức đâm thẳng cặc của mình vào, xuyên qua lớp phòng thủ cuối cùng. Bà oằn người, kêu lên một tiếng vì cú đâm mạnh bất ngờ và khá thốn.

Tôi, một đứa trẻ mới 15 tuổi đầu, vừa chính thức “đóng cột mốc” cuối cùng đánh dấu sự sụp đổ hoàn toàn của mẹ tôi, một trong những người phụ nữ điển hình còn lại của thế hệ trước. Cửa ngõ cuối cùng của bà lúc này đã mở toang hoàn toàn với dương vật của tôi cắm ngập trong đó, bất lực và tuyệt vọng, chờ tôi hoàn thành nốt những công đoạn cuối cùng.

Dương vật của tôi lúc này đã cắm lút cán vào bên trong, cảm giác như đang bị nuốt chửng vào một vùng đất đầy nhục dục, nơi mà mọi giới hạn đều bị xóa nhòa. Chẳng khác nào một bí mật cổ xưa, một phần thưởng chỉ dành cho những kẻ khai phá liều lĩnh và táo bạo, những kẻ dám vượt qua mọi rào cản đạo đức và lương tâm. Cảm giác ấm áp, ẩm ướt của âm đạo bà bao quanh dương vật của tôi, sự co bóp của những thớ cơ bên trong như đang ôm lấy, bắt đầu đón nhận từng cú đẩy của tôi, ma sát với dương vật của tôi như một điệu nhảy tình ái, một điệu nhảy mà tôi là người dẫn dắt.

Tôi không dập liên tục vội, mà cứ vài cú nhấp thì tôi mới thực hiện một cú thọc cặc thật mạnh, nhằm cho mình làm quen dần và cũng để cơ âm đạo của bà có thời gian giãn nở, thích nghi với sự xâm nhập. Một lúc sau, các nhịp ra vào ngày càng dễ dàng hơn, những cú thọc của tôi ngày càng đều, mạnh, điên cuồn hơn. Mẹ tôi cũng đã hoàn toàn buông xuôi, để mặc cho phản ứng tự nhiên của cơ thể bà dẫn dắt. Căn phòng tĩnh lặng, chỉ còn nghe tiếng thở dồn dập của 2 cơ thể bóng lưỡng mồ hôi, tiếng bành bạnh sau từng nhịp đẩy, và thỉnh thoảng là tiếng rên khe khẽ của người phụ nữ đáng thương.

Chỉ một lúc sau, tôi đã bắt đầu chịu không nổi. Tôi từng thủ dâm nhiều lần trước đây, cũng như hôm nay được lần đầu được thưởng thức lỗ miệng của một người phụ nữ, nhưng âm đạo của bà thì lại là một trải nghiệm hoàn toàn khác, một cảm giác mới lạ, mãnh liệt đến mức tôi không thể kiểm soát. Việc lần đầu "lái một thứ như vậy" thực sự vượt ngoài kinh nghiệm non nớt của tôi. Không giống như nhiều bộ phim JAV tôi từng xem, khi hai người chơi nhau gần nửa giờ đồng hồ với đủ mọi tư thế, thì chỉ mới khoảng 5-6 phút, tôi đã bắt đầu không làm chủ được cảm xúc của mình trước sự kích thích cùng cực, tôi cảm thấy mình như một đứa trẻ đang cố gắng chơi một trò chơi mà mình chưa hiểu rõ luật, bị cuốn vào cảm giác mà không thể kiểm soát được kết quả.

Và rồi tôi rùng mình, cảm nhận từng dòng tinh dịch nóng bỏng bắt đầu tuôn ra, ào ạt như thác lũ, một cảm giác thỏa mãn đến khó tả, sự giải phóng của dục vọng. Tôi nhấp thêm một lúc, cho đến khi toàn bộ lượng tinh dịch tích tụ từ nãy giờ của tôi trút hết vào bên trong người đàn bà khốn nạn ấy.

Trong lòng tôi, một sự thất vọng với bản thân, một sự không tin nổi rằng mình lại không thể kéo dài hơn, nhưng đồng thời cũng là một sự thỏa mãn từ việc được chạm vào, được trải nghiệm một cảm giác mới mẻ đến thế này. Tôi nhận ra rằng, những gì tôi từng xem, từng tưởng tượng chỉ là những hình ảnh lý tưởng hóa, không thể so sánh với thực tế đầy cảm xúc và kích thích này.

Tôi để dương vật của mình co giật bên trong âm đạo của bà một lúc cho đến lúc nó mềm dần đi và nằm im hẳn, như một con thú sau khi đã no nê mồi, mới từ từ rút nó ra và loạn choạng đứng dậy. Hai chân tôi bủn rủn, không còn sức lực, như thể vừa trải qua một trận chiến đầy căng thẳng.

Dưới chân tôi, mẹ tôi vẫn nằm bất động, mông chổng lên cao, lỗ lồn của bà chưa khép hẳn lại sau sự xâm nhập tàn bạo. Một dòng tinh dịch đang trào ra từ cái lồn nhão nhoét đó, chảy dọc theo khe mông sâu, để lại một vệt trắng đục trên chiếc quần lụa trắng vẫn còn mặc bên ngoài, rồi nhỏ long tong từng giọt xuống mặt đất bên dưới...
 
Sửa lần cuối:
@littleapple
Thank bác. Có lẻ mình viết chưa hay, hoặc do thể loại này hơi phản cảm nên không được hưởng ứng lắm 😆..
 
@littleapple
Thank bác. Có lẻ mình viết chưa hay, hoặc do thể loại này hơi phản cảm nên không được hưởng ứng lắm 😆..
Thường thì người ta thích đọc truyện kết cấu tuyến tính, diễn biến tình tiết tuần tự. Kiểu như sau:

Giai đoạn 1: Muốn nhân vật nữ bị chơi, nhưng chưa có cơ hội
Giai đoạn 2: Các tình tiết dẫn tới việc nhân vật nữ bị chơi
Giai đoạn 3: Nhân vật nữ bị biến thành dâm dục hoàn toàn
 
  • Love
Cảm xúc: Zee
Polish_20250211_182356458.webp


4.
Tôi uống một cốc nước, để nước lạnh trôi xuống cổ họng làm dịu đi cái cảm giác nóng bỏng, rồi đi tắm để người tỉnh táo lại sau những gì vừa xảy ra. Nước tắm chảy trên cơ thể tôi, như một nỗ lực vô vọng để gột rửa đi những gì tôi đã làm, nhưng tôi biết, những vết nhơ trong tâm hồn thì không thể dễ dàng rửa sạch như vậy.
Khi tôi trở lại, mẹ tôi vẫn giữ nguyên tư thế ấy, hai chân mở rộng, mông hướng lên cao, chờ đợi bất cứ điều gì tiếp theo. Chưa có lệnh mới của tôi, bà không dám có bất cứ cử động nào khác. Thứ sức mạnh tôi sở hữu thật đáng sợ, tôi hiểu rằng mình thậm chí còn có thể ra lệnh cho bà ấy tự sát nếu muốn. Sự kiểm soát này không chỉ về thể xác mà còn về tinh thần, một quyền lực đen tối mà tôi chưa từng nghĩ tới, một sự chiếm hữu hoàn toàn khiến tôi cảm thấy mình như một kẻ độc tài, như một kẻ đang cầm trong tay cuộc sống của một người khác.

"- Tôi đi được rồi chứ?" Bà cất giọng nói run run, khô khốc van lên, phá vỡ bầu không khí im lặng.

"- Câm miệng!"

Tôi hét lên, hai từ ấy bỗng phát ra từ miệng tôi một cách tự nhiên, như một sự phản xạ của một kẻ chiến thắng. Có lẽ nó xuất phát từ sự tự mãn, sự hiếu thắng của tôi, hay cũng có thể là một chút bản tính dỗi hờn của trẻ con khi lúc nãy tôi đã xuất tinh quá sớm. Không còn một chút hối hận trong lòng, tôi nghĩ bà ấy thật hỗn láo, thật không biết điều khi dám lên tiếng như vậy. Bà hoàn toàn không còn tư cách để được phép hỏi hay yêu cầu bất cứ điều gì, thậm chí là mở miệng mà chưa được cho phép. Trong lòng tôi, không còn chỗ cho sự tôn trọng, chỉ còn lại sự khinh miệt và sự tự mãn của một kẻ đang nắm trong tay quyền lực tuyệt đối định đoạt mọi thứ, kể cả sự sống và cái chết của người phụ nữ khốn nạn kia.

Tôi trói hai tay bà ra sau lưng, đầu còn lại của sợi dây được treo lên trần nhà. Sau đó bắt bà đứng trên một đôi giày cao gót, và dùng dây cột ép sát hai đùi lại với nhau. Cuối cùng là mượn cái vòng cổ và sợi xích của con Mực ở ngoài sân để ghìm cổ bà xuống sát mặt bàn trà ở phòng khách. Tư thế này khiến cử động của bà vô cùng hạn chế, bà buộc phải đứng thẳng chân, hai chân ép sát vào nhau, cố gắng giữ thăng bằng trong khi người gập sát xuống. Tôi cảm thấy mình như một kẻ kiểm soát, như một người nghệ sĩ đang điêu khắc một tác phẩm đầy đau đớn và tàn nhẫn. Hài lòng với tác phẩm của mình, tôi kéo ghế ngồi trước mặt bà.

"- Yêu cầu rất đơn giản". Tôi lạnh lùng nói, giọng điệu đầy sự khinh miệt. "- Nếu bà van xin và thể hiện một thái độ phù hợp với vị trí của bà hiện tại thì tôi sẽ tạm tha cho bà hôm nay."

Nhưng đáp lại tôi chỉ là sự im lặng, một sự kháng cự yếu ớt nhưng đầy kiên cường trước sự tàn nhẫn của tôi. Tôi mỉm cười. "-Bà đã nuôi dưỡng và dạy tôi rất nhiều điều. Giờ là lúc tôi sẽ cho bà thấy tôi đã trưởng thành như thế nào."

Tôi dùng giẻ nhét chặt miệng bà, đồng thời nhặt chiếc quần lót của bà bị xé rách lúc nãy, chùm và buộc quanh đầu của mẹ tôi. Bước ra phía sau bà, tôi cầm theo một cây roi tự chế từ một cái thắt lưng được tuốt ra thành bốn sợi mỏng rồi bện lại với nhau, cứng cáp, đầy uy lực. Không thể sánh bằng với các cây roi da trong phim hay bán trên mạng, nhưng độ sát thương có lẽ cũng không thua kém là mấy.

Việc trừng phạt một người phụ nữ ngay sau khi vừa phục vụ tình dục cho mình, đặc biệt lại còn có ơn nuôi dưỡng có lẽ là việc làm khá nhẫn tâm. Tuy nhiên, tôi không muốn lãng phí thời gian của mình. Mẹ tôi đã gần 55 tuổi, lứa tuổi bên kia sườn dốc của cuộc đời, thời gian trôi đi cũng đồng nghĩa với nhan sắc và thể lực của bà xuống cấp dần. Tôi muốn bẻ gãy hoàn toàn bà từ thể xác đến tinh thần để nhanh chóng phát huy tối đa giá trị sử dụng của bà trong phần còn lại của cuộc đời, gọt giũa bà lại cho phù hợp với nhu cầu và biến bà thành một cỗ máy phục vụ cho giải trí và tình dục, luôn sẵn sàng phục vụ bất cứ khi nào tôi cần.

Lúc này, chân đứng thẳng và cúi gập người khiến hai khối mông to lớn của bà bị uốn cong lại, nhìn như hai quả bóng khổng lồ, căng tròn và đầy đặn, cùng cái lồn mà cách đây ít phút vừa phục vụ tôi, hãy còn rỉ ít tinh dịch, được kéo lên và neo lại ở độ cao phù hợp, làm tăng thêm cảm giác kích thích và nhục nhã. Quả mông từng ám ảnh tuổi thơ của tôi trong thời gian dài, không ngờ có ngày tôi chẳng những vừa chơi nó xong, giờ thậm chí lại có thể chuẩn bị đập nát nó.

Tôi giơ cây roi lên, cảm thấy sức nặng của nó trong tay, rồi đột ngột quất xuống, từng sợi của cây roi bện lại cắm vào 2 khối thịt to lớn phía trước, tạo ra một âm thanh đanh thép, vang vọng trong căn phòng yên lặng. Tôi có đam mê về thế giới BDSM, đã lén tự tạo ra cây roi này và thực tập nó nhiều lần trước đây, nên không gặp khó khăn gì trong lần sử dụng thực tế đầu tiên này. Mỗi nhát roi tiếp theo như một nhát dao cứa vào cơ thể bà, với một sự thỏa mãn tàn bạo. Tôi không đếm được bao nhiêu lần roi giáng xuống, chỉ biết rằng mỗi lần đều mang theo một cảm giác khoái lạc từ sự kiểm soát và sự đau đớn của bà. Bà quằn quại, cơ thể bà co giật, run rẩy trong sự đau đớn Những tiếng kêu la và rên rỉ bị nén chặt sau tấm giẻ bịt miệng không thể thoát ra, chỉ còn lại những âm thanh khàn khàn, đau đớn, vô vọng. Mắt bà bị bịt kín, không thể nhìn thấy gì, không thể biết được cú đánh tiếp theo sẽ đến từ đâu, chỉ có thể cảm nhận từng cú đánh, từng đợt đau đớn xuyên qua da thịt, làm cho thân thể bà rung lên mỗi khi roi giáng xuống.. Những giọt nước mắt thấm qua lớp vải bịt mắt, chảy dài xuống khuôn mặt nhăn nhó.

Được một lúc, tôi dừng lại, nhấc cái quần lót chùm đầu của bà lên, nhìn vào đôi mắt ướt đẫm.

"- Một phút. Tôi sẽ tháo cái giẻ này ra, và bà có một phút để nói bất cứ điều gì bà muốn. Hi vọng là bà biết nên nói gì."

Khi tôi vừa tháo giẻ bịt miệng ra, bà thở hổn hển, giọng nói run rẩy.

"- Con đã được những gì con muốn rồi. Tại sao con lại làm như vậy?...".

Bà ngừng lại, cố gắng kiểm soát hơi thở, cố ngẩng đầu lên nhìn, như tìm kiếm một sự nhân từ trong ánh mắt tôi. "- Nếu con còn muốn mẹ làm thêm gì nữa, chỉ cần nói ra, mẹ sẽ làm tất cả những gì con muốn… xin đừng dùng đến những thứ này…."

"- Hết giờ rồi". Tôi lạnh lùng nói và nhét lại miếng giẻ vào miệng bà. "- Lần kế tiếp, khi được ban cho cơ hội nói, bà cần phải làm tốt hơn thế này nhiều, mẹ à."

Tôi cười giểu cợt, và kéo cái quần lót chùm đầu bà xuống, và tiếp tục với một sự tàn nhẫn mới, một đợt roi mà tôi đã chuẩn bị để nó trở nên khắc nghiệt hơn. Những nhát roi bổ xuống với một lực mạnh hơn, mỗi sợi của cây roi bện lại như một lưỡi dao nhỏ cắt vào da thịt. Tập trung nhiều vào phần đỉnh mông nơi thịt nhô cao và da căng nhất, và vào những vùng da mỏng hơn như nơi giao nhau giữa mông và đùi. Đồng thời thường xuyên thay đổi nhịp độ và hướng của roi, đôi khi là những cú đánh nhanh liên tục, đôi khi lại là những cú đánh chậm rãi nhưng mạnh mẽ, không cho bà cơ hội để lường trước đau đớn.

Thỉnh thoảng tôi tạm dừng để thưởng thức cảnh bà quằn quại và căng mình sợ hãi lắng nghe, chờ đợi cú đánh tiếp theo. Sự im lặng này đôi khi còn tàn nhẫn hơn cả những cú đánh, vì nó để cho bà thời gian cảm nhận đau đớn và lo sợ về những gì sẽ đến. Cứ thế bà quằn quại, cố gắng di chuyển nhưng mọi cử động đều bị hạn chế. Cơ thể bà run lên với mỗi cú đánh, chiếc quần lụa dài đang bọc hai quả mông đã bắt đầu lấm tấm những vệt máu mờ thấm qua.

Cuối cùng tôi cũng dừng lại, bà gần như không còn sức để phản ứng nữa, những giọt mồ hôi và nước mắt hòa lẫn với nhau, chảy dài trên khuôn mặt bị che kín. Cặp chân run lên cầm cập vì mỏi và đau đớn, và như thể đang cố gắng chống đỡ khối mông khổng lồ bị tổn thương nặng nề phía trên. Lần này tôi vẫn bịt mắt, chỉ kéo cái giẻ bịt miệng bà ra, mỉm cười nói.

"- Một phút."

Mẹ tôi, với giọng nói run rẩy, yếu ớt, gần như đã bị bẻ gẫy hoàn toàn ý chí và thậm chí cả bản chất con người bên trong bà.

“- Xin con.. hãy thương xót cho bà già này…. Mẹ sẽ làm bất cứ điều gì con muốn, bất kể lúc nào, bất kể ở đâu, sẽ học cách làm cho con hài lòng...".

Giọng bà run lên, nước mắt rơi dài, đầy đau đớn và xấu hổ.

“- Cái mạng này đã là của con.. Một món đồ chơi, hay một nô lệ tình dục, hay bất cứ thứ gì con muốn. Xin hãy thương xót… xin ban cho mẹ cơ hội để mẹ phục vụ con bằng tất cả những gì còn lại của cái thân già này….”

"- Tốt hơn lần trước nhiều, nhưng có lẽ vẫn cần cố gắng thêm. Hả miệng ra nào" . Tôi cười nhạt.

"- Làm ơn…". Bà chưa nói hết câu đã bị tôi nhét lại cái giẻ vào miệng.

Trận đòn tiếp theo bắt đầu, lần này nhịp roi của tôi chậm lại nhưng mỗi cú đánh đều mang theo một sức mạnh tàn bạo, tập trung vào các vùng đã ra máu, nơi mà những vệt đỏ đã thấm qua lớp vải quần lụa. Mỗi nhát roi như một lưỡi dao, mở rộng thêm những vết thương đã có, làm cho máu chảy nhiều hơn, tạo nên một bức tranh của sự tàn nhẫn và đau đớn. Tôi thấy sự co giật của cơ thể bà, những tiếng rên rỉ bị nén chặt sau tấm giẻ bịt miệng, những giọt nước mắt không ngừng chảy xuống, hòa lẫn với máu và mồ hôi.

Sau khi đã "chăm sóc" kỹ lưỡng các vết thương mở, tôi bắt đầu chuyển hướng, nhắm vào cái khe giữa hai mông, nơi có lỗ hậu và cái lồn sau khi được sử dụng còn chưa khô hẳn. Đây là khu vực vô cùng nhạy cảm và dễ tổn thương, mỗi cú đánh vào đó đều như một sự tra tấn đặc biệt. Sau vài phát ban đầu chệch mục tiêu, các làn roi của tôi bắt đầu tìm đến trúng đích ngày càng nhiều hơn. Những vết cắt từ roi bắt đầu xuất hiện trên mép âm đạo của bà, mỗi vết cắt như một nhát dao nhỏ, làm bà rú dài vì đau đớn.

Khi một trong các vết cắt đó tìm đến trúng hạt le của mẹ, như muốn chẻ nó ra làm đôi, bà không thể kiềm chế được tiếng rít dài đầy đau đớn, như một lời kêu cứu vô vọng giữa bốn bức tường im lặng. Người đàn bà đáng thương, trong tư thế bị trói buộc, cố gắng co giật cơ thể như một phản ứng tuyệt vọng để tìm cách giảm đau đớn, nhưng mọi nỗ lực đều vô nghĩa. Bà quằn quại, cơ thể run lên từng đợt, những giọt nước mắt chảy dài qua lớp vải bịt mắt, làm ướt đẫm khuôn mặt đầy những nếp nhăn của nỗi đau. Tiếng rên la của bà, dù bị giẻ bịt miệng nén lại, vẫn thoát ra như những tiếng kêu thảm thiết, đầy tuyệt vọng.

Tôi nghĩ có lẽ đã đến lúc dừng lại, nếu tiếp tục thì phần thân dưới của bà ấy chắc sẽ nát hết không còn lại gì để mà chơi. Nghĩ vậy, tôi tháo cả cái quần lót bịt mắt và cái giẻ trong miệng bà ra, nâng cằm bà lên để bà nhìn thẳng vào tôi.

Ánh mắt bà đầy sự đau đớn và tuyệt vọng, giọng bà run rẩy yếu ớt, nhưng lời nói thì đầy sự đĩ thỏa và gợi dục, xen lẫn những cảm xúc tột cùng của sự nhục nhã là một sự van xin không còn giữ lại chút nhân phẩm nào.

"- Xin con.… đừng phá hủy cơ thể đáng thương của bà già này... Mẹ sẽ banh ra cho con chơi bất cứ lúc nào con muốn, mọi lỗ, mọi ngóc ngách, mọi bí mật mà con muốn khám phá... Xin đừng làm cho chúng không còn dùng được nữa, Xin hãy thương xót cho con đĩ già này được giữ lại lồn vú và cơ thể của mình để phục vụ con”

Bà tiếp tục, giọng nói như một lời cầu xin đầy tuyệt vọng

"- Mẹ sẽ học cách làm cho con hài lòng, chỉ cần con dạy dỗ chỉ bảo cho con đĩ già này cần phải làm gì…. Con hãy khám phá mọi ngóc ngách, mọi cái lỗ của cơ thể già nua nhưng còn hữu dụng này trước khi phá hủy nó… từ những chỗ nhạy cảm nhất đến những bí mật sâu kín nhất của mẹ, tất cả là do con định đoạt... Xin con, đừng làm hỏng mẹ, để mẹ có thể tiếp tục phục vụ con, để mẹ là một công cụ giải trí cho con, một nô lệ tình dục, một con đĩ luôn sẵn sàng, hay bất cứ thứ gì con muốn... Xin con, hãy cho con đĩ già này một cơ hội...làm ơn thương xót…mẹ không chịu nỗi nữa"

Mỗi lời bà nói ra đều như một sự chào mời đầy nhục nhã, một sự phản bội đến chính bản thân bà, một sự khuất phục hoàn toàn trước sự tàn nhẫn của tôi. Tôi không nhận ra người đàn bà từng là mẹ nuôi đang ở trước mặt mình nữa. Một cơ thể nhếch nhác, tóc tai quần áo bết lại, nhòe nhoẹt mồ hôi lẫn máu và nước mắt. Mùi mồ hôi, mùi tinh dịch, mùi máu quyện với mùi nước hoa và lớp trang điểm tạo thành thứ mùi nồng nồng hơi ngai ngái vô cùng kích dục. Cộng thêm những lời đĩ thỏa vừa phát ra từ miệng người đàn bà ấy làm dương vật của tôi nhanh chóng cứng lại.

“- Ngoan lắm”

Tôi bóp miệng bà ra, nhét cái dương vật đang cương cứng đỏ ửng vào cắm ngập hoàn toàn trong đó.

“- Lần này tao muốn mày phải nuốt hết. Một con đĩ già phải nhận biết được mùi vị chủ nhân của nó”

.....
 
Sửa lần cuối:
javhd

Truyện Sex Mới

X
Top