Chiều nghiêng bóng ngả trên lối vắng, gió rưng rưng thổi thoảng hương xưa.
Mây trôi chẳng đợi ai vừa, lá rơi lặng lẽ như thừa niềm đau.
Ngày em bước qua câu từ biệt, nắng trên vai cũng biết ngập ngừng.
Chân ai vụn vỡ âm thầm, hồn ai sót lại giữa tầng không tên.
Cây không gió mà nghiêng xao xác, phố không người mà nhói trong tim.
Tôi về lối cũ im lìm, chạm vào kỷ niệm còn tìm thấy nhau.
Nghe thổn thức bên màu cỏ úa, dẫu bao mùa cũng hóa mông lung.
Tay từng chạm đáy trời chung, giờ như hư ảnh trôi cùng nắng qua.
Trăng nghiêng xuống nhòa trong mắt nhớ, bóng tôi dài kéo vỡ âm vang.
Giấc mơ rách nửa đêm tàn, lời chưa nói đã úa vàng tim non.
Tình không lỗi, chỉ buồn không kịp, giấc mộng xưa chẳng tiếp ngày sau.
Lặng im cũng đã thay lời, lối xưa giờ đã không người cùng tôi.
Mây trôi chẳng đợi ai vừa, lá rơi lặng lẽ như thừa niềm đau.
Ngày em bước qua câu từ biệt, nắng trên vai cũng biết ngập ngừng.
Chân ai vụn vỡ âm thầm, hồn ai sót lại giữa tầng không tên.
Cây không gió mà nghiêng xao xác, phố không người mà nhói trong tim.
Tôi về lối cũ im lìm, chạm vào kỷ niệm còn tìm thấy nhau.
Nghe thổn thức bên màu cỏ úa, dẫu bao mùa cũng hóa mông lung.
Tay từng chạm đáy trời chung, giờ như hư ảnh trôi cùng nắng qua.
Trăng nghiêng xuống nhòa trong mắt nhớ, bóng tôi dài kéo vỡ âm vang.
Giấc mơ rách nửa đêm tàn, lời chưa nói đã úa vàng tim non.
Tình không lỗi, chỉ buồn không kịp, giấc mộng xưa chẳng tiếp ngày sau.
Lặng im cũng đã thay lời, lối xưa giờ đã không người cùng tôi.
Sửa lần cuối: