Năm tuổi, có lẽ giờ tôi chỉ có thể nói như thế cho những thất bát hiện tại của bản thân. Mặc dù là làm ăn chân chính, không phải cờ bạc cá độ báo nhà nhưng con số nợ mà cả đời lăn lưng ra làm không đủ trả đổ xuống đầu làm tôi kiệt sức.
Biết là làm ăn có lúc nọ lúc kia, lúc chìm lúc nổi nhưng bài học đầu tiên lại là bài học quá đắt, chắc sẽ nhớ mãi cảm giác bất lực đứng nhìn đống phế vật mà trào nước mắt, nghĩ đến vợ con chỉ muốn chạy về nhà mà không dám. Vẫn phải cứng rắn tìm mọi cách, mọi phương án để mong gỡ gạc được chút nào hay chút đó.
Một mình lạc lõng giữa đất nước xa lạ, đối mặt với hàng loạt các thủ tục pháp lý, với nguy hiểm có thể rình rập, liệu có đáng hay không.
Nhưng biết làm sao được, còn nước còn tát mặc dù thấy mọi thứ quá mịt mờ.
Ngã ở đâu đứng lên ở đấy! Hy vọng và chờ đợi!
Biết là làm ăn có lúc nọ lúc kia, lúc chìm lúc nổi nhưng bài học đầu tiên lại là bài học quá đắt, chắc sẽ nhớ mãi cảm giác bất lực đứng nhìn đống phế vật mà trào nước mắt, nghĩ đến vợ con chỉ muốn chạy về nhà mà không dám. Vẫn phải cứng rắn tìm mọi cách, mọi phương án để mong gỡ gạc được chút nào hay chút đó.
Một mình lạc lõng giữa đất nước xa lạ, đối mặt với hàng loạt các thủ tục pháp lý, với nguy hiểm có thể rình rập, liệu có đáng hay không.
Nhưng biết làm sao được, còn nước còn tát mặc dù thấy mọi thứ quá mịt mờ.
Ngã ở đâu đứng lên ở đấy! Hy vọng và chờ đợi!