@Sweet Candy
Đề nghị đồng dâm cày ngày cày đêm viết cho nhanh, chứ ae ko thể hoãn sự sung sướng này lại được lâu đâu.
Đề nghị đồng dâm cày ngày cày đêm viết cho nhanh, chứ ae ko thể hoãn sự sung sướng này lại được lâu đâu.
Yesssss em đang cố… khoai phết dó anh@Sweet Candy
Đề nghị đồng dâm cày ngày cày đêm viết cho nhanh, chứ ae ko thể hoãn sự sung sướng này lại được lâu đâu.
Đọc rồi mới có cảm xúcGiờ còn ko có cảm xúc đọc luôn á.![]()
Thôi khi nào có cảm xúc lại thì đọc :vĐọc rồi mới có cảm xúc
CHƯƠNG 4 - Sự lựa chọn của một người vợ yêu chồng (P3)
Một đêm lạnh của 2 tháng sau…
- Umnn…mmm…. a…..ummm…
Tôi nằm sấp, má áp vào gối, cảm nhận sự mơn trớn dọc sống lưng và hơi thở ấm nóng của anh phả sau gáy.
Chồng tôi, anh ấy dùng cơ thể rắn chắc cao lớn của mình phủ lên toàn bộ cơ thể tôi, áp lồng ngực vào lưng tôi, từ từ - chậm rãi mà tiến thẳng vào bên trong.
Anh nhẹ nhàng, đưa đẩy hông mình. Mỗi nhịp đẩy đều khiến tôi tê dại. Tôi trở nên mơ hồ, ướt át. Sự sung sướng khiến tôi mất kiểm soát, miệng không ngừng rên rỉ, cơ thể nóng bừng ướt đẫm mồ hôi…
Bất chợt, bàn tay anh siết lấy cổ tôi. Tôi giật mình cố vùng vẫy, rướn cổ lên muốn tìm kiếm chút hơi thở của sự sống. Tôi đã nghẹt thở trong khoảnh khắc ấy.
Cảm giác không thở được làm tôi sợ hãi. Nhưng cũng chính tư thế không thể phản kháng này lại khiến từng tế bào sống trong tôi nóng rực. Sự mê loạn và suy nghĩ “bị chiếm lĩnh” khiến tôi dâng trào cảm xúc…..
- Aaaaaaa………
Anh mạnh mẽ, tàn bạo giáng xuống từng cú thúc, chiếm lĩnh toàn bộ không gian chật chội bên trong. Áp sát tai tôi, anh liếm láp rồi nhẹ nhàng cắn xuống vành tai, giọng trầm khản vì ham muốn nói với tôi:
“Tưởng tượng đi… có thêm một thằng nữa quỳ trước mặt em, tống B vào miệng em. Sao? Còn rên rỉ được như này nữa không hả???”
Tay anh bóp chặt cổ tôi, dùng 2 ngón tay của mình tống thẳng vào miệng tôi. Anh đang sex và tưởng tượng. Càng thúc càng sâu. Càng dữ dội.
“Em sướng lắm đúng không?”
“Đừng rên nữa… Em nói đi. Em rất thích đúng không?”
Sự kích thích khiến tâm trí tôi bấn loạn….. Tôi muốn nói rằng tôi chỉ cần chồng mình là đủ. Lời chưa kịp nói tôi đã cảm thấy hơi thở càng lúc càng gấp gáp của anh…
“Anh muốn nhìn em bị anh và thằng khác lấp đầy, há miệng rên rỉ như một con đĩ…Anh muốn…”
- Câm miệng…!!!
Anh sửng sốt. Tôi tức giận.
Tôi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay anh, trèo lên trên và làm chủ cuộc chơi.
Tôi nhìn thẳng chồng mình, ánh mắt rực lửa mang theo sự tức giận. Không hề giấu giếm. Không chút dịu dàng. Không muốn chờ đợi. Tôi cúi xuống, mang tất cả sự giận dữ của mình cắn thật mạnh vào môi anh. Chỉ đến khi nghe tiếng anh hét lên vì đau tôi mới thoả mãn buông bỏ.
Tôi ngồi dậy, ánh đèn mờ cùng mùi da thịt khiến không gian ngập trong sắc dục. Một lần nữa tôi nhìn chồng mình, nhưng ánh mắt tôi là yêu thương vô bờ bến…
Tôi siết thật chặt. Và bắt đầu đong đưa…
Thật nhẹ nhàng… Thật chậm... Thật sâu... Từng chút…từng chút một..…nhịp nhàng cùng anh lạc vào cơn mê loạn.
- Ahmmm….ummm….phê quá……Chồng ơi…. Chỗ đó khó chịu quá……..umn…
“Sướng lắm không? Có thích vừa cưỡi ngựa, vừa bú B thằng khác không???”
Tôi giả vờ lơ đãng, cảm thụ từng cái va chạm trên mỗi tấc da thịt mà rên rỉ….
“Dâm quá. Vợ anh đẹp quá…chúng nó sẽ phát điên vì sung sướng khi được tống B vào miệng em đấy. Vừa được chồng đ.i.t vừa được bú B lạ sướng không chịu được đúng không?”
Trong cơn khoái cảm cực độ, tôi hé mở đôi mắt nhìn chồng rồi dừng động tác lại… tức giận khiêu khích anh:
- Thích chứ…
- Em muốn nhẹ nhàng liếm láp đầu khấc anh ấy giống như làm cho chồng…
- Em… em muốn mơn trớn, mềm mại liếm rồi nút thật sâu …..aaaaaa…..ummm….
- Anh ấy có thích nút cán không chồng? Em muốn nuốt sâu nó vào trong miệng. Em sẽ làm thật nhẹ. Thật sâu. Sẽ không đau….a….aaaa…mmm…
Tôi thách thức anh bằng những động tác lắc hông, đưa đẩy không có điểm dừng. Nóng bỏng đầy khêu gợi khiêu khích anh. Tôi muốn anh tức giận, ghen tuông….muốn anh phát điên khi tưởng tượng cảnh tôi cùng người khác.
- …umm…em không chịu được mất … em sướng quá chồng ơi….
- Anh đoán xem, anh ấy có muốn nghe âm thanh ướt át khi thằng nhỏ ra vào trong miệng em không? Có muốn em nhấp mạnh ntn trên người anh ấy không….aaaaaaaaaaaa…
- Chồng ơi… em chịu hết nổi rồi……Aaaaaaaaaaa……..
Một luồng điện chạy dọc sống lưng. Tôi không thể kiểm soát được mình nữa. Cơn cực khoái khiến toàn thân tôi co thắt dữ dội, tôi co giật liên hồi, từng nhịp co bóp siết lấy anh không buông….
………
- …. Em……em lên đỉnh rồi……
Tôi lặng yên vài giây… cảm nhận dư vị của sự sung sướng…rồi từ từ mở mắt, mơ màng nhìn chồng mình…
Tôi run rẩy khi thấy lửa giận phừng phừng, đỏ rực trong ánh mắt anh… Anh vì sao lại tức giận…???
CHƯƠNG 5 – SOME (P1)
Ting… Ting…
Tiếng chuông cửa vang lên khiến trái tim vốn cảm xúc của tôi lại thêm thổn thức.
Tôi không sợ. Nhưng tôi có run. Có mong chờ.
Khoảnh khắc tôi đưa tay ra… cảm giác áy náy khiến tôi do dự.
Ting…Ting…
Haizzz…. Dù sao cũng phải chén, thôi thì xấu đẹp gì cũng nhá tạm vậy.
Tôi xoay nắm cửa…
Chậm rãi kéo cánh cửa chia cắt chúng tôi ra. Tôi biết rõ… khi cánh cửa được mở ra thì mọi giới hạn sẽ được phá vỡ.
Nhưng giây phút này… Tôi muốn mở nó ra.
Tôi hiểu bản thân mình muốn gì. Tôi đã sẵn sàng. Và sẽ không do dự nữa.
<…. tĩnh lặng…….>
- Chào em…
“Vâng. Em chào anh nhé. Anh vào đi ạ”
Moá… Hời to rồi. Đẹp trai dữ vậy. Chẹp. Chẹp.
Tịnh tâm. Phải tịnh tâm. Không được rẻ tiền. Phải giữ khí chất.
Tôi lùi lại, anh lách nhẹ chậm rãi bước vào. Tôi hít sâu một hơi rồi thở nhẹ…
ĐÓNG CỬA.
Xoay người bước vào, tôi thấy anh đang ngồi trên ghế. Nói không run là tự lừa dối chính mình. Tôi run thật sự.
Tôi bước chậm đến trước mặt anh, muốn nói rõ suy nghĩ của mình. Tôi nghĩ nói rõ để không phải lằng nhằng về sau, cũng là để tôi che giấu cái run rẩy trong tâm trí.
“Em muốn nói chuyện”
- Ồ… rất thẳng thắn. Em muốn nói gì nào???
Hắn nhìn tôi với ánh mắt rất thích thú. Liếc nhẹ rồi cười mỉm. Đúng chất Badboy.
Mà Badboy thì luôn có sức hút rất mạnh!!!
Thật khổ tâm cho một đứa không mê zai đẹp nhưng lại u mê khí chất của zai đểu như tôi mà.
Tịnh tâm. Nhất định phải tịnh tâm!!!
“Em không muốn chúng ta hôn nhau. Em cũng không muốn anh…” - phút chốc tôi thấy mặt mình nóng bừng bừng, ngại ngùng tôi nói tiếp:
“Em không muốn anh dùng miệng và … lưỡi”
“Em … em… cũng sẽ làm như vậy”
Giờ phút này… ngại ngùng, xấu hổ gì thì cũng mất hết mặt mũi rồi. Tôi không dám nhìn thẳng vào hắn nữa, bâng quơ nhìn đại một góc nào đó.
Còn hắn… thì bật cười.
Tôi chỉ nghe được tiếng hơi được bật ra. Tôi không nghe được tiếng cười của hắn. Nhưng tôi có thể hình dung ra điệu hộ đó…Đậm chất badboy.
- Thật thú vị cô bé. Lần đầu anh thấy dân chơi some đưa ra yêu cầu vô lý như vậy. Em đã thật sự sẵn sàng chưa? Anh vì sao phải đồng ý điều đó?
“Em đã sẵn sàng. Nhưng anh không đồng ý em sẽ không chơi. Em có quyền được lựa chọn”
Hắn im lặng nhìn tôi…
“À… Em không thích và rất ghét sự im lặng. Với em điều đó là không tôn trọng em. Em out game. Anh về được rồi”
Tôi dứt khoát xoay người ra hướng cửa. Nói đúng là tôi đi ra mở cửa tiễn khách. Nói thô là đuổi khách về.
Nhưng cú xoay người còn chưa kịp đứng vững để bước đi… thì bất chợt, tôi bị kéo ngược lại. Nhanh. Mạnh. Gọn gàng. Dứt khoát.
Sự va chạm bất ngờ khiến tôi bị đau. Hắn nhìn tôi rồi nói:
- Đàn ông không thích bị thách thức đâu. Em trông vậy mà thiếu tinh tế nhỉ?
“A bỏ tay ra khỏi người em. Em đau rồi”
<….im im….>
“Đau thật. Ở thắt lưng”
Lần này hắn thả lỏng bàn tay. Nhưng lại siết chặt vòng tay mà ôm lấy eo tôi thật chặt, như thể không cho tôi có cơ hội chạy thoát.
“Anh có ý gì? Bản lĩnh của anh là cưỡng ép phụ nữ à?”
- Có người đang thách thức bản lĩnh đàn ông của anh. Anh cần chứng minh điều ngược lại.
Tôi vùng vẫy, vừa cố đẩy hắn ra, vừa phản biện:
“Em không phải thách thức anh. Em chỉ đưa ra điều kiện của mình…”
“Aaaaaa…….”
Hắn cưỡng ép tôi bằng một nụ hôn. Cũng may tôi kịp né nụ hôn bất ngờ của hắn bằng cái xoay mặt của mình. Nhưng lại vô tình để cho “nó” trượt xuống cổ.
Không. Không phải vô tình. Cũng không phải chỉ là một cái chạm nhẹ. Tôi rất rõ…bản thân là đang bị… Cắn.
Tôi rùng mình. Cảm giác vừa đau, vừa lạ lẫm khiến tôi sợ hãi….
“Anh là chó hay sao mà cứ thích cắn bậy vậy???”
Sức công phá của ngôn từ thật sự có hiệu quả. Mọi động tác bá đạo dừng lại ngay lập tức.
Hắn im lặng rồi đưa ánh mắt trực diện về phía tôi. Tự nhiên tôi thấy run run, hắn mà manh động chắc tôi hy sinh quá.
Mải miết suy nghĩ về tính mạng của mình thì tôi nghe thấy hắn nói:
- Anh thích làm chó. Mũi chó rất thính, ngửi thấy mùi thịt thơm là hành động luôn. Cắn. Nhấm nháp. Ăn sạch sẽ mới thôi. Ăn bằng chán mới dừng.
Tôi rùng mình. Lần này là tôi sợ thật. Sự sợ hãi thể hiện qua ánh mắt tôi - không chút giấu giếm.
“Anh… kinh tởm. Tránh ra. Tôi muốn gọi chồng tôi”
Tôi càng vùng vẫy hắn càng siết mạnh vòng tay, giữ chặt lấy eo tôi. Càng cố thoát ra càng bị hắn kéo lại gần hơn.
“Khốn nạn. Anh hoá ra chỉ làm được có vậy thôi hả. Giỏi thì làm tôi tự nguyện chấp nhận, chứ cưỡng ép chỉ dành cho những kẻ thiếu bản lĩnh thôi….Anh bỏ…”
“Aaaaaaa…..”
Kkkkkkk đọc phần mới thử đi anhthích P4 ! Đang cuốn nhưng chắc hông phải dân some nên hơi bị nổi da gà !
![]()
Em vừa up ạhóng phần tiếp theo
Chết mất thôi hehe re reCHƯƠNG 6 – SOME (P2)
Rầmmmm.....
Một tiếng “rầm” khẽ vang lên trong không gian im lặng.
Tôi... ngã... ngửa.
Đây không phải bản ngã của phim ngôn tình. Mà là “ngã thật sự”...
Đau quá....
Đau cả tự trọng lẫn cột sống... chỉ vì cái trò kéo đẩy hỗn loạn vừa rồi.
Một cơn nhói buốt chạy dọc sống lưng khiến tôi bỗng dưng… trắng xoá. Không còn nhớ nổi điều gì, ngoài cảm giác đau đến tê dại.
“Đau quá…” - Tôi nhìn hắn, ấm ức đến phát khóc. Mà khóc thật rồi còn đâu.
Hắn vội vàng đỡ tôi dậy.
Một tay xoa nhẹ thắt lưng.
Một tay vòng ra trước, giữ thật chặt... để tôi tựa vào lòng.
- Tự nhiên chống đối anh làm gì rồi quay đơ ra đấy.
<...tôi sụt sịt...>
- Mà thịt em dày như này sao mà dễ đau thế được?
Hắn liếc nhìn tôi, khoái trí trêu ghẹo:
- Hay là.... em định ủ mưu để ngã vào lòng anh đúng không???
Tôi đẩy anh ta ra, giận dữ phản bác:
“Nếu không phải anh hiếp dâm tôi, thì tôi làm sao có thể ngã sai tư thế như vậy được. Tránh ra.”
Hắn bật cười thành tiếng...
Còn tôi kìm nén cơn giận dữ, nén cơn đau, khệ nệ đứng dậy, cắn răng bước về phía đầu giường - ở đó có điện thoại của tôi. Tôi cần gọi điện cho chồng.
Khoảnh khắc chuẩn bị với tới... thì bỗng dưng tôi thấy cả cơ thể mình được nhấc bổng lên.
Anh ta... vậy mà lại bếch được cục thịt mỡ như tôi???
Còn chưa kịp phản ứng thì tôi thấy mình được đặt gọn xuống giường.
Ôi cái nệm êm ái vô cùng... Thật là thoải mái.
- Em định gọi chồng em hả?
“Đúng”
- Muốn some luôn à? Máu thế. Anh không ngờ em lại dâm như thế luôn đấy.
“Anh... Anh bị bại não à? Đừng có ảo tưởng. Tôi gọi chồng tôi về để kết thúc cuộc chơi. Ai thèm...”
“Ưmm.....”
Anh ta...
Cưỡng hôn tôi….
Tôi sửng sốt. Bất ngờ. Rồi lý trí đẩy mạnh ra. Cố gắng vùng vẫy để bảo vệ nguyên tắc của mình.
Thế nhưng... thật sự không thể nào kháng cự nổi. Thậm chí tôi còn xuýt tắc thở.
Thôi mệt quá rồi. An toàn tính mạng là trên hết.
Người ta quên mình vì chính nghĩa… còn được tôn vinh.
Chứ tôi mà quyên sinh vì some… thì nhục lắm.
Một người sợ chết nhục.
Một người mải miết hôn...
“Áaaa.…..”
“Anh là chó giống gì mà cứ cắn bậy suốt ngày vậy hả?”
<...tức giận...>
- Em bình thường khi hôn cũng lơ đãng như vậy à?
<......im im......>
- Không phải ai cũng được đãi ngộ cao như em đâu. Không biết trân trọng.
“Bị chó cắn là đãi ngộ rất cao à?”
Hả hê với cú đáp đầy sát thương của mình, tôi hưng phấn mà liếc mắt nhìn qua phía hắn...
Gì đây? Tức giận thật rồi sao??? Ực...
“Hì. Tôi không có ý so sánh anh với….. con Bull”
“Là trêu thui…hì hì”
- Em coi sự nghiêm túc của tôi là trò đùa của em???
Tôi nghe rõ cái giận thật của hắn, tự nhiên cảm thấy chút áy náy hình như tôi hơi quá rồi...
“Tôi tưởng có thể nói vậy nên mới nói.”
<…ngập ngừng…>
“Tôi xin lỗi. Không phải tôi cố ý xúc phạm. Tôi…ưmmm…”
Anh ta..... sao lại hôn nữa vậy???
Thằng cha này, cố tình gài giận dỗi để chiếm tiện nghi. Đúng là lãng phí lời xin lỗi. Phí phạm cả áy náy luôn… Hừ…
Biết rõ là vậy, nhưng tôi của khoảnh khắc này... lại không còn bướng bỉnh nữa. Chỉ là yên vị để anh ta chiếm lĩnh.
Không phản đối. Cũng không đáp lại.
- HÔN anh...!!!
Đây không phải mời gọi.
Chẳng lẽ là MỆNH LỆNH??? Wtf…
Kẻ hiếp dâm còn bắt nạn nhân tự dâng hiến???
Tôi đưa ánh mắt ngang bướng nhìn hắn không thoả hiệp. Nhưng lại bị chính ánh mắt hắn quật ngã “thêm lần nữa”.
Mắt hắn sao lại…hoá đỏ rồi???
Giống như một ly vang đỏ…
Tôi muốn say một lần... thật ngọt!!!
Nụ hôn này, hắn hôn… Rất thật. Rất tình.
Miên man như mê cung không lối thoát.
Nếu còn độc thân, tôi chắc chắn không bỏ lỡ. Còn hiện tại, tôi hiểu rõ:
Đâu là giới hạn… bản thân không nên vượt qua.
HÔN ANH… TÔI MUỐN THỬ.
Nhưng không có dũng cảm để đáp lại.
Bởi nụ hôn ấy, với một người phụ nữ giàu cảm xúc như tôi… thì không phải chỉ là sex.
Với tôi, hôn… là trao yêu thương!!!
Anh chỉ là một thoáng trải nghiệm. Một món ăn lạ đầy hấp dẫn. Chỉ vậy thôi.
“TÔI KHÔNG CÓ CẢM XÚC”
Anh giật mình lơ đãng - Tôi nhẹ nhàng không chút xót xa…
“Tôi nghĩ dừng ở đây được rồi. Tôi sẽ gọi chồng tôi để nói chuyện. Anh cứ về trước đi”
<… lặng yên…>
Không gian tĩnh lặng đến mức... tôi nghe được cả tiếng hơi thở của sự chán ghét cực độ.
Vậy cũng tốt, tôi vẫn là… tôi duy nhất của chồng mình.
Khi mọi chuyện tưởng chừng cứ vậy mà kết thúc, bất chợt anh lên tiếng khiến tôi bàng hoàng, sửng sốt:
- Mọi chuyện… cứ để sau đêm nay… rồi tính.
Rồi cựa mình. Phủ lấp toàn bộ cơ thể tôi…
Khoảnh khắc này, anh ta không giống như đang thưởng thức mùi vị của một món ăn mới. Anh ta thật sự đã tức giận…
Điên cuồng chiếm hữu. Không chút xót thương…
“Đau…..”
Nụ hôn này quá nhiều cảm xúc. Quá đỗi mãnh liệt. Bá đạo chiếm giữ. Không khoan nhượng. Không thương xót. Chỉ có dục vọng hắn và sự mất kiểm soát của tôi…
Tôi cứ như vậy…
Từng bước mà tan vào dục vọng không lối thoát…
Đỉnh này chỉ là khởi động thui àlời nói thật từ đáy lòng mình "...... em lên đỉnh rồi anh ơi ......"
Hehe… đừng vội chết, em còn dăm ba nhát dao nữaChết mất thôi hehe re re
á à không lối thoát hay không muốn thoát em ơi kkkkCHƯƠNG 6 – SOME (P2)
Rầmmmm.....
Một tiếng “rầm” khẽ vang lên trong không gian im lặng.
Tôi... ngã... ngửa.
Đây không phải bản ngã của phim ngôn tình. Mà là “ngã thật sự”...
Đau quá....
Đau cả tự trọng lẫn cột sống... chỉ vì cái trò kéo đẩy hỗn loạn vừa rồi.
Một cơn nhói buốt chạy dọc sống lưng khiến tôi bỗng dưng… trắng xoá. Không còn nhớ nổi điều gì, ngoài cảm giác đau đến tê dại.
“Đau quá…” - Tôi nhìn hắn, ấm ức đến phát khóc. Mà khóc thật rồi còn đâu.
Hắn vội vàng đỡ tôi dậy.
Một tay xoa nhẹ thắt lưng.
Một tay vòng ra trước, giữ thật chặt... để tôi tựa vào lòng.
- Tự nhiên chống đối anh làm gì rồi quay đơ ra đấy.
<...tôi sụt sịt...>
- Mà thịt em dày như này sao mà dễ đau thế được?
Hắn liếc nhìn tôi, khoái trí trêu ghẹo:
- Hay là.... em định ủ mưu để ngã vào lòng anh đúng không???
Tôi đẩy anh ta ra, giận dữ phản bác:
“Nếu không phải anh hiếp dâm tôi, thì tôi làm sao có thể ngã sai tư thế như vậy được. Tránh ra.”
Hắn bật cười thành tiếng...
Còn tôi kìm nén cơn giận dữ, nén cơn đau, khệ nệ đứng dậy, cắn răng bước về phía đầu giường - ở đó có điện thoại của tôi. Tôi cần gọi điện cho chồng.
Khoảnh khắc chuẩn bị với tới... thì bỗng dưng tôi thấy cả cơ thể mình được nhấc bổng lên.
Anh ta... vậy mà lại bếch được cục thịt mỡ như tôi???
Còn chưa kịp phản ứng thì tôi thấy mình được đặt gọn xuống giường.
Ôi cái nệm êm ái vô cùng... Thật là thoải mái.
- Em định gọi chồng em hả?
“Đúng”
- Muốn some luôn à? Máu thế. Anh không ngờ em lại dâm như thế luôn đấy.
“Anh... Anh bị bại não à? Đừng có ảo tưởng. Tôi gọi chồng tôi về để kết thúc cuộc chơi. Ai thèm...”
“Ưmm.....”
Anh ta...
Cưỡng hôn tôi….
Tôi sửng sốt. Bất ngờ. Rồi lý trí đẩy mạnh ra. Cố gắng vùng vẫy để bảo vệ nguyên tắc của mình.
Thế nhưng... thật sự không thể nào kháng cự nổi. Thậm chí tôi còn xuýt tắc thở.
Thôi mệt quá rồi. An toàn tính mạng là trên hết.
Người ta quên mình vì chính nghĩa… còn được tôn vinh.
Chứ tôi mà quyên sinh vì some… thì nhục lắm.
Một người sợ chết nhục.
Một người mải miết hôn...
“Áaaa.…..”
“Anh là chó giống gì mà cứ cắn bậy suốt ngày vậy hả?”
<...tức giận...>
- Em bình thường khi hôn cũng lơ đãng như vậy à?
<......im im......>
- Không phải ai cũng được đãi ngộ cao như em đâu. Không biết trân trọng.
“Bị chó cắn là đãi ngộ rất cao à?”
Hả hê với cú đáp đầy sát thương của mình, tôi hưng phấn mà liếc mắt nhìn qua phía hắn...
Gì đây? Tức giận thật rồi sao??? Ực...
“Hì. Tôi không có ý so sánh anh với….. con Bull”
“Là trêu thui…hì hì”
- Em coi sự nghiêm túc của tôi là trò đùa của em???
Tôi nghe rõ cái giận thật của hắn, tự nhiên cảm thấy chút áy náy hình như tôi hơi quá rồi...
“Tôi tưởng có thể nói vậy nên mới nói.”
<…ngập ngừng…>
“Tôi xin lỗi. Không phải tôi cố ý xúc phạm. Tôi…ưmmm…”
Anh ta..... sao lại hôn nữa vậy???
Thằng cha này, cố tình gài giận dỗi để chiếm tiện nghi. Đúng là lãng phí lời xin lỗi. Phí phạm cả áy náy luôn… Hừ…
Biết rõ là vậy, nhưng tôi của khoảnh khắc này... lại không còn bướng bỉnh nữa. Chỉ là yên vị để anh ta chiếm lĩnh.
Không phản đối. Cũng không đáp lại.
- HÔN anh...!!!
Đây không phải mời gọi.
Chẳng lẽ là MỆNH LỆNH??? Wtf…
Kẻ hiếp dâm còn bắt nạn nhân tự dâng hiến???
Tôi đưa ánh mắt ngang bướng nhìn hắn không thoả hiệp. Nhưng lại bị chính ánh mắt hắn quật ngã “thêm lần nữa”.
Mắt hắn sao lại…hoá đỏ rồi???
Giống như một ly vang đỏ…
Tôi muốn say một lần... thật ngọt!!!
Nụ hôn này, hắn hôn… Rất thật. Rất tình.
Miên man như mê cung không lối thoát.
Nếu còn độc thân, tôi chắc chắn không bỏ lỡ. Còn hiện tại, tôi hiểu rõ:
Đâu là giới hạn… bản thân không nên vượt qua.
HÔN ANH… TÔI MUỐN THỬ.
Nhưng không có dũng cảm để đáp lại.
Bởi nụ hôn ấy, với một người phụ nữ giàu cảm xúc như tôi… thì không phải chỉ là sex.
Với tôi, hôn… là trao yêu thương!!!
Anh chỉ là một thoáng trải nghiệm. Một món ăn lạ đầy hấp dẫn. Chỉ vậy thôi.
“TÔI KHÔNG CÓ CẢM XÚC”
Anh giật mình lơ đãng - Tôi nhẹ nhàng không chút xót xa…
“Tôi nghĩ dừng ở đây được rồi. Tôi sẽ gọi chồng tôi để nói chuyện. Anh cứ về trước đi”
<… lặng yên…>
Không gian tĩnh lặng đến mức... tôi nghe được cả tiếng hơi thở của sự chán ghét cực độ.
Vậy cũng tốt, tôi vẫn là… tôi duy nhất của chồng mình.
Khi mọi chuyện tưởng chừng cứ vậy mà kết thúc, bất chợt anh lên tiếng khiến tôi bàng hoàng, sửng sốt:
- Mọi chuyện… cứ để sau đêm nay… rồi tính.
Rồi cựa mình. Phủ lấp toàn bộ cơ thể tôi…
Khoảnh khắc này, anh ta không giống như đang thưởng thức mùi vị của một món ăn mới. Anh ta thật sự đã tức giận…
Điên cuồng chiếm hữu. Không chút xót thương…
“Đau…..”
Nụ hôn này quá nhiều cảm xúc. Quá đỗi mãnh liệt. Bá đạo chiếm giữ. Không khoan nhượng. Không thương xót. Chỉ có dục vọng hắn và sự mất kiểm soát của tôi…
Tôi cứ như vậy…
Từng bước mà tan vào dục vọng không lối thoát…
Câu trả lời ở P7 nèá à không lối thoát hay không muốn thoát em ơi kkkk
Tiếp đi e ơi. Lôi cuốn quáCâu trả lời ở P7 nè![]()
![]() | SERIES: “Vị của Kẹo” - Vị Ngọt Không Gọi Tên
|
![]() | Yêu lại chính mình
|
![]() | Goicamquyenru cái nick đi với mình tận 10 năm ở thiên địa cũ
|
![]() | Người phụ nữ tên Joy
|
![]() | Dựng tạm cái ghế ... Ngồi chào người quen 😘
|