fb68
68 game bài
32win
nhà cái 789f

Truyện Sáng Tác Em Là Bồn ChứaTinh Của Các Anh

1000000029.webp

01. Tên truyện:
Em Là Bồn Chứa Tinh Của Các Anh

02. Thể loại:
Cao H, Sắc nặng

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Tổng quát nội dung:
Thuở xưa nàng vốn là hồ ly tên Ngọc Cầm vân du đây đó. Đến một huyện nọ, nàng đi dạo trên một con phố vô tình gặp năm chàng trai vô cùng tuấn mỹ, khí chất bất phàm là con của một thương gia giàu có nhất trong vùng. Nàng dùng vẻ đẹp tà mị của mình để câu dẫn họ lên giường với mình để hút tinh lực của họ. Ngày đêm hoan ái, năm người dần trở nên khô khốc, thân thể tiều tuỵ, sắc mặt xanh xao khiến họ nghi ngờ Ngọc Cầm là yêu quái.

Biết là không thể lừa họ được nữa, nàng mới tiết lộ mình chính là hồ ly chuyên hút tinh lực của đàn ông để tu luyện. Khi biết được sự thật, cả năm nam nhân không giận mà còn vui vẻ muốn giúp Ngọc Cầm đạt được ước nguyện khiến nàng thắc mắc tại sao họ biết bị nàng lừa còn hiến dâng cho nàng. Cả năm người cùng nói một cách tha thiết: “Vì chúng tôi đã coi nàng là thê tử của mình.”

Rồi Ngọc Cầm cười cười cho rằng lũ nam nhân này thật si ngốc mới hoá dại như thế.

Đêm hoan ái cuối cùng, cả năm người cùng chết dưới tay nàng. Khi họ chết rồi, Ngọc Cầm mới bồi hồi nghĩ lại ngày đêm mặn nồng cùng các chàng trai, những lời nói đầy yêu thương khi ân ái với năm người đã khiến nàng thảng thốt nhận ra tình yêu cả năm chàng trai đối với nàng tựa như biển lớn. Nàng hồ ly Ngọc Cầm hết sức ân hận và day dứt vì đã làm tổn hại đến các chàng trai nên đã thề nguyện kiếp sau sẽ làm vợ của cả năm người và chấp nhận mọi sự trừng phạt của họ lên mình.

Thế là trải qua mấy kiếp nàng hồ ly Ngọc Cầm bị giam giữ trong Địa ngục để chịu mọi hình phạt nàng đã gây ra lúc còn sống, đến khi mãn hạn tù thì Ngọc Cầm được thả ra và phải chịu luân hồi để lãnh nghiệp báo. Sang kiếp khác nàng hồ ly và năm nam nhân gặp lại nhau…

05. Nhân vật:
Kha Trúc Ly​
 
Chương 01: Mở đầu

Trên chiếc giường lớn xa hoa, một nam nhân mặc quần áo hoàn chỉnh ngồi ở trên giường, trên người anh có một cô bé toàn thân trần trụi, theo động tác nửa người dưới của nam nhân, chỗ giao hợp của hai người gắt gao dính nhau và phát ra tiếng va chạm mãnh liệt.

"Tôi từ bỏ... dừng lại... huhu..." Cô bé có mái tóc đen dài óng ả độ tuổi mười sáu nắm chặt bả vai người nam vô lực khóc nức nở, chỉ hy vọng anh dừng lại động tác.

"Đừng hòng rời khỏi bọn anh... Trúc Ly..." Nam nhân nói xong nhìn về phía cô bé trong lòng ngực, hai mắt ngăm đen vì nhiễm tình dục mà càng ngày càng tối tăm, động tác dưới thân lại càng lúc càng dùng lực lớn.

"A..." Cuối cùng Lê Tuấn Kiệt dùng sức va chạm, thân thể Trúc Ly phảng phất bị chẻ đôi, từ trong tử cung không ngừng phun trào mật dịch.

"A a a a a..."

"A..."

Ngay sau đó cả hai đồng thời phát ra âm thanh, điểm khác biệt chính là cô bé kêu kịch liệt, nam nhân thì thỏa mãn nhíu mày. Đang lúc Trúc Ly cao trào, Tuấn Kiệt nhân cơ hội đem ngón cái hung hăng đè ở trên âm hạch của Trúc Ly, vách tường thịt âm đạo nháy mắt co chặt dương vật to lớn, từ trong âm đạo phun ra một vũng chất lỏng trong suốt.

"Chỉ vậy liền cao trào, thân thể của em thật mẫn cảm." Thân thể Kha Trúc Ly cố gắng giãy giụa trên người Lê Tuấn Kiệt nhưng lại bị anh dùng tay giữ chặt cái eo mảnh khảnh nên cô bé không thể tránh thoát.

Vì Tuấn Kiệt nhiều lần đâm chọc ra vào, miệng âm đạo của Trúc Ly đã sưng đỏ lên, chỗ giao hợp không ngừng ma sát, một bàn tay từ eo Trúc Ly chạm rãi chuyển hướng lên trên nắm trọn toàn bộ bầu vú trắng nõn, hai đầu vú hồng mai bởi vì tình dục trong thân thể cộng thêm Tuấn Kiệt không ngừng đùa giỡn mà chuyển biến thành màu đỏ sẫm. Anh dùng một tay khác di chuyển về phía đùi Trúc Ly rồi kéo chân cô bé quấn quanh eo mình, đồng thời thân thể không ngừng nghỉ động tác, không ngừng va chạm về phía trước.

"A... a... Sắp... Hỏng... Thân thể... Sẽ... Hỏng mất... Dừng lại... Cầu xin anh... Không cần đi vào nữa!" Trúc Ly thảm thiết van xin.

Lê Tuấn Kiệt không ngừng đâm sâu vào, đột nhiên cảm giác được cổ tử cung hình như hơi hơi mở cái miệng nhỏ, anh liên tục va chạm mạnh mẽ vào điểm mẫn cảm đó, anh dùng dương vật ma sát lỗ nhỏ kia. Dần dần, lỗ tử cung khó có thể thừa nhận dương vật của nam nhân nhưng do va chạm và ma sát, cuối cùng cũng phải mở rộng ra.

"Phải nghe lời... Đừng chạy nữa!" Lời nói vừa dứt, dương vật lại hung hang đâm thẳng vào trong tử cung.

"A a a a a..." Con ngươi mỹ lệ của cô bé nháy mắt mở lớn, nước mắt trong suốt không ngừng chảy xuống từ khóe mắt, tóc tai dính ở trên má ửng đỏ, mười ngón tay hung hăng cắm vào cánh tay rắn chắc của Lê Tuấn Kiệt, đôi môi đỏ chỉ có thể bất lực hét chói tai, bàn tay Tuấn Kiệt không ngừng vuốt ve bầu vú, một tay khác dùng ngón cái cùng ngón trỏ xoa bóp âm hạch, dương vật đâm vào tử cung xong vẫn hoạt động ra ra vào vào liên tục, khi cảm giác được dương vật chuẩn bị rút ra tử cung thì nháy mắt mạnh mẽ mà đụng vào chỗ sâu nhất, không cho Trúc Ly bất luận thời gian gì thở dốc.

"Không cần... A... a..." Dưới sự dùng sức va chạm của Lê Tuấn Kiệt, Trúc Ly lớn tiếng kêu to, thân thể không chịu nổi mà ngất đi, hai tay vô lực rũ trên vai anh, bây giờ cô chỉ có thể tùy ý Tuấn Kiệt làm bậy. Cuối cùng trong nháy mắt cao trào, anh đem tinh dịch trong cơ thể bắn vào âm đạo của Trúc Ly. Anh nhìn bụng nhỏ của nàng chậm rãi phồng lên mới chịu đem dương vật rút ra khỏi lỗ âm đạo, ngay sau đó lỗ âm đạo chảy ra từng luồng tinh dịch và mật dịch đặc sệt.

"Cạch!" Tiếng mở cửa vang lên từ sau lưng Lê Tuấn Kiệt.

"Thật độc ác, dám làm cô bé của chúng ta đến hôn mê." Một nam nhân mới bước vào vừa cởi quần áo vừa chậm rãi đi hướng mép giường, trên gương mặt anh tuấn hiện diện một mặt tươi cười tà khí, dưới đáy mắt hẹp dài mang theo tình dục.

"Những người khác đâu?" Lê Tuấn Kiệt ngồi ở mép giường nhíu mi, bàn tay to dao động trên người Trúc Ly.

"Đương nhiên là đang xử lý người xúi giục mèo con này chạy trốn." Phạm Thái Khôi cười, đỡ Trúc Ly nằm ở trên giường dậy.

"Chậc... Thật là đáng thương, âm hộ của bảo bối đều bị đụ sưng lên." Trong giọng nói mang theo thương xót, nhưng đôi mắt lại chứa ham muốn tình dục sâu thẳm, Phạm Thái Khôi dùng ngón tay trỏ cắm vào âm đạo của Trúc Ly, ngón cái ấn ở âm hạch ở trên lỗ niệu đạo, vách tường thịt âm đạo gắt gao co chặt làm Thái Khôi cảm thấy dương vật sưng to, chỉ nghĩ hung hăng xông vào chiến đấu trong âm đạo.

"A... Anh..." Cho dù Trúc Ly đã hôn mê vẫn cảm giác được bên trong âm đạo bị người xâm nhập, cô bé vô ý thức phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào theo ngón tay thọc vào rút ra của Thái Khôi.

"Ưm..." Phạm Thái Khôi rút ngón tay ra bỏ vào trong miệng nhấm nháp dâm dịch thơm ngon, hai mắt híp lại có thể thấy anh đang rất hưởng thụ, dương vật to lớn ma sát với khe âm đạo ướt át nhưng nhìn đến Trúc Ly đã lâm vào tình dục, hai má ửng đỏ thì anh liền cắm dương vật vào âm đạo.

"Mặc kệ đụ thế nào, đụ bao nhiêu lần, âm đạo của bảo bối vẫn chặt chẽ." Phạm Thái Khôi dùng bàn tay to giữ chặt vòng eo Trúc Ly, dương vật không ngừng tiến công về phía trước giống như muốn đụ nát âm đạo của Trúc Ly. Đồng thời Lê Tuấn Kiệt từ phía sau Trúc Ly đưa tay mạnh mẽ vuốt bầu vú cô bé, dưới sự gây xích mích của hai người, Trúc Ly mở to mắt, vô lực khụt khịt muốn chạy trốn khỏi ma trảo của hai tên nam nhân lại bởi vì không đủ sức nên chỉ có thể tùy ý cho họ cày cấy trên người.

"A..." Tuấn Kiệt cầm cằm Trúc Ly, môi anh ngậm lấy môi nàng, lưỡi dài không ngừng liếm mút trên môi Trúc Ly, uốn lưỡi lên xuống giống như hấp thu nước trong sa mạc.

"A a..." Khi cảm giác được dương vật của Phạm Thái Khôi rút ra, trong lòng Kha Trúc Ly thốt dài nhẹ nhõm một hơi, thân mình hoàn toàn thả lỏng nhưng vào lúc này Tuấn Kiệt lại trong chớp mắt đem dương vật to lớn cắm vào âm đạo bị đụ đến sưng đỏ, hai tên nam nhân thay nhau thọc vào rút ra trong âm đạo.

"Đừng kẹp... Trúc Ly, em hãy thả lỏng cho bọn anh đi vào..." Lê Tuấn Kiệt nhíu mày, mồ hôi chậm rãi chảy từ trán người nam nhân qua sườn mặt kiên nghị xuống trên người Trúc Ly.

"A... Thật lớn... Thật khó chịu... Đừng... Dừng lại..." Nước mắt mới từ khóe mắt cô bé trào ra, nháy mắt bị Thái Khôi hôn sạch.

"Cái miệng thật ngọt, dâm dịch càng ngọt, ngay cả nước mắt của bảo bối cũng ngọt..." Khôi cười nói.

Vách tường thịt non âm đạo mềm mại bao bọc lấy dương vật của hai người, nàng vô lực phản kháng làm hai người đạt được vui sướng lớn hơn. Phạm Thái Khôi dùng ngón cái mạnh mẽ tàn sát bừa bãi hai đầu vú hồng mai mẫn cảm dựng thẳng hoặc dùng móng tay lôi kéo ra ngoài, khoái cảm đau đớn tê dại làm âm đạo mẫn cảm không ngừng liếm mút dương vật cắm vào.

"Không được... Không cần lại cắm vào... Quá nhiều... Sẽ... Hỏng... Mất..." Trúc Ly hàm chứa nước mắt bất lực lắc đầu, hai mắt đẫm lệ mê man nhìn Lê Tuấn Kiệt và Phạm Thái Khôi.

"Thế nào sẽ hỏng đâu... Cái miệng phía trên của em nói không cần nhưng cái miệng phía dưới lại rất thành thật nói muốn chúng ta không ngừng cắm vào đâu!?" Đôi mắt Tuấn Kiệt chứa đựng tình dục sâu không thấy đáy, bàn tay to hung hăng ấn bụng nhỏ bị dương vật đâm nhô lên, đồng thời tay Phạm Thái Khôi vuốt ve hai bầu vú của Trúc Ly, dùng ngón cái và ngón trỏ hung hăng xoa bóp, lôi kéo âm hạch.

"A... A..." Khi Trúc Ly sắp hét ra tiếng, Phạm Thái Khôi liếm mút môi đỏ của cô bé lấp kín thanh âm, dương vật của hai người thay phiên thọc vào rút ra cái miệng nhỏ phía dưới, xung quanh âm hộ không ngừng bị xâm phạm đã trầy da sưng đỏ, trong âm đạo đều là dâm dịch cùng tinh dịch của ba người, trải qua mấy tiếng đồng hồ thọc vào rút ra đã biến thành chất lỏng đặc sệt nhưng dưới sự khiêu khích của hai anh, âm đạo vẫn không ngừng trào ra dâm dịch mới làm hai anh có thể đâm chọt thoải mái trong âm đạo ướt át.

"A a... A a... A..." Trúc Ly vô lực phập phồng ở trên người bọn họ, nước mắt không ngừng trào ra. Nếu kiếp trước nàng không bị dính luyến ái với đám nam nhân này thì có lẽ nàng đã có cuộc sống tự do tự tại rồi.​
 
Chương 02: Bị bệnh

Tại trường Trung học Phổ thông A1, bên trong thư viện của trường...

Trên chiếc bàn để mấy cuốn sách lộn xộn, ánh mắt của một cô bé xinh đẹp chăm chú lật xem từng trang sách, bộ đồ nữ sinh trên người tôn lên đường cong tuyệt đẹp của nàng.

Bên cạnh đó có tiếng "Rụp". Một cô bé khác ngồi cùng kế bên gấp quyển sách vừa đọc xong lại.

"A a a... nhức mắt quá. Đọc nãy giờ chẳng tìm thấy tư liệu nào cần." Cô bé không ngừng che miệng ngáp để tỏ thái độ mệt mỏi sau khi đọc mấy quyển sách.

"Thảo Vân... Cô thủ thư nhìn cậu kìa..." Cô bé nọ đang chăm chú đọc sách bỗng ngẩng đầu cẩn thận lắc lắc cánh tay cô bé tên Thảo Vân, ánh mắt lặng lẽ xem xét cô thủ thư đang đi đến chỗ hai cô bé.

"Mình biết rồi, Trúc Ly à!" Thảo Vân đáp.

"Hai em kiếm được sách mình cần chưa?" Cô thủ thư mỉm cười tiến về phía họ.

"Dạ, vẫn chưa ạ. Mắt em giờ muốn tăng thêm ba độ rồi đó cô." Thảo Vân nói xong thở dài, tỏ vẻ mệt mỏi.

"Đó là do cậu không nghiêm túc tìm kiếm, cũng sắp tới giờ vô học rồi, nhanh lo làm đi rồi báo cáo. Sắp đến hạn nộp rồi." Trúc Ly thẳng thắn nói với cô bạn.

"Sao lúc nào cậu cũng khó chịu với mình thế? Không phải chúng ta là bạn thân sao?" Thảo Vân làm bộ mặt mếu máo hỏi Trúc Ly.

"Là vì mình muốn tốt cho bạn thôi." Trúc Ly thờ ơ đáp.

Cô thủ thư mỉm cười vui vẻ trước cuộc đối đáp của hai nữ sinh, rồi nói: "Cô không phiền hai em nữa. Giờ cô có việc nên đi trước. Chúc hai em thành công nhé."

"Dạ, thưa cô!" Hai cô bé đồng thanh.

...

Về nhà, Trúc Ly vô thẳng nhà tắm một mạch, nàng mệt mỏi chậm rãi cởi bộ đồng phục đi học ra, mở vòi sen cho những giọt nước từ trên đầu chảy xuống đến vai, giữa đùi rồi tiếp xuống đến mắt cá chân, da thịt trắng nõn, mềm mịn giống như tơ lụa thượng đẳng, hơi nước nóng làm cho cơ thể trở nên hồng hào giống như trái đào tươi.

Tâm trạng thoải mái lau khô tóc dài phía sau, Trúc Ly từ trong cặp lấy ra cuốn truyện mới mua.

Nội dung truyện là một thiếu nữ làm vợ của cả năm chàng trai, ngày đêm hoan lạc ái tình và thiếu nữ đó sinh rất nhiều con trai thừa kế cho cả năm người chàng trai đó. Một đại gia đình hạnh phúc sau bao biến cố.

Trúc Ly khẽ lắc đầu cười trừ khi đọc sơ qua nội dung truyện, cô thì thầm: "Thể loại quái đản này cũng nghĩ ra được."

Cơn buồn ngủ kéo đến, Trúc Ly xoa xoa đôi mắt, đem cuốn truyện để trên bàn nhỏ gần mép giường, chậm rãi tiến vào giấc mộng.

Trong giấc mộng, Trúc Ly thấy mình chìm đắm trong biển ái dục tình với năm nam nhân xa lạ. Cho tới khi cả năm người con trai chết dưới tay mình thì nàng chợt tỉnh giấc, mồ hôi ứa ra, tim đập thình thịch, hô hấp trở nên gấp gáp, còn đôi mắt mở to thất thần khi phải chứng kiến chuyện không tưởng trong giấc mơ.

Cho rằng đó là ảnh hưởng do đọc cuốn truyện, cô bé xuống giường làm ly nước lấy lại bình tĩnh. Trở lại giường, Trúc Ly cứ miên man suy nghĩ về cơn ác mộng đó. Điềm lành hay dữ? Hay là nó chứa một ý nghĩa khác? Bao nhiêu câu hỏi tự vạch ra trong đầu rồi lại không suy ra được gì, Trúc Ly mệt mỏi lại chìm dần vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, ngoài cửa phòng vang lên tiếng gọi dịu dàng: "Trúc Ly... Dậy đi con... kẻo trễ học con à!"

Trên chiếc giường êm mềm mại, Trúc Ly nằm cuộn tròn người, chăn bông tơ lụa che kín thân hình yểu điệu, tóc đen trên gối rơi bừa bộn cùng với đôi tay trắng như tuyết lộ ra, mày hơi nhíu lại miệng phát ra âm thanh mệt mỏi: "Dạ, con nghe rồi."

Một lúc sau, đôi mi dài và dày khẽ động, cô bé chậm rãi mở hai mắt, trong đầu trống rỗng nhìn xung quanh bốn phía, mờ mịt vô lực nhìn chằm chằm cánh cửa, cơ thể khẽ động, mười đầu ngón tay không có sức dưới chăn bông gắt gao nhéo cơ thể, cuộn tròn cơ thể trên giường, mới nhìn làm người ra cảm thấy thật đáng thương, tâm tình rối loạn.

"Trúc Ly, mẹ vào nha." Tiếng nói dịu dàng lại vang lên.

"Cạch" Cánh cửa mở ra.

"Con sao thế? Trễ học rồi đấy!" Người phụ nữ nhìn Trúc Ly với ánh mắt lo lắng.

"Con mệt trong người quá mẹ ơi!" Cô bé thều thào đáp.

Cái tay ấm áp, mềm mại vuốt ve cái trán của Trúc Ly, gương mặt của người phụ nữ hiện lên vẻ lo lắng: "Chết thật, con bị sốt rồi Ly ơi!"

Trúc Ly: "Nhưng con còn bài báo cáo cần phải hoàn thành..."

Mẹ nàng cắt ngang lời nói: "Con bệnh mà. Để đó mẹ sẽ liên hệ với cô giáo chủ nhiệm của con. Con nằm nghỉ cho khỏe đi."

Nói xong, mẹ nàng nhẹ nhàng hôn lên trán nàng kéo chăn bông trùm kín người Trúc Ly rồi xoay người đi ra khỏi phòng.

Nghe tiếng bước chân xa dần, Trúc Ly xốc chăn bông lên, đi đến một tủ quần áo có lắp kính, theo bản năng giơ tay vuốt ve khuôn mặt phản chiếu trong gương, ánh mắt như có nước lúc nào cũng hiện ra vẻ đáng yêu, chiếc mũi cao tinh xảo, môi đỏ nhỏ nhắn, da thịt trắng như tuyết dường như có thể nhéo ra nước, trước sau một dáng người cao ráo nóng bỏng. Cô bé trong gương có ngũ quan tinh xảo giống như một đóa hoa hồng đỏ rực lửa, kiều diễm.

Dưới nhà, mẹ nàng báo với cha nàng rằng nàng bị sốt, cả hai rầm rập lên trường của con gái yêu xin phép cho nàng được nghỉ học ít bữa do bị bệnh cảm sốt.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, cảm thấy khỏe hơn chút nên Trúc Ly xuống giường thay quần áo từ trong tủ đồ tráng lệ. Gương mặt yêu kiều, cùng với nội tâm trầm tĩnh của Trúc Ly hòa hợp với nhau tạo nên một khí chất mê hoặc lòng người, giống như một chai rượu vang đỏ thuần túy lâu năm, làm người ta tình nguyện cất giữ tỉ mỉ nhấm nháp suốt đời.

Lúc này dưới nhà cha mẹ cô bé ăn cơm trưa xong, vẫn giống như ngày xưa, Kha Việt Đình cầm tờ báo đọc, ngồi trên chiếc sô pha bằng nhung mềm mại, thoải mái cùng với vợ là Trịnh Hải Diệu đang chăm chú xem tập cuối của một bộ phim trên TV.

"Hu... Hu... Hu... Nữ chính thật là tội nghiệp... Thật vất vả mới có thể ở bên nhau với nam chính, cuối cùng lại phát hiện ra mình bị ung thư... Hu hu hu..." Hải Diệu nước mắt giàn giụa, không ngừng lấy khăn giấy từ tay Việt Đình đưa qua lau nước mắt.

"Được rồi, đừng khóc nữa, chỉ là diễn mà thôi, đều là giả cả." Việt Đình để tờ báo trong tay xuống, tay chân vụng về an ủi vợ mình.

"Anh là người không có tim phổi, không có nước mắt, anh cái gì cũng đều không hiểu... Hu hu hu..." Hải Diệu nói hờn dỗi, tức giận dùng ngón tay mảnh khảnh nhéo cánh tay của Việt Đình xoay 180 độ.​
 
anime sex
cliphot
Back
Top