fb68
68 game bài

Truyện Sáng Tác Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh

Em_ La_Banh_Ngon_Nhat_Cua_Anh.webp

01. Tên truyện:
Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh

02. Thể loại:
Sắc, 18+

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Nội dung tổng quát:
Hơn chục loại "bánh ngọt" đủ mọi hương vị thơm ngon khác nhau mà Vương Thiên Ân đã từng nếm mang lại cho anh đủ mọi cung bậc cảm xúc thì có một loại "bánh ngọt" mà anh sẽ ăn trong suốt cuộc đời mình. Tuy nhiên, thành công nào mà không có chông gai lẫn thất bại, muốn ăn được loại bánh ngọt đó anh phải trải qua nhiều thử thách mới chiếm hữu được cái "bánh ngọt" đó.

05. Nhân vật:
Vương Thiên Ân​
 
Truyện Sáng Tác  Ma Đế Thức Tỉnh
Sửa lần cuối:
Chương 20: Sinh nhật Mã Bích Trâm

Sinh nhật chị Trâm là một ngày trời cực xấu, vì ảnh hưởng bão nên mưa suốt ngày. Tranh thủ trời mưa nhẹ chút anh chạy đi mua thêm một chai rượu vang rồi về nhà chơi game, lướt web rồi xem youtube giết thời giờ. Dự định kế hoạch là tối nay anh sẽ chạy qua nhà chị làm chị bất ngờ.

Tám giờ tối, nhà chị Trâm đóng cửa nhưng bên trong đèn vẫn còn sáng. Thiên Ân nhẹ nhàng dắt xe vào trong sân và gọi điện thoại cho chị: "Alo, chị đang làm gì vậy?"

Chị: "Chị ở nhà xem phim thôi, trời mưa quá đi đâu được."

Ân: "Xạo, chị đâu có xem phim."

Chị: "Ơ, chứ không xem phim thì làm gì nữa?"

Ân: "Chị đang ngồi xem tạp chí chứ xem phim hồi nào."

"Vậy em..." Chị hơi ngạc nhiên vì Ân biết rõ như vậy, nhìn vội ra cửa thì thấy anh đứng bên ngoài nhìn vô từ lúc nào.

Chị quở: "Thằng quỷ, tới rồi mà còn gọi điện chọc chị nữa."

Anh cười: "He he, em kiểm tra xem chị nói thật hay đùa ấy mà."

Chị: "Thì chị vừa xem phim vừa đọc mấy cuốn tạp chí cho vui thôi. Mà sao đi đâu mà trễ vậy? Chắc đi tán cô nào quanh đây rồi tiện thể ghé vô nhà chị đúng không?"

Ân: "Em có tán cô nào đâu, em đi thăm cô giáo Trâm thôi mà."

Chị: "Thôi, vô nhà kẻo ướt."

Thiên Ân mang theo chiếc bánh để trong hộp cùng với chai rượu vang mới mua đặt lên bàn. Thấy vậy chị bảo: "Em mua cái gì đấy?"

Ân cười: "Chị mở ra xem đi."

Nét mặt của chị hơi bất ngờ xen lẫn sự cảm động, chị rất vui khi thấy món quà ấy của anh, chị khẽ nói: "Sao em biết?:

Ân giải thích: "Thì em xem giấy chứng minh của chị rồi mà."

Chị: "Hèn gì. Nhưng mà đâu cần phải làm vậy, chị em mình cần chi khách sáo, nhớ thì gọi điện chúc chị một câu là được rồi."

Ân: "Tại em cũng rảnh mà, ở đây cũng đâu có bạn bè, chơi với mình chị chứ mấy."

"Em mua cái bánh ở đâu mà xấu thế, nói chị biết để mai chị tới dẹp tiệm." Dứt câu thì chị cười ngặt nghẽo trêu chọc khi nhìn cái bánh xấu xí nhưng đầy thành ý của Ân.

Chị cười làm anh cảm thấy ngượng: "Mất cả ngày trời công sức cùng với cả lít mồ hôi của người ta đó nghen."

Chị cười: "Hi, chị đùa thôi mà, em bỏ công như vậy làm chị cảm động lắm."

Thiên Ân xuống bếp lấy dao, dĩa và ly mang lên bàn, đốt đèn cầy và hát vài câu chúc mừng sinh nhật chị, chị nhìn anh cảm động đầy tha thiết, suốt cả đời này anh sẽ chẳng thể nào quên được ánh nhìn sâu thẳm chan chứa ấy.

Ân giục: "Rồi, chị thổi nến đi."

Phù một cái, những ngọn nến lung linh tắt phụt bởi đôi môi gợi cảm của chị, ước gì anh được hôn chị một cái. Anh cầm dao cắt bánh và đưa chị, chị ăn một cách ngon lành. Anh thật sự không dám nghĩ là chị ăn cái bánh xấu xí này ngon lành như thế.

Chị nói: "Lần đầu tiên chị ăn bánh do một người tự làm để tặng chị đó. Cảm giác ngon hơn nhiều."

Ân ngạc nhiên: "Thật hả chị? Vậy năm sau em làm cho chị nữa."

Chị cười: "Nhớ nhé!"

Nụ cười của chị thật mê hoặc, cuốn hút cùng giọng nói trong trẻo đến mê người. Chồng chị thật diễm phúc năm đời bảy kiếp mới có được cô vợ như chị. Có một sự buồn nhẹ dâng lên trong lòng cậu thanh niên mới lớn.

Chị mở lời: "Hôm nay em là người thứ hai chúc chị sinh nhật đó, chồng chị thì chúc hồi sáng nay.

Ân khẽ cười: "Hì, vậy à."

Chị: "Bạn gái em chắc hẳn rất hạnh phúc bên em nhỉ?"

Ân chỉ cười mà không đáp, với lấy cái ly và rót rượu, hai chị em nhấm nháp trò chuyện, căn phòng bỗng trở nên ấm nóng trong khi bên ngoài là gió mưa đang nhảy múa như lên đồng. Sắc mặt của chị cũng thật hồng thắm khi uống được vài ly rượu. Thời tiết bên ngoài xấu nên Ân cũng nán lại ngồi lâu hơn. Ngồi đối diện với chị Trâm, anh chăm chú nhìn chị một cách say mê, bắt gặp ánh mắt đó, bất chợt chị hỏi làm anh giật mình: "Sao nhìn chị ghê vậy, mặt chị dính kem hả?"

Anh vội lấp lửng che giấu ánh nhìn say mê của mình: "Ah... không... tại chị xinh quá nên em... nhìn..."

Giọng chị chùng xuống: "Chị già rồi, đâu còn trẻ đẹp nữa đâu, không cần phải nịnh chị."

Ân: "Chị tuy hai bảy nhưng vẻ mặt của chị chỉ khoảng hai lăm thôi, chị trẻ nhiều so với tuổi."

Chị: "Tại em thấy vậy thôi, chứ chị biết chị già rồi."

Ân: "Tại chị cứ nhìn vào số tuổi mà nghĩ mình già, không tin bữa nào chị em mình ra đường, bảo đảm người ta sẽ nghĩ chị em mình là cặp đôi đang yêu nhau đó. Chị trẻ như cỡ tuổi em vậy."

Chị cười đầy hoài nghi: "Thật không đó, cái mỏ em lợi hại quá, ra đường chắc dụ dỗ gái ghê lắm đây."

Ân: "Thì chị cứ xem bạn bè chị có ai trẻ như chị đâu."

Bích Trâm chỉ cười chứ không nói. Nói chuyện vẩn vơ rồi thì cũng hết giờ, Ân suy nghĩ bước tiếp theo, không nên manh động, thôi đành về vậy, chị tuy xinh đẹp nhưng toát lên vẻ đoan chính dịu hiền, cái vẻ đoan chính đó rất là khó gặm.

Cuối cùng anh đành nói: "Thôi trễ rồi, em phải về đây, để chị nghỉ ngơi nữa."

Chị ừ một tiếng chậm rãi, rồi lặng lẽ quay ra nhìn những cơn mưa ngoài đường, một nét buồn thoáng hiện lên gương mặt trắng trẻo xuân thì. Ân uống với chị ly nữa rồi đứng dậy, chị tiễn anh trong im lặng. Không khí bỗng dưng trầm lắng, anh cũng không biết nói gì vào lúc này, nửa muốn ở nửa muốn về. Giá mà lúc này chị hát câu "người ơi, người ở đừng về" thì hay biết mấy.

Ra đến cửa, chị Trâm lặng lẽ đưa Ân cái áo mưa, bàn tay chị đưa ra chầm chậm, anh đưa tay nhận lấy, nhưng bàn tay chị vẫn chưa muốn bỏ xuống liền sau khi anh nhận cái áo mưa. Một suy nghĩ lóe lên trong đầu anh, suy nghĩ đó còn nhanh hơn tất cả mọi hiện tượng trên thế giới này, có lẽ còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng và đi kèm sau đó là một hành động mà Ân không tự chủ được là... ôm chị.

Cái ôm bất ngờ khiến Bích Trâm sững sờ, mắt chị giãn to ra, miệng chị cứng đờ, có lẽ chị không tin anh dám ôm chị. Cái ôm với đôi tay siết nhẹ rồi chặt dần, cả hai bất động hồi lâu. Nhịp tim cả hai giao nhau thình thịch, ngực chị ép sát ngực anh, đôi môi đặt nhẹ lên mái tóc bồng bềnh như mây trôi trong gió. Hơi ấm lan tỏa truyền cho nhau. Dương vật ngóc lên khẽ chạm vào mu chị.

Anh nói khẽ: "Trời lạnh quá, em ôm chị một cái nhé."

Chị vẫn bất động như ban đầu, không trả lời anh. Ôm chị là cả giấc mơ với anh, huống chi chị đứng im như ngầm đồng ý, còn nỗi vui sướng nào hơn thế, anh đã bước được một bước dài trong cuộc viễn chinh vĩ đại đầy khó nhọc này. Rồi chị Trâm khẽ đẩy anh ra, nhưng đôi cánh tay cường tráng nào dễ buông thả, dương vật với mu âm hộ va chạm nhau qua hai lớp quần của hai người, sợ Bích Trâm nhận ra cái vật đầy sức sống đó đang uy hiếp âm hộ, Ân vội thả lỏng người chút và nhìn chị âu yếm, chị khẽ nghiêng đầu né tránh ánh nhìn say đắm.

Chẳng suy nghĩ gì ráo, đặt môi lên trán chị một cái. Chị giật mình đẩy ra, cả hai ngượng ngùng chẳng dám nhìn nhau. Chào chị lần nữa rồi Ân vội vã lên xe ra về như đang trốn tránh điều gì đó, trong mưa chỉ còn tiếng xe rít lên giữa màn mưa bàng bạc.​
 
Chương 21: Thiên Ân được chị Trâm chăm sóc vết thương

Về đến nhà thì người ướt sũng nhưng Vương Thiên Ân chẳng hề thấy lạnh, hơi nóng từ cái ôm lúc nãy vẫn còn quanh đây. Anh hút điếu thuốc cho tâm tư bình tĩnh, nghĩ về cái ôm dạn dĩ mê say lúc nãy mà tim vẫn còn đập mạnh. Chị sẽ nghĩ như thế nào? Liệu có ghét mình không? Ôi lạy Chúa, chắc chỉ có Chúa mới biết. Một nỗi sợ hãi vô hình len lỏi trong đầu. Anh đi tắm vội rồi leo lên giường nằm.

Hai mắt vẫn cứ thao láo trân trân nhìn vô định. Đêm nay thật khó ngủ khi không biết chị có giận anh không. Lấy smartphone nhắn tin cho chị một câu: "Em xin lỗi, chị đừng giận em nghen."

Nhắn xong và nằm đợi tin nhắn của chị. Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, tinh thần Thiên Ân hiện giờ căng cứng hết cỡ, không gian như cô đặc, có thể nghe rõ từng nhịp tích tắc của đồng hồ treo tường.

Tin nhắn vang lên làm Ân giật mình, tim anh đập bụp bụp, không biết chị có giận không, anh cầm smartphone sẵn sàng mở tin nhắn mà cầu nguyện, thở phào khi đọc những dòng tin nhắn của chị Trâm: "Thôi em đừng nghĩ gì nữa, quên nó đi, chị coi em như là đứa em trai của chị vậy."

Ân nhắn thêm cho chị vài tin rồi ngủ, may mà chị không giận, chị còn quan tâm khi anh bị ướt hết người. Chìm vào giấc ngủ với cái mu âm hộ của chị bị dương vật cọ xát, có lẽ lúc ấy chị cũng nứng lắm. Không phải có lẽ mà chắc chắn là vậy. Vốn dĩ chị đã thiếu dương vật đàn ông lâu quá rồi.

Mặt trời đã ló dạng, những tia nắng ấm áp xuyên qua những lỗ thủng trên mái tôn đi vào nhà, khí trời sau một đêm mưa gió thật đẹp, thật bình yên. Nhâm nhi ly coffee buổi sáng và hồi tưởng lại những hạnh phúc trong cuộc đời, cuộc đời sẽ nhàm chán biết bao nếu thiếu đi những người con gái, thiếu đi những cuộc làm tình. Mà nếu đời không có phụ nữ thì có lẽ neptune sẽ là mặt hàng bán chạy nhất quả đất.

Vẫn là cái công việc nhàm chán khi cứ đi đi lại lại quanh cái tòa nhà dang dở, Ân kiếm một góc lôi cái smartphone ra đọc báo. Ở cái xứ này nếu không có chị Trâm làm niềm cảm hứng thì có lẽ cuộc đời sẽ u ám biết bao nhiêu, giờ này có lẽ chị đang dọn dẹp nhà cửa, giặt đồ. Đọc báo một hồi cũng mỏi người đau mông, định ra hướng dẫn mấy anh thợ bố trí sắt thép chuẩn bị cho công tác đổ sàn tầng ba, bước chân xuống cầu thang vừa mới đặt sắt thép xong để chuẩn bị đổ bê tông thì bị trượt, cú trượt làm người ngã nhoài về phía sau, tấm lưng bị chà lên những thanh sắt với những sợi kẽm buộc ở các nút, cảm giác đau nhói xuất hiện.

Máu bắt đầu rỉ ra, anh rủa thầm: "Đkm, cái lề gì thốn." Một ngày xui xẻo với cái trượt chân tai nạn này, mấy anh thợ hoảng hốt băng bó cầm máu vết thương, máu nhuộm hết cả phần lưng trên chiếc áo sơmi xanh. Anh ngồi một hồi lau mới đỡ đau và choáng, lết lên con xe chạy một mạch về nhà trọ điều tiết chân khí. Nhìn qua tấm gương mới thấy lưng giống như bị ai cào xé chi chít những vết xước, vết thương tuy không sâu nhưng chằng chịt như dây điện ở các cột điện.

Ê ẩm và rát vãi. Ở một mình mà vết thương lại ở sau lưng, thật khổ trăm bề nên Ân đành chạy ra ngõ mua cồn lào và bông băng chạy thẳng qua nhà chị, ở đây anh cũng chả quen ai, thôi thì nhờ chị băng bó vết thương vậy.

Bích Trâm đang đứng bên bếp rửa ly, nhìn chị từ phía sau thì anh mới biết là chị có mặc gì cũng đẹp với cái vóc dáng chuẩn như vậy, cái quần jean bình thường thôi mà cũng thấy đẹp. Cái quần ôm sát phần hạ thể, mông đít tròn vo đẫy đà mê hoặc, chỉ nhìn vậy thôi cũng khiến Ân cũng nứng dương vật rồi. Nứng trong khi thân thể mang trọng thương đủ thấy cơ thể chị có sức hút gợi dục cao như thế nào rồi. Chị quay lại thì thấy anh đứng từ bao giờ, hỏi: "Ủa em tới khi nào đó? Mà bị sao mà mặt nhăn nhó vậy em?"

Ân: "Em mới bị đánh ghen chị ạ."

"Trời, sao vậy, thiệt hả?" Chị trố mắt hỏi dồn.

Ân: "Vâng, chả là vợ cái thằng bên phòng trọ chỗ em ở nó nhìn em hoài, làm thằng kia nổi máu ghen rồi gây sự, đẹp trai cũng khổ thiệt."

Chị: "Trời ạ, chứ em làm gì vợ người ta hay sao?"

Ân: "Em có làm gì đâu, có trách là trách em đẹp trai hơn nó nên con vợ nó nhìn em liếc mắt đưa tình thôi."

Chị: "Gớm, đâu chị xem bị sao nào."

Ân quay lưng lại cho chị xem, chị khẽ rùng mình vì máu thấm ướt áo: "Trời ạ, bị nặng vậy."

"Chị giúp em nhé?" Ân đưa bì thuốc cho chị.

Chị: "Ừ."

Ân: "Chị giúp em cởi áo với, em cởi không được."

Chị nhẹ nhàng cởi từng nút áo ra, vẻ mặt của chị thoáng đỏ lên khi tấm thân trai tráng hiện ra trước mặt, cơ thể anh thì không lực lưỡng gì nhưng được cái cơ bắp đồng đều, cơ ngực săn chắc nhô ra do thường xuyên hít đất, bụng không chút mỡ, có thể gọi là ổn trong mắt các chị em. Khi chị mở nút áo cuối cùng thì đám lông bụng hiện ra, vẻ ngượng ngùng thấy rõ trên gương mặt xinh đẹp khi thấy hàng lông rậm chạy từ rốn xuống tận sâu bên trong quần. Tuy vậy chị là gái đã có chồng nên nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên vốn có.

Chị: "Thằng đấy dùng võ công gì mà vết thương của em có vẻ lạ vậy, cứ như bị ai đó tra tấn bằng cách cào cấu vậy?"

Ân cười một tiếng nhỏ: "Hì, đùa chị thôi, em bị trượt ngã ở công trình, chứ em đâu có đa tình như chị nghĩ."

Chị: "Thằng quỷ cứ thích chọc chị mày không."

Nói đoạn, chị túm đám lông ngay rốn của Ân giật một cái rõ đau.

"Nếu chị giật đám lông trong quần thì đau hơn sao chị không thò tay vào giật nhỉ, hehe." Anh thầm nghĩ.

Chai cồn đi tới đâu thì người anh rùng mình vì rát đến đó, chị băng bó thật nhẹ nhàng như sợ anh sẽ bị đau. Nhìn chị sao mà thấy thương quá. Xong việc anh cũng đi về chứ đang lâm chấn thương như vầy thì cũng chả có ham hố chi hết.

Cứ thế hàng ngày qua Thiên Ân qua nhà nhờ chị thay băng vệ sinh, nhầm... băng bó. Thật sự là anh rất hưng phấn khi được chị cởi áo ra, nhìn cái vẻ mặt ngượng ngập khi chị cởi từng cúc áo, vẻ thẹn thùng khi thấy chùm lông đen thui chạy thẳng xuống dương vật, mỗi lần như thế dương vật hơi ngóc lên, cái cục nổi cộm dưới quần khiến chị có vẻ bứt rứt nôn nao trong người. Cái cảm giác hưng phấn này thật quá đã, thôi thì vết thương đừng có lành sớm làm chi hết, đúng là trong họa có phúc. Anh thầm cười há há trong lòng.

Băng bó xong thì Bích Trâm nấu cơm cho anh ăn, chị nấu những món ngon như để cho anh hồi phục nhanh chóng, tấm chân tình của chị khiến anh xúc động, cảm giác ham hố tình dục phút chốc tan biến. Chị luôn đối xử chân thành với anh trong khi anh thì âm mưu chiếm đoạt chị. Sự xấu hổ thoáng hiện lên trong lòng chàng trai mới lớn.

Nhìn chị đang loay hoay trong bếp, Thiên Ân tiến nhẹ đến sau lưng và vòng hai tay ôm ngang cái eo phẳng lì của chị, chị hơi ngỡ ngàng vì điều đó.

Ân nói với giọng cảm kích: "Cảm ơn chị vì những gì chị dành cho em."

Chị nhẹ nhàng nói: "Mình là chị em mà, không cần phải cảm ơn chị đâu."

Thoáng bối rối, Bích Trâm đẩy nhẹ anh ra và bảo: "Ăn cơm thôi em, ăn xong rồi nghỉ cho khỏe."

Anh cũng chỉ "Dạ" một tiếng.

Cả hai ăn cơm trong lặng lẽ, mỗi người theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Tình cảm của Ân dành cho chị Trâm tăng dần theo năm tháng, và có lẽ chị cũng vậy.

Vết thương vừa khỏi hẳn thì cũng là lúc đại ca (cấp trên của Thiên Ân) giao cho anh nhiệm vụ đi công tác ở tỉnh H năm ngày, để kiểm tra tiến độ và kỹ thuật khu chung cư cao cấp. Lẽ ra là người khác đi nhưng ổng bị đau nên cuối cùng anh phải nhận nhiệm vụ. Cũng buồn vì xa chị Trâm mấy bữa, nhưng công việc thì không thể từ chối được. Ân thu xếp đồ đạc về nhà chuẩn bị khởi hành, tranh thủ rủ Bảo Trinh đi dạo để sáng mai lên xe.​
 
Chương 22: Thỏa mãn Bảo Trinh [1]

Thời tiết mát mẻ, Thiên Ân nắm tay Bảo Trinh dạo quanh nàngng viên, cả tuần mới gặp anh nên nàng vui lắm nên cứ ôm hôn hoài làm anh muốn vật nàng ra bãi cỏ mà đụ quá. Dạo hoài cũng mỏi chân, cả hai tìm ghế đá rồi ngồi nghỉ.

Trinh hỏi: "Anh xếp đồ xong chưa?"

Ân đáp: "Tí về anh xếp, nhanh mà."

Trinh nũng nịu: "Nhớ mua quà cho em nghe chưa."

Ân: "Ừ, anh nhớ mà, sao quên được."

Trinh: "Không được tán tỉnh nhỏ nào ở đó có biết chưa?"

Ân: "Anh có em rồi mà."

Nàng ôm anh hôn một cái vào má, tay anh cũng đã vòng qua eo nàng siết lại. Cái đầm hai dây nơ lưng màu trắng của nàng phấp phới trong gió, cặp vú phập phồng lên theo từng nhịp thở. Bàn tay Ân tham lam vuốt nhẹ chỗ eo rồi xuống dưới bóp mông nàng một cái, cái bờ mông múp máp đến tê người.

Ân nhìn nàng cười: "Anh bóp vú cái nhé."

Trinh khẽ lắc đầu: "Thôi anh, người ta thấy kỳ chết."

Ân không nói gì thò tay phải bóp vú nàng một cái thật nhanh, nàng lườm nguýt trông đáng yêu. Anh kéo đầm sau mông nàng ra, cặp mông trắng mịn áp lên ghế đá khiến nàng xuýt xoa: "Lạnh quá".

Kéo đầm xong thì Ân mặc sức mà nắn bóp mông nàng. Những chiếc ghế đá đằng kia thì những người già tập thể dục ngồi nói chuyện, cũng khá xa nên không ai biết hành động của anh. Bóp chán chê rồi anh luồn tay vào khe giữa cặp mông của Trinh, nàng khẽ nhổm mông nên tay anh thọc sâu tới âm hộ nàng, day nhẹ nhẹ vào lỗ âm đạo và lỗ hậu môn, nàng ôm anh rên nhẹ trong cuống họng, tay nàng tìm tới dương vật tự bao giờ.

Bảo Trinh kéo khóa quần Ân ra, móc dương vật đang cứng ngắc mà sục làm anh cũng bất ngờ vì điều đó, có lẽ khi cơn nứng nổi lên thì người con gái chẳng tự chủ được gì nữa. Cả hai tự sướng cho nhau liên hồi, lỗ âm đạo của nàng cũng bắt đầu rỉ nước nên khi anh bóp phát ra tiếng nhóp nhép sướng màng nhĩ trong khi tay nàng thì sục dương vật nhanh dần. Nhìn quanh thấy an toàn thì Ân liền ghì đầu Trinh xuống, đôi môi nàng mở ra ngậm trọn dương vật, lưỡi nàng cứ ngọ nguậy quanh thân dương vật, ghì đầu nàng giữ im khoảng 30s sau thì nhả ra.

Cứ thế thi thoảng nàng cúi xuống mút dương vật, tay Ân thì vẫn cứ xoa rồi vuốt ve lỗ âm đạo đầy nước, ngón trỏ của anh khẩy qua lại nơi giao nhau giữa hai âm môi khiến nước trong lỗ âm đạo cứ thế trào ra dào dạt. Nứng quá mà cứ thủ dâm cho nhau như vầy sao chịu thấu. Muốn đụ ngay bây giờ nhưng không được, Ân bảo: "Mình đi dạo tìm chỗ nào vắng vẻ rồi đụ nha em."

Bảo Trinh đứng lên đi theo Ân, anh đảo mắt liên tục tìm chỗ hợp lý. Đi ngang qua chỗ hòn non bộ lớn, thấy phía sau có vẻ ổn, đảo mắt lần nữa rồi cầm tay kéo nhanh nàng vào. Lúc này cũng 9 giờ rồi nên cũng thưa người qua lại, móc dương vật ra cho nàng liếm mút, hai tay giữ tóc nàng nhấp lia lịa vào cái miệng xinh xắn, làm tình ngoài trời quả nhiên thú vị, cảm giác lén lút làm cơn sướng vỡ òa.

Anh kêu khẽ: "Đã quá, mút nữa đi em."

Đứng hoài thấy mỏi chân, Thiên Ân ngồi trên một tảng đá trong khi Bảo Trinh ngồi quỳ tiếp tục bú mút dương vật của Ân một cách say sưa. Ân dùng tay ấn đầu của Trinh xuống, nàng không phản kháng mà phối hợp nhịp nhàng ngậm mút dương vật của Ân.

Chịu hết nổi, Thiên Ân giữ chặt đầu Bảo Trinh mà bắn tinh dịch vô luôn họng nàng, Trinh nuốt ừng ực. Được hơn một phút, anh mới buông đầu nàng ra và nàng cũng nhả dương vật ra khỏi miệng. Đầu dương vật còn đang rỉ rỉ chất dịch trắng đục và kèm theo nước miếng của Trinh. Bảo Trinh thè lưỡi ra quét sạch chất dịch trắng còn dính trên miệng rồi nuốt vào, nàng nhìn Ân mỉm cười.

Rồi Ân lột đầm hai dây nơ lưng màu trắng kèm quần lót ra khỏi người Bảo Trinh, nàng không mặc áo lót và chốc lát nữa đây thân thể trần trụi của nàng sẽ được Thiên Ân thưởng thức.

Anh đưa tay xoa nhẹ tấm lưng thon thả của Bảo Trinh, vuốt ve dọc sống lưng khiến nàng rùng mình phản ứng. Ân cởi chiếc áo khoác trải xuống rồi ra hiệu cho Trinh nằm sấp lên. Nàng vui vẻ làm theo, vừa nằm xuống thì Ân với tay xoa bóp hai cánh mông nàng. Anh lật nàng nằm ngửa lại, Ân lấy hai tay bao bọc hai bầu vú của Bảo Trinh, thỉnh thoảng những ngón tay anh nắm kéo hai đầu vú của nàng làm nó săn cứng lại.

"Ư... ưmmmm... ưm..." Trinh rên khe khẽ.

Thiên Ân sung sướng, dùng lực xoa bóp và nhào nặn cặp vú tuyệt phẩm này. Được một lát anh nằm lên người Bảo Trinh mà bú mút vú, anh như một đứa trẻ con thích bú sữa mẹ, mút hết vú này sang vú kia.

"Aaa... Anh... mút nữa đi anh." Trinh cảm nhận được đầu vú truyền đến cảm giác tê dại, Ân dừng lại, di chuyển lên hôn nàng. Nàng hé miệng ra để Ân đưa lưỡi vào, đôi môi thơm tho, ngọt dịu. Anh hôn rồi đá lưỡi như muốn nuốt luôn cả cái luỡi của nàng vào. Từ từ hôn xuống cổ, vành tai...

"Ư... ưm..." Bảo Trinh thỉnh thoảng rên nhè nhẹ trước cái lưỡi siêu việt của Ân. Anh liếm xuống ngực, không nói gì anh ngồi lên ngực nàng, cầm dương vật của mình để giữa khe ngực của Bảo Trinh, anh ép hai bầu vú của nàng vào côn thịt mình, chà sát thân dương vật bằng hai bầu vú to và đàn hồi. Ân tê tái, anh nhổ ít nước bọt xuống để trơn trượt hơn.​
 
Chương 23: Thỏa mãn Bảo Trinh [2]

"Hưm... hự..." Từng nhịp lên xuống ở ngực Trinh, nàng lại phát ra âm thanh thở hắt. Chơi đùa với cặp vú một lát, anh ra hiệu cho nàng bú nó, anh đang ngồi trên ngực nàng, ưỡn dương vật ra đằng trước để nàng ngậm và mút nó. Ân nắm lấy sau gáy của Trinh mà ấn mà nhấp như đang đụ vào cái miệng đáng yêu và thơm tho kia.

"Ọa... ơ... Khụ khụ..." Trinh đẩy dương vật của Ân ra mà ho, nàng bị sặc vì dương vật ấn sâu quá làm nàng không thở được, Ân thấy vậy liền cúi xuống hôn Bảo Trinh rồi di chuyển xuống hạ thể của nàng, âm hộ hồng hào của Trinh đang được Ân ngắm nhìn và chiêm ngưỡng. Anh vục đầu nhanh vào, bắt đầu sử dụng chiếc lưỡi thần thánh của mình mà nạo mà vét mà khoét quanh âm đạo.

"AAAAA... em... em... sư... ớ... ng quá" Bảo Trinh dùng tay túm tóc Thiên Ân mà rên lên to hơn... nàng như gục ngã trước cái lưỡi của Ân. Anh sau khi húp hết nước nhờn thì trèo lên dùng thế 69, đưa dương vật cắm xuống vào miệng Trinh để nàng ngậm, còn anh thì lại tiếp tục dùng lưỡi vét.

"Ư... ưm... aaaaa..." Trinh chỉ biết kêu trong cổ họng, không thể nói nên lời. Nàng sướng như muốn ngất đi, bám tay vào áo khoác mà siết chặt phát ra tiếng "Soạt... soạt..." Ân húp và vét tạo ra những âm thanh khiến Trinh càng sướng hơn nữa.

"Aaaaa... chết... chết em... Anh Ân ơi... hic... aaaaa em... em raaaaa..." Trinh rên lên những tiếng thật to, nàng nấc lên vì vừa rồi Ân đã làm nàng lên đỉnh, người nàng vẫn còn giật. Tóc nàng xõa ra nhìn như một dâm nữ đích thực. Thấy người yêu đã ra, Ân mới nhổm dậy, anh di chuyến xuống phía âm hộ của Trinh - nơi đang rỉ nước ngày một nhiều. Ân quỳ xuống giữa háng, nhấc hai chân nàng lên để lên đùi, anh kê đầu dương vật chạm vào đường chẻ giữa hai âm môi rồi từ từ di chuyển lên xuống theo chiều dọc đường chẻ.

"Ơ... hơ... ưm..." Trinh rên trong thổn thức, dương vật của Ân đang di chuyển bên ngoài âm đạo của nàng.

Ân bắt đầu hẩy nhẹ để nước nhờn từ âm đạo của Bảo Trinh bám vào quy đầu, rồi rút ra xoa đều nước nhờn xuống thân dương vật. Cứ như vậy, dương vật của anh đã bóng loáng. Ân lần này ấn sâu hơn một chút thì Trinh cong người lên, dương vật của Ân vào sâu tới đâu thì nàng cong người theo tới đó. Khi đã vào được một nửa, Ân cứ cho ra cho vào, bây giờ đã trơn hơn rất nhiều.

"AAAAA... em... em thốn quá... hic... em... sướng... quá..." Trinh kêu lên khi Ân dùng sức dập một cái thật mạnh vào trong.

Anh bắt đầu lấy đà, nhấp liên tục, tay anh cầm vào bên đùi của Bảo Trinh mà làm điểm tựa, anh đụ nhanh hơn.

"Aaaaa... aaa sướng quá... em chết... mất... sướng quá... anh ơi" Trinh chỉ biết rên theo từng cú nhấp của anh. Dập càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sâu. Bây giờ không thể nhìn thấy thân dương vật của anh nữa rồi, đã bị lỗ âm đạo của Trinh nuốt trọn.

"Ơ... aaaaa... anh Ân... anh ơi... em... sướng mà..." Trinh mất dần lý trí, nàng bắt đầu rên như bản năng của giống cái.

Ân rút ra, anh nhìn thấy âm đạo nàng đã bị nong ra thành cái lỗ to, anh ôm eo nàng mà xốc ngược lên, anh vỗ mông nàng, Trinh như hiểu ý chổng mông ra cho anh đút từ phía sau. Với Ân mà nói, anh mê tấm lưng, mê dáng vẻ cơ thể mỹ miều của người yêu. Bây giờ, anh đang dập nàng từ phía sau, Ân nắm tóc Bảo Trinh mà kéo ra sau anh dập thật mạnh từ sau...

Bạch bạch bạch... tiếng mông của Bảo Trinh và hạ thể của Thiên Ân va chạm. Tiếng kêu như làm cho không khí thêm dâm đãng gấp vài lần.

"Aaaaa... em sướng quá... aaaa... mạnh lên anh... cắm sâu vào em đi anh..." Trinh bây giờ làm gì còn giữ ý nữa, giờ nàng chỉ mong muốn càng sâu càng tốt. Ân nghe vậy nghiến răng mà đóng từ sau.

"AAAAA... em ra... đây... em ra..." Trinh lại ra nữa rồi, nàng mệt mỏi, vẫn cứ chổng mông mặc cho Ân đóng từ sau, anh sướng quá, cũng chẳng kiềm chế được, âm đạo của Trinh còn khít chặt quá, anh chuẩn bị ra, đụ càng nhanh hơn.

"AAAAA... sương quá... sư... ớ... ng quá anh ơi..." Bảo Trinh rên mà người nàng mềm nhũn. Ân đụ những cái cuối cùng thật mạnh và rồi anh bắn xối xả vào sâu trong âm đạo nàng.

"Aaaaa... nhiều quá... chết mất anh ơi... Hic..." Trinh nấc lên. Nàng và Ân gục xuống, mặc kệ tinh trùng đang chảy ra từ lỗ âm đạo của nàng.

Ân hả hê sung sướng. Trinh và anh nằm tầm vài phút rồi Ân lại đưa dương vật ra để nàng bú mút sạch sẽ. Cả hai lại nằm ôm nhau, Ân thì cứ nghĩ là làm tình ngoài trời thật tuyệt làm sao, âm đạo của cô nàng Ngọc Bảo Trinh thật khít quá, chật quá, sướng tận óc còn lưu lại cảm giác này. Còn Bảo Trinh thì được lên đỉnh liên tục, nàng như chết đi sống lại giữa lằn ranh sung sướng và khoái cảm. Cả hai ôm nhau, bây giờ không còn khoảng cách nữa rồi.

Ít phút sau, Bảo Trinh ngồi dậy vuốt lại mái tóc đang rối tung, Ân mỉm cười nhìn nàng

"Không mệt hay sao mà ngồi dậy vậy em?" Ân vỗ mông nàng hỏi.

"Hừm... hành người ta như vậy giờ còn hỏi." Trinh ra vẻ mặt giận dỗi.

"Khà khà... thế có sướng không?" Ân vừa nói vừa đưa tay bóp vú nàng.

"XÍ... Không thèm." Trinh đỏ mặt quay đi.

Rồi nàng chộp lấy mút sạch sẽ dương vật và những giọt tinh cuối cùng. Cả hai đều rất hòa hợp trong chuyện làm tình. Yêu nàng, Ân rất hạnh phúc và thỏa mãn. Giúp nàng mặc lại bộ đầm và cả hai bước ra đi về, nàng vừa bước vừa ôm anh say đắm. Với anh, chẳng còn gì hạnh phúc hơn khi làm thỏa mãn người phụ nữ của mình.​
 
anime sex
cliphot
Back
Top