fb68
68 game bài
32win
nhà cái 789f

Truyện Dự Thi Chuyến bay định mệnh MH-370

Chuyến bay định mệnh MH-370.


Chương 1: Chuyến bay định mệnh MH-370


Tôi, một gã đàn ông 35 tuổi, cưới một mụ vợ già nhưng giàu 56 tuổi có 2 con riêng chỉ cách tôi 5 tuổi. Tôi phải làm trong công ty của mụ vợ, bị lép vế trong gia đình, bị thiên hạ đàm.tiếu về việc lấy vợ già vì gia tài. Hôm đó là ngày 8/3/2014 tôi cùng gia đình đi du lịch Kurla Lumbur và Trung Quốc. Tôi đã bước lên chuyến máy bay MH-370 và tôi không ngờ chuyến bay đó đã thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi.


Tôi nhớ rất rõ tôi cùng 3 người trong gia đình bao gồm mụ vợ già và 2 đứa con gái riêng, đã lên chiếc máy bay định mệnh đó vào lúc 0 giờ để đi đến Bắc Kinh. Ban đầu mọi thứ đều rất bình thường, cho đến khi, đột nhiên máy bay bị rung lắc dữ dội, chúng tôi rất hoảng sợ vì sợ rớt máy bay. Mọi người đều la hét và một ánh sáng trắng cực chói mắt bỗng bao trùm lấy chúng tôi. Tôi mất ý thức kể từ lúc đó.


Một thời gian rất lâu lâu sau đó, tôi bừng tỉnh dậy. Tôi nhìn xung quanh một cảnh vật thật quen thuộc, tôi đang ở căn nhà của cha mẹ tôi trước đây ở dưới quê. Tôi vốn sinh ra ở một tỉnh miền tây nam bộ và đã chuyển lên thành phố SG sinh sống gần 20 năm. Thật kì lạ, tôi tự hỏi, “vì sao tôi lại ở đây?, có phải tôi đã chết và tôi đang hồi tưởng lại quá khứ chăng?”


Tôi nhìn xung quanh, cảnh vật thật quen thuộc, tôi ngồi dậy đi ra khỏi phòng, tôi thấy có một tờ báo “An ninh thế giới” trên đó ghi ngày 8/3/2001, tôi đang ở lầu hai, phòng tôi là căn phòng ở trước gần ban công. Tôi đi vào nhà tắm và trong gương đó chính là tôi năm 16 tuổi, gương mặt thon, cao 1m7, gầy còm khác xa so với tôi năm 35 tuổi nặng 75kg.


Tôi xuống dưới nhà thì gặp mẹ và em gái tôi xem phim HK lồng tiếng trên TV giờ buổi trưa. Bố tôi thì đang ngủ trên lầu, cha tôi đi làm công ty và hay về nghỉ trưa. Tôi đang mơ chăng, tôi đang sống lại những ngày tháng quá khứ. Lúc đó tôi học cấp 3 chỉ đi học một buổi sáng, buổi chiều nghỉ.


Tôi vẫn chưa tin tôi vào bếp dùng cái chày giã tiêu gõ một cái thật mạnh vào đầu, ui da đau quá, đây rõ ràng là sự thật. Tôi đã trở về hình hài của một cậu bé 16 tuổi nhưng với đầu óc của một gã đàn ông 35 tuổi.

Tôi thường xem phim khoa học viễn tưởng họ nói rằng có nhiều vũ trụ song song, dòng thời gian ở vũ trụ này này không ảnh hưởng đến dòng thời gian của vũ trụ khác, không giống như việc thay đổi quá khứ sẽ tác động đến tương lai như truyện Doraemon. Bằng một cách kỳ lạ nào đó, chuyến bay MH-370 đã đưa tôi đến một vũ trụ khác, tôi tự hỏi tại sao chỉ có mỗi một mình tôi? Còn mụ vợ già và 2 cô con gái riêng của tôi đang ở đâu? Có phải họ cũng đang ở một nơi nào đó trong thế giới song song này?

(Còn tiếp)
 
Chương 2: Con đường trở thành một “siêu sao” trường học.


Đoàn Chí Bình đó chính là tên tôi. Tôi đã đi ngược về quá khứ một cách bất đắc dĩ trên chuyến máy bay MH-370, tôi vốn 35 tuổi trong dòng thời gian này tôi đang sống trong hình hài một cậu bé 16 tuổi.

Hôm nay là thứ sáu 9/3/2001 tôi đã sống một ngày trong thế giới mới. Hôm qua tôi nhận ra sáng hôm nay phải đi học, thời điểm này học sinh phải học đến thứ bảy. Tối qua tôi đã xem lại bài vở, tôi chợt nhận ra tôi không còn nhớ gì về các môn học, và hiện tại tôi đang trong HK2 của lớp 10, Toán, Lý, Hóa xem như là những thứ hoàn toàn xa lạ, riêng tiếng Anh thì còn nhớ tốt do phải làm việc với đối tác nước ngoài nhiều, các môn học bài như Văn, Sử, Địa, GDCD… thì xem như chém gió cũng được.

Sáng nay đi học trở lại ngôi trường và lớp 10A6 cũ một cảm giác bồi hồi mà cũng phấn khích. Hôm nay có 2 tiết toán tôi ngồi học như nghe sấm, thầy kêu lên bảng giải bài tôi nói tôi bó tay. Chợt ông thầy hỏi “năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” tôi nhớ lại ngày đó, nếu tôi nói 16 thì ổng sẽ nói tôi giống như 61 tuổi, nên tôi tương kế tựu kế. Tôi nói: “dạ 16 tuổi”, ông thầy nói “vậy mà tôi tưởng em 61 tuổi, đầu óc lú lẫn.” tôi đáp lại ngay “em mà 61 tuổi thày cũng gần 100 tuổi, thầy lớn hơn em nhiều mà đúng không?”. Thày nổi xung lên “thăng này hỗn” và vung tay lên định tát tôi, tôi né thầy đánh hụt vào không khí. Tôi hiện tại là cậu bé 16 tuổi, nhưng tôi có kinh nghiệm của người đàn ông 35 tuổi. Tôi bật lại “thầy mà đánh tôi, tôi sẽ làm đơn thưa lên ban giám hiệu, thầy bạo hành tôi.” (đây là điều mà tôi đã không dám làm trong quá khứ). Ông thày hậm hực bảo tôi đi về chỗ và không dám làm gì tôi, tiết sau là tiết văn và sinh học.

Ngày đi học “đầu tiên” của thế giới mới đã trải qua như vậy đấy. Trong trường tôi nhận ra nhiều gương mặt thân quen cũ. Bao gồm những người tôi “sẽ” thích năm 12, cả những tên đầu gấu, trùm trường năm xưa. Với kinh nghiệm “35 năm cuộc đời” ở thế giới cũ tôi tự nhủ, tôi sẽ giải quyết hết.

Ngày đó tôi đam mê võ thuật vì xem nhiều phim của Lý Tiểu Long. Tôi học võ cổ truyền khi tôi 10 tuổi, học gần 1 năm thì bà cô dạy võ mượn mẹ tôi 3 triệu không trả, thì mẹ tôi cho nghỉ. Quê tôi môn Taekwondo là phát triển nhất, nên tôi học môn này suốt năm lớp 9 và nghỉ khi lên lớp 10. Nhưng tôi vẫn tự luyện ở nhà, ảo tưởng nằm ở chỗ là, tôi đá được nhiều cú đá đẹp nhưng chỉ là đòn đơn, không có chiến thuật, những cú đá không hề giúp tôi thoát khỏi những trận bị bắt nạt ở trường học.

Năm 30 tuổi, với sự ấn tượng từ bộ phim “Ong Bao - Truy tìm tượng phật” tôi đã bắt đầu theo học môn Muay Thai trong 2 năm nó đã cho tôi nhận thức rõ hơn, và có nhiều kỹ thuật tự vệ hơn. Lúc đó tôi nghĩ, giá như mình biết những thứ này sớm hơn, mình sẽ “trả đũaị” những tên đầu gấu đã hành mình trong thời đi học.

Tôi đạp xe về nhà vào lúc 11:30 sáng, mà lẽ ra tôi có thể đi xe máy. Tôi chưa thể giải thích với gia đình vì sao tôi có thể chạy xe máy một cách “bất thình lình” như vậy được. Tôi lên làu vào phòng riêng của tôi, với chiếc máy tính cà tàng Celeron, với màn hình CRT, có cả miếng kính lọc, tôi không buồn gì cả, mà lại thấy thú vị. Đường truyền internet của nhà tôi khi đó là cái modem dial-up kêu tiếng tít te với tốc độ cực “khủng” 300 kb/ giây, giải trí 18+ của tôi chỉ có mỗi việc đọc truyện sex cô giáo thảo và xem hình đồi trụy. Phim người lớn thì đầu băng VHS mới xem được, nhưng cũng hiếm.

Tôi nằm nhớ lại, vào thời điểm năm 2001 tôi đã làm gì? Thời đó tôi thường chạy đến các quán game chơi nối mạng Lan nội bộ để chơi bắn súng Half Life, thời gian trước đó nữa tôi thường chơi game Playstation 1,2 ở mấy quán gần trường. Mua đĩa VCD về nhạc Hoa lời Việt của Đan Trường, Lam Trường, Cẩm Ly, nhóm MTV… Vì thích các bài nhạc Hoa nên tôi cũng xin mẹ tôi đi học tiếng Hoa lớp sơ cấp.

Thời gian lớp 10 tôi học rất dở, tôi trở về từ tương lai cũng không giúp ích được gì với các môn Toán - Lý - Hóa. Tôi chỉ học tốt được môn thể dục, lịch sử, địa lý và bổ sung môn tiếng Anh (tích lũy từ tương lai).

Trường tôi, lối ra vào nhà xe thiết kế dưới càu thang, học sinh trên lầu đi xuống đi qua cổng ra phía sau nhà xe rất đông chật chội, đây là nơi làn đầu tiên tôi “sờ mó” được các bạn nữ sinh. Trong quá khứ tôi do vô tình chạm.tay vào mông một bạn nữ, nhưng bạn ấy không phản ứng gì, mà cứ để cho tôi giữ tay ở đó, kể từ đó trở đi tôi bạo dạn hơn, giải giờ lấy xe xem như là giờ “vàng” của tôi, tôi bạo dạn đặt nguyên ngón tay vào giữa khe đít của bạn nữ, chiếc áo dài mỏng tang, xúc giác chạm vào như đang thực sự chạm vào da thịt, tôi còn cảm giác cô bạn ấy đang “thưởng thức” cảm giác lạ hơn là khó chịu. Đó là quá khứ, tôi đã trở về từ tương lai tôi sẽ phải làm nhiều thứ còn hay hơn nữa, táo bạo hơn nữa, những thứ mà thời đó tôi chưa từng làm.

(Còn tiếp)
 
ey15ijcoghsy.webp

Máy tính chip Celeron, win 98

images (6).webp

Modem Dial-Up

anh-3-1566788949-width650height912.webp

Cô bạn học gợi cảm

dcb-01-1641890089042134142259.webp

Tôi
 
ScreenHunter_5761 May. 02 11.44.webp

ScreenHunter_5766 May. 02 11.46.webp

ScreenHunter_5767 May. 02 11.46.webp

ScreenHunter_5765 May. 02 11.46.webp

hbo4a.webp


hbo5a.webp
 

Đính kèm

  • ScreenHunter_5762 May. 02 11.44.webp
    ScreenHunter_5762 May. 02 11.44.webp
    103 KB · Lượt xem: 0
  • ScreenHunter_5763 May. 02 11.45.webp
    ScreenHunter_5763 May. 02 11.45.webp
    44.3 KB · Lượt xem: 0
  • ScreenHunter_5764 May. 02 11.45.webp
    ScreenHunter_5764 May. 02 11.45.webp
    43.5 KB · Lượt xem: 0
Chương 3: Quán Net Bambi


Tôi đã ở thế giới mới này được 3 ngày. Hôm nay là thứ bảy, sau một buổi sáng mệt mỏi với các môn 2 môn lý, 2 môn hóa và sinh học. Tôi ngồi học mà như “vịt nghe sấm”. Tôi đã hoàn toàn quên hết kiến thức thời còn đi học. Tôi băn khoăn với tình trạng này, trong những ngày tới sẽ thế nào đây.

Tôi về đến nhà lên phòng mở máy tính lên, tôi cũng muốn xem trong máy của những năm 2000 sẽ có gì. Chiếc máy này vốn cũng không thuộc về tôi, đây là chiếc máy cha tôi mua để làm việc, tôi chỉ được lưu trữ dữ liệu trong một thư mục.


Chiếc máy tính này thậm chí còn yếu hơn thế hệ máy tính cùng thời đại. Năm 2001, máy tính Pentium 4 đang là đỉnh của chóp. Máy tôi có cpu Celeron, ram 64 mb, mainboard không có khe cắm card màn hình, ổ cứng 4 GB.


Tôi mở cái modem internet dial-up (quay số) của thời đó. Sau gần 3 phút kêu tít te, tít te, rẹt rẹt modem đã kết nối vào mạng, sau đó tôi còn phải đăng nhập vào 1260. Thứ đầu tiên tôi tìm là kho hình xxx “chiến lược”. Mấy tấm hình mấy em tây xấu hoắc nhưng vú to, đít bự công nhận thời xưa gu tôi mặn thật. Tôi vào trình duyệt web truy cập các trang nổi thời đó như bác ba phi, gamevn. Tôi thử truy cập youtube nhưng không được, vì trang này 2005 mới thành lập Máy tôi khi đó chỉ cài cái giả lập máy PS1 để chơi trên máy tính và mấy game nhẹ như đế chế, shogun, no one lives forever…


Duyệt web tí cũng chán, tôi nhớ ra ngày xưa tôi hay đi đến tiệm game Bambi, hiện giờ đang thử nghiệm dịch vụ game lẫn mạng. (Ngày xưa tiệm game nối mạng là riêng với tiệm net để chat). Tôi thường đến tiệm Bambi để xem sex và ngụy trang bằng cách mở cái game gì đó để alt+tab qua lại.


Nghĩ thế tôi đạp xe đến tiệm game Bambi. Máy ở tiệm này phân làm 2 cụm, cụm trái là bàn dài đặt 3 máy, cụm phải là bàn dài đặt 4 máy, và phía sau là 5 dãy bàn tương ứng. Tôi chọn đại một máy để chơi, thời điểm này không có phần mềm quản lý gì, nhân viên quán ghi thủ công số máy, giờ bắt đầu vào giờ kết thúc để tính tiền. Mở máy lên tôi thấy mấy game tôi thường chơi khi xưa như Counter Strike, GTA: Vice city. Bắn vài trận game Counter Strike tôi thấy chị Lan, chị chủ “thần tượng” của tôi khi nhỏ, chị tầm 24,25 tuổi, vợ của anh chủ quán có 1 con nhưng gợi cảm lắm.

Thời trước, tôi say mê ngắm cặp mông chị khi chị đang chỉnh máy chu đít vào tầm nhìn tôi, vô tình chị quay lại thấy tôi làm tôi hết hồn, giả lơ làm việc khác, từ đó chị Lan biết tôi thích chị, chị hay đi ngang tôi, mặc những chiếc quần bó sát, thỉnh thoảng cạ vú sau đầu tôi, hoặc cạ trym vào vai tôi, hồi tôi 16 tuổi, tôi cũng khoái lắm nhưng không dám làm gì.


Bây giở tôi đã được trở lại thời điểm đó, bên ngoài tôi 16 tuổi nhưng lại có ý thức của một người tuổi 35. Hôm đó chị mặc bộ đồ pyjamas màu hồng vải “phi bóng” thật đẹp, mặc dù có thuê một anh trông quán, nhưng chị vẫn ra xem để nhận order nước, mì gói. Mông chị to, cái viền quần lót hằn lên trên chiếc quần thật phấn khích. Nhiều năm sống ở thành phố không gặp chị, nhưng giờ thấy lại cảm giác vẫn thấy phấn khích như xưa.


Tôi vốn không hứng thú với phụ nữ đã có gia đình, nhưng chị này đối với tôi là có tình ý, chị biết tôi thèm muốn tuổi mới lớn, nên cũng có ý lả lơi. Tôi nhân dịp này sẽ sửa đổi quá khứ. Tôi sẽ làm những thứ gợi ý, xem chuyện gì xảy ra.


Thấy chị quay lưng gần lối ra, tôi giả bộ đi toa lét, đi ngang qua gần chị và lướt tay qua quét vào khe mông chị. Chị ngẩn người một chút và quay qua nhìn thấy tôi. Tôi không nhìn lại, nhưng tôi biết chị đang nhìn sau tôi.


Đi giải quyết xong, tôi quay lại máy, tôi nhìn lén chị vài lần nữa, nhưng cũng không có cơ hội nào, nên sau khi bắn vài ván game tôi tính tiền đi về.


Khi về nhà mở tủ quần áo, tôi mĩm cười vì số lượng quần xanh đi học có trong tủ. Ngày xưa chiếc quần xanh dương đậm này là cái quần “chính thức” được tôi mặc trong mọi trường hợp, đi học, đi chơi, đi du lịch. Áo mặc ở nhà chỉ có màu xám, màu xanh, màu xám chỉ toàn là áo thun.


Ngày hôm sau, tôi trở lại quán Bambi với bộ đồ tôi xem là “đẹp” nhất trong tủ là áo thun xám và quần xanh học sinh cùng đôi dép lê đen. Tôi gặp chị Lan, hôm nay chị mặc đẹp hơn hôm qua, áo thun hồng, quần thun bó sát xám tro. Chị đang ngồi ở bàn máy chủ, tôi nói “chị ghi cho em máy số 29”. Chị quay qua nhìn tôi tí và cúi xuống ghi sổ giờ bắt đầu thuê máy.

Máy 29 là máy ở gần cuối trong góc, tôi vào đó để xem chút xxx. Được một lúc tôi kêu một chai sting vàng. Chị đích thân mang nước đến cho tôi, cái quần thun xám tro chật đáy khiến trym của chị u lên một cục, ở khoảng cách gần với chị cũng khiến tôi hồi hộp. Một lát nữa chị lại mang nước cho máy 30, nhưng không hiểu vì sao trym chị lại cạ sát vào lưng tôi, chẳng lẽ lối đi lại hẹp đến thế sao? Ghế ở quán này đều là ghế nhựa không có lưng dựa.


Tôi biết chị đã gợi ý, và cũng được tận tay mò tay vào cái mu tròn trịa đó. Ở thế giới cũ tôi 35 tuổi, nhưng thế giới này tôi 16 tuổi, cái sinh lý tuổi 16 vẫn tác động tích cực lên tôi, thằng nhỏ căng cứng.


Tôi bật chương trình chat phổ biến thời đó là Yahoo Messenger, tôi phải tạo lại nick bởi vì thôi không thể nhớ nổi mật khẩu thời xưa. Tôi đăng nhập xong và quan sát chị ở bàn máy chủ (hôm nay anh trông quán không đi làm). Tôi nghĩ lý do và đợi lúc thuận lợi, tôi đến chỗ chị và hỏi mượn menu đồ ăn quán. Tôi canh mục tiêu và giả bộ áp ku lên phần vai phải của chị. Có lẽ chị biết, nhưng chị vãn giả vờ chăm chú vào màn hình chat. Được một lát tôi lựa tô mì xào xúc xích. Cảm giác được ép ku vô da thịt chị thật đã gì đâu, ku tôi đã cứng như đá. Với sự kinh nghiệm của người trưởng thành, tôi lả lơi thêm tí “Ủa, chị cũng chơi yahoo hả? Hay là có gì chị cho em add chị để có gì kêu đồ ăn cho dễ.” (mặc dù chị ít ngồi máy chủ lắm, nhưng cầu may thử xem sao). Chị chắc cũng biết “ý đồ” nhưng giả vờ, chị nói “nick em là gì để chị nhắn qua.” Thấy thuận lợi tôi vui vẻ gõ nick vào máy chị để nhắn qua.


Tôi quay về máy và đợi chị mang mì tới, mặc dù trong thế giới cũ tôi đã 35 tuổi, nhưng trong cơ thể này tim tôi vẫn đập rộn ràng. Về sinh lý tôi vẫn là một cậu bé 16 tuổi. Tôi quyết định sẽ sờ vào cái mu căng tròn, chín mọng của chị.


Khi chị vừa mang mì đến ở phía vai phải tôi. Tôi giả bộ dùng tay trái chộp vào bàn tay chị, một bàn tay trắng mềm mịn sờ vào thật đã. Thấy êm, có vẻ chị cũng xuôi theo, liếc nhìn xác định vị trí mu, không bỏ lỡ cơ hội, tôi nhanh chóng dùng tay trái chộp vào cái mu tròn trịa được bao bọc trong cái quần thun xám khiêu khích đó.

Một cảm giác thăng hoa tức thì diễn ra trong đầu tôi, một cái lìn mềm mại, êm ái khó tả. Chị khựng lại như bị điểm trúng huyệt để tôi mân mê cái mu “tiểu đái”. Tôi như bắt được vàng, được chị “cấp phép” tôi mơn trớn tìm “cái khe”, mặc dù bên cạnh có người nhưng tụi nó đang chăm chú chơi bắn Half Life. Tôi mò đến khi mu chị ẩm ướt, sau đó tôi chuyển lên bóp vú chị, vú chị vừa tay thôi nhưng bóp rất đã. Một cảm giác vụng trộm vô cùng kịch tính nhưng cũng rất thỏa mãn.


Sau đó, chị trở lại bàn máy chủ, lúc này việc xin nick chat mới thật sự có tác dụng. Tôi vào yahoo và chat với chị.


Chibinh123: lúc nãy đã quá chị ơi.


LanBambi: em thấy ghét quá làm chị ướt hết trơn.


Chibinh123: hehe, lần đầu tiên của em được sờ vào chỗ đó của phụ nữ.

(tôi nói láo, tôi vốn 30 mấy rồi, nhưng bối cảnh này thì là đúng)


LanBambi: đợi chị chút nha, chị đi thay quần.


(Một lát sau)


LanBambi: chị thay xong rồi nè


Chibinh123: hehe, thích quá 😆


LanBambi: e sờ của chị rồi, thì khi nào chị sờ đc của e?


Chibinh123: ơ…


Chibinh123: mấy cái này e không biết nữa.


LanBambi: em còn làm bộ, hồi nãy e để “nó” lên cánh tay chị, tưởng chị k bít sao?


Chibinh123: ơ… e cũng k bít…

(Tôi giả bộ trong trắng, thuần khiết)


LanBambi: nếu e k cho chị xem nó chắc chị méc anh em sờ mó chị quá.


Chibinh123: uhm, nhưng mà ở đây đông người quá, xem ở đâu?


LanBambi: để chị kêu con nhỏ em xuống coi quán, rồi mình ra phía sau.


Tôi đợi một lát chị Lan nhắn một đứa em gái xuống trông quán. Chị Lan nhìn về hướng máy tôi ra dấu. Tôi thấy thế để máy ở đó, chưa tính tiền và đi ra theo chị Lan. Chị Lan dẫn tôi lên tầng trên vốn là nơi ở của hai anh chị. Hôm nay anh chủ đi vắng, chỉ còn chị với đứa con đang ngủ, đứa em ban nãy trông quán vốn là đang trông em bé. Chị kéo tôi vào nhà tắm (không phải phòng ngủ), chị khóa cửa lại.


Tôi và chị đang đứng trong phòng tắm, hai đôi mắt nhìn nhau trong thổn thức. Không ai nói tiếng nào. Bỗng, tôi ôm chầm lấy chị, hôn cổ, sờ soạng cái khe suối “tiểu đái” của chị, đã đời tôi thọc tay vào quần chị để tận hưởng nó “gần gũi” hơn. Một cảm giác cực đã như trên thiên đường. Lông mu của chị như một đám rừng, tôi đặt nguyên ngón tay vào giữa khe suối, vân vê, miết nhẹ giữa cái khe ấm áp đó mà không biết chán.

Phần chị, chị đang bóp ku tôi, chị xoa bóp nó với một sự thích thú mãnh liệt. Đoạn chị mở nút quần, kéo dây kéo của tôi, và thọc tay vào kéo nó ra. Tôi thấy ánh mắt của chị nhìn vào nó thật đắm đuối. Tôi mĩm cười, tôi nhẹ đưa cằm chị lên và hôn vào môi chị (đây là điều mà một cậu bé 16 tuổi sẽ không biết làm, nhưng tôi thì khác) tôi và chị mút lưỡi nhau được một lúc. Chắc hẳn chị cũng bất ngờ vì độ sành sõi của tôi đến trước tuổi. Sau đó, chị ngồi xuống nhẹ nhàng kéo quần tôi xuống để thấy rõ con ku và hai hòn giái.


Chị cầm nó, ngắm nghĩa nó một hồi lâu, và kéo lên xem trứng. Chị bắt đầu với việc mút trứng, như thể chị thích trứng hơn thích ku vậy. Chị liếm láp từng cái trứng, sau đó mút, một cái rột, nguyên cái trứng đã vào miệng chị, chị ngậm nó, liếm nó thật kỹ, và sau đó nhả ra, hút cái trứng nên kia, tay chị thì không ngừng vuốt ve thằng ku.

Được một lát, chị kêu tôi quay lại cho chị xem đít, tôi quay lại, chị liếm láp từng bên mông một thật nhột nhạt, rồi từ từ tiến vào “trung tâm”. Chị banh đít tôi ra, tật bất ngờ chị liếm hậu môn tôi. Thật không ngờ một cô gái xinh đẹp như thế lại có dục vọng cao đến vậy. Lưỡi chị như chiếc máy khoan, chị liếm đít tôi và cứ bạch ra để liếm càng lúc càng sâu vào trong. Một cảm giác khoái cảm cực độ bùng nổ trong đầu tôi. Liếm đã, chị dịch xuống trứng giái, và cuối cùng bú ku từ phía sau, từng cú mút của chị thật điêu luyện, từng phát chụt chụt phát ra liên hồi.


Đến lúc này, chị quay tôi qua chính diện để bú ku chính thức. Chị đớp nửa cái cu vào miệng, và ngậm ở tư thế đó thật lâu, bên trong miệng, cái lưỡi chị không ngừng khám phá nó. Một cảm giác ấm áp, nhột nhột, đã đã diễn ra trong tôi. Tôi nhìn xuống thấy cảnh con ku biến mất trong miệng chị thật hạnh phúc. Sau đó chị làm đến kỹ thuật “deep throat” ngậm sâu, chị bắt đầu cố gắng ép nguyên cuống con ku vào miệng. Đầu ku tôi đã có thể cảm giác được điểm tận cùng trong cổ họng chị, một cảm giác vô cùng ấm áp tại đầu ku và vô cùng kích thích. Không thể vào sâu hơn, chị nhả nó ra từ từ rồi đẩy vào lại, nhấp nhả, nhấp nhả cộng vỡi đôi tay mân mê hai hòn giái tôi, tôi bắn bung tinh ra như thác đổ, chị không kịp chuẩn bị phàn lớn tinh đã vào cổ họng và chị chỉ nhả được ít tinh ra sau. Chị ho sặc sụa, tôi thì cảm cảm thấy thật thỏa mãn như trên thiên đàng. Chị cười với tôi thật thích thú. Hai người cùng ôm nhau, sau đó chị dùng vòi sen rửa sạch ku cho tôi. Còn nhiều điều tôi còn chưa làm với chị, nhưng đây là nhà tắm của phòng riêng nhà chị, không nên làm đủ bài, vì bất cứ lúc nào cũng sẽ có người vào gây nguy hiểm cho tôi. Tôi cám ơn chị. Và đi xuống nhà dưới, về máy của mình thoát mọi thông tin và ra tính tiền.


Tôi đạp xe về nhà với cảm giác lâng lâng khó tả. Tôi đã làm được điều đầu tiên trong danh sách những điều nuối tiếc trong quá khứ, tôi đã thành công mỹ mãn.

Tôi về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ, thời đại này làm gì có điện thoại thông minh gì. Thú vui duy nhất là đọc truyện tranh. Tôi cần tập quen dần với thời đại này, vì tôi không biết được liệu tôi có thể trở về thế giới cũ hay không? Tôi tự hỏi tất cả những người trên máy bay MH-370 họ cũng đang tồn tại trong thời đại này, hay trong một vũ trụ khác? Số phận của tôi sẽ kẹt trong thế giới này mãi mãi hay là sao? Vẫn còn quá nhiều câu hỏi phía trước.


(Còn tiếp)
 
Chương 4: Cuộc sống học đường

Đã một tuần trôi qua kể từ ngày vụng trộm với chị Lan ở quán Bambi. Tôi phải đối mặt với áp lực thi cử thời học sinh. Toán, Lý, Hóa là 3 môn tôi thực sự không nhớ gì cả, đã quá lâu tôi không động đến mấy môn này. Để tồn tại trong thế giới này tôi phải thích nghi. Năm 2001, là một giai đoạn tương đối thanh bình, không mạng mẽo wifi, không smartphone. Nếu là tôi thực sự trong thời gian này, tôi sẽ rất ít quan tâm việc học và thường lui tới quán Bambi chơi game NHƯNG tôi không phải là một cậu bé học sinh bình thường tôi là một người đàn ông 35 tuổi trong hình hài một cậu bé 16 tuổi.

Ngày con trẻ tôi đã chơi game chán chê, đến 35 tuổi, games cũng chính là niềm vui giúp tôi quên đi hiện tại, rằng tôi đã cưới một mụ vợ già, trong việc chăn gối chẳng có một chút hứng thú gì. Tôi cưới mụ do cha mẹ qua đời sớm trong một vụ tai nạn, xe chở khách lao xuống vực ở đèo Bảo Lộc, Đà Lạt. Tôi phải gác bỏ ước mơ của mình là một thầy giáo, đề đi làm đủ thứ nghề kiếm tiền nuôi em gái học ngành y dược.

Tôi quen biết mụ này do một lần đi xin việc tại một công ty thiết kế nội thất, mụ biết số phone của tôi nên gạ gẫm tôi “cặp kè” mụ để cho tôi một vị trí cao trong công ty. Tôi vì muốn lo cho đứa em nên mới đồng ý. Em tôi đã trở thành bác sĩ và có một gia đình ấm êm hạnh phúc. Những tưởng tôi sẽ phải chấp nhận kiếp sống này cho đến khi mụ vợ già qua đời, thì bỗng xãy ra sự kiện máy bay MH-370 đưa tôi trở ngược lại quá khứ.

Tôi đã nắm rõ được tương lai, vậy để cha mẹ tôi không mất trong vụ tai nạn đó, vào đúng ngày đó tôi sẽ ngăn cản cha mẹ tôi đi du lịch Đà Lạt hoặc không cho đi đến những nơi phải vượt qua đèo là được, và cuộc đời tôi sẽ rẽ sang một hướng khác.

Tôi gặp lại cha mẹ tôi ở thế giới này, tuy rằng họ chỉ là những người “giống” cha mẹ thật của tôi, nhưng cũng thật ấm lòng. Đôi lúc tôi tự hỏi tôi ở đây, vậy còn cậu bé thật sự của thế giới này đã đi đâu? Khi tôi rời khỏi thế giới này thì liệu cậu ấy có thể tiếp quản những gì tôi tạo dựng chứ? Đó là những câu hỏi tôi chưa có lời giải đáp.

(Có lẽ cậu bạn Chí Bình của chúng ta đã lo quá xa, bởi vì đến thời điểm hiện tại vẫn chưa tìm thấy tung tích gì của những người đi trên chuyến bay MH-370)

Sắp đến là kỳ thi học kỳ 2, và trong đầu tôi vẫn chưa có một chữ nào. Tôi buộc phải thích nghi với cuộc sống mới này. Tôi phải sửa đổi quá khứ, với đầu óc của một người đàn ông 35 tuổi, tôi vạch ra kế hoạch, tôi xin tiền mẹ mua sách giải Toán, Lý, Hoá lớp 10 để nghiền ngẫm. Tôi gần như miễn nhiễm với mọi thứ chi phối như chơi game, smartphone, truỵện tranh, mát xa, karaoke, trai gái… vì tất cả những thứ đó tôi đã trải nghiệm qua hết rồi. Lần đàu tiên trong cuộc đời tôi chịu khó ngồi vào bàn hàng giờ để xem sách giải Toán sau đó tự làm lại, rồi sau đó lại đổi con số để làm từ đầu, dần dần tôi cũng nắm lại được tình hình. Mặc dù vậy, môn Lý, Hoá quá rối rắm, tôi đọc mãi cũng không hiểu, khả năng tôi chỉ có thể làm được những bài đơn giản và cố gắng được điểm 5,6 là đủ.

Trong lớp tôi được xem là “luật sư” bởi vì tôi có khả năng “đối đáp” với thầy cô đòi quyền lợi mà không ai bắt bẻ được (tôi vốn 35 tuổi mà). Tôi vào trường và nhận ra từng gương mặt và biết được tương lai của họ như thế nào. Ví du như em Trà My sẽ gặp tôi trong tương lai ở thành phố khi tôi 25 tuổi và chúng tôi đã chịch nhau hơn một chục lần, em Lan Anh sau này gặp tôi ở công ty, ly dị chồng và làm mẹ đơn thân, thằng Duy “đầu gấu” trường sau này làm giữ xe cho bệnh viện, thằng Lợi “dân chơi” trong lớp, có bồ bịch, quen biết dân xã hội, chạy xe máy đi học nhưng về sau làm thợ sửa xe.

Có nhiều bạn sẽ thắc mắc một người đàn ông trưởng thành đột nhiên nhỏ lại về thời học sinh sẽ như thế nào? tôi không nhất thiết phải show hết ra, tôi vẫn ăn mặc “cù lần” như hồi nhỏ, mặc dù gu ăn mặc của tôi đã tinh tế hơn xưa. Dù vậy điểm khác biệt là, khi đến trường, tóc tai tôi chải chuốt, rẽ ngôi chuẩn, biết dùng gel cố định tóc, biết tự động lăn nách khi đi đến trường, những thứ phải trưởng thành, đi làm rồi mới hiểu được. (tôi hơi bị nặng mùi hôi nách).

Cuộc sống học sinh cũng không quá khó nếu như bạn kiểm soát được tình hình. Trong lớp có bạn Anh Thơ xinh xắn, ngoan hiền. Bạn Bội Anh xinh đẹp nhưng hay theo cặp với những nhân vật “đại ca” trong trường. Hồi xưa tôi mê tít bạn Ngọc học khác lớp, nhưng có cặp vú và cặp mông trời cho thuộc hàng khủng, gương mặt cũng xinh xắn ưa nhìn.

Hôm đó, trường đổi thời khoá biểu và dán lên bảng thông báo của trường, vào giờ ra chơi học sinh kéo đến chen chúc nhau ghi. Và thế là thời cơ vàng đã đến, ở thế giới này một cơ hội gần gũi các cô gái cũng không có (trừ chị Lan Bambi thì sợ chồng chị biết ảnh hưởng đủ thứ chuyện), và thế là tôi tranh thủ chen vào “viết TKB” sẳn tiện “mò đít” tí. Tôi cũng kén chọn lắm, em nào thấp bé, mông nhỏ thì thôi bỏ qua, em nào cao ti, mông to thì đích thị ngon lành, có sờ cũng ít phản đối, bởi vì chính họ cũng thích được cảm giác đụng chạm, sờ mó. Vừa vào đã thấy được vài em ngon, tôi thích mấy chị 12 hơn vì họ đã phát triển hết, tôi không đứng ngay sau trực tiếp mà lòn tay lên qua một người đứng trước, nếu bị phản ứng thì họ chỉ nhìn người phía sau còn tôi thì an toàn.

Khi đã chen vào giữa đám đông, tôi thấy một “chị” lớp 12 với cặp mông lớn, tôi nhẹ nhàng đưa ngón tay vào khe mông, em ngẩn ngây người ra, một cảm giác thư giãn ập đến gần như tức thì, công nhận nữ sinh ngày xưa mặc áo dài siêu mỏng, sờ vào là như cảm thấy hết cả da thịt. Được tầm 2 phút thì em quay lưng bỏ đi, tôi cố len lõi lên trên gần bảng thông báo hơn để “ghi TKB”. Ở ngay trước bảng thông báo có một em 12 cao ráo, đít to như một thiên thần, quả thật là hiếm có. Lần này tôi đứng ngay sau em mà không có ai đứng trước bảo hiểm. Giờ mà đút tay sờ thì mạo hiểm quá, tôi tự nhũ. Nhìn xuống con ku đang u lên một khối dưới cái quần đi học. Hay là ép ku vào đít rồi có gì nói là “vô tình” thôi. Thế là tôi ép con ku vào bên mông phải của em nó, cảm giác từ đầu ku cũng khá kích thích. Em nó ngẩn người ra, tuy vậy không có một động tác nào phản kháng.

Tôi ép ku càng lúc càng sát hơn, tim tôi đập thình thịch, tôi cũng có cảm giác em nó cũng thích, em nó đang vận dụng hết xúc giác ở mông để hình dung ra “trái chuối” của tôi. Được một lát tôi chuyển sang vị trí trung tâm, giữa khe đít. Ý tưởng cũng hay nhưng ku tôi lại khộng chạm được vào khe mông sâu hun hút của em (do là em cao hơn tôi.) nhưng mặt tội ở tư thế này lại áp sát tóc em, ngửi được hương con gái, giống như đang doggy. Thấy được sự cho phép “ngầm” tôi đưa ngón tay vào giữa đít em, cái cảm giác nó thư giãn cực kỳ, mà ngay khi đi mát xa cũng không có được, đó là cái cảm giác lén lút hồi hộp. Ở thế giới cũ, tôi đã đi mát xa không biết là bao nhiêu lần, mò không biết bao nhiêu là cái lìn, sướng đấy, nhưng cảm giác mò đít lén lút nó có cái “thích” của nó.

Thấy em nó đã xuôi theo rồi, tôi không ngần ngại nữa, tôi xoay lòng bàn tay phải ra mò mẫm cái mông đẩy đà, tròn trịa đó, ngón tay tôi vê theo cái vết hằn quần lót từ trên đi xuống dưới, nhịp tim em như đập theo từng động tác của tôi. Khi đến tận cùng bên dưới, tôi đút bốn ngón tay vào khe đít em, những ngón tay run rẩy, sướng đến rùng mình. Tôi cũng nhìn sang bên phải em, có một anh bạn ghi chép cái gì đó mà đẻ cánh tay gác lên vú em, nhìn thấy cũng đang run lắm. Vậy ra, em nó đã gần như được some bởi hai người, em nó không biết đang chép luôn cái bảng nội quy kế bên hay sao, mà đứng đó “chép” rất lâu. Những ngón tay bên trong khe đít của em nó ấm áp, sướng, cực đã gì đâu. Tôi giá như lúc lấy ra nó khai khai, thối thối càng tốt, nhưng thực chất là không có mùi gì cả.

Thấy được tôi định sẽ mạo hiểm vòng tay trái lên để mò trym, việc vòng tay lên phía trước em rất nguy hiểm, bởi vì em sẽ nhìn thấy được tay tôi, và nguy cơ bị chụp tay, tri hô lên là rất cao. Nhưng tôi với kinh nghiệm của người tuổi 35, tôi dạn hơn bản thân tôi lúc 16 tuổi. Tôi phán đoán em đang thuận theo và khả năng phản kháng thấp (nhưng không phải không có).

Tôi rút tay ra khỏi đít, và thay bằng ép ku vào mông, được một lát tôi từ phía sau vòng tay trái ra trước, hồi hộp đến căng não, tôi chạm ngón tay trái vào cái mu “tiểu đái” của em, em hơi giật mình một cái, tôi cũng rụt tay về ngay. Thấy em vẫn chịu để ku tôi trên mông, tôi thử lại thêm lần nữa, tôi luồn tay lên, chạm nhẹ vào mu và giữ đó vài giây, tôi cảm thấy em đang nhìn xuống.

Em nhìn nhưng không có phản ứng gì, tôi tiếp tục đặt ngón giữa lần mò tìm khe lìn em. Ôi chà, chym em hiện tại đã nóng hổi và ẩm ướt y chang như lúc tôi mò chị Lan Bambi. Tôi cứ giữ tay ở đó, tôi đặt ngón tay vào giữa khe “tiểu đái”, một cảm giác ấm, ẩm ướt khiến cho đầu tôi lâng lâng vì sung sướng. Thật là tuyệt vời, tôi có thể mò đến hàng giờ cũng được. Nhưng tôi quên rằng xung quanh tôi có rất nhiều người, những đồng dâm, đồng nghiệp cũng đã chú ý đến tôi, họ cố chen lấn đẩy tôi ra để độc chiếm em gái lớp 12 “tuyệt vời” này.

Từ nãy đến giờ tôi vẫn chưa viết được một chữ nào vào tập. Thấy nãy giờ cũng đã thoả mãn rồi, tôi đi ra băng đá ngồi, hồi tưởng lại những cảm giác sụng sướng. Một lát nữa đám đông tan, chị mới đi, công nhận chị “viết” đến cái gì mà lâu thế không biết. Từ xa tôi mới thấy, “chị” 12 này cao ráo, vú vừa phải, nhưng mông phải nói là cực to, gương mặt cũng xinh, dễ nhìn, phải nói từ lúc trở về quá khứ đến nay, đây là lần ấn tượng nhất.

Những ngày tiếp theo tôi đi đến lớp, dường như tôi đã quen lại với cuộc sống học sinh. Trường học cũng giống như một xã hội thu nhỏ, mọi việc đều có thể tạo thành tin đồn, bình luận, nói xấu người này người kia, giáo viên cũng đóng vai trò như một ca sĩ, diễn viên được khen chê, bình phẩm bởi học sinh. Một lớp học với nhiều học sinh học dở cũng giống như một cái nhà tù, nơi những đầu gấu, trùm trường hay ỷ mạnh hiếp yếu.

Trong lớp 10A6 của tôi, có một bạn nữ tên Phương thấy thích tôi vì cảm thấy khâm phục bản lĩnh đối đáp của tôi. Bạn ấy không đẹp lắm, nhưng hay kiếm cớ đến gần tôi, đôi khi hỏi mượn cái này cái kia (không phải hỏi bài vì tôi cũng học dở lắm). Nhưng tôi không biết điều này làm cho thằng Tú không vui, nó cũng thích Phương lắm mà Phương đối với nó không được như tôi. Một hôm vào giờ học thể dục buổi chiều thứ năm, nó cùng với thằng bạn tên Hùng, kéo tôi vào bãi đất trống gần nhà vệ sinh nam. Nó bất ngờ đánh vào lưng tôi một cái “Rầm” và chỉ thẳng vô mặt tôi, “Mày đ* má mày, tao mà thấy mày đứng gần con Phương nữa thì mày chết m* mày với tao nhe mậy.”

Nếu như tôi thật sự ở độ tuổi 16 thì những đe doạ này sẽ khiến tôi rất hoảng sợ, nhất là bị nó đẩy rơi vào thế bị động. Nhưng thật không may cho nó tôi thực chất là một người đàn ông trưởng thành ở độ tuổi 35. Tôi định hình lại, đây là một vụ phục kích bất ngờ, bọn này ỷ đông, lối đánh của nó chỉ là spam đòn “đấm vả” mà thôi. Trong tương lai, tôi đã học gần 2 năm Muay Thai, tôi biết đánh như thế nào để tự vệ.

Tôi vận dụng khả năng đối đáp của người đàn ông trưởng thành. “Ủa mày là cái gì của Phương mà cấm tao?”, “Phương nó thích tao đó rồi mày làm gì được tao?” (tôi khiêu khích nó đánh tôi). Tôi biết ngay là nó lao tới để đánh tôi, khi nhào tới lúc nào vùng bụng cũng hở. Tôi tung một một cú đạp chân trái vào bụng nó, lực lao tới cộng với đòn đá ngược chiều có tác dụng như “phi ngựa hết tốc lực vào ngọn giáo”. Nó ôm bụng lăn lộn tức thì, không bỏ lỡ cơ hội, tôi nhảy lên người nó, đấm liên tục vào mũi vào cằm những điểm yếu để cho nó gục nhanh để có thời gian đối phó thằng kia, Sau khi đấm xong thằng Tú, thằng Hùng khựng lại vì tôi hạ thằng kia quá nhanh.

Thằng Hùng lao lên vả tôi một cú tay phải (lúc nào cũng là tay thuận, bởi vì học sinh thì chỉ có bấy nhiêu thôi), nhưng tôi biết cách nào để hạ gục nó, tôi né ra sau hoặc đỡ thì quá đơn giản. Tôi chọn biện pháp chủ động nhận đòn và trả đòn, tôi cúi cằm, hướng trán ra chịu đòn vả phải của nó vào chỗ không nguy hại, khoảnh khắc mà tay nó chạm đến đầu tôi, thì tôi biết cự ly đã chuẩn, tay trái đánh móc lên vị trí cạnh đầu phía trên, sau lỗ tai, đây là vị trí não, đảm bảo nó sẽ choáng váng ngay lập tức. Và quả nhiên đòn đấm của tôi “chất lượng” hơn hẳn, đầu nó văng ra kéo thân người ra một quãng, nhưng vẫn còn đứng được. Tôi liền tiến tới trước tung một đòn đấm trái “nhử” để nó tập trung chú ý phía trên, nhưng bên dưới tôi tung một cú đá “leg kick” chí mạng đặc trưng của Muay Thai vào đùi nó. Nó quỵ xuống ngay lập tức, tôi có thể bồi thêm vài đòn kết liễu, nhưng thôi, bọn này chỉ là học sinh dạy bảo thế là được rồi. Tôi nhìn hai đứa thảm hại đó, không nói gì rồi bỏ đi.

Sang hôm sau, nó kêu anh lớn nào đó chờ tôi ở cổng trường để lấy lại danh dự. Thời học sinh nào cũng vậy, đánh không lại thì kêu người đến. Tôi tìm hiểu xem nó chặn cổng nào thì tôi đi cổng khác, nó chặn cổng trước thì tôi đi cổng sau, ngay cả khi là người trở về từ tương lai cũng không thể khinh suất được. Tôi thoát được trận đó, nó gặp tôi trong lớp vẫn cương, “Mày về anh tao đánh chết mom mày nè con” Tôi trả lời, “sao mày nhục thế, đánh tao không lại thì nhờ anh mày? Giờ muốn đánh nửa không tao đánh với mày?” - Nó im rồi đi chỗ khác, khả năng đối đáp của người lớn phải sắc bén hơn con nít chứ.

Sau đó anh nó cũng làm biếng lên, đâu phải ngày nào cũng rảnh lên để đánh nhau. Bí quyết nằm ở chỗ là, cứ lẩn tránh làm cho bọn chặn đường tức giận vì bị “leo cây” vài lần thì nó sẽ tự nản chí. Đôi khi không muốn động chạm ai, nhưng rắc rối luôn tự tìm đến, phải có tí bản lĩnh thì mới tránh được.

Sau đó tin đồn tôi đánh bại thằng Tú, thằng Hùng được đồn đại khắp trường, bọn học sinh xem tôi như một người “cứng cựa”. (tôi là người lớn, trở về từ tương lai mà phải khác biệt chứ). Mấy thằng đầu gấu trường muốn đến làm quen tôi. Tôi hơi ngại, cười cười nhưng tôi không muốn làm đầu gấu, đầu mèo gì cả, tôi chỉ muốn là chính tôi. Tôi muốn hưởng thụ cuộc đời học sinh tươi đẹp này.

Tôi đạp xe đạp đi về nhà, ăn uống tắm rửa xong, tôi xem cuốn tạp chí PC World mà phì cười, toàn những công nghệ ngày xưa, những con game cực khủng yêu cầu VGA 128 MB. Những con game giới thiệu trên tạp chí ngày xưa từng làm tôi mê mẫn, thì giờ tôi chỉ cảm thấy vui cười nhiều hơn. Trong tương lai, ngày nào máy tính nhà tôi cũng kết nối mạng cáp quang tốc độ cao, giờ đây trở lại năm 2001 máy tính gần như là offline hoàn toàn, khi nào cần dùng mới kết nối vào mạng. Mjang này truy cập bằng đường dây điện thoại, khi kết nối modem rồi, vào máy cũng có hai lựa chọn đăng nhập, vnn1268 thì vào được web VN giá cước rẻ, vnn1269 thì vào được web quốc tê giá cao hơn.

Nhu cầu sex của thời này chỉ gói gọn trong việc đọc truyện 18+ và xem mấy tấm hình người lớn để thẩm du. Khi tôi còn 35 tuổi mụ vợ già cũng không chịu nổi cường độ sinh lý của tôi, đôi lúc tôi phải ra tiệm mat xa để được “thổi kèn”. Nhưng từ khi về quá khứ đến nay sau cái lần được chị Lan bú ku, tôi vẫn có thể chịu được hơn 1 tuần không thẩm, quả thật thời còn trẻ, tôi còn chịu được tốt.

Buổi tối, tôi lần đầu tiên ngồi vào bàn học bài và chuẩn bị bài cho ngày hôm sau, bởi vì cơ bản tôi không có gì để làm, không bị cuốn hút bởi bất cứ cái gì của thời đại này. Tôi cũng lo về kỳ thi sắp tới, cũng vì muốn thay đổi bản thân trong tương lai, Lan man, tôi cũng nghĩ tới công ty nội thất gia đình của bà Hoa (mụ vợ già) chắc vẫn còn ở đó, bà Hoa trở về thời gian này chắc cũng 43 tuổi, hai con bả nhỏ hơn tôi 5 tuổi là khoảng 11 và 9 tuổi. Và cũng như tôi, người phụ nữ này có trí tuệ của một người doanh nhân 56 tuổi, và hai con của bà ta cũng có đầu óc của những người tuổi 30. Họ sẽ làm gì với thế giới này đây? Họ sẽ thành công hơn tôi chăng?

(còn nữa)
 
hqdefault~2.webp

Võ sĩ Holifield (bên trái) chịu một đòn tay phải của Mike Tyson để trả một đòn móc tay trái mạnh hơn.
 
Tôi đã ở được vài tuần ở thế giới mới. Tôi cảm thấy buồn cười, khi ở những năm 2001 tôi nghĩ mọi thứ đã phát triển đỉnh nóc kịch trần rồi, nhưng hơn 10 năm sau mọi thứ còn phát triển hơn nữa. Để thích nghi. tôi phải làm quen lại với việc sử dụng đĩa mềm Floppy Disk 1,4 MB để ra quán net copy file tài liệu và phần mềm về.

Một người đang sống ở 2014 trở về năm 2001 thật sự chẳng tìm thấy gì vui hấp dẫn. Massage, karaoke thời nào cũng có nhưng quan trọng là tôi không có tiền. Tôi nghĩ tôi liệu có điều gì đó tôi có thể tận dụng những kiến thức đến từ tương lai của tôi chăng? Tôi nghĩ ra rồi tôi có thể viết cho các tạp chí tin học về những kỹ năng sử dụng phần mềm photoshop, mẹo vặt word, excel, powerpoint để kiếm ít tiền nhuận bút chăng.

Nhờ có việc trở về quá khứ thế này, tôi mới có cơ hội sửa lại những lỗi lầm, hàng ngày tôi đều phải học bài lịch sử, địa lý, sinh học, GDCD… làm lại một đứa con ngoan gương mẫu mà trước đây tôi không làm được. Những ngày lên lớp, ngày xưa toàn không thuộc bài, nhưng giờ kêu lên trả bài rất thuộc đàng hoàng. Bà cô Địa lý khó chịu, hỏi tôi “vì sao em không đọc đúng từng câu từng chữ như cô dạy”, tôi trả lời “ủa co, em trả bài theo cách em hiểu, chả lẽ cô buộc em phải học vẹt mà không hiểu gì à?” - “tôi không biết, tôi dạy em như thế nào em phải đọc đúng y câu chữ của tôi không được cãi” - Tôi nói “Em là con người chứ không phải cái máy thu âm của cô, em cần phải hiểu để diễn đạt lại, cô đào tạo ra người hay cô đào tạo ra robot.” Cô địa lý “bí văn”. Cô hét lên: “Đồ hỗn láo, mai mời phụ huynh vào gặp tôi.” Tôi trả lời “Em hỗn láo chỗ nào, bài vở em đều học thuộc, trả bài cô đàng hoàng, cô xem thử em đọc bài cho cô chỗ nào không đúng, mà cô mời phụ huynh em, mỗi ngày em học biết bao nhiêu là môn, phải học mỗi môn cô đâu mà phải đọc đúng từng câu từng chữ.” - “Được rồi tôi sẽ hạ hạnh kiểm em” - “Cô cứ hạ đi em sẽ đem chuyện này kiện lên ban giám hiệu xem học để hiểu hay học vẹt mà không hiểu gì cả.” Cô giận tím mặt, rồi kêu lớp trưởng lên viết bài lên bảng để chép xuống.

Kể từ đó cô Địa lý khó tính cũng phải nể miệng lưỡi của tôi (tôi vốn 35 tuổi chứ có phải học sinh đâu). Nói đến trong lớp học sinh hay lấy những người có tên đặc biệt như tôi để chế giễu, “Thằng Doãn Chí Bình nè bây, ai cho mày hấp diêm cô cô của tao” (do phim Thần Điêu Hiệp Lữ 96 đang được chiếu trên truyền hình) , “mấy bạn nữ đừng nói chuyện với thằng này, nó là Doãn Chí Bình, nó dê lắm đó.” - Cái tôi nói “Tao là Đoàn Chí Bình nhe mậy, cháu của Đoàn Dự đó. Trùng tên chứ không trùng họ nhe mày. Mày nói một hồi đừng trách vì sao biển xanh lại mặn nhe mậy.” Nó không nói được gì nữa, tôi làm việc khác, một hồi nó lấy phấn chọi tôi rồi bỏ chạy. Tôi cũng chào thua với mấy đứa này.

Đến giờ thể dục nam học riêng nữ học riêng. Nam phải chạy 5 vòng sân, với thể lực tôi ở thế giới cũ là chuyện nhỏ, nhưng ở trong cái cơ thể non trẻ này thì cũng đạt đạt được trong suýt soát. Đến giờ học môn Lý, Hoá thì… chép hết những thứ trên bảng nhưng chẳng thể hiểu được gì.

Đến giờ học tiếng Anh, nếu trong thế giới cũ tôi không bỏ công học tiếng anh thi chứng chỉ IELTS thì tôi cũng không biết rằng ngày xưa giáo viên phát âm sai nhiều đến thế. Mặc dù khả năng của tôi tốt nhưng “kẻ khôn ngoan thì không nên tỏ ra mình xuất chúng mà phải giả thấp kém”, mỗi khi tôi đứng lên đọc đoạn văn tiếng Anh tôi đều giả bộ đọc sai, trật cho đúng phong cách của một học sinh. Nhưng làm kiểm tra giấy thì tôi làm “sát ván” 9, 10 điểm.

Đến tuần sau, thứ hai, giờ chào cờ đầu tuần, thấy mấy bạn nữ lớp kế bên mặc áo dài, đít bự, mông to làm tôi căng thẳng hết cả người. Đợi lúc kết thúc, lên lớp nhân lúc đông người sờ đít tí cho đỡ vã. Từ lúc từ tương lai về trừ việc được chị Lan Bambi bú ku ra tôi có được vui khi nào nữa đâu. Nhắc lại chuyện đó, mỗi lần tôi bật yahoo lên đều thấy tin nhắn của của chị Lan, chị hỏi vì sao không qua tiệm chơi nữa, tiệm đang có giải bắn Half Life tranh giải thắng được 100,000- 200,000 thời đó tôi chơi net cũng chỉ 5000 / giờ. Tôi ngần ngại vì sợ chồng chị biết.

Rồi đến hôm Chủ Nhật tôi chịu hết nổi, nghĩ đến việc chị liếm đít, bú ku tôi, tôi lại thèm. Thế là tôi đạp xe đến quán Bambi lần nữa. Xui cho tôi hôm nay anh chủ có nhà, anh chủ là một người đàn ông cao to, dáng vẻ dữ tợn. Chị cũng có mặt ở quán để chỉ đạo nhân viên order nước, thức ăn cho khách. Tôi ngồi máy chơi game quan sát chị, hôm nay chị mặc quần shorts vải màu trắng, áo cổ rộng khi cúi xuống có thể thấy bên trong, tuy vậy tình hình có vẻ vô vọng. Game tôi chơi là Counter Strike thời đầu tiên, hình ảnh cực kỳ thô sơ, nhưng chơi một lúc thấy cũng ổn, ôn lại một thời đã qua. Được một lúc tôi lại chơi Max Payne 2, công nhận game cũ nhưng chơi vẫn đã tay, giá trị vượt thời gian.

Chị Lan lâu lâu đi qua ngang tôi, liếc nhìn tôi. Tôi kêu một chai sting và chị đích thân mang cho tôi, cũng không quên cạ vú vào vai tôi. Hôm nay chị xức dầu thơm, thơm phức thật cuốn hút. Vừa chơi vừa tìm cơ hội, nhân dịp chị đang chu đít mang mì, mang nước cho một máy gần lối đi, tôi bỏ ván game để giả đi toa lét, nhưng nhắm thật kỹ, đi ngang qua thọc nguyên ngón tay vào cái đít đẩy đà của chị. Chị giật mình nhìn lên, tôi giả vờ đi không nhìn lại.

Một lát sau trở về máy, mở yahoo messenger vào room chat quốc tế, chém gió tiếng Anh chơi, đồng thời kiếm thử xem có làm quen được bạn nữ nào không? Được một hồi chị Lan đến bàn tôi để dọn chai. Tôi nhìn chị mà chịu không nổi, cứ nhìn chằm chằm tìm cơ hội nhìn vào bên trong cái áo trễ vú của chị. Bất ngờ chị dùng tay phải bóp ku tôi, tay trái thì đưa ngón trỏ lên miệng ra dấu im lặng. Chị bóp thằng nhỏ, xoa xoa nắn nắn nó bên ngoài chiếc quần xanh đi học của tôi. Ôi, cái tay ấm áp mềm mại của tôi cầm thằng nhỏ thật tuyệt diệu biết bao, nó nứng, căng thẳng như muốn phọt đến nơi. Trong chi đó anh chồng chị đang ngồi trên máy chủ. Bóp một lát chị dọn mấy cái chai đã uống hết đi.

Khoảng tầm 30 phút - một tiếng sau, tôi nghe anh chủ nó với chị anh đi qua bên thằng bạn lấy đồ chút, kêu chị trông quán dùm. Tôi cũng không để ý, vì anh ấy cũng sẽ sớm về thôi, ai dè trên Yahoo hiện ra tin nhắn của chị.

LanBambi: Hi

Chibinh123: 22222
Chibinh123: dạo này em nhớ cái vụ hôm bữa hoài =((

LanBambi: Dâm quá đi e trai ơi.

Chibinh123: chị nhớ kỹ kỹ đừng để anh đọc tn nha chị.

LanBambi: Yên tâm đi, ảnh không biết gì đâu.

Chibinh123: Hôm nay chị mặc đồ gợi đòn qá =(( Làm muốn cali phọt nha luôn.

LanBambi: ai biểu dâm quá chi
LanBambi: hum bữa chị cũng bất ngờ, ai dè em cũng hôn pro quá chứ, đúng là con nít quỷ mà.

Chibinh123: em hôn chỗ khác còn pro hơn nữa đó chị, hôm nào chị e mình thử đi.

LanBambi: quỷ ma gì đâu.

Chibinh123: heheh
Chibinh123: phải chi được tí thì hay quá.

LanBambi: Giờ lên làm chút cũng được, lên không?
Chibinh123: Hả? bây giờ hả? ảnh về bắt gặp thì sao?

LanBambi: Ảnh thường đi lâu lắm, đi nói chuyện gì làm ăn gì đó, trưa 11,12 giờ mới về, giờ còn sớm.

Chibinh123: Hả, em không biết nữa, sợ bị phát hiện thì phiền lắm.
LanBambi: làm chút có sao đâu, có lên không? chị kêu con bé người làm xuống coi quán.

Tôi suy nghĩ, sợ thì cũng sợ thật, mà lên cơn thèm quá chịu không nổi.

Chibinh123: Uh cũng được, chị kêu đi.
LanBambi: Ok !

Một lát sau chị người làm đi xuống trông quán hộ, chị này vốn là được thuê để làm việc nhà và trông em bé cho chị. Chị nháy mắt với tôi, tôi giả bộ ra sau đi toa lét, rồi lẻn lên lầu với chị.

Chị dắt tôi vào nhà tắm quen thuộc, đi ngang qua đứa con còn nhỏ của chị đang say ngủ. Đóng cửa lại cái tách, tôi và chị ôm chầm lấy nhau hun hít, như người tình kiếp trước. Miệng tôi hôn cổ chị, hai tay không ngừng xoa bóp khám phá bờ mông trong cái quần ngắn cũn cởn đó. Cảm giác mềm mại, tròn trịa của nó thật đã, được một lúc tôi thọc tay vào quần sờ đít chị, ngón tay giữa ấn vào khe đít cho đến khi chạm thấy hậu môn. Một cảm giác thoả mãn trào dâng. Mấy tuần trước chỉ toàn sờ đít bên ngoài, nay được sờ đít bên trong cảm giác cực đã. Tôi cứ mơn trớn, vân vê lỗ đít chị, tôi hôn môi nút lưỡi chị, chị có vẻ không tập trung do cảm giác phê ở lỗ đít.

Được một lát tôi làm thứ tôi thích nhât là cởi quần chị. Tôi ngồi xuống cởi cái khuy quần, nhẹ nhàng kéo cái dây kéo xuống, cái quần tuột xuống chân tức thì, một cái quần lót lụa màu đen khiêu khích hiện ra. Tôi hôn chùn chụt, chùn chụt vào nó, thậm chí liếm nó bên ngoài. Rồi một lát tôi kéo cái quần đó xuống một cách chầm chậm nhất có thể.

Trước mắt tôi là một đám rừng lông đèn rậm rạp, nó rậm đến mức không thể thấy cái khe tiểu đái ở đâu, tôi hôn vào nó, mút từng chùm lông lùn, cảm giác dâm thật đã. Da bụng chị do đẻ em bé nên bị rạn, nhưng không sao. Hai tay tôi mò chym chị, tôi dùng hai ngón tay mở nó ra như mở một cuốn sách. Bên trong nó còn hồng hào lắm, tôi thấy cái âm vật của chị cứ nhấp nhô, bên trong có một lỗ nhỏ dùng để bắn nước tiểu. Đúng là một cảnh tượng thật đẹp tuyệt vời. Tôi liếm vào nó một cảm giác ấm áp dễ chịu đến bất ngờ, chị bất ngờ rên ah ah, rồi nắm chặt tóc tôi ấn vào trong nó. Bỗng tôi nghe tiếng cọc cạch mở cửa phòng…

Tôi đang ngồi ở dưới hạ bộ chị mà tim như muốn rớt ra ngoài. “Nhi đó hả Nhi?” chị hỏi. “Dạ chị ơi” - “Sao không ở dưới coi nhà mà lên đây?” - “Dạ anh về rồi chị ơi, ảnh ở dưới đó.” Tôi và chị nhìn nhau hết hồn. Con chị cũng thức dậy, khóc oa oa. “Làm sao bây giờ?” Tôi tự hỏi. Bên ngoài có con bé giúp việc làm sao mà ra. Nghe tiếng khóc em bé, tôi càng thêm rối. Nghĩ lại thôi lỡ không ra được thì liếm thêm chút cũng không sao.

Thế là tôi tiếp tục liếm tiếp cái lùn ấm của chị, nó không có vị gì, nhưng nó trơn trơn đã đã. Liếm chán, tôi lại tiếp tục xoay đít chị để hôn mông. Mấy cái đít làm tôi điên đảo, giờ phải liếm cho đã. Bên ngoài giọng của Nhi giúp việc đang dỗ em bé, ru cho em bé ngủ. Bên trong tôi thì đang bạch mông liếm hậu môn chị, chị mở vòi sen rào rào giả như đang tắm, và miệng ráng không phát ra thành tiếng. Tôi thì bị kẹt ở đây, nếu có bị bắt thì cũng ráng hưởng thụ càng nhiều càng tốt để không hối tiếc. Hồi hộp đến căng não.

Bỗng một lát có tiếng mở cửa, giọng the thé của anh chủ vang lên “Nhi, ủa chị đâu rồi?”, chị Lan trong nhà tắm nói vọng ra, “Em đang đi cầu, có gì không anh?” - “Vậy hả? Nhi, để em bé ở đó xuống làm mì cho khách đi em. Để có gì hồi chị ra chị chăm cho.” Tôi nghe thế như mở cờ trong bụng. “Ui chà, thoát rồi.” Nhưng vẫn tham tí, lỡ tới đây rồi thọt tí rồi về, có biết về sau còn cơ hội như thế này nữa hay không? Nãy giờ hồi hộp thằng ku hơi xìu. Nhưng được cái thời trẻ ku nó mau lên, cứng lâu.

Đợi hai người họ vừa đi ra, không khi yên ắng trở lại, tôi sóc nó vài cái cho cứng tí rồi nhét vào lùn chị. Chị chu đít cho tôi đâm vào thế doggy, tôi cố gắng đâm thật nhanh, tiết kiệm thời gian nhất có thể. Lùn chị rộng, đút một cái là vào ngay, tôi đâm vào nhanh rút ra vội, cứ thế “chạch, chạch, chạch” tầm 10 cái tôi phọt ra nửa trong nửa ngoài.

Chị cũng vội vàng nói, mặc quần lại nhanh đi, mấy cái tinh kệ không sao đâu, để chị uống thuốc tránh thai. Tôi với chị vội vã mặc nhanh quần áo, chị nói để chị ra trước xem có ai không rồi hẳn ra. Tim tôi như muốn trào ra cổ họng. Chị ra ngoài phòng trước không thấy ai, rồi mở cửa chính ra xem thấy bên dưới vẫn nhộn nhịp. Chị ra hiệu cho tôi đi ra, bỗng con bé Nhi tự nhiên đi lên, chị đang đứng mở cửa còn tôi đang đứng ở sau kẹt cửa, chị cũng hơi hoảng nhưng chị kịp bình tĩnh nói, Nhi đi ra ngoài mua cho chị thêm ít sữa bột với tả đi em xuống dưới kêu anh đưa tiền. Bé Nhi ngẩn người một tí rồi cũng nói dạ rồi đi trở xuống. Chị quay vào trong nhìn tôi, đợi một tí cho bé Nhi đi ra ngoài, chị xuống trước dẫn tôi đi theo sau. Đến chỗ toa lét tầng trệt thì tôi thoát nạn. Đúng là một buổi chịch điên rồ. Chị nhìn tôi mỉm cười và nói “Chị đi lên nha” không quên bóp ku tôi một cái rồi đi lên.

Tôi vào toa lét tiểu và dùng vòi xịt rửa sơ thằng ku tí, rồi ra máy. Ra tới máy, tôi như chết đứng, cái tin nhắn tôi với chị Lan còn trên màn hình, không ngờ tôi lại mắc lỗi sơ đẳng như thế. Cũng may tôi mở room chat , có nhiều cửa sổ hiện trên màn hình, nguỵ trang cho cái cửa sổ tôi với chị Lan, mà bọn xung quanh chỉ lo chơi game không chú ý gì. Tôi cầu khấn cho đừng ai thấy những dòng tin nhắn đó. Tôi lật đật tính tiền rồi về, tổng cộng tôi thuê máy ở đó cũng gần 4 tiếng rưỡi đồng hồ.

Vừa đạp xe về nhà vừa thở phào nhẹ nhõm, cũng may không có chuyện gì, tôi tự nhũ sẽ không làm việc đó lần thứ hai nữa. Nếu có chuyện gì không hay liên luỵ đến gia đình tôi thì tôi thật sự không muốn. Lại nghĩ liệu chị Lan có thai với tôi thì sao nhỉ? Bắn một nửa vào trong, một nửa ở ngoài, không có “ba con sói” nào cả. Nếu có thì chắc ông chủ quán đổ vỏ cho tôi.

Thứ hai tuần sau đi học, tôi gặp Phương, trong thế giới của tôi thì hai đứa tôi chưa bao giờ kết hợp với nhau cả, mà không có tôi Phương cũng không thích thằng Tú, nhưng trong thế giới này thì lại khác. Phương mê tôi “như điếu đổ”, mặc dù Phương không phải là mẫu cô gái trong mộng của tôi. Phương có vú vừa đủ, đít vừa đủ, gương mặt cũng thon dễ nhìn.

Đến ngày 26/3/2001 trường tổ chức lễ hội cắm trại nhân ngày thành lập đoàn. Tôi rất háo hức vì thời học sinh rất thích các hoạt động này, còn có thể được ngủ lại tại trại. Trường cung cấp cho các cây tre nứa, là dừa để học sinh tự dựng trại, mấy đứa đem loa, thậm chí cả bộ màn hình, CPU vào để phát nhạc. Một thế giới không có smartphone nó diễn ra như thế đấy. Buổi tối thì có chương trình đốt lửa trại, biểu diễn văn nghệ, biểu diễn trang phục làm từ đồ tái chế. Có ghế ngồi, nhưng ai thích đứng thì đứng. Phương đến đứng cạnh tôi, sự chủ động của Phương làm tôi cũng cảm thấy xiêu lòng.

Tôi khẽ nhích về phía Phương vai chạm vai, da thịt chạm da thịt, để đó một lát tôi choàng ôm eo Phương (tôi dạn dĩ bởi vì tôi không phải là một cậu bé 16 tuổi bình thường) Phương chững lại một lúc, nhìn tôi, rồi bất ngờ Phương choàng hai tay ôm eo tôi. Hai đứa tôi cứ thế xem văn nghệ. Hôm đó có hát những bài hát như “Sài Gòn cô tiên năm 2000”, “Cha yêu”, “Kiếp ve sầu”...

Đến 10:30 tối Phương và phần lớn các bạn nữ đi về, không phụ huynh nào muốn con gái mình qua đêm ở ngoài. Tôi thì muốn ở lại trại để thưởng thức bầu không khí mà nhiều năm bôn ba tôi không có được. Tính ra nếu tôi ở trong thế giới này mãi mãi, thì tôi sẽ lời hơn tất cả mọi người 13 năm tuổi thọ.

Lẽ ra mọi thứ sẽ êm đềm như thế cho đến khi, thằng Tú mời được một thằng đầu gấu lớp khác đến để “xử” tôi về tội cướp bồ nó. Tôi đang nằm trong lều trại của lớp tôi thì nghe tiếng “Bình, mày ra đây có người muốn kiếm mày nè.” Tôi ngồi dậy, không hiểu có chuyện gì. Thằng Tú kêu tôi dẫn tôi đến một khoảng dất trống, bỗng dưng có hai thằng lớp khác từ phía sau cầm cây tre nứa cắt ngắn hồi chiều dựng lều đánh lén vào đầu tôi bốp bốp. Tôi bị bất ngờ chúi nhũi tới trước. Chúng nó đánh hội đồng tôi tới tấp, tôi hiểu ngay là thằng Tú thấy tôi và Phương và nổi máu ghen.

Nếu như tôi ở thời điểm 16 tuổi, thì có lẽ tôi đã buông xuôi và có một trải nghiệm thật kinh hoàng. Nhưng xui cho bọn đầu gấu tôi là người trở về từ tương lai. Tôi ôm đầu để tránh trúng chỗ hiểm, và tận dụng thời gian suy nghĩ. Những cây tre nứa này chỉ làm bị thương ngoài da không đủ mạnh để làm chấn thương tôi. Thật may mắn là cây tre nứa của chúng không nặng và kỹ thuật của chúng cũng rất sơ sài.

Sau khi giơ tay đỡ một gậy của một thằng, thì tôi đã có thể chụp được cây của nó, và dùng hai tay vận hết sức bình sinh kéo nó về phía mình, đồng thời tung cú đá tống ngang chân phải, tạo thành một lưc kéo đẩy ngược chiều nhàu, nó trúng một đá của tôi ngay lập tức, nhưng chưa chịu buông hẳn.

Mấy thằng khác hơi khựng lại cho tôi được một chút thời gian. Thằng bị tôi giật gậy vẫn còn hung hăng lắm, tay nó vẫn còn cầm được một phần gậy nhưng tôi đã kéo cự ly nó đến gần tôi. Tôi không còn “nhường nhịn” gì nữa, tôi buông gậy và nhảy thật cao về hướng nó, tôi cắm một chỏ tử trên không xuống đỉnh đầu của thằng đó “Bốp” một cú chí mạng, nó ngã bật ra sau và gục ngay lập tức. Thằng Tú với thằng kia kinh hãi nhìn thằng kia và nhìn tôi. Tôi nhanh chóng lượm cây lên (dù là võ công cái thế cũng không thể thắng được binh khí) và chuẩn bị vào thế.

Từ xa đã có nhiều học sinh phát hiện và kéo đến xem, giáo viên cũng đang chạy đến. Thằng Tú với thằng kia thấy động, thời cơ không còn thì quăng gậy bỏ chạy. Tôi thì bị nhiều chỗ bầm và bị trầy trụa sơ sơ, đáng nói hơn là thằng bị tôi cắm chỏ vào đầu đã choáng váng, không đứng được và nằm yên một chỗ.Thầy phụ trách đoàn đến hỏi tôi là có chuyện gì? Tôi gây lộn đánh lộn hay sao? Và đem thằng đồng bọn của thằng Tú đi chăm sóc y tế. Tôi nói tôi bị tụi nó phục kích đánh, nhưng tôi không sao, mọi người ai cũng tròn mắt, không tin được.

Chuyện đã đến thế này thì tôi cũng lấy xe đi về luôn, về đến nhà gọi cửa mẹ ngạc nhiên hỏi tôi, “Ủa tao tưởng đâu mày ngủ ở trường.” - “Thôi ở trường muỗi nhiều quá, con đổi ý rồi mẹ.” tôi trả lời. Do trời tối, mẹ tôi cũng không để ý vết thương của tôi. Trong đêm tôi tự sơ cứu, xức thuốc đỏ, tắm rửa, những ngày trong tương lai tôi lúc nào mà chẳng có thương tích do tập luyện.

Ngày cắm trại thường rơi vào thứ bảy, chủ nhật, sang thứ hai giờ chào cờ đầu tuần, tôi, thằng Tú và hai thằng kia phải đứng bị ban giám hiệu khiển trách trước toàn trường vì tội gây gỗ đánh nhau. Trong lớp có em tên Bội Anh xinh xắn nhưng lại rất thích những nam sinh “đại ca, đầu gấu” từ đó lại thích tôi vì tôi đã hai lần làm nên chiến tích một chọi đông hiếm có từ trước đến nay. Tuy nhiên tôi không quan tâm điều đó, tôi vốn là người lớn, những trò trẻ con của bọn chúng không thể làm gì được tôi.

Tôi hôm đó tôi về nhà học bài cho kỳ thi học kỳ và xem TV, thì vô tình xem được có một bài phỏng vấn về một cô bé 9 tuổi nói tiếng Anh như gió có tên là Mỹ Linh tại một trung tâm tiếng Anh có tiếng của thành phố, “Ủa khoan đã, Mỹ Linh chẳng phải là tên con út của bà Hoa hay sao?” Nó được mẹ nó cho đi Úc du học, giờ nó xuyên không trở lại hình dạng thơ ấu thì kiến thức của nó vẫn còn.

Và sau đó là bài phỏng vấn mẹ nó, bà Tống Thị Lệ Hoa nữ doanh nhân thành đạt. Tôi sửng sốt “Trời, thì ra bà này cũng đã trở về thời đại này.” Trong bài phỏng vấn bà Hoa nói “Qua đây tôi cũng muốn nhắn gửi với người cha đã đi công tác xa của bé Mỹ Linh, nếu anh có xem chương trình này thì hãy về thăm mẹ con chúng em. Mẹ con em nhớ anh lắm.” - Chồng bà Hoa đã chết từ khi hai đứa con còn nhỏ, người bà ta ám chỉ đích thị đang nói về tôi.

(còn tiếp)
 
ScreenHunter_5777 May. 06 00.50.webp

Floppy Disk 1,44 MB

ScreenHunter_5778 May. 06 01.11.webp

Yahoo Messenger

ScreenHunter_5779 May. 06 01.13.webp

Game Counter Strike 1.6 (huyền thoại)

ScreenHunter_5781 May. 06 01.14.webp

Cắm trại

ScreenHunter_5784 May. 06 01.18.webp


ScreenHunter_5785 May. 06 01.18.webp
 
Tiếp đi bác, đang cuốn
 
Chương 6: Tình yêu và cuộc đời

Mới đó đã hơn một tháng trôi qua, kể từ ngày định mệnh 8/3/2014 tôi đã trở về thời điểm 8/3/2001. Tuần thứ 3 của tháng tư tôi đã phải thi cuối học kỳ năm lớp 10. Tôi đã trở về thời học sinh với trí tuệ của một người đàn ông trưởng thành. Mới chỉ hơn một tháng thôi mà đã có biết bao chuyện xảy ra với vui buồn lẫn lộn.

Sau vụ “vụng trộm” thót tim trong phòng tắm nhà chị Lan tôi tạm thời chưa dám quay trở lại quán net Bambi một lần nào nữa. Tuy rằng cái được lớn nhất là đã được chịch chị Lan nhưng trong vội vã. Ở thời điểm hiện tại của năm 2001, tôi dùng những kiến thức tương lai của mình để kiếm tiền, tôi viết bài về hướng dẫn sử dụng phần mềm và bình luận game, hướng dẫn chơi game gửi về báo eChip và PC World. Các bài viết của tôi như: “Làm chủ chương trình giải nén winzip, winrar”, “Tuyệt chiêu sử dụng Microsoft Word” “Tách nền, xoá phông trong Photoshop”, “Hướng dẫn chơi game Max Payne 1 và 2”, “Các phần mềm chụp màn hình miễn phí”, “Những ưu điểm của Window ME”, “Những mẹo dùng MS Paint có lẽ bạn chưa biết.”... Cứ mỗi bài tôi được trả công 200-300 nghìn đồng, cho tôi một khoản thu nhập cũng khá rủng rỉnh.

Một ngày sau khi đi học về của tôi, buổi trưa khoảng 1:30 PM tôi khởi động, tập đấm đá, tập tạ. Nếu tôi xác định phải sống trong thế giới này mãi mãi, thì tôi phải tự xây dựng cơ thể mình thật khoẻ mạnh. Song song đó phải rèn luyện kỹ năng võ thuật để tự bảo vệ bản thân cũng như thành công trong cuộc sống.

Sau đó tôi mở tập sách ra học, nghiền ngẫm đề cương của các môn: văn học, địa lý, lịch sử, toán, lý, hoá, sinh… chuẩn bị cho kỳ thi học kỳ 2 sắp tới. Đến tối tôi mở máy tính, bật modem quay số internet lên, âm thanh đặc trưng của modem là “tít te, tít te, rẹt rẹt, tít te, ò e” tầm 3,4 phút. Tôi bấm vào biểu tượng kết nối mạng, nhập username và password giống nhau “vnn1269” để truy cập mạng quốc tê. Tôi đăng nhập vào yahoo, thấy có tin nhắn “Hi” của chị Lan mà chưa buồn nhắn lại.

Tôi nhớ ra trong năm nay ngày 11/9 sẽ có vụ máy bay khủng bố tấn công vào toà tháp đôi WTC của Mỹ, nếu bây giờ tôi qua Mỹ để cảnh báo, chắc sẽ cứu được nhiều người lắm, nhưng điều đó là không thể, đó âu cũng là một phần lịch sử không nên sử đổi. Rồi tôi nghĩ đến ngày 8/3/2014 sẽ lại có một chuyến bay MH-370 khác chở những con người khác, liệu họ có xuyên không như tôi chăng hay họ sẽ được đến nơi cần đến như bình thường? Tôi phải sống như thế này đây đến 13 năm sao?

Cuộc sống chỉ thú vị nếu chúng ta không biết trước điều gì sẽ xảy ra, đàng này tôi đã biết trước mọi thứ, đành rằng đó là một lợi thế, nhưng cũng thật buồn chán. Tôi như phải chịu án tù 13 năm mới trở lại cuộc sống mà tôi từng biết. Tôi phải nghĩ tích cực lên, đây là một cơ hội để tôi làm lại một con người mới và sửa đổi lại tương lai, biết đâu đấy đến thời điểm như cũ tôi đã trở thành một tỷ phú tha hồ lo cho cha mẹ và có một cuộc sống tốt hơn.

Lướt web mạng chậm như rùa bò, load mỗi cái hình mà đợi gần 30 phút, tôi nhớ tầm 2003 mới triển khai mạng ADSL tốc độ cao. Ngày xưa tôi hay có kiểu gõ trên trình duyệt web tìm các địa chỉ japanese girls chấm com, american girls chấm com, chinese girls chấm com tôi ngây ngô nghĩ địa chỉ đó sẽ dẫn đến hình khoả thân của các cô gái nước đó. Mặc dù kết quả trả về không như tôi mong đợi hoặc chỉ đúng với Nhật Bản. Ở tiệm Bambi tôi xem phần “quá khứ trình duyệt” thấy mấy đứa hay vào trang sex việt, cõi thiên thai, thằng bờm…

Có vài hôm tôi buồn không biết làm gì, vọc vạch các phần mềm giả lập game SNES, Neorage rồi tôi cầm đĩa mềm 1,4 MB ra tiệm tải và chép đem về, khổ cho mấy máy con lại, khi tôi tải là cả đám phải chịu tốc độ đã chậm thì càng chậm hơn. Tôi tải về mấy rom game sau đó dùng phần mềm cắt nối file chia làm nhiều phần để mang về. Mang về thì hỡi ơi, một số file thì nguyên vẹn một số file thì báo lỗi, do đĩa mềm rất dễ bị “bad sector” có nghĩa khi chép vào đía sẽ không lưu trọn vẹn mà làm hư file. Phải chạy đi chạy lại quán net để chép nhiều lần.

Những ngày cuối cùng của học kỳ 2 thật căng thẳng, phải học nhồi nhét rất nhiều, ngay cả người trở về từ tương lai cũng không giúp ích gì được cho những môn học bài địa lý, lịch sử, sinh học, GDCD, công nghệ… Đến ngày thi cũng phải chơi chiêu, đó là khi vào phòng thi tôi sẽ dùng phấn viết lên tường những con số, những từ trọng tâm ở những địa điểm bí mật để khỏi phải nhớ nhầm.

Làm học sinh cũng không phải dễ dàng gì, rất áp lực, nhất là phải học kiểu nhồi nhét, nếu ngày nào cũng học bài trước khi lên lớp thì đến gần thi, khi khoanh vùng những bài cần học để thi thì học sẽ đỡ hơn. Còn đối với HS lười thì đến ngày thi là một cơn ác mộng, vì tất cả đều phải học từ đầu. Tôi từng là học sinh lười như thế trong quá khứ.

Sau ngày 30/4 là thi xong hết các môn, giờ thì giáo viên phải đi chấm thi tập trung, học sinh được tự quản, có thể nói đây là thời điểm vui nhất trong cả năm học. Học sinh chơi cờ caro, cờ cá ngựa, chơi bài tiến lên, nói chuyện, vật tay, ra khỏi chỗ loạn cả lên. Trong cơ thể này tôi vật tay thua cả một số đứa cùng trang lứa. Giờ học đã là giờ ra chơi và giờ giải lao còn chơi nhiều hơn nữa. Tôi là một học sinh lớp 10 nhưng có đầu óc của một người đàn ông trưởng thành, tôi cũng tham gia nhiều các trò chơi của bọn học sinh.

Đứng trên lan can nhìn xuống sân trường có nhiều hoạt động náo nhiệt. Phương chợt đến đứng kế cạnh tôi và rủ tôi xuống canteen để ăn mì gói, uống nước ngọt. Phương nói để chia đôi tiền, tôi lại nói “Lẽ nào Phương nghĩ Bình để con gái trả tiền sao? Cứ để Bình đãi Phương đi.” Đến giờ vào lớp, lúc giờ tự quản, Phương lại đến ngồi kế Bình.

Trong lớp có bạn Bội Anh, bạn này rất xinh đẹp nhưng bạn chỉ thích cặp và đi chơi với các anh “đại ca”, “đầu gấu” trong trường. Bội Anh cũng tăm tia ngắm nghía tới tôi. Không biết trong thời gian cặp kè với các trùm trường như thế nào, nhưng thấy anh nào cũng tự dùng compa rạch tay hai chữ B.A trên tay và xung đột đánh nhau vì Bội Anh.

Bạn Bội Anh là con gái nhưng lại không biết giữ mình, bạn không ngại đụng chạm, khi đi ngang tôi bạn luôn “vô tình” cạ sát vai vào tôi. Tôi ngồi ở chỗ nào thì khi ngẩn lên đều thấy bạn ngồi ở vị trí đối diện. Tôi biết nếu bản thân dính vào Bội Anh sẽ có nhiều rắc rối lắm, nhưng Bội Anh thực sư xinh quá. Quen lâu dài thì không nên, nhưng nếu có cơ hội thì tôi cũng muốn được chịch Bội Anh.

Một hôm nọ, vào giờ giải lao thằng Tú bị thằng Duy trùm trường đánh ở dưới sân vì tội “láu cá”, học sinh trên lớp đứng dồn về lan can để xem có cả Bội Anh, tôi nhân cơ hội đông người giơ tay sờ đít Bội Anh, mông của bạn không to nhưng bạn hợp tác tốt, trong thời gian tôi đặt ngón tay vào khe đít, Bội Anh vẫn giữ nguyên như không biết gì. Tôi đã có một buổi “mò đít” thật tuyệt vời. Một cảm giác sung sướng, thư giãn nhưng không kém phần hồi hộp đã diễn ra trong tôi. Khi giải tán, Bội Anh cũng không biết người mò mình là tôi, nhưng từ đó tôi cũng có nãy sinh nhiều cảm tình với Bội Anh.

Bội Anh là kiểu con gái lẳng lơ thích cặp với nhiều người, nhiều “dân chơi” đã xung đột vì cô gái này. Bội Anh là một cô gái xinh đẹp, thu hút, nhưng học tập cũng không tệ, đặc biệt Bội Anh không ngại nói ra những từ bẩn như bóp ku, bóp dái, có hôm mấy đứa bạn đùa giỡn, bẻ tay thằng Hoà để cho bạn Nhàn xử lý, thì Bội Anh nói “Bóp cu nó là nó sợ liền.” Tôi thật sự khó hiểu vì những từ bẩn lại tuôn ra từ cô gái xinh đẹp này, tôi suy đoán rằng cô gái này đã trải qua những lần “trải nghiệm” thực tế nên mới nói được những lời như thế. Điều này lại càng khiến tôi muốn được gần gũi Bội Anh hơn.

Thực tế, nếu tôi muốn tôi có thể đạt được việc “xoạc” với Phương với cơ hội thành công nhiều hơn, nhưng cái sự hấp dẫn, cảm giác ham muốn được chinh phục của tôi đối với Bội Anh nhiều hơn. Bất chấp tôi đã là từng là người lớn từ tương lai nhưng cái bản năng sinh lý của con người thì không có tuổi.

Một hôm đi tôi và Bội Anh đi ngược chiều đi ngang qua nhau, Bội Anh cố ý cạ sát vai cô ấy vào vai tôi. Tôi cũng thích lắm, một lát sau thấy Bội Anh đang đứng nói chuyện, tôi cũng đi ngang qua và cũng cạ sát vào cơ thể cô ấy như một tín hiệu, tôi cũng thích Bội Anh.

Trong trường có thằng Lưu Minh Tài là dân đầu gấu lớp 10A11 ban đầu Bội Anh cũng muốn cặp kè nó, nhưng nó thô thiển và bạo lực quá, bây giờ muốn dứt bỏ nó cũng khó. Tay nó có rạch 2 chữ B.A bằng compa. Thằng Tài nó nghênh ngang lắm, giờ tự quản, nó đi thẳng vào lớp tôi cưa cẩm Bội Anh mà không xem ai ra gì. Lần này tôi thấy Bội Anh khó chịu ra mặt, nó nắm tay nắm chân như thể đã từng làm nhiều lần trong quá khứ, nhưng Bội Anh giật lại, la hét, mấy đứa nam lớp tôi thấy vậy cười mồi theo, vì ai cũng sợ thằng Tài.

Bỗng tôi nói “Ủa, cô tới kìa” để phá bầu không khí. Làm thằng Tài cũng dáo dác nhìn, nhưng không thấy ai. Cái nó nhìn về phía tôi với vẻ mặt nghiêm trọng. Nó nói “Ê mày, sao mày láu cá vậy? một hồi ra cổng trường tao đập mày thấy mẹ mày đó.” Tôi im lặng. Nó nói tiếp, “Sao mày không trả lời, bộ đái trong quần rồi hả mậy?” Nếu như tôi là một cậu bé 16 tuổi bình thường thì tôi đã bị nó áp đảo. Nhưng tôi là một người lớn trong hình hài một cậu bé. Tôi bật lại “Có mày đái trong quần thì có. Cứt chó mà tưởng là sô cô la hả mậy” - Tôi phải đặt nó vào thế bị động và nắm lại thế chủ động. “cổng trường cổng chó gì, đánh thì đánh ở đây nè mày, khỏi cổng trường cổng chó gì hết.”

Thằng Tài lớn gấp đôi tôi, mặc dù học lớp 10 nhưng nó có chiều cao và cân nặng như một người lớn. Cách duy nhất để hạ nó là chọc điên nó, nó nổi giận phừng phừng đứng đậy chạy nhanh qua chỗ tôi. Tôi nhanh chân nhảy lên bàn của mấy đứa bạn chạy qua chỗ khác. Nó dí theo tôi thì tôi chạy chỗ khác, với mục đích làm cho nó càng tức giận càng tốt, dí đuổi hết dãy bàn này đến dãy bàn khác. Hết đường chạy tôi hướng về phía cửa chạy ra ngoài. (phải là một người thật kinh nghiệm mới giữ được tâm không hoảng loạn lúc này) Nó đuổi bắt nãy giờ cũng mệt và bỏ cuộc. Cách tốt nhất để giải vây cho một cô gái thì đó là hướng sự chú ý của tên quấy rối về hướng mình. Và tôi biết tôi đã tự đặt bản thân mình vào một rắc rối lớn.

Thằng Lưu Minh Tài có phe cánh đông lắm, dù võ có giỏi đến đâu cũng khó lòng địch nổi số đông. Hôm sau tôi đi đến lớp với tâm trạng cảnh giác, hồi hộp. Thằng Tú nó cũng khâm phục tôi, nó nói “Ra về mày cẩn thận, thằng Tài nó bàn nhau chặn đường mày đó.” Tôi cũng khá lo lắng, Bội Anh cũng lo lắng cho tôi, bởi vì tôi vì cô ấy nên mới gặp rắc rối. Những đứa học sinh trong lớp thì vẫn ồn ào vui vẻ tiếp tục vì chuyện không liên quan đến họ, chỉ là vấn đề của tôi thôi.

Tôi nghĩ, thân tôi thế cô làm sao để thoát khỏi chuyện này đây. Có một cách không phải anh hùng lắm, nhưng phải là cái đầu của người lớn mới nghĩ được. Để đi trước một bước khỏi giờ “hành động” của thằng Tài, tôi đi lên phòng của giáo viên xin gặp riêng cô chủ nhiệm, bịa ra một câu chuyện hoang đường nhất về chứng “hen suyển khó thở” của tôi, mà quên mang theo thuốc đặc trị. Tôi muốn nhờ cô ký tên vào tờ giấy tôi viết sẳn để đưa bảo vệ mở cổng cho ra về sớm. Và thế là tôi đã thoát nạn được lần đó.

Hôm sau tôi ghé quán net, và cúp học một buổi. Kế hoạch của tôi là phải khiến cho thằng Tài phải mệt mỏi vì sự căm tức tôi được kéo dài mà không được trả đũa. Hôm sau nữa cũng vậy, tôi đã tránh mặt nó được hai ngày, đoán được thời cơ đã chín muồi, tôi vào lớp với ánh nhìn lo lắng của bạn học. Tôi đã chuẩn bị tinh thần để đối phó với con gấu đã “mệt mỏi” trong cặp ngoài tập vở tôi bỏ thêm một bọc đen và cái khăn tắm màu vàng.

Hôm đó, có thầy cô khác đến trông lớp nên giờ tự quản không có ai đến phá, học sinh lớp tôi cũng không làm ồn ào gì được nhiều. Vào giờ ra chơi tôi cố ý ra ngoài để đồng bọn của thằng Tài thấy và báo cho nó, một lát thằng Tài xuất hiện, nó nhìn tôi, tôi cũng nhìn nó mĩm cười, nó trông có vẻ khá mệt mỏi vì thiếu ngủ. Nếu nó có hành động gì thì khả năng của tôi vẫn đáp ứng được. Nhưng không có chuyện gì xãy ra cả.

Đến giờ về, mọi thứ có vẻ khá bình yên, tôi lấy xe đạp đi về, ở đoạn đường gần trường nơi mà tôi nhất định phải đi qua, tụi thằng Tài và đồng bọn của nó với dây nịt đã cầm sẳn trên tay bất ngờ xông ra đánh tôi. Tôi chỉ có một chút thời gian để chuẩn bị, và thế là tôi đã làm điều mà chỉ có người lớn mới làm được, tôi xuống xe và cầm cái cái khăn tắm vàng cùng bọc nylon đen gói bên trong chờ nghênh chiến. Bọn chúng nhìn tôi như thể một thằng ngu ngốc cầm cái khăn tắm để chống lại dây nịt, gậy gộc của chúng.

Thằng đầu tiên lao lên cầm dây nịt vụt tôi, bất ngờ “Bốp” nó không đánh trúng tôi mà do cái khăn tắm của tôi vụt trúng ngay tay nó, nó thét lên đau đớn và dạt sang một bên, người xung quanh không hiểu chuyện gì đang xãy ra. Tôi tiếp tục vụt cái khăn vào đầu thằng Tài, đầu nó chảy máu ngay lập tức. Tuy nhiên hung khí của đồng bọn nó vẫn vụt trúng đầu, cơ thể tôi, nhưng tôi chịu đựng và xác định mục tiêu, mỗi cú vụt của tôi đều có một thằng gục. Bí mật của tôi là đặt miếng tạ 2,5 kg ở nhà vào cái khăn và biến nó thành một cái chuỳ, bất kể đưa tay lên đỡ hay không, cái chùy của tôi có sát thương lớn hơn hẳn. Cứ vụt như thế liên tục, một phát của tôi đều thấm và rất khó hồi phục, và như thế tôi đánh tan được 5 đứa thằng đầu gấu trường. Không phải một học sinh nào cũng làm được điều này, trừ phi là một học sinh nhưng có kinh nghiệm của một người trưởng thành 35 tuổi.

Ngày hôm sau, chiến tích vang dội của tôi được cả trường biết, tụi thằng Tài phải vào bệnh viện và nghỉ học vài ngày. Tôi cũng trầy da chảy máu, bầm tím nhiều phần cơ thể nhưng vẫn nhẹ chán. Tôi không tỏ vẻ gì cả, tôi vạn lần bất đắc dĩ mới làm thế. Dù võ công cao cách mấy cũng khó chống lại được số đông và hung khí, trừ phi phải có một loại vũ khí mạnh hơn áp đảo chúng. Vào lớp, mấy đứa bạn học nhìn tôi kính nể, nhất là Phương và Bội Anh. Đến giờ giải lao, Phương mang cóc ổi, xoài lên rủ tôi ăn, tôi không kể gì về chuyện đánh nhau cả đó là những thứ tôi không muốn nhắc đến. Bội Anh thì chỉ len lén nhìn tôi từ xa.

Đến một hôm nọ, Bội Anh viết một mảnh giấy đưa cho tôi.

“Ra về đợi B.A chút nha, B.A muốn cám ơn Anh.” (chữ Anh viết hoa)

Khoảng 11 giờ tiếng trống trường vang lên, hết tiết học cuối. Mọi người ra về, tôi cố nán lại xem Bội Anh muốn nhắn nhủ với tôi điều gì? Khi tất cả học sinh về hết chỉ còn lại tôi và Bội Anh. Bỗng Bội Anh đi đến chỗ tôi, tối đứng dậy nhìn Bội Anh cười. Hôm nay Bội Anh thật đẹp, với son môi đỏ, hôm nay Bội Anh có trang điểm nhẹ. Bỗng Bội Anh quàng tay ôm chầm cổ tôi và nói “Bội Anh cám ơn anh thật nhiều.” Một hơi ấm và mùi hương con gái thật dễ chịu, tôi cũng từ từ ôm lại Bội Anh. “Không có gì đâu, bởi vì anh thích Bội Anh.”

Bội Anh từ từ buông tôi ra, và hai mắt nhìn nhau đắm đuối, tôi từ từ đưa sát miệng mình vào miệng Bội Anh, tôi hôn môi Bội Anh, tôi mút từng môi trên và môi dưới, lưỡi liếm vào răng Bội Anh, em chỉ có đứng yên đó cho tôi hôn, cái cảm giác ngô nghê của tuổi học sinh vẫn còn trong Bội Anh.

Được một lát tôi đưa tay xoa mông Bội Anh, dùng 4 đầu ngón tay đặt vào bên trong cái khe mông đẩy đà của tuổi mới lớn ấy. Tôi hôn vào cổ em, một mùi hương con gái thơm phức, một cảm giác thư giãn thật dễ chịu. Tôi hôn nhẹ từng phát từ cổ đến ngực em, tuy có cấn cái áo ngực nhưng vẫn mềm và mượt lắm. Vú Bội Anh cũng vừa đủ thôi, tôi hôn chụt chụt vào vị trí nhũ hoa bên phải rồi lại qua bên trái. Sau đó tôi hôn vào giữa ngực, hít từng luồng hơi con gái. Bội Anh mắt nhắm nghiền, tôi hôn nhẹ nhàng, chậm rãi từ ngực xuống rốn, rồi xuống đan điền. Bội Anh run nhẹ khi tôi gần đến cái “khe suối” thiên nhiên chuyên dùng để tiểu đái ấy.

Tôi hôn thật gần cái khe, nhưng tôi chưa hôn trực diện nó vội, tôi hôn vào đùi Bội Anh từ trên xuống dưới, hết đùi phải rồi lại đùi trái. Sau đó, tôi nhẹ nhàng, dịu dàng đặt bàn tay vào giữa hạ bộ của Bội Anh. Ngón tay tôi đã cảm giác được cái khe nước chuyên đi tiểu đó, tôi vân vê ngón tay vào cái rãnh ấm áp đó, nước ấm đã rĩ ra từ lúc nào một cảm giác ẩm ướt, hấp dẫn. Tôi nhẹ nhàng vén tà trước của áo dài Bội Anh lên và đặt vào cái khe tiểu một nụ hôn nồng ấm thật lâu. Tôi hôn nó một cách say mê, mũi tôi ngửi thấy một mùi nồng, ngái nhưng không sao cả. Tôi hôn vào nó, tôi liếm nó nhiều lần, hai tay thì giơ lên xoa bóp đôi vú của một thiếu nữ mới lớn.

Đây vẫn là lớp học, trường học tôi không dám làm ẩu, tôi hôn khe tiểu tí rồi đứng dậy ôm Bội Anh, thỉnh thoảng có một vài học sinh đi ngang qua thấy, nhưng cũng không biết làm gì. Tôi cầm tay Bội Anh đặt lên con ku tôi, Bội ANh cầm nó, giật nó, xoa bóp nó thật mãnh liệt khiến tôi như muốn gần ra, khi tôi đã đạt đến đỉnh điểm muốn bung tinh, thì có một ông thầy mập đi ngang.

Ông thầy dừng lại và nói: “Hết nói nói nổi rồi nhe, mới ba lớn mà yêu đương cái gì, hai đứa có xê ra không?” - “Về nhà mau, giờ này còn ở trường, muốn tôi ghi tên lại mời phụ huynh không?” Tôi và Bội Anh, hơi quê, ngừng lại và lấy cặp đi về, đi ngang qua ông thầy bụng bự với dáng vẻ ái ngại. Ông thầy với bộ mặt hình sự quát tiếp: “Lần sau mà tôi còn bắt gặp như vậy nữa he, tôi hạ hạnh kiểm, mời phụ huynh vô kêu rút học bạ luôn nhe.” - “Học sinh gì mới ba lớn mà bày đặt yêu đương.”

Tôi và Bội Anh đi xuống nhà để xe, tôi chạy xe đạp còn Bội Anh chạy xe máy. Ra tới cổng, Bội Anh nói “Thôi bái bai nha, tuần sau gặp.” Tôi cũng vẫy tay tạm biệt Bội Anh. Một cô gái xinh đẹp mà tôi muốn được sở hữu. Trên đường về bỗng nhiên tự nghĩ thấy mình ngu quá không hỏi xin nick yahoo để sau này chat.

Tôi chạy xe đạp về đến nhà mệt nhoài, ăn cơm nước, tranh thủ nhớ lại cái cảnh Bội Anh bóp cu, mò trứng để “thủ” phọt ra một phát cho dễ chịu. Trong đầu nghĩ, cái miệng xinh xắn của Bội Anh mà bú ku thì đã thôi rồi.

Đến tầm 15/5 chúng tôi nghỉ hè cho đến khoảng 20/8 vào trường để tập quân sự, đội hình đội ngũ, chuẩn bị cho lễ khai giảng năm học tiếp theo. Thế là tôi đã học hết lớp 10. Một năm học mà tôi chỉ tham dự thật sự ở vài tháng cuối thôi, nhưng đầy ắp những kỹ niệm và trải nghiệm đáng nhớ.

“Không đi học nữa thì trong hè tôi làm gì đây?”

Tôi tự hỏi câu hỏi đó trong đầu, võ thuật thì tôi đã tập chán chê rồi, tôi tự tập cũng được. Đi học thêm cho học kỳ sau? Nếu có thì tôi cần cải thiện Toán, Lý, Hoá. Tôi nghĩ đến bà Hoa, tôi đã biết chắc bả đã về thời kỳ này? Trong 227 hành khách trên chuyến bay, họ là người Mã Lai, Anh, Mỹ, Pháp, Ấn Độ, Trung Quốc… nếu họ đều tái sinh ở đây thì thế giời này có mà đầy người xuyên không.

Tối hôm đó tôi xem TV phần tin thế giới nói về những cái chết bí ẩn xãy ra đồng loạt ở Mã Lai, Trung Quốc, Đài Loan họ đều là những người trẻ tuổi, cảnh sát không thể tìm được nguyên nhân. Cơ thể họ như bị khô héo như bị sấy khô bởi một luồng năng lượng cực mạnh. Có một bức thư của một người để lại, được cảnh sát công bố.

“The evils are seeking us, they want to erase their false move, people who belong to MH-370 must hide, they will come.”

“Bọn quỷ đang săn lùng chúng ta, chúng muốn xoá đi những hành động sai lầm của chúng, những người thuộc về MH-370 nên trốn, chúng sẽ đến.”

Không ai hiểu cụm từ MH-370 là gì, nghe rất giống một mã hiệu máy bay, nhưng không có chiếc máy bay nào có cùng mã số trên ở Mã Lai lân Trung Quốc.

Tôi xem xong chương trình, giật mình và lo lắng. Chuyện gì xảy ra thế này. MH-370 chỉ có những người xuyên không như chúng tôi mới biết. Hoá ra chúng tôi về quá khứ không phải là ngẫu nhiên mà là trục trặc của một “ai đó” và những “người đó” đang muốn xoá đi những dấu tích của họ. Những người lẽ ra không nên tồn tại ở dòng thời gian này.

(còn tiếp)
 
ScreenHunter_5789 May. 07 16.30.webp

Phương

ScreenHunter_5787 May. 07 16.27.webp

Bội Anh rất giống Thư Kỳ

ScreenHunter_5792 May. 07 16.35.webp

Một cô gái nào đó

ScreenHunter_5795 May. 07 16.37.webp


ScreenHunter_5793 May. 07 16.36.webp
 
hơi cấn nhé. Lúc 2014 thì là 35 tuổi. Như vậy về 2001 thì là 22 tuổi, học xong đại học rồi chứ sao lại vẫn đi học cấp 3 rồi thì 16 tuổi. Không logic gì thế
 
@anhdadenviem
2014 chính xác là 29 tuổi, mà up lên diễn đàn không có nút edit, nên phải bám theo 35 tuổi. Lúc 2001 là 16 tuổi là chính xác rồi. Chỉ cần lướt qua cái logic đó là được.
 
@anhdadenviem
2014 chính xác là 29 tuổi, mà up lên diễn đàn không có nút edit, nên phải bám theo 35 tuổi. Lúc 2001 là 16 tuổi là chính xác rồi. Chỉ cần lướt qua cái logic đó là được.
Có thể bác viết lúc chuẩn bị chưa kĩ. Nhưng mà cái vấn đề trùng sinh thì nếu đọc thì đều biết mà cứ tí lại lôi lại vấn đề nvc là người trưởng thành. Đọc nó cứ bị cấn cấn sao ấy. Bác đọc lại thử xem có thấy cấn không. Có thể là để giải thích cách xử lý, suy nghĩ khác người. Nhưng nên thay cách trình bày khác đi đọc nó đỡ bị khó chịu ấy. VD đoạn này nhé: Trong cơ thể này tôi vật tay thua cả một số đứa cùng trang lứa. Giờ học đã là giờ ra chơi và giờ giải lao còn chơi nhiều hơn nữa. Tôi là một học sinh lớp 10 nhưng có đầu óc của một người đàn ông trưởng thành, tôi cũng tham gia nhiều các trò chơi của bọn học sinh. Bác chêm cái đoạn có đầu óc 1 người trưởng thành vào để làm gì, nghe khó chịu mà tí lại thêm 1 câu kiểu như này. Thế nên t đọc mới cấn rồi check lại vấn đề logic đó.
 
anime sex
cliphot
Back
Top