fb68
soc88
max88
net88
Quảng cáo Net88

ST CHÚNG TA LÀ MỘT GIA ĐÌNH - Tác giả: Gojira

LỜI NÓI ĐẦU: Tri ân đến tác giả Gojira.
Đầu truyện của tôi được truyền cảm hứng từ câu chuyện này.
Với một sự "quyến luyến" mãnh liệt, xin phép được đăng lại và ngắt chương, đặt tên chương như một đầu truyện mới.
Hy vọng bác Gojira có thấy, mong bỏ qua cho.

(Vì truyện gốc đã Drop từ lâu và bản chính cũng rất để khó tìm thấy.
Tôi lấy truyện ở một nguồn không được ngắt chương hay có hình ảnh đính kèm của Phương Anh.)

Nếu nhiều bạn đọc thích bộ truyện này, tôi sẽ mạo muội viết tiếp (tất nhiên là dưới giọng văn của tôi)... hoặc là không, haha. 🫠

P/s: Dành cho những ai từng là Fan, cũng như cho những bạn mới tìm đọc.

Phuong Anh.webp


CHƯƠNG 1: LỰA CHỌN SA NGÃ

Phải thừa nhận rằng những suy nghĩ, hình ảnh vợ mình cùng với một người đàn ông khác quấn chặt lấy nhau, dương vật của người đàn ông đó nhấp ra nhấp vô trong âm đạo của cô ấy ám ảnh tôi nhiều năm nay. Chỉ cần tưởng tượng ra những hình ảnh đó đã đủ để tạo nên những cảm xúc mãnh liệt nhất mà tôi chưa từng trải qua. Nó giống như một sự kết hợp của ghen tuông, nhục nhã và phấn khích một cách đáng kinh ngạc, tất cả quện thành làm một. Bụng tôi quặn lên và rạo rực khắp cả người.Tôi tưởng tượng ra rằng khi người đàn ông đó và vợ tôi âu yếm, trao nhau những gì thuần khiết, tinh túy nhất, lúc đó tôi sẽ ngồi ở nhà và tự hỏi họ đang làm gì vào thời điểm này, hình dung ra người đàn ông đó đang hành lạc vợ và sau đó thủ dâm.

Nhưng trước hết phải nói qua về người vợ yêu dấu của tôi đã. Tôi và Phương Anh từ lúc yêu và đi đến hôn nhân đến nay đã được 8 năm và có một cô con gái 2 tuổi kháu khỉnh. Có nhiều điều ở nàng không chỉ khiến tôi mà cả các đồng nghiệp đều rạo rực mỗi khi nhìn thấy em. Phải nói bên ngoài em luôn là cô gái đáng yêu và nhẹ nhàng nhưng sau thẳm bên trong em thích trải nghiệm, phóng khoáng và hoang dại. Sau khi trải qua một vài cuộc tình, em đã chọn tôi làm bến đỗ, tôi đã vỡ òa, ôm chặt em vào lòng và dẫu biết, tôi không phải là người đầu tiên của em nhưng điều đó tôi không thực sự quan tâm.

Em thích tình dục nhưng không phải là một người lăng nhăng, em có những tiêu chuẩn nhất định của mình. Tôi không ngờ rằng với vẻ ngoài đáng yêu như vậy mà nàng lại chào đón đêm tân hôn của hai đứa bằng cơn thèm khát hoang dại cùng với sự ướt át của mình. Trong những cơn dâm của hai vợ chồng, tôi đã đưa ra đề nghị mà tôi không nghĩ rằng lại được sự chấp nhận của vợ, đó là threesome với một người lạ mặt. Tôi nghĩ em dễ dàng chấp nhận bởi em là người sẵn sàng trải nghiệm mọi thứ và bởi giữa tôi và em có một sự tin tưởng tuyệt đối.

Sau khi được vợ chấp thuận, tôi quyết định đăng tải thông tin và liên lạc với các ứng viên và xem liệu hai vợ chồng có thể có một buổi setup thỏa đáng cùng nhau không. Mặc dù có nhiều profiles tiềm năng nhưng vẫn chưa có một ai thật sự ưng ý.

Phải mất một thời gian khá lâu, tôi mới chú ý đến một tài khoản ứng tuyển rất đặc biêt. Anh giới thiệu tên là Trung, là một doanh nhân người Việt sống ở Đức nhiều năm, đang trong thời gian nghỉ ngơi ở Việt Nam trước khi quay trở lại Đức làm việc. Anh ấy lớn tuổi hơn tôi, thông minh, nhẹ nhàng, lịch sự và đặc biệt cơ thể rất rắn chắc vì là dân runner lâu năm, trong mấy bức ảnh gửi đến hai vợ chồng, anh chàng này khoe mọi đường nét trên cơ thể gần như không thấy mỡ thừa, râu trên râu dưới tỉa tót kỹ càng. Tôi biết khi nhìn những bức ảnh và thông tin như này, Phương Anh sẽ cho điểm anh chàng này rất lớn, nàng đã từng tiết lộ nàng thần tượng những mẫu người như vậy. Anh ta nói với tôi mới bước vào tuổi ba lăm, nhưng tôi thấy anh ý trông vẫn khá trẻ. Vợ chắc chắn sẽ thích thú với việc gặp gỡ với anh ấy cho mà xem, kể cả không kịp lướt xuống những bức ảnh khoe mẽ cái dương vật 20cm gân guốc và cứng như thép nguội của Trung. Tôi mừng thầm.

Đáp lại inb của anh ta, tôi gửi cho anh ấy vài bức ảnh tôi chụp Phương Anh trong chuyến đi biển hè vừa rồi, anh chàng này hồi đáp rất nhanh:
Trung: Tuyệt thật! Em ấy quyến rũ quá. Chú may mắn thật đấy, anh thật sự cảm thấy rất hào hứng và muốn gặp gỡ hai vợ chồng!

Đương nhiên rồi, tôi thầm nghĩ, vì Phương Anh là người con gái hấp dẫn và tinh tế nhất ở Công ty mà, hơi quá không nhỉ?. Nhưng thật sự, vào những dịp đặc biệt, em chỉ cần diện một bộ đầm bó sát là biến ngay thành một người phụ nữ gợi cảm đủ để làm cho những gã đàn ông tuổi thất tuần đi du lịch suối vàng ngay được. 1m60 và 49kg, tập yoga nên nàng có thân hình thon thả và săn chắc, mái tóc đen dài bồng bềnh và đôi môi gợi cảm kỳ lạ. Mặc dù đã có một mụn con nhưng ai cũng nghĩ nàng mới chỉ ở tuổi 24-25. Phương Anh cũng hay trò truyện với tôi về những người yêu cũ của cô ấy, mặc dù không nhiều nhưng tôi tưởng tượng ra hầu hết những gã bạn trai khi đưa nàng vào phòng ngủ, thấy nàng thoát y thì con cặc của họ sẽ phải cương lên hết cỡ, như những con thú đói khát, đè nàng úp xuống nắc nhiệt tình rồi xuất tinh lên bờ mông cong và mịn màng của nàng. Tôi cũng không mong đợi anh chàng này sẽ khác biệt hơn so với tưởng tượng của mình. Tôi đáp lại tin nhắn của anh ta:

Tôi: Em nghĩ Phương Anh cũng sẽ thích anh đấy, em ý thích mẫu người với cơ rắn chắc như vây.

Trung: Thật vậy à?

Tôi: Phương Anh luôn có những tiêu chuẩn của riêng mình và cô ấy cũng mong muốn điều tương tự ở em, mặc dù em đã cố nhưng không có kết quả lắm. Nhưng với anh thì có thể đã quá thừa tiêu chuẩn của Phương Anh rồi. Có lẽ vợ em sẽ muốn nhìn thấy tận mắt và cảm nhận đấy.

Trung: Nếu em ý chấp nhận thì anh chả có lý do gì để từ chối cả. Còn chú? Chú mong muốn như thế nào ở anh đây?

Tôi: Phương Anh thì vẫn nghĩ em sẽ quan hệ cùng cô ấy. Nhưng thật sự, cái em muốn là nhìn thấy cô ấy làm tình và thỏa mãn với một chàng trai khác, chỉ cô ấy và người khác thôi. Quan trọng là giữa cô ấy và người tình không chỉ có quan hệ tình dục thể xác thuần túy, mà phải còn cho phép bản thân hai người cảm thấy ham muốn và đam mê nữa cơ. Về Phương Anh, nàng cũng có nhiều kinh nghiệm. Cô ấy thích vuốt ve, hôn môi, chạy lưỡi đi khắp cơ thể, dùng miệng cho nhau rồi sau đó lấp đầy lồn của cô ấy bằng tinh trùng của anh.

Trung: Kích thích quá em! Nếu Phương Anh đồng ý anh sẽ chiều chuộng cô ấy hết mức.

Sau đó tôi và Trung nói thêm về việc setup cho anh ta và vợ tôi địt nhau, tôi cũng quả quyết rằng hai vợ chồng sẽ cần phải xem đầy đủ các bài kiểm tra STD của Trung. Trung cũng đã đồng ý ngay lập tức, nhưng Trung cũng chỉ ra rằng mặc dù chỉ số xét nghiệm này dựa trên ADN, nhưng không có gì chắc chắn 100% cả. Luôn luôn có một số mức độ rủi ro cũng như cũng cần phải tin tưởng lẫn nhau. Trung cũng rất thành thật. Trên thực tế, đó là lý do tại sao Phương Anh tỏ ra ngại ngùng khi nghĩ đến chuyện này, kể cả đối với những bạn trai cũ sau một thời gian không liên hệ. Sau khi bàn bạc về sức khỏe và độ an toàn, chúng tôi chuyển chủ đề sang vấn đề QUAN TRỌNG nhất mà tôi thèm khát bấy lâu nay.

....

Trung: Em ấy có sử dụng bất kỳ hình thức kiểm soát sinh đẻ nào không?

Tôi: Có anh, Phương Anh dùng thuốc. Thuốc nhiều khi cũng không có tác dụng 100% nhưng đối với em thì không không đáng quan tâm vì.....em nghi ngờ rằng bọn em sẽ không có bất kỳ khả năng dính thai nữa.

Trung: Tại sao?

Tôi: Thực sự thì sau khi sinh bé An, em có vấn đề với tuyến tiền liệt. Em đã đi khám nhưng bác sỹ nói khả năng cao em sẽ không thể sản xuất thêm tinh trùng nữa. Nên là có rất ít hoặc không có khả năng thụ thai với Phương Anh. Gần đây Phương Anh lại đang muốn sinh thêm một đứa nữa để còn có chị có em, em chưa nói với cô ấy chuyện này. Em vẫn xuất tinh vào bên trong nhưng không có kết quả, tệ hơn là Phương Anh lại cho rằng lỗi là từ cô ý mà không biết là do em.

Trung: Tệ thật, anh nghĩ chú nên nói sớm chứ như vậy khổ thân em ý. Giờ y học hiện đại lắm, hai vợ chồng vẫn có thể thụ thai với nhau bằng nhiều phương pháp.

Tôi: Em biết vậy rồi, nhưng tất cả chi phí rất cao mà hơn nữa.... em đang có một dự định khác.

Trung: Dự định gì?

Tôi: Là để Phương Anh thụ tinh với người khác không bằng phương pháp khoa học nào hết....mà hoàn toàn tự nhiên.

Trung: Ok, chuyện này a mới thấy lần đầu, nhưng em cứ nói tiếp đi.

Tôi: Em sẽ phải tìm cho Phương Anh một người đàn ông theo đúng tiêu chuẩn của cô ấy, giả vờ là quan hệ tay ba cho vui nhưng thực chất sẽ là chỉ để cho tinh trùng của người ấy vào trong tử cung của Phương Anh để thụ tinh thôi. Cô ấy sẽ nghĩ là của em mà sẽ không lo sợ hay đòi phá bỏ.

Trung: Và chú thấy thỏa mãn?

Tôi: Không gì thỏa mãn em bằng việc nhìn thấy Phương Anh có được những gì mà cô ấy muốn. Hơn nữa em đã có suy nghĩ như vậy từ lâu lắm rồi, ấp ủ nó mà giờ mới có cơ hội thực hiện đây. Có thể nói em gặp anh cũng là một cái duyên.

Trung: Anh cũng không chắc chắn lắm về chuyện này đâu, bản thân anh còn chưa tính đến lấy vợ chứ đừng nói sinh con. Có lẽ ba người sẽ phải gặp nhau và hiểu nhau hơn mới tính đến chuyện này được.

Tôi: Đương nhiên rồi anh, cái quan trọng em đã nói ý, là không chỉ chuyện tình dục đơn thuần mà còn cả đam mê của cả hai người nữa, em hy vọng cả anh và Phương Anh cũng sẽ nảy sinh tình cảm với nhau nếu hai ta quyết định thực hiện kế hoạch này

Bất chợt, tôi cảm nhận dường như tôi thật sự tin tưởng người đàn ông này sẽ là mảnh ghép hoàn hảo cho cái kế hoạch mình. Tôi là người thận trọng, hiếm khi có cảm giác tin người nhanh như thế này lắm, liệu có vội vàng quá không? ...tuy nhiên tôi cho rằng Trung cũng phần nào có cảm giác như thế đối bởi anh cũng dần cởi mở và có vẻ cũng bị cuốn vào kế hoạch của tôi.

Trung: Vậy à. Nếu mà em đã cho phép anh có thể giữ kín chuyện. Nhưng nếu cô ấy sẽ yêu cầu anh mang bao hoặc uống thuốc, anh và Phương Anh sẽ không thể mang thai với nhau được.

Tôi: Việc mang bao hay không có lẽ sẽ đơn giản thôi, bản thân Phương Anh cũng không thích sử dụng bao cao su, việc đeo bao không khiến cho nàng ra nhiều nước đâu anh. Kể cả khi dùng thuốc Phương Anh cũng hay quên lắm, em toàn phải nhắc thôi. Nên nếu định thực hiện kế hoạch này, em tính sẽ không nhắc cô ấy dùng thuốc.

Trung: Tốt hơn là phải làm cho cô ấy quên uống thuốc trong một vài lần. Em nên che giấu nó kỹ vào.

Tôi: OK, em hiểu mà.

Trung: "evil face" Anh thấy hào hứng dần với việc làm Phương Anh có thai rồi đó.

Ý tưởng về việc cô vợ của tôi được thụ thai bởi một người lạ, bởi gã Bull này lại rực lên trong tâm trí của tôi.

Tôi: Haha, nếu cứ quan hệ nhiều lần thì khả năng đấy sẽ cao thôi.

Trung: Tất nhiên, anh sẽ địt em ý thật nhiều, nhiều lần, Chắc chắn sẽ thỏa mãn cả hai vợ chồng.

Tôi: Việc gì đến thì hãy cứ để nó đến. hihi

Trung: Khi nào cô ấy sẽ kết thúc chu kỳ của mình? Anh muốn địt nàng vào đúng ngày rụng trứng.

Tôi: Em đồng ý, Phương Anh sẽ còn nhiệt hơn và nảy nở hơn sau chu kỳ của cô ấy cơ. Thường đó sẽ là vào cuối tuần đầu tiên hàng tháng.

Trung: Chẳng mấy chốc mà em sẽ có được trải nghiệm cảm giác nuôi con của người đàn ông khác với vợ mình đâu. Em sẽ phải lưu lại từng khoảnh khắc khi anh thụ tinh với Phương Anh ấy.

Trái tim tôi phấn khích khi đọc những dòng tin nhắn của Trung, và con cặc của tôi lúc này thực sự rất cứng.

Tôi: Anh sẽ phải xuất tinh trong tư thế truyền thống đấy, như thế tinh mới đi vào hết tử cung của Phương Anh.

Trung: Anh sẽ đâm thật sâu lúc xuất tinh để đảm bảo tinh trùng đi sâu vào bên trong.

Tôi: Ôi, em bị kích thích quá. Em chắc chắn rằng vợ sẽ lên đỉnh nhiều lần một khi con cặc của anh ngâm trong lồn của nàng, nhưng cô ấy luôn đạt cao trào khi có người xuất tinh bên trong mình. Anh sẽ cảm nhận được lồn của Phương Anh co thắt. Em sẽ giữ cho chân của cô ấy giơ cao lên và đảm bảo tinh trùng của anh sẽ chảy hết vào tử cung. Tinh trùng của anh sẽ dễ gặp được trứng của Phương Anh hơn.

Trung: OK. Haha. Anh hy vọng cô ấy sẽ vẫn hạnh phúc khi phát hiện ra mình có thai.

Tôi: Vâng, với bản năng của một người mẹ, em nghĩ Phương Anh sẽ ổn thôi.

Trung: Và Phương Anh sẽ giữ đứa bé?

Tôi: Đó hoàn toàn là quyết đinh của Phương Anh.

Trung: Anh thì chắc chắn muốn như vậy.

Tôi: Việc đó luôn làm cho em hạnh phúc và vui mừng khi thấy cô ấy được thụ tinh với một người đàn ông khỏe mạnh. Hihi. Cũng muộn rồi, anh đọc kỹ thông tin những thứ cần chuẩn bị và địa điểm gặp nhau nhé. Giờ em off đây.

Tầm gần 1 tháng sau, hôm đó là một buổi tối tháng Chín vợ chồng tôi và Trung có mặt tại một quán café nhỏ, kín đáo trên con phố Đinh Tiên Hoàng. Trung đã đến trước nửa tiếng bằng taxi, từ sân bay sau chuyến công tác từ Bangkok. Anh ấy ngồi đó, nhấm nháp một cốc bia, tôi giới thiệu qua với Phương Anh, tối đó nàng chủ động mặc một chiếc váy ôm bó sát, cố tình để lộ đường cong cơ thể. Phương Anh ngồi giữa Trung và tôi, Trung bắt đầu trò chuyện và cười với nàng trong khi anh ấy nói. Thỉnh thoảng ánh mắt anh lại di chuyển lên xuống trên cơ thể gợi cảm của nàng. Tôi có thể thấy những khao khát được hiện rõ trên khuôn mặt của anh ấy. Chắc chắn Trung đang tưởng tượng về việc quan hệ với Phương Anh như thế nào. Anh ấy nói với chúng tôi về công việc bán hàng của anh ấy ở Bangkok, nhưng tôi chỉ nghe bằng một tai, đầu óc tôi giờ chả nghĩ được gì ngoài những hình ảnh cơ thể của Trung và của Phương Anh quấn lấy nhau. Anh ta mặc một bộ đồ Vest bất chấp cái nóng. Tôi đã gợi ý điều này cho anh ấy biết, vì như thế sẽ gây ấn tượng rất mạnh cho Phương Anh. Cô ấy rất thích những hình mẫu doanh nhân như vậy... Tôi liếc nhìn vợ , cô ấy trông cực kỳ lộng lẫy trong chiếc váy bó sát màu đen này với thiết kế hở lưng với chất liệu Lycra bám vào cơ thể gợi cảm của nàng, nàng đi đôi giày cao gót đế xuồng càng làm tôn lên nhưng đường còng mềm mại... Trước khi đến điểm hẹn, Phương Anh trang điểm kỹ càng, quá trình này thường mất cả tiếng đồng hồ. Nàng chỉ làm điều này khi gặp người yêu hoặc ai đó mà cô ấy cực kỳ thích. Tôi nhìn cô ấy với những cảm xúc lẫn lộn; phấn khích, lo lắng, hoang mang và cảm giác tội lỗi.

Phương Anh dường như hoàn toàn bị thu hút bởi những lời nói của anh. Nàng cũng đang nhìn gã Bull đẹp trai này một cách thèm khát, ham muốn ngoại tình được thể hiện rõ qua ánh mắt. Cô đang lắng nghe anh, đầu hơi nghiêng sang một bên, đôi mắt nhìn anh mãnh liệt, hai má cô đỏ ửng vì dục vọng ngoại tình. Tôi biết rằng, chỉ cần một ly rượu whisky đá, là vợ tôi sẽ lôi anh ta lên phòng ngủ ngay lập tức, đón tiếp anh ta cô bé ẩm ướt giữa hai đùi của mình.

Trung nhẹ nhàng đứng dậy, xin phép vào nhà vệ sinh. Đôi mắt của Phương Anh liếc theo Trung rồi quay lại nhìn tôi mỉm cười.

"Em sẽ làm gì với Trung?" Tôi đã hỏi. "Anh ta tuyệt vời đấy chứ, anh ấy hào hứng đến buổi gặp này cả tháng nay rồi đấy".

Tôi nhìn thấy Phương Anh ngập ngừng một lúc, nàng lấy gương ra, tô lại một chút son.


"Em thích anh ấy" nàng thì thầm với tôi qua hơi thở. Má nàng đỏ ửng...

HẾT CHƯƠNG 1!!!
 
Chương 2: Một đêm dài.

Ok, vậy coi như là buổi gặp mặt đầu tiên đã thành công mỹ mãn rồi. Bước tiếp theo cũng cần chuẩn bị cẩn thận, vì tôi hiểu Phương Anh, mặc dù nàng đã chấp thuận, nàng thấy có thiện cảm với Trung nhưng chỉ cần không khéo léo cô ấy có thể rời cuộc chơi bất cứ lúc nào. Tôi phải thật cẩn thận vì mục tiêu của tôi đâu phải chỉ đứng đó và nhìn nàng quan hệ hết người này đến người khác, nàng phải có tình cảm.....phải yêu người đó. Đủ yêu để giữ lại đứa bé trong bụng.

Sau buổi gặp hôm đấy, Trung có việc phải vào Nam gấp, trước khi đi anh đã chủ động lấ số điện thoại của Phương Anh và đặt vào tay một tấm card, nàng xem lướt rồi cất ngay luôn vào ví. Tôi tò mò nhưng không muôn gạ hỏi cô ấy, nếu Phương Anh muốn giữ bất kỳ điều gì bí mật giữa nàng và Trung tôi sẽ tôn trọng nó, hơn nữa nhìn thấy nàng giấu diếm như vậy làm tôi bị kích thích.

Như được cởi trói, Phương Anh hào hứng hơn hẳn, nàng hạnh phúc, nàng vừa có cả chồng có cả bạn trai và quan trọng nhất là nàng không ngoại tình vì chồng nàng cho phép mà, đâu gọi là ngoại tình được. Phương Anh nhắn tin, gọi điện cho Trung gần như mỗi ngày, phải nói việc ấy đã làm tôi bị kích thích nhưng cũng gây phiền nhiễu cho tôi. Tưởng tượng xem, cả ngày đi làm lưng mỏi rã rời, tối về ngủ mà vợ cứ cười nói khúc khích bên cạnh, tiếng nhắn tin lạch tà lạch tạch bên tai như vậy, ngủ làm sao! Điều duy nhất khiến tôi chịu đựng được là nhìn thấy nàng rạng rỡ hơn hẳn, những mệt mỏi bởi việc chăm chồng chăm con trước nay đã không còn. Nàng đẹp hơn, quyến rũ hơn. Có lẽ đây là điều nên làm cho vợ từ lâu rồi mới phải.

Nhân lúc mới lĩnh lương, tôi quyết định đầu tư để phục vụ cho giấc mơ của mình, tôi tìm kiếm một chiếc máy ảnh thật xịn để ghi lại những khoảnh khắc của vợ mình. Lướt mãi lướt mãi, tôi mới ưng ý được một chiếc Canon EOS 1D Mark III nhưng hỗi ôi tận những gần 300 triệu lận, chẹp miệng thôi chơi lớn xem vợ có trầm trồ.

Trong lúc đang loay hoay tính toán chi tiêu hợp lý, Phương Anh đã đứng đằng sau từ lúc nào.

Phương Anh: "Xem gì vậy anh?"

Tôi: "Kiếm con máy ngon ngon, còn lưu lại những khoảnh khắc mà không phải ai cũng được trải nghiệm..."

Phương Anh: "Bao nhiêu vậy ạ?"

Tôi: "Gần 300 triệu cơ, chưa kể còn phụ kiện các kiểu, mua thì mua được thôi nhưng anh đang tính toán chi tiêu thế nào cho hợp lý"

Phương Anh hơi khẽ nghiêng đầu, rồi quay đi.

Sau đó 2 hôm, tôi nhận được một kiện hàng từ trong Nam gửi ra, bất ngờ hơn là bên trong đúng chiếc máy ảnh tôi đang định mua, lại còn đủ cả mấy loại ống kính, chân đế, đèn flash... Ngay lúc đấy tôi nhận được tin nhắn từ Trung:
Vậy là họ đã còn tự sắp xếp lịch với nhau mà không cần thông báo cho tôi nữa. Nứng tột độ.

Sáng ngày 27 tháng 10 năm 2018.

"Chuẩn bị cho tối nay nhé" Phương Anh nói với một sự tự tin và hào hứng đến bất ngờ khi tôi vừa mới thức dậy.

Phương Anh: "Em đã sẵn sàng để thực hiện điều này cùng với anh."

Tôi không nghĩ Phương Anh lại hào hứng và chủ động đến thế, vừa thức dậy lại được nghe nàng nói như thế, dương vật tôi cương hết cỡ.

"Thật tuyệt vời", mắt tôi rực lên, nổi da gà toàn cơ thế, đã thế Phương Anh còn chạm vào thằng nhỏ của tôi, sóc lên sóc xuống. "Em biết anh còn muốn gì hơn nữa cơ!!!"

"Em còn biết anh muốn gì nữa sao?" tôi nói. "Như này đã là quá đủ"

"Em biết thực sự là anh không muốn tham gia vào cuộc vui này, anh sẽ chỉ thích đứng đó, xem rồi... thủ dâm thôi phải không! Anh muốn chỉ mình Trung quan hệ với em" cô nói khi bắt đầu vuốt ve dương vật của tôi chậm lại và nắm nó chặt hơn. "Nhưng xem ra vẫn chưa đạt đến level mà anh mong muốn đâu, phải không?"

"Cái gì thế?" Tôi hỏi.

"Tôi nghĩ là khi đây là lần đầu tiên, vợ chồng mình cùng trải nghiệm, mà hơn nữa lại một điều anh luôn thèm khát, khi anh thủ dâm sẽ nhanh xuất tinh hơn đấy, giống như lúc em theo dõi anh xem clip cuckold trên mạng, xuất siêu nhanh luôn". Phương Anh nói một cách bình tĩnh và chậm rãi trong khi rút tay về.

"Anh Trung bảo sẽ tốt hơn cho cả ba nếu anh chỉ được xuất tinh khi bọn em xong việc"

"Anh sẽ làm được mà" tôi nói chắc chắn. Thực ra tôi cũng không thể biết chắc chắn đến thế, tôi thấy Phương Anh hiểu tôi – chồng nàng rất rõ, ngay đến chỉ mới lúc nàng dùng từ "bọn em" thôi đã đủ làm tôi muốt phọt ra ga giường rồi.

Nàng đứng dậy và lấy ví của mình, quay trở lại giường.

"Em biết anh sẽ cố nhưng không mạo hiểm thế đượ" nàng nói khi đưa cho tôi một chiếc hộp nhỏ từ ví của nàng. "Anh Trung gửi cho em cái này vào tuần trước, nhắc em bảo anh phải đeo nó trong khi bọn em quan hệ với nhau"

"Đây là cái gì vậy?" Tôi hỏi khi tôi rút một mảnh kim loại ra khỏi hộp. "Trông giống như một cái lồng sắt nhỏ nhỏ. Nhưng có một ổ khóa"

"Đó là một khóa dương vật anh ạ" nàng cười khúc khích.

"Em sẽ khóa thằng nhỏ của anh lại và giữ chìa khóa, chỉ khi nào Trung hoặc em cho phép thì mới mở khóa cho anh để thủ dâm và xuất tinh. Còn không á, a sẽ rất đau khi cương lên đấy"

"Khóa như nào? Đau không nhỉ?" Tôi hỏi.

"Hay mình thử trước đi" Phương Anh mỉm cười.

Cô ấy mở khóa và mở lồng, tôi đẩy tuột chăn xuống để lộ hoàn toàn bản thân. Đến bây giờ dương vật tôi đã mềm lại, phần đầu khấc ướt ướt do rỉ tinh. Nàng đặt vòng kim loại xung quanh tinh hoàn của tôi, rồi nhét dương vật cái lồng nhỏ. Nó hơi chật, nhưng nàng cố khóa hai mảnh lại với nhau, rồi ném chìa khóa lên giá đỡ đầu giường. Cô ấy nhìn vào dương vật đang nằm trong lồng nhỏ nhỏ và tiếp tục mỉm cười. Phương Anh trèo lên trên người tôi, ngồi lên bụng tôi. Phản xạ, tôi đưa tay vuốt ve bộ ngực căng tràn, mềm mại của vợ.

"Ối...vãi đái, đau quá" tôi rên rỉ khi thằng nhỏ cương lên và bị kẹt vào các khung kim loại của lồng.

"Đau lắm ạ, hix, nhưng anh Trung nói như thế mới ổn được"

Tôi: "Ừ không sao đâu, a thích như thế này mà, cám ơn vợ đã chiều anh"

"Em đang làm gì đấy? Cởi ra cho anh đi chứ?" Tôi hỏi khi cô ấy ngồi dậy và nghịch điện thoại.

"Anh Trung nói phải đeo cho anh từ bây giờ, đến lúc đấy đeo lại không được vì anh đã cương lên rồi" nàng nói khi tiếp tục gõ phím. Nàng bất chợt im lặng, đọc đọc gì đó rồi cười rạng rỡ.

"Anh Trung đang ở sân bay rồi này, trưa nay anh ấy về đến Hà Nội rồi" Mắt nàng ánh lên giống như những cô gái ngóng chờ người yêu đi xa trở về.
----------------

Đoạn này bị mất không khôi phục được, tóm tắt để vượt qua: Trung về đến Hà Nội, cả 3 hẹn nhau ra ăn uống, gặp gỡ, đến tối thì sét kèo. Cảm xúc của nam chính hồi hộp đến tột độ, Phương Anh vì lần đầu ngại không muốn chồng mình tham gia. Còn Trung trong lúc gặp Phương Anh, anh ta thể hiện rất nhiều cử chỉ thân mật, những cái ôm thắm thiết và từng nụ hôn mời gọi, nam chính vô cùng uất ức cũng vừa phê pha cho mỗi “khung hình” sống động trước mắt anh. Mọi thứ như “porn” bước ra thế giới thật, cuộc đời anh bắt đầu bị “cong vạy” không thể uốn thẳng lại được nữa, và thế là…

-------------

Tôi đứng nhìn chân chân vào cánh cửa. Da mặt và hai cánh tay tôi tê đi, tim đập nhanh. Bất giác tôi bước rón rén đến sát cửa, cố gắng ghé tai vào, nín thở, lắng tai bắt trọn những âm thanh dù là nhỏ nhất phát ra từ phía bên kia. Tôi cũng chả biết mình đợi chờ nghe thấy gì nữa, tiếng nói của Phương Anh chăng. Tiếng gì cũng được, miễn là phát ra từ phía nơi đang có người đàn ông và vợ tôi kia.

Hoàn toàn im lặng, cái khách sạn này thiết kế phòng cách âm đến thế ư?

Thấy không còn cách nào khác, tôi chậm ra bước ra thang máy, bấm xuống sảnh. Hai người thống nhất với nhau loại tôi ra sao? Ờ thì không cho xem cũng được, mấy ông trên diễn đàn cuckold cũng có kể việc này rồi nhưng ít ra cũng nên báo trước cho tôi chứ? Hơi bất ngờ một chút.

Thôi, kệ đi. Cuckold mà, như thế mới đúng chứ, xong rồi tí nữa Trung sẽ nhắn tin ra cho mà xem, chụp ảnh cho xem nữa, chụp ảnh cơ thể Phương Anh đang trượt dài trên giường, nude hoàn toàn...hoặc....hoặc....ảnh Phương Anh đang ngậm lấy dương vật của Trung, mắt nhắm nghiền hưởng thụ...Nứng đấy.

Tôi thong dong bước ra khỏi cửa khách sạn. Việc của mình bây giờ là kiếm một quán cà phê nào đó, ngồi góc kín đáo chút, tí Trung gửi ảnh ra thì còn xem được. Tôi liếc nhìn đồng hồ. 9:07PM

Lững thững qua những con phố, trong đầu tôi lúc này chỉ tập trung tưởng tượng ra những hình ảnh của Phương Anh và Trung. Tưởng tượng ra cách hai con người đó lao vào nhau, cuốn lấy nhau. Hình ảnh Phương Anh quỳ xuống, hôn, liếm dương vật của Trung, lần lần xuống hai tinh hoàn rồi đến hậu môn, Trung sẽ phải rướn người lên để cho lưỡi Phương Anh liếm láp chỗ đó, rồi nàng sẽ hé miệng báo hiệu đã đến lúc, để Trung sẽ phải ấn dương vật của mình vào bên trong khiến nàng phải há miệng ra và ngậm lấy nó, liệu nàng có nuốt hết được dương vật của Trung không nhỉ? Hay chỉ một nửa thôi. Nàng sẽ phải quàng tay bấu lấy mông của Trung, kiểm soát nhịp độ của anh để không làm nàng nghẹn. Ahh....cảm giác ghen tị trong tôi trỗi dậy, kéo theo cả sự phấn khích tột độ. Cái cảm giác này tôi đã ngóng chờ lâu quá rồi, mau mau gửi ảnh đi, thèm quá. Tôi chỉ tưởng tượng ra hình ảnh của Trung và Phương Anh dựa trên những gì tôi hay làm với cô ấy. Dẫu biết nếu nhìn thấy những hình ảnh đó thằng nhỏ sẽ đau đơn lắm, nhưng tôi nghĩ tôi không thể không nhìn.

9:31 Pm. Tôi lang thang ra con phố Ấu Triệu, đoạn ngay cạnh Nhà Thờ Lớn, leo lên tầng 2 của quán gọi một cốc cà phê vừa nhâm nhi, vừa ngắm nhìn hoạt động của người dân tối thứ 7.
Chốc chốc lại check điện thoại, không có tin nhắn. Chắc giờ mới chỉ cởi quần áo, dạo đầu thôi. Hay hai người có lôi nhau vào nhà tắm tắm chung không? Ngồi ngâm mình trong bồn tắm trò truyện với nhau chẳng hạn. Phải chăng được vào chụp nhỉ! Biến thành bộ album của một đôi đi nghỉ tuần trăng mật. Tôi cười thầm thích thú. Thế mà giờ lại phải vác cái túi máy nặng chịch này đi lang thang, không nói sớm để vứt nó ở nhà. Rảnh rỗi, tôi bèn lôi ra chụp thử mấy kiểu có chiều sâu xem. Haha. Tôi tia lấy một cụ già đang bước sang đường, zoom gần, tạch tạch...nháy vài kiểu, xem có giống mấy bức ảnh của các nhiếp ảnh gia hay chụp không nào. Hơ hơ...kiểu này gọi là hiếp ảnh gia rồi, chưa biết căn chỉnh lấy nét, mờ quá. Thế này chụp đôi kia up lên diễn đàn, các đồng dâm lại chả chửi cho.

Trượt dài trên ghế, càng muộn mọi người tập trung đông hơn, vìa hè các con phố đã chật cứng, người người nhà nhà đổ ra đường hóng gió. Trẻ con chạy nháo nhác chơi đùa cũng bố mẹ, các cặp đôi tranh nhau chọn vị trí để chụp toàn cảnh nhà thờ. Các cô gái trẻ víu lấy hàng rào bao quanh khuôn viên nhỏ nơi đặt bức tượng Đức Mẹ chụp ảnh. Toàn gái xinh, da trắng muốt, cách trang điểm cũng nhẹ nhàng, tươi tắn, mông ngực cũng vòng nào ra vòng đấy, chắc mềm mại lắm. Giờ mà gạ gẫm được một bé đi nhà nghỉ nhỉ? Đỡ bấn loạn...à mà xích trong lồng thế này thì làm ăn được gì. Thằng nhỏ nằm im nãy giờ, không thấy phản ứng.

10:06 Pm. Lạ nhỉ? Cả tiếng rồi mà không thấy ý ới gì là sao? Không môt tin nhắn từ Trung hay Phương Anh, có nên nhắn cho một cái tin không? Mà nhắn gì? Gửi ảnh đi à? Tôi bắt đầu cảm thấy sốt ruột.

Thế này có ổn không? Buổi đầu tiên thì cứ cho người ta xem thì đã làm sao? Quấy rầy gì đâu mà lại đuổi đi. Lại còn bị để cho khóa nữa, gò bó quá. Sự ức chế do bị kìm hãm cộng với việc khó chịu khi bị loại ra khỏi cuộc chơi phút chót khiến tôi sốt ruột dần hơn. Cảm giác chân tay mỏi và cuồng hơn nhiều. Biết thế lúc đấy cứ xông vào, cả nể làm cái gì.

Điện thoại rung lên. Lóng ngóng mở ra xem. Là bà nội.

"Mai mấy giờ chúng mày đón con bé?"

"Chắc sáng mai tầm 9-10 giờ!"

"Đến đón sớm đi, ông bà còn đi ăn cỗ, đi xa, tha lôi con bé đi nó mệt lắm"

"vầng...vầng...ok"

Chiều hôm nay, chúng tôi gửi con bé về nhà ông bà nội chăm. Nói dối đi ăn chơi với nhóm bạn, lâu không tụ tập, ồn ào nên chỉ đi hai vợ chồng. Ông bà trông tạm cho đến sáng mai. Con bé nhà tôi cũng khá ngoan, không vòi vĩnh bố mẹ nhiều, cơ bản là vì được ông bà hay đón và chiều chuộng.

Haizz. Sự sốt ruột trong tôi tăng dần đầu khi đã tiếng rưỡi rồi vẫn không có dấu hiệu nào từ Phương Anh cả. Thèm nhau, cuốn nhau đến thế cơ à?

Cả đêm thế này khó chịu đấy, ít ra phải để ý đến tôi một chút chứ, tôi là người hy sinh nhiều hơn mà. Mân mê điện thoại một lúc tôi đánh liều nhắn tin cho vợ.
Imess tự động chuyển sang tin nhắn văn bản, tôi đoán nàng không bật mạng. Tính cô lập mình à.

Việc ngồi lâu cùng với phải chờ đợi trong vô định. Sự sốt ruột của tôi tăng cao. Nhanh chóng thanh toán tiền, vác theo túi máy ảnh nặng chịch. tôi quyết định quay trở lại khách sạn, lên phòng, chưa biết sẽ làm gì, có lẽ sẽ đòi tham gia cùng chứ lăn lê ở đâu cho đến sàng mai. Giờ tôi cũng không muốn về nhà, vợ thì đang vui chơi, tôi thì đang bị xích, về không biết ngủ kiểu gì.

Bước vào đến sảnh, tôi rảo chân bước vào thang máy. Lần mò bấm số tầng. Bỏ mẹ...tôi bất chơt nhận ra rằng mình không biết số tầng, số phòng của Trung ở. Lúc lên thì mải cúi xuống để tránh nhìn Trung và Phương Anh hôn, âu yếm nhau. Lúc vào phòng thì cũng đi sau, không để ý. Biết ở phòng nào mà tim.

Nhận thức sự việc có phần rắc rối, không đúng ý. Tôi rảo chân nhanh hơn, lao ra bàn lễ tân.

"Em cho anh hỏi có khách hàng nào tên Trung đặt phòng bao nhiêu nhỉ?"

"Anh liên hệ làm gì ạ?"

"Anh gửi anh ý cái máy ảnh ấy mà, đây này!"

Có vẻ nhận thấy vẻ mặt tôi có chút khác thường, nóng vội. Cô lễ tân ngập ngừng.

"Anh có thể gọi cho anh Trung rồi nhân viên khách sạn sẽ chuyển lên cho anh ấy ạ?"

Ah ờ, gọi thẳng luôn cho Trung mà hỏi nhỉ! Tôi bấm máy.

"...Số máy Quý Khách vừa gọi..."

"Anh ý tắt máy rồi em ạ, chắc đang nghỉ, em cứ check trên hệ thống xem anh ý ở phòng bao nhiêu rồi a lên đem trả cái máy ảnh thôi mà. Đây số ấy đây"

"Em check rồi không có anh ơi, có thể anh nhầm khách sạn ạ!"

"Nhầm gì mà nhầm em, anh với anh ấy vừa ngồi nói chuyện với nhau ở đây xong, lúc 7h này"

"Nhưng anh ơi, em không tìm thấy thật mà"

Tôi đoán là do khách sạn bảo mật thông tin khách đến ở, giả vờ để không cho tôi biết.

Tôi quay mặt đi, bấm máy gọi cho Phương Anh

'...Số máy Quý Khách..."

Cái đéo gì nữa thế? Cũng tắt máy nốt. Ơ...buồn cười thật? Sao hai người lại chơi cái bài này? Chọc tức tôi à?

Sự sốt ruột tăng cao dần dần khiến tôi mất bình tĩnh. 11:24 Pm

Cái quái gì đã xảy ra với tôi thế này? Tôi đang làm cái quái gì vậy? Chết tiệt, tự dưng mọi thứ lại rồi tung lên. Sự ức chế, cả chiếc máy ảnh đang níu trĩu đôi vai của tôi xuống, tôi loanh quanh trong sảnh khách sạn đang tính phương án để có thể tìm được căn phòng đó. Liếc nhìn lễ tân, cô ta đang ném ánh mắt dò xét về phía tôi, quả này dò hỏi số phòng là không được nữa rồi.

Nghĩ lại việc Phương Anh không đả động gì đến chuyện sẽ để tôi đứng ngoài tối nay càng khiến tôi bực mình hơn. Biết thế lúc đấy phi mẹ vào, bảo không cho xem thì nghỉ đi. Giờ không biết đi đâu về đâu, chúng nó thì nện nhau ầm ầm trên đầu mình, mình thì cứ lang thang vật vờ thế này, lần này cảm giác ghen tị xâm chiếm lấy tôi nhưng kéo theo nó không còn là sự phấn khích nữa mà là sự tức giận. Sau này về nói trước không có cái chuyện để tôi đứng ngoài như thế này nữa, mọi thứ phải được tôi kiểm soát, đâu phải cứ cho thoải mái là thoải mái không còn nghĩ đến ai nữa. Về không về được vì hiện giờ tôi cảm thấy sợ phải ở một mình, về trống vằng lắm, ở đây ít ra còn có người đi đi lại lại đỡ hơn, về nằm một mình nghĩ ngời tức chết mất. Ở cũng không xong, chả nhẽ lang thang ở đây đến trưa mai. Ôi, Phương Anh ơi, em chơi anh vố ác quá, em để lần đầu tiên của anh thành cái gì thế này.

Từ từ, bình tĩnh đã, giờ cũng chưa muộn lắm, lên Tạ Hiện làm mấy cốc bia ngắm người ngắm đường tiếp xem thế nào

Lấy xe, tôi quảng túi máy ảnh vào ghế sau. Phóng một lèo, trong suy nghĩ không thôi bực tức, có lúc còn thấy hận Phương Anh. Chả nhẽ nàng quá đắm đuối với Trung mà bỏ mặc tôi, cho chơi thì cũng phải có giới hạn chứ. Trưa mai đón về mắng bục mặt ra.

Gửi xe xong tôi nhanh chân bước vào con phố ăn chơi ở Hà Nội, khách khứa ở đây rất đa dạng về lứa tuổi và quốc tịch, khách tây, khách tàu, sinh viên, người đi làm. Đặc biệt về đêm, con phố này lúc nào cũng ồn ào tấp nập tiếng nói cười, tiếng reo hò hát ca nhộn nhịp. Nhìn nam thanh nữ tú diện đồ xúng xính, say xỉn, chửi bậy huyên náo cả một vùng lại phần nào xoa dịu tôi. Nhanh chân bước vào quán bia mấy anh em vẫn hay ngồi, gọi cốc bia với đĩa mực nướng ngồi nhâm nhi. Rút điện thoại ra một lần nữa, bấm số Phương Anh "...Số máy quý khách hiện không liên lạc được, xin quý....". Xin xin cái đéo gì. Tôi chán nản.

11:54 Pm. Giờ này các quán cũng đã vãn vãn, một phần người đi về, một phần vội vã lao vào hộp đêm, tiếng nhạc vẫn sập xình không ngớt. Ngó nghiêng xung quanh, chủ yếu là người ngoại quốc đang mải chém gió cùng mấy em người Việt, xì xà xì xồ tôi nghe không rõ, chắc tí nữa lại lôi nhau vào nhà nghỉ, khách sạn quần nhau chứ làm gì, giống như vợ tôi đang làm bây giờ. Mà không nghĩ thì thôi, nghĩ đến lại bực mình, cứ tự do quá làm chồng nàng phải như thằng ất ơ thế này. Bình thường ra, giờ này hai vợ chồng vẫn hay ngồi bật một bộ phim nào đó lên để xem rồi, vừa ôm nhau vừa nhâm nhi món ăn nào đó. Thỉnh thoảng Tôi vẫn gạ nàng chiều, trong khi tôi ngồi đó Phương Anh sẽ trườn người xuống ngậm và mút cho tôi, nhưng gạ gẫm mãi mà nàng chỉ làm qua loa vì mải xem. Aayyy, bắt đầu nhớ nàng man mác rồi, có chút bia vào nữa, tôi muốn được ôm eo nàng được vuốt ve làn da của nàng. Giờ thì Trung đang làm việc đấy thay tôi rồi, tay của Trung đang lướt lên khắp cơ thế của vợ, hôn nhau đắm đuối, rồi đến lúc lần lần dương vật ấn sâu vào bên trong Phương Anh. Liệu nàng có thích không? Liệu sau tối nay nàng có thấy mê Trung quá mà bỏ tôi không nhỉ? Nỗi sợ mất vợ bắt đầu xuất hiện dần dần, nó không đem lại điều gì ngoài sự lo lắng. Các suy nghĩ xuất hiện chồng chéo lên nhau như thế, không còn rõ ràng, mỗi suy nghĩ một tí, đầu tôi trở nên nặng hơn, cơ thế uể oải.

Lai rai đến cốc thứ ba rồi, lưng ngồi gù quá mỏi rồi, mắt lờ đờ dần rồi. Vẫn không có bất kỳ hồi âm nào của Phương Anh. Tôi tiếp tục bấm máy mặc dù biết nhưng gì tôi nghe được chỉ là "...số máy Quý khách...". Tôi thở phì phù phì phù. Cuckold như thế này thì cũng chán quá, phải được xem thì mới thấy sướng, mặc dù đã làm thân Cuck thì phải chấp nhận chịu thiệt nhưng vợ và bull cũng phải đáp lại chứ, không thì cứ cập nhật tình hình thôi, đằng này biến mất hút cả hai người.

"Anh ơi, em sắp đóng cửa rồi ạ!"

"ok e, cho anh thanh toán cái, anh về đây". Tôi liếc nhìn đồng hồ 1:25 Am. Phương Anh vẫn bặt vô âm tín từ lúc tôi nhìn thấy nàng khuất sau cánh cửa. Nàng đang làm gì? Ôm Trung ngủ vùi chăng? Liệu giữa đêm hai người có lại quần nhau nữa hay không? Biết đâu lại hứa hẹn, trao nhau mấy lời yêu thương? Nàng mới bước vào đã đắm chìm trong cuộc chơi này rồi. Trong lúc hai người đang mặn nồng với nhau, liệu nàng có mảy may nghĩ gì đến tôi không? Mấy cốc bia làm tôi suy nghĩ mơn man hơn, buồn hơn, tủi thân hơn. Lượn phố một tí vậy rồi về nhà ngủ một giấc, hy vọng có bia vào rồi sẽ dễ ngủ hơn. Mới buổi đầu tiên mà đã thế này, còn cho các buổi khác không biết như thế nào. Lại còn cho có thai, thôi thôi, tôi cố gạt những suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Lượn qua những con phố vắng vẻ, buồn hiu hắt, lượn qua khách sạn, nhìn ngước lên, tôi thấy ghét cái khách sạn này vô cùng.

Tôi về nhà lúc 3:30 sáng, không có con bé...không có Phương Anh, căn nhà bất chợt không còn ấm cúng như trước nữa, nó lạnh lẽo, im ắng và cô đơn. Tôi thả rơi túi máy ảnh xuống sàn, ngồi trượt dài trên chiếc ghế sofa. 03h31. Vẫn không một tin nhắn, không một cuộc gọi nhỡ. Lúc này, tôi không còn mảy may bất kỳ viễn cảnh nào về sex, về cảnh làm tình của Trung và Phương Anh nữa. Lang thang cả đêm, tôi mệt rồi. Cái tôi cần, cần ngay tại lúc này là Phương Anh, cần cô ấy ngồi đây, tôi nhớ lại hình ảnh nàng ngồi nghịch điện thoại, xem mấy cái show Hàn Quốc của cô ấy, tôi sẽ có thể ôm lấy nàng từ phía sau, rúc mặt vào gáy, vùi trong làn tóc của nàng, hít thật sâu mùi hương cơ thể. Chỉ cần thế thôi. Như vô thức, đôi tay tôi tự ôm lấy hai vai của mình.


HẾT CHƯƠNG 2!
 
🥹 Bộ này tui cũng hóng nữa. Nhớ ngày xưa đọc đến đoạn Trung cầu hôn PA thì phải (xin lỗi tác giả nếu spoil ) nhưng sau hóng mãi không thấy ra nữa. Tui có một thắc mắc là bộ này và bộ “Tại sao chúng ta… “ hai tác giả quen nhau ạ
 
🥹 Bộ này tui cũng hóng nữa. Nhớ ngày xưa đọc đến đoạn Trung cầu hôn PA thì phải (xin lỗi tác giả nếu spoil ) nhưng sau hóng mãi không thấy ra nữa. Tui có một thắc mắc là bộ này và bộ “Tại sao chúng ta… “ hai tác giả quen nhau ạ
Không quen, nhưng giọng văn có ảnh hưởng nhau và đặc biệt là cùng đam mê dục vọng. 😈
Mình fan truyện này chắc trên 10 năm rồi. Ước được đọc full truyện này. Hy vọng bạn việt tiếp
Sẽ cố gắng, nhưng không dám hứa trước. :ROFLMAO:
 
Không quen, nhưng giọng văn có ảnh hưởng nhau và đặc biệt là cùng đam mê dục vọng. 😈

Sẽ cố gắng, nhưng không dám hứa trước. :ROFLMAO:
Mong chờ chap mới
 
Chương 3: "MẬP MỜ".

Thôi không phải đắn đo nữa, sau lần này không có lần tiếp theo.
Gì mà còn để Phương Anh có con với Trung nữa. Tôi thấy mình như thằng ngu vậy, như thế này đã đủ mệt rồi, mất cả ngủ khéo mất cả vợ. Tự dưng dăm ba cái trò cuckold này khiến tôi chán ngán, không còn cảm thấy kích thích nữa.

Tôi vỡ lẽ, khi xem clip, đọc truyện trên mạng ấy chẳng qua là mình đang nhìn thấy vợ của người ta, không phải Phương Anh. Cho nên dù cái nhân vật trong truyện, trong phim đấy có ngủ với bao nhiêu gã đàn ông, đẻ ra bao nhiêu đưa con hoang cũng chỉ là nhân vật không có thật, có thì cũng chả phải vợ mình. Còn đây là Phương Anh, đây là người thật việc thật, người vợ duy nhất của tôi, cớ sao tôi lại để nàng dính líu vào mấy cái này cơ chứ. Nàng vẫn phải là vợ tôi, của mình tôi thôi, chỉ một mình tôi sở hữu được tình yêu của nàng.

Chậc chậc, lầm rồi, cái mình thích chỉ là nhìn người khác làm tình thôi, lầm to rồi.
"Thế nhé, trưa mai anh nhất định đón em về"-Tôi tự lẩm bẩm một mình.
Tôi vẫn thầm trách nàng sao không cho tôi biết rõ những gì nàng định làm, ít ra được biết thì vẫn hơn, chứ như người ngoài cuộc thế này khó chịu quá. Đã thế nhé, mai tôi sẽ tuyên bố dừng toàn bộ cuộc chơi này tại đây. Tôi tự trấn an bản thân.

03h45. Ngả lưng ra ghế, chân gác lên bục để tay. Check điện thoại một lần nữa. Tôi nhắm mắt và thiếp đi.

9h10 Am. Tiếng chuông điện thoại đổ dồn, tôi giật mình nhào dậy. Phương Anh à?

...không phải, là Bà nội.

"Mày qua đón đi, tí ông bà còn đi ăn cỗ, đi xa lắm không đưa con bé đi theo được đâu"

"Vâng...vâng...con qua giờ luôn"

"Nhanh lên đấy"

Cúp máy. Màn hình điện thoại vẫn trống rỗng y xì như lúc tôi đi ngủ. Cố gọi thêm một lần nữa...

"....số máy Quý khách..."

Tôi thở hắt. Em định làm gì thế này hả Phương Anh? Định biến mất hút cùng thằng kia luôn à? Có còn coi anh và con, coi gia đình này ra gì nữa không đấy?

Ahhh....vẫn là cái lồng, sáng dậy thằng nhỏ theo phản xạ tự nó cương lên, ních chặt vào. Đã mất ngủ, mệt thì chớ lại còn bị cái lồng hành hạ. Nếu Phương Anh ở đây, tôi muốn gào lên vào mặt nàng sao lại nỡ để tôi phải chịu cái cảnh chết tiệt này. Tôi ngứa ngáy, vung tay vung chân loạn xạ.

Ngồi bình tĩnh lại một chút, tôi sửa soạn rồi rảo chân, phóng nhanh ra xe đến nhà Bà nội. Liếc thấy hình ảnh phản chiếu của mình qua cửa kính...cau có, bực dọc.

Bà nội vừa mở cửa vừa lườm nguýt. "Hai vợ chồng mày làm cái gì vây? Phương Anh đâu?"

"Đang ở nhà..."

Con bé thấy tôi lững thững đi ra, chả tỏ vẻ gì là nhớ bố nhớ mẹ cả. Ở cùng bà nội cũng nhiều nên chắc cũng không bện hơi bố hơi mẹ cho lắm.

Lôi con bé lên phố làm bát bún rồi tiện đường qua đón vợ luôn. Lái xe hơi nhanh, Chủ nhật đường vắng, vèo cái tôi đã đến quán bún ốc trên phố Hai Bà Trưng. Ăn đây tí vòng lên khách sạn cho gần. Hai bố con lững thững vào quán gọi hai bát. Con bé cũng ít nói, tôi tâm trạng cũng đang rối bời nên hai bố con chả nói với nhau câu nào, hờ hững gẩy gẩy sợi bún trong bát.

Chơi cho chán đi rồi giờ mới gọi! Mẹ kiếp!

Tôi hít một hơi, cố gắng kiềm chế sự bực bội của mình, phải tỏ ra thật bình thản, tôi không muốn nàng biết cả đêm qua tôi đã phải vật lộn như thế nào, vẫn phải cố tỏ ra cho có vẻ không quan tâm lắm, hy vọng nàng thấy tôi hờ hững sẽ phải lo lắng sẽ phải sợ hãi, sẽ phải van nài cố níu kéo tôi – gia đình thật sự của nàng, lúc đấy tôi mới hả dạ cho chuyện tối qua được. Đợi 10s tôi mới nhấc máy.

"Anh ơi, quay lại đón em đi"

Mẹ nó, sao tôi nhớ giọng của nàng đến lạ, giọng nói mà tôi gào thét cả đêm đi kiếm tìm.

Giấu đi sự phấn khích, tôi bình thản:

"Anh đang đưa con đi ăn sáng nhé... cứ ngồi đâu đó đợi một tí, 10 phút thôi"

"Mẹ gọi về hả bố?"

Tôi còn chả buồn bận tâm trả lời con bé, giục ăn nhanh rồi lôi con bé ra xe, phi một mạch lên chỗ khách sạn chết tiệt đó. Đến lúc trả đũa rồi đây, nhưng phải làm thế nào cho nàng thật khổ sở vào, giống như tôi.

Tôi nhìn thấy Phương Anh rồi, nhưng nàng không mặc cái váy tối hôm qua. Nàng lại mặc quần jeans với một chiếc áo thun hai dây màu đen. Nàng ngồi đó, tay vân về cốc trà
Tôi dừng lại, còn không thèm chạy ra mở cửa xe cho nàng, nàng tự bước vào trong xe, nhoài người lại thơm con bé thật kêu hai phát vào má.

Rồi nàng quay lại nhìn tôi, nhìn sâu vào mắt tôi, tôi có thể thấy rõ ánh mắt nàng đang lướt trên khuôn mặt của mình, nàng chờ đợi, nàng tìm kiếm một phản ứng nào đó từ tôi chăng. Có quá nhiều thứ tôi cần phải chấn vấn nàng, xả cho nàng nghe những nỗi bực dọc cả đêm nàng làm tôi phải hứng chịu. Tôi cố giữ mặt lạnh, nhìn chăm chăm vào đôi môi nàng, chờ đợi nàng nói ra câu "Em xin lỗi" ít nhất điều đó làm tôi giải tỏa phần nào.

"Ok chưa? Về nhà nhé"

Nàng gật đầu. Nàng hình như chả có vẻ gì là thấy tội lỗi hay sao ấy nhở? Tôi bực mình phóng xe đi.

"Hôm qua ổn cả chứ? Như thế nào?" tôi gặng hỏi. "Để sau đi anh, con đang ở đây". Nàng nói từng chữ chậm rãi, mắt lướt nhìn phố xá. Máu nóng lại dồn lên, đang nhịn em rồi đấy nhé, đừng có tưởng là không có chuyện gì. Tôi thầm bực bội.
Tôi liếc nhìn gương cánh, mặc dù không nhìn trực tiếp vào nàng nhưng với tầm quan sát tôi có thể nhận ra Phương Anh đang ngả lưng vào ghế, đã quay hướng mặt lại nhìn tôi. Tôi cảm nhận được nàng đang quan sát tôi, đang ngắm nhìn tôi...rất chăm chú.

"Vẫn còn yêu em chứ?" Nàng đưa tay vuốt má tôi

Tôi bất giác khẽ giật mình, xong, chưa kịp mắng mỏ câu nào thì bao nhiêu sự khó chịu, tức tối, hận thù, ghen tị bay đâu hết. Phương Anh, nàng đã đập tan hết tất cả các cảm xúc đó chỉ bằng với cái vuốt má và câu hỏi của nàng. Nàng vẫn không rời mắt khỏi tôi, tôi biết nàng mong được nghe gì, nàng cần phải nghe điều đó từ tôi, có lẽ để nàng yên lòng.

Vậy Phương Anh vẫn còn quan tâm đến tôi đấy chứ, nàng vẫn yêu tôi, nàng vẫn là vợ của tôi đây mà. Tất cả chuyện hôm qua chỉ là cuộc chơi thôi. Tôi dám chắc nàng hiểu rõ điều đó, nàng chắc chắn phải hiểu được rằng chính tôi đây, chính con bé con đang ngồi nghịch ở phía sau mới là gia đình đích thực của nàng, là nơi nàng thuộc về, nơi nàng được hạnh phúc vẹn toàn. Chắc chắn nàng phải hiểu được. Như phần nào được gỡ bỏ phiến đã nặng trĩu trong lồng ngực, tôi thở dài nhẹ:

"Anh yêu em, chẳng có gì thay đổi được điều đó cả"

Nàng bặm môi, rồi đưa lưỡi liếm đôi môi đó chậm rãi. Nàng tựa lại vào ghế, đưa ánh mắt nhìn ra xa.


HẾT CHƯƠNG 3!!!
 
Hóng!! Đọc trên web khác r nhưng đến đoạn hay lại bị drop, mong bác sẽ hoàn thành bộ truyện này.
 
Bữa giờ tìm 1 diễn đàn giống thiendia xưa, hi vọng diễn đàn ngày càng lớn mạnh
 
CHƯƠNG 4: THUẦN KHIẾT RẠN NỨT

- Oo.oO -

Không hẳn là cái phản ứng tôi mong đợi từ nàng, nhưng dẫu gì tôi cũng đón được nàng về rồi. Tôi lái xe về nhà trong tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều.

"Váy hôm qua của em đâu rồi? Bộ này ở đâu đây?"

"Váy em lỡ làm bẩn mất rồi, em vứt lại ở khách sạn. Bộ này anh Trung mua cho em măc tạm về thôi"

Làm cái mẹ gì mà bẩn nhỉ? Tôi băn khoăn.

"Vậy em đã ăn gì chưa? Ăn gì thì đi ăn luôn rồi về"

"Về luôn đi ạ, sáng nay Trung đưa em đi ăn, café rồi"

"Anh Trung còn ở khách sạn không?"

"Đi trước em một tí, chiều nay lại chuẩn bị bay vào Nam tiếp, bay đi bay về thế mệt chêt"

"Uh, bận bịu phết nhỉ, thể lực chịu được thế thì cũng kinh khủng đấy". Tôi cố tìm cách cởi mởi câu chuyện để mong nàng tiết lộ một chút gì đó tối qua. Nàng lặng im.

Chắc bây giờ chưa phải lúc. Tối nay ôm nàng tỉ tê sau vậy.

Ngày Chủ nhật đó diễn ra nhẹ nhàng như chúng tôi vẫn thường có, khiến mọi việc tối hôm qua chỉ như gió thoảng. Thú thật về đến nhà thấy hai mẹ con tíu tít với nhau khiến tôi an lòng, nàng cũng đã cởi bỏ cái lồng ra khỏi thằng nhỏ của tôi. Cảm giác thật tự do, nhẹ nhõm, thằng nhỏ vươn mình đứng dậy sau nguyên ngày dài trong cũi. Chúng tôi trò chuyện cùng với nhau, nàng vẫn không nói thêm gì về tối qua mặc cho tôi cố gắng gợi mở.

Sau bữa tối, tôi nằm ườn trong phòng ngủ, Phương Anh đang tắm. Nghĩ đến việc lại sắp được ôm nàng ngủ vùi khiến tôi thích thú. Tâm trạng thoải mái khiến đầu óc tôi lại bắt đầu xuất hiện những hình ảnh cơ thể của Trung và Phương Anh cuộn vào nhau.

Họ đã làm gì việc gì nhỉ? Làm mấy lần trong tối hôm qua? Phương Anh có lên đỉnh không? À mà chết thật, nàng có mua thuốc uống không hay cũng quên luôn rồi? Từ lúc về không thấy đả động gì, hay nàng bắt Trung dùng bao? Chắc là dùng bao rồi, nàng cũng là người cẩn thận mà. Hay Trung xuất ra ngoài, xuất lên bụng, lên ngực hay vào miệng nàng? Cô ấy nuốt hay nhè ra?

Một vạn câu hỏi. Thằng nhỏ của tôi bắt đầu đứng dậy, bất giác tôi đưa tay nắm chặt lấy nó. Nứng quá. Đưa tay lên xuống một cách chậm rãi, đầu tưởng tượng ra khoảnh khắc Trung xuất tinh vào miệng của Phương Anh. Thằng nhỏ trực trào ra.

Phương Anh nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Tôi rút tay giả vờ vươn vai.

Nàng ngồi thành giường, lau khô tóc, nàng chỉ cuốn một chiếc khăn tắm ngang ngực. haha, vợ tôi đây rồi, nàng vẫn vậy mà có gì thay đổi đâu. Giờ thì Trung đang nằm một mình, tôi lại nằm đây với cô ấy. Anh chỉ có vợ em một đêm thôi Trung ơi, em có cô ấy cả đời này cơ.

Có lẽ tối qua tôi suy nghĩ hơi nhiều rồi, đáng ra nên thư giãn chứ không phải lang thang như thằng đầu đường xó chợ vậy.

Tôi ngắm nhìn lại Phương Anh, nàng hấp dẫn quá, hít hà mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ cơ thể nàng. Có vẻ như nàng không mặn mà lắm với việc hỏi han tôi tối qua như thế nào nhỉ? Chủ động thôi. Tôi cầm lấy tay Phương Anh, đưa vào trong chăn nơi thằng nhỏ đang cương cứng.

"Kể cho anh nghe về tối qua đi!"

Tay phải nàng đang nắm lấy thằng nhỏ của tôi, tay trái vẫn đang cầm khăn lau tóc.

"Anh muốn nghe em kể, tối qua em với Trung đã làm những gì? Mặc dù chả ai nói với anh cả nhưng anh vẫn để hai người lại với nhau, giờ thì anh nghĩ anh cần được đáp trả, kể lại tường tận mọi thứ xem nào? Anh muốn được biết"

Cô ấy thả rơi khăn lau xuống sàn, ngồi xoay người lại. Chuyển tư thế một tay chống xuống giường tay kia nắm lấy thằng nhỏ, nàng nhẹ nhàng trượt lên trượt xuống. Phương Anh nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc tôi.

"Anh muốn nghe à? Chẳng phải anh bị kích thích khi giữa bọn em có những thứ riêng tư hơn sao?

"Đương nhiên là có, nhưng không phải tối hôm qua, đó cũng là lần đầu của anh mà, a muốn được biết hết! Anh không muốn tưởng tượng mãi thế, khó chịu lắm em có biết không? kể cho anh nghe đi!"

Nàng ngập ngừng: "Hmm...cũng chẳng có gì đâu mà....sau lúc anh đi thì bọn em trò chuyện thêm một lúc...rồi...ờ thì....anh Trung ôm em rồi hôn em..."

"Hôn vào đâu? Môi trước hay vào cổ?"

"Vào môi xong mới lướt đến tai của em và xuống cổ..."

"Tay Trung lúc đấy có sờ ngực em không? Em có sờ chim của Trung không?

Nàng cười hơi nhếch mém, nhíu mày "Sao mà em nhớ được, lúc đấy chỉ biết người run run lên còn để ý được gì nữa?" Tay nàng nắm chặt hơn và sóc nhanh hơn...

"Trung có ghìm vai em xuống bắt mút không? Có làm giống như anh vẫn hay làm không?"

Mẹ nó...đã có gì đâu mà nứng thế....hình ảnh Phương Anh đang ngậm mút dương vật của Trung lại hiện lên trong đầu tôi....sao nhanh tới thế nhỉ...tôi ưỡn cong người....nín thở....trực trào ra

"Kể tiếp đi em, kể nhanh đi anh sắp ra rồi..." Tôi nhăn mặt, nhắm tịt mắt, giọng nói gấp gáp hơn. Tôi cảm nhận thấy Phương Anh đang lật vội cái chăn ra, tay nàng lướt trên người của tôi.

Tôi run nhè nhẹ, da gà chạy từ gáy xuống đến thắt lưng, rùng mình, hai chân ép chặt vào nhau, tôi liếm đôi môi khô khốc của mình. Out...!!!

Ngóc đầu dậy nhìn thành phẩm, loang hết ra bụng rồi.

Liếc sang Phương Anh, nàng đã với lấy khăn lau tóc lúc nãy, lau sạch từng ngón tay rồi lau bụng cho tôi. Tôi lấy tay xoa nhẹ mông của nàng, nàng liếc nhìn tôi, không phản ứng gì cả rồi lại tập trung vào lau đi chất nhờn còn dính lại. Tôi nở nụ cười viên mãn, xả được ra thích quá.

Rè rè...điện thoại của Phương Anh rung lên.

"Anh Trung nhắn liệu anh và em có muốn làm chuyện này một lần nữa không? Lần này sẽ cho anh vào tham gia cùng". Nàng liếc mắt sang tôi dò xét.

"Ơ...nếu em muốn thì anh sẵn sàng đồng ý thôi" Tôi trả lời không cần một giây suy nghĩ.

-----------------

Đã hơn một tuần rồi, kể từ buổi tối hôm đó, Phương Anh vẫn không chịu hé môi một lời nào về những gì nàng và Trung đã làm ở khách sạn. Sự tò mò khiến tôi mệt mỏi, nhưng nhìn nàng bận bịu với công việc, con cái, nhà cửa khiến tôi không dám ép nàng quá đáng. Cả tuần nay nàng than vãn về những dự án, những buổi họp chiều muộn, công ty của nàng còn đang vướng phải một vụ việc xử lý công nợ gì đó khá phức tạp. Tôi lại không hỗ trợ được gì nhiều, vì không phải lĩnh vực của tôi, tôi chỉ có thể sẵn sàng giúp đỡ nàng nhưng thứ lặt vặt trong gia đình.

Tôi cũng không còn thấy nàng nhắn tin, gọi điện cho Trung thường xuyên nữa, họ chỉ nhắn tin cho nhau vào buổi tối, mà cuộc nói chuyện cũng rất ngắn. Tôi đoán là họ hỏi thăm nhăm một vài câu rồi thôi, thỉnh thoảng nàng cũng gọi điện cho Trung, nhưng chủ yếu để tham khảo kinh nghiệm và kỹ năng xử lý của anh liên quan đến công việc. Tôi cảm thấy hơi nhói nhói trong lòng nhưng thực sự tôi không giúp được nàng gì cả, tôi đành chỉ có thể chấp nhận sự thật và tự an ủi bằng cách nghĩ như thế Phương Anh sẽ đỡ mệt hơn rất nhiều trong công việc.

Tối thứ Bảy hai tuần sau đó, gánh nặng công việc đã bớt đè nặng lên cô ấy hơn, nàng về sớm chuẩn bị một bữa ăn tươm tất cho hai bố con. Như thường lệ, chúng tôi lại cùng thư giãn xem một bộ phim.

"Phương Anh này, kể cho anh tất tần tật đi nhé, được không", tôi cố gắng thì thào nhẹ nhàng nhất có thể, níu kéo nàng khỏi cơn ngủ gật gù.

Nàng thở dài, "Nói chung việc họ chịu ngồi lại thương thảo cũng đã có lợi cho bên em rồi, thực sự cả hai bên cũng chẳng muốn sự việc phải đi đến mức đưa nhau ra Tòa đâu. Chỉ có điều vẫn đang cố tìm phương án yêu cầu bên kia thanh toán nhanh hơn một chút, chứ như lúc đầu là vẫn hơi lâu. Sếp hài lòng, em cũng thoải mái hơn bao nhiêu". Giọng nói nàng thong thả, nghe có vẻ điềm tĩnh hơn rất nhiều.

Tôi xoay người sang, vuốt ve nàng, những ngón tay của tôi chạy suốt từ vai, qua eo rồi đến đùi của nàng. Tay tôi dừng lại ở đó, kéo nàng sát lại, tôi cúi xuống hôn lên trán, lên má rồi đến môi.

"Không phải chuyện đấy, anh muốn em kể cho anh nghe mọi thứ....!" Tôi kéo nàng sát vào lồng ngực mình hơn, siết chặt, "...mọi thứ về em và anh ấy"

Phương Anh ngước lên nhìn tôi thẳng vào ánh mắt. "Về em và Trung ấy á?" Tôi có thể thấy rõ vẻ mặt bất ngờ hơi pha chút bối rối của Phương Anh.

Tôi cười mỉm, cúi xuống hôn lên mũi của Phương Anh, trước khi vòng tay ôm sát Phương Anh vào mình hơn.

"Em à, kể từ buổi tối hôm đó, anh thấy em đã quá bận bịu và mệt mỏi rồi, anh không muốn ích kỷ khi mà cứ nằng nặc bảo em kể tường tận em và Trung đã có những gì với nhau" Tôi vừa nói vừa vuốt ve cơ thể của Phương Anh, cố làm cho nàng cảm thấy yên tâm. "Không phải là bí mật nào anh cũng đòi em phơi bày ra, chỉ là tối đó bọn em đã làm những gì kể qua loa cho anh biết thôi, anh hứa sẽ không gặng hỏi nữa, chỉ là anh...rất muốn biết..."

Phương Anh trùng xuống, nàng không nhìn lên tôi nữa, nàng áp má vào ngực tôi. Tôi có thể cảm nhận nàng đang suy nghĩ, đang cân nhắc, chắc nàng suy tính xem nên tiết lộ những điều gì. Tôi tiếp tục hôn lên tóc của Phương Anh, không chỉ hôn mà còn ghì mạnh, bao giờ cũng thế những cái vuốt ve cũng đủ làm tôi kích thích, tôi bắt đầu đẩy hông, nhấn dương vật đang cương cứng của mình vào bụng của Phương Anh. Những ngón tay tôi đan qua tóc nàng, xoa bóp da đầu nàng, "Đi mà!"

"Rồi, được rồi, anh muốn nghe gì, muốn biết hết bọn em đã nói những chuyện gì à hay là kể bọn em quan hệ với nhau như thế nào thôi!" Giọng nói của Phương Anh vang lên trong cổ họng.

Tôi cũng không muốn tốn thời gian bắt nàng kể tường tận nàng với Trung tâm sự những gì, chuyện đó tôi sẽ tìm hiểu từ Trung sau. Còn bây giờ cô ấy đã mủi lòng rồi, nên tập trung vào chủ đề nóng bỏng hơn. Hít một hơi thật sâu và thở dài "Chuyện kia thôi em ạ"

"Chuyện quan hệ thôi ấy gì?" Cô dừng lại và suy nghĩ, "Chỉ là sex thôi mà anh, nó cũng giống như anh với em quan hệ với nhau thôi"

Tôi im lặng, vuốt ve cánh tay Phương Anh, nàng biết tôi đang chờ đợi. Thở nhẹ một cái rồi nói tiếp.

"Anh ấy cũng nhẹ nhàng, dễ chịu, trước đấy uống tí rượu vào rồi nên bọn em cũng thoải mái hơn, mặc dù lúc ở một mình trong phòng với anh ấy em cũng hơi ngại ngại. Trung có gọi một chai rượu vang để sẵn trong phòng, rót tiếp cho em uống" Phương Anh xoay người với lên kệ đầu giường, uống một ngụm nước. Sau đó, nàng xoay lưng lại phía tôi, đẩy mông sát về phía tôi, dương vật của tôi vẫn đang cương lên lách vào giữa khe mông của nàng.

"Bọn em vừa nói chuyện vừa uống rượu một lúc. Nói nhiều lắm không nhớ được đâu. Có nói về việc khuynh hướng của anh thích như thế nào này, phải kìm hãm anh thì anh mới phê được này....xong thì tâm sự một số chuyện....gia đình...bạn bè....yêu đương...rồi anh ấy hỏi em gia đình, về con cái, cũng nói do anh ấy bận bịu quá chứ anh ấy cũng thích có bé lắm..." Đến đây Phương Anh dừng lại một chút, nàng trầm ngâm trong tích tắc.

Tim tôi đập mạnh hơn, nhịp thở gấp dần, đoạn này chắc chắn là có gì đó rồi...bình tĩnh...nàng sẽ không nói bây giờ đâu...cứ từ từ. Tôi cố gắng ôm chặt nàng.

Hít một hơi thật sâu, nàng tiếp tục "Dù sao thì hôm đấy là tối thứ 7, phòng của Trung thì lại có ban công nhìn ra hồ, em định đứng dậy ra đấy xem thì lỡ huých vào tay anh ấy làm đổ cả ra áo với ra giường. loay hoay định lấy khăn lau thì Trung đã cởi áo ra từ lúc nào rồi."

"Nhìn người ngợm thế nào?"

"Thì cũng rắn chắc phết, dân pacer mà, chạy bộ liên tục"

"Em định chạy ra tủ kiếm xem có cái áo choàng ngủ nào không để đưa cho anh ấy"

Giọng Phương Anh chậm rãi hơn một tí.

"Mở cửa tủ quần áo thì cánh cửa nó lại có cái gương" Phương Anh tiếp tục "liếc liếc nhìn qua gương thì em thấy Trung bắt đầu cởi quần rồi, cũng hơi giật mình đấy, ngại nữa. Thế nên em nghĩ thôi thôi kiếm nhanh cái áo khoác cho mặc vào. Thế nào mà nhanh ơi là nhanh em thấy bóng anh lướt qua một cái đã thấy đứng ở phía sau rồi... Anh ấy bóp nhè nhẹ vai em rồi....hôn vào cổ em.... "

Bất chợt Phương Anh luồn tay đưa lên xoa cổ như thể vẫn còn cảm giác. Tôi đưa một tay bấu nhẹ vào eo của vợ, lấy làm điểm ghì nhấn nhấn hông về phía trước. Cố tình cọ xát dương vật của tôi vào mông Phương Anh.

"Em kể tiếp đi, sao nữa." Tôi cố khích lệ nàng trong khi hôn lên cổ Phương Anh.

"Anh ấy xoay em lại, hôn em rồi lại luồn xuống hôn cổ em. Đứng ngay cạnh cái gương cơ, thấy bắp tay to phết á, chắc có tí gym. Xong kêu bảo em Đứng yên nhé....rồi.....kéo zip váy em xuống..." nàng bắt đầu ngập ngừng hơn

Tôi cố nhấp hông mạnh hơn, tay bắt đầu xoa hai bầu ngực của nàng, mục đích để kích thích Phương Anh, trấn an nàng rằng đối với tôi hiện giờ mọi thứ vẫn ổn.

"Xong rồi...anh ấy cởi hết đồ của em ra...anh ấy cũng....tụt cả sịp ra từ lúc nào"

"To chứ hả?"

"Thì...như xem ảnh rồi còn gì!"

Bàn tay của tôi lướt qua núm vú của Phương Anh, tôi vẫn chuyển động lắc lư chậm chạp cạ vào Phương Anh, tôi cảm nhận nàng cũng đang lắc mông theo nhịp của tôi.

Phương Anh tiếp tục: "Tay anh ấy.....lần lần xuống eo...rồi xuống mông em. Anh ấy kiểu cứ rên rỉ, xong rồi khen em đẹp với da em mịn này..." nàng khúc khích "xong rồi còn gì...à kiểu khẩu dâm...nào là...anh muốn...đút chim...vào bướm em quá....anh muốn hôn muốn ngoạm hết lấy bướm của em...nói chung cũng khá bậy bạ...lại còn cứ chọc chọc vào em nữa...xong kiểu nó cứng ý, xuyên hẳn qua giữa hai đùi em mà. Rồi thì Trung vỗ mông em cái rồi bảo cả hai đứa cùng đi tắm"

"Tắm vòi hay bồn vậy?"

Tôi tăng tốc độ nhấp nhanh hơn, một chút gì đó tôi cảm nhận cơ thể của Phương Anh cũng đã hơi căng lên.

"Bồn thì có nhưng đợi đổ đầy nước thì lâu bỏ xừ, bọn em dùng vòi hoa sen tắm thôi"

"Xong hai người dùng xà phòng xoa xoa cho nhau, trơn trơn cũng thích chứ hả"

"Hơi hơi, kiểu em cũng muốn từ từ chậm chậm nhưng Trung có vẻ hấp tấp...anh ấy xoa lưng cho em xong đòi em xoa lưng cho anh ấy..."

"Em mút của anh ấy chứ.."

"Thì có...lúc đầu bảo đứng luôn trong phòng tắm nhưng em sợ lạnh nên lau khô cho em rồi lôi ra ngoài"

"Trung nằm ngửa xong em quỳ giữa hai chân mút à?"

"Không, ngồi ở thành giường ý...xong em...quỳ dưới đất...thảm khách sạn cũng khá êm...không đau chân"

Sự tưởng tượng của tôi lúc này cùng với những lời kể của Phương Anh khiến tôi không kìm được nữa. Bắt đầu luồn tay vào quần chip của nàng, hôn vào cổ.

"Mút như nào?"

"Lại còn kể mút như nào nữa? sao mà nhớ được. Em mới há miệng ra rồi thì anh ấy cho vào thôi" Nàng vừa nói vừa diễn lại hành động theo cách ngộ nghĩnh nhất có thể.

"Trung cũng hôn của em chứ?"

"Cũng có một chút, tự dưng bế thốc em lên mới giật mình...vứt nằm ngửa ra giường luôn... được một lúc thì lại lật úp người ta lại...xong vẫn hôn...nói chung cũng điêu luyện lắm...không tả được..." Nàng vừa nói vừa nghiêng mặt về phía tôi, đôi mắt nàng lúng liếng như kiểu trêu ngươi.

"Rồi chịch luôn?"

"Uh...kêu thích nhìn thấy phụ nữ nằm sấp rồi dần dần nâng mông lên ý...kiểu đón nhận, đợi chờ..."

"em có chiều Trung làm đúng như thế không"

"Có mà...lúc đấy bị kích thích rồi"

"Kể tiếp đi em, xong rồi làm gì nữa?"

Tôi hơi nghiếc mắt lên nhìn Phương Anh, mắt nàng đã nhắm nghiền...nàng kể vội trong hơi thở ngắt từng nhịp.

"Anh ấy nhoài lên phía trước...rồi đút vào bên trong em"

"Đút gì? Nói rõ anh nghe". Tôi gấp gáp

"Đút...đút chim...vào trong bướm em..." cơ thể nàng phản ứng lại mạnh mẽ hơn, tôi cố kích thích nàng bằng cách day cô bé nhanh dần.

"rồi...em và Trung làm tình với nhau...Anh ấy nói...anh ấy thích...nhìn thấy em...nhìn thấy...cơ thể em nhỏ bé dưới cơ thể của anh ấy...." Phương Anh thở gấp, nói không đều nữa

Cơ thể nàng vặn vẹo trong lòng tôi, nàng từ từ xoay hông, nhưng tôi vẫn ghì chặt lấy cô bé của nàng. Một tay tôi bắt đầu vuốt ve mái tóc nàng. Phương Anh thích điều này, nàng bắt đầu run run lên, tay với và bám chặt lấy thành nệm. Tôi đoán là Phương Anh cũng dần lên đỉnh rồi, kích thích cho cô ấy một tí nữa rồi làm một nháy.

Tôi thì thào vào tai nàng: "Anh ấy có đè em ra không?"

"Có..." Nàng vẫn gấp gáp

"Chắc anh ấy phải ghì chặt lấy em ấy nhỉ? Nhấn sâu thật sâu vào bên trong phải không?

"Dạ vâng...."

"Anh ấy nhấp mạnh không?"

"Có ạ..."

Nàng rên rỉ những âm thanh sexy nhất cái hành tinh này, khi tôi đang cố day nhanh hơn, mạnh hơn. Một tay dần buông xuống nắm vào tay tôi, má tôi ghì chặt vào khuôn mặt của nàng, lắng nghe rõ từng nhịp thở của Phương Anh, mồ hôi trên má Phương Anh rịn ra, tôi có thể cảm nhận thấy rõ, dần nàng bắt đầu nghiến chặt răng và.... rùng mình.....

Cơ thể nàng dần thả lỏng hơn, Phương Anh hích nhẹ vai vào cằm tôi, rướn lên chủ động hôn lên môi tôi, nàng ném về phía tôi một cái nhìn rất xảo quyệt cùng với khuôn mặt bướng bỉnh của nàng. Tôi nhanh chóng cuốn lấy môi nàng tranh thủ hỏi dồn.

"Xong rồi Trung xuất tinh ra đâu? Ra bụng em, lên ngực em hay trong miệng em?"

Phương Anh nuốt khan một tiếng, với tay lấy cốc nước.

"Anh ấy xuất vào trong em mà"


Mọi thứ như dừng lại.

HẾT CHƯƠNG 4!!!
 
Có lịch ra chap ko bác ơi
 
Tiếp đi bác
 
Truyện này tôi đọc bên trang củ mà cứ chờ hoài không thấy PA đồng ý làm vk của trung và có bầu với trung truyện này rất giống với chuyên vck tôi tết nay là đứa con của vk tôi với bồ được 3 tuổi rồi
 
X
Top