fb68
68 game bài
32win
nhà cái 789f

Truyện Sáng Tác Câu Dẫn Em Dâu

1000000031.webp

01. Tên truyện:
Câu Dẫn Em Dâu

02. Thể loại:
Cao H, Sắc, 18+

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Tổng quát nội dung:
Bị thất nghiệp nên Phạm Chấn Phong rơi vào khủng hoảng tinh thần trầm trọng buộc anh phải vứt bỏ lòng kiêu hãnh của mình để cầu cạnh em dâu và được nàng nhận cho vô làm công ty của cha nàng. Thế rồi vào một đêm nọ anh nhìn trộm em dâu tắm và bị thân thể trần trụi nóng bỏng của nàng quyến rũ mê hoặc khiến Chấn Phong phải thất điên bát đảo tìm mọi cách chinh phục cô vợ xinh đẹp của người em trai thành vợ của mình và liệu anh có thành công hay không? Đọc truyện sẽ rõ.

05. Nhân vật:
Phạm Chấn Phong, Nguyễn Bích Ngân​
 
Chương 13: Bữa trưa hạnh phúc

Trong căn nhà ấm cúng, chỉ có hai con người đang hừng hực lửa tình, một người con gái lâu rồi không được buông thả và một thằng con trai đang trong thời kỳ khỏe mạnh nhất và lại vừa chia tay bạn gái.

Hiển nhiên, để có hai ngày đó, Chấn Phong lại gọi lên công ty xin nghỉ thêm thứ sáu, em dâu thì vẫn bị bệnh.

Lúc này cả hai thiếp đi một lúc và bị giật mình bởi tiếng chuông cửa, Phong hoảng hồn sợ có người quen nào vào thăm bệnh em dâu hoặc thằng em trai của anh về đột xuất để chăm sóc vợ nó.

Nàng bình tĩnh nói nhỏ: "Anh lên lầu tạm đi, em ra xem ai."

Nàng nhặt cái áo ngủ hai dây hở lưng dưới nền nhà lên mặc vội rồi đi ra cửa. Tim anh đập thình thịch chạy lên lầu, còn nàng ra mở cổng xem là ai.

Được một lúc thấy nàng đi vào tay cầm mấy quyển sách. À thì ra là nàng đặt mua sách online, sáng nay họ giao.

Phong nói: "Làm anh đứng cả tim."

Nàng cười nói: "Làm việc tày trời rồi giờ sợ à, anh đó, hư lắm, em để ý lâu rồi, thấy hiền hiền mà không hiền chút nào."

Anh cười cười đáp lại: "Em dụ anh thì có, hi, nhưng anh làm em sướng không vậy, anh cứ lo trình độ mình còn kém cỏi."

Nàng lấy tay đánh mạnh vào lưng anh một cái và nói: "Anh này, bày đặt trình với độ, làm em chết lên chết xuống rồi nè. Bây giờ, làm gì cho em ăn đi. Em cho anh hai ngày đó, hai ngày này phải làm cho em vui nhé, không là em không cho qua đây nữa đâu."

Nàng nói nửa đùa nửa thật, nhưng như một mệnh lệnh với anh.

Phong nói: "Em vào nghỉ chút đi, nãy giờ mệt rồi, để anh đi siêu thị nấu món gì đó cho em ăn, hai ngày này anh sẽ chăm sóc em như nữ hoàng luôn, em yêu dấu à."

Phong nói xong hôn nhẹ vào má nàng một cái. Nàng có vẻ chưa quen, gượng gạo cười nhẹ: "Uhm, để hai ngày xong em chấm điểm xem sao, sáng nay thể hiện tốt đó."

Bích Ngân cười lớn rồi đi vào phòng đóng cửa lại.

Phong như đứa trẻ được quà, hí hửng đi siêu thị nấu mấy món ruột, và đặc biệt là phải bổ để dành sức chiến đấu với em dâu chứ. Về tới nhà, vào bếp vừa nấu vừa huýt sáo. Được một lúc, em dâu cũng ngủ dậy, mở cửa, thấy anh huýt sáo vừa làm bếp, nàng cười: "Làm gì mà vui thế ông tướng, bắt được vàng à."

Anh cười lớn:."Bắt được cục kim cương quý giá nhất đó em, hi, cục kim cương ôm hoài không chán. Ước gì anh cứ được thế này mãi."

Nàng lườm anh một cái: "Cứ ước đi, rồi lúc mà phải lo cơm áo gạo tiền, lo cho con cái, lo cho gia đình hai bên rồi chạy dài. Anh cứ lo cho phần anh đi, ước cái gì. À, mà em hết bệnh rồi đấy, không biết có phải do mấy chén cháo của anh hay không, hay là do em với anh tập thể dục nữa."

Nàng lại cười mỉm liếc anh làm dương vật cứ lại cứng lên... hic...

Nấu một lúc cũng xong xuôi, nàng nhìn anh nói: "Thôi, để đó đi anh, vào tắm đi, sáng gì đi chợ nấu ăn người hôi lắm rồi, tắm đi rồi ra chuẩn bị ăn cơm."

Phong bẽn lẽn nói: "Em, anh tắm với em được không?"

Nàng hét lên: "Thôi vừa phải thôi chứ, nhìn người ta tắm chưa đủ à? Giờ còn tắm chung, em với em trai anh còn chưa tắm chung bao giờ kìa."

Phong thầm nghĩ: "Xạo, hồi tết mới rình xong, mà thôi để từ từ, không thể gấp được."

Bữa trưa đó thật hạnh phúc, nhà chỉ có hai người nhìn nhau ăn, em dâu thì mới bệnh xong, miệng ăn ngon nên ăn không nghỉ, cứ khen anh nấu ngon, anh thì cứ lo liếc nàng, ăn được chút lại nhìn nàng, mấy lần bị nàng chửi. Đơn giản là vì nàng ở nhà mặc cái váy xinh quá, mà không mặc đồ lót, nên lúc ăn uống nó cứ ẩn ẩn hiện hiện, làm anh nuốt không vào.

Ăn xong nàng giành phần rửa chén bát, nói anh ngồi ghế salon đi. Ngồi salon tranh thủ lên internet chút mà không thể rời mắt khỏi cặp mông nàng đang đứng ngay chỗ rửa chén bát, nó cứ lắc lên lắc xuống, thêm với ánh sáng ban ngày làm cho những đường cong cơ thể nàng hiện hiện ẩn ẩn một cách đầy gợi cảm.

Chịu hết nổi Phong nhè nhẹ đi ra phía sau lưng Bích Ngân, đưa hai tay xuống dưới váy nàng, vuốt ngược từ dưới lên trên đi qua phần mông, phần hông áp vào hai vú nàng và bóp nhẹ.

Nàng thoáng giật mình: "Anh làm gì đó, nước rửa chén bắt ra hết kìa, dơ hết."

Phong trả lời: "Anh thấy em mà chịu không nổi, em đẹp quá, nhất là trong lúc này, em thật đảm đang. Em biết không, từ lúc biết mùi con gái, anh đã có một mơ ước mà chưa bao giờ thành sự thật, mà bây giờ anh có thể thực hiện mơ ước của anh rồi."

Nàng hỏi: "Mơ ước gì anh, làm gì mà quan trọng thế? Nói em nghe xem nào."

Anh trả lời: "Không cần nói em ơi, chỉ cần làm."

Dương vật của Phong đã cứng ngắc tự lúc nào, vuốt một chút nước miếng vào, lựa thế Bích Ngân đứng, cầm dương vật đẩy vào trong lỗ âm đạo nàng một cái ót. Do chưa có nước nhờn, nàng hơi rát rên lên một tiếng. Anh biết ý, chỉ đưa vào một chút, rồi lại rút ra, đưa vào, nhè nhẹ, được một lúc dâm thủy bắt đầu rỉ ra, anh mới bắt đầu đưa sâu vào và nói: "Em cứ rửa chén đi."

Người nàng bắt đầu uốn éo: "Anh ơi, làm vầy sao em rửa chén được, mơ ước của anh đây sao?"

Phong cười đáp: "Đúng, mơ ước của anh là được làm tình với người mình yêu khi cô ấy đang rửa chén, thật lãng mạn phải không em?"

Đó chắc chắn là lần rửa chén lâu nhất trong đời Bích Ngân. Cứ mỗi cái chén được tráng xong, Phong lựa thế nắc mạnh vào người nàng một cái. Tay trái thì bóp vú nàng, tay phải thì lòn xuống dưới xoa lỗ âm đạo của nàng. Đến cái chén cuối cùng, tay nàng đã bám chặt lên thành lavabo, anh được thế nhấp nhấp liên tục. Tiếng bạch bạch của hai thân thể vang lên khắp phòng, chỉ được thêm vài nhịp nữa, anh trân mình bắn hết tinh khí tích tụ từ sáng giờ vào trong nàng. Em dâu lúc này đã nằm úp hẳn lên cái lavabo rửa chén, không còn quan tâm đến dơ sạch gì hết, rên ư ử như con mèo con, người giật giật.

Được một lúc anh rút ra, cầm tay nàng, nói: "Em ơi, theo anh, để anh vệ sinh cho em."

Dắt nàng vào nhà tắm, Ngân vẫn đứng lờ đờ nhìn Phong cười. Anh lấy vòi sen xịt vào chỗ kín của nàng, vệ sinh nó một cách trìu mến, lấy khăn ướt lau hết người cho nàng, và vệ sinh cho cả mình. Nàng vẫn còn chưa hoàn hồn, anh ẵm nàng lên làm nàng giật mình suýt té: "Anh làm gì đó?"

Phong trả lời: "Anh bế người anh yêu vào giường ngủ."

Anh không nói tiếp, bế Ngân đi vào phòng ngủ của nàng, đặt nàng lên giường hoàn toàn trần trụi, anh cũng leo lên nằm bên nàng, với tay bật cái máy lạnh thật lạnh. Với tay để dưới đầu nàng cho nàng gối lên tay, nàng nép vào ngực anh như mèo con, cả hai chìm vào giấc ngủ. Phía bên kia giường, trên tường, tấm ảnh trưng đám cưới của nàng và em trai anh đang mỉm cười nhìn anh. Anh cũng mỉm cười lại và nhắm mắt.​
 
Chương 14: Xem phim cùng em dâu

Tỉnh dậy lúc 16 giờ 30 phút chiều, em dâu vẫn còn ngủ, Phong nhè nhẹ gỡ tay nàng ra, rời khỏi phòng vô toilet xối nước cho tỉnh, rồi lấy xe đi siêu thị mua chút đồ làm bữa tối. Về tới nhà, thấy Bích Ngân đã dậy và đang lui cui trong bếp.

Nàng nói: "Thôi, hôm nay cho anh nghỉ, em khỏe rồi để em nấu ăn cho, anh ra phòng khách chơi đi."

Nghe lời, Phong lên phòng khách mở laptop chơi game trong khi chờ đợi em dâu nấu cơm. Cảm giác y như đây đang là gia đình của mình, một cảm giác mà anh luôn luôn mơ tới mỗi khi nghĩ đến việc lập gia đình.

Lâu lâu đang chơi lại tranh thủ chạy xuống bếp hôn trộm Ngân, sơ múi chút chút trong lúc nàng nấu ăn, làm cô nàng mấy lần suýt nấu cháy.

Tối đó nàng đãi cả anh món canh khổ qua nhồi thịt, mướp xào tim và rau muống luộc, toàn món anh thích, vừa ăn vừa nhìn em dâu cười, khiến nàng chịu không nổi hỏi: "Anh cười gì thế?"

Phong đáp: "Không biết vô tình hay anh hên mà hôm nay em nấu toàn món anh thích."

Nàng mỉm cười mà không nói gì.

Tối đó, đợi Bích Ngân dọn dẹp xong. Tám giờ tối Phong lấy xe máy chở nàng chạy lòng vòng quanh phố và đi ăn kem. Nàng cực kỳ thích, cứ nói bữa nào rảnh đi tiếp, bình thường toàn đi xe hơi, chứ đâu có được đi xe máy hóng gió thế này.

Tối đó mới có dịp nói chuyện với nàng nhiều hơn, hai người như tối qua, vào phòng xem phim. Nàng có vẻ thoải mái hơn tối qua. Anh đùa: "Có muốn tối nay anh mát xa cho em nữa không?"

Ngân cười: "Tối qua đủ rồi anh, giờ em vẫn còn khỏe, không cần mát xa đâu, anh chọn phim nào tụi mình xem đi, để em xuống dưới nhà lấy nước và đồ ăn lên."

Phong đã tải sẵn một phim để chuẩn bị cho tối nay rồi, một phim mang tính cách tình cảm nhẹ nhàng, hơi hài hài tên là “Năm mươi lần hẹn đầu tiên” nói về một chàng trai yêu một cô gái mất trí nhớ mỗi ngày.

Được một lúc em dâu mặc cái váy ngủ mỏng, cầm mấy lon bia và ít khô bò lên, nàng nói: "Phong, anh ngồi sát tường đi cho đỡ mỏi, cho em ngồi dựa vào anh nhé!"

Phong lật đật đồng ý ngay, he he...

Hai người như cặp tình nhân, ngồi im lặng thưởng thức bia và xem phim. Dần dần bia vào, lời ra, anh cũng tranh thủ hỏi nàng về cuộc sống gia đình. Nàng không còn khoảng cách gì với anh nữa, chắc cũng chẳng có ai để kể nên nàng kể hết cho anh nghe: nàng và em trai anh quen nhau hồi em trai anh thực tập tốt nghiệp bên công ty của cha vợ. Một bữa, Bích Ngân ghé công ty thăm cha mình, tình cờ gặp em trai của Phong đang bê xấp tài liệu và thế là cả hai dính tiếng sét ái tình.

Ra trường Ngân và em trai Phong liền tổ chức đám cưới ngay sau đó. Rồi thì em dâu được cha nàng đưa lên làm trưởng phòng. Còn chồng nàng cậy mối quen biết được làm chức to bên tập đoàn Vũ Thiên.

Cả hai đến giờ vẫn mặn nồng và chưa có con cái, phần vì công việc cả em trai và em dâu đều thăng tiến, nhất là công việc của em trai. Nó càng ngày càng đi công tác nhiều hơn, lúc tỉnh này lúc tỉnh kia, rồi có khi là nước ngoài, mỗi đợt công tác ít thì kéo dài vài ngày như đợt này, có đợt kéo dài kỷ lục là hơn tháng.

Chỉ một mình nàng cáng đáng công việc trong nhà. Được cái thằng em trai cũng rất thương yêu vợ nó. Mỗi khi có dịp rảnh là đều dắt nàng đi chơi.

Nàng nói tiếp: "Anh à, em là người lý trí và cũng rất tình cảm, em hiểu chồng mà, anh ấy là người tốt, lo cho gia đình, nhưng anh ấy cũng là người mạnh và có nhiều nhu cầu trong chuyện đó, thực ra là cả em cũng có nhiều nhu cầu, nhưng như anh thấy đấy công việc ở công ty và công việc nhà đã chiếm gần hết thời gian của em rồi, với lại chồng em cũng đi nhiều nên dần lười đi. Thực tế em biết chắc chắn anh ấy có gì ở ngoài, đàn ông em biết mà, họ tốt với mình không có nghĩa là họ không có gì đâu. Nhưng là một người lý trí, em chấp nhận chuyện đó, coi như không quan tâm để dễ sống, vì em biết anh ấy cũng cần chỗ để giải tỏa, chỉ là em không biết nó nghiêm trọng đến mức nào. Chỉ cần anh ấy vẫn chăm lo gia đình, vẫn yêu em thì em sẽ coi như đó là thế giới riêng của anh ấy."

Phong nắm tay Bích Ngân: "Em thật là người hiện đại và độ lượng, em yên tâm, giờ có anh rồi, anh sẽ chăm sóc cho em những lúc không có chồng em, em nhé!"

Nàng ừ nhẹ và nói: "Thôi, xem tiếp đi anh, mình chỉ còn một ngày thôi đó, thứ bảy em có việc đột xuất, chủ nhật thì chồng em về rồi."

Em dâu không ngồi nữa mà nằm hẳn lên đùi anh, mắt chăm chú xem phim, đôi bờ vú trắng phập phồng dưới lớp váy áo ngủ mỏng, hai đầu vú ẩn hiện mỗi đoạn phim có ánh sáng mạnh. Phong không chịu nổi vội thò tay vào trong, bóp nhẹ làm nàng giật mình: "Anh làm gì thế, từ từ đi, đang xem phim mà."

Phong đáp: "Em cứ xem đi, anh thấy ngực em đẹp quá, anh muốn vừa xem vừa sờ nó thôi."

Nàng cũng để yên cho anh sờ bóp trong lúc xem phim. Anh bóp được một lúc với tay lấy lon bia uống một hơi, rồi đưa cho nàng uống.

Lại tiếp tục xem phim, tay Phong vẫn tiếp tục thám hiểm đôi gò bồng đảo xinh đẹp. Một lúc sau, Ngân bắt đầu rên nhẹ, tay nàng lần mò tìm đến dương vật của Phong, xoa nhẹ, mắt vẫn dán vào màn hình smart TV. Tay anh cũng di chuyển xuống bên dưới nàng, cái lỗ âm đạo sâu thẳm của nàng đã ướt nhẹp tự lúc nào, vừa để tay xoa vào âm hạch của nàng, nàng giật mình nắm chặt dương vật của anh và rên mạnh hơn. Trên màn hình bộ phim vẫn đang tiếp diễn và đang khúc hay nên nàng vẫn xem chăm chú.

Phong ngồi dậy, không cho em dâu dựa lên đùi nữa, nàng ngồi dậy nhìn anh đầy ngạc nhiên. Anh dựa sát vào tường, cởi cái quần dài ra, dương vật dựng lên hùng dũng, anh cười nói: "Em ngồi lên đây mà xem nè."

Phong nháy mắt với em dâu và nàng cười mỉm nháy mắt lại gật đầu, Ngân vén cái váy lên lộ lỗ âm đạo ướt đẫm nước tự nãy giờ, tiến tới, đứng ngay trước mặt anh, từ từ xoay lưng lại, ngồi xuống, dương vật của Phong từ từ được lỗ âm đạo ướt đẫm của nàng nuốt vào trong. Bây giờ Phong và em dâu như đôi tình nhân ngồi lên nhau cũng xem phim, chỉ khác là nàng ngồi lên dương vật của anh. Phim vẫn đang hay, và dương vật và lỗ âm đạo vẫn đang liên tục giao lưu, anh lấy hai bàn tay bệ mông em dâu, nàng thì dựa vào đó đưa mông lên xuống liên tục, tiếng nhóp nhép và tiếng rên lớn dần của nàng đôi lúc còn át cả tiếng của bộ phim.

Được một lúc, như chịu hết nổi, Bích Ngân với cái remote, tắt luôn phim, xoay mặt lại, hôm Phong như điên dại và nói: "Lần sau không xem phim với anh nữa đâu, không thể nào mà xem hết bộ phim được."

Anh trả lời: "Hì hì, em chịu hết nổi rồi à? Anh cố tình đó, để xem sức chịu đựng của em tới đâu."

Ngân đấm thùm thụp lên người anh. Anh nói tiếp: "Nãy giờ anh lo phục vụ em rồi, giờ tới phiên em phục vụ anh đó, mà anh muốn ở chỗ thoải mái hơn, ở đây ngồi mấy cái gối lười này lâu đau lưng quá."

Bích Ngân chưa kịp phản ứng, vẫn để nàng ở trong, anh bất ngờ đứng lên nên nàng cũng bị hết hồn, hai chân nàng kẹp cứng ngắc vào hông Chấn Phong. Tay nàng thì ôm chặt cổ anh, chân thì tiếp tục quắp chặt vào hông, dương vật của anh vẫn ở trong lỗ âm đạo của nàng.

Phong mở cửa phòng bước ra ngoài, đi xuống lầu. Ngân la lên: "Trời ơi, anh làm gì thế, rủi ai thấy thì sao?"

Anh mỉm cười lơ luôn, cố tình nói: "Không thấy đâu em, để anh xem có ai nào."

Vẫn tư thế đó, hai thân thể trần trụi dính vào nhau đi lòng vòng trên lầu, anh nói: "Đó em thấy chưa, có ai đâu nào."

Ngân la nhỏ: "Trời, bế em xuống nhà ngay, đánh chết anh bây giờ."

Phong quay về hướng cầu thang, cố tình vừa đi vừa nhún, em dâu lại hết la nổi, rên liên tục. Mỗi bậc cầu thang nhún một cái, mệt gần chết, nhưng nàng thì vừa bụm miệng để không la lớn vừa muốn la thật to nên nhìn tức cười chịu không được.

Bế Ngân tới được phòng ngủ của vợ chồng nàng, Phong mệt muốn đứt hơi nằm vật ra giường.

Phong nghĩ thầm: "Một trong những cách để đào tạo một người phụ nữ trở nên dâm hơn đó là phải đặt họ vào những tình huống tương đối public thế này, để họ dần quên đi sự mắc cỡ, để buông thả hơn, lì hơn và liều hơn."​
 
Chương 15: Thuyết phục em dâu đi chơi

Phong nằm vật ra giường nói: "Giờ tới em đó, anh mệt quá rồi, em nặng quá."

Em dâu có vẻ biết lỗi, không nói gì, bắt đầu dùng lưỡi tấn công anh, chỉ là trình BJ của nàng vẫn thế, hun hít sơ sơ sau đó tiến thẳng đến dương vật mà tấn công, anh vội ngăn lại ngay: "Em ơi, cái nào em giỏi chứ cái này anh thấy em chưa giỏi để anh chỉ em, em OK không?"

Nàng cười cười đồng ý: "Anh chỉ em đi, em cũng biết vậy thôi à."

"Hì, làm phụ nữ sướng rồi thì muốn gì họ cũng chiều." Phong sướng thầm nghĩ.

Thế là anh bắt đầu chỉ em dâu từng bước, nào là nút lưỡi (cái này em dâu biết rồi), hôn lỗ tai, liếm ngực đàn ông, liếm hai bên cạnh sườn, đầu gối, mắt cá, ngón chân, ngón tay, rồi mới tấn công hai hòn bi, và cuối cùng mới tới dương vật.

Bích Ngân không hổ danh là sếp một công ty lớn, chỉ đâu hiểu đó, thực hành còn "pro" hơn cả lúc Phong chỉ.

Tới phần chăm sóc dương vật của anh, một tay nàng cầm dương vật vuốt lên xuống, tay kia vuốt ve hai hòn bi bóp nhẹ. Rồi Bích Ngân mở miệng đầy nước miếng mút dương vật chùn chụt, anh thì ngồi như ông hoàng, vừa nhìn hình hai vợ chồng em dâu treo trên tường, vừa nhìn em dâu BJ ở dưới, cảm giác quá tội lỗi, quá hoang dại, nàng thì không hề để ý gì, chỉ chăm chăm mút dương vật của Chấn Phong càng lúc càng nhanh mà không hình dung cái gì sắp xảy đến.

Phong chịu hết nổi, người giật giật, ôm đầu Ngân, không cho nàng bú nữa, căng hết cả người, từng dòng tinh bắn hết vào trong miệng đang đầy nước miếng của Ngân làm nàng ú ớ không la được, chỉ đập đập tay lên người anh chồng như võ sĩ chịu thua. Được nước Phong làm tới không thả ra, đợi tới lúc bắn hết mới thả em dâu ra, Ngân ngước mắt nhìn Phong, mặt nhòa lệ, miệng đầy tinh trùng, nôn ọe nên vội chạy vào nhà tắm, nôn ọe gần cả năm phút mới xong. Anh bất ngờ, cứ tưởng em dâu quen với mùi này nên quên không hỏi nàng.

Được một lúc anh mới thấy Bích Ngân đi ra, nàng nhăn mặt, nói: "Anh làm gì đó, ghê quá, sao mà xuất vào trong miệng em, ói hết đồ ăn hôm nay luôn rồi, em chưa bao giờ nuốt cái thứ gì kinh như thế mà anh thì cứ nhấn cái đầu em bắt buộc phải nuốt thôi. Ghê quá đi, bắt đền anh đó, làm em không còn cảm xúc gì hết. Thôi, bực anh ghê, ra ngoài phòng khách ngủ đi."

Nàng đuổi Phong ra ngoài rồi đóng cửa phòng cái rầm. Anh nhủ thầm: "Chắc đang sướng mà bị tụt nên bực mình đây mà, sorry em, anh đâu có biết đâu. Thôi để mai đền cho nàng vậy."

Ý thức được chỉ còn ngày mai là hoàn toàn tự do với nàng, trong đầu Chấn Phong âm thầm nghĩ kế hoạch mai dắt nàng đi chơi.

Sáng mới thứ sáu, như hai ngày trước, Phong tranh thủ tập thể dục rồi chạy về mua đồ ăn sáng cho em dâu, nàng đã khỏe nên dậy dọn dẹp, lau nhà, quét nhà, check mail…

Anh vừa về nhà, thấy nàng đang ôm cái laptop thì nói: "Thôi, em đang nghỉ bệnh mà, giờ qua đây ăn sáng đi, rồi cả hôm nay anh dắt em đi chơi, đằng nào thì mai là anh không còn được tự do với em nữa rồi, em nhé."

Nàng nói: "Thôi, em giận anh rồi, hôm qua ghê quá, không có tôn trọng em gì hết, xuất cái thứ gớm ghiếc đó vào miệng bắt em nuốt."

Phong cười cười: "Trời, thứ bổ béo nhất của người đàn ông đó em, em mà quen là ghiền luôn đó."

Nàng nguýt: "Nghiền cái gì mà nghiền, ai thích chứ em là không thích rồi đó, ói hết mật xanh mật vàng."

Anh cười cười: "Thôi mà, để anh đền cho em, giờ em ăn đi, rồi anh nói kế hoạch cho em nghe, đảm bảo hôm nay em sẽ vui lắm."

Em dâu cũng tò mò lắm, cứ vừa ăn vừa hỏi mãi, Phong thì cứ cười cười nói: "Em phải hứa hôm nay phải nghe lời anh nhé, cũng không khó lắm đâu, nhưng anh muốn em nghe lời anh chút, đảm bảo em sẽ có trải nghiệm mà trước giờ em chưa bao giờ có."

Trong lúc Ngân ngồi ăn thì Phong vào phòng nàng, mở tủ quần áo của nàng, tìm cho nàng một cái váy dài quá gối, vải hoa tương đối mỏng nhưng không thể nhìn xuyên vào trong, rũ rất đẹp. Toàn bộ váy là nhiều cánh hoa màu hồng đậm, rất hợp với dáng vóc của em dâu, gần giống cái váy này.

Gọi Ngân vào phòng Phong nói: "Anh lựa nãy giờ mới chọn được cho em cái váy này nè, em mặc đi với anh hôm nay nhé."

Em dâu ngạc nhiên: "Trời, sao anh tìm đâu ra hay vậy, cái váy này em mua hôm đi Hàn Quốc, chưa mặc lần nào đó. OK, để em mặc, chiều anh đó, coi hôm nay dắt em đi đâu."

Phong tiếp lời: "Nhưng có một điều kiện, em à, anh lựa cái váy này là có lý do đó, em đừng mặc đồ lót nhé."

Rồi anh cười đầy vẻ âm mưu. Bích Ngân giãy nảy lên: "Sao mà được anh? Chưa bao giờ em mặc như vậy, lỡ ai thấy thì sao, anh điên à?"

Anh nhanh nhảu trả lời: "Anh cũng điên chút, nhưng em yên tâm, anh lựa kỹ lắm rồi, đảm bảo không nhìn xuyên qua được đâu, với lại em hứa với anh rồi mà giờ không làm là tệ lắm đó nha."

Hai anh em giằng co một hồi nàng mới chịu nhưng chịu một phần thôi, đó là bên dưới không mặc quần lót, bên trên thì có dán hai miếng che ngực.

Phong được nước làm tới, bắt Ngân thay quần áo trước mặt mình, nàng e thẹn nghe lời. Thấy thân thể trần trụi em dâu nhiều lần rồi nhưng nhìn cái cảnh này là lại muốn nhào vào nàng lần nữa.​
 
truyện này là truyện dịch à bác? trước bên thiendia cũng có truyện chị dâu họ y hệt như này luôn, mà tưởng là tác giả tự viết, hóa ra cũng là truyện dịch
 
Chương 16: Chấn Phong cùng Bích Ngân đi chơi

Hai anh em đóng cửa nhà, bước ra lấy xe đi chơi, vừa ra tới sân, thấy tướng đi của em dâu vẫn còn gượng gạo, khép nép hai chân lại nhưng trống vắng lắm. Phong ôm chầm lấy nàng thì thầm: "Em ơi, em đẹp lắm, anh yêu em."

Nàng trả lời nhỏ: "Em cũng hơi bị thích anh rồi đó, anh chồng à."

Anh cầm tay nàng dắt ra khu vực cái xích đu nói: "Em, anh thấy em vẫn còn ngại, giờ em ngồi lên xích đu đi, anh có một cách sẽ làm em hết ngại."

Ngân chưa hiểu chuyện gì, cũng đồng ý ngồi lên xích đu. Phong đứng hôn lên môi nàng, xong ngồi xuống, bất ngờ tốc váy nàng lên, chúi đầu vào bên trong váy nàng. Nàng hét lên: "Gì thế anh? Người ta thấy bây giờ, ra ngay."

Phong không thèm nghe lời, ôm chặt lấy hông nàng, tiếp tục chui vào, cái lưỡi bắt đầu đi thám hiểm khu vực không hề có gì bảo vệ. Thực ra anh đã thám thính trước khu vực có xích đu của nhà em dâu, tường rất cao, nhà bên cạnh không thể thấy được nên anh mới liều thế.

Em dâu mới đầu còn chống cự mãnh liệt, sau bắt đầu xìu dần và bắt đầu rên nhẹ, tay nàng thì thay vì đẩy Phong ra thì bắt đầu nắm tóc anh, người dựa hẳn ra thành ghế sau, chân bắt đầu dạng ra để anh chui vào dễ dàng. Nhưng miệng thì rên nhưng cũng không ngớt càm ràm: "Phong ơi, anh liều quá."

Thế rồi những từ ngữ càm ràm của Ngân nhanh chóng bị át bởi tiếng rên đang ngày một lớn dần, bên dưới nàng ướt nhem bởi nước miếng của Phong và dâm thủy của nàng. Em dâu bắt đầu rên không ngớt, tay thì nắm chặt đầu anh, chân dạng hết cỡ, một chân bắt đầu giơ cao lên. Nhưng bất chợt Chấn Phong ngưng lại ngước lên nhìn nàng và hỏi: "Em thích không? Nãy giờ em có thấy ai nhìn em không vậy?"

Nàng đáp: "Đồ quỷ, em có biết gì đâu."

Phong nói tiếp: Em yên tâm, anh canh hết rồi không ai thấy đâu."

Mắt Ngân nhìn Phong long lanh, như muốn đòi hỏi thêm, như muốn anh quỳ xuống liếm tiếp mà không dám nói, anh biết nhưng lơ luôn, hỏi: "Giờ anh nghĩ chắc em tự tin đi rồi đúng không em?"

Nàng liếc anh một cái nói: "OK, ông tướng, đi thì đi."

Hai anh em dắt xe ra khỏi cửa, nàng đeo cái khẩu trang kín mít mặt cho chắc ăn để không ai nhìn thấy. Thực ra ngày ngày em dâu đi làm toàn chồng chở hoặc taxi, cũng ít đi xe máy nên cũng khó có ai mà nhận ra nàng. Vừa lên xe ra khỏi khu vực nhà là nàng ôm eo Chấn Phong cứng ngắc, chắc là còn xúc động chuyện lúc nãy đây mà. Nói chung, phụ nữ rất là nhát, nhưng khi mà đã hứng thì còn liều hơn cả đàn ông, cái này Phong có kinh nghiệm với mấy cô bồ trước rồi. Lúc mới làm thì em dâu e ngại lắm, lúc đã phê rồi thì dù cho anh có mang nàng ra cửa sổ mà làm thì bảo đảm nàng vẫn không sợ.

Tất nhiên không thể đi loanh quanh khu vực quận A1 hay quận A2 được. Phong đã có plant sẵn, thẳng hướng Quận A16, khu du lịch BCR, khu này là khu chủ yếu nổi tiếng là bắn súng sơn, nhưng nó cũng có những trò chơi khác, có hồ bơi, có cảnh để ngắm và nhất là có nhà nghỉ luôn.

Tới BCR cũng khoảng 9h30 sáng, anh và Bích Ngân gửi xe, đi bộ tà tà vào trong, đoạn đường từ cổng vào trong khu nhà hàng và bãi cỏ cũng khá xa, hai người đi song song, cứ lâu lâu anh đi chậm lại để ngắm em dâu từ đằng sau lưng. Ôi, có ai tin được người phụ nữ xinh đẹp này chỉ mặc mỗi cái váy bên ngoài thôi chứ, và người đó thuộc về Phong hôm nay, nghĩ đến là anh lại nuốt nước bọt ừng ực.

Thường mọi người ra đây đi theo nhóm, ít đi hai người.

Hai anh em đi bộ lòng vòng khắp khu BCR để ngắm cảnh, ngắm sông, ngày thường nên du khách khá là ít, được nước làm tới, có một số chỗ rất vắng, Phong lấn tới, thò tay xuống bên dưới bóp mông Bích Ngân làm cô nàng la oai oái, dần dần nàng cũng quen với trò này, mà còn thích nữa, đi thì cứ đi, mà tới đoạn không có người là Phong lại thò tay vào bóp, lúc thì mông, lúc thì vú, lúc thì âm hộ... Cơn nứng hồi sáng của em dâu có vẻ đã quay lại, mắt nàng bắt đầu nhìn anh chồng lúng liếng hơn, lâu lâu sờ vào lỗ âm đạo của nàng đã thấy ướt hết rồi.

Phong dắt Bích Ngân ra khu vực nhà nghỉ, nói là để xem coi nàng có thích không, trưa thuê một cái để nghỉ trưa, bình thường khu vực này cũng có người, nhưng hôm nay vắng quá, nhân viên đâu hết rồi, mà không có phòng nào có người ở, anh vừa đi vừa hỏi nàng xem chỗ này OK không, nàng thì còn đang lơ tơ mơ, anh nói: "Anh chạy ra chỗ phía sau nhà nghỉ chút, anh mắc tè quá, em canh cho anh nha."

Nàng ậm ừ, đi cùng Phong ra phần phía sau của cái nhà nghỉ, chỗ này có một số lùm cây khá rậm, nếu có người thì chắc cũng thấy nhưng hôm nay vắng quá nên vào đó là hầu như không ai để ý, anh nói nàng đứng gần ở ngoài trong lúc anh đứng trong đái, nhưng thực sự anh có đái đâu, nhanh nhẹn kéo cái khóa quần, giãn cái dây nịt ra chút, kéo dương vật đang dựng đứng nãy giờ ra (anh cũng không mặc quần lót luôn nên rất dễ cởi) nhè nhẹ đi về phía Bích Ngân. Nàng thì nãy giờ vẫn tin thật đứng lấp ló canh cho Phong, anh đứng sau lưng, ôm chầm lấy nàng, miệng ghé vào tai nàng nói: "Anh có một bất ngờ cho em nè."

Thả hai tay ra, một tay anh kéo váy Ngân lên, một tay anh lựa thế cầm dương vật đâm vào trong lỗ âm đạo của Ngân một cái ót, nàng đã ướt nãy giờ rồi nên giờ đâm vào cực kỳ dễ, nàng la lên một tiếng, nhưng anh kịp bụm miệng nàng lại.

Ngân rên nhỏ: "Anh ơi, anh làm gì thế, ngoài kia người đầy, sao anh làm như vậy, có ai phát hiện bây giờ."

Phong không nói gì, chỉ liên tục nhấp ra nhấp vào, tay thì thò lên bóp vú nàng. Em dâu cứ ú ớ phản đối, tay thì đẩy ra, Phong thì ôm chặt vào và liên tục dập. Tiếng bạch bạch vang lên, nếu trong phòng bên trong mà có người chắc chắn người ta sẽ nghe được ngay. Ngân lúc này không còn quan sát gì được nữa, chống hai tay lên vách tường của nhà nghỉ, đứng ưỡn mông ra cho anh chồng dập, miệng thì liên tục rên la ú ớ. Đằng xa xa, thấy có đứa nhân viên nhà nghỉ đang tiến lại từ xa. Chắc lúc nãy nó thấy hai người đi xem nhà nghỉ chắc tới hỏi thăm đây mà.

Phong thấy không còn thời gian nữa, mà em dâu thì có vẻ không còn biết gì nữa rồi, anh tăng tốc dập liên tục, liên tục, và bắn hết mọi thứ tinh túy vào trong âm đạo nàng, vừa bắn hết xong vội kéo quần lên, kéo váy nàng xuống, nói: "Em, có người ra kia."

Ngân như chợt bừng tỉnh, vội kéo váy, sửa tóc lại, đi ra cùng Phong.

Con bé nhân viên tới, nhìn hai người có vẻ ngạc nhiên, Phong thì có vẻ bình thường, Ngân thì mặt đỏ như gấc, quần áo thì xộc xệch. Nó hỏi: "Anh chị cần thuê phòng phải không, để em dắt anh chị đi xem."

Đi một một hồi, thấy cái phòng cuối cùng mà Phong đứng dựa vào lúc nãy là có vẻ ổn nhất, thôi thì thuê luôn, để có chỗ cho em dâu nghỉ trưa. Anh nói với con bé: "Giấy tờ của anh đây, em ra làm thủ tục cho anh nhé, anh chị lấy phòng này, 15 giờ tụi anh sẽ trả phòng, giờ đưa chìa khóa phòng cho anh để anh chị nghỉ một chút, đi nãy giờ mệt quá."

Con bé nghe vậy cũng gật đầu và đi ra, đóng cửa lại. Dưới chân em dâu, hai dòng tinh trắng đục đục đang chảy từ từ xuống sàn nhà.​
 
Chương 17: Chèo xuồng

Con bé nhân viên vừa đi khỏi thì em dâu vội chạy vào toilet, cởi váy áo ra và dội nước cho sạch. Vừa ra nàng la liền: "Anh đó, liều quá, em chỉ có một bộ váy này thôi, mà không có đồ lót nữa, anh làm sao thì làm, không là dơ là không có gì cho em mặc về đó."

Phong cười cười nói: "Anh biết, nhưng em có thích không?

Nói rồi anh cười hi hi.

Bích Ngân e thẹn gật đầu: "Liều thì liều thiệt nhưng mà thích quá anh, giống như ăn trái cấm vậy, cảm giác thật là tuyệt."

Em dâu hoàn toàn trần trụi vì cái váy của nàng đã treo lên, chỉ quấn quanh mình một cái khăn, Phong cũng cởi quần áo, leo lên giường, đắp mền nói với em dâu: "Chắc em mệt rồi, lên ngủ với anh nhé, ngủ không mặc quần áo cho nó tình cảm."

Nàng nguýt: "Ôi dào, lợi dụng thì có, tình cảm gì."

Hai anh em nằm ôm nhau thiếp đi.

Phong tỉnh dậy lúc khoảng 11 giờ 30 phút trưa, em dâu cũng tỉnh theo anh, vì giấc sáng nên ngủ ít, nàng hỏi: "Giờ làm gì anh, giờ đi ăn cơm cũng chưa đói mà chơi thì chơi gì nữa anh."

Phong trả lời: "Em mặc váy vào, đội nón đi, ra đây anh với em chơi trò này vui lắm."

Dắt nàng đi thẳng ra bến thuyền, nàng chưa kịp nói gì thì Phong đã nói ngay với chú giữ xuồng cho thuê: "Cho cháu thuê một chiếc xuồng, bơi ra sông khoảng nửa tiếng thôi."

Chú giữ xuồng đi xuống mở dây xuồng ra, em dâu thì nhìn anh chồng như muốn nói gì đó, hay muốn phản đối gì đó mà anh chồng của nàng cố tình lơ luôn.

Chú giữ xuồng giữ tay Chấn Phong xuống xuồng trước, sau đó dìu Bích Ngân xuống luôn. Cảnh tượng thật tức cười, vì nàng mặc váy nên không dám cử động mạnh sợ nó tốc lên là thấy hết, chú giữ xuồng thì cứ chăm chăm vào việc dìu nàng, Phong ngồi bên dưới lâu lâu còn thấy nguyên cái mông nàng lòi ra, nàng thì cố gắng cẩn thận hết mức để ngồi vào xuồng.

Phong hỏi em dâu: "Em biết chèo không?"

Ngân trả lời: "Sợ muốn chết đây, em đâu biết chèo, em tưởng anh biết."

Anh cố tình nói: "Lần trước anh đi với bạn ở đây, nó rớt xuống nước ướt hết cả quần áo. Em coi chừng đó, ngồi yên lặng, nghe lời anh, không là rớt xuống thì ướt hết là coi như ai cũng thấy hàng của em đó nha."

Nàng hét lên: "Trời ơi, bị anh lừa rồi."

Nhưng nàng cũng không biết làm gì hơn ngoài việc ngồi yên lặng để Phong chèo ra xa. Trên bờ mọi người có thể thấy hai người đang chèo xuồng như bình thường, nhưng ở dưới nàng và anh ngồi đối diện nhau, chỉ cần một cử động nhỏ của chân nàng là anh có thể thấy hết âm hộ xinh mơn mởn của nàng. Nàng thì thấy anh cứ lo liếc nhìn thì la: "Lo chèo đi, lật bây giờ."

Phong trả lời: "Tại em sexy quá mà lại lấp ló, làm anh cứ phải nhìn hoài, làm mất tập trung. Thôi em mở ra cho anh xem luôn đi, chắc anh sẽ tập trung hơn.”

Ngân giơ nắm đấm lên như muốn đấm anh trai của chồng mình một phát nhưng vẫn ngoan ngoãn dạng hai chân ra. Ôi, cái cảm giác chèo xuồng với một cô gái xinh đẹp mà không mặc quần lót dạng ra cho Phong xem thì thật là Yomost. Phong cố tình chèo chậm nhất có thể để được tận hưởng khoảnh khắc này.

Anh lại nói tiếp: "Em không có việc gì làm, thôi thì cứ tưởng tượng anh đang liếm em đi nhé."

Nàng trả lời: "Sao mà tưởng tượng được anh? Em đâu biết."

Anh nói: "Thì em lấy tay xoa âm hộ và tưởng tượng, không có gì là khó đâu em."

Ngân có vẻ cũng chịu đèn rồi, liếc ngang liếc dọc xong tay không chống xuống xuồng nữa mà đưa vào trong, xoa âm hộ xinh đẹp nhè nhè nhẹ nhẹ. Và từ lúc này có vẻ em dâu đã buông xuôi, không thèm để ý gì nhiều, cứ liên tục xoa nhẹ lỗ âm đạo và rên. Phong từ từ chèo xuồng trở về bến, mặt anh đối diện với bến thuyền, còn em dâu thì xoay lưng lại, có vẻ nàng vẫn chưa biết mình đang về bến cho đến khi nghe tiếng của chú giữ xuồng cất lên: "Về rồi hả mấy cháu."

Nàng giật nảy mình, tay buông âm hộ ra, cầm hai thành xuồng định đứng lên nhưng bất ngờ quá nên nghiêng qua nghiêng lại, ngã cái ào xuống nước kéo theo luôn cả anh chồng ngã nhào xuống luôn.

Trên bờ, lúc này cũng chỉ có chú giữ xuồng vội đưa cái cây ra cho Ngân và Phong nắm, nói: "Hai cháu sao không cẩn thận thế, may là chỗ này nông, nắm cái cây này rồi đi vào nè."

Hai đứa ướt như chuột lột lần lượt được chú dắt vào trong bờ, Phong đi lên trước, em dâu đi lên sau. Nhưng tới phiên nàng thì chú giữ xuồng ớ lên một tiếng ngạc nhiên.

Thì ra quá bất ngờ và sốc vì rớt xuống nước, áo Ngân bị lệch hẳn sang một bên lòi cả một núm vú ra, còn váy phần bên dưới thì dính cả và người, dưới ánh nắng buổi trưa, thấy rõ cả từng sợi lông cứng đâm ra khỏi cái váy, phần ngực còn lại cũng lồ lộ dưới ánh nắng ban ngày. Ông chú kéo nàng lên xong nhìn nàng không chớp mắt, có lẽ chưa bao giờ ông thấy cảnh tréo ngoe như thế này.

Nàng quá bất ngờ và quê độ, giật tay khỏi người ông chú, chạy thẳng về phía phòng nghỉ, còn Phong thì cười cười lí nhí cảm ơn.​
 
Chương 18: Em đâu có giận

Phong lấy vội cái nón em dâu làm rơi rồi anh vội chạy theo nàng. Vừa vào phòng thì Bích Ngân đã vào phòng tắm rồi, anh ngồi ngay ghế, nghe tiếng xối nước bên trong mà sợ nàng giận nên anh đánh liều lên tiếng: "Em ơi, em có sao không? Thấy em chạy về nhanh quá làm anh lo em bị gì."

Ngân nói vọng ra: "Bị gì mà bị, quê quá mà, ổng thấy hết, lo mà chạy về chứ còn đứng đó show hàng à."

Phong nói tiếp: "Vậy em không giận anh hả? Anh cứ tưởng em giận, hihi."

Nàng trả lời: "Hơi sợ thôi chứ giận gì, tai nạn thôi mà, nhưng mà vui."

Chấn Phong được nước ra gõ cửa phòng tắm: "Em ơi, em đang vui, vậy cho anh vào tắm với em nhé, người anh ướt hết rồi, sợ cảm."

Tiếng nước chảy đã ngừng, giây lát Bích Ngân mở cửa ra, khắp người nàng đang phủ trắng một lớp xà bông tắm nhưng không thể che hết cặp vú lớn và phần dưới đen thui, Phong nhìn không chớp mắt.

Nàng la: "Thay đồ đi, tắm mà nhìn gì, nhanh lên không em đổi ý nè."

Thế là Phong lật đật thay đồ ra, cởi cái quần jean và cái áo thun ướt nhẹp ném vào một góc, dương vật thì cứng nhổng cả lên, em dâu nhìn mà cười hoài.

Hai anh em tắm cho nhau, xoa bóp cho nhau, kích thích nhau trong phòng tắm. Được một lúc chịu hết nổi, Phong tính đưa dương vật của mình vào lỗ âm đạo của Ngân thì bị nàng cản lại: "Từ từ anh, làm trong này trúng gió đó, với lại vừa nhúng nước, anh chắc đói rồi, em không muốn anh bị xỉu đâu. Giờ tìm cách nào order đồ ăn chứ em đói lắm rồi nè."

Phong lau người rồi quấn khăn bước ra còn em dâu ngồi lại dùng nước nóng giũ sạch hai bộ quần áo của hai người. May quá, lúc này nhà hàng vắng nên đồng ý mang vào phòng. Phong gọi mấy món cơm quen thuộc vào cho nhanh, lúc mang đồ ăn vào phòng, con bé phục vụ cứ nhìn Phong chằm chằm, chắc tưởng anh vừa mới "ấy ấy" đây mà, với lại anh chỉ quấn độc cái khăn tắm mà tiếp con bé. Bên trong phòng tắm thì tiếng nước cứ róc rách.

Con bé vừa đi thì em dâu cũng quấn khăn đi ra, cầm hai bộ quần áo treo lên móc, lấy hai cái quạt chính trong phòng hướng thẳng về mấy bộ quần áo bật số lớn nhất. Hai anh em không có quạt nóng, nên phải mở toang cửa sổ ra. May là hôm nay không có khách, nên cũng không ai nhìn, chứ không thì cảnh tượng thật tức cười. Hai người nam nữ, chỉ quấn mỗi cái khăn, ngồi ăn cơm bên cạnh cửa sổ nhìn ra sông.

Ngân vừa ăn vừa nói: "Hôm nay vui thật, mặc dù lấy chồng rồi nhưng chưa bao giờ em thấy vui như hôm nay, cũng hứng như hôm nay."

Anh sợ nghe lầm, hỏi lại nàng: "Hứng hả em? Anh có nghe nhầm không?"

Nàng cười: "Là em thích làm chuyện đó một cách thực sự ấy, nhất là lúc ngồi trên xuồng, chỉ tiếc là lọt xuống nước làm em tiêu tan hết cơn hứng khởi. Nhưng hôm nay thực sự em vui lắm, chút nữa em sẽ lại trả công cho anh, giờ thì ăn cơm đi."

Nghe em dâu nói câu đó, thực sự Phong không thể nào ăn tiếp được, cơm nó cứ nghẹn nghẹn ở cổ họng, anh chỉ muốn nàng trả công ngay thôi. Ráng được chút nữa cũng ăn xong, mà dương vật thì cứ ngỏng lên dưới lớp khăn mỏng, nàng thì cứ ngồi nhìn cười cười. Ăn xong, gom hết đĩa bỏ ra trước cửa phòng, Ngân lại vào toilet nói vọng ra: "Anh ơi, anh dẹp cái bàn đi, còn lại hai cái ghế thôi anh em mình ngồi ngắm cảnh, đợi em đánh răng súc miệng chút."

Nghe lời, Chấn Phong khiêng cái bàn nhỏ đi vào bên trong, chỉ để lại hai cái ghế dựa bên cửa sổ, em dâu bước ra, trên người không một mảnh vải, mỉm cười nhìn Phong, anh chỉ biết trân người nhìn lại, không biết nói gì. Nàng mở lời: "Ngồi yên đó, để em trả công."

Bích Ngân bước tới chỗ cửa sổ, sụp người xuống vì sợ người ta thấy, ngồi xuống ngay bên cạnh Phong, ngước lên nhìn anh nói: "Anh biết em trả công thế nào rồi chứ gì."

Phong mỉm cười nhắm mắt lại.

Em dâu nhẹ nhàng kéo cái khăn của anh chồng rớt ra, dương vật hùng dũng nãy giờ được xổ tung ra như cái lò xo. Nàng nhìn nó trìu mến rồi bắt đầu liếm láp bú mút. Mới chỉ hôm qua mà giờ nàng làm tốt quá, đúng là có TÂM mà.

Ngân liếm hai bên đùi Phong, hai hòn tinh hoàn, liếm láp thân dương vật rồi mới bắt đầu từ từ ngậm cái miệng ấm nóng ẩm ướt vào dương vật và từ từ đưa lên đưa xuống.

Anh thì cố gắng làm như đang ngắm cảnh thật để có ai đi ngang thì không nghi ngờ, bên dưới em dâu vẫn không ngừng "hành hạ" anh, lúc nhanh lúc chậm, lúc trong lúc ngoài, lúc ướt lúc khô. Chỉ cần ai ra đứng ngay cửa sổ thì thấy ngay bên trong là hai con người trần trụi, một người đang sung sướng, một người đang phục vụ tận tình. Còn nhìn xa thì cứ như một người cởi trần ngồi bên cửa sổ ngắm sông.

"Cao cao bên cửa sổ, có người BJ cho ta." Chấn Phong cất tiếng hát trong tim.

Được một lúc chịu hết nổi, anh kéo nàng đứng lên, hôm say đắm vào đôi môi chăm dương vật anh nãy giờ. Xoay em dâu lại, hai tay nàng chống lên thành cửa sổ, Phong đứng từ đằng sau, nhét dương vật vào trong lỗ âm đạo của nàng, Ngân hơi rên nhẹ vì chưa có nước nhờn, chắc là nàng hơi rát.

Nhưng chỉ ít giây sau, mọi chuyện ổn cả, dâm thủy bắt đầu về, dương vật của Phong bắt đầu trơn bóng, ướt át theo từng nhịp dập, em dâu lúc này cũng chẳng biết sợ là gì, mặt thì vẫn nhìn ra cửa sổ, có lúc nhắm lại luôn, miệng thì rên ư ử theo mỗi nhịp dập của anh chồng, hai tay Phong bóp cặp vú đang nảy tưng tưng lên vì tốc độ dập của anh.

Cả căn phòng chỉ nghe tiếng máy quạt vù vù và tiếng dập bạch bạch đầy dâm dục, Ngân chịu hết nổi la lên: "Anh ơi! Em sướng quá, anh làm em sướng thật đó, em thích ngày hôm nay lắm, dập nhanh vào anh."

Như được tiếp thêm sinh lực Phong lấy hết sức bình sinh dập liên tiếp gần hai mươi phát nữa trước khi bắn toàn bộ tinh khí vào bên trong nàng. Người nàng cũng giật giật liên hồi, bên dưới co bóp làm thốn cả dương vật của anh, nàng rên ư ử ra vẻ mãn nguyện lắm.

Bất chợt, có tiếng va chạm bát đĩa vang lên làm Phong hết hồn, đẩy em dâu sát vào trong chồm ra cửa sổ nhìn về hướng cửa chính, chỗ mà để bát đĩa ăn xong lúc nãy. Nhỏ nhân viên lúc nãy đang lui cui để bát đĩa vào cái khay để mang về nhà hàng. Anh vội thụt lẹ vào trong, không biết nãy giờ nó có nghe thấy không nhỉ, có có thấy gì không.

Mà thôi kệ mặc xác hy vọng nó chỉ mới vừa ra đây làm anh hú hồn.

Quay vào trong, Bích Ngân lấm lét hỏi: "Gì vậy anh?"

Anh đáp: "Con bé nhân viên nó ra lấy chén bát thôi em, không sao đâu."

Nàng nói: "Lỡ nó nghe thấy hết thì sao?"

Phong cười: "Nghe thì cũng nghe rồi, thấy thì cũng thấy rồi, có sao đâu em, lần sau mà biết nó rình, anh mở cửa gọi nó vào luôn."

Em dâu lấy tay đấm anh thùm thụp: "Anh quá hư luôn, giờ em mới thấy anh quá hư."

Anh cười: "Thôi nằm nghỉ chút đi rồi về."

Nói rồi anh ra khép cái cửa sổ lại, vào trong, trần trụi nằm cùng em dâu, thiếp đi tự lúc nào không biết.

Tỉnh dậy đã gần 15 giờ 30 phút chiều, chết mất, phải về thôi.

Anh vội ba chân bốn cẳng thay hai bộ đồ vẫn đang ướt rồi chạy ra trả phòng, lúc ra còn nhìn thấy con nhỏ nhân viên lúc nãy nó nhìn anh và em dâu hoài, chắc chắn là nó đã thấy lúc nãy rồi. Nhưng lúc này không phải lúc để ý, hai anh em vội ra bãi xe lấy xe máy chạy thẳng về nhà.

Hai bộ đồ vẫn ướt nhem, ngồi trên xe thật là khó chịu, nó cứ rít rít ướt ướt, nhất là bộ váy của em dâu và cái quần jean của Phong.

Vừa chạy đến cổng nhà em dâu, định bụng chở nàng chạy thẳng vào nhà, bất chợt thấy có gì lạ lạ, thấy cổng mở hé, anh chưa kịp nói gì thì em dâu đã xuống xe, mở cái cổng ra, bên trong chiếc xe của thằng em trai anh đậu ở sân tự lúc nào.

Anh nghĩ: "Ủa, lúc nãy nó còn trong gara mà, hay thằng em mình về rồi."

Đang mải suy nghĩ thì thấp thoáng thấy bóng em trai ở xa xa đang đi tới, anh vội núp ngay vào bên cạnh cổng, tim đập thình thịch.​
 
Chương 19: Đóng kịch

Khỏi phải nói, cảm giác bị phát hiện khi đang làm chuyện tội lỗi gì đó có thể khiến con người cứ gọi là bủn rủn, giờ mà thằng em trai thấy anh nó với vợ nó thì không biết giải thích sao.

Ngân quay sang, mặt lạnh, nói nhỏ: "Anh đứng yên đó, đừng di chuyển."

Rồi nàng bước ngay vào nhà, trước khi em trai Phong kịp đi ra, nàng nói nhanh: "Ủa, anh về hồi nào thế? Em tưởng anh mai với về nên tranh thủ ra ngoài chơi chút."

Chồng nàng trả lời: "Anh thấy em ốm, nên về trước xem sao, em khỏi rồi à?"

Ngân trả lời: "Ah, mấy hôm nay chị người làm lại bận việc đi về, may là có anh Phong ghé qua giúp nấu cháo và chở em đi khám nên hết bệnh nhanh, chắc là giờ này anh ấy lo xử lý công việc riêng rồi."

Nàng khoác tay chồng mình tình tứ đi vào nhà, Phong liếc vào trong thấy dáng em dâu đi với chồng nàng thật là tình cảm, giống như sắp thưởng cho chồng nàng sau bao ngày xa cách, nào ai biết bên trong cái váy không có gì hết, không biết Phạm Chấn Khang - em trai anh có phát hiện ra không, nhất là cái váy vợ nó thì đang ướt nữa chứ.

Thôi kệ, đợi hai vợ chồng em dâu đi khuất, anh vội lái xe chạy đi chỉ để không muốn thấy hình ảnh ấy.

Lái xe dạo phố một hồi trở về tới nhà cũng hơn mười bảy giờ chiều, về tới Phong thấy em dâu đang lui cui trong bếp, đã thay bộ váy mặc ở nhà, qua lớp vải thì thấy tất nhiên nàng đã mặc đồ lót rồi.

Chấn Khang thì đang ngồi đọc báo. Phong chào: "Ủa Khang, em về sớm thế, nghe vợ em nói mai em mới về, anh mới vừa xong công việc."

Khang ngước lên trả lời: "Ồ, nhờ anh mà có người chăm bệnh cho vợ em, em có nghe Ngân nói, thôi vào đây uống với em vài lon đợi vợ em nấu cơm ăn rồi về nha."

Phong ậm ừ ái ngại.

Cả buổi tối hôm đó, uống bia, ăn cơm không dám manh động, không dám giỡn nhiều, đúng là có tật giật mình, thằng em trai hỏi Phong câu nào thì anh cũng chỉ trả lời cho qua chuyện, lâu lâu liếc mắt nhìn em dâu, nàng thì cứ như không có chuyện gì, cứ cười nói gắp đồ ăn, âu yếm chồng mình như không có chuyện gì, làm cho anh đỡ lo, mà cũng hơi ghen ghen, ai đời người mà anh đầu ấp tay gối mấy hôm nay giờ lại thuộc về người khác rồi.

Uống được hơn năm lon, cũng hơi sương sương, lúc này mới dám liếc Bích Ngân nhiều hơn, nhưng nàng vẫn tỏ ra lạnh lùng như không có gì. Được một lúc, thấy cũng không có gì hơn, Phong đứng lên chào vợ chồng em dâu đi về.

Chấn Khang còn ra tận cửa tiễn và nói: "Cảm ơn anh đã qua hỗ trợ cho vợ em, hôm nào em đi công tác, nhờ anh rảnh thì qua giúp vợ em mỗi khi em ấy cần nhé, nhà cũng ít người, nhiều khi em đi nhiều cũng lo lắm."

Phong chớp ngay cơ hội đồng ý liền và biết ngay là em trai không hề biết gì và nghi ngờ gì hết. Nhìn qua em dâu thấy nàng cũng có vẻ đang cười.

Trên đường về người vẫn lâng lâng, anh không ngờ trải qua ba ngày thần tiên như thế, và có thể nhiều ngày nữa. Tự nhiên anh mỉm cười một mình.

Cả hai ngày cuối tuần đó Phong ngủ vùi trong nhà, chẳng muốn đi đâu chơi, lúc nào cũng mong tới thứ hai để đi làm để được gặp em dâu, được nhìn thấy nàng, để biết được rằng ba ngày qua không phải là mơ, trong đầu có cả trăm câu hỏi, nào là không biết nàng có lơ anh không, không biết có cắt đứt với anh không sau khi chồng nàng về, rồi cư xử với mình ra sao ở công ty… bla… bờ lô…

Rồi thứ hai cũng đến, có lẽ chưa bao giờ Phong háo hức đi làm như vậy, sáng đi thật sớm, tám giờ ba mươi là anh đã có mặt ở công ty rồi, bình thường toàn 9 giờ hoặc 9 giờ 30 phút mới có mặt. Tới nơi, cả văn phòng vắng tanh, chưa ai xuất hiện. Bình thường Ngân đi rất sớm mà cũng chẳng thấy nàng trong phòng nàng. Phong ngẫm nghĩ: "Ủa, có chuyện gì vậy nhỉ?"

Mọi người cũng lục đục kéo vào công ty, chỉ có Ngân là chẳng thấy đâu. Mười giờ, rồi mười một giờ, rồi qua giờ trưa vẫn không thấy nàng.

Hết chịu nổi, Phong lấy smartphone gọi cho nàng, vừa nghe tiếng chuông bên Ngân reo, máy tắt cái bụp, ủa, sao nàng tắt máy nhỉ. Hay là không muốn gặp Phong, hay là nàng lại bị bệnh lại do ngâm nước hôm đi với anh.

Rồi Phong lại gọi lại lần nữa, nàng vẫn tắt máy. Tới 15 giờ chiều, anh đang ngồi làm thì Bích Ngân xuất hiện, hôm nay nàng mặc một bộ váy công sở trông rất trang trọng và lịch sự. Nàng không thèm liếc qua chỗ Phong chút nào, đi thẳng vào phòng đóng cửa lại. Một lúc sau, điện thoại bàn chỗ anh làm việc reo lên: "Anh à, vào phòng em hỏi cái này."

Phong nghe xong mừng quá lật đật chạy vào chào em dâu thì đập vào mắt anh là một khuôn mặt nghiêm nghị không kém phần xinh đẹp nhìn anh hỏi: "Sao lúc nãy anh gọi em hoài vậy?"

Anh lí nhí: "Tại anh tưởng em giận gì anh hoặc em bị bệnh lại nên anh lo thôi."

Nàng dịu giọng nói: "Anh à, mấy ngày qua chuyện của anh với em không phải là chuyện đùa đâu, nó cũng rất nguy hiểm đó, anh thấy hôm nọ suýt bị chồng em bắt gặp rồi. Em yêu em trai anh rất nhiều và không muốn mất người chồng tốt như vậy đâu, em cũng rất quý anh và anh cũng rất tốt với em, nhưng quan hệ của chúng ta rất nhạy cảm, quan hệ công việc rất nhạy cảm nên anh không thể nào cứ liên lạc khơi khơi với em được, em không chấp nhận đâu."

Anh chống chế yếu ớt: "Nhưng anh cẩn thận mà."

Ngân lại nghiêm nói: "Đúng là phải cẩn thận, nhưng phải cẩn thận hơn nữa, từ bây giờ anh tải phần mềm Telegram rồi tạo một nick trên đó đi, chỉ có add một mình em thôi, mình sẽ nói chuyện chủ yếu trên đó, hạn chế nói chuyện trong công ty, trong công ty em vẫn như là sếp của anh và em vẫn sẽ la anh khi anh bị lỗi. Chỉ qua nhà em khi chồng của em nhờ, đừng cố chủ động qua nhiều, giờ em cũng không muốn anh với em làm chuyện đó ở nhà em nữa, em thấy rất có lỗi với chồng em. Giờ chúng ta chỉ gặp ở ngoài, lúc cả hai đều rảnh thì anh tìm một chỗ nào kín đáo đi. Bây giờ anh ra đi, khi nào tạo xong nick thì báo cho em biết để em add anh vào, từ giờ coi như là quan hệ công việc nhé."

Chấn Phong trả lời và cười: "Vậy là em vẫn cho phép anh được gần em rồi, sao cũng được, anh chiều hết."

Nàng hơi cười nhưng vẫn nghiêm nghị: "Được rồi, anh đi đi, lát nói chuyện sau."

Phong đi ra mà lòng lâng lâng, cứ cười thầm cả buổi, báo hại chẳng làm được việc gì ra hồn, đồng nghiệp ngồi bên cạnh cứ hỏi có phải yêu rồi không, anh cũng cười cười ra vẻ đồng ý, mắt thì lâu lâu liếc vào phòng em dâu.

Phải nói Bích Ngân "pro" hơn anh nhiều, từ ngày hôm đó, ngoại trừ lúc chat Telegram ra, nàng tuyệt đối không có vẻ gì khác lạ với anh, lâu lâu còn trừng mắt mỗi khi anh có vẻ lả lơi hoặc sáp vào người nàng.

Phong cố lựa một khách sạn tương đối đẹp và sạch sẽ để hẹn hò với nàng vì còn có thể so với nhà của nàng chứ, khách sạn mà bèo bèo thì còn thua xa cả nhà em dâu.​
 
anime sex
cliphot
Back
Top