Tuyệt vời. Chắc sắp kết rồi ah


Đúng rồi bác, mình cũng đang lên khung song song truyện mới luôn rồi

Cũng có ý tưởng cho part 2 của Căn biệt thự

Thú thực là viết hơi nhiều sex quá chắc part 2 mình sẽ cố gắng đầu tư thêm vào cốt truyện :D
 
Đúng rồi bác, mình cũng đang lên khung song song truyện mới luôn rồi

Cũng có ý tưởng cho part 2 của Căn biệt thự

Thú thực là viết hơi nhiều sex quá chắc part 2 mình sẽ cố gắng đầu tư thêm vào cốt truyện :D
Em nhớ em Chi quá bác cho em ý quay lại được không :D
 
Em nhớ em Chi quá bác cho em ý quay lại được không :D

Haha thanks bác. Em Chi là nhân vật mà mình cũng rất thích

Thật ra bản thảo cũ mình viết được thêm đc 6 7 chương và hết phần 1 của Dục Vọng rồi.

Phần 1 em nó khám phá Dục vọng bản thân, rồi tiến vào 1 thế giới khác đầy âm mưu và quyền lực thì truyện ko còn là Dục Vọng như ban đầu nữa nên mình tạm dừng lại.
 
Haha thanks bác. Em Chi là nhân vật mà mình cũng rất thích

Thật ra bản thảo cũ mình viết được thêm đc 6 7 chương và hết phần 1 của Dục Vọng rồi.

Phần 1 em nó khám phá Dục vọng bản thân, rồi tiến vào 1 thế giới khác đầy âm mưu và quyền lực thì truyện ko còn là Dục Vọng như ban đầu nữa nên mình tạm dừng lại.
Em thì lại khá thích phần sau của câu chuyện, khi mà quyền lực và âm mưu hiện lên thì em Chi thực sự là mẫu người e rất thích và ngưỡng mộ.
Thực sự thích cách bác dẫn dắt câu chuyện nên là vẫn mong bác sẽ post nốt phần 1 cho trọn vẹn, còn đâu vẫn là quyết định của bác và em luôn ủng hộ vì thực sự bác đã làm em rất thích phần truyện đã post rồi!
 
Em thì lại khá thích phần sau của câu chuyện, khi mà quyền lực và âm mưu hiện lên thì em Chi thực sự là mẫu người e rất thích và ngưỡng mộ.
Thực sự thích cách bác dẫn dắt câu chuyện nên là vẫn mong bác sẽ post nốt phần 1 cho trọn vẹn, còn đâu vẫn là quyết định của bác và em luôn ủng hộ vì thực sự bác đã làm em rất thích phần truyện đã post rồi!

Cảm ơn bác, thật ra mình cũng còn nhiều trò điên rồ nữa cho em Chi trải nghiệm và thể hiện bản thân.

Nhưng mà khi bắt đầu có quyền lực và âm mưu đan xen thì phải có 1 câu truyện, 1 post twist xứng đáng.

Cơ mà phân đoạn Khoa lại là phân đoạn mình thích nhất, khi mà Chi có dịp sử dụng tài năng của cô gần như trọn vẹn.

Hy vọng bác sẽ còn ủng hộ các tác phẩm tiếp theo của mình.
 
@hiepsichimung
Đúng rồi bác, mình cũng đang lên khung song song truyện mới luôn rồi

Cũng có ý tưởng cho part 2 của Căn biệt thự

Thú thực là viết hơi nhiều sex quá chắc part 2 mình sẽ cố gắng đầu tư thêm vào cốt truyện :D
Cần thêm ý tưởng truyền cảm hứng khi đọc nhập tâm hơn nữa. Cốt truyện quá tuyệt vời. Đôi lúc sex nhiều quá cũng không hay .
 
CHƯƠNG 18:

Gần một năm đã trôi qua.

Dự án thành công rực rỡ, mang lại cho tập đoàn nhà họ Dương một vị thế chưa từng có. Bầu không khí trong căn biệt thự cũng trở nên vui vẻ, rộn ràng hơn hẳn. Trung tâm của niềm vui đó là Hoàng An, con trai đầu lòng của Vy và Minh, một cậu bé kháu khỉnh đã được gần ba tháng tuổi.

Giờ đây, Vy là mẹ của người thừa kế tương lai, vị thế vững chắc không ai có thể lay chuyển. Cô đã tìm thấy một sự bình yên kỳ lạ trong vai trò mới. Minh, trong niềm hạnh phúc tột cùng của một người lần đầu làm cha, chăm sóc hai mẹ con hết mực. Ông Tiến đóng vai một người ông nội mẫu mực. Mối quan hệ của cô và Linh cũng đã trở nên thân thiết như chị em thực sự, và Linh yêu thương Hoàng An vô điều kiện.

Một buổi chiều đẹp trời, Vy và Linh đang ngồi cùng nhau trong phòng khách. Không khí thật sự yên bình. Linh đang bế bé An, khéo léo dỗ dành cậu bé trong vòng tay mình, những ngón tay thon dài của cô nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tơ của đứa trẻ. Ánh nắng vàng ươm nhảy múa trên sàn gỗ.

Linh ngắm nhìn gương mặt say ngủ của đứa cháu, rồi mỉm cười, một nụ cười chân thành, ấm áp và hiếm hoi, không một chút toan tính.

"Trộm vía, thằng bé càng lớn càng nét," cô nói khẽ, giọng đầy trìu mến. "Nhìn kỹ thì thấy có nét của cả Minh và Cha nữa. Đôi mắt này giống hệt Minh hồi bé, nhưng cái cằm này thì đúng là của Cha rồi."

Vy mỉm cười đáp lại, lòng dâng lên một cảm giác bình yên thực sự.

Linh vẫn tiếp tục ngắm nhìn đứa bé. Bất chợt, cô ngước lên nhìn Vy, nụ cười vẫn còn đó nhưng ánh mắt có một sự tò mò tinh quái, gần như của một người bạn thân đang chuẩn bị hỏi một bí mật.

"Này..." cô nói khẽ, ghé sát lại gần Vy hơn một chút, giọng đầy ẩn ý. "Chị tò mò thôi nhé... Thằng bé An... rốt cuộc là của Minh hay của Cha vậy?"

Câu hỏi đó, dù được gói trong một giọng điệu bông đùa, vẫn giáng một đòn mạnh vào Vy. Sống lưng cô lạnh toát, tim như hẫng đi một nhịp. Cô cảm thấy chột dạ, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại, cố gắng nặn ra một nụ cười trông thật tự nhiên.

"Tất nhiên là của Minh rồi chị. Em là vợ anh ấy mà."

Nghe vậy, gương mặt Linh tươi tỉnh hẳn rồi cô liền một nụ cười chân thành và nhẹ nhõm.

"Của Minh à? Tốt quá! Thật lòng mà nói, chị cũng mong là của Minh hơn. Chị nghĩ Cha cũng sẽ vui vì điều đó. Thằng bé cuối cùng cũng có người nối dõi rồi."

Linh đột nhiên tỏ ra hào hứng. "Nói đến giống nhau, để chị cho em xem cái này." Cô cẩn thận đặt bé An vào lại trong nôi, rồi đứng dậy. "Chờ chị một lát, chị đi lấy cuốn album cũ."

Trong lúc chờ Linh, Vy nhớ lại đêm sau buổi lễ. Cô khao khát được bên ông Tiến, được ông an ủi, lấp đầy. Trước khi đến phòng ông, cô đã đứng trước gương trong phòng tắm, nhìn chằm chằm vào vỉ thuốc tránh thai trên tay. Sau một hồi im lặng, cô dứt khoát ném nó vào thùng rác.

Linh quay trở lại với một cuốn album ảnh cũ kỹ, bìa bọc nhung đã sờn, phá tan dòng hồi tưởng của Vy.

Cô lật đến một trang có những tấm ảnh cũ. "Đây này. Chị với Minh hồi bé," cô nói, giọng đầy hoài niệm. "Hồi đó hai đứa bọn chị giống nhau đến mức, mấy cô giúp việc cũ còn kể thỉnh thoảng còn nhầm."

Cô chỉ vào một tấm ảnh, bật cười khe khẽ. "Bà ấy còn nói đùa, nếu cho Minh mặc váy rồi trang điểm lên, chắc chẳng ai nhận ra đâu là chị, đâu là nó... Chắc tại vì là chị em song sinh nên mới giống nhau như vậy."

Linh nhìn sang chiếc nôi, ánh mắt đầy mong chờ. "Hy vọng thằng bé An sau này cũng sẽ đáng yêu như hai đứa chị hồi nhỏ."

Vy sững người lại. Nụ cười trên môi cô đông cứng. Song sinh?

Lời của Ông Tiến vang vọng lại trong đầu cô, rõ mồn một như mới hôm qua: "Linh chỉ là con nuôi”

Cô kìm nén cú sốc, quyết tâm tìm ra toàn bộ sự thật. Cô nắm lấy cơ hội, giả vờ tò mò và ngưỡng mộ.

"Em ngưỡng mộ chị thật sự. Chị đã phải hy sinh quá nhiều... Vậy... lần đầu tiên của chị với Cha... chắc là khó khăn lắm nhỉ?"

Linh, đang trong tâm trạng vui vẻ, không một chút phòng bị. Ánh mắt cô lấp lánh một niềm tự hào.

"Khó khăn gì đâu em. Đó là ngày hạnh phúc nhất đời chị. Năm đó chị mới mười ba tuổi..."

Mười ba tuổi.

Con số đó giống như một tiếng chuông rè, vang lên và kéo dài vô tận trong đầu Vy, át đi mọi âm thanh khác. Thế giới xung quanh cô như chậm lại. Cô vẫn thấy miệng Linh đang mấp máy, vẫn thấy nụ cười hạnh phúc trên gương mặt cô ấy, nhưng không còn nghe thấy gì nữa.

Trong tâm trí cô, hai hình ảnh đang va chạm vào nhau một cách dữ dội. Một bên là hình ảnh Ông Tiến, người đàn ông ấm áp, là "Ngôi Nhà" duy nhất của cô. Là vòng tay vững chãi đã che chở cô, là người mà cô yêu. Bên còn lại là con số mười ba. Một đứa trẻ. Hai hình ảnh đó không thể cùng tồn tại.

Không... không thể nào... Suy nghĩ đầu tiên của cô là sự chối bỏ. Nhưng rồi cô nhìn vào ánh mắt trong veo, đầy tự hào của Linh. Không có một chút dối trá nào trong đó.

Vậy thì... nếu Linh nói thật...

Nếu Linh chỉ là một đứa trẻ, thì cô ấy không phải là "con quỷ". Cô ấy là nạn nhân. Và nếu Linh là nạn nhân... thì Ông Tiến là gì? Câu hỏi đó treo lơ lửng trong không gian im lặng của tâm trí cô. Cha... Cha không thể nào... Ông ấy đã bảo vệ mình... Vòng tay ấm áp đó... tất cả là giả sao?

Cơn hoang mang bắt đầu lan ra như một vết dầu loang. Nếu nền tảng của "liên minh" này là một sự thật kinh khủng như vậy, thì những thứ được xây dựng trên nó thì sao? "Phu Nhân Sứ Giả"? "Lời nói dối sống còn"? Toàn bộ sự hy sinh của cô... có phải tất cả chỉ là những lời dối trá?

Cô không còn cảm thấy bị lừa dối một cách căm phẫn. Cô cảm thấy bị lạc lối. Hoàn toàn lạc lối trong một mê cung của tình yêu, sự lừa dối và những sự thật nửa vời.

Linh, không hề hay biết về cơn bão trong lòng Vy, vẫn đang mỉm cười, ánh mắt trìu mến nhìn đứa cháu đang ngủ say trong nôi.

Khuôn mặt Vy tái mét. Đôi mắt cô mở to kinh hoàng. Cô nhìn chằm chằm vào đứa con trai bé bỏng của mình. Đứa con này... là kết quả của tình yêu và sự hy sinh... hay là kết quả của một màn kịch?

Cô đứng phắt dậy.

Linh giật mình. "Em sao vậy?"

Vy không trả lời. Cô loạng choạng lùi lại một bước.

Cô đã bị lừa. Toàn bộ thế giới của cô vừa sụp đổ.
 
CHƯƠNG 19:

Tôi yêu Minh. Tình yêu của tôi dành cho em ấy thuần khiết như sương sớm, và sâu sắc như lòng đất. Từ khi còn là những đứa trẻ, vòng tay tôi đã là nơi trú ẩn an toàn nhất của em. Cha nói rằng chúng tôi là hai nửa của một tâm hồn, và chỉ khi ở bên nhau, chúng tôi mới thực sự trọn vẹn. Tôi tin vào điều đó. Mỗi đêm, khi ôm em, cảm nhận hơi thở em phả đều lên ngực mình, tôi biết rằng sứ mệnh của tôi là bảo vệ sự trong sáng này.

Minh cần tôi. Em ấy cần hơi ấm của tôi để ngủ ngon. Từ nhỏ, em đã có thói quen gối đầu lên ngực tôi, bàn tay nhỏ bé vô thức đặt lên đó. Khi chúng tôi lớn dần, thói quen đó vẫn không đổi. Ngực tôi bắt đầu nhú lên, và em ấy thích cảm giác mềm mại đó. Em nói nó làm em thấy an toàn. Em thích vùi mặt vào đó, hít hà mùi hương của tôi. Đôi khi, trong giấc ngủ, bàn tay em sẽ siết nhẹ, và tôi có thể cảm nhận đầu ngực mình cương cứng lên. Tôi không đẩy em ra. Tôi yêu sự phụ thuộc này.

Nhưng để bảo vệ em, tôi phải mạnh mẽ hơn em, phải hiểu biết hơn em. Tôi may mắn có Cha. Cha đã nhìn thấy tình yêu lớn lao trong tôi, và ông quyết định giúp tôi vun trồng nó. Ông gọi đó là "khu vườn bí mật" của riêng tôi.

Khu vườn của tôi bắt đầu nảy mầm cùng cơ thể tôi. Năm tôi mười ba tuổi, ngực tôi bắt đầu nhú lên. Vùng kín của tôi, trước đây chỉ là một khe thịt mịn màng, giờ đã được bao phủ bởi một lớp lông tơ mềm mại. Tôi có một mùi hương mới, ngọt ngào và bí ẩn.

Cha là người đầu tiên nhận ra và trân trọng sự thay đổi đó. Đêm đó, trong thư phòng, ông đặt tôi nằm ngửa trên chiếc ghế bành bọc da. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, ông kéo chiếc váy ngủ của tôi lên, và ngắm nhìn vùng đất thiêng của tôi với một ánh mắt đầy ngưỡng mộ. "Một người phụ nữ phải hiểu rõ khu vườn của mình," ông nói. "Phải biết cách làm cho nó nở hoa. Đây là bài học đầu tiên."

1755147996651.webp

Ông dùng miệng. Khi chiếc lưỡi nóng bỏng và ẩm ướt của ông lần đầu tiên chạm vào da thịt tôi, toàn thân tôi giật nảy. Nó lướt nhẹ từ đùi trong, rồi chậm rãi khám phá. Và rồi, khi ông đột ngột ngậm trọn lấy hột le của tôi, mút mạnh, thế giới của tôi vỡ òa. Một tiếng rên thoát ra khỏi cổ họng, và một dòng nước ấm nóng, trong vắt trào ra từ cửa mình, làm ướt đẫm cả khuôn mặt ông. Cơn cực khoái đầu đời đánh gục tôi.

Khi tôi nằm đó, thở dốc, Cha chỉ mỉm cười hiền từ. "Con thấy không? Khoái lạc là một món quà. Con phải học cách đón nhận và ban tặng nó."

Tôi đã trở thành một học trò chăm chỉ nhất. Những "bài học" của chúng tôi diễn ra đều đặn. Tôi học cách quỳ gối trước Cha, học cách dùng miệng để làm ông hạnh phúc. Lần đầu tiên đối diện với cây dương vật cương cứng của ông, tôi đã choáng ngợp. Nó to lớn, rắn chắc, những đường gân xanh nổi rõ. Tôi nghe lời Cha, ngậm lấy nó. Mùi vị nam tính, mạnh mẽ của ông tràn ngập trong miệng tôi.

Căn biệt thự-1.gif


Ông cũng dạy tôi cách làm chủ chính cơ thể mình. Bàn tay chai sạn của ông dẫn dắt những ngón tay non nớt của tôi, khám phá từng ngóc ngách bên trong âm đạo. Ông dạy tôi cách co bóp những thớ cơ bên trong, biến nó từ một không gian bị động thành một cái miệng ấm nóng, biết ôm, biết mút. Tôi luyện tập mỗi ngày, cảm nhận từng thớ cơ của mình trở nên mạnh mẽ và linh hoạt hơn.

Trong suốt những năm tháng đó, tôi vẫn là người chị yêu quý của Minh. Em ấy vẫn ngủ trong vòng tay tôi, vẫn ngây thơ gối đầu lên bộ ngực ngày một căng tròn của tôi. Khi em bắt đầu dậy thì, em có những giấc mơ ướt át. Đôi khi em tỉnh dậy hoảng sợ, và tôi sẽ là người an ủi em. Tôi sẽ để tay em trượt xuống, chạm vào cây gậy nhỏ đang cương cứng của em. Tôi sẽ nắm lấy nó, nhẹ nhàng vuốt ve cho đến khi em bình tĩnh trở lại, cho đến khi em rùng mình và thở dốc trong tay tôi. Tôi thì thầm vào tai em: "Không sao đâu, đây là chuyện tự nhiên. Chị ở đây với em." Tôi đang chuẩn bị cho em. Tôi đang dùng chính cơ thể mình để ấp ủ, để bảo vệ em, chờ đợi ngày em đủ lớn để tôi có thể trao cho em món quà tuyệt vời nhất.

Thời điểm đó đến vào một buổi sáng, ngay trước ngày tôi tròn mười sáu tuổi. Cha gọi tôi vào thư phòng. "Thời điểm đã đến rồi, con gái của ta," Cha nói, mắt ông nhìn tôi đầy tự hào. "Em trai con cần con. Nó cần một người phụ nữ dẫn lối. Đêm nay, con sẽ làm lễ tốt nghiệp. Hãy chuẩn bị để nhận lấy phần thưởng cuối cùng."

Cả ngày hôm đó, tôi như đi trên mây. Sự phấn khích và khao khát được dồn nén suốt bao năm khiến toàn thân tôi rạo rực. Tôi tắm thật lâu, dùng loại sữa tắm có mùi hoa huệ trắng mà Cha yêu thích. Tôi đứng trước gương, ngắm nhìn cơ thể mình. Cặp vú mười sáu tuổi của tôi đã căng tròn, đầy đặn, vươn cao kiêu hãnh. Hai núm vú sẫm màu cương cứng lên vì mong chờ. Vùng kín của tôi được cắt tỉa gọn gàng, hai mép thịt hồng hào, mọng nước như một trái đào chín. Tôi không mặc đồ lót. Tôi chỉ khoác một chiếc áo choàng lụa mỏng. Tôi đã sẵn sàng.

Khi tôi bước vào thư phòng, nến đã được thắp sáng. Cha đang ngồi trên chiếc ghế bành quen thuộc, và ông chỉ mỉm cười, giang tay ra. Tôi bước đến, quỳ xuống trước mặt ông, rồi từ từ cởi bỏ chiếc áo choàng lụa, để lộ hoàn toàn cơ thể trần trụi của mình dưới ánh nến lung linh. Tôi không đợi ông ra lệnh. Tôi chủ động kéo khóa quần của ông, giải phóng cây gậy thịt đã sừng sững chờ đợi. Tôi ngậm lấy nó, dùng tất cả những kỹ năng điêu luyện nhất của mình.

Ngay khi cảm thấy ông sắp không chịu nổi, tôi dừng lại. Tôi đứng dậy, bước đến chiếc bàn làm việc bằng gỗ sồi, rồi nằm ngửa lên đó, hai chân dang rộng. "Em đã sẵn sàng, thưa Cha," tôi thì thầm. "Xin hãy làm lễ tốt nghiệp cho em."

Ông bước đến, đứng giữa hai chân tôi. Bàn tay to lớn của ông vuốt ve cặp vú của tôi, bóp nhẹ. "Một kiệt tác," ông khen ngợi. Những ngón tay ông lướt xuống, miết nhẹ lên cửa mình đã ướt đẫm dịch nhờn. "Và khu vườn này... thật màu mỡ."

Ông nắm lấy dương vật của mình, hướng nó vào cửa mình của tôi. Rồi từ từ, ông ấn vào. "A..." Tôi rên lên khi cảm nhận đầu khấc to bè của ông đang tách hai mép thịt của mình ra. Âm đạo tôi, dù đã quen với ngón tay, nhưng chưa bao giờ tiếp nhận một thứ gì to lớn và rắn chắc đến vậy. Nó căng tức, nhưng là một sự căng tức ngọt ngào. Tôi hít một hơi thật sâu, thả lỏng cơ thể, chào đón ông. Và ông trượt vào. Hoàn toàn.

51847531.gif


Cảm giác được lấp đầy. Lần đầu tiên trong đời. Nó thật tuyệt vời. Âm đạo tôi nóng bỏng, co bóp điên cuồng, cố gắng ôm trọn lấy kẻ xâm nhập. Ông dừng lại một chút, để tôi tận hưởng. Rồi ông bắt đầu di chuyển. Chậm rãi và sâu. Mỗi cú thúc của ông đều nhịp nhàng, mạnh mẽ, chạm đến điểm sâu nhất trong tôi, khiến toàn thân tôi run rẩy.

Tôi nhẹ nhàng đẩy ông ra, rồi tự mình xoay người lại. Tôi chống hai tay, quỳ gối, rồi cong mông lên hết mức có thể. Cặp mông trắng nõn, tròn lẳn của tôi chổng cao lên trời. Khe mông sâu hút để lộ ra cửa mình đang đỏ ửng và ướt át. Tôi liếc nhìn hình ảnh phản chiếu của mình, một hình ảnh đầy dâm đãng và mời gọi.

Cha bước đến từ phía sau. Bàn tay ông đặt lên eo tôi, giữ chặt. Rồi ông nhắm thẳng vào cái lỗ nhỏ đang co bóp của tôi và đâm vào. Một cú thúc lút cán. Tư thế này khiến ông vào sâu hơn, mạnh bạo hơn. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng thân dương vật của ông đang cọ xát vào thành âm đạo của mình. Tôi rên rỉ, lắc lư cặp mông theo từng nhịp dập của ông. Một tay ông vẫn giữ chặt eo, tay kia luồn ra phía trước, nắm lấy một bên vú của tôi và bóp mạnh.

"Tuyệt vời... Con là kiệt tác của ta, Linh à..." Ông gầm gừ vào tai tôi.

Lời khen đó là cú hích cuối cùng. Thế giới của tôi nổ tung. Một cơn cực khoái mãnh liệt ập đến, như một cơn bão quét qua cơ thể tôi. Âm đạo tôi siết chặt lấy dương vật ông từng đợt, từng đợt, như muốn vắt kiệt ông. Tôi hét lên một tiếng dài, một tiếng hét của sự giải thoát và thành tựu. Cảm nhận được sự co thắt điên cuồng của tôi, Cha cũng không kìm được nữa. Ông gầm lên, bám chặt lấy hông tôi và thúc mạnh những cú cuối cùng, rồi bắn toàn bộ dòng tinh hoa nóng hổi, đặc quánh vào sâu trong tử cung tôi. Âm đạo tôi co giật, cố gắng hút lấy từng giọt tinh dịch cuối cùng của ông.

50624991.gif


Khi mọi thứ kết thúc, tôi gục xuống. Tôi có thể cảm nhận dòng tinh dịch ấm nóng của ông đang từ từ trào ra khỏi cửa mình. Lễ tốt nghiệp của tôi đã hoàn thành.

Đêm đó, chúng tôi đã làm tình thêm ba, bốn lần nữa. Thư phòng trở thành thiên đường của chúng tôi. Khi trời gần sáng, tôi gần như không thể đi nổi. Âm đạo tôi sưng lên, đỏ ửng, ngập tràn trong tinh dịch của ông.

Sau đêm đó, Cha nói với tôi: "Bây giờ con đã là một người phụ nữ. Cơ thể con là của con. Con có thể yêu bất cứ ai con muốn, làm tình với bất cứ kẻ nào con thấy hứng thú. Hãy ra ngoài kia và trải nghiệm, đừng để bản thân bị trói buộc. Nhưng hãy luôn nhớ một điều: Gia đình là số một. Khi gia đình cần, cơ thể con phải là nơi an toàn nhất để đón nhận và bảo vệ hạt giống của gia tộc. Đó là sứ mệnh thiêng liêng của con."

Tôi hiểu. Tình yêu, tình dục bên ngoài chỉ là những cuộc dạo chơi, những bài thực hành. Trái tim và tử cung của tôi, vĩnh viễn thuộc về nơi này.

Tôi trở về phòng, cơ thể mệt lả nhưng tâm hồn thì bay bổng. Minh vẫn đang ngủ say. Tôi nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh em, ôm lấy em. Tôi đã thực sự trở thành một người đàn bà, sẵn sàng cho sứ mệnh của mình.

Tôi đã chứa đựng tinh hoa của Cha, người đàn ông vĩ đại nhất. Và giờ đây, tôi cũng đã sẵn sàng để chứa đựng cả tinh hoa của Minh, người đàn ông mà tôi yêu thương nhất. Tôi sẽ ban cho em tất cả. Tôi sẽ là thế giới của em. Đây là tình yêu của tôi.
 
Chương 20:


Ông Tiến ngồi một mình trong phòng làm việc.. Bên ngoài, màn đêm đã buông xuống, yên tĩnh một cách giả tạo. Ánh đèn vàng từ chiếc đèn bàn hắt lên những đường nét sắc lạnh trên gương mặt hắn khi hắn xoay nhẹ ly rượu mạnh trong tay, để chất lỏng màu hổ phách sóng sánh. Màn kịch đã đến hồi kết. Và hắn là đạo diễn, là khán giả, là vị Thượng đế duy nhất của vở kịch này.

Tâm trí hắn trôi về cái ngày tất cả bắt đầu. Bệnh viện. Cái mùi thuốc khử trùng nồng nặc đến khó chịu, tiếng máy móc kêu tít tít đều đặn. Hắn đã đứng đó, nhìn người đàn bà đang thoi thóp trên giường, vợ hắn. Hắn không có một chút đau buồn. Hắn chỉ thấy phiền phức. Rồi hắn liếc nhìn hai cái lồng kính, nơi hai sinh vật đỏ hỏn đang gào khóc. Dòng dõi của ta. Người thừa kế của ta. Cảm giác thỏa mãn của kẻ sở hữu lấp đầy hắn. Một trai, một gái. Hoàn hảo. Người đàn bà này, cô ta đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của một cái máy đẻ.

Và rồi, cô ta nắm lấy tay hắn. Giọng đứt quãng, yếu ớt. "Em xin lỗi... Em xin lỗi, anh... Em đã bị cha... ông Hoàng... ông ấy đã cưỡng đoạt em... Hai đứa trẻ... chúng... em không biết chúng có phải con anh không... Em xin lỗi..."
Hắn sững lại. Cô ta nói gì vậy? Mê sảng à? Không phải con ta? Hắn gạt tay cô ta ra, không một chút thương cảm. Hắn chỉ im lặng nhìn cô ta trút hơi thở cuối cùng. Một sự phiền toái đã kết thúc. Nhưng lời nói đó đã gieo một hạt giống nghi ngờ mà hắn không thể rũ bỏ.

Vài tháng sau, Cố chủ tịch Hoàng đột ngột qua đời. Ngay trước buổi đọc di chúc, hắn đã nhận được kết quả ADN. Hắn đã biết sự thật. Lão già đó... thật sự đã làm vậy. Hắn bước vào phòng họp, trong lòng là một sự khinh bỉ, nhưng cũng có một sự nhẹ nhõm. Thôi thì lão cũng đã chết. Ta sẽ là Chủ tịch. Con cái thì ta có thể tạo ra một đống.

Và rồi, vị luật sư đọc lên bản di chúc. Thằng Minh, cháu trai của lão, sẽ là Chủ tịch. Còn hắn, con trai trưởng, chỉ là Phó Chủ tịch, có trách nhiệm phò tá.

Hắn đứng đó, cúi đầu nhận di chúc trong tiếng chúc mừng của mọi người, nhưng tay hắn trong túi quần đã siết lại thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào da thịt. Trong đầu hắn là một cơn bão. Lão già khốn! Lão không chỉ cướp đi ngai vàng của ta. Lão còn bắt ta phải dọn đường, phải làm mọi việc cho chính dòng máu của lão, cho chính thằng em trai của ta! Cái buồi của lão đã gieo giống vào cái lồn của con đĩ đó, và ta đã nuôi nấng sản phẩm đó như người thừa kế của chính mình. Ta đã bị biến thành một thằng hề, một con chó trung thành trong chính ván cờ của lão.

Cơn thịnh nộ đó đã chuyển hóa thành một kế hoạch dài hơi. Được thôi. Nếu lão muốn ta làm người bảo hộ, ta sẽ bảo hộ. Ta sẽ biến di sản của lão thành một trò cười.

Con bé Linh. Di sản của lão. Hắn đã bắt đầu "dạy dỗ" nó từ năm mười ba tuổi, biến sự non nớt của một đứa trẻ thành một sự sùng bái tuyệt đối. Hắn nhớ lại lần đầu tiên của nó, năm nó mười sáu. Con bé đã tự mình phơi bày ra một cơ thể căng tràn nhựa sống, quỳ gối trước mặt hắn, sẵn sàng dâng hiến.

Hắn nhớ cái cảm giác khi dương vật của hắn lần đầu tiên xuyên qua lớp màng mỏng manh đó. Cái lồn trinh nguyên nhỏ bé đấy ôm lấy cặc của ta, cảm giác thật sung sướng. Nó chật chội, nóng bỏng và non nớt. Hắn đã thúc vào nó một cách chậm rãi, tận hưởng từng thớ thịt bên trong đang co thắt vì đau đớn và khoái lạc. Hắn nhìn vào khuôn mặt ngây thơ của nó, đôi mắt long lanh ngước nhìn hắn như một vị thần.

Lão Hoàng chó đẻ, con gái của lão giờ đang sùng bái ta đó. Con bé nghĩ ta là vị thần. Nó không biết rằng nó chỉ là một cái lồn non để ta trả thù. Ta đã rưới tinh vào lồn nó đấy, vấy bẩn thứ di sản duy nhất mà lão để lại.

Và rồi ta ban cho nó "giáo lý". Về gia tộc, về sứ mệnh. Con bé đã trở thành công cụ hoàn hảo nhất. Sau đó, ta đẩy nó vào vòng tay thằng Minh. Nhìn hai đứa con của lão già đó tự vấy bẩn lẫn nhau, đó là một màn kịch ngọt ngào. Ta đã dự định, sau khi tách chúng ra, để thằng Minh sống trong cô đơn, ta sẽ gieo hạt giống của mình vào cái lồn của Linh, để nó đẻ con cho ta.
Nhưng rồi Thượng đế đã ban cho hắn một món quà. Con bé Vy. Một cái tử cung khỏe mạnh. Một tâm hồn trong sạch. Và hắn nhận ra thằng Minh thực sự yêu con bé. Hoàn hảo. Đây mới là màn trả thù cuối cùng. Hắn sẽ khiến thằng Minh phải chịu đựng chính xác sự sỉ nhục mà hắn đã phải chịu: bị cắm sừng và nuôi con của kẻ khác.

Hắn nhấp một ngụm rượu. Ký ức về những nước đi thỏa mãn nhất ùa về.

Đêm đầu tiên. Con bé chạy đến bên hắn, tan nát và tuyệt vọng. Nó tin hắn một cách vô điều kiện. Và cái lồn của nó cũng vậy. Hắn nhớ như in cảm giác khi dương vật của hắn trượt vào bên trong nó lần đầu tiên. Cái lồn tội nghiệp của nó, dù sợ hãi, vẫn ướt đẫm và nóng hổi, khao khát được lấp đầy. Hắn ấn sâu vào, và cảm nhận được từng thớ thịt bên trong nó vừa run rẩy vì sợ hãi, vừa co bóp điên cuồng vì khoái cảm. Cặc của ta sướng đến phát điên khi cảm nhận được sự quy phục tuyệt đối đó. Vy đã là của hắn ngay từ đêm đó.

Rồi cái lần thằng Minh đứng ngay ngoài cửa phòng ngủ của hắn. Nhưng thằng ngu đó đâu biết con vợ nó cũng đang ở đây, cái lồn nóng ẩm của cô ta đang mút chặt lấy thân gậy thịt của hắn. Và rồi, tiếng gõ cửa. Hắn thấy sự hoảng loạn tột độ trong mắt cô ta, và cái lồn của nó siết chặt lấy cặc ta như một cái còng. Hoàn hảo. Giọng của thằng Minh vọng vào, xin hắn lời khuyên. Nó không biết rằng, ngay lúc đó, ta đang ở sâu bên trong vợ nó. Ta đã vừa địt con bé, vừa "giảng đạo" cho thằng hề đó qua cánh cửa. "Con phải cảm nhận," ta nói vọng ra, và bắt đầu xoay hông, nghiền lên từng thớ thịt bên trong nó. "Phải biết cách khơi gợi," ta thì thầm, và rút ra gần hết rồi lại từ từ đẩy vào, nhìn nó ưỡn người trong câm lặng. "Và quan trọng nhất," ta gầm lên, rồi bắt đầu thúc mạnh, "phải biết cách lấp đầy sự trống rỗng của cô ấy!" Ta đã bắn ngập cái lồn của vợ nó, ngay khi nó đang đứng bên ngoài cảm ơn ta rối rít.

Hắn đưa mình về thực tại. Hắn đặt ly rượu xuống. Con bé đã hoàn thành tốt vai trò của nó. Và giờ đây, nó đang mang trong mình quân Hậu của ván cờ này. Đứa con của ta. Màn trả thù của ta. Hắn biết Vy đã biết sự thật từ Linh. Hắn đã chờ đợi điều này.

Ông Tiến lặng lẽ đứng dậy khỏi phòng làm việc. Ông ta đi đến phòng của đứa trẻ, Hoàng An. Cánh cửa khẽ mở, không một tiếng động.

Ông ta đứng bên cạnh chiếc nôi, nhìn xuống gương mặt say ngủ của đứa con trai mình. Dòng máu thực sự của hắn.
Sau đó, ông ta ngước mắt lên, nhìn vào bức chân dung lớn của Cố chủ tịch Hoàng treo trên tường. Ánh mắt của lão già trong tranh như đang nhìn xoáy vào hắn.

Hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó, và một nụ cười chiến thắng, lạnh lẽo hiện trên môi.

Ông thấy không, cha già? Ông đã lấy đi mọi thứ của tôi. Ông đã biến tôi thành một thằng hề. Nhưng cuối cùng thì sao? Thằng con trai yêu quý của ông, người thừa kế của ông, giờ nó cũng chỉ là một thằng hề không hơn không kém. Tôi vẫn hằng ngày địt con vợ nó và cả con gái ông.

Và hãy nhìn đây. Đây là con trai của tôi. Dòng máu của tôi. Nó sẽ ngồi lên ngai vàng mà ông đã cố gắng cướp khỏi tôi.

Tôi đã thắng, lão già ạ.


KẾT THÚC
 
Truyện Căn biệt thự đã kết thúc.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, mong mọi người đón chờ các sản phẩm tiếp theo

Câu chuyện đọc mà vọc ko ngừng 🫣🫣🫣🫣
Cảm ơn tg.

Đọc lại lần 2 những chương đầu vẫn thích hơn. Có lẽ do mình thích 1.1 nên chỉ chịu đến lúc 3sone, còn gangbang phía sau..thấy nó sao sao.á..

Mình tưởng có ngoại truyện
Ông Tiến, Minh, Linh , Vy quây quần vs nhau .
 
Câu chuyện đọc mà vọc ko ngừng 🫣🫣🫣🫣
Cảm ơn tg.

Đọc lại lần 2 những chương đầu vẫn thích hơn. Có lẽ do mình thích 1.1 nên chỉ chịu đến lúc 3sone, còn gangbang phía sau..thấy nó sao sao.á..

Mình tưởng có ngoại truyện
Ông Tiến, Minh, Linh , Vy quây quần vs nhau .

Cảm ơn bạn

Truyện sau của mình sẽ chỉ 1.1 và tình cảm nam nữ.

Healing bản thân sau những câu truyện đen tối 😔
 
Choy oy ông Tiến là trùm cuối luôn, ác kinh dị. 😭😭
Mà cái kết này thấy cũng hơi hẫng xíu.
Mong chờ câu chuyện 1x1 của tác giả nhen. Mình cũng thuộc team 1x1 thôi, mấy đoạn 3456 mình cũng lướt qua 😂
Thích truyện này ở chỗ nội dung cũng nhiều cú quay xe khá bén. Thank tác giả.
 
Cảm ơn bạn

Truyện sau của mình sẽ chỉ 1.1 và tình cảm nam nữ.

Healing bản thân sau những câu truyện đen tối 😔

Có style 1.1 chấm cho tui cái nha..
Tặng ông cái 😘 vì truyện hay.
 
Choy oy ông Tiến là trùm cuối luôn, ác kinh dị. 😭😭
Mà cái kết này thấy cũng hơi hẫng xíu.
Mong chờ câu chuyện 1x1 của tác giả nhen. Mình cũng thuộc team 1x1 thôi, mấy đoạn 3456 mình cũng lướt qua 😂
Thích truyện này ở chỗ nội dung cũng nhiều cú quay xe khá bén. Thank tác giả.

Em thấy Linh đáng thương nhất.
 
Tình yêu. Sự tin tưởng. Lòng trung thành.
Những từ ngữ thật đẹp đẽ. Và cũng thật trống rỗng.

Các người lấy đi của tôi mọi thứ.
Lấy đi sự trong sạch của chị tôi.
Lấy đi sự chung thủy của vợ tôi.
Và biến tôi... thành một thằng hề trong chính vở kịch của các người.

Các người vỗ tay tán thưởng cho diễn xuất của tôi. Kẻ khù khờ đáng thương.
Nhưng các người quên mất một điều...
Mọi vở kịch đều phải có hồi kết. Và màn hạ màn, sẽ do tôi viết.

Hãy chuẩn bị... vì cơn giận dữ của một thằng hề còn đáng sợ hơn cả tiếng gầm của một vị vua.



Căn biệt thự part 2 coming soon...
 
anime sex
cliphot
Back
Top