Chương 1:
Chương 1:
Ở một vùng quê nọ ở tỉnh Bắc Giang, nơi mà các nhà máy chưa mọc lên nhiều như bây giờ, hầu hết mọi người đều bấu víu vào mảnh ruộng vườn để nuôi sống chính mình. Cuộc sống khó khăn, vất vả, nếu chỉ biết lăn lưng ra cánh đồng thì lấy đâu ra của ăn của để. Người dân với tham vọng đổi đời tìm đến những con đường khác, người thì vào nhà máy làm công nhân, người thì xuất khẩu lao động.
Hương lấy chồng từ năm 18 tuổi. Chồng nàng là Toàn, một người đàn ông có lực điền, có ý chí làm giàu từ thuở thanh niên. Toàn hơn Hương 6 tuổi, cả hai đều sinh ra và lớn lên từ nhỏ ở làng Hội. Trong một lần ra đồng gặt lúa, Toàn đã vô tình va phải nụ cười duyên dáng của cô gái vừa đến độ tuổi cập kê. Ngày bố mẹ Toàn đến hỏi cưới vợ cho con trai, Hương cũng đã phải lòng Toàn với vẻ ngoài bảnh bao của anh. Cả hai về ở với nhau được một năm thì Hương sinh ra Thành.
Với ý chí làm giàu ngay từ thời còn trẻ, Toàn quyết định rời xa vợ con để khăn gói sang Singapore lập nghiệp. Thời điểm bấy giờ, kinh tế Việt Nam gặp rất nhiều khó khăn mặc dù đã được tháo gỡ cấm vận. Một trong số những quốc gia có nền sản xuất và khoa học kỹ thuật phát triển nhất khu vực Đông Nam Á chính là Singapore. Toàn cùng nhiều người bạn của mình cùng nhau vượt biển sang nước bạn hòng kiếm cho mình một công việc đem lại thu nhập tốt. Ngày chia ly, Hương ôm Thành mà nước mắt tuôn trào. Nàng còn trẻ mà đã phải xa chồng, chỉ có thằng bé và mẹ chồng ở bên mỗi lúc buồn vui. Hương quyết tâm sẽ đợi chồng trở về cùng một tương lai xán lạn đang chờ đón ở phía trước.
Ròng rã 5 năm trời, Toàn hồi hương với một khoản tiền khá lớn. Hương vẫn như xưa, vẫn cái dáng người cân đối đầy nhựa sống ấy, cùng nụ cười của sắc xuân đứng chờ đợi chồng. Ngày hôm ấy, hai vợ chồng có dịp bên nhau sau thời gian dài xa cách. Rất nhiều họ hàng, bà con lối xóm đến thăm anh, mãi tới tối muộn vợ chồng anh mới được đi ngủ. Nằm trên giường, Hương ôm chặt Toàn, cô hỏi:
– Em nhớ cảm giác này quá. Đã 5 năm rồi em mới được ôm chồng.
Toàn hôn nhẹ lên trán vợ rồi đáp:
– Anh cũng nhớ em nhiều lắm.
Hương hỏi tiếp:
– Qua đó làm việc anh có vất vả lắm không. Em nhìn anh xuống sắc nhiều quá.
Nói xong Hương dấm dứt nước mắt vì thương chồng. Toàn lấy tay gạt đi nước mắt của vợ, trả lời:
– Công việc cũng hơi vất vả nhưng anh là người có sức khỏe mà. Hơn nữa, có hai mẹ con ở nhà làm động lực cho anh nên anh hết mệt mỏi luôn.
Hương tiếp lời:
– Giờ anh về rồi không được rời xa em nữa đâu đấy. Mà sang bên đấy có léng phéng với cô nào không, khai mau!
Toàn cười đùa:
– Thời gian nghỉ ngơi còn không có lấy đâu ra sức mà đi với gái. Bình thường anh còn phải tự xử đây này. Mà vợ anh đẹp thế này thì làm sao anh phải để ý ai nữa.
Nói xong Toàn đưa tay bắt đầu sờ soạng người vợ. Bàn tay anh nhanh chóng tìm lấy cái mông tròn lẳn mà bóp, miệng anh lướt nhanh trên khuôn mặt Hương rồi tìm đích đến là đôi môi của nàng. Cả hai trao cho nhau nụ hôn hạnh phúc, nụ hôn mà hai người đã phải chờ đợi nửa thập kỷ. Anh nút lưỡi nàng, nước miếng tiết ra nhưng chỉ tô điểm thêm cho hương vị ngọt ngào của chiếc hôn ấy. Đêm nay, anh và vợ hứa hẹn sẽ quần nhau cho đến khi rã rời mới thôi. Vừa hôn, Toàn dùng bàn tay còn lại tìm lấy đôi gò bồng đảo của Hương. Nàng thật may mắn khi được ông trời ban cho cặp ngực tuyệt đẹp. Hai bên vun cao, trắng nõn, luôn nhấp nhô sau nhịp thở. Cánh đàn ông trong làng mỗi khi nhìn thấy nàng đều tỏ ra ghen tị với Toàn, mấy lão ấy đều muốn một ngày nào đó được úp mặt vào cặp ngực ấy mà bóp mà hít. Toàn bóp mạnh vú vợ khiến Hương sướng run cả người.
– Ư… ư… ư…
Nhanh chóng, chiếc áo của Hương cũng bị lột ra. Toàn đã quá thèm cảm giác được yêu vợ của mình. Khi chiếc áo thun cùng áo lót bị cởi ra là lúc toàn cảnh cặp vú của Hương hiện rõ trước mắt. Đầu ti mặc dù đã trải qua sinh nở một lần ôi sao nó vẫn hồng hào kích thích đến như vậy. Không chần chừ gì nữa, Toàn cúi xuống ngoạm lấy cái bầu sữa ấy. Bàn tay anh xoa bóp, thỉnh thoảng lại mân mê đầu ti khiến Hương không thể kìm được những tiếng rên:
– Ư… ư… em sướng… chồng ơi em muốn…
Nghe thấy vậy, Toàn liền rê lưỡi của mình xuống dưới vùng bụng. Phối hợp với đó, tay anh cầm lấy chun quần của vợ mà kéo. Hương thấy vậy liền ưỡn mông lên cao để chồng có thể dễ dàng thực hiện. Đây rồi, cái thứ quý giá nhất của vợ anh đây rồi. Toàn ngắm nhìn cái lồn hồng hào ấy. Đã 5 năm trôi qua, anh không được đụ thật mạnh vào cái lồn này. Anh thật sự nhớ nó. Toàn lấy tay dạng hai chân vợ ra, anh có thể ngắm nhìn rõ cái mép lồn đã hơi rỉ một chút nước. Anh không đợi nàng phải nói lời nào mà úp mặt vào cái khe ấy mà ngoạm, mà liếm láp. Anh liếm dọc một đường từ dưới liếm lên. Hương nấc lên từng tiếng:
– Uiiii… Chồng ơi em sướng quá… Anh liếm nữa đi…
Càng nghe được những tiếng rên kích thích đó, Toàn càng liếm mạnh hơn, sâu hơn, đều đặn hơn. Hương lấy tay vần vò tóc chồng, nàng ấn đầu của anh vào sát hơn như tạo cơ hội cho chiếc lưỡi được luồn lách vào sâu trong cái khe suối. Toàn nhấp nhổm đầu cho chiếc lưỡi ra vào đều đặn trong lồn của vợ, dường như anh đang địt vợ bằng lưỡi của mình. Hương sướng quá rên ngày càng to hơn:
– Anh ơi em sướng quá… Anh liếm em sướng… Cho vào đi anh…
Không để vợ chờ lâu, Toàn bật dậy, cởi luôn chiếc quần đùi đang mặc. Cặc anh đã cương lên từ lúc nào. Anh rê đầu cặc đến trước cửa mình của vợ rồi nhấn khúc thịt dài 13cm vào sâu trong lồn vợ. Một cảm giác ôm khít lấy thân cặc. Toàn sướng quá mà phát ra thành lời:
– Khít quá vợ ơi… Anh sướng quá…
– Anh ơi em cũng sướng… Nhấp đi anh…
Toàn bắt đầu nhấp trong tư thế truyền thống. Anh nhấp đều đều từng nhịp, khi nào mỏi anh cúi xuống ôm vợ mà nhấp tiếp. Môi hôn tìm lấy nhau, phía dưới con cặc anh vẫn liên tục chui ra chui vào cái hang đầy sung sướng ấy. Lồn Hương co bóp dữ dội, nó như ăn tươi nuốt sống con cặc của Toàn vậy. Được 15 phút, cả hai đều có dấu hiệu chuẩn bị tới hạn, Toàn ghì chặt vợ rồi thúc mạnh hơn, nhanh hơn.
– Vợ ơi anh sướng quá… Anh ra đây…
– Em cũng sướng… Em raaaaa…
Nói xong Hương cong người tận hưởng cảm giác sung sướng tột đỉnh này. Lâu lắm rồi nàng mới được cảm nhận nó, ngày hôm nay nàng muốn nhiều hơn nữa. Toàn nằm ôm vợ một lát, con cặc lại bắt đầu ngỏng lên, Hương liền ngồi lên người anh để cưỡi. Đêm hôm đó, hai vợ chồng hùng hục đến gần sáng để bù đắp cho những ngày tháng trống vắng đã qua.
Mặc dù hai vợ chồng đã “yêu” nhau cả đêm nhưng sáng sớm tinh mơ, Hương vẫn phải dậy sớm để thực hiện nghĩa vụ quán xuyến gia đình. Nhìn sang giường của mẹ chồng, thằng Thành vẫn đang ngủ ngon giấc. Nhìn nét mặt của nó giống Toàn quá, chắc sau này cũng sẽ bảnh bao giống bố nó đây. Nàng thầm nghĩ trong đầu mà cười mỉm. Một lát sau thì Toàn cũng dậy, anh đi ra sau nhà thấy Hương đang cho đàn gà ăn. Từ đằng sau anh ôm lấy vợ, Hương giật mình nói:
– Đêm qua ôm chưa đủ à. Cẩn thận không mẹ nhìn thấy bây giờ.
– Kệ mẹ. Anh ôm vợ anh chứ ôm ai đâu mà phải sợ.
– Mẹ mà thấy thì xấu hổ chết đi được…
Hương vừa nói vừa gỡ tay chồng ra. Toàn ngắm nhìn mảnh đất xung quanh nhà trong đầu thầm tính toán. Anh bảo vợ:
– Vợ ơi, anh tính xây một cái lán ở đằng trước để bán hàng. Mình sẽ mở một quán nước và bán đồ tạp hóa.
Hương gật gù cũng cảm thấy tính toán của chồng thực sự hợp lý vì ở gần khu vực này cũng làm gì có nhiều cửa hàng đâu. Nhưng Hương nghĩ thêm một ý tưởng:
– Em thấy mình nên xây thêm một gian nhà nối liền với lán. Tiện trưa và tối có chỗ nghỉ ngơi ăn uống mà vẫn có thể trông nom hàng hóa tiện hơn.
– Ừ nhỉ. Thế mà anh không nghĩ ra. Vợ anh đúng là vừa đẹp lại còn vừa thông minh.
Toàn cười đùa trêu vợ. Hương được chồng khen cũng cảm thấy vui trong lòng. Sắp tới hai vợ chồng sẽ có thêm nguồn thu nhập ổn định.
Thoắt cái sau hai tháng, gian nhà cùng khoảng lán rộng đã được xây xong. Với khoản tiền xuất ngoại trở về, cửa hàng còn có thể sắm thêm một số trang thiết bị khác nữa. Nhìn chiếc cửa hàng khang trang đẹp đẽ, vợ chồng Hương – Toàn ôm nhau mỉm cười mãn nguyện. Từ lúc xây gian nhà mới, hai vợ chồng để thằng cu Thành ngủ với bà nội ở nhà dưới. Còn hai vợ chồng sẽ có không gian riêng tư ở nhà trên. Ngày khánh thành cửa hàng, lượng khách đông nườm nượp, chủ yếu là đám thanh niên trai tráng, đơn giản bởi chúng nó có chỗ để mà tụ tập nói chuyện thay vì cứ đứng tụm năm tụm ba ở đầu làng. Tối muộn hôm đấy, Toàn lên giường ôm vợ sau một ngày làm việc mệt mỏi. Dù mệt mỏi nhưng quả thực cả hai vợ chồng đều cảm thấy rất vui.
– Vợ ơi nay nhiều khách nhỉ. Chắc vợ chồng mình cũng lãi kha khá đấy.
– Kể mà ngày nào cũng có đông khách thế này thì chẳng mấy mà mình xây được căn nhà ở đằng sau anh nhỉ.
– Bán hàng thế này cũng được nhiều thật nhưng mà để xây nhà to thì cũng lâu đấy vợ ạ. Chắc hai vợ chồng mình cũng phải vất vả thêm nữa – Toàn thở dài.
Hương nghe xong bĩu môi bảo chồng:
– Còn hơn là quanh năm làm ruộng không bỏ ra được đồng nào í. Em thấy thế này cũng được, 5 năm không được thì 10 năm, tích tiểu thành đại thôi chồng ạ.
– Thế hôm nay đông khách rồi thì giờ cũng đến lúc ăn mừng nhỉ?
Vừa nói dứt lời, Toàn liền ghì người Hương mà ôm hôn. Hương cũng đáp lại, mở miệng để đón nhận chiếc lưỡi đầy ướt át. Hai chiếc lưỡi tìm đến nhau rồi xoắn lại. Tay Toàn cũng không để yên mà nhanh chóng tìm đường đi du lịch lên vùng đồi núi của vợ. Anh luồn tay vào thẳng trong áo của nàng, tìm đến đôi vú đầy khêu gợi đó mà bóp lấy bóp để. Thỉnh thoảng anh đưa ngón tay lên se đầu ti khiến Hương sướng run người. Không chịu được nữa, Toàn kéo vợ dậy rồi lột chiếc áo thun lẫn áo lót. Hương cũng phối hợp nhịp nhàng để chiếc áo dễ dàng có thể được cởi bỏ. Nhìn thấy đôi gò bồng đảo tuyệt đẹp của vợ, Toàn như con hổ đói, úp mặt vào mà hôn hít. Rồi miệng anh ngậm lấy đầu vú mà bú. Quả đào còn lại được tay Toàn đưa lên nắn đều đặn. Hương kích thích quá, không ngừng bật ra tiếng rên…
– Ư… ư… ư…
Được một lúc, Toàn đưa tay xuống kéo quần vợ xuống. Hương nhổm mông để chiếc quần dễ dàng tụt ra. Toàn lê lưỡi xuống bụng, rồi đến rốn và đích đến cuối cùng là cái lồn hồng hào kia. Hương sướng quá kêu lên:
– Uiiiii… Chồng ơi liếm em mạnh lên em thích…
Tiếng rên của vợ như tiếp thêm động lực cho Toàn, anh liếm quanh mép lồn vợ rồi liếm dọc theo cái khe lồn. Tiếng sột soạt phát ra liên tục kết hợp cùng tiếng rên ư ử của Hương. Lưỡi Toàn bắt đầu luồn sâu chọc vào âm đạo của vợ. Trong màn dạo đầu với chồng, Hương thích nhất bước này. Nàng thực sự đã rất nứng rồi:
– Ối chồng ơi… Em sướng quá… aaa…
Vừa nói tay Hương vừa đưa xuống vò đầu chồng. Nàng muốn anh đút con cặc cứng vào cái lỗ lồn đầy nước kia.
– Anh ơi “yêu” em đi… Em muốn…
Nghe vợ nói xong, Toàn tụt nhanh chiếc quần đùi ra. Con cặc cứng của anh đã dựng đứng nghiêm trang từ lúc nào. Kê đầu buồi vào trước cửa lồn vợ. Toàn hít sâu một hơi rồi đâm thật sâu vào trong. Hương ôm chầm lấy Toàn vì sướng. Khi con cặc đã yên vị, Toàn bắt đầu vừa ôm vợ vừa nhấp đều đặn. Hương sướng quá rên lớn hơn:
– Ư… ư… ư… chồng làm em sướng quá…
– Anh làm mạnh hơn nhé – Toàn nói.
Hương không nói gì chỉ gật đầu. Toàn lựa thế, dập nhanh hơn. Tiếng bạch bạch vẫn phát ra một cách đều đặn, cả hai đều cảm thấy thật thăng hoa. Bỗng Toàn thấy cái lồn của vợ siết cặc anh chặt hơn. Hình như Hương đang ra. Anh thấy thế dồn sức đâm mạnh hơn, anh muốn lên đỉnh cùng nàng. Hai tay anh ghì lấy bờ vai của Hương để tạo được thế, bên dưới hông nhấp nhanh và mạnh hơn. Những cú đâm lút cán khiến cho Hương sướng không chịu nổi:
– Ư… ư… ư… Anh ơi em sướng quá… Em raaaaa…
– Cô bé của em co bóp anh chặt quá… Anh cũng ra đây… Aaaa…
Vừa nói xong, hai chân Hương quắp lấy hông của Toàn, người hơi nhổm lên để hứng những cú dập cuối cùng. Một luồng tinh trùng được bắn vào sâu trong tử cung của nàng. Người Hương co giật vì sướng, lồn nàng co bóp như vắt sạch tinh trùng của chồng vậy. Lần đầu làm tình ở gian nhà mới, không ở cạnh mẹ chồng nên khó ai có thể nghe thấy tiếng hai vợ chồng quan hệ, Hương được rên thoải mái mà không sợ xấu hổ.
Sau đêm hôm ấy, Hương có mang đứa thứ hai. Gần một năm sau, nàng sinh thành ra thêm một bé trai kháu khỉnh. Nó là Dương. Từ ngày Dương ra đời, về mặt tinh thần thì mọi người đều cảm thấy vui vẻ. Tuy nhiên, gánh nặng kinh tế cũng đi lên. Nhất là đối với một đứa ốm yếu như Dương, có vẻ tiền thuốc thang cho thằng bé này là không hề ít. Toàn gặp phải áp lực làm thế nào để kiếm được thêm tiền, vừa để nuôi con cho tốt, phần nữa để hoàn thành ước nguyện xây nhà của mình.
Và rồi anh được giới thiệu một mối ghi đề. Cửa hàng của hai vợ chồng là nơi tụ tập của đám thanh niên, mà bình thường đối tượng chơi đề đóm chính là lứa tuổi choai choai như chúng. Một lời đề nghị hấp dẫn đến từ các nhà cái, một ngày chỉ cần ghi chép trong 2 – 3 tiếng đồng hồ đến 6h30 tối, làm công ăn lương nhưng “lương” này thực sự rất hậu. Việc ghi đề đã giúp gia đình Toàn cải thiện đáng kể về mặt kinh tế, nhưng cũng chính nó là nguyên nhân gốc rễ của những tai ương sau này…
Công việc ghi đề thật sự nhẹ nhàng mà mức thu nhập một ngày cố định có thể lên tới năm trăm ngàn hay thậm chí cả triệu đồng. Thời buổi người người nhà nhà vẫn còn cắm mặt vào mấy sào ruộng, người thì đi làm công nhân trầy da tróc vẩy mới được 2 – 3 triệu bạc một tháng. Rõ ràng mức thu nhập của lô đề là khỏi phải bàn cãi ở bất cứ thời điểm nào. Tuy nhiên, nó cũng có nhiều cái rủi ro nhất định. Nhiều người ghi đề tham lam mà ôm tiền nên khi không may có người trúng mánh có thể phải bán nhà đi mà trả nợ. Còn về luật pháp, công việc này cũng chẳng nằm ngoài vòng lao lý. Những nhà cái, chủ đề, hàng tháng đều phải bỏ ra số tiền rất lớn để nuôi người bảo kê nhằm bảo đảm cho những người ghi đề không bị sờ gáy. Nhưng có phải như thế là xong đâu. Thế lực bảo kê ngậm tiền làm ngơ lúc chưa có cơ hội được thăng quan tiến chức. Chứ một khi nhận thấy thời cơ thì hốt cả mẻ rồi lên non.
Từ ngày nhận việc ghi đề, Hương bận bịu chân tay hơn. Ngày thì cùng chồng bán nước, bán hàng tạp hóa cho mọi người. Chiều chiều thì lại tay bút tay điện thoại di động liên tục ghi chép. Kể ra, việc ghi đề lại còn thu hút nhiều khách hơn cho quán nước của nhà. Vì quán nước chính là cái vỏ bọc quá tốt cho đám thanh niên ngồi chơi rồi tiện thể nhờ bà chủ ghi cho một con. Thu nhập của gia đình Hương cứ từ đấy mà đi lên. Có điều, Toàn có phần thay đổi tính cách. Anh dường như thỏa mãn với những thứ mình đã có được và bắt đầu sinh ra tính chây lười. Nhiều lúc vào buổi trưa đang nằm ngủ có người mua hàng tạp hóa, anh tỏ ra khó chịu khi bán hàng. Rồi một ngày anh bàn với vợ:
– Vợ này. Anh tính hay mình chỉ làm quán nước thôi. Chứ bán hàng tạp hóa chẳng lãi lời được bao nhiêu mà công bỏ ra thì nhiều.
– Nhưng mà dù gì nó cũng mang lại cho mình thu nhập mà – Hương tỏ ra khá băn khoăn trước lời nói của chồng…
– Em thử nghĩ xem, bán nước thì còn có giờ giấc mà nó ngụy trang tốt cho công việc đề đóm nhà mình. Chứ bán tạp hóa nhiều hôm đang nằm ngủ trưa có người gọi dậy. Anh bực mình lắm, chẳng nhẽ lại bảo không bán.
– Anh buồn cười. Họ mua hàng thì mang tiền đến cho mình chứ có phải lấy tiền của mình đi đâu mà sợ.
Nghe Hương nói thế, Toàn cũng lưỡng lự, rồi anh tự dưng bật ra một ý tưởng.
– À anh nghĩ ra rồi. Hay là bây giờ mình mua thêm hai cái bàn bida đi. Cho đám thanh niên ra đây chơi, cũng giúp ích cho công việc ghi đề và bán nước của nhà mình nhiều đấy.
– Em thấy cũng được. Nhưng mà đầu tư thế có nhiều không nhỉ? – Hương cũng gật gù có vẻ xuôi lòng…
– Em yên tâm, anh có mối này quen, nhập về giá chỉ bằng 2/3 chỗ khác thôi. Có gì mai anh đi xem tình hình thế nào.
Rồi sau đó, tiệm tạp hóa bị dẹp bỏ nhường chỗ cho sân chơi bida. Thanh niên tụ tập ngày càng đông hơn. Số lượng người chơi lô đề cũng gia tăng đột biến. Toàn thì không phải bán hàng vất vả nữa, chỉ việc ngồi chơi thu tiền. Thậm chí, khi nào cao hứng anh lại làm đôi ván ăn tiền với khách. Có lúc thắng, có lúc thua, nhưng anh vẫn cảm thấy vui. Thế là được.
Thời gian cứ thế qua đi, gia đình Toàn – Hương tích cóp được một số tiền rất lớn. Cả hai quyết định sẽ đập căn nhà cũ đằng sau để xây lên một căn nhà hộp rộng rãi. Hoàn thiện ngôi nhà, Toàn cảm thấy thật sự hãnh diện về bản thân. Anh dường như có tất cả trong tay. Anh có một ngôi nhà to, một cô vợ đẹp độ tuổi 34, hai thằng con trai cùng điều kiện kinh tế dư dả mà không phải lao tâm khổ tứ như người khác. Nhưng đời làm gì cho ai tất cả. Như một bậc cao nhân từng nói “chỉ có làm thì mới có ăn”. Toàn ngày không phải làm việc vất vả mà tiền vẫn rót vào túi đều đều thì ắt sẽ ngày phải chịu hậu quả. Trong một đợt truy quét các đơn vị ghi lô đề, Toàn bị bắt. Mặc dù đã tốn kém bao nhiêu tiền của nhưng bản án 1 năm tù vẫn phải được thi hành. Tệ hơn, nơi Toàn ngồi tù là một tỉnh cách rất xa quê hương. Ở trong đó, tù nhân hàng ngày phải lao động khổ sai thì mới có cơm ăn. Một người đang ngồi chơi xơi nước quanh năm suốt tháng như Toàn, điều đó quả thực đối với anh là một cơn ác mộng.
Ngày tháng bị kết án tù, Hương cùng các con khóc hết nước mắt. Nàng lo cho chồng, không biết rằng trong đấy anh có bị đối xử tệ bạc hay không. Mẹ chồng của Hương cũng vì chuyện này mà quyết định chuyển ra ở cùng với anh cả của Toàn là Long. Bà không muốn con dâu của mình vừa chịu nỗi đau chồng đi tù mà vẫn phải hàng ngày chăm lo cho bà mẹ già. Kể ra, Long cũng là người tử tế, mặc dù điều kiện kinh tế có vẻ thiếu thốn hơn nhưng cũng không đến mức khổ sở. Kể thêm về gia đình nhà Toàn, Toàn là em út trong gia đình có 4 người con. Anh cả là Long, chị hai là Thúy, anh ba là Vũ. Long và Thúy sống ở một xã kế bên, còn nhà Vũ ngay cạnh nhà Toàn. Vũ là một người đàn ông có tính rượu chè, bê tha. Không những thế, Vũ còn hay hành hạ vợ con khiến nhiều người hàng xóm chẳng mấy ai. Ngay từ ngày thấy em trai cưới được cô vợ đẹp, Vũ đã để ý Hương từ lâu. Trong lòng ngóng trông thời cơ để có thể tiếp cận rồi chiếm lấy cô em dâu xinh đẹp. Việc Toàn đi tù chẳng phải là cơ hội tốt đối với hắn hay sao. Bề ngoài thì Vũ tỏ vẻ buồn rầu thương xót cho người em trai, nhưng trong lòng thì tính toán cách để chiếm hữu cái thân thể nóng bỏng kia. Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ phải đến…
Thường ngày, Vũ ở nhà ăn chơi, hắn mở ra một tiệm rửa xe nhưng chủ yếu người làm là vợ của hắn, chiều chiều đi đá bóng cùng đám thanh niên trai tráng. Thỉnh thoảng đến mùa vụ, với chiếc 3 bánh cũ kỹ của mình, hắn tranh thủ kiếm chác chút ít. Nhưng chính cái tính hay rượu chè bê tha của gã mà nhiều người cảm thấy thiếu thiện cảm. Đêm đêm, Vũ lại bắt vợ đấm bóp hầu hạ nếu không muốn bị đánh đòn. Còn với con cái, hầu như ai cũng cảm thấy sợ cái tính vũ phu của hắn. Nên vì vậy mà lúc nào hai đứa con của hắn đều răm rắp nghe theo. Mãi cho đến sau này, hai đứa con đều trưởng thành rồi dựng vợ gả chồng, mỗi đứa một nơi mới thoát khỏi sự chèn ép đến từ ông bố độc ác đấy.
Chương 1:
Ở một vùng quê nọ ở tỉnh Bắc Giang, nơi mà các nhà máy chưa mọc lên nhiều như bây giờ, hầu hết mọi người đều bấu víu vào mảnh ruộng vườn để nuôi sống chính mình. Cuộc sống khó khăn, vất vả, nếu chỉ biết lăn lưng ra cánh đồng thì lấy đâu ra của ăn của để. Người dân với tham vọng đổi đời tìm đến những con đường khác, người thì vào nhà máy làm công nhân, người thì xuất khẩu lao động.
Hương lấy chồng từ năm 18 tuổi. Chồng nàng là Toàn, một người đàn ông có lực điền, có ý chí làm giàu từ thuở thanh niên. Toàn hơn Hương 6 tuổi, cả hai đều sinh ra và lớn lên từ nhỏ ở làng Hội. Trong một lần ra đồng gặt lúa, Toàn đã vô tình va phải nụ cười duyên dáng của cô gái vừa đến độ tuổi cập kê. Ngày bố mẹ Toàn đến hỏi cưới vợ cho con trai, Hương cũng đã phải lòng Toàn với vẻ ngoài bảnh bao của anh. Cả hai về ở với nhau được một năm thì Hương sinh ra Thành.
Với ý chí làm giàu ngay từ thời còn trẻ, Toàn quyết định rời xa vợ con để khăn gói sang Singapore lập nghiệp. Thời điểm bấy giờ, kinh tế Việt Nam gặp rất nhiều khó khăn mặc dù đã được tháo gỡ cấm vận. Một trong số những quốc gia có nền sản xuất và khoa học kỹ thuật phát triển nhất khu vực Đông Nam Á chính là Singapore. Toàn cùng nhiều người bạn của mình cùng nhau vượt biển sang nước bạn hòng kiếm cho mình một công việc đem lại thu nhập tốt. Ngày chia ly, Hương ôm Thành mà nước mắt tuôn trào. Nàng còn trẻ mà đã phải xa chồng, chỉ có thằng bé và mẹ chồng ở bên mỗi lúc buồn vui. Hương quyết tâm sẽ đợi chồng trở về cùng một tương lai xán lạn đang chờ đón ở phía trước.
Ròng rã 5 năm trời, Toàn hồi hương với một khoản tiền khá lớn. Hương vẫn như xưa, vẫn cái dáng người cân đối đầy nhựa sống ấy, cùng nụ cười của sắc xuân đứng chờ đợi chồng. Ngày hôm ấy, hai vợ chồng có dịp bên nhau sau thời gian dài xa cách. Rất nhiều họ hàng, bà con lối xóm đến thăm anh, mãi tới tối muộn vợ chồng anh mới được đi ngủ. Nằm trên giường, Hương ôm chặt Toàn, cô hỏi:
– Em nhớ cảm giác này quá. Đã 5 năm rồi em mới được ôm chồng.
Toàn hôn nhẹ lên trán vợ rồi đáp:
– Anh cũng nhớ em nhiều lắm.
Hương hỏi tiếp:
– Qua đó làm việc anh có vất vả lắm không. Em nhìn anh xuống sắc nhiều quá.
Nói xong Hương dấm dứt nước mắt vì thương chồng. Toàn lấy tay gạt đi nước mắt của vợ, trả lời:
– Công việc cũng hơi vất vả nhưng anh là người có sức khỏe mà. Hơn nữa, có hai mẹ con ở nhà làm động lực cho anh nên anh hết mệt mỏi luôn.
Hương tiếp lời:
– Giờ anh về rồi không được rời xa em nữa đâu đấy. Mà sang bên đấy có léng phéng với cô nào không, khai mau!
Toàn cười đùa:
– Thời gian nghỉ ngơi còn không có lấy đâu ra sức mà đi với gái. Bình thường anh còn phải tự xử đây này. Mà vợ anh đẹp thế này thì làm sao anh phải để ý ai nữa.
Nói xong Toàn đưa tay bắt đầu sờ soạng người vợ. Bàn tay anh nhanh chóng tìm lấy cái mông tròn lẳn mà bóp, miệng anh lướt nhanh trên khuôn mặt Hương rồi tìm đích đến là đôi môi của nàng. Cả hai trao cho nhau nụ hôn hạnh phúc, nụ hôn mà hai người đã phải chờ đợi nửa thập kỷ. Anh nút lưỡi nàng, nước miếng tiết ra nhưng chỉ tô điểm thêm cho hương vị ngọt ngào của chiếc hôn ấy. Đêm nay, anh và vợ hứa hẹn sẽ quần nhau cho đến khi rã rời mới thôi. Vừa hôn, Toàn dùng bàn tay còn lại tìm lấy đôi gò bồng đảo của Hương. Nàng thật may mắn khi được ông trời ban cho cặp ngực tuyệt đẹp. Hai bên vun cao, trắng nõn, luôn nhấp nhô sau nhịp thở. Cánh đàn ông trong làng mỗi khi nhìn thấy nàng đều tỏ ra ghen tị với Toàn, mấy lão ấy đều muốn một ngày nào đó được úp mặt vào cặp ngực ấy mà bóp mà hít. Toàn bóp mạnh vú vợ khiến Hương sướng run cả người.
– Ư… ư… ư…
Nhanh chóng, chiếc áo của Hương cũng bị lột ra. Toàn đã quá thèm cảm giác được yêu vợ của mình. Khi chiếc áo thun cùng áo lót bị cởi ra là lúc toàn cảnh cặp vú của Hương hiện rõ trước mắt. Đầu ti mặc dù đã trải qua sinh nở một lần ôi sao nó vẫn hồng hào kích thích đến như vậy. Không chần chừ gì nữa, Toàn cúi xuống ngoạm lấy cái bầu sữa ấy. Bàn tay anh xoa bóp, thỉnh thoảng lại mân mê đầu ti khiến Hương không thể kìm được những tiếng rên:
– Ư… ư… em sướng… chồng ơi em muốn…
Nghe thấy vậy, Toàn liền rê lưỡi của mình xuống dưới vùng bụng. Phối hợp với đó, tay anh cầm lấy chun quần của vợ mà kéo. Hương thấy vậy liền ưỡn mông lên cao để chồng có thể dễ dàng thực hiện. Đây rồi, cái thứ quý giá nhất của vợ anh đây rồi. Toàn ngắm nhìn cái lồn hồng hào ấy. Đã 5 năm trôi qua, anh không được đụ thật mạnh vào cái lồn này. Anh thật sự nhớ nó. Toàn lấy tay dạng hai chân vợ ra, anh có thể ngắm nhìn rõ cái mép lồn đã hơi rỉ một chút nước. Anh không đợi nàng phải nói lời nào mà úp mặt vào cái khe ấy mà ngoạm, mà liếm láp. Anh liếm dọc một đường từ dưới liếm lên. Hương nấc lên từng tiếng:
– Uiiii… Chồng ơi em sướng quá… Anh liếm nữa đi…
Càng nghe được những tiếng rên kích thích đó, Toàn càng liếm mạnh hơn, sâu hơn, đều đặn hơn. Hương lấy tay vần vò tóc chồng, nàng ấn đầu của anh vào sát hơn như tạo cơ hội cho chiếc lưỡi được luồn lách vào sâu trong cái khe suối. Toàn nhấp nhổm đầu cho chiếc lưỡi ra vào đều đặn trong lồn của vợ, dường như anh đang địt vợ bằng lưỡi của mình. Hương sướng quá rên ngày càng to hơn:
– Anh ơi em sướng quá… Anh liếm em sướng… Cho vào đi anh…
Không để vợ chờ lâu, Toàn bật dậy, cởi luôn chiếc quần đùi đang mặc. Cặc anh đã cương lên từ lúc nào. Anh rê đầu cặc đến trước cửa mình của vợ rồi nhấn khúc thịt dài 13cm vào sâu trong lồn vợ. Một cảm giác ôm khít lấy thân cặc. Toàn sướng quá mà phát ra thành lời:
– Khít quá vợ ơi… Anh sướng quá…
– Anh ơi em cũng sướng… Nhấp đi anh…
Toàn bắt đầu nhấp trong tư thế truyền thống. Anh nhấp đều đều từng nhịp, khi nào mỏi anh cúi xuống ôm vợ mà nhấp tiếp. Môi hôn tìm lấy nhau, phía dưới con cặc anh vẫn liên tục chui ra chui vào cái hang đầy sung sướng ấy. Lồn Hương co bóp dữ dội, nó như ăn tươi nuốt sống con cặc của Toàn vậy. Được 15 phút, cả hai đều có dấu hiệu chuẩn bị tới hạn, Toàn ghì chặt vợ rồi thúc mạnh hơn, nhanh hơn.
– Vợ ơi anh sướng quá… Anh ra đây…
– Em cũng sướng… Em raaaaa…
Nói xong Hương cong người tận hưởng cảm giác sung sướng tột đỉnh này. Lâu lắm rồi nàng mới được cảm nhận nó, ngày hôm nay nàng muốn nhiều hơn nữa. Toàn nằm ôm vợ một lát, con cặc lại bắt đầu ngỏng lên, Hương liền ngồi lên người anh để cưỡi. Đêm hôm đó, hai vợ chồng hùng hục đến gần sáng để bù đắp cho những ngày tháng trống vắng đã qua.
Mặc dù hai vợ chồng đã “yêu” nhau cả đêm nhưng sáng sớm tinh mơ, Hương vẫn phải dậy sớm để thực hiện nghĩa vụ quán xuyến gia đình. Nhìn sang giường của mẹ chồng, thằng Thành vẫn đang ngủ ngon giấc. Nhìn nét mặt của nó giống Toàn quá, chắc sau này cũng sẽ bảnh bao giống bố nó đây. Nàng thầm nghĩ trong đầu mà cười mỉm. Một lát sau thì Toàn cũng dậy, anh đi ra sau nhà thấy Hương đang cho đàn gà ăn. Từ đằng sau anh ôm lấy vợ, Hương giật mình nói:
– Đêm qua ôm chưa đủ à. Cẩn thận không mẹ nhìn thấy bây giờ.
– Kệ mẹ. Anh ôm vợ anh chứ ôm ai đâu mà phải sợ.
– Mẹ mà thấy thì xấu hổ chết đi được…
Hương vừa nói vừa gỡ tay chồng ra. Toàn ngắm nhìn mảnh đất xung quanh nhà trong đầu thầm tính toán. Anh bảo vợ:
– Vợ ơi, anh tính xây một cái lán ở đằng trước để bán hàng. Mình sẽ mở một quán nước và bán đồ tạp hóa.
Hương gật gù cũng cảm thấy tính toán của chồng thực sự hợp lý vì ở gần khu vực này cũng làm gì có nhiều cửa hàng đâu. Nhưng Hương nghĩ thêm một ý tưởng:
– Em thấy mình nên xây thêm một gian nhà nối liền với lán. Tiện trưa và tối có chỗ nghỉ ngơi ăn uống mà vẫn có thể trông nom hàng hóa tiện hơn.
– Ừ nhỉ. Thế mà anh không nghĩ ra. Vợ anh đúng là vừa đẹp lại còn vừa thông minh.
Toàn cười đùa trêu vợ. Hương được chồng khen cũng cảm thấy vui trong lòng. Sắp tới hai vợ chồng sẽ có thêm nguồn thu nhập ổn định.
Thoắt cái sau hai tháng, gian nhà cùng khoảng lán rộng đã được xây xong. Với khoản tiền xuất ngoại trở về, cửa hàng còn có thể sắm thêm một số trang thiết bị khác nữa. Nhìn chiếc cửa hàng khang trang đẹp đẽ, vợ chồng Hương – Toàn ôm nhau mỉm cười mãn nguyện. Từ lúc xây gian nhà mới, hai vợ chồng để thằng cu Thành ngủ với bà nội ở nhà dưới. Còn hai vợ chồng sẽ có không gian riêng tư ở nhà trên. Ngày khánh thành cửa hàng, lượng khách đông nườm nượp, chủ yếu là đám thanh niên trai tráng, đơn giản bởi chúng nó có chỗ để mà tụ tập nói chuyện thay vì cứ đứng tụm năm tụm ba ở đầu làng. Tối muộn hôm đấy, Toàn lên giường ôm vợ sau một ngày làm việc mệt mỏi. Dù mệt mỏi nhưng quả thực cả hai vợ chồng đều cảm thấy rất vui.
– Vợ ơi nay nhiều khách nhỉ. Chắc vợ chồng mình cũng lãi kha khá đấy.
– Kể mà ngày nào cũng có đông khách thế này thì chẳng mấy mà mình xây được căn nhà ở đằng sau anh nhỉ.
– Bán hàng thế này cũng được nhiều thật nhưng mà để xây nhà to thì cũng lâu đấy vợ ạ. Chắc hai vợ chồng mình cũng phải vất vả thêm nữa – Toàn thở dài.
Hương nghe xong bĩu môi bảo chồng:
– Còn hơn là quanh năm làm ruộng không bỏ ra được đồng nào í. Em thấy thế này cũng được, 5 năm không được thì 10 năm, tích tiểu thành đại thôi chồng ạ.
– Thế hôm nay đông khách rồi thì giờ cũng đến lúc ăn mừng nhỉ?
Vừa nói dứt lời, Toàn liền ghì người Hương mà ôm hôn. Hương cũng đáp lại, mở miệng để đón nhận chiếc lưỡi đầy ướt át. Hai chiếc lưỡi tìm đến nhau rồi xoắn lại. Tay Toàn cũng không để yên mà nhanh chóng tìm đường đi du lịch lên vùng đồi núi của vợ. Anh luồn tay vào thẳng trong áo của nàng, tìm đến đôi vú đầy khêu gợi đó mà bóp lấy bóp để. Thỉnh thoảng anh đưa ngón tay lên se đầu ti khiến Hương sướng run người. Không chịu được nữa, Toàn kéo vợ dậy rồi lột chiếc áo thun lẫn áo lót. Hương cũng phối hợp nhịp nhàng để chiếc áo dễ dàng có thể được cởi bỏ. Nhìn thấy đôi gò bồng đảo tuyệt đẹp của vợ, Toàn như con hổ đói, úp mặt vào mà hôn hít. Rồi miệng anh ngậm lấy đầu vú mà bú. Quả đào còn lại được tay Toàn đưa lên nắn đều đặn. Hương kích thích quá, không ngừng bật ra tiếng rên…
– Ư… ư… ư…
Được một lúc, Toàn đưa tay xuống kéo quần vợ xuống. Hương nhổm mông để chiếc quần dễ dàng tụt ra. Toàn lê lưỡi xuống bụng, rồi đến rốn và đích đến cuối cùng là cái lồn hồng hào kia. Hương sướng quá kêu lên:
– Uiiiii… Chồng ơi liếm em mạnh lên em thích…
Tiếng rên của vợ như tiếp thêm động lực cho Toàn, anh liếm quanh mép lồn vợ rồi liếm dọc theo cái khe lồn. Tiếng sột soạt phát ra liên tục kết hợp cùng tiếng rên ư ử của Hương. Lưỡi Toàn bắt đầu luồn sâu chọc vào âm đạo của vợ. Trong màn dạo đầu với chồng, Hương thích nhất bước này. Nàng thực sự đã rất nứng rồi:
– Ối chồng ơi… Em sướng quá… aaa…
Vừa nói tay Hương vừa đưa xuống vò đầu chồng. Nàng muốn anh đút con cặc cứng vào cái lỗ lồn đầy nước kia.
– Anh ơi “yêu” em đi… Em muốn…
Nghe vợ nói xong, Toàn tụt nhanh chiếc quần đùi ra. Con cặc cứng của anh đã dựng đứng nghiêm trang từ lúc nào. Kê đầu buồi vào trước cửa lồn vợ. Toàn hít sâu một hơi rồi đâm thật sâu vào trong. Hương ôm chầm lấy Toàn vì sướng. Khi con cặc đã yên vị, Toàn bắt đầu vừa ôm vợ vừa nhấp đều đặn. Hương sướng quá rên lớn hơn:
– Ư… ư… ư… chồng làm em sướng quá…
– Anh làm mạnh hơn nhé – Toàn nói.
Hương không nói gì chỉ gật đầu. Toàn lựa thế, dập nhanh hơn. Tiếng bạch bạch vẫn phát ra một cách đều đặn, cả hai đều cảm thấy thật thăng hoa. Bỗng Toàn thấy cái lồn của vợ siết cặc anh chặt hơn. Hình như Hương đang ra. Anh thấy thế dồn sức đâm mạnh hơn, anh muốn lên đỉnh cùng nàng. Hai tay anh ghì lấy bờ vai của Hương để tạo được thế, bên dưới hông nhấp nhanh và mạnh hơn. Những cú đâm lút cán khiến cho Hương sướng không chịu nổi:
– Ư… ư… ư… Anh ơi em sướng quá… Em raaaaa…
– Cô bé của em co bóp anh chặt quá… Anh cũng ra đây… Aaaa…
Vừa nói xong, hai chân Hương quắp lấy hông của Toàn, người hơi nhổm lên để hứng những cú dập cuối cùng. Một luồng tinh trùng được bắn vào sâu trong tử cung của nàng. Người Hương co giật vì sướng, lồn nàng co bóp như vắt sạch tinh trùng của chồng vậy. Lần đầu làm tình ở gian nhà mới, không ở cạnh mẹ chồng nên khó ai có thể nghe thấy tiếng hai vợ chồng quan hệ, Hương được rên thoải mái mà không sợ xấu hổ.
Sau đêm hôm ấy, Hương có mang đứa thứ hai. Gần một năm sau, nàng sinh thành ra thêm một bé trai kháu khỉnh. Nó là Dương. Từ ngày Dương ra đời, về mặt tinh thần thì mọi người đều cảm thấy vui vẻ. Tuy nhiên, gánh nặng kinh tế cũng đi lên. Nhất là đối với một đứa ốm yếu như Dương, có vẻ tiền thuốc thang cho thằng bé này là không hề ít. Toàn gặp phải áp lực làm thế nào để kiếm được thêm tiền, vừa để nuôi con cho tốt, phần nữa để hoàn thành ước nguyện xây nhà của mình.
Và rồi anh được giới thiệu một mối ghi đề. Cửa hàng của hai vợ chồng là nơi tụ tập của đám thanh niên, mà bình thường đối tượng chơi đề đóm chính là lứa tuổi choai choai như chúng. Một lời đề nghị hấp dẫn đến từ các nhà cái, một ngày chỉ cần ghi chép trong 2 – 3 tiếng đồng hồ đến 6h30 tối, làm công ăn lương nhưng “lương” này thực sự rất hậu. Việc ghi đề đã giúp gia đình Toàn cải thiện đáng kể về mặt kinh tế, nhưng cũng chính nó là nguyên nhân gốc rễ của những tai ương sau này…
Công việc ghi đề thật sự nhẹ nhàng mà mức thu nhập một ngày cố định có thể lên tới năm trăm ngàn hay thậm chí cả triệu đồng. Thời buổi người người nhà nhà vẫn còn cắm mặt vào mấy sào ruộng, người thì đi làm công nhân trầy da tróc vẩy mới được 2 – 3 triệu bạc một tháng. Rõ ràng mức thu nhập của lô đề là khỏi phải bàn cãi ở bất cứ thời điểm nào. Tuy nhiên, nó cũng có nhiều cái rủi ro nhất định. Nhiều người ghi đề tham lam mà ôm tiền nên khi không may có người trúng mánh có thể phải bán nhà đi mà trả nợ. Còn về luật pháp, công việc này cũng chẳng nằm ngoài vòng lao lý. Những nhà cái, chủ đề, hàng tháng đều phải bỏ ra số tiền rất lớn để nuôi người bảo kê nhằm bảo đảm cho những người ghi đề không bị sờ gáy. Nhưng có phải như thế là xong đâu. Thế lực bảo kê ngậm tiền làm ngơ lúc chưa có cơ hội được thăng quan tiến chức. Chứ một khi nhận thấy thời cơ thì hốt cả mẻ rồi lên non.
Từ ngày nhận việc ghi đề, Hương bận bịu chân tay hơn. Ngày thì cùng chồng bán nước, bán hàng tạp hóa cho mọi người. Chiều chiều thì lại tay bút tay điện thoại di động liên tục ghi chép. Kể ra, việc ghi đề lại còn thu hút nhiều khách hơn cho quán nước của nhà. Vì quán nước chính là cái vỏ bọc quá tốt cho đám thanh niên ngồi chơi rồi tiện thể nhờ bà chủ ghi cho một con. Thu nhập của gia đình Hương cứ từ đấy mà đi lên. Có điều, Toàn có phần thay đổi tính cách. Anh dường như thỏa mãn với những thứ mình đã có được và bắt đầu sinh ra tính chây lười. Nhiều lúc vào buổi trưa đang nằm ngủ có người mua hàng tạp hóa, anh tỏ ra khó chịu khi bán hàng. Rồi một ngày anh bàn với vợ:
– Vợ này. Anh tính hay mình chỉ làm quán nước thôi. Chứ bán hàng tạp hóa chẳng lãi lời được bao nhiêu mà công bỏ ra thì nhiều.
– Nhưng mà dù gì nó cũng mang lại cho mình thu nhập mà – Hương tỏ ra khá băn khoăn trước lời nói của chồng…
– Em thử nghĩ xem, bán nước thì còn có giờ giấc mà nó ngụy trang tốt cho công việc đề đóm nhà mình. Chứ bán tạp hóa nhiều hôm đang nằm ngủ trưa có người gọi dậy. Anh bực mình lắm, chẳng nhẽ lại bảo không bán.
– Anh buồn cười. Họ mua hàng thì mang tiền đến cho mình chứ có phải lấy tiền của mình đi đâu mà sợ.
Nghe Hương nói thế, Toàn cũng lưỡng lự, rồi anh tự dưng bật ra một ý tưởng.
– À anh nghĩ ra rồi. Hay là bây giờ mình mua thêm hai cái bàn bida đi. Cho đám thanh niên ra đây chơi, cũng giúp ích cho công việc ghi đề và bán nước của nhà mình nhiều đấy.
– Em thấy cũng được. Nhưng mà đầu tư thế có nhiều không nhỉ? – Hương cũng gật gù có vẻ xuôi lòng…
– Em yên tâm, anh có mối này quen, nhập về giá chỉ bằng 2/3 chỗ khác thôi. Có gì mai anh đi xem tình hình thế nào.
Rồi sau đó, tiệm tạp hóa bị dẹp bỏ nhường chỗ cho sân chơi bida. Thanh niên tụ tập ngày càng đông hơn. Số lượng người chơi lô đề cũng gia tăng đột biến. Toàn thì không phải bán hàng vất vả nữa, chỉ việc ngồi chơi thu tiền. Thậm chí, khi nào cao hứng anh lại làm đôi ván ăn tiền với khách. Có lúc thắng, có lúc thua, nhưng anh vẫn cảm thấy vui. Thế là được.
Thời gian cứ thế qua đi, gia đình Toàn – Hương tích cóp được một số tiền rất lớn. Cả hai quyết định sẽ đập căn nhà cũ đằng sau để xây lên một căn nhà hộp rộng rãi. Hoàn thiện ngôi nhà, Toàn cảm thấy thật sự hãnh diện về bản thân. Anh dường như có tất cả trong tay. Anh có một ngôi nhà to, một cô vợ đẹp độ tuổi 34, hai thằng con trai cùng điều kiện kinh tế dư dả mà không phải lao tâm khổ tứ như người khác. Nhưng đời làm gì cho ai tất cả. Như một bậc cao nhân từng nói “chỉ có làm thì mới có ăn”. Toàn ngày không phải làm việc vất vả mà tiền vẫn rót vào túi đều đều thì ắt sẽ ngày phải chịu hậu quả. Trong một đợt truy quét các đơn vị ghi lô đề, Toàn bị bắt. Mặc dù đã tốn kém bao nhiêu tiền của nhưng bản án 1 năm tù vẫn phải được thi hành. Tệ hơn, nơi Toàn ngồi tù là một tỉnh cách rất xa quê hương. Ở trong đó, tù nhân hàng ngày phải lao động khổ sai thì mới có cơm ăn. Một người đang ngồi chơi xơi nước quanh năm suốt tháng như Toàn, điều đó quả thực đối với anh là một cơn ác mộng.
Ngày tháng bị kết án tù, Hương cùng các con khóc hết nước mắt. Nàng lo cho chồng, không biết rằng trong đấy anh có bị đối xử tệ bạc hay không. Mẹ chồng của Hương cũng vì chuyện này mà quyết định chuyển ra ở cùng với anh cả của Toàn là Long. Bà không muốn con dâu của mình vừa chịu nỗi đau chồng đi tù mà vẫn phải hàng ngày chăm lo cho bà mẹ già. Kể ra, Long cũng là người tử tế, mặc dù điều kiện kinh tế có vẻ thiếu thốn hơn nhưng cũng không đến mức khổ sở. Kể thêm về gia đình nhà Toàn, Toàn là em út trong gia đình có 4 người con. Anh cả là Long, chị hai là Thúy, anh ba là Vũ. Long và Thúy sống ở một xã kế bên, còn nhà Vũ ngay cạnh nhà Toàn. Vũ là một người đàn ông có tính rượu chè, bê tha. Không những thế, Vũ còn hay hành hạ vợ con khiến nhiều người hàng xóm chẳng mấy ai. Ngay từ ngày thấy em trai cưới được cô vợ đẹp, Vũ đã để ý Hương từ lâu. Trong lòng ngóng trông thời cơ để có thể tiếp cận rồi chiếm lấy cô em dâu xinh đẹp. Việc Toàn đi tù chẳng phải là cơ hội tốt đối với hắn hay sao. Bề ngoài thì Vũ tỏ vẻ buồn rầu thương xót cho người em trai, nhưng trong lòng thì tính toán cách để chiếm hữu cái thân thể nóng bỏng kia. Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ phải đến…
Thường ngày, Vũ ở nhà ăn chơi, hắn mở ra một tiệm rửa xe nhưng chủ yếu người làm là vợ của hắn, chiều chiều đi đá bóng cùng đám thanh niên trai tráng. Thỉnh thoảng đến mùa vụ, với chiếc 3 bánh cũ kỹ của mình, hắn tranh thủ kiếm chác chút ít. Nhưng chính cái tính hay rượu chè bê tha của gã mà nhiều người cảm thấy thiếu thiện cảm. Đêm đêm, Vũ lại bắt vợ đấm bóp hầu hạ nếu không muốn bị đánh đòn. Còn với con cái, hầu như ai cũng cảm thấy sợ cái tính vũ phu của hắn. Nên vì vậy mà lúc nào hai đứa con của hắn đều răm rắp nghe theo. Mãi cho đến sau này, hai đứa con đều trưởng thành rồi dựng vợ gả chồng, mỗi đứa một nơi mới thoát khỏi sự chèn ép đến từ ông bố độc ác đấy.