fb68
truyện sex

Truyện Dự Thi Ánh mắt thao túng

Gã tên Duy. Không đẹp trai kiểu trai Hàn, không cơ bắp như tài tử Marvel, càng không giàu có gì cho cam. Nhưng hắn có thứ mà bất kỳ thằng đàn ông nào cũng mơ có: năng lực điều khiển vật thể bằng ánh mắt – một món quà bất ngờ từ một vụ tai nạn giao thông
Sau khi tỉnh dậy trong bệnh viện, hắn phát hiện ra mình có thể nhấc bật lon nước từ xa, đóng sập cửa mà không chạm tay. Ban đầu chỉ là trò nghịch vặt. Nhưng đàn ông mà… có súng là muốn bắn. Có quyền năng là muốn dùng. Và với Duy, hắn không chọn làm siêu anh hùng. Hắn chọn… cua gái.
 
Con phố nhỏ rẽ ngang từ trục chính, uốn lượn như mạch máu ẩn mình dưới lớp bê tông cũ kỹ. Ở góc cua có một cửa hàng tạp hóa – nhỏ, tối, chật chội nhưng lạ thay luôn có khách. Trên mái hiên treo la liệt cán chổi, ống nhựa, dây thừng và cả những cây tre thẳng tắp thường dùng làm cán cờ. Dưới chân, là những sọt đựng đầy đồ lặt vặt: kẹp quần áo, dây rút nhựa, găng tay cao su, móc sắt, băng keo, lưới nilon cuộn tròn như những con rắn đang ngủ. Đây là cửa hàng tạp hoá của chị họ Duy

Duy bước vào. Chuông cửa kêu leng keng.
Bên trong, một cô gái khoảng hơn hai mươi, đang đứng trên ghế cao để treo lại mấy cuộn dây trên kệ.

Áo thun mỏng màu xám, dính sát người vì mồ hôi. Quần legging bó. Không trang điểm. Mái tóc buộc hờ bằng một chiếc kẹp gãy – nhìn vừa xuề xòa, vừa thật đến khó rời mắt.

Hắn mỉm cười: “Để em phụ chị nhé.”

Cô liếc nhìn, nheo mắt cười nhẹ: “Phụ thì tốt, nhưng mày khỏi bệnh chưa đấy”

Duy không trả lời. Ánh mắt hắn khẽ lướt qua – như kiểm tra chiến trường. Trong thoáng chốc, một cuộn dây thừng sau lưng cô rung lên nhẹ nhẹ, nhưng chưa đủ để bị chú ý.

Hắn thấy rồi – một sân khấu hoàn hảo.
 
Khi cô bước xuống 1 cây tre bất ngờ đổ ập vào người, ko nhanh, nhưng đúng hướng
Duy bước tới, nâng cây tre lên dựng thẳng vào kệ nhưng mắt nhìn chằm chằm vào Uyên.
Uyên bị đau 1 chút, đang lồm cồm bò dậy thì thấy chân đã bị cuộn thừng quấn lấy. Chưa kịp phản ứng thì cuộn thừng xoay tròn, kéo chân cô cột vào chân ghế. Mất đà, Uyên đặt mông xuống mặt ghế, 2 chân đã bị cột chặt vào chân ghế tử lúc nào.
Cô giật mình, vung tay, muốn giật sợi thừng ra khỏi chân. Nhưng.. tay cô ko nhấc nổi, 1 đoạn thừng khác đã trói chặt 2 tay rồi móc vào giá kệ phía sau
Tư thế oái oăm khiến cô hơi ngả về sau, ngực nhô lên phập phồng trong chiếc áo mỏng
“mau giúp chị...” giọng cô run lên, vừa sợ hãi vừa khó hiểu, ánh mắt cầu cứu nhìn Duy
Duy không nói, chỉ chạm nhẹ vào cằm cô.
Ánh mắt hắn lúc này không còn bình thường – đen như đáy giếng, sâu đến mức khiến người đối diện thấy mình bị hút vào.
Duy đứng sát vào.
Hắn hôn nhẹ vào cổ cô, vừa chậm rãi vừa mơn trớn. Bàn tay lần đầu chạm vào da thịt – từ bắp tay xuống eo – vừa ấm vừa chắc. Không phải động chạm kiểu vồ vập, mà là như đang khám phá một pho tượng sống.
Uyên thét lên:
“duy, mày định làm gì, tao là chị mày, mau thả tao ra”
Duy thì thầm:
“Giờ tôi là người ra lệnh”
Chiếc áo thun của cô rung lên, rồi bật bung như bị cắt chỉ. Vải không rách, chỉ… tự động mở ra. Hai bên vai áo bị kéo ngược, rồi lật ra như có bàn tay vô hình đang lột từng lớp một.

Cô không hét.
Chỉ nghiến răng, cố giữ bình tĩnh… nhưng hai gò má đã đỏ rực, cổ nổi gân vì không nén được cảm giác trào lên từng nhịp.

Một thanh tre bên cạnh trượt lại, đặt ngang bụng dưới, đẩy hông cô về phía trước. Tư thế bây giờ không còn phòng bị – mà là mời gọi. Tất cả đều bị sắp xếp khéo léo – như một bàn cờ đã định hình.
 
Hắn quỳ xuống.
Đôi môi chạm vào bụng dưới – từng nụ hôn nóng, mềm, khiến cơ thể cô run lên từng đợt. Những tiếng rên khe khẽ bật ra – cô cố giữ lại, nhưng cảm giác bị khống chế hoàn toàn… lại làm tăng khoái cảm.

Khi hắn đứng dậy, ánh mắt cô đã mờ lệ, cổ họng phát ra một tiếng nghẹn:
“Làm đi… tao không chịu nổi nữa…”
Hắn đứng dậy, cởi khóa quần, kéo tuột xuống. Cái thứ giữa hai chân hắn bật ra – cứng, nóng, trơn bóng.
Hắn bước lại gần. Hai tay chống lên hai bên thành ghế, mặt đối mặt với cô gái bị trói. Dương vật hắn trượt nhẹ giữa hai đùi cô, quét qua lớp thịt mềm mại đã bắt đầu ẩm ướt – một cách khó giải thích.

Uyên nhắm mắt, hai chân run lên. Duy rướn người, đưa đầu khấc cọ sát vào khe hồng, chậm rãi đẩy vào.

Rít…! – Cơ thể cô gái co rút dữ dội khi bị xuyên phá lần đầu tiên. Duy rít lên khe khẽ vì cảm giác khít đến mức nghẹt thở. Máu trinh nhuộm chút đỏ trên gốc hắn, nhưng Uyên chẳng còn đủ sức để phản kháng. Chỉ còn hơi thở gấp gáp qua lỗ mũi và ánh mắt mờ đục vì cơn sốc lẫn bản năng bị cưỡng ép thức tỉnh.

"Chặt quá… chị thật sự chưa từng… tốt." – Hắn rít qua kẽ răng.
 
Duy bắt đầu nhấp – chậm, sâu, như thăm dò. Mỗi cú thúc đều khiến Uyên giật nảy lên, ghế đẩu lắc lư theo từng nhịp. Hắn không cần tay, không cần giữ – mọi sợi dây đã giữ cô yên như con rối.

Một cuộn nilon khác – theo ánh mắt của hắn – bắt đầu cuộn quanh ngực Uyên, siết dần cho hai bầu ngực trắng phập phồng bật căng
Âm thanh trong tiệm chỉ còn tiếng thịt va vào nhau, tiếng thở rít của cả hai, và tiếng rít của những sợi dây thít dần trong cơn hưng phấn. Mỗi cú thúc, hắn lại đẩy vào sâu hơn, mạnh hơn – tận dụng sức ép và góc ngồi của cô để đâm trọn chiều dài.

Mắt hắn chợt lóe lên – một cú nhấp mạnh cuối cùng, hắn gầm khẽ, rồi rút ra đúng lúc, bắn lên bụng dưới của cô gái. Tinh dịch nóng hổi vấy lên làn da trắng, trong khi Uyên thở hổn hển, toàn thân rã rời, vẫn bị trói gọn gàng như một gói hàng sắp dán mác.
 
Duy chỉnh lại quần áo, liếc mắt nhìn Uyên lần cuối. Cô gái vẫn bị trói gọn ghẽ trên ghế, cơ thể loã lồ mỏi nhừ, mắt lờ đờ trong cơn hoảng loạn chưa nguôi.

Hắn mỉm cười – nụ cười thoả mãn lạnh lùng.

Cánh cửa tiệm khép lại. Bên ngoài, nắng chiều vẫn nghiêng qua dãy chung cư chật hẹp, chẳng ai để ý một gã đàn ông vừa rời khỏi tiệm tạp hoá với bước chân nhẹ tênh.
 
123b
ee88
anime sex
cliphot
Back
Top