Say theo làn khói thuốc ...
Cảm nhận rõ ràng cuộc sống này chua chát đến chừng nào . Tệ ... Rất tệ ... Dù biết là sẽ trôi qua được nhưng vẫn thấy tệ
Có ng dè bỉu tôi cắm sừng cho chồng . Họ làm sao hiểu được lý do ... Họ đâu sống cuộc đời của tôi ? Họ đâu trải qua những nỗi đau chồng chất theo từng ngày, từng tháng và từng năm ... Họ đâu biết tôi từng muốn tự tử bao nhiêu lần.. họ đâu biết tôi từng muốn trốn chạy bao nhiêu lần. Nhưng tôi còn nặng trách nhiệm , tôi còn những đứa con, còn hi vọng ng chồng vẫn cảm giác với mình. Tôi tự dằn vặt đau khổ vì mình ko còn trẻ trung, mình tan nát theo thời gian, mình hôi hám và ko còn ôm trọn lấy "nó" nữa. Tháng ngày trầm cảm đó , ai hiểu đây, con nhỏ mới 3 tháng đã thôi sữa mẹ ... Đau đớn lắm .
Cứ tự vực lại tinh thần , thì đến 1 lúc lại sa sút. Cuộc đời tôi nó như hình Sin , luôn có dự báo trc cho mọi sóng gió. Nên tôi học được cách tiếp đất êm ái. Tôi sợ cảm giác muốn chết, rất sợ... Vì tôi còn thương những đứa trẻ và bản thân mình .
Nếu muốn thì anh ấy đã tìm cách... Anh ấy tìm cách thoả mãn dục vọng của mình , mà ko cần đến tôi. Ép tôi phải tìm kiếm dục vọng bên ngoài . Ép tôi vào cảm giác bị bỏ rơi như bao người khác ...
nếu tôi giỏi văn, cuộc đời tôi chắc sẽ cuốn best seller mất hâha . Ôi địt con mẹ đời.
À biết đâu... Có khi viết truyện kiếm tiền nuôi con cũng là 1 ý ko tồi.
Cái ngày tôi rời xa anh , sẽ đến thôi... Nhưng không phải bây giờ.
Quan trọng là Bình An !
Cảm nhận rõ ràng cuộc sống này chua chát đến chừng nào . Tệ ... Rất tệ ... Dù biết là sẽ trôi qua được nhưng vẫn thấy tệ
Có ng dè bỉu tôi cắm sừng cho chồng . Họ làm sao hiểu được lý do ... Họ đâu sống cuộc đời của tôi ? Họ đâu trải qua những nỗi đau chồng chất theo từng ngày, từng tháng và từng năm ... Họ đâu biết tôi từng muốn tự tử bao nhiêu lần.. họ đâu biết tôi từng muốn trốn chạy bao nhiêu lần. Nhưng tôi còn nặng trách nhiệm , tôi còn những đứa con, còn hi vọng ng chồng vẫn cảm giác với mình. Tôi tự dằn vặt đau khổ vì mình ko còn trẻ trung, mình tan nát theo thời gian, mình hôi hám và ko còn ôm trọn lấy "nó" nữa. Tháng ngày trầm cảm đó , ai hiểu đây, con nhỏ mới 3 tháng đã thôi sữa mẹ ... Đau đớn lắm .
Cứ tự vực lại tinh thần , thì đến 1 lúc lại sa sút. Cuộc đời tôi nó như hình Sin , luôn có dự báo trc cho mọi sóng gió. Nên tôi học được cách tiếp đất êm ái. Tôi sợ cảm giác muốn chết, rất sợ... Vì tôi còn thương những đứa trẻ và bản thân mình .
Nếu muốn thì anh ấy đã tìm cách... Anh ấy tìm cách thoả mãn dục vọng của mình , mà ko cần đến tôi. Ép tôi phải tìm kiếm dục vọng bên ngoài . Ép tôi vào cảm giác bị bỏ rơi như bao người khác ...
nếu tôi giỏi văn, cuộc đời tôi chắc sẽ cuốn best seller mất hâha . Ôi địt con mẹ đời.
À biết đâu... Có khi viết truyện kiếm tiền nuôi con cũng là 1 ý ko tồi.
Cái ngày tôi rời xa anh , sẽ đến thôi... Nhưng không phải bây giờ.
Quan trọng là Bình An !
Sửa lần cuối: