Ch1_ Ngọc Mai, Thanh Vy những bông hồng công sở.
-Em xin anh…huhuhu…anh nghĩ đến tình nghĩa bao lâu nay anh bỏ qua cho em …huhuhu…
-Bỏ qua ư,em làm tôi đau đớn nhục nhã tận cùng vậy em muốn tôi tha thứ tôi quên đi đc sao.
-Huhuhu…anh ơi em biết tội em lớn khó ai tha thứ được, nhưng anh ơi anh nhìn Fa,Mi con mình mà xem anh ơi…huhu.. Chúng còn nhỏ quá anh cho em cơ hội để bên anh cùng chăm sóc các con cho chúng có đủ cha đủ mẹ. Ở đây người ta dị nghị nhòm ngó thì mình đi xa,thậm chí đi nước ngoài sống em sẽ chỉ chăm chăm trong nhà nội trợ được ko anh.
Người đàn bà tuyệt sắc đang ngồi khóc lóc van xin dưới chân chồng mình. Cô đã phạm tội lỗi tày trời gì mà phải quỵ lụy như thế. Phải biết rằng chồng cô,chàng thanh niên 30t đang ngồi trên ghế là chuyên gia về phần mềm máy tính,đẹp trai giỏi kiếm tiền nhưng yêu chiều nâng niu vợ hết mực. Anh chán nản đưa ánh mắt nhìn vợ đang ngồi sụp dưới chân anh.
Dù cô không cố tạo dáng nhưng từng đường cong yểu điệu của cô vẫn phơi bày đầy quyến rũ. Đã 33t kết hôn đc 6 năm và sinh 2 con,nhưng vì đc sống trong nhung lụa và duy trì lối sống lành mạnh mà cô vẫn giữ gìn được sắc đẹp. Không những chẳng tàn phai mà ngày càng mặn mà quý phái. Da cô vẫn trắng ngần không một tì vết cùng dáng vóc cân đối thướt tha ai nhìn cũng ao ước.
Giờ cô đang cố gắng năn nỉ chồng để anh bỏ qua cho cô tội lỗi mà cô gây nên. Nước mắt cô rơi lã chã mái tóc mượt mà giờ cũng đôi chút mất trật tự nhìn thật đáng thương. Cô vừa nhắc đến các con và cũng khá thành tâm nhận lỗi. Thật tâm Khánh chồng cô vẫn còn yêu cô. Nếu đây chỉ là sai lầm nhất thời và cô chịu từ bỏ quay đâu thì vì các con anh sẽ có thể bỏ qua để giữ lấy mái ấm cho 2 công chúa nhỏ. Anh định đưa tay vỗ vai cô thì lại có thông báo từ điện thoại. 1 email nặc danh vừa gửi đến. Đọc xong email anh hoàn toàn sụp đổ. Anh rút tay về,ném điện thoại trc mặt cô tức giận tột cùng.
-Cô cút đi,cút ngay tôi và cô không thể hàn gắn hay có cơ hội nào để quay lại đâu. Cô xem đi và nếu biết nghĩ cho các con thì đừng bao giờ xuất hiện trc mặt chúng.
Cô cầm điện thoại xem hết email anh vừa nhận. Mắt cô trợn tròn kinh hãi, cô nắm tay đến nổi gân sau đó áy náy nhìn anh rồi lí nhí.
-Anh cho em gặp con chào chúng đc không.
-KHÔNG!!!CÚT,CÚT NGAY,CÔ CÒN DÁM XUẤT HIỆN TRC MẶT CON TÔI TÔI SẼ BẰNG MỌI GIÁ KHIẾN CÔ HỐI HẬN.
Mọi chuyện quá đáng đến đâu mà khiến cho 1người hiền lành tri thức như anh phát điên như vậy chứ. Vì đâu mà bao nhiêu yêu thương suốt những năm qua có thể cạn sạch đến thế vào lúc này…
Vài năm trước khi Khánh mới vừa tốt nghiệp và hoàn thành chương trình thực tập cho 1 tập đoàn lớn trong nước. Anh đc nhận vào làm nhân viên phòng kĩ thuật.
Hôm nay là ngày anh đến chi nhánh mình trực thuộc nhận công tác. Trong chương trình thực tập này có 5người đạt yêu cầu thì 2 người bên kinh doanh 2 người kế toán và thêm anh thuộc về bên kĩ thuật. Cùng anh nhận việc bên này có thêm em Vy kém cậu 1tuổi. Vy rất xinh đẹp,với vóc dáng thanh thoát trẻ trung. Gương mặt Vy ưa nhìn và có vẻ hiền lành chuẩn Việt,mắt bồ câu ướt át này mũi thẳng đầu mũi nhỏ và hơi chút vểnh. Thêm nữa là cái miệng nhỏ xinh chúm chím với 2 cánh môi mọng đỏ,cô cũng đặc biệt tỏa sáng khi sở hữu làn da trắng sáng thu hút ánh mắt mọi người.
Vy và cậu đã có 2 tháng làm việc cùng ở các chi nhánh trung tâm trong lúc thực tập. Hai người cũng nói chuyện nhiều lần nên vẻ đẹp của em không xa lạ gì với cậu. Vậy mà giờ thấy em trong diện mạo chỉn chu hơn chút so với mọi ngày cậu cũng đôi chút thất thần. Chỉ với chút trang điểm nhẹ cho đôi môi thêm chút đỏ,đôi má phớt hồng em đã nâng tầm sắc đẹp nên lever mới.
Vy nhìn cậu cười tít mắt, cô rất quý chàng trai thông minh hài hước này. Dù có vẻ mọt sách điển hình nhưng khi tiếp xúc mới thấy Khánh rất hóm hỉnh. Các cô gái đều bị cuốn hút với lối nói chuyện nhẹ nhàng nhưng hiểu biết và sâu sắc. Thêm điểm cộng cho anh khi anh là goodboy tiêu chuẩn. Suốt 2 tháng thực tập các chị các em đánh mắt,thả thính các kiểu nhưng cậu luôn khéo léo né đc.
Kể cả với Vy, dù cả 2 khá thân và đc mọi người gán ghép nhưng anh luôn đúng mực để cả 2 chỉ dừng ở mức đồng nghiệp thân thiết mà thôi.
-Anh biết ai đón mình không,muốn biết không em bật mí cho,bọn con trai các anh thích mê cho xem. 1 cốc trà sữa thôi.
-60k cho 5p chờ đợi thì đắt quá.
-Hứ,cái đồ chi li.
-Nhưng 60k để đổi lấy 30p ngồi ăn trưa cùng em thì quá hời,em uống vị gì đấy nhỉ.
-Hihi,thế chứ dạo này tán như xiếc rồi chàng mọt sách nhỉ. Vị dâu tằm cho cổ điển đi ạ.
-Ok,nhưng bọn em nhầm rồi,anh mọt vi tính mọt web chứ không mọt sách nhé.
-Vẫn là mọt tiêu chuẩn thôi.hihi. À đón mình hôm nay là hoa hậu công sở Ngọc Mai đấy.
-Hoa hậu công sở cơ á. Đẹp lắm à? Đẹp đc hơn em ko mà lấy danh xưng hoa hậu vậy?
-Em thì so làm sao đc mà so. Cả tòa trung tâm đều khen chị ấy thế,hôm qua bạn em bảo là chị ấy xuống đây làm phó bộ phận nhân sự quận mình.
Khỏi chờ lâu đã thấy 1 bóng dáng thướt tha với sơmi trắng ngắn tay và chân váy tối màu bước đến. Mỗi bước đi của chị hình như kéo theo toàn bộ hào quang xung quanh,chị nổi bật như chú hạc kiêu sa giữa bầy gà khốn khổ.
Tóc đen vấn đuôi gà khoe cần cổ cao trắng ngần. Đôi vai suôn mềm mại nối dài với đôi cánh tay ngó sen và bàn tay búp măng có những ngón dài mà thon nhỏ. Ngực nở mông cong và tròn,đôi chân dài kia nếu đem so sánh với người mẫu hoa hậu cũng chẳng kém gì.
Cô nghiêm trang đứng đó cũng đủ khiến đàn ông có mặt ở đại sảnh thất thần. Vì cơ thể yêu ma đấy lại mang khuôn mặt thiên sứ. Bao nhiêu nét đẹp cô đều có cả,mắt to đen láy sáng ngời mà nhanh nhẹn,đôi hàng mi dài mà cong vút. Sống mũi cao thẳng với 2 cánh mũi mỏng vừa phải làm sang lên cả khuôn mặt. Khuôn miệng tươi tắn với nét cười tự nhiên và đôi môi mọng đỏ. Cô thật hoàn mỹ khiến ai đó muốn chê cũng bí từ.
Khánh phải chỉnh lại kính đến vài lần vì bối rối. Cậu cũng là đàn ông nên gặp sắc đẹp này xao xuyến cũng bình thường .
-Nguyễn Nam Khánh à,em về phòng kĩ thuật phía cuối hành lang anh(…) phụ trách nhé. Còn Thanh Vy theo chị,em với chị gần phòng đấy.
Cậu bước theo ngay sau chị,đôi bờ mông tròn trịa lúc lắc trc mặt không có cả vệt hằn quần lót,chị mặc lọt khe hay quần bảo hiểm nhỉ.
Tò mò vớ vẩn suy nghĩ lung tung dâm đãng,bình thường Khánh ko thế,vậy mà gặp chị cậu mất bình tĩnh toàn nghĩ vẩn vơ.
Nhưng khi về đến phòng Khánh đã bình tĩnh lại ngay,cậu luôn là người lí trí vậy mà. Không khó quá để cậu hiểu công việc ban đầu của mình,chỉ là bảo dưỡng máy tính nhân viên trong khu vực,với cậu thì nhạt toẹt.
Phải biết rằng cậu nhận giải thưởng quốc tế dành cho tin học tuổi trẻ từ năm 16t đấy. Và hiện tại trên hackerRank cậu cũng không phải tay mơ đâu, nhất là sau 1 năm trong chương trình trao đổi sinh viên sang Châu Âu cậu trưởng thành và sắc bén hơn nhiều trong công việc. Sở dĩ cậu xin làm trong tập đoàn để báo cáo với mẹ,nếu thất nghiệp các cụ bắt về quê,cậu ko chịu đc. Cậu ước gì thực tập cả năm cũng đc. Cậu chỉ chờ dự án của cậu và bạn khởi động cậu sẽ danh chính ngôn thuận đi làm cho đam mê thật sự của mình.
Giờ thì cậu đã thấm thía cái buồn chán của công việc văn phòng, cả ngày ngồi đến ê mông nếu không có công việc bên ngoài để làm không biết cậu ngồi kiểu gì trong 8 tiếng đấy nữa. Niềm vui của cậu bây giờ là mỗi giờ nghỉ trưa ngắm Vy mút trà sữa và tán gẫu cùng cô.
Năng lượng tích cực của cô khiến cậu lấy lại đc tinh thần vui vẻ sau mỗi giờ trưa.
- Anh Khánh biết người yêu chị Mai ko,giỏi lắm là thạc sĩ,giảng viên đại học đấy. Mới 30 mà giỏi thế đấy đúng trai tài gái sắc luôn.
-Sao em rành chuyện mọi người vậy,có rành về mình đc như thế không? Thích anh nào trong đây rồi,có anh nào thích chưa, cái đấy mới cần phải biết à nha.
-Em thích thì biết mà ai thích em thì chưa thấy ngỏ lời sao mà biết đc chứ.
-Tưởng em là type phụ nữ hiện đại thích 2 loại thủy sản là “cua trai”.
Cô lườm anh rồi ngúng nguẩy bỏ đi.
-Không tiếc ly trà thì em để anh 1 mình chơi với kiến. Mai không có trà vải em để anh ăn cơm 1 mình.
Anh luôn băn khoăn về bản thân,anh rất thích bên Vy,chiều theo ý thích của cô nhưng hình như anh quá lí trí mà phủ quyết mọi lí do tiến thêm bước nữa trong chuyện 2 người. Khi thực tập thì anh lấy lí do là tác phong phải chuyên nghiệp không tán tỉnh, yêu đương đồng nghiệp thì mới đạt yêu cầu. Giờ thì anh lấy lí do sợ yêu khiến kế hoạch sắp tới ko suôn sẻ. Đây là sở trường nhưng cũng là sở đoản của cậu. Cậu suy tính quá nhiều, mà trong chuyện tình cảm lí trí chính là con kì đà đáng ghét .
Vy bực mình cái tên đầu gỗ ấy,sao máy tính cái gì anh ta cũng biết mà người ngay trc mắt ra tín hiệu suốt ngày thế mà ko hiểu gì. Chắc người ta thèm thuồng trà sữa, trà vải đến độ ngày nào cũng lẽo đẽo đợi anh ăn trưa đến cả tuần thế à. Rồi chỉ biết hẹn mỗi buổi trưa hả,tối thì sao thứ 7 chủ nhật thế nào. Trời ạ đúng là đầu gỗ mà.
Người ta con gái nói hiện đại thích thủy sản “cua trai” này nọ cũng chỉ đùa là chính. Cua thật nhỡ anh không đổ cả công ty nó đồn thì ngại chết sao.
Đang ngồi mắng Khánh trong đầu thì tin nhắn đến.
- “ui hôm nay giận ghê vậy,bỏ cả ly trà còn đến 2 hạt trân châu cơ đấy”
-Đang bực mình,đừng nt gọi điện gì nhé.
“tinh” thông báo email đến.
-Ai đọc email này thì: trả lời là hết giận,im lặng là nhận sai còn xóa đi nghĩa là đang rất nhớ người gửi.
Cô gửi cho anh meme 1 người đàn ông ném máy tính vào thùng rác.
Anh gửi cô hình 2 chiếc vé rạp Lotte Cinema lúc 7h30 tối thứ 7. Rồi để 2 ô yes/no phía dưới. Cô tick yes thêm chữ “THA” phía dưới. Vậy là cô đã có cuộc hẹn đầu tiên như ý, sự hài lòng đong đầy trong mắt cô. Chặng đường nào muốn đi hết cũng cần những bước đầu tiên, đây có lẽ là chính nó trong chặng đường 2 đứa.
Suốt cả tuần Vy luôn vui vẻ và căng tràn năng lượng,những buổi trưa ngồi ăn chung tuy bớt sôi nổi đôi chút khi cô đang trong giai đoạn xao xuyến có chút ngượng ngùng trc anh. Bù lại cô thường ngắm anh nhiều hơn với nhiều góc độ khác nhau.
Anh không đẹp trai kiểu tài tử điện ảnh nhưng tuấn tú vẻ tri thức với đôi mắt sáng lông mày rậm sau cặp kính mỏng. Da anh trắng trẻo nhưng khá khỏe khoắn chứ không bủng beo xanh xao như những dân văn phòng khác. Cô thường cười tủm tỉm cười mỗi khi nhớ tới anh.
-Em xin anh…huhuhu…anh nghĩ đến tình nghĩa bao lâu nay anh bỏ qua cho em …huhuhu…
-Bỏ qua ư,em làm tôi đau đớn nhục nhã tận cùng vậy em muốn tôi tha thứ tôi quên đi đc sao.
-Huhuhu…anh ơi em biết tội em lớn khó ai tha thứ được, nhưng anh ơi anh nhìn Fa,Mi con mình mà xem anh ơi…huhu.. Chúng còn nhỏ quá anh cho em cơ hội để bên anh cùng chăm sóc các con cho chúng có đủ cha đủ mẹ. Ở đây người ta dị nghị nhòm ngó thì mình đi xa,thậm chí đi nước ngoài sống em sẽ chỉ chăm chăm trong nhà nội trợ được ko anh.
Người đàn bà tuyệt sắc đang ngồi khóc lóc van xin dưới chân chồng mình. Cô đã phạm tội lỗi tày trời gì mà phải quỵ lụy như thế. Phải biết rằng chồng cô,chàng thanh niên 30t đang ngồi trên ghế là chuyên gia về phần mềm máy tính,đẹp trai giỏi kiếm tiền nhưng yêu chiều nâng niu vợ hết mực. Anh chán nản đưa ánh mắt nhìn vợ đang ngồi sụp dưới chân anh.
Dù cô không cố tạo dáng nhưng từng đường cong yểu điệu của cô vẫn phơi bày đầy quyến rũ. Đã 33t kết hôn đc 6 năm và sinh 2 con,nhưng vì đc sống trong nhung lụa và duy trì lối sống lành mạnh mà cô vẫn giữ gìn được sắc đẹp. Không những chẳng tàn phai mà ngày càng mặn mà quý phái. Da cô vẫn trắng ngần không một tì vết cùng dáng vóc cân đối thướt tha ai nhìn cũng ao ước.
Giờ cô đang cố gắng năn nỉ chồng để anh bỏ qua cho cô tội lỗi mà cô gây nên. Nước mắt cô rơi lã chã mái tóc mượt mà giờ cũng đôi chút mất trật tự nhìn thật đáng thương. Cô vừa nhắc đến các con và cũng khá thành tâm nhận lỗi. Thật tâm Khánh chồng cô vẫn còn yêu cô. Nếu đây chỉ là sai lầm nhất thời và cô chịu từ bỏ quay đâu thì vì các con anh sẽ có thể bỏ qua để giữ lấy mái ấm cho 2 công chúa nhỏ. Anh định đưa tay vỗ vai cô thì lại có thông báo từ điện thoại. 1 email nặc danh vừa gửi đến. Đọc xong email anh hoàn toàn sụp đổ. Anh rút tay về,ném điện thoại trc mặt cô tức giận tột cùng.
-Cô cút đi,cút ngay tôi và cô không thể hàn gắn hay có cơ hội nào để quay lại đâu. Cô xem đi và nếu biết nghĩ cho các con thì đừng bao giờ xuất hiện trc mặt chúng.
Cô cầm điện thoại xem hết email anh vừa nhận. Mắt cô trợn tròn kinh hãi, cô nắm tay đến nổi gân sau đó áy náy nhìn anh rồi lí nhí.
-Anh cho em gặp con chào chúng đc không.
-KHÔNG!!!CÚT,CÚT NGAY,CÔ CÒN DÁM XUẤT HIỆN TRC MẶT CON TÔI TÔI SẼ BẰNG MỌI GIÁ KHIẾN CÔ HỐI HẬN.
Mọi chuyện quá đáng đến đâu mà khiến cho 1người hiền lành tri thức như anh phát điên như vậy chứ. Vì đâu mà bao nhiêu yêu thương suốt những năm qua có thể cạn sạch đến thế vào lúc này…
Vài năm trước khi Khánh mới vừa tốt nghiệp và hoàn thành chương trình thực tập cho 1 tập đoàn lớn trong nước. Anh đc nhận vào làm nhân viên phòng kĩ thuật.
Hôm nay là ngày anh đến chi nhánh mình trực thuộc nhận công tác. Trong chương trình thực tập này có 5người đạt yêu cầu thì 2 người bên kinh doanh 2 người kế toán và thêm anh thuộc về bên kĩ thuật. Cùng anh nhận việc bên này có thêm em Vy kém cậu 1tuổi. Vy rất xinh đẹp,với vóc dáng thanh thoát trẻ trung. Gương mặt Vy ưa nhìn và có vẻ hiền lành chuẩn Việt,mắt bồ câu ướt át này mũi thẳng đầu mũi nhỏ và hơi chút vểnh. Thêm nữa là cái miệng nhỏ xinh chúm chím với 2 cánh môi mọng đỏ,cô cũng đặc biệt tỏa sáng khi sở hữu làn da trắng sáng thu hút ánh mắt mọi người.
Vy và cậu đã có 2 tháng làm việc cùng ở các chi nhánh trung tâm trong lúc thực tập. Hai người cũng nói chuyện nhiều lần nên vẻ đẹp của em không xa lạ gì với cậu. Vậy mà giờ thấy em trong diện mạo chỉn chu hơn chút so với mọi ngày cậu cũng đôi chút thất thần. Chỉ với chút trang điểm nhẹ cho đôi môi thêm chút đỏ,đôi má phớt hồng em đã nâng tầm sắc đẹp nên lever mới.
Vy nhìn cậu cười tít mắt, cô rất quý chàng trai thông minh hài hước này. Dù có vẻ mọt sách điển hình nhưng khi tiếp xúc mới thấy Khánh rất hóm hỉnh. Các cô gái đều bị cuốn hút với lối nói chuyện nhẹ nhàng nhưng hiểu biết và sâu sắc. Thêm điểm cộng cho anh khi anh là goodboy tiêu chuẩn. Suốt 2 tháng thực tập các chị các em đánh mắt,thả thính các kiểu nhưng cậu luôn khéo léo né đc.
Kể cả với Vy, dù cả 2 khá thân và đc mọi người gán ghép nhưng anh luôn đúng mực để cả 2 chỉ dừng ở mức đồng nghiệp thân thiết mà thôi.
-Anh biết ai đón mình không,muốn biết không em bật mí cho,bọn con trai các anh thích mê cho xem. 1 cốc trà sữa thôi.
-60k cho 5p chờ đợi thì đắt quá.
-Hứ,cái đồ chi li.
-Nhưng 60k để đổi lấy 30p ngồi ăn trưa cùng em thì quá hời,em uống vị gì đấy nhỉ.
-Hihi,thế chứ dạo này tán như xiếc rồi chàng mọt sách nhỉ. Vị dâu tằm cho cổ điển đi ạ.
-Ok,nhưng bọn em nhầm rồi,anh mọt vi tính mọt web chứ không mọt sách nhé.
-Vẫn là mọt tiêu chuẩn thôi.hihi. À đón mình hôm nay là hoa hậu công sở Ngọc Mai đấy.
-Hoa hậu công sở cơ á. Đẹp lắm à? Đẹp đc hơn em ko mà lấy danh xưng hoa hậu vậy?
-Em thì so làm sao đc mà so. Cả tòa trung tâm đều khen chị ấy thế,hôm qua bạn em bảo là chị ấy xuống đây làm phó bộ phận nhân sự quận mình.
Khỏi chờ lâu đã thấy 1 bóng dáng thướt tha với sơmi trắng ngắn tay và chân váy tối màu bước đến. Mỗi bước đi của chị hình như kéo theo toàn bộ hào quang xung quanh,chị nổi bật như chú hạc kiêu sa giữa bầy gà khốn khổ.
Tóc đen vấn đuôi gà khoe cần cổ cao trắng ngần. Đôi vai suôn mềm mại nối dài với đôi cánh tay ngó sen và bàn tay búp măng có những ngón dài mà thon nhỏ. Ngực nở mông cong và tròn,đôi chân dài kia nếu đem so sánh với người mẫu hoa hậu cũng chẳng kém gì.
Cô nghiêm trang đứng đó cũng đủ khiến đàn ông có mặt ở đại sảnh thất thần. Vì cơ thể yêu ma đấy lại mang khuôn mặt thiên sứ. Bao nhiêu nét đẹp cô đều có cả,mắt to đen láy sáng ngời mà nhanh nhẹn,đôi hàng mi dài mà cong vút. Sống mũi cao thẳng với 2 cánh mũi mỏng vừa phải làm sang lên cả khuôn mặt. Khuôn miệng tươi tắn với nét cười tự nhiên và đôi môi mọng đỏ. Cô thật hoàn mỹ khiến ai đó muốn chê cũng bí từ.
Khánh phải chỉnh lại kính đến vài lần vì bối rối. Cậu cũng là đàn ông nên gặp sắc đẹp này xao xuyến cũng bình thường .
-Nguyễn Nam Khánh à,em về phòng kĩ thuật phía cuối hành lang anh(…) phụ trách nhé. Còn Thanh Vy theo chị,em với chị gần phòng đấy.
Cậu bước theo ngay sau chị,đôi bờ mông tròn trịa lúc lắc trc mặt không có cả vệt hằn quần lót,chị mặc lọt khe hay quần bảo hiểm nhỉ.
Tò mò vớ vẩn suy nghĩ lung tung dâm đãng,bình thường Khánh ko thế,vậy mà gặp chị cậu mất bình tĩnh toàn nghĩ vẩn vơ.
Nhưng khi về đến phòng Khánh đã bình tĩnh lại ngay,cậu luôn là người lí trí vậy mà. Không khó quá để cậu hiểu công việc ban đầu của mình,chỉ là bảo dưỡng máy tính nhân viên trong khu vực,với cậu thì nhạt toẹt.
Phải biết rằng cậu nhận giải thưởng quốc tế dành cho tin học tuổi trẻ từ năm 16t đấy. Và hiện tại trên hackerRank cậu cũng không phải tay mơ đâu, nhất là sau 1 năm trong chương trình trao đổi sinh viên sang Châu Âu cậu trưởng thành và sắc bén hơn nhiều trong công việc. Sở dĩ cậu xin làm trong tập đoàn để báo cáo với mẹ,nếu thất nghiệp các cụ bắt về quê,cậu ko chịu đc. Cậu ước gì thực tập cả năm cũng đc. Cậu chỉ chờ dự án của cậu và bạn khởi động cậu sẽ danh chính ngôn thuận đi làm cho đam mê thật sự của mình.
Giờ thì cậu đã thấm thía cái buồn chán của công việc văn phòng, cả ngày ngồi đến ê mông nếu không có công việc bên ngoài để làm không biết cậu ngồi kiểu gì trong 8 tiếng đấy nữa. Niềm vui của cậu bây giờ là mỗi giờ nghỉ trưa ngắm Vy mút trà sữa và tán gẫu cùng cô.
Năng lượng tích cực của cô khiến cậu lấy lại đc tinh thần vui vẻ sau mỗi giờ trưa.
- Anh Khánh biết người yêu chị Mai ko,giỏi lắm là thạc sĩ,giảng viên đại học đấy. Mới 30 mà giỏi thế đấy đúng trai tài gái sắc luôn.
-Sao em rành chuyện mọi người vậy,có rành về mình đc như thế không? Thích anh nào trong đây rồi,có anh nào thích chưa, cái đấy mới cần phải biết à nha.
-Em thích thì biết mà ai thích em thì chưa thấy ngỏ lời sao mà biết đc chứ.
-Tưởng em là type phụ nữ hiện đại thích 2 loại thủy sản là “cua trai”.
Cô lườm anh rồi ngúng nguẩy bỏ đi.
-Không tiếc ly trà thì em để anh 1 mình chơi với kiến. Mai không có trà vải em để anh ăn cơm 1 mình.
Anh luôn băn khoăn về bản thân,anh rất thích bên Vy,chiều theo ý thích của cô nhưng hình như anh quá lí trí mà phủ quyết mọi lí do tiến thêm bước nữa trong chuyện 2 người. Khi thực tập thì anh lấy lí do là tác phong phải chuyên nghiệp không tán tỉnh, yêu đương đồng nghiệp thì mới đạt yêu cầu. Giờ thì anh lấy lí do sợ yêu khiến kế hoạch sắp tới ko suôn sẻ. Đây là sở trường nhưng cũng là sở đoản của cậu. Cậu suy tính quá nhiều, mà trong chuyện tình cảm lí trí chính là con kì đà đáng ghét .
Vy bực mình cái tên đầu gỗ ấy,sao máy tính cái gì anh ta cũng biết mà người ngay trc mắt ra tín hiệu suốt ngày thế mà ko hiểu gì. Chắc người ta thèm thuồng trà sữa, trà vải đến độ ngày nào cũng lẽo đẽo đợi anh ăn trưa đến cả tuần thế à. Rồi chỉ biết hẹn mỗi buổi trưa hả,tối thì sao thứ 7 chủ nhật thế nào. Trời ạ đúng là đầu gỗ mà.
Người ta con gái nói hiện đại thích thủy sản “cua trai” này nọ cũng chỉ đùa là chính. Cua thật nhỡ anh không đổ cả công ty nó đồn thì ngại chết sao.
Đang ngồi mắng Khánh trong đầu thì tin nhắn đến.
- “ui hôm nay giận ghê vậy,bỏ cả ly trà còn đến 2 hạt trân châu cơ đấy”
-Đang bực mình,đừng nt gọi điện gì nhé.
“tinh” thông báo email đến.
-Ai đọc email này thì: trả lời là hết giận,im lặng là nhận sai còn xóa đi nghĩa là đang rất nhớ người gửi.
Cô gửi cho anh meme 1 người đàn ông ném máy tính vào thùng rác.
Anh gửi cô hình 2 chiếc vé rạp Lotte Cinema lúc 7h30 tối thứ 7. Rồi để 2 ô yes/no phía dưới. Cô tick yes thêm chữ “THA” phía dưới. Vậy là cô đã có cuộc hẹn đầu tiên như ý, sự hài lòng đong đầy trong mắt cô. Chặng đường nào muốn đi hết cũng cần những bước đầu tiên, đây có lẽ là chính nó trong chặng đường 2 đứa.
Suốt cả tuần Vy luôn vui vẻ và căng tràn năng lượng,những buổi trưa ngồi ăn chung tuy bớt sôi nổi đôi chút khi cô đang trong giai đoạn xao xuyến có chút ngượng ngùng trc anh. Bù lại cô thường ngắm anh nhiều hơn với nhiều góc độ khác nhau.
Anh không đẹp trai kiểu tài tử điện ảnh nhưng tuấn tú vẻ tri thức với đôi mắt sáng lông mày rậm sau cặp kính mỏng. Da anh trắng trẻo nhưng khá khỏe khoắn chứ không bủng beo xanh xao như những dân văn phòng khác. Cô thường cười tủm tỉm cười mỗi khi nhớ tới anh.