Ngày thứ 7
Mưa suốt một đêm, nhiệt độ ngày hôm sau quả thực là hạ xuống đột ngột. Thời tiết thoáng cái đã không còn thích hợp mặc áo ngắn tay nữa. Tôi cũng mặc một chiếc áo dài tay. Đêm qua tôi ngủ rất đủ, tuy rằng sau khi thức dậy có nhìn trộm Tiểu Tĩnh cùng Thắng Lợi làm tình một lát, nhưng thời tiết quá lạnh, rất nhanh tôi lại quay về ngủ.
Áo lót trong rất ấm áp, hơn nữa mũ trùm lên, làm cho người ta rất có cảm giác an toàn. Tôi vẫn đi tới đó, nhìn về phía bên trong cửa sổ. Mảnh đất nhỏ này, tựa hồ đối với tôi mà nói, thật đúng là đã trở nên quen thuộc.
Nhưng mỗi ngày đều như vậy, quả thật rất tổn thương thân thể, hy vọng là camera có thể nhanh chóng giao đến. Tâm tính Tiểu Tĩnh dường như cũng thay đổi. Tôi bỗng nhiên có một ý niệm: Tôi không muốn bỏ lỡ bất cứ cảnh quay nào về cô ấy nữa.
Lúc này Tiểu Tĩnh cũng không có đang làm tình với đám người kia nữa, mà là đang thương lượng sự tình. Tình huống đại khái chính là trường học Tiểu Tĩnh gọi điện đến cho cô, nói là không liên lạc được với cô, bảo cô nhanh chóng đến trường học nói rõ tình huống. Tiểu Tĩnh nói dối là bị bệnh. Nhưng trường học cũng bỏ qua, nói là ít nhất là phải nộp chứng nhận chẩn đoán bệnh đến, nhờ người khác nộp hộ cũng được.
Nhưng nộp giấy hộ nhất định phải là người thân họ hàng, Tiểu Tĩnh đương nhiên không làm được, biện pháp duy nhất chính là tự mình trở về.
Mọi người nghe nói Tiểu Tĩnh phải trở về, đều rất không yên lòng - - đương nhiên không phải lo lắng an nguy của cô, mà là sợ cô một đi không trở về. Rất nhanh, sáu người đàn ông trong phòng đã cùng nhất trí, mọi người bỏ tiền, sau đó tìm hai người đàn ông đi cùng với Tiểu Tĩnh.
Cơ hội du lịch tốt như vậy, tất cả mọi người hiển nhiên đều muốn đi, nhưng tính lại thời gian, cũng rất khó khăn. Cuối cùng, chỉ có anh Vu, Kim Cương và Hoàng Tạm có thể đi. Mấy người khác, đều phải thi chuyên ngành, thứ hai còn có cuộc thi quan trọng, nếu không kịp trở về sẽ rất phiền toái.
Đang lúc mọi người thương lượng xem ai sẽ đi, Hoàng Tạm liền xung phong nhận việc, dường như hắn cố ý muốn trừ đi sự không thoải mái ngày hôm qua: "Tôi đi, tôi sẽ hầu hạ Tiểu Tĩnh cho thật tốt, cam đoan không để em ấy mệt mỏi...."
Lời còn chưa dứt, Tiểu Tĩnh đã nghiêm túc nói: "Không được! Em không muốn đi với anh.”
Hoàng Tạm thoáng cái bị nghẹn lại, cắn cắn môi, rướn cổ, trừng mắt. Có thể thấy, tên khốn nạn này cắn răng bày ra bộ dáng "Bao giờ mày quay lại xem tao có địt chết mày không”.
Lúc này Thắng Lợi nói: "Tao thấy cũng tốt, hai người bon mày ra ngoài nên thả lỏng một chút không nên quá căng thẳng, tránh cho việc xô xát ở ngoài.”
Hoàng Tạm rướn cổ, trừng mắt: "Mẹ kiếp?! Cần anh quản......”
Lúc này Trương Chấn hô to một tiếng: "Hoàng Tạm!”
Hoàng Tạm luôn luôn nhận Trương Chấn là anh, nên không nhiều lời nữa.
Trương Chấn hắng giọng: "Cứ quyết định như vậy đi, để anh Vu và Kim Cương đi cùng Tiểu Tĩnh. Đi sớm về sớm, tôi nói cho các cậu biết, không giải quyết được vấn đề thì lần sau đừng có tụt quần xuống nữa.”
Dường như Trương Chấn trong đám bọn họ quả thật có một chút sức ảnh hưởng, hắn nói chuyện còn rất có phong phạm làm anh cả. Những lời này mặc dù là nói đùa, nhưng là mọi người chỉ là phối hợp cười cười, trong lòng hình như vẫn có một chút khẩn trương.
Vu ca và Kim Cương lập tức đi mua vé. Mấy người ở lại phòng thì bắt đầu chiêm ngưỡng cảnh Tiểu Tĩnh mặc nội y sexy nhảy múa ở trên giường. Tôi rất muốn xem Tiểu Tĩnh nhảy thoát y, nhưng phải cố gắng mua vé với anh Vu, mới có thể ở gần xe một chút. Đi theo Kim Cương và Vu ca, còn có Hoàng Tạm. Hắn trông rất buồn bực, cũng không muốn nhìn Tiểu Tĩnh nữa, dứt khoát bỏ đi.
Tôi đi theo hai người họ đến điểm bán vé gần nhất. Anh Vu và Kim Cương vừa xếp hàng, vừa thương lượng. Kim Cương thì thầm nói: "Lần này hai chúng ta có thể chơi thật thoải mái rồi.”
Anh Vu mặt không đổi sắc: "Cậu muốn chơi thật thoải mái sao?
“Tất nhiên là muốn.”
Vu ca móc ra một tờ giấy, cùng năm ngàn đồng tiền mặt: "Cậu đi mua giúp tôi chút đồ, chơi mấy thứ này, đảm bảo cho cậu chơi cực kỳ thoải mái."
"Mẹ kiếp, anh Vu, anh giàu như vậy sao, thế thì chúng ta ngồi máy bay..."
"Điịt me, ngồi máy bay thì còn gì vui nữa?"
Kim Cương sửng sốt một chút, ha hả cười: "À~em hiểu rồi...... anh Vu ca thật là biết chới đấy.”
Anh Vu vỗ vỗ bả vai hắn: "Cậu biết không, mấy bản lĩnh của Trương Chấn kia, tất cả đều là tôi dạy, ở chỗ này không tiện tranh giành với bọn nhỏ, đi ra ngoài, phải nghe theo lời anh đây."
Hai người bọn họ thương nghị ở chỗ này, hoàn toàn không biết tôi ở phía sau đã nghe không sót chữ nào. Điều này cũng khó trách họ được, bọn họ cũng không biết tôi, thế nên cũng không cần kiêng dè.
Kim Cương cầm tờ giấy, chép xong số điện thoại của người bán mà Vu ca nói rồi lập tức đi luôn. Vu ca tự mình mua vé, tôi thì ở phía sau cẩn thận nhìn vị trí vé tàu gã mua. Gã ta mua hai cái giường dưới, một cái giường giữa, xe 12, 4, 5. Sau khi gã đi, tôi cũng nhanh chóng mua vé cùng một chuyến xe. Quả nhiên là trời giúp, xem ra vào tầm này cũng ít người mua vé tàu, chỗ của tôi là giường dưới số 6 ngay bên cạnh, giường trên phỏng chừng cũng không có ai mua. Dù sao bây giờ cũng không phải mùa đi du lịch, có rất nhiều chỗ còn trống.
Đúng lúc này, điện thoại di động của tôi vang lên, tôi nghe máy, là chuyển phát nhanh. Máy quay tôi đặt cuối cùng cũng tới.
Bộ máy quay này mất nửa năm tiền tiết kiệm của tôi, một bộ ba camera không dây, thiết bị nghe trộm riêng, nhận bằng một máy thu USB. Đây đúng là thứ tốt, tôi đi dạo vài diễn đàn, mới chọn được bộ thiết bị này. Thiên thời địa lợi nhân hòa, chuyến đi Nam Kinh này, chắc chắn không tệ.
Tôi quay về khách sạn nhỏ, nhìn thấy mấy người đàn ông không thể đi cùng Tiểu Tĩnh đến phía nam giờ đang hết sức quý trọng thời gian quý báu ban ngày để mà giao hoan với Tiểu Tĩnh. Trương Chấn giờ đang cắm con cặc của hắn vào lồn của Tiểu Tĩnh, Thắng Lợi quỳ ở sau lưng đút vào lỗ hậu Tiểu Tĩnh, mà Vương mập thì hưởng thụ sự bú liếm từ cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Ba người đều trông như rất vội vàng, liều mạng mà đụ Tiểu Tĩnh, không chút thương cảm đến cảm thụ của Tiểu Tĩnh chút nào. Tiểu Tĩnh bị ba người đàn ông kẹp vào giữa, tôi chỉ có thể nhìn thấy mấy con cặc kia đang chui ra chui vào mấy cái lỗ nhỏ của cô, cùng tứ chi run rẩy. Nhưng như vậy, cũng đủ để cảm thụ được cô đang hưởng khoái cảm thế nào. Thân thể của cô vốn còn cố gắng chống đỡ, đến cuối cùng, cô đành phải ghé cả thân thể vào trên người Thắng Lội, co thành một khối mặc cho những cái cây thịt kia đâm thọt vào ba cái lỗ nhỏ của mình.
Làm như vậy hai mươi phút, Trương Chấn nói là muốn nghỉ ngơi một chút. Vương mập liền đề nghị chơi một tư thế chưa từng chơi qua. Hai người nghe vậy rút cặc ra, chỉ thấy Tiểu Tĩnh miễn cưỡng vịn vào đầu giường, thở không ra hơi: "... Tiểu Tĩnh... Tiểu Tĩnh cũng không phải là không trở lại... Các anh... Các anh cứ như thế... Làm thế... Tiểu Tĩnh chịu không nổi... Vừa rồi... Tiểu Tĩnh vừa lên đỉnh xong... Hô... Hô... Lồn em cũng sắp không chịu được rồi..."
"Ba ngày nữa không thể gặp được cục cưng, bọn anh phải nhịn ba ngày, cưng phải nghĩ cho bọn anh chứ." Trương Chấn vuốt ve con cặc đã dính đầy dâm thủy của mình, nói. Hắn ngửi ngửi ngón tay của mình rồi còn nói thêm: "Tiểu Tĩnh à, dâm thủy của cục cưng bây giờ không thơm như trước nữa rồi, lúc trước còn hơi thơm ngọt, giờ đã bốc mùi rồi đấy."
"Chẳng phải...... Chẳng phải là do các anh...... mấy tên dâm dục...... mấy tên đàn ông dâm dục các anh làm ra sao, lồn của em giờ...... cũng không giống như là của mình nữa rồi...... cái lồn của em...... A...... Hai anh làm gì thế...... A a a......"
Thắng lợi cùng Vương mập kéo Tiểu Tĩnh từ trên giường lên, hai người hợp lực nâng cô lên không trung, sau đó mỗi người một bên, nâng hai chân của cô lên, banh rộng ra, chia nhau từ trước cắm vào lồng từ sau thúc vào lỗ đít của Tiểu Tĩnh.
"A... đừng làm như vậy... um... đừng làm như vậy... a... các anh... các anh... um... ưm... ưm... ưm... ưm... ưm... ưm... ưm... ưm... ưm... ưm... sướng quá... mạnh lên anh... a... thật là thoải mái... a... thật kích thích... giống như... giống như... giống như Tiểu Tĩnh... cả người em bị cặc điểu khiển vậy... a... sâu hơn chút nữa... sâu hơn chút nữa... a..."
"Cái này...... Tư thế này...... Hai bọn anh vất vả như vậy, còn không phải...... A...... cho Tiểu Tĩnh của chúng ta hưởng thụ sao......" Thắng Lợi nói.
"Ưm... a... hai anh... địt Tiểu Tĩnh sướng quá... hai anh... quả là yêu Tiểu Tĩnh... Tiểu Tĩnh phải luôn luôn... sống với hai anh ... A a a... đừng làm thế... nanh... nhanh quá... A... A... Hai cái... Hai cái đầu khấc... đầu khấc... Kẹp Tiểu Tĩnh vào giữa... Kẹp cho Tiểu Tĩnh sướng quá... sướng chết mấy... A... sắp ra rồi... sắp ra... A... A... A..."
Tiểu Tĩnh vịn lấy bả vai Thắng Lợi phía trước, đầu lắc lư, ngôn ngữ cũng không còn rõ ràng. Quả nhiên là lại tiến vào trạng thái cực khoái. Tư thế này là tư thế kích thích nhất, khiến dâm thủy của Tiểu Tĩnh không hề bị thứ gì ngăn cản, từ không trung chảy thẳng xuống dưới. Từ chỗ cửa sổ, có thể nhìn thấy rõ ràng, dâm thủy từ cái lỗ nhỏ kia của cô đã chảy thành dòng, cuồn cuộn không dứt, chảy thẳng từ chỗ giao hợp xuống bắn tung tóe trên mặt đất. Trong một phút lên đỉnh kia, nước dâm chảy xuống đã tụ lại thành vũng! Nhiều đến nỗi nhìn qua còn tưởng cô đang đái xuống mặt đất.
Thắng lợi cùng Vương mập có chút hụt hơi, nhưng mà vẫn là quyết định kiên trì, bọn họ đã thương lượng xong, chờ Tiểu Tĩnh lên đỉnh lần nữa sẽ đổi tư thế. Trương Chấn và anh Vu ở bên cạnh cổ vũ, giúp cho tiết tấu hai người đang địt Tiểu Tỉnh càng sôi nổi hơn, giống như hai cái búa đang giã bánh mật, bên này đút vào bên kia rút ra, hoan lạc đến quên trời đất.
Quả nhiên không tới hai phút, Tiểu Tĩnh lại lên đỉnh thêm lần nữa, lúc này cái đầu đang cúi thấp của cô đã ngửa lên, mái tóc phủ hết lên mặt mập mạp, tôi nhìn trộm từ phòng bên cạnh thì thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô đang há ra một cách khoa trường, đầu lưỡi lè cứng ra ngoài cũng có thể thấy rõ ràng, nước bọt cũng bị bắn lên không trung. Hai cái đùi xinh đẹp tuyệt trần của cô, giống như không kẹp nổi nữa mà vừa mở vừa đóng, khiến hai người đàn ông đang ôm lấy cô cũng có chút mệt mỏi. Bọn họ ngừng đút cặc vào hai cái lỗ của cô, lẳng lặng chờ lần lên đỉnh này Tiểu Tĩnh kết thúc.
Tiểu Tĩnh co giật xong, lại nằm ở trên người Thắng Lợi, thế nhưng vẫn còn đang run rẩy, từ chỗ giao hợp bỗng nhiên lại chảy nước ào ào, hẳn là lại sướng đến mức phun nước, thế là lại có thêm dịch bôi trơn. Lúc này tên mập kêu to: "Lỗ đít cục cưng này bóp chặt quá, không được rồi, đau đau đau - -" Gã vội vàng rút ra, để lại Tiểu Tĩnh treo trên người Thắng Lợi. Thắng Lợi ôm chặt lấy cô, thấy cả người cô co thắt lại rồi rùng mình một cái, sau đó, từ lỗ đít cô thải ra hai cục phân, cái lồn đang áp sát vào hắn cũng đang đái xè xè!
Mập mạp kêu to: "Địt mẹ, tao rút ra thật đúng lúc, bẩn vãi..."
Trương Chấn cười nói: "Ai bảo bọn mày không súc ruột cho cục cưng này, không súc ruột thì cũng đừng ngại bẩn, lần sau nghe anh, súc ruột cục cưng này cho kỹ.
Bàn Tử cầm giấy vệ sinh lau cặc: "Tao phải bảo con đĩ nhỏ này liếm sạch cặc của tao, vệ sinh một chút, mẹ nó, coi tao là chỗ đi vệ sinh à."
"Bọn mày coi con gái nhà người ta làm bồn chứa tinh, bắn tới bắn lui, còn không cho phép người ta coi mày là chỗ vệ sinh một lần à, bình thường mày làm cũng không thấy sạch sẽ lắm đâu, nếu mà thích sạch sẽ, bao giờ đến lượt thì tắm rửa cho cục cưng này một lần đi."
Lúc này, Tiểu Tĩnh đã tỉnh táo lại, Thắng Lợi đặt cô lên giường, cô liền giãn ra, dụi mắt như vừa mới tỉnh ngủ: "A... các anh... khiến cho Tiểu Tĩnh... sắp chết rồi..."
Thắng Lợi hôn cô một cái: "Cục cưng, biết mình vừa ỉa ra rồi không?”
"A..." Tiểu Tĩnh có chút kinh hoảng: "A... A, xấu hổ quá... Các anh, các anh thật xấu xa... địt hỏng cả Tiểu Tĩnh rồi!"
“Vậy còn muốn hay không a, cô bé của anh?”
Tiểu Tĩnh che mặt, xoay người lại, chổng mông về phía Thắng Lợi: "...Ưm...Ưm! Thêm nữa đi anh.”
Thắng Lợi lập tức chỉnh con cặc vào cửa hậu môn của Tiểu Tĩnh rồi thúc mạnh vào: "Em xem, anh yêu em đến thế nào. Cái lỗ đít này bẩn anh cũng địt.”
Trương Chấn thấy Thắng Lợi đã chiếm cửa sau, cũng lại gần: "Vậy để tôi chơi cái lồn này!
Bàn Tử thì hô to một tiếng: "Tiểu Tĩnh! Giúp ông nội mập làm sạch cặc nào, vừa rồi bị mày làm bẩn rồi!”
Ba người lại vây quanh cô, một vòng gian dâm mới bắt đầu......
Tôi thấy có chút tận hứng, nhớ tới ngày hôm qua khi Tiểu Tĩnh khóc, cảm thấy đó đại khái là nhằm vào Hoàng Tạm. Nghĩ như vậy, cảm giác tội lỗi cũng không mạnh nữa. Nhưng mà cũng cảm khía, các loại lên đỉnh của Tiểu Tĩnh thật sự là phong phú, hơn nữa tựa hồ luôn luôn có những chiều sâu khác nhau, cảm thụ tinh thần của cô ấy lại càng khó có thể phỏng đoán. Trước kia, tôi chỉ thấy một loại cực khoái của cô, chính là run rẩy -- sau đó liền không có gì nữa. Hơn nữa còn rất ít khi lên đỉnh.
Có lẽ, Tiểu Tĩnh vốn có tư cách hưởng thụ niềm vui như vậy. Những người này tuy rằng dơ bẩn, nhưng tự có những nhóm bạn an toàn không bệnh tật, không đến mức có nguy hiểm quá lớn. Quan hệ tập thể trong hoàn cảnh như vậy, cũng coi như là một loại may mắn. Nhất là khi thằng khốn Hoàng Tạm kia không có ở đây, mấy người này kỳ thật cũng coi như không tệ.
Mấy người bọn họ cuồng loạn suốt bốn giờ, bốn giờ sau để lại Tiểu Tĩnh nhìn như đã bị chuột rút trên giường, mấy người đi ra ngoài uống chút rượu. Còn Tiểu Tĩnh ở một mình trong phòng ngủ say, ôm chăn đang hưởng thụ nhiệt độ không khí hợp lòng người sau mùa hè nóng bức, bộ dáng rất là hạnh phúc.
Tám giờ tối, ở cửa tiểu khu, hôm nay ba người đã thoải mái tiễn Tiểu Tĩnh và Vu ca, Kim Cương rời đi. Tiểu Tĩnh mặc một cái áo len rất giống tôi, lớn hơn hai cỡ, có thể che kín mông. Phía dưới mang một cái vớ quá đầu gối, phối hợp với một đôi giày da Converse, rất là gợi cảm, lộ ra một đôi đùi đẹp mê người.
Mấy người gọi một chiếc taxi, lên xe. Tôi đã định gọi một chiếc xe đuổi theo, nhưng mấy người kia lại chậm chạp không đi, nên tôi không thể hành động. Cuối cùng nghĩ lại, dù sao đến nhà ga cũng có thể gặp được, không cần gấp gáp nữa.
Đến nhà ga, tôi đội mũ rồi kéo thấp, cố gắng không để người khác nhìn thấy mặt, vội vã vào nhà ga. Vào đại sảnh chờ xe, tôi liếc mắt một cái đã thấy được Tiểu Tĩnh - - cũng không lạ, hai đôi chân dài mang tất chân kia của cô thật sự là quá bắt mắt, hơn nữa vạt áo len cũng chỉ miễn cưỡng có thể che lại cái mông của cô, cho dù nàng mặc quần giữ nhiệt bên trong, cũng khó tránh khỏi làm cho người ta nghĩ miên man bất định, lại càng không cần phải nói khi kỳ thật ở dưới cô không mặc gì.
Tiểu Tĩnh đứng ở nơi đó, không biết đẫ hấp dẫn bao nhiêu người ánh mắt, hơn nữa rõ ràng tôi nhìn thấy, có mấy thằng đàn ông đã ngồi hẳn xuống đát nghiêng đầu rình coi hạ thể của cô. Tiểu Tĩnh phát hiện có người rình coi, né tránh đi, sau đó kéo vạt áo anh Vu, tựa hồ là đang cáo trạng. Nhưng mà anh Vu lại nở nụ cười, vén áo lên của cô lên rồi trong nháy mắt lại kéo về chỗ cũ. Tiểu Tĩnh lập tức sợ tới mức kêu "A" một tiếng, đánh anh Vu một cái.
Tuy rằng cũng chỉ có trong nháy mắt, thế nhưng tôi tin cái mông trắng bóng kia không chỉ có một mình tôi nhìn! Quả nhiên, phía sau bọn họ lập tức có chút hỗn loạn, một đống người đều không an phận, các cô các bà thì to nhỏ thì thầm, nhất định là đang mắng cô.
Trong nửa giờ chờ xe, tôi cố gắng trốn sau lưng họ. Sau 10 phút chờ đợi, tôi liền thấy có gì đó khác thường. Chỗ mép áo len phần sau mông của Tiểu Tĩnh, với phần áo len chỗ hạ thể của cô, trông có vẻ như đang dần dần bị nước thấm ướt, nhìn về hai chân của cô, cũng lấp lánh tỏa sáng, hình như là nước đang chảy ra từ lồn?
Bản thân Tiểu Tĩnh cũng phát giác có dị thường, nhưng lúc đầu cô chỉ có chút khẩn trương, sợ người khác nói cô. Dần dần, cô có chút bực bội, kéo anh Vu, cách vài phút liền thì thầm một lần. Bên cạnh tôi có người bắt đầu nghị luận: "Nhìn con nhỏ phía trước kìa, thật lẳng lơ, chảy cả nước ra rồi..."
“Đúng rồi, đến gần con nhỏ này có khi gạ địt được luôn đấy.”
"Con nhỏ này mà cứ đứng chờ tàu, tao sẽ đến địt đứng nó cả đêm..."
"Thật là... không ai sờ cũng chảy nhiều nước thế kia mà..."
Thời gian vào trạm sắp đến, tôi bắt đầu không để ý đến ý kiến của người bên cạnh nữa, dùng sức đi lên phía trước nhất. Khi đến giờ kiểm phiếu, tôi vào trạm trước, chạy về phía toa xe. Lên xe, trước hết tìm được giường của Tiểu Tĩnh, rồi chọn một vị trí để đồ thích hợp, đặt túi của tôi xuống, khóa kéo túi để lộ ra một khoảng nhỏ, đối diện với giường của bọn họ!
Sau đó, tôi nhanh chóng di chuyển đến nhà vệ sinh gần nhất, lắp đặt một camera thứ hai ở nơi ẩn của nhà vệ sinh. Camera thứ ba, tôi nghĩ một chút rồi treo trên nóc phòng hút thuốc.
Sắp xếp xong xuôi.
Sau đó tôi ngoan ngoãn trốn ở giường dưới, mở laptop ra, ba cục pin dự phòng đặt dưới gối, đeo tai nghe vào, chờ bọn họ tới.
Không lâu sau, Tiểu Tĩnh đã lên xe. Khi cô ấy đi qua gian phòng của tôi, tôi thấy được hai chân cô ấy sáng bóng - - dâm dịch đã chảy đầy chân, dường như đế giày cũng có chút dính dính. Bọn họ vừa vào phòng bao, Tiểu Tĩnh liền trốn ở phía sau anh Vu, bắt đầu vụng trộm thủ dâm. Vu ca sờ sờ đầu của nàng, cô liền ngẩng mặt lên, vẻ mặt ủy khuất nhìn gã, sau đó nói thầm hai câu. Tôi tăng âm lượng của máy nghe trộm lên, và cố gắng hết sức nghe lỏm.
Cuối cùng cũng chỉnh được âm lượng thích hợp, có thể nghe hơi rõ một chút đối thoại của bọn họ. Tiểu Tĩnh gắt giọng: "Đã bảo không muốn rồi, anh Vu, không phải anh nói cái này có thể bảo dưỡng âm hộ sao, bây giờ chảy nước khắp nơi rồi này, hơn nữa còn ngứa ngáy nữa, có phải anh dụ em bôi thuốc kích dục lên không đấy!"
“Làm gì có, cái này quả thật là để bảo dưỡng mép lồn đấy, cưng xem, giờ chẳng phải không còn đau rát nữa rồi sao?"
"Đúng thì đúng, nhưng anh mà nói cho em biết nó còn có tác dụng phụ mạnh thế này thì chết em cũng không làm..."
“Thôi nào, chảy chút nước cũng không chết được. Nào, uống nhiều nước một chút, cẩn thận mất nước. "Anh Vu đưa một chai nước khoáng cho Tiểu Tĩnh. Tiểu Tĩnh cầm bình nước, tựa hồ uống nước cũng là một chuyện rất xấu hổ, len lén chui vào một chỗ sâu trong giường, lúc này mới ùng ục ùng ục uống.
Chỉ chốc lát sau xe đã khởi động, khởi động chưa tới mười phút, đoàn tàu liền tắt đèn. Chỉ có khu hút thuốc và nhà vệ sinh có ánh đèn còn sáng, mơ hồ chiếu đến bên này. Tôi mở hình thức nhìn ban đêm của camera đặt trong cặp sách ra, chỉ thấy Tiểu Tĩnh đã ngồi xổm trên mặt đất, đang liếm láp con cặc của anh Vu.
Người qua lại còn đang đi lại, cho nên Tiểu Tĩnh vẫn len lén, chỉ là giả vờ nằm trên đùi anh nghỉ ngơi, kỳ thật cái đầu nhỏ đã sớm há to ra để mà bú. Anh Vu vẫn là phi thường trầm ổn, mặc dù bị ra sức liếm láp, nhưng trên mặt vẫn không lộ biểu tình. Kim Cương bên cạnh đã sớm không kiềm chế được, đũng quần hắn đã sớm nhô lên một ngọn núi nhỏ, vận sức chờ phát động. Một lát sau, Tiểu Tĩnh ngẩng đầu lên: "Anh Vu, em không chịu được nữa rồi... Phía dưới... Phía dưới khó chịu lắm... Nước thuốc này của anh... Tác dụng phụ thật lợi hại..."
Vu ca vẫn vuốt ve mái tóc Tiểu Tĩnh: "Mệt cho em rồi. Hết cách rồi, thuốc này chính là như vậy. Anh đây cũng đau lòng cho em nên phải tốn nhiều tiền mua thuốc này đáy. Thế này đi, để anh Kim Cương của em dẫn em đi WC giải quyết nhé. Hiện tại mọi người còn chưa ngủ, ở chỗ này rêu rao quá, sẽ bị người ta chú ý.”
Kim Cương cầu còn không được, lập tức gật đầu nói không thành vấn đề, cứ giao cho hắn.
Anh Vu cất con cặc đi, gọi Kim Cương lại đây. Hai người bọn họ đi tới khu hút thuốc, Vu ca nhìn trái phải thấy không có người, bắt đầu nói chuyện với Kim Cương. Mà camera tôi đã đặt ở đấy thu âm lại rất rõ ràng! Tôi bật âm lượng tai nghe lên mức tối đa, lắng nghe cuộc trò chuyện của họ trong tiếng xe lửa tách tách.
Anh Vu lộ ra nụ cười xấu xa đã lâu không gặp, bá vai Kim Cương nói: "Chú biết anh dùng loại thuốc tên gì không?”
“Tên gì?”
"Nó gọi là 'vòi cứu hỏa', cái này là hàng hiếm của người Âu Mỹ, tên như ý nghĩa, chính là dù khô đến đâu khi dùng rồi thì cũng sẽ có siêu nhiều nước, chú mà địt vào cái lồn ấy bây giờ thì như ngâm cặc vào bồn nước ấm vậy, sảng khoái tới cực điểm! Về cơ bản là thuốc này không được sử dụng ở Trung Quốc, vì vậy nó là rất hiếm. Đó là lý do tại sao nó đắt như vậy."
“Hả? Tại sao vậy?”
Anh Vu cười nói: "Bởi vì cắm vào một lúc thôi là đã bắn rồi."
“A? Vậy còn sảng khoái thế nào nữa không?”
"Chú yên tâm, cho dù là chỉ cắm vào trong cái lồn ấy tầm mười phút thôi, là cam đoan chú sẽ sảng khoái đến chết. Chú cũng không cần cố quá, muốn bắn cứ bắn, bắn xong thì trở về ngủ, sau đó bất luận con nhỏ đấy đẩy chú như thế nào, chú cũng đừng đứng lên. Đợi đến nửa đêm, anh sẽ đánh thức chú, chúng ta cùng xem kịch hay.”
Kim Cương cái hiểu cái không, gật gật đầu.
Tiểu Tĩnh đã vịn vách tường phòng đi ra, hỏi: "Hai người đang nói chuyện gì vậy... Em... Tiểu Tĩnh không nhị được rồi..."
Vu ca bĩu môi, ý bảo Kim Cương đi vào. Kim Cương lập tức kéo Tiểu Tĩnh vào nhà vệ sinh.
Phanh một tiếng, cửa nhà vệ sinh bị khóa trái, chữ xanh nhảy thành chữ đỏ.
Ta đổi sang camera trong nhà vệ sinh, chỉ thấy Tiểu Tĩnh kéo Kim Cương đi vào xong liền vén áo lên lộ ra cái lồn đã toàn nước của cô, lưng tựa vào cửa sổ nhà vệ sinh, nhấc một chân lên đặt ở trên bệ cửa sổ: "Mau đút vào đi... địt em đi...anh Kim Cương."
Kim Cương vừa cởi thắt lưng vừa nói: "Đến đây, đến đây.”
Đợi khi hắn lôi con cặc của mình ra, Tiểu Tĩnh đã chờ không kịp, cô vươn tay, nắm lấy con cặc của Kim Cương kéo về phía âm đạo của mình. Kim Cương vừa mới nhấp vào cửa lồn của cô một cái, liền cảm thấy cực kỳ trơn trượt, không cần dùng sức cũng có thể cắm thẳng vào trong.
Hai người cùng nhau rên to lên, thế nhưng Kim Cương còn rên to hơn cả Tiểu Tĩnh hơn: "Địt mẹ!... địt mẹ... cái lồn của cưng nóng thế... A... thiêu chết anh mất..."
Tiểu Tĩnh nhịn cả ngày giờ mới được thỏa mãn: "Ưm, anh Kim Cương... em cũng thấy nóng... anh địt quả là sướng... Có thể... A... Có thể... Có thể địt em nhanh hơn một chút được không... A... A... A..."
Kim Cương: "Được... A... con đĩ nhỏ anh... Cho con đĩ nhỏ này... A, trong lồn con đĩ nhỏ này nóng quá... A... A..."
Thanh âm hai người địt nhau xen lẫn với tiếng nước lép bép, trở nên đặc biệt bén nhọn, thậm chí thanh âm xe lửa cũng không thể che giấu được, nhìn biểu tình sảng khoái của Kim Cương, tôi cũng muốn thử xem "vòi cứu hỏa" này thế nào!
"A... anh... nhanh địt em đi... a... sâu thêm chút nữa... cho em... cho Tiểu Tĩnh..." Tiểu Tĩnh vịn vai Kim Cương, gào thét đầy dâm dục.
Kim Cương càng thúc càng nhanh, càng cắm càng nhanh, giống như ngay cả chính hắn cũng khó có thể khống chế được con cặc của mình. Quả nhiên đúng như lời anh Vu ca, vẻn vẹn tám phút, Kim Cương đã phóng tinh như trút! Tinh dịch bắn vào sau trong lồn Tiểu Tĩnh khiến cô thoải mái đến mức nhắm mắt lại, nhưng vẫn chưa đạt tới cực khoái. Cô ôm lấy mông của Kim Cương, không cho hắn rút ra: "Đừng đi... đừng đi...anh Kim Cương... địt em thêm chút nữa đi... làm ơn..."
Kim Cương miễn cưỡng thúc thêm vài cái vào lồn cô, thật sự là không chịu được nữa, hô "Không được, kiệt sức rồi", rồi trượt ra khỏi thân thể Tiểu Tĩnh. Vẻ mặt Tiểu Tĩnh rõ ràng có chút thất vọng và oán giận. Nhưng mà Kim Cương đã được dặn dò trước đó, cũng không tự ti, chỉ là nói với Tiểu Tĩnh muốn đi ngủ, liền vội vàng chạy trốn.
Tiểu Tĩnh một mình ở trong phòng vệ sinh, hiển nhiên còn chưa thỏa mãn, cô đóng cửa lại, trước tiên quay người hai vòng, không biết nên làm gì, cuối cùng ngồi xổm ở đó bắt đầu thủ dâm.
Nhưng mà tự an ủi tựa hồ cũng không giải được cơn khát tình, sau khi cô miễn cưỡng lên đỉnh một lần, tựa hồ đã hơi giảm bớt một chút, liền phẫn nộ đứng lên, tự đi trở về giường, vẻ mặt không vui nằm ở trên giường, đắp kín chăn.
Hai người đàn ông đều giả bộ ngủ, thấy Tiểu Tĩnh ngủ, Kim Cương đầu tiên là thò đầu ra, sau đó nhìn anh Vu làm ra thủ thế OK, lúc này mới yên tâm ngủ.
Tôi nghĩ đến chuyện anh Vu nói mười hai giờ thức dậy xem kịch vui, liền đặt đồng hồ báo thức mười một giờ rưỡi, đặt ở bên tai. Tắt máy tính và đi ngủ.
Tiếng xe lửa, đôi khi, thật ra cũng rất thôi miên......
Đến mười một rưỡi, tuy rằng ngủ rất ngon,nhưng khi đồng hồ báo thức vang lên. Tôi cũng đã tỉnh dậy.
Tắt báo thức xuống, sau đó nghiêng tai tiến đến sát vách nghe ngóng. Không có động tĩnh gì, hình như mọi người vẫn đang ngủ. Tôi bật máy tính lên, mở camera ra, lúc này mới nhìn thấy, Tiểu Tĩnh vẫn chưa ngủ, mà là đang thủ dâm.
Một tay cô nắm lấy mép trên của chăn, một tay thò xuống phía dưới ra sức móc vào trong, tuy rằng đắp chăn, nhưng vẫn có thể nhìn thấy động tác cọ xát phập phồng của nửa người dưới. Sau một thời gian, cô đã đạt được một lần cực khoái nho nhỏ trong chăn.
Dùng tay chọc vào lồn một hồi, có vẻ như vẫn chưa thỏa mãn được, cô ngồi dậy, sau đó bắt đầu đẩy đẩy Kim Cương, tuy Kim Cương ngủ đến mức không biết trời trăng gì... nhưng cũng không đến mức đẩy không dậy, nhưng hắn vẫn nhớ rõ anh Vu ca đã dặn, nên vẫn không để ý đến Tiểu Tĩnh mà trở mình tiếp tục ngủ.
Anh Vu thì càng không cần phải nói, giả vờ ngủ say, căn bản không có phản ứng gì.
Tiểu Tĩnh hình như rất là bất mãn, cô đứng lên, dậm chân, nhìn quanh hai vòng, sau đó đi ra hành lang.
Bên trong. Cô liếc nhìn hai đầu hành lang, không biết đang nhìn cái gì.
Tôi đang suy đoán bước tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Tiểu Viện lại đang đi về phía tôi, tôi vội vàng đóng máy tính lại rồi nằm xuống. Cô ấy đi ngang qua giường tôi, đi thẳng về phía trước.
Tôi ngồi dậy, chuyển camera sang khu vực hút thuốc đợi Tiểu Tĩnh tới, ánh đèn càng sáng ngời giúp tôi có thể nhìn thấy rõ ràng, nước lồn đang không ngừng chảy xuống đùi Tiểu Tĩnh, cô không có cách nào mang giày nữa đành phải đi chân trần.
Cô đi tới cửa phòng nghỉ của nhân viên tàu, lặng lẽ hỏi: "Anh nhân viên tàu... Em có chút không thoải mái..."
“...”
Người lái tàu ở bên trong nên tôi không nhìn thấy mặt, nhưng từ giọng nói chần chừ của anh ta có thể cảm nhận được sự kinh ngạc và hưng phấn của:
"Làm sao vậy... người đẹp..."
Tiểu Viện dùng tay vuốt ve dọc đùi của mình từ xuống dưới, sau đó xòe bàn tay đã dính đầy ước lồn óng ánh ra với nhân viên lái xe nói: "Phía dưới không biết làm sao...... Nước chảy liên tục, khiến em không thể ngủ ngon được.”
Nhân viên tàu bị tư thế mê người của cô làm ngây ngẩn cả người, sửng sốt hai giây mới trả lời: "A... vậy, vậy anh tìm bác sĩ cho em nhé?"
"Bác sĩ không chữa được bệnh này của em..."
“Vậy...... làm sao bây giờ?”
Tiểu Viện có vẻ cũng bị thằng ngu này làm cho sốt ruột, quyết tâm nói trắng ra một chút. Cô ấy tự vén áo len mình lên, lộ ra cái lồn không có gì che đậy: "Anh trai...... anh khám bệnh cho em đi…”
Lúc này, nhân viên tàu có vẻ đã hiểu ra. Tôi chỉ thấy Tiểu Tĩnh hài lòng cười, nhìn trái nhìn phải một chút, sau đó liền đi vào trong khoang.
Camera của tôi không quay được đến đó. Chỉ có thể nghe từ trong máy nghe trộm được một ít âm thanh.
“A...... Anh nhân viên tàu...... Không cần vội vàng thế...... A a...... A...... A...... A...... Ân......
Ừm... thật thoải mái... cứ như vậy... ừm... mạnh lên anh... địt em... địt em đi... sướng,
sướng quá.....”
.
"Sao thế em gái... A... em sao mà... a... nhiều nước thế này..."
"A... a... bởi vì... bởi vì em bị bệnh... bị bệnh mà... a... làm gì..."
. . ."
Tôi nhìn thấy trên camera, Tiểu Viện thò đầu ra cửa, hai tay vịn vào khung cửa, bị đẩy nửa người ra ngoài: "Ah...đừng như vậy không... không... sẽ bị nhìn thấy... sẽ bị nhìn thấy mất…”
Cứ như vậy, ở trên tàu lúc nửa đêm, Tiểu Tĩnh cứ thế mà địt nhau với nhân viên tàu. Nhìn qua tư thế kia tôi có thể nhìn thấy biểu tình thỏa mãn của Tiểu Viện, trông quả là giống như lữ khách chịu đựng đói khát mấy ngày trong sa mạc bây giờ đã tìm được một ốc đảo xanh mướt. Anh Vu thật sự là một tên đê tiện, gã không chỉ muốn địt Tiểu Viện mà còn muốn Tiểu Viện chủ động đi tìm người xa lạ để gạ địt. Lão hồ ly thâm tàng bất lộ này so với Hoàng Tạm còn bỉ ổi hơn.
Cả hai chịch nhau tầm mười hai mười ba phút, Tiểu Tĩnh rốt cục cũng sắp lên đỉnh, cô vặn vẹo thân thể, hẩy mông lên cao, tóc rũ xuống trước mắt: "A... sướng... anh địt em nhanh nữa đi... đi... A a a.. mạnh lên anh... A... A... mạnh lên... A!"
Thân thể Tiểu Tĩnh run lên mấy cái, nhưng cái này khác với khi cô lên đỉnh, hiển nhiên là mấy cái run này là của người đàn ông phía sau cô. Có thể là nhân viên tàu đã xuất tinh, chỉ thấy Tiểu Tĩnh ngẩng đầu, vuốt tóc, sau đó quay đầu lại, thoáng có chút thất vọng hỏi: "Bắn... Bắn rồi sao?"
Giọng nhân viên tàu rất nhỏ, tôi không nghe rõ anh ta nói gì. Tiểu Tĩnh nghe xong đi vào phòng nhỏ, ở bên trong ngây người một chút một lát sau lại đi ra. Cô tựa vào cửa: "Anh nghỉ ngơi cho khỏe lại, em ở bên ngoài nha.”
Tiểu Viện tựa vào vách tường khu hút thuốc, ngẩn người nhìn bóng tối bên ngoài. Tôi đoán cô ấy nghĩ gì? Đúng đang nghĩ xem tại sao mấy ngày nay lại sa đọa đến mức này? Hay là đang suy nghĩ làm sao quyến rũ nam nhân tiếp theo đây? Nhìn cô ấy kìa, ngây thơ vô hại, nhìn bộ dáng yên tĩnh đứng ở nơi đó, trong lòng tôi dâng lên một trận xúc động, muốn chạy tới chất vấn cô ta một câu.
Một câu hỏi cực kỳ rõ ràng….
Tiểu Tĩnh hẳn là chưa thỏa mãn, không có tâm trạng đi ngủ, thế nên móc ra một cái lược từ trong túi áo vệ sinh rồi soi gương, chải tóc. Sau đó, cô lấy ra một cái dây buộc tóc, buộc tóc lại. Hình ảnh này của cô chính là bộ dáng lần đầu khi tôi với cô gặp gỡ thời trung học. Tiểu Tĩnh khi đó rất trong sáng đáng yêu, chưa nhiễm bụi trần. Ngực tôi dâng lên một hồi chua xót, không nhìn nổi nữa.
Tiểu Viện lại đứng ở nơi đó khoảng ba phút thì có một người đàn ông tới hút thuốc. Đó là một người trung niên mập mạp, nhìn qua đã lớn tuổi, cũng là mới vừa tỉnh ngủ, tóc cũng hơi rối tung. Gã đi tới quét mắt nhìn Tiểu Tĩnh, sau đó đứng đó và bắt đầu hút thuốc.
Lúc này Tiểu Tĩnh hẳn là đang thèm cặc của bất kỳ thằng đàn ông nào trước mặt. Cô nhướng mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông kia.
"Em gái, nhìn cái gì vậy?"
“Nhìn chú hút thuốc.”
“Sao, chưa từng thấy ai hút thuốc à.”
“Đã thấy rồi. Nhưng bây giờ tương đối buồn chán cho nên liền nhìn xem một chút. Sao thế, chú không thích cháu nhìn à?”
“Thích, thích. Em gái có đôi chân đẹp đấy. " Ông chú kia bắt đầu trêu chọc Tiểu Tĩnh.
"Thật sao? Sao cháu không thấy thế nhỉ..."
“Đẹp, siêu đẹp, chưa từng thấy đôi chân nào đẹp như của em. Nhưng mà nếu lộ ra thêm một tí nữa thì còn đẹp hơn.”
Đẹp, siêu đẹp, chưa từng thấy đôi chân xinh đẹp như vậy của em. Bất quá nếu lộ nhiều một chút thì tốt rồi.
Tiểu Viện sửng sốt một chút, sau đó hơi vén cái áo lên lên cao một chút: "Như thế này sao?"
Ông chú kia trông có vẻ mũi sắp phun ra máu đến nơi rồi, vội vàng lắc đầu, vứt thuốc lá đi: "Không phải, không phải, cao lên, cao lên nữa."
“Cao hơn nữa sao…”
Tiểu Tĩnh lại kéo áo len lên cao, nhìn qua còn thấy lớp lông lồn của cô đang ẩn hiển: "Như thế này sao?"
“Cao, cao hơn nữa đi.”
"Cao nữa... cao nữa không được đâu..."
“Cứ cao, vén cao hơn nữa đi.”
Tiểu Tĩnh nghiêng đầu, vén áo len lên cao chút nữa, lần này, toàn bộ âm hộ của cô đã lộ ra ngoài.
Ông chú kia kéo khóa quần: “Địt mẹ, còn quanh co làm gì nữa, muốn chú địt chứ gì, đến đây nào…”
Ông rất thô bạo mà đẩy Tiểu Viện vào tường, kéo áo lên của cô lên, sau đó liền bắt đầu thúc con cặc vào từ phía sau cô, Tiểu Tĩnh a a kêu loạn. Người đàn ông kia sợ Tiểu Tĩnh đánh thức người khác, liền bịt miệng cô lại: "Đừng lên tiếng. Em muốn gọi tất cả mọi người dậy để địt em à.”
Tiểu Viện bị bịt miệng, không thể nói chuyện, đành phải lắc đầu.
Người đàn ông kia cũng khá là khỏe, con cặc hẳn cũng khá dài, mỗi một lần rút ra cắm vào phạm vi chuyển động của thân thể cũng rất là lớn.
Tiểu Tĩnh bị địt mạnh đến nỗi từ trên trượt từ trên tường xuống đất.
Lúc này, anh Vu ca cùng Kim Cương đi ngang qua chỗ tôi, bọn họ đang tiến đến phòng hút thuốc, anh Vu chọc chọc vào mặt Tiểu Tĩnh hỏi: "Thế nào, bị người lạ địt sướng không?"
Tiểu Viện gật gật đầu. Ông chú đang địt hăng say quay ra hỏi: "Ô, mọi người biết nhau à, hàng của cậu à?”
“Không phải, cục cưng này bạn gái của thằng khác, gái nhà lành đấy, giờ địt thỏa thích mà không mất tiền, ha ha.”
“Địt mẹ, ngồi xe lửa mà kiếm được chuyện tốt thế này đúng là đáng giá. Con hàng này ngon đấy, lại còn dâm đãng nữa.”
Anh Vu cười xấu xa: "Huấn luyện cả đấy, huấn luyện có hiểu không?”
“Ha ha ha, thật sự có loại chuyện này sao, tôi còn tưởng rằng đều là giả.”
"Sao giả được, ông anh chưa gặp qua thôi, tôi nói cho ông anh biết, trên mấy trang web về ngoại tình của Trung Quốc, có rất nhiều thể loại, thích chơi cái gì cũng có. Nhưng mà toàn là hàng già thôi, cái lồn non như thế này là hàng hiếm đấy, từ từ hưởng thụ đi.”
“Được được, ha ha, cám ơn ha! Xuống xe tôi mời mọi người uống rượu.”
Hai chân Tiểu Viện đã nhũn đi, dang rộng ra thành hình chữ 八, ông chú kia không thể không khụy gối xuống để thúc vào lồn cô cho dễ hơn:
“Địt mẹ, bị địt đến đứng không vững rồi à? Muốn địt nữa không em”
Tiểu Viện gật gật đầu.
“Vậy thì quỳ xuống, quỳ xuống đất đi.”
Tiểu Tĩnh nghe lời quỳ xuống đất, bàn tay đang bịt miệng cô cũng buông ra, cô lập tức kêu lên: "Chú… chú có con cặc lớn quá...... địt Tiểu Tĩnh...... đừng...... A a a.....”
.
Ông chú kia hơi hoảng: "Lớn tiếng quá, các cậu bị miệng của con nhỏ này lại đi.”
Kim Cương cởi quần: "Để tôi!" hắn móc con cặc giờ đã cứng trở lại, nhét vào cái miệng nhỏ nhắn của cô không cho lên tiếng, thanh âm bị nghẹn lại trong cổ họng biến thành một đống nức nở trộn lẫn với nước bọt.
Anh Vu ca cũng rút con cặc của mình ra, đưa cho Tiểu Tĩnh: "Đến đây, sóc lọ cho anh Vu đi.”
Tiểu Viện vô cùng dịu ngoan, ưm a ưm a, đưa tay bắt đầu tuốt con cặc của gã.”
Nhân viên tàu hẳn là không nhịn nổi nữa, đi từ trong phòng trực ban ra, xoa xoa trán của mình, rất lúng túng xấu hổ nói: "Mọi người, ừm...... có thể đừng làm ở đây không? Cái này...... không tốt lắm.”
Anh Vu khịt mũi coi thường: "Vừa rồi không phải anh cũng làm qua rồi sao, sao mà cho mình được sướng mà lại không cho người khác sướng chứ.”
"Tôi biết, nhưng mà... Nhưng mà tôi sắp thay ca với trưởng tàu rồi..."
“Vậy anh đứng ngoài trông cho chúng tôi một lát đi, tôi thấy nơi này rất tốt.”
"Nếu không thì như thế này đi, mọi người vào phòng tôi được không? Tôi nhờ người trông tàu hộ một lát."
“Được đấy, vào phòng địt cho rộng rãi” Anh Vu vỗ vỗ Tiểu Tĩnh: “Nào, cục cưng đứng lên nào.”
Kim Cương cũng rút con cặc ra, đi về phía trong phòng nhân viên tàu. Tiểu Tĩnh vội vàng nói: “Đừng anh, em sắp lên đỉnh rồi. Địt em lên đỉnh rồi mới vào phòng được không... van cầu anh nhân viên... anh nhân viên..."
Ông chú kia cười nói: "Cái này thì đơn giản, vừa địt vừa bò đến đấy thôi." Ông chú nói rồi vỗ chát một cái vào mông Tiểu Tĩnh, giống như thúc ngựa, vừa địt vừa đẩy Tiểu Viện bò vào trong phòng. Khoảng cách chỉ ngắn ngủn vài bước chân mà Tiểu Tĩnh phải bò từng chút từng chút một, còn bị ông chú kia không ngừng thúc cặc vào lồn, cơ hồ đã sắp không chịu nổi, đi một chút phải dừng một chút, thanh âm cũng dần dần lớn lên.
Trong hành lang cũng bắt đầu có người tò mò thò đầu ra.
“A...... Như vậy...... Như vậy đi không nổi...... A...... con cặc của chú...... cặc chú lớn quá...... em sướng......Tiểu Tĩnh...... Tiểu Tĩnh...... A...... không trụ nổi nũa...... A a a a...... "Tiểu Tĩnh không chịu nổi, quỳ rạp xuống đất.
Trên mặt đất, ông chú kia không chịu buông tha, không ngừng vỗ mạnh vào mông Tiểu Tĩnh: "Đi mau đi, con đĩ nhỏ, nhanh. Đi nhanh!”
“A...... Đừng đánh...... Đau đau...... A! Đau...... A...... A......”
Mắt thấy sắp đi tới cửa, Tiểu Tĩnh bỗng nhiên giống như không duy trì được, tay vịn lấy cửa, run rẩy hẳn lên. Tôi biết cô sắp đạt cực khoái rồi. Cơ bắp trên cánh tay Tiểu Viện căng lên, thân thể co rụt lại, sau đó "ưm ưm ưm” kêu la. Anh Vu bên cạnh vỗ vỗ ông chú kia: “Ông bạn đây được đấy, cục cưng này nhiều nước lắm, người bình thường không chịu nổi lâu, địt một lúc là bắn rồi, ông chú đây còn địt cho cục cưng này lên đỉnh được, thật lợi hại.”
Ông chú kia cười cười, vừa nói còn vừa tăng lực chạy nước rút: “Quá khen, anh đây lúc còn trẻ còn lợi hại hơn. Cái hồi năm 90 ấy, lúc nào cũng tràn đầy sức sống.”
Tiểu Tĩnh sau khi lên đỉnh xong, không còn sức lực nữa, nhưng ông chú kia vẫn rất có tinh thần, vẫn liên tục thúc vào lồn cô như cũ. Anh Vu ca thấy cô quả thực là không nhúc nhích được nữa thì thương lượng với ông chú kia một chút, đỡ cô vào trong. Nhân viên tàu đứng ở cửa, nhìn trái nhìn phải trông rất khẩn trương. Sau đó anh gọi điện thoại, gọi nhân viên một toa tàu khác tới. Người nọ đến gần cửa vừa nhìn một cái đã trợn mắt há hốc mồm: "Địt mẹ! Biết chơi đấy.”
Lúc này người nhân viên kia kéo mới người nọ sang một bên, họ đang đi đến chỗ tôi nên nghe tương đối rõ ràng: "Anh trông xe giúp tôi nhé. Lát nữa, tôi sợ trưởng xe lại đây.”
“Không cần sợ, trưởng xe đang bận...... He he, bà nhân tình kia của trưởng tàu đã nhất quyết lên xe tìm ông ấy rồi.”
"Chính là nữ tiến sĩ của bệnh viện kia sao?"
“Đúng vậy, hơn ba mươi tuổi, như lang như hổ.”
“Ha ha, vậy thì tốt quá, chúng ta cùng chơi, anh đi vào chơi trước. Tôi ở chỗ này trông chừng một lát, vạn nhất có việc vặt gì đó…”
“Sao không vào đi, không có việc gì đâu.”
“À...... Tôi vừa bắn một phát rồi, nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi một chút.”
“Được nha, trông chừng đi, tôi đi vào đây. "Nhân viên đoàn tàu kia vội vã đi vào, người ở lại nhìn xung quanh một lúc, dường như cảm thấy không có chuyện gì nên đi vào, đóng cửa lại, kéo rèm lại.”
Lần này không nghe trộm được gì nữa, không biết sáu người kia chen chúc vào trong cái phòng nhỏ kiểu gì.
Tôi tính toán quả là vẫn chưa chu toàn, tính một hồi cũng không nghĩ tới việc phải lắp camera trong phòng nhân viên tàu.
Tôi bò xuống giường, tiến đến căn phòng nhân viên tàu trước mặt, phát hiện trong đấy có thanh âm nho nhỏ, đoán chừng là miệng Tiểu Tĩnh đã bị bịt chặt, chỉ có tiếng rên nho nhỏ hòa lẫn với tiếng bốp bốp bốp. Ta thấy rèm có một khe nhỏ, liền nhìn vào bên trong, nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của anh Vu ca chứ không nhìn thấy cảnh tượng chờ mong, cũng không thể tránh được, đành phải buồn bực trở lại giường, bật phim xem.
Bọn họ địt nhau khoảng tầm hai mươi phút, khi người đàn ông trung niên kia đi ra, cả người đều là mồ hôi, phải dùng tay làm quạt, vừa đi về chỗ ngồi vừa nói : "Các anh tiếp tục đi, tôi về trước đây, không chịu được, nóng quá rồi."
Kim Cương cũng đi ra thở hổn hển nói: "Quả là nóng thật, ai nha, hệ thống sưởi kia làm thắt lưng tôi đau quá.”
Lúc này anh Vu ở bên trong hô: "Anh Ngô, để lại số điện thoại, lát nữa đến Nam Kinh chúng tôi sẽ gọi cho anh.”
Gã đưa điện thoại di động ra, ông chú Ngô kia liền vừa đáp ứng, vừa vội vàng lưu số điện thoại vào điện thoại di động của anh Vu.
Sau đó khách sáo hai câu, xách quần, trở về giường mình. Kim Cương cũng đã xuất tinh hai lần lên đã mệt mỏi, vừa lấy quần áo lau mồ hôi, vừa trở lại giường. Tôi thấy hắn không đóng cửa phòng nhân viên, nên chờ hắn đi khuất liền vội vàng chạy tới, nhìn lén một cái.
Trong phòng quả thực là nóng đến đổ mồ hôi hột! Mấy người kia đều mồ hôi đầm đìa.
Anh Vu ngồi ở trên giường, ôm Tiểu Tĩnh vào trong lòng, hai cái đùi đẹp bọc tất chân ướt đẫm giờ đã bị tách rộng ra, hai con cặc của hai nhân viên tàu đang địt vào lồn với địt vào mồm của Tiểu Tĩnh. Một người đang ôm đầu Tiểu Tĩnh dí thẳng vào háng mình, người kia thì hai tay cầm lan can giường trên, dùng sức thúc cặc vào lồn cô.
Nhân viên tàu đối diện tôi thấy tôi nhìn lén, hô to một tiếng: "Nhìn con cặc gì! Trở về ngủ đi!”
Tôi vội vàng khúm núm tránh đi, tìm một nơi không quá xa, vẫn muốn tiếp tục rình coi, nhưng cửa vừa đã bị đóng lại.
Tôi vô cùng buồn bực, đành phải trở về.
Nửa giờ sau, Tiểu Viện bị địt cho cả người mềm nhũn mới được anh Vu đỡ từ phòng nhỏ kia đi ra. Đôi mắt cô đầy sự mê ly, toàn thân đều là mồ hôi, dưới háng cũng là một mảnh sáng bóng, tất chân một bên đã ướt sũng tụt đến mắt cá chân, nhìn qua như kiểu có thể vắt ra được một chậu nước. Tóc cô thậm chí còn ướt hơn, trên quần áo đầy mồ hôi, giống như vừa mới tắm xong.
Sau khi anh Vu đỡ Tiểu Tĩnh về chỗ, tựa hồ vẫn đang còn nứng, lại ấn cô xuống giường địt thêm lần nữa. Gã vừa đút cặc vào lồn cô vừa nói: "Cục cưng hôm nay gặp may đấy...... Gặp được hai cao thủ, nếu không thì anh nói cho cưng biết, cưng phải tìm người... tìm người đút vào lồn cưng cả đêm... a... mẹ nó, lồn cưng nóng quá..."
"A... anh là... là người xấu... Tiểu Viện... Tiểu Tĩnh biết... Thuốc kia của anh... Không
Là... không phải thứ tốt... A a a... nhưng mà Tiểu Tĩnh... Quả thật không đau nữa... Hơn nữa càng địt... Càng sướng...... A a...... A.”
“Vậy sao... ừ... thế để anh cho cưng dùng nhiều hơn nhé... lọ thuốc này có thể... có thể có tác dụng trong 24h, đảm bảo ngày mai lúc nào cưng cũng thèm cặc...... A...... A......"
Anh Vu cũng là đang cực kỳ sảng khoái đến lợi hại, không thể không rên lên. Qua ba phút sau, gã mới phóng tinh vào lồn cô như trút nước.
Cứ như vậy, mấy người mới rốt cục kết thúc một đêm ồn ào náo động này. Tôi nhìn đồng hồ. Một ngày mới giờ mới chỉ vừa bắt đầu. Tôi thu hồi ba cái camera, sau khi tuốt cặc trong nhà vệ sinh xong thì đi ngủ.
Tỉnh dậy, xe đã đến trạm. Tất cả xuống xe, tôi muốn theo họ đến trường. Nhưng xe thật sự không dễ bắt, chờ tôi gọi xe tới, bọn họ đã sớm đi mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Tôi tự mình đến trường Tiểu Viện, lại thấy anh Vu và Kim Cương đứng hút thuốc bên ngoài trường.
Tiểu Tĩnh không có ở đó.
Tôi cảm thấy buồn bực, chờ tôi vào cửa mới phát hiện: Người không liên quan không được đi vào.
Tôi không có thẻ sinh viên, cũng thuộc loại người không liên quan.
Khó trách anh Vu cùng Kim Cương bị ngăn cản bên ngoài, bọn họ vừa nhìn liền biết là côn đồ, đi vào mới được mới lạ.
Nhưng mà điều này cũng không làm khó được tôi, tôi bắt chuyện với một cô gái ở gần, hơi thi triển mị lực, bảo cô giả vờ bạn gái tôi.
Thế là có thể đi vào.
Tôi quay đầu nhìn hai tên sắc lang mặt ủ mày chau chờ ở bên ngoài, nghĩ thầm cứ trợn tròn mắt đi.
Cơ mà tôi cũng không biết đi đâu.
Không gian trong trường rất rộng, tân sinh viên còn phải làm quen nửa ngày mới thông thuộc, huống chi là một học sinh trường khác như tôi.
Tôi đã nghĩ đến nhiều con đường mà Tiểu Viện có thể đi,rồi lần lượt đến phòng giáo dục, ký túc xá chờ đợi một chút, kết quả đều không thu hoạch được gì. Nửa ngày lăn qua lăn lại, ngay cả bóng dáng Tiểu Tĩnh cũng không nhìn thấy đâu.
Đến giữa trưa, tôi mua hai cái bánh bao ăn ở trong trường học, bỗng nhiên giật mình.
Tiểu Tĩnh không trở về ký túc xá, chẳng lẽ đi với hai người kia rồi.
Khi tôi đến cổng trường, phát hiện hai người kia cũng không thấy bóng dáng tăm hơi đâu.
Manh mối hoàn toàn đứt đoạn.