fb68
truyện sex

Truyện Dự Thi Truyện cuckold, NTR

Tôi ngồi đó, tựa lưng vào vách, trong căn nhà chính tôi là người đứng tên sổ đỏ, nhưng giờ lại chẳng khác gì một kẻ ăn nhờ ở đậu. Cánh cửa gỗ đóng chặt, cách âm không tốt, và tôi nghe rõ từng âm thanh vọng ra từ trong phòng — tiếng rên của vợ tôi, tiếng giường cọt kẹt, tiếng gã đàn ông kia gầm lên như thú dữ.

Tôi đã bắt đầu trò chơi này. Chính tôi là người nhắn tin cho Hùng – một người quen cũ, , cao to, hay mặc áo ba lỗ khoe thân hình rắn rỏi, và luôn có cái ánh mắt như thể bất kỳ người phụ nữ nào cũng là con mồi tiềm năng. Tôi gửi cho hắn vài tấm ảnh của Hiền, vợ tôi – rồi “vô tình” kể cho hắn rằng tụi tôi đang lạnh nhạt, cô ấy cần người tâm sự. Chỉ vậy thôi. Tôi không cần nói thêm điều gì. Hắn hiểu ý.

Ban đầu, tôi còn thấy hưng phấn. Nhìn vợ đỏ mặt khi nhận được tin nhắn khen ngợi từ “một người bạn cũ của chồng”, thấy cô ấy bối rối khi phát hiện tin nhắn từ Hùng luôn đến lúc tôi đang ở cơ quan… tất cả như một màn kịch tôi đạo diễn. Nhưng rồi mọi thứ dần trượt khỏi tay tôi.

Tôi không ngờ Hiền lại có thể rung động nhanh đến vậy. Những ngày sau, cô ấy bắt đầu trang điểm mỗi khi ra ngoài, cười một mình khi nhắn tin, giấu điện thoại kỹ hơn. Tôi biết hết. Tôi cài định vị vào máy cô ấy. Từng điểm dừng, từng lần họ gặp nhau tôi đều biết. Nhưng tôi im lặng. Không phải vì tôi không ghen — mà vì tôi nghiện cái cảm giác ghen đó. Tôi cần nó như ma túy.

Đêm nay là lần thứ ba Hùng ngủ lại nhà tôi. Không còn là khách. Không cần giấu giếm nữa. Tôi thậm chí còn là người mở cửa cho hắn vào, dọn giường sẵn. Hắn nhìn tôi, nhếch mép cười:

“Cậu biết là cô ấy gọi tên tôi khi lên đỉnh đúng không?”

Tôi chỉ cúi đầu. Không đáp. Cổ họng nghẹn đắng nhưng dương vật tôi cứng lên trong quần từ lúc nào không hay. Tôi ghét chính mình. Nhưng tôi không thể dừng lại.

Bên trong phòng, tiếng Hiền rên lên một cách xa lạ — tiếng mà tôi chưa bao giờ nghe trong suốt 6 năm vợ chồng. Cô ấy van xin, rên rỉ, thậm chí xin hắn đừng dừng lại. Hắn đập giường mạnh đến mức tường rung lên.

“Mày nghe rõ chưa?” — hắn hét vọng ra — “Vợ mày là con đĩ ngoan ngoãn của tao rồi. Mày muốn nghe rõ hơn thì vào mà quỳ coi.”

Tôi đứng dậy, tay run rẩy. Không biết vì tức giận, nhục nhã hay phấn khích. Có lẽ tất cả. Cánh cửa phòng không khóa.

Và tôi bước vào. Không khí bên trong nồng nặc mùi da thịt, mồ hôi và dục vọng. Đèn ngủ mờ ảo hắt ánh sáng vàng lên thân thể trần truồng của hai người — vợ tôi đang nằm dạng chân, tóc tai rối tung, ánh mắt mơ màng nhìn lên trần nhà. Trên người cô ấy là Hùng, trần như nhộng, tấm lưng săn chắc bóng loáng mồ hôi.

Họ không dừng lại khi tôi bước vào. Ngược lại, Hiền nhìn tôi — ánh mắt có chút kinh ngạc, rồi lấp lánh như có gì đó bật tung ra bên trong. Hùng thì cười lớn: “Đúng lúc ghê. Mày tới đúng cảnh hay.” Hắn không rút ra. Vẫn giữ nguyên tư thế đè lên người vợ tôi, rồi cố tình thúc mạnh một nhịp, khiến Hiền thét lên một tiếng ngắn nhưng đầy khoái cảm.

Tôi đứng đó, chết lặng. Bàn tay siết lại nhưng đôi chân không chịu nhúc nhích. Tôi đã nhìn thấy nhiều lần hắn gửi clip, ảnh cho tôi – vợ tôi bị hắn quay khi đang ngậm cặc, khi bị chịch sau lưng… Nhưng xem qua màn hình không bao giờ giống như chứng kiến tận mắt.

Hiền cắn môi, ánh mắt liếc nhìn tôi… rồi bất ngờ ôm lấy Hùng, chân quấn chặt vào lưng hắn. “Nhanh đi… sâu nữa đi… em chịu không nổi…”

Giọng cô ấy không còn là người vợ hiền lành trong ký ức của tôi. Đó là tiếng của một con cái đang khao khát đàn ông, của một người đàn bà đang quên mất chồng mình đang đứng cách đó chỉ vài bước chân.

Hùng quay đầu nhìn tôi, ánh mắt như kẻ săn mồi. Hắn lôi người Hiền ngồi dậy, để cô ấy ngồi trên đùi hắn, xoay lưng lại — tư thế cưỡi ngựa ngược. Rồi hắn nói:

“Tới gần đây. Mày đứng đó sao thấy rõ được?” Tôi không bước lại. Nhưng cũng không rời đi. Trong khi tôi còn đang run rẩy vì quá tải cảm xúc, thì Hiền đã chủ động nắm lấy tay tôi — tay cô ấy ướt đẫm mồ hôi — kéo lại gần.

“Anh… nhìn rõ đi… nhìn em thế này… anh vẫn chịu được đúng không?”

Tôi không trả lời. Chỉ biết nhìn xuống giữa hai chân cô ấy — nơi dương vật của Hùng thọc vào ra không chút ngừng nghỉ, nghe rõ cả tiếng nước nhầy nhụa vang lên từng nhịp. Vợ tôi nhắm mắt lại, miệng rên rỉ, tay bóp lấy ngực mình, như thể đang trình diễn cho tôi xem cảnh cô ấy bị chịch ra sao.

Hùng đẩy người lên, bóp chặt eo Hiền, rồi thúc mạnh liên tục — cả người vợ tôi rung lên như sắp vỡ. Và rồi hắn gầm lên: “Tao xuất trong đây, rõ chưa? Vợ mày giờ thích bị tao bắn đầy trong lắm…” Hiền thét lên, run bần bật, và tôi biết… hắn đã xuất tinh. Trong khi tôi vẫn đứng đó, quần chưa tháo, chỉ biết cứng lên trong sự nhục nhã và kích thích cực độ.
 
Tôi đứng đó, tim đập thình thịch, dương vật đau nhói vì cương cứng quá lâu.


Hiền ngồi thở hổn hển trên đùi Hùng, đầu tựa vào vai hắn. Giữa hai chân cô ấy, thứ tinh dịch nóng hổi vừa được bắn sâu vào bên trong vẫn đang từ từ rỉ ra, kéo theo cả tàn tích của sự khoái cảm lẫn nỗi nhục không tên.


Tôi nghĩ mọi thứ sẽ kết thúc tại đó. Tôi sẽ rút lui về phòng như mọi lần, khóa cửa, vừa khóc vừa thủ dâm trong im lặng. Nhưng lần này, Hùng không để tôi thoát.


“Tới đây. Quỳ xuống.” – hắn ra lệnh, giọng bình thản, không cần gằn lên nhưng đủ khiến tôi lạnh sống lưng.

Tôi đứng yên. Một phần muốn bỏ chạy. Một phần… không thể rời mắt khỏi cảnh vợ mình đang ngồi trần truồng trong tay người khác.


“Mày nghe không hiểu hả? Quỳ. Xuống. Liếm cho vợ mày sạch sẽ.”

Lời hắn như sấm đánh ngang tai. Tôi nhìn hắn sững sờ. Hiền cũng quay đầu lại — ánh mắt có chút bối rối, nhưng không lên tiếng cản. Không có lời “không” nào. Không có “đừng làm vậy”. Chỉ là ánh mắt, như thể cô ấy đang chờ xem tôi sẽ chọn gì.


Tôi gục đầu xuống. Hai chân như mềm nhũn. Rồi tôi quỳ xuống thật. Trên sàn nhà của chính mình. Trước vợ mình và kẻ đã biến cô ấy thành của hắn.


Hùng kéo Hiền ra khỏi người hắn, đặt cô ấy nằm ngửa, chân dang rộng. Giữa hai đùi, thứ chất trắng đục nhầy nhụa vẫn còn rỉ ra, dính trên lông mu, trên đùi, và cả ga giường.


“Mày muốn làm chồng hả?” – hắn nhìn xuống tôi, cười khẩy – “Vợ mày dơ quá. Làm sạch đi. Bằng miệng.”

Tôi lắc đầu theo bản năng. Cổ họng tôi nghẹn lại. Nhưng dương vật tôi vẫn cứng lên như đá. Tôi muốn chạy, nhưng não tôi hét lên: quỳ xuống, liếm đi.


Và tôi cúi mặt xuống. Đầu lưỡi run rẩy chạm vào làn da ấm nóng của Hiền. Mùi tanh nhàn nhạt, vị đắng nhẹ. Cô ấy không nói gì. Chỉ nhắm mắt, một tay đặt lên đầu tôi như vuốt ve, như khích lệ.


“Giỏi lắm. Đúng là cái lưỡi của thằng chồng bị cắm sừng…” – Hùng bật cười, rồi bắt đầu quay lại video bằng điện thoại.

Tôi vẫn tiếp tục. Nuốt từng giọt tinh dịch, lau sạch từng dấu vết mà hắn để lại, như một con chó trung thành với chủ, liếm vết máu từ tay kẻ đã giết mình.
 
Tôi vẫn quỳ đó. Đầu lưỡi tê dại. Cổ họng khô rát.
Tôi vừa nuốt trọn tinh dịch của một thằng khác — ngay từ trong thân thể của chính vợ mình.

Hiền nằm thở nhẹ, không nhìn tôi, cũng không xua đuổi. Cô ấy… chấp nhận. Không còn ánh mắt ái ngại như những lần đầu. Giờ đây chỉ là sự im lặng lạnh lẽo của một người đàn bà đã buông xuôi mọi giới hạn.

Hùng ngồi tựa vào đầu giường, vươn vai như thể vừa xong một bài thể dục buổi sáng. Hắn nhét điện thoại vào túi, rồi nhìn tôi — ánh mắt thản nhiên nhưng kiêu ngạo, của một kẻ chiến thắng tuyệt đối.

“Tao nghĩ… tụi tao cần một người giúp việc.”

Tôi ngẩng lên, run giọng:

“Ý… ý mày là sao?”

“Là thế này.” – Hắn chồm dậy, vỗ vào mông Hiền một cái bốp, khiến cô ấy khẽ cựa mình rồi quay sang ôm lấy gối – “Tụi tao sẽ ngủ ở đây mỗi tuần vài lần. Mày lo dọn phòng, giặt đồ, chuẩn bị nước ấm, khăn tắm. À, và bữa sáng nữa.”

Tôi im lặng. Tim đập như sắp vỡ. Một phần tôi muốn hét lên, muốn tống cổ hắn ra khỏi nhà. Nhưng một phần… lại không thể tưởng tượng nổi nếu không còn thấy cảnh này nữa.

“Mày thích xem tụi tao chịch nhau, đúng không? Tao thấy rõ mà. Mắt mày lúc nãy như chó đói. Mày không muốn mất cảm giác này. Tao cho. Nhưng có giá.”

Hắn cúi xuống, gần sát mặt tôi, thì thầm:

“Từ giờ, mày là osin chính thức của tụi tao. Vợ mày là của tao. Mày muốn có mặt, muốn được xem, được… nếm, thì phục vụ cho đàng hoàng.”

Tôi cố gắng thốt ra lời:

“Còn… còn Hiền? Cô ấy có… đồng ý chuyện đó không?”

Hắn phá lên cười:

“Vợ mày không cần đồng ý. Cô ấy cần được chịch, còn mày cần được nhục. Tao là người lo cho cả hai đứa.”

Tôi cúi đầu. Không còn phản kháng. Không thể. Dương vật tôi vẫn cương, nhỏ dãi trong quần như một thằng vô dụng.

“Giờ thì… lau người cho cô ấy đi. Cẩn thận. Nhẹ tay thôi. Vợ tao mệt rồi.”

Hắn vừa nói, vừa nằm xuống ôm lấy Hiền từ phía sau. Tay hắn luồn qua ngực cô ấy, nắn bóp tự nhiên như thể hai người đã là vợ chồng. Hiền cũng không phản ứng. Chỉ rúc vào ngực hắn, mắt nhắm lại.

Tôi đứng dậy, đi lấy khăn ấm.

Tối hôm đó, tôi đã trở thành người hầu chính thức, cho chính vợ mình và kẻ đã cướp cô ấy khỏi tay tôi.
 
“Mẹ vợ đến”

Sáng sớm.
Tôi đang chuẩn bị khay đồ ăn sáng như thường lệ. Bếp nóng, lòng tôi còn nóng hơn. Đêm qua, tôi quỳ ở cửa phòng, nhìn Hiền bị Hùng đè ra chịch ba lần. Mỗi lần hắn bắn vào, tôi đều phải quỳ vào lau sạch, không sót một giọt.

Tiếng chuông cửa vang lên.

Tôi bước ra. Là mẹ vợ tôi – bà Hải. Bà mặc bộ đồ gọn gàng, tay xách túi trái cây, mặt nhăn lại khi thấy tôi lúng túng mở cửa.

“Sao hôm nay không đi làm? Hiền đâu? Mặt mũi con làm sao vậy Nam?”

Tôi chưa kịp nói gì thì từ phía sau, tiếng rên nhẹ của Hiền vang ra từ trong phòng ngủ, rồi tiếng giường rung lạch cạch.

Bà Hải cau mày. Bà xô tôi ra, bước nhanh vào nhà.

Tôi định ngăn bà, nhưng chân như cứng lại.

Cánh cửa phòng ngủ không khóa. Bà đẩy vào – và đứng chết lặng.

Hiền đang nằm dang chân trên giường. Hùng nằm giữa hai đùi cô ấy, đang bú lồn, mặt cắm sâu vào giữa háng.

Hiền ngửa cổ, hai tay bóp ngực, miệng rên rỉ:

“Aaaa... anh Hùng… em chịu không nổi nữa…”

Bà Hải hét lên:

“HIỀN!! Trời đất ơi! Mày đang làm cái gì đó? Đó đâu phải chồng mày!!!”

Hiền giật mình, mắt trợn to. Hùng chỉ nhếch mép, ngẩng đầu lên, miệng còn dính nước lồn của vợ tôi, quay ra nhìn bà Hải:

“Chào bác. Cuối cùng bác cũng đến.”

Bà Hải bước tới kéo Hiền dậy. Hiền run rẩy, như tỉnh lại:

“Mẹ… con… con xin lỗi…”

“MÀY CÂM ĐI! MÀY… con gái gì mà dâm loạn như vậy!? Còn thằng kia, cút khỏi nhà tôi!!”

Hùng đứng dậy. Không mặc gì cả. Dương vật hắn cương cứng, đầy nước lồn của Hiền. Hắn điềm tĩnh bước tới trước mặt bà Hải.

“Bác tưởng bác có quyền lên tiếng ở đây à? Đây là nhà của thằng Nam. Và nó là nô lệ của tao. Vợ nó – giờ là đồ chơi của tao. Và… bác cũng không ngoại lệ.”

“Mày điên rồi à!? Tao gọi công an…” – bà rút điện thoại.

Hắn tát rơi điện thoại xuống đất. Một cú tát mạnh đến nỗi bà lảo đảo. Tôi đứng run, không dám nhúc nhích.

Hắn không đánh nữa. Chỉ tiến đến gần, sát mặt bà Hải. Ánh mắt hắn như rọi xuyên vào tận tâm can người đàn bà từng giữ gia đình này.

“Bác sống cô đơn bao nhiêu năm rồi? Bao lâu rồi chưa có đàn ông? Tối bác ngủ có chạm tay xuống dưới không?”

“CÂM MIỆNG!” – bà giơ tay tát, nhưng hắn bắt lấy tay bà.

Rồi hắn áp môi xuống cổ bà – một nụ hôn cưỡng ép, dài, chậm, ướt át. Bà vùng vẫy, nhưng sức hắn mạnh hơn nhiều.

“Buông ra… mày… thằng khốn…”

Nhưng giọng bà không còn giận như ban đầu. Nó bắt đầu rung nhẹ, và tôi nhìn thấy ngực bà phập phồng, mặt đỏ lên… môi mím lại… không còn hét nữa.

Hắn kéo nhẹ sợi dây áo của bà. Bầu ngực lớn tuổi nhưng vẫn đầy đặn rơi ra. Hắn cúi xuống ngậm lấy một bên, tay còn lại luồn vào trong váy.

“Dừng… dừng lại…” – nhưng tiếng đó chuyển thành tiếng rên nhẹ, như… cầu xin.

Hiền ngồi trên giường nhìn mẹ mình đang bị cưỡng bức, nhưng không ngăn. Cô ấy chỉ che ngực, mắt mờ lệ, môi cắn nhẹ…

Tôi quỳ xuống. Tim đập loạn. Tôi đang nhìn người phụ nữ lớn tuổi nhất trong nhà – mẹ vợ tôi – bị hắn xé toạc tự trọng. Và… bà ấy không kháng cự nữa.
 
cảnh báo nam vương 2025 truyện sex javhd

Truyện Sex Mới

123b
ee88
anime sex
cliphot
Back
Top