- Lượt xem: 724
- Trả lời: 7
Tôi ngồi đó, tựa lưng vào vách, trong căn nhà chính tôi là người đứng tên sổ đỏ, nhưng giờ lại chẳng khác gì một kẻ ăn nhờ ở đậu. Cánh cửa gỗ đóng chặt, cách âm không tốt, và tôi nghe rõ từng âm thanh vọng ra từ trong phòng — tiếng rên của vợ tôi, tiếng giường cọt kẹt, tiếng gã đàn ông kia gầm lên như thú dữ.
Tôi đã bắt đầu trò chơi này. Chính tôi là người nhắn tin cho Hùng – một người quen cũ, , cao to, hay mặc áo ba lỗ khoe thân hình rắn rỏi, và luôn có cái ánh mắt như thể bất kỳ người phụ nữ nào cũng là con mồi tiềm năng. Tôi gửi cho hắn vài tấm ảnh của Hiền, vợ tôi – rồi “vô tình” kể cho hắn rằng tụi tôi đang lạnh nhạt, cô ấy cần người tâm sự. Chỉ vậy thôi. Tôi không cần nói thêm điều gì. Hắn hiểu ý.
Ban đầu, tôi còn thấy hưng phấn. Nhìn vợ đỏ mặt khi nhận được tin nhắn khen ngợi từ “một người bạn cũ của chồng”, thấy cô ấy bối rối khi phát hiện tin nhắn từ Hùng luôn đến lúc tôi đang ở cơ quan… tất cả như một màn kịch tôi đạo diễn. Nhưng rồi mọi thứ dần trượt khỏi tay tôi.
Tôi không ngờ Hiền lại có thể rung động nhanh đến vậy. Những ngày sau, cô ấy bắt đầu trang điểm mỗi khi ra ngoài, cười một mình khi nhắn tin, giấu điện thoại kỹ hơn. Tôi biết hết. Tôi cài định vị vào máy cô ấy. Từng điểm dừng, từng lần họ gặp nhau tôi đều biết. Nhưng tôi im lặng. Không phải vì tôi không ghen — mà vì tôi nghiện cái cảm giác ghen đó. Tôi cần nó như ma túy.
Đêm nay là lần thứ ba Hùng ngủ lại nhà tôi. Không còn là khách. Không cần giấu giếm nữa. Tôi thậm chí còn là người mở cửa cho hắn vào, dọn giường sẵn. Hắn nhìn tôi, nhếch mép cười:
“Cậu biết là cô ấy gọi tên tôi khi lên đỉnh đúng không?”
Tôi chỉ cúi đầu. Không đáp. Cổ họng nghẹn đắng nhưng dương vật tôi cứng lên trong quần từ lúc nào không hay. Tôi ghét chính mình. Nhưng tôi không thể dừng lại.
Bên trong phòng, tiếng Hiền rên lên một cách xa lạ — tiếng mà tôi chưa bao giờ nghe trong suốt 6 năm vợ chồng. Cô ấy van xin, rên rỉ, thậm chí xin hắn đừng dừng lại. Hắn đập giường mạnh đến mức tường rung lên.
“Mày nghe rõ chưa?” — hắn hét vọng ra — “Vợ mày là con đĩ ngoan ngoãn của tao rồi. Mày muốn nghe rõ hơn thì vào mà quỳ coi.”
Tôi đứng dậy, tay run rẩy. Không biết vì tức giận, nhục nhã hay phấn khích. Có lẽ tất cả. Cánh cửa phòng không khóa.
Và tôi bước vào. Không khí bên trong nồng nặc mùi da thịt, mồ hôi và dục vọng. Đèn ngủ mờ ảo hắt ánh sáng vàng lên thân thể trần truồng của hai người — vợ tôi đang nằm dạng chân, tóc tai rối tung, ánh mắt mơ màng nhìn lên trần nhà. Trên người cô ấy là Hùng, trần như nhộng, tấm lưng săn chắc bóng loáng mồ hôi.
Họ không dừng lại khi tôi bước vào. Ngược lại, Hiền nhìn tôi — ánh mắt có chút kinh ngạc, rồi lấp lánh như có gì đó bật tung ra bên trong. Hùng thì cười lớn: “Đúng lúc ghê. Mày tới đúng cảnh hay.” Hắn không rút ra. Vẫn giữ nguyên tư thế đè lên người vợ tôi, rồi cố tình thúc mạnh một nhịp, khiến Hiền thét lên một tiếng ngắn nhưng đầy khoái cảm.
Tôi đứng đó, chết lặng. Bàn tay siết lại nhưng đôi chân không chịu nhúc nhích. Tôi đã nhìn thấy nhiều lần hắn gửi clip, ảnh cho tôi – vợ tôi bị hắn quay khi đang ngậm cặc, khi bị chịch sau lưng… Nhưng xem qua màn hình không bao giờ giống như chứng kiến tận mắt.
Hiền cắn môi, ánh mắt liếc nhìn tôi… rồi bất ngờ ôm lấy Hùng, chân quấn chặt vào lưng hắn. “Nhanh đi… sâu nữa đi… em chịu không nổi…”
Giọng cô ấy không còn là người vợ hiền lành trong ký ức của tôi. Đó là tiếng của một con cái đang khao khát đàn ông, của một người đàn bà đang quên mất chồng mình đang đứng cách đó chỉ vài bước chân.
Hùng quay đầu nhìn tôi, ánh mắt như kẻ săn mồi. Hắn lôi người Hiền ngồi dậy, để cô ấy ngồi trên đùi hắn, xoay lưng lại — tư thế cưỡi ngựa ngược. Rồi hắn nói:
“Tới gần đây. Mày đứng đó sao thấy rõ được?” Tôi không bước lại. Nhưng cũng không rời đi. Trong khi tôi còn đang run rẩy vì quá tải cảm xúc, thì Hiền đã chủ động nắm lấy tay tôi — tay cô ấy ướt đẫm mồ hôi — kéo lại gần.
“Anh… nhìn rõ đi… nhìn em thế này… anh vẫn chịu được đúng không?”
Tôi không trả lời. Chỉ biết nhìn xuống giữa hai chân cô ấy — nơi dương vật của Hùng thọc vào ra không chút ngừng nghỉ, nghe rõ cả tiếng nước nhầy nhụa vang lên từng nhịp. Vợ tôi nhắm mắt lại, miệng rên rỉ, tay bóp lấy ngực mình, như thể đang trình diễn cho tôi xem cảnh cô ấy bị chịch ra sao.
Hùng đẩy người lên, bóp chặt eo Hiền, rồi thúc mạnh liên tục — cả người vợ tôi rung lên như sắp vỡ. Và rồi hắn gầm lên: “Tao xuất trong đây, rõ chưa? Vợ mày giờ thích bị tao bắn đầy trong lắm…” Hiền thét lên, run bần bật, và tôi biết… hắn đã xuất tinh. Trong khi tôi vẫn đứng đó, quần chưa tháo, chỉ biết cứng lên trong sự nhục nhã và kích thích cực độ.
Tôi đã bắt đầu trò chơi này. Chính tôi là người nhắn tin cho Hùng – một người quen cũ, , cao to, hay mặc áo ba lỗ khoe thân hình rắn rỏi, và luôn có cái ánh mắt như thể bất kỳ người phụ nữ nào cũng là con mồi tiềm năng. Tôi gửi cho hắn vài tấm ảnh của Hiền, vợ tôi – rồi “vô tình” kể cho hắn rằng tụi tôi đang lạnh nhạt, cô ấy cần người tâm sự. Chỉ vậy thôi. Tôi không cần nói thêm điều gì. Hắn hiểu ý.
Ban đầu, tôi còn thấy hưng phấn. Nhìn vợ đỏ mặt khi nhận được tin nhắn khen ngợi từ “một người bạn cũ của chồng”, thấy cô ấy bối rối khi phát hiện tin nhắn từ Hùng luôn đến lúc tôi đang ở cơ quan… tất cả như một màn kịch tôi đạo diễn. Nhưng rồi mọi thứ dần trượt khỏi tay tôi.
Tôi không ngờ Hiền lại có thể rung động nhanh đến vậy. Những ngày sau, cô ấy bắt đầu trang điểm mỗi khi ra ngoài, cười một mình khi nhắn tin, giấu điện thoại kỹ hơn. Tôi biết hết. Tôi cài định vị vào máy cô ấy. Từng điểm dừng, từng lần họ gặp nhau tôi đều biết. Nhưng tôi im lặng. Không phải vì tôi không ghen — mà vì tôi nghiện cái cảm giác ghen đó. Tôi cần nó như ma túy.
Đêm nay là lần thứ ba Hùng ngủ lại nhà tôi. Không còn là khách. Không cần giấu giếm nữa. Tôi thậm chí còn là người mở cửa cho hắn vào, dọn giường sẵn. Hắn nhìn tôi, nhếch mép cười:
“Cậu biết là cô ấy gọi tên tôi khi lên đỉnh đúng không?”
Tôi chỉ cúi đầu. Không đáp. Cổ họng nghẹn đắng nhưng dương vật tôi cứng lên trong quần từ lúc nào không hay. Tôi ghét chính mình. Nhưng tôi không thể dừng lại.
Bên trong phòng, tiếng Hiền rên lên một cách xa lạ — tiếng mà tôi chưa bao giờ nghe trong suốt 6 năm vợ chồng. Cô ấy van xin, rên rỉ, thậm chí xin hắn đừng dừng lại. Hắn đập giường mạnh đến mức tường rung lên.
“Mày nghe rõ chưa?” — hắn hét vọng ra — “Vợ mày là con đĩ ngoan ngoãn của tao rồi. Mày muốn nghe rõ hơn thì vào mà quỳ coi.”
Tôi đứng dậy, tay run rẩy. Không biết vì tức giận, nhục nhã hay phấn khích. Có lẽ tất cả. Cánh cửa phòng không khóa.
Và tôi bước vào. Không khí bên trong nồng nặc mùi da thịt, mồ hôi và dục vọng. Đèn ngủ mờ ảo hắt ánh sáng vàng lên thân thể trần truồng của hai người — vợ tôi đang nằm dạng chân, tóc tai rối tung, ánh mắt mơ màng nhìn lên trần nhà. Trên người cô ấy là Hùng, trần như nhộng, tấm lưng săn chắc bóng loáng mồ hôi.
Họ không dừng lại khi tôi bước vào. Ngược lại, Hiền nhìn tôi — ánh mắt có chút kinh ngạc, rồi lấp lánh như có gì đó bật tung ra bên trong. Hùng thì cười lớn: “Đúng lúc ghê. Mày tới đúng cảnh hay.” Hắn không rút ra. Vẫn giữ nguyên tư thế đè lên người vợ tôi, rồi cố tình thúc mạnh một nhịp, khiến Hiền thét lên một tiếng ngắn nhưng đầy khoái cảm.
Tôi đứng đó, chết lặng. Bàn tay siết lại nhưng đôi chân không chịu nhúc nhích. Tôi đã nhìn thấy nhiều lần hắn gửi clip, ảnh cho tôi – vợ tôi bị hắn quay khi đang ngậm cặc, khi bị chịch sau lưng… Nhưng xem qua màn hình không bao giờ giống như chứng kiến tận mắt.
Hiền cắn môi, ánh mắt liếc nhìn tôi… rồi bất ngờ ôm lấy Hùng, chân quấn chặt vào lưng hắn. “Nhanh đi… sâu nữa đi… em chịu không nổi…”
Giọng cô ấy không còn là người vợ hiền lành trong ký ức của tôi. Đó là tiếng của một con cái đang khao khát đàn ông, của một người đàn bà đang quên mất chồng mình đang đứng cách đó chỉ vài bước chân.
Hùng quay đầu nhìn tôi, ánh mắt như kẻ săn mồi. Hắn lôi người Hiền ngồi dậy, để cô ấy ngồi trên đùi hắn, xoay lưng lại — tư thế cưỡi ngựa ngược. Rồi hắn nói:
“Tới gần đây. Mày đứng đó sao thấy rõ được?” Tôi không bước lại. Nhưng cũng không rời đi. Trong khi tôi còn đang run rẩy vì quá tải cảm xúc, thì Hiền đã chủ động nắm lấy tay tôi — tay cô ấy ướt đẫm mồ hôi — kéo lại gần.
“Anh… nhìn rõ đi… nhìn em thế này… anh vẫn chịu được đúng không?”
Tôi không trả lời. Chỉ biết nhìn xuống giữa hai chân cô ấy — nơi dương vật của Hùng thọc vào ra không chút ngừng nghỉ, nghe rõ cả tiếng nước nhầy nhụa vang lên từng nhịp. Vợ tôi nhắm mắt lại, miệng rên rỉ, tay bóp lấy ngực mình, như thể đang trình diễn cho tôi xem cảnh cô ấy bị chịch ra sao.
Hùng đẩy người lên, bóp chặt eo Hiền, rồi thúc mạnh liên tục — cả người vợ tôi rung lên như sắp vỡ. Và rồi hắn gầm lên: “Tao xuất trong đây, rõ chưa? Vợ mày giờ thích bị tao bắn đầy trong lắm…” Hiền thét lên, run bần bật, và tôi biết… hắn đã xuất tinh. Trong khi tôi vẫn đứng đó, quần chưa tháo, chỉ biết cứng lên trong sự nhục nhã và kích thích cực độ.