Hành trình chữa cũng gian truân. Dấu hiệu ban đầu là đi tè thấy buốt buốt, sàng sau càng nặng đến mức mỗi lần buồn là hãi lắm. Sau nó còn ra dịch phải lấy giấy lót trong quần như đóng bỉm. Ban đầu vì ngại nên k đi viện khám j, ra hàng thuốc mua triệu bạc tiền thuốc mà uống 2 ngày chẳng thấy tác dụng. Càng về sau càng thấy lo nên quyết tâm đi khám nhưng cũng đếch dám khám ở viện công mà chọn viện tư. Đi khám đc e điều dưỡng cầm chym lấy dịch mà lúc đấy chẳng có hứng thú j mà lên được. Đơn thuốc đã có, về nhà mua thuốc và lê xác đến trung tâm y tế phường nhờ tiêm hộ. E y tá bảo kéo quần xuống, thấy lạ, hoá ra thuốc tiêm mông. Nếu ngày thường chắc cố tình kéo thấp xuống đề khoe hàng nhưng k hiểu sao bữa đó lại e thẹn chỉ kéo đủ tiêm. Xong phát đầu thì ngay hôm sau thấy các triệu chứng đã k còn, như phép màu, thế là hôm sau thêm 1 phát nữa khỏi hẳn. Vài ngày sau thì nguồn lậu ra HN gọi bảo lên bờ hồ đón e nhưng sợ rồi, báo k có xe. Từ đấy cắt hẳn. Nhục nhã lắm bn ạ