NHỮNG DÒNG TỰ SỰ U45
Tôi đã đi qua gần nửa đời người – đủ từng trải để hiểu thế nào là cô đơn, thế nào là thèm khát một vòng tay thật sự thuộc về mình. Ở tuổi này, tôi độc thân. Không hôn nhân, không con cái, không một mái ấm nào để mỗi chiều muộn quay về. Tôi đã quen với những buổi tối chỉ có tiếng quạt máy, ánh đèn vàng và chính mình đối diện chính mình.
Đừng gọi tôi là kẻ khát tình – bởi tôi không đi tìm niềm vui thoáng chốc. Tôi là đàn ông. Và như bao người đàn ông khác, tôi có những khao khát không thể chối bỏ – đó là bản năng, là điều tự nhiên nhất mà cuộc đời này ban tặng cho phái mạnh.
Tôi từng có người tình. Một người phụ nữ khiến tôi như được sống lại – bốc lửa, nồng nhiệt, và cũng đầy thấu hiểu. Mỗi lần bên nhau, như thể hai tâm hồn – hai ngọn lửa cháy âm ỉ lâu ngày – cuối cùng cũng tìm được nhau để cùng bùng lên mãnh liệt.
Tôi không thể chỉ một lần. Không thể ngừng lại sau vài phút thoáng qua. Cứ mỗi lần gần gũi, bản năng trong tôi như trỗi dậy mạnh mẽ đến cuồng nhiệt. Phải là ba, thậm chí bốn, năm lần trong một đêm tôi mới nguôi ngoai được cơn khát. Khi ấy, tôi không còn là một người đàn ông u sầu, mà là một kẻ sống trọn từng hơi thở, từng nhịp đập gấp gáp của xác thịt và cảm xúc.
Điều đặc biệt là – cô ấy cũng như tôi – khao khát, cháy bỏng, thăng hoa trong chính sự hòa hợp đó. Không ai e dè, không ai giữ lại. Chúng tôi yêu nhau bằng bản năng, nhưng không rẻ mạt; chúng tôi đắm chìm trong xác thịt, nhưng cũng là đang lấp đầy những khoảng trống tâm hồn mà cuộc đời bỏ quên.
Rồi mọi thứ cũng trở lại như cũ. Sau những đêm cháy bỏng, tôi lại trở về với cái giường trống. Lại là chính tôi, giữa bốn bức tường lặng thinh. Không ai sai trong mối quan hệ ấy, chỉ là chúng tôi không thuộc về nhau lâu dài. Cái tôi thiếu không chỉ là thân xác kề bên, mà là một người ở lại, một người không rời đi sau khi đêm tàn.
Tôi không giấu sự thật rằng tôi cần chạm vào sự sống – bằng cảm xúc, bằng nhục cảm, bằng bản năng. Nhưng hơn tất cả, tôi cần một người để yêu và được yêu. Một người hiểu rằng đằng sau ham muốn dữ dội kia là một trái tim từng tổn thương, đang cần chữa lành.
Tôi đã đi qua gần nửa đời người – đủ từng trải để hiểu thế nào là cô đơn, thế nào là thèm khát một vòng tay thật sự thuộc về mình. Ở tuổi này, tôi độc thân. Không hôn nhân, không con cái, không một mái ấm nào để mỗi chiều muộn quay về. Tôi đã quen với những buổi tối chỉ có tiếng quạt máy, ánh đèn vàng và chính mình đối diện chính mình.
Đừng gọi tôi là kẻ khát tình – bởi tôi không đi tìm niềm vui thoáng chốc. Tôi là đàn ông. Và như bao người đàn ông khác, tôi có những khao khát không thể chối bỏ – đó là bản năng, là điều tự nhiên nhất mà cuộc đời này ban tặng cho phái mạnh.
Tôi từng có người tình. Một người phụ nữ khiến tôi như được sống lại – bốc lửa, nồng nhiệt, và cũng đầy thấu hiểu. Mỗi lần bên nhau, như thể hai tâm hồn – hai ngọn lửa cháy âm ỉ lâu ngày – cuối cùng cũng tìm được nhau để cùng bùng lên mãnh liệt.
Tôi không thể chỉ một lần. Không thể ngừng lại sau vài phút thoáng qua. Cứ mỗi lần gần gũi, bản năng trong tôi như trỗi dậy mạnh mẽ đến cuồng nhiệt. Phải là ba, thậm chí bốn, năm lần trong một đêm tôi mới nguôi ngoai được cơn khát. Khi ấy, tôi không còn là một người đàn ông u sầu, mà là một kẻ sống trọn từng hơi thở, từng nhịp đập gấp gáp của xác thịt và cảm xúc.
Điều đặc biệt là – cô ấy cũng như tôi – khao khát, cháy bỏng, thăng hoa trong chính sự hòa hợp đó. Không ai e dè, không ai giữ lại. Chúng tôi yêu nhau bằng bản năng, nhưng không rẻ mạt; chúng tôi đắm chìm trong xác thịt, nhưng cũng là đang lấp đầy những khoảng trống tâm hồn mà cuộc đời bỏ quên.
Rồi mọi thứ cũng trở lại như cũ. Sau những đêm cháy bỏng, tôi lại trở về với cái giường trống. Lại là chính tôi, giữa bốn bức tường lặng thinh. Không ai sai trong mối quan hệ ấy, chỉ là chúng tôi không thuộc về nhau lâu dài. Cái tôi thiếu không chỉ là thân xác kề bên, mà là một người ở lại, một người không rời đi sau khi đêm tàn.
Tôi không giấu sự thật rằng tôi cần chạm vào sự sống – bằng cảm xúc, bằng nhục cảm, bằng bản năng. Nhưng hơn tất cả, tôi cần một người để yêu và được yêu. Một người hiểu rằng đằng sau ham muốn dữ dội kia là một trái tim từng tổn thương, đang cần chữa lành.