Đừng đụng vào tôi, cút đi!” Tuy rằng thanh âm của Thuỷ lúc này rất suy yếu, nhưng giọng điệu đích xác là rất kiên quyết và lạnh lùng. Lúc nàng nói những lời này, nàng không hề nhìn ba chồng một cái, có thể thấy lúc này nàng thương tâm câm ghét như nào. Nhìn thấy bộ dáng và biểu tình của Thuỷ Đực lúc này, không khỏi bắt đầu lo lắng...
Đực lắp bắp nói cho ba ....xin... Xin .xin lỗi....
Cuối cùng Thuỷ vẫn phải đối mặt với hiện thực, nàng từ từ mở mắt ra, dùng hai tay đã xụi lơ vô lực cầm chiếc khăn tắm che đi cơ thể mình. Đôi mắt nàng đờ đẫn như người mất hồn, từ từ bước ra khỏi nhà tắm ,bước đi về phòng mình như một cái xác không hồn, trong suốt quá trình này, Thuỷ không có liếc mắt nhìn ba chồng, như thể ông đang đang tàn hình ,mặt kệ ánh mắt ông tận hưởng cơ thể lỏ lồ của mình ,xem ông không tồn tại
Khi hai chân Thuỷ đặt vào trong phòng của mình ,thì cánh cửa phòng ngủ cũng từ từ đóng lại ,nàng cố gắng đứng thẳng người, chỉ là người nàng vừa mới đứng thẳng, chuẩn bị cất bước về giường thì một tiếng “phụp”, nàng nặng nề ngã xuống đất, giống như một con mèo bị thương, cuộn tròn trên mặt đất. Thuỷ toàn thân đã không còn một tia khí lực.
Hai tay Đực vẫn duy trì tư thế kia, biểu tình sững sờ ngây dại, lúc này ông mới nhớ tới hết thảy mọi chuyện vừa mới phát sinh, tựa hồ như ông cảm giác được nỗi sợ hãi không biết phải làm sao. Biểu hiện của Thuỷ có một vết hận ý mà thậm chí Đực có thể sờ được!
Đực đang đứng như trời trồng thì .Nhi con gái ông kéo ông lại hiện thực bằng giọng nói quan tâm .
Ủa ba làm gì ở đó vậy .Cố lấy lại bình tĩnh nói ba định đi tắm đó mà .Nhi ngáp nói buổi sáng tắm lạnh lắm đó ba ,Đực ba không sao tại thấy nóng nực nên tắm ,nói xong ông đóng cửa lại nhanh .Sợ còn nói nữa Nhi sẽ nghi ngờ .
Đực cởi áo quần ra một tay cầm vòi sen ,một tay cầm cu mình lên 12cm ,lấy vòi sen sịt nước lên thân cu.Lúc này nó đang dính hỗn hợp kia.Ông lấy cục sà bông thoa đều và bắt đầu tắm rửa dánh răng .Sạch sẽ các thứ lấy áo quần mặc vào mở cửa đi ra.
Đực ra phòng khách ngồi ở ghế sô pha uống trà buổi sáng, mỗi khi thức dậy ông có thói quen này đã gần mười mấy năm, ở dưới quê thì chỉ có chén rượu chén trà làm bạn,quanh năm vẫn vậy ,không như thành phố tắp nập và nhộn nhịp ,ở cuộc sống yên bình ,mặc dù ông cũng hiểu biết về công nghệ nghệ nhưng không rành lắm .Ông vẫn có điện thoại thông minh ,sử dụng vẫn được ông cũng thường vào trời đất để xem giải trí .Nhìn ngoài kia trời đã sáng rỏ mặt trời đã lên khá cao, áng sáng chan hòa cả căn nhà,cũng có nhiều bà con đang đi chợ để mua đồ ăn cho gia đình và những người vẫn phải còng lưng đi làm vì cuộc sống mưu sinh nơi nghèo này.
Đực đang suy nghĩ về cuộc sống thì con gái và vợ đi ra .
Thấy vợ chuẩn bị đồ thì Đực hỏi : bà vào nhà hồi nào vậy rồi chuẩn bị đi đâu nữa..?
Đực thì biết con gái sẽ đi làm còn vợ ông sẽ đi đâu?.
Vợ : tui đi chợ chứ đi đâu nhà không còn gì ăn cả .
Đực : vậy bà đi đi...Hai mẹ con mỗi người một chiếc xe máy ,đang dẫn ra cổng nhà thì ông đứng dậy nói vọng ra kêu vợ : bà mua cho tui gói trà nhe hết rồi...
Vợ: Ừ ! tui đi nhe...
Nhi: con đi làm nhe ba!
Nói rồi hay người láy xe đi ...
Nhìn hai bóng lưng khuất đần theo xa ,ông đứng vậy nhìn vào cửa phòng con dâu...
Ông phải giải quyết chuyện này cho xong,ông bắt đầu bước đi đến cửa phòng áp tay vào cửa yên lặng lắng tai nghe động tĩnh bên trong,lúc này ông trở về tình cảnh nhát gan rụt rè và trung thực. Ở bên ngoài nghe ngóng một hồi,Đực phát hiện bên trong không nghe âm thanh gì, ông thu hết can đảm, đưa tay lên gõ cửa...
Trở lại Thuỷ, nằm trên sàn nhà như cái xác chết bất động, cô khóc mà cô không biết mình khóc bao lâu ,mặc dù cô vẫn nghe tiếng gia đình chồng nói chuyện ngoài kia...
Thuỷ từ từ chống tay xuống nền từ từ nâng cơ thể vô lực của mình lên,lây tay lau đi nước mắt trên khuôn mặt mình...Thuỷ cũng lấy lại bình tĩnh.
Mình nằm đây khóc thì có ít gì mọi chuyện đều đã sảy ra rồi.Có làm gì gì cũng không xoá bỏ được,
Tất cả là đều tại mình không liên quan gì đến ba chồng.
Không thể để cho anh Hoà biết chuyện này được.
Thuỷ không thể tưởng tượng được chuyện sẽ như nào khi chồng biết chuyện được ,nó sẽ rất kinh khủng đối với Thuỷ.
Thuỷ như nghĩ thông suốt ,cô lê lết thân mình đến bên tủ đồ,lục bộ đồ xấu nhất ,mà thật là kính đáo che đi hết cơ thể của mình lại .Thuỷ ngồi xuống bàn trang điểm ,cô muốn dùng phấn son để che lại khuôn mặt hốc hác vì khóc rất nhiều ,đôi mắt của Thuỷ đã sưng lên ...Làm xong Thuỷ tự mỉm cười nhìn vào gương coi như không có chuyện gì xảy ra....Lúc này Thuỷ nhớ đến chồng Thuỷ là Hoà ,Hoà chỉ nói đi một lát,mà bây giờ đã sáng rồi chưa thấy về..
Thuỷ đứng dậy rời khỏi ghế đến giường tìm điện thoại,nhìn vào điện thoại không thấy tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào của chồng...,
Mặt Thuỷ chuyển sang thất vọng và cả bực tức,cô bấm đến số điện thoại của chồng rồi gọi,đợi một lát thì hồi chuông vang lên : tút tút : đến khi giọng nói cất lên " thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được" Thuỷ lại tức bấm lại lần hai thì
: tút tút : đến khi giọng nói cất lên " thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được" ghét Thuỷ văng điện thoại lên giường...Đúng lúc này Thuỷ nghe tiếng gõ cửa phòng đó là cha chồng nàng ,tiếng ông vọng vào,tiếng nói quan tâm nhỏ nhẹ sợ cô sẽ quẫn trí làm bậy...
Thuỷ đứng dậy rời khỏi giường bước đến cửa phòng,tay cô đặt trên tay nắm "cạch" Cánh cửa từ từ mở ra.
Lúc này Đực đang đứng trước cửa như sợ sệt.
Đực thấy canht cửa mở ra ,ông đã chuẩn bị câu từ để xin lỗi con dâu mình .
Đến khi hai mắt trạm vào nhau miệng ông như cứng dờ,không tày nào mở miệng được...
Thì tiếng Thuỷ vang lên : con không sao ba yên tâm con không sao!...
Nghe con dâu bảo không sao thì ông cũng đỡ áy náy hơn.
Đực nói: cha xin lỗi .... Ông lí nhí nói nhỏ ,hồi tối ba không biết là con,nên đã gây ra sự việc đó ,mong con tha lỗi cho cha...
“Không, Không phải là lỗi của cha ." Tất cả là lỗi của con," Nếu con không đi nhầm phòng ,không lên giường của ba thì chuyện không xảy ra " ,nên ba yên tâm con sẽ không trách ba đâu .
Đực : không tất cả đều là lỗi của cha. Mẹ kiếp tôi, cha đáng chết, cha không xứng là cha chồng của con, cha cũng không xứng đáng ở trong gia đình này. Cho tới bây giờ con là nữ thần trong lòng cha ,cha luôn muốn ở gần bên các con, cha không muốn làm tổn thương con ,nhưng không biết vì sao đêm đó cha lại ham muốn như vậy ,lâu rồi cha mẹ cũng không có làm,nếu biết là con.. Nói đến đây ông bị Thuỷ ngắt lời :" con biết lỗi không phải do cha !” Con tin cha " Con biết rằng lúc đó nếu biết là con và không được con cho phép cha sẽ không dám làm bậy . Con tin những gì cha nói đều là sự thật..tuy rằng những lời nói này của ba chồng không thể làm cho nàng hoàn toàn tiêu trừ nỗi bất bình trong lòng, nhưng ánh mắt nàng nhìn ông đã dịu đi rất nhiều,
“Thuỷ , cha không có cách nào bù đắp những lỗi lầm mà cha đã gây ra, nhưng mọi chuyện không thể thay đổi được, cha hy vọng con đừng làm những chuyện ngu ngốc. Vì Hoà, vì một gia đình, con phải kiên cường lên. Nếu như con có thể để cho cha bù đắp, con bảo cha làm cái gì cũng được, cho dù bảo cha đi chết cũng được!” Cuối cùng Đực cũng kết thúc nỗi đau nội tâm của ông. Mắt Thuỷ tuy rằng đã nhu hòa đi không ít,
Thuỷ : " cha không cần bù đắp gì cho con đâu ,mà con chỉ cần cha quên đêm qua đi ,xem như không có chuyện gì cả ,sống bình yên như mọi ngày là được"
Đực : được... Được ...cha sẽ chôn giấu chuyện này xuống mồ,và sẽ không nói cho ai biết .
Thuỷ : vậy cha làm gì làm đi con cần nghỉ ngơi.
Đực bước đi thi thì cánh cửa phòng cũng đóng lại..
Thuỷ trở lại phòng cầm điện thoại lên tín gọi cho chồng nhưng lại thôi, có lướt đến công cụ tìm kiếm rồi bắt đầu bấm " cách giấu chồng khi đã bị mất trinh" xong xuôi cô bấm tìm kiếm ...
Hàng loạt cách để giấu chồng bi mất trinh trước hôn nhân ...cô lướt lướt để tìm trên đây có rất nhiều cách làm " Đã quan hệ trước hôn nhân và đã mất trinh sợ chồng biết ". Nào là đi vá màn trinh..v.vv... Mà lúc này thời gian đâu mà đi vá lại cơ chứ ..
Rồi cô lướt xuống tiếp đập vào mắt cô là dòng chữ " cách dùng máu giả để thay máu trinh lúc quan hệ và thêm cách diễn la đau khi bị rách màn trinh" Thuỷ bấm vào và bắt đầu đọc ,cô thấy cách này là hợp lý nhất vì không có thời gian ,nên Thuỷ nhanh chóng thay đồ và chuẩn bị đi chuẩn bị cho kế hoạch lừa dối chồng ,thật sự thì cô không hề muốn chút nào ,nhưng phải làm nếu anh biết mình đã không còn trong trắng không biết anh sẽ buồn như thế nào,dù biết Hoà rất yêu mình nhưng Thuỷ thật sự cũng không tự tin lắm..
Thời còn yêu nhau cô hứa với Hoà sẽ dành sự trong trắng củ mình cho anh ,mà nào ngờ cơ chứ .
Chuẩn bị xong Thuỷ bước ra khỏi phòng gặp ba chồng ,Ông đang cầm lấy cái nón cái áo khoác chuẩn bị đi vườn ..
Thấy Thuỷ ăn mặc đẹp như đi đâu nên ông quan tâm hỏi Thuỷ con định đi đâu à?...
Thuỷ : Con định đi lên huyện đi công việc tí ,trưa con về.
Ừ đi cẩn thận coi chừng xe cộ nhe,
Dạ !
Đực đứng nhìn con dâu dẫn xe đi và khuất xa,
Đực thở dài ,rồi bước ra sao nhà,từ từ đi ra ao cá,cho đàn cá ông nuôi ăn.
Trở qua Hoà lúc này anh đang nằm ngủ như chết ở nhà bạn.
Đến khi nghe tiếng đánh thức của bạn " dậy đi dậy đi sáng rồi " anh mới giựt mình sáng rồi.
Hoá: sáng rồi sao? Thôi chết. Hoà chỉ nói Thuỷ đi lát về mà bây giờ giờ đã sáng luôn rồi,không biết Thuỷ sẽ giận a như nào.
Hoà nhanh tay kiếm chiếc điện thoại của mình.
Hoà: điện thoại tao đâu ,điện thoại tao đâu rồi.
Bạn Hoà : mầy sạc bên kia kìa! .
Hoà nhân chân chạy đến chụp điện thoại lên .Đúng rất nhiều cuộc gọi nhỡ đến từ "Vợ yêu gọi" Hoà đặt tên cho vợ..Thấy rất nhiều cuộc gọi từ vợ Hoà thốt lên " thôi chết mẹ rồi" không biết Thuỷ có giận mình không ,Hoà nhanh tay bấm gọi vợ nhưng chỉ vang tiếng tút...tút.. ...thuê bao không trả lời...Hoà nghe máy đi vợ ơi!..Đến cuốc thứ 2 cũng vậy, lúc này Hoà nghĩ chắc Thuỷ đã giận nên không thèm nghe máy..
Hoà quay ra nói với bạn thôi tao về đây ..
Bạn Hoà về à ! Tí đi vợ tao đang nấu cháo gà ,ăn xong rồi về..
Hoà: thôi để bữa nào đi ,để vợ tao nhằn mệt mỏi lắm...
Bạn Hoà : có gì đâu nhằn xíu chứ gì vợ tao cũng nhằn hoài.
Nói về thằng bạn này của Hoà thì 2 đứa chơi cùng nhau thời còn nhỏ ,học cùng lớp đến lớn ,đến đại học thì cùng trường khác ngành thôi ,nên cực kỳ thân,.
Hoà : thôi thôi để tao về ...mai mốt nữa tao lên nhậu với mầy lần nữa .! Nhậu cho mầy xin tha thì thôi!.
Bạn Hoà : Ừ vậy thôi..vài bữa nhe,,,tao chỉ về đây có mấy ngày à ,tao đợi mầy đó...để xem thằng nào gục trước ...hahaha...
Hoà: Cười...để xem..để xem...thằng nào xin tha trước...
Nói xong Hoà cũng nhảy lên xe của mình rồi gồ gar chạy nhanh về nhà,trên đường chạy về Hoà nghĩ sẽ tìm cách xin lỗi vợ..
Còn trong thời gian này thì Thuỷ đang trên đường lên Tỉnh để tìm mua nguyên liệu cần,đang lái xe trên đường thì Thuỷ nghĩ đến chuyện lúc tối ,sau khi dọn dẹp xong thì Thuỷ đi tắm cho mát người,và cho tỉnh táo lại vừa bia vừa rượu làm người Thuỷ rất mệt.
Vào nhà tắm mở vòi sen để dòng nước mát lạnh chảy từ mặt xuống dưới chân,dòng nước mát lạnh đã làm cho Thuỷ tỉnh táo lại đôi chút,đúng lúc này tay Thuỷ đang chà rửa khắp người ,tình cờ tay Thuỷ lướt ngang núm vú của mình thì ,y như rằng có một dòng điện chạy nhảy khắp người nàng ,Thật ra thì Thuỷ cũng biết đó là gì !.
Bên ngoài thì là một người con gái Đoan Trang,thuỳ mị nết na,chứ thật ra Thuỷ đã biết chuyện nam nữ quan hệ như nào.