fb68
soc88
max88
net88
Net88

Truyện Dự Thi Phia Sau Mỗi Bữa Cơm( Phần 2)

Tuấn dọn bát cơm nguội mà cô chưa ăn xong. Anh không nói thêm gì. Linh cũng không hỏi. Chỉ có tiếng bát đũa chạm vào nhau khẽ khàng đến lạnh người.





Đêm đó, họ nằm chung một giường, nhưng giữa họ là một khoảng lặng dài như sa mạc. Lưng cô quay về phía anh. Tay cô nắm chặt như thể chỉ cần buông ra là mọi thứ sẽ vỡ.





“Ngày xưa… em từng kể anh nghe về mơ ước mở một tiệm hoa.”


Giọng Tuấn vang lên, mỏng như một làn khói.


“Giờ em còn muốn không?”





Cô không trả lời. Lâu lắm rồi cô không nghĩ đến ước mơ ấy. Những cánh hoa trong trí nhớ giờ chỉ còn là vụn tro, vùi dưới cơm áo, chợ búa, deadline và cả những lời yêu thương không bao giờ được nói nữa.





Cô thiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, cô thấy mình đứng giữa ngã tư đường. Một bên là Tuấn, đứng lặng thinh với bó hoa dại trong tay. Một bên là Minh, ngồi trên xe, mở cửa chờ sẵn, mắt nhìn cô như thể cả thế giới không còn gì ngoài cô.





Cô không bước về phía nào.





Sáng hôm sau, Linh gửi một tin nhắn cho Minh:





“Em cần thời gian. Đừng đợi em nữa.”





Không có tin nhắn lại. Cũng không có cuộc gọi. Minh hiểu. Anh luôn hiểu.





Buổi tối, cô nấu bữa cơm đơn giản — trứng rán, canh chua, đậu sốt cà. Tuấn vẫn ngồi vào bàn, y như mọi khi. Nhưng lần này, trước khi ăn, anh nói nhỏ:





“Cảm ơn em… vì vẫn về nhà.”





Linh cúi mặt. Nước mắt không rơi, nhưng lòng thì nhói. Cô không biết mình làm đúng hay sai. Chỉ biết rằng hôm nay, cô vẫn chọn về nhà. Ngày mai thì… chưa chắc.
 
123b
ee88
anime sex
cliphot
X
Back
Top