CHƯƠNG 5 - VỢ ĐỐI TÁC, NON VÀ MỀM
Chị Lan nằm ngửa trên giường, thân hình quý phái giờ đây như một bức tượng ngọc bị vấy bẩn, nước mắt vẫn lăn dài không ngừng từ khóe mắt đỏ hoe, thấm ướt gối lụa và trôi xuống cần cổ thanh thoát. Chị quay mặt nhìn lão, đôi mắt sắc sảo long lanh giờ đây cháy bỏng lửa căm giận và uất ức tột độ, môi đỏ mọng mím chặt đến trắng bệch, như muốn phun ra lời nguyền rủa chết chóc. Nỗi nhục nhã dâng trào như thủy triều, khiến chị siết chặt nắm tay che chắn hai bầu vú nở nang đầy đặn và vùng kín dưới lớp ren mỏng, nhưng lời lão như lưỡi dao đâm sâu vào tim chị, nhắc nhở về bản hợp đồng khốn nạn và số phận đế chế Ánh Dương đang treo sợi chỉ mỏng manh. Chị nén chặt nỗi nhục nhã đang gặm nhấm linh hồn, hơi thở gấp gáp khiến vòng một phập phồng dữ dội, rồi chậm rãi ngồi dậy, bàn tay thon dài run rẩy rời khỏi vị trí che chắn, luồn ra sau lưng để mở khóa chiếc áo ngực ren trắng.
Với động tác miễn cưỡng đầy đau đớn, chị kéo dây áo xuống vai, để lộ dần hai gò bồng đảo tròn trịa trắng muốt không tì vết, hai núm vú hồng hào săn chắc dựng đứng trong không khí lạnh lẽo của phòng ngủ, rung nhẹ theo nhịp thở hổn hển. Chiếc áo ngực tuột khỏi thân hình chị, chị nắm chặt nó trong nắm tay mảnh mai, rồi ném mạnh xuống sàn gỗ bóng loáng bên dưới giường, tiếng vải ren rơi nhẹ như lời thì thầm của sự đầu hàng cuối cùng. Chị dang mở hai cánh tay thon dài duyên dáng ra hai bên, thân hình ngửa hẳn ra sau trên giường, để lộ trọn vẹn bộ ngực nở nang đầy đặn phập phồng mời gọi, eo thắt đáy lưng ong uốn cong theo đường cong nệm, và chiếc quần lót ren trắng mỏng tang giờ đây trở nên cô độc che đậy vùng tam giác lông mu đen nhánh mịn màng. Khuôn mặt chị quay đi, nước mắt tuôn như mưa, nỗi tuyệt vọng và nhục nhã dâng trào khiến chị run rẩy toàn thân, như một quý phụ bị đẩy đến bờ vực địa ngục, không còn gì để mất ngoài lớp vỏ cuối cùng của phẩm giá.
Lão Hoàng cười hả hê, tiếng cười vang vọng khàn đục như tiếng gầm của thú dữ thỏa mãn, thân hình trần truồng đồ sộ của lão rung lên vì khoái trá, dương vật cương cứng giật giật mạnh mẽ hơn, dịch nhờn rỉ ra đầu khấc đỏ au như lời hứa hẹn xâm lược sắp tới. "Đẹp quá, Lan ơi... hai quả đồi tuyết ấy của em khiến anh phát cuồng!" Lão thì thầm, ánh mắt lão quét qua từng đường nét cơ thể chị như nuốt chửng, dục vọng dưới bụng lão càng thêm sôi sục.
Lão Hoàng cúi xuống, thân hình trần truồng đồ sộ của lão che khuất ánh đèn vàng mờ ảo, hơi thở nặng nề phả ra như gió nóng từ địa ngục, quét qua khuôn mặt trái xoan tái mét của chị Lan. Lão từ từ hôn lên mặt chị, bắt đầu từ gò má cao quý giờ đây ướt át nước mắt, môi lão mút nhẹ lớp da mịn màng còn vương vị mặn chát của nỗi tuyệt vọng, rồi trượt chậm rãi xuống cằm thon gọn, cắn khẽ như thưởng thức một món tráng miệng quý hiếm. Chị Lan nằm im, nước mắt vẫn lăn dài không ngừng, đôi mắt long lanh giờ đây khép hờ trong nỗi nhục nhã khôn cùng, thân hình chị run rẩy nhẹ nhàng dưới sức ép của lão, nhưng không một cử động phản kháng nào nữa – chỉ có tiếng nấc nghẹn ngào kìm nén vang lên yếu ớt, như lời van xin cuối cùng bị nuốt chửng.
Rồi lão di chuyển xuống thấp hơn, ánh mắt đỏ ngầu dục vọng dán chặt vào hai gò bồng đảo giờ đây phơi bày trọn vẹn dưới ánh đèn dịu dàng, như hai quả đồi tuyết trắng muốt được điêu khắc từ ngọc trai tinh khiết, tròn trịa và đầy đặn đến mức khiến lão nuốt nước bọt ừng ực. Chúng không chỉ nở nang mà còn mang vẻ đẹp hoàn hảo của sự chín muồi thanh thoát, da thịt mịn màng như lớp lụa tơ tằm được vuốt ve bởi gió xuân, không một tì vết, trắng hồng hào với những đường vân mạch máu mờ ảo ẩn hiện dưới lớp biểu bì mỏng manh, khiến chúng lấp lánh nhẹ nhàng theo nhịp thở hổn hển của chị. Hai núm vú hồng nhạt, nhỏ xinh như những nụ hoa anh đào nở muộn, dựng đứng kiêu hãnh giữa quầng vú nhạt màu, toát lên sức hút mê hoặc khiến bất kỳ kẻ nào cũng phải say đắm, bề mặt da xung quanh mịn đến mức như được phủ một lớp kem dưỡng óng ả, mời gọi sự chạm xúc từ những đầu ngón tay thèm khát.
Lão Hoàng mê mệt trước vẻ đẹp ấy, bàn tay thô ráp đầy lông lá của lão chậm rãi vươn ra, sờ nắn nhẹ nhàng lên một bên bầu vú, ngón tay lướt qua lớp da mịn màng ấy như vuốt ve một báu vật mong manh, cảm nhận sự đàn hồi săn chắc ẩn dưới bề mặt mềm mại, khiến chúng rung động nhẹ nhàng theo từng cử động. Lão xoa bóp chậm rãi, mân mê từ dưới lên trên, siết nhẹ để hai gò bồng đảo ép sát vào nhau, tạo nên khe rãnh sâu thẳm trắng ngần, rồi thả ra để chúng bật nảy tự nhiên, lớp da mỏng màng cọ xát vào đầu ngón tay lão như tơ lụa trượt qua, khiến lão rên rỉ khoái trá. Không kìm nổi nữa, lão cúi xuống hôn hít mê mệt lên bầu vú bên trái, môi lão mút lấy núm vú hồng hào một cách tham lam, nút mạnh mẽ như muốn nuốt trọn nụ hoa ấy, lưỡi lão liếm vòng quanh quầng vú mịn màng, cuốn lấy núm vú như nuốt trọn một viên kẹo ngọt, tiếng chụt chụt ướt át vang lên giữa không gian yên tĩnh. Tay lão tiếp tục mân mê bầu vú bên phải, bóp nhẹ để cảm nhận sự đàn hồi mềm mại, ngón cái lướt qua núm vú săn cứng, xoa nắn chậm rãi như đang khám phá một kiệt tác nghệ thuật, khiến hai gò bồng đảo rung động nhẹ nhàng, lớp da mịn màng trắng muốt ửng đỏ dưới sức ép dục vọng của lão. Chị Lan quay mặt đi xa hơn, nước mắt lăn dài không ngớt, thân hình chị run rẩy trong nỗi nhục nhã tột độ, nhưng chị không dám kháng cự, chỉ nằm im để mặc lão mê mệt với bộ ngực quý phái của mình, tiếng nấc nghẹn ngào vang lên yếu ớt như lời van xin vô vọng.Lão Hoàng đứng đó, thân hình trần truồng đồ sộ với lớp da nhăn nheo lốm đốm lông xám, dương vật cương cứng gân guốc của lão giật giật như một con thú dữ đang kìm nén cơn thèm khát, đầu khấc bóng nhẫy dịch nhờn dưới ánh đèn vàng dịu dàng của phòng ngủ. Nụ cười nham nhở vẫn đọng trên khuôn mặt đầy nếp nhăn dục vọng, lão tiến lại gần giường, leo lên với động tác chậm rãi như một con săn mồi đang thưởng thức bữa tiệc, thân hình phì nộn của lão đè nhẹ lên mép nệm, khiến chị Lan run rẩy thêm dù chị đã dang rộng hai cánh tay thon dài trong nỗi tuyệt vọng nhục nhã. Chị nằm ngửa bất lực, khuôn mặt trái xoan quay sang một bên để tránh ánh nhìn dâm đãng của lão, nước mắt vẫn lăn dài thấm ướt gối lụa, để lộ trọn bộ ngực trần tròn trịa trắng muốt không tì vết, hai gò bồng đảo nở nang đầy đặn phập phồng theo nhịp thở hổn hển, núm vú hồng hào nhỏ xinh dựng đứng trong không khí se lạnh, như hai viên ngọc trai lấp lánh giữa lớp da mịn màng như lụa tơ.
Lão Hoàng cúi xuống từ từ, hơi thở nóng hổi phả vào gò má chị Lan, khiến lớp da trắng hồng hào ửng đỏ dưới lớp nước mắt còn đọng. Lão hôn nhẹ lên má chị, môi lão mút mát chậm chạp, liếm láp vị mặn chát của lệ như thưởng thức một món ngon hiếm có, rồi trượt dần xuống cần cổ thanh thoát, nơi mạch đập đang đập loạn xạ dưới lớp da mỏng mịn như nhung. Chị Lan cắn chặt răng, không dám động đậy, chỉ có nước mắt tuôn rơi nhiều hơn, thấm ướt mái tóc đen dài rối bù xõa tung trên gối. Lão thì thầm khàn đục: "Em đẹp quá... da mặt em mịn thế này, hôn mãi không chán," rồi lão tiếp tục khám phá, môi lão lướt xuống vai chị, mút nhẹ vào lớp da mịn màng nơi tiếp giáp với bộ ngực trần, như muốn khắc sâu dấu ấn dục vọng lên từng tấc da quý phái.
Rồi lão dừng lại, ánh mắt lão dán chặt vào hai bầu vú trần của chị Lan, nơi hai gò đồi tuyết trắng muốt đang phập phồng nhẹ nhàng, vẻ đẹp của chúng như được chạm khắc từ ngọc bích tinh khiết – tròn trịa cân đối, kích thước vừa vặn để lấp đầy bàn tay đàn ông, lớp da bao phủ mịn màng không một nếp nhăn, trắng hồng hào như sữa tươi được ướp lạnh, với những đường mạch máu xanh nhạt mờ ảo dưới bề mặt mỏng manh, tạo nên sức hút mê hoặc khiến bất kỳ kẻ nào cũng phải nuốt nước bọt. Hai núm vú nhỏ xinh hồng hào, dựng đứng kiêu hãnh như hai nụ hoa e ấp chờ nở, xung quanh là quầng vú nhạt màu, mịn màng như nhung lụa, toàn bộ bộ ngực toát lên vẻ đẹp chín muồi quyến rũ của một quý phụ trưởng thành, đầy đặn mà không phô trương, mịn màng đến mức tưởng chừng chạm vào là tan chảy. Lão Hoàng mê mẩn ngắm nhìn, hơi thở lão nặng nề hơn, rồi lão cúi xuống hôn nhẹ lên bầu vú bên trái, môi lão chạm khẽ vào lớp da mịn màng ấy, cảm nhận sự mềm mại đàn hồi như bánh pudding tươi ngon, trượt chậm rãi từ chân đồi lên đỉnh, mút mát từng chút một như sợ làm hỏng báu vật.
Bàn tay thô ráp đầy lông lá của lão giờ đây tham gia, sờ nắn nhẹ nhàng lên bầu vú phải, ngón tay lão vuốt ve lớp da mịn màng trắng hồng hào ấy, xoa tròn theo hình xoắn ốc chậm rãi, cảm nhận sự đầy đặn căng tràn dưới lòng bàn tay, lớp da mỏng mịn đàn hồi theo từng cú siết nhẹ, khiến lão rùng mình khoái lạc. "Ôi, vú em mịn quá... trắng hồng thế này, sờ mãi không chán," lão thì thầm mê mệt, rồi lão chuyển sang hôn hít bầu vú bên trái, môi lão mút mạnh hơn, nút lấy núm vú hồng hào nhỏ xinh vào miệng, lưỡi lão liếm láp vòng quanh quầng vú mịn màng, cuốn lấy núm vú như nuốt trọn một viên kẹo ngọt, tiếng chóp chép ướt át vang lên giữa không gian yên tĩnh. Tay lão tiếp tục mân mê bầu vú phải, bóp nhẹ để cảm nhận sự đàn hồi mềm mại, ngón cái lướt qua núm vú săn cứng, xoa nắn chậm rãi như đang khám phá một kiệt tác nghệ thuật, khiến hai gò bồng đảo rung động nhẹ nhàng, lớp da mịn màng trắng muốt ửng đỏ dưới sức ép dục vọng của lão. Chị Lan quay mặt đi xa hơn, nước mắt lăn dài không ngớt, thân hình chị run rẩy trong nỗi nhục nhã tột độ, nhưng chị không dám kháng cự, chỉ nằm im để mặc lão mê mệt với bộ ngực quý phái của mình, tiếng nấc nghẹn ngào vang lên yếu ớt như lời van xin vô vọng.
Trong khi lão Hoàng vẫn mê mẩn với hai gò bồng đảo trắng hồng hào của chị Lan, môi lão nút chặt lấy núm vú hồng nhạt đang run rẩy dưới lưỡi liếm ướt át, bàn tay thô ráp siết nhẹ bầu vú đầy đặn khiến lớp da mịn màng ửng đỏ như cánh hoa bị vò nát, thì ở dưới phòng ăn rộng lớn, anh Minh – chồng chị Lan – đột ngột tỉnh giấc. Thuốc mê pha trong rượu vang chỉ ngấm một phần, vì anh chưa uống nhiều như lão Hoàng dự tính, cơ thể lực lưỡng của anh vẫn còn sức chống chịu, đầu óc quay cuồng nhưng ý thức dần trở lại như sương mù tan biến. Anh ngồi dậy, bàn tay rắn chắc chống lên mặt bàn gỗ bóng loáng còn vương mùi thức ăn thừa, đôi mắt mờ đục quét quanh không gian sang trọng giờ đây im lìm đến đáng sợ. "Lan... Lan đâu rồi?" Anh thì thầm, giọng khàn khàn vì dư vị thuốc, thân hình cao lớn hơi lảo đảo khi đứng lên, cơ bắp săn chắc dưới lớp vest nhăn nhúm căng ra theo từng cử động.
Biệt thự rộng lớn của lão Hoàng chìm trong sự tĩnh lặng đáng ngờ, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc vang vọng từ hành lang xa xôi, và vài osin đã biến mất như bóng ma. Anh Minh lê bước ra khỏi phòng ăn, đôi giày da bóng loáng lướt trên sàn đá hoa cương lạnh lẽo, tay vịn vào tường để giữ thăng bằng, đầu óc vẫn còn choáng váng như bị ai đó đấm mạnh vào thái dương. Anh gọi khẽ: "Lan! Ông Hoàng! Có ai không?" Nhưng chỉ có tiếng vọng của chính mình trả lời, khiến nỗi bất an dâng trào trong lồng ngực rộng lớn của anh. Anh men theo hành lang dài hun hút, ánh đèn chùm pha lê chiếu sáng mờ ảo những bức tranh treo tường xa hoa, nhưng không một bóng người – osin đã được lệnh lui ra, biệt thự như một cung điện bỏ hoang, che giấu những bí mật đen tối phía trên.
Bất chợt, từ tầng lầu trên, những âm thanh lạ lùng vọng xuống, ban đầu mơ hồ như tiếng gió rít qua khe cửa, nhưng dần rõ ràng hơn, khiến anh Minh dừng bước, tai vểnh lên trong cơn chóng mặt. Đó là những tiếng xác thịt va chạm dâm đãng – tiếng chụt chụt ướt át của môi lưỡi nút liếm, tiếng da thịt mịn màng bị xoa nắn thô bạo, xen lẫn tiếng rên rỉ khoái trá khàn đục của lão Hoàng, như tiếng gầm gừ của thú dữ đang thưởng thức bữa tiệc. Và đan xen vào đó là tiếng khóc nức nở của vợ anh – chị Lan – những tiếng nấc nghẹn ngào đầy đau đớn, vỡ òa như dòng sông lệ tuôn, "Dừng... đừng mà...", yếu ớt nhưng thảm thiết, khiến trái tim anh Minh thắt lại như bị siết chặt bởi dây thép gai. Tiếng lão Hoàng hả hê vui vẻ vang lên, "Em ngon quá... anh sẽ làm em sướng đến phát điên!", tiếng cười man rợ ấy như dao cắt vào không khí, đầy thỏa mãn dục vọng.
Anh Minh không thể hình dung chuyện gì đang diễn ra – đầu óc anh quay cuồng, linh cảm xấu dâng trào như thủy triều đen tối, nhưng anh không dám tin vào những suy đoán kinh hoàng đang lóe lên trong tâm trí. "Không thể nào... Lan... không phải đâu..." Anh lẩm bẩm, bàn tay lực lưỡng siết chặt thành nắm đấm, cơ bắp cánh tay căng phồng dưới lớp áo sơ mi. Thân hình anh lảo đảo, thuốc mê vẫn còn dư vị khiến chân anh nặng trịch như đeo chì, nhưng anh cắn răng men theo cầu thang xoắn ốc dẫn lên lầu, từng bước một, tay vịn chặt lan can sắt uốn lượn tinh xảo để giữ thăng bằng, hơi thở hổn hển vang vọng trong lồng ngực rộng lớn. Những âm thanh xác thịt càng lúc càng rõ ràng hơn từ phía trên – tiếng nút liếm dâm đãng, tiếng khóc thút thít của vợ anh, và tiếng cười thỏa mãn của lão Hoàng – kéo anh lên như một sức hút ma quái, trái tim anh đập loạn xạ, nỗi sợ hãi và giận dữ hòa quyện thành một khối lửa cháy bỏng trong huyết quản.
Anh Minh lảo đảo men theo cầu thang xoắn ốc, từng bậc thang gỗ bóng loáng dường như kéo dài vô tận dưới đôi chân nặng trịch vì dư vị thuốc mê, thân hình cao lớn lực lưỡng của anh giờ đây run rẩy như cành cây trước cơn gió dữ, bàn tay rắn chắc siết chặt lan can sắt lạnh buốt để giữ thăng bằng. Đầu óc anh quay cuồng, những âm thanh từ lầu trên càng lúc càng rõ nét, như những nhát dao đâm xuyên tim gan – tiếng khóc thút thít đầy đau đớn của vợ anh, xen lẫn tiếng cười khoái trá khàn đục của lão Hoàng, và những tiếng chụt chụt dâm đãng của da thịt bị khám phá thô bạo. "Không... xin ông... đừng..." Tiếng van xin yếu ớt của chị Lan vang vọng, khiến anh Minh cắn răng đến chảy máu, máu nóng sôi sục trong huyết quản, nhưng cơ thể vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, khiến anh phải dừng lại giữa chừng, thở hổn hển như con thú bị thương. Anh không dám tin vào những gì tai mình đang nghe – vợ anh, người phụ nữ quý phái thanh lịch mà anh yêu thương nhất đời, sao có thể rơi vào tình cảnh này? Linh cảm kinh hoàng dâng trào, thúc đẩy anh tiếp tục lê bước lên, từng bước chân nặng nề vang vọng trong hành lang tối om, dẫn anh đến cánh cửa phòng ngủ khép hờ ở cuối hành lang, nơi ánh đèn vàng dịu dàng hắt ra như lời mời gọi từ địa ngục.
Anh Minh dừng lại trước cửa, thân hình cao lớn nép sát tường, tim đập thình thịch như trống trận, và qua khe cửa hở, anh nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng nhất đời mình – một cơn ác mộng hiện thực khiến máu anh đông đặc trong huyết quản. Bên trong phòng ngủ xa hoa với giường king size bọc lụa trắng tinh khôi, chị Lan – vợ anh, biểu tượng của vẻ đẹp chín muồi quyến rũ – nằm ngửa trơ trọi trên nệm êm ái, thân hình trắng hồng hào không tì vết giờ đây phơi bày hoàn toàn dưới ánh đèn mờ ảo, nước mắt tuôn như suối thấm ướt gối và mái tóc đen dài rối bù. Lão Hoàng, thân hình trần truồng đồ sộ phì nộn với lớp mỡ thừa rung rung theo dục vọng, vừa dùng bàn tay thô ráp đầy lông lá luồn xuống dưới hông chị, nắm lấy viền ren mỏng manh của chiếc quần lót trắng – lớp vải cuối cùng che đậy vùng tam giác bí ẩn với lớp lông mu đen nhánh mượt mà và hai múi thịt hồng hào đang co rúm – rồi kéo mạnh một cái, tiếng vải ren rách nhẹ vang lên dâm đãng, để lộ trọn vẹn vùng kín ẩm ướt bất đắc dĩ của chị, nơi hai cánh hoa thịt mọng mịn màng lấp ló dưới lớp lông mu mềm mại, tỏa ra hơi ấm mời gọi đầy tội lỗi. Lão quăng chiếc quần lót rách nát xuống sàn như vứt bỏ một món đồ chơi vô giá trị, nụ cười nham hiểm nở rộng trên khuôn mặt nhăn nheo, ánh mắt đỏ ngầu dục vọng quét qua thân hình chị Lan như nuốt chửng.
Chị Lan nằm trơ người, hai cánh tay thon dài buông thõng vô lực bên sườn, nước mắt lăn dài không ngớt từ khóe mắt đỏ hoe, khuôn mặt trái xoan tái mét giờ đây méo mó vì nỗi nhục nhã tột cùng, thân hình quý phái giờ đây như một bức tượng ngọc bị vấy bẩn, hai gò bồng đảo tròn trịa trắng muốt phập phồng yếu ớt, núm vú hồng nhạt vẫn còn ướt át dấu vết liếm láp của lão. Lão Hoàng cười hả hê, thân hình đồ sộ đè sấp lên chị, nghiền nát thân hình mảnh mai thanh thoát ấy dưới lớp mỡ thừa nặng nề, miệng lão lao xuống hôn cổ chị một cách tham lam, mút mát cần cổ trắng hồng hào mịn màng như muốn khắc dấu đỏ hoe lên da thịt, trong khi bàn tay lực lưỡng siết chặt một bên bầu vú đầy đặn, xoa nắn mạnh bạo khiến lớp da mịn như nhung ửng đỏ, núm vú săn cứng bị ngón tay thô ráp vê tròn đầy dục vọng. Tay kia của lão banh rộng hai đùi dài miên man của chị, cưỡng ép cặp chân săn chắc trắng hồng hào dang ra hai bên, để lộ trọn vùng kín bí ẩn giờ đây không còn lớp che đậy, hai múi thịt mọng mịn màng hé mở dưới lớp lông mu đen nhánh ẩm ướt, và lão đẩy dương vật cương cứng đồ sộ của mình – khúc thịt gân guốc lởm chởm lông, đầu khấc đỏ au bóng nhẫy dịch nhờn – chạm khẽ vào lối vào ấm áp ấy, cọ xát chậm rãi như lời đe dọa sắp xâm lược sâu thẳm.
Chị Lan khóc van xin thảm thiết, tiếng nức nở vỡ òa đầy đau đớn nhưng không dám chống cự, thân hình chị run rẩy dưới sức ép của lão, hai tay siết chặt ga giường lụa thay vì đẩy hắn ra: "Xin ông... đừng... tôi van ông... đau quá... đừng làm thế nữa..." Nước mắt chị tuôn như mưa, thấm ướt cần cổ và trôi xuống khe ngực sâu thẳm, nhưng chị không dám vùng vẫy, nỗi sợ hãi về số phận công ty và gia đình khiến chị nằm im chịu đựng, vùng kín mịn màng giờ đây co rút bất lực trước đầu khấc nóng hổi đang cọ xát. Lão Hoàng cười thỏa mãn, giọng khàn đục vang lên rõ ràng qua khe cửa, khiến anh Minh ở ngoài nghe rõ mồn một: "Nếu em không để anh thỏa mãn, anh sẽ hủy hợp đồng vay vốn ngay lập tức. Công ty của em sẽ phá sản, chồng em sẽ mất hết... nhưng nếu em ngoan, anh sẽ giải ngân đầy đủ, hai đợt như thỏa thuận. Giờ thì mở rộng ra đi, để anh vào sâu nào..." Tiếng lão vang vọng đầy đe dọa, kèm theo tiếng bóp vú thô bạo và hôn cổ dâm đãng, khiến anh Minh ở ngoài cửa chết lặng, máu nóng dồn lên não, cảnh tượng kinh khủng ấy như dao cắt vào tim anh, biến anh thành một bóng ma bất lực trước cơn ác mộng hiện thực.
Trong khi lão Hoàng vẫn đè sấp lên thân hình mảnh mai trắng hồng hào của chị Lan, miệng lão mút mạnh vào cần cổ thanh thoát, để lại những vết đỏ hoe trên lớp da mịn màng như nhung lụa, bàn tay thô kệch siết chặt gò bồng đảo tròn trịa căng mọng khiến núm vú hồng nhạt săn cứng dưới sức ép thô bạo, và dương vật đồ sộ gân guốc của lão cọ xát dọc theo lối vào ẩm ướt hé mở giữa hai múi thịt mọng mịn, thì chị Lan tình cờ liếc mắt về phía cửa phòng khép hờ. Qua khe hở mờ ảo dưới ánh đèn vàng dịu dàng, chị nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của anh Minh – chồng chị – lấp ló bên ngoài, khuôn mặt anh tái mét, đôi mắt mở to đầy kinh hoàng và đau đớn tột cùng, như một bóng ma bị xé nát linh hồn. Tim chị thắt lại, nỗi tuyệt vọng dâng trào như thủy triều đen tối, chị hốt hoảng định kêu lên, giọng vỡ òa đầy van xin: "Anh Minh! Anh... cứu em!", nhưng lời chưa kịp thoát ra khỏi đôi môi đỏ mọng run rẩy thì bàn tay mập mạp đầy lông lá của lão Hoàng đã lao tới, bịt chặt miệng chị, những ngón tay thô ráp siết mạnh như gọng kìm, ép chị im bặt, chỉ còn những tiếng ú ớ nghẹn ngào vang lên yếu ớt từ cổ họng.
Từ ngoài cửa, anh Minh chứng kiến cảnh tượng ấy – vợ anh, người phụ nữ anh yêu thương nhất, đang bị lão Hoàng đè ngửa, thân hình quý phái giờ đây trần truồng phơi bày dưới dục vọng thô bỉ, hai đùi dài miên man bị banh rộng, vùng kín bí ẩn với lớp lông mu đen nhánh mượt mà đang bị cọ xát bởi khúc thịt cương cứng lởm chởm lông của lão – khiến anh chết lặng, máu nóng dồn lên não như lửa thiêu. Nỗi đau khổ và tuyệt vọng nuốt chửng anh, như lưỡi dao xoáy sâu vào tim gan, anh không thể chịu nổi nữa, quay phắt người chạy đi, chân lảo đảo trên hành lang dài hun hút, nước mắt anh tuôn rơi lần đầu tiên sau bao năm mạnh mẽ, tiếng bước chân nặng nề vang vọng như lời nguyền rủa số phận. Anh lao ra khỏi biệt thự, nhảy lên chiếc xe hơi sang trọng đỗ ngoài cổng, động cơ gầm rú trong đêm tối, anh lái xe lao vút vào bóng đêm Sài Gòn mưa phùn lất phất, gió lạnh táp vào mặt qua cửa kính mở toang, nhưng nỗi đau trong lòng anh còn lạnh lẽo hơn, hình ảnh vợ anh bị vấy bẩn cứ ám ảnh như cơn ác mộng không tỉnh.
Còn chị Lan, trong phòng ngủ địa ngục ấy, cố gắng vùng vẫy dữ dội hơn bao giờ hết, thân hình thanh thoát uốn éo như rắn độc bị dồn vào góc, hai cánh tay thon dài vung vẩy cào cấu vào ngực lão Hoàng, đôi chân dài nuột nà đạp mạnh vào bụng phệ của lão, cố thoát khỏi vòng siết thô bạo để chạy theo chồng. Nước mắt chị tuôn như suối, tiếng ú ớ nghẹn ngào vang lên qua kẽ tay lão bịt miệng, vùng kín mịn màng giờ đây co rút đầy sợ hãi trước đầu khấc nóng hổi đang cọ xát. Nhưng lão Hoàng cười thích thú, tiếng cười man rợ vang vọng như tiếng gầm của quỷ dữ đang cao hứng, dục vọng dưới bụng lão càng thêm sôi sục, khúc thịt gân guốc giật giật mạnh mẽ hơn, lão không dừng lại mà siết chặt hơn, bàn tay còn lại bóp mạnh vào gò bồng đảo đầy đặn khiến lớp da trắng muốt ửng đỏ, núm vú hồng nhạt bị vê tròn đầy đau đớn. "Em định chạy theo chồng sao? Muộn rồi, Lan yêu... anh đang cao trào đây, em phải ngoan để anh thỏa mãn, nếu không hợp đồng vay vốn sẽ tan thành mây khói!" Lão thì thầm dâm đãng, miệng lão lao xuống cắn khẽ vào cần cổ chị, lưỡi liếm láp lớp da mịn màng ướt át nước mắt.
Khi chị Lan cố trèo xuống giường, thân hình trần truồng lảo đảo, hai đùi dài miên man run rẩy cố lao về phía cửa, thì lão Hoàng chộp lấy chị từ phía sau, cánh tay lực lưỡng như gọng kìm siết chặt eo thắt đáy lưng ong mảnh mai, kéo giật chị lại với sức mạnh thô bạo. Lão cười hả hê, nhặt chiếc cravat lụa bóng loáng từ sàn – món đồ lão đã cởi ra trước đó – và nhanh chóng trói chặt hai cổ tay chị ra sau lưng, nút thắt siết mạnh khiến da thịt trắng hồng hào hằn đỏ, hai cánh tay thon dài giờ đây bất lực, không thể vùng vẫy nữa. Chị Lan ú ớ van xin, nước mắt tuôn rơi dữ dội hơn, nhưng lão Hoàng không thương xót, lão nhặt chiếc quần lót ren trắng rách nát từ sàn – lớp vải còn vương hơi ấm vùng kín của chị – và nhét phăng vào miệng chị, siết chặt để chị không thể la hét, chỉ còn những tiếng rên rỉ nghẹn ngào vang lên yếu ớt từ cổ họng, vị mặn chát của chính dịch nhầy ẩm ướt trên lớp ren khiến chị buồn nôn tột độ. Lão hả hê đẩy chị nằm vật ra giường, thân hình đồ sộ của lão đè lên chị lần nữa, banh rộng hai đùi săn chắc trắng hồng hào, đẩy dương vật cương cứng đồ sộ lao sâu vào lối vào ẩm ướt hé mở giữa hai múi thịt mọng mịn, xâm lược mạnh bạo khiến chị Lan cong người lên vì đau đớn, nước mắt chị tuôn như mưa, nhưng lão không dừng lại, tiếp tục cưỡng hiếp chị với những cú thúc thô bạo, cười thỏa mãn trước nỗi nhục nhã và tuyệt vọng của con mồi quý phái.
Anh Minh lao xe vút qua màn mưa đêm Sài Gòn, những hạt nước nặng trĩu đập ràn rạt lên kính chắn gió như tiếng trống tang tang vọng từ địa ngục, hòa quyện với tiếng động cơ gầm rú đầy phẫn nộ. Đèn đường loang loáng phản chiếu trên mặt đường ướt át, biến mọi thứ thành một bức tranh mờ ảo méo mó, giống như tâm trí anh lúc này – một mớ hỗn độn của đau đớn, giận dữ và ân hận dâng trào như thủy triều đen tối. Anh siết chặt vô lăng, bàn tay rắn chắc với những khớp ngón trắng bệch vì dùng sức, nước mắt anh hòa lẫn với mưa tạt qua cửa kính mở toang, gió lạnh buốt táp vào mặt như những lưỡi dao vô hình. "Lan... em... sao em phải hy sinh thế này? Vì anh... vì cái công ty khốn kiếp này..." Anh lẩm bẩm, giọng vỡ òa đầy thống khổ, hình ảnh vợ anh – thân hình quý phái chín muồi bị lão Hoàng đè ngửa, hai đùi dài nuột nà bị banh rộng, vùng kín mịn màng hé mở dưới dục vọng thô bỉ – cứ ám ảnh anh như một cuốn phim kinh hoàng lặp đi lặp lại. Anh hiểu rõ, chị đang chịu đựng địa ngục để cứu anh, cứu Ánh Dương khỏi phá sản, nhưng sự hy sinh ấy như dao cắt vào tim anh, khiến anh ân hận tột cùng vì đã tin lầm lão cáo già, vì đã kéo chị vào vòng xoáy này. Xe lao vút qua những con phố vắng vẻ, anh không biết đi đâu, chỉ biết chạy trốn khỏi nỗi đau đang gặm nhấm linh hồn mình.
Trong phòng ngủ biệt thự – nơi ánh đèn vàng dịu dàng giờ đây trở thành chứng nhân cho địa ngục dục vọng – chị Lan bị lão Hoàng hiếp dâm bằng mọi tư thế thô bạo, thân hình quý phụ thanh lịch giờ đây như một món đồ chơi bị vò nát dưới sức mạnh đồ sộ của lão. Lão đẩy chị nằm sấp, bàn tay mập mạp siết chặt hông rộng mê hoặc, dương vật cương cứng gân guốc lao sâu vào lối vào ẩm nóng từ phía sau, thúc mạnh bạo như búa tạ đập vào thịt da, khiến chị quằn quại đau đớn, hai gò bồng đảo tròn trịa trắng muốt ép sát xuống ga giường lụa, rung động theo từng cú va chạm thô lỗ. Chị gào khóc tuyệt vọng qua lớp quần lót ren nhét chặt trong miệng, tiếng ú ớ nghẹn ngào vang lên đứt quãng, nước mắt tuôn như suối thấm ướt gối, thân hình chị uốn cong như cung tên bị kéo căng đến đứt gãy, vùng kín mịn màng với hai cánh hoa thịt mọng giờ đây bị xâm lược không thương tiếc, dịch nhầy hòa lẫn máu nhẹ từ những cú thúc hung bạo. Lão Hoàng cười man rợ, chuyển chị sang tư thế nằm nghiêng, một tay banh rộng đùi dài thon gọn, tay kia vê tròn núm vú hồng nhạt săn cứng, dương vật lão lao sâu hơn, cọ xát vào thành trong ẩm ướt khiến chị cong người lên vì đau rát, tiếng khóc vỡ òa đầy thống khổ, nhưng lão không dừng, thúc liên hồi như thú dữ đang xé xác con mồi.
Rồi lão lật chị nằm ngửa, đè nặng thân hình phì nộn lên chị, dương vật đồ sộ lao sâu vào âm đạo mịn màng một lần nữa, thúc mạnh từ trên xuống dưới, khiến chị quằn quại dữ dội, hai bầu vú đầy đặn nảy nở theo nhịp va chạm thô kệch, núm vú hồng hào bị lão cắn mút đầy dục vọng. Chị gào khóc tuyệt vọng, cơ thể run rẩy như lá úa trong bão tố, vùng kín giờ đây sưng mọng vì những cú xâm lăng không ngớt, nhưng sức lực chị dần kiệt quệ, nước mắt tuôn rơi không ngừng, linh hồn chị như vỡ vụn dưới nỗi nhục nhã tột cùng. Cuối cùng, quá mệt mỏi và đau đớn, chị buông xuôi, thân hình nằm im bất lực để lão Hoàng từ từ làm tình nhịp nhàng, dương vật lão trượt ra vào chậm rãi trong lối vào ẩm nóng giờ đây đã quen dần với sự xâm phạm, chị nhục nhã và khóc lóc thầm lặng qua lớp vải ren bịt miệng, nước mắt lăn dài thấm ướt cần cổ thanh thoát, nỗi xấu hổ dâng trào như lưỡi dao xoáy sâu vào tim.
Lão Hoàng hả hê trước sự đầu hàng ấy, lão ngồi dậy, kéo chị lên ngồi đối mặt với lão, thân hình đồ sộ của lão ôm ghì lấy chị, dương vật cương cứng đồ sộ cắm sâu vào âm đạo mịn màng của chị, lút cán đến tận cùng lối vào ẩm nóng, khiến chị cong người lên vì cảm giác bị lấp đầy thô bạo. Lão nhúng nhịp nhàng, hông lão đẩy lên xuống chậm rãi, dương vật lão trượt ra vào theo nhịp điệu dâm đãng, cọ xát vào thành trong mọng mịn khiến dịch nhầy tuôn ra dọc theo khúc thịt gân guốc, chị run rẩy trong nỗi nhục nhã, nước mắt tuôn rơi không ngớt qua lớp bịt miệng. Tay lão mân mê bóp nhồi hai bầu vú đầy đặn trắng muốt, ngón tay thô ráp siết chặt gò đồi tròn trịa, vê tròn núm vú hồng nhạt săn cứng như muốn vắt kiệt sức sống từ chúng, lớp da mịn màng ửng đỏ dưới sức ép, lão thì thầm dâm đãng: "Em ngon quá... vú em căng thế này, âm đạo em siết chặt anh đến phát điên..." Chị Lan khóc lóc thầm lặng, thân hình nhịp nhàng theo lão trong nỗi tuyệt vọng, linh hồn chị như chết dần dưới lớp dục vọng thô tục, nước mắt thấm ướt ngực lão mà không một lời van xin nào thoát ra.
Lão Hoàng hả hê trước sự đầu hàng hoàn toàn của chị Lan, thân hình đồ sộ phì nộn của lão rung lên theo nhịp nhúng chậm rãi, khúc thịt cương cứng gân guốc lút sâu trong lối vào ấm áp chật hẹp giờ đây đã quen dần với sự xâm lược, trượt ra vào nhịp nhàng như một điệu múa dâm loạn, cọ xát vào những nếp gấp thịt mọng mịn bên trong khiến dịch nhầy tuôn ra dọc theo thân cặc, nhỏ giọt xuống ga giường lụa trắng tinh khôi. Chị Lan ngồi đối mặt lão, hai đùi dài thon thả dang rộng ôm lấy hông lão, vùng kín bí ẩn với hai cánh hoa thịt hồng hào giờ đây bị kéo giãn hết cỡ, lông mu đen nhánh mượt mà dính bết vì hỗn hợp mồ hôi và dịch nhờn, thân hình chị rung động theo từng cú đẩy từ dưới lên, hai gò bồng đảo tròn trịa trắng muốt nảy nở trước mắt lão như lời mời gọi chết chóc. Tay lão tham lam mân mê bóp nhồi hai bầu vú đầy đặn căng tràn, ngón tay thô ráp siết chặt lớp da mịn như nhung lụa, vê xoay núm vú hồng nhạt nhỏ xinh khiến chúng cứng ngắc dưới sức ép, lớp da trắng hồng hào ửng đỏ như cánh hoa bị vò nát, lão thì thầm khàn đục đầy khoái trá: "Em siết chặt anh thế này... vú em săn chắc quá, anh muốn bóp mãi không thôi..."
Sung sướng dâng trào như ngọn lửa địa ngục bùng nổ, lão Hoàng đột ngột đẩy chị Lan nằm ngửa xuống giường, thân hình mảnh mai thanh thoát của chị bật nảy nhẹ trên nệm êm ái, hai đùi dài miên man dang rộng theo quán tính, vùng kín hé mở với hai múi thịt mọng giờ đây đỏ rực vì những cú va chạm liên hồi, dịch nhầy lấp lánh dưới ánh đèn vàng mờ ảo. Lão rút khúc thịt cương cứng ra khỏi lối vào ẩm nóng, thân cặc bóng nhẫy dịch nhờn và hỗn hợp từ chị, gân guốc nổi cuồn cuộn như rắn dữ, lão quỳ gối giữa hai đùi chị, bàn tay mập mạp siết chặt lấy gốc cặc và vuốt mạnh mẽ, nhịp nhàng, ánh mắt đỏ ngầu dục vọng dán chặt vào khuôn mặt trái xoan tái mét đầy nước mắt của chị. "Anh xuất đây... nhận hết đi em yêu!" Lão gầm gừ, rồi dòng tinh trùng nóng hổi phun vọt ra như suối, bắn thẳng vào mặt chị Lan, những dòng trắng đục đặc quánh chảy thành dòng từ mái tóc đen dài rối bù xuống trán, lướt qua lông mày cong vút, dính bết vào đôi mắt long lanh đỏ hoe, nhỏ giọt xuống gò má cao quý và môi đỏ mọng mím chặt, thậm chí ướt luôn cả chiếc quần lót ren trắng đang nhét chặt trong miệng chị, thấm qua lớp vải mỏng khiến vị mặn chát lan tỏa trên lưỡi chị, khiến chị run rẩy trong nỗi nhục nhã tột cùng, nước mắt hòa lẫn với dòng tinh dâm đãng ấy, tạo thành những vệt loang lổ trên cần cổ thanh thoát.
Lão Hoàng ngồi thở hổn hển, thân hình phì nộn rung rung theo nhịp tim đập loạn, ánh mắt thỏa mãn quét qua thân hình chị Lan đang khóc rung rẩy trên giường – hai bầu vú đầy đặn phập phồng yếu ớt, eo thắt đáy lưng ong uốn cong theo tiếng nấc, vùng kín sưng mọng đỏ rực với dịch nhầy còn vương, hai đùi dài thon thả khép hờ trong vô vọng. Chị nằm đó, nước mắt tuôn như suối, tiếng ú ớ nghẹn ngào qua lớp bịt miệng, nỗi đau đớn và xấu hổ khiến toàn thân chị co giật nhẹ, như một bông hoa quý bị giẫm nát dưới bùn lầy. Lão cười mãn nguyện, vươn tay tắt đèn phòng, bóng tối bao trùm không gian, chỉ còn tiếng thở nặng nề của lão và tiếng khóc thầm lặng của chị. Lão leo lên giường, ôm ghì lấy thân hình mảnh mai của chị từ phía sau, khúc thịt giờ đây mềm oặt ép sát vào cặp mông tròn trịa săn chắc, tay lão siết chặt một bên bầu vú đầy đặn như sở hữu báu vật, rồi chìm vào giấc ngủ thỏa mãn, để chị Lan nằm im trong vòng tay địa ngục ấy, nước mắt lăn dài trong bóng tối.
Đêm ấy, lão Hoàng tỉnh dậy vài lần, dục vọng lại bùng nổ như lửa cháy rừng rực, lão lật chị Lan sang tư thế mới, xâm lược lối vào ẩm nóng bằng những cú thúc thô bạo hơn, tay siết chặt hông rộng mê hoặc, miệng cắn mút núm vú hồng nhạt khiến chị quằn quại trong đau đớn, vùng kín mịn màng giờ đây bị kéo giãn hết cỡ, dịch nhầy tuôn ra dọc theo thân cặc gân guốc, chị ú ớ van xin qua lớp bịt miệng nhưng lão không dừng, hiếp chị thêm vài lần nữa cho đến khi bình minh ló dạng qua rèm cửa, thân hình chị kiệt quệ, đỏ rực những vết bầm từ sự xâm phạm liên tục, nước mắt khô cạn trên má, linh hồn chị như vỡ vụn trong nỗi nhục nhã vô tận.
Ngay khoảnh khắc lão Hoàng xuất tinh vào mặt chị Lan, dòng tinh trắng đục phun vọt như suối dâm đãng, cũng là lúc chiếc xe của anh Minh lao thẳng vào cột điện ven đường trong màn mưa đêm Sài Gòn, tiếng kim loại va chạm vang vọng như tiếng sét giữa trời đen, kính vỡ tung, máu hòa lẫn mưa tuôn, anh ra đi mãi mãi trong nỗi đau khổ và ân hận tột cùng. Từ đó, chị Lan trở thành quả phụ, mang theo nỗi ám ảnh kinh hoàng của đêm định mệnh, cơ ngơi Ánh Dương được cứu vớt từ đống tro tàn, nhưng trái tim chị mãi mãi bị xé nát, chôn vùi trong bóng tối dục vọng và mất mát không thể bù đắp.
Sau cái chết đột ngột của anh Minh trong tai nạn xe hơi kinh hoàng ấy – một cú lao thẳng vào cột điện giữa màn mưa tầm tã, để lại xác xe méo mó và máu hòa lẫn nước mưa trên đường nhựa lạnh lẽo – chị Lan trở thành quả phụ ở tuổi ba mươi mốt, với nỗi đau chồng chất như những tảng đá đè nặng lên lồng ngực đầy đặn, khiến hơi thở chị đôi khi nghẹn lại giữa đêm khuya. Dòng tinh trùng dâm đãng của lão Hoàng vẫn còn vương vãi trên khuôn mặt chị khi chị tỉnh dậy vào sáng hôm sau, thân hình mảnh mai run rẩy dưới lớp chăn lụa nhăn nhúm, vùng kín sưng mọng đỏ rực từ những lần xâm lược thô bạo suốt đêm, hai múi thịt hồng hào giờ đây đau rát như bị xé toạc, dịch nhờn khô lại dính bết vào lớp lông mu mềm mại đen nhánh, và hai gò đồi tuyết trắng muốt hằn đầy vết bầm từ những cú bóp nhồi hung hãn. Lão Hoàng đã thức dậy trước, thân hình phì nộn mặc lại bộ vest nhăn nhúm, nụ cười nham hiểm vẫn đọng trên khuôn mặt nhăn nheo khi nhìn chị lần cuối: "Em ngon lắm, Lan ạ. Đừng quên, còn một đợt giải ngân nữa... anh sẽ gọi em sớm thôi." Nhưng chị không đáp, chỉ nằm im bất động, nước mắt khô cạn trên má, linh hồn chị như một mảnh vụn thủy tinh bị giẫm nát dưới gót giày dục vọng.
Tin tức về cái chết của anh Minh lan truyền nhanh chóng, dư luận xì xào về "tai nạn bí ẩn" – giống hệt như những lời đồn đại mười năm trước – nhưng chị Lan không có thời gian để chìm đắm trong nỗi đau. Với 20% vốn vay đã được giải ngân ngay trong đêm địa ngục ấy, khi lão Hoàng gọi thư ký giữa lúc dục vọng sôi sục, chị nhận ra mình không cần bất kỳ lần nào nữa từ lão. Khoản tiền ấy, dù nhỏ bé so với đống nợ khổng lồ, nhưng đủ để chị vực dậy Ánh Dương từ bờ vực phá sản. Chị cắn răng, lau sạch những dấu vết nhục nhã trên cơ thể – dòng tinh trắng đục khô lại trên tóc, trên môi, thậm chí thấm qua lớp vải ren bịt miệng – rồi đứng dậy với dáng vẻ uy quyền quen thuộc, bộ váy rách nát được thay bằng trang phục công sở ôm sát đường cong chín muồi, tôn lên vòng một căng tràn và hông rộng mê hoặc, nhưng ánh mắt sắc sảo giờ đây mang thêm lớp băng giá lạnh lùng. Chị quyết định cắt đứt mọi liên hệ với lão Hoàng, hủy bỏ hợp đồng vay còn lại bằng cách sử dụng khoản 20% ấy làm đòn bẩy, vay thêm từ các ngân hàng uy tín khác, và dùng trí tuệ sắc bén của mình để tái cấu trúc công ty.
Những tháng ngày sau đó là địa ngục riêng của chị, nhưng không phải dưới dục vọng thô bạo nữa, mà là cuộc chiến với nỗi ám ảnh và trách nhiệm. Ban ngày, chị lao vào công việc, thân hình cao ráo với eo thắt đáy lưng ong và đôi chân dài nuột nà di chuyển giữa các cuộc họp, đàm phán hợp đồng mới, cắt giảm chi phí, và đầu tư thông minh vào các dự án bất động sản tiềm năng. Dưới ánh đèn văn phòng chói lọi, chị toát lên vẻ đẹp trưởng thành quyến rũ, làn da trắng hồng hào mịn màng không tì vết che giấu những vết bầm đã mờ dần, hai bầu vú đầy đặn phập phồng theo nhịp thở gấp gáp khi chị thuyết trình chiến lược, khiến các đối tác nam phải nuốt nước bọt thầm lặng, nhưng chị không để ai chạm đến, lớp vỏ băng giá ấy khiến họ chùn bước. Ban đêm, chị ôm gối khóc thầm, hình ảnh anh Minh và những cú thúc hung hãn của lão Hoàng cứ ám ảnh, vùng kín mịn màng vẫn còn đau rát mỗi khi chị nhớ lại khúc thịt gân guốc lao sâu, xé toạc những nếp gấp thịt mọng ẩm nóng, dịch nhờn tuôn ra như lời nguyền rủa. Nhưng chị không gục ngã, thay vào đó, chị biến nỗi đau thành động lực, quyết vực dậy Ánh Dương để chứng minh rằng chị không cần lão – không cần lần giải ngân thứ hai, không cần sự "thanh toán" bằng thân xác quý phái của mình.
Và chị thành công. Chỉ trong vòng một năm, với trí tuệ sắc bén và sự kiên cường, chị dẫn dắt Ánh Dương vượt qua khủng hoảng, các dự án bất động sản mới mọc lên như nấm sau mưa, lợi nhuận đổ về dồn dập, biến công ty thành đế chế hùng mạnh hơn bao giờ hết. Chị trở thành biểu tượng của nữ doanh nhân kiên cường, vẻ đẹp chín muồi thanh lịch với mái tóc đen dài uốn lượn, khuôn mặt trái xoan sắc sảo và thân hình đường cong mê hoặc khiến giới thượng lưu ngưỡng mộ, nhưng chị giữ khoảng cách với mọi dục vọng, không để bất kỳ ai chạm đến lớp vỏ băng giá ấy. Còn lão Hoàng? Lão cố tiếp cận chị nhiều lần – những cuộc gọi điện nửa đêm với giọng khàn đục đầy thèm khát, những lời mời tiệc tùng xa hoa che giấu ý đồ đen tối, thậm chí lén lút theo dõi biệt thự từ xa để ngắm nhìn đường cong hông rộng và đôi chân dài thon thả của chị qua cửa sổ – nhưng chị cắt đứt hoàn toàn, thuê vệ sĩ canh gác nghiêm ngặt, và dùng các mối quan hệ mới để chặn đứng mọi động thái của lão. Từ đó, không một lần nào lão Hoàng tiếp cận được chị nữa, lão chỉ có thể ngồi trong dinh thự xa hoa của mình, nuốt nước bọt trước những hình ảnh ám ảnh về thân hình trắng hồng hào mịn màng ấy, nhưng chị Lan đã bay cao hơn, rời khỏi vòng xoáy dục vọng, trở thành nữ hoàng của riêng mình, với nỗi đau chôn sâu và sức mạnh bất diệt.