Có thể, trong một khoảng thời gian nào đó. Bản thân mình đã thật sự chết đi rồi. Nhưng cũng tại nơi mà mình nằm xuống đó, mình lại trổi dậy một cách nhanh chóng.
Mình không còn ào ào nữa, mình thấy mình nhạt đi, không muốn nổi trội hay gây sự chú ý nhiều như trước nữa.
Mình rất thích hình tượng của Phượng Hoàng lửa ấy, vì có thể hồi sinh từ đống tro tàn, mình cũng vậy. Mình cũng có cái đống tro tàn của riêng mình. Có thể, mình bây giờ lại không giống mình như lúc trước nữa, nhưng mà thật sự, hiện tại mới là điều dành cho mình.
Có một người bạn biết mình trên Td từ lâu cũng đã từng nói " anh thấy em không còn giống như lúc trước anh quen nữa, và hủy kết bạn với mình" mình thấy tức cười
"Mẹ, hồi đó m chưa có vợ, giờ vợ m đẻ rồi ko lẽ m muốn tao xáp vô mày hả ông cóc." Mình nghĩ rằng, năm số 9 này thanh lọc mạnh lắm, thôi cảm ơn đã hủy kết bạn, không cùng mindset thì rất khó có thể nói chuyện lâu.
Thật lạ, đâu ai có thể giữ đc thuở ban sơ của mình mãi đâu trời, ai rồi cũng phải lớn mà, mình nhiều lúc cũng mệt mỏi lắm chứ, làm người lớn mệt quá, nhưng mình phải lớn lên mà, mình cũng phải thay đổi mà, mình cũng mất mát, cũng từng bị phản bội, cắm sừng, đâm sâu lưng từ chính những người mà mình tin nhất mà, rồi cứ bắt mình giống như thuở 2019-2020 mới chơi thiên địa đâu có được.
Không chấp nhận được mình, thì mình cho một vé qua Thái nghen.
Thật ra, bản thân mình biết, cho dù mình có thay đổi cở nào, thì mình vẫn là mình, nhưng mà ở một phiên bản rất khác, mình chịu thấu hiểu bản thân mình hơn và để ý đến người bên cạnh nhiều hơn.
Trong mỗi một thời khắc mình chọn ở bên một người nào đó, mình sẽ để ý người đó rất kỹ. Chỉ là, không phải ai cũng sẽ nhận ra. Nhưng không sao, mình hiểu mà.
Ít ra, trong một khoảnh khắc gần nào đó, mình thật sự rất hạnh phúc khi ở cùng Người, mình đã nói với lòng là sẽ đối tốt vs Người , không xem Người là lấp đầy hay sao cả. Mặc dù mình hay chọc Người nhưng cơ bản mình muốn tạo một kỉ niệm vui vẻ vs Người thôi.
Thật ra, có thể thoải mái thể hiện bản thân mình khi ở cạnh một người cũng là một hạnh phúc ấy.
Trước kia, vì thương một người mà mình gần như biến thành một người khác, thậm chí một thời gian mình còn ko biết mình là ai, nghĩ lại sao mà hãi hùng quá.
Chỉ ước, vui vẻ mãi thôi, vì lòng này không còn sức để đau nữa.
Người cần đi rồi cũng sẽ đi
Người cần ở lại, dù mình có thế nào rồi cũng sẽ ở lại.
Mình rất biết ơn về điều đó, biết ơn vì đến giờ mình vẫn chọn cách tiếp tục sống cuộc đời này. Nếu mình mà gan, chắc mình cũng không có cơ hội để tham gia Lauxanh đâu hahah.
Có thể mình chưa tốt lắm , cũng chả giỏi giang gì, nhưng điều cơ bản về sự tử tế của một con người, mình đều làm được.
Điều cuối cùng mình muốn nói: CẢM ƠN NGƯỜI.
Mình không còn ào ào nữa, mình thấy mình nhạt đi, không muốn nổi trội hay gây sự chú ý nhiều như trước nữa.
Mình rất thích hình tượng của Phượng Hoàng lửa ấy, vì có thể hồi sinh từ đống tro tàn, mình cũng vậy. Mình cũng có cái đống tro tàn của riêng mình. Có thể, mình bây giờ lại không giống mình như lúc trước nữa, nhưng mà thật sự, hiện tại mới là điều dành cho mình.
Có một người bạn biết mình trên Td từ lâu cũng đã từng nói " anh thấy em không còn giống như lúc trước anh quen nữa, và hủy kết bạn với mình" mình thấy tức cười
"Mẹ, hồi đó m chưa có vợ, giờ vợ m đẻ rồi ko lẽ m muốn tao xáp vô mày hả ông cóc." Mình nghĩ rằng, năm số 9 này thanh lọc mạnh lắm, thôi cảm ơn đã hủy kết bạn, không cùng mindset thì rất khó có thể nói chuyện lâu.
Thật lạ, đâu ai có thể giữ đc thuở ban sơ của mình mãi đâu trời, ai rồi cũng phải lớn mà, mình nhiều lúc cũng mệt mỏi lắm chứ, làm người lớn mệt quá, nhưng mình phải lớn lên mà, mình cũng phải thay đổi mà, mình cũng mất mát, cũng từng bị phản bội, cắm sừng, đâm sâu lưng từ chính những người mà mình tin nhất mà, rồi cứ bắt mình giống như thuở 2019-2020 mới chơi thiên địa đâu có được.
Không chấp nhận được mình, thì mình cho một vé qua Thái nghen.
Thật ra, bản thân mình biết, cho dù mình có thay đổi cở nào, thì mình vẫn là mình, nhưng mà ở một phiên bản rất khác, mình chịu thấu hiểu bản thân mình hơn và để ý đến người bên cạnh nhiều hơn.
Trong mỗi một thời khắc mình chọn ở bên một người nào đó, mình sẽ để ý người đó rất kỹ. Chỉ là, không phải ai cũng sẽ nhận ra. Nhưng không sao, mình hiểu mà.
Ít ra, trong một khoảnh khắc gần nào đó, mình thật sự rất hạnh phúc khi ở cùng Người, mình đã nói với lòng là sẽ đối tốt vs Người , không xem Người là lấp đầy hay sao cả. Mặc dù mình hay chọc Người nhưng cơ bản mình muốn tạo một kỉ niệm vui vẻ vs Người thôi.
Thật ra, có thể thoải mái thể hiện bản thân mình khi ở cạnh một người cũng là một hạnh phúc ấy.
Trước kia, vì thương một người mà mình gần như biến thành một người khác, thậm chí một thời gian mình còn ko biết mình là ai, nghĩ lại sao mà hãi hùng quá.
Chỉ ước, vui vẻ mãi thôi, vì lòng này không còn sức để đau nữa.
Người cần đi rồi cũng sẽ đi
Người cần ở lại, dù mình có thế nào rồi cũng sẽ ở lại.
Mình rất biết ơn về điều đó, biết ơn vì đến giờ mình vẫn chọn cách tiếp tục sống cuộc đời này. Nếu mình mà gan, chắc mình cũng không có cơ hội để tham gia Lauxanh đâu hahah.
Có thể mình chưa tốt lắm , cũng chả giỏi giang gì, nhưng điều cơ bản về sự tử tế của một con người, mình đều làm được.
Điều cuối cùng mình muốn nói: CẢM ƠN NGƯỜI.
Đính kèm
Sửa lần cuối: