NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG VỀ QUÊ TẢO MỘ ******* Chương 1: Kéo Dài Thời Gian
(Hình minh họa : nguồn internet)
Tại lúc bảy giờ rưỡi, tôi phải đi đến công ty, nếu không sẽ đến muộn! Sau khi tiễn đưa vợ với bố về quê hương tảo mộ, tôi hơi có chút lưu luyến không nở rời đi. Tiễn biệt vợ ra trạm xe khách, sau đó liền lái xe đi đến công ty để làm việc.
Ở công ty, ngồi bên trong văn phòng, tôi không hiểu có chút sững sờ, người bố cùng Tiểu Oánh lập tức đi về quê hương, tôi không biết là làm sao mà trong lòng cảm thấy trống rỗng! Lấy điện thoại ra nhìn một chút để xem thời gian thì đã hơn tám giờ. Bây giờ Tiểu Oánh cùng bố đã lên xe rồi, có lẽ chiếc xe khách đã rời xa thành thị phồn hoa này, đi đến quê nhà Sơn Tây! Tôi bắt đầu ngồi trước máy vi tính để mà làm việc, đột nhiên nhận được tin nhắn từ mẹ vợ: "Tuấn Khải, Tiểu Oánh cùng bố con đã đi chưa?"
Nhìn đến tin nhắn của mẹ vợ, tôi bản năng cảm thấy buồn rầu liền vội vàng soạn thảo tin nhắn gửi cho mẹ vợ để tán gẫu cho vui: "Mẹ, vợ với bố con đi hồi sáng rồi."
-Vậy bao lâu con qua đây chở mẹ đi?
Tôi nhìn thấy những chữ mẹ vợ gửi phản hồi thì suy suy nghĩ nghĩ một chút, sau liền gửi tin nhắn hồi âm: "Mẹ, giữa trưa ạ, giữa trưa nhân lúc con nghỉ ngơi con liền đi qua đón mẹ về nhà!
-Ừ… được, đúng rồi, Tuấn Khải, nếu không phải Mộng Oánh vợ con tận tình khuyên bảo một mực cầu xin mẹ, cho nên mẹ mới đến nhà nấu cơm cho con đây nè!
Tôi xem thấy tin nhắn, rồi đọc xong liền vội vàng gửi tin tức hồi âm: "Dạ, con biết, biết, mẹ, cám ơn mẹ vợ rất nhiều!
-Ừ! Được rồi, con rể làm việc đi, mẹ sẽ không quấy rầy nữa! Nhưng mà giữa trưa nhớ đến đón mẹ đừng có mà quên đó. -Dạ! Con đã biết, mẹ, bye bye!
Sau đó mẹ vợ không còn trả lời tin nhắn của tôi nữa, bởi vì bà ấy biết tôi đang làm việc, sẽ không khuấy động phiền hà đến tôi. Vốn là hiện tại trống rỗng, nhưng trong tâm lại có mẹ vợ xuất hiện, cho nên tôi không cảm thấy cô đơn và rầu rĩ nữa, do đầu óc liền không hiểu lý do gì mà tôi lại nghĩ đến mẹ vợ lúc này. Dáng người bà ấy tao nhã, đoan trang hào phóng, rồi tôi biến thái đến nỗi khó tin. Bởi vì lúc này đột nhiên đầu óc lại hiện ra mẹ vợ thân thể trần truồng, toàn thân làn da trắng nõn, hai cái bộ ngực đầy đặn, còn vú như tuyết trắng mùa đông, còn có cái mê người hơn đó là vùng tam giác bí hiểm của bà ấy nữa, cùng hai chân thon dài đều đặn, cặp chân trắng tinh không thua gì bầu vú...
Mẹ vợ muốn tôi hãy mau quên buổi tối hôm đó đi, bởi vì lúc đó tại nhà vệ sinh, tôi ở giữa nhìn thấy bà lõa thể, rồi tôi đã bị sét đánh ngang tai khi nhìn vào cái mu bướm tuyệt đẹp ấy, cho nên làm sao có khả năng quên đi chứ? Lúc đó thân thể bà trần truồng giống như đã minh chứng khắc tại trong lòng tôi rồi! Cho nên tôi thường thường nhớ tới bà ấy mỗi khi một mình.
Nghĩ đến viễn cảnh ấy đột nhiên hai mắt tôi sáng ngời lên, cả người cũng tỏ ra hưng phấn, bởi vì tôi nghĩ đến mẹ vợ lúc nữa đây sẽ ở tại bên trong nhà tôi, rồi đến buổi tối sẽ vào trong phòng vệ sinh mà tắm rửa, mà trong phòng vệ sinh đều cài đặt camera theo dõi, sở dĩ có camera trong phòng vệ sinh là vì muốn theo dõi vợ với bố tôi quan hệ tình dục khi họ còn ở nhà, nay bố với vợ đi rồi nên chuyển sang bà ấy…
Lúc này tôi càng nghĩ càng hưng phấn, trong quần dương vật tự nhiên cứng lên, nó đội u lên bên trong đũng quần thật là hùng vĩ mặc dù con cu tôi cũng không to gì lắm, nhưng mà chiếc quần nó có vẻ chống đỡ không nổi nên muốn lòi dom ra khiến tôi thật vất vả. Đến trưa lúc tan sở, tôi liền vội vàng lái xe đi đến đón mẹ vợ ở tiểu khu cửa chính, bởi khi nãy tôi đã gửi tin nhắn thông báo với bà, cho nên bà ấy hiện tại ở tiểu khu cửa chính chờ tôi rồi! Đến nơi chỉ thấy mẹ vợ dáng điệu hơi cao gầy, trên người mặc một bộ màu đen liền quần, tay áo thì lại dài. Mặc dù có một chút bảo thủ, cái bộ đồ này màu đen áo dính líu với váy nhưng không cách nào che đậy kín bộ ngực của mẹ vợ, bởi núi non trùng điệp của bà ấy nó phập phồng, nó tạo ra những đường cong, cao thẳng song song, còn bầu ngực bên trong chiếc áo màu đen nó đẩy lên tràn đầy sức sống, làm người ta không khỏi muốn tưởng tượng bên trong vô cùng mê người vì tựa như phong cảnh. Thế nhưng, lại hướng xuống vòng eo đột nhiên thu nhỏ lại trở nên chặt khít, nhưng lại hướng xuống dưới tiếp thì thấy cái kia phồng lên trong quần đen ngạo nghễ là cặp mông mập mạp no tròn, với lại nói rõ hơn một chút nữa là, dáng vóc của mẹ vợ rất nữ tính, thân phận địa vị cao quý. Cho nên tôi không khỏi ngẩn người khi nhìn hoặc là nghĩ tới bà ấy: "Ê này, Tuấn Khải. Con bị sao mà hớp hồn thế? Ngây ngốc làm sao đâu này? Vợ mới đi mà đã thèm khát chuyện đó rồi à?"
Mẹ vợ đương nhiên biết tôi hiện tại nhìn trộm bà, lập tức thân hình tao nhã tinh xảo đỏ mặt lên, trợn mắt nhìn tôi, rồi liếc nhìn một cái nói. Nghe được lời nói của mẹ vợ, tôi mới lấy lại tinh thần, biết vừa rồi thô lỗ nên liền vội vàng lúng túng khó xử, nhỏ giọng nói: "Dạ! Lên xe, lên xe!"
Nói xong, tôi mở cửa xe phía trước tay lái phụ để mẹ vợ vào ngồi. Nhưng không hiểu sao mẹ vợ lại muốn đi đến ngồi cửa xe phía sau, sau khi mở cửa xe ra, rồi dịu dàng ngồi xuống. Bây giờ tôi lập tức kinh ngạc một chút, trong lòng cũng có một phần khẩn trương, có lẽ vừa rồi bà ấy nhất định nhìn ra tâm tính của tôi, bởi ánh mắt của tôi rất biến thái, nhìn chằm chằm vô bờ mông của bà một cách thô thiển:
-"Này, sao không để xe chạy đi?" Ngồi ở bên trong xe, mẹ vợ bắt gặp tôi còn ngây ngô sững sờ bất động, liền nói với tôi một câu hối thúc.
Tôi nghe bà ấy nói thì lấy lại tinh thần. Tôi hôm nay rốt cuộc là thế nào? Sau nhìn trộm bà ấy ghê gớm thế? Lúc này trong lòng tôi cảm thấy đặc biệt lúng túng khó xử. Cho nên tôi không còn nhìn trộm bà ấy nữa mà điều khiển xe hướng đến nhà tôi, tôi với mẹ vợ không nói gì, bởi vì bình thường hai mẹ con chúng tôi đều là không nói chuyện không tán gẫu. Tôi vừa lái xe vừa cảm thấy càng ngày càng lúng túng. Bởi bà ấy như khẳng định biết tôi có ý định xấu xa đối với bà. Nếu không làm sao có khả năng ngồi ở phía sau mà không ngồi phía trước? Làm sao có khả năng không nói một lời nào nữa chứ?
-"Ê nè!!! Lái chậm chút! Bộ đua xe sao?" Đột nhiên, mẹ vợ nói một câu.
Bởi vì tôi không có quen ở trong xe nói chuyện phiếm, cho nên điều khiển xe ô tô chạy thật là nhanh: "Dạ!!! Đã biết, mẹ!" Thế là tôi lập tức chạy chậm tốc độ lại.
Mẹ vợ thấy vậy liền không nói gì thêm, bà đưa khuôn mặt tao nhã hướng bên cửa kính xe, nhìn bên ngoài ngã tư đường cùng đủ loại màu sắc hình dạng cửa hàng.
-"Mẹ, mẹ có tâm sự à?" Tôi vẫn là chủ động tấn công, bởi vì bà mỗi lần bị ba vợ khi dễ, đều là tôi dỗ dành nên rất hài lòng. -"Hừ!!! Ai nói mẹ không vui chứ?" Mẹ vợ nhàn nhạt nói một câu. -"Vậy sao nãy giờ mẹ không nói gì?" Tôi hỏi bà. -"Nói cái gì à?" Mẹ vợ lại nhàn nhạt nói. -"Tùy tiện nói lời gì mà chúng ta vẫn thường nói á, bởi hai mẹ con chúng ta không phải là không nói chuyện không tán gẫu sao? Ha ha!" Tôi nói xong liền nở nụ cười, cố tình muốn đem không khí vui vẻ lên. -"Hôm nay mẹ không muốn nói chuyện!" -"Mẹ, nhất định là ba vợ con buổi sáng gọi điện thoại khi dễ mẹ. Đúng không?" -"Ai khi dễ mẹ chứ, chỉ toàn nói bừa! Lo lái xe đi, đừng có mà nghĩ lung tung beng biết chưa!"
Mẹ vợ giống như có chuyện muốn nói với tôi nhưng không nói. Tôi nghe xong lập tức toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mẹ vợ biết ý nghĩ trong lòng tôi?
-Dạ!!! Thật tốt thôi, con nghiêm túc lái xe là được rồi chứ gì!
Bị mẹ vợ nhắc nhở, cho nên tôi cũng không biết nên nói với bà ấy những gì nữa. Lúc này chiếc xe đã tới cửa cổng nhà, tôi bèn dừng lại, nhân lúc mẹ vợ còn chưa xuống xe, tôi liền đem chìa khóa của Tiểu Oánh vợ tôi đưa cho bà ấy: "Mẹ, đây là chìa khóa căn nhà, con không đi lên đâu, mẹ đi lên một mình đi!"
Tiếp nhận chìa khóa, mẹ vợ hỏi tôi: "con ăn cơm trưa ở đâu mà chưa có lên nhà?"
-"Dạ! Con... Con không có ăn ở đâu đâu!" Tôi ngượng ngùng mà nói. -"Hừ! Xuống xe, lên nhà mẹ sẽ làm đồ ăn, con nên ăn chút gì đó đi một!" Mẹ vợ nói xong thì đi xuống xe.
Tôi giữa trưa, chưa bao giờ ăn cơm tại nhà, huống chi hôm nay còn phải đi làm. Thế nhưng không biết hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi lại muốn làm điều khác biệt hơn mọi ngày, tôi nghe theo lời của mẹ vợ, nói cách khác là, lời nói của bà ấy có một loại nam châm làm người ta khó có thể kháng cự lực dẫn hấp, liền mơ hồ cũng mở cửa xe, sau đó cùng mẹ vợ, cùng nhau đi lên nhà. Vừa vào trong nhà, mẹ vợ liền tiến vào phòng bếp, tại bên trong bếp lửa bắt đầu bận rộn nấu nướng. Lúc này tôi ngồi tại ghế sofa ở phòng khách, cầm lấy điện thoại nhắn tin hỏi thăm Tiểu Oánh: "Nè bà xã, đến đâu rồi, ngồi xe có mệt mỏi không?"
Tiểu Oánh rất nhanh liền hồi âm: "Ông xã, em cũng không biết nơi này là ở đâu nữa này? Nhưng cũng may mắn, em ngồi phía cửa sổ nên luôn luôn nhìn thấy được phong cảnh bên ngoài, cho nên không còn cảm thấy mệt.
-Phải không đó? Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, anh còn một mực lo lắng em, sợ em ngồi xe mệt chứ! Haha… -Hừm, ông xã, cám ơn anh quan tâm em nha! Ờ, đúng rồi, chồng ăn cơm trưa chưa đó? -Anh chưa có ăn cơm trưa, bởi mẹ em đang ở tại nhà chúng ta, hiện tại trong phòng bếp làm cơm trưa cho anh đây này! -Hả? Sao cơ! Mẹ em ở đây ư??
Tôi thấy Tiểu Oánh gửi cho tôi đến hai cái icon biểu cảm ngơ ngác nên lập tức liền không nhịn được hé miệng cười cười. Sau đó liền gửi cho nàng tin tức:
-Nè bà xã, là như thế này, anh nhân lúc giữa trưa, thời gian nghỉ ngơi anh liền lái xe đưa mẹ về nhà, trùng hợp anh với mẹ em đều chưa ăn cơm, cho nên mẹ liền vào phòng bếp nấu cơm. -Oh! Thì ra nguyên nhân là như vậy nhỉ. Hihi… -Nè, bà xã, em cùng ba ăn cơm chưa? -Chưa có ăn, bởi xe còn trên cao tốc, cũng không biết bao lâu mới ăn cơm được nữa nè, dù sao em không đói bụng. -Bà xã, có thể khi đến cái trạm dừng chân thì ăn cơm đi, đến lúc đó em cần phải ăn nhiều một chút, chứ cơm chiều cũng không biết cái gì ăn đâu. -Ừm! Biết rồi! Ông xã. Không cùng ngươi hàn huyên nhắn tin tâm sự nữa, em ngắm cảnh đẹp miền quê rồi. Bye bye! Hihi…
Tôi cũng hồi âm cho Tiểu Oánh một cái biểu cảm "bye bye", rồi liền buông điện thoại rời tay. Do vừa rồi đang cùng Tiểu Oánh nói chuyện phiếm bên trong tin nhắn, thấy nàng như vậy có vẻ cũng hài lòng ăn ở cùng ba tại quê nhà, cho nên tôi cũng yên tâm.
-"Tuấn Khải, ăn đi! Nấu cơm xong rồi". Đúng lúc này, mẹ vợ lên tiếng gọi, cái âm thanh trong trẻo theo bên trong nhà bếp truyền qua phòng khách. -"Dạ, con vô liền cơ!"
Tôi đáp lời bằng miệng, thân hình ở sofa đứng lên. Đi đến nhà bếp, chỉ thấy trên bàn ăn để hai tô nóng hôi hổi giống như mì sợi.
-"Wow! Mẹ, thơm quá ạ!" Tôi đem mặt tiến đến tô mì sợi mà ngửi mùi thơm, rồi nói với mẹ vợ. -"Ừ! Nhanh ăn đi, nhân lúc còn nóng!" Mẹ vợ nói xong cũng ngồi xuống bàn ăn. Sau đó tôi cùng với bà ấy liền bắt đầu ăn tô mì sợi . -"Nè! Tuấn Khải, Mộng Oánh chưa từng có đi ra ngoài xa nhà, lần này đi cùng bố chồng, không biết có quen không nữa?"
Vừa ăn vài miếng mì sợi, chỉ thấy mẹ vợ mang lấy quan tâm cùng lo lắng giọng điệu nói với tôi.
-"Mẹ, cũng không có vấn đề gì đâu, vừa mới hồi nãy con cùng cô ấy nhắn tin nói chuyện phiếm, nàng còn vui vẻ hài lòng đây này."
NÀNG DÂU MỘNG OÁNH - BỐ CHỒNG VỸ TRUNG VỀ QUÊ TẢO MỘ ******* Chương 2: Nhìn Trộm Mẹ Vợ
Hình minh họa : nguồn internet)
-"Oh, như vậy cũng tốt." Mẹ vợ nói một câu liền lại bắt đầu ăn mì sợi tiếp.
Tôi thường xuyên cùng với mẹ vợ lâu lâu trò chuyện, rồi cùng nhau ăn cơm. Thế nhưng hôm nay không biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi thấy bà ấy ăn mì sợi, cái đầu thường hay gục xuống nên cũng thuận lợi cho tôi nhìn thoải mái, bởi dáng bà ấy rất tao nhã, mỗi lần bà ấy cử động là dáng vẻ kiều diễm không thua gì Mộng Oánh vợ tôi là bao nhiêu: "Này, ăn nhanh chút đi! Nhìn hoài vậy?"
Đột nhiên mẹ vợ nói một câu, tôi sợ tới mức liền vội vàng trộm nhìn hai ánh mắt sắc sảo của bà, rồi sau đó thu cái ánh mắt nhìn trộm của tôi trở về, kẻo lâu quá lại bị bà ấy phát hiện nữa là nguy to. Tôi lo lắng, không thể tiếp tục như vậy rồi, nên tôi phải nhanh chóng ăn xong tô mì sợi nóng hổi rồi rời đi. Nghĩ là làm ngay, tôi liền húp từng ngụm từng ngụm nước súp và bắt đầu ăn…
Tôi từ bên trong nhà mình đi ra, tâm lý tôi hiện tại cảm thấy vô cùng xấu hổ, bởi mẹ vợ, bà ấy, tôi dám khẳng định là, bà ấy đã phát hiện ra tôi đối với bà có ý nghĩ xấu. Trời ạ, bởi bà là mẹ của Mộng Oánh vợ tôi, thậm chí hai người rất thân thiết chuyện trò mỗi khi gặp mặt nhau, ấy vậy mà tôi đối với bà lại có cái loại ý tưởng dâm ô này? Không những vậy mà còn bị bà phát hiện, rồi bà nghĩ thế nào về đứa con rể như tôi đây? Thật sự rất lúng túng khó xử quá.
Trở lại công ty, tôi tận lực làm việc để không có ý định với mẹ vợ về tình cảm đó, tôi hết sức chăm chú đầu óc, để mà làm việc. Đến hơn ba giờ chiều, cuối cùng tôi cũng xong một ngày. Bây giờ tôi ngồi tại ghế dựa, duỗi cái eo cho đỡ mỏi. Đột nhiên nhớ tới Tiểu Oánh hiện tại đến trạm dừng chân chưa? Có ăn cơm rồi chưa hay nhịn đói. Từ lúc vợ lên xe khách, vào lúc tám giờ sáng đến bây giờ, có khả năng mệt mỏi chứ? Rồi tôi suy nghĩ về ba với vợ mình, bởi hai người lên xe ngồi chung một chỗ. Vả lại ông ấy với vợ ngồi cạnh nhau, va chạm thân thể cùng nhau, rồi với thân hình đẹp quyến rũ như vậy thì bố có lẽ sẽ hay không hững hờ đối với nàng được…
Nghĩ vậy tôi liền không tự chủ được hưng phấn. Lúc có ba với vợ ở tại trong nhà thì tôi có theo dõi họ làm tình qua camera giám sát, còn hiện tại thì ba với vợ đa về quê nhà xa xôi. Rồi họ tán gẫu chuyện gì cũng không hề biết? Làm cái chuyện gì mình cũng chẳng hay? Với lại, cha với vợ mỗi đêm có phải hay không đều ngủ tại cùng một chỗ? Nghĩ tới đây tôi chợt thở dài "haizz" một tiếng, suy nghĩ nhiều như vậy làm sao đâu này? Bởi vì chính tôi muốn Tiểu Oánh theo cha về quê nhà mà, còn không phải là chuyện tốt lành, để vợ với cha ở cùng một chỗ hay sao.
Tan sở tôi liền trở về nhà, vừa mới tiến vào nhà bếp, đã ngửi thấy mùi hương thơm lừng, đó là trên bàn ăn mẹ vợ đang chế biến món ăn. Tôi suýt xoa, wow... quá thơm rồi, so với cha tôi thì tài nấu ăn của mẹ vợ cũng chẳng kém đâu.
-"Mẹ, mẹ vất vả rồi!" Gặp mẹ vợ tại phòng bếp bận rộn, tôi đến bên cạnh cửa phòng bếp rồi nói lời xuất phát từ nội tâm với bà. -"Ừ!!Trở về nhà rồi à?" Mẹ vợ cũng không có xoay người quay lại, cũng không quay đầu lại mà chỉ nói một câu với tôi thôi. -"Dạ! Mẹ, Điềm Điềm đâu rồi?" -"Con đi đến bên cạnh nhìn xem, con bé hiện tại ở gian phòng nhỏ bên trong rất ngoan!" Mẹ vợ nói. -"Dạ!! Vậy thì con đến đó!"
Tôi nói xong liền đi đến xem Điềm Điềm, xem con gái có còn ở gian phòng nhỏ bên trong không? Đến nơi thấy con bé ngồi ở trên giường chơi đùa cụ búp bê trư bát giới . Con gái gặp tôi về thì reo lên: "A… ba ba..."
-Điềm Điềm, con chơi gì vậy?
Tôi đến bên chiếc giường nhỏ xíu của Điềm Điềm, rồi ngồi một bên, giọng nhỏ nhẹ hỏi con gái. Điềm Điềm nói: "Ba ba, ba nhìn xem, đây là tiểu trư Bội Kỳ!"
-Oh! Ai mua sắm cho vậy? -Dạ! Bà ngoại mua cho con ạ! -Vậy cái kia là búp bê của bà ngoại đúng không? -Dạ!!! -Thế còn búp bê của ba ba đâu này? -Dạ! Không có. -Vậy còn búp bê của mẹ đâu này? -Dạ cũng không có luôn. Chỉ có búp bê của bà ngoại à. -Eh!!! Vì sao không có chứ con gái? -Bởi mẹ cũng không thích đồ chơi, cho nên ngoại cũng không có mua đồ chơi cho tốn tiền. Điềm Điềm nhếch miệng nhỏ lên nói. -Hừ!!! Đồ con gái ngốc, bởi mẹ con đối với con rất tốt. Nhưng bây giờ do còn nhỏ, chờ con trưởng thành người lớn rồi thì con sẽ biết, sẽ không thích đồ chơi nữa! -Tuấn Khải, bế Điềm Điềm đi ra ăn cơm! Nhanh lên!!
Đúng lúc này, giọng nói của mẹ vợ trong trẻo như tiếng hát, mang âm thanh từ trong phòng bếp truyền qua phòng nhỏ xíu của Điềm Điềm rồi đến tai tôi.
-"Dạ! Con biết rồi!" Tôi liền vội vàng đáp, sau đó liền ôm lấy Điềm Điềm đi đến nhà ăn.
Vào trong phòng bếp, gặp trên bàn ăn có ba món, một tô canh, từng cái đồ ăn phối liệu đa dạng tựa như trong khách sạn, bởi vì đồ ăn giống nhau về phương pháp chế biến, nhìn thấy rất bắt mắt. Tôi nghĩ mẹ vợ cũng là dụng tâm dụng ý lo cho con tôi rồi! Đột nhiên đầu óc tôi nghĩ không hiểu, khẳng định mẹ vợ không có giận mình, nếu không cũng không có khả năng vì tôi nấu những món ăn ngon. Nghĩ vậy, tôi tâm tình cũng dễ chịu hơn, cười mủm mỉm đối với mẹ vợ và nói: "Mẹ, mẹ làm đồ ăn thật ngon, bày biện rất đẹp mắt!"
-"Thôi, thôi! Bớt miệng lại dùm đi, đồ ba hoa. Đem Điềm Điềm cho mẹ bế nào!"
Mẹ vợ cũng không có cho tôi khen bà, mà là muốn tôi đem Điềm Điềm cho bà để đút cơm. Tôi ôm Điềm Điềm đến trước mặt của bà ấy, rồi bà để Điềm Điềm ngồi trên chân và bắt đầu đút con bé ăn cơm.
-Này! Con cũng nhanh ăn đi!
Mẹ vợ gặp tôi ngồi ở trước bàn ăn bất động như thể đang ngồi thiền, tay buông rơi đũa, luôn luôn nhìn bà đút cơm Điềm Điềm ăn, liền nhìn tôi nói một câu đó.
-Oh! Mẹ, tại con chờ mẹ cùng ăn cơm!
Tôi cũng không biết lấy dũng khí từ đâu mà nói thế, thế nhưng tôi học từ ông Vỹ Trung bố ruột tôi, bởi vì cha đều là đợi Tiểu Oánh ăn cơm không à!
-Ừ, thế à! Sao đột nhiên tình cảm nhỉ!
Mẹ vợ nghe xong lời tôi nói thì mang lấy ánh mắt kinh ngạc nhìn tôi, rồi liếc nhìn một cái, tiếp đó trên mặt bà liền hồng một chút.
-Mẹ, mẹ làm đồ ăn ngon như vậy, nhìn bắt mắt như vậy, khiến con không dám động đũa vì sợ hết ạ! Hì hì… Tôi cười đùa nói.
-Đồ ăn làm ra không phải là để ăn sao? Nhanh ăn đi! Cứ dẻo mồm suốt. Mẹ vợ nói với tôi.
-Dạ!!! Đúng rồi, mẹ hé… hehe.
Tôi nghĩ kéo dài thời gian cùng mẹ vợ ở cùng một chỗ ăn, rồi lấy ra kinh nghiệm học từ cha tôi, tuy cha thường ngày đối với Mộng Oánh vợ tôi mặt dày vô liêm sỉ, nhưng mà kết quả ngoài sự mong đợi.
-Eh!!! Này!!! Làm sao vậy ông tướng? Vợ mới có đi buổi sáng sớm thôi mà thèm khát chuyện đó rồi à, nhìn gì dữ vậy?
Mẹ vợ đút một ngụm cơm cho Điềm Điềm ăn, liền ngẩng đầu xem tôi có ý định với bà không.
-Mẹ, mẹ này! Hôm nay buổi tối, đi nằm ngủ ở phòng của con nha! -Hả?? Con nói cái gì? Hừ…
Mẹ vợ nghe xong trợn to hai mắt xem động thái của tôi, rồi sắc mặt biến đổi kinh ngạc cùng vẻ giận dữ. Tôi thấy vậy lập tức liền bị dọa nhảy dựng, vội vàng giải thích nói: "Không phải là thế đâu, mẹ... Là như thế này. Bởi vì Điềm Điềm không phải là yêu thích cùng mẹ cùng ngủ chung một chỗ sao? Do chỗ ngủ của Điềm Điềm gian phòng quá nhỏ, chiếc giường ngủ cũng quá nhỏ nữa, cho nên mẹ và Điềm Điềm ngủ trong phòng của con là hợp lý, còn con thì ngủ bên trong gian phòng của bố con!"
Mẹ vợ nghe tôi giải thích xong thành thì khuôn mặt mới bình tĩnh lại, biết vừa rồi hiểu làm con rể, liền đỏ mặt lên, nói: "Vậy thì mẹ cùng Điềm Điềm ngủ ở đây, còn con thì đến gian phòng của con đi!"
-"Oh, không!!! Đừng nghe, mẹ, bởi vì phòng ngủ của ba con dơ bẩn lắm, mẹ cũng biết, dù sao ba con cũng là người nông thôn, trên người hôi hám, mùi hương của bố nó rất nồng, vả lại ông ấy bình thường cũng không thích sạch sẽ. Cho nên giường ngủ của bố vẫn có hương vị hôi thối, mà mẹ lại là người thích sạch sẽ, cho nên mẹ và Điềm Điềm vẫn là ngủ ở gian phòng của con đi!"
-Hừm... Vậy được rồi, mẹ liền cùng với Điềm Điềm ngủ ở phòng của con!
Do mẹ vợ là một người thường thích sạch sẽ, nghe xong lời tôi nói, đầu tiên là lông mày nhăn lại, để lộ ra biểu cảm chán ghét, sau đó liền đồng ý. Tôi thấy mẹ vợ đồng ý, trên mặt cũng để lộ ra sắc mặt vui mừng, gặp mẹ vợ còn đút lấy cơm cho Điềm Điềm, liền đứng lên một bên nói với bà: "Mẹ, con đi vào trong gian phòng đem quần áo ra trước!"
-Thôi ở lại ăn cơm đi, đồ ăn để lâu nó nguội lạnh hết! Mẹ vợ thuận miệng nói với tôi. -Dạ! Không có việc gì, không có việc gì, con nên lấy quần áo đem ra ngoài trước hay hơn ạ!
Tôi vốn là kéo dài thời gian, mục đích là muốn cùng mẹ vợ cùng nhau ăn cơm! Nói xong liền hướng đến trong phòng đi vô trong lấy đồ. Mẹ vợ thấy vậy, đầu tiên là thở dài một hơi, sau đó mang lấy bất đắc dĩ lắc đầu. Tại bên trong gian phòng ngủ, lấy ra quần áo để vào trong phòng ngủ của bố tôi, trong này tôi luôn luôn cố ý kéo dài thời gian. Trở lại nhà bếp, tôi vừa vặn gặp mẹ vợ để Điềm Điềm ngồi xuống, con bé theo hướng dẫn mà ngồi phía trên thân thể của bà ấy, sau đó tụt xuống nền nhà, mẹ vợ nói: "Điềm Điềm, bà ngoại ăn cơm trước, con đi chơi một mình, ngoan ngoãn nghe!"
Điềm Điềm đáp một tiếng sau liền chạy thật chậm đến gian phòng nhỏ xíu của mình để chơi trò chơi.
-Này, nhanh ăn đi!
Gặp tôi đã đến, mẹ vợ cũng là thuận miệng nói một câu với tôi.
-Dạ, mẹ, mẹ cũng ăn đi!
Tôi nói xong liền ngồi xuống ghế, sau đó cùng mẹ vợ bắt đầu ăn cơm. Mẹ vợ không nói năng gì, khuôn mặt luôn tao nhã ăn cơm thôi, mà tôi lại thường thường nhìn vụng trộm bà ấy, thấy bà ấy ăn cơm bộ dạng đặc biệt nghiêm túc, bởi trước kia làm sao lại không phát hiện bà ấy ăn cơm mà hấp dẫn như đâu này? Tôi đều hoài nghi mình như thể "Phạm Lãi", là tình nhân trong mắt của nàng "Tây Thi"?
Lúc này tôi đột nhiên nhớ tới cơm nước xong, mẹ vợ dọn dẹp xong trong phòng bếp, khẳng định sẽ đi vào trong phòng vệ sinh để mà tắm rửa… Nghĩ đến bà ấy lõa lồ, thân hình trắng nõn mà thấy mê người, rồi dưới đũng quần tôi, bên trong dương vật lập tức liền cứng rắn trỗi dậy thật là hung dữ.
Tôi rốt cuộc là thế nào? Cũng không biết chính xác là mình muốn gì nữa? Bởi vì Tiểu Oánh có từng nói, không chỉ một lần bảo tôi đi bên ngoài tìm gái đẹp giải quyết tình trạng cương dương nhưng mà đều bị tôi cự tuyệt, ngoài Tiểu Oánh, tôi đối với bất kỳ người đẹp khác đều làm như không thấy, như có mắt sáng như mù! Nhưng là lạ hôm nay, lại đối với mẹ của Tiểu Oánh, tức là mẹ vợ của tôi lại có loại suy nghĩ gì đây này, có lẽ vì… hay là tôi có phải người biến thái.
Đầu óc tôi luôn luôn nghĩ về thân hình trắng nõn của mẹ vợ, mà bà ấy hình như không biết, chỉ luôn luôn ngồi yên lặng không nói gì, chỉ gấp rút ăn cơm mặc cho bị tôi nhìn trộm.
Cơm nước xong, tôi đi đến gian phòng nhỏ xíu của Điềm Điềm chơi, còn mẹ vợ thì tại phòng bếp dọn dẹp. Đại khái hơn mười phút sau, mẹ vợ tiến vào gian phòng nhỏ nói với tôi: "Tuấn Khải, con đem chìa khóa xe của Tiểu Oánh cho mẹ!"
-Dạ!
Tôi cũng không rõ mẹ vợ là có ý gì, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn bà.
-Nè, mẹ muốn về nhà một chuyến! Mẹ vợ nói. -Mẹ, mẹ chưa mạnh khỏe, vả lại lâu không lái xe, hay là con đưa mẹ về ạ!
Tôi nhất thời cũng không biết mẹ vợ về nhà rốt cuộc làm gì, liền đối với bà nói như thế.