Chào các anh chị em, chúc mọi người vui vẻ và thoả mãn.
Cũng lâu rồi mình mới lại ghé trang. Công việc bộn bề, mưu sinh, những nốt trầm trọng cuộc sống cứ cuốn mình theo, nhìn lại đã u40 rồi.
Tình cờ khi chuyển công việc lên Tây Nguyên, mình có tiếp xúc với 1 cô bé 9x, mẹ đơn thân của 2 cháu nhỏ. Lúc đầu có cảm tình vì sự thông mình, tri thức và năng lượng toả ra từ em ấy. Cũng có đôi chút xiêu lòng. Nhưng càng tiếp, trò chuyện, nhậu nhẹt thì cảm xúc ấy lại biến thành tình thương giữa con người với con người, điều mà sau này nói chuyện với em ấy cũng đồng ý. Hôm đầu gặp miệng em cười nhưng đôi mắt hiện lên 1 vùng mạn mát buồn, điều này thu hút mình. Chúng mình chơi với nhau cũng gần 2 năm, cũng có 1 số việc xảy ra. Nhưng mình lại không hề có cảm xúc muốn chiếm hữu em ấy cả tình cảm và thân thể. Nói tới đây có thể 1 số anh chị nghĩ mình hơi kì lạ, nhưng đúng là vậy.
Hôm rồi 2 đứa mình có cãi nhau, cũng chỉ là chuyện cảm nhận của 2 anh em, mình thì cảm thấy em ấy vẫn còn vụn vỡ sau khi vừa ly hôn chồng, cô bé lại không đồng ý vì nàng cảm thấy đang vui vẻ, đôi khi khoả lấp bằng men say ( uống nhiều đó, đỉnh điểm là 1 tuần 6 ngày liên tục) và những cuộc tình chớp nhoáng. Mình thấy điều này không ổn nên có nói chuyện với em ấy về điều này.
Kết quả chắc anh chị em có thể đoán ra, tụi mình cãi vã, mà đúng hơn là em ấy khó chịu vì cho rằng mình áp đặt ý kiến lên em ấy. Mà cũng có khi thế thật.
- Anh bớt bao đồng đi.
Nghe xong câu này mình như tỉnh lại hẵn, vốn dĩ chẵng là gì của nhau nên đôi khi điều mình cho là tốt lại không là điều ngươi khác muốn.
Hôm qua cũng là ngày mình rời đi trong mối quan hệ thú vị này, nơi không có tình yêu và ham muốn tình dục. Chỉ có bản thân cảm nhận là tình thương, cũng không biết định nghĩa thế nào.
Trong tâm trí mình vẫn cảm thấy em ấy đang buôn thả và bất ổn. Nhưng mình không đủ sức và điều kiện đồng hành cạnh bên.
Giờ nghĩ lại, hơi tiếc nuối, mình từng nói với em ấy, anh bị thu hút bởi nỗi buồn của em, khi nào em ổn hơn, anh sẽ rời đi. Tiếc là giờ phải rời đi.
Viết những dòng này là 1 cách giải toả cảm xúc cho bản thân mình.
Hy vọng cô bé ấy, may mắn, ít uống lại, 1 người phụ nữ đẹp, duyên dáng.
À, hơi tức tức vì khi say em ấy cứ hỏi anh có yêu em không, mình nói không thì nó lại giận mình. Em không phải gửi của anh.
Cũng lâu rồi mình mới lại ghé trang. Công việc bộn bề, mưu sinh, những nốt trầm trọng cuộc sống cứ cuốn mình theo, nhìn lại đã u40 rồi.
Tình cờ khi chuyển công việc lên Tây Nguyên, mình có tiếp xúc với 1 cô bé 9x, mẹ đơn thân của 2 cháu nhỏ. Lúc đầu có cảm tình vì sự thông mình, tri thức và năng lượng toả ra từ em ấy. Cũng có đôi chút xiêu lòng. Nhưng càng tiếp, trò chuyện, nhậu nhẹt thì cảm xúc ấy lại biến thành tình thương giữa con người với con người, điều mà sau này nói chuyện với em ấy cũng đồng ý. Hôm đầu gặp miệng em cười nhưng đôi mắt hiện lên 1 vùng mạn mát buồn, điều này thu hút mình. Chúng mình chơi với nhau cũng gần 2 năm, cũng có 1 số việc xảy ra. Nhưng mình lại không hề có cảm xúc muốn chiếm hữu em ấy cả tình cảm và thân thể. Nói tới đây có thể 1 số anh chị nghĩ mình hơi kì lạ, nhưng đúng là vậy.
Hôm rồi 2 đứa mình có cãi nhau, cũng chỉ là chuyện cảm nhận của 2 anh em, mình thì cảm thấy em ấy vẫn còn vụn vỡ sau khi vừa ly hôn chồng, cô bé lại không đồng ý vì nàng cảm thấy đang vui vẻ, đôi khi khoả lấp bằng men say ( uống nhiều đó, đỉnh điểm là 1 tuần 6 ngày liên tục) và những cuộc tình chớp nhoáng. Mình thấy điều này không ổn nên có nói chuyện với em ấy về điều này.
Kết quả chắc anh chị em có thể đoán ra, tụi mình cãi vã, mà đúng hơn là em ấy khó chịu vì cho rằng mình áp đặt ý kiến lên em ấy. Mà cũng có khi thế thật.
- Anh bớt bao đồng đi.
Nghe xong câu này mình như tỉnh lại hẵn, vốn dĩ chẵng là gì của nhau nên đôi khi điều mình cho là tốt lại không là điều ngươi khác muốn.
Hôm qua cũng là ngày mình rời đi trong mối quan hệ thú vị này, nơi không có tình yêu và ham muốn tình dục. Chỉ có bản thân cảm nhận là tình thương, cũng không biết định nghĩa thế nào.
Trong tâm trí mình vẫn cảm thấy em ấy đang buôn thả và bất ổn. Nhưng mình không đủ sức và điều kiện đồng hành cạnh bên.
Giờ nghĩ lại, hơi tiếc nuối, mình từng nói với em ấy, anh bị thu hút bởi nỗi buồn của em, khi nào em ổn hơn, anh sẽ rời đi. Tiếc là giờ phải rời đi.
Viết những dòng này là 1 cách giải toả cảm xúc cho bản thân mình.
Hy vọng cô bé ấy, may mắn, ít uống lại, 1 người phụ nữ đẹp, duyên dáng.
À, hơi tức tức vì khi say em ấy cứ hỏi anh có yêu em không, mình nói không thì nó lại giận mình. Em không phải gửi của anh.
Sửa lần cuối: