fb68
68 game bài

Mặt trăng sau mưa - 1

Dạ Ảnh

Thành viên mới

Reputation: 15%
Tham gia
18/10/24
Bài viết
72
Cảm xúc
62
Điểm
18
Nơi ở
Thanh Hoá
Tín dụng
42.7
Thành phố lên đèn.

Minh Nguyệt ngồi trong quán cà phê nhỏ, tay khuấy ly matcha đá bằng ống hút tre, đôi mắt mơ màng nhìn ra cửa kính. Ngoài kia là phố xá ồn ã, còn trong lòng cô thì tĩnh lặng như thể thời gian đang quay ngược.

“Chị gì ơi, anh đẹp trai bên bàn số 5 gửi chị món này.”

Cô bé nhân viên phục vụ đặt trước mặt Minh Nguyệt một chiếc bánh mousse socola, phía trên là một tấm thiệp nhỏ viết tay:

“Ngon hơn kẹo mút hồi lớp 1 em trộm từ tay anh đấy.”

Trái tim Minh Nguyệt nhảy một nhịp.

Cô quay đầu lại.

Bàn số 5 – một người đàn ông mặc áo sơ mi đen, tay cầm ly espresso, ánh mắt trầm như đáy biển, nhìn cô không chút biểu cảm.

Lạc Nam.

Cô suýt nữa làm rơi thìa.

Anh xuất hiện, như thể chưa từng biến mất 7 năm trước vào một buổi chiều mưa, khi cha mẹ anh tuyên bố dứt khoát:

“Con không thể yêu một cô gái làm con của thợ sửa xe!”

“Anh vẫn còn nhớ kẹo mút lớp 1 sao?” – cô hỏi, nửa đùa nửa thật, khi họ đã ngồi lại bên nhau.

“Anh còn nhớ em lấy mất kẹo xong khóc lóc bảo anh bắt nạt em.” – giọng anh đều đều, mắt thì không nhìn cô mà nhìn mưa rơi ngoài cửa kính.

Minh Nguyệt cười thành tiếng. Nhưng nụ cười nhanh chóng tắt đi khi anh nói:

“Đừng hiểu lầm. Anh chỉ tình cờ vào đây thôi.”

Cô gật đầu. Môi mím lại. Cảm xúc lại trôi về buổi tối 7 năm trước, khi cô đứng giữa con hẻm vắng, cầm chiếc điện thoại vang lên cuộc gọi cuối cùng từ anh. Giọng anh khi ấy như thể bị xé nát:

“Nguyệt… đừng chờ anh nữa. Đừng đợi một người sẽ không bao giờ được phép quay lại.”
 
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Mặt trăng sau mưa - 2

Lạc Nam giờ là Tổng Giám đốc Lạc Thị – đế chế tài chính lẫy lừng.
Minh Nguyệt là biên tập viên của một nhà xuất bản sách nhỏ, sống bằng chữ nghĩa và những bản thảo thơ mộng.

Thế giới của họ… vẫn không giống nhau.

Nhưng định mệnh trớ trêu – cuốn tiểu thuyết do Minh Nguyệt biên tập đang được chọn để chuyển thể thành phim, và nhà đầu tư chính… là Lạc Thị.

Lần này, không ai trong hai người có thể tránh mặt nhau.

“Cô gái sửa lỗi chính tả của tôi 7 năm trước, giờ có vẻ sửa luôn cả nhịp tim tôi rồi.” – Lạc Nam lẩm bẩm sau một cuộc họp, ánh mắt lạc về phía cô đang chăm chú đọc bản thảo.

Nhưng rồi tiếng điện thoại vang lên.
Giọng mẹ anh lạnh lùng vang qua máy:

“Nếu con còn dính dáng đến con bé ấy… thì hãy quên việc thừa kế đi.”


- Đêm mưa.
Minh Nguyệt đứng trước cửa nhà anh. Áo khoác ướt sũng, mắt đỏ hoe.

“Anh tưởng… mình có thể bảo vệ em bằng cách tránh xa em sao?”

“Anh tưởng em cần một Lạc Nam giàu có? Em chỉ cần người từng lấy áo khoác che đầu em lúc bị té bùn hồi lớp 2 thôi.”

Lạc Nam siết chặt nắm tay.

“Anh sắp mất tất cả.”

Minh Nguyệt nhìn thẳng vào mắt anh, nói nhẹ như gió:

“Vậy thì chúng ta cùng mất.”


- Một năm sau.

Lạc Nam – giờ là CEO của một công ty khởi nghiệp nhỏ.
Minh Nguyệt – vẫn là biên tập viên, giờ kiêm luôn “giám sát ăn uống” của anh.

Họ sống trong một căn hộ thuê nhỏ, tường mỏng đến mức nghe thấy cả tiếng mèo nhà hàng xóm.

Nhưng mỗi sáng, Minh Nguyệt đều tỉnh dậy bên anh, pha cho anh tách cà phê đen.
Và mỗi tối, Lạc Nam lại đọc cho cô nghe một đoạn truyện cô mới biên tập xong, giọng trầm đều, ánh mắt chỉ nhìn mỗi cô.

Đã không còn những bữa tối nhà hàng sang trọng, những chiếc xe hơi đắt tiền, những lời tung hô danh giá.

Chỉ còn hai con người – từng tổn thương, từng chia xa – giờ chầm chậm bước bên nhau.

“Nguyệt,” anh nói khi họ nằm trên ghế sofa cũ, nghe tiếng mưa rơi trên mái tôn,
“Anh không biết định mệnh có thật không. Nhưng nếu có… thì chắc chắn, nó có hình dạng là em.”
 
Viết truyện rất cuốn nha. Mà sao lại up ở mục tâm sự nhỉ?
 
anime sex
cliphot
Back
Top