Hồi cấp 3, tôi từng có... một người vợ!
Thời đi học, cái kiểu vợ chồng mà đám bạn cùng lớp bày trò gọi nhau cho vui, kiểu "vợ chồng son chưa kịp đăng ký hết hôn", chưa đủ tuổi lấy nhau nhưng đã đủ tuổi để chọc quê nhau bằng những câu lấp lửng.
Chính tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi và bạn nữ ngồi chung bàn từ đầu năm lớp 11. Hồi đó tôi là đứa con trai hiền lành điềm tĩnh, chỉ nghĩ đến học, thậm chí ra chơi còn chả dám ra khỏi bàn. Còn bạn ấy thì kiểu con gái thông minh, tươi cười, gọn gàng, không quá xinh nhưng có nụ cười duyên.
Cho đến một ngày, bạn ấy quay sang nói với tôi:
“Chồng ơi, vợ bị cái đứa kia trêu kìa…”
Tôi quay sang, nhướng mày kiểu: “Gì vậy?”
Bạn ấy bật cười:
“Ừa, từ giờ xưng hô vợ chồng cho tình cảm.”
Tôi cũng không rõ hôm đó bạn bị gì… mà cũng không rõ chính tôi bị gì. Chỉ biết lúc ấy tôi khẽ cười, cũng chẳng phản đối. Và từ hôm đó, tôi bắt đầu nghe quen những câu như:
“Chồng ơi lấy cho vợ cái này.”
“Chồng ơi chép giùm vợ bài nha”
“Chồng ơi thằng kia nó trêu vợ”
Tình cảm ngày đó, chẳng gọi tên là yêu. Chỉ là… giúp đỡ nhau học bài, ngồi cạnh nhau nghe nhạc, đi về cùng nhau, đèo nhau cùng đi học. Rồi đêm về nhắn tin hỏi han:
“Chồng học xong chưa?”, “Vợ ngủ ngon nha.”
Ấm áp, đơn giản, trong trẻo và không toan tính. Có khi phải nhắn tin vậy mới ngủ ngon được!
Thế rồi đến cuối năm học lớp 12, thời điểm mà ai cũng chuẩn bị cho kỳ thi đại học quan trọng thì tối hôm ấy bạn nhắn tin với mình:
"Thôi, giờ mình không gọi vợ – chồng nữa nha."
Tôi ngồi nhìn dòng tin ấy khá lâu. Đầu thì chẳng nghĩ ra gì, nhưng trong lòng lại có gì đó buốt nhẹ, rất hụt hẫng nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường và mạnh mẽ, như ai vừa rút mất một cái gì rất thân quen trong một cái đã trở thành thói quen.
Thật sự cảm xúc lúc đó không biết phải diễn tả thế nào và một đống câu hỏi, suy nghĩ được đặt ra. Và cuối cùng mình chỉ biết nhắn “Uhm, mình hãy tập trung học và cùng nhau đỗ đại học nhé!”.
Một lời nhắn đơn giản. Như cách tôi chấp nhận rằng: Có những thứ đến thật nhẹ nhàng, và đôi khi cũng ra đi y như thế.
Các bạn liệu có thắc mắc mình và bạn nữ đó sau này sẽ thế nào, liệu bạn đó có phải là vợ mình không?


Thời đi học, cái kiểu vợ chồng mà đám bạn cùng lớp bày trò gọi nhau cho vui, kiểu "vợ chồng son chưa kịp đăng ký hết hôn", chưa đủ tuổi lấy nhau nhưng đã đủ tuổi để chọc quê nhau bằng những câu lấp lửng.
Chính tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi và bạn nữ ngồi chung bàn từ đầu năm lớp 11. Hồi đó tôi là đứa con trai hiền lành điềm tĩnh, chỉ nghĩ đến học, thậm chí ra chơi còn chả dám ra khỏi bàn. Còn bạn ấy thì kiểu con gái thông minh, tươi cười, gọn gàng, không quá xinh nhưng có nụ cười duyên.
Cho đến một ngày, bạn ấy quay sang nói với tôi:
“Chồng ơi, vợ bị cái đứa kia trêu kìa…”
Tôi quay sang, nhướng mày kiểu: “Gì vậy?”
Bạn ấy bật cười:
“Ừa, từ giờ xưng hô vợ chồng cho tình cảm.”
Tôi cũng không rõ hôm đó bạn bị gì… mà cũng không rõ chính tôi bị gì. Chỉ biết lúc ấy tôi khẽ cười, cũng chẳng phản đối. Và từ hôm đó, tôi bắt đầu nghe quen những câu như:
“Chồng ơi lấy cho vợ cái này.”
“Chồng ơi chép giùm vợ bài nha”
“Chồng ơi thằng kia nó trêu vợ”
Tình cảm ngày đó, chẳng gọi tên là yêu. Chỉ là… giúp đỡ nhau học bài, ngồi cạnh nhau nghe nhạc, đi về cùng nhau, đèo nhau cùng đi học. Rồi đêm về nhắn tin hỏi han:
“Chồng học xong chưa?”, “Vợ ngủ ngon nha.”
Ấm áp, đơn giản, trong trẻo và không toan tính. Có khi phải nhắn tin vậy mới ngủ ngon được!
Thế rồi đến cuối năm học lớp 12, thời điểm mà ai cũng chuẩn bị cho kỳ thi đại học quan trọng thì tối hôm ấy bạn nhắn tin với mình:
"Thôi, giờ mình không gọi vợ – chồng nữa nha."
Tôi ngồi nhìn dòng tin ấy khá lâu. Đầu thì chẳng nghĩ ra gì, nhưng trong lòng lại có gì đó buốt nhẹ, rất hụt hẫng nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường và mạnh mẽ, như ai vừa rút mất một cái gì rất thân quen trong một cái đã trở thành thói quen.
Thật sự cảm xúc lúc đó không biết phải diễn tả thế nào và một đống câu hỏi, suy nghĩ được đặt ra. Và cuối cùng mình chỉ biết nhắn “Uhm, mình hãy tập trung học và cùng nhau đỗ đại học nhé!”.
Một lời nhắn đơn giản. Như cách tôi chấp nhận rằng: Có những thứ đến thật nhẹ nhàng, và đôi khi cũng ra đi y như thế.
Các bạn liệu có thắc mắc mình và bạn nữ đó sau này sẽ thế nào, liệu bạn đó có phải là vợ mình không?


