LỜI MỞ ĐẦU:
Kể ra thì truyện này mình đã viết từ lâu rồi, lúc ấy chỉ khoản 5 chương ngắn, mỗi chương chỉ tầm 10 trang A4 mà thôi. Nhân vật nữ chính mình lấy tên Diễm Quỳnh, họ Lâm, là một gia đình giàu có ở Bạc Liêu. Thời gian dần dần trôi, mình lại có cảm hứng viết về một câu chuyện của gia đình công tử Bạc Liêu. Hình tượng ấy thực ra là về cô Trần Thị Đông, hay thường gọi là cô Sáu Đông là em của Ba Huy, cũng chính là Công Tử Bạc Liêu. Tuy nhiên, mình vẫn thích cái tên Diễm hơn nên quyết định đổi lại tên cho nàng là Trần Trinh Diễm. Biệt danh cũng nghe dữ dội hơn là cô Sáu Bò (vú bự như vú bò) thay cho biệt danh Sáu Đông. Nội dung truyện hoàn toàn là hư cấu, chỉ có lấy cảm hứng từ gia đình của Công Tử Bạc Liêu Trần Trinh Huy thôi.
Truyện cũng được viết dài hơn, kết hợp với cảm hứng từ bộ phim Người Tình (1992) mình từng xem qua nữa. Nhưng cũng không quá dài, chỉ độ trên dưới 100 trang A4 là kết thúc thôi. Giờ mình không còn thích viết truyện quá dài nữa.
Cuối cùng thì vẫn như cũ, mong các bạn góp ý nếu thấy chưa hay, còn lại xin đừng ném đá làm mất hứng viết tiếp mấy truyện khác.
Xin cảm ơn!
Phần 1: Tiểu thư mở mắt.
Mùa hè thật lạ, đôi khi thì mưa như trút nước, lúc thì nắng gắt không gợn một chút mây. Hôm nay là một ngày như thế. Bầu trời cao xanh trong vắt không một bóng mây, ánh nắng chói chang chiếu vàng rực xuống những cánh đồng. Ông mặt trời trên cao như đang tức giận ai đó, muốn đổ hết lửa xuống trần gian. Trinh Diễm trở mình thức giấc khi trời đã về trưa. Dù phòng ngủ của nàng ở trên tầng cao, xung quanh có gió thổi lồng lộng cũng không làm bớt cái nắng nóng của mùa hè, có lẽ cái nóng nực ấy đã đánh thức nàng khiến nàng không sao ngủ được mặc dù hãy còn mệt mõi sau một chuyến xe dài từ Sài Gòn về quê nhà.
Rời khỏi phòng, Trinh Diễm thẩn thơ đi dạo một vòng quanh ngôi biệt thự to lớn của gia đình mình. Nàng là người con thứ năm của gia đình Trần Trinh giàu có bậc nhất ở Bạc Liêu nên cuộc sống chẳng thiếu thốn gì cả. Ngay từ nhỏ, Trinh Diễm được gia đình cho học chữ. Lớn lên một chút nàng còn được cho lên tận Sài Gòn để học ở một trường dòng vốn chỉ dành cho các gia đình người Pháp, hoặc với con cái của những gia đình phú hộ như gia đình của nàng. Dù là đi học xa gia đình nhưng Trinh Diễm vẫn được cung phụng đầy đủ. Mỗi năm đến hè, nàng lại được rước về quê nhà để nghĩ ngơi thoải mái. Cuộc sống thoải mái trong một gia đình giàu có như thế quả là mơ ước của không biết bao nhiêu đứa con gái ở xứ Nam Kì này, tuy vậy đối với Trinh Diễm, nàng thấy vẫn cho là chưa đầy đủ, luôn cảm giác thiếu thốn một thứ gì đó.
Mặt trời lúc này đã đứng bóng, cả gian căn nhà lớn lúc này dường như không có ai cả làm cho không khí xung quanh thật im ắng, đến nỗi Trinh Diễm có thể nghe được mỗi bước chân đi của mình. Ở cùng với gia đình trong một ngôi nhà lớn, chung với biết bao người mà sao Trinh Diễm vẫn thấy cô đơn, không có ai để trò chuyện cả. Nàng tặc lưỡi tiếc nuối nhớ đến những cô bạn thân của mình ở trường dòng, giờ này nếu Trinh Diễm còn đi học thì nàng đã mãi luyên thuyên đủ chuyện trên trời dưới đất với mấy nhỏ bạn của mình rồi.
Đang vừa đi dạo thong dong vừa nghĩ ngợi linh tinh, Trinh Diễm lần lần đi hết cái cầu thang lớn để xuống dưới nhà. Bấy giờ, Trinh Diễm mới bắt gặp được một bóng người, đó là thằng Tám. Mặc dù trong nhà nhiều kẻ ăn người ở, lắm khi Diễm chẳng nhớ nổi tên, nhưng thằng Tám này thì nàng biết rõ lắm. Nó cũng trạc tuổi của nàng thôi, hoặc giả là lớn hơn nàng một hai tuổi gì đó nàng cũng không rõ nữa. Nàng gặp nó lần đầu lúc đó khi nàng vừa tròn 10 tuổi, cỡ 5 năm về trước. Lúc ấy cha mẹ nàng có công việc, cũng sẵn đưa nàng đi dạo chơi thăm thú điền địa của gia đình. Trinh Diễm thơ thẩn đi dạo một mình bên bờ sông vắng không may bị ngã trượt chân. Chỗ ấy nhằm ngay lúc vắng người, nàng không biết bơi, phải hô hoán một lúc mà không ai nghe thấy. May sao ngay lúc ấy có người nhảy ùm xuống nước rồi cứu nàng lên, người ấy không ai khác hơn chính là thằng Tám. Cha mẹ của Trinh Diễm biết ơn nên thuận lòng cho thằng Tám về nhà làm kẻ ăn người ở trong nhà, việc ấy đối với gia đình thằng Tám là một phước may lớn lắm.
Vì là có công cứu ‘cô chủ’ nên khi được về làm người ở, thằng Tám chẳng phải làm việc gì quá nặng nhọc, việc của nó luôn nhẹ nhàng hơn mấy thằng người ở khác. Lúc Trinh Diễm nhìn thấy thằng Tám là lúc nó đang hì hục lau nhà, đó là một trong những nhiệm vụ của nó trong gia đình. Tuy công việc không phải nặng nề nhưng thằng Tám luôn tỏ ra làm hết tâm sức, lúc nào nó cũng siêng năng chăm chỉ với công việc chứ không phải chỉ làm cho có mà thôi. Trinh Diễm nhìn thấy thằng Tám, nàng cũng toan gọi nó nhưng thấy nó làm việc hăng say quá nàng cũng không nỡ làm phiền nó, chỉ lặng lẽ đứng từ trên cầu thang ngắm nó thôi.
Trinh Diễm hay gọi nó là ‘thằng’ chỉ vì thói quen của một tiểu thư con nhà giàu đó thôi chứ như đã nói ban nãy, thằng Tám cũng trạc cỡ tuổi của cô, không chừng còn lớn tuổi hơn cả nàng nữa ấy chứ. Trinh Diễm cũng lịch sự hay hỏi hang thằng Tám mấy lần nhưng nhưng ngặt nỗi thằng Tám là người nhà quê ít học nên đối đáp của nó cũng cù lần lắm, chẳng bao giờ nói gì mà nàng nghe lọt tai hết, lần lần như thế nên mấy năm trở lại đây nàng cũng ít khi hỏi thăm nó. Bữa nay, Trinh Diễm thấy thằng Tám đang ở trần, khoe cái thân trên trùng trục của nó, bên dưới nó chỉ mặc mỗi cái quần đùi rộng phùng phình. Thằng Tám đang lom khom, mông nhỏm cao để lau nhà, phần mông của nó hướng về phía cầu thang nên chẳng hiểu sao ‘cái gì đó’ lủng lẳng của nó chẳng may đập thẳng vào mắt của Trinh Diễm.
Là con gái mới lớn, lại là một tiểu thư nhà giàu, thoáng nhìn thấy ‘thứ đó’ của thằng Tám là nàng đỏ mặt quay đi chẳng dám nhìn tiếp nữa. Lạ thay, dù cho đã quay đi nhắm mắt lại rồi, không hiểu sau tim của Diễm lại đập loạn xà ngầu, hai má nàng chợt hồng lên. Diễm biết là cái thứ đó của thằng Tám, nàng không nên nhìn nữa, nhưng chẳng hiểu sao động lực nào đó cứ thôi thúc nàng mãi, khiến nàng lại quay mặt trở lại, nhìn thẳng về phía ống quần của thằng Tám thêm lần nữa. Thông qua cái ống quần rộng rãi đó, Diễm nhìn thấy dương vật của thằng Tám cứ lủng lẳng theo từng chuyển động của nó.
Trinh Diễm cảm giác thấy máu chảy rần rần trên mặt mình. Lạ thay, hôm nay nàng ngắm thằng Tám không còn có một chút xa cách nào hết cả, không còn cảm thấy nó nghèo hèn hay dơ dáy gì hết mà trái lại, Trinh Diễm nhìn thân hình trần của nó lại có cái gì đó thật hấp dẫn. Trinh Diễm thấy người thằng Tám đen bóng, những bắp thịt của nó săn chắc quấn lấy trông cứ như một bức tượng đồng. Thứ mà nàng chú ý nhất ở thằng Tám, dĩ nhiên là cái dương vật của nó. Cái của nợ đó của thằng Tám, mới nhìn là nàng đã thấy nó ghê ghê làm sao ấy. Trinh Diễm thật khó mà diễn tả vì đây là lần đầu tiên nàng tậm mắt mục sở thị cái dương vật của đàn ông khác giới. Trinh Diễm thực tình đã từng nghe bạn của mình kể rồi, nàng cũng từng hình dung ra nó sẽ trông ra làm sao khi nàng ngắm con cu của mấy đứa con nít nhưng quả thực nó khác xa với những gì mà nàng đã tưởng tượng. Từ góc độ của Trinh Diễm, nàng thấy chỗ dương vật của thằng Tám, hai hòn giái chảy xệ, gốc dương vật thì loăn xoăn mấy cọng lông, cái đầu dương vật thì chúc xuống đất treo lủng lẳng. Dẫu biết là hơi bất lịch sự nhưng hai mắt Trinh Diễm cứ mãi nhìn xoáy vào quần thằng Tám không thôi. Nàng mãi chăm chú đến mức không nhận ra thằng Tám đã quay đầu lại rồi nhà thấy nàng. Gặp Trinh Diễm, thằng Tám vội chào ngay:
- Dạ! Chào cô Sáu! Dạ! Cô Sáu mới ngủ dậy ạ?
Trinh Diễm nghe thằng Tám chào thì mới kịp hoàn hồn. Nàng ấp úng đáp lời nó:
- À… ưm… đúng rồi…!
Thằng Tám chào rồi hỏi nàng câu đó xong thì đứng ngây đấy chẳng biết nói gì nữa. Trước giờ giữa nàng và nó thực sự cũng ít khi nào nói với nhau được dài hơn. Trinh Diễm cố gắng nói:
- Anh… anh Tám đang lau nhà à?
Trinh Diễm nhìn thấy hai mắt thằng Tám sáng rỡ. Nàng thấy nó cười tươi lắm. Lúc ấy nàng mới hay mình vừa lỡ lời. Bởi lẽ trước giờ Trinh Diễm nói chuyện với nó toàn nói trỏng thôi, không bao giờ xưng hô ngôi thứ với nó chứ huống chi bữa nay lại gọi nó bằng một tiếng ‘anh’ nhẹ nhàng như thế. Mặc dù sướng, nhưng thằng Tám cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, nó gãi gãi đầu rồi cười đáp lời nàng:
- Dạ… bữa nay trời nóng quá… tui lau sạch nhà… cho mát ạ!
Trinh Diễm nghe vậy cũng nói vu vơ, rồi từ từ bước xuống cầu thang:
- Ừm… bữa nay trời hầm quá… tui… tui ở trên lầu cũng không có miếng gió nữa!
Trinh Diễm bước xuống, thấy thằng Tám cứ ngó mình trân trần. Hai tay nó cầm cái đùi giẻ tự dưng lại che che ngay chỗ đũng quần của mình. Thấy lạ, Trinh Diễm bèn hỏi:
- Chuyện… chuyện gì vậy anh Tám?
Nghe Diễm hỏi, thằng Tám khẽ giựt mình, nó lại ấp úng hồi lâu, mới nói:
- Ơ… dạ không… không có gì… tui… tui tính nói… trời nóng… cô Sáu… có muốn tắm một chút cho mát không?
Trinh Diễm gật gù, khen rồi nói:
- Ừm… đó cũng là ý hay!
Thằng Tám lại nhanh nhẩu, nói:
- Dạ được! Vậy, để tui ra nhà sau đổ nước vào lu cho cô. Cô Sáu theo tui nghen.
Thằng Tám nói xong thì quay đi không cho Trinh Diễm cơ hội nhìn ngắm thân trước của nó nữa. Nàng cũng nghe lời nó mà chậm rãi bước đi sau lưng thằng Tám đi ra phía nhà sau. Nàng tiến theo nó sát gót, chỉ có thể ngắm tấm lưng trần của nó mà thôi. Đến chỗ buồng tắm, Trinh Diễm lại đứng lặng một góc cho thằng Tám làm việc.
Nàng và thằng Tám lúc này đang cùng ở trong buồng tắm. Cái buồng tắm dù rộng rãi nhưng ở xung quanh là bốn bức vách có phần ngột ngạt hơn không khí bên ngoài. Nơi đây, mùi mồ hôi của thằng Tám lởn vởn không thoát đi đâu được, Trinh Diễm đứng đấy hít lấy hít để cái mùi nồng nực ấy của nó vào mũi mà không thấy khó chịu chút nàng. Nàng trước giờ luôn quen ngửi mùi nước hoa Pháp thơm nồng nực, nếu như là lúc trước chắc cái mùi này đã làm cho nàng thấy mắc ói luôn ấy chứ, chẳng hiểu sao lúc này Trinh Diễm lại nghe thấy cái mùi của thằng Tám phát ra thực hấp dẫn bội phần. Từ sau tấm lưng của nó, Trinh Diễm nhìn rõ ràng hai bên nách, chỗ lông nách của nó còn thấy rõ từng giọt mồ hôi rịn ra. Bất giác Trinh Diễm đưa lưỡi tự liếm môi mình. Nàng không hiểu sao lại muốn nếm thử những giọt mồ hôi ấy của thằng Tám quá đi mất. Lúc Trinh Diễm đang suy nghĩ vẩn vơ lại bị tiếng nói của của thằng Tám làm cắt ngang dòng suy nghĩ của mình:
- Dạ! Tui đổ đầy lu rồi! Cô Sáu cứ tắm thoải mái nha. Tui ra ngoài! cô cẩn thận nha!
Trinh Diễm e lệ, chỉ khẽ gật đầu rồi ‘Ừ’ nhẹ một tiếng. Thằng Tám cúi đầu rồi bước đi ra, không quên đóng cửa lại. Khi thằng Tám đóng chặt cánh cửa phòng tắm rồi, để lại một mình nàng ở giữa gian phòng. Trinh Diễm thở dài cảm giác thấy có gì đó luyến tiếc lắm.
Ở cái tuổi 15, vốn dĩ Trinh Diễm hay còn là một cô gái ngây thơ, vẫn còn mù mờ về chuyện tình dục này lắm. Tuy nhiên lúc học ở trường dòng, nàng lại vô tình quen rồi làm bạn với một cô bạn cùng tuổi người Pháp là Margarite. Cha mẹ của Margarite đều là người Pháp, cả hai rời bỏ quên hương sang Đông Dương định cư sau khi lấy nhau. Mặc dù là người Pháp nhưng gia cảnh của Margarite khá bình thường. Cha của nàng bỏ đi khi Margarite khoản 7 tuổi, nàng và Trinh Diễm rất thân với nhau vì giường ngủ của cả hai ở sát cạnh nhau trong kí túc xá nữ ở trường.
Hai người rất hay thường sang giường của nhau nằm rồi huyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Trinh Diễm rất tò mò khi Margarite kể cho nàng nghe về người tình của nàng ấy, một người đàn ông gốc Hoa mà Margarite đã quen trên chuyến phà đi từ Sa Đéc về Sài Gòn nhập học. Margarite đã quen người đàn ông ấy, mỗi cuối tuần nàng ta còn hay đi cùng ông ta về khi nhà của mình… cả hai đã làm tình cuồng nhiệt với nhau rất nhiều lần. Những chuyện tình ái nóng bỏng ấy, Margarite đều kể lại cho Trinh Diễm nghe là bản thân nàng càng lúc càng tò mò hơn về mấy chuyện trai gái đó.
Không giống như Margarite, Trinh Diễm hãy còn là con gái. Trong một lần nghịch ngợm, cô bạn của Trinh Diễm còn từng đề nghị để cho Trinh Diễm thử làm tình với người bạn tình của mình, để cho người đàn ông kia phá trinh của Trinh Diễm xem sao. Khi nghe bạn rủ rê như thế, Trinh Diễm dĩ nhiên là phản đối rất dữ dội. Hai người cũng vì chuyện ấy mà giận nhau hết mấy ngày, đến khi chia tay ai về nhà nấy cho kỳ nghĩ hè mà vẫn còn chưa hết giận nhau nữa. Bây giờ, tự dưng ngẫm lại, Trinh Diễm thấy mình thật là dại dột nông nổi quá.
Nàng lại thở dài một lần nữa khi bất chợt nhớ lại về người bạn của mình. Sau đấy, Trinh Diễm mới bắt đầu tự cởi quần áo ra. Nàng cởi ra rồi treo quần áo của mình trên vách tường, mãi đến khi không còn gì trên người, nàng mới tiến đến cái gương treo ngay giữa nhà tắm. Tò mò, nàng tự ngắm kĩ thân hình trần truồng của mình trong gương. Ngắm kỹ, so với làm da ngăm ngăm đen của các thành viên khác trong gia đình, Trinh Diễm kể ra cũng trắng trẻo lắm. Nàng đang ở tuổi dậy thì, những đường cong của cơ thể bắt đầu rõ ràng hơn rồi.
Trinh Diễm ngẫm nghĩ một lúc rồi lần lần đưa tay nâng đôi nhũ hoa lên bóp nhè nhẹ, lấy mấy ngón tay se se đầu vú. Động tác này làm nàng rạo rực ghê gớm. Trinh Diễm từng thấy con nhỏ Margarite làm như vậy mấy lần rồi, mỗi lần nhỏ bạn làm vậy nàng đều cười ngất, nhưng Trinh Diễm thật không ngờ cảm giác lại khoan khoái đến thế. Lim dim hai mắt Trinh Diễm lại lần tay xuống bóp cái mu lồn với mơ lông lún phún của mình. Mặt nàng đỏ bừng lên, máu chảy rần rần khắp mặt. Trinh Diễm thấy trời đất như quay cuồng khi tiếp tục cho một ngón tay vào giữa hai khe thịt mum múp. Ngọ nguyậy mấy ngón tay trong đó nhanh hơn rồi bất chợt nàng ứ lên một tiếng. Trinh Diễm rít tay mình ra, nàng nhìn lại thì thấy ngón tay mình ướt sũng, thứ nước gì đó sền sệt có mùi hơi hôi nhưng cũng quá lạ lẫm. Cái chuyện này, Trinh Diễm nhớ ra đó gọi là ‘thủ dâm’, không ai khác cũng là do nàng thấy Margarite hay làm vậy mỗi khi cô bạn mình nhớ nhung anh chàng người tình. Trinh Diễm tặc lưỡi lấy làm thích thú lắm. Thấy khoan khoái phần nàng, nàng quay lại lấy gáo nước rồi bắt đầu xối nước tắm. Trinh Diễm định bụng sau khi tắm xong thì sẽ chạy lên phòng để thủ dâm tiếp cho đã.
Nước xối ào ào không làm cho Trinh Diễm mát hơn mà lại nóng thêm, đặc biệt là bên dưới hạ bộ của nàng thì lại ngứa ngáy khó chịu như kiến bò. Trinh Diễm xối nước ào ào vào đó rồi lấy tay kì cọ thì lại càng ngứa thêm. Thôi! Diễm biết rồi, đây là di chứng của cơn nứng lúc nãy khi nhìn thấy dương vật thằng Tám đây mà. Từ nãy đến giờ hình ảnh dương vật thằng Tám cứ lờn vờn trong óc Diễm chẳng chịu đi ra. Nàng ngồi bẹp xuống nhà tắm, quăng gáo nước qua một bên để lại tiếp tục thủ dâm ngay cho hạ hỏa. Phút chốc, Diễm lại lên tiên.
Đang trong cơn nứng lồn kinh khủng, Trinh Diễm chợt nghe mấy tiếng soạt. Nàng lim dim mở mắt nhìn lại thì thấy cánh cửa nhà tắm đã mở toan tự bao giờ, và rồi không ai khác hơn, thằng Tám, chính thằng Tám đã xông thẳng vào nhà tắm. Chẳng để Diễm kịp nói một câu nào thằng Tám bất thần nhào lại ôm chầm lấy nàng, rồi nhanh chóng đè ngữa Diễm ra ngay trên sàn nhà tắm lạnh ngắt. Thằng Tám lấy tay bóp mạnh cặp vú tròn đều của Diễm. Nàng vội kêu lên:
- Anh làm gì vậy?
Trinh Diễm cũng vung tay chống cự. Song, thằng Tám đã nhanh chóng lấy tay bịt miệng Diễm lại chẳng cho nàng nói thêm được gì. Bàn tay nó như cái kìm sắt, nó bóp miệng của Diễm mạnh lắm làm nàng chỉ còn ú ớ được mấy tiếng nhỏ xíu. Thằng Tám lúc này không còn vẻ hiền hậu cù lần nữa, nó hoang dại như một con chó sói đói mồi. Thằng Tám đưa miệng mình hôn hít khắp cổ rồi lần xuống hai bên vú Diễm nút chùng chục như muốn liếm sạch cái mùi trinh nguyên của nàng. Nó làm nàng đau thốn nhưng chỉ biết chống cự yếu ớt.
Lần lựa, không hiểu sao sự chống cự của Diễm yếu dần đi. Cái mùi mồ hôi của thằng Tám từ đâu lại xộc vào mũi của Trinh Diễm. Nàng không còn hiểu nổi mình nữa, cái mùi mồ hôi của thằng Tám như là một chất gây nghiện vậy, hoặc giả như là một mùi hương kích dục. Trinh Diễm chớ hề thấy tởm lợm, nàng thậm chí còn mở rộng cánh mũi để hít hà lấy cái mùi ấy khi thằng Tám đang hì hục trên cơ thể nàng. Lúc ấy, hai tay Trinh Diễm không còn màng đến chuyện chống cự, hay đẩy thằng Tám ra nữa mà còn vòng ra sau lưng ve vuốt tấm lưng đầy đất, dơ dáy, với những giọt mồ hôi vẫn đang chảy.
Thằng Tám như điên dại, giờ đây nó chẳng thèm bịt miệng Diễm, dù sao đi nữa tiếng kêu của nàng cũng đã yếu dần, giờ chỉ còn những tiếng ú ớ nhỏ thôi. Thằng Tám ngẩn đầu lên nhìn vào Diễm. Nàng thoáng giựt mình vì đôi mắt của nó lúc này dại đi, không còn cái vẻ hiền lành như nàng thường thấy nữa. Nguyên thân trên của thằng Tám đang đè lên cơ thể trần truồng ướt đẫm của Diễm, lúc này, nàng thấy nó thực sự to lớn, thực sự là mạnh mẽ lắm. Thằng Tám đè cứng thân hình của Diễm ở dưới sàn nước, lúc nàng còn đang mơ màng nhìn nó thì một tay nó đã banh một bên đùi của nàng ra làm cho phần dưới người của nó lọt vào giữa háng của nàng. Trong mơ hồ, Diễm cảm thấy được thứ gì đó của thằng Tám đang cạ vào háng nàng. Nàng thấy nó cứng và nóng hổi lắm, nếu như Diễm đoán không lầm thì cái thứ đó đang nằm trong quần của nó. Diễm chỉ còn kịp nghển đầu lên khi thằng Tám hơi rụt thân dưới của nó lại, rồi nhanh như cắt, nó vén một bên ống quần đùi rộng thùng thình của mình lên. Diễm thấy dương vật của dương vật của nó lòi ra, đen nhẻm, dài ngoằng và cong lên. Diễm chỉ kịp ngắm nghía dương vật thằng Tám trong giây khắc thôi vì ngay lập tức nó đã dùng bàn tay còn lại của mình banh hai mép lồn nàng ra rồi nhét dương vật nó vào đó. Thằng Tám đẩy mạnh tới một cái bất thần.
"Sựtttttttt", dương vật của nó đâm mạnh vào giữa háng Diễm làm nàng hết sức bất ngờ chẳng kịp làm gì nữa. Nàng chỉ còn kịp bấu chặt mấy ngón tay vào lưng thằng Tám mãi đến khi nó đâm dương vật vào lút cán. Ngay lập tức, một cảm giác đau buốt như banh da xẻ thịt chạy suốt dọc theo sống lưng Diễm, mọi sớ thịt trên người nàng như muốn tan ra. Thằng Tám làm nàng đau đến như ngạt thở. Nàng há hốc miệng, dường như nó lại sợ nàng la lên nên nó đã đưa bàn tay lên lần nữa, bịt chặt lấy miệng nàng. Trinh Diễm bấy giờ chỉ còn biết gồng cứng người chịu đựng. Nàng ôm cứng lấy thằng Tám, ngón tay nàng bấu chặt vào lưng nó. Thằng Tấm đâm nàng mạnh bấy nhiêu thì nàng bấu chặt vào lưng nó bấy nhiêu.
Chẳng hiểu sao, lúc ấy hai khoé mắt của Diễm nước mắt lại nhiễu ra. Thằng Tám đâm mạnh dương vật của nó vào xong thì lại rút ra, xong nó lại đâm vào. Hình như nó đã bắt đầu nắc một cách hung bạo. Mỗi lần dương vật nó đâm vào, Diễm thấy đau rát như là bị dao đâm vậy. Từng cú thúc của nó làm cả người Diễm run lên, lai vú nàng xê dịch lên xuống theo từng cú thúc ấy. May sao, nỗi đau ấy nhanh chóng qua đi cũng nhờ vào ban nãy trước khi thằng Tám xông vào, Diễm đã đang thủ dâm rồi. Nước nhờn của nàng đã rĩ rã làm ướt nhờn hai mép âm hộ, nhờ vậy mà nó có thể đâm dương vật vào cái một không chút trở ngại nào.
Thằng Tám càng nhấp, Diễm lại càng thấy bớt đau hơn. Nước nhờn của nàng càng bôi trơn hơn khiến nó nhấp càng dễ hơn vào những lúc sau. Phải nói, Diễm thực sự không la lối gì nữa. Nàng đang thở ra, đang rên rĩ thì đúng hơn. Thằng Tám thấy thế lại buông tay ra khỏi miệng nàng. Nó thay vào đó lại dùng hai tay bóp bóp hai vú đang xê dịch lên xuống của nàng, hông nó ra vào nhịp nhàng, trơn tru. Thoáng chốc, thằng Tám làm cho Diễm thấy dễ chịu, thích thú vô cùng. Vô tình, nàng không còn cào cấu vào vai nó nữa, thay vào đó Diễm chỉ ôm thằng Tám thật chặt khi bên dưới hông nó thúc những cú mạnh mẽ vào háng nàng. Thằng Tám thôi không bóp vú Diễm nữa, thay vào đó nó cũng vòng ra sau ôm lấy lưng nàng, tấm ngực nở nag của nó áp và hai vú của Diễm, chỉ còn mỗi phần hông của nó là còn nhấc lên hạ xuống liên tục để dương vật của nó chọc ra chọc vào lồn Diễm. Thằng Tám thúc những cú mạnh mẽ, Diễm cảm giác như người ta đang phi ngựa nước đại vậy. Những tiếng ‘phạch phạch’ do phần bụng của nó dập vào bụng của Diễm cứ như vậy mà phát ra liên hồi.
Diễm thấy sung sướng vô cùng. Hai bàn tay nàng siết chặt lấy thân hình thằng Tám, phần hông của nàng cũng co thắt, nàng ưỡn phần hạ bộ mình lên như muốn níu chặt lấy dương vật của thằng Tám không cho rời ra. Trinh Diễm há hốc miệng, mặt đỏ lựng, buột ra những tiếng kêu mà trước giờ mình chưa từng phát ra. Thằng Tám mồ hôi đầm đìa đang trong cơn hưng phấn tột độ. Trinh Diễm không hề hay biết nó đang dốc hết sức lực của mình để dập phần hạ bộ vào người nàng những cú mạnh mẽ. Rồi sau một cú dập mạnh mẽ, người thằng Tám gồng cứng, hai tay nó ôm chặt lấy tấm lưng trắng trẻo của Diễm, ghì chặt phần háng của nó vào háng của Diễm để dương vật nó ngập sâu trong người nàng.
Trinh Diễm lại sững người khi thằng Tám phóng những dòng tinh nóng hổi, bắn liên tiếp vào sâu trong tử cung của nàng. Sự việc xảy ra thật bất ngờ, bản thân Trinh Diễm cũng chưa hề biết tới trước đây. Hai tay nàng vẫn bấu vào lưng thằng Tám, ôm chặt lấy nó mãi đến khi nó phóng tinh xong rồi, khắp người nó co giật mà Diễm vẫn không buông tay ra. Bấy giờ, sau mấy đợt phóng tinh, thằng Tám hình như đã kịp thỏa mãn rồi. Diễm bất chợt bắt gặp ánh mắt của nó. Không còn là ánh mắt hoang dại như nãy giờ nữa. Ánh mắt của thằng Tám ngơ ngác, có phần sợ sợ sệt. Nó vùng vằng để thoát khỏi vòng tay của Diễm. Nó đẩy nàng ra làm cho phần dương vật bên dưới của nó rút ra cái phụt. Diễm cảm giác thấy đầu dương vật của nó hãy còn dính dấp gì đó. Khi nó rút ra, phần đầy còn vây một sợi dịch dài chạy một đoạn trên mu lồn của Diễm.
Thằng Tám nhỏm dậy rồi, Diễm cũng lồm cồm bò dậy khỏi sàn nước. Ngồi dậy với tư thế hai đùi vẫn dạng ra, Trinh Diễm bất giác cúi xuống nhìn chỗ bụng dưới của mình. Sau giây khắc lúc nàng ngồi dậy, Diễm thấy giữa hai mép thịt chỗ đó của mình từ từ đùn ra một thứ nước trắng đục, dính nhớp nháp, lẫn trong thứ nước ấy là mấy sợi màu đỏ hồng hồng. Diễm lấy tay sờ sờ vào đấy, không cần nói nàng cũng thừa biết đó là tinh dịch của thằng Tám đang lẫn vào máu của mình, đó là máu khi người con gái bị mất trinh. Diễm ngẩn mặt nhìn thằng Tám bằng đôi mắt rưng rưng, những giọt nước mắt của nàng cũng chực ứa ra như định khóc. Như một thông lệ từ xưa đến nay khi con gái bị cướp trinh, Diễm đưa tay giáng mạnh một bạt tai vào ngay má của thằng Tám rồi nàng mắng.
- Đồ khốn nạn!!!!
Thằng Tám hãy còn đang ngơ ngác. Sau khi Diễm vừa tát nó xong, nó ôm mặt, bàn tay nó cũng vung lên như định làm lại điều ấy với nàng. Nhưng thằng Tám lại sực nhớ ra gì đó, Diễm hơi sợ vội thu mình lại thì ngay lúc ấy hai tay thằng Tám chắp lại. Diễm thấy nó tự dưng quỳ lên, chắp tay xuống, miệng nó líu xíu:
- Cô Sáu tha tội! Cô Sáu tha tội cho tui!
Nhìn thấy thằng Tám quỳ lên vái lạy, tự dưng Diễm không còn thấy sợ nữa. Nàng cảm thấy an tâm hơn liền hỏi tiếp nó:
- Anh… anh có biết mình vừa làm gì không hả?
Mặc dù Diễm mắng thằng Tám, nhưng nàng dùng chất giọng rất thấp, nàng chỉ hơi gằng giọng lại thôi chứ không la làng la xóm gì, trong khi thằng Tám thì cứ oang oang lên:
- Xin cô tha cho tui… ông chủ mà biết là giết tui chết mất… tui chết mất!
Giọng của thằng Tám lại làm Diễm thấy hoảng hốt, nàng ngước mắt nhìn lại thì thấy lúc này cửa phòng tắm vẫn đang mở toang, nó vẫn mở từ nãy giờ khi thằng Tám xông vào và cưỡng bức nàng. Thấy vậy, Diễm vội nói với thằng Tám:
- Anh… anh đừng có la nữa… bộ… bộ anh muốn cả làng cả xóm biết hay sao vậy?
Lời của Diễm như nhắc nhở thằng Tám, nó nghe thấy vậy thì liền đưa tay tự bịt miệng mình lại. Ánh mắt nó ngơ ngác làm Diễm cũng thấy buồn cười. Nàng hơi ngượng vội quay mặt đi, nàng nói với nó bằng một giọng gần như lạc đi:
- Anh đứng lên đi! Đóng cửa lại rồi hẵng nói!
Thằng Tám lại nghền đầu lên… nó quay lại nhìn cánh cửa rồi lại nhìn Diễm như không tin những gì mà nó vừa nghe thấy khiến Diễm phải gắt với nó:
- Mau lên đi!
Diễm vừa gằn một cái thì thằng Tám cuống cuồng, bấy giờ nó mới chịu đứng lên. Nó quay ra vội đóng cánh cửa phòng tắm lại. Diễm bấy giờ mới lấy tay che ngực thở phào một cái. Diễm lại nói với nó bằng một giọng yếu ớt:
- Anh khoá cửa lại… cẩn thận nghen!
Thằng Tám không quay lại nhìn cô nhưng nó lễ phép ‘Dạ!’ một tiếng rồi mới khoá cửa lại. Diễm bấy giờ mới hay, ban nãy khi thằng Tám đi ra, thay vì cô phải đóng cửa nhà tắm lại thì cô lại thẩn thờ ra quay ra thủ dâm, chắc bởi vậy thằng Tám mới có cơ hội nhảy vô làm cái chuyện tày đình này. Thằng Tám đóng cửa xong thì mới nhìn Diễm. Nó đứng xớ rớ trong khi Diễm hãy còn ngồi bệt trên đất với hai đùi dạng rộng. Thấy vậy, Diễm đưa tay nói với nói:
- Còn đứng đó làm gì? Mau đỡ tui dậy coi!
Thằng Tám lại ‘Dạ!’ một tiếng nữa. Nó tiến lại gần Diễm nhưng hơi chậm chứ không còn nhanh nhẹn như cái hồi nãy khi nó đẩy cửa xông vào. Nó cúi xuống đưa tay ra có Diễm níu lấy. Diễm bất giác nắm bàn tay nó. Nàng thấy bàn tay nó run run, nóng hổi. Bàn tay Diễm nắm lấy, níu chặt lấy nó. Thằng Tám chỉ kéo một cái nhẹ là Diễm đứng dậy ngay. Hai chân cô run run làm cho cả thân mình trần truồng của cô lại lọt thỏm vào vòng tay nó. Thằng Tám hứng lấy thân hình của nàng nhưng nó không ôm mà cứ dang tay thôi, mặc cho Diễm tự níu lấy một cách vất vả. Diễm đứng lên càng làm cho chỗ tinh dịch của thằng Tám ban nãy bắn vào trong người cô bị trào ra, rơi một cái phẹt xuống sàn nhà. Thằng Tám xớ rớ một hồi thì Diễm mới hoàn hồn lại được. Mặc dù Diễm đang trần truồng trước mặt nó nhưng nàng dường như không có ý định che chắn gì nữa. Nàng vô tư nói chuyện với nó. Diễm hỏi:
- Bữa nay anh ăn gan trời hay sao vậy?
Thằng Tám nghe hỏi thì vội giãi bày:
- Cô Sáu tha cho tui… tui… tui không cố ý đâu!
Nó vừa nói mà mặt nó cứ cúi gầm, may sao lúc ấy Diễm hơi cười cười mà nó không thấy. Nàng cố giữ bình tĩnh, nói chuyện với thằng Tám:
- Nói tui nghe coi… tự dưng sao anh lại làm vậy… hả?
Thằng Tám kể lể trong tiếng nức nở, mấy lúc Diễm phải biểu nó nói nhỏ thôi, sợ rằng ở bên ngoài nhà tắm có người đi qua người ta sẽ nghe thấy:
- Tui… tui xin lỗi… tui không cố ý… lúc nãy… tui ở ngoài nhà tắm.. tại tò mò… tui thấy không có ai… nên tui mới dòm lén cô Sáu tắm… tui… tui chỉ tính dòm thôi… nhưng tui thấy cô Sáu thủ dâm… tui chịu không nỗi nữa… tui…
Diễm nghe vậy hai má hồng lên, nàng mắng:
- Tui… tui thủ dâm hồi nào?
Thằng Tám lại giựt mình, nó tự vả miệng mình một cái, lại thưa:
- Tui… tui… tui lỡ lời… tui lỡ lời… cô…
Diễm thấy nó chắc định tự tát mình nữa, cô lại nói:
- Thôi đi… nói sao đi nữa… anh… anh cũng lỡ làm rồi… giờ mà tui bắt tội anh… thì có ích gì!
Thằng Tám hai mắt sáng rỡ, nó vội ngẩn lên nhìn Diễm. Nó sấn tới nắm tay cô, nói:
- Vậy hả cô? Vậy là cô Sáu tha cho tui hả…
Thằng Tám nói giữa chừng, nó mới như nhận ra nãy giờ nó vẫn đang ngắm nhìn Diễm trần truồng. Nó làm bộ mắc cỡ quay đi không dám nhìn Diễm nữa. Diễm ấm úng, lại nói:
- Tui… tui nói tha anh hồi nào? Tội… tội anh lớn lắm… anh biết không?
Thằng Tám đứng sững, gãi đầu, mặc quay đi không dám nhìn Diễm, nói nói:
- Vậy rốt cục… cô Sáu muốn sao?
Diễm mắng nó ngay lập tức:
- Muốn sao là muốn sao? Anh… anh dám ăn nói với tui vậy hả?
Thằng Tám bị lạ, lại vội khúm núm, nói:
- Tui… tui lại lỡ lời… cô Sáu…
Diễm liền xua tay:
- Thôi… anh bớt nói lại dùm cái đi… tui nhức đầu lắm!
Thằng Tám chỉ biết cúi mặt, nó bỏ một tiếng “Dạ!’ nữa.
Thấy nó cứ đứng chình ình như vậy, Diễm liền nói:
- Anh… anh mau quay qua đây… tui biểu!
Thằng Tám nghe lời Diễm, nó liền quay lại nhưng mặt của nó vẫn tỏ ra ngại ngùng khi nhìn cái dáng trần truồng của nàng. Diễm lại mắng:
- Giờ này còn bày đặt hả? Hồi nãy lúc hiếp tui… sao không thấy anh ngại như vậy?
Thằng Tám nghe Diễm mắng thì cứ hỏi, cứ ấp úng như định nói gì đó rồi lại thôi. Diễm nhìn thái độ của nó mà cô cũng thấy ưng lắm. Diễm không còn thấy sợ, hay thấy đau đớn gì nữa, thay vào đó lòng nàng lại dội lên một cảm giác, một cảm giác thấy hào hứng lạ kỳ. Diễm quyết định sẽ làm mấy việc táo bạo mà trước giờ cô chỉ mới nghĩ đến chứ chưa dám làm bao giờ. Diễm bắt nó nhìn mình rồi nói bằng cái giọng đanh đá:
- Nãy giờ tui đang định tắm cho mát… tự dưng anh lại nhào vô làm ba cái trò này… khiếp! Cái người của anh dơ hầy… làm dơ hết cả người tui rồi nè! Vậy… anh tính sao?
Thằng Tám chỉ biết gãi đầu, mặt nó nghệt ra hỏi lại:
- Vậy… cô Sáu muốn sao?
Mặt Diễm hơi đỏ, cô nói lại bằng cái giọng cũng ấp a ấp úng:
- Còn muốn sao nữa… anh không mau qua đây… bắt đền anh phải tắm sạch lại cho tui!
Thằng Tám tròn xoe mắt, không tin vào những gì nó vừa nghe, nó hỏi lại lần nữa:
- Cô… cô Sáu nói thiệt chứ?
Diễm gật đầu, mặt hơi e lệ phải quay đi một chút, lại nói:
- Mau đi… không tui méc cha tui là anh tù mọt gông đó… nha chưa!
Diễm để ý thấy hai mắt thằng Tám sáng rực. Nó gật đầu, miệng nói lia lại tiếng ‘Dạ!’ với thái độ mừng rỡ lắm. Thằng Tám tưởng chừng như đang mơ. Nó không biết hôm nay là ngày gì, sao tự dưng mà nó hên quá xá. Lúc nãy nó nhìn trộm cô gái con ông địa chủ tắm xong rồi, lại còn làm liều hãm hiếp người ta… không nghe cái cô này la mắng gì ráo mà giờ còn biểu nó tắm lại cho cổ nữa… không còn gì sướng hơn điều ấy.
(còn tiếp)
Kể ra thì truyện này mình đã viết từ lâu rồi, lúc ấy chỉ khoản 5 chương ngắn, mỗi chương chỉ tầm 10 trang A4 mà thôi. Nhân vật nữ chính mình lấy tên Diễm Quỳnh, họ Lâm, là một gia đình giàu có ở Bạc Liêu. Thời gian dần dần trôi, mình lại có cảm hứng viết về một câu chuyện của gia đình công tử Bạc Liêu. Hình tượng ấy thực ra là về cô Trần Thị Đông, hay thường gọi là cô Sáu Đông là em của Ba Huy, cũng chính là Công Tử Bạc Liêu. Tuy nhiên, mình vẫn thích cái tên Diễm hơn nên quyết định đổi lại tên cho nàng là Trần Trinh Diễm. Biệt danh cũng nghe dữ dội hơn là cô Sáu Bò (vú bự như vú bò) thay cho biệt danh Sáu Đông. Nội dung truyện hoàn toàn là hư cấu, chỉ có lấy cảm hứng từ gia đình của Công Tử Bạc Liêu Trần Trinh Huy thôi.
Truyện cũng được viết dài hơn, kết hợp với cảm hứng từ bộ phim Người Tình (1992) mình từng xem qua nữa. Nhưng cũng không quá dài, chỉ độ trên dưới 100 trang A4 là kết thúc thôi. Giờ mình không còn thích viết truyện quá dài nữa.
Cuối cùng thì vẫn như cũ, mong các bạn góp ý nếu thấy chưa hay, còn lại xin đừng ném đá làm mất hứng viết tiếp mấy truyện khác.
Xin cảm ơn!
Phần 1: Tiểu thư mở mắt.
Mùa hè thật lạ, đôi khi thì mưa như trút nước, lúc thì nắng gắt không gợn một chút mây. Hôm nay là một ngày như thế. Bầu trời cao xanh trong vắt không một bóng mây, ánh nắng chói chang chiếu vàng rực xuống những cánh đồng. Ông mặt trời trên cao như đang tức giận ai đó, muốn đổ hết lửa xuống trần gian. Trinh Diễm trở mình thức giấc khi trời đã về trưa. Dù phòng ngủ của nàng ở trên tầng cao, xung quanh có gió thổi lồng lộng cũng không làm bớt cái nắng nóng của mùa hè, có lẽ cái nóng nực ấy đã đánh thức nàng khiến nàng không sao ngủ được mặc dù hãy còn mệt mõi sau một chuyến xe dài từ Sài Gòn về quê nhà.
Rời khỏi phòng, Trinh Diễm thẩn thơ đi dạo một vòng quanh ngôi biệt thự to lớn của gia đình mình. Nàng là người con thứ năm của gia đình Trần Trinh giàu có bậc nhất ở Bạc Liêu nên cuộc sống chẳng thiếu thốn gì cả. Ngay từ nhỏ, Trinh Diễm được gia đình cho học chữ. Lớn lên một chút nàng còn được cho lên tận Sài Gòn để học ở một trường dòng vốn chỉ dành cho các gia đình người Pháp, hoặc với con cái của những gia đình phú hộ như gia đình của nàng. Dù là đi học xa gia đình nhưng Trinh Diễm vẫn được cung phụng đầy đủ. Mỗi năm đến hè, nàng lại được rước về quê nhà để nghĩ ngơi thoải mái. Cuộc sống thoải mái trong một gia đình giàu có như thế quả là mơ ước của không biết bao nhiêu đứa con gái ở xứ Nam Kì này, tuy vậy đối với Trinh Diễm, nàng thấy vẫn cho là chưa đầy đủ, luôn cảm giác thiếu thốn một thứ gì đó.
Mặt trời lúc này đã đứng bóng, cả gian căn nhà lớn lúc này dường như không có ai cả làm cho không khí xung quanh thật im ắng, đến nỗi Trinh Diễm có thể nghe được mỗi bước chân đi của mình. Ở cùng với gia đình trong một ngôi nhà lớn, chung với biết bao người mà sao Trinh Diễm vẫn thấy cô đơn, không có ai để trò chuyện cả. Nàng tặc lưỡi tiếc nuối nhớ đến những cô bạn thân của mình ở trường dòng, giờ này nếu Trinh Diễm còn đi học thì nàng đã mãi luyên thuyên đủ chuyện trên trời dưới đất với mấy nhỏ bạn của mình rồi.
Đang vừa đi dạo thong dong vừa nghĩ ngợi linh tinh, Trinh Diễm lần lần đi hết cái cầu thang lớn để xuống dưới nhà. Bấy giờ, Trinh Diễm mới bắt gặp được một bóng người, đó là thằng Tám. Mặc dù trong nhà nhiều kẻ ăn người ở, lắm khi Diễm chẳng nhớ nổi tên, nhưng thằng Tám này thì nàng biết rõ lắm. Nó cũng trạc tuổi của nàng thôi, hoặc giả là lớn hơn nàng một hai tuổi gì đó nàng cũng không rõ nữa. Nàng gặp nó lần đầu lúc đó khi nàng vừa tròn 10 tuổi, cỡ 5 năm về trước. Lúc ấy cha mẹ nàng có công việc, cũng sẵn đưa nàng đi dạo chơi thăm thú điền địa của gia đình. Trinh Diễm thơ thẩn đi dạo một mình bên bờ sông vắng không may bị ngã trượt chân. Chỗ ấy nhằm ngay lúc vắng người, nàng không biết bơi, phải hô hoán một lúc mà không ai nghe thấy. May sao ngay lúc ấy có người nhảy ùm xuống nước rồi cứu nàng lên, người ấy không ai khác hơn chính là thằng Tám. Cha mẹ của Trinh Diễm biết ơn nên thuận lòng cho thằng Tám về nhà làm kẻ ăn người ở trong nhà, việc ấy đối với gia đình thằng Tám là một phước may lớn lắm.
Vì là có công cứu ‘cô chủ’ nên khi được về làm người ở, thằng Tám chẳng phải làm việc gì quá nặng nhọc, việc của nó luôn nhẹ nhàng hơn mấy thằng người ở khác. Lúc Trinh Diễm nhìn thấy thằng Tám là lúc nó đang hì hục lau nhà, đó là một trong những nhiệm vụ của nó trong gia đình. Tuy công việc không phải nặng nề nhưng thằng Tám luôn tỏ ra làm hết tâm sức, lúc nào nó cũng siêng năng chăm chỉ với công việc chứ không phải chỉ làm cho có mà thôi. Trinh Diễm nhìn thấy thằng Tám, nàng cũng toan gọi nó nhưng thấy nó làm việc hăng say quá nàng cũng không nỡ làm phiền nó, chỉ lặng lẽ đứng từ trên cầu thang ngắm nó thôi.
Trinh Diễm hay gọi nó là ‘thằng’ chỉ vì thói quen của một tiểu thư con nhà giàu đó thôi chứ như đã nói ban nãy, thằng Tám cũng trạc cỡ tuổi của cô, không chừng còn lớn tuổi hơn cả nàng nữa ấy chứ. Trinh Diễm cũng lịch sự hay hỏi hang thằng Tám mấy lần nhưng nhưng ngặt nỗi thằng Tám là người nhà quê ít học nên đối đáp của nó cũng cù lần lắm, chẳng bao giờ nói gì mà nàng nghe lọt tai hết, lần lần như thế nên mấy năm trở lại đây nàng cũng ít khi hỏi thăm nó. Bữa nay, Trinh Diễm thấy thằng Tám đang ở trần, khoe cái thân trên trùng trục của nó, bên dưới nó chỉ mặc mỗi cái quần đùi rộng phùng phình. Thằng Tám đang lom khom, mông nhỏm cao để lau nhà, phần mông của nó hướng về phía cầu thang nên chẳng hiểu sao ‘cái gì đó’ lủng lẳng của nó chẳng may đập thẳng vào mắt của Trinh Diễm.
Là con gái mới lớn, lại là một tiểu thư nhà giàu, thoáng nhìn thấy ‘thứ đó’ của thằng Tám là nàng đỏ mặt quay đi chẳng dám nhìn tiếp nữa. Lạ thay, dù cho đã quay đi nhắm mắt lại rồi, không hiểu sau tim của Diễm lại đập loạn xà ngầu, hai má nàng chợt hồng lên. Diễm biết là cái thứ đó của thằng Tám, nàng không nên nhìn nữa, nhưng chẳng hiểu sao động lực nào đó cứ thôi thúc nàng mãi, khiến nàng lại quay mặt trở lại, nhìn thẳng về phía ống quần của thằng Tám thêm lần nữa. Thông qua cái ống quần rộng rãi đó, Diễm nhìn thấy dương vật của thằng Tám cứ lủng lẳng theo từng chuyển động của nó.
Trinh Diễm cảm giác thấy máu chảy rần rần trên mặt mình. Lạ thay, hôm nay nàng ngắm thằng Tám không còn có một chút xa cách nào hết cả, không còn cảm thấy nó nghèo hèn hay dơ dáy gì hết mà trái lại, Trinh Diễm nhìn thân hình trần của nó lại có cái gì đó thật hấp dẫn. Trinh Diễm thấy người thằng Tám đen bóng, những bắp thịt của nó săn chắc quấn lấy trông cứ như một bức tượng đồng. Thứ mà nàng chú ý nhất ở thằng Tám, dĩ nhiên là cái dương vật của nó. Cái của nợ đó của thằng Tám, mới nhìn là nàng đã thấy nó ghê ghê làm sao ấy. Trinh Diễm thật khó mà diễn tả vì đây là lần đầu tiên nàng tậm mắt mục sở thị cái dương vật của đàn ông khác giới. Trinh Diễm thực tình đã từng nghe bạn của mình kể rồi, nàng cũng từng hình dung ra nó sẽ trông ra làm sao khi nàng ngắm con cu của mấy đứa con nít nhưng quả thực nó khác xa với những gì mà nàng đã tưởng tượng. Từ góc độ của Trinh Diễm, nàng thấy chỗ dương vật của thằng Tám, hai hòn giái chảy xệ, gốc dương vật thì loăn xoăn mấy cọng lông, cái đầu dương vật thì chúc xuống đất treo lủng lẳng. Dẫu biết là hơi bất lịch sự nhưng hai mắt Trinh Diễm cứ mãi nhìn xoáy vào quần thằng Tám không thôi. Nàng mãi chăm chú đến mức không nhận ra thằng Tám đã quay đầu lại rồi nhà thấy nàng. Gặp Trinh Diễm, thằng Tám vội chào ngay:
- Dạ! Chào cô Sáu! Dạ! Cô Sáu mới ngủ dậy ạ?
Trinh Diễm nghe thằng Tám chào thì mới kịp hoàn hồn. Nàng ấp úng đáp lời nó:
- À… ưm… đúng rồi…!
Thằng Tám chào rồi hỏi nàng câu đó xong thì đứng ngây đấy chẳng biết nói gì nữa. Trước giờ giữa nàng và nó thực sự cũng ít khi nào nói với nhau được dài hơn. Trinh Diễm cố gắng nói:
- Anh… anh Tám đang lau nhà à?
Trinh Diễm nhìn thấy hai mắt thằng Tám sáng rỡ. Nàng thấy nó cười tươi lắm. Lúc ấy nàng mới hay mình vừa lỡ lời. Bởi lẽ trước giờ Trinh Diễm nói chuyện với nó toàn nói trỏng thôi, không bao giờ xưng hô ngôi thứ với nó chứ huống chi bữa nay lại gọi nó bằng một tiếng ‘anh’ nhẹ nhàng như thế. Mặc dù sướng, nhưng thằng Tám cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, nó gãi gãi đầu rồi cười đáp lời nàng:
- Dạ… bữa nay trời nóng quá… tui lau sạch nhà… cho mát ạ!
Trinh Diễm nghe vậy cũng nói vu vơ, rồi từ từ bước xuống cầu thang:
- Ừm… bữa nay trời hầm quá… tui… tui ở trên lầu cũng không có miếng gió nữa!
Trinh Diễm bước xuống, thấy thằng Tám cứ ngó mình trân trần. Hai tay nó cầm cái đùi giẻ tự dưng lại che che ngay chỗ đũng quần của mình. Thấy lạ, Trinh Diễm bèn hỏi:
- Chuyện… chuyện gì vậy anh Tám?
Nghe Diễm hỏi, thằng Tám khẽ giựt mình, nó lại ấp úng hồi lâu, mới nói:
- Ơ… dạ không… không có gì… tui… tui tính nói… trời nóng… cô Sáu… có muốn tắm một chút cho mát không?
Trinh Diễm gật gù, khen rồi nói:
- Ừm… đó cũng là ý hay!
Thằng Tám lại nhanh nhẩu, nói:
- Dạ được! Vậy, để tui ra nhà sau đổ nước vào lu cho cô. Cô Sáu theo tui nghen.
Thằng Tám nói xong thì quay đi không cho Trinh Diễm cơ hội nhìn ngắm thân trước của nó nữa. Nàng cũng nghe lời nó mà chậm rãi bước đi sau lưng thằng Tám đi ra phía nhà sau. Nàng tiến theo nó sát gót, chỉ có thể ngắm tấm lưng trần của nó mà thôi. Đến chỗ buồng tắm, Trinh Diễm lại đứng lặng một góc cho thằng Tám làm việc.
Nàng và thằng Tám lúc này đang cùng ở trong buồng tắm. Cái buồng tắm dù rộng rãi nhưng ở xung quanh là bốn bức vách có phần ngột ngạt hơn không khí bên ngoài. Nơi đây, mùi mồ hôi của thằng Tám lởn vởn không thoát đi đâu được, Trinh Diễm đứng đấy hít lấy hít để cái mùi nồng nực ấy của nó vào mũi mà không thấy khó chịu chút nàng. Nàng trước giờ luôn quen ngửi mùi nước hoa Pháp thơm nồng nực, nếu như là lúc trước chắc cái mùi này đã làm cho nàng thấy mắc ói luôn ấy chứ, chẳng hiểu sao lúc này Trinh Diễm lại nghe thấy cái mùi của thằng Tám phát ra thực hấp dẫn bội phần. Từ sau tấm lưng của nó, Trinh Diễm nhìn rõ ràng hai bên nách, chỗ lông nách của nó còn thấy rõ từng giọt mồ hôi rịn ra. Bất giác Trinh Diễm đưa lưỡi tự liếm môi mình. Nàng không hiểu sao lại muốn nếm thử những giọt mồ hôi ấy của thằng Tám quá đi mất. Lúc Trinh Diễm đang suy nghĩ vẩn vơ lại bị tiếng nói của của thằng Tám làm cắt ngang dòng suy nghĩ của mình:
- Dạ! Tui đổ đầy lu rồi! Cô Sáu cứ tắm thoải mái nha. Tui ra ngoài! cô cẩn thận nha!
Trinh Diễm e lệ, chỉ khẽ gật đầu rồi ‘Ừ’ nhẹ một tiếng. Thằng Tám cúi đầu rồi bước đi ra, không quên đóng cửa lại. Khi thằng Tám đóng chặt cánh cửa phòng tắm rồi, để lại một mình nàng ở giữa gian phòng. Trinh Diễm thở dài cảm giác thấy có gì đó luyến tiếc lắm.
Ở cái tuổi 15, vốn dĩ Trinh Diễm hay còn là một cô gái ngây thơ, vẫn còn mù mờ về chuyện tình dục này lắm. Tuy nhiên lúc học ở trường dòng, nàng lại vô tình quen rồi làm bạn với một cô bạn cùng tuổi người Pháp là Margarite. Cha mẹ của Margarite đều là người Pháp, cả hai rời bỏ quên hương sang Đông Dương định cư sau khi lấy nhau. Mặc dù là người Pháp nhưng gia cảnh của Margarite khá bình thường. Cha của nàng bỏ đi khi Margarite khoản 7 tuổi, nàng và Trinh Diễm rất thân với nhau vì giường ngủ của cả hai ở sát cạnh nhau trong kí túc xá nữ ở trường.
Hai người rất hay thường sang giường của nhau nằm rồi huyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Trinh Diễm rất tò mò khi Margarite kể cho nàng nghe về người tình của nàng ấy, một người đàn ông gốc Hoa mà Margarite đã quen trên chuyến phà đi từ Sa Đéc về Sài Gòn nhập học. Margarite đã quen người đàn ông ấy, mỗi cuối tuần nàng ta còn hay đi cùng ông ta về khi nhà của mình… cả hai đã làm tình cuồng nhiệt với nhau rất nhiều lần. Những chuyện tình ái nóng bỏng ấy, Margarite đều kể lại cho Trinh Diễm nghe là bản thân nàng càng lúc càng tò mò hơn về mấy chuyện trai gái đó.
Không giống như Margarite, Trinh Diễm hãy còn là con gái. Trong một lần nghịch ngợm, cô bạn của Trinh Diễm còn từng đề nghị để cho Trinh Diễm thử làm tình với người bạn tình của mình, để cho người đàn ông kia phá trinh của Trinh Diễm xem sao. Khi nghe bạn rủ rê như thế, Trinh Diễm dĩ nhiên là phản đối rất dữ dội. Hai người cũng vì chuyện ấy mà giận nhau hết mấy ngày, đến khi chia tay ai về nhà nấy cho kỳ nghĩ hè mà vẫn còn chưa hết giận nhau nữa. Bây giờ, tự dưng ngẫm lại, Trinh Diễm thấy mình thật là dại dột nông nổi quá.
Nàng lại thở dài một lần nữa khi bất chợt nhớ lại về người bạn của mình. Sau đấy, Trinh Diễm mới bắt đầu tự cởi quần áo ra. Nàng cởi ra rồi treo quần áo của mình trên vách tường, mãi đến khi không còn gì trên người, nàng mới tiến đến cái gương treo ngay giữa nhà tắm. Tò mò, nàng tự ngắm kĩ thân hình trần truồng của mình trong gương. Ngắm kỹ, so với làm da ngăm ngăm đen của các thành viên khác trong gia đình, Trinh Diễm kể ra cũng trắng trẻo lắm. Nàng đang ở tuổi dậy thì, những đường cong của cơ thể bắt đầu rõ ràng hơn rồi.
Trinh Diễm ngẫm nghĩ một lúc rồi lần lần đưa tay nâng đôi nhũ hoa lên bóp nhè nhẹ, lấy mấy ngón tay se se đầu vú. Động tác này làm nàng rạo rực ghê gớm. Trinh Diễm từng thấy con nhỏ Margarite làm như vậy mấy lần rồi, mỗi lần nhỏ bạn làm vậy nàng đều cười ngất, nhưng Trinh Diễm thật không ngờ cảm giác lại khoan khoái đến thế. Lim dim hai mắt Trinh Diễm lại lần tay xuống bóp cái mu lồn với mơ lông lún phún của mình. Mặt nàng đỏ bừng lên, máu chảy rần rần khắp mặt. Trinh Diễm thấy trời đất như quay cuồng khi tiếp tục cho một ngón tay vào giữa hai khe thịt mum múp. Ngọ nguyậy mấy ngón tay trong đó nhanh hơn rồi bất chợt nàng ứ lên một tiếng. Trinh Diễm rít tay mình ra, nàng nhìn lại thì thấy ngón tay mình ướt sũng, thứ nước gì đó sền sệt có mùi hơi hôi nhưng cũng quá lạ lẫm. Cái chuyện này, Trinh Diễm nhớ ra đó gọi là ‘thủ dâm’, không ai khác cũng là do nàng thấy Margarite hay làm vậy mỗi khi cô bạn mình nhớ nhung anh chàng người tình. Trinh Diễm tặc lưỡi lấy làm thích thú lắm. Thấy khoan khoái phần nàng, nàng quay lại lấy gáo nước rồi bắt đầu xối nước tắm. Trinh Diễm định bụng sau khi tắm xong thì sẽ chạy lên phòng để thủ dâm tiếp cho đã.
Nước xối ào ào không làm cho Trinh Diễm mát hơn mà lại nóng thêm, đặc biệt là bên dưới hạ bộ của nàng thì lại ngứa ngáy khó chịu như kiến bò. Trinh Diễm xối nước ào ào vào đó rồi lấy tay kì cọ thì lại càng ngứa thêm. Thôi! Diễm biết rồi, đây là di chứng của cơn nứng lúc nãy khi nhìn thấy dương vật thằng Tám đây mà. Từ nãy đến giờ hình ảnh dương vật thằng Tám cứ lờn vờn trong óc Diễm chẳng chịu đi ra. Nàng ngồi bẹp xuống nhà tắm, quăng gáo nước qua một bên để lại tiếp tục thủ dâm ngay cho hạ hỏa. Phút chốc, Diễm lại lên tiên.
Đang trong cơn nứng lồn kinh khủng, Trinh Diễm chợt nghe mấy tiếng soạt. Nàng lim dim mở mắt nhìn lại thì thấy cánh cửa nhà tắm đã mở toan tự bao giờ, và rồi không ai khác hơn, thằng Tám, chính thằng Tám đã xông thẳng vào nhà tắm. Chẳng để Diễm kịp nói một câu nào thằng Tám bất thần nhào lại ôm chầm lấy nàng, rồi nhanh chóng đè ngữa Diễm ra ngay trên sàn nhà tắm lạnh ngắt. Thằng Tám lấy tay bóp mạnh cặp vú tròn đều của Diễm. Nàng vội kêu lên:
- Anh làm gì vậy?
Trinh Diễm cũng vung tay chống cự. Song, thằng Tám đã nhanh chóng lấy tay bịt miệng Diễm lại chẳng cho nàng nói thêm được gì. Bàn tay nó như cái kìm sắt, nó bóp miệng của Diễm mạnh lắm làm nàng chỉ còn ú ớ được mấy tiếng nhỏ xíu. Thằng Tám lúc này không còn vẻ hiền hậu cù lần nữa, nó hoang dại như một con chó sói đói mồi. Thằng Tám đưa miệng mình hôn hít khắp cổ rồi lần xuống hai bên vú Diễm nút chùng chục như muốn liếm sạch cái mùi trinh nguyên của nàng. Nó làm nàng đau thốn nhưng chỉ biết chống cự yếu ớt.
Lần lựa, không hiểu sao sự chống cự của Diễm yếu dần đi. Cái mùi mồ hôi của thằng Tám từ đâu lại xộc vào mũi của Trinh Diễm. Nàng không còn hiểu nổi mình nữa, cái mùi mồ hôi của thằng Tám như là một chất gây nghiện vậy, hoặc giả như là một mùi hương kích dục. Trinh Diễm chớ hề thấy tởm lợm, nàng thậm chí còn mở rộng cánh mũi để hít hà lấy cái mùi ấy khi thằng Tám đang hì hục trên cơ thể nàng. Lúc ấy, hai tay Trinh Diễm không còn màng đến chuyện chống cự, hay đẩy thằng Tám ra nữa mà còn vòng ra sau lưng ve vuốt tấm lưng đầy đất, dơ dáy, với những giọt mồ hôi vẫn đang chảy.
Thằng Tám như điên dại, giờ đây nó chẳng thèm bịt miệng Diễm, dù sao đi nữa tiếng kêu của nàng cũng đã yếu dần, giờ chỉ còn những tiếng ú ớ nhỏ thôi. Thằng Tám ngẩn đầu lên nhìn vào Diễm. Nàng thoáng giựt mình vì đôi mắt của nó lúc này dại đi, không còn cái vẻ hiền lành như nàng thường thấy nữa. Nguyên thân trên của thằng Tám đang đè lên cơ thể trần truồng ướt đẫm của Diễm, lúc này, nàng thấy nó thực sự to lớn, thực sự là mạnh mẽ lắm. Thằng Tám đè cứng thân hình của Diễm ở dưới sàn nước, lúc nàng còn đang mơ màng nhìn nó thì một tay nó đã banh một bên đùi của nàng ra làm cho phần dưới người của nó lọt vào giữa háng của nàng. Trong mơ hồ, Diễm cảm thấy được thứ gì đó của thằng Tám đang cạ vào háng nàng. Nàng thấy nó cứng và nóng hổi lắm, nếu như Diễm đoán không lầm thì cái thứ đó đang nằm trong quần của nó. Diễm chỉ còn kịp nghển đầu lên khi thằng Tám hơi rụt thân dưới của nó lại, rồi nhanh như cắt, nó vén một bên ống quần đùi rộng thùng thình của mình lên. Diễm thấy dương vật của dương vật của nó lòi ra, đen nhẻm, dài ngoằng và cong lên. Diễm chỉ kịp ngắm nghía dương vật thằng Tám trong giây khắc thôi vì ngay lập tức nó đã dùng bàn tay còn lại của mình banh hai mép lồn nàng ra rồi nhét dương vật nó vào đó. Thằng Tám đẩy mạnh tới một cái bất thần.
"Sựtttttttt", dương vật của nó đâm mạnh vào giữa háng Diễm làm nàng hết sức bất ngờ chẳng kịp làm gì nữa. Nàng chỉ còn kịp bấu chặt mấy ngón tay vào lưng thằng Tám mãi đến khi nó đâm dương vật vào lút cán. Ngay lập tức, một cảm giác đau buốt như banh da xẻ thịt chạy suốt dọc theo sống lưng Diễm, mọi sớ thịt trên người nàng như muốn tan ra. Thằng Tám làm nàng đau đến như ngạt thở. Nàng há hốc miệng, dường như nó lại sợ nàng la lên nên nó đã đưa bàn tay lên lần nữa, bịt chặt lấy miệng nàng. Trinh Diễm bấy giờ chỉ còn biết gồng cứng người chịu đựng. Nàng ôm cứng lấy thằng Tám, ngón tay nàng bấu chặt vào lưng nó. Thằng Tấm đâm nàng mạnh bấy nhiêu thì nàng bấu chặt vào lưng nó bấy nhiêu.
Chẳng hiểu sao, lúc ấy hai khoé mắt của Diễm nước mắt lại nhiễu ra. Thằng Tám đâm mạnh dương vật của nó vào xong thì lại rút ra, xong nó lại đâm vào. Hình như nó đã bắt đầu nắc một cách hung bạo. Mỗi lần dương vật nó đâm vào, Diễm thấy đau rát như là bị dao đâm vậy. Từng cú thúc của nó làm cả người Diễm run lên, lai vú nàng xê dịch lên xuống theo từng cú thúc ấy. May sao, nỗi đau ấy nhanh chóng qua đi cũng nhờ vào ban nãy trước khi thằng Tám xông vào, Diễm đã đang thủ dâm rồi. Nước nhờn của nàng đã rĩ rã làm ướt nhờn hai mép âm hộ, nhờ vậy mà nó có thể đâm dương vật vào cái một không chút trở ngại nào.
Thằng Tám càng nhấp, Diễm lại càng thấy bớt đau hơn. Nước nhờn của nàng càng bôi trơn hơn khiến nó nhấp càng dễ hơn vào những lúc sau. Phải nói, Diễm thực sự không la lối gì nữa. Nàng đang thở ra, đang rên rĩ thì đúng hơn. Thằng Tám thấy thế lại buông tay ra khỏi miệng nàng. Nó thay vào đó lại dùng hai tay bóp bóp hai vú đang xê dịch lên xuống của nàng, hông nó ra vào nhịp nhàng, trơn tru. Thoáng chốc, thằng Tám làm cho Diễm thấy dễ chịu, thích thú vô cùng. Vô tình, nàng không còn cào cấu vào vai nó nữa, thay vào đó Diễm chỉ ôm thằng Tám thật chặt khi bên dưới hông nó thúc những cú mạnh mẽ vào háng nàng. Thằng Tám thôi không bóp vú Diễm nữa, thay vào đó nó cũng vòng ra sau ôm lấy lưng nàng, tấm ngực nở nag của nó áp và hai vú của Diễm, chỉ còn mỗi phần hông của nó là còn nhấc lên hạ xuống liên tục để dương vật của nó chọc ra chọc vào lồn Diễm. Thằng Tám thúc những cú mạnh mẽ, Diễm cảm giác như người ta đang phi ngựa nước đại vậy. Những tiếng ‘phạch phạch’ do phần bụng của nó dập vào bụng của Diễm cứ như vậy mà phát ra liên hồi.
Diễm thấy sung sướng vô cùng. Hai bàn tay nàng siết chặt lấy thân hình thằng Tám, phần hông của nàng cũng co thắt, nàng ưỡn phần hạ bộ mình lên như muốn níu chặt lấy dương vật của thằng Tám không cho rời ra. Trinh Diễm há hốc miệng, mặt đỏ lựng, buột ra những tiếng kêu mà trước giờ mình chưa từng phát ra. Thằng Tám mồ hôi đầm đìa đang trong cơn hưng phấn tột độ. Trinh Diễm không hề hay biết nó đang dốc hết sức lực của mình để dập phần hạ bộ vào người nàng những cú mạnh mẽ. Rồi sau một cú dập mạnh mẽ, người thằng Tám gồng cứng, hai tay nó ôm chặt lấy tấm lưng trắng trẻo của Diễm, ghì chặt phần háng của nó vào háng của Diễm để dương vật nó ngập sâu trong người nàng.
Trinh Diễm lại sững người khi thằng Tám phóng những dòng tinh nóng hổi, bắn liên tiếp vào sâu trong tử cung của nàng. Sự việc xảy ra thật bất ngờ, bản thân Trinh Diễm cũng chưa hề biết tới trước đây. Hai tay nàng vẫn bấu vào lưng thằng Tám, ôm chặt lấy nó mãi đến khi nó phóng tinh xong rồi, khắp người nó co giật mà Diễm vẫn không buông tay ra. Bấy giờ, sau mấy đợt phóng tinh, thằng Tám hình như đã kịp thỏa mãn rồi. Diễm bất chợt bắt gặp ánh mắt của nó. Không còn là ánh mắt hoang dại như nãy giờ nữa. Ánh mắt của thằng Tám ngơ ngác, có phần sợ sợ sệt. Nó vùng vằng để thoát khỏi vòng tay của Diễm. Nó đẩy nàng ra làm cho phần dương vật bên dưới của nó rút ra cái phụt. Diễm cảm giác thấy đầu dương vật của nó hãy còn dính dấp gì đó. Khi nó rút ra, phần đầy còn vây một sợi dịch dài chạy một đoạn trên mu lồn của Diễm.
Thằng Tám nhỏm dậy rồi, Diễm cũng lồm cồm bò dậy khỏi sàn nước. Ngồi dậy với tư thế hai đùi vẫn dạng ra, Trinh Diễm bất giác cúi xuống nhìn chỗ bụng dưới của mình. Sau giây khắc lúc nàng ngồi dậy, Diễm thấy giữa hai mép thịt chỗ đó của mình từ từ đùn ra một thứ nước trắng đục, dính nhớp nháp, lẫn trong thứ nước ấy là mấy sợi màu đỏ hồng hồng. Diễm lấy tay sờ sờ vào đấy, không cần nói nàng cũng thừa biết đó là tinh dịch của thằng Tám đang lẫn vào máu của mình, đó là máu khi người con gái bị mất trinh. Diễm ngẩn mặt nhìn thằng Tám bằng đôi mắt rưng rưng, những giọt nước mắt của nàng cũng chực ứa ra như định khóc. Như một thông lệ từ xưa đến nay khi con gái bị cướp trinh, Diễm đưa tay giáng mạnh một bạt tai vào ngay má của thằng Tám rồi nàng mắng.
- Đồ khốn nạn!!!!
Thằng Tám hãy còn đang ngơ ngác. Sau khi Diễm vừa tát nó xong, nó ôm mặt, bàn tay nó cũng vung lên như định làm lại điều ấy với nàng. Nhưng thằng Tám lại sực nhớ ra gì đó, Diễm hơi sợ vội thu mình lại thì ngay lúc ấy hai tay thằng Tám chắp lại. Diễm thấy nó tự dưng quỳ lên, chắp tay xuống, miệng nó líu xíu:
- Cô Sáu tha tội! Cô Sáu tha tội cho tui!
Nhìn thấy thằng Tám quỳ lên vái lạy, tự dưng Diễm không còn thấy sợ nữa. Nàng cảm thấy an tâm hơn liền hỏi tiếp nó:
- Anh… anh có biết mình vừa làm gì không hả?
Mặc dù Diễm mắng thằng Tám, nhưng nàng dùng chất giọng rất thấp, nàng chỉ hơi gằng giọng lại thôi chứ không la làng la xóm gì, trong khi thằng Tám thì cứ oang oang lên:
- Xin cô tha cho tui… ông chủ mà biết là giết tui chết mất… tui chết mất!
Giọng của thằng Tám lại làm Diễm thấy hoảng hốt, nàng ngước mắt nhìn lại thì thấy lúc này cửa phòng tắm vẫn đang mở toang, nó vẫn mở từ nãy giờ khi thằng Tám xông vào và cưỡng bức nàng. Thấy vậy, Diễm vội nói với thằng Tám:
- Anh… anh đừng có la nữa… bộ… bộ anh muốn cả làng cả xóm biết hay sao vậy?
Lời của Diễm như nhắc nhở thằng Tám, nó nghe thấy vậy thì liền đưa tay tự bịt miệng mình lại. Ánh mắt nó ngơ ngác làm Diễm cũng thấy buồn cười. Nàng hơi ngượng vội quay mặt đi, nàng nói với nó bằng một giọng gần như lạc đi:
- Anh đứng lên đi! Đóng cửa lại rồi hẵng nói!
Thằng Tám lại nghền đầu lên… nó quay lại nhìn cánh cửa rồi lại nhìn Diễm như không tin những gì mà nó vừa nghe thấy khiến Diễm phải gắt với nó:
- Mau lên đi!
Diễm vừa gằn một cái thì thằng Tám cuống cuồng, bấy giờ nó mới chịu đứng lên. Nó quay ra vội đóng cánh cửa phòng tắm lại. Diễm bấy giờ mới lấy tay che ngực thở phào một cái. Diễm lại nói với nó bằng một giọng yếu ớt:
- Anh khoá cửa lại… cẩn thận nghen!
Thằng Tám không quay lại nhìn cô nhưng nó lễ phép ‘Dạ!’ một tiếng rồi mới khoá cửa lại. Diễm bấy giờ mới hay, ban nãy khi thằng Tám đi ra, thay vì cô phải đóng cửa nhà tắm lại thì cô lại thẩn thờ ra quay ra thủ dâm, chắc bởi vậy thằng Tám mới có cơ hội nhảy vô làm cái chuyện tày đình này. Thằng Tám đóng cửa xong thì mới nhìn Diễm. Nó đứng xớ rớ trong khi Diễm hãy còn ngồi bệt trên đất với hai đùi dạng rộng. Thấy vậy, Diễm đưa tay nói với nói:
- Còn đứng đó làm gì? Mau đỡ tui dậy coi!
Thằng Tám lại ‘Dạ!’ một tiếng nữa. Nó tiến lại gần Diễm nhưng hơi chậm chứ không còn nhanh nhẹn như cái hồi nãy khi nó đẩy cửa xông vào. Nó cúi xuống đưa tay ra có Diễm níu lấy. Diễm bất giác nắm bàn tay nó. Nàng thấy bàn tay nó run run, nóng hổi. Bàn tay Diễm nắm lấy, níu chặt lấy nó. Thằng Tám chỉ kéo một cái nhẹ là Diễm đứng dậy ngay. Hai chân cô run run làm cho cả thân mình trần truồng của cô lại lọt thỏm vào vòng tay nó. Thằng Tám hứng lấy thân hình của nàng nhưng nó không ôm mà cứ dang tay thôi, mặc cho Diễm tự níu lấy một cách vất vả. Diễm đứng lên càng làm cho chỗ tinh dịch của thằng Tám ban nãy bắn vào trong người cô bị trào ra, rơi một cái phẹt xuống sàn nhà. Thằng Tám xớ rớ một hồi thì Diễm mới hoàn hồn lại được. Mặc dù Diễm đang trần truồng trước mặt nó nhưng nàng dường như không có ý định che chắn gì nữa. Nàng vô tư nói chuyện với nó. Diễm hỏi:
- Bữa nay anh ăn gan trời hay sao vậy?
Thằng Tám nghe hỏi thì vội giãi bày:
- Cô Sáu tha cho tui… tui… tui không cố ý đâu!
Nó vừa nói mà mặt nó cứ cúi gầm, may sao lúc ấy Diễm hơi cười cười mà nó không thấy. Nàng cố giữ bình tĩnh, nói chuyện với thằng Tám:
- Nói tui nghe coi… tự dưng sao anh lại làm vậy… hả?
Thằng Tám kể lể trong tiếng nức nở, mấy lúc Diễm phải biểu nó nói nhỏ thôi, sợ rằng ở bên ngoài nhà tắm có người đi qua người ta sẽ nghe thấy:
- Tui… tui xin lỗi… tui không cố ý… lúc nãy… tui ở ngoài nhà tắm.. tại tò mò… tui thấy không có ai… nên tui mới dòm lén cô Sáu tắm… tui… tui chỉ tính dòm thôi… nhưng tui thấy cô Sáu thủ dâm… tui chịu không nỗi nữa… tui…
Diễm nghe vậy hai má hồng lên, nàng mắng:
- Tui… tui thủ dâm hồi nào?
Thằng Tám lại giựt mình, nó tự vả miệng mình một cái, lại thưa:
- Tui… tui… tui lỡ lời… tui lỡ lời… cô…
Diễm thấy nó chắc định tự tát mình nữa, cô lại nói:
- Thôi đi… nói sao đi nữa… anh… anh cũng lỡ làm rồi… giờ mà tui bắt tội anh… thì có ích gì!
Thằng Tám hai mắt sáng rỡ, nó vội ngẩn lên nhìn Diễm. Nó sấn tới nắm tay cô, nói:
- Vậy hả cô? Vậy là cô Sáu tha cho tui hả…
Thằng Tám nói giữa chừng, nó mới như nhận ra nãy giờ nó vẫn đang ngắm nhìn Diễm trần truồng. Nó làm bộ mắc cỡ quay đi không dám nhìn Diễm nữa. Diễm ấm úng, lại nói:
- Tui… tui nói tha anh hồi nào? Tội… tội anh lớn lắm… anh biết không?
Thằng Tám đứng sững, gãi đầu, mặc quay đi không dám nhìn Diễm, nói nói:
- Vậy rốt cục… cô Sáu muốn sao?
Diễm mắng nó ngay lập tức:
- Muốn sao là muốn sao? Anh… anh dám ăn nói với tui vậy hả?
Thằng Tám bị lạ, lại vội khúm núm, nói:
- Tui… tui lại lỡ lời… cô Sáu…
Diễm liền xua tay:
- Thôi… anh bớt nói lại dùm cái đi… tui nhức đầu lắm!
Thằng Tám chỉ biết cúi mặt, nó bỏ một tiếng “Dạ!’ nữa.
Thấy nó cứ đứng chình ình như vậy, Diễm liền nói:
- Anh… anh mau quay qua đây… tui biểu!
Thằng Tám nghe lời Diễm, nó liền quay lại nhưng mặt của nó vẫn tỏ ra ngại ngùng khi nhìn cái dáng trần truồng của nàng. Diễm lại mắng:
- Giờ này còn bày đặt hả? Hồi nãy lúc hiếp tui… sao không thấy anh ngại như vậy?
Thằng Tám nghe Diễm mắng thì cứ hỏi, cứ ấp úng như định nói gì đó rồi lại thôi. Diễm nhìn thái độ của nó mà cô cũng thấy ưng lắm. Diễm không còn thấy sợ, hay thấy đau đớn gì nữa, thay vào đó lòng nàng lại dội lên một cảm giác, một cảm giác thấy hào hứng lạ kỳ. Diễm quyết định sẽ làm mấy việc táo bạo mà trước giờ cô chỉ mới nghĩ đến chứ chưa dám làm bao giờ. Diễm bắt nó nhìn mình rồi nói bằng cái giọng đanh đá:
- Nãy giờ tui đang định tắm cho mát… tự dưng anh lại nhào vô làm ba cái trò này… khiếp! Cái người của anh dơ hầy… làm dơ hết cả người tui rồi nè! Vậy… anh tính sao?
Thằng Tám chỉ biết gãi đầu, mặt nó nghệt ra hỏi lại:
- Vậy… cô Sáu muốn sao?
Mặt Diễm hơi đỏ, cô nói lại bằng cái giọng cũng ấp a ấp úng:
- Còn muốn sao nữa… anh không mau qua đây… bắt đền anh phải tắm sạch lại cho tui!
Thằng Tám tròn xoe mắt, không tin vào những gì nó vừa nghe, nó hỏi lại lần nữa:
- Cô… cô Sáu nói thiệt chứ?
Diễm gật đầu, mặt hơi e lệ phải quay đi một chút, lại nói:
- Mau đi… không tui méc cha tui là anh tù mọt gông đó… nha chưa!
Diễm để ý thấy hai mắt thằng Tám sáng rực. Nó gật đầu, miệng nói lia lại tiếng ‘Dạ!’ với thái độ mừng rỡ lắm. Thằng Tám tưởng chừng như đang mơ. Nó không biết hôm nay là ngày gì, sao tự dưng mà nó hên quá xá. Lúc nãy nó nhìn trộm cô gái con ông địa chủ tắm xong rồi, lại còn làm liều hãm hiếp người ta… không nghe cái cô này la mắng gì ráo mà giờ còn biểu nó tắm lại cho cổ nữa… không còn gì sướng hơn điều ấy.
(còn tiếp)