fb68
soc88
max88
net88
Quảng cáo Net88
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Chương 1

..................

Càng gần giờ làm việc phố xá càng thêm nhộn nhịp. Tiếng còi, tiếng xe trên đường mỗi lúc một dày đặc khiến cho khung cảnh buổi sáng càng thêm sinh động. Thiện đang cầm chổi thong thả quét. Gã đã quen với việc này, vị trí bảo vệ luôn phải đến sớm để kiểm tra này nọ rồi còn phụ trách vệ sinh nữa. Những chiếc lá rụng, vải mẩu rác nhỏ đang được những nhát chổi gom dần về một chỗ.

Một cô gái đi xe máy leo lên vỉa hè rồi đậu vào góc, lúc đi ngang qua gã có chào "Chú ạ" một tiếng, Thiện cũng niềm nở chào lại. Rồi lại có thêm một hai người đến, cứ thế đông dần. Nơi gã làm việc là một ngân hàng, do đặc thù công việc nên nhân viên nữ chiếm đa số, ai nhỏ tuổi hơn gã một chút thì gọi "Anh", nhỏ hơn nữa thì gọi "Chú", cứ ríu ra ríu rít. Thiện vừa tươi cười đáp lại vừa tranh thủ ngắm nghía mấy cô nàng.

Lúc chưa đi làm ở đây gã cứ nghĩ trang phục nơi công sở sẽ chỉ có sự khô khan và kín đáo, thế nhưng không phải vậy. Dù chẳng hở ra nhưng gã vẫn biết cô nào ngực to hay ngực nhỏ nhờ chiếc áo sơ mi ôm dính lấy thân thể. Bên dưới còn hấp dẫn hơn với chiếc váy ngắn ngang đùi bó sát, không chỉ giúp tôn mông lên mà nó còn giúp khoe ra những bắp đùi trắng muốt của các nàng. Thiện vừa quét vừa đưa mắt tăm tia những cặp đùi phơi phới ấy, nước bọt cứ nuốt ừng ực. Chẳng biết từ lúc nào đây đã trở thành niềm vui, thậm chí là thứ để mong đợi mỗi khi đi làm của gã.
Và trong tất cả những cặp đùi ấy dĩ nhiên sẽ có một cặp đùi hấp dẫn nhất, khiến gã mong chờ nhất.

- Chú ạ....

- Ừ....Cứ đậu đấy rồi chú xếp cho....

- Vâng....

Người vừa đến là một cô gái trẻ. Nàng dừng xe tháo nón, tháo khẩu trang rồi mở cốp lấy đồ, mọi hành động cử chỉ đều khiến Thiện lén lút ngắm nhìn đến không thể rời mắt.

Khi chiếc nón bảo hiểm được cởi ra, mái tóc đen dài phủ xuống vai ấy mới được xuất hiện trọn vẹn. Ánh nắng dịu nhẹ phủ lên mái tóc mượt mà một lớp bạc óng ánh khiến dòng suối ấy càng thêm thơ mộng. Khi chiếc khẩu trang được cởi ra, gương mặt xinh đẹp khả ái với đôi môi đỏ hồng như cánh hoa khiến sự xao xuyến lại tăng thêm mấy bậc. Nhưng đó mới chỉ là nhan sắc của nàng, cơ thể nàng mới là thứ khiến gã rạo rực hơn cả.

Chiếc áo sơ mi bó chặt khiến vòng một của nàng được tôn lên ngồn ngộn, hàng cúc áo ở ngực luôn trong tình trạng bị kéo căng hết mức bởi sự nở nang ấy. Cảm giác như có hai khối thịt tròn đầy luôn muốn xé toạc áo sơ mi để vươn ra ngoài nhưng bị cản lại, đành phải phô trương thanh thế của mình bằng sự căng mọng đầy kiêu hãnh. Và dù chủ nhân của nó đã chọn áo lót cùng màu với áo sơ mi trắng, thế nhưng lớp áo ngoài mỏng manh bó sát khiến cho đường nét của áo lót bên trong vẫn mơ hồ hiện ra, khiến cho nơi này càng hấp dẫn không sao tả được.

Bên trên đã như thế, bên dưới lại càng nóng bỏng hơn nữa. Chiếc váy mini juyp ngắn khiến đùi nàng được lộ ra rất nhiều, khiến cặp giò quyến rũ được khoe ra rất nhiều, khiến cho nơi đây trở thành nơi cám dỗ nhất thu hút mọi ánh nhìn. Cái váy bó sát khiến eo nàng, hông nàng cùng với đôi chân nuột nà vẽ lên những đường cong tuyệt mỹ, hai bắp đùi đầy đặn được mép váy cắt ngang, da thịt trắng nõn không tì vết, và đôi giày cao gót là mảnh ghép hoàn hảo khiến hạ thể nàng khêu gợi đến mê hồn. Mỗi lần cô nàng chuyển động hay bước đi là Thiện cứ dán mắt vào cặp đùi trắng muốt ấy, cứ như bị cặp đùi ấy thôi miên, chỉ nhìn đùi nàng thôi mà cặc gã cũng đã cương cứng lên trong quần rồi. Khi nàng xoay lưng lại thì cặp mông căng tròn lại thế chỗ cho bộ ngực nở nang bên trên, thật sự là không thiếu nơi để mà ngắm nghía.

Nàng không đẹp kiểu mảnh mai thon gọn mà là đẹp kiểu có da có thịt, thế nên ngực nàng, đùi nàng, rồi mông nàng luôn có sự đầy đặn căng tràn sức sống như thế. Bộ đồng phục ngân hàng khiến mọi đường cong trên cơ thể cô gái trẻ được khoe ra đầy nóng bỏng, khiến người khác giới chỉ muốn lao vào mà bóp, mà liếm, mà úp mặt vào rồi tận hưởng đê mê.

Thiện cũng không ngoại lệ. Với một kẻ xuất thân tầm thường như gã, cả đời chẳng gặp được bao nhiêu đàn bà đẹp thì sao có thể cưỡng lại được một nữ thần xinh đẹp quyến rũ đến nhường này. Thế nhưng gã biết thân biết phận của mình nên cũng chỉ dám mơ tưởng, chỉ dám ngắm nhìn rồi để cho khao khát của mình căng cứng ở trong quần mà thôi. Nếu có gì đó gọi là cố gắng thì cũng chỉ dừng lại ở chỗ nhiệt tình với nàng nhiều hơn những người khác, thông qua mấy việc nhỏ nhặt thường ngày.

- Trưa nay chú lại nhận đồ ăn hộ con nha, hỏi có phải ship cho Linh không là được ạ, nào xong việc con ra lấy....

- Được rồi để chú nhận cho....

- Con cảm ơn chú. Thôi con vào làm đây....

Khi cô nàng quay lưng bước đi là lúc mắt Thiện lại dán xuống cặp mông tròn trịa, trong đầu tưởng tượng ra tay mình đang vừa bóp vừa xoa hai bờ mông nảy nở ấy.

Công việc bảo vệ nói chung khá là nhàm chán, phần lớn thời gian chỉ có ngồi không, niềm vui duy nhất chính là những lúc được tiếp xúc với người đẹp. Buổi trưa lúc cô nàng ra lấy đồ ăn hai người sẽ trò truyện dăm ba câu. Nàng sẽ hỏi chú ăn chưa, còn gã sẽ hỏi đại loại như công việc nhiều lắm hay sao mà lại ra muộn thế, chỉ một lúc ngắn ngủi vậy thôi cũng làm Thiện như được tiếp thêm động lực.

Buổi chiều lúc tan làm cũng là cơ hội để gã thể hiện khi chu đáo dắt xe ra cho nàng, đó cũng là lúc Thiện được đứng gần nữ thần của mình nhất. Khi gã lách người sang, khi nàng bước kề sát bên gã, hương thơm nồng nàn từ cơ thể nàng tỏa ra khiến gã nóng bừng hết cả người, cái của nợ trong quần lại được dịp ngóc đầu dậy biểu tình. Thế rồi Thiện cứ ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng người đẹp hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc.

Vậy là phải đến mai mới lại được gặp nàng nữa rồi....

Về đến nhà trọ cũng đã sẩm tối. Thiện đi tắm rửa rồi mở hộp cơm vừa mua ra ăn, bật cái đài cát sét cũ lên nghe, xong rồi làm mấy thứ lặt vặt. Ở trọ một mình cũng chỉ có vậy, quanh đi quẩn lại là một vòng lặp vô vị. Nhưng giữa những thứ vô vị nhàm chán ấy gã vẫn tìm được niềm hứng khởi cho riêng mình.

Thiện đến đứng trước tờ lịch treo trên tường rồi vạch quần xuống, lôi con cặc cứng ngắc ra sục. Đây là tờ lịch được phát hồi đầu năm, bên trong là ảnh chụp tập thể của nhân viên ngân hàng. Và giữa một rừng những cặp giò trắng muốt trong chiếc váy ngắn công sở thì mắt gã chỉ dán vào cặp giò ấy, chính là cô nhân viên tên Linh nọ. Cho dù đứng cùng bao nhiêu người thì nàng vẫn rực rỡ nhất, xinh đẹp nhất, những đường cong hút hồn khiến gã không thể rời mắt sang chỗ khác. Con cặc cứng như sắt đang được sục vội vã, sục hối hả đi kèm với những cảnh tượng hoan lạc đầy nóng bỏng mà gã đang tưởng tượng ra trong đầu. Để rồi khi đạt được cực khoái là lúc gã rùng mình đờ ra như tượng, khao khát bị dồn nén tích tụ suốt cả ngày bắn ra tung tóe, cả mảng tường dưới tờ lịch nhoen nhoét toàn là thứ chất nhầy đặc sánh.

Ham muốn không thể với tới, chỉ có thể thỏa mãn bằng những ảo tưởng thầm kín.

Thiện lau dọn rồi tắt đèn đi ngủ. Một ngày cứ thế lặng lẽ trôi qua.

...........
......
..

Sáng nay vẫn như thường lệ, Thiện đang gom đống lá khô lại đem đi đổ. Lúc ngẩng lên thì thấy cô nhân viên trong mộng của mình đang đi bộ tới. Gã hỏi ngay :

- Sao hôm nay lại đi bộ thế này, xe con đâu ?

Linh nhã nhặn đáp :

- Xe con hỏng mất rồi, con vừa bắt taxi tới.

Thiện cười bảo :

- Thế là hôm nay chú không được dắt xe cho con à....

Linh cũng cười đáp lại rồi chào gã để vào làm, dù nàng còn đeo khẩu trang nhưng Thiện vẫn có thể mường tượng ra nụ cười duyên dáng ấy đẹp đến thế nào.

Gã mới làm ở đây được mấy tháng, thời gian đó là đủ để quan sát được ít nhiều, đủ để biết ở đây ai khó tính ai dễ tính. Và trong đám nhân viên thì nữ thần của gã thực sự rất ngoan và lễ phép, chưa bao giờ tỏ ra coi thường vị trí bảo vệ của gã. Đó là lý do vì sao Thiện càng nhiệt tình với cô nàng hơn, cả ngân hàng cũng chỉ có vài người là hay được gã dắt xe hộ như thế.

Một mối quan hệ nếu không có đột phá thì sẽ mãi chỉ dừng ở mức đó, không thể thay đổi được gì. Và có vẻ như hôm nay chính là ngày xuất hiện sự đột phá ấy.

Xế chiều, hết giờ hành chính, nhân viên đã về gần hết, Thiện cũng đang sửa soạn chuẩn bị đi về. Gã thấy cô nàng tên Linh kia ôm túi tài liệu đứng trước cửa, mắt nhìn điện thoại xem gì đó.

- Con chưa về hả, đang đợi người đón à ?

Thiện tiến tới bắt chuyện, Linh như nghĩ ra gì đó bèn giơ điện thoại về phía gã rồi hỏi :

- Chú, chú biết đường tới chỗ này không ạ ?

Trước khi làm bảo vệ Thiện đã từng chạy xe ôm một thời gian, đường xá cũng tạm gọi là rành, gã nhìn địa chỉ trên màn hình rồi gật đầu :

- Chỗ này chú biết, con cần tới đấy hả ?

- Vâng, con tới giao thẻ cho khách mà lại không biết đường, giờ này đang tắc nữa, đợi xe ôm với taxi đến chắc lâu lắm.....Hay chú chở con đi với nha.....?

Thiện mong còn chẳng được ấy chứ, gã thậm chí còn ngẩn ra giây lát rồi mới kịp phản ứng :

- Được, được chứ, ra đây chú chở đi luôn kẻo muộn rồi.

- Vâng, con cảm ơn chú....

Linh cười tươi tắn rồi vào trong lấy nón bảo hiểm, còn Thiện thì phấn khởi ra dắt xe máy đợi sẵn. Lúc leo lên vì cần điểm tựa nên hai tay Linh bấu vào vai gã, rồi lúc xe khẽ lún xuống là gã biết cặp mông nảy nở của nàng đã yên vị trên yên xe mình rồi. Quá trình ngồi lên chỉ ngắn ngủi vậy thôi mà không hiểu sao cũng làm Thiện nhộn nhạo trong lòng.

Đúng giờ tan tầm nên đường khá đông chẳng thể đi nhanh được, vừa hay lại đúng với ý của Thiện, gã còn muốn tắc cứng càng lâu càng tốt ấy chứ. Do mặc váy nên Linh không ngồi như bình thường mà ngồi vắt chéo sang một bên, dù nghiêng người là vậy nhưng một bên bầu ngực nàng vẫn áp vào lưng Thiện khiến tim gã cứ đập thình thịch. Những lúc phanh xe thì sự va chạm ấy càng rõ rệt hơn khi quán tính làm thân thể nàng xô về đằng trước, lưng gã lại được dịp đón nhận sự êm ái từ khối thịt căng mọng ấy. Đó là còn chưa kể, dù nàng ngồi đằng sau nhưng hương thơm mê hoặc vẫn len lỏi ra tận phía trước làm gã nóng cả người. Đã bao giờ gã được tiếp xúc gần gũi với nữ thần trong mộng của mình như vậy đâu, đang chạy xe mà tâm trí Thiện chỉ nửa non là để ý đường xá, còn quá nửa là bị phân tâm bởi cô gái xinh đẹp ngồi đằng sau. Thi thoảng gã còn lén liếc chéo xuống bên cạnh rồi nuốt nước bọt, chưa bao giờ cặp đùi trắng muốt đầy đặn của nàng ở gần gã đến như thế.

Chở nhau trên xe như vậy cũng là dịp để hai người trò chuyện hỏi thăm nhau nhiều hơn. Hai chú cháu cũng không phải là quá xa lạ hay chỉ vừa mới gặp gì nên cũng khá cởi mở.

Gã vốn sinh ra và lớn lên ở miền Tây, chỉ nhìn cũng biết là một nông dân chính hiệu. Dáng người cao lớn khỏe mạnh, làn da hơi ngăm vì nắng gió, gương mặt hiền lành chất phác. Gia cảnh thì không có gì nổi bật, thậm chí còn có phần hơi éo le. Vợ gã đã qua đời chục năm trước vì bạo bệnh, để lại cho gã hai cô con gái. Đứa lớn hiện đang làm công nhân ở khu công nghiệp còn đứa nhỏ hơn thì đang làm giáo viên tiểu học. Ở quê khó kiếm sống nên Thiện tìm lên thành phố, đã bươn chải một thời gian rồi, mãi mới có chút ổn định khi xin được vào làm bảo vệ ở chỗ này. Một ông bố tần tảo nuôi hai cô con gái ăn học, câu chuyện của người đàn ông 51 tuổi ấy vừa bình dị lại vừa ấm áp.

Linh thì yên ổn hơn nhiều, nàng là con lớn trong gia đình, dưới nàng còn có một em trai, bố mẹ đều là thành phần trí thức, thế nên mới nuôi dạy được một cô con gái vừa xinh đẹp vừa ngoan ngoãn. Nhà nàng ở ngoại thành, cách chỗ làm đến hơn hai chục cây lận, để tiện đi lại nên Linh xin phép bố mẹ dọn ra ở riêng, vừa hay lại có người họ hàng ra nước ngoài nên cần người trông nhà hộ. Tuổi 25 đã đủ trưởng thành, bố mẹ Linh hoàn toàn tin tưởng cho cô công chúa của mình sống tự lập bên ngoài như thế.

Thiện rất biết ý tứ khi không hỏi những vấn đề khá riêng tư, ví dụ như lương lậu được bao nhiêu, thay vào đó chỉ hỏi công việc có vất vả không. Cô nàng nói mình chưa có người yêu, gã sẽ không hỏi mấy câu nhạt nhẽo ví dụ như con xinh vậy chắc nhiều anh tán lắm nhỉ......Những điều đó khiến cuộc nói chuyện luôn diễn ra vui vẻ và chân thành, hai chú cháu cứ vậy mà rôm rả suốt cả đường đi.
 
Chương 2

...................

Len lỏi trong dòng người đông đúc mãi thì cũng tới nơi, là một căn nhà bốn tầng nằm sâu ở cuối ngõ. Linh xuống xe vừa tháo nón bảo hiểm vừa nói :

- Con cám ơn chú nhiều ạ. Giờ chú về trước đi kẻo muộn rồi....

Thiện cầm cái nón rồi bảo :

- Con cứ vào đi, chú ở dưới này đợi rồi chở con về....

- Dạ thôi, nhờ chú chở đi đã làm chú về muộn rồi, tí con bắt xe về cũng được....

Gã ân cần bảo :

- Gọi xe lại tốn kém, mà cũng chưa chắc đã an toàn, lỡ người ta chở con vào hẻm vắng vẻ rồi làm bậy thì sao, dạo này chú nghe báo đài có mấy vụ....Con gái đi về buổi tối một mình nguy hiểm, đằng nào cũng tới đây rồi, để chú đưa con về cho an tâm....

Không hiểu sao nghe những lời ấy Linh lại thấy ấm áp lạ lùng, phụ nữ luôn thích được quan tâm bảo vệ như vậy, cho dù là từ một người không thân thiết. Thế là nàng cười dịu dàng bảo :

- Vậy chú ráng đợi con xíu nha, xong việc là con ra liền....

Thiện khẽ mừng thầm trong bụng, dù phải chờ đợi nhưng vẫn rất hào hứng vì biết sẽ còn được gần gũi với nàng lâu thêm nữa.

Khách hàng là một người đàn ông trung niên, dù ở nhà mà đầu tóc vẫn chải chuốt bóng mượt, lúc vừa nhìn thấy Linh thì cặp mắt liền quét lên quét xuống liên tục khắp người nàng, sau mấy câu chào hỏi liền phấn khởi mời nàng vào trong.

Có vẻ như người này ở nhà một mình, hai người ngồi nói chuyện ở sofa phòng khách, vẫn là những câu từ quen thuộc của Linh mỗi khi gặp khách hàng. Nhưng mà gã đàn ông nọ chỉ nghe câu được câu mất, bởi sự chú ý đều đang dồn hết lên cơ thể cô nhân viên xinh đẹp trước mặt. Đang ngồi nên mép váy bị kéo cao hơn một chút, hai bắp đùi nàng càng bị lộ ra nhiều hơn, khiến cho kẻ đối diện không sao tập trung nổi, hai mắt cứ hau háu nhìn xuống mà nuốt nước bọt. Dù Linh đã cố gắng ngồi khép nép rồi nhưng sức quyến rũ của cặp giò ấy vẫn là rất lớn, chính nàng cũng biết đối phương đang nhìn chỗ nào nhưng đành phải giả bộ như không biết.

Nội dung trao đổi cũng không có gì nhiều, nói xong hết những gì cần nói, giao thẻ xong xuôi là Linh xin phép ra về ngay. Đang định đứng lên thì bị gã ngăn lại :

- Cứ từ từ đã, đợi anh một chút....

Gã nói rồi ra chỗ tủ rượu lấy chai rượu tây và hai cái ly, đến đặt trước mặt nàng vừa rót vừa bảo :

- Chẳng mấy khi mới đến nhà anh thế này, uống với anh một ly đã....

Linh tỏ ra nhã nhặn :

- Em không uống được nhiều đâu ạ....Với lại em còn phải tới nhà khách hàng khác nữa....

Ý nàng là uống một hai ngụm thì được, dù sao cũng chỉ là xã giao thông thường. Gã kia đặt chai rượu xuống, nâng ly lên rồi ngồi nhích lại gần nàng, giọng điệu ung dung :

- Hai cụ nhà anh có mấy chục tỷ mà chẳng biết làm gì, đang định gửi vào ngân hàng cho an tâm, mà cũng chưa chọn được chỗ nào, nên đang nhờ anh quyết hộ đấy. Anh thấy chỗ em cũng khá ổn....

Ý tứ rõ ràng là nếu chịu uống với gã thì gã sẽ chọn chỗ nàng rồi. Liên quan đến công việc và thành tích cá nhân thì không thờ ơ được, dù hơi mất tự nhiên khi bị kề sát lại nhưng Linh vẫn cười tươi tắn cụng ly với gã :

- Vâng, lãi suất bên em cực kỳ tốt đấy ạ, độ ổn định cũng cao, hai bác nhà mình hoàn toàn có thể yên tâm....

- Cạn nhé....

Gã nói rồi ngửa cổ uống cạn thật. Linh hơi chần chừ nhưng vẫn phải theo phép tắc, đối phương đã 100% thì mình không thể 99 được, nàng cũng nhắm mắt cố uống hết. Thứ chất lỏng cay xè như đốt cháy cả cổ họng, bấy giờ Linh mới biết loại rượu này rất mạnh, uống trọn một ly đã là quá giới hạn của nàng rồi. Thế nhưng khi Linh vừa đặt ly xuống thì gã kia đã lập tức rót đầy, mà nàng lại không tiện ngăn cản. Gã lại nâng ly lên rồi nhích lại gần hơn nữa, gần đến mức chân gã đã áp vào chân nàng, một tay gã đặt lên thành sofa phía sau đầu Linh giống như sắp ôm, mặt gã chỉ cách mặt nàng một khoảng ngắn. Gã khẽ hỏi :

- Em có người yêu chưa vậy....?

Linh hơi nhích ra một chút rồi rụt rè đáp :

- Em....chưa ạ....

- Ồ....phí phạm thật đấy.....nào.....cạn tiếp nhé.....

Gã lại ngửa cổ uống hết sạch, Linh thì vẫn ngập ngừng, nàng đã thấy người mình hơi nôn nao rồi, đầu cũng đã hơi ong ong. Thấy nàng chưa uống gã liền đẩy ly rượu lên gần miệng nàng thúc giục :

- Uống đi em, chê rượu của anh không ngon à....?

Không làm khách hàng phật lòng luôn là điều ưu tiên, Linh cố tỏ ra hòa nhã :

- Em chỉ uống được nốt ly này thôi ạ, vì còn phải đến gặp khách hàng sau nữa....

- Ừ được rồi.....nào.....

Gã nâng tay nàng lên như giúp sức, Linh theo đà lại nhắm mắt rồi ngửa cổ uống hết ly rượu mạnh ấy. Lúc uống xong nàng còn phải lấy tay che miệng ngăn cơn buồn nôn, đầu óc đã hơi quay cuồng.

Thấy nàng đã có dấu hiệu lơ mơ gã bèn tiến tới ngay, bàn tay đặt trên thành ghế liền ôm lấy vai nàng ghì lại, mặt hắn đã kề sát vào tai nàng thì thầm :

- Em đẹp thế này mà chưa có người yêu à.....bọn thanh niên bây giờ đúng là mù hết rồi....

Ngay sau đó bàn tay còn lại của gã đột ngột đặt lên đùi nàng. Giây phút va chạm nóng bỏng khiến Linh khẽ rùng cả mình, nàng vội đưa tay xuống túm lấy tay hắn :

- Anh.....chắc em phải đi rồi.....

Da thịt quá sức nõn nà khiến gã đàn ông mê mẩn, mùi thơm từ cơ thể nàng làm con đực nọ rạo rực lắm rồi, gã siết chặt thêm vòng tay rồi tiếp tục ve vãn :

- Vội gì....ở lại với anh thêm lúc nữa đã....

Tác dụng của rượu khiến sức lực Linh giảm đi mấy phần, dù cố giữ chặt nhưng bàn tay kệch cỡm kia vẫn đang chầm chậm trườn trên bắp đùi ngọc ngà của nàng, bên trên thì gã cũng đang dí mặt sát vào như muốn hôn làm Linh phải chống đỡ cả trên lẫn dưới. May sao khi tay gã vừa sờ lên mép váy thì điện thoại của nàng đổ chuông.

Đây không phải lần đầu Linh đi gặp khách hàng thế này, nàng biết sẽ có những tình huống gì đang đợi mình, vậy nên cô gái trẻ tự nghĩ ra một biện pháp để bảo vệ bản thân. Cũng không có gì phức tạp, nàng chỉ đơn giản là cài báo thức trên điện thoại, chọn loại nhạc giống với nhạc chuông, như vậy khi reo lên sẽ giống như có ai gọi tới vậy. Trước khi vào nhà Linh đã ước lượng thời gian rồi cài đặt, và quả thực lúc này nó đã trở thành một công cụ giải cứu đắc lực.

- Xin lỗi anh, em có điện thoại....

Có cớ nên nàng gắng sức giãy ra rồi vội đứng dậy cầm điện thoại lên giả bộ nghe.

- Vâng.....em xin lỗi ạ.....vâng.....em ra ngay đây.....anh chờ chút nhé.....

Nàng tắt máy rồi bảo gã :

- Em phải đi rồi, xe ôm chở em đến vẫn đang đợi ngoài cửa từ nãy, chờ lâu quá người ta gọi giục....Anh cứ bảo hai bác cân nhắc rồi gọi cho em nhé, danh thiếp em để đây ạ....

Lý do chính đáng như vậy nên gã kia không thể níu kéo gì, lại còn biết có người ở ngay bên ngoài thì sao mà làm bậy được. Thế là gã đàn ông đành tiếc nuối nhìn cô gái quyến rũ rời khỏi nhà.

Ra bên ngoài thì Linh cũng đã bước đi loạng choạng, Thiện thấy vậy liền hỏi :

- Con có sao không.....mệt ở đâu à.....?

Linh uể oải leo lên xe rồi nói như mơ ngủ :

- Con không sao.....chú chở con về với.....

Rồi nàng đọc địa chỉ nhà cho gã, Thiện không chậm trễ bèn phóng đi ngay.

Gã cũng đoán là nàng đang say rượu. Suốt đoạn đường Linh cứ gật gà gật gù tựa đầu lên vai gã, đang lơ mơ nên cô nàng cũng chẳng biết mình đã ôm lấy bụng ông chú từ lúc nào. Điều ấy làm Thiện vừa thích thú lại vừa băn khoăn, không biết nên đi nhanh hay đi chậm đây....

Đến nơi thì cũng đã tối mịt, là một căn nhà hai tầng trong ngõ, Thiện cẩn thận dựng chân chống rồi gọi cô nàng dậy. Có vẻ rượu bây giờ mới ngấm mạnh, đầu Linh nhức như búa bổ, cả người như trên mây, đứng cũng hơi nghiêng ngả. Nàng mệt mỏi nói :

- Con cảm ơn chú.....chú về nghỉ đi ạ.....

Rồi nàng mở khóa cổng đi vào, Thiện thấy nàng bước đi xiêu vẹo thì không an tâm nên đứng đó nhìn theo. Quả nhiên lúc vừa mở được cửa nhà thì cô nàng ngồi khụy xuống bám vào cánh cửa, Thiện thấy vậy vội chạy vào đỡ. Gã cũng lúng túng không dám đụng chạm lỗ mãng, chỉ bấu vào hai vai nàng cố xốc lên. Cũng may Linh chưa sập nguồn hẳn, được gã dìu nên nàng cũng gắng bước được mấy bước đến chỗ sofa. Vừa nằm xuống là toàn bộ sức chống chịu như mất sạch, cô nàng cứ thế mà ngủ ngay trên chiếc ghế dài.

Thiện đứng ngây người ngắm nhìn nữ thần xinh đẹp nằm ngủ ngay trước mắt. Tình huống mờ ám hiện tại khiến đầu óc gã đang rối như tơ vò vì phải tranh đấu kịch liệt. Nàng đang nằm ngay đó, cái váy bị xô lên cao khiến tình trạng hớ hênh càng thêm nóng bỏng. Cặp giò nuột nà mê hồn ấy cứ như mời gọi gã đến khám phá, hai bắp đùi đầy đặn trắng nõn đang thách thức sự chịu đựng của gã. Chỉ cần cái váy bị đẩy lên cao chút nữa, chỉ nửa gang tay nữa thôi là sẽ thấy được cả.....Thiện đang toát cả mồ hôi, cả người nóng bừng, con cặc dựng đứng trong quần, thế nhưng gã vẫn chỉ đứng yên đó.

Gã cũng muốn lắm chứ, muốn lao đến mà sờ soạng liếm láp cặp giò đẹp đẽ kia từ dưới lên trên, muốn tốc váy nàng lên rồi úp mặt vào bẹn nàng mà tận hưởng, hay muốn nắn muốn bóp hai bầu ngực căng mọng đang khẽ phập phồng khi nàng thở kia. Thiện cũng thèm lắm chứ, nhưng gã thực sự không dám, nếu chẳng may bị phát hiện thì mọi thứ sẽ bung bét lên hết cả, khéo công việc bảo vệ của gã cũng không giữ được. Thiện vẫn còn đủ tỉnh táo để biết cái gì nên và không nên, quan hệ của gã và nàng chỉ mới có một chút tiến triển mà thôi, không thể bị chấm dứt chỉ vì ham muốn nhất thời được.

May mà trên ghế đối diện có cái chăn mỏng, Thiện dứt khoát với lấy rồi đắp lên người cho nàng. Không nhìn thấy những thứ cám dỗ nữa quả nhiên là đỡ hơn hẳn, gã ra ngoài dắt xe vào trong sân rồi thận trọng suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.

Khi Linh tỉnh dậy đã là hơn 10 giờ tối.
Ngủ được một giấc khiến cảm giác khó chịu giảm đi phần nào, nhưng đầu vẫn khá nhức, cả người cứ nôn nao. Cái thứ rượu này cũng mạnh thật, chỉ hai ly đã như vậy rồi, nếu nàng không sớm kiếm cớ rời đi thì....

Linh nhận ra mình đang nằm trên sofa phòng khách, còn được đắp chăn nữa, nhìn quanh thì thấy có người đang ngồi ở cửa nhà, lưng hướng vào trong. Nàng ngồi dậy cất giọng hỏi :

- Chú.....chú chưa về ạ.....?

Thiện nghe tiếng liền đứng dậy bước vào ân cần hỏi :

- Con sao rồi, còn thấy mệt ở đâu không.....?

Linh day day thái dương :

- Con đỡ rồi.....mà chú ở đây suốt ạ....?

Thiện ôn tồn nói :

- Chú thấy con không được tỉnh táo nên không an tâm đi về, sợ lúc con đang mê man rồi bị kẻ xấu đột nhập thì không ổn chút nào, nên là ở lại canh chừng một chút....

Linh nhìn đồng hồ, từ lúc về đến giờ cũng phải tầm ba tiếng, suốt chừng ấy thời gian người đàn ông này ngồi canh cho nàng ngủ, có vẻ còn chưa ăn uống gì nữa. Cảm giác ấm áp đang dâng lên trong lòng, nàng vội hỏi :

- Con làm phiền chú quá, mà chú đã ăn gì chưa ạ....?

Linh muốn đứng dậy nhưng đầu óc vẫn còn hơi choáng váng nên đứng không vững, Thiện thấy thế liền ấn nàng ngồi xuống rồi bảo :

- Không sao, lát nữa về chú ăn là được.....À mà con uống cái này đi đã.....

Bấy giờ Linh mới để ý trên bàn có một bát canh gì đấy. Thiện bưng lên đưa cho nàng, Linh nhận lấy rồi tò mò hỏi :

- Món gì đây ạ.....?

Thiện trả lời :

- Canh giải rượu đấy.....Chú đoán lúc con tỉnh dậy vẫn sẽ khó chịu nên nấu cho con ăn.....À lúc con ngủ chú có tự ý mở tủ lạnh ra xem, cũng may là có đủ nguyên liệu cần, cũng tự ý vào bếp nữa, con đừng chê nhé....

Gã nói rồi nở nụ cười hiền hậu, thế này làm sao Linh chê trách gì được. Đã ở lại canh cho nàng ngủ rồi còn nấu canh cho nàng nữa, nàng cảm kích còn không hết ấy chứ. Linh cười tươi tắn :

- Con cảm ơn chú, mà chú biết nấu cả món này cơ à.....?

Thiện chậm rãi nói :

- Ngày trước mỗi lần mà chú đi nhậu về là vợ chú lại nấu canh này cho chú giải rượu, uống nhiều thành quen, bên trong có cái gì cũng thuộc lòng rồi. Có mấy lần vợ chú đi vắng ko ai làm cho nên cũng lọ mọ tự xuống bếp nấu nên biết, sau này khi bà ấy mất thì....

Kể đến đây thì giọng Thiện hơi trầm xuống, câu chuyện đẹp ấy khiến Linh bất giác cũng cảm động. Không muốn người chú nọ buồn vì nhớ vợ nên nàng hào hứng bảo :

- Chắc là ngon lắm, con uống ngay đây....

Nàng uống liền mấy thìa, mùi vị quả thực rất được, cô nàng tươi cười :

- Như này chú mở quán ăn được rồi đấy, con sẽ ủng hộ dài dài....

Thiện cũng cười :

- Mở quán ăn cực lắm, chú vẫn muốn hàng ngày được dắt xe cho con hơn....

Hai chú cháu cùng tủm tỉm cười, Thiện giục nàng uống nhiều cho nhanh khỏe lại. Đợi đến khi nàng uống được quá nửa gã mới đứng dậy đi về :

- Không còn sớm nữa, con nghỉ ngơi đi mai còn đi làm, chú phải về đây....

Linh cũng vội đứng dậy, không nghĩ ngợi gì nhiều bèn cầm lấy tay gã dịu dàng bảo :

- Hôm nay con cảm ơn chú nhiều lắm, còn làm phiền chú đến tận giờ nữa....

Được hai bàn tay mềm mại nõn nà nắm lấy khiến Thiện hơi ngẩn người ra thoáng chốc, gã có chút lúng túng :

- À.....không sao.....con nghỉ đi cho khỏe.....nhớ uống hết canh nhé.....

Thấy đối phương ngại Linh mới nhận ra là do hành động của mình, nàng liền rụt tay về rồi dặn dò :

- Chú đi đường cẩn thận nha....

- Chú biết rồi, con khóa cửa kĩ vào nhé....

Linh ra tận cổng tiễn gã, thấy bóng xe khuất xa rồi nàng mới trở vào trong.

Nhìn bát canh giải rượu trên bàn không hiểu sao Linh cứ có cảm giác gần gũi an yên nào đó. Ai cũng thích được quan tâm chăm sóc, những việc làm của ông chú ngày hôm nay đã thành công ghi điểm trong lòng nàng, cứ nhìn bát canh là nàng lại nhớ đến nụ cười hiền hậu của gã.

Ngoài sân có gắn một cái camera chĩa vào cửa nhà, vừa vặn thấy được một chút ở sofa. Không hiểu sao Linh lại tò mò muốn xem buổi tối đã diễn ra những gì, không phải nàng không tin tưởng mà chỉ là muốn kiểm chứng một chút, vậy nên cô nàng mở điện thoại ra.

Đoạn ông chú dìu mình vào ghế thì Linh vẫn nhớ mang máng, sau đó thì gã lấy chăn đắp cho nàng, rồi ra ngoài dắt xe vào, rồi ngồi ở cửa nghĩ ngợi gì đó. Sau đấy thì gã đi vào trong rẽ về hướng nhà bếp, đoạn này chắc là đang nấu canh cho nàng đây. Một lúc sau thì gã bê canh ra đặt ở bàn, rồi lại ra cửa ngồi, thi thoảng lôi điện thoại ra xem, một chốc lại ngó ra sau nhìn nàng, cứ thế suốt cho đến khi nàng tỉnh lại.

Lúc này Linh cảm thấy rất yên lòng, thậm chí còn có chút vui mừng nữa, giống như mình đã đặt niềm tin vào đúng người vậy. Một cô gái xinh đẹp ngủ say li bì trước mắt, váy ngắn hớ hênh, có sờ một cái cũng không ai biết, ấy vậy mà từ đầu đến cuối không có một hành động bỉ ổi nào. Thậm chí gã không ngồi ở sofa mà ngồi tận ngoài cửa, cách xa hẳn chỗ nàng nằm như thể sợ nàng dậy sẽ hiểu lầm vậy. Bài kiểm tra tình cờ không biết trước này, người đàn ông nọ đã vượt qua rất xuất sắc. Cả những việc gã làm cho nàng nữa, thiện cảm của Linh với đối phương đã tăng lên rất nhiều.

Linh còn nhớ đến biểu hiện của gã ban nãy khi được nàng cầm tay, hình như tai gã hơi đỏ lên thì phải, cứ như một chàng trai trẻ ngượng ngùng vì lần đầu được nắm tay con gái vậy.

Ông chú này đúng là lành như cục đất mà....

 
Chương 3

...................

Một ngày mới lại đến. Hôm nay tâm trạng Thiện có chút phấn khởi, tự gã cũng biết tối qua mình đã thể hiện rất tốt, còn được nàng cầm tay nữa, đến giờ cảm giác mềm mại ấy hình như vẫn còn vương vấn trên da thịt, làm cho mỗi nhát chổi quét của gã cũng mềm mại theo.

Đang nghĩ đến nữ thần thì nàng xuất hiện ngay. Linh vẫn đi bộ như hôm qua, tới gần gã còn giơ tay lên vẫy vẫy chào, rõ ràng là cũng gần gũi hơn mọi ngày. Thiện không quên hỏi han :

- Con khỏe hẳn chưa, còn nhức đầu hay mệt gì không.....?

Linh tháo khẩu trang tươi tắn đáp :

- Con hết hẳn rồi, món canh giải rượu của chú hiệu nghiệm thật đấy....

- Mà hôm nay vẫn đi taxi à....?

- Vâng, tiệm sửa xe gần nhất cũng cách mấy trăm mét lận, con ngại dắt đi xa nên cứ tạm để đấy, với cả tối mới về nên cũng không có thời gian....

Thiện nghe vậy khẽ mừng thầm trong bụng, vậy là gã sẽ có cơ hội được chở nàng đi đâu đó tiếp rồi, tự nhiên gã lại mong cái xe kia hỏng càng nặng càng tốt. Hai chú cháu hỏi han thêm dăm ba câu rồi người thì ở ngoài, người thì vào trong làm việc.

Vị trí của Linh là chuyên viên quan hệ khách hàng, công việc này yêu cầu không chỉ kỹ năng giao tiếp tốt, ngoại hình thu hút cũng là một thế mạnh, mà sắc đẹp thì nàng chỉ có thừa chứ không thiếu. Do đặc thù công việc nên Linh hay phải tiếp xúc với khách hàng, thi thoảng cũng phải đến tận nhà người ta để giải quyết một số vấn đề. Nếu là nữ thì không sao, nhưng nếu đối tượng là nam thì có thể sẽ gặp phải những kẻ háo sắc giống như hôm qua, buộc nàng phải khéo léo ứng phó. Tuy nhiên cuộc sống không đơn giản như thế, không phải cứ tránh né là xong. Sẽ có người mà Linh rất khó để cự tuyệt hoàn toàn, chỉ có thể giữ gìn được đến đâu hay đến đó mà thôi, ví dụ như người ở trong căn phòng này.

- Anh cho gọi em ạ....?

Linh đóng cửa lại rồi tiến tới gần bàn làm việc. Ngồi trên chiếc ghế xoay là một người đàn ông trung niên, thân hình hơi mập, cái bụng to đặc trưng của kẻ bia rượu nhiều, tóc hơi xoăn, gương mặt toát ra vẻ thượng lưu, và đôi mắt một mí thì đang đảo lên đảo xuống khắp thân thể nàng.

Người này tên Hoàng, giám đốc ngân hàng, gã thậm chí còn hơn ông chú bảo vệ ngoài kia một tuổi, thế nhưng vì để làm sếp vui lòng nên Linh vẫn xưng hô anh em. Chẳng cần phải ai dạy cho mới biết, đây giống như một quy tắc ngầm trong xã hội mà thôi.

Hoàng đặt tập tài liệu xuống rồi bảo :

- Anh vừa đọc qua báo cáo tháng trước, phản hồi của khách hàng tốt đấy, vị trí này đúng là cần những người có năng lực như em....

Linh khiêm tốn :

- Cảm ơn anh ạ, em sẽ phấn đấu làm tốt hơn nữa....

Hoàng vẫy tay ý bảo nàng lại gần hơn, Linh thoáng do dự rồi cũng vòng qua bàn làm việc tới đứng bên cạnh gã. Hoàng xoay ghế sang đối diện với nàng, đôi mắt không kìm được mà dán vào cặp giò nuột nà trắng bóc. Rồi gã đưa tay ra nắm lấy tay nàng, giọng nhỏ đi như chỉ đủ để hai người nghe :

- Cố gắng thêm một thời gian nữa để có kinh nghiệm, sắp tới tổng kết giữa năm, anh thấy ngoài em ra thì không có ai phù hợp với vị trí phó phòng hết....

Vừa nói gã vừa mân mê xoa nhẹ bàn tay ngọc ngà ấy. Đây không phải lần đầu Linh bị gã cầm tay như vậy, thế nên nàng cũng không giật mình hay muốn rụt tay về mà chỉ nở nụ cười nhã nhặn :

- Vâng.....em sẽ cố gắng....

Hoàng mỉm cười hài lòng rồi kéo nàng về phía mình, gã dạng hai chân ra để cô nhân viên đứng được gần nhất có thể. Rất nhanh đầu gối Linh đã chạm vào mép ghế, nàng đang đứng sát vào tên sếp nọ, bầu ngực căng mọng đang ở ngang ngay tầm mặt gã, và tay còn lại của gã thì vòng ra sau ôm lấy eo nàng.

Mùi nước hoa thơm phức khiến Hoàng chưa gì đã thấy nóng cả người, gã ngước lên nhìn nàng khẽ nói :

- Đầu anh ngứa quá, hình như có mấy cái tóc sâu, tìm hộ anh đi....

Linh biết đó chỉ là cái cớ để gã được đụng chạm. Nhưng biết là một chuyện, có từ chối được hay không lại là chuyện khác. Nàng do dự giây lát rồi vẫn tỏ ra lễ phép :

- Vâng....để em thử xem sao....

Linh hơi rướn người tới một chút rồi đưa hai tay lên tóc gã bắt đầu tìm kiếm. Đó là lúc mà Hoàng cũng rướn tới trước, mặt gã nhẹ nhàng áp vào giữa vùng ngực nàng, một tay đang rảnh kia cũng lập tức đặt lên đùi nàng xoa nhẹ. Linh khẽ rùng mình khi bàn tay ấm nóng đang trườn trên da thịt, ngực thì đang bị gã úp mặt vào, thế nhưng lại không dám phản đối gì hết, chỉ cố bình tĩnh bới tìm mấy sợi tóc sâu mà nàng còn không biết là có tồn tại hay không.

Những sờ mó đụng chạm kiểu này cũng chỉ diễn ra gần đây. Khi cô nàng mới vào làm thì Hoàng chưa ra tay vội, đơn giản là không muốn nàng sợ mà chạy mất. Bây giờ khi nàng đã làm được một thời gian, đã có những thành tựu nhất định, có thể mấp mé thăng tiến lên cao hơn thì mới là thời cơ thích hợp. Khi đã cống hiến như thế, có nhiều thứ để hi vọng như thế, bỏ chạy bây giờ thì chẳng phải mọi nỗ lực trước đó đều là vô ích hay sao ? Đó là lý do nói bây giờ mới là thời điểm tốt để thu hoạch, bởi vì ai cũng có khát vọng bước lên vị trí cao hơn, vậy nên sẽ không bỏ cuộc giữa chừng. Linh hiện tại cũng chính là ở vào tình thế như vậy.

Đó là còn chưa kể, vì muốn lấy lòng sếp nên nàng còn nói dối mình chưa có người yêu. Thực ra nàng đã có bạn trai rồi, yêu nhau từ thời còn sinh viên, là một anh chàng mọt sách cũng rất ngoan ngoãn. Cũng may là vì ngoan nên dễ bảo, để giấu diếm nên nàng còn không cho bạn trai tới cơ quan đón bao giờ, nếu có đi hẹn hò cũng phải cảnh giác sợ bị đồng nghiệp bắt gặp.

Linh đã đủ trưởng thành để hiểu, ở đời chẳng ai cho không ai cái gì, muốn nhận được lợi ích thì bản thân cũng phải cho đi ở một mức độ nào đấy. Nếu biết một cô nhân viên là hoa đã có chủ thì chả có ông sếp nào dành nhiều sự ưu ái cho nữa, thế nên nàng buộc phải giấu việc mình có bạn trai. Đây cũng là quy tắc ngầm để sinh tồn trong xã hội đầy rẫy sự cạnh tranh này. Cho dù có đổi chỗ làm thì chưa chắc đã không gặp phải tình thế tương tự, chỗ nào cũng như nhau mà thôi, nơi nàng đang làm là một trong những ngân hàng tốt nhất thành phố rồi.

Và khi đã làm đến mức đó chỉ để nhận được sự ưu ái của sếp thì nàng không thể cự tuyệt chỉ vì bị đụng chạm mò mẫm được. Đây chính là sự "cho đi ở mức độ nào đấy", là cái mà Linh đã đoán trước mình sẽ phải trải qua. Thế nên ngay lúc này đây, nàng đang để cho một gã đàn ông đáng tuổi bố mình ôm ấp sờ mó mà chẳng thể né tránh.

Hoàng đã úp dính cả mặt mình vào ngực nàng để sục sạo, dùng chính mặt mình để khám phá hai trái đào tiên đầy hấp dẫn. Dù còn áo sơ mi với áo lót ngăn cách mà gã vẫn cảm nhận được hai khối thịt ấy mềm mại như thế nào, tròn trịa đàn hồi đến thế nào. Gã úp vào mạnh đến nỗi làm bầu ngực nàng lún cả xuống, khiến cho toàn bộ khuôn mặt được ngập trong sự nở nang đầy khoan khoái.
Bên dưới cũng không hề kém cạnh, tay ôm eo nàng đã trườn xuống dưới bóp lấy bờ mông căng tròn mà xoa nắn. Tay sờ đùi nàng thì ngày càng nồng nhiệt, gã còn vuốt xuống tận bắp chân rồi lại vuốt dọc lên trên như muốn cảm nhận cặp giò tuyệt đẹp ấy trọn vẹn nhất. Nhưng thời gian sờ soạng hai bắp đùi đầy đặn vẫn là nhiều hơn cả, da thịt nõn nà mát rượi khiến Hoàng sướng hết cả tay. Và như một lẽ tất yếu, bàn tay gã đang lần mò luồn vào trong mép váy muốn khám phá nhiều hơn.

Đó là lúc bất an trong Linh dâng lên, nàng bèn cất tiếng như muốn giảm bớt đà tiến công của gã :

- Em tìm từ nãy không thấy cái tóc sâu nào cả, chắc là da đầu anh bị ngứa thôi....

Hoàng còn chẳng buồn ngẩng mặt lên, gã chỉ ậm ừ :

- Cứ tìm tiếp đi....

Rồi lại tập trung vào hưởng thụ sung sướng. Được úp mặt vào thiên đường, được ôm ấp cơ thể phơi phới, được sờ mông sờ đùi nàng, được hít ngửi mùi thơm mê hoặc từ người nàng, lại còn được bàn tay ngọc ngà của nàng mân mê nhè nhẹ trên đầu nữa, Hoàng bây giờ đang sảng khoái không dứt ra được, máu nóng trong người cứ chạy rần rần.

Linh còn chưa tìm ra cách ứng phó thì đã bị tấn công mạnh mẽ hơn. Gã không bóp mông nàng nữa mà thọc nốt tay kia vào trong váy nàng, cả hai bàn tay nóng bỏng đang sờ soạng tiến dần lên. Tình huống này đúng là bất lực, đang bận tìm tóc sâu cho gã nên Linh chẳng còn tay nào mà phòng thủ nữa, chỉ biết lo lắng khi bị mò mẫm ngày càng nhiều. Cái váy đã bị hai tay gã xô lên cao, sắp hở đến gần bẹn luôn rồi, cặp đùi quyến rũ đang bị phơi bày trọn vẹn.

Thế rồi điều gì đến cũng phải đến, không gặp bất kì trở ngại nào, hai bàn tay gã thuận lợi bóp lấy hai bờ mông nảy nở, đồng thời cũng sờ thấy cả thứ đó nữa. Gã sờ được quần lót của nàng rồi....

Linh không nhìn được xuống nên không rõ váy mình đã bị đẩy lên cao tới đâu, nhưng cảm giác mát mẻ thông thoáng này chắc cũng phải tới bẹn luôn rồi. Cũng may tên sếp kia đang úp mặt vào ngực nàng nên không nhìn được gì, chỉ có tay gã là đang hoạt động mà thôi. Hoàng đang hết xoa lại bóp, hết bóp lại nắn, cặp mông to tròn núng nính khiến gã cứ muốn bóp mãi không rời.

- Mông em.....to thật đấy.....

Nếu cứ diễn ra trong im lặng thì Linh còn chịu đựng được, nhưng câu nói vừa rồi của gã khiến nàng bối rối đến đỏ mặt, chỉ muốn chạy ngay ra khỏi phòng. Còn chưa biết phải đáp lời ra sao thì gã lại bồi thêm câu nữa :

- Cả ngực cũng thế....

Rồi lại say mê úp mặt vào ngực nàng mà sục sạo, động tác còn mạnh hơn trước, nồng nhiệt hơn trước, bên dưới cũng xoa bóp mãnh liệt hơn khiến Linh càng thêm rối bời. Hơi thở nóng rực của gã cứ phả vào ngực suốt từ nãy khiến cả người nàng cũng đã nóng bừng, bầu ngực bị tác động mạnh mẽ khiến nàng cũng nhộn nhạo không yên. Giờ thì Linh chẳng còn tìm tóc sâu tóc bạc gì được nữa rồi, cả người cứ cứng đờ mặc cho gã mò mẫm cả trên lẫn dưới.

Ham muốn dâng cao khiến Hoàng cũng ngày càng mạnh bạo, chỉ dùng mặt thôi là không đủ, gã không kìm được bèn há mồm ra ngoạm lấy bầu ngực nàng.

- Ah......anh......

Linh khẽ run lên khi nơi nhạy cảm bị tấn công, theo phản xạ hơi đẩy gã ra nhưng cũng không quá mạnh, chẳng giống phản kháng gì hết. Hoàng được đà lại ngoạm thêm phát nữa, ngoạm xong lại lấy chính mặt mình xoa xoa như làm chỗ đó bớt đau vậy. Gã không nói năng gì giống như chuyện đó là bình thường, thế là Linh cũng chỉ dừng ở mức khẽ rên lên rồi thôi.

Thấy cô nàng ngoan ngoãn như vậy Hoàng lại càng muốn nhiều hơn. Hai bàn tay hư hỏng vẫn đang bóp mông xoa đùi nàng từ nãy không ngừng, thế rồi gã ngước lên thì thầm :

- Cho anh....xem quần lót của em nhé....

Tim Linh đánh thịch một cái, nàng ngẩn người ra đáp :

- Dạ....?

Còn chưa kịp nói thêm gì thì gã đã nhanh tay lần mò lên bấu vào cạp quần lót của nàng rồi kéo xuống. Linh giật mình vội đưa tay giữ :

- Khoan.....khoan đã anh.....

Nàng túm lấy tay gã nhưng là ở bên ngoài váy nên tác dụng không nhiều, một phần quần lót đã bị kéo chờm ra khỏi mép váy. Đúng vào lúc nguy cấp ấy thì tiếng gõ cửa chợt vang lên.

- Sếp ơi.....em vào được không ạ.....?

Cả hai đều khựng lại, Linh vội tách ra khỏi người gã rồi vội kéo váy xuống đồng thời bước nhanh ra trước bàn làm việc đứng như bình thường. Càng lâu sẽ càng gây nghi ngờ, nàng vừa đứng ngay ngắn là Hoàng cất tiếng đáp :

- Vào đi....

Một nhân viên khác mang tài liệu đến, gã giả bộ nói với Linh :

- Vậy nhé, cứ theo những gì anh hướng dẫn mà triển khai. Thôi quay về làm việc tiếp đi....

- Vâng ạ....

Linh cúi chào rồi rời khỏi phòng, màn âu yếm vụng trộm ấy cứ vậy mà qua đi. Ra ngoài rồi cô gái trẻ mới khẽ thở phào, nàng thậm chí mới chỉ kịp kéo váy xuống che đậy, quần lót bên trong vẫn đang bị kéo tuột xuống một khoảng. Linh vội vào phòng vệ sinh chỉnh trang lại, đồng nghiệp kia mà đến chậm hơn tí nữa thì....

Dù đã có chuẩn bị về mặt tâm lý, thế nhưng khi thực sự phải đối mặt thì quả nhiên vẫn không dễ dàng gì.

Buổi trưa ra lấy đồ ăn lại trò chuyện dăm ba câu với chú bảo vệ. Không hiểu sao khi gặp người đàn ông này Linh cứ cảm thấy gần gũi và bình yên, vừa trải qua tình huống nhạy cảm lúc sáng nên cảm giác này càng rõ rệt hơn nữa. Có lẽ vì vẻ ngoài hiền hậu chất phác của gã khiến người ta nhìn là đã có cảm tình, đã vậy còn tốt bụng nữa.

- Con không có xe thì để chiều chú chở con về nhé, đằng nào cũng tiện đường chú về, đừng đi taxi tốn kém....

- Vâng, vậy con lại nhờ chú ạ....

Nàng chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều đã đồng ý ngay.

Buổi chiều lúc tan ca Linh cố ý nán lại đợi gã vì bảo vệ luôn về sau cùng. Rồi nàng nhớ ra mình còn chưa báo đáp việc hôm qua, thế là lúc gã dắt xe chuẩn bị về thì nàng đề nghị :

- Chú, giờ vẫn còn sớm, chú đi ăn với con nha....

Thiện ngây ngô :

- Nhưng mà....sao tự dưng lại rủ chú đi ăn....?

- Con chưa cảm ơn chú chuyện tối qua, tại con mà chú phải chịu đói đến khuya mà, thế nên hôm nay phải bù đắp cho chú mới được....

Thiện ngần ngại :

- Có gì đâu mà cảm ơn, chuyện nhỏ mà, không cần trả ơn chú đâu....

Linh ôm lấy tay gã lay lay năn nỉ :

- Chú không đi là con áy náy đó, coi như là đi cùng con thôi mà, con đi ăn một mình chán lắm, nha chú....

Khi một cô gái đã xinh đẹp lại còn giở tuyệt chiêu làm nũng ra thì sao mà cưỡng nổi, Thiện chỉ từ chối cho lịch sự vậy thôi chứ trong lòng cũng muốn được gần nàng nhiều hơn. Thế là gã giả bộ khó xử rồi gật đầu :

- Được rồi, nhưng mà đừng đến chỗ nào đắt quá nhé....

Linh vừa đội nón bảo hiểm vừa tươi tắn bảo :

- Con biết một quán lẩu ngon lắm, con với bạn đi ăn mấy lần rồi, cũng gần đây thôi. Mình đi luôn nha chú....

Đúng giờ tan tầm lẫn giờ cơm tối nên quán khá đông, bàn nào cũng rôm rả tiếng nói chuyện lẫn tiếng bát đũa. Không khí náo nhiệt xung quanh khiến hai chú cháu cũng bớt sượng sùng hơn, vừa ăn vừa gắp đồ qua lại cho nhau.

- Chú ăn đi, phải ăn nhiều mới có sức làm việc....

- Con cũng ăn nhiều vào....

- Thôi con có rồi mà, chú ăn đi....

- Con gắp cho chú nhiều quá....

- Chú cũng gắp đầy bát con rồi nè....

Trò chuyện là cách tự nhiên nhất để một mối quan hệ trở nên gần gũi hơn. Thiện hầu như chỉ kể về hai cô con gái của mình, đứa lớn cần cù chịu khó ra sao, đứa nhỏ ngoan ngoãn lễ phép thế nào, hai đứa chính là tất cả những gì gã có. Linh thì có nhiều thứ để kể hơn, từ chuyện mẹ nàng giục con gái lấy chồng cho đến chuyện ở cơ quan. Có bà chị đồng nghiệp cãi nhau với chồng, lên chỗ làm kể lể với hội chị em rồi kiên quyết đòi ly hôn. Ấy thế mà mấy hôm sau đã cười toe toét rồi khoe chiếc vòng cổ mới mà chồng mua tặng. Rồi thì có một cụ bà đến rút tiền, tự nhiên thấy tài khoản mất hơn nửa, truy ra mới biết bị cụ ông rút từ trước rồi, suýt thì làm ầm ĩ hết cả lên. Lại còn có một anh đến ngân hàng gửi tiền, một bọc to toàn tờ năm ngàn hai ngàn, báo hại mấy chị giao dịch viên phải kiểm mất cả tiếng đồng hồ....Hai chú cháu vậy mà nói chuyện lại rất hợp, bữa ăn cứ thế mà trôi qua trong bầu không khí vui vẻ cởi mở. Từ đầu đến cuối gã chưa lúc nào quên gắp đồ ăn cho nàng, còn toàn chọn những thứ ngon nhất nữa. Dù là người mời đi ăn nhưng Linh lại mơ hồ cảm thấy mình đang được chăm sóc.

Còn Thiện dĩ nhiên cũng rất vui, vừa được ăn ngon lại còn được tán gẫu với người đẹp, cảm giác lâng lâng cứ như đang hẹn hò vậy.

Liên hệ tác giả để mua full truyện

 
Tên này nó chỉ câu để bán truyện thôi. Truyện nào của nó cũng bắt mua hết.
 
Cái truyện này chưa đăng hết rui tìm nhiều rui có thấy đâu
Uh tôi ko đoc tôi chỉ doc cai truyen mẹ con cua nó chỗ khác đang roi .
 
Close topic. Diễn đàn chia sẻ free nên bạn có thể chia sẻ hoặc đăng chủ đề rao bán, không đăng nửa vời.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
javhd

Truyện Sex Mới

X
Top