Em thấy không?
Vẫn có những người… biết rõ về em.
Biết quá khứ chẳng hề hoàn hảo, biết những lỗi lầm em từng mắc, biết cả những vết nứt mà em giấu trong tim – và họ vẫn chọn ở lại.
Không phải vì em tốt nhất.
Không phải vì em hoàn hảo.
Mà vì họ nhìn thấy ở bạn một con người – đáng để yêu thương, đáng để đồng hành, ngay cả khi em còn nhiều mảnh vỡ.
Họ không muốn thay đổi em. Không cố sửa chữa em.
Họ chỉ ở cạnh – bình thản, dịu dàng, như thể sự tồn tại của em vốn dĩ đã đủ.
Ngay cả khi chính em chưa từng tin mình xứng đáng với điều đó.
Và có lẽ… đó chính là kiểu người mà ai cũng cần ít nhất một lần trong đời:
Người không cần lý do để thương, và cũng không cần điều kiện để ở lại.
Vẫn có những người… biết rõ về em.
Biết quá khứ chẳng hề hoàn hảo, biết những lỗi lầm em từng mắc, biết cả những vết nứt mà em giấu trong tim – và họ vẫn chọn ở lại.
Không phải vì em tốt nhất.
Không phải vì em hoàn hảo.
Mà vì họ nhìn thấy ở bạn một con người – đáng để yêu thương, đáng để đồng hành, ngay cả khi em còn nhiều mảnh vỡ.
Họ không muốn thay đổi em. Không cố sửa chữa em.
Họ chỉ ở cạnh – bình thản, dịu dàng, như thể sự tồn tại của em vốn dĩ đã đủ.
Ngay cả khi chính em chưa từng tin mình xứng đáng với điều đó.
Và có lẽ… đó chính là kiểu người mà ai cũng cần ít nhất một lần trong đời:
Người không cần lý do để thương, và cũng không cần điều kiện để ở lại.