"Vẫn là những cảm xúc mọi khi
Cớ sao hôm nay em lại suy nghĩ
Có gì đó chẳng đúng ở đây
Nụ cười người nhạt đi trông thấy."
Mới bước vào những ngày đầu tiên của tháng 9 thôi mà tâm trạng em bị chùng xuống luôn. Rõ ràng mới đó thôi em đã thật sự có nhiều niềm vui trọn vẹn mà, em nghĩ là Người cũng sẽ giống em, người cũng hạnh phúc mà đúng không?
"Những lời nói trầy xước tổn thương
Khiến đôi mi anh vương giọt nước mắt
Hãy để em lau hết dòng tuôn trào
Và dắt tay anh vào
Miền xa xăm nhất ở trên đời cuối nơi chân trời chẳng một ai tới."
Có nhiều điều, em rất muốn làm cho Người, làm cùng Người, em vs Người chắc hẳn đã có những kế hoạch trong đầu rồi nhỉ?
Em thật sự rất hạnh phúc, em luôn nói Người cứ như là Kho báu ấy, mãi đến tận bây giờ mới cho em gặp được người, sau bao nhiêu tổn thương mà em đã trải qua, em thấy thật xứng đáng. Em đã chờ rất lâu rồi Người mới xuất hiện.
Em luôn nói vu vơ là Em không có tư cách gì giữ Người đâu, Người có thể đi lúc nào cũng được.
Nhưng cũng chính là em, luôn sẵn sàng để một chỗ rất rộng, chờ người về. Mâu thuẫn quá Người ha, như hiện tại cũng vậy nè.
"Nơi anh không cần là một-ai-khác
Chỉ riêng chúng ta bình yên với nhau
Chẳng ai nỡ nặng lời gieo thương đau"
Hỏi Em có tiếc không?
Em tiếc chứ vì còn nhiều điều em chưa kịp làm cho Người lắm luôn, nhưng mà em nghĩ rằng... phải cho Thời gian để Người sẳn sàng nữa, nên em vẫn đợi. Thế thôi hihi
"Em hiểu rằng anh đã rất quen làm bạn với đớn đau
Chưa một lần anh muốn ai lắng lo
Chẳng cần phải một mình mạnh mẽ như vậy nữa đâu
Hãy cho em xem cả những phần vụn vỡ
Vì em không muốn anh cứ ôm hết mọi đau buồn"
Còn em thì đã sẵn sàng rồi, à không, e luôn sẵn sàng rồi... chỉ chờ Người thôi.
Vì Người luôn có em dẫu cho Trời sập xuống.
Để cho em đến hôn những vết trầy xước kia.
Em vẫn ở đây.


Em chắc chắn rằng rồi người với em nhất định sẽ hạnh phúc, không còn tổn thương nữa nha.
Những gì vốn dĩ dành cho Người thì mãi cũng chỉ là của Người.
Em không tin ai cả, em tin Người.
Em đợi.
Cớ sao hôm nay em lại suy nghĩ
Có gì đó chẳng đúng ở đây
Nụ cười người nhạt đi trông thấy."
Mới bước vào những ngày đầu tiên của tháng 9 thôi mà tâm trạng em bị chùng xuống luôn. Rõ ràng mới đó thôi em đã thật sự có nhiều niềm vui trọn vẹn mà, em nghĩ là Người cũng sẽ giống em, người cũng hạnh phúc mà đúng không?
"Những lời nói trầy xước tổn thương
Khiến đôi mi anh vương giọt nước mắt
Hãy để em lau hết dòng tuôn trào
Và dắt tay anh vào
Miền xa xăm nhất ở trên đời cuối nơi chân trời chẳng một ai tới."
Có nhiều điều, em rất muốn làm cho Người, làm cùng Người, em vs Người chắc hẳn đã có những kế hoạch trong đầu rồi nhỉ?
Em thật sự rất hạnh phúc, em luôn nói Người cứ như là Kho báu ấy, mãi đến tận bây giờ mới cho em gặp được người, sau bao nhiêu tổn thương mà em đã trải qua, em thấy thật xứng đáng. Em đã chờ rất lâu rồi Người mới xuất hiện.
Em luôn nói vu vơ là Em không có tư cách gì giữ Người đâu, Người có thể đi lúc nào cũng được.
Nhưng cũng chính là em, luôn sẵn sàng để một chỗ rất rộng, chờ người về. Mâu thuẫn quá Người ha, như hiện tại cũng vậy nè.
"Nơi anh không cần là một-ai-khác
Chỉ riêng chúng ta bình yên với nhau
Chẳng ai nỡ nặng lời gieo thương đau"
Hỏi Em có tiếc không?
Em tiếc chứ vì còn nhiều điều em chưa kịp làm cho Người lắm luôn, nhưng mà em nghĩ rằng... phải cho Thời gian để Người sẳn sàng nữa, nên em vẫn đợi. Thế thôi hihi
"Em hiểu rằng anh đã rất quen làm bạn với đớn đau
Chưa một lần anh muốn ai lắng lo
Chẳng cần phải một mình mạnh mẽ như vậy nữa đâu
Hãy cho em xem cả những phần vụn vỡ
Vì em không muốn anh cứ ôm hết mọi đau buồn"
Còn em thì đã sẵn sàng rồi, à không, e luôn sẵn sàng rồi... chỉ chờ Người thôi.
Vì Người luôn có em dẫu cho Trời sập xuống.
Để cho em đến hôn những vết trầy xước kia.
Em vẫn ở đây.



Em chắc chắn rằng rồi người với em nhất định sẽ hạnh phúc, không còn tổn thương nữa nha.
Những gì vốn dĩ dành cho Người thì mãi cũng chỉ là của Người.
Em không tin ai cả, em tin Người.
Em đợi.
Sửa lần cuối: