fb68
68 game bài

Ilikebj

Thành viên tích cực

Reputation: 18%
Tham gia
16/12/24
Bài viết
13
Cảm xúc
142
Điểm
28
Nơi ở
Hà Nội
Tín dụng
10.6
Giới tính
Nam
Câu chuyện xoay quanh hành trình của Diệu Linh - một cô giáo tiểu học trong sáng, từ sự ngây thơ đến khi bị cuốn vào thế giới dục vọng đầy cám dỗ. Qua tình yêu với Đức Anh, Linh dần khám phá, đối mặt với những cuộc chơi táo bạo. (Truyện có các yếu tố cuckold, loạn luân, và quan hệ tập thể, hãy cân nhắc trước khi đọc)


Chương 1: Hồi tưởng quá khứ - Gặp gỡ và khởi nguồn​

Căn hộ tầng 28 tại Royal City chìm trong ánh đèn vàng dịu, phản chiếu trên bức tường treo vài bức ảnh gia đình, tạo nên không gian ấm áp giữa đêm khuya. Cửa kính lớn mở ra khung cảnh nội khu lấp lánh ánh đèn, xa xa là công viên xanh mát và hồ bơi lung linh của khu đô thị sang trọng. Linh vừa dỗ hai đứa con – cậu lớn sáu tuổi, cậu nhỏ bốn tuổi – ngủ say trong phòng riêng, tiếng ru ngọt ngào của cô như vẫn văng vẳng. Cô bước ra phòng khách, mặc váy ngủ lụa hồng phấn mỏng manh ôm sát cơ thể, đường cong quyến rũ thoáng hiện qua lớp vải, mùi nước hoa YSL gợi cảm phảng phất. Đức Anh đang lướt điện thoại trên sofa ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt bùng lên ngọn lửa vừa yêu thương, vừa thèm khát. Tám năm bên nhau, Linh từ một cô giáo tiểu học trong trẻo ở một thị xã nhỏ đã trở thành người phụ nữ quyến rũ, sẵn sàng hòa nhịp cùng anh trong những cuộc chơi táo bạo.

Linh bắt gặp ánh mắt anh nở nụ cười tinh nghịch: “Chồng yêu nhìn gì mà say mê thế? Định làm gì vợ hả?” Giọng cô ngọt ngào, ánh mắt lấp lánh trêu đùa. Cô bước tới nhẹ nhàng ngồi lên đùi anh, vòng tay ôm cổ, ngực áp sát qua lớp áo sơ mi. Tóc cô xõa ngang vai, vài sợi lòa xòa khiến anh chỉ muốn kéo cô vào lòng. Đức Anh ôm eo cô, tay luồn xuống mông qua lớp lụa mỏng, thì thầm: “Vợ anh trông thế này, bảo anh làm sao chịu nổi.” Linh đỏ mặt, né người: “Anh hư quá, con còn ở trong phòng kia kìa!” Nhưng ánh mắt cô lấp lánh, tay khẽ bấu vai anh, như ngầm đồng ý.

Đức Anh hôn lên cổ cô, môi lướt qua làn da mịn, ngửi mùi nước hoa nữ tính: “Bọn ngủ say rồi, em yên tâm.” Tay anh luồn qua lớp lụa, chạm vào ngực cô, cảm nhận núm vú dần cứng lên. Linh khẽ rên, cơ thể mềm mại uốn nhẹ theo từng cái chạm. Anh kéo cô sát hơn, môi tìm đến môi cô, nụ hôn sâu dần đầy đam mê. Tay anh lần xuống, nâng váy lụa lên, chạm vào làn da ấm áp giữa hai đùi. Linh thở gấp, ánh mắt lấp lánh, không kháng cự mà đáp lại bằng cách ôm chặt cổ anh.

Đức Anh nhẹ nhàng đặt Linh xuống sofa, lớp lụa mỏng trượt khỏi vai cô để lộ cặp ngực đầy đặn. Anh hôn từ cổ xuống ngực, môi lướt qua núm vú hồng hào khiến cô cong người, rên khe khẽ. “Anh… nhẹ thôi, em sợ con tỉnh,” Linh thì thầm, nhưng giọng cô run rẩy vì khoái cảm. Anh mỉm cười, tay lần xuống kéo chiếc quần lót ren mỏng, chạm vào nơi đã ướt át. Anh chậm rãi khám phá, ngón tay di chuyển nhịp nhàng, khiến Linh bấu chặt vai anh, hơi thở dồn dập.

Đức Anh cởi áo sơ mi, để lộ cơ thể rắn chắc rồi kéo cô vào lòng, để cô ngồi lên anh. Linh uốn éo, hông chuyển động theo bản năng, cảm nhận anh qua lớp quần mỏng. Đức Anh không chờ thêm, anh nhẹ nhàng đưa cô nằm ngửa, đút vào cô chậm rãi từng nhịp khiến cô rên nhỏ, cố kìm nén. Họ hòa quyện trong ánh đèn vàng dịu, tiếng rên khe khẽ hòa lẫn với nhịp thở gấp gáp. Anh tăng nhịp dần tay bóp chặt mông cô, kéo cô sát vào cho đến khi cả hai đạt cao trào, Linh run lên trong vòng tay anh, má hồng rực, mắt nhắm hờ.

Sau khoảnh khắc ấy, Linh nằm gọn trong lòng anh, váy lụa xộc xệch, hơi thở dần đều lại. Đức Anh vuốt tóc cô, lòng vừa mãn nguyện vừa dâng lên những suy nghĩ táo bạo. Căn hộ này, nơi họ vừa mua, là tổ ấm lý tưởng với phòng khách rộng rãi, bếp hiện đại, và ban công nhìn ra hồ bơi lấp lánh. Cuối tuần, họ đưa con xuống công viên, ăn tối ở trung tâm thương mại dưới lòng đất – một cuộc sống đáng mơ ước.

Tối nay, cốc cà phê muộn khiến Đức Anh khó ngủ, anh ngồi lướt điện thoại, tâm trí trôi về mùa hè năm 2018, ngày đầu gặp Linh ở TQ. Hình ảnh cô trong chiếc váy quây đỏ, cặp ngực đầy đặn lấp ló hiện lên rõ nét.





Mùa hè năm 2018, TQ là một thị xã nhỏ yên bình. Đức Anh, 28 tuổi, chàng trai HN làm quản lý cho công ty logistics, công việc bận rộn nhưng cuối tuần nào cũng bắt xe lên TQ chỉ để gặp Linh. Diệu Linh, 23 tuổi, vừa tốt nghiệp sư phạm dạy hợp đồng tại một trường tiểu học. Cô nhỏ nhắn nhưng sở hữu thân hình quyến rũ: ngực đầy, eo thon, mông tròn, làn da trắng mịn. Gương mặt thanh tú với đôi mắt long lanh và giọng nói ngọt lịm khiến ai cũng phải xiêu lòng.

Họ gặp nhau tại buổi tiệc chia tay một người bạn của Đức Anh, trước khi cậu ta đi du học ở Nhật. Nhà hàng nhỏ ở trung tâm thị xã đông nghịt, tiếng cười nói, tiếng cụng ly vang không ngớt. Đức Anh ngồi ở góc bàn nhấp nhẹ ly bia, mắt lơ đãng. Rồi Linh bước vào, như làm cả thế giới dừng lại. Cô mặc váy quây đỏ rượu bó sát, tôn lên cặp ngực đầy đặn và đường cong hoàn hảo. Váy ngắn đến giữa đùi, khoe đôi chân thon và cặp mông tròn trịa. Mỗi bước đi ngực cô khẽ rung, thu hút mọi ánh nhìn. Linh trang điểm nhẹ, son đỏ mọng, mái tóc xõa ngang vai vừa ngây thơ vừa quyến rũ. Đức Anh nuốt nước bọt, tim đập mạnh.

Linh ngồi cạnh một cô bạn cười nói ríu rít, giọng ngọt như mật, cô nhấp ngụm bia, ngước mắt nhìn quanh, ánh mắt chạm phải Đức Anh. Linh khẽ đỏ mặt, cúi xuống, nhưng nụ cười mỉm khiến anh biết cô không khó chịu. Không chần chừ, Đức Anh cầm ly bia bước tới, tim đập thình thịch. “Chào em, anh là Đức Anh, bạn Hùng. Em là bạn nó à?” Anh cười giọng ấm áp, mắt cố không dán chặt vào ngực cô. Linh ngẩng lên, giọng nhỏ nhẹ: “Dạ, em là Linh, bạn học cùng lớp với Hùng. Anh từ Hà Nội lên ạ?” “Ừ, anh lên tiễn thằng em, nhưng ở TQ toàn người dễ thương thế này chắc anh phải lên TQ thường xuyên hơn, haha” Đức Anh nháy mắt. Linh cười, má hồng rực, ánh mắt ngượng ngùng nhưng đầy thu hút.

Họ trò chuyện từ chuyện bạn chung, thị xã TQ, đến công việc của Linh. Cô kể cho anh về lũ học trò nghịch ngợm, những ngày đầu đi dạy, giọng đầy sức sống. Đức Anh lắng nghe, thỉnh thoảng mắt lướt xuống ngực cô, tưởng tượng được chạm vào làn da ấy. Khi Linh cúi nhặt chiếc khăn rơi, vô tình làm chiếc váy trễ xuống, để lộ viền áo lót ren đen và một thoáng núm vú hồng. Đức Anh nuốt nước bọt, cố giữ bình tĩnh, nhưng trong đầu đã hình dung cảnh anh kéo cô vào góc khuất.

Tối đó, Đức Anh xin được số điện thoại của Linh. Trên xe về Hà Nội, anh không ngủ được, đầu óc đầy hình ảnh cô trong chiếc váy quây, cặp ngực rung rinh mỗi khi cười. Anh tưởng tượng những điều táo bạo, cảm giác vừa khoái lạc vừa kỳ lạ, như muốn cô không chỉ thuộc về mình.





Mối quan hệ của họ tiến triển nhanh chóng. Đức Anh thường xuyên lên TQ, đưa Linh đi ăn, dạo phố, hoặc ngồi nghe cô kể chuyện trong quán cà phê ven đường. Linh dịu dàng, chu đáo, nhưng cũng có nét nhí nhảnh. Những khoảnh khắc ấy khiến Đức Anh vừa yêu, vừa tò mò về một mặt khác của cô.

Là giáo viên trẻ, xinh đẹp, Linh thỉnh thoảng được hiệu trưởng giao “nhiệm vụ” tiếp các đoàn thanh tra. Những buổi tiệc rượu, karaoke kéo dài đến khuya, nơi các cô giáo trẻ như Linh phải góp mặt cùng các cán bộ, quan chức. Linh luôn nói rằng cô chỉ uống rượu, hát hò, không vượt giới hạn, nhưng mỗi lần đón cô về, thấy váy áo xộc xệch, ngực lấp ló, Đức Anh không khỏi nghi ngờ.

Một lần, Linh mặc váy bó đen thanh lịch, cổ trễ nhẹ, tôn lên đường cong mềm mại. Đức Anh chở cô đến nhà hàng sang trọng, nơi đoàn thanh tra đang ăn uống. Anh ngồi đợi ở quán nước gần đó, mắt hướng về phía cửa kính, thấy Linh ngồi giữa mấy người đàn ông trung niên, cười nói, nâng ly. Một người đứng tuổi, trông như cán bộ cấp cao liên tục vỗ vai cô rồi kéo cô sát lại. Linh cười, nhưng ánh mắt lộ vẻ gượng gạo.

Khuya, Linh bước ra, chân loạng choạng, mắt lờ đờ, váy trễ lộ viền áo lót ren. Đức Anh vội đỡ cô, lòng nóng như lửa: “Anh… em say quá…” Linh líu lưỡi dựa vào anh, mùi rượu hòa lẫn mùi nước hoa. “Để anh đưa em về,” anh nói, nhưng trong lòng vừa ghen vừa kích thích. Trên đường, Linh ngủ gật, đầu tựa lưng anh. Đức Anh tưởng tượng cô trong phòng karaoke, bị sờ soạng, ép uống, thậm chí hơn thế. Những hình ảnh ấy khiến anh vừa đau lòng vừa không kìm được sự thèm muốn.

Từ đó, Đức Anh nhận ra mình không chỉ ghen mà còn bị kích thích bởi những tưởng tượng về Linh. Anh cố ý hỏi về các buổi tiếp khách, nhưng cô luôn khẳng định không có gì xảy ra. Linh càng phủ nhận, anh càng tưởng tượng nhiều hơn, hình dung cô bị ép vào những tình huống táo bạo trong phòng karaoke. Những suy nghĩ ấy khiến anh vừa ghen, vừa không thể cưỡng lại.

Một lần, sau khi đón Linh về từ buổi tiếp khách, Đức Anh không kìm lòng được. Anh đưa cô về phòng trọ, kéo cô vào lòng, hôn ngấu nghiến. Linh say, nhưng vẫn đáp lại, tay ôm cổ anh. Anh lột váy cô để lộ bộ đồ lót ren đen, cặp ngực đầy đặn bật ra, núm vú hồng hào như mời gọi. Anh đè cô xuống giường, xé quần lót ren mỏng, chạm vào nơi ẩm ướt. “Em sướng không?” anh thì thầm, ngón tay vân vê núm vú. Linh rên khẽ: “Em… có…” Cô cong người, má đỏ, như xấu hổ nhưng không kháng cự. Đức Anh làm tình với cô, chậm rãi, mỗi nhịp khiến cô run lên. Anh tưởng tượng cô đang ở với người khác, rên rỉ vì khoái cảm. Anh muốn nói ra, muốn gợi ý để người khác chạm vào cô, nhưng kìm lại. Anh đạt cao trào, cảm giác khoái lạc mãnh liệt. Linh nằm trong tay anh, thở hổn hển, không biết những suy nghĩ trong đầu anh là khởi nguồn cho một hành trình mới.





Mối quan hệ của họ ngày càng sâu đậm. Đức Anh yêu sự dịu dàng, chu đáo của Linh, yêu cách cô chăm sóc anh. Linh cũng yêu anh, cảm nhận được sự che chở và chân thành. Nhưng trong lòng Đức Anh, một khát khao khác lớn dần. Anh muốn sở hữu cô, nhưng cũng muốn thấy cô bộc lộ sự quyến rũ với người khác. Anh che giấu vì sợ Linh xa lánh, sợ cô nghĩ anh biến thái.

Sau năm tháng hẹn hò, Đức Anh cầu hôn Linh trong một bữa tối lãng mạn ở TQ. Anh quỳ xuống, trao chiếc nhẫn cầu hôn giản dị. Linh khóc rồi ôm lấy anh, nói cô đồng ý. Cô không biết rằng, ngoài tình yêu, anh còn bị thôi thúc bởi mong muốn khám phá một mặt khác của cô sau khi cưới.

Đám cưới diễn ra vào đông năm 2017, tại ngôi nhà của gia đình Đức Anh ở ngoại ô Hà Nội. Tiệc cưới giản dị nhưng rộn ràng, với hàng chục bàn tiệc ngoài sân, tiếng cười nói vang khắp. Linh trong váy cưới trắng, cặp ngực lấp ló sau lớp ren, nụ cười rạng rỡ khiến Đức Anh không rời mắt. Anh nhìn cô, vừa hạnh phúc vừa kích thích, biết rằng cô giờ là vợ anh, cũng là người sẽ cùng anh bước vào những cuộc vui mà anh đang ấp ủ.

Sau tiệc, khi khách khứa vẫn trò chuyện ngoài sân, Đức Anh dẫn Linh vào phòng tân hôn nghỉ ngơi. Trong căn phòng nhỏ, mùi hoa cưới thoảng, cửa sổ khép hờ vang tiếng cười từ sân vọng vào. Linh- vẫn trong bộ váy cưới - ngồi trên giường, đôi má hồng vì chút rượu vang trong buổi tiệc. Đức Anh chốt cửa, ôm lấy cô từ phía sau “Vợ yêu, em đẹp quá,” anh thì thầm, tay bóp ngực cô qua lớp váy ren. Linh ngượng ngùng: “Chồng… mọi người còn ngoài kia…” Nhưng cô không đẩy ra, chỉ mím môi mắt lấp lánh.

Anh kéo cô nằm xuống, hôn môi cô, lưỡi anh bắt đầu khám phá. Kéo váy Linh lên, để lộ ra bộ đồ lót ren trắng, Đức Anh với tay tháo miếng lót khiến cặp ngực căng phồng bật ra. Anh hôn từ ngực xuống bụng khiến Linh rên khe khẽ, cố kìm vì sợ mọi người nghe thấy. “Em sướng không?” anh hỏi, ngón tay chạm vào nơi ẩm ướt. Linh rên nhỏ: “Em… có…” cô bấu ga giường, mắt nhắm hờ.

Đức Anh làm tình với cô, chậm rãi, tiếng cười từ sân càng tăng kích thích. Trong cơn cao trào, anh thì thầm: “Em yêu, nếu anh để bạn anh vào đây cùng em, em thấy thế nào? Sẽ sướng hơn nhiều đấy.” Linh khựng lại, đẩy anh ra, giọng run: “Chồng nói gì thế? Sao lại nói vậy? Em là vợ anh mà!” Mắt cô vừa giận vừa sợ. Đức Anh cười, hôn cô, xoa dịu: “Anh đùa thôi, vợ yêu. Em là của riêng anh thôi.” Linh thở phào nhưng ánh mắt vẫn nghi ngờ. Cô ôm anh, thì thầm: “Đừng nói thế, em không thích đâu. Em chỉ muốn mình anh thôi.”

Đức Anh gật đầu, nhưng trong lòng sự kích thích trong anh không giảm. Anh làm tình mạnh hơn, tưởng tượng cô với người khác ngay trong căn phòng này, khi khách khứa vẫn ngoài sân. Anh đạt cao trào, cảm giác mãnh liệt. Linh nằm trong tay anh váy cưới xộc xệch, không biết rằng những lời anh nói không chỉ là đùa, mà là khởi đầu cho một hành trình mới.
 
Truyện Sáng Tác  CHỊ DÂU CỦA TÔI
Truyện Sáng Tác  Chiến Hành Giả
Sửa lần cuối:
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Trả lời
0
Lượt xem
4K

Chương 2: Hiện tại và hành trình khám phá​

Đức Anh đứng trong bếp, ánh đèn trắng dịu nhẹ từ tủ lạnh hắt lên soi rõ gương mặt anh khi anh lấy giúp vợ chai nước mát. Lũ trẻ đã ngủ say từ phòng bên, chỉ còn âm thanh ì ì của máy lạnh. Từ phòng làm việc nhỏ, Linh đang livestream bán đồ lót cho shop online, giọng cô ríu rít, pha chút lẳng lơ khi giới thiệu mẫu ren mới, hòa lẫn tiếng nhạc nhẹ. Đức Anh mỉm cười, lòng trào dâng yêu thương xen lẫn khát khao.

Anh bước tới cửa phòng làm việc, ánh mắt dừng ở Linh. Cô mặc áo sơ mi trắng mỏng, cúc mở vài nút trên, để lộ rãnh ngực sâu, kết hợp váy bút chì ôm sát, tôn lên cặp mông tròn trịa. Mùi nước hoa hoa nhài thoảng qua, gợi lên sự quyến rũ khó cưỡng. Linh ngẩng lên thấy anh, nở nụ cười, cô đi ra sát cửa, thì thầm vào tai anh tinh nghịch: “Chồng yêu, đứng đó làm gì? Vào làm mẫu cho vợ!” Giọng cô ngọt ngào, ánh mắt lấp lánh trêu đùa. Trở lại tắt livestream, Linh đứng dậy bước đến gần anh, tay khẽ chạm ngực anh qua áo phông, thì thầm: “Hay anh muốn gì khác hả?”

Đức Anh nắm tay cô kéo nhẹ vào lòng, cảm nhận cơ thể mềm mại qua lớp vải: “Đoán xem chồng muốn gì?” Linh bật cười, né người, giọng lẳng lơ: “Anh lúc nào cũng vậy, con vừa ngủ thôi đấy!” Nhưng ánh mắt cô sáng lên, má hồng nhẹ, tay bấu lấy vai anh. Anh hôn lên trán cô, ngửi mùi nước hoa ngọt ngào, tay lướt xuống eo, thì thầm: “Vợ anh hôm nay bán hàng giỏi thế, anh phải thưởng chứ.” Linh mím môi, liếc anh: “Còn chưa biết ai thưởng ai!”

Anh dẫn cô ra ban công, gió đêm mát lành thổi qua mang theo hương cây cỏ. Đức Anh ôm Linh từ phía sau, tay vòng qua eo, môi lướt qua gáy cô: “Con ngủ say lắm rồi, em yên tâm.” Linh tựa lưng vào anh, thở nhẹ: “Chồng lúc nào mà chả có lý do” Nhưng cô không đẩy ra, cơ thể thả lỏng, ngực phập phồng qua lớp áo mỏng.

Anh xoay người Linh lại, lưỡi quấn lấy lưỡi cô, tay mở cúc áo, để lộ ngực đầy đặn qua lớp ren đen. Linh rên khẽ, tay ôm cổ anh: “Anh… ngoài này nhỡ ai thấy thì sao…” Đức Anh không trả lời, với tay tắt đèn ngoài ban công. Anh kéo váy cô lên, tay chạm vào nơi đã ướt át, ngón tay di chuyển nhịp nhàng. Linh bấu vai anh, thì thầm: “Anh… anh…” Má cô hồng rực, hơi thở gấp gáp, cơ thể run nhẹ dưới ánh sáng mờ ảo từ phòng khách hắt ra.

Đức Anh để Linh xuống, nhẹ nhàng xoay cô lại để cô bám tay vào lan can, váy kéo lên tận eo, lộ cặp mông tròn trịa. Anh cởi áo phông để lộ cơ thể rắn chắc, rồi kéo quần lót cô xuống, tay vuốt nhẹ đùi cô. Linh cong người, rên nhỏ: “Anh… từ từ thôi…” Anh đứng phía sau chậm rãi tiến vào, nhấp nhẹ, mỗi nhịp khiến cô run lên, ngực rung theo, tay bấu chặt lan can. Thỉnh thoảng anh với tay bóp nhẹ cặp ngực khủng của cô qua lớp ren, cảm nhận núm vú cứng lên khiến Linh cong người, rên khẽ: “Chồng yêu… vợ sướng quá…”

Trong lúc đang nhấp mạnh, Đức Anh thì thầm, giọng khàn đầy kích thích: “Tưởng tượng anh Trọc đứng đây mà nhìn anh địt em thế này chắc anh ấy sẽ lao vào luôn đấy nhỉ? Anh Trọc ơi vào địt con đĩ này với em nào, cho nó bú cặc anh đi!” Linh hình như đã quen với những lời khẩu dâm của chồng, cô không ủng hộ cũng không phản đối, chỉ nhập cuộc theo cách của mình: “Anh yêu… anh giỏi quá…” Cô khẽ rên rỉ vì khoái cảm, hông uốn mạnh, lồn co bóp chặt, nước dâm chảy xuống đùi, lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo. Đức Anh tăng nhịp, tay bóp mông cô, gầm gừ: “Vợ anh dâm thế, Anh Trọc sắp không chịu được rồi, bắn hết vào mồm con vợ em đi anh.” Linh rên khẽ, chỉ gọi: “Anh yêu… từ từ thôi…” Cơ thể cô run rẩy, ngực rung theo nhịp, như đắm chìm trong khoái cảm.

Họ đạt cao trào cùng lúc, Linh cong người, rên khẽ: “Anh… em ra…” Tay cô bấu chặt lan can, mồ hôi lấp lánh trên làn da trắng. Đức Anh bắn tinh sâu trong cô, cảm giác khoái lạc dâng trào. Sau khoảnh khắc ấy, Linh tựa vào lan can, áo sơ mi xộc xệch, thở hổn hển. Cô quay lại, má đỏ rực, lườm anh: “Chồng lại nói linh tinh rồi, vợ không thích thế đâu!” Giọng cô giận dỗi pha lẳng lơ, ánh mắt lấp lánh như muốn che giấu sự kích thích. Đức Anh cười, hôn lên môi cô: “Cả năm nay chồng tưởng vợ quen rồi chứ. Mà hình như vợ nhắc đến ông anh là vợ tôi ra nước nhiều hơn đó haha”. Linh ngại ngùng, bĩu môi :“ Chồng thử không nhắc xem, vợ vẫn ra như bình thường”

Anh dẫn cô vào sofa trong phòng khách, cả hai nằm dài, ánh sáng đèn led từ tủ rượu gần đó chiếu lên cơ thể cô lấp lánh. Đức Anh nghĩ về những ngày gần đây, khi Linh ngày càng tự tin, từ cách cô livestream bán hàng, quyến rũ khách bằng nụ cười, đến cách cô trêu anh khi thử đồ lót mới, ánh mắt lấp lánh đầy thách thức. Sự táo bạo của cô trên ban công vừa rồi làm anh vừa yêu vừa kích thích, khơi dậy thêm những ý tưởng mới cho hành trình của họ.

Anh kéo Linh vào lòng, tay lướt qua ngực cô, thì thầm: “Peter lại thức dậy rồi kìa.” Linh bật cười, đấm nhẹ ngực anh: “Anh tham thế, để em nghỉ đã chứ!” Ánh mắt cô lấp lánh, má hồng, như vẫn còn đắm chìm trong dư âm. Linh gối đầu lên ngực anh, thở đều, chìm dần vào giấc ngủ. Anh vuốt tóc cô, lòng trôi về năm đầu hôn nhân, khi anh thuyết phục Linh thử quan hệ với một người đàn ông khác. Tiếng đồng hồ tích tắc kéo anh về những ngày tháng năm 2018, khi Linh còn ngại ngùng trước những ý tưởng mà cô từng gọi là “biến thái”.





Ký ức hiện lên rõ nét, bắt đầu từ những đêm trong căn nhà phòng nhỏ ở HN, nơi Linh nép vào ngực anh, má hồng sau những buổi làm tình đầy e ấp. Sau ngày tân hôn, khi Đức Anh tiết lộ ý tưởng táo bạo và bị cô gọi là biến thái, anh biết mình phải chậm lại. Linh dịu dàng, chiều chuộng anh nhưng cũng có những nguyên tắc riêng mà không thể trong một sớm một chiều mà phá bỏ. Anh dùng tình cảm và sự thuyết phục, như khi chinh phục cô từ lần đầu gặp mặt.

Những đêm làm tình, Đức Anh thì thầm: “Vợ yêu, hay là mình cứ thử xem, anh hứa là em sẽ sướng hơn, anh đảm bảo mọi thứ đều an toàn.” Linh lắc đầu, lo lắng: “Em sợ… sợ anh không còn yêu em, sợ chúng mình sẽ không dừng lại được.” Đôi mắt long lanh làm anh mềm lòng, nhưng anh không bỏ cuộc, biết rằng dưới vẻ thuần khiết kia Linh có sự quyến rũ âm ỉ, thể hiện qua cách cô rên rỉ khi làm tình, ánh mắt lấp lánh khi anh khơi gợi trong cao trào.

Anh kéo dài màn dạo đầu, hôn khắp cơ thể cô, liếm từng cm trên cơ thể ngọc ngà, làm cô mê mệt “Từ từ thôi… anh yêu…” Khi cô sắp lên đỉnh, anh thì thầm: “Tưởng tượng có người khác cùng anh làm em sướng thì thích biết bao” Linh đỏ mặt, lắc đầu: “Em chỉ muốn mình chồng thôi…” Nhưng cơ thể cô phản ứng mạnh hơn, nước nhờn chảy nhiều hơn. Anh gợi ý nhẹ nhàng, kể những câu chuyện tưởng tượng về cô với người lạ. Linh ban đầu mắng: “Chồng tưởng tượng gì mà kỳ thế!” Nhưng không biết từ bao giờ cô dần nhập cuộc, rên lên dâm đãng hơn khi anh khơi gợi.

Lên đỉnh xong, Linh nằm trong tay anh, ánh mắt giằng xé giữa đạo đức và dục vọng. Anh vuốt tóc cô, thì thầm: “Anh chỉ muốn chúng mình sướng hơn, muốn em tự tin với sự quyến rũ của mình.” Linh mím môi, ánh mắt mềm đi, như mở lòng với những ý tưởng từng cấm kỵ.

Sau gần một năm, một đêm sau cao trào, Linh thì thầm: “Nếu chồng muốn, em… sẽ chiều chồng một lần. Nhưng em chọn người, và không ép buộc. Nếu em không thích, chồng hứa không ép em, được không?” Đức Anh ôm chặt cô, hôn môi cô: “Anh hứa, vợ yêu. Mọi thứ do vợ quyết.”

Anh tìm partner trên thiendia, và có một người làm anh tấn tượng hơn cả. Loveyou – một gã 32 tuổi, dân văn phòng, thư sinh, lịch sự, đúng gu của Linh. Cũng như anh, Loveyou chưa có kinh nghiệm some, nhưng cởi mở, tôn trọng ranh giới. “Nếu Linh đồng ý, tôi sẽ làm mọi thứ tự nhiên,” Loveyou nhắn. Đức Anh gửi ảnh Loveyou cho Linh: cao ráo, mặt hiền, đeo kính với nụ cười ấm áp. Linh đỏ mặt, nói nhỏ: “Nhìn anh ấy cũng được… nhưng em ngại lắm.” Anh động viên: “Cứ trò chuyện đi, không hợp thì dừng, có sao đâu nào.”

Linh nhắn tin với Loveyou, ban đầu gửi ảnh kín đáo: váy ôm sát, đồ ngủ lụa mỏng. Dần táo bạo hơn, cô gửi ảnh đồ lót ren đen với khuôn ngực lấp ló, lộ cặp đùi trắng mịn. Loveyou đáp: “Linh ơi, em quyến rũ không cưỡng nổi.” Linh đỏ mặt, tay run, liếc Đức Anh: “Chồng làm em hư rồi đấy, ngại chết mất!” Nhưng Đức Anh chỉ động viên cô tiếp tục, khám phá sự quyến rũ của mình.

Trong một tháng, mọi thử chuyển biến từ những chuyện đời thường thành những buổi chat sex ướt át. Linh mô tả cách cô muốn được vuốt ve, Loveyou đáp: “Anh muốn hôn khắp cơ thể em, làm em sướng điên.” Linh đỏ mặt, cơ thể phản ứng, tay cô run khi gõ câu trả lời. Đức Anh đọc tin nhắn, kích thích khi thấy vợ chat sex với người lạ.

Họ hẹn gặp tại một quán cà phê trên phố Nguyễn Hữu Huân, Hà Nội, không gian ấm cúng, ánh đèn vàng dịu, mùi cà phê thơm phức. Linh mặc váy xanh đậm, cổ trễ khoe đường cong hoàn hảo, son đỏ, tóc xõa, vừa nữ tính nhưng không kém phần quyền rũ. Cô nắm tay Đức Anh, run run: “Em hồi hộp lắm…” Anh thì thầm: “Bình tĩnh, anh ở đây mà.”

Loveyou đến, sơ mi trắng, quần tây nở một nụ cười hiền. Anh bắt tay Đức Anh, nhìn Linh: “Chào Linh, em đẹp hơn trong ảnh nhiều.” Linh đỏ mặt, lí nhí: “Dạ, em cảm ơn…” Cô ngồi, tay bấu váy, mắt nhìn sinh tố. Cuộc trò chuyện ban đầu gượng gạo, Linh trả lời ngắn. Loveyou cố gắng giữ sự hài hước, anh kể về công việc, hỏi về shop của Linh. Đức Anh dẫn dắt, kể về những kỉ niệm khi mới gặp linh làm không khí bớt căng thẳng hơn.

Linh dần cởi mở, cười rạng rỡ khi Loveyou trêu: “Shop của Linh chắc chạy lắm, nhìn em thế này khách không mê mới lạ” Linh bật cười, liếc Đức Anh: “Thế mà cũng có mời được anh Loveyou mua hàng đâu!” Đức Anh cười, lòng kích thích khi thấy Loveyou say mê Linh, không chỉ vì cơ thể mà còn bởi sự dịu dàng, ánh mắt lấp lánh.

Thấy Linh thoải mái, Đức Anh gợi ý: “Ngồi cà phê mãi cũng chán, hay qua khách sạn đánh bài cho vui?” Linh đỏ mặt, khẽ gật đầu: “Dạ… cũng được.” Loveyou mỉm cười, ánh mắt háo hức. Họ rời quán, bước ra phố, ánh đèn vàng chiếu lên váy Linh, làm cô nổi bật. Đức Anh nắm tay cô, cảm nhận tay cô run.

Họ đến khách sạn gần đó, chọn hai phòng ở tầng cao, giường ga lụa trắng, rèm nhung đỏ, ánh đèn mờ ảo, nhạc ballad nhẹ nhàng. Đức Anh mở chai rượu vang, rót ba ly, cười: “Đánh bài mà không có rượu thì chán!” Linh nhấp ngụm, má hồng, ánh mắt lấp lánh.

Họ chơi tiến lên, lá bài rơi trên ga lụa, tiếng cười vang. Linh thả lỏng, khúc khích khi Loveyou trêu: “Linh chơi kém thế, thua anh hoài!” Cô lườm: “Anh ăn gian đúng không!” Loveyou chạm tay Linh khi chia bài, cô đỏ mặt, nhưng không né tránh. Đức Anh gợi ý: “Hay là người thua cởi đồ đi, cho vui!” Linh lườm anh, giận dỗi: “Như thế không công bằng!” Nhưng cô đồng ý “chỉ cởi một chút”. Sau vài ván, Linh chỉ còn đồ lót ren đen, khuôn ngực lấp ló. Loveyou và Đức Anh cởi trần. Linh thu mình, ôm ngực: “Hai anh đừng nhìn em nữa, em ngại…”

Bất chợt Đức Anh ghì cô xuống giường, hôn sâu, tay lần mò sờ ngực cô, “Chồng… chồng làm gì đó” Anh ra hiệu, Loveyou quỳ giữa hai chân Linh kéo quần lót xuống, để lộ cô bé giờ đã ướt át. Anh cúi xuống liếm nhẹ, tay vuốt dọc hai đùi non khiến cô run lên. Linh giãy dụa: “Đừng… anh…từ từ đã” Hông cô uốn éo, nước dâm chảy ra, tay thì bấu chặt ga giường. Loveyou thì thầm: “Cho anh yêu em nhé?” Không thấy Linh đáp lại, chỉ là những tiếng rên âm ỉ trong miệng. Cô mím môi, mắt nhắm, giằng xé nhưng hình như không thể cưỡng lại được.

Loveyou chậm rãi tiến vào, nhấp nhẹ, tay vân vê núm vú, mắt say mê. Linh rên lên: “anh…” Cô cong người, lồn co bóp, ngực rung lên theo nhịp. Đức Anh cởi quần, đưa cậu nhỏ đến miệng Linh. Cô ngậm lấy bú nhẹ, từ từ đưa đi chuyển để để dương vật anh vào sâu trong miệng, mắt nhắm hờ.

Linh nằm ngửa, ngực rung rung, hai chân gác lên vai bạn tình. Loveyou vẫn từ từ nhấp nhẹ, tay vuốt ve bầu ngực căng tràn, thì thầm: “Em đẹp quá…”. Đức Anh rời khỏi giường, tiến lại phía bộ bàn ghế nhỏ gần đó, với lấy điện thoại và bấm quay. Loveyou nhoài người về phía trước hôn Linh, làm tình dịu dàng, ánh mắt say mê làm cô rên rỉ không ngừng. Đức Anh nhìn hai người làm tình vừa kích thích vừa ghen, nhưng sự ghen làm anh nứng hơn bao giờ hết.

Họ đổi tư thế, Linh quỳ doggy, Loveyou nhấp từ sau, tay bóp mông, mỗi cú dập làm cô run rẩy “Từ từ… anh…” Đức Anh đặt máy quay trên bàn, di chuyển ra phí trước Linh để cô bú, tay vuốt tóc: “Giỏi lắm vợ yêu”. Linh ú ớ trong miệng, rên rỉ những từ vô nghĩa. Loveyou vuốt lưng cô: “Em sướng không?” “Em… có…” Cô cong người, lên đỉnh.

Trong cơn khoái lạc, Linh trở nên mạnh bạo hơn lúc đầu, cô ngồi lên Loveyou, nhún nhẹ, ngực rung rinh: “Ôi… anh…chồng ơi vợ…vợ…” Loveyou đưa hai tay bóp vú, mắt thèm thuồng. Linh cúi xuống thật thấp, lưỡi cô liếm nhẹ hai đầu ti của bạn tình làm anh sung sướng. Họ đổi tư thế truyền thống, Loveyou nhấp mạnh, Linh rên lên: “Em ra mất…” Cao trào là khi Linh quỳ giữa hai người, thay phiên bú từng con cặc, tay sục nhẹ, tiếng rên trong miệng không thoát được ra. Đức Anh và Loveyou bắn tinh lên mặt cô, từng dòng tinh chảy xuống ngực lấp lánh. Linh mút sạch hai con cặc đã dần xìu xuống “Em mêt…hai người lâu chết đi được…” Má cô ửng hồng, cơ thể hình như đang run lên.

Linh mệt mỏi nằm trên giường, ngực phập phồng, mồ hôi lấp lánh. Cô nhắm mắt, nụ cười mơ màng. Đức Anh ra hiệu cho Loveyou rời phòng, anh ta gật đầu, ánh mắt vẫn say mê. Đức Anh nằm bên Linh, vuốt nhẹ lọn tóc cô, nghĩ về những cuộc chơi táo bạo hơn mà anh đã lên kế hoạch từ lâu.

Tiếng đồng hồ kéo anh về thực tại. Anh mở laptop, trên Telegram là cuộc nói chuyện với nickname pxnn: “Anh, vợ em có vẻ sẵn sàng rồi. Mấy lần nhắc anh em thấy cơ thể vợ em phản rõ ràng dù ngoài miệng thì vẫn không thừa nhận.” Trọc trả lời: “Chú chắc chưa, anh em mình chỉ có một cơ hội thôi, phải làm sao cho mọi thứ tự nhiên nhất.” Đức Anh cười, tưởng tượng Linh trong chuyến đi sắp tới, tưởng tượng Linh rên rỉ dưới con cu lạ ở HA, nơi anh và pxnn chuẩn bị cho cô một “bất ngờ” lớn. Anh đóng laptop, ôm Linh, tay lướt theo từng đường cong, mơ màng về một tương lai đầy kích thích.
 
Khác bên 14 ha pác thớt?
 

Chương 3: Kế hoạch bí mật ở Hội An​

Đức Anh ngồi trong góc phòng khách căn hộ tầng cao, ánh đèn bàn hắt lên trên chiếc ipad, nơi anh đang note lại những kế hoạch cho chuyến đi sắp tới. Từ phòng ngủ nhỏ, giọng Linh vang lên đều đều, một câu truyện cổ tích cô vẫn thường đọc cho con nghe mỗi tối. Anh khẽ mỉm cười, nghĩ về những khoảnh khắc đời thường trong tổ ấm tám năm qua – buổi sáng Linh pha cà phê thơm lừng, những tối cô livestream bán đồ lót, ánh mắt lấp lánh trêu đùa, hay cách cô nghiêng người khoe đường cong trước gương, như muốn khơi dậy ngọn lửa trong anh. Nhưng tâm trí anh giờ chỉ xoay quanh một kế hoạch táo bạo, một chuyến đi sẽ đẩy cả anh và Linh vượt ra khỏi ranh giới.

Cửa phòng ngủ khẽ mở, Linh bước ra, thân hình mềm mại trong chiếc váy ngủ lụa hồng phấn mỏng manh, ôm sát cơ thể, cổ trễ lộ rãnh ngực sâu hoắm, viền ren nhẹ nhàng phô diễn đường cong gợi cảm. Cô không mặc đồ lót làm cặp ngực đầy đặn rung nhẹ mỗi bước đi, núm vú thoáng hiện qua lớp vải mỏng. Hương nước hoa Dior Hypnotic Poison phảng phất, quyến rũ nhưng nhẹ nhàng, như lời mời gọi thầm lặng. Linh đứng bên cửa sổ, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt thanh tú, đôi mắt long lanh phản chiếulấp lánh. Cô quay lại, bắt gặp ánh mắt anh, nở nụ cười lẳng lơ, nghiêng đầu tóc xõa ngang vai. “Chồng nhìn gì mà chăm chú thế!” Giọng cô ngọt ngào, pha chút ngại ngùng, nhưng ánh mắt lấp lánh như thách thức, như muốn kéo anh vào trò chơi gợi tình quen thuộc của họ.

Đức Anh bật cười, đứng dậy bước đến ôm cô từ phía sau, tay vòng qua eo, cảm nhận cơ thể mềm mại qua lớp lụa mỏng. “Vợ anh đẹp quá chứ sao?” Anh thì thầm, môi lướt qua gáy, hít sâu hương nước hoa gợi tình, lòng rạo rực khi nghĩ về những gì sắp xảy ra. Linh khúc khích, né người, giọng giận dỗi nhưng lẳng lơ. “Mãi mới cho con ngủ được đấy! Để em thở chút đã nào!” Cô cố tình uốn người, cọ nhẹ mông vào anh, má ửng hồng như vừa e dè vừa chờ anh tiếp tục. Anh bóp nhẹ eo, tay lướt lên ngực, cảm nhận rõ hai núm vú qua lớp vải, lòng bùng lên ngọn lửa khao khát xen lẫn kích thích, tưởng tượng Linh đang trong vòng tay người đàn ông khác.

“Tuần sau mình đi Hội An một chuyến, em thấy sao?” Anh thì thầm, tay vuốt tóc cô, giọng trầm trầm đầy ý tứ. Linh xoay người, mắt sáng rực, tay bấu nhẹ vai anh. “Thật hả anh yêu? Lâu lắm vợ chồng mình chưa đi đâu xa!” Cô ôm chầm anh, ngực áp sát qua lớp lụa, giọng hào hứng. “ Thấy bảo Hội An lãng mạn lắm, phố cổ, sông nước mọi thứ đều đẹp như tranh! Chồng định đi những đâu để vợ chuẩn bị!” Nụ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh, cô tưởng tượng những ngày thơ mộng bên anh, không hề biết anh đang ấp ủ một kế hoạch táo bạo vượt xa suy nghĩ của cô. Đức Anh hôn môi cô, lưỡi quấn lấy lưỡi, tay bóp chặt mông cảm nhận những đường cong mềm mại. “Anh đặt villa ở Anantara Resort, đẹp lắm, có bể bơi riêng, sông nước lộng gió. Vợ chồng mình tha hồ mà quậy, chẳng ai làm phiền.” Linh khúc khích, né người. “Quậy gì mà quậy, anh cứ linh tinh!” Nhưng ánh mắt cô ánh lên sự kích thích, như mong chờ những khoảnh khắc gợi tình trong chuyến đi.

Anh dẫn cô đến sofa rồi kéo cô ngồi xuống, tay vuốt đùi, giọng nhẹ nhàng “Anh gửi lũ nhỏ ở nhà với bà ngoại, lần này chỉ hai vợ chồng mình đi thôi.” Linh mím môi, tay bấu nhẹ áo anh, ánh mắt tin cậy xen chút tò mò. Cô tựa vào ngực anh, thì thầm. “Để vợ chuẩn bị quần áo, phải chụp thật nhiều ảnh đẹp mới đc. Chồng chụp cho vợ nhé!” Đức Anh mỉm cười, nhịp tim tăng dần, nghĩ về căn villa ở HA, nơi anh sẽ dẫn Linh vào cuộc chơi cấm kỵ với Trọc – anh trai ruột của cô, một kế hoạch mà anh cùng Trọc đã chuẩn bị từ lâu. Anh vuốt tóc cô, ánh mắt lướt qua cửa sổ, nơi ánh đèn của thành phố về đêm lấp lánh như mở ra một chương mới đầy kích thích và giằng xé.

Ngày hôm sau, Linh hào hứng chuẩn bị hành lý như một cô gái mới yêu. Trong phòng ngủ, cô mở tủ chọn những bộ đồ quyến rũ: váy ôm sát xanh ngọc khoe eo thon, váy ngắn đỏ rực, áo hở lưng trắng phô lưng trần mịn màng, và bikini dây mỏng họa tiết hoa nhiệt đới. Cô không quên để dành một ngăn cho cả bộ sưu tập váy ngủ gợi cảm: lụa đen xuyên thấu lộ núm vú, đồ lót ren đỏ ôm sát, và váy trắng ren mỏng tang, toàn là những đồ mà Đức Anh rất thích. Đứng trước gương, cô thử từng bộ, uốn éo thử tạo dáng rồi quay sang Đức Anh – đang ngồi trên giường ngắm cô – “Chồng ơi, bộ này được không? Em mặc thế này có ngắn quá không nhỉ?” Cô nghiêng người khẻ đẩy ngực về phía trước, ánh mắt lấp lánh như muốn thử thách sự kiềm chế của anh.

Anh đứng dậy ôm eo cô từ sau thì thầm. “Vợ anh mặc gì chả đẹp haha.” Anh hôn nhẹ sau gáy, hít lấy hương nước hoa, truyền sự căng cứng bên dưới sang cho Linh qua bờ mông căng tròn. Linh cười, né người, giọng giận dỗi. “Anh hư quá, để em xếp đồ xong đã!” Thế nhưng cô cố tình uốn éo thêm làm cho Đức Anh nuốt nước bọt, lòng rạo rực khi nghĩ Linh sẽ mặc những bộ này tại Anantara, không chỉ trước anh mà còn trước một người đặc biệt. Trong đầu anh, hình ảnh cô đứng trước Trọc, váy trễ lộ ngực với ánh mắt lấp lánh và cơ thể run lên vì khoái cảm cấm kỵ khiến lòng anh vừa ghen tuông vừa kích thích.

Ngày đầu tại resort, Linh thức dậy trong căn phòng ngủ master rộng lớn, ánh nắng sớm xuyên qua rèm nhung, chiếu lên cơ thể cô. Cô nằm nghiêng trên giường ga lụa trắng, váy ngủ trễ xuống lộ cặp ngực đầy đặn phập phồng, một chân duỗi ra, váy kéo lên để lộ cặp đùi trắng mịn. Đức Anh ngắm cô mà lòng rạo rực, anh hôn nhẹ lên má. “Dậy đi vợ yêu, dậy đi ngắm phố cổ.” Linh dụi mắt nở nụ cười rạng rỡ, uể oải ngồi dậy, cô bước ra ban phòng ngủ nhìn xuống dòng sông lấp lánh, phía xa vài chiếc thuyền gỗ trôi lặng lẽ. “Đẹp quá chồng ơi!” Cô quay lại ôm anh, giọng hào hứng. “Hôm nay mình đi những đâu đây?”

Anh nắm tay, dẫn cô tới phòng khách nơi bàn gỗ mun bày sẵn bữa sáng: bánh mì kẹp trứng, chả lụa, cà phê thơm nồng. Linh ngồi xuống, cắn một miếng, mắt sáng rực. “Ngon quá! Chỗ này đúng gu của em, lát nữa phải chụp thật nhiều ảnh mới được!” Anh cười, vuốt tóc cô “Để chồng xem nào. Hôm nay mình đi dạo phố cổ, ăn bánh mì, chụp ảnh, chiều ghé lại bờ sông.” Linh gật đầu, ánh mắt lấp lánh mà không biết anh đã chuẩn bị cho kế hoạch “bất ngờ” lớn hơn. Sau bữa sáng Linh thay váy ngắn đỏ, ôm sát cơ thể, cổ trễ vừa đủ khoe cặp ngực và bờ mông tròn trịa. Trước gương, cô kéo váy xuống ngượng ngùng. “Mặc thế này có lộ quá không chồng!” Cô mím môi, ánh mắt e dè nhưng đầy thách thức.

Đức Anh ôm cô từ sau “Vợ anh đẹp thế, cho người ta ngắm chút có sao đâu!” Anh ôm phía sau vợ, lòng rạo rực khi nghĩ Linh sẽ thu hút mọi ánh nhìn trong phố cổ, như gợi mở cho kế hoạch với Trọc, người đang chuẩn bị đáp chuyến bay đến khách sạn gần đó. Linh nhìn anh, giọng giận dỗi. “Anh đúng là biến thái, cứ thích vợ hở hang thế này, ngại chết đi được!” Nhưng dưới sự động viên, cô gật đầu bước ra khỏi villa, hai người tay trong tay, váy đỏ rực nổi bật giữa phố.

Họ bắt đầu ngày đầu ở Hội An bằng chuyến dạo chơi quanh phố cổ, những con hẻm nhỏ rợp đèn lồng rực rỡ, mái ngói rêu phong, không khí yên bình như thời xưa. Hai người dừng tại quán bánh mì nhỏ, mùi bánh giòn tan hòa quyện pate và sốt mayonnaise. Linh cắn một miếng, sốt chảy xuống cằm, cô cười khúc khích “Ngon quá! Vợ phải ăn thêm cái nữa mới được!” Đức Anh cười, lau cằm cho cô, lòng ấm áp nhưng không ngừng nghĩ về kế hoạch tối mai. Anh chụp ảnh Linh trước quầy bánh mì, váy đỏ để lộ cặp đùi trắng bóc, cặp ngực rung rinh mỗi khi cô tạo dáng. “Cúi xuống chút, góc này đẹp đó” anh trêu. Linh đỏ mặt, lườm. “Anh này, chụp như thế lộ hết!” Nhưng cô vẫn tạo dáng như anh yêu cầu, váy trễ xuống lộ đường cong mềm mại, ánh mắt lấp lánh như muốn thử thách anh.

Họ đến cây cầu biểu tượng Hội An, du khách chen chúc chụp ảnh. Linh đứng giữa cầu, váy đỏ nổi bật giữa khung cảnh cổ kính, tóc bay trong gió, nụ cười rạng rỡ. Đức Anh nháy liên tục từ mọi góc, hai người cười vui vẻ suốt cả buổi. “Vợ anh đẹp quá” anh khen, lòng rạo rực khi thấy du khách Tây huýt sáo nhẹ, vài chàng trai thì thầm, mắt dán vào cô. Linh bấu tay anh. “Chồng thấy chưa, vợ đã bảo mà! Lộ hết rồi!” Đức Anh cười cười “Ngại gì, Đẹp thì mình khoe! Anh đang thích kích thích đây haha” Linh dần thả lỏng, tạo dáng tự nhiên, nhưng trong lòng thoáng chút nghi ngờ.

Họ ghé quán nhỏ, không gian đậm chất Hội An với bàn gỗ thấp và những bức tường vàng rêu phong. Cô ăn ngon lành, líu lo. “Chồng ơi, cao lầu ở đây ngon hơn HN nhiều! Lần sau phải quay lại mới được!” Đức Anh gật đầu, nhưng trong lòng đang nghĩ về thứ khác - khoảnh khắc anh trai chạm vào Linh. Anh chụp ảnh cô bên bàn gỗ, váy đỏ nổi bật, ánh mắt lấp lánh khi nhấp ngụm trà lạnh. “Chụp đẹp chút nhé, để em đăng Instagram!” Linh trêu, nghiêng đầu, đẩy ngực ra, làm anh cười lớn, lòng rạo rực khi nghĩ ảnh này sẽ được gửi cho ai.

Buổi chiều, họ dạo bên sông, ánh nước lấp lánh phản chiếu thuyền gỗ trôi lững lờ, đèn lồng trên bờ sáng lên khi hoàng hôn buông xuống. Linh dựa vào vai Đức Anh, váy đỏ rung trong gió. “Hội An đẹp quá anh nhỉ? Hay là mình ở lại đây lâu hơn đi.” Đức Anh vuốt tóc cô, khẽ nói “Còn nhiều cái đẹp hơn nữa đó em” Linh cười, không nghi ngờ, chỉ nghĩ anh trêu cô như mọi khi. Họ ngồi trên băng ghế gỗ, ngắm hoa đăng trôi ánh sáng lung linh.

Buổi tối, Linh bước ra từ phòng tắm, tóc ướt vẫn còn đọng lại vài giọt nước, mặc bộ đồ bơi dây mỏng màu đen, khoe cặp ngực đầy đặn va bờ mông tròn trịa. Cô đứng bên bể bơi riêng, ánh trăng chiếu lên mặt nước, làm cơ thể như phát sáng. Cô bơi vài vòng, nước mát ôm làn da mịn, rồi nằm trên chiếc ghế dài nhấm nháp cocktail dứa. Trong phòng khách, Đức Anh ngồi trên sofa êm ái, mở laptop,trên màn hình Telegram là đoạn chat với nickname pxnn. Anh gõ nhanh “Có thay đổi gì ko, mai là anh có mặt hả?” Bên kia trả lời. “Chú yên. Mai anh bay về ĐN rồi chạy qua đó. Anh đặt phòng gần resort, cách vài phút đi bộ thôi. Chú sắp xếp ổn chưa?” Đức Anh gõ. “Ổn rồi anh. Vợ em không nghi ngờ gì cả :)). Mai em setup hết, anh cứ theo kế hoạch thôi.” Có tin nhắn trả lời. “Nay có chụp được gì hay không?” Đức Anh cười, gửi vài bức: Linh mặc váy đỏ bên sông, cặp ngực lấp ló; Linh trong bikini đen bên bể bơi; và tấm từ cuộc some trước – Linh nằm cạnh anh, mặt dính đầy tinh dịch, ánh mắt thỏa mãn. “Đẹp không anh?” Anh nhắn, kèm biểu tượng cười. Bên kia đáp. “Đẹp đấy. Hẹn chú mày chiều mai.”

Linh từ bể bơi bước vào, bikini đen ướt dính chặt, cặp ngực rung theo bước, nước nhỏ xuống sàn gỗ. Cô vô tình liếc màn hình laptop, thấy Đức Anh gửi ảnh cô – cả ảnh hôm nay và từ cuộc some cũ. Linh cau mày, giọng nghi ngờ “Ai vậy chồng? Chồng gửi ảnh em cho ai thế hả?” Đức Anh gập laptop, cười tự nhiên, kéo cô vào lòng. “Một người bạn thôi, vợ yêu. Anh ấy khen em đẹp nên anh khoe chút.” Anh hôn má, tay bóp mông cô đánh lạc hướng. Linh đỏ mặt, mắng yêu. “Anh nhanh nhảu thế! Lần sau đừng gửi lung tung, lỡ em gặp anh ấy ở ngoài thì sao? Có mà ngại chết!”

Đức Anh kéo cô ngồi lên sofa, hôn ngấu nghiến, lưỡi quấn lấy lưỡi, tay lột bikini, để lộ cặp ngực đầy đặn. Anh đè Linh xuống, tiến vào mạnh mẽ, mỗi nhịp khiến cô rên khe khẽ. “Anh ơi… chậm lại chút, em run hết người rồi…” Giọng cô mềm mại, xen chút e dè, hòa với tiếng sóng sông vọng qua cửa sổ, tạo bản hòa ca gợi tình. Anh bóp ngực, vê núm vú, thì thầm. “Thích không, con đĩ của anh?” Linh rên nhỏ, giọng run rẩy đầy khoái cảm. “Ư… anh làm em điên mất thôi…” Lồn Linh co bóp từng, má ửng hồng, mắt nhắm hờ như ngại ngùng nhưng đắm chìm. Anh nhấp mạnh, tưởng tượng ra cảnh Linh với Trọc rên rỉ trước anh. “Mai anh có bất ngờ cho em,” anh thì thầm. Linh rên, giọng lẳng lơ. “Bất ngờ gì cơ, ôi… em chịu hết…” Cô lên đỉnh, rên. “Ôi… em… anh ơi…” Đức Anh đạt cao trào, cả hai run rẩy, Linh thở hổn hển, không biết “bất ngờ” sẽ vượt xa tưởng tượng.

Sáng hôm sau, Đức Anh thức dậy sớm, Linh còn ngủ say trên giường.. Anh ngắm cô, lòng rạo rực nhưng cố kìm lại, lấy túi đồ chuẩn bị từ trước. Anh lén đặt camera quay lén khắp phòng ngủ: góc trần ghi toàn cảnh giường, trong đèn ngủ góc cận ngực, nơi bí mật bắt mọi tư thế. Anh kiểm tra kỹ, đảm bảo ghi hình rõ nét, lưu vào ổ cứng riêng, tim đập mạnh khi nghĩ về tối nay – Trọc xuất hiện và mọi thứ được ghi lại.

Anh quay lại giường, hôn má Linh. “Dậy đi vợ yêu, dậy đi chơi tiếp nào!” Linh dụi mắt, hào hứng. Cô chọn chiếc váy hở lưng, khoe trọn tấm lưng trần mịn màng. Trước gương, cô trang điểm nhẹ, son hồng phấn, tóc xõa, quay sang hỏi chồng. “Em mặc thế này đẹp không chồng?” Đức Anh ôm cô thì thầm. “Đẹp chết đi được” Linh cười, né người. “Nay chồng em ngọt ngào thế, tối về em thưởng nhé!” Anh cười lớn che giấu sự hồi hộp, dẫn cô rời villa.

Họ thăm cây cầu biểu tượng, du khách chen chúc chụp ảnh. Linh đứng giữa cầu, váy vàng rực rỡ, tóc bay, nụ cười rạng rỡ. Buổi chiều, họ về khu resort, Linh thay bikini đỏ hai mảnh bước ra bể bơi, nước lấp lánh dưới hoàng hôn càng tôn lên thân hình gợi cảm. Đức Anh nhìn cô, lòng rạo rực khi thấy cô thu hút ánh nhìn khách trong resort. Anh nói. “Em bơi đi, anh đi cà phê với bạn một tiếng, rồi quay lại. Tối mình đi ăn nhé.” Linh gật đầu, cười lẳng lơ. “Đừng đi lâu nhé, em đợi!” Nhưng khi anh vừa bước đi, cô chợt nhớ câu nói của anh về “bất ngờ đêm nay”, lòng rối bời nhưng tò mò.

Đức Anh đến khách sạn gần đó để gặp Trọc – vừa từ Nhật về, anh ta mặc sơ mi xám quần jeans, dáng phong trần. “Chú sắp xếp ổn chưa? Linh thế nào?” Trọc hỏi. Đức Anh gật đầu, đưa anh chiếc thẻ từ villa họ thuê. “Ổn rồi anh. Tối nay anh đến trước rồi trốn trong phòng ngủ. Em sẽ dẫn Linh về đúng giờ, mọi thứ phải thật tự nhiên.” Trọc cười, vỗ vai. “Yên tâm, anh biết cách. Mày lo Linh đi.” Đức Anh dặn. “ Nhớ đừng làm gì để Linh biết trước, phải bất ngờ không là hỏng việc đấy anh” Trọc gật, ánh mắt kích thích. “Đừng lo, anh chuẩn bị cho ngày này lâu rồi” Đức Anh cười, không đáp.

Anh quay lại đón Linh, thấy cô bên bể bơi, bikini đỏ ướt, má hồng vì nắng và cocktail. Anh khen. “Vợ anh đẹp quá. Về villa thay đồ rồi vợ chồng mình đi ăn.” Linh thay váy ôm sát đỏ rượu, cổ trễ khoe đường cong, son đỏ mọng, mắt kẻ sắc, trông cô như một minh tinh. Đức Anh nuốt nước bọt cố gắng kìm lại, anh biết tối nay sẽ còn tuyệt vời hơn.

Họ ăn tối tại nhà hàng sang trọng bên sông, ánh đèn lồng phản chiếu, lãng mạn. Họ gọi tôm hùm nướng, cá hấp, rượu vang đỏ. Linh nhấp vài ly, má ửng hồng, ánh mắt lấp lánh, hơi say nhưng trông thật quyến rũ. Cô cười khi Đức Anh trêu. “Em say đấy à, tối nay sẽ vui lắm đây.” Linh cũng không vừa, giọng lẳng lơ. “Còn để xem chồng em có chịu được không đã!” Ánh mắt kích thích, cô rướn người về phía anh thì thầm. “Tối nay anh định làm gì em hả? Lại như mấy lần trước đúng ko? Em nghi lắm!” Đức Anh nắm tay, thì thầm. “Thi tối vợ sẽ biết. Cứ chờ xem.”

Linh mím môi, ánh mắt lấp lánh, nghi ngờ về món quà mà chồng cô nhắc tới. Cô nghĩ chắc anh sẽ tìm một người lạ giống những lần trước, trong mỗi chuyến du lịch chỉ có hai người. Lòng cô vừatlo lắng nhưng vừa kích thích, bởi những cuộc chơi của anh luôn làm cô đê mê. Cô nhấp thêm rượu làm đôi má hồng lên, như sẵn sàng cho những điều anh mang đến. Đức Anh nhìn cô tim đập mạnh, biết kế hoạch mà anh chuẩn bị bao lâu này sắp đến gần.

Bữa tối kết thúc, họ rời nhà hàng, tay trong tay bước trên phố rợp đèn lồng, ánh sáng vàng chiếu lên váy đỏ rượu của Linh làm cô nổi bật. Linh dựa vào vai anh, hơi say, cười khúc khích. “Hội An đẹp thật anh nhỉ” Đức Anh ôm lấy vai cô, lòng rạo rực. “Còn nhiều cái đẹp hơn kìa. Tối nay anh sẽ cho vợ thấy.”anh trêu.

Họ bước vào villa, Linh dựa vào vai anh, váy đỏ rượu trễ xuống, mùi rượu vang và nước hoa hòa quyện, quyến rũ khó cưỡng. Bên ngoài ánh trăng rọi qua cửa kính, chiếu lên bể bơi, không khí lãng mạn xen hồi hộp. Ngay từ cửa, họ hôn nhau đắm đuối, Đức Anh ghì Linh vào tường, lưỡi quấn lấy lưỡ. Linh rên nhẹ, giọng mềm mượt. “Từ từ thô chồng, còn cả đêm cơ mà…” Cô đáp lại, tay ôm cổ, cặp ngực áp sát, thân thể nóng bỏng như muốn hòa tan. Họ dìu nhau vào phòng khách, ngồi xuống sofa êm ái, không khí gợi tình tràn ngập.

Đức Anh rút dải lụa đen, giơ trước mặt Linh. Cô nhìn, mỉm cười lẳng lơ. “Lại trò gì thế chồng? Muốn làm em hồi hộp hả?” Đức Anh cười. “Đổi gió chút, để anh đeo cho vợ nhé.” Anh để Linh tựa vào mình rồi bịt mắt cô bằng lụa, thắt nút nhẹ, đảm bảo cô không thấy gì. Linh run run, cô thì thầm, giọng e dè “Anh… định làm gì em thế này…” Đức Anh kéo nút thắt, để váy tụt xuống, lộ ra bộ đồ lót ren đen. Anh với tay tháo áo ngực, cặp ngực bật ra, núm vú hồng hào cứng lên. Chỉ còn quần lót ren mỏng, ướt sũng, ôm sát nơi bí mật.

Anh hôn cổ, tay vuốt ngực, vê núm vú, cảm nhận cơ thể cô run nhẹ. Linh rên nhẹ, giọng mềm mại đầy khoái cảm. “Ư… anh yêu, em chịu không nổi đâu…” Cô bấu vai anh như giằng xé giữa ngại ngùng và dục vọng. Đức Anh bế thốc Linh, cô ôm chặt cổ, cặp ngực cọ vào áo sơ mi. Họ qua hành lang mờ ảo, ánh trăng từ bể bơi phản chiếu đầy cám dỗ. Đức Anh biết Trọc đang chờ đâu đó trong phòng ngủ – và “bất ngờ” sắp diễn ra.

Trong phòng ngủ, Đức Anh đặt Linh xuống giường, ga lụa mát lạnh chạm lưng khiến cô rùng mình. “Anh ơi…” Giọng cô run rẩy, đầy khoái cảm, xen chút e dè. Anh hôn sâu, lưỡi quấn lấy lưỡi, hơi thở nóng hòa tiếng rên. Linh mò mẫm ôm anh, chân dạng nhẹ, quần lót ướt sũng. Anh thì thầm. “Thích vậy không, con đĩ của anh?” Linh rên nhẹ, khẽ gật đầu ngượng ngùng nhưng đắm chìm. Anh hôn, tay lướt xuống, ngón tay thọc qua lớp ren, cảm nhận nước dâm chảy lênh láng. “Sẵn sàng cho bất ngờ chưa, con đĩ của anh?” Anh thì thầm, giọng dục vọng. Linh gật đầu, rên lẳng lơ. “Em sẵn sàng…, làm đi anh…”

Cô không biết các camera quay lén – góc trần, đèn ngủ, gương – ghi từng khoảnh khắc, từ cận cảnh ngực đến toàn thân gần trần truồng. Cô không biết Trọc đang chờ trong bóng tối, sẵn sàng mang khoái cảm cấm kỵ mà cô chưa từng tưởng tượng. Dải lụa che mắt – âm thầm khơi máu dâm ngầm trong cô, như ngọn lửa chờ bùng nổ. Ánh trăng từ sông chiếu qua cửa sổ, rọi lên cơ thể Linh những đường cong hoàn mỹ.
 
Chương 4: Đêm Hội An, Khúc Dạo Đầu Của Màn Kịch Cấm Kỵ

Dưới ánh trăng bạc huyền hoặc, căn biệt thự Hội An như chìm vào một giấc mơ tình ái. Vầng sáng mờ ảo luồn qua khung cửa sổ rộng lớn, trải dài lên tấm ga lụa trắng muốt của chiếc giường king-size, vẽ nên những mảng sáng tối mời gọi, mê hoặc, tựa hồ một bức tranh khêu gợi đến tột cùng, phơi bày những đường cong ẩn hiện. Tiếng sóng vỗ thì thầm từ sông Thu Bồn khẽ khàng vọng vào như bản nhạc nền du dương cho khúc dạo đầu, hòa quyện với làn gió đêm mơn man qua rèm nhung đỏ thẫm mang theo hương hoa nhiệt đới dìu dặt, len lỏi vào từng giác quan, đánh thức khát khao. Đèn chùm pha lê lấp lánh như những giọt sương đêm đọng lại, phản chiếu lên vóc dáng Linh – một bức tượng ngọc ngà đang nằm ngửa, đôi mắt nàng đã bị dải lụa đen mịn màng che kín. Cả thế giới xung quanh nàng bỗng chốc chỉ còn là xúc giác và cảm nhận trần trụi. Chiếc quần lót ren đen mỏng manh ôm sát ướt sũng, những vệt ẩm lấp lánh dưới ánh đèn vàng dịu, như một lời mời gọi không lời. Cặp ngực đầy đặn căng tròn phập phồng theo từng nhịp thở gấp gáp, đôi nhũ hoa hồng hào đã căng cứng vì hơi lạnh và sự kích thích, nổi bật trên làn da trắng mịn như những viên ngọc trai quý giá, mời gọi mọi giác quan chạm khẽ. Linh khẽ run rẩy từng đợt, đôi má ửng hồng vì men rượu vang còn vương lại từ bữa tối lãng mạn, mang theo chút men say của tình ái cùng sự e ấp của bản năng đang trỗi dậy.

Đức Anh quỳ bên giường, ánh mắt anh mê đắm dán vào người vợ. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lên đùi Linh, những ngón tay anh lướt đi từ bẹn lên tận eo, cảm nhận làn da mịn màng run rẩy khẽ khàng dưới mỗi khi ngón tay anh di chuyển. Anh cúi xuống trao một nụ hôn sâu đến ngạt thở, không chỉ là môi chạm môi mà là sự hòa quyện của hơi thở, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, hơi thở nóng bỏng hòa lẫn tiếng rên khe khẽ từ lồng ngực nàng, tựa hồ tiếng tơ lòng vọng lại. “Chồng ơi… thích quá chồng… “Giọng Linh mềm mại, xen chút e dè nhưng đầy khao khát cháy bỏng, những ngón tay nàng bấu nhẹ ga giường, như muốn níu giữ chút lý trí cuối cùng trước cơn lốc cảm xúc. Tim Đức Anh đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, một dòng máu cuckold trỗi dậy mạnh mẽ, bùng cháy như ngọn lửa không thể dập tắt, thiêu đốt mọi giới hạn, mọi rào cản đạo đức. Anh tưởng tượng khoảnh khắc Linh – người vợ anh yêu say đắm – bị Trọc chạm vào, ân ái ngay trước mắt anh, mà cô không hề hay biết, một ý nghĩ cấm kỵ nhưng đầy mê hoặc, biến thái. Anh kiểm tra dải lụa, đảm bảo nó đã che kín hoàn toàn đôi mắt cô, để Linh có thể hoàn toàn buông bỏ mình vào khoái cảm. Ánh mắt anh lướt qua căn phòng nơi những chiếc camera quay lén đã sẵn sàng lưu giữ từng khoảnh khắc nhạy cảm nhất, từng cử chỉ, từng tiếng rên.

Anh ghé sát tai cô, thì thầm bằng giọng nói đầy dục vọng: “Sẵn sàng cho bất ngờ sắp tới chưa, vợ yêu? Anh biết em sẽ thích nó lắm đấy, tin anh đi…” Linh khẽ gật đầu, đôi môi hé mở mời gọi, tiếng rên nhỏ thoát ra như một lời đồng ý thầm lặng, không cần lời nói. Má cô hồng rực, tay bấu ga giường chặt hơn, và việc bị bịt mắt càng khiến cô dễ dàng hòa mình vào thế giới của khoái lạc. Hôm nay, Đức Anh đã làm cô ngập tràn hạnh phúc với chuyến đi này – những bước chân dạo phố cổ rợp đèn lồng lung linh sắc màu, mùi bánh mì giòn tan thơm lừng quyến rũ, nụ cười rạng rỡ bên cây cầu biểu tượng, và những khoảnh khắc lãng mạn bên sông, nơi cô tựa vào vai anh cảm nhận tình yêu sâu đậm không lời, như một dòng chảy bất tận. Cô muốn chiều anh, muốn làm anh sung sướng tột độ, dù ý tưởng "some" vẫn khiến lòng cô rối bời một cách kỳ lạ, xen lẫn chút tò mò, háo hức mà cô đã quen từ những cuộc chơi trước với người lạ. Cửa mình của cô đã ướt át, bầu ngực căng tròn rung theo nhịp thở gấp gáp, phản bội hoàn toàn sự kìm nén yếu ớt, như một lời mời gọi không thể chối từ.

Đức Anh bắt đầu những nụ hôn từ đôi môi nàng, trượt xuống cổ trắng ngần, môi anh lướt qua xương quai xanh quyến rũ, dừng lại ở rãnh ngực sâu hun hút, anh hít sâu hương nước hoa Hypnotic Poison ngọt ngào, quyến rũ đến mê hoặc, tựa thứ thuốc độc tình ái đang ngấm dần. Anh dùng ngón tay vẽ những vòng tròn nhỏ quanh quầng vú, kích thích nhẹ nhàng đủ làm Linh cong người lên vì khoái cảm, như một sợi dây đàn vừa được chạm vào, ngân lên tiếng vọng của dục vọng. “Chồng… đừng trêu em thế, em không chịu nổi đâu…” Giọng cô run lên như sự xấu hổ, nhưng ánh mắt và hơi thở lại đắm chìm hoàn toàn trong khoái cảm không thể giấu giếm. Anh chậm rãi luồn tay xuống, vuốt ve cô bé qua lớp ren mỏng, cảm nhận nước nhờn ấm áp thấm qua vải, ngón tay anh xoáy nhẹ nhàng khiến cô rên lên từng tiếng đứt quãng, đầy ham muốn. “Ư… anh, từ từ anh… Đừng hành hạ em nữa mà…” Dòng máu cuckold trong anh bùng cháy dữ dội, thiêu đốt mọi giới hạn, anh thì thầm vào tai cô, giọng đầy cám dỗ. “Tưởng tượng anh và anh Trọc cùng chơi em, em thấy sao, vợ yêu? Anh Trọc vuốt ve em còn anh hôn em, thích không? Em có muốn thử cảm giác đó không? Hãy nói anh nghe đi…”

Linh khựng lại, một thoáng chao đảo len lỏi khi câu hỏi của anh chạm vào ranh giới cấm kỵ sâu thẳm nhất. Cô đã quen với những lời khẩu dâm về "người thứ ba" từ Đức Anh trong các cuộc chơi trước, nhưng nhắc đến Trọc – anh trai ruột cô – luôn khiến Linh chọn cách im lặng, mặc cho khoái cảm bủa vây. Tuy nhiên, đêm nay lại khác. Đức Anh đã quá hoàn hảo, từ chuyến đi lãng mạn ban ngày cho đến màn dạo đầu đầy kích thích, cuồng nhiệt vừa rồi. Chiếc khăn lụa đen mềm mại bịt mắt không chỉ tăng thêm sự tò mò mà còn khơi gợi mạnh mẽ bản năng dâm đãng tiềm ẩn trong cô, giải phóng Linh khỏi những ràng buộc của thị giác và lý trí. Cô cảm nhận được một sự buông thả chưa từng có, và sự kết hợp tuyệt vời này đã dập tắt mọi nghi ngại. Khoái cảm dâng trào, cùng sự tin tưởng và mong muốn thỏa mãn chồng đã khiến cô vượt qua rào cản vô hình. Linh không còn im lặng. Cô nhập cuộc, giọng điệu trở nên lẳng lơ một cách khó tin, đầy mời gọi, tựa như một nữ thần tình ái đang khơi gợi ham muốn. “Anh Trọc… địt em đi, mạnh lên nữa anh ơi… Anh có nghe thấy không?” Lồn cô co bóp mạnh mẽ, nước lồn chảy lênh láng, bầu ngực căng tròn rung lên bần bật, như bị kích thích mãnh liệt đến tột cùng. Đức Anh sung sướng đến điên cuồng, lòng anh như muốn nổ tung khi nghe cô khẩu dâm về Trọc mà không hề hay biết anh ấy đang ở ngay đây, chứng kiến tất cả, một màn kịch hoàn hảo. Anh thì thầm, giọng khàn đặc đầy kích thích. “Con đĩ của anh, nói tiếp đi, em muốn anh Trọc làm gì em nữa? Nói cho anh nghe nào …” Linh mím môi, rên nhỏ, tiếng rên đầy dục vọng, đầy khao khát. “Anh Trọc… làm em sướng… mạnh nữa anh… đâm sâu vào em đi… Đừng ngừng lại…” Cô cong hông lên, lồn đã ướt sũng, như đang giằng xé nhưng không cưỡng lại được, chỉ muốn làm chồng mình đê mê, thỏa mãn mọi mong muốn của anh, và cũng thỏa mãn chính nàng.

Trọc nấp mình sau rèm nhung trong bóng tối, nghe em gái rên rỉ về chính anh, con cu của anh giật mạnh, toàn thân run rẩy vì khao khát. Anh thở hổn hển, cố gắng kìm lại hơi thở gấp gáp của mình, ánh mắt say mê dán chặt vào cặp ngực đầy đặn của Linh, như muốn nuốt trọn cô. Anh thầm nghĩ: " Mày sướng thật sao em? Anh ước gì mày biết…". Anh chậm rãi cởi quần, con cu cương cứng to lớn bật ra, đầu khấc lấp lánh, đỏ mọng, nhưng anh vẫn giữ im lặng tuyệt đối, tuân theo kế hoạch đã định, lòng vừa kích thích tột độ vừa thấp thỏm lo lắng Linh phát hiện ra. Đức Anh liếc nhìn Trọc, mỉm cười đầy ẩn ý ra hiệu cho ông anh đang đê mê tột độ khi Linh rên rỉ những lời dâm đãng.



Đức Anh chậm rãi kéo chiếc quần lót ren xuống, để lộ mu lồn mũm mím, những sợi lông tơ mềm mại được cắt tỉa gọn gàng, ướt át lấp lánh dưới ánh trăng, tựa như một viên ngọc trai ẩn mình chờ được khám phá, đầy bí ẩn và quyến rũ. Anh vuốt ve khe, xoáy nhẹ nhàng lên hột le, kích thích đến tận cùng, làm Linh run rẩy dữ dội rên lên từng tiếng đứt quãng, đầy ham muốn, không ngừng. “Anh yêu… chỗ đó… đúng rồi anh ơi …” Anh cúi xuống, hôn lên đùi cô, lưỡi anh lướt từ bẹn lên mu lồn, xoáy sâu vào khe khiến cô cong người lên, rên lên trong điên dại. “Ôi… em ra mất… em không chịu nổi nữa đâu” Má cô đỏ bừng, sự xấu hổ đang trỗi dậy nhưng khoái cảm lại khiến cô điên cuồng, không thể kiểm soát, bản năng dâm đãng đã hoàn toàn chiếm lấy. Anh đứng dậy, nhẹ nhàng kéo Linh ngồi lên, tựa vào đầu giường, tay anh vuốt ve tấm lưng trần, hôn lên cổ, thì thầm bằng giọng đầy ma mị. “Thích không, con đĩ của anh? Vợ có cảm thấy sướng không? Anh thích vợ thế này lắm…” Linh rên nhỏ, giọng run run đầy khoái lạc, như một tiếng gọi từ sâu thẳm của dục vọng. “Ư… Em muốn anh…” Nơi bí mật của cô co bóp không ngừng, nước lồn ấm áp chảy xuống ga giường, bầu ngực rung lên bần bật, như thể cô đang lên đỉnh lần đầu tiên, một cảm giác vỡ òa khó tả nhưng mới chỉ là khởi đầu.

Một tiếng bước chân nhẹ nhàng trên sàn gỗ vang lên khe khẽ như lá rơi, Linh đang đắm chìm hoàn toàn trong nụ hôn mê đắm của Đức Anh nên không hề nghe thấy, cô hoàn toàn thả lỏng mình. Anh khẽ ra hiệu, Trọc bước ra từ bóng tối, đứng cạnh giường, bàn tay anh chạm vào đùi Linh vuốt ve từ bẹn lên mép lồn, những ngón tay anh luồn sâu vào trong dò dẫm, dâm thủy chảy lênh láng báo hiệu một cuộc xâm chiếm, một sự hòa nhập mới. Linh giật mình, một luồng điện chạy dọc sống lưng khiến cơ thể nàng căng cứng, rên lên đầy bất ngờ và chút bối rối. “Ai… chồng ơi, ai thế? Có ai ở đây à?” Dù đã đoán trước Đức Anh sẽ tìm một "partner" cho cuộc vui tay ba như những lần trước, Linh vẫn không khỏi ngỡ ngàng khi khoảnh khắc đó thực sự đến. Má cô đỏ bừng, xấu hổ tột độ vì vừa khẩu dâm về Trọc, nàng nghĩ người này đã nghe được hết, tay nàng quờ quạng với lấy chiếc chăn mỏng như muốn giấu mình đi, che lấp sự trần trụi. Đức Anh hôn môi cô, trấn an bằng giọng nói dịu dàng, đầy trấn an. “Bạn anh thôi, em yêu. Cứ thoải mái đi, anh ở đây mà, không có gì phải ngại cả”. Anh thì thầm vào tai cô, giọng đầy cám dỗ như rót mật vào tai. “Để bọn anh đưa vợ lên đỉnh nhé? Sướng gấp đôi đó … Hãy cảm nhận đi…” Linh mím môi, gật nhẹ. “Anh… em ngại lắm… Người ta… người ta nghe thấy hết rồi à” Má nàng đỏ bừng như đang giằng xé nhưng khoái cảm lại lấn át tất cả, sự xấu hổ vì người lạ nghe cô rên về anh trai mình cứ luẩn quẩn trong tâm trí, nhưng nó không đủ mạnh để ngăn cản bản năng dâm đãng trỗi dậy.



Trọc quỳ xuống giữa hai chân Linh, anh hôn lên đùi nàng, lưỡi anh di chuyển đến mép lồn, xoáy sâu vào khe mút nhẹ, cảm nhận cơ thể em gái run lên từng đợt. Linh cong người lên, rên. “Đừng anh … Ôi trời ơi… Em không chịu nổi…” Đức Anh vuốt ve lưng nàng, vừa hôn lên cổ vừa bóp nhẹ bầu ngực, những ngón tay xoáy vào nhũ hoa làm cô rên lên. “Anh ơi… em … em…” Cu Trọc bắt đầu tiến vào một cách nhẹ nhàng, từng nhịp chậm nhưng sâu lắng, đầy thăm dò rồi dần dần mạnh mẽ hơn, tay anh bóp mông cảm nhận lồn Linh đang siết chặt, tiếng kêu lép nhép sau mỗi cú dập tạo nên âm thanh kích thích, đầy khoái cảm, như một bản giao hưởng của dục vọng. Linh rên. “To quá… từ từ thôi, anh… Sâu quá anh ơi…” Cô uốn hông nhịp nhàng, toàn thân run rẩy không ngừng. Đức Anh cởi quần, để lộ con cu cương cứng của mình đưa đến miệng Linh. Cô ngậm lấy, mút nhẹ nhàng, rên ú ớ. “Ư… anh ơi, em điên mất …”

Vài phút trôi qua, Đức Anh rút con cu đã bóng nhẫy nước bọt, di chuyển ra chiếc ghế bành cách vài mét, đôi mắt anh dán chặt vào Linh, anh không muốn mình bỏ lỡ một khoảnh khắc nào, từng biểu cảm, từng rung động, từng tiếng rên. Cô nằm ngửa, ngực phập phồng, đôi chân dạng rộng, lồn cô ướt sũng mời gọi, như một bông hoa đang hé nở, phô bày vẻ đẹp trần trụi nhất. Trọc tiếp tục những nhịp nhẹ nhàng, tay vuốt ve đùi nàng, ánh mắt anh say mê nhìn cô trong im lặng, như thể anh đang yêu cô say đắm, trân trọng từng khoảnh khắc, từng tiếng rên thầm kín. “Chỗ đó… đúng rồi, anh… Đừng dừng lại nhé… tiếp đi anh…” Họ đổi tư thế, Linh được nâng dậy, nhẹ nhàng dựa vào khung cửa sổ. Ánh trăng vằng vặc đổ xuống bao phủ toàn bộ cơ thể nàng, vẽ nên từng đường nét quyến rũ, một bức tượng sống động của dục vọng trần trụi. Trọc đứng đối diện nâng một chân Linh lên cao vắt qua eo anh, tư thế ấy khiến cửa mình nàng mở rộng mời gọi. Anh tiến vào mạnh mẽ hơn, sâu hơn, dứt khoát, từng cú thúc như muốn xuyên thấu, đồng thời tay anh bóp chặt lấy bầu ngực căng đầy của cô. Linh rên lên từng tiếng đứt quãng, giọng đầy nghẹn ngào. “Ôi… chậm chút, em sắp ra mất rồi… Em không chịu nổi nữa…” Đức Anh vòng ra phía sau, anh ghé sát hôn lên cổ Linh, thì thầm những lời khích lệ đầy dục vọng, tay anh vuốt ve tấm lưng trần, siết nhẹ bờ eo thon thả. Cảm giác đôi bên cùng lúc ập đến khiến cô sướng điên, rên lên từng tiếng đứt quãng, không thể kiểm soát, liên hồi. “Em không chịu nổi nữa… Ôi em chết mất thôi!” Lồn cô co bóp liên hồi, cô lên đỉnh lần hai, dâm thủy chảy xuống đùi Trọc, cơ thể cô run rẩy bần bật, một cơn cực khoái mạnh mẽ đến khó tin, cảm giác thỏa mãn dâng trào khắp cơ thể vượt xa mọi lần trước, Linh chưa từng biết mình có thể sướng đến vậy.

Hai người dẫn Linh đến ghế bành, cô ngồi nghiêng người, lưng dựa vào thành ghế với đôi mắt vẫn bị bịt kín, hoàn toàn phó mặc cho khoái cảm. Trọc quỳ xuống đối diện nâng hai chân Linh lên cao và vắt qua vai anh, tư thế ấy khiến cửa mình nàng phơi bày hoàn toàn, ướt át mời gọi. Cặc Trọc tiếp tục những nhịp nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng đầy thâm nhập, đồng thời hai tay anh bóp chặt lấy bầu ngực căng tròn của Linh. Phía bên cạnh, Đức Anh nhẹ nhàng xoay đầu Linh sang phía mình, ghé sát rồi từ từ đưa cặc mình vào miệng cô. Linh ngậm lấy, bắt đầu bú mút say mê, mồm ú ớ những âm thanh đầy dục vọng, không thể nói thành lời, chỉ còn tiếng rên rỉ nghèn nghẹn. Lồn Linh co bóp mạnh, cô lên đỉnh lần ba, nước nhờn tràn ra chảy xuống ghế, cơ thể cô run lên từng đợt, cảm giác ngập tràn vượt xa mọi giới hạn, như thể cô đang trôi nổi trên những tầng mây của khoái lạc, không trọng lượng. Họ đổi sang tư thế doggy, Linh quỳ trên giường, Trọc tiếp tục từ phía sau, bóp mông, mạnh hơn, sâu hơn, dứt khoát, từng cú thúc như muốn xuyên thấu. Linh rên. “Đừng nhanh thế… em sướng quá… Sâu nữa anh ơi… Em sắp ra nữa rồi…” Đức Anh đứng trước, để cô mút, vuốt tóc cô, nâng niu, tự hào. “Giỏi lắm, con đĩ của anh… Vợ cứ rên to lên… Đừng ngại…” Linh ú ớ, ngực rung lên bần bật sau mỗi cú dập của anh trai.

Lật Linh nằm nghiêng, Trọc từ phía sau tiếp tục dập liên tiếp vào lồn em gái, tay anh vuốt đùi, Đức Anh nằm trước hôn cô, những ngón tay anh kích thích. Linh rên. “Anh ơi… Em chết mất…” Cô lại lên đỉnh, cơ thể run lên từng đợt, sướng hơn mọi lần trước, một sự bùng nổ của khoái cảm như một ngọn sóng thần cuốn trôi mọi giác quan nhấn chìm cô hoàn toàn. Linh quỳ giữa hai con cặc, tay nàng sục nhẹ, miệng ngậm con cặc khác cứ thế luân phiên. Trọc và Đức Anh vuốt tóc, bóp ngực, chia nhau vân vê hai núm vú. Hai con cặc giật giật rồi giải phóng tinh lên mặt cô, chất lỏng chảy xuống cằm, xuống ngực, lấp lánh dưới ánh trăng, như những giọt ngọc trai quý giá được ban tặng, minh chứng cho cuộc hoan lạc. Linh đưa lưỡi liếm nhẹ hai đầu khấc, cơ thể cô run rẩy, sự thỏa mãn tột độ khiến cô mệt nhoài nằm xuống giường rồi chìm dần vào giấc ngủ, một giấc ngủ không mộng mị, chỉ có dư vị của sự khoái lạc tột đỉnh, hằn sâu vào tâm trí. Đây chính là đêm thỏa mãn nhất, vượt xa mọi giới hạn mà Linh từng trải qua, một dấu ấn không thể phai mờ.

Khác với Linh, hai người đàn ông vẫn còn chìm đắm trong dư âm cuồng nhiệt. Với Đức Anh, sự thỏa mãn không chỉ đến từ khoái cảm thể xác mà còn từ việc sở thích cuckold của anh đã được thỏa mãn trọn vẹn. Ngắm nhìn người vợ mình yêu say đắm bị chính anh trai ruột chiếm hữu, nghe những tiếng rên rỉ mê dại của cô, cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng tột cùng cuộn trào trong huyết quản anh. Anh đã chứng kiến, đã điều khiển, và mọi thứ diễn ra đúng như mong muốn bệnh hoạn của mình. Một cảm giác chiến thắng, pha lẫn sự đê mê khiến anh run rẩy. Còn với Trọc, đây là một đêm vượt ngoài mọi tưởng tượng. Lâu nay vốn không có người yêu, những khao khát dồn nén bấy lâu được giải tỏa một cách mãnh liệt. Hơn thế nữa, bạn tình lại là chính em gái của mình – một cấm kỵ đầy cám dỗ, khiến mọi giác quan của anh như bùng nổ. Cảm giác thâm nhập vào cơ thể Linh, nghe cô rên rỉ tên mình, cảm nhận sự ẩm ướt và siết chặt từ bên trong… tất cả tạo nên một sự thăng hoa chưa từng có. Nó vừa tội lỗi, vừa ngọt ngào, và Trọc biết mình sẽ không bao giờ quên được đêm nay.



Linh nằm trên giường, ngực phập phồng nhẹ nhàng theo từng hơi thở, mồ hôi lấp lánh trên làn da, vệt tinh trùng trên cằm như những chứng tích của một đêm hoan lạc tột cùng. Trọc nhẹ nhàng tháo dải lụa bịt mắt, ánh mắt anh say mê nhìn cô, cất giữ dải lụa làm kỷ niệm rồi lặng lẽ rời khỏi villa mà cô không hề hay biết, như một bóng ma bí ẩn. Đức Anh đắp chăn cho vợ rồi lặng lẽ rời khỏi giường, kiểm tra lại video: Linh rên rỉ đầy dâm đãng, nơi bí mật của cô ướt đẫm dưới sự tác động của Trọc, gương mặt cô dính đầy tinh dịch, mọi khoảnh khắc đều được ghi lại rõ nét, không sót một chi tiết nào. Anh nhắn tin cho Trọc. “Ok rồi anh, em gái anh vẫn đang ngủ. Video đẹp lắm, mai em gửi cho.” Trọc trả lời. “Ok chú, nay sướng quá, hơn cả mong đợi” Đức Anh gập laptop, tiến lại giường ôm Linh vào lòng, thì thầm vào tai cô, một nụ cười đầy ẩn ý, đầy thỏa mãn. “Vợ yêu, mai em sẽ biết bất ngờ thật sự. Sẽ là một kỷ niệm không thể nào quên …”
 
Tuần này chap chậm hả pác thớt?
 

Chương 5: Tiết Lộ Nghiệt Ngã​

Tối muộn, căn hộ nhỏ của Đức Anh và Linh ở HN chìm trong ánh đèn vàng dịu từ chiếc đèn bàn cạnh sofa, hắt lên không gian một vẻ ấm cúng nhưng ẩn chứa sự căng thẳng không lời, tựa như một sợi chỉ mỏng manh sắp đứt. Tiếng xe cộ dưới đường vọng lên khe khẽ, hòa lẫn với tiếng quạt trần quay tít trên đầu, tạo nên bản giao hưởng của đêm thành phố. Hai cậu con trai đã ngủ say trong phòng riêng, tiếng thở đều đặn của chúng len qua cánh cửa khép hờ, như một màng chắn mong manh giữa bình yên giả tạo và cơn bão cảm xúc sắp bùng nổ.

Linh ngồi trên sofa, vẻ thư thái trong chiếc váy ngủ lụa trắng mỏng tang với cặp ngực đầy đặn lấp ló qua lớp vải mềm mại. Mái tóc xõa ngang vai còn ẩm sau khi tắm, thoang thoảng mùi dầu gội hoa nhài thanh khiết. Cô cặm cụi kiểm hàng cho shop đồ lót online, tay lướt trên điện thoại giọng líu lo kể với Đức Anh về một đơn hàng mới đầy vẻ vô tư. Cô cười giòn tan, ánh mắt long lanh vô tư không biết rằng chỉ vài phút nữa thôi, tấm màn bình yên ấy sẽ bị xé toạc, và mọi thứ trong thế giới của cô sẽ sụp đổ.

Đức Anh ngồi cạnh tay vờ lướt điện thoại nhưng ánh mắt anh không rời Linh, chăm chú quan sát từng cử chỉ của vợ. Anh mặc áo thun xám, quần đùi, dáng vẻ lười nhác nhưng tim đập thình thịch, hồi hộp xen lẫn kích thích đến tột độ khi chuẩn bị tiết lộ bí mật động trời: người thứ ba trong cuộc some ở Hội An không ai khác chính là Trọc – anh trai ruột của Linh. Anh đã xem đi xem lại video quay lén từ đêm đó, từng khoảnh khắc Linh rên rỉ dâm đãng, từng tiếng nức nở đầy khoái lạc khi lồn cô ướt sũng dưới con cu to lớn của Trọc cho đến khuôn mặt dính đầy tinh trùng, ánh mắt lấp lánh sự thỏa mãn tột độ. Máu cuckold trong anh trỗi dậy mạnh mẽ làm con cu cương nhẹ trong quần, một khao khát bệnh hoạn được thỏa mãn. Anh biết Linh sẽ sốc, sẽ giận dữ đến tột cùng, thậm chí có thể quay lưng với anh mãi mãi. Song anh tin, máu dâm ngầm anh đã khơi gợi suốt tám năm sẽ giúp cô vượt qua ranh giới đạo đức, nếu anh thuyết phục khéo léo.


Anh đặt điện thoại xuống, tắt TV rồi kéo Linh ngồi sát lại, tay vuốt nhẹ đùi cô qua lớp váy lụa, giọng trầm ấm nhưng đầy sức nặng: “Em yêu, anh muốn nói chuyện. Có cái này anh muốn em xem.” Linh ngẩng lên, nụ cười khúc khích vẫn còn vương trên môi, ánh mắt lẳng lơ, nghĩ anh lại trêu cô như mọi khi. “Gì mà thần bí thế chồng? Muốn em xem gì, lại clip ‘người lớn’ để hâm nóng đêm nay hả?” Cô nháy mắt, nghiêng người, cặp ngực đầy đặn chạm nhẹ vào tay anh, làm anh càng thêm cương cứng, nhưng anh cố kìm lại mỉm cười gượng gạo, mở laptop trên bàn. Linh tựa vào vai anh, giọng ngọt ngào đầy mê hoặc: “Anh yêu làm gì mà nghiêm túc thế? Có phải lại có bất ngờ nào chờ em không?” Đức Anh không đáp, tim anh đập nhanh đến điên cuồng, ngón tay run nhẹ khi nhấn nút play, màn kịch đã bắt đầu.

Màn hình laptop sáng lên, hiện rõ cảnh phòng ngủ villa ở Hội An, ánh đèn mờ ảo chiếu lên ga giường lụa trắng, mọi thứ vẫn còn in đậm trong tâm trí Linh. Âm thanh rên rỉ dâm đãng của chính Linh vang lên, ngọt ngào, đĩ thỏa một cách khó tin: “Sướng… anh ơi… mạnh nữa… em sướng… Làm em lên đi anh…” Hình ảnh cô quỳ giữa hai người đàn ông, lồn ướt sũng, ngực cô rung rinh theo từng nhịp thúc, khuôn mặt dính đầy tinh trùng, lấp lánh khoái lạc hiện rõ ràng đến từng chi tiết. Linh ban đầu vẫn cười, nghĩ đây là trò gợi tình quen thuộc của chồng, cô lườm Đức Anh một cái rồi trêu chọc: “Chồng hư quá, lại còn quay lén vợ nữa? Lại định làm gì vợ nữa đây?” Cô tựa sát anh hơn, tay vuốt ngực anh qua lớp áo thun nhưng nụ cười trên môi cô chợt tắt ngấm, cứng đờ khi camera zoom cận cảnh vào khuôn mặt người thứ ba.


Khuôn mặt Trọc – anh trai ruột cô – hiện rõ mồn một trên màn hình, ánh mắt thèm thuồng, đầy dục vọng nhìn cô, bàn tay anh bóp chặt lấy cặp mông căng tròn, con cu to lớn nhấp mạnh vào lồn cô, tất cả đều chân thực đến nghiệt ngã. Linh sốc đến tột độ, hai mắt mở to, tay run rẩy, hét lên một tiếng thất thanh: “Anh… anh Trọc? Không… sao lại là anh ấy? Anh làm gì thế này? Đây không phải sự thật!” Cô đẩy mạnh laptop ra, chiếc ghế sofa kêu cọt kẹt dưới sức bật của cô, mặt tái nhợt đi, tim đập thình thịch như muốn vỡ tung khỏi lồng ngực. Cô đứng bật dậy tay ôm mặt, giọng lạc hẳn đi vì kinh hoàng: “Không… không thể nào… anh đùa em đúng không? Đây không phải anh Trọc! Nói đi anh, nói là không phải đi…” Đức Anh nắm lấy tay cô, giọng dịu dàng nhưng kiên định, không thể chối cãi: “Em yêu, bình tĩnh. Đây là thật. Người thứ ba đêm đó chính là anh Trọc.”

Linh giật mạnh tay ra, hét lên một tiếng đau đớn, nước mắt trào ra như suối: “Anh điên à? Sao anh dám làm thế? Đó là anh trai em! Anh ruột em đó!” Cô khóc nức nở, cơ thể run rẩy không ngừng, như một chiếc lá nhỏ trong cơn bão dữ dội. Cô cảm thấy bị phản bội một cách tàn nhẫn, như cả thế giới của mình đang sụp đổ dưới chân. Cô quay phắt sang anh, ánh mắt vừa giận dữ, vừa hoang mang, vừa sợ hãi: “Anh biết từ đầu, đúng không? Anh cố tình để em… để em làm chuyện đó với anh ấy? Anh không thấy sai trái à? Anh là đồ khốn nạn!” Đức Anh đứng dậy, vòng tay ôm cô, nhưng cô đẩy ra: “Đừng đụng em! Anh coi em là gì? Một con đĩ để các anh chơi đùa sao? Anh trả lời đi!”


Trong cơn giận dữ và đau khổ, những ký ức về khoái cảm đêm đó bỗng ùa về, rõ mồn một như vừa mới diễn ra: lồn cô ướt sũng, tiếng rên rỉ đĩ thỏa, cảm giác sướng điên cuồng dưới con cu to lớn của Trọc. Sự tội lỗi như một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào tim cô, từng nhát, từng nhát: Sao mình có thể sướng đến thế được? Mình đã làm chuyện đó với anh trai ruột của mình… Mình đã loạn luân sao? Cô hoang mang, tự hỏi không ngừng: Sao anh Trọc lại đồng ý? Anh ấy nghĩ gì khi địt chính em gái mình? Anh ấy có ghê tởm mình không? Cô ngồi phịch xuống sofa ôm mặt khóc nức nở, không dám nhìn Đức Anh, không dám đối mặt với sự thật phũ phàng, nghiệt ngã này.

Đức Anh quỳ xuống trước mặt cô, nắm lấy tay cô, giọng dịu dàng nhưng đầy kiên định: “Em yêu, bình tĩnh nào. Anh làm thế vì anh yêu em, và anh muốn em sướng hơn bao giờ hết. Anh biết em có những khao khát thầm kín, em thích những khoái cảm, và anh muốn em trải nghiệm điều đặc biệt này, điều mà em không dám thừa nhận. Anh muốn em sống thật với bản năng của mình thôi.”

Linh hét lên, cắt lời anh, giọng đầy chua chát: “Đừng nói nữa! Đó là anh trai em! Là loạn luân đấy! Anh không hiểu em thấy thế nào đâu! Anh không hiểu cảm giác của em!” Cô khóc, giọng lạc đi vì đau đớn: “Anh coi em là gì? Một món đồ chơi cho sở thích bệnh hoạn của các anh sao?” Đức Anh nắm tay cô chặt hơn, ánh mắt chân thành không hề nao núng: “Không, em yêu. Em nghe anh nói này. Anh Trọc cũng yêu em, theo cách riêng của anh ấy. Em thấy anh ấy làm em sướng như thế nào mà, đúng không? Anh chỉ muốn em sống thật, không kìm nén bản thân mình nữa.” Anh chỉ vào màn hình laptop, video vẫn dừng ở cảnh Linh rên rỉ mê dại, khuôn mặt đầy tinh trùng. “Anh thấy em đẹp, quyến rũ hơn bao giờ hết. Anh không muốn em phải xấu hổ vì khoái cảm của mình, không muốn em phải giả dối với bản thân nữa.”


Linh đẩy anh ra, đứng bật dậy chạy vào phòng ngủ khóa chặt cửa lại, như muốn nhốt mình khỏi thế giới tàn nhẫn. Cô hét qua cánh cửa: “Để em yên! Em không muốn nói nữa! Đừng ai làm phiền em!” Đức Anh gõ cửa, giọng dịu dàng, đầy lo lắng: “Em yêu, mở cửa đi em. Anh sai vì không nói trước với em. Mình nói chuyện rõ ràng đi, anh không muốn em tổn thương thêm chút nào nữa.” Nhưng Linh không mở, cô nhốt mình trong phòng, ôm gối ngồi trên giường khóc nức nở, lòng rối như tơ vò không biết phải làm gì. Đức Anh thở dài ngồi xuống sofa để cô không gian riêng, hình ảnh trên chiếc laptop dừng ở cảnh vợ anh rên rỉ, như một lời nhắc nhở không lời về khoái cảm tột đỉnh đêm đó.

Trong phòng ngủ, Linh ôm gối khóc đến mệt lả, lòng phẫn nộ xen lẫn đau đớn. Cô nghĩ về Đức Anh: Sao anh lại làm thế? Anh ấy yêu mình, sao lại để mình làm chuyện sai trái, kinh tởm như vậy? Còn Trọc, anh trai từng che chở cô khi nhỏ, giờ lại địt cô như một con đĩ, bắn tinh lên mặt cô: Sao anh ấy đồng ý? Anh ấy nghĩ gì về mình? Anh ấy có ghê tởm mình không, hay anh ấy cũng thích thú? Cô tự trách mình, giọng thì thầm yếu ớt: “Sao mình không nhận ra? Mình ngu quá, để họ làm thế!” Linh nhớ lại khoái cảm đêm đó, lồn ướt sũng, tiếng rên rỉ đĩ thỏa, cảm giác sướng điên cuồng. Sự tội lỗi như từng nhát dao đâm“Sao mình sướng thế? Mình đã làm chuyện đó với anh trai mình… Mình là ai? Mình là cái quái gì thế này?”

Trong cơn hoang mang tột độ, Linh bắt đầu nhớ lại những chi tiết bất thường đêm some ở Hội An. Chiếc khăn lụa bịt mắt thắt chặt hơn bình thường, như cố ý ngăn cô nhìn thấy. Người thứ ba không nói một câu, dù cô rên dâm và khẩu dâm về Trọc liên tục: Sao anh ta im lặng đến vậy? Các lần trước, những người lạ luôn nói vài câu, dù chỉ là những lời sáo rỗng. Sao lần này không nói gì cả? Có phải anh ta sợ mình nhận ra? Cô chợt nhận ra mình nhập cuộc nhanh hơn bao giờ hết, không một chút ngần ngại hay e dè: Các lần trước, mình mất rất nhiều thời gian mới thả lỏng, mới lên đỉnh. Sao lần này vừa bắt đầu đã sướng điên như vậy? Vì mình khẩu dâm về anh Trọc? Hay…? Sự bối rối và nghi ngờ dần trở thành một sợi dây liên kết vô hình, ám ảnh cô: Không, không thể… Đó là điều không thể chấp nhận được! Nhưng tại sao mình lại nứng đến thế khi ở với anh ấy? Sự giằng xé nội tâm làm cô đau đớn, không dám đối mặt với khoái cảm ám ảnh, tội lỗi.

Hình ảnh đêm đó lởn vởn trong đầu cô không ngừng nghỉ: cô quỳ gối bú cu, lồn ướt sũng, rên rỉ đầy dâm đãng: “Sướng… mạnh nữa… Em muốn hơn nữa…” Linh cố xua đi những hình ảnh đó nhưng vô ích, lồn cô lại ướt nhẹ, cơ thể cô phản bội lý trí, như có dòng điện ngầm chạy qua. Cô tự trách bản thân: “Sao mình lại thế này? Mình điên rồi sao?” Cô mệt lả, khóc đến kiệt sức rồi ngủ thiếp trên giường, nhưng giấc ngủ chập chờn, đầy ám ảnh bởi hình ảnh Trọc địt cô, Đức Anh hôn cô, và tiếng rên rỉ dâm đãng của chính mình. Cô tỉnh dậy vài lần trong đêm: Mình phải làm gì? Mình không thể sống thế này mãi được…



Trong lúc Linh vẫn đang nhốt mình trong phòng, điện thoại cô sáng lên, báo hiệu có tin nhắn mới từ Telegram. Đó là một tài khoản lạ, nhưng cô lập tức nhận ra đó là Trọc qua nội dung tin nhắn. Anh viết: “Anh biết em đang sốc, và anh xin lỗi vì đã không nói trước. Ở bên kia, anh đã thèm khát em qua những bức ảnh chú Đức Anh đăng – em đẹp, sexy, quyến rũ hơn anh tưởng rất nhiều. Đêm đó, anh đã không kìm được bản thân. Nếu em không thể chấp nhận điều này, anh sẽ quay lại Nhật và không bao giờ về Việt Nam nữa. Anh không muốn cô phải chịu thêm tổn thương nào nữa.” Tin nhắn dài, chân thành, kèm theo một bức ảnh cũ: Linh nắm tay Trọc, cười rạng rỡ, một kỷ niệm thơ ấu trong trong trẻo, đối lập hoàn toàn với hiện tại.

Linh run rẩy đọc đi đọc lại tin nhắn, lòng rối bời như tơ vò. Cô không ngờ tình cảm mà Trọc dành cho cô lại vượt quá giới hạn anh em, một sự thật vừa ghê tởm vừa khiến cô mềm lòng một cách kỳ lạ. Cô nhớ lại ký ức về người anh trai đã luôn che chở, bảo vệ cô khi còn nhỏ, và giờ cô không muốn anh rời đi mãi mãi: Sao anh ấy lại nói thế? Nếu ông ấy đi, mình sẽ không bao giờ gặp lại ông ấy nữa… Cô nghĩ về những bức ảnh Đức Anh đã đăng trên X – váy ngắn, bikini, váy ngủ sexy – rồi tự hỏi: Ông ấy thèm mình qua những bức ảnh đó ư? Tại sao lại là mình? Cô không trả lời tin nhắn, xóa nó khỏi màn hình nhưng không chặn, để lại một khoảng trống cảm xúc khó tả. Cô ôm gối chặt hơn, khóc nức nở: “Mình có nên nói chuyện với ông ấy? Không, không thể… Nhưng em không muốn anh đi mãi.”

Linh nhốt mình cả ngày hôm đó không ăn uống gì, lòng như bị xé toạc ra thành từng mảnh. Cô nghĩ về Trọc, về những ký ức anh em thân thiết: anh dắt cô đi học, cõng cô qua những đoạn đường ngập nước, lén cho cô tiền mua kẹo khi mẹ mắng. Nhưng giờ đây, anh lại… . Cô tò mò đến điên dại: Ông ấy đã nghĩ gì khi làm thế? Có ghê tởm mình không? Hay ông ấy thực sự thích mình? Linh lắc đầu cố xua đi những ý nghĩ đó, nhưng khoái cảm đêm đó vẫn ám ảnh, làm lồn cô ướt nhẹ: Sao mình lại thế này? Mình điên rồi…



Sáng hôm sau, Linh tỉnh dậy, mệt mỏi rã rời, đôi mắt sưng mọng vì khóc quá nhiều. Nhìn mình trong gương, tóc rối bời trong bộ váy ngủ nhàu nhĩ, cô tự nhủ: “Không thể trốn tránh mãi được. Mình phải nói chuyện với Đức Anh, phải đối mặt với sự thật.” Cô mở cửa phòng ngủ, bước ra phòng khách thấy Đức Anh ngủ quên trên sofa, laptop vẫn mở như đang đợi cô. Cô gọi khẽ: “Anh… dậy đi…” Đức Anh tỉnh dậy, ánh mắt lo lắng, lập tức đứng lên ôm chặt cô vào lòng: “Em yêu, anh lo quá… Em ổn không? Em không sao chứ?”

Linh khóc nức nở trong vòng tay anh, mọi cảm xúc dồn nén bùng nổ như một con đê vỡ: “Anh… sao anh lại làm thế với em? Em không biết phải làm sao bây giờ…” Cô ôm chặt anh, vừa giận dữ, vừa cần được an ủi, nước mắt thấm đẫm áo anh. Đức Anh vuốt tóc cô, thì thầm bằng giọng đầy yêu thương: “Anh sai, em yêu. Anh biết anh sai vì không nói trước. Mở lòng ra đi rồi mình nói chuyện. Em muốn gì anh cũng sẽ nghe, anh hứa.” Sự chân thành từ anh làm Linh bớt hoang mang dù lòng cô vẫn rối như tơ vò. Họ ngồi xuống sofa, Linh lau nước mắt giọng run run: “Em giận anh, rất giận, tại sao lại giấu em làm chuyện đó. Em thấy xấu hổ, như một con đĩ khi sướng đến điên dại như thế với anh áy…. Em không biết phải làm sao bây giờ…”

Cô yêu cầu anh giải thích: “Sao anh lại làm thế? Anh nghĩ gì khi để anh Trọc… làm thế với em? Anh không thấy sai trái ư? Anh không sợ em hận anh sao?” Giọng Linh lạc đi vì nỗi đau và sự xấu hổ: “Em sướng thật, em không phủ nhận điều đó. Nhưng đó là anh trai em, anh hiểu không? Em không thể chấp nhận được…” Đức Anh nắm chặt tay cô, giọng chân thành: “Anh sai vì không nói trước, em yêu. Nhưng anh yêu em, và anh muốn em sướng hơn bất cứ điều gì. Anh Trọc cũng yêu em theo cách riêng của anh ấy. Anh thấy em sướng đến thế nào trong video, anh chỉ muốn em sống thật với chính bản thân mình, không kìm nén khoái cảm của mình nữa.”

Anh chia sẻ về Trọc: “Anh Trọc đã nhắn tin cho anh, nói rằng anh ấy yêu em, và anh ấy chỉ muốn em hạnh phúc. Anh ấy sẵn sàng rời đi nếu em không thể chấp nhận điều này, nhưng anh ấy không hề ghê tởm em, anh ấy chỉ yêu em thôi, Linh à.” Linh khóc lớn: “Em không muốn ông ấy đi, nhưng em cần thời gian để chấp nhận điều này. Em muốn gặp ông ấy nói rõ mọi thứ, em muốn đối mặt với ông ấy. Anh hứa với em, anh sẽ không giấu em bất cứ điều gì nữa, đúng không?” Đức Anh gật đầu, nắm tay cô chặt hơn: “Anh hứa. Mình sẽ nói chuyện thẳng thắn cả với anh Trọc. Anh chỉ muốn em hạnh phúc, muốn em được sống là chính mình.” Linh gật đầu lau nước mắt, lòng cô nhẹ nhõm hơn rất nhiều khi thấy tình yêu và sự thấu hiểu trong mắt anh. Cô nguôi ngoai phần nào, dù biết rằng Đức Anh yêu cô sâu sắc nhưng vẫn giằng xé, tự lừa dối rằng cô muốn nói chuyện vì anh và Trọc, không phải vì khoái cảm ám ảnh đêm đó đã gieo mầm trong tâm trí cô.

Đêm đó Linh đồng ý ngủ chung với Đức Anh, nhưng yêu cầu không nhắc đến chuyện này ngay lập tức. Cô nằm bên anh, lòng vẫn giằng xé giữa lý trí và bản năng, giữa đạo đức và khoái cảm, nhưng hơi ấm từ anh làm cô bớt hoang mang và cảm thấy được an ủi. Đức Anh ôm cô vào lòng, thì thầm: “Em yêu, anh yêu em. Cứ từ từ, mình sẽ giải quyết mọi chuyện cùng nhau.” Anh biết Linh đã bắt đầu mở lòng dù chỉ là bước đầu tiên, lòng anh nhẹ nhõm vô cùng. Trước khi ngủ, anh nhắn tin cho Trọc: “Vợ em xem video rồi, hơi sốc nhưng giờ thì ổn hơn rồi. Vợ em muốn gặp anh để nói rõ mọi thứ.” Trọc trả lời ngay lập tức: “Tốt rồi. Anh sẽ gặp rồi nói thẳng thắn tất cả. Cảm ơn chú.”

Linh nằm trên giường, ánh mắt nhìn trần nhà nghĩ về tin nhắn của Trọc, những hình ảnh đêm some ám ảnh vẫn lởn vởn trong đầu cô. Cô tự hỏi: Mình sẽ nói gì với anh ấy? Mình có thể chấp nhận mối quan hệ này không? Mình sẽ vượt qua như thế nào đây? Không khí căng thẳng bao trùm căn phòng, gợi mở cuộc gặp đầy cảm xúc và dục vọng sắp tới, để lại câu hỏi lớn: Linh sẽ vượt qua ranh giới đạo đức, chấp nhận bản năng dâm đãng ngầm của mình, hay mãi giằng xé trong tội lỗi và tình yêu?
 
Cảm ơn tác giả. Sớm thêm nhiều chap nữa nha bạn. Đang cuốn quá
 

Chương 6: Bức Màn Hé Mở​

Chiều buông dần, một màn nắng vàng héo hắt rải lên sàn gỗ bóng loáng trong căn hộ nhỏ. Âm thanh huyên náo từ dưới đường vọng lên khe khẽ, hòa cùng tiếng quạt trần quay đều đều trên cao, tạo nên một bản giao hưởng đô thị quen thuộc. Thế nhưng, không gian bên trong căn phòng lại đặc quánh sự nặng nề, tựa như một màn sương căng thẳng đang bao phủ lấy từng ngóc ngách, lấn át cả những thanh âm quen thuộc kia. Hai cậu con trai nhỏ đã được gửi sang nhà ngoại để lại căn hộ một sự tĩnh lặng đến lạ lùng, chỉ còn tiếng lách tách nhè nhẹ từ chiếc laptop của Linh khi cô miệt mài kiểm hàng cho shop đồ lót online của mình. Xong việc, Linh đứng trước gương phòng ngủ ngắm nhìn chính mình trong chiếc váy ôm sát màu xanh ngọc, chất liệu mềm mại bó chặt lấy cặp ngực đầy đặn và khoe trọn vòng eo thon gọn, làm nổi bật làn da trắng mịn màng không tì vết. Cô trang điểm nhẹ nhàng, đôi môi mọng được tô điểm bằng son hồng phớt, mái tóc xõa ngang vai còn ẩm sau khi tắm thoang thoảng mùi dầu gội hoa nhài thanh khiết. Ánh mắt Linh phản chiếu trong gương đầy bối rối, đôi tay run run chỉnh lại chiếc váy, và lòng cô đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực khi nghĩ về cuộc nói chuyện sắp tới với anh trai - người đã ân ái cô trong đêm ở Hội An mà cô không hề hay biết. Một hơi thở thật sâu được hít vào, nặng trĩu những quyết tâm và nỗi lo lắng.

Vài ngày trước đó, một cú sốc kinh hoàng đã đổ ập xuống Linh khi cô xem đoạn video quay lén. Trong thước phim ấy, sự thật trần trụi hiện ra: Trọc chính là người thứ ba, người đã khiến cô rên rỉ mê dại, lồn ướt sũng và khuôn mặt dính đầy tinh dịch. Hình ảnh đó cứ xoáy sâu vào tâm trí cô, ám ảnh không ngừng. Linh đã nhốt mình cả ngày trong phòng khóc nức nở, trái tim giằng xé dữ dội giữa cảm giác tội lỗi đè nặng và những khoái cảm tột đỉnh đã len lỏi vào từng tế bào cơ thể đêm hôm đó. Một mặt, cô giận Đức Anh vì đã giấu diếm sự thật tày đình này, mặt khác, cô căm giận Trọc vì đã làm chuyện cấm kỵ, phá vỡ mọi ranh giới đạo đức. Nhưng kỳ lạ thay, một góc khuất trong tim cô lại nhói đau một cách khó hiểu khi đọc những dòng tin nhắn từ anh trai: “Anh yêu em. Nếu em không chấp nhận, anh sẽ quay lại Nhật.” Cô đã cố tự lừa dối bản thân rằng mình chỉ muốn giữ Trọc lại vì tình anh em, vì sợi dây ruột thịt đã gắn kết họ bấy lâu nay, chứ tuyệt nhiên không phải vì những khoái cảm ám ảnh cô mỗi đêm – cảm giác dương vật to lớn của anh nhấp mạnh mẽ bên trong, hơi thở nóng bỏng phả vào tai và cơ thể cô run lên bần bật trong khoái lạc tột cùng. Dù vậy, Linh cũng tìm được một chút nguôi ngoai nhờ tình yêu và sự bao dung vô bờ bến của Đức Anh. Cô biết anh yêu cô sâu sắc nhưng nỗi giận hờn vẫn còn đó, thôi thúc cô muốn nghe cả hai giải thích rõ ràng để chấm dứt mọi thứ một cách dứt khoát. Trong sâu thẳm tâm hồn, cán cân lý trí vẫn nghiêng hẳn về phía từ chối; ranh giới đạo đức như một bức tường thép kiên cố, tuyệt nhiên không thể nào vượt qua.

Đức Anh bước vào phòng, dáng vẻ điềm tĩnh thường ngày được giữ vững, nhưng ánh mắt anh lại lộ rõ sự hồi hộp, lo lắng. Anh nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau, hôn lên gáy, mùi nước hoa thoang thoảng từ cô làm anh cảm thấy một chút ham muốn nhưng anh nhanh chóng kìm lại. Giọng anh dịu dàng vang lên: “Em yêu, em ổn không? Anh Trọc sắp đến rồi đấy.” Linh gật đầu, giọng nhỏ, run run: “Em ổn… nhưng em không biết nói gì với anh ấy bây giờ.” Đức Anh vuốt tóc cô, ánh mắt chân thành, tràn đầy sự thấu hiểu: “Cứ nói thật lòng em đi. Đừng ngại gì cả. Anh sẽ ra ngoài một lát, để em và anh Trọc có thể nói chuyện riêng tư, cho em được thoải mái nhất. Được không?” Linh lườm anh một cái, giọng giận dỗi nhưng vẫn ẩn chứa chút nũng nịu: “Anh yêu, đừng có làm gì kỳ lạ nữa nhé. Em vẫn giận anh lắm đấy.” Tuy nhiên, cô không hề đẩy anh ra, cảm nhận hơi ấm từ vòng tay anh, lòng cô nhẹ nhõm hơn một chút, dù vẫn rối như tơ vò, trăm mối ngổn ngang.


Đối Diện Với Anh Trai​

Tiếng chuông cửa reo vang bất ngờ khiến Linh giật mình thon thót, tim cô đập nhanh đến loạn nhịp như muốn vỡ tung khỏi lồng ngực. Đức Anh nắm tay cô dẫn ra phòng khách rồi chậm rãi mở cửa. Trọc bước vào, trong chiếc áo sơ mi xám phấn và quần jeans sẫm màu, dáng vẻ phong trần thường thấy nhưng khuôn mặt hiền lành giờ đây lại đượm buồn và ánh mắt chân thành khi nhìn Linh. Cô tránh ánh mắt anh, bước đến sofa, đôi tay bấu chặt váy đến nhăn nhúm, giọng lạnh lùng cố tỏ ra kiên quyết: “Anh… ngồi đi.” Đức Anh cười, cố gắng phá vỡ không khí nặng nề: “Thôi được rồi, em đi siêu thị mua ít đồ đây. Hai người cứ tự nhiên nói chuyện đi nhé. Em về ngay thôi.” Anh nháy mắt với Trọc một cái đầy ẩn ý, vỗ vai anh rồi rời căn hộ, để lại không khí ngượng ngùng bao trùm như màn sương dày đặc khó mà xuyên qua, đè nén lên cả hai người.

Linh ngồi đối diện Trọc, đôi mắt nhìn xuống sàn nhà, tay siết chặt chiếc váy đến nhăn nhúm, giọng run run, ẩn chứa sự căm giận và đau khổ tột cùng: “Anh… nói đi, anh muốn gì? Sao anh dám làm thế với em? Anh nghĩ gì vậy?” Trọc ngồi thẳng lưng, ánh mắt chân thành, giọng nói nhẹ nhàng, cố kìm nén nét bỗ bã thường ngày để không làm cô sợ hãi thêm. Anh hít một hơi thật sâu như lấy hết can đảm rồi nói chậm rãi, từng lời như được cân nhắc kỹ lưỡng: “Linh, anh biết em giận, em bị tổn thương, và anh không hề trách em. Nhưng anh phải nói thật lòng, vì anh không muốn giấu em thêm bất cứ điều gì nữa.”

Linh ngẩng lên, ánh mắt giận dữ xen lẫn bối rối, giọng cô cao vút đầy chất vấn: “Thật lòng? Anh làm chuyện đó với em, anh còn dám nói thật lòng sao? Anh nghĩ em sẽ tin anh à?” Trọc cúi đầu, giọng nghẹn lại nhưng vẫn dịu dàng, từng lời như muốn chạm đến trái tim cô: “Linh, anh xin lỗi vì đêm đó, vì đã không nói trước với em. Anh sai, anh biết điều đó. Nhưng anh không hối hận… vì anh làm thế với tất cả tình cảm anh dành cho em.” Anh ngừng lại nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt chân thành, như muốn cô nhìn thấu trái tim đầy tội lỗi nhưng cũng đầy yêu thương của anh: “Anh yêu em, Linh à, không chỉ là tình anh em đơn thuần. Ở Nhật, anh đã âm thầm xem ảnh em qua những bài đăng của chú Đức Anh – những bộ váy ngắn, bikini, váy ngủ. Em đẹp đến nao lòng, quyến rũ đến mức làm anh nhớ em mỗi ngày. Anh thèm khát em nhưng hơn thế, anh yêu em, anh chỉ muốn em sướng, muốn em được hạnh phúc thật sự.”

Linh sốc tột độ, khuôn mặt cô đỏ bừng, nước mắt trào ra không kiểm soát, giọng lạc đi vì kinh hoàng và đau đớn: “Anh… sao anh lại nói thế? Anh là anh trai em! Anh không được như thế này! Chuyện đó là sai trái, anh không hiểu em xấu hổ đến mức nào sao?” Cô khóc nức nở, vai run lên bần bật. Trọc thở dài, giọng dịu dàng, cố gắng chạm đến trái tim cô: “Anh hiểu mà. Anh biết chuyện này là sai trong mắt mọi người, nhưng anh không thấy sai khi yêu em, Linh à. Anh tôn trọng em, tôn trọng chú Đức Anh vì đã cho anh cơ hội được gần em đêm đó. Anh cảm ơn chú ấy vì chú ấy thật lòng yêu em, và anh cũng thế.”

Anh lấy điện thoại, mở một bức ảnh cũ: Linh nắm tay Trọc, cười rạng rỡ dưới nắng hè, một ký ức trong trẻo đến nao lòng. “Hồi nhỏ, anh luôn bảo vệ em, đánh lũ bạn bắt nạt em, lén mua kem cho em. Giờ anh vẫn muốn thế, nhưng anh cũng yêu em như… một người đàn bà, Linh à. Anh không ép em, nếu em không chấp nhận anh sẽ đi Nhật, không làm phiền em nữa. Nhưng anh mong em nghĩ lại, cho anh cơ hội chứng minh anh yêu em, không chỉ vì dục vọng.” Linh run rẩy, nước mắt rơi ướt đẫm chiếc váy, giọng lạc đi nhưng lần này đầy kiên quyết: “Anh… đừng nói nữa. Em không thể chấp nhận được điều này.”

Cô giằng xé dữ dội, ký ức ùa về như một cơn sóng lớn làm tim nhói đau. Cô nhớ Trọc dắt cô đi học, cõng cô qua những đoạn đường ngập nước, lén cho cô tiền mua kẹo khi mẹ mắng. Nhưng ngay lập tức, hình ảnh anh ân ái với cô, dương vật căng cứng nhấp mạnh, hơi thở nóng bỏng khiến lồn cô ướt sũng lại ám ảnh, làm cô run rẩy vì tội lỗi. Cô không ngừng tự vấn: Sao mình lại sướng đến thế đêm đó? Tại sao? Cô lau nước mắt, giọng kiên quyết như muốn dứt bỏ mọi thứ: “Em không thể, anh Trọc. Em muốn tất cả chúng ta quên đêm đó đi. Em xin anh, đừng nhắc đến nó nữa.”

Trọc cúi đầu, ánh mắt đượm buồn, giọng nghẹn ngào: “Anh hiểu. Nếu em muốn thế, anh tôn trọng quyết định của em. Anh sẽ không ép em.” Anh đứng dậy, giọng trầm xuống, cố gắng giấu đi nỗi đau đang cuộn trào trong lòng: “Anh sẽ đi Nhật, không làm phiền em nữa. Chúc hai đứa hạnh phúc.” Linh khóc nức nở, cảm giác hụt hẫng như bị bóp nghẹt tim, cô muốn giữ anh lại nhưng không thể thốt nên lời, chỉ gật đầu: “Anh… đi bình an.” Cô ôm mặt, nước mắt rơi ướt đẫm sofa, lòng như xé toạc: Sao mình lại thấy trống rỗng đến thế này? Mình làm đúng không? Mình có đang sai không?

Đức Anh trở về thấy Trọc đã đứng ngoài cửa, khuôn mặt hốc hác in đậm nỗi buồn. Anh vỗ vai Trọc: “Ông anh, chuyện gì thế? vợ em nói gì rồi?” Trọc thở dài giọng trầm khàn: “Linh không chấp nhận, chú. Vợ chú muốn quên đêm đó. Anh tôn trọng, nhưng mà buồn lắm.” Đức Anh vỗ vai Trọc, ánh mắt kiên định, đầy quyết tâm: “Ông anh đừng vội từ bỏ. Em biết Linh giận, nhưng sâu thẳm cô ấy không muốn anh đi đâu. Em sẽ thuyết phục thêm, anh cứ tin em.” Trọc gật đầu, ánh mắt vẫn đượm buồn: “Cảm ơn chú, nhưng anh không muốn làm khó vợ chồng chú nữa. Nếu Linh nó không chấp nhận, anh sẽ đi.” Anh bước vào thang máy, rồi chợt quay lại nhìn Đức Anh: “Chú chăm sóc vợ tốt nhé. Linh xứng đáng được hạnh phúc.” Đức Anh gật đầu, lòng quyết tâm: “Em sẽ làm mọi thứ. Anh cứ chờ tin em.”


Dục Vọng Không Thể Khước Từ​

Tối đó, Linh ngồi lặng lẽ trên sofa ôm gối, đôi mắt sưng mọng vì khóc. Điện thoại cô chợt sáng lên, tin nhắn từ Trọc hiện ra: “Anh sẽ bay về Nhật sớm hơn dự kiến. Anh chúc em hạnh phúc, luôn vui vẻ bên chú Đức Anh. Anh sẽ không bao giờ quên đêm đó. Anh xin lỗi vì tất cả, anh sẽ nhớ em, như một cô em gái và như người đàn bà anh yêu.” Tin nhắn mùi mẫn, chân thành kèm theo bức ảnh cũ: hai anh em cười rạng rỡ dưới cây bàng. Linh khóc nức nở nước mắt ướt đẫm màn hình điện thoại, lòng cô hụt hẫng như bị khoét một lỗ lớn. Một cảm giác trống rỗng bao trùm, dù cô không muốn anh đi nhưng cô cũng không thể chấp nhận mối quan hệ loạn luân ấy.

Cô ôm gối, những ký ức anh em thân thiết cứ ùa về, đan xen với hình ảnh ánh mắt Trọc đêm "some" – vừa thèm thuồng lại vừa chân thành. Cô không ngừng tự trách mình: Mình làm đúng không? Nếu anh ấy đi mãi, mình có hối hận không? Cô không trả lời tin nhắn nhưng cũng không xóa, để nó nằm im lìm trong bộ nhớ điện thoại, như một khoảng trống cảm xúc không thể lấp đầy. Tối đó, cô ngồi trên sofa ôm gối, mắt sưng mọng, tìm đến Đức Anh để tâm sự: “Anh ơi… anh Trọc nhắn em nói sẽ đi Nhật. Em không biết sao, nhưng em thấy hụt hẫng, như mất cái gì đó quan trọng lắm.” Cô khóc, nước mắt thấm đẫm áo anh: “Em giận anh ấy, nhưng em không muốn anh ấy đi mãi.”

Đức Anh ôm cô vào lòng, giọng dịu dàng đầy thấu hiểu: “Anh hiểu mà. Em không muốn mất anh Trọc, đúng không? Em giận, nhưng sâu thẳm em vẫn yêu anh ấy, như anh em, và có thể… có thể hơn thế.” Linh lắc đầu nguầy nguậy, giọng run rẩy: “Không, em không yêu anh ấy thế! Em chỉ… không muốn mất đi một người anh trai thôi!” Nhưng ánh mắt cô lại lảng tránh, như sợ anh nhìn thấu được sự thật đằng sau lời nói dối ấy. Đức Anh nắm chặt tay cô, giọng chân thành: “Anh Trọc yêu em thật, em yêu. Anh ấy không ép em, chỉ muốn em hạnh phúc. Anh thấy em sướng đêm đó, lồn em ướt sũng, rên rỉ đầy kích thích, em đẹp hơn bao giờ hết. Anh không muốn em kìm nén bản thân, vì anh yêu em dù em có ham muốn thế nào, dù em có khao khát gì đi nữa.”

Linh đỏ mặt, đẩy anh ra một cách yếu ớt: “Anh, đừng nhắc chuyện đó! Em xấu hổ lắm!” Đức Anh nắm tay cô chặt hơn, không buông: “Sau chuyện này anh càng yêu và tôn trọng em hơn, vì em dám sống thật với bản năng của mình. Anh tin anh Trọc cũng thế. Anh cảm ơn em, vì đã đồng hành với anh trong chuyện này dù em phải chịu nhiều thiệt thòi. Anh hứa sẽ luôn bên em, dù em quyết định thế nào.” Linh khóc, dụi mặt vào ngực anh, giọng nghẹn ngào: “Anh yêu… anh không coi thường em chứ?”

Đức Anh vuốt tóc cô, giọng ấm áp như một lời trấn an tuyệt đối: “Không, em yêu. Không bao giờ. Anh yêu em hơn, anh Trọc cũng thế. Em là người anh yêu nhất, mãi mãi.” Linh giằng xé dữ dội, những ký ức anh em trong trẻo, khoái cảm tột đỉnh đêm "some" và tình yêu bao dung của Đức Anh đan xen, làm cô không thể đứng vững trên đôi chân mình. Cô không ngừng suy nghĩ: Anh yêu thật lòng… Anh Trọc cũng thế. Nếu mình để anh ấy đi, mình có hối hận không? Mình có bỏ lỡ điều gì không? Hình ảnh Trọc lại lởn vởn trong đầu. Cô khẽ nói, giọng nghẹn ngào, gần như đầu hàng trước số phận: “Thôi được rồi… em thua hai người.”

Đức Anh mừng rỡ hét lên một tiếng sung sướng, ôm cô chặt, hôn lên trán cô: “Em yêu, anh yêu em! Anh biết mà!” Anh cười tươi: “Nhưng anh sẽ giữ bí mật với anh Trọc để làm anh ấy bất ngờ. Em đồng ý chứ?” Linh gật đầu, cười qua dòng nước mắt, lòng nhẹ nhõm nhưng vẫn rối bời: “Anh yêu, đừng làm gì quá đáng. Em vẫn chưa chắc đâu đấy!” Cô tự lừa dối bản thân lần nữa: Em làm thế này vì chồng, vì anh Trọc, không phải vì khoái cảm đó. Không phải vì mình thực sự thích nó.


Bất Ngờ Tại Resort​

Cuối tuần, Đức Anh và Linh lái chiếc SUV về nhà ngoại ở ngoại thành Hà Nội, vừa để thăm gia đình vừa tiện đường đón Trọc ra sân bay. Trời trong xanh, gió mát thổi qua cánh đồng lúa xanh mướt, tạo nên một khung cảnh yên bình. Thế nhưng không khí trong xe lại đầy căng thẳng xen lẫn hồi hộp, như một sợi dây vô hình đang kéo căng tâm trí cả ba người. Linh ngồi ghế phụ, mặc chiếc váy ôm sát màu đen, chất liệu co giãn bó chặt cặp ngực khủng và làm nổi bật đôi đùi trắng ngần. Chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon dài, trang điểm nhẹ nhàng, đôi môi đỏ mọng khiến Đức Anh thỉnh thoảng liếc trộm. Cô nháy mắt, giọng lẳng lơ đầy trêu chọc: “Anh yêu, lái xe cẩn thận nhé, đừng nhìn em mà lạc tay lái đấy!” Đức Anh cười: “Em đẹp thế này, anh chịu sao nổi!”

Họ quay ra nhìn Trọc ngồi ghế sau, anh vẫn buồn thiu, đôi mắt đượm buồn nhìn ra ngoài cửa kính, tay cầm điện thoại xem lại những bức ảnh cũ của anh và Linh. Anh mặc áo sơ mi xanh nhạt, quần tây, khuôn mặt hốc hác như mất đi sức sống. Đức Anh và Linh suýt bật cười nhưng cố gắng kìm lại để giữ bí mật, ánh mắt họ trao đổi ý tứ đầy ẩn ý. Linh cảm nhận được nỗi buồn sâu sắc từ anh trai.

Giữa cao tốc, Đức Anh bất ngờ rẽ xuống lối ra, chiếc xe chạy vào con đường ngoằn ngoèo dẫn lên một resort lưng chừng núi. Cây xanh bao quanh, không khí mát mẻ dễ chịu, tiếng chim hót líu lo vang vọng, vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Trọc giật mình: “Chú lạc đường à? Sân bay đâu có hướng này!” Đức Anh cười ranh mãnh, ánh mắt lấp lánh sự tinh quái: “Ông anh quên là em có thứ hay ho cho anh xem à? Xuống đi!”

Linh, không đợi thêm lời nào từ Đức Anh, đã nhanh chóng mở cửa xe và lao thẳng vào căn villa, tiến về phía phòng tắm. Cô muốn trốn tránh, muốn làm dịu đi sự hỗn loạn trong tâm trí, hay có lẽ là một bản năng vô thức nào đó đang thúc đẩy cô tìm đến nơi riêng tư nhất, nơi cô có thể đối diện với chính mình trước khi đối diện với Trọc một lần nữa.

Trọc ngỡ ngàng còn chưa hình dung ra chuyện gì, Đức Anh thúc giục: Kìa anh, vào đi em còn phải đi công việc nữa. Như chợt hiểu ra chuyện gì đó, Trọc vội vã chạy theo. Anh bước vào căn phòng khách vắng lặng, không thấy Linh đâu, nhưng tiếng nước chảy róc rách từ phía phòng tắm lại vọng đến, rõ mồn một. Chỉ riêng âm thanh đó thôi cũng đủ để kích thích trí tưởng tượng của Trọc. Anh hình dung thân thể Linh đang trần trụi dưới dòng nước, những đường cong mềm mại, làn da trắng nõn nà. Con cu của anh càng thêm căng cứng, nóng rực, một khao khát mãnh liệt đến tột cùng, thiêu đốt tâm can anh.

Đức Anh đứng lại bên xe, mỉm cười đầy ẩn ý. Anh tự tin vào kế hoạch của mình, biết rằng Linh dù còn giằng xé nhưng đã không còn muốn chối bỏ hoàn toàn cảm xúc của bản thân. Không khí căng thẳng bao trùm căn villa, gợi mở một cuộc gặp gỡ đầy dục vọng và cảm xúc khó lường, để lại câu hỏi lớn trong tâm trí người đọc: Liệu Linh sẽ vượt qua ranh giới đạo đức đã cố gắng giữ vững bấy lâu, chấp nhận bản năng khao khát ngầm của mình, hay mãi giằng xé trong tội lỗi và tình yêu đầy trớ trêu này?
 
anime sex
cliphot
Back
Top